Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 641


CHƯƠNG 642


Tô Khiết đối diện với ánh mắt của anh thì giật mình, cái người này làm gì vậy chứ? Làm sao lại có dáng vẻ như là muốn ăn thịt người.



Lúc nãy cô cũng chỉ là trêu chọc anh vài câu, sao bây giờ anh lại có bộ dạng như là muốn giết người như thế.


Người đàn ông này thật sự càng ngày càng nhỏ nhen mà.


“Bên cạnh anh có nhiều người đàn ông ưu tú như vậy, giới thiệu cho Ảnh một người thôi mà” Tô Khiết dừng lại một chút, cuối cùng vẫn nói là nói ra lời mình muốn nói, dù sao lúc nãy cô cũng đã đồng ý với Ảnh rồi.




Cậu ba Nguyễn ngẩn người, sắc mặt vốn âm trầm đáng sợ trong nháy mắt liên hòa hoãn lại. Thì ra là như thế, lúc nãy anh còn tưởng rằng cô muốn…


Tô Khiết muốn cắn lưỡi, tốc độ trở mặt của người đàn ông này thật sự quá nhanh, một giây trước vẫn còn mưa to gió lớn, một giây sau liên trở nên trời trong gió nhẹ.


Không phải nói từ trước đến nay cậu ba Nguyễn đều không lộ ra vui buồn hay sau, chẳng lẽ cũng chỉ có nhiêu đó thôi? Quả nhiên là không thể nào hoàn toàn tin vào tin đồn được.


“Không có người phù hợp.” Cậu ba Nguyễn biết cô không phải muốn giới thiệu anh cho mấy người phụ nữ khác, tâm trạng rõ ràng tốt hơn, chỉ là anh vẫn từ chối Tô Khiết.


Bởi vì cái người Ảnh gì đó chính là người không biết an phận, là người có thể gây ra chuyện, bây giờ anh chỉ muốn để cho vợ của anh giữ khoảng cách với người phụ nữ kia thôi.


Không thể để cho người phụ nữ đó làm hư vợ của anh được!


Tô Khiết nhìn một cái rồi không nói gì nữa, sau đó hai người phụ nữ tiếp tục nhỏ giọng thì thầm, tiếp tục không thèm quan tâm đến cậu ba Nguyễn.


Rốt cuộc máy bay cũng hạ cánh, cậu ba Nguyễn cảm thấy là mình quá sức chịu đựng rồi.


Nhưng mà Tô Khiết và Liễu Ảnh vẫn còn lưu luyến không rời: “Chồng à, anh đi công tác thì chắc chắn phải bận bịu chuyện công việc, trước tiên em có thể đi chơi với Ảnh hai ngày được không, chờ anh làm xong việc rồi thì em lại đi tìm anh.”


“Không được!” Cậu ba Nguyễn trực tiếp trừng cô một cái, anh có thể chịu đựng đến lúc máy bay hạ cánh thì cũng đã điểm giới hạn của anh rồi.


Hơn nữa, anh đi công tác còn dẫn theo cô, chính là vì để cho cô đều ở bên cạnh của anh từng giây từng phút.


Cuối cùng Tô Khiết cũng không thế thuyết phục cậu ba Nguyễn được, không thể không đi theo anh rời khỏi sân bay.


Vào những lúc quan trọng, cậu ba Nguyễn luôn có đủ cách để khiến cho cô không thể không đồng ý.


Ra khỏi sân bay, thư ký Lý đến sân bay đón người, lúc nhìn thấy Tô Khiết thì rõ ràng giật mình. Tổng giám đốc đi đến đây công tác, bình thường ngay cả thư ký lưu cũng không dẫn theo, mỗi lần đều đi một mình đến đây, vậy mà lần này lại mang theo một người phụ nữ?


Thân phận của người phụ nữ này là gì?


Có thể đi theo bên cạnh của tổng giám đốc, ngay cả tổng giám đốc đi công tác mà cũng mang theo? Thư ký Lý suy đoán thân phận của người phụ nữ này chắc chắn không phải đơn giản, bởi vì thư ký Lý thật sự quá tò mò, nhịn không được mà nhìn Tô Khiết thêm vài lần.


“Xin chào, tôi là Tô Khiết, là trợ lý của tổng giám đốc Nguyễn.” Đương nhiên là Tô Khiết có thể cảm nhận được sự quan sát của thư ký Lý đối với cô, không để Nguyễn Hạo Thần mở miệng, cô liên chủ động tự mình giới thiệu.
 
Chương 642


CHƯƠNG 643


Lúc này tâm trạng của Tô Khiết không tốt lắm, trước đó nếu không phải đi Nguyễn Hạo Thần ép buộc cô đi xa nhà cùng với anh, hại cô không thể nhìn thấy hai cục cưng của mình.



Sau đó, ngay cả cô muốn ôn chuyện với bạn bè tốt của mình mà Nguyễn Hạo Thần cũng không đồng ý, cứng rắn chia rẽ cô với Ảnh.


Từ trước đến nay, cô là người có thù tất báo, cho nên cục tức này đã được thanh toán rồi, ở nơi sâu nhất trong đôi mắt của Tô Khiết xuất hiện một nụ cười khác thường.


Cậu ba Nguyễn nghe thấy cô tự giới thiệu bản thân, ánh mắt rõ ràng chìm xuống, có điều nghĩ đến cô vẫn không công khai chuyện bọn họ đã kết hôn với nhau cho người ở bên ngoài, chỉ cho rằng cô lên tiếng giới thiệu trước chỉ là vì không muốn làm cho chuyện kết hôn của bọn họ bị bại lộ ra ánh sáng.


Mặc dù là cậu ba Nguyễn cũng không vui, nhưng mà cũng không suy nghĩ gì nhiêu, đương nhiên anh cũng không phát hiện trong đôi mắt của Tô Khiết xuất hiện một nụ cười khác thường.




Thư ký Lý nghe thấy Tô Khiết giới thiệu bản thân, ánh mắt chớp chớp, trong lòng hoài nghi. Từ khi nào tổng giám đốc đi ra ngoài công tác mà lại mang theo trợ lý?


“Hóa ra là trợ lý Tô. Xin chào, xin chào.” Mặc dù thư ký Lý cảm thấy thắc mắc nhưng mà vẫn nhiệt tình chào hỏi, chủ động đưa tay ra muốn bắt tay với Tô Khiết.


Tô Khiết vừa muốn đưa tay ra, cậu ba Nguyễn lại trực tiếp ném cái áo khoác vừa mới cởi ra của mình cho cô, ngăn chặn lại hành động muốn năm tay với thư ký Lý của cô.


Ánh mắt của Tô Khiết chợt lóe lên một cái, áo mà anh cũng không cầm được nữa hả? Còn phải ném qua cho cô.


Người này thật sự càng ngày càng kiêu căng mà.


Thư ký Lý giật mình, sao lúc nãy anh ta lại có cảm giác như là tổng giám đốc đang ngăn cản anh ta và trợ lý Tô nắm tay nhau.


Không, không có khả năng đâu, nhất định là anh ta nghĩ sai rồi!


“Tổng giám đốc, trước tiên tôi đưa anh đến trang viên hay sao?” Lên xe, thư ký Lý dò hỏi, ở bên đây tống giám đốc có trang viên của riêng mình, lân nào tổng giám đốc đến đây cũng đều ở chỗ đó.


Cậu ba Nguyễn cũng không trả lời.


Thư ký Lý liên hiểu đây là muốn đến trang viên.


“Vậy còn trợ lý Tô thì sao?” Thư ký Lý nghĩ đến thân phận của Tô Khiết, nhịn không được mà lại hỏi thêm một câu.


“Tôi ở khách sạn là được rồi.” Tô Khiết người cười với thư ký Lý, trả lời một câu rất là tự nhiên.


Thư ký Lý cảm giác rất bất thường, dù sao thì Tô Khiết cũng là con gái, chỉ là trợ lý của tổng giám đốc, trực tiếp ở trong nhà của tổng giám đốc thì chắc chắn sẽ không tiện, tổng giám đốc chắc chắn cũng sẽ không đồng ý.


“Trang viên quá xa, cứ ở khách sạn đi.” Ánh mắt cậu ba Nguyễn lóe lên, đột nhiên hiểu được dụng ý lúc nãy, Tô Khiết vội vàng giới thiệu với thư ký Lý.


Cô thật sự phí hết tâm tư để nghĩ cách tách ra với anh.


Chỉ là sao anh có thể để cô như mong muốn được.


“À, vâng!” Thư ký Lý ngơ ngác, nhưng mà vẫn nhanh chóng đồng ý.


Sao anh ta lại cảm thấy hôm nay tổng giám đốc là lạ, có không vậy ta?


Tổng giám đốc nhà mình đã ngại trang viên quá xa, thư ký Lý liên chọn một khách sạn khá là gần, sau khi đến khách sạn, thư ký Lý liền nhanh chóng đi làm thủ tục nhận phòng.


Lúc thư ký Lý trở về, cậu ba Nguyễn đang đứng ở một bên gọi điện thoại.
 
Chương 643


CHƯƠNG 644


“Trợ lý Tô, đây là thẻ phòng của cô.” Thư ký Lý đưa thẻ phòng đã đặt xong ra trước mặt của Tô Khiết, mà trong tay thư ký Lý còn một cái thẻ nữa, đương nhiên là của cậu ba Nguyễn.



Trong đôi mắt của Tô Khiết nhiêu hơn mấy phân ý cười, cách làm này của thư ký Lý hoàn toàn nằm trong dự liệu của cô, cũng cực kỳ hợp với suy nghĩ của cô.


“Thư ký Lý, lúc nãy tổng giám đốc đã nói rồi, trời cũng không còn sớm nữa, anh có thể về nghỉ ngơi trước. Anh đưa thẻ phòng của tổng giám đốc cho tôi đi, một lát nữa tôi đưa cho tổng giám đốc là được rồi.” Cậu ba Nguyễn đang gọi điện thoại, bây giờ đứng có hơi xa, Tô Khiết cũng câm lấy một cái thẻ phòng khác ở trong tay của thư ký Lý.


“Ừm, được được, cảm ơn trợ lý Tô nha” Thư ký Lý cũng biết bây giờ đã rất muộn rồi, tổng giám đốc cũng cần phải nghỉ ngơi, hơn nữa anh ta luôn cảm thấy hôm nay tâm trạng của tổng giám đốc không bình thường, làm cho người ta kinh nhạc sợ hãi. Tổng giám đốc cũng đã kêu anh ta trở về rồi, đương nhiên anh ta câu còn không được.




Hơn nữa, tổng giám đốc cũng đã có trợ lý ở bên cạnh, có rất nhiêu chuyện cũng không cần đến anh ta.


Cậu ba Nguyễn đã nói chuyện điện thoại xong, đang đi đến.


“Chông, chúng ta đi vào phòng đi.” Tô Khiết cầm thẻ phòng nhìn anh, cười cực kỳ dịu dàng mà ngọt ngào.


Lông mày của cậu ba Nguyễn nhẹ nhàng nhăn lại, anh cảm giác có chút là lạ, có chút không thích hợp, nhưng mà trong lúc nhất thời vẫn chưa thể nói được không thích hợp ở chỗ nào.


Mà Tô Khiết đã đẩy vali đi về phía thang máy.


Nguyễn Hạo Thần nhìn qua bóng lưng của cô, trong đôi mắt lạnh lùng thâm thúy của ngày thường, giờ phút này lại có chút mờ mịt mông lung, sự hiên dịu và nhẹ nhàng của người phụ nữ vào lúc này khiến cho đáy lòng của anh cực kỳ bất an.


Chuyện mà cậu ba Nguyễn anh làm, trong lòng mình quá rõ ràng, anh biết là lúc trước chuyện anh uy hiếp cô đi công tác với anh vẫn còn chưa qua, cộng thêm việc anh cứng rắn “chia rẽ” cô với bạn thân của cô ở sân bay.


Cậu ba Nguyễn cảm thấy cô không đánh cho anh một trận thì cũng không tệ.


Cô dịu dàng hiền lành như vậy là điêu mà ngay cả nằm mơ anh cũng không dám nghĩ, hơn nữa cậu ba Nguyễn cảm thấy giờ phút này nếu như anh đang nằm mơ thì đây tuyệt đối là một cơn ác mộng, mà không phải là một giấc mộng đẹp.


“Sao vậy? Sao vẫn không chịu đi?” Tô Khiết quay người lại nhìn vê phía anh, trên mặt vẫn là nét dịu dàng như gió, vẫn là vẻ ngọt ngào như hoa.


Cậu ba Nguyễn âm thầm hít một hơi, sau đó đi đến cầm vali ở trong tay của cô.


Cậu ba Nguyễn suy nghĩ, mặc kệ cô muốn làm gì với anh thì anh cũng phải nhận lấy, ai bảo anh đã chọc cô làm chi.


Cho nên bây giờ phải biểu hiện tốt một chút mới là con đường đúng đắn.


Tô Khiết cũng không nói cái gì nữa, trên mặt vẫn là ánh nắng tươi sáng.


Đi đến bên ngoài phòng, Tô Khiết câm lấy thẻ phòng mở cửa ra, sau đó rất ngoan ngoãn rất mềm mại đi vào phòng cùng với cậu ba Nguyễn.


Cậu ba Nguyễn nhìn cô như thế này, con ngươi không nhịn được mà khẽ co rút lại…


“Ngồi máy bay cả một ngày trời, mệt mỏi quá đi thôi.” Sau khi bước vào phòng, Tô Khiết cởi áo khoác ra, sau đó trực tiếp bổ nhào lên trên giường.


“Có mệt lắm không? Nếu không thì em đi tắm trước đi.” Cậu ba Nguyễn nhìn thấy cô thả lỏng như thế thì cũng ngồi lên trên giường với cô, nhìn qua cô, khóe môi hơi nhếch lên, trong lòng đã bớt đi mấy phần cảnh giác.
 
Chương 644


CHƯƠNG 645


Tô Khiết đột nhiên lại nghiêng người qua, nhìn như là nghiêng người rất tùy tiện, nhưng mà lại bày ra một tư thế rất quyến rũ. Một cánh tay của cô duỗi ra, đầu đặt bên trên cánh tay, mái tóc dài tản ra, tản trên cánh tay trắng như tuyết của cô, lại xõa trên chiếc giường trắng tinh, mang theo mấy phần lộn xôn, nhưng lại có một loại quyến rũ mê người không nói ra được.



Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi màu lam, có thể là do tư thế nghiêng người nên phần giữa áo bị căng chặt, nút áo ở phía trước của cô kéo căng ra giống như là có thể đứt bất cứ lúc nào, khiến cho người ta nhìn thấy mà máu nóng dâng trào.


Bởi vì động tác co duỗi lúc này của cô, vạt áo tự nhiên di chuyển lên xuống, vòng eo thon mê người như ẩn như hiện, đầu ngón tay của cô giống như vô thức lại như đang cố ý đặt ở eo.


Dáng người của Tô Khiết rất tốt, là loại hình rất nóng bỏng, điểm này không cần phải hoài nghi.


Có điều là bình thường Tô Khiết mặc quần áo ít nhiều gì cũng che kín lấy dáng người xinh đẹp của cô.




Nhưng giờ phút này, dáng người của cô được lộ ra hoàn toàn.


Mặc dù cậu ba Nguyễn đã sớm biết vóc dáng của cô rất tốt, nhưng mà loại quyến rũ như vậy tuyệt đối là lần đầu tiên.


Anh có cảm giác, vợ của anh đang quyến rũ anh, quyến rũ anh một cách rõ ràng.


Đôi mắt mang theo ý cười của Tô Khiết thỉnh thoảng lại liếc nhìn anh, trong dịu dàng có ma mị. Phân dịu dàng đó giống như nàng tiên thất lạc ở chốn nhân gian, phân ma mị đó giống như là yêu tinh có thể hút mất hồn phách.


Kết hôn lâu như vậy, cậu ba Nguyễn thề, từ xưa đến nay anh chưa từng nhìn thấy cô quyến rũ và chọc người như thế.


Giờ phút này, trong lòng của cậu ba Nguyễn vẫn còn một chút cảnh giác, nhưng mà anh vẫn đi đến dựa ở trước mặt của cô.


Cánh tay vốn đang khoác ở trên lưng của cô đột nhiên nâng lên, đưa lên cổ của anh…


Động tác chủ động như thế của cô khiến cho cậu ba Nguyễn ngẩn người, lập tức cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, kích tình bùng nổ. Giờ phút này cậu ba Nguyễn đã không có ý thức nguy hiểm như lúc nãy, trong mắt của anh chỉ còn lại cô, chỉ còn có cô muốn câu dẫn hồn phách của anh.


Bởi vì tay của cô nâng lên, cái nút áo ở phía trước của cô càng căng chặt hơn, nhưng mà lại không rơi ra, hai mắt của cậu ba Nguyễn càng thêm u ám.


Anh cúi đầu xuống muốn hôn cô, bàn tay đang ôm cố anh của Tô Khiết hơi dùng sức một chút, rút ngắn vị trí của anh và cô, nhưng mà lại không để lại dấu vết mà bỏ qua nụ hôn của anh.


Ánh mắt của cậu ba Nguyễn chớp nháy, dường như là có chút bất mãn, hình như lại hơi nghi hoặc một chút.


“Chồng à, anh đi tắm trước đi.” Khóe môi Tô Khiết giương lên, đôi môi đỏ kề đến gần mặt của anh, giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp, như là làn gió nhẹ thổi qua ôn hòa lại dễ chịu, nhưng vẫn có một phân nóng bỏng mập mờ như cũ.


Sau đó cô còn nhẹ nhàng hôn một cái bên khóe môi của anh.


“Được.” Cậu ba Nguyễn âm thầm cắn răng, mặc dù là giờ phút này anh cực kỳ không đồng ý rời đi, nhưng mà anh vẫn đồng ý.


Giờ phút này, có lẽ mặc kệ cô kêu làm cái gì thì anh cũng có thể đồng ý. Trước khi quen cô, cậu ba Nguyễn tuyệt đối không tin có một người phụ nữ nào có thể làm cho anh mất khống chế như vậy.


Lúc này cậu ba Nguyễn đã hoàn toàn không có ý thức nguy hiểm như trước, không còn chút ý chí cảnh giác, anh đã quên mất chuyện mình chọc tức cô lên đến chín tầng mây.


Lúc này trong lòng của anh chỉ có một suy nghĩ, chỉ còn lại một ý niệm trong đầu!


Anh hung hăng thở ra một hơi, sau đó mới đứng dậy đi vào trong phòng tắm.
 
Chương 645


CHƯƠNG 646


Lúc Nguyễn Hạo Thần đi đến cửa phòng tắm thì dừng lại, xoay mắt nhìn thoáng về phía Tô Khiết, dường như lại có một chút phòng bị.



Tô Khiết nằm nghiêng ở trên giường, vẫn duy trì tư thế như cũ, không thấy động đậy, chỉ là đôi mắt nhìn về phía anh dường như lại càng mềm mại đáng yêu hơn, càng quyến rũ hơn.


Nhìn thấy cô như thế này, cậu ba Nguyễn cười cười, buông xuống tia cảnh giác cuối cùng ở trong lòng, sau đó đi vào trong phòng tắm.


Sau khi cậu ba Nguyễn đi vào phòng tắm, Tô Khiết không cử động y như cũ, chỉ là nụ cười trên mặt đã rõ ràng đã phai nhạt đi không ít, không còn vẻ dịu dàng lúc nãy mà đã nhiều hơn mấy phần ý vị thâm trường.


Đợi đến lúc trong phòng tắm vang lên tiếng nước, một lúc lâu sau Tô Khiết mới đứng dậy, sau đó nhanh chóng rời khỏi căn phòng.




Cô cầm một cái thẻ phòng của thư ký Lý đưa cho cô, mở một căn phòng khác ra, sau khi đi vào thì trực tiếp khóa trái cửa phòng lại.


Nguyễn Hạo Thần giày vò cô ở trong nhà còn chưa đủ, ngay cả đi công tác cũng muốn mang theo cô, cô cũng sẽ không để anh theo ý nguyện.


Sau đó Tô Khiết lại tắt nguồn điện thoại.


Đương nhiên là Tô Khiết biết dựa vào tính tình của Nguyễn Hạo Thần, việc này không thể nào kết thúc như vậy được.


Nhưng mà chuyện tiếp theo cô đã lên kế hoạch tốt từ lâu, cho đến bây giờ Tô Khiết cô cũng không phải là một người dễ dàng bị khi dễ như vậy.


Cho nên cô không vội vàng tắm rửa nghỉ ngơi, mà là chờ đợi…


Sau khi Nguyễn Hạo Thần tắm rửa xong thì đi ra ngoài, nhưng lại không nhìn thấy Tô Khiết, có chút giật mình, anh xoay mắt nhìn cả phòng một lân, nhưng mà không thấy được cô, đôi mắt hơi nheo lại.


Anh là ai chứ? Anh là một bậc đế vương trong giới kinh doanh trên thương trường, nếu như giờ phút này anh vẫn còn chưa ý thức được chuyện không đúng, vậy thì cũng không phải là Nguyễn Hạo Thần nữa.


Nghĩ đến lúc nãy cô vừa mới phong tình vạn chủng quyến rũ mình, Nguyễn Hạo Thần âm thầm cắn răng, rất tức giận, rất hận.


Cô cũng hay lắm, vậy mà lại dám giở trò này với anh!


Anh cầm điện thoại di động lên, nhanh chóng gọi qua số điện thoại của cô.


“Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện tại không liên lạc được.”


Cậu ba Nguyễn nhìn chằm chằm vào cái điện thoại ở trong tay, đôi mắt từ từ híp lại. Được, được lắm, cô còn dám tắt máy!


Chỉ là cô cho rằng cô có thể trốn được ở đây hay sao.


Chờ đến lúc anh bắt cô trở về, xem xem anh trừng phạt như thế nào.


Cậu ba Nguyễn lộ ra một nụ cười lạnh, sau đó bấm điện thoại gọi cho thư ký Lý. Cậu ba Nguyễn là người khôn khéo đến mức nào, lập tức liền có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.


Lúc nãy vừa mới bị cô dụ dỗ nên mới không có suy nghĩ gì nhiều, nhưng mà bây giờ không có cô ở bên cạnh, cơ trí và sự tỉnh táo đáng sợ đó của anh đã hoàn toàn trở về.


“Tổng giám đốc” Lúc này, thư ký Lý đang trên đường, nhìn thấy cuộc gọi của tổng giám đốc nhà mình thì nhanh chóng dừng xe ở một bên để nhận điện thoại.


“Cậu đặt máy phòng vậy?” Cậu ba Nguyễn không vòng vo nửa chữ nào, trực tiếp hỏi.
 
Chương 646


CHƯƠNG 647


“Tôi đặt hai phòng, một phòng cho tổng giám đốc, một phòng cho trợ lý Tô.” thư ký Lý cảm thấy lời nói này của tổng giám đốc thật là kỳ quái, hai người là tổng giám đốc và trợ lý Tô, anh ta đương nhiên phải đặt hai cái phòng rồi, chẳng lẽ là phải đặt một cái hả?



“Căn phòng còn lại là phòng số mấy?” Dường như có một nụ cười nhạt trong đôi mắt đang nheo lại của anh, anh biết là như thế này mà.


“Tổng giám đốc hỏi số phòng của trợ lý Tô hả? Tổng giám đốc muốn tìm trợ lý Tô hả?” Thư ký Lý hoàn toàn không hiểu được, trong lòng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng mà vẫn nhanh chóng trả lời: “Phòng của trợ lý Tô là căn phòng ở bên trái của tổng giám đốc…”


Thư ký Lý vẫn còn chưa nói xong, khóe môi của Nguyễn Hạo Thần đã hơi cong lên nở một nụ cười, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.




Nguyễn Hạo Thần bước ra khỏi cửa phòng thì trực tiếp quẹo qua trái, chỉ là vừa mới đi được một bước, khóe môi của anh hơi câu lên, sau đó lại đi sang phòng ở bên phải.


Thư ký Lý đặt phòng chắc chắn là hai phòng kế nhau, nhưng ba căn phòng liền kề ở tầng này đều là dãy phòng tổng thống, vì vậy anh cực kỳ nghi ngờ là cô đã đổi phòng.


Không thể không nói, cậu ba Nguyễn đoán rất đúng.


Mở cửa ra, cậu ba Nguyễn đi đến cửa của một căn phòng ở bên phải dùng sức gõ, giọng nói âm trầm, mang theo nguy hiểm đủ để người khác phải sợ hãi.


Tô Khiết đang ở trong phòng uống nước, tay cầm ly nước của cô hơi nắm chặt lại, tốc độ này của anh quả thật rất nhanh, hơn nữa cô đã đổi sang phòng khác, hiển nhiên là không bị ảnh hưởng từ anh chút nào.


Nhưng mà Tô Khiết lại không lên tiếng, đương nhiên chắc chắn càng không có khả năng mở cửa ra cho anh.


Cậu ba Nguyễn đứng ở ngoài cửa, không nghe được âm thanh cũng không cảm thấy bất ngờ tí nào, cũng không nghi ngờ là Tô Khiết không có ở trong phòng. Độ cong nơi khóe môi của anh chậm rãi tăng lên, ẩn ẩn nhiều hơn mấy phần mị hoặc quỷ di.


“Em muốn tự mình mở cửa hay để tôi kêu người khác mở cửa?” Cậu ba Nguyễn lên tiếng lần nữa, giọng nói rõ ràng trầm hơn mấy phần, nhưng mà nghe ra thì lại càng thêm nguy hiểm.


Tô Khiết ở trong phòng nghe thấy giọng nói kia cũng đều cảm thấy trong lòng của mình thoáng run rẩy, nhưng mà cô vẫn không để ý đến anh.


Anh nói là anh muốn kêu người đến mở cửa?


Cô chính là muốn chờ anh kêu người mở cửa đó.


Đi kêu đi, nhanh lên, cô đang chờ đó.


Thư ký Lý sau khi nhận điện thoại thì càng thấy chuyện này không thích hợp, cho nên lại nhanh chóng thay đổi phương hướng chạy về phía khách sạn.


Thư ký Lý vừa mới xử lý xong một chút chuyện thì mới rời khỏi, cho nên cũng không có đi quá xa, rất nhanh liên chạy về. Thư ký Lý nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình bị nhốt ở ngoài cửa, khóe môi hung hăng kéo ra, đây là, đây là tình huống gì vậy?


Đó không phải là căn phòng mà anh ta đã đặt cho tổng giám đốc hay sao? Tại sao tổng giám đốc còn ở bên ngoài?


“Tổng giám đốc, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lúc này mặc dù thư ký Lý cảm thấy chuyện không thích hợp, nhưng mà anh ta vẫn không biết tình huống như thế nào.


“Đi kêu người đến đây mở cửa phòng ra.” Nguyễn Hạo Thần chuyến tầm mắt nhìn anh ta một chút, lạnh giọng ra lệnh.


Phòng là do thư ký Lý đã đặt, thư ký Lý kêu người mở cửa, người của khách sạn chắc chắn sẽ mở.
 
Chương 647


CHƯƠNG 648


“A.” Thư ký Lý trả lời lại một câu với vẻ mặt vô cùng nghi ngờ, đang muốn xoay người đi gọi người mở cửa. Chính là vào lúc này, cửa phòng lại được mở ra từ bên trong.



“Tổng giám đốc, có chuyện gì không vậy?” Tô Khiết mở cửa ra, đứng ở bên cạnh cửa, mỉm cười nhẹ nhàng nhìn Nguyễn Hạo Thần, lúc này trên gương mặt của cô mang theo mấy phần vô tội và nghi ngờ không hiếu.


Biểu cảm kia cho dù bất cứ người nào nhìn thì cũng sẽ không hoài nghi cái gì.


Cho nên thư ký Lý thật sự không hề nghi ngờ chút nào.




Nguyễn Hạo Thần chỉ quét mắt nhìn cô một chút, sau đó trực tiếp đẩy cửa ra đi vào.


Nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình có hành động như vậy, lông mày của thư ký Lý nhăn lại. Đã trễ như thế này rồi mà tổng giám đốc còn đi vào phòng của trợ lý Tô, hình như là không thích hợp, dù sao thì trợ lý Tô cũng là con gái mà.


Cho dù tổng giám đốc thật sự có chuyện quan trọng đi nữa cũng không thể như thế này.


“Tổng giám đốc có chuyện gì rất quan trọng à? Nếu như không có thì tôi muốn nghỉ ngơi trước, tôi là người đã có chồng, giờ giấc này mà tổng giám đốc còn đi vào phòng của tôi thì quá không phù hợp đó. Chồng tôi là một người rất hẹp hòi, nếu như anh ấy hiểu lâm thì anh ấy sẽ đánh chết tôi.” Tô Khiết không ngăn cản Nguyễn Hạo Thần lại, hơn nữa còn nhường qua một bên.


Cô đứng ở một bên cúi đầu, giọng nói sợ hãi, một bộ dạng cực kỳ bối rối bất an.


Câu nói này của Tô Khiết thật sự rất đỉnh, bây giờ cô nói mình là người đã có chồng, tiếp theo đó nếu như như Nguyễn Hạo Thần lại nói bọn họ là vợ chồng, chỉ cần cô không thừa nhận thì chắc chắn thư ký Lý sẽ rất nghi ngờ.


Đương nhiên vào thời điểm này, Tô Khiết cũng không quên thuận tiện mắng cậu ba Nguyễn hai câu.


Động tác của cậu ba Nguyễn dừng lại, chuyển tâm mắt nhìn về phía cô, sắc mặt dường như hơi đen.


Anh hẹp hòi? Anh đánh cô?


Anh hẹn hòi lúc nào? Anh đánh cô lúc nào?


Vốn dĩ thư ký Lý đã cảm thấy không thích hợp, nghe thấy lời nói này của Tô Khiết thì liên cảm giác càng không xong, lúc đầu muốn nói cái gì đó, nhưng nhìn thấy vẻ mặt lúc này của tổng giám đốc nhà mình, lời nói ra đến khóe miệng thì lại cứng rắn ép trở vê.


“Cậu có thể đi rồi.” Cậu ba Nguyễn lạnh lùng quét mắt nhìn thư ký Lý, sau đó liền cất bước trực tiếp đi vào phòng.


“Thư ký Lý, anh có thể khuyên nhủ tổng giám đốc giúp tôi được không?” Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần một chút, sau đó lại nhìn thư ký Lý, một bộ dạng như là sắp khóc.


“Trợ lý Tô, căn phòng này là của tổng giám đốc, nếu không thì cô qua căn phòng kế bên đi.” Mặc dù là thư ký Lý sợ hãi, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Tô Khiết thì thật sự không có cách nào từ chối được.


Lúc này thư ký Lý thật sự không biết tổng giám đốc nhà anh ta có ý gì, mặc dù tổng giám đốc mà anh ta quen biết cũng không phải là người như vậy, không thể nào lại so đo bởi vì một căn phòng.


Nhưng mà anh ta thật sự không thể nghĩ ra nguyên nhân khác, anh ta nghĩ rằng để tổng giám đốc nhà anh ta đi vào căn phòng này, vậy thì để trợ lý Tô đi qua căn phòng khác thì chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ?


“Ừm, được” Tô Khiết rất là hài lòng, liên tục gật đầu, sau đó muốn rời đi như lời của thư ký Lý.


“Tô Khiết, em dám cử động một bước cho tôi nhìn thử xem.” Lúc này, cậu ba Nguyễn đã ngồi ở trên giường, chỉ là mặc dù bây giờ anh đang ngôi nhưng mà khí thế vẫn chèn ép khiến cho người khác hít thở không thông.
 
Chương 648


CHƯƠNG 649


Sự uy hiếp trong lời nói của anh lại rõ ràng hơn bất cứ thứ gì.



Thư ký Lý bị dọa đến nỗi hai chân cũng nhịn không được mà run lên.


Tô Khiết dừng bước không hề động, chỉ là đầu cúi xuống thấp hơn, hai tay nắm lại với nhau, dùng sức xoa xoa, dường như là rất sợ hãi, vô cùng sợ hãi.


Thư ký Lý cảm thấy loại tình huống này, nếu như anh ta cứ đi như thế để lại một mình trợ lý Tô ở đây thì thật sự quá không trượng nghĩa, anh ta không thể làm những chuyện không trượng nghĩa như vậy được.




“Tổng giám đốc, dù sao trợ lý Tô cũng là con gái, hơn nữa cũng là người đã kết hôn, chông của cô ấy là một người đàn ông ích kỷ, còn có khuynh hướng bạo lực, nghe nói những người có khuynh hướng bạo lực thì đều rất tàn nhẫn…” thư ký Lý âm thầm hít một hơi, sau đó kiên trì khuyên tổng giám đốc nhà mình.


Những lời nói này là thư ký Lý vừa mới tổng kết được từ trong ý của Tô Khiết, không thể không nói, thư ký Lý đã bắt lấy tất cả những “tinh túy” trong lời nói lúc nãy của Tô Khiết.


Tô Khiết nghe thấy lời nói này của thư ký Lý thì liên giật mình, cô thật sự không ngờ đến thư ký Lý sẽ nói như thế. Cô nhịn không được mà võ tay cho anh ta ở trong lòng, nhưng mà cũng không nhịn được mà âm thầm câu nguyện cho anh ta. Anh ta lại dám máng tổng giám đốc nhà mình hẹp hòi ở trước mặt của tổng giám đốc nhà mình, mắng tổng giám đốc nhà mình có khuynh hướng bạo lực, măng tổng giám đốc nhà mình tàn nhẫn, lá gan này của anh rất lớn nha!


Con ngươi của Nguyễn Hạo Thần chậm rãi nâng lên nhìn vê phía thư ký Lý, ánh mắt đó thoáng nhìn thì trông rất bình thản, bình thản như không mang theo bất cứ cảm xúc gì, nhìn kỹ thì cũng rất bình tĩnh, bình tĩnh đến nỗi không hề gợn sóng tí nào.


Chỉ là thư ký Lý lại cảm thấy bản thân mình dường như bị rơi vào trong hầm băng ngay tức thì, trong lúc nhất thời từ đầu đến chân đều hoàn toàn lạnh cóng, dường như là máu chảy toàn thân cũng đông cứng lại, không có một chút nhiệt độ.


“Cho nên tổng giám đốc vẫn nên để cho trợ lý Tô về phòng nghỉ ngơi trước đi.” Nhưng mà thư ký Lý vẫn nói hết lời của mình ra.


Không phải là thư ký Lý lớn gan không sợ hãi, mà lúc này thư ký Lý đã bị dọa đến nỗi đầu óc dừng chuyển động, đình chỉ suy nghĩ, lời nói kia căn bản chỉ là nói cho xong theo bản năng.


Đột nhiên Tô Khiết lại muốn cười, nhưng mà cô cảm giác bây giờ thư ký Lý lại vì cô mà “không tiếc mạng sống”, nếu như cô bật cười vào lúc này, thế thì cô lại không nhân từ. Hơn nữa nếu như cô cười vào lúc này thì sẽ lộ tẩy, đoạn kịch này sẽ không thể diễn tiếp được nữa.


Thư ký Lý này quả nhiên giống như cái cảm giác lân đầu tiên mà cô nhìn thấy anh ta, tinh thần trọng nghĩa bùng nổ, hơn nữa rất cố chấp, cực kỳ bướng bỉnh.


Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần hơi đổi, nhìn về phía Tô Khiết, nhìn thấy bộ dạng của Tô Khiết, hai mắt híp lại, đột nhiên chớp chớp, sao anh có thể không biết tâm tư của cô được.


Cô chính là cố ý để thư ký Lý giúp đỡ.


Anh ta lại là một người quan trọng.


Lúc nãy thư ký Lý đã không có ý định đi, bây giờ nhìn thấy cô có bộ dạng “sợ hãi”, “giận mà lại không dám nói gì”, chắc chắn sẽ càng không đi.


Lấy tính tình tìm đường chết cho mình, việc này còn không có kết quả thì thư ký Lý thật sự sẽ không chịu đi.


E là ngay từ đầu cô đã nhìn đúng điểm này của thư ký Lý, cho nên mới sẽ không sợ hãi như vậy.


Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần bắn thẳng đến, giống như là lưỡi dao sắc bén, cho dù là ai cũng không thể nào xem thường được.


Thân thể của Tô Khiết giật giật, nhích lại gần bên cạnh của thư ký Lý, cứ như là bị dọa đến nỗi thở mạnh cũng không dám.
 
Chương 649


CHƯƠNG 650


“Tổng giám đốc, nếu không thì để tôi đưa trợ lý Tô đến một cái phòng khác.” Thư ký Lý nhìn thấy bộ dạng của Tô Khiết thì thật sự không đành lòng, cho nên dù có nguy hiểm đến tính mạng thì vẫn mở miệng nói một câu.



Đối với tình nghĩa lấy chết cũng giúp đỡ này của thư ký Lý, Tô Khiết rất cảm động, cô thề nếu như sau đó Nguyễn Hạo Thần trả thù thì cô chắc chắn sẽ bảo vệ cho thư ký Lý thật chu toàn.


“Cậu đi lấy vali của tôi đến đây.” Nguyễn Hạo Thần hiểu rõ tính cách của thư ký Lý, cho nên cũng không bất ngờ bao nhiêu.


“Tổng giám đốc muốn ở căn phòng nào? Được, để tôi đi lấy ngay bây giờ.” Thư ký Lý âm thầm thở một hơi, nhưng mà vẫn không quên chuyện của Tô Khiết, cho nên tiếp đó lại bổ sung thêm một câu: “Vậy tôi thuận tiện dẫn theo trợ lý Tô đi cùng luôn.”




Không thể không nói, thư ký Lý chính là một người tràn đầy tinh thần trượng nghĩa.


“Cô ấy ở lại.” Lúc Nguyễn Hạo Thần nhìn vê phía Tô Khiết, ở nơi sâu nhất trong đôi mắt dường như có một nụ cười nhạt, một nụ cười nhạt quỷ dị và cao thâm.


Đột nhiên Tô Khiết lại có một loại cảm giác không tốt lắm, cô cảm thấy là Nguyễn Hạo Thần đang tính kế gì đó, hơn nữa hình như là một đòn sát thủ có thể hoàn toàn thay đổi cục diện.


Anh đang giả vờ, hay là thật sự có?


Nếu như thật sự có, vậy thì cái gì lại khiến cho anh lạnh nhạt mà tự tin như thế?


“Tổng giám đốc, trợ lý Tô, cô ấy…” thư ký Lý di chuyển tâm mắt nhìn về phía Tô Khiết, nhìn thấy dáng vẻ “căng thẳng” của Tô Khiết, thật sự không yên lòng.


“Lúc nãy cậu cũng đã nói chồng cô ấy hẹp hòi, tàn nhẫn, có khuynh hướng bạo lực, cậu không sợ à?”


Cậu ba Nguyễn đã ra tay, thư ký Lý sao có thể là đối thủ được, chỉ là một câu nói kia đã khiến cho thư ký Lý không thể trả lời được.


Khóe môi của Tô Khiết giật giật dữ dội, đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người mắng chửi bản thân như thế, hơn nữa còn mắng chửi thuận miệng như mây trôi nước chảy.


“Vậy đợi tôi lấy vali của tống giám đốc đến thì trợ lý Tô sẽ trở về.” Thư ký Lý lại không yên lòng nhìn Tô Khiết một lần nữa, lời này là nói với Nguyễn Hạo Thần, nhưng mà cũng là nói với Tô Khiết.


Tô Khiết không biết tại sao Nguyễn Hạo Thần lại muốn kêu thư ký Lý đi lấy vali, chẳng lẽ là muốn đuổi thư ký Lý đi?


Nhưng mà cô lại cảm thấy không phải, hơn nữa đây cũng không phải là phong cách của Nguyễn Hạo Thần. Mặc dù là Nguyễn Hạo Thần âm hiểm, mặc dù xấu bụng, nhưng mà lúc làm việc thì tuyệt đối sẽ không có chuyện không đầu không đuôi, anh thành thạo nhất chính là nói trúng tim đen, hơn nữa không đánh trúng vào điểm yếu của kẻ thù thì sẽ không buông tha.


Tô Khiết biết là lúc này Nguyễn Hạo Thần sẽ không cho cô đi, chắc chắn là cô sẽ đi không được, cho nên cô chỉ có thể ở lại, thuận tiện nhìn xem anh muốn làm cái gì.


“Tổng giám đốc, tôi đã lấy vali đến rồi.” Tốc độ của thư ký Lý lại rất nhanh, từ lúc đi đến lúc trở về cũng chỉ có một phút liền mang vali của Nguyễn Hạo Thần đến, lúc đầu vali của Nguyễn Hạo Thần cũng không mở ra.


“Mang vào đây.” Nguyễn Hạo Thần ngồi ở trên giường không hề động đậy, chỉ là mắt vẫn luôn nhìn về phía Tô Khiết.


Lần này thư ký Lý lại không hề chần chờ cái gì, nhanh chóng cầm cái vali đó vào trong phòng.


Khóe môi của Nguyễn Hạo Thần khẽ câu lên, trong đôi mắt đang nhìn về phía của Tô Khiết âm hiểm hơn: “Trợ lý Tô, làm phiền em mở ra giúp cho tôi.”
 
Chương 650


CHƯƠNG 651


Lúc này Nguyễn Hạo Thần lại nói mấy lời khách khí như vậy, mà lại gọi một tiếng trợ lý Tô, khiến cho Tô Khiết căn bản cũng không có lý do từ chối.


Lân này, ngay cả thư ký Lý cũng cảm thấy rất bình thường, cho nên cũng không nói cái gì nữa.



Tô Khiết chỉ có thể từ từ đi vào trong phòng, di chuyển đến bên cạnh vali của anh, sau đó cúi người xuống mở vali của anh ra.


Trong vali của Nguyễn Hạo Thần ngoại trừ có hai bộ quân áo của anh thì những thứ khác toàn bộ đều là quần áo của phụ nữ, mấy bộ quần áo của phụ nữ này được chuẩn bị rất đầy đủ, thậm chí Tô Khiết còn nhìn thấy cả đồ lót, còn có loại áo ngủ rất ít vải vóc.


Thư ký Lý trực tiếp ngu ngơ, sao trong vali của tổng giám đốc lại có quần áo của phụ nữ được?


Những bộ quần áo kia chắc chắn không phải của tổng giám đốc, lần này đi cùng với tổng giám đốc chính là trợ lý Tô, chẳng lẽ những bộ quần áo đó là của trợ lý Tô?




Nhưng mà tại sao quần áo của trợ lý Tô lại ở trong vali của tổng giám đốc chứ?


Khóe môi của Tô Khiết không nhịn được mà co giật dữ dội, lúc trước Nguyễn Hạo Thần đi vào trong phòng sắp xếp vali thì cô cũng không đi vào cùng, cho nên căn bản cũng không biết Nguyễn Hạo Thần mang theo quần áo của cô nhiều như vậy.


Chẳng lẽ đây chính là mục đích của Nguyễn Hạo Thần, trong vali của anh đựng quần áo của cô, đủ để chứng minh mối quan hệ thân thiết của hai người bọn họ.


Nhìn phản ứng của thư ký Lý, Tô Khiết càng thêm xác định chắc chắn có khả năng này.


Người này quả nhiên đủ âm hiểm, đủ xấu tính!


Nhưng mà rất rõ ràng, Tô Khiết đã đánh giá sức chiến đấu của cậu ba Nguyễn quá thấp.


Cậu ba Nguyễn đã ra tay, sao chuyện có thể đơn giản như vậy được, cho nên chuyện sau đó vẫn không hề đơn giản như cô suy nghĩ…


“Ở bên trong vẫn còn có đồ, lấy ra đi” Nguyễn Hạo Thần lại lên tiếng lân nữa, giọng nói rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng giống như là lời tâm tình phiêu đãng.


Tô Khiết chớp chớp mắt, có cái gì chứ, còn có đồ vật gì nữa?


Sẽ không phải là loại đồ vật làm cho người ta hiểu lầm thêm đó chứ? Giống như là bao cao su chẳng hạn.


Nhưng mà lúc Nguyễn Hạo Thần ở bên cạnh của cô thì chưa từng dùng qua bao cao su, trước kia không dùng, sau đó cô nói cho anh biết chuyện cô không thể mang thai, anh lại càng không cân thiết phải sử dụng, nghe nói là sử dụng cái đó thì sẽ làm cho loại cảm giác nào đó giảm đi rất nhiều.


Từ xưa đến nay, Nguyễn Hạo Thần không phải là người sẽ tự làm mình thiệt thòi.


Mang theo vài phân thắc mắc, Tô Khiết vươn tay vào trong ngăn kéo mà anh đã nói, sau đó mò được một cuốn sổ nhỏ.


Không lớn, ước chừng cỡ một bàn tay.


Tô Khiết nhíu mày, đây là cái gì vậy?


“Lấy ra đi.” Chỉ là Nguyễn Hạo Thần cũng không cho cô quá nhiều thời gian để suy nghĩ.


Tô Khiết đành phải cầm cuốn số nhỏ rồi lấy nó ra.


Sau đó cô thấy được màu sắc của cuốn sổ nhỏ, là màu đỏ.


Quyển sổ màu đỏ cũng không nhiều, với lại với kích thước này.


Tô Khiết không ngu ngốc, ngược lại còn cực kỳ thông minh. Mặc dù đây là mặt trái nên không nhìn thấy năm chữ đó, nhưng mà cô vẫn biết rõ ràng lúc này mình đã lấy ra cái gì.


Trong một cái nháy mắt, cô rất muốn trực tiếp nhét nó trở về. Không, trực tiếp xé nát nó luôn.


Đương nhiên là lúc này dưới cái nhìn chăm chú của Nguyễn Hạo Thần, cô không dám xé, mà lúc này thư ký Lý cũng nhìn thấy được đô vật ở trong tay của cô, bây giờ có nhét vào cũng vô ích thôi.


Nguyễn Hạo Thần là một tên biến thái, anh đi công tác mà lại mang theo cái thứ này để làm gì?
 
Chương 651


CHƯƠNG 652


Hơn nữa anh còn đang đi công tác ở nước ngoài, ở đây giấy đăng ký kết hôn của bọn họ cũng không có tác dụng.



Rốt cuộc là anh suy nghĩ cái gì vậy?


“Cái này, cái này là giấy đăng ký kết hôn hả? Là của ai vậy?” Thư ký Lý không nhạy bén nhưng mà cũng không ngu ngốc, liếc mắt lên nhìn thấy đó là giấy đăng ký kết hôn, hơn nữa anh ta cảm thấy giờ phút này sở dĩ tổng giám đốc của mình kêu trợ lý Tô lấy ra là vì để cho anh ta nhìn.


Cho nên thư ký Lý đưa tay qua lấy giấy đăng ký kết hôn trong tay của Tô Khiết, sau đó mở ra, lúc nhìn thấy hai cái tên trên giấy đăng ký kết hôn thì…


Chỉ trong một giây, giống như như bị sét đánh vào đầu, thư ký Lý đứng đó không thể cử động được, chỉ có đôi mắt càng mở to hơn, càng mở càng to.




Tuy là tận mắt nhìn thấy nhưng mà anh ta lại không thể tin được, đây là giấy đăng ký kết hôn của tổng giám đốc nhà anh ta, mà một cái tên khác được vinh danh lại là Tô Khiết.


Là tên của trợ lý Tô.


Lúc nãy anh ta vừa mới nói chồng của trợ lý Tô là người như thế nào?


Anh ta nói với tổng giám đốc nhà mình chông của trợ lý Tô hẹp hòi, tàn nhẫn, có khuynh hướng bạo lực.


Nhưng mà giờ phút này quyển số nhỏ này tàn nhẫn nói cho anh ta biết, chông của trợ lý Tô chính là tống giám đốc nhà mình, cho nên lúc nãy anh ta đã mắng tổng giám đốc ở trước mặt của tổng giám đốc.


Anh ta nói rồi mà, tại sao tổng giám đốc nhà mình lại cứ nằng nặc đi vào phòng của trợ lý Tô, hóa ra bọn họ vốn chính là vợ chồng. Nhưng mà sao trợ lý Tô lại có thể như vậy được chứ, sao có thể lừa gạt anh ta như vậy được?


Trời ơi, sao có thể chơi như vậy được?


Lúc thư ký Lý nhìn về phía Tô Khiết lần nữa, ánh mắt cực kỳ ai oán, giống như là đang dùng thiên ngôn vạn ngữ để lên án. Tô Khiết âm thâm hít một hơi, nhìn thấy bộ dạng của thư ký Lý, cô chột dạ muốn chết đi được.


Sao cô lại không suy nghĩ đến chuyện sẽ phát triển thành tình trạng này, sao cô lại không nghĩ đến cái tên biến thái Nguyễn Hạo Thần này ra nước ngoài công tác mà còn mang theo giấy đăng ký kết hôn.


Thư ký Lý cũng không nói gì, chỉ là đưa giấy đăng ký kết hôn lại cho Tô Khiết, sau đó nhanh chóng rời khỏi. Lúc đi ra khỏi phòng còn không quên đóng cửa lại, Tô Khiết cảm thấy thư ký Lý chắc chắn cố ý.


Sau đó trong căn phòng cũng chỉ lại cậu ba Nguyễn và Tô Khiết đối mặt với nhau.


“Chồng à, sao anh đi công tác mà còn mang theo giấy đăng ký kết hôn vậy?” Tô Khiết không nghĩ ra, thật sự không nghĩ ra được, Nguyễn Hạo Thần ra nước ngoài công tác tại sao lại mang theo giấy đăng ký kết hôn trên người.


Rốt cuộc là anh suy nghĩ như thế nào vậy?


“Em nói thử xem.” Anh nhìn cô, môi mỏng chậm rãi cong lên, đẹp trai đến choáng váng, quyến rũ đến tận xương, cực kỳ gợi cảm. Nhưng mà trong mắt của Tô Khiết thì lại vô cùng đáng sợ.


Nguyễn Hạo Thần không nói cho cô biết kể từ giây phút ngược Liên Cung thành mảnh vụn, anh vẫn mang theo giấy đăng ký kết hôn ở bên người, cho dù là đi đến đâu đi nữa anh cũng mang theo.


Tô Khiết mấp máy môi không nói gì, giờ phút này cô cũng không thể nói được gì.


Có làm như thế nào cô cũng không nghỉ được hôm nay tất cả các kế hoạch của cô đều đã bị hủy bởi quyển sổ đăng ký kết hôn. Cô không cam tâm, nhưng lại không thể thừa nhận cô lại bại trận dưới tay của Nguyễn Hạo Thần một lần nữa.


Cô hiểu rất rõ lấy tính tình của Nguyễn Hạo Thần, tối hôm nay chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô.
 
Chương 652


CHƯƠNG 653


Cô nhớ đến lần trước bởi vì chuyện của Liên Cung mà anh đã tức giận, sau đó giày vò cô cả một đêm, mặc kệ cô có cầu xin tha thứ như thế nào anh cũng không bỏ qua cho cô.



Vậy thì lần này sao đây?


Lần này cô cảm thấy chuyện còn nghiêm trọng hơn so với chuyện Liên Cung lân trước, cho nên ngày hôm nay cô còn có thể nhìn thấy được mặt trời vào sáng ngày mai hay không nhỉ?


“Đến đây!” Nguyễn Hạo Thần thấy cô không nói lời nào, môi mỏng gợi cảm cử động, âm thanh nhẹ nhàng chậm rãi vang lên trong căn phòng yên tĩnh, rất rung động.


Tô Khiết đang suy nghĩ, anh đột nhiên lại lên tiếng kêu cô đi qua, dọa cô giật nãy cả mình, nhưng mà cũng làm cho cô nhanh chóng lấy lại tinh thần.


“Chồng à, để em đi treo quần áo lên nha.” Tô Khiết lại không ngốc, lúc này sao cô có thể tự đưa mình đến trước mặt của anh, mặc anh xâm lược.




Tô Khiết kéo lấy vali muốn đi treo quần áo, đây là lần đầu tiên Tô Khiết chịu khó như thế, thời gian kết hôn dài như vậy, hình như là cô vẫn còn chưa từng sắp xếp quần áo giúp cho anh.


Chuyện sắp xếp quần áo mà nói, thời gian tuy ngắn nhưng cũng có thể dài.


Dù sao bây giờ cô chính là muốn kéo dài thời gian.


Trước tiên kéo dài thời gian, sau đó lại nghĩ cách ứng phó, cô thông minh như vậy, luôn có thể nghĩ ra cách.


“Đừng để tôi nói lại lần thứ hai.” Sao cậu ba Nguyễn có thể không nhìn ra tâm tư của cô được, mắt nhìn vê phía cô, chậm rãi bổ sung thêm một câu.


Lấy tính tình này của cô, lần này nếu như không dạy dỗ cô, lần tiếp theo còn không biết cô sẽ làm ra chuyện gì.


Cho nên lần này cậu ba Nguyễn không có ý định bỏ qua cho cô dễ dàng như vậy.


Thân thể của Tô Khiết cứng đờ đối diện với đôi mắt đang nheo lại của anh, sau đó yếu ớt thốt ra một câu: “Chồng, để em đi tắm, tắm thật sạch sẽ “


Nguyễn Hạo Thần sửng sờ, hai mắt nhanh chóng chớp chớp, vẻ mặt nghiêm túc ban đầu liền trở nên hòa hoãn trong nháy mắt, sụp đổ như vậy, biểu cảm cũng sụp đổ, hơi thở nguy hiểm kia cũng tản đi trong chớp mắt.


Sức quan sát của Tô Khiết mạnh đến cỡ nào, lập tức biết được ngọn gió nguy hiểm nhất đã qua rồi.


Tim của Tô Khiết đã được đặt xuống, chuẩn bị đi tắm rửa, cô dự định tắm hơn mấy tiếng đồng hồ, tốt nhất là lúc đi ra anh đã ngủ rồi.


“Cho em nửa tiếng đồng hồ, nếu như nửa tiếng em còn không ra thì anh sẽ vào tắm cho em.” Nguyễn Hạo Thần vừa nhìn liền nhìn thấu được suy nghĩ của cô, cho nên trực tiếp bác bỏ suy nghĩ của cô.


Bước chân của Tô Khiết dừng lại một chút, âm thầm cắn răng, sao anh có thể như vậy được? Chẳng lẽ tự do tắm rửa mà cô cũng không có hay sao?


Tô Khiết kháng nghị, cô nhất định phải kháng nghị.


Chỉ là một câu nói tiếp theo của Nguyễn Hạo Thần làm cho cô hoàn toàn kinh sợ, trong lúc nhất thời cô liên cố gắng nén phản ứng trở lại.


“Trong vali có áo ngủ, em tắm xong thì mặc nó vào.” Lúc Nguyễn Hạo Thần nói câu này, con ngươi nhẹ nhàng chớp nháy.


Với vóc dáng của cô, mặc bộ đồ ngủ đó chắc chăn sẽ cực kỳ “đẹp mắt”.


Lúc trước có làm như thế nào cô cũng không chịu mặc bộ đồ ngủ đó, sáng hôm nay anh muốn mặc vào cho cô, nhưng mà cô lại vọt vào trong phòng tắm, anh cũng không được nhìn thấy rõ ràng.


Khó có được cơ hội như hiện tại.


Tay của Tô Khiết không kiềm được mà run lên, lúc nãy cô đã nhìn thấy đồ ngủ trong vali, cái áo ngủ kia mặc vào còn không bằng không mặc.


Tô Khiết thật sự, thật sự không muốn mặc, đánh chết cũng không muốn mặc!
 
Chương 653


CHƯƠNG 654


Tô Khiết thật sự, thật sự không muốn mặc, đánh chết cũng không muốn mặc!



Nhưng mà lúc này sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần lại lạnh lùng, trong đôi mắt lại dấy lên hơi thở nguy hiểm một lần nữa.


Tô Khiết âm thầm hít một hơi, nghĩ đến việc cô cũng đã ngủ với anh nhiều lần như vậy rồi, cần phải ngượng ngùng cái gì nữa? Không phải chỉ là mặc một bộ đồ ngủ hay sao, cũng sẽ không mất đi miếng thịt nào.


Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng mà trong lòng của Tô Khiết lại nhịn không được mà phiền muộn, lúc cô đi vào phòng tắm mở cái áo ngủ kia ra, mắt thiếu chút nữa rơi xuống, bộ đồ ngủ này còn quá đáng hơn so với bộ của lúc sáng.


Mẹ kiếp, đây là quần áo đó hả? Nhà sản xuất này thiếu tiền tới bao nhiêu? Sao không thể dùng nhiều vải hơn được nữa?




Lúc đầu đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi, nhưng khi nhìn thấy bộ đồ ngủ này thì cô liền muốn đổi ý.


Muốn cô mặt một bộ quần áo rách rưới như vậy để cho Nguyễn Hạo Thần nhìn?


Buổi tối ngày hôm nay con sói đó không giày vò cô đến chết, vậy thì không phải là Nguyễn Hạo Thần nữa.


Sau khi Tô Khiết tắm xong, cô vẫn mặc cái áo ngủ kia vào, nhưng mà cô lại mặc áo ngủ của khách sạn ở bên ngoài.


Loại đồ ngủ của khách sạn chính là loại rất dày, rất dài, có thể che kín không kẽ hở.


Sau khi bao bọc mình tốt rồi, Tô Khiết mở cửa phòng tắm ra bước ra ngoài.


Nguyễn Hạo Thần nghe thấy âm thanh thì nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn sang, trong đôi mắt rõ ràng mang theo mấy phần chờ mong, sau đó anh nhìn thấy Tô Khiết bọc kín không một kẽ hở.


Lông mày của Nguyễn Hạo Thần nhíu lại, khóe môi khẽ nhúc nhích, vừa định mở miệng nói.


“Chồng, em đau bụng.” Tô Khiết đi đến trực tiếp nằm lên trên giường, một bộ dạng không có sức lực.


“Đau bụng? Sao vậy?” Sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần liền thay đối, nhớ đến chuyện cô đã từng bị thương, không nhịn được mà lo lắng.


“Bị đau bụng kinh.” Tô Khiết nằm lì ở trên giường, giọng nói nghe rất đầu dĩ, nghe như vậy còn nghe ra được tia yếu ớt.


Tô Khiết biết bây giờ đã là tình huống này, tối hôm nay Nguyễn Hạo Thần chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô, cho nên cô không thể không tìm ra biện pháp khác.


“Đau bụng kinh? Không phải thời gian đến kinh của em nằm trong khoảng ngày mười lăm à?” Lông mày của cậu ba Nguyễn cau lại, lần trước anh đã kiểm tra thời kỳ an toàn cho nên đã nhìn thấy nên anh có thể hiểu được.


Thời gian đến kinh của cô khoảng ngày mười lăm, bây giờ lại đau bụng kinh?


Tô Khiết liên giật mình, nhớ đến là do cô đã nói với anh thời gian hành kinh là ngày mười lăm mỗi tháng.


“Đau bụng sớm hơn.” Nhưng mà Tô Khiết không hê chột dạ tí nào, mặt không đỏ thở không gấp mà nói hươu nói vượn.


“Sớm à? Có thể sớm hơn cả mười ngày?” Mặc dù cậu ba Nguyễn không hiểu lắm đối với chuyện này, mặc dù là giờ phút này cô nói rất thành thật, nhưng mà cậu ba Nguyễn vẫn cảm thấy có gì đó không đúng lắm.


Anh nhớ rằng đau đớn của việc đau bụng kinh mà anh nhìn được trên tài liệu sẽ bắt đầu sau khi kỳ kinh nguyệt, sớm nhất sẽ đến trước mười hai tiếng đồng hô.
 
Chương 654


CHƯƠNG 654

Tô Khiết thật sự, thật sự không muốn mặc, đánh chết cũng không muốn mặc!

Nhưng mà lúc này sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần lại lạnh lùng, trong đôi mắt lại dấy lên hơi thở nguy hiểm một lần nữa.

Tô Khiết âm thầm hít một hơi, nghĩ đến việc cô cũng đã ngủ với anh nhiều lần như vậy rồi, cần phải ngượng ngùng cái gì nữa? Không phải chỉ là mặc một bộ đồ ngủ hay sao, cũng sẽ không mất đi miếng thịt nào.

Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng mà trong lòng của Tô Khiết lại nhịn không được mà phiền muộn, lúc cô đi vào phòng tắm mở cái áo ngủ kia ra, mắt thiếu chút nữa rơi xuống, bộ đồ ngủ này còn quá đáng hơn so với bộ của lúc sáng.

Mẹ kiếp, đây là quần áo đó hả? Nhà sản xuất này thiếu tiền tới bao nhiêu? Sao không thể dùng nhiều vải hơn được nữa?

Lúc đầu đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi, nhưng khi nhìn thấy bộ đồ ngủ này thì cô liền muốn đổi ý.

Muốn cô mặt một bộ quần áo rách rưới như vậy để cho Nguyễn Hạo Thần nhìn?

Buổi tối ngày hôm nay con sói đó không giày vò cô đến chết, vậy thì không phải là Nguyễn Hạo Thần nữa.

Sau khi Tô Khiết tắm xong, cô vẫn mặc cái áo ngủ kia vào, nhưng mà cô lại mặc áo ngủ của khách sạn ở bên ngoài.

Loại đồ ngủ của khách sạn chính là loại rất dày, rất dài, có thể che kín không kẽ hở.

Sau khi bao bọc mình tốt rồi, Tô Khiết mở cửa phòng tắm ra bước ra ngoài.

Nguyễn Hạo Thần nghe thấy âm thanh thì nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn sang, trong đôi mắt rõ ràng mang theo mấy phần chờ mong, sau đó anh nhìn thấy Tô Khiết bọc kín không một kẽ hở.

Lông mày của Nguyễn Hạo Thần nhíu lại, khóe môi khẽ nhúc nhích, vừa định mở miệng nói.

“Chồng, em đau bụng.” Tô Khiết đi đến trực tiếp nằm lên trên giường, một bộ dạng không có sức lực.

“Đau bụng? Sao vậy?” Sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần liền thay đối, nhớ đến chuyện cô đã từng bị thương, không nhịn được mà lo lắng.

“Bị đau bụng kinh.” Tô Khiết nằm lì ở trên giường, giọng nói nghe rất đầu dĩ, nghe như vậy còn nghe ra được tia yếu ớt.

Tô Khiết biết bây giờ đã là tình huống này, tối hôm nay Nguyễn Hạo Thần chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô, cho nên cô không thể không tìm ra biện pháp khác.

“Đau bụng kinh? Không phải thời gian đến kinh của em nằm trong khoảng ngày mười lăm à?” Lông mày của cậu ba Nguyễn cau lại, lần trước anh đã kiểm tra thời kỳ an toàn cho nên đã nhìn thấy nên anh có thể hiểu được.

Thời gian đến kinh của cô khoảng ngày mười lăm, bây giờ lại đau bụng kinh?

Tô Khiết liên giật mình, nhớ đến là do cô đã nói với anh thời gian hành kinh là ngày mười lăm mỗi tháng.

“Đau bụng sớm hơn.” Nhưng mà Tô Khiết không hê chột dạ tí nào, mặt không đỏ thở không gấp mà nói hươu nói vượn.

“Sớm à? Có thể sớm hơn cả mười ngày?” Mặc dù cậu ba Nguyễn không hiểu lắm đối với chuyện này, mặc dù là giờ phút này cô nói rất thành thật, nhưng mà cậu ba Nguyễn vẫn cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Anh nhớ rằng đau đớn của việc đau bụng kinh mà anh nhìn được trên tài liệu sẽ bắt đầu sau khi kỳ kinh nguyệt, sớm nhất sẽ đến trước mười hai tiếng đồng hô.
 
Chương 655


CHƯƠNG 655

“Ừm, đúng vậy, lần nào em cũng như vậy.” Tô Khiết vẫn không hề chột dạ, giọng nói rầu rĩ càng thêm vô lực.

Cô chính là khi dễ cậu ba Nguyễn không biết những chuyện này.

Tô Khiết suy nghĩ trước khi đến kỳ kinh thì “đau” nửa tháng, sau khi đến kỳ kinh lại “đau” nửa tháng nữa, vậy thì một tháng sẽ trôi qua thôi.

Ừ, chủ ý này coi như không tệ.

Nguyễn Hạo Thần hiểu cô rất rõ, biết vì “trốn tránh” anh, chuyện gì cũng có thể làm được.

Hơn nữa, chuyện mà cô nói cũng không đáng tin cậy, có ai đau bụng kinh lại có thể đau sớm mười ngày không?

Nguyễn Hạo Thần nhìn Tô Khiết đang mềm nhũn nằm lì ở trên giường, âm thầm thở dài một hơi. Cho dù biết cô giả vờ giả vịt, anh cũng không thể nào làm cái gì đó với cô dưới tình huống như thế này.

Nguyễn Hạo Thần lấy điện thoại di động ra bấm gọi cho thư ký Lý: “Mua một túi đường đỏ đến đây cho tôi, còn có đồ chườm nóng nữa.”

Tô Khiết nghe thấy lời của anh, nhịn không được chuyển mắt nhìn vê phía anh, đúng lúc nhìn thấy anh cúp điện thoại.

Bây giờ anh lại cho người ta chuẩn bị những thế này, chỉ làm cho cô nghĩ đến một loại khả năng… anh chuẩn bị cho cô, nói chính xác là chuẩn bị cho “cơn đau bụng kinh” của cô.

Vậy mà anh lại hiểu những chuyện này?

Thật ra thì cô có chứng đau bụng kinh, cho nên uống đường đỏ, chườm nóng chính là những chuyện mà cô phải làm.

Nhưng mà anh là một người đàn ông, tại sao lại hiểu những chuyện này?

Nếu như ngay cả chuyện này anh cũng biết, vậy có phải anh cũng biết đau bụng kinh không thể nào đến sớm hơn mười ngày?

Tô Khiết nhìn về phía anh, muốn nhìn ra được chút sơ hở từ trên mặt của anh, Nguyễn Hạo Thần lại kéo cái chăn mỏng trùm lên trên người của cô, ánh mắt cực kỳ dịu dàng: “Em nghỉ ngơi một lát đi.”

Sau đó cầm điện thoại đứng dậy đi vào một căn phòng khác, đi vào phòng, anh còn đóng cửa phòng lại.

Tô Khiết chớp chớp mắt, đây là tình huống như thế nào vậy?

Tức giận hả? Hình như là không phải.

Vậy thì đây là muốn chia phòng ngủ với cô à?

Kể từ sau đêm mà cô say rượu, hình như là anh cũng chưa từng chia phòng ngủ với cô, một chiêu này của cô lại có hiệu quả, lại lợi hại như vậy, trực tiếp để cho anh chia phòng ngủ à?

Sớm biết như vậy thì cô đã dùng chiêu này từ lâu rồi.

Cậu ba Nguyễn đi vào phòng, sau khi đóng cửa lại thì gọi một cuộc điện thoại.

“Chị cả, phụ nữ đau bụng kinh có thể sẽ đau sớm hơn mười ngày à?” Điện thoại vừa được kết nối, Nguyễn Hạo Thần liên hỏi ngay, lời này hỏi cũng đủ trực tiếp.

Trác Hiểu Lam, chị cả nhà họ Trác nghe thấy lời của Nguyễn Hạo Thần, thiếu chút nữa đã phun cà phê vừa mới uống vào trong miệng ra bên ngoài. Cô từ từ ổn định hơi thở, sau đó mới sâu sắc nói: “Hạo Thần à, gà mái không đẻ trứng, chúng ta không thể nào đổ lên người con vịt được, như thế là không đúng.”

Thật ra thì Trác Hiểu Lam chỉ lớn hơn Nguyễn Hạo Thần có hai tuổi, những mà Hạo Thần cứ gọi cô ta là như vậy, gọi riết quen.

Trác Hiểu Lam là thiên tài có trí thông minh tuyệt trân, mười hai tuổi đã học đại học, mười bốn tuổi đã ra ngoài bồi dưỡng, đến năm hai mươi tuổi thì đã rất nổi tiếng ở trong nước và nước ngoài, bây giờ Trác Hiểu Lam giống như là một sự tồn tại truyền kỳ.

Dựa vào trí thông minh của Trác Hiểu Lam, lập tức có thế hiểu được tất cả mọi chuyện.
 
Chương 656


CHƯƠNG 656

Hạo Thần đây là có phụ nữ!

Đám em trai đó của cô ta cũng đều trưởng thành, nhưng mà ngay cả bạn gái cũng không có, vất vả lắm Hạo Thần mới có bạn gái, cô ta nhất định phải giúp đỡ cho Hạo Thần mới được.

“Hạo Thần à, nếu như thật sự đau bụng kinh thì có cách để giải quyết. Giống như là nên sờ thì sờ nhiều, nên bóp thì bóp nhiều, nên làm nhiều chuyện nên làm, đây đều là những phương pháp tốt nhất để làm giảm cơn đau bụng kinh. Hạo Thần à, em cũng đã lớn rồi, những chuyện này phải hiểu được chứ.” Trác Hiểu Lam nói mấy lời này rất rõ ràng.

“Chị cả, cô ấy đã chịu tổn thương, thậm chí dẫn đến việc không thể mang thai. Có thể là bởi vì cô ấy đã từng bị thương cho nên sẽ đau không?” Đây là điều mà Nguyễn Hạo Thần lo lắng nhất, anh sợ là cô không phải đau bụng kinh, mà là bởi vì vết thương cho nên gây nên đau đớn.

“Bị thương? Dẫn đến không mang thai? Em dẫn cô ấy đến đây để chị khám cho cô ấy, xem xem rốt cuộc là tình huống như thế nào, quan trọng nhất chính là phải biết rõ được do nguyên nhân gì gây ra, không có chuyện gì là tuyệt đối, chị phải biết được do nguyên nhân gì gây ra thì mới có thể tìm được cách trị liệu.” Trên mặt của Trác Hiếu Lam đã trở nên nghiêm túc hơn, bạn gái của Hạo Thần nhà cô ta không thể mang thai, vấn đề này quả thật rất nghiêm trọng, cho nên cô ta không thể không quan tâm chuyện này được.

Nguyễn Hạo Thần trầm mặc, thật ra thì anh gọi cuộc điện thoại này cũng không phải là bởi vì vấn đề cô không thể mang thai, mà làm bởi vì cô đau bụng.

Anh biết là y thuật của Trác Hiểu Lam rất lợi hại, nhưng mà liên quan đến chuyện Tô Khiết bị thương, rõ ràng là cô đang cố gắng tránh né, đương nhiên là cô không muốn nhớ lại quá khứ đau đớn.

Đã là ký ức mà cô không muốn nhớ lại, sao anh có thể tàn nhẫn ép buộc cô.

“Chị cả, tổn thương của cô ấy sẽ có ảnh hưởng đến thân thể của cô ấy ư?” Bây giờ cậu ba Nguyễn lo lắng nhất chính là vấn đề này.

“Hạo Thần à, chị còn chưa thấy người đâu, tình huống như thế nào cũng không hiểu rõ, cho nên chị thật sự không có cách nào trả lời câu hỏi này của em được.” Y thuật của Trác Hiểu Lam tài giỏi, nhưng mà cô ta cũng là người chứ không phải là thần, bệnh nhân còn chưa nhìn thấy và chưa làm kiểm tra, sao cô ta có thể biết tình huống như thế nào được.

“Tuy nhiên, chị có thể nói rõ ràng với em một chuyện, đau bụng mà cô ấy nói chắc chắn không phải là đau bụng kinh, vết thương cũ cũng sẽ không vô duyên vô cớ gây nên cơn đau bụng, cho nên nếu như cô ấy có động cơ giả vờ thì chắc chắn là giả vờ.”

“Em biết rồi.” Nguyễn Hạo Thần nhẹ nhàng thở một hơi, sau đó cúp điện thoại.

Thật ra thì anh cũng muốn biết là rốt cuộc sao cô lại bị thương, rốt cuộc là tổn thương như thế nào. Nhưng mà cô không muốn nói, anh cũng không thể ép buộc cô nói.

Thư ký Lý hành động rất nhanh, chẳng mấy chốc liền đưa đồ đến, Nguyễn Hạo Thần nghe thấy tiếng gõ cửa, nhanh chóng đi ra ngoài mở cửa.

Nguyễn Hạo Thần ngâm nước đường đỏ giúp cho cô, còn chuẩn bị túi chườm nóng, cầm đến trước mặt của cô, cẩn thận lại dịu dàng.

“Thật ra thì lúc nãy em mới lừa anh, bụng của em không đau.” Tô Khiết nhìn thấy anh như thế này, trong lòng không chịu được mà thấy áy náy, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nói ra sự thật.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, trên mặt cũng không có cảm xúc gì nhiều, cũng không có bất ngờ gì cả.

Nhìn thấy anh như thế này, lòng của Tô Khiết càng hỏng.

“Là không muốn tôi chạm vào em ư?” Một lát sau, Nguyễn Hạo Thần chậm rãi lên tiếng, thật ra liên quan đến chuyện này, trong lòng của anh rất rõ ràng.
 
Chương 657


CHƯƠNG 657

Trong giọng nói của anh mang theo mấy phần trầm thấp, biểu cảm cũng không có cảm xúc gì, nhưng lại khiến người ta cảm thấy được một nỗi buồn không thể giải thích được.

Tô Khiết liên giật mình, cô muốn nói đúng vậy, cô biết nếu như bây giờ cô nói đúng, dựa vào tính tình của Nguyễn Hạo Thần thì sau này có thể sẽ không chạm vào cô.

Vậy thì cô sẽ được giải thoát.

Nhưng khi nhìn đến dáng vẻ lúc này của Nguyễn Hạo Thần, cô cũng không biết là sợi gân nào bị co rút mà lại bật thốt lên: “Cũng không phải là không muốn…”

Lúc Tô Khiết nói ra lời này, đầu óc cô dường như phản ứng chậm hết nửa nhịp, trong lúc nhất thời thiếu chút nữa đã cắn đầu lưỡi của mình, cô vừa mới nói cái gì vậy?

Hai mắt của Nguyễn Hạo Thần đột nhiên sáng lên, nhanh chóng xoay người đè cô lại, khóe môi không nhịn được mà cong lên: “Ý của em là muốn tôi tận lực yêu em, được, rất tốt!”

Hai mắt của Tô Khiết trợn lên, nhìn thấy bộ dạng của anh, đột nhiên cô phát hiện mình lại mắc bẫy của anh, lúc nãy rõ ràng anh đã lấy sự đau buồn ra để lừa gạt cô.

Người này còn có thể âm hiểm thêm nữa hay không?

Vậy mà cô lại cứ ngu ngốc bị anh lừa.

Tô Khiết, mày thật sự càng ngày càng không có tiền đồ.

Hơn nữa lời nói lúc nãy của cô vẫn còn chưa nói xong thì đã bị anh đánh ngã, rõ ràng cô không phải có ý đó mà…

Lúc này Tô Khiết cảm thấy rất phiền muộn, cực kỳ phiền muộn.

Nhưng mà tâm trạng của Nguyễn Hạo Thần lại cực kỳ tốt, anh đột nhiên phát hiện trong lòng của cô hình như cũng không phải là hoàn toàn không có anh, anh cảm giác được cô đã bắt đầu để ý đến anh.

Chút chuyện này đã đủ để cho anh vui mừng.

Anh tin tưởng không bao lâu sau, trong lòng của cô sẽ có anh, hơn nữa chỉ có anh, đến lúc đó cũng không cần phải lo lắng ly hôn nữa.

Nguyễn Hạo Thần hôn lên từng tấc da thịt trên gương mặt của cô, triền miên lại dịu dàng, môi của anh tiến tới gần bên tai của cô, thấp giọng hỏi: “Vết thương cũ sẽ đau hay không?”

“Hả?” Trong lúc nhất thời, Tô Khiết vẫn còn chưa kịp phản ứng, suy nghĩ một lát mới hiểu được anh nói vết thương cũ là nói đến cái gì.

“Sẽ không.” Tô Khiết cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ là trả lời thành thật.

Mặc dù là lần khó sinh đó bị ra máu quá nhiều, thiếu chút nữa cô đã chết mất, nhưng mà ngoại trừ việc không thể mang thai ra thì cũng không có di chứng gì khác. Về phân không thể mang thai này đối với cô mà nói cũng không có bất kỳ ảnh hưởng nào, dù sao thì cô cũng đã có hai bé con rồi.

Chuyện đó đã trôi qua hai năm, vết thương đã sớm tốt, sao có thể còn đau được nữa.

“Ừm” Rốt cuộc Nguyễn Hạo Thần cũng đã yên tâm, hoàn toàn không còn lý do gì để lo lắng. Khóe môi của anh không ngừng nhếch lên, ý cười tràn đầy, nụ hôn của anh lại rơi trên da thịt của cô, đã nhiều hơn mấy phần kịch liệt và nóng bỏng.

Tô Khiết từ trước đến nay đều thông minh, có làm như thế nào cũng không nghĩ đến cô phản kháng lâu như vậy, sau đó lại tự tay đưa mình vào trong hang sói.

Có điều lần này cậu ba Nguyễn cũng không giày vò cô không ngừng nghỉ giống như là bình thường, mặc dù lời lúc nãy vẫn còn chưa nói hết, nhưng mà người thông minh như anh đương nhiên cũng hiểu được vế sau cô muốn nói cái gì, với lại anh cũng hiểu thật ra vế sau cô muốn nói mới là trọng điểm, có điều đã bị anh đánh gãy rồi.

Anh cũng biết là những ngày gân đây quả thật anh đã hơi quá đáng, sau này anh phải kiêm chế một chút.

Chỉ có như vậy thì nước mới chảy càng lâu.
 
Chương 658


CHƯƠNG 658

Không thể không nói, cậu ba Nguyễn chẳng những trên thương trường không ai bằng, ở các phương diện khác cũng “mưu tính sâu xa” không ai bì nổi.

Thành phố A, nhà họ Nguyễn.

“Ông chủ, cậu chủ đã ra khỏi nhà rồi, cũng dẫn mợ chủ đi cùng.” Quản gia thông báo tin tức mà mình đã nhận được cho ông cụ Nguyễn nghe.

“Nó đi công tác còn dẫn theo người phụ nữ ngốc nghếch kia làm cái gì vậy?” Lúc đầu ông cụ Nguyễn nghe thấy Nguyễn Hạo Thần đã ra khỏi nhà, coi như hài lòng, nhưng khi nghe thấy Nguyễn Hạo Thần cũng dẫn Tô Khiết đi theo cùng, sắc mặt lập tức trầm xuống.

“Cậu chủ đi công tác mà cũng dẫn mợ chủ đi theo, điều này nói rõ cậu chủ rất coi trọng mợ chủ.” Quản gia cảm thấy là có một số việc ông ta cần phải nhắc nhở ông cụ, lần trước thái độ của cậu chủ che chở cho mợ chủ cũng đã đủ để chứng minh điều này.

“Cái cô gái đó xấu muốn chết, ngu ngốc lại đáng chết, cái gì cũng không biết, chỉ biết thêm dầu vào lửa, có cái gì mà tốt?” Ông cụ vừa nhớ đến chuyện ngày hôm đó thì liên tức giận, dưới tình huống đó, những nàng dâu có mắt nhìn thì đều sẽ hiểu được chuyện ở trong, nhưng mà người phụ nữ ngu ngốc kia lại đổ thêm dầu vào lửa.

“Nhưng mà cậu chủ che chở cho mợ chủ, coi trọng mợ chủ, có thể để cho cậu chủ coi trọng như vậy, tôi cảm thấy mợ chủ chắc chắn có chỗ hơn người.” Dù sao thì lời nói của quản gia vẫn đúng trọng tâm.

“Có chỗ hơn người? Chỗ hơn người của cô ta chính là xấu hơn người khác, ngu hơn người khác, ngoại trừ hai điểm này thì tôi thật sự không nhìn ra được cô ta có chỗ nào hơn người.” Ông cụ Nguyễn căn bản nghe không lọt tai, càng nói thì càng khó nghe.

Nhưng mà có một chuyện ông cụ Nguyễn không thể không thừa nhận, đó chính là Nguyễn Hạo Thần thật sự rất coi trọng Tô Khiết, nếu không thì đi công tác không thể nào cũng dẫn cô theo.

Ông ta thật sự không hiểu được tại sao anh cứ phải muốn cưới một người phụ nữ xấu xí, đần độn không ai bằng?

Quản gia nghe thấy lời của ông cụ Nguyễn, lúc này cũng chỉ có thể im lặng, ông ta hiểu rõ tính tình của ông cụ.

“Sau này ít nhắc người phụ nữ đó ở trước mặt của tôi đi, nhà họ Nguyễn chúng ta không có một đứa con dâu như thế, nhà họ Nguyễn của chúng ta cũng sẽ không thừa nhận thân phận của cô ta” Hai mắt của ông cụ Nguyễn hơi nheo lại, trong giọng nói mang thêm mấy phần kiên quyết, hiển nhiên đây không phải là nói trong cơn tức giận, mà là ông ta thật sự sẽ không thừa nhận thân phận của Tô Khiết.

Quản gia nghe thấy câu nói này của ông cụ Nguyễn, sắc mặt thay đổi. Ông ta biết ông cụ Nguyễn không hài lòng với Tô Khiết, nhưng mà ông ta không ngờ đến ông cụ Nguyễn lại có thái độ cứng rắn đối với chuyện này như thế.

Hiển nhiên là thái độ của cậu chủ đối với chuyện này càng cứng rắn hơn, cho nên chỉ sợ tiếp theo đây nhà họ Nguyễn sẽ không yên ổn.

Quản gia nhớ đến chuyện năm đó, nhịn không được mà âm thầm thở dài một hơi, chuyện năm đó người tổn thương cũng không chỉ có bà chủ, đối với cậu chủ cũng đã tạo thành tổn thương lớn.

Chỉ là từ nhỏ cậu chủ đã kiên cường, cho dù là gì đi nữa cũng giữ ở trong lòng, chưa từng nói, cũng chưa từng biểu hiện ra bên ngoài.

Nhưng mà không nói cũng sẽ không đại biểu là mình không đau đớn.

Thật ra thì ông ta cảm thấy cậu chủ rất đáng thương, cho nên ông ta cảm thấy cách làm bảo vệ cậu chủ của mợ chủ vào lúc trước không có gì là không đúng, ông ta còn cảm thây vui mừng thay cho cậu chủ.
 
Chương 659


CHƯƠNG 659

Dưới tình huống ông cụ đang tức giận, ngay cả bà cụ cũng không dám nói lung tung, mợ chủ lại có thể dũng cảm đứng ra bảo vệ cho cậu chủ. Đây tuyệt đối là tình yêu đích thực, thật sự có thể liều mình vì cậu chủ.

“Nó đi công tác chắc chắn là vì chuyện của công ty, trên miệng thì lại nói không muốn công ty, nhưng mà lại lo lắng đến chuyện của công ty hơn ai khác. Nói không muốn cũng chỉ là để cho tôi nhìn mà thôi, thật ra thì bởi vì nó muốn để tôi giao công ty cho nó sớm một chút, tôi mới không mắc mưu của nó đâu.” Ông cụ Nguyễn tự mình chuyển đổi đề tài, chuyển đến vấn đề của Nguyễn Hạo Thần và công ty.

Đương nhiên đây đều là những suy nghĩ của một mình ông cụ Nguyễn, nếu như ông ta biết tình hình thực tế, chỉ sợ là ông ta hối hận cũng không kịp.

Quản gia nhìn về phía ông cụ Nguyễn, khóe môi giật giật, muốn nói cái gì đó, nhưng mà cuối cùng vẫn nhịn được. Suy nghĩ của ông ta với ông cụ không giống nhau, ông ta cảm thấy cậu chủ thật sự không quan tâm đến công ty Nguyễn Thị này cho lắm.

Tịch Xuyên vẫn còn ở chỗ của Hứa Dinh Dinh, cho nên buổi sáng nhiệm vụ đưa bé con đi học liền trở thành chuyện của Tịch Xuyên.

“Minh Hạo, nếu như hôm nay con phát hiện có người đến gần con, muốn nắm tóc của con, con đừng phản kháng nha!” Tịch Xuyên dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm trọng mà dặn dò.

Anh ta biết là bây giờ mẹ sẽ không làm tổn thương đến hai đứa bé, nhưng Thụy là sát thủ, từ trước đến nay đều rất tàn nhẫn.

Anh ta nghĩ có lẽ là bên phía Thụy cũng sắp ra tay rồi, bình thường anh ta đều ở bên cạnh của hai đứa bé, Thụy chắc chăn sẽ không ra tay trước mặt của anh ta, chắc chắn sẽ chọn ra tay ở nhà trẻ.

Minh Hạo quá thông minh, nếu như Thụy đến gần Minh Hạo, Minh Hạo có thể sẽ phát hiện ra. Bây giờ mục đích của Thụy chính là muốn lấy được tóc của Minh Hạo, nhưng nếu như phát hiện Minh Hạo phản kháng, anh ta sợ là Thụy sẽ làm tổn thương hai đứa bé.

Anh ta đã sắp xếp người âm thầm bảo vệ hai đứa bé trong nhà trẻ, chỉ cần Minh Hạo không phản kháng thì sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.

“Dạ.” Đường Minh Hạo là một đứa nhỏ thông minh, lập tức hiểu ý của Tịch Xuyên, cũng không hỏi gì nhiều.

“Hôm nay có thể xin nghỉ học cho em gái được không ạ?” Đường Minh Hạo là một người anh trai tốt, nhóc biết là hôm nay sẽ có nguy hiểm, cho nên nhóc không muốn để cho em gái mạo hiểm theo. Nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nhóc sợ là em gái sẽ chịu tổn thương.

Đến lúc đó sao nhóc có thể nói chuyện với mẹ được?

Trong lòng của Tịch Xuyên hơi run lên, đứa bé này thật sự quá hiểu chuyện. Thật ra Tịch Xuyên cũng nghĩ như vậy, Đường Vũ Kỳ không thông minh, cũng không nhạy bén như là Đường Minh Hạo, chắc là sẽ không phát hiện ra chuyện gì, cho nên ngược lại sẽ không có nguy hiểm.

Nhưng mà hiển nhiên Đường Minh Hạo không muốn để cho em gái của nhóc phải gặp một chút nguy hiểm nào.

“Được rồi, ba sẽ xin phép nghỉ cho em gái.” Tịch Xuyên gật đầu, trên mặt hơi thay đổi, lại nhịn không được mà dặn dò lần nữa: “Nhớ kỹ lời của ba, nhất định phải cẩn thận đó.”

Anh ta cũng không muốn để cho Đường Minh Hạo mạo hiểm, nhưng mà anh ta biết nếu như không để cho bọn họ thuận lợi lấy được tóc của Đường Minh Hạo, vậy thì hai bé con sẽ càng nguy hiểm hơn.

Trừ khi anh ta vĩnh viên cất giấu hai bé con này để cho mẹ anh ta tìm không thấy người, nhưng mà dù sao hai bé con này cũng không phải là của anh ta, anh ta không thể làm chuyện này được.

“Yên tâm đi ạ con không có việc gì đâu.” Đường Minh Hạo lại cực kỳ nhẹ nhõm, không hề lo lắng và sợ hãi tí nào.

“Ba chỉ cần chăm sóc em gái cho tốt là được rồi.” Điều mà Đường Minh Hạo không yên lòng duy nhất đó chính là em gái cục cưng của nhóc, ở trong lòng của nhóc, em gái và mẹ mãi mãi là quan trọng nhất.

Tịch Xuyên ra dấu ok với nhóc, sau đó đi đến bên cạnh của Đường Vũ Kỳ, ôm Đường Vũ Kỳ lên: “Bé con, hôm nay chúng ta không đi học, ba Tịch dẫn con đi ra ngoài chơi nha”
 
Chương 660


CHƯƠNG 660

“Thật không ạ? Tốt quá đi thôi!” Mỗi một người bạn nhỏ nào cũng đều thích chơi đùa, bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ cũng giống như vậy, vừa nghe nói sắp được đi chơi, không cần phải đi học thì liên rất hưng phấn.

Nhưng mà bé nhìn thấy anh trai còn đang đi về phía nhà trẻ, vội vàng gọi: “Anh ơi, hôm nay không cân phải đi học đâu, chúng ta cùng đi chơi đi.”

“Vũ Kỳ, anh trai vẫn còn có chút chuyện, ba Tịch dẫn con đi chơi trước, chờ một lát nữa lại đến đón anh trai, có được không ?” Tịch Xuyên dỗ dành người bạn nhỏ Vũ Kỳ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Vũ Kỳ lập tức xìu xuống: “Không! Con muốn đi cùng với anh trai, anh trai không đi thì con cũng không đi đâu.”

Đường Vũ Kỳ vừa nói chuyện vừa dùng sức giãy dụa muốn tuột xuống từ trên người của Tịch Xuyên, vùng vẫy mấy lân nhưng cũng không thoát ra được, thế là liên khóc lên: “Anh, anh không cần Vũ Kỳ nữa hả? Nếu như anh không cần Vũ Kỳ nữa, vậy thì Vũ Kỳ sẽ khóc đến chết…”

Không thể không nói, uy hiếp của người bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ rất có cá tính.

Đương nhiên là người bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ không chỉ là nói thôi, bé vừa mới nói ra lời uy hiếp thì thật sự khóc lớn lên.

Nước mắt của bé cũng đến rất nhanh, chỉ một lát sau trên khuôn mặt nhỏ nhắn liên tràn đầy nước mắt.

Tịch Xuyên trực tiếp nhìn đến ngây người, nếu như mà đứa bé này đi diễn kịch thì cũng không cần phải mang theo đạo cụ để phụ trợ.

Nhưng mà chuyện này lại không phải là sinh ly tử biệt, bé khóc thương tâm như vậy làm gì? Buồn đến nỗi như vậy à?

Ban đầu Đường Minh Hạo không có ý định để ý đến bé, nghĩ là bé khóc vài tiếng thì thôi, nhưng mà khi nghe thấy tiếng khóc “tê tâm liệt phế” đó của bé, cuối cùng vẫn không nhịn được. Nhóc dừng bước lại quay người nhìn về phía Đường Vũ Kỳ, nhìn thấy mặt của Đường Vũ Kỳ toàn là nước mắt, âm thầm thở ra một hơi.

“Vẫn là để em ấy đi cùng với con đi.” Đường Minh Hạo lại phải khuất phục dưới tay của cô nhóc ma lanh này.

Tịch Xuyên nhíu mày, biểu cảm lại lướt qua vài phần suy tư.

“Ba yên tâm đi, con sẽ trông chừng em ấy, không có việc gì đâu.” Đường Minh Hạo nói lời này cực kỳ kiên định.

Có nhóc ở đây, tuyệt đối sẽ không để em gái xảy ra chuyện gì.

Tịch Xuyên đành phải thả Đường Vũ Kỳ xuống.

Đường Vũ Kỳ vừa mới được thả xuống đất liền vội vàng chạy về phía của anh trai mình, sau đó ôm anh trai hung hăng hôn mấy cái, làm cho một mặt nước mắt nước mũi của bé đều dính lên trên mặt của Đường Minh Hạo.

Khóe môi của Đường Minh Hạo hơi nhếch lên, nhóc cảm thấy cô nhóc này cố ý đây mà.

Khóe môi Đường Minh Hạo hơi cong lên, nhóc cảm giác cô bé cố ý.

Nhưng nhóc chỉ có thể thở dài, hoàn toàn dung túng tất cả hành động của cô bé, ai bảo cô bé là em gái của nhóc chứ.

“Đi thôi.” Đường Minh Hạo giúp Đường Vũ Kỳ lau nước mắt, sau đó nắm tay Đường Vũ Kỳ đi về phía trường học.

Vừa vào trường học, Đường Minh Hạo nhìn thấy một người đàn ông xa lạ đi về phía bọn họ.

Bởi vì Tịch Xuyên đã dặn dò, Đường Minh Hạo càng đề phòng hơn, nắm tay Đường Vũ Kỳ chặt hơn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top