Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 3304


Chương 3304

Cô truyền máu cho người phụ nữ mang thai xong, vốn dĩ có một y tá muốn đưa cô ra ngoài, lúc đó cô đã mượn vài cọng tóc của y tá. Không, không phải là mấy sợi, mà là hơn mấy chục sợi.

Tóc của Tô Khiết không nhuộm màu, cũng không uốn, là tóc thẳng, đúng lúc tóc cô y tá đó giống với cô.

Y tá có chút ngơ ngác, nhưng mà y tá nhận ra cô là cô cả nhà họ Đường, cho nên vô cùng phối hợp, đương nhiên chắc chắn y tá cũng sẽ giữ bí mật, sẽ không nói chuyện này cho người khác.

Tô Khiết thuận lợi đem tóc của cô y tá nhỗ xuống đặt lên trên đầu của mình, mặc dù độ dài ngắn không giống nhau, nhưng mà che giấu ở trong tóc của cô, căn bản nhìn không ra.

Để cho an toàn, không bị phát hiện ra bất cứ sơ hở nào, nên cuối cùng Tô Khiết không để cô y tá đã đưa cô ra ngoài mà là gọi một bác sĩ thực tập.

Sau khi bác sĩ thực tập đưa cô ra khỏi phòng phẫu thuật, ba người đều không phát hiện có bắt cứ sự khác thường gì, chuyện này đặc biệt thuận lợi.

Lúc đó, Tô Khiết nhìn thấy vẻ mặt quan tâm sốt ruột của bọn họ, cô vẫn cảm thấy bát ngờ.

Cô biết là bọn họ không có địch ý đối với cô, nhưng mà bọn họ quan tâm cô, chuyện này vượt qua khỏi dự liệu của cô.

Nhưng mà Tô Khiết biết rõ bọn họ tiếp cận cô là có mục đích.

Cho nên kế hoạch vẫn phải được tiếp tục.

Dù sao thì lúc đó cô đã sắp xếp xong xuôi mọi việc ở trong phòng phẫu thuật, mặc dù cô bé đó vẫn còn nhỏ nhưng mà được nuôi dạy trong Diêm Môn, còn là do đích thân Cố Ngũ dạy dỗ, cho nên cô bé phối hợp vô cùng tốt với nhiệm vụ của mình.

Lúc đó cài tóc “kéo” tóc xuống, mặc dù kéo xuống từ trên đầu của cô, nhưng mà không phải là của cô, mà là của y tá.

Đương nhiên là Tô Khiết có thể chắc chắn điểm này. Dù sao thì nếu như kéo tóc của cô thì chắc chắn cô sẽ cảm thấy đau, nhưng mà lúc cô bé ấy kéo tóc, cô không cảm thấy đau đớn.

Nếu như thật sự kéo lầm tóc của cô, Tô Khiết tuyệt đối sẽ không để bọn họ lấy đi.

Mặc dù bọn họ không có địch ý với cô, nhưng mà cô không thể tùy tiện đưa đồ của mình cho bọn họ.

Cho dù thật sự là người Quỷ Vực Chỉ Thành vì tìm công chúa của bọn họ thì cũng không được.

Dù sao thì gần đây giữa Quỷ Vực Chỉ Thành với nhà họ Đường bọn họ xảy ra không ít chuyện, ai cũng không biết rốt cuộc là Quỷ Vực Chỉ Thành muốn làm cái gì.

Không thể có ý định muốn hãm hại người khác, nhưng mà không thể không có lòng phòng bị, dưới tình huống mối quan hệ của nhà họ Đường và Quỷ Vực Chi Thành vô cùng căng thẳng, cẩn thận một chút vẫn không sai.

Tô Khiết vẫn chưa phát giác mình sẽ là công chúa Quỷ Vực Chi Thành, mặc dù lần trước xét nghiệm ADN đã chứng minh cô không phải là con gái của Tô Trung Phương, nhưng mà cô tuyệt đối không cảm thấy mình là con gái của thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành.”

Hẳn là mẹ cô với thành chủ Quỷ Vực Chi Thành không có khả năng gặp nhau, hơn nữa mẹ của cô cũng chưa từng nói tới, cũng không nhắc tới.

Lùi lại mười nghìn bước, nếu như cô thật sự là con gái của thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành, Tô Khiết càng không có khả năng để người Quỷ Vực Chi Thành lấy tóc của cô về làm xét nghiệm ADN.

Lùi một vạn bước mà nói, nếu cô thật sự là con gái của thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, Tô Khiết càng không thể nào để người của Quỷ Vực Chi Thành cầm tóc của cô về làm giám định ADN.

Cô bây giờ đã hai mươi bồn tuổi rồi, hai mươi bốn năm này cô cũng không biết ba ruột mình đang ở đâu.

Bây giờ cô đã không cần tình cha gì nữa, hơn hai mươi năm không quản không hỏi, lúc cô cần ông ta, lúc mẹ cô cần ông ta, ông ta trước nay đều không xuất hiện, bây giờ cần gì lại xuất hiện?

Bây giờ ba cô muốn đến tìm cô, cô không cảm thấy mình nên nhận người ba này, bất kể ông ta là ai.
 
Chương 3305


Không có lý do gì vào lúc cô hai mươi bốn tuổi một người bỗng nhiên chạy tới trước mặt cô nói với cô ba là ba con thì cô liền nên tiếp nhận, hình như không có đạo lý như vậy, cũng không có chuyện tốt như vậy.

Đương nhiên, ông ta cũng có thể có chỗ khó xử, ông ta cũng có khả năng không phải không tìm mà là không tìm thấy, không phải nói thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành tìm một người phụ nữ hai mươi lăm năm sao?

Khoảng thời gian này cùng chuyện của cô lại tương tự.

Nhưng mà, bây giờ người đó không trực tiếp đến tìm cô, thậm chí cũng không dùng cách thức trực tiếp dứt khoát, ngược lại dùng thủ đoạn thế này, với cách làm như vậy của họ, người đó là không dám trực tiếp đến tìm cô? Hay là không dám dùng cách thức trực tiếp để làm giám định?

Có nhiều cách quang minh chính đại như vậy, họ lại cứ lựa chọn cách lén lén lút lút không thể gặp người.

Tại sao cô phải đưa tóc của mình cho họ?!

Cho nên, bắt kể tình huống thế nào, cô cũng không thể để họ lấy đi tóc của mình!!

Tô Khiết cảm thấy chuyện này hẳn có thể đến đây kết thúc, cô và Quỷ Vực Chỉ Thành không có bắt kỳ quan hệ gì, cô và thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành càng không thể có bát kỳ quan hệ gì, sau khi có kết quả giám định ADN, bên kia hẳn có thể dừng lại rồi.

Vì kết quả giám định ADN nhất định không khớp, trừ phi y tá kia vừa khéo là con gái của thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành.

Đương nhiên, Tô Khiết cũng biết khả năng này cực thấp, gần như là không.

Cho nên, Tô Khiết không lại lo lắng chuyện đó, nhưng cô làm sao cũng không nghĩ tới, dù kết quả giám định ADN không khớp, vẫn là có người không từ bỏ, vẫn có người muốn tra.

Trong phòng, chuông điện thoại Tô Khiết vang lên, là điện thoại của Đường Bách Khiêm lúc nãy cô gọi không ai bắt máy.

Con ngươi Tô Khiết khẽ lóe, cầm điện thoại lên, trực tiếp ấn nút nhận.

“Khiết Khiết.” Điện thoại vừa kết nối, giọng nói Đường Bách Khiêm đã truyền tới, vẫn là cách xưng hô trước đây, vẫn là giọng điệu ôn hòa có chút thân thiết.

“Học trưởng.” Tô Khiết cũng theo cách xưng hô vốn dĩ gọi một tiếng.

Nhưng cô không muốn che giấu sóng ngầm thế này, không muốn dùng giọng điệu như không xảy ra chuyện gì để che giấu ván đề tồn tại rõ ràng, cho nên Tô Khiết trực tiếp nói: “Học trưởng hẳn là biết nguyên nhân tôi gọi điện thoại cho anh đi?”

..” Đường Bách Khiêm bên đầu kia điện thoại im lặng giây lát, không biết đang nghĩ gì.

“Khiết Khiết, em phải biết, anh sẽ không tổn thương em, anh càng sẽ không tổn thương hai bảo bối.”

Đường Bách Khiêm hẳn là hiểu rõ thái độ của Tô Khiết, cho nên lúc này anh ta cũng không lại giả như không có gì nữa, chỉ là anh ta rõ ràng không định trả lời thẳng vào vấn đề của cô.

“Học trưởng dám cam đoan những tin tức bạo lộ trên mạng không liên quan tới anh sao?” Tô Khiết làm việc xưa nay luôn dứt khoát trực tiếp, cô không thích nhất là hàm hàm hồ hồ như vậy.

Đúng, những tin tức trên mạng kia không phải Đường Bách Khiêm trực tiếp lộ ra, nhưng nếu không phải anh ta cung cấp những tư liệu đó, Trác Hiểu Lam làm sao biết?

Đặc biệt là tờ chứng nhận kết hôn kia, ban đầu vốn là Đường Bách Khiêm làm trộm, chuyện này ngay cả cô cũng không biết, nếu không phải anh ta cung cáp, Trác Hiểu Lam căn bản không thể nào biết được.

“Khiết Khiết là đang hoài nghi anh?” Đầu kia điện thoại, Đường Bách Khiêm như cười cười, nhưng giọng điệu lại khiến người ta không cảm thấy chút vui vẻ.

“Tôi không nên hoài nghỉ anh sao? Chẳng lẽ đây không phải là ý của anh? Tôi muốn hỏi học trưởng một chút anh lộ ra những tin tức đó rốt cuộc là muốn làm gì?” Tô Khiết không muốn ba phải như vậy, một chính là một, hai chính là hai, cần gì phí lời như thề.
 
Chương 3306


Đường Bách Khiêm bên đầu kia điện thoại lại im lặng, một lát sau mới chậm rãi mở miệng: “Anh không nghĩ tới, anh ở bên Khiết Khiết nhiều năm như vậy, Khiết Khiết lại nghĩ về anh như thế?”

Con ngươi Tô Khiết khẽ híp lại, cô quá hiểu Đường Bách Khiêm, anh ta nói chuyện trước nay luôn như vậy, luôn không cho người khác một câu rõ ràng, cứ thích mập mờ.

Dù Đường Bách Khiêm rõ ràng làm sai, anh ta cũng có thể dùng lời nói mơ hồ này để che giấu.

Nếu là trước đây, Tô Khiết có lẽ sẽ tin anh ta, nhưng trước đó xảy ra nhiều chuyện như vậy, cô đối với Đường Bách Khiêm sớm đã không còn sự tin tưởng trước đây nữa.

Sau khi cô làm thủ tục ly hôn với Nguyễn Hạo Thần, Đường Bách Khiêm có ý dụ cô tới nước M, sau đó thiết kế che giấu Nguyễn Hạo Thần, chuyện này cô còn có thể hiểu được.

Nhưng anh ta rõ ràng biết Đường Lăng đang tìm cô, rõ ràng biết quan hệ giữa cô và Đường Lăng, nhưng anh ta lại hết lần này tới lần khác ngăn cản Đường Lăng tìm được cô.

Sau đó, cô kêu Đường Lăng đi dẫn hai bảo bối về, Đường Bách Khiêm vì không để hai bảo bối quay về, cố ý tách chúng ra, lúc đó nếu không phải chị Hồng Linh kiên trì đưa hai bảo bối về trước, nếu hai bảo bối thật sự về nước M, cô muốn đón chúng về chắc chắn không đơn giản như vậy.

Những chuyện này Đường Bách Khiêm đều giấu cô làm, bây giờ anh ta dựa vào cái gì muốn cô tin anh ta?

Đường Bách Khiêm dựa vào cái gì mà còn đánh lá bài tình cảm với cô?

Đúng, năm đó Đường Bách Khiêm từng giúp cô, rất nhiều điều đều là anh ta dạy cô, nhưng trong năm năm đó, cô vì anh ta hoàn thành không ít nhiệm vụ, trong đó bao gồm những nhiệm vụ rất nguy hiểm, độ khó rất cao, những nhiệm vụ liên quan tới lĩnh vực chuyên môn của cô, những người khác không cách nào hoàn thành.

Có thể nói, Đường Bách Khiêm ngay từ khi bắt đầu dạy cô, cô đã làm việc thay anh ta, những chuyện cô làm mấy năm này đủ để bù lại sự giúp đỡ của anh ta đối với cô.

Cũng là cô quá niệm tình, cho nên xem Đường Bách Khiêm thành người thân, thực ra quan hệ của họ hẳn là quan hệ thuê mướn.

“Học trưởng, quan hệ của chúng ta dừng tại đây, hoàn toàn kết thúc, tôi hi vọng sau này anh làm bắt cứ chuyện gì cũng đừng lại dính líu đến tôi, càng đừng lại dính líu đến hai bảo bối.” Tô Khiết không muốn đánh bài tình cảm gì với anh ta, cô cảm thấy bây giờ cô và anh ta cũng không có lá bài tình cảm gì có thể đánh nữa.

Lúc Đường Bách Khiêm làm những chuyện đó với cô hẳn đã nghĩ tới tình huống này, chuyện trước đây cô có thể không tính toán, nhưng chuyện lần này cô không thể xem như không có gì xảy ra.

Hai bảo bối là xương sườn của cô, cô tuyệt đối không cho phép bắt kỳ ai làm ra chuyện tổn thương đến chúng.

Vốn dĩ sau khi lĩnh chứng với Nguyễn Hạo Thần, thân phận của hai bảo bối liền có thể công khai quang minh chính đại, không ai có thể nói gì.

Nhưng chính vì những tin tức bạo lộ trước đó, khiến thân phận hai bảo bối trở nên ngượng ngùng.

Bây giờ dù cô nói ra Nguyễn Hạo Thần mới là ba ruột của hai bảo bối thì chỉ sợ đa số mọi người cũng sẽ không tin, ngược lại càng thêm hoài nghi, đến lúc đó chắc chắn sẽ tạo ra ảnh hưởng không tốt với hai bảo bối.

Đầu kia điện thoại, Đường Bách Khiêm khẽ híp mắt, giọng nói cũng mơ hồ trầm xuống: “Khiết Khiết, em không tin anh như vậy?”

“Được, vậy tôi hỏi anh, giấy chứng nhận kết hôn của nước M đó anh làm lúc nào? Làm trong tình huống gì? Tôi là đương sự tại sao không hề hay biết?” Tô Khiết vốn không muốn khiến chuyện quá khó coi, có những lời cô vốn không muốn nói thẳng ra như vậy, nhưng Đường Bách Khiêm lại muốn giả bộ vô tội, vậy thì nói rõ đi.

Đường Bách Khiêm im lặng giây lát, vẫn là chậm rãi nói một câu: “Công việc cần.”
 
Chương 3307


“Công việc cần tại sao tôi không biết?” Tô Khiết cười lạnh, lý do này của Đường Bách Khiêm quá hời hợt rồi.

Đường Bách Khiêm lại im lặng, mặc dù anh ta có giỏi ăn nói thì cũng không cách nào trả lời câu này của Tô Khiết.

“Chứng nhận kết hôn đó ngay cả tôi cũng không biết, cũng chính là nói ngoại trừ anh không một ai biết, vậy Trác Hiểu Lam làm sao biết? Nếu không phải anh có ý lộ ra, cô ta làm sao biết?” Đã muốn nói, vậy Tô Khiết không ngại nói rõ một lần, tránh cho Đường Bách Khiêm lại hàm hồ giả bộ vô tội.

“Khiết Khiết, em nên tin tôi.” Giọng Đường Bách Khiêm truyền tới, vẫn không nhanh không chậm như vậy, vẫn vô tội như vậy, đương nhiên vẫn là phong cách mập mở bình thường của anh ta.

*Xin lỗi, tôi không tin anh.” Câu này của Tô Khiết nói càng trực tiếp, càng dứt khoát!!

Câu xin lỗi hoàn toàn chính là từ đệm, trọng điểm là ý của câu sau.

“Anh thiết kế Nguyễn Hạo Thần, cố ý khiến anh ấy không tìm thấy tôi, anh thiết kế Đường Lăng, khiến anh ấy không tìm thấy tôi, không để tôi về nhà họ Đường, anh thậm chí thiết kế không để hai bảo bối quay về, tất cả những chuyện này đều đã khiến tôi không thẻ tin anh nữa.” Tô Khiết không muốn lại nghe thấy lời giảo biện của Đường Bách Khiêm, cho nên cô trực tiếp nói rõ: “Cho nên, chuyện lần này, tôi càng không thể tin anh.”

Thực ra nếu Đường Bách Khiêm lúc này giảo biện Tô Khiết còn có thể tiếp nhận, nhưng anh ta lại dùng giọng điệu mơ hồ giả bộ vô tội, thật sự khiến cô cảm thấy có chút…chán ghét!!

Đầu kia điện thoại im lặng thật lâu, có lẽ là Đường Bách Khiêm trước nay luôn biết ăn nói lúc này cũng không biết nên nói gì.

“Vậy Khiết Khiết lần này gọi điện thoại cho anh là muốn làm gì?” Lúc Đường Bách Khiêm lại lên tiếng, cuối cùng không còn là giọng điệu không nhanh không chậm hàm hồ nữa.

“Lần này tôi gọi cho anh chính là muốn nói cho anh biết, quan hệ của chúng ta kết thúc tại đây, chuyện lần này tôi không hi vọng lại xảy ra, nếu còn có lần sau, tôi sẽ không khách sáo.” Tô Khiết không muốn lại có chuyện thế này xảy ra nữa, cho nên lời cô nói có chút hung hăng.

“Tốt, tốt! Rất tốt! Đường Bách Khiêm bên đầu kia bỗng cười, anh ta nói liền ba chữ tốt.

Sau khi cười xong, anh ta lại chậm rãi bổ sung một câu: “Khiết Khiết thật sự trưởng thành rồi.”

Câu này nghe có chút ý tứ sâu xa.

“Tôi nói đến đây thôi, cũng hi vọng tất cả mọi chuyện dừng ở đây.” Tô Khiết đương nhiên có thể nghe ra kỷ quái của anh ta lúc này, nhưng cô không muốn hiểu.

Trước đây cô từng tin tưởng Đường Bách Khiêm như vậy, nhưng anh ta lại giấu cô làm nhiều chuyện tổn thương cô như thế, cô nghĩ tất cả giữa cô và anh ta cũng nên kết thúc rồi.

“Được rồi, vậy thì nghe Khiết Khiết.” Đường Bách Khiêm đổi một câu mọi chuyện đều có thể thương lượng, lời thì nói rất dễ nghe, hơn nữa giọng nói còn mơ hồ mang theo vài phần ý cười.

Chỉ là Tô Khiết bên đầu kia lại không cảm nhận được chút cảm xúc vui vẻ nào, cô biết lời này của Đường Bách Khiêm không thể tin, nhưng điều cô muốn nói đã nói rõ rồi.

Nếu Đường Bách Khiêm lại làm ra chuyện tổn thương cô và hai bảo bối, vậy thì đừng trách cô không khách sáo.

Tô Khiết không muốn nói nhiều với Đường Bách Khiêm nữa, muốn cúp điện thoại.

Chỉ là, chính vào lúc cô muốn cúp máy, giọng nói của Đường Bách Khiêm lại truyền tới: “Khiết Khiết muốn kết hôn với Nguyễn Hạo Thần sao?”

Tô Khiết nghe thấy câu này của anh ta thì không có bao nhiêu ngoài ý muốn, chuyện bộc lộ hai ngày trước không phải chính là để ngăn cản cô và Nguyễn Hạo Thần lĩnh chứng sao?
 
Chương 3308


Cho nên Đường Bách Khiêm chắc chắn biết chuyện cô muốn đăng ký kết hôn với Nguyễn Hạo Thần.

Chỉ là chuyện xảy ra hai ngày trước, họ chưa đăng ký thành công.

“Đúng.” Tô Khiết không chút do dự, trả lời dứt khoát lại trực tiếp, cô hiểu rõ tại sao Đường Bách Khiêm hỏi vậy, cô cũng biết anh ta đang nghĩ gì, cho nên, cô mới trả lời thẳng thắn như vậy.

Dù chuyện cô và Nguyễn Hạo Thần lãnh chứng tạm thời bị trễ nãi, nhưng chuyện này không thể nào bị trễ nãi mãi.

Cô và anh sớm muộn cũng sẽ lãnh chứng.

Chuyện này không thể nghi ngờ!!

Tô Khiết bây giờ chính là muốn Đường Bách Khiêm hiểu rõ điểm này.

“Haha…” Đường Bách Khiêm bên đầu kia liền cười ra tiếng, tiếng cười truyền vào trong tai Tô Khiết, khiến cô cảm thấy có chút chói tai, nhưng cô không nói gì nhiều.

“Vậy anh chúc mừng Khiết Khiết.” Sau khi tiếng cười dừng lại, giọng nói lại truyền tới, mặc dù nói lời chúc mừng, nhưng lại khiến người ta nghe không ra chút ý tứ chúc mừng.

Tô Khiết cũng không muốn để ý quá nhiều, trực tiếp nói một câu cảm ơn, sau đó liền cúp điện thoại.

Cúp máy xong, sắc mặt cô có chút khó coi, trước đây cô lúc cô biết Đường Bách Khiêm làm những chuyện đó, mặc dù thất vọng, nhưng cô chưa từng chất vấn anh ta.

Cô luôn không muốn khiến quan hệ giữa họ quá căng thẳng, dù sao Đường Bách Khiêm từng giúp cô, cô luôn ghi nhớ, cho nên cô luôn muốn giữ lại tình cảm đôi bên.

Nhưng Tô Khiết bây giờ phát hiện cô sai rồi, cô thật sự sai rồi, cô niệm tình giữa họ, cô muốn để lại tình cảm cho đôi bên, nhưng Đường Bách Khiêm lại căn bản không lĩnh tình, anh ta ngược lại được một tấc lại muốn tiền một thước.

Chỉ giọng điệu vừa rồi của Đường Bách Khiêm đã đủ để chứng minh anh ta căn bản không cảm thấy mình làm sai.

Tô Khiết biết, Đường Bách Khiêm rất có khả năng sẽ không dừng lại như vậy, nhưng mà, nếu sau này anh ta còn làm loạn, cô tuyệt đối sẽ không lại ra tay lưu tình!!

Mà bên đầu kia, sau khi Tô Khiết cúp điện thoại, Đường Bách Khiêm trực tiếp vứt điện thoại đi, điện thoại rơi xuống đất vỡ vụn, đủ có thể thấy anh ta dùng sức rất mạnh.

Trên mặt Đường Bách Khiêm lúc này không còn ôn hòa ngày thường, cũng không còn ý cười thường thấy, anh ta lúc này mặt đầy hung ác, nhìn cực kỳ đáng sợ.

*Tôi đây là nuôi một con sói mắt trắng!!” Đường Bách Khiêm híp mắt, từng câu từng chữ như rít từ kẽ răng, khiến người khác nghe rợn tóc gáy.

“Tôi nuôi cô từng chút lớn lên, kết quả cô lại báo đáp tôi như vậy?” Đường Bách Khiêm mặt đầy hung ác, cục tức này anh ta nuốt không trôi.

Nếu không phải năm đó anh ta giúp cô, cô sớm đã bị mấy người nhà họ Tô bắt nạt chết rồi, nếu không phải anh ta dạy cô, cô có thể có ngày hôm nay? Cô có thể trở nên ưu tú như vậy?

Anh ta vì cô bỏ ra nhiều như vậy, bây giờ cô lại đối xử với anh ta như thế?

Đường Bách Khiêm lúc này chỉ nhớ những điều anh ta làm cho Tô Khiết, lại hoàn toàn không nghĩ tới những chuyện cô làm giúp anh ta mấy năm nay, anh ta càng quên mắt những chuyện tổn thương cô mà anh ta làm sau lưng cô.

“Tốt, rất tốt, cô đã không khách sáo với tôi, vậy cũng đừng trách tôi không khách sáo.” Đường Bách Khiêm càng nghĩ càng giận, sắc mặt ngày càng khó coi, nghe lời này của anh ta rõ ràng còn muốn làm gì đó?

Nghe lời này của anh ta giống như là bị Tô Khiết ép.

Nhưng anh ta hoàn toàn quên mắt là anh ta làm ra chuyện tổn thương cô, tổn thương hai bảo bối trước.
 
Chương 3309


Hơn nữa dù lúc này Tô Khiết không gọi điện thoại tới nói những lời đó, anh ta cũng không định buông tay, anh ta vốn đã tính toán xong xuôi rồi, sau chuyện đầu tiên còn có chuyện thứ hai, thậm chí là chuyện thứ ba.

Chỉ là, anh ta vốn không định nhanh chóng lại hành động như vậy, anh ta vốn muốn chờ đợi, dù sao thì kế hoạch của anh ta cũng nên dùng vào thời khắc mấu chốt nhát.

Nhưng vì cuộc điện thoại vừa rồi của Tô Khiết, anh ta không nhịn được nữa, anh ta quyết định thực hiện kế hoạch trước.

Khóe môi Đường Bách Khiêm khẽ nhéch lên, lộ ra nụ cười lạnh, con ngươi híp lại, muốn gọi điện thoại sắp xếp kế hoạch, lại nhớ tới vừa rồi anh ta đã ném vỡ điện thoại.

Đường Bách Khiêm lúc này rõ ràng có chút táo bạo, anh ta không thể chờ đợi thêm giây phút nào, cho nên trực tiếp lấy điện thoại bàn bắt đầu gọi.

Ngoài phòng, Nhạc Hồng Linh vừa hoàn thành nhiệm vụ quay về, vừa khéo nghe thấy động tĩnh trong phòng, muốn đi sang xem xem, lúc đi tới ngoài cửa phòng, đúng lúc nghe thấy Đường Bách Khiêm đang gọi điện thoại.

Cách âm của phòng vốn không tốt, bình thường Đường Bách Khiêm nói chuyện sẽ rất chú ý, dù là trong phòng làm việc của mình cũng sẽ không quá lớn tiếng.

Nhưng vừa rồi anh ta bị Tô Khiết k1ch thích, giọng nói lúc này rõ ràng có chút nâng cao.

Đương nhiên, đây cũng là vì anh ta biết lúc này toàn bộ tầng hai không có ai, anh ta không biết Nhạc Hồng Linh vừa khéo hoàn thành nhiệm vụ quay lại.

Nhạc Hồng Linh đứng ngoài phòng mơ hồ nghe thấy lời của Đường Bách Khiêm, mặc dù Nhạc Hồng Linh nghe không quá rõ ràng, nhưng ý tứ đại khái nghe hiểu.

Sắc mặt Nhạc Hồng Linh trực tiếp thay đổi, cô ta cứng ngắc đứng ngoài, đôi mắt thầm căng thẳng, cô ta làm sao cũng không nghĩ tới Đường Bách Khiêm lại làm ra chuyện như vậy?

Chuyện tỉ bỉ, vô sỉ như vậy, Đường Bách Khiêm làm sao có thể làm ra?

Hơn nữa những chuyện bỉ ổi vô sỉ này còn là đối phó với Khiết Khiết?

Chuyện liên qua đến Khiết Khiết bạo lộ trên mạng trước đó Nhạc Hồng Linh cũng nhìn thấy, lúc đó cô ta liền hoài nghỉ có khả năng là Đường Bách Khiêm làm.

Nhưng Nhạc Hồng Linh nghĩ tới máy năm nay Đường Bách Khiêm đối xử với Khiết Khiết không tệ, hẳn sẽ không hại Khiết Khiết như vậy, huống chỉ còn dính líu đến hai bảo bối.

Nhưng bây giờ Nhạc Hồng Linh rõ ràng biết chuyện liên quan đến Khiết Khiết hai hôm trước đều là do Đường Bách Khiêm làm, không chỉ như vậy, anh ta thậm chỉ còn không dừng lại, còn muốn hại Khiết Khiết.

Hơn nữa còn là thủ đoạn bỉ ổi, vô sỉ như vậy.

Nhạc Hồng Linh thật sự không nghĩ tới Đường Bách Khiêm sẽ là người như thế, cô ta cảm thấy dường như từ trước tới nay mình không hề thật sự hiểu anh ta.
 
Chương 3310


Chương 3310

Nhạc Hồng Linh thật sự không ngờ Đường Bách Khiêm lại là người như vậy, Nhạc Hồng Linh cảm thấy cô ta giống như chưa từng thật sự hiểu Đường Bách Khiêm.

Đường Bách Khiêm bình thường tốt với Tô Khiết như vậy, hơn nữa Đường Bách Khiêm còn thích Tô Khiết, thích như vậy, giờ vậy mà có thể tàn nhẫn như vậy !

Nếu chuyện Đường Bách Khiêm vừa mới nói thật sự thành công, Nhạc Hồng Linh không dám tưởng tượng Tô Khiết sẽ bị tổn thương như thế nào, còn có hai bảo bối, cô ta rất thương hai bảo bối.

Nhạc Hồng Linh giờ phút này hận không thể vọt vào phòng ngăn cản Đường Bách Khiêm, sau đó mắng Đường Bách Khiêm một trận, nhưng cuối cùng Nhạc Hồng Linh vẫn nhịn xuống .

Trước kia cô ta vẫn nghĩ Đường Bách Khiêm là một cái người khiêm tốn, mặc dù có lúc hơi lạnh lùng, nhưng mà vẫn rất tốt với bọn họ, bình thường cũng hòa nhã, dễ nói chuyện.

Nhưng lúc này, cô ta đứng ở đây nghe Đường Bách Khiêm nói, liền ý thức được, Đường Bách Khiêm lúc trước cô ta quen cũng không phải dáng vẻ thật sự của Đường Bách Khiêm, giờ cô ta mới thấy rõ bộ mặt thật của Đường Bách Khiêm.

Chuyện cô ta vừa nghe, đủ nhìn ra sự độc ác và tàn nhẫn của Đường Bách Khiêm.

Nếu giờ cô ta vọt vào, Đường Bách Khiêm e là sẽ giết cô ta diệt khẩu.

Cho nên cô ta tuyệt đối không thể vọt vào, không những không thể vào, còn muốn giả bộ hoàn toàn không biết chuyện, tất nhiên, cô ta phải báo cho Tô Khiết, để Tô Khiết chuẩn bị sẵn sàng, tuyệt đối không thể để Đường Bách Khiêm thực hiện được.

Nhạc Hồng Linh không có đi vào văn phòng của Đường Bách Khiêm, mà lặng lẽ rời đi, cô ta đi xuống lầu, nhưng Nhạc Hồng Linh đi được nửa đường đột nhiên nhớ tới camera ở lầu 2, hơn nữa camera đó còn theo dõi 360 độ, video theo dõi có thể xem từ văn phòng của Đường Bách Khiêm.

Cho nên, chuyện vừa rồi cô ta nghe lén ở ngoài văn phòng, nếu Đường Bách Khiêm xem video camera sẽ phát hiện.

Nhạc Hồng Linh thầm hít một hơi, đột nhiên cảm thấy bước chân nặng nề, cô ta vừa rồi đứng ngoài văn phòng Đường Bách Khiêm lâu như vậy, tuyệt đối không thể dùng đi ngang qua để che giấu, hơn nữa lúc ấy Đường Bách Khiêm đang gọi điện thoại.

Nhưng mà giờ cô ta quay lại cũng không bổ chữa được gì, Nhạc Hồng Linh quay đầu lại nhìn văn phòng Đường Bách Khiêm một cái.

Văn phòng vẫn yên ắng, trong văn phòng không có động tĩnh gì.

Có lẽ là Đường Bách Khiêm còn không có phát hiện đi, nếu Đường Bách Khiêm đã phát hiện rồi, sao Đường Bách Khiêm lại im lặng như vậy?

Nếu Đường Bách Khiêm phát hiện cô ta, hẳn là sẽ đuổi theo giết cô ta diệt khẩu đi?

Cho dù không giết cô ta, ít ra cũng bắt nhốt cô ta.

Cho nên, giờ phút này Đường Bách Khiêm hẳn là chưa có xem video theo dõi, nếu giờ Đường Bách Khiêm chưa có xem, vậy anh ta có lẽ cũng sẽ không xem lại đi?

Hoặc là Đường Bách Khiêm cũng không phát hiện!

Lúc này Nhạc Hồng Linh chỉ có thể tự an ủi trong lòng như vậy.

Nhưng không may, lúc này trong văn phòng, Đường Bách Khiêm đang nhìn chằm chằm vào video theo dõi.

Anh ta sắp nói chuyện điện thoại xong thì xem camera, mới phát hiện Nhạc Hồng Linh đứng ở ngoài văn phòng, anh ta điều chỉnh thời gian của video camera, phát hiện Nhạc Hồng Linh từ lúc anh ta gọi điện thoại thì đã đứng ở bên ngoài.

Nhìn phản ứng của Nhạc Hồng Linh có lẽ đã nghe được lời anh vừa nói.

Đường Bách Khiêm nheo mắt lại, mấy người này đều muốn làm phản sao?
 
Chương 3311


Chương 3311

Tô Khiết vong ân bội nghĩa kia gọi điện thoại đến uy hiếp anh ta, còn Nhạc Hồng Linh lại dám nghe lén anh ta gọi điện thoại.

Nhìn thấy Nhạc Hồng Linh lặng lẽ rời đi, mắt Đường Bách Khiêm lạnh lẽo, Đường Bách Khiêm đương nhiên sẽ không tự cho là đúng, cho rằng Nhạc Hồng Linh rời đi rồi sẽ giả bộ không nghe thấy gì.

Anh ta biết tình cảm giữa Nhạc Hồng Linh và Tô Khiết, anh ta có thể nhìn ra suy nghĩ của Nhạc Hồng Linh từ hành động của cô ta.

Nhạc Hồng Linh lặng lẽ rời đi, chắc chắn sẽ bí mật báo tin cho Tô Khiết.

Nhưng Đường Bách Khiêm cũng không ngăn cản Nhạc Hồng Linh, nếu vừa rồi bị Nhạc Hồng Linh nghe được, anh ta không ngại thay đổi kế hoạch một chút.

Bây giờ Nhạc Hồng Linh bí mật đi báo tin cho Tô Khiết ngược lại vừa hay giúp anh ta.

Anh ta tuyệt đối không buông tay Tô Khiết ra, Tô Khiết là của anh ta, chỉ có thể là của anh ta.

Anh ta tuyệt đối sẽ không để người mình tự tay nuôi lớn thuộc về người khác dễ như vậy.

Anh ta vì để tách Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần ra, thậm chí hy sinh tất cả thế lực của mình ở M quốc, đó là công sức nửa đời của anh ta, vì cô, anh ta không hề do dự mà từ bỏ những thế lực đó, sao cô có thể rời xa anh ta?

Sao có thể!

Không, không thể! Anh ta tuyệt đối không cho phép!

Nếu anh ta không chiếm được, vậy anh ta liền hủy diệt, cho nên, cho dù chết, Tô Khiết cũng phải quay về bên cạnh anh ta.

Cái khác anh ta không đề ý, nhưng Tô Khiết anh ta bắt buộc phải có.

Đường Bách Khiêm nhếch môi, mỉm cười, nhưng nụ cười này của anh ta, nhìn không ra niềm vui gì, mà chỉ khiến người khác lạnh sống lưng.

Lúc này Nhạc Hồng Linh không biết Đường Bách Khiêm đang ở trong văn phòng xem video theo dõi, cô ta không biết Đường Bách Khiêm đã nhìn thấy hết thảy, cô ta càng không biết Đường Bách Khiêm đã thay đổi kế hoạch.

Nhưng, lúc cô ta đi xuống cầu thang, đột nhiên cảm thấy một trận lạnh run, không biết vì cái gì, rõ ràng trời đang ấm áp, cô ta vì sao đột nhiên cảm thấy lạnh?

Nhưng, Nhạc Hồng Linh không nghĩ nhiều lắm, cô ta nhanh chóng quay về phòng mình, trong phòng của cô ta không có theo dõi, cô ta lấy điện thoại ra, vốn dĩ cô ta muốn gọi cho Tô Khiết, nhưng nghĩ tới chuyện cô ta vừa nghe cuộc điện thoại của Đường Bách Khiêm ở ngoài văn phòng của anh ta kia.

Vi để cẩn thận, Nhạc Hồng Linh viết tin nhắn gửi cho Tô Khiết, tin nhắn nói ngắn gọn chuyện Đường Bách Khiêm muốn làm, để Tô Khiết chuẩn bị sẵn sàng, đề phòng trước.

Nhạc Hồng Linh không biết, tin nhắn cô ta gửi đi, Tô Khiết nhận được, đồng thời Đường Bách Khiêm bên kia cũng thấy được.

Đường Bách Khiêm vốn đã cài theo dõi trong điện thoại mỗi người bọn họ, hơn nữa loại Đường Bách Khiêm cài cũng là loại rất tiên tiến, bọn họ bình thường gọi điện thoại, gửi tin nhắn, Đường Bách Khiêm đều biết.

Nhưng chỉ là bọn Nhạc Hồng Linh không biết, chủ yếu là họ đều không nghỉ ngờ Đường Bách Khiêm.

Điện thoại của Tô Khiết Đường Bách Khiêm không có cài, bởi vì Tô Khiết là chuyên gia tâm lý học, Đường Bách Khiêm biết Tô Khiết quan sát rất tỉ mĩ, anh ta sợ cài trang bị theo dõi Tô Khiết sẽ bị Tô Khiết phát hiện .

Tất nhiên, vẫn còn một nguyên nhân chính khiến anh ta không cài theo dõi Tô Khiết, anh ta biết Tô Khiết rất tín nhiệm anh ta, đối xử với anh ta cũng chân thành, sẽ không phản bội.

Nhưng anh ta thật không ngờ Tô Khiết ngược lại là người đầu tiên phản bội anh ta.

Một khi đã như vậy, vậy không thể trách anh ta, cô gái anh ta nuôi lớn, mặc kệ là sói hay là mèo, đều phải quay về cạnh anh ta, đây là điều tuyệt đối không thể thay đổi!
 
Chương 3312


Chương 3312

Lúc Tô Khiết nhận được tin nhắn của Nhạc Hồng Linh còn thấy hơi lạ, bởi vì tính tình Nhạc Hồng Linh nóng nảy, bình thường có cái gì đều trực tiếp gọi điện thoại, rất ít gửi tin nhắn, Nhạc Hồng Linh ngại đánh chữ phiền, nhưng tin nhắn vừa mới hiện trên màn hình, vậy mà rất dài toàn chữ là chữ.

Khi Tô Khiết mở tin nhắn ra, nhìn thấy nội dung, mắt cô híp lại, hèn gì chị Hồng Linh gửi tin nhắn cho cô mà không phải trực tiếp gọi điện thoại, chị Hồng Linh hẳn là sợ bị người khác nghe thấy.

Nếu Tô Khiết không có tận mắt nhìn thấy, cũng như cô tin tưởng Nhạc Hồng Linh, giờ phút này cô ta thật sự sẽ nghi ngờ nội dung tin nhắn.

Tuy rằng Đường Bách Khiêm trước kia gạt cô làm không ít chuyện không có lợi cho cô, tuy cô cũng biết chuyện lộ ra mấy hôm trước tuyệt đối có liên quan tới Đường Bách Khiêm, nhưng trong lòng Tô Khiết vẫn cảm thây Đường Bách Khiêm không tính là người xấu, ít nhất không thẻ tính là quá xấu, cô vẫn cảm thấy Đường Bách Khiêm ít nhất vẫn còn có lương tri.

Nhưng mà thấy tin nhắn này, Tô Khiết biết, những thứ như lương tri Đường Bách Khiêm hoàn toàn không có.

Đường Bách Khiêm vậy mà có thủ đoạn vô sỉ, ghê tởm như vậy để đối phó cô!

Cô vốn nghĩ là cô vừa gọi điện thoại qua nói rõ ràng với Đường Bách Khiêm, Đường Bách Khiêm ít nhất sẽ thu tay lại chút ít, thật không ngờ Đường Bách Khiêm chẳng những không có ý dừng lại, ngược lại càng thêm điên cuồng.

Tô Khiết hiểu Nhạc Hồng Linh, cô không nghỉ ngờ Nhạc Hồng Linh, cho nên, cô tin tưởng đây là thật sự, cô cũng tin Đường Bách Khiêm thật sự muốn dùng thủ đoạn ghê tởm này đối phó cô ta.

Tô Khiết cũng không hối hận đã gọi cuộc điện thoại kia, nhìn thời gian, cô cúp điện thoại Đường Bách Khiêm không bao lâu, Đường Bách Khiêm liền an bài kế hoạch như vậy, sau đó trùng hợp bị Nhạc Hồng Linh nghe được.

Kế hoạch như vậy tuyệt đối không phải lâm thời nghĩ ra, từng bước một đều chặt chẽ, thận trọng, hiển nhiên là sớm đã có kế hoạch, rõ ràng là đã trải qua suy tính kĩ càng.

Bằng không tuyệt đối không làm được không có sơ hở nào như vậy, không hề sơ sót.

Tuy tin nhắn của Nhạc Hồng Linh nói không tỉ mĩ, nhưng Tô Khiết liếc mắt một cái là có thể nhìn ra một kế hoạch vô cùng hoàn thiện.

Nhưng Tô Khiết vẫn có thể nhìn ra kế hoạch đặc biệt hoàn mỹ này ngay.

Cho nên, đủ đề chứng minh Đường Bách Khiêm đã sớm có kế hoạch như vậy, đã sớm có tâm tư muốn đối phó cô như vậy, chỉ là nếu như hồi nãy cô không gọi cho Đường Bách Khiêm cuộc điện thoại đó thì Đường Bách Khiêm có thể sẽ không thực hiện kế hoạch này nhanh như vậy đâu.

Nếu như hồi nãy cô không gọi cuộc điện thoại đó, Đường Bách Khiêm có thể sẽ ẩn giấu trước, giống như trước đây, như con rắn độc vào lúc quan trọng mới cắn cô một miếng.

So hai cái, Tô Khiết càng muốn Đường Bách Khiêm hành động vào bây giờ hơn.

Cái trường hợp bị kẻ địch nắp ở đằng sau không biết khi nào sẽ xông ra cắn bạn, chỉ e là không ai muốn gặp hết.

Tô Khiết không có trả lời Nhạc Hồng Linh, bởi vì dưới tình huống này, càng ít liên lạc thì càng tốt, một là lo lắng có thể sẽ bị Đường Bách Khiêm phát hiện, thứ hai cũng là lo lắng sau chuyện này sẽ liên luy đến Nhạc Hồng Linh.

Tô Khiết nhìn thấy kế hoạch của Đường Bách Khiêm trong tin nhắn, đôi con ngươi khẽ híp rõ ràng đang dần trở nên trầm lạnh, cô có làm sao cũng không ngờ Đường Bách Khiêm sẽ có thủ đoạn như vậy để đối phó cô.

Bởi vì cô chưa từng biết Đường Bách Khiêm có thể độc ác và tàn nhẫn như vậy!!

Nếu như không phải chị Hồng Linh đúng lúc nghe được, len lén nói cho cô biết thì cô thật sự sẽ khó mà đề phòng cho được.
 
Chương 3313


Chương 3313

Bây giờ cô đã biết trước được kế hoạch của Đường Bách Khiêm, đương nhiên có thể chuẩn bị sẵn sàng trước, chắc chắn sẽ không để Đường Bách Khiêm thành công.

Chuyện này Tô Khiết sợ một mình làm không được, cho nên cô chắc chắn phải nói với Nguyễn Hạo Thần.

Trước đây Tô Khiết còn niệm tình cảm của cô và Đường Bách Khiêm, không muốn làm quá quyết tuyệt, cho nên, cô không có để Nguyễn Hạo Thần và Đường Lăng nhúng tay vào chuyện Đường Bách Khiêm.

Nhưng hiện tại thật sự không có gì hay ho để e dè nữa rồi!!

Tô Khiết biết Nguyễn Hạo Thần lát nữa sẽ đến nhà họ Đường, cho nên không có gọi điện cho Nguyễn Hạo Thần, chuyện này vẫn nên nói trước mặt Nguyễn Hạo Thần thì tốt hơn.

Trong điện thoại nói không rõ, hơn nữa gọi điện thoại suy cho cùng cũng không thể đảm bảo an toàn 100%.

Lúc Tô Khiết xuống lầu, bà cụ Đường nói tối nay có một bữa tiệc, là bữa tiệc nhà Bà Viên, Bà Viên đặc biệt gọi điện thoại mời bọn họ, Bà Viên còn đặc biệt nhắc tới phải bảo Tô Khiết đi.

“Là một buổi tụ tập nhỏ trong nội bộ, Bà Viên không có mời quá nhiều người, chỉ mời mấy người có mối quan hệ không tệ với nhà họ Đường, cũng đều là người mà cháu gặp qua, có quen biết, tối nay cháu có muốn đi không?” Bà cụ Đường không có trực tiếp đồng ý thay cho Tô Khiết, bà cụ Đường muốn hỏi thăm ý kiến của Tô Khiết trước.

“Nếu như cháu lo lắng chuyện của cháu và Viên Quân Doanh thì hoàn toàn không cần đâu, Viên Quân Doanh đã biết chuyện của cháu và Nguyễn Hạo Thần rồi, cũng đã biết chuyện của hai bảo bối, cho nên Viên Quân Doanh sẽ không làm gì cháu nữa đâu, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, cháu đi thư thả một chút cũng là không tệ.” Bà cụ Đường sẽ không miễn cưỡng Tô Khiết, bà cụ Đường chỉ nói rõ chuyện.

“Được.” Tô Khiết nghe ra được bà cụ Đường muốn cô đi, nếu bà cụ Đường đã muốn cô đi thì chỗ đó chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, cho nên Tô Khiết không có từ chối.

“Ừm, cháu đồng ý đi là tốt rồi.” Bà cụ Đường nghe thấy Tô Khiết đồng ý thì rất vui, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, bà lo lắng tâm trạng Tô Khiết không tốt, cho nên mới đặc biệt muốn Tô Khiết đi.

“Có thể đưa theo hai bảo bối đi cùng, người đến dự hôm nay đều có thể tin tưởng được, cũng biết chuyện của hai bảo bối, khoảng thời gian này hai bảo bối đều cứ ở nhà không có ra ngoài qua, sắp chán lắm rồi.” Bà cụ Đường không chỉ muốn đưa Tô Khiết ra ngoài thư thả, mà cũng muốn đưa hai bảo bối ra ngoài.

Bà cụ Đường đã xác nhận qua với Bà Viên về những người sẽ có mặt tối nay rồi, đều không có vấn đề gì cả, bữa tiệc còn được tổ chức ở nhà Bà Viên nữa.

Hơn nữa nhà Bà Viên mời khách, không có được mời thì tuyệt đối không dám tự đi đâu, phóng viên gì đó chắc chắn cũng không dám tuỳ tiện đi.

Bà cụ Đường biết bữa tiệc tối nay sẽ tuyệt đối an toàn, nếu không thì bà ta chắc chắn sẽ không đưa hai bảo bối đi đâu.

“Được.” Tô Khiết nghĩ đến khuôn mặt có chút buồn bã của bé Kỳ trước đó, Tô Khiết biết hai bảo bối chắc chắn là đã chán lắm rồi, bà cụ Đường làm việc thì Tô Khiết tuyệt đối rất yên tâm, bà cụ Đường nói không có vấn đề thì chắc chắn sẽ không có vấn đề, cho nên Tô Khiết vốn không có lo lắng.

Lúc này bên trong phòng tranh của Trương Minh Hoàng.

Quản gia Trọng đi vào phòng tranh, nhìn thấy Thành chủ nhà mình đang ngồi ở vị trí cũ, hơn nữa hình như còn đang duy trì cả tư thế cũ nữa.

Quản gia Trọng thầm hít một hơi, cho nên trong mấy tiếng đồng hồ mà ông ta rời khỏi phòng tranh, Thành chủ chỉ ngồi ở đây không có nhúc nhích qua sao?

Một người không hề nhúc nhích máy tiếng đồng hồ như vậy, chỉ e cơ thể đều cứng đờ hết rồi.

Quản gia Trọng vừa lo lắng vừa đau lòng, nhưng quản gia Trọng biết, Thành chủ lúc này căn bản không nghe khuyên, bây giờ ông ta có nói gì thì cũng vô ích.

“Thành chủ, ăn cơm sáng thôi.” Tuy quản gia Trọng biết lúc này ông ta có nói gì thì Thành Chủ cũng không nghe vào tai đâu, nhưng quản gia Trọng vẫn mở miệng nói.
 
Chương 3314


Chương 3314

Cơm thì chắc chắn là phải ăn rồi.

Tối qua Thành chủ không có ăn uống gì, Thành chủ lại thức cả đêm, bây giờ chắc chắn đã đói rồi, không ăn gì thì sao chịu nỗi.

Nhưng Trương Minh Hoàng không có phản ứng gì, vẫn yên lặng ngồi ở đó, như thể căn bản không có nghe thấy lời của quản gia Trọng vậy.

“Thành chủ, bắt kể thề nào thì chúng ta cũng không thể không ăn cơm chứ.” Quản gia Trọng nhìn thầy Thành chủ nhà mình như vậy thì càng đau lòng, lúc này giọng nói của quản gia Trọng như có mang theo vài phần nghẹn ngào.

Cho dù là trong thanh âm của quản gia Trọng có mang theo nghẹn ngào thì Trương Minh Hoàng cũng vẫn không có bắt kỳ phản ứng nào, ông ta lúc này như hoàn toàn đang cô tịch trong thế giới của chính mình, cũng không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào từ thế giới bên ngoài.

“Thành chủ, chúng ta không thể như thế được, sức khoẻ là quan trọng, cơm thì cần phải ăn.” Quản gia trọng lúc này sốt sắng đến sắp khóc rồi, trước đây khi Thành chủ thương tâm vì phu nhân cũng không có như vậy, lúc đó tuy Thành chủ có lúc sẽ nhốt mình trong phòng đến mấy ngày, nhưng lúc ăn cơm thì Thành chủ vẫn ăn cơm đúng giờ.

Nhưng hiện tại Thành chủ ngay cả cơm cũng không ăn nữa.

Bây giờ Thành chủ rất thất vọng, Thành chủ vốn đã kiệt quệ về sức lực và cả tinh thần, Thành chủ lại không nghỉ ngơi, cứ chịu đựng như vậy, nếu như còn không ăn cơm thì hậu quả, quản gia Trọng cũng không dám nghĩ tới nữa.

Nếu như có thể, quản gia Trọng thật hận không thể đút cơm rau vào miệng Thành chủ nhà mình, nhưng suy cho cùng thì quản gia Trọng vẫn không dám, hơn nữa nếu như Thành chủ không ăn thì cho dù quản gia Trọng có đút thì chỉ e cũng đút không vào.

Nhưng hiện tại rất rõ ràng là lời của ông ta Thành chủ căn bản không có nghe lọt tai, ông ta nói gì thì Thành chủ cũng không có phản ứng, ông bây giờ còn có thể làm gì chứ?

Bây giờ còn có chuyện gì có thể thu hút sự chú ý của Thành chủ, có thể khiến Thành chủ đi ra khỏi thế giới cô tịch của chính mình đây?

Quản gia Trọng biết, bây giờ chắc chỉ có chuyện của cô cả nhà họ Đường mới có thể thôi.

Nhưng hiện tại cô cả nhà họ Đường cũng không có chuyện gì đặc biệt, hơn nữa sau chuyện hôm qua, cô cả nhà họ Đường về nhà lớn họ Đường thì không còn ra ngoài nữa, người của bọn họ không vào được nhà cô cả nhà họ Đường, muốn gặp cô cả nhà họ Đường cũng khó.

Thành thiếu chủ tuy cũng phải làm một lần giám định nữa, nhưng cô cả nhà họ Đường nếu như cứ ở mãi trong nhà họ Đường thì chỉ e Thành thiếu chủ căn bản không gặp được cô cả nhà họ Đường, chứ đừng nói là lầy được mẫu giám định cha con.

Quản gia Trọng đang xoắn xuýt thì điện thoại của ông ta chợt nhận được một tin nhắn, quản gia Trọng lấy điện thoại ra xem một cái, sau đó đôi mắt chợt sáng lên.

“Thành chủ, tối nay người của nhà họ Đường sẽ đến nhà Bà Viên tham gia bữa tiệc.” Quản gia Trọng vội vàng nói tin tức mà ông ta vừa nhận được cho Thành chủ nhà mình nghe.

Quản gia Trọng cảm thầy đây tuyệt đối là một tin tốt.

“Thành chủ, lần này tất cả người của nhà họ Đường đều sẽ đi, cô cả nhà họ Đường chắc chắn cũng sẽ đi, nếu như tối nay chúng ta đến nhà họ Viên thì có thể sẽ gặp được cô cả nhà họ Đường.” Thanh âm của quản gia Trọng lúc này mang máng có mang theo vài phần kích động, Thành chủ quan tâm chuyện của cô cả nhà họ Đường như vậy, nhưng Thành chủ vẫn chưa gặp qua cô cả nhà họ Đường.

Thành chủ chắc chắn muốn gặp cô cả nhà họ Đường một lần, cho dù cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đi nữa thì Thành chủ chắc chắn cũng sẽ muốn gặp.
 
Chương 3315


Chương 3315

Điểm này, quản gia Trọng vô cùng chắc chắn.

Hơn nữa quản gia Trọng cảm thấy Thành chủ nhà mình mà nghe được tin tức này chắc sẽ có chút phản ứng gì đúng chứ?

Quả nhiên, Trương Minh Hoàng vốn bắt động kia cuối cùng cũng nhúc nhích rồi, hơn nữa đôi mắt ông ta cũng chằm chậm ngước lên, nhìn về phía quản gia Trọng.

Trong lòng quản gia Trọng hoan hỉ, quả nhiên, vẫn là chuyện của cô cả nhà họ Đường mới có thể khiến Thành chủ nhà mình có phản ứng.

Cho dù trước đó giám định cha con vừa ra kia hiển thị kết quả cô cả nhà họ Đường và Thành chủ không phải cha con đi nữa, Thành chủ vẫn rất quan tâm chuyện của cô cả nhà họ Đường.

Cho dù trước đó giám định cha con vừa ra kia hiển thị kết quả cô cả nhà họ Đường và Thành chủ không phải cha con đi nữa, Thành chủ vẫn rất quan tâm chuyện của cô cả nhà họ Đường.

“Thành chủ, tối nay chúng ta nghĩ cách đến nhà họ Viên, chắc là có thể gặp được cô cả nhà họ Đường đó, chúng ta đi chứ?” Đương nhiên quản gia Trọng không dám quyết định thay Thành chủ nhà mình, chuyện này cần tự Thành chủ quyết định.

“Tôi nợ con bé một lời giải thích.” Khoé miệng Trương Minh Hoàng khẽ động, thanh âm chằm chậm truyền ra, có thể vì đã rất lâu không có lên tiếng, trong thanh âm mang theo vài phần khàn khàn, nhưng quản gia Trọng vẫn rõ ràng nghe được lời của Thành chủ.

Quản gia Trọng sững sờ, nhưng lập tức hiểu được ý của Thành chủ, Thành chủ chắc là nói đến chuyện trước đây Thành thiếu chủ muốn đi lấy mẫu của cô cả nhà họ Đường làm giám định cha con.

Lúc đó Thành chủ đã nói qua, đã quấy rầy đến cô cả nhà họ Đường, nếu như kết quả giám định cha con không khớp thì Thành chủ sẽ đích thân xin lỗi với cô cả nhà họ Đường.

Quản gia Trọng không có ngờ Thành chủ vẫn còn nhớ đến chuyện này không quên, chủ nhân của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ đi xin lỗi người khác, đây chỉ e là chuyện chưa bao giờ có.

Nhưng đây là ý của Thành chủ, quản gia Trọng đương nhiên sẽ không ngăn cản, càng huống hồ bây giờ chỉ cần có một chuyện có thể khiến Thành chủ chú ý, không để một mình Thành chủ ngồi yên bắt động như chết thế kia ở trong phòng nữa, quản gia Trọng đã rất mãn nguyện rồi.

Còn về Thành chủ muốn đi làm gì, thì cứ để Thành chủ làm cái đó, lúc này cho dù Thành chủ nói muốn đâm thủng trời, quản gia Trọng cũng sẽ không ngăn cản, mà chỉ sẽ giúp đỡ thôi!!

Ý của Thành chủ đã quá rõ ràng rồi, tối hôm nay sẽ đi gặp cô cả nhà họ Đường.

“Thành chủ, tôi đi sắp xếp một chút.” Quản gia Trọng cuối cùng cũng thở phào một hơi, chỉ cần Thành chủ không ngồi yên bát động như chết thế kia là được rồi.

Nhưng quản gia Trọng cũng biết buổi tiệc của Bà Viên sẽ không dễ vào như vậy, dù sao thân phận của Ông Viên đặc thù, phòng bị của nhà Ông Viên sẽ không kém hơn nhà họ Đường.

Nhưng tối nay nhà họ Viên có buổi tiệc, muốn đi vào đương nhiên dễ, hơn nữa người của bọn họ sở dĩ không có vào nhà họ Đường, vốn không phải canh phòng của nhà họ Đường quá nghiêm, dù sao đối với người của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ mà nói thì cho dù có canh phòng nghiêm ngặt hơn nữa thì cũng không ngăn được bọn họ.

Bọn họ chẳng qua chỉ là vì e dè thân phận của cô cả nhà họ Đường, cho nên không có dùng một số phương thức đặc thù thôi.

Nhưng đối với nhà họ Viên thì quản gia Trọng không có bát kỳ e dè nào, cho dù thân phận Ông Viên đặc thù đi nữa thì đối với quản gia Trọng mà nói, căn bản không là cái gì.

Cho nên, bữa tiệc của nhà họ Viên tối nay cho dù có tường sắt vách thép đi nữa thì quản gia Trọng cũng có cách đề Thành chủ nhà mình vào được.

Chỉ cần hôm nay cô chủ cả nhà họ Đường xuất hiện ở nhà họ Viên thì Thành chủ nhất định có thể gặp được cô cả nhà họ Đường.
 
Chương 3316


Chương 3316

Tuy trước đây kết quả giám định cha con nói cô cả nhà họ Đường không có quan hệ gì với Thành chủ, nhưng thái độ của Thành chủ đối với cô cả nhà họ Đường không có thay đổi bao nhiêu, đến nỗi lần này Thành chủ gặp mặt cô cả nhà họ Đường, quản gia Trọng còn có chút mong đợi nữa.

Thành chủ thích cô cả nhà họ Đường như vậy, cho dù cô cả nhà họ Đường không phải con gái Thành chủ đi nữa thì nói không chừng cũng có thể khuyên nhủ Thành chủ một chút, để Thành chủ đừng có như lúc nãy nữa.

Quản gia Trọng tin Thành chủ chắc chắn sẽ nghe lời của cô cả nhà họ Đường, hơn nữa với năng lực của cô cả nhà họ Đường thì chắc chắn có thể thuyết phục được Thành chủ thôi.

Thành chủ lần này gặp mặt cô cả nhà họ Đường tuyệt đối là một chuyện tốt.

Cho nên, bắt luận tối nay vào nhà họ Viên có khó đến thế nào đi nữa, quản gia Trọng đều phải sắp xếp tốt, hơn nữa cần phải sắp xếp thoả đáng, tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ sai sót gì.

“Bữa tiệc của nhà họ Viên tối nay là nội bộ.” Trương Minh Hoàng đột nhiên hỏi một câu, nhưng lời nói của ông ta vốn không phải nghi vần, mà là khẳng định, nếu như không phải bữa tiệc nội bộ thì cô cả nhà họ Đường chưa chắn sẽ tham gia.

Dù sao gần đây cô cả nhà họ Đường xảy ra nhiều chuyện như vậy, dưới tình hình này không thể nào tham gia loại tiệc mà không có được kiểm soát tốt, chỉ có thể tham gia một số buổi tụ tập nhỏ mà chỉ có một số người trong nội bộ có thể tin tưởng được đến dự mà thôi.

“Đúng, là buổi tụ tập nội bộ, hơn nữa tối nay không có nhiều người tham gia, người tham gia đều có mối quan hệ không tệ với nhà họ Đường.” Quản gia Trọng mới vừa nhận được tin tức, cho nên quản gia Trọng rất rõ về điểm này.

Cũng chính vì rõ về điểm này, quản gia Trọng mới biết tối hôm nay muốn đền nhà họ Viên là không dễ, nếu như là bữa tiệc lớn thì có thể trà trộn vào trong được, khó là khó tối nay ông Viên chỉ mời có mấy nhà thân thiết có mối quan hệ vô cùng tốt thôi, hơn nữa giữa họ đều là người nhà vô cùng tín nhiệm.

Dưới tình huống này mà muốn giả làm khách trà trộn đi vào thì chắc chắn là không qua được.

Cho nên chỉ có thể nghĩ cách khác.

“Ông Viên? Tôi nhớ hai mươi mấy năm trước, một nhóm quan viên quan trọng mà chúng ta cứu, bên trong hình như có một người họ Viên.” Trương Minh Hoàng vốn không muốn dùng cách khác đề trà trộn vào trong, ông ta muốn quang minh chính đại đi vào, bởi vì chỉ khi quang minh chính đại đi vào, mới có thể quang minh chính đại gặp cô cả nhà họ Đường, cũng dễ giải thích chuyện trước đây hơn.

Quản gia Trọng sững sờ: “Tôi cho người điều tra một chút.” Quản gia Trọng nhớ chuyện cứu viện năm đó, nhưng quản gia Trọng không có trí nhớ tốt như Thành chủ, chuyện của 20 mấy năm trước, ông ta không nhớ rốt cuộc là có người nào nữa.

Nhưng, vẫn có thể tra được, nếu như năm đó thật sự có vị Ông Viên này thì chuyện dễ rồi, quản gia Trọng tuy không nhớ danh sách cụ thể lúc đó, nhưng thân là người có liên quan được cứu viện thì chắc chắn sẽ không quên, Ông Viên có thế nào thì cũng phải chịu ơn.

Hiệu suất của quản gia Trọng cực cao, khoảng một tiếng sau thì đã tra rõ rồi, trong số người mà bọn họ cứu viện năm đó quả nhiên có Ông Viên.

Quản gia Trọng thật sự không thể không khâm phục trí nhớ của Thành chủ nhà mình, cứu viện năm đó là do người của bên Liên Hợp Quốc đích thân đến nhờ người của Quỷ Vực Chỉ Thành, lúc đó người bị tổ chức khủng bồ bắt là những quan viên quan trọng của máy quốc gia, người của mấy quốc gia đó trước sau đều phái người đi cứu viện, nhưng tất cả đều có đi mà không về.

Cuối cùng hết cách, mới nhờ người của Quỷ Vực Chỉ Thành.

Lúc đó Thành chủ mới tiếp quản Quỷ Vực Chi Thành không lâu, cho nên đích thân nhận nhiệm vụ này, nhưng chuyện cụ thể thì đều là ông ta xử lý, Thành chủ không có tiếp xúc chính diện với mấy người đó qua, Thành chủ cũng chỉ xem danh sách nhân viên được cứu về trong báo cáo cuối cùng, không ngờ cách hai mươi mấy năm mà Thành chủ vẫn nhớ được.

Hơn nữa vị Ông Viên này lúc đó vẫn không phải là quan viên đặc biệt quan trọng, ông ta đi cùng với thầy của mình, nhưng, thầy của ông ta lúc đó không có về, không có bị bắt.
 
Chương 3317


Chương 3317

“Cầm danh thiếp của tôi đến Viên phủ, tôi muốn viếng thăm vị Ông Viên này.” Nếu chuyện đã chắc chắn rồi thì Trương Minh Hoàng trực tiếp bắt đầu hành động.

Quản gia Trọng nghe thấy lời của Thành chủ nhà mình thì liền sững sờ, đem danh thiếp của Thành chủ đến Viên phủ?

Đây tuyệt đối là lần viếng thăm có quy cách nhất trước giờ của Thành chủ rồi, ông ta theo bên cạnh Thành chủ 40 năm, Thành chủ trước đây chưa từng đem danh thiếp đi thăm viếng bắt kỳ ai.

Đương nhiên với năng lực và thân phận của Thành chủ, người khác đều nghĩ mọi cách đến viếng thăm Thành chủ, Thành chủ còn không có hội đi thăm viếng người khác với quy cách lễ tiết cao như vậy nữa.

Vị Ông Viên này có thể là đã phá lệ của Thành chủ rồi, đương nhiên quản gia Trọng biết không phải vì Ông Viên này đặc biệt, mà là hưởng sái cô cả nhà họ Đường thôi.

Quản gia Trọng nghĩ nghĩ, nếu như trước đây Quỷ Vực Chi Thành và nhà họ Đường không có mấy mâu thuẫn kia, thì có phải Thành chủ có thể trực tiếp cầm danh thiếp đến nhà họ Đường thăm viếng không, như thế thì có thể trực tiếp gặp cô cả nhà họ Đường rồi.

Nhưng, trước đây Quỷ Vực Chỉ Thành và nhà họ Đường đích thực đã xảy ra quá nhiều chuyện, lần đầu tiên suýt nữa đã huỷ Đường Lăng, lần thứ hai suýt nữa đã huỷ Đường Vân Thành, nếu như Thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành thật sự đến thăm nhà họ Đường, thì chỉ e sẽ trực tiếp bị nhà họ Đường đuổi đánh ra ngoài, chứ đừng nói là gặp cô cả nhà họ Đường.

Quản gia Trọng đang nghĩ thì Trương Minh Hoàng lại bổ sung một câu: “Hôm nay.”

Quản gia Trọng khẽ sững sờ, sau khi phản ứng lại thì không nhịn được mà muốn cười, quản gia Trọng đương nhiên biết Thành chủ chắc chắn là muốn đến thăm nhà họ Viên vào hôm nay rồi, dù sao chỉ có tối nay là cô cả nhà họ Đường mới đi đến nhà họ Viên thôi.

Thành chủ nhà mình nhắn mạnh rõ ràng như vậy là sợ ông ta không hiểu sao? Ông ta theo bên cạnh Thành chủ 40 năm rồi, sao có thể không hiểu?

Thành chủ rõ ràng là nghĩ nhiều rồi!!!

Nhưng điều này cũng đủ thể hiện sự đặc biệt và xem trọng của Thành chủ đối với cô cả nhà họ Đường.

“Tôi hiểu, bây giờ tôi đi sắp xếp ngay.” Quản gia Trọng đáp, khoé môi khẽ cong lên, lúc rời đi, cảm giác như bước chân cũng nhẹ nhàng đi không ít.

Quản gia Trọng rời khỏi phòng tranh xong thì trực tiếp đến Viên phủ, đúng lúc Ông Viên vẫn chưa ra ngoài, quản gia Trọng liền trực tiếp đưa danh thiếp của Thành chủ nhà mình.

Khi quản gia của Viên phủ nhận được danh thiếp thì có chút kỳ quái, bây giờ ai còn dùng danh thiếp chứ, không phải đều dùng điện thoại liên lạc hết sao? Vừa nhanh vừa tiện nữa!

Nhưng mà quản gia Viên phủ mở danh thiếp ra, nhìn thấy mấy chữ Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành thì sắc mặt lập tức thay đổi, quản gia Viên phủ nhanh chóng ngẳng đầu nhìn về phía quản gia Trọng: “Đây, đây là thật sao?!”

“Đương nhiên là thật, kính xin quản gia giao cho Ông Viên, tôi và thành chủ cũng xem như là bạn cũ của Ông Viên.” Quản gia Trọng nói ra lời này vẻ mặt rất tự nhiên, nếu hôm nay không vì chuyện của cô cả nhà họ Đường, thành chủ nhà ông sợ là cũng không nhớ nổi có một người Ông Viên này, nhưng mà dù thế nào, năm đó đúng là Thành chủ đã cứu Ông Viên, có ân cứu mạng với Ông Viên, nói là bạn cũ cũng không xem là quá đáng.

Huống chỉ, chỉ sợ không ai không muốn kết giao với Quỷ Vực Chỉ Thành.

“Được, được, tôi đi ngay.” Quản gia Viên phủ đâu còn dám trì hoãn, ông ta thân là quản gia Viên phủ nên biết nhiều chuyện hơn người khác, huống chỉ gần đây lộ ra nhiều chuyện liên quan đến Quỷ Vực Chỉ Thành như vậy, bây giờ sợ là không ai không biết sự lợi hại của Quỷ Vực chi Thành.

Quản gia Viên Phủ vốn là muốn trực tiếp mời quản gia Trọng vào, nhưng mà quản gia Trọng kiên trì đợi bên ngoài.
 
Chương 3318


Chương 3318

Quản gia Viên phủ trực tiếp chạy vào nhà chính, Ông Viên vừa thay xong quần áo chuẩn bị ra ngoài, nhìn thấy quản gia vội vã chạy đến có chút bắt ngờ: “Sao vội vã như vậy? Có chuyện gì?”

“Thưa ngài, danh thiếp.” Quản gia đưa danh thiếp trong tay đến trước mặt Ông Viên, thầy Ông Viên lộ vẻ nghỉ hoặc, nhanh chóng giải thích: “Danh thiếp của Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành.”

“Danh thiếp của Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành?” Ông Viên rõ ràng kinh sợ: “Danh thiếp của Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành?”

Ông Viên nói lại hai lần, nhưng mà giọng điệu hai lần lại khcá biết.

Chuyện năm đó được người Quỷ Vực Chi Thành cứu Ông Viên đương nhiên vẫn nhớ, sau đó ông ta cũng muốn đi cảm ơn người Quỷ Vực Chỉ Thành, thế nhưng sau khi người Quỷ Vực Chỉ Thành cứu bọn họ thì trực tiếp bỏ đi, ông ta cũng không có cơ hội cảm ơn.

Về sau ông ta cũng máy lần nghe ngóng muốn tìm ân nhân cứu mạng, nhưng mà căn bản không tìm được người năm đó cứu mình.

Sau này ông ta liên hệ một số người ở phân bộ của Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng mà người ở phân bộ căn bản không thấy được mặt của người tầng trên, lại càng không có khả năng đưa ông ta đến trước mặt ân nhân cứu mạng.

Cho nên mấy năm nay, ông ta thậm chí còn không có cơ hội nói một tiếng cảm ơn với ân nhân cứu mạng năm đó.

Ông Viên nhớ đến người cầm đầu lúc đó cứu bọn họ, khí vũ phi phàm, kinh vi thiên hạ!

Lúc ấy ông ta mơ mơ màng màng không nhìn rõ, chỉ cảm thấy giống như có tiên nhân hạ phàm đến cứu bọn họ, lúc ấy ông ta nhớ có người gọi người đó là thành chủ.

Ông Viên biết năm đó người cứu bọn họ là người Quỷ Vực Chi Thành, cho nên người nọ chính là Thành Chủ Quỷ Vực Chi Thành.

Sau khi ông ta biết người cứu mình chính là Thành chủ của Quỷ Vực Chỉ Thành thì bỏ qua ý định tìm người, ông ta cũng biết Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành không phải là người mà ông ta muốn gặp là gặp được.

Mà Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành dù năm đó cứu ông ta, nhưng mà sợ là Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành ngay cả ông ta là ai cũng không biết.

Bây giờ Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành lại gửi danh thiếp đến?!

Đây đến cùng là chuyện gì?

“Người đâu? Người đâu?” Cho dù là chuyện gì, cũng không quan tâm vì sao Quỷ Vực Chỉ Thành lại gửi danh thiếp đến cho ông ta, Ông Viên bây giờ chỉ muốn thấy người, đây chính là ân nhân cứu mạng của ông ta, hơn nữa còn là Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thhành.

“Người đưa danh thiếp đang ở bên ngoài, nói là quản gia của Quỷ Vực Chi Thành.” Viên quản gia nhìn thấy Ông Viên kích động như vậy, càng không dám chậm trễ: “Tôi vốn là muốn mời người đi vào, nhưng mà ông ấy kiên trì đợi ngài bên ngoài.”

“Nhanh, nhanh dẫn ta đến gặp.” Trong giọng nói của Ông Viên có sự vội vàng không hề che giấu, vừa nói vừa cất bước ra bên ngoài, ân nhân ông ta tìm nhiều năm như vậy bây giờ đã đến cửa, ông ta sao có thể không vội đến gặp.

Lúc Ông Viên đến gần cửa chính thì thây quản gia Trọng, lúc nhìn thấy quản gia Trọng, Ông Viên ngắn người ra, người này ông ta biết, mặc dù cách hơn hai mươi năm, Ông Viên vẫn liếc mắt là nhận ra quản gia Trọng.

Ông ta nhớ người lúc đó theo sát vị thành chủ kia chính là người này, đây là quản gia của Quỷ Vực Chỉ Thành?

Tính ra thì cũng là ân nhân của ông ta, lúc đó Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành chỉ lộ diện lức đầu, chuyện sau đó phân nửa đều do người quản gia này xử lý.
 
Chương 3319


Chương 3319

“Ông là quản gia của Quỷ Vực Chi Thành? Tôi nhớ ông, ông là ân nhân cứu mạng của tôi, năm đó là mấy người đã cứu tôi.” Lúc này Ông Viên thấy người, nhận ra người, biết không phải là có người giả mạo, trong lòng càng không nhịn được kích động.

“Ông Viên, năm đó cứu ông là Thành chủ của chúng tôi.” Quản gia Trọng nhìn thầy thái độ của Ông Viên lúc này là biết chuyện tiếp theo cũng sẽ không quá khó, nhưng mà công lao này quản gia Trọng cũng không dám nhận, đều là công lao của Thành chủ, năm đó nếu không có Thành chủ, bọn họ căn bản không tìm thấy được những quan viên này, càng không có khả năng thành công cứu bọn họ ra.

Mặc dù sau đó Thành chủ vẫn luôn không lộ diện, nhưng lúc tìm kiếm khó khăn nhát, đều dựa vào Thành chủ bọn họ!!

“Vâng, vâng, tôi biết, là Thành chủ của các ông đã cứu tôi.” Ông Viên liên tục gật đầu, chuyện qua hai mươi năm, ký ức của ông ta đối với người thanh niên giống thiên nhân hạ phạm ấy vẫn còn mới mẻ, không kể lúc ấy ông ta chỉ liếc nhìn người thanh niên một cái.

“Máy năm nay, tôi vẫn luôn cảm tạ ân cứu mạng của Thành chủ, chỉ là tiếc lực của tôi không đủ để gặp Thành chủ, nhưng mà ân cứu mạng của Thành chủ tôi vẫn luôn ghi khắc trong lòng.” Lúc này cảm xúc của Ông Viên rõ ràng xúc động, ông ta là một người biết nhớ ân, chuyện năm đó, nếu không phải người của Quỷ Vực Chi Thành đến cứu bọn họ, bọn họ khẳng định chỉ còn một con đường chết, hơn nữa sẽ chết rất thảm.

Nói Quỷ Vực Chi Thành là phụ mẫu tái sinh của ông ta cũng không quá.

Quản gia Trọng khẽ cười cười, nhớ là được rồi, nhớ thì chuyện tiếp theo dễ làm rồi.

“Quản gia, nhanh, mời vào.” Ông Viên lúc này mới ý thức được quản gia của Quỷ Vực Chỉ Thành vẫn còn đứng bên ngoài, liên tục mời người tiến vào.

“Ông Viên không cần phải khách khí, hôm nay tôi đến đưa danh thiếp của thành chủ chúng tôi, Thành chủ của chúng tôi muốn xế chiều hôm nay bái phỏng Ông Viên, không biết Ông Viên có tiện không?” Quản gia Trọng không đi vào, ông bây giờ chỉ là đến đưa danh thiếp, mấu chốt vẫn là chuyện phía sau.

Ông Viên rõ ràng sửng sốt, trên mặt lộ rõ máy phần kinh ngạc: “Ông nói, Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành muốn đến bái phỏng…đến làm khách?”

Ông Viên lúc này có chút không tin vào tin tức nghe được, Ông Viên vốn là cho rằng quản gia Quỷ Vực Chi Thành cầm danh thiếp thành chủ đến tìm ông ta, có thể là có gì cần ông ta giúp đỡ, đương nhiên ông ta cũng không biết có cái gì có thể giúp Quỷ Vực Chỉ Thành?

Dù sao theo ông ta, Quỷ Vực Chỉ Thành không có gì không làm được!!

Nhưng mà bây giờ xem ra không phải quản gia Quỷ Vực Chi Thành tìm ông ta, mà là Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành muốn đến phủ ông ta?!

Đây là chuyện Ông Viên không thể nào ngờ được, càng không thẻ tin được, Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành sao có thể đến bái phỏng chứ?

Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành sao lại muốn đến bái phỏng ông ta?

Mặc dù nói năm đó Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành cứu ông ta, nhưng mà ông ta và Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành không kéo được chút quan hệ nào, Quỷ Vực Chi Thành cứu người nhiều như vậy, sợ là cũng không biết ông ta là ai?

Vì sao lại đến tìm ông ta?

Đến cùng là có chuyện gì đây?

Lúc này Ông Viên thật sự nghĩ không rõ, cho nên nhất thời cũng quên đáp lại.

“Sao thế? Ông Viên đây là không hoan nghênh sao?” Quản gia Trọng thầy ông ta không trả lời, có ý hỏi một câu.

“Không, không, sao có thể, sao có thể không hoan nghênh, hoan nghênh, hoan nghênh, vô cùng hoan nghênh.” Ông Viên hoàn hồn, liên tục đáp lời, mặc dù không nghĩ ra tại sao Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành lại đến tìm ông ta, nhưng mà đây chính là ân nhân cứu mạng của ông ta.
 
Chương 3320


Chương 3320

Ân nhân cứu mạng muốn đến, sao ông ta có thể không chào đón.

Phải hoan nghênh, mặc kệ Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành muốn gì, ông ta cũng hoan nghênh, cho dù hôm nay Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đến lấy lại cái mạng này của ông ta, ông ta cũng sẽ không chút do dự.

“Đã như vậy, chúng ta hẹn trước, xế chiều hôm nay Thành chủ chúng tôi sẽ đến cửa bái phỏng.” Quản gia Trọng cuối cùng thở dài một hơi, việc này xem như đã xong bước đầu.

“Được, được, tôi ở nhà đợi Thành chủ đền.” Ông Viên không dám chậm trễ, dùng sức gật đầu, vốn là xế chiều hôm nay ông ta còn có một chuyện quan trọng phải làm, nhưng mà giờ này ông ta hoàn toàn không quan tâm đến.

Ân cứu mạng, nhiều năm không thể báo đáp như vậy, bây giờ ân nhân cứu mạng muốn đền, chuyện có quan trọng mấy ông ta cũng đầy đi.

Ông Viên cũng nhớ đến chuyện tối hôm nay muốn đãi tiệc ở nhà, buổi tụ hội tối hôm nay chỉ mời máy người mà ông ta tin tưởng nhát, lúc ấy bà cụ Đường còn cố ý hỏi có người nào, bà cụ Đường nghe không có người ngoài không tin được đến mới đồng ý đến.

Tối nay chỉ mời những người ông ta tin tưởng nhất, lúc đó bà cụ Đường còn cố ý hỏi có những người nào, bà cụ Đường nghe thấy không có người ngoài thì mới đồng ý.

Cho nên nếu có người ngoài thì sợ là không thể giải thích được với bà cụ Nhà họ Đường.

Nhưng Ông Viên nghĩ đến Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành là người bận rộn, Thành chủ nói sẽ đến vào buổi trưa, cho dù có chuyện gì thì chắc chắn cũng nói nhanh chóng, Thành chủ bận rộn như vậy, nói chuyện xong thì sẽ rời đi, ông ta cũng không có mặt mũi lớn đến mức có thể mời Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành làm khách ở nhà mình.

Cho nên Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đến đây cũng không trùng với bữa tiệc tối nay.

Ông Viên vốn còn muốn hỏi thời gian cụ thể, nhưng lại cảm thấy không tôn trọng với ân nhân cứu mạng nên cũng không hỏi nhiều.

Ông Viên quyết định chiều nay không ra khỏi cửa, cứ ở nhà chờ Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành.

Quản gia Trọng rất hài lòng, khẽ gật đầu rồi cười cười, sau đó mới rời đi.

Mọi chuyện vô cùng thuận lợi, khi quản gia Trọng quay về báo cáo với Thành chủ nhà mình thì phát hiện Thành chủ không còn im lặng giống như lúc trước.

“Thành chủ, chiều này ngài đến Viên phủ là muốn nói chuyện gì với Ông Viên sao?” Quản gia Trọng nghĩ đến chuyện Thành chủ nhà mình dễ dàng đến thăm hỏi như vậy, hơn nữa còn muốn kéo dài đến bữa tiệc buổi tối, chắc chắn phải nói chuyện gì đó, nhưng Thành chủ và Ông Viên lại không qua lại, vậy thì nói chuyện gì chứ?

Thành chủ nên suy nghĩ sớm một chút, cũng không thể đến lúc đó ngồi im lặng được.

“Không có.” Trương Minh Hoàng rất tự nhiên nói một câu, ông ta thật sự không nghĩ tới chuyện này, hơn nữa từ trước đến nay ông ta không nói nhiều, mấy năm nay càng như thế, hiện tại ông ta không quan tâm chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, vậy thì sao có thể quan tâm đến việc bịa chuyện nhảm nhí này chứ.

Hơn nữa ông ta đột nhiên đến Viên phủ như vậy là có chút không hợp lý, chẳng bằng không nói gì cả.

“Thành chủ, không lẽ ngài định đến đó ngồi im lặng đó chứ?” Quản gia Trọng bị Thành chủ nhà mình làm cho hoảng sợ, Thành chủ đúng là Thành chủ, quả nhiên là… Không giống người bình thường!!

Nhưng nếu cứ ngồi im như vậy thì không xấu hỗ hay sao?!

Quản gia Trọng đột nhiên nghĩ đến từ trước đến nay Thành chủ thích làm gì thì làm, chưa bao giờ để ý tới ánh mắt của người khác, cũng chưa bao giờ chịu ảnh hưởng từ người khác, vì vậy dù Thành chủ ngồi im cũng sẽ không xấu hổ, chỉ đáng thương cho Ông Viên, đến lúc đó Viên đại chắc chắn vừa xấu hổ vừa khó hiểu.
 
Chương 3321


Chương 3321

“Thành chủ, hay là chúng ta chuẩn bị một chút đi.” Quản gia Trọng nghĩ lần này cũng coi như là có chuyện cần nhờ vả người ta, không thể để Ông Viên quá khó chịu, hơn nữa quản gia Trọng cảm thầy nếu tìm Ông Viên giúp đỡ thì cũng nên báo đáp Ông Viên một chút.

Trương Minh Hoàng ngước mắt nhìn về phía ông ta.

“Thành chủ, Quỷ Vực Chỉ Thành của chúng ta vừa nghiên cứu thành công một loại thuốc mới, các quốc gia khác đang mong mà không được, hay là chúng ta cho Ông Viên một chút.” Quản gia Trọng đề nghị, đương nhiên quản gia Trọng cũng biết bọn họ đột nhiên đến nhà như vậy, đột ngột tặng quà cũng có chút không thích hợp.

Nhưng dù sao cũng tốt hơn là ngồi im, hơn nữa bọn họ cho Ông Viên thứ tốt như vậy, đến lúc bữa tiệc bắt đầu thì Ông Viên cũng không thể đuổi bọn họ đi, quản gia Trọng cảm thấy kế hoạch này đúng là một công ba việc, không thể tốt hơn.

“Ừ.” Trương Minh Hoàng không phản đối đề nghị của quản gia Trọng, nếu là chuyện khác thì Trương Minh Hoàng tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian suy nghĩ, cho nên có thể thấy được ông ta coi trọng chuyện này thế nào.

Đương nhiên Trương Minh Hoàng không phải coi trọng Ông Viên, mà là cô cả nhà họ Đường.

“Được, hiện tại tôi đi sắp xếp, hôm nay thuốc mới không thể đưa tới kịp, nhưng trong vòng năm ngày có thể giao đến tay Ông Viên.” Quản gia Trọng thấy Thành chủ nhà mình đồng ý thì thở phào nhẹ nhõm, tốt lắm, dù sao chiều nay ông ta chắc chắn sẽ đi theo Thành chủ, ông ta thật sự không muốn ngồi im như thế.

Bình thường ông ta và Thành chủ ngồi im cũng không sao, nhưng tình hình hiện tại hoàn toàn không giống vậy.

Quản gia Trọng cảm thấy chuyện này nói không có bằng chứng, cho nên chuẩn bị một phần tài liệu, hơn nữa quản gia Trọng cảm thấy mình phải nghĩ ra một lý do.

Dù sao các nước khác đang muốn mua cũng không được loại thuốc mới này, ông ta cứ đưa cho Ông Viên như vậy thì chỉ sợ Ông Viên sẽ nghỉ ngờ bọn họ.

Quản gia Trọng làm việc rất cần thận chu đáo, quản gia Trọng đã ra tay thì không có chuyện gì là không tốt.

Ông Viên quay về ăn cơm trưa xong thì không định ra ngoài.

Bà Viên có chút kỳ lạ: “Không phải ông nói chiều nay có chuyện quan trọng sao? Vì sao lại không ra ngoài? Ông không đi thì các cuộc họp sẽ bị trì hoãn.”

“Tôi lùi thời gian lại rồi.” Ông Viên nghĩ đến chuyện có thể nhìn thấy ân nhân cứu mạng, hơn nữa còn là Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành, tâm trạng rất kích động.

“Lùi lại? Vì sao lại lùi lại? Bởi vì bữa tiệc tối nay sao? Ông không cần quan tâm bữa tiệc tối nay, tôi đã sắp xếp xong rồi.” Bà Viên càng kỳ lạ, tuy rằng bà Viên không biết ông ta có chuyện gì, nhưng khi ông ta nhắc tới thì biết chuyện đó vô cùng quan trọng.

“Không phải, chiều nay có khách quý.” Ông Viên không nhịn được cười, có lẽ bởi vì kích động hoặc là phần khích, trên mặt đầy hồng hào.

“Khách quý? Khách quý gì? Đến nhà sao? Sao tôi không nghe ông nói qua?” Bà Viên sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn ông ta.

Hiện tại Ông Viên ở vị trí này, được ông ta gọi là khách quý cũng không nhiều lắm, ngay cả ông cụ nhà họ Đường cũng sẽ không có một câu khách quý.

Đương nhiên bởi vì quan hệ của bọn họ và nhà họ Đường vốn dĩ rất tốt!!

Hiện tại trong nước Z còn có ai được Ông Viên gọi một tiếng khách quý.

Hơn nữa bà Viên thây được lúc Ông Viên nói lời này thì mang theo sự kính trọng, thậm chí là kính nễ!!

Hiện tại trong nước Z có người nào làm cho ông ta kính nể như vậy?
 
Chương 3322


Chương 3322

Bà Viên nhất thời thật sự không nghĩ ra được ai.

Đương nhiên nếu không phải là người nước Z mà là người nước khác, với địa vị của Ông Viên thì người nước khác đến thăm hỏi cũng phải thông qua chính phủ, tuyệt đối không thể tùy tiện như thế, càng không thể lặng lẽ gặp mặt ở nhà.

“Bà còn nhớ chuyện hai mươi bảy năm trước không? Tôi đã nói với bà lúc ấy người Quỷ Vực Chi Thành đã cứu tôi, chiều nay người đến đây là Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành.” Ông Viên suy nghĩ, vẫn nói cho bà Viên, néu Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành chọn đền nhà thì chắc chắn không thể giấu giếm người nhà của ông ta.

“Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành?” Bà Viên khiếp sợ lên tiếng: “Vì sao? Vì sao ông ta muốn tới nhà của chúng ta? Ông ta… Ông ta cứu mạng của ông, chúng ta biết ơn ông ta, nhưng chuyện này quá đột ngột, quá bất ngờ.”

Bà Viên cũng quá kinh ngạc, hơn nữa bà ta không hiểu vì sao Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đột nhiên đến nhà họ Viên.

“Tôi cũng biết quá đột ngột, nhưng ông ta là ân nhân cứu mạng, cho dù lý do của ông ta là gì thì tôi cũng phải chào đón.” Ông Viên cũng không phải chưa từng nghi ngờ, nhưng cho dù ông ta nghỉ ngờ thế nào thì cũng phải làm như vậy.

“Không lẽ có vấn đề gì? Không lẽ bọn họ có mục đích gì khác?” Bà Viên nghe ông ta nói như vậy thì càng lo lắng.

Ông Viên lại cười: “Đó là Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành, với địa vị của tôi thì sợ là ông ta cũng không có chuyện gì cần nhờ vả.” Ông Viên biết rõ điều này, Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành muốn gì thì có cái đó, ông ta chắc chắn không có gì để Quỷ Vực Chi Thành nhờ vả.

“Bà nói có mục đích khác?” Ông Viên hơi dừng một chút: “Tôi nói cho bà biết ông ta là người chính trực không thích gò bó, một người ngay thẳng, ông ta vốn khinh thường những chuyện gài bẫy người khác.”

Tuy rằng Ông Viên chỉ thầy một mặt của Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng Ông Viên cảm thấy mình không nhìn lầm người.

“Nhưng gần đây nhà họ Đường xảy ra mấy chuyện có liên quan đến Quỷ Vực Chỉ Thành, thủ đoạn của Quỷ Vực Chi Thành rất trơ trến, suýt nữa hủy hoại Đường Lăng và Đường Vân Thành.” Bà Viên cẩn thận, suy nghĩ nhiều.

“Tôi cảm thầy những chuyện đó không liên quan đến Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành.” Ông Viên nói lời này thì giọng điệu chắc chắn, ông ta tin tưởng Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành không phải là người như vậy.

“Lúc đó ông chỉ nhìn ông ta một chút, sau đó chưa từng tiếp xúc qua, sao ông có thể khẳng định như vậy.” Bà Viên không đồng tình với cách nói của Ông Viên.

“Ông ta là ân nhân cứu mạng của tôi, nếu năm đó không có ông ta, sợ là tôi đã biến thành một đống xương rồi.” Chuyện đó đã khắc sâu trong lòng Ông Viên.

“Hơn nữa nếu lúc đó ông ta không dẫn người chạy tới cứu viện thì tôi không biết mình phải chịu tra tắn thế nào.” Năm đó Ông Viên cũng tận mắt nhìn thầy bạn của mình đã chịu tra tấn thế nào, đó là muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.

Nếu người Quỷ Vực Chỉ Thành không chạy đến kịp thì ông ta sẽ chịu tra tắn như thế, hiện tại ông ta nhớ lại tình hình lúc đó thì cảm thấy rùng mình.

“Được rồi, dù sao ông cũng đã hẹn với người ta, cũng không thể đổi ngày khác.” Mặc dù lúc đó Bà Viên không tận mắt nhìn thấy, sau đó bà ta nghe Ông Viên kể lại thì trong lòng cũng run sợ, cho dù nói thế nào thì lúc trước người Quỷ Vực Chi Thành đã cứu chồng bà ta, bà ta cũng không phải là người không biết ơn.

Chẳng qua gần đây Quỷ Vực Chi Thành làm những chuyện đó với nhà họ Đường nên bà ta không nhịn được lo lắng.
 
Chương 3323


Chương 3323

Hiện tại hai bên đã hẹn gặp, lại là ân nhân cứu mạng, vì vậy cũng không dễ từ chối, chỉ hy vọng Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành thật sự không có mục đích xấu gì.

“Vậy bữa tiệc tối nay có cần dời qua ngày khác không?” Bà Viên vẫn có chút không yên tâm, nhát là tối nay người nhà họ Đường sẽ đến, hơn nữa bà cụ Đường nói tối nay sẽ đưa cô cả nhà họ Đường và hai bé cưng đến đây.

Bà Viên đã sớm nghe chuyện hai bé cưng nhà họ Đường, nhưng vẫn chưa gặp qua, bà Viên vô cùng mong chờ.

Nhưng bởi vì bà ta biết hai bé cưng nhà họ Đường sẽ tới nên phải cẩn thận hơn.

“Không cần đâu, Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành là ai chứ, bà cảm thấy ông ta sẽ luôn ở nhà chúng ta, đợi đến bữa tiệc tối nay sao? Bà nghĩ nhiều rồi, đó là chuyện không thể nào.” Ông Viên không nhịn được cười, Ông Viên cũng không dám nghĩ đến chuyện đó, vốn là chuyện không thể nào.

Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành hiếm khi xuất hiện, nghe nói số người bên ngoài gặp được Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành chỉ đếm trên đầu ngón tay, bình thường có vô số người muốn mời Thành chủ Quỷ.

Vực Chi Thành, nhưng không có ai mời được.

Nghe nói tính cách của Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành rất lạnh nhạt, bình thường không qua lại với người ngoài, nghe nói mấy năm nay cho dù người của Quỷ Vực Chỉ Thành nhìn thấy Thành chủ của mình cũng ngày càng ít.

Cho nên Ông Viên không nghĩ Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành sẽ ở lâu trong Viên phủ.

Ông Viên nghĩ cho dù lý do Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành đến đây là gì thì chắc chắn nói xong cũng sẽ lập tức rời đi.

Đương nhiên Ông Viên cũng thầy người ngay thẳng như Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành sẽ không có mục đích đen tối gì, cho nên Ông Viên cũng không quá lo lắng.

Bà Viên nghe ông ta nói vậy thì không nói thêm nữa, bà ta vẫn tin tưởng suy đoán của chồng mình, dù sao người có thể ngồi ở địa vị này thì ánh mắt nhìn người không thể sai được.

“Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành có nói máy giờ sẽ đến đây không? Tôi có cần chuẩn bị gì không?” Bà Viên tin tưởng chồng mình nên không nghĩ nhiều nữa, mà nghĩ cách tiếp đón vị khách quý này thế nào.

Không phải chỉ là khách quý sao? Người ta không chỉ là Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành, càng quan trọng hơn là ân nhân cứu mạng của bọn họ.

“Quản gia kia không nói thời gian cụ thể, tôi cũng không hỏi nhiều, cho nên tôi định trưa nay không ra ngoài mà chờ ở nhà, có cần chuẩn bị gì không à? Nói thật tôi cũng không biết phải chuẩn bị gì, đó là Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, sợ là chúng ta có chuẩn bị thế nào cũng chưa chắc lọt vào mắt người ta, không phải nói người ta xem thường, nhưng Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành có kiến thức sâu rộng, cho nên bà cứ xem rồi chuẩn bị.” Bình thường Ông Viên cũng không quan tâm những việc này, hôm nay nếu không phải vị khách này quá đặc biệt, Ông Viên vốn sẽ không nhắc tới chuyện này.

Bà Viên nghe được ông ta nói thì lập tức cảm thấy áp lực nặng như núi, không nhịn được thở dài một hơi: “Ông vừa nói vậy làm cho tôi cảm giác lo lắng, rốt cuộc Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành là người thế nào?”

“Lúc đó tôi chỉ mơ màng nhìn ông ta một cái…” Ông Viên suy nghĩ, sau đó chỉ nói hai câu: “Thần tiên giáng trần, có một không hail!”

Lúc Ông Viên nhìn Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành thì trong đầu xuất hiện suy nghĩ này đầu tiên, chuyện xảy ra hơn hai mươi năm, Ông Viên nhớ lại thì vẫn có suy nghĩ này.

“Có phải hôm nay tôi cũng có thể mở mang kiến thức biết được thần tiên là như thế nào đúng không?” Bà Viên không nhịn được cười, xem thường cách nói của Ông Viên: “Tôi thấy lúc đó ông đang nằm mơ thì co.

“Chắc chắn là không phải, mặc dù lúc đó tôi có chút mơ màng, nhưng tôi thật sự nhìn thấy, nếu bà không tin thì chiều nay gặp được rồi sẽ biết.” Ông Viên có chút không phục.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top