Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 621


CHƯƠNG 622


“Phụ nữ của cậu đã ký?” Nguyễn Hạo Thần không hề vòng vo, trực tiếp hỏi thẳng.



“À, ký rồi.” Tâm trạng Tịch Xuyên vô cùng tốt, cho nên giọng nói mang theo sự hào hứng.


“Dễ dàng ký tên như vậy sao? Cô ta không nói gì?” Lúc này giọng Nguyễn Hạo Thần có chút kỳ lạ, dường như mang theo sự phức tạp, chỉ có cậu ba Nguyễn hiểu rõ sự phức tạp trong lòng mình.


“Em không cho cô ấy nhìn nội dung, chỉ nói cô ấy ký tên là được, cô ấy tin tưởng em, biết em sẽ không làm chuyện gì tổn thương cô ấy cho nên ký tên.” Tâm trạng Tịch Xuyên muốn bay lên, cố tình khoe khoang trước mặt cậu ba Nguyễn.


Tịch Xuyên nói lời này thì trong giọng nói mang theo sự đắc ý, còn có khoe khoang.


“… Cậu ba Nguyễn im lặng, như vậy cũng được sao?




Đương nhiên anh biết truyện này chỉ xảy ra trên người Tịch Xuyên, không thể xuất hiện trên người mình được.


Không cho Tô Khiết xem nội dung đã muốn cô ký tên, sợ là còn khó hơn lên trời.


Anh nghĩ cho dù mình mình chiêu lần trước làm cho cô nửa say nửa tỉnh cũng không thể lừa cô được!


Cậu ba Nguyễn không nhịn được thở dài, đúng là mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh!!


Bây giờ tâm trạng cậu ba Nguyễn rất buồn bực.


Đương nhiên cậu ba Nguyễn càng hâm mộ thèm muốn.


Nhưng hâm mộ thèm muốn cũng vô dụng, ai bảo số mệnh của anh khổ như vậy chứ!!


“Đương nhiên, còn có con trai em giúp đỡ, cô ấy có thể thành công ký tên cũng do con trai em giúp.” Nhưng Tịch Xuyên còn đắc ý nói một câu, lúc này cậu tư Tịch khoe khoang không bờ bến.


Nguyễn Hạo Thần híp mắt lại rồi cúp điện thoại, có con trai ghê gớm lắm sao? Có gì tốt để khoe chứ?


Cậu ba Nguyễn đột nhiên hối hận mình đã gọi điện thoại, anh cảm giác mình gọi cậu ta là tự tìm ngược.


Tịch Xuyên khoe khoang không kiêng dè, khoe phụ nữ rồi lại khoe con trai, còn chưa đủ hay sao!


Còn không phải con trai thôi sao? Anh cũng có thể sinh, hiện tại anh là người có vợ, vợ ở bên cạnh, anh còn sợ không có con trai sao?


Cho nên Tô Khiết tắm rửa xong đi ra ngoài, cậu ba Nguyễn ôm lấy cô đè xuống giường, hôn đến choáng váng.


“Nguyễn Hạo Thần, anh xong chưa vậy.” Tô Khiết cảm giác hiện tại cậu ba Nguyễn không nghĩ chuyện gì khác ngoài chuyện đó.


Thật sự không đứng đắn đàng hoàng!!


“Chúng ta sinh con đi.” Cậu ba Nguyễn thật sự bị Tịch Xuyên kích thích, cho nên lúc này nói thẳng ra.


Trước kia tuy rằng Tô Khiết vẫn luôn không tránh thai, nhưng anh không dám nói vấn đề này, anh vẫn luôn lặng lẽ lập kế hoạch.


Nhưng anh cũng biết sinh con là chuyện của hai người, anh cũng không thể lừa gạt cô được, anh nên tôn trọng ý kiến của cô trong chuyện này.


Lỡ cô thật sự không muốn sinh…


“Em không thể sinh.” Tô Khiết nghe anh nói thì cơ thể cứng đờ, trên mặt nhanh chóng ẩn giãu cảm xúc phức tạp, giọng nói cũng trâm thấp.


“Vì sao?” Trong nháy mắt Nguyễn Hạo Thần cảm giác trái tim mình chìm xuống đáy hồ.


Anh biết cô vẫn luôn tuân theo bản thỏa thuận, vẫn luôn muốn ly hôn, cho nên anh đã sớm nghĩ cô không sinh con cho mình.
 
Chương 622


CHƯƠNG 623


Nhưng lúc này Nguyễn Hạo Thần nghe nói cô nói thẳng ra như vậy vẫn có cảm giác chịu đả kích nặng nề.



Nhưng anh vẫn nhạy bén phát hiện cô nói không thể sinh mà không phải không muốn sinh, anh cảm thấy hai cụm từ này khác nhau.


Dường như không thể sinh càng kiên quyết hơn không muốn sinh, nhưng vì sao cô nói không thể sinh mà không phải nói không muốn sinh, hay là không muốn sinh con cho anh?


“Không phải em vẫn luôn không tránh thai sao?” Nguyễn Hạo Thần nghĩ đến chuyện cô vẫn luôn không tránh thai thì trong lòng lại bùng cháy lên hy vọng.




Lúc này Nguyễn Hạo Thần cố chấp muốn biết đáp án, nhưng anh hỏi lại sợ nghe được trả lời của cô, thậm chí anh không ngẩng đầu nhìn cô, hoặc là anh sợ nhìn thấy sẽ làm cho mình sụp đổ.


Tô Khiết thầm nắm chặt hai tay bên người, trong con ngươi ẩn giấu sự đau xót, nhưng cô nhanh chóng giấu đi, cô điêu chỉnh tâm trạng của mình một chút, cố gắng dùng giọng nói nhẹ nhàng nói: “Em không thể sinh con, trước kia em chịu tổn thương cho nên không thể sinh con.”


Năm đó sau khi cô sinh con xong thì đột nhiên xuất huyết, lúc đó nếu không có chị Hồng Linh thì cô không thể giữ được tính mạng.


Bởi vì chuyện đó nên bác sĩ nói sau này cô không thể sinh con được nữa.


Mặc dù như vậy nhưng cô cũng không hối hận khi sinh hai bé cưng.


Đây cũng là một trong số nguyên nhân cô không muốn kết hôn, nếu cô kết hôn, đối phương chắc chắn muốn sinh con, nhưng cô lại không thể sinh được, điều này không công bằng với đối phương.


Đương nhiên cô cũng không muốn làm hai bé cưng của mình chịu tủi thân.


Cho nên trước kia cô chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn, lúc này nếu không phải Nguyễn Hạo Thần ép cô thì cô thật sự độc thân cả đời.


Cô cũng không muốn nhắc tới chuyện này, nhưng hiện tại Nguyễn Hạo Thần đưa ra vấn đề này, cô không thể né tránh.


Hơn nữa vừa rôi Nguyễn Hạo Thần nói cô luôn không tránh thai, đúng là cô sơ sót chuyện này, bởi vì cô biết mình không thể mang thai cho nên nghĩ không cân phải tránh thai, nhưng hiển nhiên điều đó làm cho Nguyễn Hạo Thần hiểu lâm, nói không chừng Nguyễn Hạo Thần cho rằng cô muốn mượn cơ hội này sinh con cho anh.


Cô cảm thấy Nguyễn Hạo Thần không phải hỏi thử cô, cho nên Tô Khiết muốn giải thích rõ ràng chuyện này.


Trong nháy mắt cơ thể Nguyễn Hạo Thần cứng đờ, anh đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn vê phía cô, anh thấy vẻ mặt cô cực kỳ nghiêm túc thì biết cô không nói dối, lúc đó anh đột nhiên cảm nhận được có thứ gì đó đâm vào trái tim mình, rất đau, rất đau.


Cô nói, bởi vì cô chịu tổn thương nên không thể sinh con sao?


Anh chưa từng có nghĩ tới chuyện này, chưa từng nghĩ tới.


Anh nghĩ đến nghề nghiệp của cô, bình thương cô chắc chắn nhận rất nhiều công việc nguy hiểm, bởi vì lúc làm việc bị thương sao?


Nếu thật sự như vậy, anh sẽ giết chết Đường Bách Khiêm.


Phản ứng đầu tiên của anh là kiểm tra trên người cô, thật ra hiện tại bọn họ đã là vợ chồng, cho nên trên người cô có vết thương nào hay không, anh lại biết rất rõ, nhưng bây giờ anh nghe được cô nói bởi vì bị thương nên không thể sinh con, phản ứng đầu tiên của anh là kiểm tra trên người cô có vết thương hay không.


Đây là một phản ứng theo bản năng!
 
Chương 623


CHƯƠNG 624


“Em bị thương chỗ nào? Sao lại bị thương?” Lúc này giọng anh có chút trầm xuống, trong tình huống phức tạp anh muốn biết cô bị thương thế nào, bị thương chỗ nào sao?



Nếu bị thương đến mức không thể sinh con, có lẽ là ở bụng hoặc là eo đúng không?


“Nguyễn Hạo Thần, anh nhìn cái gì vậy, em không bị thương ở bên ngoài.” Tô Khiết nhìn động tác của anh thì khóe môi hơi kéo ra, cảm thấy buồn cười.


Hiện tại mỗi ngày bọn họ ở bên nhau, anh không biết trên người cô có vết sẹo hay không sao?


Dùng mắt kiểm tra sao?




“Không ở bên ngoài? Em có ý gì?” Nguyễn Hạo Thần sửng sốt, con ngươi nheo lại.


Bị thương thế nào ở bên trong mới dẫn đến không thể sinh con?


“Em có thể không trả lời vấn đề này không?” Tô Khiết không muốn lừa anh, nhưng cô không muốn nhắc tới chuyện năm đó nữa.


Năm đó cô mang thai song sinh, cho nên vất vả hơn người bình thường rất nhiêu, hơn nữa từ nhỏ sức khỏe của cô không tốt lắm.


Bác sĩ nói có thể lúc mẹ cô mang thai, ba qua đời, mẹ chịu đả kích và đau lòng quá mức nên đã tạo ảnh hưởng đến cô ở trong bụng.


Cô dậy thì trễ hơn cô gái bình thường khác, lúc đó con gái mười hai mười ba tuổi đã có kinh nguyệt, mà cô đến mười bảy tuổi mới có kinh nguyệt.


Chẳng những cô dậy thì muộn hơn người khác, hơn nữa một số phương diện khác cũng có thiếu sót, chẳng qua lúc đó cô cũng không biết.


Khi cô mang thai cũng đã hai mươi tuổi, cô cho rằng sinh con sẽ không có vấn đề gì.


Khi cô mang thai cũng đã hai mươi tuổi, cô cho rằng sinh con sẽ không có vấn đề gì. Lúc kiểm tra thai kỳ vẫn không phát hiện ra vấn đê gì, nhưng khi cô sinh con, bởi vì cơ thể cô nhiều khuyết điểm ngầm, suýt nữa hại chết bé cưng của mình, cũng suýt nữa hại chết cô.


Nếu không có chị Hồng Linh thì cô có thể sẽ chết.


Nhưng cô không hối hận, nếu cho cô lựa chọn một lân nữa thì cô chọn sinh con, đứa bé của của cô, là người cô thương yêu nhất.


Cho dù năm đó người đàn ông kia là ai!


Đây cũng là một nguyên nhân cô không muốn cho người đàn ông năm năm trước biết chuyện này.


Bởi vì hai đứa bé là bảo bối của cô, sợ có người cướp con cô đi, cô đã liều mạng sinh tụi nó ra.


Cũng may năm năm qua, người đàn ông kia chưa từng xuất hiện, vẫn luôn không biết sự xuất hiện của hai đứa nhỏ.


Cô hy vọng người đàn ông kia mãi mãi không biết, mãi mãi đừng tới tranh giành hai bé cưng với cô.


Nếu có một ngày, người đàn ông kia thật sự tới tranh giành hai bé cưng với cô, cô nghĩ mình sẽ liều mạng với người đó.


Không biết vì sao Nguyễn Hạo Thần đột nhiên cảm thấy trái tim mình rất đau, giống như có thứ gì đó đâm mạnh vào trái tim anh, muốn đâm thủng trái tim anh vậy.


Cảm giác đau đớn này vừa xa lạ vừa rõ ràng.


“Được.” Nguyễn Hạo Thần lên tiếng, tất nhiên cô không muốn nói thì anh không thể ép cô nói.


“Chúng ta sẽ không sinh con.” Nguyễn Hạo Thần ôm chặt cô vào lòng, mặt anh đặt ở cổ cô, trong giọng nói nhẹ nhàng lại tràn đầy kìm nén và đau lòng.
 
Chương 624


CHƯƠNG 625


Tuy rằng cô nói rất nhẹ nhàng, tuy rằng vẻ mặt cô không khác so với bình thường, nhưng anh biết cô nhất định rất đau khổ, chuyện này là một nỗi đau mà cô không muốn nhắc tới.



Lúc đó cô cũng nhất định rất đau đớn, đau lòng Nguyễn Hạo Thần càng nghĩ càng đau đớn.


Anh rất muốn có con, một đứa con của anh và cô, sau khi suy nghĩ này cắm rễ trong lòng anh thì điên cuông phát triển, ngày càng mãnh liệt, nhưng hiện tại…


Anh thề nếu cho anh biết ai đã tổn thương cô thì anh nhất định sẽ giết người kia.


“Cho nên sau này anh nên kiềm chế một chút, đừng dùng hết đạn, phải giữ lại để sau này vợ anh có thể sinh con.” Tô Khiết cố gắng dùng một giọng điệu thoải mái nói giỡn.




Tuy rằng cô chưa bao giờ hối hận, nhưng lúc nhắc đến chủ đề này, không khí luôn có áp lực, cô không thích không khí như thế.


Cô không muốn nỗi đau đớn trước kia ảnh hưởng đến cuộc sống bây giờ.


Khi cô nói lời này thì dùng sức đẩy anh ra, toàn bộ cơ thể anh đè lên trên người cô, cân nặng anh ép cô sắp không thở nổi.


Anh muốn đè chết cô sao?


Nguyễn Hạo Thần đột nhiên ngẩng đầu lên, con ngươi nheo lại nhìn chằm chằm cô, cô cũng thật là đáng ghét! Lúc này anh không nhịn được muốn cắn chết cô.


Bởi vì lời cô nói, trái tim đau đớn lập tức lấp đầy tức giận, dường như len lỏi vào nỗi đau.


Chỉ còn lại sự tức giận và nguy hiểm, hơi thở nguy hiểm đó có thể cướp đi hô hấp của một người.


“Anh, anh làm gì?” Tô Khiết giật mình, từ trước đến nay cô không sợ trời cũng không sợ đất, nhưng cô bản năng rụt người lại, lúc này cả người anh đè lên người cô nên không thể di chuyển.


“Tôi thật sự muốn cắn chết em.” Nguyễn Hạo Thần tuyệt đối nói thật, không thể thật lòng hơn nữa, anh thật sự muốn cắn chết cô.


Cho nên khi Nguyễn Hạo Thần nói xong thì cắn lên cổ cô một cái, tuy rằng anh không dùng nhiều sức, nhưng chắc chắn sẽ đau.


“Nguyễn Hạo Thần, anh là chó sao? Động một chút là cắn người khác, anh còn muốn cắn chết em, dựa vào cái gì chứ?” Tô Khiết tức giận, sao lại đọc trôi chảy như vậy?


Cô chọc anh sao? Lúc trước cô còn giúp anh, người này không biết cảm ơn thì thôi, lại còn lấy oán trả ơn?


“Em hỏi tôi dựa vào cái gì sao? Chúng ta là vợ chồng, em nói tôi đi tìm phụ nữ khác?” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô hoàn toàn không biết mình sai ở đâu thì càng tức đến nghiến răng nghiến lợi.


“Em không nói bây giờ anh đi tìm, ý em nói sau khi chúng ta ly hôn, anh lại cưới…’ Tô Khiết ngẩn người, sau đó cô giải thích nói sau khi bọn họ ly hôn, anh lại cưới vợ khác, cũng không nói là bây giờ.


Hiện tại cô và Nguyễn Hạo Thần là vợ chông hợp pháp, lại ngủ chung với nhau, nếu lúc này Nguyễn Hạo Thần thật sự tìm phụ nữ khác ở bên ngoài, cô tuyệt đối sẽ không cho Nguyễn Hạo Thần đụng vào mình.


Tuy rằng bọn họ kết hôn hợp đồng, không có quan hệ tình yêu, nhưng cô cũng không thể chấp nhận được anh ra ngoài tìm người khác, cô cảm thấy rất dơ bẩn, không biết đây có gọi là bệnh sạch sẽ hay không?


Đương nhiên Tô Khiết không nói lời này ra, bây giờ Nguyễn Hạo Thần đang tức giận muốn cắn chết cô, cô thật sự không dám nói bậy.


Nhưng sau khi bọn họ kết thúc hợp đồng, anh sẽ tự do, có thể cưới người phụ nữ khác.


Khi đó cô không quan tâm được nhiều như vậy.


Tô Khiết vốn chậm chạp trong chuyện tình cảm, hơn nữa lúc bắt đâu hôn nhân của bọn họ bị ép buộc, giữa bọn họ lại có bản thỏa thuận, Tô Khiết là người rất giữ lời hứa, cho nên bất cứ lúc nào Tô Khiết cũng nghĩ đến bản thỏa thuận của bọn họ đầu tiên.
 
Chương 625


CHƯƠNG 626


“Em cứ muốn ly hôn như vậy?” Nguyễn Hạo Thần nghe cô cứ luôn miệng nói ly hôn thì lông ngực bắt đầu đau, không, không chỉ là đau ngực mà còn đau đầu.



Cô không chỉ muốn ly hôn với anh, còn muốn anh cưới người phụ nữ khác, còn muốn anh và phụ nữ khác sinh con, cô nghĩ thật là chu đáo.


Tô Khiết nhìn anh, đôi mắt chớp chớp: ‘Không phải vấn đề em muốn hay không, mà chúng ta đã sớm quyết định, trên bản thỏa thuận viết rất rõ, đúng rồi, lần trước anh uống rượu xong hôn em, thừa dịp em mơ màng ký vào bản thỏa thuận mới, trên bản thỏa thuận mới viết rõ chỉ cần anh lấy được cổ phần Nguyễn Thị, chúng ta sẽ lập tức ly hôn, hơn nữa anh còn nhấn mạnh, nếu lúc đó anh không ở thành phố A hoặc là không bận rộn, em có thể tìm thư ký Lưu xử lý chuyện ly hôn.”


Tô Khiết nhớ rất rõ bản thỏa thuận, cũng phân tích rất triệt để.




Ngày đó cô có chút mơ hồ, cho nên cô cho rằng hoàn toàn là ý của Nguyễn Hạo Thần, cũng không biết mình đã nói ra, cô cũng hoàn toàn không biết cô đã ép Nguyễn Hạo Thần phải chọn một trong hai kết quả.


Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, cứ nhìn cô như vậy, sao lại biến thành ý của anh rồi?


Cái gì nói là anh nhấn mạnh? Rõ ràng là ý của cô, cô ép anh đồng ý.


Khóe môi Nguyễn Hạo Thần khẽ nhúc nhích, muốn giải thích cho mình, nhưng đúng lúc này Tô Khiết đột nhiên nói thêm một câu làm cho cậu ba Nguyễn lập tức im lặng.


“Mặc dù chuyện này là do anh thừa dịp lúc em mơ mơ màng màng rồi cho em ký, nhưng em chấp nhận, cũng sẽ tuân thủ.” Lúc Tô Khiết nói những lời này thật ra cũng không có quá nhiều cảm xúc khác thường, nhưng trong lòng cậu ba Nguyễn lại có quỷ, lập tức chột dạ.


Cậu ba Nguyễn cứ như vậy bị nghẹn họng, một câu nói thừa dịp lúc cô mơ mơ màng màng của cô đã khiến cậu ba Nguyễn nghe xong có chút kinh hãi.


Liên quan đến chuyện thỏa thuận, mặc dù cô không nói ý muốn tính sổ, nhưng rõ ràng là cô rất có ý kiến với chuyện này, chỉ là tính cách của cô quyết định, phương thức biểu đạt của cô khác biệt so với người thường.


Cậu ba Nguyễn đột nhiên cảm thấy anh đào một cái hố to, không để cô nhảy vào, ngược lại tự khiến chính mình vùi vào trong.


“Nếu không lấy được Nguyễn Thị, cả đời cũng không thể ly hôn!” Cậu ba Nguyễn suy nghĩ, cho dù chôn anh, anh cũng phải kéo cô cùng một chỗ, muốn chôn cũng phải chôn hai người cùng nhau.


Đương nhiên, lời này của cậu ba Nguyễn là muốn thăm dò cô, lúc anh nói đến hai chữ cả đời thì đặc biệt nhấn mạnh, muốn xem phản ứng của cô.


Đương nhiên, giờ phút này, cậu ba Nguyễn cũng âm thầm quyết định, bất kể cùng cách thức gì, anh cũng sẽ không thể để Nguyễn Thị rơi vào tay mình.


Nếu thực sự không được, anh sẽ dứt khoát hủy đi Nguyễn Thị, vậy anh sẽ vĩnh viễn không có được, anh và cô sẽ mãi mãi không bao giờ ly hôn.


Dùng Nguyễn Thị để đối lấy một người vợ, vô cùng đáng giá.


Lúc Tô Khiết nghe thấy anh nói câu cả một đời, đôi mắt cô lóe lên, khóe môi lập tức mím lại, nếu cả đời không thể ly hôn, vậy chẳng phải cả đời cô đều phải ở bên anh sao?


Vậy hai bảo bối của cô phải làm sao bây giờ?


Cô là một người mẹ có hai đứa con, so với việc ở bên anh, cô lại càng muốn ở cùng với hai bảo bối của mình.


Hai bảo bối của cô ngoan ngoãn và đáng yêu đến mức nào, không như anh, âm hiểm và xấu bụng, càng ngày càng vô lại, càng ngày càng lưu manh.
 
Chương 626


CHƯƠNG 627


Tô Khiết cảm thấy câu nói của anh giống như khi dễ cô vì không có cách nào giúp anh đoạt được Nguyễn Thị từ tay ông cụ Nguyễn.



Từ trước đến nay Tô Khiết không bao giờ chịu thua, giờ phút này tính khí của cô đã hoàn toàn bị anh kích thích, Tô Khiết cô ra tay chưa có chuyện gì không làm được, anh cứ chờ đi, không bao lâu sau cô sẽ cho anh một kinh hỉ!


Giờ phút này Tô Khiết cũng không nói gì thêm, chỉ nhìn về phía anh, khóe môi từ từ cong lên, trên mặt nở ra một nụ cười khẽ.


Trên mặt cô là nụ cười rất xán lạn, cũng rất tươi đẹp, nhưng giờ phút này ở trong mắt cậu ba Nguyễn, lại là…


“Nghĩ gì thế?” Lúc này cậu ba Nguyễn không nhìn thấu tâm tư của cô, vậy nên không biết tại sao cô lại cười.




Nhưng cậu ba Nguyễn biết, cô tuyệt đối không phải vì chuyện cả đời không ly hôn với anh mà cười, điều này, anh rất không nguyện ý thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, vì đó là sự thật.


Vậy lúc này tại sao cô lại vui vẻ như vậy, cô đang suy nghĩ điều gì?


“Không có gì, đi ngủ đi!” Đương nhiên lúc này Tô Khiết sẽ không nói cho anh biết, cô đã chuẩn bị cho anh một kinh hỉ, một bất ngờ to lớn!


Thấy cô không nói, tâm trạng của Nguyễn Hạo Thần có chút hơi buồn bực, cúi đầu xuống, môi của anh rơi vào cái cổ của cô nhẹ nhàng cắn một ngụm, ngụm này rõ ràng là dùng lực.


Tô Khiết âm thầm hơi dài một hơi, quả nhiên, chỉ cần anh ở đây, muốn ngủ sớm một chút cũng không thể nào.


Nếu anh không giày vò cô đến gần chết, anh cũng sẽ không dừng lại.


Nhưng lần này, Nguyễn Hạo Thần lại chỉ hôn cô một cái, cũng không tiếp tục, sau đó nằm xuống bên cạnh cô, một tay ôm cô thật chặt, sau khi cố gắng đè nén dục vọng trong cơ thể, anh mới thấp giọng nói: “Đi ngủ”


Mặc dù anh cũng biết, vết thương của cô đã xảy ra từ rất lâu, bây giờ anh muốn cô cũng sẽ không khiến cô bị thương, nhưng anh vẫn không nỡ.


Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, anh cũng biết rằng mình muốn cô muốn đến dữ dội, nên giờ phút này tuy vẫn còn muốn cô nhưng anh phải khống chế chính bản thân mình.


Tô Khiết hơi nhíu mày, rất bất ngờ? Anh đột nhiên thay đổi tính cách sao?


Tối nay anh định ngủ chay sao?


Thật kỳ lạ, phải không?


Một con sói xám già bắt được một con thỏ trắng bé nhỏ, sau đó con sói già nói với bé thỏ trắng, nó sẽ không ăn thịt bé thỏ trắng, chỉ muốn cùng bé thỏ trắng nói chuyện và tâm sự, các bạn nói xem bé thỏ trắng phải nghĩ thế nào?


Có thể là vì quá bất ngờ, nên giờ phút này sắc mặt Tô Khiết đều không che giấu, cô nhìn anh, ý tứ trong mắt quá rõ ràng.


Thấy phản ứng của cô, Nguyễn Hạo Thần có chút buồn cười, thật ra chỉ cần lúc cô thả lỏng phòng bị thì đều rất đáng yêu.


Anh cảm thấy, thật ra so với những cô gái bình tường, cô lại càng trong sáng và chân thật hơn, càng đáng yêu hơn, đương nhiên, đó là không dính dáng đến các vấn đề thuộc lĩnh vực chuyên môn của cô.


“Bà xã, em như vậy là mời gọi anh sao?” Nguyễn Hạo Thần thích giây phút cô như vậy, không nhịn được muốn trêu đùa cô, vừa nói chuyện, thân thể lại lần nữa giả vờ ép về phía cô.


“Không có, không có, không có.” Tô Khiết giật mình, thân thể nhanh chóng lóe lên, không biết là vì quá căng thẳng hay là vì bị anh hù dọa, cô nói liên tục cụm từ không có: ba lần.
 
Chương 627


CHƯƠNG 628


Tô Khiết ôm thật chặt chăn mền trên người, nói đùa gì chứ, không dễ dàng để con sói già ăn chay, cho dù con sói già là vì cái gì, cô cũng tuyệt đối không ngu ngốc đến mức lại đem mình đưa vào trong miệng sói già!



“Ha ha ha…” Nguyễn Hạo Thần thấy bộ dạng lúc này của cô, thật sự không nhịn được, trực tiếp cười to lên, giờ phút này cô như vậy, thật sự quá đáng yêu, vô cùng đáng yêu.


Anh phát hiện ra rằng bà xã của mình thật sự là bảo bối.


Tô Khiết nghe thấy tiếng cười của Nguyễn Hạo Thần, đôi mắt lóe lên, bọn họ kết hôn lâu như vậy, hình như đây là lần đầu tiên cô thấy anh cười to như vậy.


Nhưng có điều gì đáng cười? Tại sao anh lại cười đến mức ấy?




“Cười cái gì mà cười? Chết cười anh luôn đi!” Tô Khiết đắp kín chăn mền, lộ ra đôi mắt, lườm anh một cái.


Cô như vậy vừa sinh động lại vừa chân thực, Nguyễn Hạo Thần cảm thấy nơi nào đó trong lòng mình trở nên mềm mại, mềm mại giống như có thể bao dung tất cả.


“Bà xã, nếu có một ngày anh chết đi, em sẽ buồn vì anh không?” Nguyễn Hạo Thần về phía cô, đôi mắt lấp lóe, đột nhiên hỏi.


Anh biết cho đến bây giờ cô vẫn luôn nghĩ đến chuyện ly hôn với anh, nhưng dù sao anh và cô cũng có một thời gian dài là vợ chồng như vậy, trong lòng cô đối với anh có thể có một chút tình cảm nào không?


Có thể có một chút không muốn như vậy.


Lúc Nguyễn Hạo Thần hỏi câu này, trong lòng rất căng thẳng, anh thật sự rất sợ hãi, cô sẽ nói thẳng với anh một câu, vì sao cô lại phải buồn vì anh?


Khóe môi Tô Khiết hơi giật giật, người này lại biết tán gẫu sao? Đang tốt đẹp tại sao lại nói chuyện chết chóc?


“Em nghe nói tai họa để lại ngàn năm, anh chưa từng nghe nói sao?” Tô Khiết trừng mắt liếc anh một cái, hình như có một chút ghét bỏ, nhưng lại giống như ẩn ẩn một tia bất mãn.


Nhưng không biết là bất mãn vì anh đột nhiên nói đến vấn đề này hay là vì những thứ khác.


Nguyễn Hạo Thần ngẩn người, đột nhiên bật cười, đó là tiếng cười phát ra từ trong tim, hiện tại, câu trả lời của cô đã khiến anh rất hài lòng.


Câu trả lời của cô nghe giống như mắng anh, nhưng lại đủ để chứng minh rằng, cô không muốn anh chết, không muốn anh xảy ra chuyện.


“Anh chỉ muốn gây họa em, cả một đời!” Anh lại ôm cô vào lòng, dựa bên tai cô, chậm rãi nói nhỏ, giờ phút này, trong giọng nói của anh mơ hồ mang theo vài phân ý cười, loại nụ cười thỏa mãn.


Có một lời tỏ tình gọi là lời tỏ tình của cậu ba Nguyễn.


Chỉ tiếc, Tô Khiết không hiểu, ít nhất là bây giờ không hiểu.


Tô Khiết sửng sốt, đôi mắt lóe lên, tại sao? Tại sao anh lại tai họa cô cả đời, cô và anh có thù gì sao?


Kiếp trước cô đào mộ tổ của nhà anh sao?


Hừ, anh muốn tai họa cô cả một đời, cũng phải xem có cơ hội như vậy mới được.


Chờ khi bọn họ ly hôn theo thỏa thuận, cô sẽ mang hai bảo bối rời đi, cách anh thật xa, đến lúc đó, anh thích tai họa ai thì tai họa người đó đi, dù sao tai họa cũng không đến chỗ cô.


Lần trước cô bị anh ép buộc lấy chứng nhận, bị anh lừa, cô cam đoan sẽ không có lần sau.


Tô Khiết lần nữa đem chăn mền bọc lấy người, định không quan tâm đến anh nữa, bây giờ cô chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.
 
Chương 628


CHƯƠNG 629


Nguyễn Hạo Thần lại thật sự không muốn tiếp tục giày vò, chỉ nắm tay cô ôm ngang hông, chưa hề buông lỏng.



Lúc đầu, Tô Khiết cảm giác có chút không quen, cô thử di chuyển mấy lần, nhưng sau đó phát hiện anh lại ôm chặt hơn, cuối cùng cô chỉ có thể chọn cách từ bỏ, anh thích ôm thì để anh ôm, dù sao chỉ cần anh không làm loạn lên là được.


Một đêm này, Tô Khiết ngủ rất say.


Ngày hôm sau, điện thoại di động để bên giường của Nguyễn Hạo Thần vang lên, anh mở to mắt nhìn Tô Khiết một chút, thấy Tô Khiết vẫn chưa tỉnh, anh nhanh chóng cầm điện thoại, vốn định cúp máy, nhưng khi nhìn thấy số điện thoại, anh suy nghĩ một chút, sau đó quyết định nghe máy.




Bây giờ anh đã hoàn toàn không còn muốn Nguyễn Thị, nếu đã không muốn Nguyễn Thị thì công ty của anh chắc chắn phải quản lý tốt, nếu không anh lấy cái gì để nuôi bà xã?


“Tổng giám đốc, ngài nên tới đây một chuyến, có rất nhiều chuyện lớn trong công ty cần ngài xử lý, bây giờ phó giám đốc Tịch đã chuyển nhượng tất cả cổ phần của anh ta, hơn nữa phó giám đốc Tịch vẫn không lộ diện, nếu ngài không tới, tôi thật sự không chống đỡ nổi!” Thư ký Lý gấp gáp đến phát khóc, tình huống thế này xưa nay chưa từng phát sinh, đây là tổng giám đốc của anh ta sao?


“Ừm, tôi biết rồi!” Nguyễn Hạo Thần thấp giọng trả lời một câu, vì nuôi bà xã, anh phải cố gắng làm việc thật tốt mới được.


Vậy nên, anh quyết định phải xử lý chuyện của công ty một chút, nhưng anh quyết định đưa cô cùng đi, miễn cho lúc anh không ở đây, cô vụng trộm làm điều gì đó.


Thỏa thuận mới này được ký bằng một cây bút đặc thù do anh chuẩn bị, những chữ kia một tháng mới có thể biến mất, nên anh phải đảm bảo trong một tháng này tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.


Cậu ba Nguyễn cảm thấy bây giờ cách tốt nhất chính là để cô luôn luôn ở bên cạnh anh, chỉ cân cô không rời khỏi tầm mắt của anh thì cô sẽ không có cơ hội làm những chuyện khác.


Khóe môi cậu ba Nguyễn chậm rãi cong lên, sau đó hơi nghiêng người, hôn Tô Khiết lúc này vẫn đang ở trong ngực anh.


“Ừm.” Tô Khiết đang ngủ say, bị anh quấy rối như vậy, lông mày theo bản năng nhíu lên, nhưng đôi mắt vẫn không mở ra, chỉ theo bản năng phản ứng giơ tay lên, hung hăng chụp về phía anh.


Cậu ba Nguyễn hoàn toàn không ngờ lúc Tô Khiết nửa tỉnh nửa mê sẽ phản ứng theo bản năng ra tay đánh người, vậy nên anh hoàn toàn không phòng bị chút nào.


Sau đó một cái tát của Tô Khiết trực tiếp đập vào gáy cậu ba Nguyễn, trong lúc nhất thời, cậu ba Nguyễn chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, anh cảm thấy có lẽ đã bị cô đập đến mức chấn động não.


Cậu ba Nguyễn làm thế nào cũng không ngờ, anh trộm một cái hôn mà lại bị đánh đến mức chấn động não!


Một giây sau, Tô Khiết đột nhiên mở mắt, nhìn Nguyễn Hạo Thần đang ôm lấy cái gáy trừng mắt nhìn cô, âm thầm hít sâu một hơi.


Vừa rồi cô đánh anh sao?


Nhưng chuyện này cũng không thể trách cô, ai bảo anh hôn trộm cô nhân lúc cô đang ngủ?


Đột nhiên cô phát hiện ra, tính cảnh giác của cô đã thấp đi, vừa rồi phản ứng đầu tiên của cô không phải là tỉnh dậy sao?


Vì sao không phải cô tỉnh dậy trước tiên?


Nhưng xem ra phản ứng bản năng của cô vẫn còn, chỉ là nhìn bộ dáng này, hình như cô ra tay hơi nặng.


“Anh không sao chứ?” Thấy anh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô, cũng không nói chuyện, Tô Khiết thật sự có chút lo lắng, cô sẽ không đánh anh thành tên ngốc rồi chứ?
 
Chương 629


CHƯƠNG 630


Mặc dù cô là phụ nữ, nhưng những kỹ năng tấn công này đều đã được luyện tập, cô biết sức mạnh của một chưởng kia.



“Em nói thử xem?” Nguyễn Hạo Thần hung hăng trợn mắt nhìn cô một chút, có phải cô muốn mưu sát chồng không?


Cô ra tay còn có thể hung ác hơn một chút nữa không?


Nếu hung ác thêm một chút, rất có thể sẽ đánh chết anh.




Tô Khiết nhìn anh, cười cười, mặc dù lúc này có chút xấu hổ, nhưng cô vẫn cười lễ phép với anh, nhưng đối diện với ánh mắt của anh, cô phát hiện làm thế nào cũng không thể giả vờ lễ phép, vậy nên cuối cùng chỉ còn lại sự lúng túng.


“Nếu không, em để anh đánh lại?” Tô Khiết thấy bộ dạng giống như thê không bỏ qua của anh, nghĩ cô đánh cũng đã đánh rồi, cũng không thể thu hồi trở lại, nếu anh thật sự không bỏ qua, cô chỉ có thể để anh trả lại một cái tát.


Nghe thấy cô nói câu này, cậu ba Nguyễn vừa tức giận, vừa buồn cười, người phụ nữ này rốt cuộc trong đầu suốt ngày cứ suy nghĩ cái gì vậy?


Để anh đánh trả cô một cái tát? Đây thật sự là suy nghĩ của cô.


Cô nghĩ đến nhưng anh cũng không nỡ đâu.


Nhưng, đôi mắt cậu ba Nguyễn chợt lóe lên, đột nhiên anh nghiêm mặt nói: “m, vừa rồi lúc anh hôn em, em đánh anh, bây giờ em hôn anh, anh trả lại.”


“Không cần phải chặt chẽ như thế chứ, hay là động tác trước đó giảm bớt đi, chúng ta trực tiếp một chút, trực tiếp tiến hành động tác đằng sau… Đôi mắt Tô Khiết trợn lên, cô cảm thấy trong chuyện này, hôn hoàn toàn không phải là trọng điểm, hoàn toàn có thể bỏ bớt.


“Giảm bớt động tác hôn, trực tiếp tiến hành động tác đằng sau?” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, khóe miệng cong lên độ cong kỳ dị, cô có biết lời nói vừa rồi của cô khiến cho người ta có suy nghĩ kỳ quái đến mức nào không?


“Ừm, đúng vậy.” Tô Khiết cũng không nhận ra được điều gì không đúng, ở phương diện này, Tô Khiết thật sự quá ngây thơ, quá đơn thuần.


“Đây chính là em nói.” Nguyễn Hạo Thần cười cười, đột nhiên xoay người đè cô xuống, không cho cô bất cứ cơ hội phản đối, trực tiếp hôn cô, lời mời gọi thế này sao anh có thể từ chối được chứ.


“Nguyễn Hạo Thần, anh, anh?” Mặc dù phương diện này Tô Khiết có chút đơn thuần, nhưng cô cũng không phải ngu ngốc, Nguyễn Hạo Thần đã như vậy rồi, nếu cô vẫn không hiểu, vậy thì thật sự là đồ đần.


Nói xong một hồi, tính chất liên thay đổi, quả nhiên đàn ông mãi mãi dùng nửa thân dưới để suy nghĩ.


Vậy nên, cô đánh cậu ba Nguyễn một cái, sau đó cậu ba Nguyễn bổ xung những chuyện mà tối hôm qua muốn làm nhưng chưa làm được, bây giờ cậu ba Nguyễn càng ngày càng…


“Tôi sắp phải đi công tác rồi.” Triền miên qua đi, cậu ba Nguyễn ôm cô vào lòng, cười vô cùng thỏa mãn, nhưng cũng may cậu ba Nguyễn không hề làm gì khác cả, anh còn đang nghĩ đến chuyện kiếm tiền nuôi vợ của mình.


“Ừm” Lúc đầu tâm tình của Tô Khiết có chút buồn bực nên sắc mặt cô hơi ảm đạm nhưng nghe thấy lời này của anh, tâm tình của cô trong nháy mắt đã bình tĩnh trở lại.


Hay lắm, hay lắm, cuối cùng anh cũng chịu ra khỏi nhà rồi, cuối cùng thì cô cũng có thể đi thăm hai bảo bối.


Lần trước vất vả lắm anh mới đi công tác, lúc đầu cô vốn là muốn đi thăm bảo bối nhưng cuối cùng lại bị chuyện của Liên Cung nên bị trì hoãn lại.
 
Chương 630


CHƯƠNG 631


Giờ phút này Tô Khiết nhớ tới Liên Cung, đột nhiên lại nghĩ đến mấy ngày hôm nay Liên Cung giống như là đột nhiên biến mất, lần trước còn nói là có dịp sẽ hẹn cô ăn cơm thế mà mấy ngày nay một chút động tính cũng không có?



Thật kỳ quái.


Tuy nhiên Tô Khiết cũng không suy nghĩ nhiều, giờ phút này cô chỉ muốn Nguyễn Hạo Thần mau chóng ra khỏi nhà để cô có thể đi gặp hai bảo bối, cho nên giờ phút này cô vô cùng cao hứng, tâm tình cũng đặc biệt vui vẻ.


Nguyễn Hạo Thần đã sớm biết là cô sẽ có phản ứng như vậy, nhìn vẻ mừng rỡ muốn giấu nhưng không giấu đi được trên mặt cô anh lại cố ý chậm rãi bồi thêm một câu: “Nhưng mà em phải đi cùng tôi.”




Trong nháy mắt đó vẻ mừng rỡ trên mặt Tô Khiết đột nhiên cứng đờ lại, vừa rồi cô cao hứng biết bao nhiêu thì giờ phút này cô lại phẫn nộ bấy nhiêu.


“Tại sao em phải đi công tác cùng anh?” Tô Khiết trực tiếp đưa ra lời kháng nghị.


“Bởi vì em là vợ của tôi.” Cậu ba Nguyễn cho cô một lý do không hề liên quan nhưng cô lại không có cách nào phản bác lại được.


“..” Tô Khiết chán nản, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì chứ?


Chỉ nghe nói là vợ cùng ăn, cùng uống, cùng ngủ chứ có bao giờ nghe nói vợ phải cùng đi công tác đâu?


Cô nhớ hai bảo bối của mình, thật sự rất nhớ, rất rất nhớ, cô muốn đi gặp hai bảo bối, bình thường bị anh gắt gao nhìn chằm chằm coi như thôi đi vậy mà bây giờ lại còn bị anh lôi đi công tác cùng nữa?


Sao cô lại xui xẻo như vậy chứ?


Tô Khiết cảm thấy chắc chắn kiếp trước cô đã đào mộ tổ tiên của nhà anh cho nên kiếp này mới xui xẻo như vậy, mới trở thành vợ của anh.


Tô Khiết âm thầm thề, chờ anh lấy được cổ phần của Nguyễn Thị rồi cô tuyệt đối sẽ không làm vợ của anh nữa.


“Em còn phải quản lý Tô thị nữa mà, bây giờ em đang là Tổng giám đốc của Tô thị đấy.” Lúc này đột nhiên Tô Khiết lại nhớ tới lý do này, cô cảm thấy cô mới làm Tổng giám đốc của Tô thị mà hàng ngày lại không tới Tô thị làm việc thì quá không thích hợp. Cho nên Tô Khiết cảm thấy lý do này của cô có lẽ sẽ được chấp nhận.


“Yên tâm đi, Tô thị đã có Thư ký Lưu trông nom rồi nên sẽ không có vấn đề gì mà cho dù em có đi làm thì cùng có làm được việc gì đâu.” Nhưng Nguyễn Hạo Thần lại thẳng thắn từ chối cô, lý do kia cũng quá trực tiếp rồi.


Trong lòng Tô Khiết vô cùng phiền muộn nhưng cô cùng rất rõ ràng, đối phó với Nguyễn Hạo Thần tuyệt đối không thể cứng đối cứng được, cô nhớ mấy lần trước sau khi cô chịu thua thì Nguyễn Hạo Thần đã nhượng bộ.


“Chồng à, em thấy anh vẫn nên đi một mình thôi, em sẽ ở nhà ngoan ngoãn chờ anh trở về.” Tô Khiết đưa tay ra nắm lấy cánh tay của anh, cơ thể cũng hơi nhích lại gần về phía anh, cô mang theo nụ cười làm nũng ngẩng mặt lên nhìn thẳng vào anh, giọng nói kia dịu dàng đến mức có thể chảy ra nước.


Trước giờ Tô Khiết đều co được dãn được, lúc cường ngạnh có thể khiến cho phong vân biến sắc nhưng lúc dịu dàng lại có thể như gió xuân hiu hiu.


Nhưng trước kia lúc cô dịu dàng thì ngoại trừ hai bảo bối của cô ra cùng chưa có một ai khác được nhìn thấy.


Tô Khiết nghe được giọng nói của mình cũng cảm thấy da gà trên người gần như sắp nổi hết lên rồi, hình như cô dùng hơi quá liều thì phải.


Nếu đã như vậy mà Nguyễn Hạo Thần vẫn không đồng ý, cô cảm thấy mình có thể trực tiếp liều mạng với Nguyễn Hạo Thần luôn.


Giờ phút này Tô Khiết hướng đôi mắt chờ mong của mình về phía Nguyễn Hạo Thần, chờ đợi câu trả lời của anh.
 
Chương 631


CHƯƠNG 632


Tô Khiết nghĩ rằng chỉ cần Nguyễn Hạo Thần đồng ý không đưa cô đi công tác cùng thì những chuyện khác cô có thể xem xét nhượng bộ anh.



Lúc này nhìn thấy cô như vậy cậu ba Nguyễn lại vô cùng kinh hãi, nhịp tim cũng chậm mất nửa nhịp.


Anh vẫn luôn biết cô có một mặt đáng yêu nhưng anh chưa từng nghĩ đến cô lại đáng yêu đến mức như vậy.


Vẻ khêu gợi này quả nhiên là vô địch.


Giọng nói mềm mại này khiến trái tim anh như muốn vỡ vụn.




Có một khoảnh khắc nào đó anh đã thật sự muốn đồng ý với cô.


“Tôi muốn em cả ngày lẫn đêm đều ở bên cạnh tôi.” Nhưng cậu ba Nguyễn biết rõ anh không thể đồng ý, không thể bị cô mê hoặc được.


Ánh mắt Tô Khiết trầm xuống, có một phút giây nào đó cô thật sự muốn hung hăng cắn anh một cái, cô đã làm anh vui lòng như thế rồi mà anh vẫn còn vô tình từ chối cô.


Sao trái tim của người đàn ông này lại cứng rắn như vậy chứ, cô đoán chắc chắn trái tim anh được làm từ tảng đá rồi.


Nếu đổi lại là bảo bối Minh Hạo nhà cô thì chắc chắn cho dù cô đưa ra yêu cầu gì thì bảo bối Minh Hạo nhà cô đều sẽ đồng ý mà không có chút do dự.


Cô cảm thấy lời anh vừa mới cường điệu lên kia chính là vấn đề hàng đêm chứ không phải ngày ngày…


Mẹ kiếp, Tô Khiết đột nhiên phát hiện ra lời này nghĩ như thế nào đều có vấn đề.


Cậu ba Nguyễn đã sớm không còn là cậu ba Nguyễn lạnh lùng và kiêu ngạo ngày nào nữa rồi.


Tô Khiết trừng mắt nhìn anh, hung hăng trừng mắt nhìn anh anh.


“Đứng dậy, mặc quần áo, chúng ta còn phải ra sân bay nữa.” Nguyễn Hạo Thần chủ động bỏ qua ánh mắt hung ác hận không thể trừng chết được anh kia, quả thực đem cô từ trên giường đỡ lên.


Tô Khiết ngồi yên bất động, không hề phối hợp một chút nào, cô đang muốn âm thầm phản kháng anh.


“Em muốn tôi mặc giúp em à?” Nguyễn Hạo Thần sao có thể không nhìn ra tâm tư của cô, trong lòng anh âm thầm buồn cười cho rằng trước giờ cô hay thẹn thùng nên đang cố ý trêu chọc anh.


Nhưng lần này Tô Khiết lại không có bất kỳ phản ứng gì, nhìn cũng không thèm nhìn anh một cái, vẫn duy trì tư thế ngồi mà sau khi anh dìu cô dậy như cũ.


Mẹ kiếp, muốn uy hiếp cô à? Cô ghét nhất là bị người khác uy hiếp mình.


Chỉ có điều anh chưa phát hiện ra dùng chuyện như vậy để uy hiếp cô là quá ngây thơ rồi sao?


Cô đã ngủ với anh biết bao nhiêu lần rồi, chỗ nào trên người cô mà anh chưa từng nhìn qua, anh dùng chuyện mặc quần áo cho cô này sao có thể uy hiếp được cô?


Tô Khiết cho rằng tốt nhất là có thể kéo dài thời gian thêm một chút, không tới sân bay kịp là tốt nhất, đương nhiên nếu như làm anh cảm thấy phiền rồi anh tự mình đi thì lại càng tốt hơn.


Rõ ràng không thể không nói ý nghĩ của Tô Khiết thật là quá tốt đẹp.


Nguyễn Hạo Thần muốn cười nhưng anh biết giờ phút này anh không thể cười được cho nên anh phải cố nhẫn nhịn, thì ra lúc vợ anh phát cáu là như vậy!!


Ừm, quả nhiên không giống bình thường.


“Vợ à, em muốn tôi mặc quần áo giúp em tôi đương nhiên là cực kỳ vui lòng nhưng sắp hết thời gian mất rồi, Thư ký Lưu đã chờ sẵn ở ngoài cửa rồi, như vậy đi, trước hết em mặc tạm bộ đồ ngủ này vào chờ lát nữa lên xe rồi tôi sẽ thay ra giúp em.” Lúc Nguyễn Hạo Thần nói lời này thật đúng là đem một bộ quần áo ngủ gần như không có quá nhiều vải vóc tới, mặc lên trên người Tô Khiết.
 
Chương 632


CHƯƠNG 633


Bộ đồ ngủ này tối qua Nguyễn Hạo Thần lấy tới để cô mặc nhưng cô từ chối, mặc vào loại áo ngủ như vậy thà không mặc còn hơn, cô có bị ngốc thì mới có thể mặc vào cho anh xem.



Nhưng bây giờ Nguyễn Hạo Thần lại đem bộ đồ ngủ này mặc lên trên người cô.


Anh còn nói cái gì? Nói trước tiên để cô mặc tạm bộ đồ ngủ này, sau đó lên trên xe sẽ thay ra giúp cô?


Anh còn nói cái gì? Nói trước tiên để cô mặc tạm bộ đồ ngủ này, sau đó lên trên xe sẽ thay ra giúp cô?


Giờ phút này Nguyễn Hạo Thần đã thay xong quần áo của mình, anh câm một bộ quần áo của cô tới sau đó liền tới ôm cô lên, tư thế kia thật đúng là sẽ cứ như vậy ôm cô ra ngoài đưa lên xe, sau đó sẽ thay quần áo cho cô ở trên xe.




Mí mắt Tô Khiết đột nhiên nhảy lên, cô cắn răng, hung hăng cắn răng, giờ phút này gần như mơ hồ có thể nghe thấy tiếng hai hàm răng của cô đang nghiến vào nhau.


Nguyễn Hạo Thần, xem như anh lợi hại.


Anh thật đúng là điên rồi!


Tô Khiết không dám mạo hiểm, cô biết rằng không có chuyện gì mà Nguyễn Hạo Thần lại không dám làm, nếu anh thật sự ôm cô ra ngoài như vậy thì sau này cô còn có mặt mũi đi gặp người khác nữa sao?


“Để tự em thay.” Tô Khiết âm thầm hít thở sâu một hơi cố gắng để cho mình tỉnh táo lại nhưng lại phát hiện ra, lời này vẫn là cô cắn răng nghiến lợi nói ra.


Tô Khiết nhanh chóng đứng dậy, tránh thoát khỏi động tác muốn ôm cô của anh sau đó nhanh chóng cầm lấy quần áo của mình đi thẳng vào phòng tắm.


Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy cánh cửa phòng tắm bị cô đóng sầm lại cuối cùng không nhịn cười nổi nữa, anh cười lên giống như con hồ ly vậy.


“Năm phút.” Nhưng anh lại sợ cô trốn ở trong phòng tắm không ra cho nên đi đến bên ngoài cửa phòng tắm, nhắc nhở cô một câu.


Giờ phút này cậu ba Nguyễn chính là đang cố ý làm như vậy, thật sự là hoàn toàn không cân vội vã như vậy hơn nữa cho dù có tới muộn không kịp máy bay thì anh cũng không cần vội, anh có thể đi chuyến sau cũng được.


Anh chính là muốn nhìn thấy dáng vẻ vội vàng nảy sinh độc ác của cô mà thôi.


Cô chân thực như thế, chân thực mà không có chút phòng bị nào với anh.


Tô Khiết ở trong phòng tắm nghe thấy anh nói như vậy thì hung hăng hít vào một hơi, bây giờ cô rất muốn bóp chết người đàn ông kia.


Có thể chứ?


Tô Khiết cảm thấy cả đời này cô chưa từng xúc động như vậy, giờ phút này cô thật sự rất muốn lao ra hung hăng đánh cho Nguyễn Hạo Thần một trận.


Cô nghĩ với thân thủ của mình thì cho dù đánh không lại được Nguyễn Hạo Thần thì cũng sẽ không thua quá thảm.


Cho dù như thế nào thì cứ xả giận trước đã rồi lại nói.


Trong chớp mắt Tô Khiết đã vươn tay về phía cửa phòng tắm, Nguyễn Hạo Thần đang ở bên ngoài, cô nghĩ cô vừa mở cửa ra thì sẽ vùng một quyên tới, cứ đánh trước rồi nói.


“Năm phút sau nếu như em vẫn chưa chấn bị xong thì anh sẽ làm giúp em, đương nhiên bởi vì vấn đề thời gian nên chỉ có thể ra trên xe… ” Giờ phút này không biết có phải cậu ba Nguyễn đứng ở ngoài cửa đã cảm nhận được cái gì đó hay không.


Tay Tô Khiết cứng đờ, cô không dám mạo hiểm, Nguyễn Hạo Thần mà điên lên thì cũng sẽ không giống như người bình thường nữa mà chuyện gì cũng dám làm.
 
Chương 633


CHƯƠNG 634


Nếu như cô có thể chắc chắn sẽ đánh thắng được anh thì đã dễ nói, đánh cho anh bất lực phản kháng sau đó cô sẽ có thể muốn làm gì thì làm.



Nhưng bây giờ căn bản là cô không nắm chắc được có thể đánh thắng anh hay không, nếu như cô thua vậy thì chính là anh muốn làm gì cô thì làm, ai biết được tên biến thái kia sẽ làm cái gì đối với cô?


Hơn nữa bây giờ cô mặc bộ đồ ngủ thiếu vải như vậy ra ngoài đánh nhau với anh hay sao? Mặc bộ đồ ngủ này lên người lúc đứng yên đã không che được hết rồi, muốn thật sự đánh nhau đây chẳng phải là?


Có phải đầu óc của cô bị nước vào rồi hay không?


Tô Khiết hung hãng hít sâu một hơi, nhanh chóng cởi bộ áo ngủ trên người cô ra, vò thật mạnh sau đó trực tiếp ném vào trong thùng rác.




Sau đó cô dùng tốc độ nhanh hơn thay quần áo xong, trước sau chưa đến hai phút.


Hơn nữa trong hai phút này cô cũng cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, trong nháy mắt mở cửa phòng tắm ra trên mặt cô đã không còn chút tức giận nào nữa.


Đẩy cửa ra, nhìn thấy anh đang đứng ở ngoài cửa, cô nhẹ nhàng cười cười: “Chồng à, em thay đồ xong rồi, chúng ta đi thôi.”


Nếu đã không trốn thoát được vậy thì hãy mỉm cười đối mặt, sau này thời gian vẫn còn nhiều, cô không tin cô sẽ mãi mãi bại bởi Nguyễn Hạo Thần.


Cứng đối cứng không được thì cô sẽ dùng cách thức khác, Tô Khiết cô chưa từng và cũng sẽ không bao giờ để cho người khác bắt nạt.


Bắt nạt cô, cô chắc chắn sẽ trả lại gấp mười lần.


Con gái báo thù qua tâm vài ngày cũng không muộn, anh cứ chờ đấy cho cô.


Giờ phút này Nguyễn Hạo Thần thấy được nụ cười trên mặt cô, nghe được giọng nói êm ái của cô lại đột nhiên có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.


“Chồng à, đi thôi.” Tô Khiết nhìn anh đứng bất động ở đấy còn chủ động thúc giục anh, trên mặt cô vẫn mang theo nụ cười như cũ.


Cậu ba Nguyễn âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, anh biết rõ vợ nhà mình không giống như vợ của người khác, vợ nhà anh quá thông minh, quá lợi hại, hơn nữa còn là người có thù tất phải báo thù.


“Vợ à, thật ra…” Cậu ba Nguyễn cảm thấy giờ phút này anh nhất định phải làm chút chuyện gì đó để cứu vãn một chút.


“Chồng ơi nhanh lên, nếu không sẽ muộn mất.” Nhưng Tô Khiết căn bản cũng không cho anh cơ hội như vậy, trực tiếp ngắt lời anh.


Gần như cậu ba Nguyễn bị cô kéo ra khỏi gian phòng.


“Tôi đi thu xếp hành lý một chút.” Cậu ba Nguyễn âm thầm thở dài một hơi, nghĩ đến lần này đi công tác có lẽ thời gian khá dài mà hành lý của anh cũng còn chưa hề chuẩn bị chút nào.


Giờ phút này Tô Khiết rất ngoan ngoãn, rất dịu dàng, nghe anh nói như vậy cô liền buông anh ra.


Nhìn anh trở về phòng mình thu xếp hành lý, Tô Khiết vẫn chỉ đứng yên ở đó, cứ nhìn anh như vậy.


Anh vừa mới nói ngay cả thời gian để cô mặc quần áo cũng không kịp nên chỉ cho cô năm phút, vậy mà bây giờ anh lại đi thu xếp hành lý, sẽ mất bao lâu đây?


Ừm, rất tốt!


Thật ra tốc độ thu xếp hành lý của cậu ba Nguyễn cũng rất nhanh, chưa đến mười phút anh đã kéo vali hành lý đi ra.


Nhưng lúc trước rõ ràng cậu ba Nguyễn đã nói thời gian không còn kịp nữa…
 
Chương 634


CHƯƠNG 635


Tô Khiết cười khẽ không nói gì, thấy anh đi tới cũng rất ngoan ngoãn đi theo phía sau của anh.



Giờ phút này cô ngoan ngoãn như vậy lại khiến đáy lòng cậu ba Nguyễn phát run.


Ra khỏi biệt thự, hoàn toàn không thấy Thư ký Lưu đang chờ sẵn ngoài cổng giống như cậu ba Nguyễn đã nói lúc trước.


Tô Khiết nhìn cậu ba Nguyễn một chút, nụ cười trên mặt càng thêm xán lạn thêm mấy phần.


Như vậy là lúc trước Nguyễn Hạo Thần đều đang lừa cô, tốt, rất tốt!!


Cậu ba Nguyễn nhìn thấy nụ cười trên mặt cô, giờ phút này chỉ thấy toàn là lo lắng bất an, không, là kinh hồn táng đảm mới đúng!!




Anh cảm thấy với tính cách của cô mà lại có phản ứng này thì chắc chắn là cô đang kìm nén một chiều lớn nào đó, không phải là cô muốn trên đường đi hoặc là đến sân bay rồi sẽ chạy trốn đấy chứ?


Nhưng sau đó Tô Khiết vẫn luôn biết điều như vậy, rất dịu dàng, từ biệt thự đến tận sân bay cho tới khi đi lên máy bay rồi cô vẫn rất ngoan ngoãn nghe lời, vẫn luôn đi theo bên cạnh anh, hơn nữa trên mặt của cô còn luôn luôn mang theo nụ cười.


Sau khi lên máy bay, ngồi xuống rồi, cậu ba Nguyễn nhìn dáng vẻ của Tô Khiết hoàn toàn giống như là một cô gái ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh anh, đột nhiên anh lại có một cảm giác hoảng hốt.


Đây thật sự là vợ của anh sao? Thật là sao?


Vợ anh không bị người khác đối mất linh hồn rồi chứ?


“Vợ ơi…’ Cậu ba Nguyễn ngập ngừng thử gọi một tiếng.


“Chuyện gì vậy?” Tô Khiết chuyển mắt nhìn về phía anh, khóe môi hơi cong lên, đầu lông mày cũng hơi nhướng lên, nụ cười kia vô cùng tươi đẹp thậm chí còn đặc biệt chói mắt!


Nhưng cậu ba Nguyễn lại cảm thấy sống lưng ớn lạnh, vừa rồi rõ ràng lời đã ra đến khóe miệng vậy mà lập tức lại quên mất, bị cô dọa cho quên mất!


Bị dọa quên mất lời muốn nói, có lẽ đây là lần đầu tiên kể từ khi cậu ba Nguyễn sinh ra cho tới giờ.


Nhưng cô là bà xã nhà mình, cậu ba Nguyễn cảm thấy không mất mặt.


Lúc này, Tô Khiết cười càng thêm xán lạn, càng thêm xinh đẹp, anh thật sự có cảm giác hối hận.


Tô Khiết thấy anh sững sờ không nói chuyện, khóe miệng nhếch lên, câm tạp chí đọc.


Vừa khéo vào lúc này, một mỹ nhân yêu kiều bước vào khoang hạng nhất, lúc mỹ nhân yêu kiều nhìn thấy cậu ba Nguyễn, ánh mắt bỗng nhiên phát sáng, lộ ra ánh sao.


“Cô này, cô có thể ngồi phía trước không? Tôi muốn ngồi chỗ cô, tôi có thể bồi thường tiền vé máy bay gấp hai lần cho cô.” Mỹ nhân yêu kiều thấy quần áo trên người Tô Khiết rất bình thường, hơn nữa mặt mũi lại còn xấu xí, ánh mắt rõ ràng có chút khinh thường.


Đương nhiên, giọng điệu cũng không tốt.


Hôm nay, nếu Tô Khiết tâm trạng tốt, nhất định sẽ cho cậu ba Nguyễn cơ hội ở cùng người đẹp, chỉ đáng tiếc, Tô Khiết hôm nay tâm trạng lại không tốt, hơn nữa còn là cậu ba Nguyễn chọc cô.


Cho nên…


Tô Khiết ngồi ở vị trí bên trong, cậu ba Nguyễn ngồi ngoài cô, mỹ nhân yêu kiều lúc này tranh thủ lúc nói chuyện với Tô Khiết, ra sức quyến rũ cậu ba Nguyễn.


Tô Khiết ngước mắt, nhìn người phụ nữ đang đứng cạnh Nguyễn Hạo Thần, thân thể người phụ nữ cố ý không chút dấu vết dựa sát vào người Nguyễn Hạo Thần, đã dán bộ ngực căng đầy phía trước cô ta tới trước mắt cậu ba Nguyễn rồi.


Lúc này, mắt cậu ba Nguyễn không cần liếc ngang cũng có thể chiêm ngưỡng toàn bộ cảnh xuân.


Mắt Tô Khiết liếc qua mỹ nhân yêu kiều, ừ, không tệ, rất xinh đẹp, vóc dáng cũng chuẩn, tuyệt đối là loại phụ nữ đàn ông nhìn một cái thì có thể sinh ra kích động nào đó.
 
Chương 635


CHƯƠNG 636


Haiz, đáng tiếc cho cuộc gặp gỡ tốt như vậy, thấy Nguyễn Hạo Thần không thèm tránh, hẳn là rất bằng lòng đi?



Nếu anh không chọc tới cô, cô thật sự rất nguyện ý thành toàn cho anh…


Nguyễn Hạo Thần vốn luôn suy nghĩ chuyện Tô Khiết, có chút không an lòng, cho nên, phản ứng bây giờ hơi chậm, lúc nơi căng đầy phía trước mỹ nhân yêu kiều sắp sáp tới người anh, anh mới phản ứng lại.


Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần trầm xuống, hai mắt nhanh chóng híp lại, vừa muốn đẩy mỹ nhân yêu kiều ra.


Chỉ là chính vào lúc này, Tô Khiết bỗng nhiên lên tiếng.




“Ngại quá, vị trí này tôi giành trước rồi, cho nên, anh ấy bây giờ là hoa đã có chủ, anh ấy là người đàn ông của tôi rồi.” Câu này của Tô Khiết vô cùng phách lõi, bá đạo, không chút lý lẽ.


Giành được vị trí này, người đàn ông bên cạnh liền thành người đàn ông của cô, phải là người không nói lý bao nhiêu mới có thể nói ra câu này.


Nguyễn Hạo Thần sững sờ, hoàn toàn sững sờ, có cuộc thăm dò lần trước ở Danh Tước, Nguyễn Hạo Thần vốn không dám nghĩ tới ở tình huống thế này Tô Khiết sẽ ngăn cản gì, anh cho rằng, cô vẫn sẽ như lần trước không thèm nhìn, nói không chừng còn đẩy anh cho người phụ nữ đó.


Nhưng mà, cô lại…


Nguyễn Hạo Thần quá kinh ngạc, cho nên nhất thời quên mất tất cả phản ứng, chỉ dùng ánh mắt khó tin nhìn Tô Khiết.


Cậu ba Nguyễn lúc này không chỉ kinh ngạc, mà còn có chút sợ hãi, bởi vì anh không tin bà xã anh sẽ nói ra lời thế này.


Đây, đây thật sự là bà xã anh sao?


Mà mỹ nhân yêu kiều nhìn thấy phản ứng này của Nguyễn Hạo Thần, liên cho rằng Tô Khiết đang nói dối, nếu không, anh đẹp trai này không đến mức bị dọa thành như vậy.


“Cô nói gì? Anh ấy là người đàn ông của cô? Cô thật sự dám nói à? Chỉ với dáng vẻ này của cô, anh ấy sao có thể nhìn trúng cô chứ? Cô cũng không soi gương sao?” Trào phúng trên mặt mỹ nhân yêu kiêu lúc này càng thêm rõ ràng, căn bản không chút che giấu.


“Vậy cũng không chắc, nói không chừng mắt anh ấy mù thì sao.” Tô Khiết liếc nhìn cậu ba Nguyễn, thật tự nhiên nói ra lời này.


Người nào đó bị mắng mắt mù cuối cùng cũng hoàn hồn, cong khóe môi, giờ phút này, trái tim căng thẳng của anh cuối cùng đã thả lỏng, bởi vì, giờ phút này, anh cuối cùng xác định người trước mắt chính là cô, là bà xã anh.


“Cô không có chút tố chất nào, sao cô có thể nhục nhã anh này như vậy.” Mỹ nhân yêu kiêu cảm thấy đây là một cơ hội tốt để đả kích Tô Khiết, biểu hiện bản thân, nịnh nọt người đàn ông trước mặt.


Tô Khiết không để ý đến người phụ nữ yêu kiều đó, mà là xoay người sang phía Nguyễn Hạo Thần, khóe môi khẽ nhếch, mỉm cười xinh đẹp: “Anh nói cô ta đẹp hay là em đẹp.”


“Em” Cậu ba Nguyễn không chút do dự, không chút chần chừ, trả lời nhanh chóng, có lẽ cậu ba Nguyễn cảm thấy biểu đạt chưa đủ rõ ràng, lại bổ sung một câu: “Em đẹp nhất.”


Đây là lời trong lòng cậu ba Nguyễn, ở trong lòng anh, cô đẹp nhất.


Cậu ba Nguyễn cho rằng anh trả lời như vậy, bà xã anh nhất định rất hài lòng, nói không chừng còn có thể khen anh vài câu.


Tuy nhiên…


Tô Khiết cũng xem như hài lòng với câu trả lời này của cậu ba Nguyễn, cô nhìn mỹ nhân yêu kiều, có chút bất đắc dĩ nhún vai, sau đó dùng giọng điệu không còn thuốc chữa nói: “Cô xem, tôi đã nói mắt anh ta mù rồi mà.”
 
Chương 636


CHƯƠNG 637


Vừa rồi, lúc cậu ba Nguyễn trả lời Tô Khiết, thuận tiện cầm sang quyển tạp chí trong tay cô, đẩy người phụ nữ yêu kiều ra.



Người phụ nữ yêu kiều ngây ngốc đứng đó, nhìn cậu ba Nguyễn, mặt đây khó tin, cô ta cảm thấy chỉ cần là người có mắt đều có thể phân tích rõ ràng là ai đẹp, ai xấu, vì chuyện này quả thực là quá rõ ràng rồi.


Nhưng mà, người đàn ông trước mắt này lại nói cái đồ xấu xí này đẹp hơn cô ta? Chẳng lẽ người đàn ông này thật sự mắt mù?


Người đàn ông đẹp trai như vậy, người đàn ông có khí thế như vậy, hơn nữa vừa nhìn là biết chính là người đàn ông rất có tiền, lại mắt mù!


Haiz, thật đáng tiếc.




Không, không đúng, người đàn ông này nhìn không giống bị mù, vừa rồi cô ta rõ ràng nhìn thấy anh cầm tạp chí trong tay đồ xấu xí đó rất chính xác, sau đó đẩy cô ta ra.


Cho nên, anh nhất định có thể nhìn thấy.


Trong lòng mỹ nhân yêu kiều lại không nhịn được tràn ra vài phân hi vọng, cô ta xinh đẹp như vậy, đồ xấu xí đó lại xấu xí như vậy, cô ta không tin cô ta sẽ thua đồ xấu xí đó.


Mỹ nhân yêu kiêu vừa muốn dán lên cậu ba Nguyễn lần nữa.


“Anh chỉ thích em, làm sao đây?” Chỉ là chính vào lúc này, cậu ba Nguyễn nhìn Tô Khiết, thổ lộ tràn đầy thâm tình, cậu ba Nguyễn thật sự thổ lộ.


Nhưng mà, Tô Khiết chỉ cho rằng anh đang phối hợp với cô, sau đó có chút bất đắc dĩ thở dài: “Haiz, không chỉ mắt mù, tim cũng mù nôi.”


Cậu ba Nguyễn chỉ cảm thấy một ngụm khí nghẹn ở ngực, lên không được, xuống không xong, nghẹn đến mức anh khó chịu.


Anh thích cô, là tim mù sao?


Anh thổ lộ rõ ràng như vậy, lại bị cô bóp méo như thế?


Tuy nhiên, chuyện này còn chưa xong, Tô Khiết liếc nhìn anh, lắc đầu, sau đó lại bổ sung một câu: “Anh nói, đàn ông như anh, muốn có tác dụng gì?”


Tô Khiết trước giờ thù dai, mối thù trước đó cô luôn ghi nhớ, cho nên từng giây từng phút đều không quên báo thù.


Xô dụng? Hử?” Mắt Nguyễn Hạo Thần híp lại nguy hiểm, bỗng nhiên dựa lại gân Tô Khiết, sau đó trực tiếp hôn lên môi cô.


Cô nói anh mắt mù, thậm chí nói anh tim mù, anh đều có thể không tính toán với cô, nhưng cô nói anh vô dụng?


Cô nói mắt của anh mù, thậm chí nói tim của anh mù anh đều có thể không tính toán với cô, nhưng mà cô lại nói anh vô dụng?


Anh có vô dụng hay không, lẽ nào cô còn chưa rõ ràng hay sao? Cô nói những lời này chẳng lẽ không trái lương tâm hay sao?


Trong cái hôn mãnh liệt của Nguyễn Hạo Thần thậm chí còn mang theo vài phần thô bạo, mang theo sự trừng phạt dữ tợn.


Cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ run lên một cái, thiếu chút nữa đã ngã quỵ, một người xấu kinh khủng như thế này mà sao người đàn ông này lại có thể hôn chứ, còn hôn kịch liệt như vậy nữa?


Chẳng lẽ thật sự mắt đã bị mù rồi, nhưng mà anh ta rõ ràng có thể nhìn thấy được mà?


“Thưa quý khách, máy bay sắp cất cánh rồi, xin cô vào chỗ của mình, thắt chặt dây an toàn.” Tiếp viên hàng không nhìn thấy cô gái đẹp đang ngơ ngác đứng ở đó, sau đó khách khí nhắc nhở.
 
Chương 637


CHƯƠNG 638


Lúc tiếp viên hàng không nhìn thấy hai người đang hôn nhau kịch liệt, hai mắt chớp chớp, nhưng mà cũng không nói cái gì nữa, trên máy bay cũng không có quy định không thể hôn nhau.



Giờ phút này cô gái xinh đẹp thấy không cam tâm, cô ta đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, có phải là cái người xấu xí này đã bỏ thuốc gì cho người đàn ông hay không? Cho nên người đàn ông này mới cảm thấy người xấu xí đó xinh đẹp, thậm chí còn hơn cả người xấu xí đó nữa. Cô gái xinh đẹp cảm giác nếu như là một người đàn ông bình thường thì sẽ không thể hôn con người xấu xí đó được.


“Này anh, tôi cảm thấy chắc có lẽ là anh đã bị con nhỏ xấu xí đó bỏ thuốc rồi.” Cô gái xinh đẹp suy nghĩ như thế nào thì thật sự nói như thế đó.


Tiếp viên hàng không chuyển tầm mắt nhìn về phía cô gái xinh đẹp, lông mày hơi nhíu lại. Hai người hôn nhau khó chia lìa như thế, trông có vẻ như là người yêu hoặc là vợ chồng, sao người phụ nữ này lại đột nhiên thốt ra một câu nói như vậy chứ, cô ta bị mắc chứng vọng tưởng hả?




Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần hơi trầm xuống, trên mặt lướt qua mấy phần lạnh lùng.


Chỉ là cậu ba Nguyễn vẫn còn chưa mở lời, Tô Khiết đột nhiên lại ra vẻ kinh ngạc hoảng sợ, nói: “Ôi chao, sao cô biết được vậy, cô cũng có thể nhìn ra à? Thật là lợi hại nha.”


“Bị phát hiện rồi, bây giờ phải làm sao đây? Nếu không thì cô kêu người bắt tôi đi đi” Tô Khiết vốn không muốn đi công tác với Nguyễn Hạo Thần, cho nên nếu như có cơ hội xuống máy bay thì cô cảm thấy rất tình nguyện.


Cô gái xinh đẹp vốn chỉ đang đoán mò, nghe thấy Tô Khiết tự mình thừa nhận, trong lòng mừng rỡ. Nghĩ đến kế từ đó thì người đàn ông này chắc chắn sẽ cảm kích cô ta, vậy thì cô ta sẽ có cơ hội.


Tiếp viên hàng không vốn dĩ không tin lời của cô gái xinh đẹp, nhưng mà khi nghe thấy Tô Khiết chính miệng thừa nhận, trên mặt cũng rõ ràng có nhiều hơn mấy phần kinh ngạc. Nếu như thật sự như vậy, vậy cô ta có nên thông báo cho cơ trưởng hay không đây.


Nhưng lúc nhìn thấy bộ dạng của Tô Khiết thì lại đột nhiên giật mình.


“Vợ à, em đùa đủ chưa?” Cậu ba Nguyễn thở dài, vợ của anh thật là thích nghịch ngợm, thật sự làm cho anh không chống đỡ nổi.


Lúc cậu ba Nguyễn nói ra lời nói này thì tràn đầy dung túng và cưng chiều, sau đó còn nhẹ nhàng hôn một cái lên trên mặt của Tô Khiết.


Màn show ân ái này của cậu ba Nguyễn vừa xuất hiện, có thể dìm chết cô gái đẹp này.


Giờ phút này, cậu ba Nguyễn với giọng điệu này, thân thái này, cộng với tiếng gọi vợ đó, cho dù ai cũng sẽ không nghi ngờ mối quan hệ của bọn họ.


Tô Khiết cũng biết bây giờ cô có nói cái gì thêm nữa thì cũng không có tác dụng, người đàn ông này càng ngày càng âm hiểm mà.


Một câu nói đã hoàn toàn ngăn chặn tất cả các con đường của cô.


Cô không hiểu rõ anh đi công tác thì cần gì phải kiên quyết dẫn cô theo, còn gắng hết sức dùng hết tất cả các thủ đoạn.


Cô càng không hiểu, từ trước đến nay chuyện Tô Khiết cô muốn làm cho đến bây giờ vẫn không có chuyện nào mà không làm được, nhưng tại sao lại cứ bại bởi anh hết lần này đến lần khác.


Tô Khiết quay người sang không muốn để ý đến anh.


Thân thể của cô gái xinh đẹp lại lắc lư lần nữa, lúc nhìn về phía Tô Khiết càng lộ ra vẻ mặt không thể tin: “Không, không thể nào được, tôi không tin, tôi không tin.”


Cô ta không tin một người đàn ông đẹp trai như vậy, ưu tú như vậy mà lại cưới một người phụ nữ xấu xí như vậy.
 
Chương 638


CHƯƠNG 639


“Vị hành khách này, xin cô trở lại chỗ ngồi của mình.” Tiếp viên hàng không lườm cô gái xinh đẹp một chút, cho dù đã được huấn luyện tốt đi nữa cũng không thể nào che giấu được sự trào phóng nơi đáy mắt, quả nhiên là người phụ nữ này bị bệnh mà.



Cô ta tin hay không thì có liên quan gì?


Chuyện giữa vợ chồng nhà người ta thì mắc mớ gì đến cô ta?


“Tôi không tin, chắc chắn là do cái người xấu xí đó…” Cô gái xinh đẹp không cam tâm, đồng thời cử chỉ lại điên rồ, vẫn còn đang mắng Tô Khiết.




Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần chậm rãi nheo lại, vốn dĩ anh tưởng vợ mình đã ra tay trước, anh còn tưởng là chuyện này sẽ trôi qua như vậy.


Đương nhiên chủ yếu là do cách làm lúc nãy của vợ anh đã làm cho anh cảm thấy vui mừng, nếu như không phải nhờ người phụ nữ này thì anh tuyệt đối không thể nhìn thấy được dáng vẻ lúc nãy của vợ anh, cho nên anh mới không tính toán với người phụ nữ này, nhưng mà không ngờ đến người phụ nữ này lại càng ngày càng được voi đòi tiên.


Vợ của Nguyễn Hạo Thần anh mà cô ta có thể mắng được hả?


Nguyễn Hạo Thần híp mắt lại quét nhìn cô gái xinh đẹp một chút, chỉ là như vậy liền để cho cô gái xinh đẹp không nhịn được mà run rẩy. Trong nháy mắt đó, cô gái xinh đẹp đột nhiên có một loại cảm giác rợn cả da gà.


Sau đó, Nguyễn Hạo Thần nhìn về phía tiếp viên hàng không, chậm rãi nói từng câu từng chữ: “Nói với cơ trưởng của các người là cô gái này muốn nhảy dù trên không trung, nhớ là bay đến chỗ cao nhất thì đẩy cô ta một cái.”


“Hả?” Tiếp viên hàng không sửng sốt, nhưng mà lập tức hiểu ý của anh, vậy mà cũng không thèm hỏi ý của cô gái xinh đẹp liên quay người muốn rời đi, hiển nhiên là thật sự tính đi nói với cơ trưởng của bọn họ.


Tiếp viên hàng không là người thông minh, hiểu sự giận dữ của người đàn ông ở trước mắt, nhưng mà cũng hiểu rõ là người đàn ông này chỉ muốn hù dọa cô gái xinh đẹp đó một chút thôi.


Đây là máy bay chở hành khách, cho dù cô gái xinh đẹp này thật sự muốn thử nhảy dù trên không trung, bọn họ cũng không có điều kiện để cung cấp như vậy.


Nhưng mà cô gái xinh đẹp này lại tưởng thật, rõ ràng cô gái xinh đẹp này còn là một người không có đầu óc.


“Tôi không có, không có đâu!” Cô gái xinh đẹp bị dọa đến sắc mặt cũng thay đổi, cô ta nhớ đến cái nhìn lúc nãy Nguyễn Hạo Thần nhìn cô ta, cô ta run rẩy mãnh liệt, đột nhiên cảm giác được người đàn ông này muốn giết cô ta.


Nói cái gì mà nhảy dù trên không trung? Cô ta cảm thấy là câu nói đẩy cô một cái của anh mới là thật, chắc chắn là anh muốn giết cô ta.


Lúc này, ánh mắt của anh càng trở nên đáng sợ hơn, đó chính là sát ý không hề che giấu.


“Không, tôi muốn đi xuống, tôi muốn xuống máy bay.” Cô gái xinh đẹp còn không đợi tiếp viên hàng không rời đi thì liên trực tiếp quay người chạy.


Khóe miệng của tiếp viên hàng không kịch liệt kéo ra, xem ra người phụ nữ lúc nãy thật sự có bệnh rồi.


“Thưa anh, thưa cô, thật sự xin lỗi. Lúc nãy đã quấy rầy hai người rồi, tôi sẽ phục vụ cho hai người trong suốt chuyến bay này…” Tiếp viên hàng không lại chuyển hướng về phía Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết lần nữa, mang theo nụ cười lễ phép trên mặt, chỉ là lúc nhìn về phía Tô Khiết trong mắt đã có nhiều tia sáng hơn.


“Cô, cô là Ảnh hả?” Đúng lúc Tô Khiết cũng nhìn về phía cô ta, hai mắt chớp nháy, đột nhiên kinh ngạc lên tiếng.


“Đúng vậy, Tô Khiết, đã lâu không gặp.” Thật ra thì Liêu Ảnh đã nhận ra Tô Khiết ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cô, dù sao thì tàn nhang ở trên mặt của cô cũng quá dễ dàng nhận ra.
 
Chương 639


CHƯƠNG 640


“Thật sự là cậu rồi!” Trên mặt của Tô Khiết rõ ràng đã xuất hiện mừng rỡ, lúc còn bé Tô Khiết chỉ có một người bạn đó chính là Liễu Ảnh, chỉ có Liễu Ảnh mới không chê cô ngu ngốc, không chê cô “xấu”.



Năm lớp bốn cô đã chuyển đến trường của Liễu Ảnh, lớp đó không có người nào tình nguyện ngồi cùng bàn với cô, sau đó Liễu Ảnh chủ động đưa ra đề nghị muốn ngồi chung với cô.


Sau đó kể từ năm lớp bốn đến lớp bảy trung học cơ sở, cả hai đều ngồi chung một bàn, sau đó bởi vì trong nhà xảy ra chuyện cho nên Liễu Ảnh phải chuyển trường, từ đó về sau hai người bọn họ cũng không còn gặp nhau.


Không ngờ đến chuyện đã cách xa nhiều năm như vậy, hai người bọn họ lại có thể gặp nhau trên máy bay.




“Tớ muốn ngồi ở phía trước, đã nhiều năm rồi chúng ta không gặp nhau, chúng ta tâm sự với nhau đi.” Tô Khiết trực tiếp tháo dây an toàn ra, đứng dậy muốn đổi sang vị trí trước mặt, bây giờ máy bay đã sắp cất cánh, đương nhiên là không có người lên máy bay, mấy vị trí ở phía trước đều trống không.


“Không cho phép.” Lúc này cậu ba Nguyễn phải gọi là cảm thấy chán nản, tại sao ngồi máy bay mà cũng có người tranh giành vợ với anh? Tay của cậu ba Nguyễn đặt ở trên lưng của Tô Khiết, không muốn để cho cô rời đi.


“Anh làm cái gì vậy? Không thấy em gặp được bạn cũ hả, nhanh chóng nhường đường cái đi, nếu không thì anh ngôi ở phía trước đi.” Tô Khiết nhìn anh chằm chằm, thiếu chút nữa là đưa chân đạp tên trên mặt của anh.


Cậu ba Nguyễn bị ghét bỏ, giờ phút này hận đến nghiến răng nghiến lợi, sao trong lòng của cô ai cũng quan trọng hơn so với anh vậy.


“Cô ta là tiếp viên hàng không, bây giờ đang trong thời gian làm việc của cô ta, em như thế này sẽ quấy rây đến công việc của cô ta.” Lúc Nguyễn Hạo Thần nói lời này thì nhìn Liễu Ảnh một chút, trong ánh mắt rõ ràng mang theo cảnh cáo.


Liễu Ảnh ngẩn người, hai mắt chớp chớp, khóe môi khẽ nhếch lên, nở nụ cười xinh đẹp: “Không sao, không sao đâu. Lần này tôi phục vụ hai người mà, nếu như hành khách cần tâm sự với tôi thì tôi chắc chắn phải đồng ý rồi, đây cũng là công việc mà”


Lúc nãy còn rất thông minh, phản ứng nhanh lẹ, sao lúc này Liễu Ảnh không thể hiểu ý của cậu ba Nguyễn được?


Đương nhiên không thể nào, cô ta cố ý đó.


Tục ngữ có câu nói: người phân theo nhóm, vật hợp theo loài. Có thể làm bạn bè với Tô Khiết, hơn nữa còn có thể thân thiết như vậy, tuyệt đối không thể loại “khéo hiểu lòng người” được.


“Quá tốt rồi, tớ vẫn còn đang lo lắng suốt hành trình bay sẽ cực kỳ nhàm chán, cực kỳ buồn bực, bây giờ gặp được cậu, thật sự quá tốt rồi: “Tô Khiết cười rất là vui vẻ.


Cậu ba Nguyễn nghe thấy lời nói này của Tô Khiết, trong nháy mắt cả khuôn mặt liên đen thui, có ý gì chứ? Ngồi máy bay cùng với anh cực kỳ nhàm chán, cực kỳ buồn bực ư?


Cô thật sự biết cách làm như thế nào để anh tức giận.


“Anh nhường đường một lát, em đi lên phía trước ngôi, ở phía trước rộng rãi.” Tô Khiết nhìn thấy cậu ba Nguyễn không có ý muốn nhường, trực tiếp đá vào chân của cậu ba Nguyễn.


Lúc này, cậu ba Nguyễn thở cũng thấy đau, nhưng vẫn nhích chân ra nhường vị trí cho Tô Khiết.


Lúc này Tô Khiết mới hài lòng bước qua.


Liễu Ảnh nhìn thấy cử động giữa hai người bọn họ, khóe môi nhịn không được mà câu lên, cảm giác này thật là tốt.


Tô Khiết của cô vẫn là tiểu bá vương “bắt nạt” người khác không cho thương lượng của trước kia, về phần người đàn ông bị “bắt nạt” này, haiz, thật là thảm mà. Nhưng mà ai biểu anh ta đã không may mắn như vậy, lại cưới Tô Khiết nhà cô làm chi.
 
Chương 640


CHƯƠNG 641


Cho nên có thảm đi nữa cũng phải chịu đựng thôi.



Hai người phụ nữ thành công ngồi ở phía trước, cậu ba Nguyễn ngồi ở sau lưng, lúc này tâm trạng cực kỳ buồn bực, cực kỳ phức tạp.


Anh không hiểu rõ, không phải chỉ là một người bạn tiểu học hay sao, cũng đã nhiều năm không gặp nhau rồi, có cái gì để trò chuyện chứ?


“Đã nhiều năm không gặp, không ngờ đến cậu đã kết hôn rồi, nói tớ nghe thử xem, sao có thể lừa gạt đến tay được vậy?” Hai người trò chuyện với nhau thì lại nói đến vấn đề hôn nhân, Liễu Ảnh cảm thấy vợ chồng bọn họ ở chung với nhau thật thú vị.


Đôi mắt của cậu ba Nguyễn híp híp lại, thân thể vô thức dựa ra phía trước, anh muốn nghe xem Tô Khiết nói như thế nào.




“Ai nha, một phút lầm lỡ hối hận cả đời.” Tô Khiết dùng một câu để tổng kết tâm trạng vào giờ phút này của cô, cô cảm thấy lời nói này dùng ở trên người của cô thì hoàn toàn chính xác, thật sự rất thích hợp.


Tô Khiết biết là Nguyễn Hạo Thần đang ở phía sau, biết là anh có thể nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, cô chính là cố ý nói như vậy, cố ý nói ra để cho anh nghe, ai kêu anh lại ép buộc cô đi công tác cùng với anh.


Với lại điều cô nói cũng là sự thật.


Cậu ba Nguyễn híp mắt lại, hung dữ nhìn chằm chằm vào cái ót của Tô Khiết.


Một phút lầm lỡ hối hận cả đời? Gả cho anh chính là lầm lỡ? Hối hận cả đời?


Được, cô được lắm!


“Có thảm như vậy không hả? Nhìn miễn cưỡng lắm thì mới có thể thấy được.” Liễu Ảnh ngẩn người, lập tức nhỏ giọng cười. Đương nhiên là cô ta nhìn ra được Tô Khiết cố ý nói cho người đàn ông ở sau lưng nghe, cho nên cô ta cũng phải phối hợp thật tốt với cô.


Lúc này, cậu ba Nguyễn miễn cưỡng mới có thể lọt vào mắt thật sự hối hận vì đã ngồi trên chuyến bay này.


Người ta đều nói ba người phụ nữ họp lại sẽ thành cái chợ, anh cảm giác là hai người phụ nữ này ở cùng nhau thì sẽ nói lên đến tận trời.


“Cậu kết hôn chưa?” Tô Khiết đột nhiên lại hỏi một câu.


“Vẫn chưa, ngay cả bạn trai còn không có đây này, hay là cậu giới thiệu cho tớ một người đi” Liêu Ảnh dùng giọng điệu nói đùa mà trả lời một câu.


.” Được, tớ có sẵn đây này.” Tô Khiết trả lời cực kỳ hào phóng.


“Nguyễn Hạo Thần.” Tô Khiết vừa mới đồng ý xong thì nhanh chóng quay đầu, lại nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần rồi gọi một tiếng.


Anh có thể nghe rõ ràng cuộc nói chuyện của hai người bọn họ, nghe thấy Tô Khiết đồng ý giới thiệu đối tượng cho Liễu Ảnh, còn nói là có sẵn, sau đó liên xoay người lại gọi anh.


Hai mắt của Nguyễn Hạo Thần nheo lại nhìn chằm chằm vào cô.


Nếu như cô thật sự dám nói, anh đảm bảo là…


Anh biết là người phụ nữ này vẫn luôn muốn ly hôn cùng với anh, cho nên cô đây là đang suy nghĩ chờ sau khi bọn họ ly hôn thì sẽ giới thiệu anh cho cái cô Ảnh gì gì đó.


Anh hiểu Tô Khiết rất rõ, cho nên anh biết cô thật sự có thể làm ra chuyện như vậy.


Nguyễn Hạo Thần không nói gì, chỉ hung hăng trừng mắt nhìn cô như vậy. Anh âm thầm thề, nếu như cô thật sự có suy nghĩ như vậy, thật sự có can đảm nói ra như thế, anh đảm bảo sẽ lập tức bóp chết cô, tuyệt đối không hề do dự chút nào!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top