Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 343


CHƯƠNG 343

Tô Khiết hơi nhíu mày, cảm thấy không đúng lắm, nhưng cô đã đến rồi, còn là ông nội dẫn tới, cho nên cô không thể rời khỏi ngay bây giờ được.

“Khiết Khiết, bà nội Hinh của con không khoẻ lắm, ông nội dẫn bà đi nghỉ ngơi trước, con tiếp khách giúp ông nội nhé.” Ông cụ Tô vốn sắp xếp buổi tiệc gặp mặt vì Tô Khiết, ông cụ sợ mình ở đây mấy người trẻ tuổi sẽ gò bó, cho nên bèn tìm cớ rời khỏi.

Ông cụ Tô sợ mình đi rồi Tô Khiết cũng lén rời đi, cho nên cố ý bảo cô tiếp khách giúp mình.

Ông cụ nói xong, không đợi Tô Khiết từ chối đã dẫn bà cụ Hinh rời khỏi.

Tô Khiết thầm thở dài, hôm nay cô bị ông nội gài bẫy rồi ư? Vừa nhìn cảnh này đã biết ông cụ có mục đích khác.

Tuy lúc ông cụ Tô rời đi có dặn cô tiếp khách, như cô vẫn tìm một cơ hội lặng lẽ rời đi.

“Cô cả, đây là Coca của cô, ông Tô biết cô không uống rượu nên cố ý dặn dò.” Nhưng còn chưa đợi cô rời đi, một nhân viên bán hàng bưng Coca đi tới trước mặt cô.

Nhân viên phục vụ đưa Coca bị bỏ thuốc đến trước mặt Tô Khiết, dù sao cũng có tật giật mình, nên cô ta luôn cúi đầu không dám nhìn thẳng vào cô.

“Được, cảm ơn.” Tô Khiết mỉm cười, nhận lấy.

Nhân viên phục vụ thầm thở phào một hơi, vô thức đưa mắt nhìn về phía Tô Nghiên Nghiên.

Tô Nghiên Nghiên luôn lén chú ý đến Tô Khiết nhìn thấy cô nhận lấy ly Coca bị bỏ thuốc thì thoáng đắc ý, tiếp theo có trò hay để xem rồi.

Dụ Vỹ Luân nhìn hết mọi chuyện vào mắt, anh ta mím môi nhìn thoáng qua Tô Nghiên Nghiên với vẻ mặt phức tạp, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.

“Không phải chứ, Tô Khiết dễ bị lừa như thế sao.” Cậu năm Tào hóng chuyện trên lầu nhíu mày: “Tô Khiết khỏi bệnh rồi, nhưng lại không biết đề phòng người khác, vẫn quá ngu ngốc.”

Nguyễn Hạo Thần từ từ cong môi, anh không tin cô sẽ dễ mắc mưu như thế.

Tào Du không biết cô là Mrs Đường, nhưng anh biết, anh biết mình đoán không sai. Hôm nay anh không đi thẳng đến sảnh lớn mà chọn đứng trên đây quan sát, là vì để phát hiện một chút sơ hở của cô.

Trong sảnh lớn, Tô Khiết từ từ bưng ly Coca kia lên đến gần bên môi…

Trong chốc lát, nét mặt của mấy người đều thay đổi.

Nhân viên phục vụ chột dạ sợ hãi, Tô Nghiên Nghiên căng thẳng chờ mong, Dụ Vỹ Luân chần chừ đấu tranh.

Nét mặt Nguyễn Hạo Thần vẫn không thay đổi, nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Tô Khiết. Nhưng nghĩ đến trước giờ cô vẫn rất cảnh giác, vì đề phòng cô phát hiện, anh bèn giấu đi sự sắc bén trong mắt mình đi.

“Anh ba, rõ ràng trong Coca kia có để thuốc, nếu bây giờ cô ấy uống vào, chỉ sợ…” Cậu năm Tào lại có hơi nôn nóng.

Nhưng Tô Khiết cũng không uống, ngay sau đó, cô lại dời ly Coca ra khỏi miệng.

Tô Khiết nhẹ nhàng lắc lư ly Coca, ánh mắt chứa ý cười nhìn về phía Tô Nghiên Nghiên, khoé môi hơi cong lên.

Tô Nghiên Nghiên thấy ánh mắt của cô thì hoảng hốt, lúc này rõ ràng Tô Khiết đang cười, nhưng lại khiến cô ta cảm thấy cả người lạnh như băng, lông tơ cũng dựng thẳng lên.

Trên lầu, Nguyễn Hạo Thần cười khẽ, quả nhiên không khiến anh thất vọng.

Nếu cô đã phát hiện, vậy tiếp theo…

“Phát hiện rồi sao?” Cậu năm Tào nhìn thấy phản ứng tiếp theo của Tô Khiết thì hơi ngơ ngác, nhưng lại nhanh chóng trở nên hưng phấn: “Nếu cô ấy đã phát hiện vậy tiếp theo sẽ thế nào? Có thể đổ hết vào miệng Tô Nghiên Nghiên không?”
 
Chương 344


CHƯƠNG 344

“Không đâu.” Lần này, Nguyễn Hạo Thần lại có thể phá lệ trả lời vấn đề nhiều chuyện của anh ta.

“Không? Sao anh ba biết cô ấy không làm thế?” Cậu năm Tào tỏ vẻ không phục: “Vậy anh ba biết cô ấy sẽ làm gì không?”

Lần này Nguyễn Hạo Thần không trả lời, chỉ là ý cười trong mắt càng đậm hơn.

Thư ký Lưu đang dặn dò gì đó ở chỗ quầy rượu đặt chế trong sảnh tiệc.

Tô Khiết bưng Coca đi qua.

Tô Nghiên Nghiên híp mắt, cô ta không biết Tô Khiết muốn làm gì, Tô Khiết không uống ly Coca kia khiến cô ta hơi hốt hoảng.

Tô Khiết đi thẳng tới trước mặt Thư ký Lưu, cô vẫn cầm ly Coca kia, không biết đang nói gì đó với Thư ký Lưu, thư ký Lưu đột nhiên nhìn về phía Tô Nghiên Nghiên.

Ánh mắt đó khiến cô ta hết hồn!!

Mà ngay lúc này, Tô Khiết cũng nhìn cô ta, trong đôi mắt vẫn mang theo ý cười. Thân thể Tô Nghiên Nghiên lập tức cứng đờ, trong chốc lát chỉ cảm thấy cả người mình đều lạnh lẽo.

Sau đó, Tô Khiết để ly Coca trong tay lên quầy rượu, lại nói thêm mấy câu với Thư ký Lưu, sau đó lấy một cây bút ra viết gì đó lên bàn.

Giữa chừng cô còn cố ý nhìn Tô Nghiên Nghiên thêm mấy lần, mang theo cẩn thận và cảnh giác, thậm chí còn hơi giận dữ, nét mặt kia thay đổi rất phong phú, cũng rất phức tạp.

Mà Thư ký Lưu cũng nhìn về phía cô ta mấy lần.

Tô Nghiên Nghiên vẫn luôn chú ý Tô Khiết, cho nên thấy hết mọi hành động của cô.

Cô ta không nhịn được bắt đầu sợ hãi, chẳng lẽ bị Tô Khiết phát hiện rồi? Bây giờ cô đang nói với thư ký Lưu ư?

Nếu Tô Khiết nói với Thư ký Lưu, chắc chắn ông ta sẽ nói với ông nội, đến lúc đó…

“Cô ấy muốn nói thẳng với Giám đốc ư?” Trên lầu, cậu năm Tào nhíu mày: “Cách này khá là ổn thoả, nhưng trường hợp như vậy Giám đốc cũng không thể làm gì. Dù sao cô hai Tô và nhân viên phục vụ kia sẽ không ngốc nghếch thừa nhận, cách này có hơi khó chịu.”

Khó chịu? Nguyễn Hạo Thần cong môi nở nụ cười sâu không lường được, với hiểu biết của anh về cô, chắc chắn cô sẽ không khiến mình khó chịu, cho nên chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Tô Nghiên Nghiên.

Lúc này anh thật sự hơi chờ mong kịch hay tiếp theo.

Tô Nghiên Nghiên không tin Tô Khiết biết rõ kế hoạch của mình lắm, nhưng khi nãy cô chỉ để ly Coca ở bên môi chứ cũng không uống.

Thuốc kia vào trong Coca hoàn toàn không nhìn ra được điều gì khác thường, nhưng những hành động của Tô Khiết thật sự khiến cô ta hết hồn.

“Anh Dụ, không biết chị đang nói gì với Giám đốc nhỉ? Có phải chị gặp phiền phức gì không? Bên chỗ em đúng lúc có chút việc, anh Dụ có thể đi qua xem thử giúp em có thể giúp gì cho chị được không? Dù sao chị cũng mới khỏi bệnh, em rất lo cho chị ấy.” Tô Nghiên Nghiên đi tới bên cạnh Dụ Vỹ Luân, khi nhìn vê phía anh ta, trên mặt cô ta mang theo nét quan tâm rõ ràng, là vẻ dịu dàng nguy trang mọi khi.

Không hiểu rõ sự việc cô ta rất lo lắng, nhưng lúc này cô ta không dám tự đi qua, sợ Tô Khiết thật sự phát hiện rồi sẽ không có lợi với mình. Cho nên cô ta bèn nghĩ đến việc bảo Dụ Vỹ Luân đi qua giúp mình.

Tuy năm năm nay Dụ Vỹ Luân vẫn chưa từng nói muốn cưới cô ta, nhưng quan hệ giữa hai người vẫn chưa kết thúc.
 
Chương 345


CHƯƠNG 345

“Được.” Dụ Vỹ Luân nhìn Tô Nghiên Nghiên, cuối cùng cũng không nói gì, anh biết chuyện cô ta làm, nhưng vẫn còn bênh vực Cô ta.

Thật ra anh ta cũng nhìn thấy hành động của Tô Khiết, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, cũng muốn xem thử cô đang làm gì.

Dụ Vỹ Luân đi thẳng tới sau lưng Tô Khiết, không biết cố ý hay trùng hợp, lúc anh ta đi tới, Giám đốc Lý cũng đúng lúc rời khỏi.

“Cô đang làm gì đấy?” Dụ Vỹ Luân đứng sau lưng Tô Khiết, đột nhiên lên tiếng.

Cô quay đầu, giả vờ như vừa mới phát hiện ra anh ta, sắc mặt thay đổi mang theo mấy phần ngạc nhiên và sợ hãi, bàn tay vô thức che mặt bàn, giống như đang cố hết sức che giấu điều gì đó.

Nhìn thấy dáng vẻ của cô, ánh mắt Dụ Vỹ Luân cứng lại, cô càng như thế, anh ta càng nghi ngờ hơn, anh ta đi thẳng tới muốn xem thử cô đang che cái gì.

Anh ta muốn thấy rõ chỗ Tô Khiết che đi thì chỉ có thể đứng bên phải cô, mà phía sau anh ta đúng lúc có mấy cái ghế cao.

Độ cao và khoảng cách của ghế như thế, cho dù là ai đứng ở đây cũng sẽ tự nhiên ngồi xuống, đây vốn là thứ Tô Khiết đã sắp đặt trước.

Nhìn thấy Dụ Vỹ Luân theo bản năng muốn ngồi xuống, mắt cô hơi loé lên.

“Cậu Dụ, mời anh uống Coca.” Tô Khiết đẩy ly Coca có bỏ thuốc tới trước mặt Dụ Vỹ Luân, nở nụ cười sâu xa.

“Cô biết ly Coca này có vấn đề?” Nhìn thấy dáng vẻ của cô lúc này, tuy Dụ Vỹ Luân hơi khó tin, nhưng cũng không thể không thừa nhận sự thật này.

Rõ ràng cô đã biết Coca có vấn đề, hoặc là Giám đốc Lý phát hiện nên nói với cô.

Anh ta vẫn không tin Tô Khiết ngu ngốc sẽ tự mình phát hiện.

“Nói vậy chắc cậu Dụ đã biết từ trước rồi nhỉ? Nếu đã như thế, thì cũng không oan uổng.” Tô Khiết không trả lời vấn đề của anh, chỉ nở nụ cười mang theo sự lạnh lẽo.

Thật ra cô đã phát hiện sự khác thường của Dụ Vỹ Luân từ trước, cũng đoán được anh ta có thể biết chuyện này, phép thử khi nãy chỉ để xác nhận suy đoán của mình thôi.

Dụ Vỹ Luân biết rõ Tô Nghiên Nghiên bỏ thuốc hại mình, lại còn giúp cô ta, hừ, đúng là cá mè một lứa.

Tô Khiết không ngăn cản anh ta nữa, mặc cho anh ta ngồi trên ghế cao.

Cô vốn muốn dụ Tô Nghiên Nghiên cắn câu, không ngờ người tới lại là Dụ Vỹ Luân.

Nếu anh ta tự dâng đến cửa, vậy cũng không trách được cô, anh ta muốn làm kẻ chết thay thật ra cũng không oan uổng gì. Dù sao anh ta đã biết chuyện Tô Nghiên Nghiên bỏ thuốc cô nhưng không nói gì cả, hơn nữa rõ ràng lúc này anh ta còn muốn tìm hiểu thật giả giúp Tô Nghiên Nghiên.

Cho nên, chuyện này thật sự không trách được người khác.

Dụ Vỹ Luân không hiểu ý cô ta, sau khi ngồi xuống thì cứng rắn đẩy bàn tay đang che trên mặt bàn của cô ra, lại nhìn thấy trên đó không có gì cả. Anh ta nhíu mày, nhanh chóng liếc nhìn cô, sau đó định đứng dậy.

Nhưng Tô Khiết lại đưa mắt nhìn anh ta, đột nhiên nở nụ cười: “Cậu Dụ, tôi tốt bụng nhắc nhở anh một chút, nếu đã ngồi xuống, tốt nhất đừng nhúc nhích nữa, không thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy.”

“Có ý gì?” Dụ Vỹ Luân nhíu mày, hơi khó hiểu nhìn cô, sao ngôi xuống lại không được nhúc nhích nữa? Nhưng động tác đứng dậy của anh ta thật sự khựng lại.
 
Chương 346


Chương 346

Khóe môi Tô Khiết khẽ nhấch lên, ý cười từ từ lan rộng ra, rực rỡ mà ngây thơ: Ô, tôi vừa rồi quên nhắc nhở cậu Dụ là lúc trước tôi lỡ tay làm keo đa năng dính lên ghế đẩu rồi, hơn nữa bị dính có chút nhiều, có tận hai hộp, thật không may, tình cờ lại là chiếc ghế mà cậu Dụ đang ngồi đây, cho nên, cậu Dụ hiểu đó…”

Lỡ tay, còn một hơi hai hộp? Lời này mà nói ai nghe ai cũng không tin đâu.

Sắc mặt Dụ Vỹ Luân lập tức thay đổi, theo bản năng nhúc nhích, quả nhiên là không nhúc nhích được.

Quần tây hoàn toàn bị dính chặt, cảm giác cả da thịt cũng đều bị dính, trừ khi là trực tiếp cởi quần tây ra, nếu không anh ta tuyệt đối sẽ không thể động đậy.

Nhưng, bất luận thế nào anh ta cũng không thể cởi quần ở một chỗ công cộng như vậy được.

Hàn, Nhã, Thanh…” Sắc mặt Dụ Vỹ Luân lập tức tái xanh, có chút dữ tợn mà nhìn chằm chằm vào Tô Khiết.

Suyt..” Tô Khiết làm một động tác im lặng với anh ta: Tôi khuyên cậu Dụ tốt nhất là nhỏ tiếng một chút, nếu như thu hút sự chú ý của người khác, chỉ e…”

Tô Khiết muốn nói gì đó lại dừng, nhưng cái ý tứ đó không thể rõ ràng hơn nữa.

Lúc này tình cảnh của Dụ Vỹ Luân mà bị người ta phát hiện thì xấu hổ lắm, cho nên Dụ Vỹ Luân chỉ có thể nhịn.

Anh ba, chuyện gì vậy? Không lẽ Tô Khiết còn thích Dụ Vỹ Luân? Hai người nói chuyện rất hợp nhau a.” Trên lầu, cậu năm Tào có chút há hốc mồm, tình huống này có chút ra khỏi dự tính a!

Từ hướng của anh ta và Nguyễn Hạo Thần, không nhìn thấy mặt của Dụ Vỹ Luân, cũng không nghe thấy bọn họ nói chuyện, nhưng bọn họ rõ ràng nhìn thấy khuôn mặt cười khẽ khi Tô Khiết khẽ nghiêng mặt qua, nụ cười đó quá rõ ràng, quá xán lạn, muốn không thấy cũng khó.

Lúc này sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần dường như có chút trầm lạnh, nếu như nhìn kỹ thì không khó để nhìn ra khí tức nguy hiểm ẩn dưới sự trầm lạnh kia.

Cậu năm Tào âm thầm thở ra một hơi, không có nói chuyện nữa.

Tình hình hình như không được hay cho lắm!

Dưới lầu, Dụ Vỹ Luân vừa tức vừa sốt sắng, chỉ là lúc nhìn thấy nụ cười trên gương mặt của Tô Khiết, anh ta sững sờ: Tô Khiết, cô cố ý.”

Dụ Vỹ Luân vốn tưởng là Tô Khiết thật sự không cẩn thận, bởi vì anh ta không tin Tô Khiết biết tính kế như vậy.

Nhưng bây giờ xem ra, cô không giống như lỡ tay lắm, mà giống với cố ý hơn.

Ừm, tôi cố ý đó.” Tô Khiết không hề che giấu, chuyện cô làm, cô đương nhiên là thừa nhận, hơn nữa thừa nhận một cách thẳng thắng vô tư và trực tiếp.

Cô?” Dụ Vỹ Luân hiển nhiên là không ngờ rằng Tô Khiết sẽ trực tiếp thừa nhận như vậy, nhìn cô vậy mà lại bày ra vẻ mặt thản nhiên, Dụ Vỹ Luân cảm thấy mình sắp bị thổ huyết rồi, chỉ là anh ta đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: Sao cô lại biết tôi sẽ đến, sao cô lại biết tôi sẽ ngồi cái ghế này?”

Tô Khiết đảo đôi con ngươi một cái, nhàn nhạt liếc nhìn anh ta: Anh không phải là đang ngồi rồi sao?”

Dụ Vỹ Luân trực tiếp không còn gì để nói nữa, chỉ là ánh mắt nhìn cô đã có thêm vài phân phức tạp, xem ra trước đó cô đã cố ý làm như vậy, chính là vì để dụ anh ta qua đó…

Không, không đúng, cô thật ra là muốn dụ Tô Nghiên Nghiên đến, không ngờ là anh ta lại thay Tô Nghiên Nghiên đến rồi.

Anh ta đột nhiên nhớ ra, trước đó Tô Khiết đưa ly Coca đó cho anh ta uống, lúc đó cô chắc hẳn là muốn thử thăm dò xem anh ta có biết chuyện không.
 
Chương 347


Chương 347

Anh ta nghĩ, nếu như anh ta không biết chuyện, cô chắc sẽ nhắc nhở anh ta, không để anh ta ngồi xuống, nhưng anh ta có biết.

Cho nên là anh ta tự chuốc, anh ta đáng đời, anh ta biết rõ Tô Nghiên Nghiên hạ thuốc cô, anh ta thậm chí biết rõ là Tô Nghiên Nghiên đã hạ thuốc gì, nhưng anh ta vẫn chọn thiên vị cho Tô Nghiên Nghiên.

Anh ta biết bệnh của Tô Khiết khỏi, nhưng không ngờ cô vậy mà lại trở nên thông minh rồi, cô hiển nhiên đã sớm biết tất cả những kế hoạch của Tô Nghiên Nghiên, hơn nữa còn tận tâm sắp xếp tất cả những thứ này.

Anh ta vậy mà lại mắc mưu của Tô Khiết, trúng kế của cô!

Anh Dụ, thì ra anh ở đây, Gia Hào đến rồi, anh có muốn qua đó không.” Thanh âm Tô Nghiên Nghiên đột nhiên vang lên, làm ngắt đi dòng suy nghĩ của Dụ Vỹ Luân.

Tô Nghiên Nghiên đến để do thám tin tức, cô ta nhìn thấy Tô Khiết và Dụ Vỹ Luân nói chuyện hình như là không tệ, trong lòng rất lo lắng.

Cô ta lo lắng chuyện hạ thuốc Coca, càng lo lắng Tô Khiết sẽ câu dẫn Dụ Vỹ Luân.

Anh không qua đó nữa, anh muốn ngồi ở đây một lát.” Dụ Vỹ Luân lúc này không thể nhúc nhích được, nhưng anh ta lại không thể giải thích, trong lòng anh ta sốt sắng nhưng hết cách.

Anh Dụ?” Tô Nghiên Nghiên sững sờ, hiển nhiên là không có ngờ Dụ Vỹ Luân sẽ từ chối cô ta, năm năm nay, Dụ Vỹ Luân tuy không có nhắc đến chuyện muốn lấy cô ta, nhưng những chuyện khác cũng coi như là thuận theo cô ta.

Càng huống hồ, Dụ Vỹ Luân và Gia Hào có mối quan hệ cũng không bình thường.

Lúc này tại sao Dụ Vỹ Luân lại từ chối? Tại sao phải ở lại chỗ này?

Tô Khiết nhìn Tô Nghiên Nghiên một cái, sau đó nhìn sang Dụ Vỹ Luân, cố ý nói: Cậu chủ Dụ, thật ra anh không cần đặc biệt ở lại chỗ này đâu.”

Tô Khiết cố ý nhấn nhá ngữ khí trong hai chữ ‘đặc biệt’.

Thanh âm lời nói của Tô Khiết lúc này có chút cao, lúc này trong đại sảnh lại rất yên tĩnh, vì vậy mà bây giờ tất cả mọi người đều nhìn về bên phía bọn họ.

Đôi mắt của cậu ba Nguyễn ở trên lầu híp lại, ở nơi sâu thẳm trong đôi con ngươi mang máng có thêm vài phần lạnh lẽo.

Tô Khiết đoán chắc là Tô Nghiên Nghiên sẽ đến đây, chỉ là không có ngờ Tô Nghiên Nghiên lại dễ kích động như vậy, nhanh như thế mà đã qua đây rồi.

Nếu đã đến rồi, vậy kịch hay cũng nên bắt đầu.

Con người cô trước giờ không ghi thù, bởi vì có thù thì cô đã báo vào lúc đó rồi, cho nên món nợ này của Tô Nghiên Nghiên hôm hay đương nhiên phải tính cho đàng hoàng.

Dụ Vỹ Luân âm thầm thở ra một hơi, trừng Tô Khiết một cái, anh ta đặc biệt ở lại chỗ này sao? Cô cũng thật là dám nói?

Anh ta tự nguyện sao? Anh ta tự nguyện sao? Anh ta tự nguyện sao?

Thế nhưng, anh ta lại không thể bác bỏ được, bởi vì sự bác bỏ tốt nhất chính là rời khỏi, nhưng anh ta lại không thể nào đi được.

Anh Dụ, anh Gia Hào hình như có chuyện muốn nói với anh đó, chắc là chuyện làm ăn.” Trong lòng Tô Nghiên Nghiên hận chết đi được, nhưng trên mặt vẫn không dám lộ ra chút nào, vẫn mang theo nụ cười, thanh âm dịu dàng như nước.

Đúng đó, chuyện làm ăn quan trọng hơn, cậu Dụ hay là đi bận chuyện làm ăn trước đi, thật sự là không cân ở đây mãi đâu.”

Không đợi Dụ Vỹ Luân lên tiếng, Tô Khiết lại tiếp một câu.
 
Chương 348


Chương 348

Tô Nghiên Nghiên vốn tưởng là Dụ Vỹ Luân không muốn đi, cho nên muốn dùng chuyện làm ăn để làm anh ta xao động, chỉ là Tô Nghiên Nghiên bất luận thế nào cũng không ngờ đến, Dụ Vỹ Luân căn bản không thể nào nhúc nhích được, hôm nay cho dù Tô Nghiên Nghiên có nói gì đi nữa thì Dụ Vỹ Luân cũng sẽ không đi với cô ta.

Dụ Vỹ Luân dữ tợn mà trừng Tô Khiết, lúc đối diện với vẻ mặt cười khẽ đầy rạng rỡ của cô, anh ta khẽ sững sờ một chút, không biết tại sao, vừa rồi anh ta lại cảm thấy người phụ nữ này cười lên hình như là không có xấu, hình như còn rất là đẹp, đúng là thấy ma rồi.

Không biết là do nhất thời não tàn, hay là do thật sự không biết phải nói như thế nào, Dụ Vỹ Luân vậy mà lại duy trì yên lặng.

Lúc này, gần như là tất cả mọi người đều chú ý đến động tĩnh ở bên này, trong đại sảnh trở nên vô cùng yên tĩnh, mọi người đêu quan sát tình hình ở bên này.

Tình hình gì vậy? Năm năm trước hôn sự của Dụ Vỹ Luân và Tô Khiết không có thành, bây giờ Dụ Vỹ Luân đây là muốn ăn lại cỏ cũ sao?”

Anh ba, anh nói Dụ Vỹ Luân nếu như muốn ăn lại cỏ cũ, vậy Tô Khiết có đồng ý không?” Trên lầu, cậu năm Tào nhìn Nguyễn Hạo Thần, cố ý hỏi một câu.

Nguyễn Hạo Thần không có trả lời anh ta, mà nhanh chóng sải bước, đi xuống lầu.

Cậu năm Tào khẽ nhướng mày, anh ba định đi xuống rồi, bây giờ thì thật sự náo nhiệt rồi a.

Nguyễn Hạo Thần không có trả lời anh ta, mà nhanh chóng sải bước đi xuống lầu, Cậu năm Tào khẽ nhướng mày, anh ba định đi xuống rồi, bây giờ thì thật sự náo nhiệt rồi a.

Dưới lầu, mọi người đang bàn tán không ngừng.

Tôi cảm thấy Dụ Vỹ Luân dường như là thực sự có ý muốn ăn cỏ cũ đó, cô xem anh ta cứ ngôi ở bên cạnh của Tô Khiết, hoàn toàn không quan tâm đến Tô Nghiên Nghiên nữa.”

Phải đó, Tô Nghiên Nghiên cũng đã xin Dụ Vỹ Luân như vậy rồi, nhưng Dụ Vỹ Luân lại không cho cô ta chút mặt mũi nào cả, Tô Nghiên Nghiên lúc này hoàn toàn giống như một tên hề vậy.”

Năm năm trước, Dụ Vỹ Luân vì Tô Nghiên Nghiên mà không có đính hôn với cô cả Tô, nhưng đã năm năm qua đi rồi, Dụ Vỹ Luân lại không có chút ý muốn lấy Tô Nghiên Nghiên nào cả, hôm nay còn trực tiếp khiến cho Tô Nghiên Nghiên khó xử trước mặt đám đông nữa, cho nên Tô Nghiên Nghiên luôn là một trò cười.”

Tiếng bàn tán của đám người vốn không nhỏ, toàn bộ đều truyền đến tai của Tô Nghiên Nghiên, sắc mặt Tô Nghiên Nghiên trở nên vô cùng khó coi.

Năm năm trước hôn sự của Dụ Vỹ Luân và cô cả Tô không có thành, bây giờ hai người còn hy vọng không?”

Chắc còn đó, nhìn bộ dạng của cô cả Tô hình như là còn thích Dụ Vỹ Luân.”

Tô Khiết nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người, khẽ cười một cái, sau đó trực tiếp đi tới một bên, tìm một chỗ ngồi xuống, cô không muốn tạo thành hiểu lầm như vậy cho mọi người đâu.

Cô và Dụ Vỹ Luân không có chút quan hệ nào cả.

Đương nhiên tiếp theo đây cô còn có chuyện phải làm, Tô Nghiên Nghiên hạ thuốc cô ở bữa tiệc, chuyện này còn chưa xong đâu.

Chỉ là, chính vào lúc này, bên cửa đột nhiên truyền đến một trận náo động.

Sau đó, Nguyễn Hạo Thần và cậu năm Tào cùng nhau bước vào.

Khi Tô Khiết nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, đôi mắt nhanh chóng lập loè, sao anh lại tới đây rồi?

Hình như bữa tiệc hôm nay không có mời anh mà? Hơn nữa anh không phải đã đi nước R với Mộng Nhược Đình rồi sao?
 
Chương 349


Chương 349

Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần có chút trầm, nhưng không có nhìn về phía cô, Tô Khiết âm thầm thở phào một hơi, sau khi anh đi vào thì không có nhìn cô lấy một cái, chắc không phải đến tìm cô đâu nhỉ?

Đó là cậu ba Nguyễn? Tôi không nhìn nhầm đó chứ? Cậu ba Nguyễn vậy mà cũng đến rồi? Trời ơi, tôi sắp ngất rồi, đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy cậu ba Nguyễn ở khoảng cách gần như vậy đó?

Thật sự là cậu ba Nguyễn rồi, cậu ba Nguyễn đẹp trai quá, tôi cũng sắp ngất rồi.”

Từng người phụ nữ như sắp phát điên rồi.

Sao cậu ba Nguyễn lại tới? Nhà họ Tô có thể mời được cậu ba Nguyễn sao? Hơn nữa còn là loại tiệc này nữa?” Đám đàn ông cũng cực kỳ kinh ngạc, khó mà tin được.

Nhưng người trước mắt đích thực là cậu ba Nguyễn.

Tuy đều là hào môn, nhưng hào môn và hào môn vẫn có khác biệt, bình thường những người như bọn họ là tuyệt đổi không thể nào lăn lộn vào trong giới của cậu ba Nguyễn được.

Bây giờ được nhìn thấy cậu ba Nguyễn ở trong bữa tiệc như vậy, mọi người sao mà không chấn động cho được chứ.

Cậu năm Tào trực tiếp kéo Nguyễn Hạo Thần đến ngồi ở đối diện Tô Khiết.

Tô Khiết sững sờ, cô cảm thấy lúc nãy Nguyễn Hạo Thần vốn không có muốn ngồi ở bên này, là cậu năm Tào khư khư kéo anh tới đây.

Hơn nữa tuy lúc này Nguyễn Hạo Thần ngồi ở đối diện cô, nhưng anh vẫn không có nhìn cô lấy một cái, hoàn toàn coi cô giống như là không khí.

Bọn họ là ẩn hôn, không thể để người ngoài biết, Nguyễn Hạo Thần không có nhìn cô lấy một cái, Tô Khiết đương nhiên cũng phối hợp giả vờ như hai người không quen, không có chủ động chào hỏi với anh.

Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần hiển nhiên là càng đen hơn vài phần, cô nhân lúc anh không có ở thành phố A mà đến tham gia bữa tiệc xem mặt kết thân này, món nợ này anh còn chưa tính với cô.

Vừa nãy cô mỉm cười rạng rỡ với Dụ Vỹ Luân, bây giờ nhìn thấy anh, nhưng lại không chào hỏi đến một cái, giả vờ như không quen biết anh?

Giỏi, cô thật là giỏi!

Nguyễn Hạo Thần cuối cùng cũng ngước mắt lên nhìn Tô Khiết một cái, cái nhìn đó rất băng, rất lạnh, cái lạnh thấu tận xương cốt.

Tô Khiết khẽ sững sờ, anh đang không vui? Ừm, đích thực là không vui, điểm này thì cô có thể nhìn ra được.

Nhưng mà hình như cô không có chọc anh mà?

Anh và Mộng Nhược Đình ‘cùng đậu cùng bay’ đến nước R, hai ngày nay cô không làm chút chuyện gì sai cả, cô còn luôn giúp bọn họ giấu diếm nữa mà.

Một người đàn ông vừa nãy vốn còn định đi đến bên cạnh của Tô Khiết lập tức đứng tại chỗ, do dự không dám tiến gần đến phía trước, cho dù cậu ba Nguyễn là cố ý ngồi ở đối diện của Tô Khiết hay là vô ý, đều khiến cho anh ta phải suy nghĩ thật thận trọng.

Hơn nữa hồi nãy anh ta hình như còn cảm thấy cậu ba Nguyễn liếc nhìn anh ta một cái nữa, cái ánh mắt đó lạnh đến thấu xương, khiến người ta phát run.

Ở hiện trường có rất nhiều người muốn tiến lên trước chào hỏi, nhưng lại không dám hành động lỗ mãng, bởi vì không có ai biết tại sao cậu ba Nguyễn lại xuất hiện ở đây hết?

Đương nhiên, còn về chuyện cậu ba Nguyễn ngôi ở đối diện của Tô Khiết, mọi người đều nhận định là cậu năm Tào cưỡng ép kéo cậu ba Nguyễn qua đó, không có ai tin là cậu ba Nguyễn tự đồng ý qua đó đâu.
 
Chương 350


Chương 350

Dù sao mọi người đều nhận định rằng cho dù Tô Khiết có không ngốc đi nữa thì cũng tuyệt đối không thể lọt vào trong mắt của cậu ba Nguyễn được.

Nhưng đôi mắt của Tô Nghiên Nghiên thì đột nhiên sáng lên, trên mặt rõ ràng có thêm vài phân hưng phấn, hôm nay là bữa tiệc nhà họ Tô, cậu ba Nguyễn đặc biệt qua đây có khi nào là vì cô ta không? Nếu như có thể được cậu ba Nguyễn xem trọng, có thể trở thành vợ của cậu ba Nguyễn…

Tô Nghiên Nghiên càng nghĩ càng hưng phấn.

Thật sự là vinh dự của chúng tôi khi cậu Thần có thể đến đây hôm nay, tôi giúp cậu Thần bưng ly rượu tới đây.” Tô Nghiên Nghiên đi tới, vẻ mặt cười khẽ, đặt rượu trong tay xuống trước mặt cậu ba Nguyễn, cơ thể khẽ cúi về phía trước, giả vờ vô ý mà lộ ra sự đầy đặn nửa che nửa hở ra trước mặt cậu ba Nguyễn.

Cái ý vị câu dẫn này đã quá là rõ ràng.

Khoé miệng Tô Khiết khẽ cong lên, sau khi Nguyễn Hạo Thần đi vào, không có nói chuyện với cô, hơn nữa hình như là còn rất bất mãn đối với cô.

Hoặc là Nguyễn Hạo Thần không chỉ là bất mãn đối với cô, mà còn giữ khoảng cách với cô để tránh cho cuộc hôn nhân của họ bị bại lộ.

Vì vậy, cô cảm thấy mình nên rời đi trong tình huống này, tránh đi một chút luôn tốt hơn.

Tô Khiết bưng một ly nước lên, trực tiếp đứng dậy rời đi.

Cậu năm Tào trực tiếp há hốc mồm, cái, cái tình huống gì vậy?

Chính chủ đi rồi, để lại một ả diêm dúa loè loẹt ở đây để làm người khác kinh tởm à?

Ả diêm dúa này cảm thấy body của mình đẹp lắm sao? Vậy mà còn dám lộ ra trước mặt anh ba nữa? Thật mẹ nó kinh tởm mà.

Đôi mắt sâu thẳm của Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng híp lại, trong đôi mắt lạnh lùng ẩn chứa một sự nguy hiểm khiến người ta kinh hãi.

Đầu tiên là giả vờ như không biết anh, không chào anh lấy một cái, bây giờ vậy mà còn trực tiếp bỏ đi.

Tốt, rất tốt! !

Cô cả Tô, cậu chủ Dụ mời cô qua đó một chút.” Sau khi Tô Khiết đi được vài bước, thì giám đốc Lý đúng lúc đi ngang qua cô, nói nhỏ một câu.

Mi tâm Tô Khiết khẽ nhíu lại, nghĩ đến Dụ Vỹ Luân bây giờ không thể nhúc nhích, cho dù thế nào đi nữa thì cũng là cô hại.

Hơn nữa, cô và Nguyễn Hạo Thần là ẩn hôn, Nguyễn Hạo Thần không để ý đến cô, cô đương nhiên cũng nên tránh bị hiềm nghị, không thể để người khác nhìn ra chút sơ hở nào được.

Cho nên, Tô Khiết liền trực tiếp đi đến bên cạnh Dụ Vỹ Luân.

Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần trực tiếp trở nên âm trầm, cô né anh, vậy mà lại đi tìm Dụ Vỹ Luân?

Đáng chết, anh đi công tác hai ngày, lá gan cô càng lúc càng lớn rồi!!

Cô thật là dám…

Khoé miệng cậu năm Tào giựt dữ dội, chắc không phải anh mù rồi đó chứ? Tô Khiết né anh ba, rồi đi tìm Dụ Vỹ Luân?

Không, không phải anh ta mù, mà là mắt của Tô Khiết mù rồi, đúng, tuyệt đối là như vậy!

Kêu tôi làm gì?” Tô Khiết ngồi trên ghế chân cao, nhàn nhạt liếc nhìn Dụ Vỹ Luân một cái.
 
Chương 351


Chương 351

Tôi muốn đi toilet?” Dụ Vỹ Luân trừng cô, trong thanh âm đã cật lực đè thấp xuống có mang theo một sự tức giận khó phai.

Thì sao?” Tô Khiết nhướng mày, anh ta muốn đi toilet, kêu cô làm gì?

Không lẽ cô còn có thể giúp anh ta đi vệ sinh sao?

Cô giúp tôi.” Lời này của Dụ Vỹ Luân nghe giống như là được nghiến từ trong kế răng ra vậy.

Sao tôi giúp anh được? Không lẽ anh muốn tôi lấy giùm anh cái chai đến đây sao? Nói đi, muốn Lavie hay là Nutriboost.” Tô Khiết nhướng mày, ý vị thâm trường mà nhìn anh ta một cái, sau đó chậm rãi mà bổ sung nói: Tôi đoán anh dùng Lavie là đủ rồi…”

Tô Khiết…” Sắc mặt Dụ Vỹ Luân hoàn toàn đen sầm xuống, tức, mà cũng có chút xấu hổ.

Anh ta điên rồi, tự mình tìm ngược, nên mới kêu cô đến đây.

Thực ra anh ta cũng hiểu anh ta tại sao lại kêu cô đến đây, cô căn bản là không giúp anh ta được gì, chuyện này căn bản là không có ai có thể giúp anh ta, anh ta chính là không nhìn nổi anh ta ở đây chịu khổ mà Tô Khiết lại đang nhàn nhã tự tại ở kia.

Đương nhiên, thanh âm của hai người lúc này đều không cao, dù sao chuyện này cũng không thích hợp bàn luận lớn tiếng ở những chỗ này.

Cô giỏi lắm, đợi đó đi.” Dụ Vỹ Luân lúc này tức đến cực độ rồi, nhưng mà lại không thể làm gì, chỉ có thể xài võ mồm.

Tô Khiết nhàn nhạt liếc anh ta một cái, đôi mày nhướng lên, uy hiếp cô? Cô không thích nhất là bị người ta uy hiếp, Tô Khiết cười cười, sau đó cố ý huýt sáo một cái.

Đương nhiên tiếng huýt của cô không lớn, chỉ cần Dụ Vỹ Luân nghe thấy là đủ rồi.

Tô Khiết, cô nhớ đó cho tôi.” Dụ Vỹ Luân nghiến răng nghiến lợi mà thấp giọng gào lên, nếu như bây giờ anh ta có thể nhúc nhích, tuyệt đối sẽ bóp chết cô.

Biết rõ là anh ta không thể động đậy, biết rõ anh ta đang rất buôn vệ sinh, cô vậy mà còn cố ý huýt sáo, Dụ Vỹ Luân cảm thấy càng khó chịu hơn, cảm thấy thật sự sắp nhịn không được rồi.

Dụ Vỹ Luân căm hận mà nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẻ mặt Tô Khiết lại ngây thơ vô tội.

Cậu năm Tào nhìn Tô Khiết đang ngồi cùng với Dụ Vỹ Luân rồi lại nhìn sang Nguyễn Hạo Thần ở bên cạnh.

Trên mặt Nguyễn Hạo Thần không nhìn ra được quá nhiều biến hoá cảm xúc, đôi mắt thanh lãnh không chút gợn sóng, nhưng khí toàn thân thì lại lạnh đến triệt để, ngay cả nhiệt độ xung quanh anh dường như cũng thấp xuống vài độ rồi.

Cậu năm Tào bất giác hít một hơi lạnh, trong một khoảnh khắc nào đó chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, cổ cũng lạnh lẽo, anh ta theo bản năng sờ sờ cổ, lần đầu tiên cảm thấy xem náo nhiệt cũng cần phải mạo hiểm tính mạng.

Tô Nghiên Nghiên vốn không ngốc, đặc biệt là trong mấy chuyện này cô ta phản ứng đặc biệt nhanh, cô ta mang máng có thể nhìn ra chút gì đó từ trên biểu cảm của cậu năm Tào.

Tô Nghiên Nghiên cố ý nhìn Tô Khiết một cái, sau đó giả vờ vô ý mà nói: Chị luôn rất là thích anh Dụ, năm năm trước anh Dụ đột nhiên huỷ hôn, có đả kích rất lớn đối với chị, chị thương tâm quá độ, bệnh tình thêm nặng, ông nội mới không thể không đưa chị đi nước M, bây giờ bệnh của chị cuối cùng đã khỏi rồi, lần này chị chính là vì anh Dụ mà quay về đó.”

Cô nói, Tô Khiết quay về vì Dụ Vỹ Luân?” Cậu năm Tào khẽ sững sờ, trong thần sắc có thêm vài phân phức tạp, Tô Khiết quay về là vì Dụ Vỹ Luân?

Chuyện này? Cậu năm Tào theo bản năng nhìn Nguyễn Hạo Thần một cái.

Phải đó, chị vừa mới khỏi bệnh thì đã kêu ông nội đón chị ấy về rồi, chị nói là vẫn còn thích anh Dụ, bảo ông nội nghĩ cách cho chị gả cho anh Dụ, nhưng mà ông nội có chút không đồng ý, cho nên ông nội mới đặc biệt tổ chức bữa tiệc này cho chị, ông nội hy vọng chị có thể thông qua bữa tiệc lần này mà tìm được người thích hợp hơn, nhưng mà bây giờ xem ra, trong lòng của chị chỉ có anh Dụ, trong cả bữa tiệc, ngoại trừ anh Dụ ra thì chị căn bản không có để ý đến người khác qua.” Tô Nghiên Nghiên từ ngữ khí của cậu năm Tào nghe ra được nhiêu manh mối hơn, cô ta nói dối mà mặt không đỏ, tim không đập nhanh.
 
Chương 352


Chương 352

Có thể nhìn ra, tình ý sâu sắc của chị dành cho anh Dụ, bởi vì anh Dụ mà chị trước đây còn hiểu lầm tôi, đến bây giờ vẫn còn đang giận tôi nữa.” Khoé môi Tô Nghiên Nghiên khẽ mím lại, trên mặt lộ ra sự uỷ khuất nhìn mà thương.

Cậu năm Tào là Cục trưởng Cục công an, có thể không nhìn ra Tô Nghiên Nghiên đang nói dối sao, càng huống hồ trước đó anh ta luôn ở trên lầu ba, có thể nhìn rõ cả quá trình.

Anh ba, qua kia uống ly rượu đi, ngồi ở đây với thứ kinh tởm này, em sắp ói rồi.” Không thể không nói, có lúc cậu năm Tào thật không biết thương hoa tiếc ngọc.

Lời nói này đủ tàn nhẫn, đủ độc, hơn nữa lúc cậu năm Tào nói câu này còn cố ý cất cao âm lượng nữa.

Đám người hồi thần lại, nghe ra được lời này của cậu năm Tào là đang mắng Tô Nghiên Nghiên, rất nhiều người nhịn không được mà trực tiếp cười ra tiếng.

Cậu năm Tào và Nguyễn Hạo Thần trực tiếp đi đến trước quầy đồ uống.

Cậu năm Tào đứng ở một bên của Dụ Vỹ Luân, còn Nguyễn Hạo Thần thì ngồi xuống bên cạnh cậu năm Tào, không có vòng qua bên của Tô Khiết.

Tô Khiết nhíu mày, Nguyễn Hạo Thần rõ ràng là không muốn qua đây, chắc hẳn là lại bị cậu năm Tào kéo qua rồi, cô và Nguyễn Hạo Thần là ẩn hôn, là phải giữ bí mật, cho nên ở trước mặt tất cả mọi người tốt nhất là phải duy trì khoảng cách.

Tô Khiết cảm thấy cách làm này của cậu năm Tào ngày hôm nay thật sự là quá không nên.

Cậu Dụ, uống một ly đi.” Cậu năm Tào bưng ly rượu lên nâng ly với Dụ Vỹ Luân, nhưng ánh mắt lại nhìn Tô Khiết đang ngồi ở bên cạnh Dụ Vỹ Luân.

Dụ Vỹ Luân rất bất ngờ, hiển nhiên là không có ngờ đến cậu năm Tào lại chủ động đến kính rượu, trước đó luôn có người đến tìm anh ta uống rượu, anh ta đều từ chối, nhưng lúc này người đến là cậu năm Tào, lại có cậu ba Nguyễn cũng đến, anh ta không thể từ chối được.

Lấy ly rượu cho tôi.” Dụ Vỹ Luân không thể cử động, không thể lấy rượu được, chỉ đành nhờ Tô Khiết giúp.

Tô Khiết khẽ nhíu mày, vốn không muốn động đậy, chỉ là khi đôi mắt khẽ đảo một cái, nhìn thấy ly bia lớn ở bên cạnh, cô trực tiếp đẩy một ly bia lớn đến trước mặt của Dụ Vỹ Luân.

Sao? Tổng giám đốc Tô sợ cậu Dụ uống say sao?” Đôi mắt cậu năm Tào chớp chớp, đột nhiên bổ sung một câu.

Bàn tay nắm lấy ly rượu của Nguyễn Hạo Thần dường như là khẽ siết lại một chút, chỉ là trên gương mặt vẫn thanh lãnh, nhìn không ra bất kỳ dị thường nào.

Anh không có nói chuyện, cũng không có nhìn Tô Khiết.

Đôi con ngươi của Tô Khiết khẽ trâm xuống, cô biết Tào Du là cố ý, cô vốn chỉ muốn chỉnh Dụ Vỹ Luân, hơn nữa đây cũng chẳng qua chỉ là một chuyện rất bình thường, bị Tào Du nói như vậy, liền có thêm không ít hiểu lầm.

Tuy cô và Nguyễn Hạo Thần là kết hôn hợp đồng, tuy bọn họ phải giữ bí mật với người ngoài, phải giữ khoảng cách, nhưng Tô Khiết không mong giữa hai người sẽ xảy ra loại hiểu lầm không cần thiết.

Dụ Vỹ Luân âm thầm thở ra một hơi, cật lực nhẫn nhịn lắm mới không có trực tiếp bóp chết cô, người phụ nữ này rõ ràng là biết anh ta đang muốn đi toilet nhưng không được, vậy mà còn đưa bia cho anh ta.

Lúc này, chỉ có Dụ Vỹ Luân biết Tô Khiết là đang cố ý chỉnh anh ta thôi, bởi vì câu nói cố ý vừa nãy của cậu năm Tào, khiến cho người ngoài lại nhìn ra Tô Khiết dịu dàng chu đáo, tưởng Tô Khiết thật sự sợ Dụ Vỹ Luân uống say nên mới lấy bia cho anh ta.
 
Chương 353


Chương 353

Cậu chủ Tào uống rượu trắng.” Lời này của Dụ Vỹ Luân vẫn là nói với Tô Khiết, ý tứ không thể rõ ràng hơn, anh ta tưởng Tô Khiết sẽ hiểu.

Thứ mà cậu năm Tào uống là rượu trắng, anh ta đương nhiên là cũng nên uống rượu trắng rồi, rượu trắng tuy dễ say, nhưng ít nhất uống xong cũng không cần đi toilet.

Ờ.” Tô Khiết nhẹ nhàng đáp một tiếng, sau đó lại bưng một ly bia khác đẩy đến trước mặt cậu năm Tào.

Dụ Vỹ Luân sững sờ, sau đó cảm thấy tức ngực, suýt nữa là nôn ra một ngụm máu rồi, người phụ nữ này chính là cố ý, anh ta thật sự sợ là uống xong ly bia lớn này xong thì anh ta sẽ không nhịn được nữa mà giải quyết tại chỗ mất.

Tổng giám đốc Tô cũng thật là hiểu lòng người.” Khoé miệng cậu năm Tào giựt giựt dữ dội, vừa nãy lời mà Tô Nghiên Nghiên nói anh ta vốn không tin, nhưng bây giờ tình hình này có vẻ như…

Cậu năm Tào cảm thấy phần cổ vốn đang lạnh lẽo nay lại bắt đầu đau, giống như dao khứa vậy.

Ừm, hiểu lòng người.” Tô Khiết không có đáp, nhưng Dụ Vỹ Luân đột nhiên đáp một câu, lời này của Dụ Vỹ Luân là âm thầm nghiến răng mà nói.

Nhiệt độ lạnh như băng đột nhiên xuất hiện trong đôi con ngươi của cậu ba Nguyễn, giống như có thể khiến người ta đóng băng ngay lập tức vậy.

Khiết Khiết, em uống thay cho anh đi.” Dụ Vỹ Luân đột nhiên nở nụ cười, sau đó đẩy cốc bia trên tay qua trước mặt Tô Khiết Dụ Vỹ Luân cảm thấy Tô Khiết chắc hẳn vẫn còn thích anh ta, anh ta cảm thấy cô cố ý chọc tức anh ta, chính là vì để thu hút sự chú ý của anh ta, anh ta nghĩ, nếu như bảo Tô Khiết uống thay cho mình, Tô Khiết sẽ không từ chối.

Giọng nói của Dụ Vỹ Luân lúc này rất dịu dàng, xưng hô cũng rất thân mật.

Khóe miệng Nguyễn Hạo Thần cong lên một cách lạnh lùng, nếu như cô dám uống ly bia đó thay cho Dụ Vỹ Luân, anh bảo đảm sẽ trực tiếp bóp chết cô.

Tô Khiết khẽ sững người, tình huống gì vậy? Cô uống giùm cho anh ta? Tại sao cô phải uống giùm cho anh ta chứ? Dụ Vỹ Luân nghĩ sao vậy?

Anh ta thật dám nghĩ.

Cậu Dụ, chúng ta thân lắm sao?” Tô Khiết khẽ nhướng mày, nhàn nhạt đáp một câu, lúc này, cô còn không thèm nhìn tới Dụ Vỹ Luân lấy một cái.

Hôm nay nếu như không phải Dụ Vỹ Luân và Tô Nghiên Nghiên cấu kết hãm hại cô, thì cô căn bản sẽ không quan tâm đến Dụ Vỹ Luân, cô thừa nhận bản thân luôn ân oán rõ ràng, có thù tự nhiên phải báo thù, nhưng cô không muốn vì vậy mà khiến người ta hiểu lầm về mối quan hệ giữa cô và Dụ Vỹ Luân.

Đương nhiên, cô cũng không muốn Nguyễn Hạo Thần hiểu lầm, dù sao bây giờ cô cũng là vợ danh chính ngôn thuận của Nguyễn Hạo Thần.

Các bạn chọn truyen2. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

Tuy rằng mối quan hệ giữa cô và Nguyễn Hạo Thần phải bảo mật, bọn họ phải tránh bị nghi ngờ ở trước mặt người ngoài, nhưng không có nghĩa là cô muốn bị người khác hiểu lầm.

Dụ Vỹ Luân khẽ sững sờ, hiển nhiên là không ngờ Tô Khiết lại đột nhiên nói ra những lời như vậy.

Sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần thì rõ ràng đã dịu đi một chút, không còn lạnh lùng như trước nữa, anh khẽ đảo mắt, nhàn nhạt liếc nhìn Tô Khiết một cái.

Tôi và cậu chủ Dụ ngoại trừ năm năm trước vào ngày đính hôn, cậu chủ Dụ và em gái tôi lăn lộn trên giường cả một đêm, chuyện hôn sự bị huỷ bỏ ra thì không còn bất kỳ quan hệ nào nữa, sao? Cậu Dụ cảm thấy tôi nên bởi vì chuyện năm đó mà nghĩ tốt cho cậu chủ Dụ, cảm động đến rơi nước mắt vì cậu Dụ sao?” Tô Khiết vẫn không nhìn anh ta, thanh âm của cô lúc này nghe rất bình thản, nhưng mà càng bình thản thì sự trào phúng đó càng nổi lên.

Vẻ mặt của Dụ Vỹ Luân lập tức trở nên rất khó coi.

Mà sắc mặt của cậu ba Nguyễn thì trở nên rất nhu hoà, không còn tìm thấy chút băng lãnh khi nãy nữa.

Anh biết cô là người ghi thù nhất!
 
Chương 356


Chương 356

Đương nhiên lời mà cậu năm Tào nói lúc này hiển nhiên là đặc biệt nói cho Dụ Vỹ Luân nghe, Dụ Vỹ Luân kinh ngạc, sắc mặt nhanh chóng biến đổi, anh ta rất rõ ràng nếu như anh ta thật sự chọc Nguyễn Hạo Thần không vui, một câu nói của Nguyễn Hạo Thần có thể sẽ khiến toàn bộ mọi thứ của nhà họ Dụ biến mất.

Mí mắt Tô Khiết giựt giựt, hai người một người tàn nhẫn, một người thâm độc, phối hợp thật là tốt!!

Dụ Vỹ Luân hung hăng thở ra một hơi, sau đó bưng ly bia trước mặt lên, nhắm mắt lại mà rót vào miệng, sau khi cạn một ly, Dụ Vỹ Luân liên cảm thấy một chỗ nào đó đã bị mất kiểm soát rồi, đã có một chút chất lỏng bị vắt ra, làm ướt quần của anh ta.

Nhưng mà, cũng may anh ta liều mạng mà nhịn lại, chảy ra không có nhiều, anh ta lúc này ngồi trên ghế, lại mặc độ vest, cho nên không dễ bị người ta phát hiện dị thường.

Dụ Vỹ Luân nhìn phía trước vẫn còn lại một ly bia lớn, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, anh ta biết rõ lúc này anh ta đã nhẫn nhịn đến cực hạn rồi, nếu như uống thêm ly bia lớn này nữa, sợ là sẽ tại chỗ….

Dụ Vỹ Luân không khỏi nhìn sang Nguyễn Hạo Thần, hy vọng Nguyễn Hạo Thần có thể tha cho anh ta, nhưng Nguyễn Hạo Thần căn bản không nhìn anh ta lấy một cái.

Sự tàn nhẫn của cậu ba Nguyễn không phải hư truyền a!!

Dụ Vỹ Luân biết anh ta không có sự lựa chọn, cho dù thật sự xảy ra chuyện mất mặt trước đám đông đi nữa, anh ta cũng phải uống.

Dụ Vỹ Luân vặn vẹo cơ thể, cật lực kẹp sát đôi chân lại, nghiến răng, nhắm mắt, uống cạn ly cuối cùng giống như đi hành quyết.

Cuối cùng, ly bia lớn cũng chui vào bụng, Dụ Vỹ Luân đột nhiên chỉ cảm thấy đau nhói ở chỗ nào đó, dù có cật lực nhịn thế nào vẫn cảm thấy chất lỏng chảy ra nhiều hơn.

Nhưng cũng may mà vẫn chưa có hoàn toàn mất kiểm soát, anh ta vẫn cố gắng nhịn, kìm nén, chí ít không có hoàn toàn làm ướt quần, cũng không có bị chảy xuống đất.

Nguyễn Hạo Thần lúc này mới đảo mắt qua liếc nhìn anh ta một cái, cái ánh mắt đó rất lạnh, rất băng, có thể nhìn ra cậu ba Nguyễn không hài lòng lắm.

Nghe nói, đàn ông mà cứ mãi nhịn, sẽ nghẹn chết tuyến tiền liệt đó.” Khoé môi cậu năm Tào cong lên, trên mặt lộ rõ ý cười: Cậu Dụ, có cần tôi giúp anh không?”

Dụ Vỹ Luân khẽ sững sờ, cậu năm Tào sẽ giúp anh ta? Giúp anh ta thế nào?

Cậu năm Tào và cậu ba Nguyễn là cùng bọn, cậu năm Tào sẽ giúp anh ta?

Dụ Vỹ Luân đang suy nghĩ, cậu năm Tào đột nhiên huýt sáo, tiếng huýt của cậu năm Tào lúc này còn lớn hơn nhiều so với tiếng mà Tô Khiết huýt trước đó nữa.

Hơn nữa vừa rồi Dụ Vỹ Luân đã uống thêm ba ly bia, vốn đã hoàn toàn không thể kiềm chế được rồi.

Theo tiếng huýt sáo vừa to vừa dài của cậu năm Tào, quần tây của Dụ Vỹ Luân từ từ bị ướt, dưới ống quần có chất lỏng từ từ chảy ra, và dĩ nhiên cũng có một mùi nhẹ lan ra.

Những người xem trong đại sảnh bắt đầu phá lên cười, đương nhiên cũng lũ lượt tránh xa ra, có một số cô gái xấu hổ đỏ cả mặt!!

Dụ Vỹ Luân lúc này thật ao ước có một cái lỗ để chui xuống mà.

Cậu Dụ, cậu nói xem, cậu lớn như vậy rồi mà còn tè ra quân nữa, có mất mặt không a?” Cậu năm Tào lại không nhanh không chậm mà bổ sung một câu.

Dù thế nào đi chăng nữa, Tô Khiết vẫn là vợ của anh ba trên danh nghĩa, Dụ Vỹ Luân đã bắt nạt Tô Khiết trước mặt anh ba, đúng là tự mình tìm cái chết! I Phải nói, điều này đã được coi là nhẹ rồi đó!
 
Chương 355


Chương 355

Nguyễn Hạo Thần lúc này có phải là quá tàn nhẫn rồi không?

Như vậy thật sự ổn ư?

Tô Khiết tuy nghĩ như vậy, nhưng tay đã vươn ra, bưng hai ly bia lên, một ly đẩy đến trước mặt Nguyễn Hạo Thần, một ly đẩy đến trước mặt Dụ Vỹ Luân.

Cậu ba Nguyễn làm như vậy là có tốt cho Dụ Vỹ Luân hay không, Tô Khiết cảm thấy vấn đề này bây giờ không quan trọng, quan trọng là bây giờ ông xã nhà cô rõ ràng là đang trút giận cho cô, cô có thể không phối hợp sao?

Đương nhiên không thể rồi?

Ừm, ừm, chính là như vậy.

Dụ Vỹ Luân dữ tợn mà trừng cô một cái, Tô Khiết không quan tâm, trực tiếp ngó lơ, nhưng đôi con ngươi của cậu ba Nguyễn lại khẽ híp lại, vợ anh là người mà Dụ Vỹ Luân có thể trừng sao?

Cho nên, tiếp theo đây mới là màn kịch chính…

Cậu ba Nguyễn bưng ly bia mà Tô Khiết đẩy tới trước mặt anh lên, lại nâng ly với Dụ Vỹ Luân, lần này cậu ba Nguyễn không nói chữ nào mà trực tiếp uống.

Cậu Thần, tôi … ” Dụ Vỹ Luân thật sự không uống được nữa, anh ta muốn câu xin Nguyễn Hạo Thần, mặc dù anh ta cũng biết Nguyễn Hạo Thần không phải loại người có thể nể tình với anh ta, nhưng bây giờ anh ta thực sự không thể uống nữa, cũng không dám uống nữa rồi.

Nguyễn Hạo Thần không có quan tâm tới anh ta, mà là lại nhìn Tô Khiết, tuy không nói chữ nào, nhưng cái ánh mắt khẽ chuyển động đó khiến cho Tô Khiết biết rõ ý của anh.

Khoé miệng Tô Khiết khẽ giựt giựt, anh đây là còn muốn uống nữa?

Nguyễn Hạo Thần thật sự quá tàn nhẫn a! Cái này chỉ e là còn tàn nhẫn hơn lấy mạng của Dụ Vỹ Luân nữa đó nhỉ?

Tô Khiết không có nói gì, vô cùng phối hợp mà đẩy thêm một ly bia qua cho Nguyễn Hạo Thần, đương nhiên, cô đồng thời cũng đẩy thêm một ly cho Dụ Vỹ Luân.

Tô Khiết rất rõ, hôm nay số bia này Dụ Vỹ Luân muốn uống cũng phải uống, không muốn uống cũng phải uống, hơn nữa Nguyễn Hạo Thần uống bao nhiêu, Dụ Vỹ Luân chắc chắn cũng phải uống bấy nhiêu, một chút cũng không thể thiếu.

Nguyễn Hạo Thần bưng ly thứ ba lên, lại nâng cốc với Dụ Vỹ Luân, sau đó lại một hơi uống cạn.

Cậu Dụ cứ tuỳ ý.” Nguyễn Hạo Thần uống xong, thì liếc nhìn Dụ Vỹ Luân một cái, cái thanh âm đó rất nhẹ, nhưng lại mang theo một sự lạnh lẽo khiến người ta không thở ra hơi. Hơn nữa, ai cũng nhìn ra Nguyễn Hạo Thần là cố ý, trong tình hình này cậu ba Nguyễn liên tiếp uống đến ba ly, ai dám tuỳ ý.

Dụ Vỹ Luân dám sao?

Đám người không biết tại sao Nguyễn Hạo Thần lại làm như vậy, lúc này ai nấy đều há hốc mồm kinh ngạc.

Cậu ba Nguyễn thật tàn nhẫn a!!

Nguyễn Hạo Thần liên tiếp uống ba ly, Nguyễn Hạo Thần tuy nói là để anh ta tuỳ ý, nhưng anh ta lại càng cảm thấy run rẩy sợ hãi hơn nữa, anh ta không dám không uống, nhưng lại không dám uống, anh ta thật sự sợ uống hai ly bia lớn này xong sẽ xảy ra chuyện mất mặt trước đám đông mất.

Dụ Vỹ Luân do dự, đấu tranh, nhất thời không có động đậy.

Nguyễn Hạo Thần không có thúc giục anh ta, nhưng vẫn đứng tại chỗ, không có ý rời khỏi.

Đúng rồi, anh ba lần trước nói muốn thu mua vài công ty, tiến hành thế nào rồi?” Đôi con ngươi của cậu năm Tào khẽ lập loè, quay sang nhìn Nguyễn Hạo Thần đột nhiên lòi ra một câu. Lời của cậu năm Tào vừa thốt ra, đám người ở hiện trường ai nấy đều âm thầm chấn kinh, cậu ba Nguyễn muốn thu mua công ty? Thu mua công ty nào?

Đương nhiên, loại chuyện này hoàn toàn dựa vào tâm trạng của cậu ba Nguyễn, cậu ba Nguyễn muốn thu mua công ty nào, thì công ty đó đều không có lực kháng cự.
 
Chương 358


Chương 358

Tô Khiết biết, Nguyễn Hạo Thần luôn muốn bắt lấy cái đuôi nhỏ của cô, cho nên trước đó Nguyễn Hạo Thần không có xuất hiện chắc chắn là muốn xem cô xử lý chuyện này thế nào, để anh dễ nắm được cái thóp của cô từ trong đó.

Đương nhiên, nếu như Nguyễn Hạo Thần không có xuất hiện, tiếp theo đây cô đích thực là sẽ không bỏ qua cho Tô Nghiên Nghiên.

Nhưng, bây giờ Nguyễn Hạo Thần đã chủ động ra tay rồi, giống như là chuyện tư liệu lần trước, hai lần này anh đều không có vì để túm lấy cái đuôi hồ ly của cô mà nhẫn tâm kiên trì đến cuối cùng.

Khoé miệng Tô Khiết nhịn không được mà từ từ cong lên, xem ra Nguyễn Hạo Thần thực sự là loại người tương đối dễ mềm lòng.

Đương nhiên, Tô Khiết không biết sự mềm lòng của cậu ba Nguyễn là có phân biệt người, người có thể khiến cậu ba Nguyễn mềm lòng chỉ e là cực ít cực ít.

Những người khác trong đại sảnh đều không hiểu ý của Nguyễn Hạo Thần, ai nấy cũng sững sờ.

Cậu Thần, tôi sẽ lập tức tìm bác sĩ xét nghiệm chuyên nghiệp đến đây hoá nghiệm.” Nhưng mà giám đốc rất lanh lẹ, lập tức ý thức ra là ly Coca đó có thể là có vấn đề.

Cậu ba Nguyễn tuyệt đối không phải là người gây náo loạn vô lý, càng huống hô là lời do đích thân cậu ba Nguyễn thốt ra, giám đốc cũng không dám không quan tâm.

Thấy cậu ba Nguyễn không có phản đối, giám đốc trực tiếp bắt đầu gọi điện thoại liên hệ với bác sĩ xét nghiệm.

Tô Nghiên Nghiên sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh, trong ly Coca đó bị hạ thuốc, nếu như để bác sĩ xét nghiệm đến đây kiểm tra, chắc chắn sẽ kiểm tra ra vấn đề, chuyện này là cậu ba Nguyễn đề xuất, cậu năm Tào thân là Cục trưởng Cục cảnh sát cũng có mặt.

Đến lúc đó chắc chắn có thể tra ra, nhân viên hạ thuốc đó chắc chắc sẽ chạy không thoát, cô ta cũng chắc chắn không thoát.

Lúc này nhân viên phục vụ hạ thuốc đó đã sợ đến sắc mặt trắng bệch, toàn thân phát run rồi.

Tô Nghiên Nghiên càng nghĩ càng sợ, đôi mắt cô ta nhìn về phía ly Coca bị hạ thuốc đó, không có ai rõ hơn cô ta là trong đó đã bỏ thuốc gì, cho nên, cô ta tuyệt đối không thể để cho bác sĩ xét nghiệm đến hoá nghiệm được.

Tô Nghiên Nghiên muôn tiêu huỷ chứng cứ, nhưng cô ta biết cậu ba Nguyễn tuyệt đối không dễ bị gạt như vậy, cho nên nếu như cô ta giả vờ không cẩn thận làm đổ ly Coca thì chắc chắn là không được.

Hoặc chỉ có một cách.

Tô Nghiên Nghiên thâm thở ra một hơi, hạ quyết tâm, sau đó đi tới đó.

Ly Coca này có vấn đề gì sao? Tôi sẽ thử xem.” Tô Nghiên Nghiên đi tới quầy, đưa tay ra định bưng ly Coca bị hạ thuốc đó lên.

Cách khả thi duy nhất mà Tô Nghiên Nghiên nghĩ tới lúc này chính là tự mình uống ly Coca này, cô ta biết chỉ có như vậy mới có thể xua tan nghỉ ngờ của cậu ba Nguyễn, mới có thể ngăn cậu ba Nguyễn tiếp tục điều tra, hơn nữa còn sẽ không khiến người ta nghi ngờ lên người cô ta.

Tất nhiên cô ta biết đó là loại thuốc gì, cô ta cũng biết rõ hậu quả của việc uống nó, nhưng bây giờ cô ta chỉ có thể đánh cược, lỡ như bị cậu ba Nguyễn tra ra là cô ta bảo nhân viên phục vụ hạ thuốc, vậy thì cô ta hoàn toàn toi rồi.

Cũng may, loại thuốc này sau khi uống vào xong thì qua một thời gian mới phát tác, cô ta hoàn toàn có thể lợi dụng thời gian đó mà rời đi.

Tô Khiết khẽ nhướng mày, Tô Nghiên Nghiên cũng liều thật! Chỉ là Tô Khiết không cảm thấy Nguyễn Hạo Thần sẽ dễ dàng bỏ qua vậy đâu.
 
Chương 357


Chương 357

Tôi muốn hỏi là tôi đã đắc tội cậu ba Nguyễn và cậu năm Tào ở đâu rồi vậy?” Chuyện đã đến bước này, mặt mũi của Dụ Vỹ Luân cũng đã mất hết, mặt mũi không thể nào cứu vãn nữa, nhưng Dụ Vỹ Luân vẫn muốn làm rõ tại sao Nguyễn Hạo Thần lại đối với anh ta như vậy.

Anh ta rốt cuộc là làm gì mà đã đắc tội với cậu ba Nguyễn vậy?

Đám người nghe thấy lời này của Dụ Vỹ Luân xong, cũng đều lũ lượt nhìn sang Nguyễn Hạo Thần, bọn họ cũng muốn biết cậu ba Nguyễn tại sao lại làm như vậy.

Theo lý mà nói bình thường Dụ Vỹ Luân và cậu ba Nguyễn ngay cả cơ hội gặp cũng không có, không thể nào đắc tội cậu ba Nguyễn được.

Dụ Vỹ Luân lúc này vẫn chưa tiểu hết, vẫn đang cật lực kìm nén, anh ta lúc này càng kìm càng khó chịu, tư vị trong đó cũng chỉ có anh ta biết mà thôi, Dụ Vỹ Luân lại nhìn sang Tô Khiết, trong đôi con ngươi rõ ràng đã thêm vài phân hung hãn, đều là tại Tô Khiết hại anh ta mất mặt, thù này anh ta nhất định sẽ báo.

Nguyễn Hạo Thần khẽ đảo mắt qua, ánh mắt nhìn thấy Dụ Vỹ Luân đang nhìn Tô Khiết với vẻ mặt hung hãn, đôi con ngươi của Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng thoáng qua vài phần băng lãnh, khoé miệng anh khẽ động đậy, từng chữ từng chữ chậm rãi mà nói: Đắc tội tôi? Anh cũng xứng sao?”

Không thể không nói, câu nói này của cậu ba Nguyễn, đủ quyết tuyệt, đủ ngông cuồng, cũng đủ bá khí, mà anh cũng có tư cách như vậy.

Lời nói của Nguyễn Hạo Thần ngừng lại, đôi con ngươi sau đó nhìn về hướng Tô Khiết…

Tô Khiết có hơi sững sờ khi bắt gặp ánh mắt của anh, tại sao anh lại nhìn cô vào lúc này?

Bọn họ là ẩn hôn, ẩn hôn đó! Anh như vậy không sợ bị người khác nhìn ra cái gì sao?

Nguyễn Hạo Thần nhìn bộ dạng của cô đương nhiên là có thể đoán ra được suy nghĩ trong lòng của cô, anh âm thầm hít sâu một hơi, cô sợ bị người ta biết mối quan hệ của bọn họ như vậy sao?

Anh không thể bị lộ ra như vậy sao?

Câu nói vốn chưa được nói xong của Nguyễn Hạo Thần bị nuốt về lại, anh biết có một số chuyện không thể ép cô quá gắt gao được, với tính cách của cô nếu như anh ép quá gắt thì còn không biết cô sẽ làm ra chuyện gì nữa.

Nguyễn Hạo Thần nhìn ly Coca bị hạ thuốc được Tô Khiết trước đó bỏ trên quầy, đôi con người của anh khẽ híp lại: Kêu người chuyên nghiệp đến đây kiểm tra cái ly Coca này đi.”

Dám hạ thuốc vợ của anh, quả đúng là tìm chết? Món nợ này anh há không thể tính toán đàng hoàng sao?

Anh vốn định xem Tô Khiết sẽ tự giải quyết như thế nào, để anh cũng tiện phát ra hiện ra một sơ hở trong đó, tìm ra một chút chứng cứ.

Nhưng bây giờ nếu anh đã xuống đây rồi, thì món nợ này đương nhiên cũng nên do anh thay cô tính.

Lời của anh vừa thốt ra, sắc mặt Tô Nghiên Nghiên lập tức thay đổi, mà người nhân viên phục vụ hạ thuốc kia càng mềm nhũn hai chân, suýt chút nữa đã ngã xuống đất.

Vẻ mặt Dụ Vỹ Luân rõ ràng cũng có thêm chút kinh ngạc, làm sao Nguyễn Hạo Thần lại biết chuyện này? Nguyễn Hạo Thần trước giờ chưa bao giờ thích tọc mạch chuyện người khác, theo lý mà nói cho dù Nguyễn Hạo Thần có biết rồi thì đáng lẽ cũng sẽ không ra tay quản mới đúng?

Nguyễn Hạo Thần rốt cuộc là có ý gì?

Đôi con ngươi của Tô Khiết cũng loé lên sự kinh ngạc, Nguyễn Hạo Thần biết trong Coca có hạ thuốc? Anh không phải là mới đến sao? Sao lại biết?

Chuyện Tô Nghiên Nghiên hạ thuốc cô rõ ràng là trước khi anh vào mà, nhưng anh không những là biết chuyện Tô Nghiên Nghiên hạ thuốc, hơn nữa còn chính xác mà chỉ ra là ly Coca nào bị bỏ thuốc nữa!

Tô Khiết nghĩ đến một loại khả năng, anh chỉ e là không phải vừa mới tới, anh chắc hẳn đã luôn ở một nơi nào đó nhìn tình hình trong đại sảnh, anh chắc chắn đã nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện rồi.
 
Chương 359


Chương 359

Cô muốn thử? Được thôi. Hiệu quả sẽ càng thêm rõ ràng hơn nữa.” Nguyễn Hạo Thần không có nhìn Tô Nghiên Nghiên, chỉ có cái thanh âm nhẹ nhàng đó truyền đến: Thời gian hai tiếng chắc cũng đủ để mọi người nhìn rõ ràng rồi.”

Ý gì? Hai tiếng gì?” Bàn tay đang vươn về phía ly Coca của Tô Nghiên Nghiên chợt dừng lại, nhanh chóng đảo mắt qua, vẻ mặt kinh hãi nhìn cậu ba Nguyễn.

Cái này mà cũng không hiểu à? Ý của anh ba là nếu cô đã có lòng muốn thử thuốc, vậy thì cô không được rời khỏi đây trong hai tiếng sau khi uống hết ly Coca đó, như vậy mới có thể khiến mọi người nhìn rõ hậu quả khi uống ly Coca.” Cậu năm Tào biết Nguyễn Hạo Thần trước giờ không thích giải thích, đặc biệt là đối với loại diêm dúa rẻ tiên này thì anh ba càng không thèm giải thích nữa, cho nên anh ta phải thay anh ba giải thích.

Cơ thể Tô Nghiên Nghiên nhịn không được mà khẽ run lên, cô ta vốn còn muốn uống xong Coca thì sẽ nhanh chóng tìm cơ hội rời đi, nhưng bây giờ rõ ràng là không được rồi.

Cô ta quá rõ là sau khi uống thuốc đó xong sẽ có phản ứng như thế nào, thuốc này sẽ khiến người ta trở nên điên cuồng, sẽ khiến người ta mất kiểm soát, thậm chí sẽ khiến người ta làm ra một số chuyện kinh khủng không thể nhìn nổi.

Tô Nghiên Nghiên vốn định khiến cho Tô Khiết mất mặt trước đám đông, mà Tô Khiết trước đây đã vốn có ‘bệnh, đến lúc đó cô ta có thể nói là Tô Khiết bệnh cũ tái phát rồi.

Nhưng cô ta không ngờ sự việc lại phát triển đến bước này, nếu như không thể rời khỏi, Tô Nghiên Nghiên tuyệt đối không dám uống nữa.

Cô hai Tô, mời.” Cậu năm Tào thấy Tô Nghiên Nghiên cứng đờ không động đậy, rất là tốt bụng’ mà nhắc nhở một câu.

Tôi, tôi không thích uống Coca… Tô Nghiên Nghiên âm thầm thở ra một hơi, từ từ thu tay về, âm thầm siết chặt lại.

Nếu đã như vậy, cô hai Tô hãy yên lặng đợi đi, đợi có kết quả kiểm tra, đừng giở trò nữa, nếu không, người khác sẽ cảm thấy là cô hai Tô có mục đích khác đó.” Cậu năm Tào trước giờ độc mồm độc miệng, lại không biết thương hoa tiếc ngọc, cho nên lúc này cũng chả thèm nể tình Tô Nghiên Nghiên chút nào.

Sự đặc sắc còn ở phía sau a !

Hơn nữa những lời mà anh ta nói là có hàm ý cả, không chỉ là nói cho Tô Nghiên Nghiên nghe, mà còn là nói cho tất cả mọi người nghe, hiện giờ, ai nấy cũng đều phát huy hết trí tưởng tượng của mình, đến lúc đó, tất cả mọi thứ sẽ đều trở nên hợp tình hợp lí.

Cậu năm Tào quả không hổ là cục trưởng cục công an!!

Mọi người nghe thấy những lời này của cậu năm Tào xong đều nghi ngờ nhìn sang Tô Nghiên Nghiên, cậu năm Tào nói vậy có nghĩa là cốc coca kia có vấn đề, hơn nữa chuyện này chắc chắn dính líu đến Tô Nghiên Nghiên?!

Đương nhiên cậu năm Tào cũng không hề nói thẳng ra, nhưng tin chắc rằng mọi chuyện sẽ được điều tra ra chân tướng nhanh thôi, dù sao thì cậu ba Nguyễn cũng đã dặn dò chuyện này rồi.

Chuyên gia hóa nghiệm cũng nhanh chóng đến nơi, bởi vì giám đốc đã nói rõ sự tình với chuyên gia hóa nghiệm qua điện thoại rồi, nên chuyên gia liên trực tiếp mang rất nhiều dụng cụ hóa nghiệm cần thiết đến đây.

Cậu mau xem xét xem cốc coca này có vấn đề gì hay không?” Chuyên gia hóa nghiệm vừa đến, giám đốc đã giơ cốc coca lên cho anh ta: Làm nhanh lên, cậu ba Nguyễn còn đang đợi đó”

Nghe thấy câu cậu ba Nguyễn còn đang đợi, chuyên gia hóa nghiệm làm gì dám chậm trễ, vội vội vàng vàng bắt tay vào công việc.

Tô Nghiên Nghiên muốn nhân lúc mọi người lơ là thì tìm cơ hội bỏ trốn, nhưng rồi lại phát hiện ra tất cả mọi lối ra vào đều có bảo vệ đứng canh, mọi lối ra đều bị chặn lại, không một ai có thể ra vào được.

Tô Nghiên Nghiên bỗng chốc luống cuống tay chân, cả người không ngừng run rẩy.

Còn tên nhân viên phục vụ chuốt thuốc kia đã sớm sợ hãi đến đờ đẫn rồi.
 
Chương 360


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 360

Những thiết bị mà chuyên gia hóa nghiệm mang đến đều rất tân tiến, hơn nữa dược phẩm mà anh ta dùng trong trường hợp này cũng bao gồm rất nhiều loại, anh ta cũng sớm đoán ra được, nên là không bao lâu sau liền có kết quả.

Cậu Thần, có kết quả hóa nghiệm rôi ạ, trong cốc coca này có một loại thuốc cực mạnh, một khi uống phải thì sau 15 phút thuốc sẽ phát tác, khiến cho người ta trở nên điên loạn, mất kiểm soát dẫn đến những hành động điên cuông thậm chí là những chuyện nằm ngoài sức tưởng tượng” Chuyên gia hóa nghiệm mang kết quả xét nghiệm được đến trước mặt Nguyễn Hạo Thần, đương nhiên, anh ta cũng giải thích một cách tỉ mi.

Cái gì? Cốc coca vậy mà thật sự có vấn đề sao?”

Không những có vấn đê, mà còn là vấn đề nghiêm trọng nữa là đằng khác, nghe thấy lời chuyên gia hóa nghiệm nói chưa? Cốc coca đấy bị người ta bỏ vào đấy một loại thuốc cực kì kinh khủng”

Là ai làm nhỉ? Ai chuốc thuốc mới được? Sao lại chuốc thuốc?”

Đáng lẽ phải hỏi là thuốc này là để hại ai mới đúng?”

Đúng vậy, người kia định chuốt thuốc ai cơ chứ?” Mọi người sau khi nghe chuyên gia hóa nghiệm nói xong liên bàn tán không dứt.

Sắc mặt Tô Nghiên Nghiên trắng bệch, run rẩy lùi về phía sau.

Vẻ mặt Nguyễn Hạo Thần trầm xuống, ánh mắt trở nên vô cùng lạnh lẽo, anh biết chuyện Tô Nghiên Nghiên là người chuốc thuốc, nhưng anh không ngờ cô ta lại tàn nhẫn như thế!

Dù cho Tô Khiết không mắc mưu, nhưng món nợ này cũng vẫn phải tính toán cho rõ ràng.

Nhìn thấy vẻ mặt này của Nguyễn Hạo Thần, cậu năm Tào ngay lập tức hiểu ra vấn đề, vậy nên không đợi Nguyễn Hạo Thần lên tiếng, anh ta liền trực tiếp nhìn sang Tô Nghiên Nghiên, nhấn mạnh từng câu từng chữ một: Cô hai Tô, chi bằng cô giải thích chuyện này là như thế nào đi?”

[Diendantruyen.Com] Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo


cùng khó coi, đương nhiên, cô ta vẫn cãi cố không chịu thừa nhận.

Vừa nãy, Tô Nghiên Nghiên đã nháy mắt ra hiệu với tên nhân viên phục vụ, bảo hắn đừng hoảng sợ, cũng đừng nhận tội.

Cô ta cho rằng, chỉ cần tên nhân viên kia không thú nhận, cô ta cũng không nhận, thì chuyện này sẽ không có ai biết hết, chỉ cần không có chứng cứ, cậu năm Tào cũng chẳng làm gì nổi cô tai Cô hai Tô muốn chứng cứ đúng không?” Cậu năm Tào bật cười: Được, tôi cho cô xem chứng cứ”

Tô Nghiên Nghiên sững người, cậu năm Tào có chứng cứ? Chứng cứ gì?

Nghe thấy cậu năm Tào nói vậy, tất cả mọi người đều lần lượt nhìn sang anh ta, đợi anh ta mang chứng cứ ra.

Tô Nghiên Nghiên hít một hơi sâu, trên mặt không kiềm chế được mà lộ ra vẻ kinh hoàng, nhưng cô ta vẫn cho rằng cậu năm Tào đang lừa cô ta, cô ta tự nhủ bản thân phải bình bĩnh: Được, tôi lại muốn xem xem chứng cứ của cậu năm Tào đây là gì?”
 
Chương 361


Chương 361

Cậu năm Tào nhìn Tô Nghiên Nghiên một hồi, vẻ trào phúng trên mặt càng thêm rõ ràng, Tô Nghiên Nghiên đúng thật là chưa thấy chưa quan thì chưa đổ lệ.

Vừa nãy ở cầu thang, tôi cùng anh ba vô tình nghe được một cuộc nói chuyện, thân là cục trưởng cục công an, bệnh nghề nghiệp ấy mà, tôi liền tiện tay quay video lại, cô hai Tô xem qua chút nhé, muốn nghe không?”

Cậu năm Tào vừa dứt lời, Tô Nghiên Nghiên hoàn toàn sững sờ, hai mắt bỗng chốc trợn tròn, không khỏi choáng váng khó tin, trên mặt càng không thể nào giấu nổi vẻ sợ hãi.

Ý của cậu năm Tào là cuộc nói chuyện của cô với tên nhân viên phục vụ ở cầu thang đã bị quay video lại rồi?

Không, không thể nào, không thể như thế được!

Mà tên nhân viên chuốt thuốc kia thì sợ hãi đến mức không thể nào tưởng tượng nổi.

Nghe thấy những lời này của cậu năm Tào, khóe miệng Tô Khiết không khỏi cong lên, xem ra vừa rồi cô đoán không sai mà, ở trên lầu, Nguyễn Hạo Thần đã nhìn thấy hết mọi chuyện ở đại sảnh, tên này quả thật lắm trò!

Lúc cô hai Tô cùng với nhân viên quầy bar đứng ở cầu thang bí mật bàn chuyện chuốc thuốc cô cả Tô, trùng hợp một nỗi, tôi với anh ba lại ở ngay lầu trên” Cậu năm Tào nhìn Tô Nghiên Nghiên với vẻ mặt không thể trào phúng hơn.

Lúc này, anh ta chẳng muốn phí lời với Tô Nghiên Nghiên nữa, liền trực tiếp giơ tay lên chỉ về phía tên nhân viên phục vụ đang run rẩy kia: Hắn chính là kẻ đứng ở cầu thang nói chuyện với cô hai Tô”

Thấy cậu năm Tào chỉ về hướng mình, tên nhân viên kia không thể nào kiêm chế được nữa, trực tiếp ngã khuyu xuống đất.

Tất cả là do cô hai Tô ép tôi, là cô ta ép tôi làm” Hắn ta cũng không phải kẻ ngốc, hắn ta biết trong tình huống này, nhất định phải tìm cách để bản thân thoát tội.

Hắn ta vừa dứt lời, mọi người cũng đồng loạt hiểu ra, chân tướng sự việc đã rõ mười mươi.

Tô Nghiên Nghiên vẫn còn muốn già mồm, nhưng nghĩ đến việc cậu năm Tào đã quay video lại, cô ta sợ giờ nói cũng không còn tác dụng nữa, Tô Nghiên Nghiên cũng trực tiếp ngã xuống mặt đất.

Thực ra lúc ấy cậu năm Tào không hề quay video gì hết, tất cả là do anh ta tạm thời bịa ra để đe dọa thôi, nhưng lại vô cùng có hiệu quả.

Tô Trung Dung cùng Lưu Vũ vì không tán thành chuyện ông cụ Tô tái hôn nên không tham dự bữa tiệc ngày hôm nay, vậy nên lúc này không có ai nói giúp cho Tô Nghiên Nghiên, cô ta liền tuyệt vọng ngồi trên mặt đất.

Tô Nghiên Nghiên chuốc thuốc hại người, mau đưa cô ta về cục cảnh sát” Cậu năm Tào lạnh lùng liếc Tô Nghiên Nghiên một cái rồi trực tiếp ra lệnh cho viên cảnh sát đang bước tới nhận lệnh, từ đầu đến cuối, anh ta biết anh ba sẽ xử trí chuyện này, vậy nên anh ta đã sớm sắp xếp mọi chuyện đâu ra đấy rồi.

Lần trước, Tô Nghiên Nghiên vu oan cho Tô Khiết tội trộm cắp tài sản nên đã bị tạm giam ở cục cảnh sát, nhưng đó không phải là tội danh gì to tát, cho nên sau đó Tô Trung Dung đã tìm cách cứu Tô Nghiên Nghiên, nhưng lần này thì khác, Tô Nghiên Nghiên lại một lần nữa bị giải đến cục cảnh sát, e là sẽ không dễ dàng được cứu ra.

Không, không, tôi không muốn đến cục cảnh sát, tôi không muốn” Tô Nghiên Nghiên cuống cuồng vùng vẫy, hét lớn lên: Cứu con, mẹ ơi cứu con, ba ơi cứu con”

Lúc này Tô Nghiên Nghiên hoàn toàn quên mất rằng Tô Trung Dung cùng Lưu Vũ đều không có mặt ở buổi tiệc này.

Chuyện gì thế này? Xảy ra chuyện gì vậy?” Đúng lúc này, ông cụ Tô bước tới, nhìn thấy tình cảnh này liên hoảng hốt không thôi.

Bữa tiệc mà ông cụ sắp xếp cẩn thận chu đáo cho Khiết Khiết sao lại biến thành như thế này?

Hơn nữa sao Nguyễn Hạo Thần lại ở đây? Tào Du thì được ông cụ mời đến là đúng rồi, nhưng ông cụ đâu có mời Nguyễn Hạo Thần.
 
Chương 362


Chương 362

Chào ông cụ Tô, cô hai Tô chuốc thuốc trong cốc coca của cô cả Tô, cũng may là cậu ba Nguyễn đã kịp thời nhắc nhở tôi gọi người đến điều tra làm rõ chuyện này” Giám đốc vội vàng bước lên trước giải thích, nói vài câu ngắn gọn trình bày câu chuyện một cách rõ ràng, nói những ý chính không chút rườm rà.

Chuốc thuốc? Cháu chuốc thuốc vào cốc coca của Khiết Khiết sao?” Sắc mặt của ông cụ Tô bỗng chốc biến đổi, ông cụ quay sang nhìn Tô Nghiên Nghiên, ánh mắt ẩn chứa sự đau đớn, thất vọng, và cả tức giận.

Ông nội, ông cứu cháu với, cháu không muốn ngồi tù, cháu không muốn ngồi tù đâu” Tô Nghiên Nghiên biết rõ lúc này không thể nào chối cãi được nữa, hiện giờ cô ta chỉ có thể câu cứu ông nội, hi vọng ông cụ Tô có thể cứu cô ta.

c=Chuốc thuốc gì?” Ông cụ Tô nhìn phản ứng của Tô Nghiên Nghiên, ánh mắt trâm xuống, giọng nói cũng trở nên lạnh lẽo hơn.

Tô Nghiên Nghiên nhìn vào ánh mắt ông cụ liền cảm thấy sợ hãi, cô ta không dám nói cho ông cụ biết đấy là loại thuốc gì.

Là một loại thuốc khiến con người ta mất đi lí trí, mất kiểm soát, phát điên, làm những chuyện ngoài sức tưởng tượng” Chuyên gia hóa nghiệm vội vàng giải thích.

Ông cụ Tô nheo mắt lại, lồng ngực không ngừng phập phồng, hơi thở trở nên gấp gáp, Tô Nghiên Nghiên chuốt thuốc Khiết Khiết, rõ ràng là muốn hủy hoại Khiết Khiết một cách triệt để!!

Tại sao cô ta lại độc ác như vậy? Sao lại tàn nhẫn như thế?

Ông nội, ông đừng kích động, đừng tức giận” Tô Khiết biết tim ông cụ Tô không khỏe, chỉ sợ ông cụ xảy ra chuyện gì nên liền vội vàng bước lên đỡ lấy ông.

Cục trưởng Tào, cháu đưa nó đi đi, nó phạm phải sai lầm như thế thì phải trả giá” Ông cụ Tô hít một hơi sâu để cho bản thân bình tĩnh lại, sau đó một lân nữa nhìn sang Tô Nghiên Nghiên, vẻ mặt trở nên quyết liệt.

Tô Nghiên Nghiên dám làm ra chuyện này, sao có thể tha thứ cho cô ta được, không thể đơn giản như thế được.

Tô Nghiên Nghiên gây ra chuyện, tất nhiên phải chịu sự trừng phạt thích đáng, nếu không thì quả thật bất công với Khiết Khiết.

Nghe ông cụ Tô nói, mọi người đều sững sờ, bọn họ hoàn toàn không nghĩ ông cụ Tô không những không xin tha cho Tô Nghiên Nghiên mà còn để cậu năm Tào dẫn cô ta đi?

Ông nội, sao ông có thể đối xử với cháu như thế? Cháu cũng là cháu gái của ông mà, ông chỉ quan tâm đến đứa xấu xí bơ vơ không nơi nương tựa như nó, lúc nào cũng bảo vệ nó mà bỏ rơi cháu sao?” Sau khi định thân lại liên giận dữ hét lên.

Cháu năm lần bảy lượt bày chuyện hãm hại Khiết Khiết, đến giờ vẫn còn không biết hối cải…” Ông cụ Tô thở dài, lắc đầu tỏ vẻ thất vọng.

Hai viên cảnh sát trực tiếp dẫn Tô Nghiên Nghiên đi.

Trước giờ tổng giám đốc  Nguyễn vẫn luôn bàng quan với chuyện của người khác, không bao giờ đoái hoài gì đến xung quanh, sao hôm nay lại nhiệt tình quan tâm đến chuyện của Khiết Khiết nhà chúng tôi vậy?”

Mọi người cũng đang rất tò mò vấn đề này, trước giờ cậu ba Nguyễn chưa từng nhúng tay vào chuyện người khác, vậy hành động ngày hôm nay quả thật rất khác thường, như thể thành thói quen rồi hay sao vậy.

Nguyễn Hạo Thần dõi mắt về phía Tô Khiết, khóe môi cong lên, đôi môi mỏng khẽ mở, hiển nhiên là đang muốn trả lời câu hỏi của ông cụ Tô, mà chắc chắn anh sẽ trả lời thật lòng.
 
Chương 363


Chương 363

Mọi người đều đợi câu trả lời từ Nguyễn Hạo Thần, ai nấy đều mở to mắt, dựng đứng tai, vươn cổ lên, chỉ sợ là sẽ bỏ sót chi tiết nào đó.

Tô Khiết sửng sốt, Nguyễn Hạo Thần muốn làm gì? Anh sẽ không nói lung tung đâu chứ?

Tô Khiết nhớ lại lúc trước ông cụ Tô có nói với cô, cho dù phải khuynh gia bại sản cũng sẽ gả cho cô cho Nguyễn Hạo Thần, vậy nên không thể để ông nội biết được mối quan hệ của cô với Nguyễn Hạo Thần được.

Nếu như ông nội biết chuyện, mọi chuyện sẽ rối tung hết cả lên.

Nhưng Tô Khiết cũng ngay lập tức nhớ đến lí do mà Nguyễn Hạo Thần lấy cô, rồi lại nhớ đến thái độ mà ông cụ đối với cô, nhớ đến chuyện của Nguyễn Hạo Thần với Mộng Nhược Đình, bởi vậy mà Nguyễn Hạo Thần chắc chắn sẽ không nói ra mối quan hệ của bọn họ.

Do cháu ạ, thân là cục trưởng cục cảnh sát, gặp phải chuyện như thế này chắc chăn cháu phải giải quyết, anh ba là do cháu kéo ra làm chứng ạ” Đúng lúc này, cậu năm Tào đột nhiên lên tiếng cắt ngang những lời sắp nói ra của Nguyễn Hạo Thần.

Cậu năm Tào nghĩ đến chuyện hồi đó anh ba cưới Tô Khiết là do có mục đích khác, hơn nữa anh ba có thể sẽ ly hôn với Tô Khiết bất kì lúc nào, cho nên, chuyện của anh ba với Tô Khiết không thể để lộ ra ngoài được.

Tô Khiết hơi ngạc nhiên khi nghe những lời này của cậu năm Tào, tuy nhiên cũng không khỏi thở phào một hơi.

Nguyễn Hạo Thần nhíu mày, ánh mắt vẫn hướng về Tô Khiết, nhưng không lên tiếng, tuy nhiên lúc này trên mặt anh không còn vẻ ôn hòa như lúc trước nữa mà trở nên lạnh lùng hơn.

Tô Khiết nghĩ là mọi việc đã được giải quyết êm đẹp rồi, vậy nên tâm trạng hiện giờ của cô vô cùng thoải mái, cô mỉm cười nhìn sang Nguyễn Hạo Thần, cô tính là, cô phải cảm ơn Nguyễn Hạo Thần một cách tử tế mới được.

Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của cô, hai mắt nheo lại, sao nào? Tào Du cắt ngang lời anh định nói, giải vây cho cô? Thế nên là cô vui lắm sao?

Cô sợ người khác biết mối quan hệ giữa cô và anh sao?

Anh kém cỏi đến thế sao? Cưới cô về rồi để cho cô chọc tức anh thế này?

Sao bỗng dưng anh lại muốn bóp chết cô vậy nhỉ?

Tô Khiết nhìn anh, ánh mắt hơi ngạc nhiên, ấy, vừa nãy vẫn còn bình thường mà, sao bỗng chốc lại thay đổi rồi? Rõ ràng là mọi việc xong xuôi hết rồi, sao anh lại bỗng dưng không vui vậy?

Vẻ mặt của cậu ba Nguyễn chẳng khác gì ngày tháng ba, chả biết đâu mà lần.

Ông Tô, cháu vẫn còn một số chuyện cần giải quyết, cháu xin phép về trước” Nguyễn Hạo Thần nhìn bộ dạng ngây thơ vô số tội của Tô Khiết liên cảm thấy lông ngực uất nghẹn, ép xuống không được mà thở ra cũng không xong, quả nhiên, cưới cô về đúng là rước bực vào người mà!!

Anh cảm thấy nếu giờ không rời đi, chưa biết chừng anh thực sự không nhịn được mà xông lên bóp chết cô.

Được, được” Ông cụ Tô sửng sốt, sau khi định thần lại liền vội vàng lên tiếng.

Trước khi rời đi Nguyễn Hạo Thần lại nhìn Tô Khiết một cái, ánh mắt thâm trâm mà sắc lạnh khiến cho người khác sợ hãi!

Ánh mắt ấy rõ ràng là đang muốn nói một điều rằng, anh muốn tính sổ với cô, anh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô đâu…

Tô Khiết sửng sốt, trái tim mềm yếu run rẩy! Cô sợ là….

Tô Khiết sửng sốt, trái tim mềm yếu run rẩy! Sao vậy? Cô lại động gì đến anh à?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top