Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 3284


Chương 3284

Anh ta có chút nghỉ ngờ về chỉ số thông minh của Thành thiếu chủ rồi.

Cậu Tô muốn mỉa mai Thành thiếu chủ, anh ta đoạt lấy bản kết quả xét nghiệm: “Thành thiếu chủ xem không hiểu sao? Nào, để tôi phân tích giúp Thành thiếu chủ nhé.”

Đối với bản giám định ADN này thì chỉ cần nhìn vào phần trăm tương thích là được rồi.

Một vấn đề đơn giản như vậy mà Thành thiếu chủ này lại không hiểu, thật sự khiến người ta không nói nên lời mà.

Cậu Tô nhìn thoáng qua kết quả xét nghiệm ADN, khi nhìn thấy kết quả cuối cùng, sắc mặt anh ta cũng thay đổi, lúc này hoàn toàn quên mất chuyện mỉa mai Thành thiếu chủ nữa, anh ta cũng nhìn nhân viên giám định, ngạc nhiên hỏi: “Đây là sao?”

Cũng giống như Thành thiếu chủ, lúc này anh ta cũng có tâm trạng giống như Thành thiếu chủ.

Bây giờ Cậu Tô rốt cục cũng hiểu được ý tứ của Thành thiếu chủ rồi, không phải là Thành thiếu chủ xem không hiểu, mà là kết quả này khiến người ta không muốn chấp nhận.

Phần trăm tương thích lại bằng không, vậy mà lại bằng không?

Đây là chuyện gì vậy?

Sao có thể?

Sao lại là không phần trăm?

Cậu Tô hiểu không phần trăm có nghĩa là gì.

“Sao vậy?” Tiểu Cửu kinh ngạc nhìn phản ứng của hai người, hai người này bị sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì vậy.

Chú Lương đứng bên cạnh không lên tiếng, sắc mặt có hơi nặng nề, sau đó âm thầm thở dài, xem ra kết quả này không như ý muốn của hai người, cho nên mới có phản ứng như vậy.

Bây giờ ông ta không cần nhìn kết quả xét nghiệm ADN, chỉ cần nhìn phản ứng của hai người là đã biết đáp án, chắc chắn kết quả xét nghiệm ADN là cô Đường không phải con gái của Thành chủ.

Khi ông ta biết được cô Đường là con gái nhà họ Tô, biết được ba của cô Đường là Tô Trung Phương thì ông ta đã biết cô Đường có thể không phải là con gái của Quỷ Vực Chỉ Thành rồi.

Ông ta cũng đã nói với Thành chủ, quản gia Trọng cũng cho người đi điều tra, chứng cứ mà quản gia Trọng tìm được cũng cho thấy cô Đường là con gái của Tô Trung Phương, không phải của Thành chủ.

Cho nên chú Lương đã không còn hy vọng gì với chuyện này nữa, nhưng Thành thiếu chủ muốn điều tra, mấy đứa nhỏ cũng muốn có được kết quả, Thành chủ không ngăn cản, nên tự nhiên ông ta cũng không thể ngăn cản.

Hày, có vẻ như kết quả bây giờ sẽ khiến mấy đứa trẻ thất vọng rồi!

Nhân viên giám định hơi hoảng sợ trước ánh mắt đầy sát khí của Thành thiếu chủ và Cậu Tô, anh ta chịu trách nhiệm làm giám định ADN, còn những chuyện khác không liên quan gì đến anh ta, sao Thành thiếu chủ và Cậu Tô lại nhìn anh ta như vậy chứ?

“Anh giải thích cho tôi 0% này có nghĩa là gì? Tại sao lại là 0%2” Thành thiếu chủ rõ ràng không muốn chấp nhận kết quả như vậy, sao lại là 0%? Sao có thể là 0% được chứ?

Cô Đường rõ ràng chính là con gái của Thành chủ, anh ta tin chuyện này, sao có thể sai được chứ?

Anh ta đã lấy tóc của cô Đường và Thành chủ để làm xét nghiệm ADN, sao có thể là 0% được?

“Là 0% sao?” Tiểu Cửu sững sờ, rõ ràng có chút không muốn tin, nhưng Tiểu Cửu cũng không kích động như Thành thiếu chủ.

“Vâng.” Nhân viên giám định không dám nhìn thẳng vào ánh mắt giết người của Thành thiếu chủ, cho nên anh ta quay sang nhìn Tiểu Cửu rồi nói.

Nhân viên giám định cũng nhìn ra, mấy người có mặt ở đây đều không muốn chấp nhận kết quả này, đặc biệt là vị Thành thiếu chủ, nhưng kết quả xét nghiệm ADN lại như thế, anh ta có thể làm gì được?
 
Chương 3285


Chương 3285

Anh ta không thể làm giả kết quả được đúng không?

Trước mặt những nhân vật tai to mặt lớn này, anh ta không có cái gan đó.

“Vâng cái gì mà vâng? Sao có thể là 0% được? Anh làm sai rồi đúng không?” Vẻ mặt Thành thiếu chủ tràn đầy sát khí: “Anh làm lại lần nữa cho tôi, chắc chắn anh đã làm sai rồi.”

Thành thiếu chủ không chấp nhận kết quả như vậy.

“Thành thiếu chủ, thiết bị của chúng tôi rất tân tiến, rất tinh vi, máy móc hoạt động bình thường cho nên kết quả không thể sai được.” Nhân viên giám định giải thích một lần nữa.

“Máy móc không thể làm sai, vậy chắc chắn là vấn đề ở anh rồi, chắc chắn là thao tác của anh đã sai.”

Thành thiếu chủ cũng biết máy móc bình thường, kết quả thu được chắc chắn sẽ không sai, nhưng máy móc không có vấn đề thì chỉ có thể là do người thôi.

“Thành thiếu chủ, nếu như tôi làm sai, thì có thể có sai số nhát định, nhưng sai số cũng không quá lớn, nếu hai người thật sự có quan hệ huyết thống thì kết quả chắc chắn sẽ không thể nào bằng không được.

Hơn nữa tôi dùng hai mẫu tóc mà Thành thiếu chủ đưa cho, không phải của người khác đưa nên có thể loại trừ khả năng sai sót.” Nhân viên giám định có cảm giác có miệng nhưng khó cải, cái quái gì vậy chứ.

Thành thiếu chủ không thể nghỉ ngờ kết quả xét nghiệm của anh ta chỉ vì anh ta không muốn chấp nhận kết quả như vậy được.

“Thành thiếu chủ, anh ta nói không sai, nếu như trong thao tác có vần đề thì ít nhiều sẽ có chút sai sót, nhưng cũng sẽ không quá lớn. Còn bây giờ kết quả là con số không, e rằng…” Tiểu Cửu vô cùng ấn tượng trước phong thái của cô cả nhà họ Đường trong bệnh viện nên Tiểu Cửu cũng hy vọng cô Đường là công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng bây giờ kết quả xét nghiệm ADN đã ở trước mặt họ, là do bọn họ không tin, là do họ không muốn chấp nhận mà thôi.

“Không, không thể nào, nhất định là có sai sót thôi.” Thành thiếu chủ híp mắt lại, thái độ của anh ta rất rõ ràng, kiên quyết không chấp nhận kết quả này.

“Nhưng thiết bị hoạt động bình thường, quá trình thao tác cũng không có khả năng xảy ra sai sót, bản kết quả xét nghiệm này là sự thật.” Tiểu Cửu bình tĩnh hơn Thành thiếu chủ, bây giờ bọn họ không tin cũng không được.

“Có khi nào có tình huống ngoài ý muốn không?” Thành thiếu chủ không quan tâm Tiểu Cửu, anh ta nhìn chằm chằm nhân viên giám định, anh ta muốn biết có khi nào phát sinh chuyện ngoài ý muốn không.

Đúng vậy, trong mắt Thành thiếu chủ, đây là một chuyện ngoài ý muốn!

“Thành thiếu chủ, không có.” Nhân viên giám định lắc đầu: “Bình thường tình huống ngoài ý muốn trong xét nghiệm ADN phần lớn là do lầy mẫu không đủ tiêu chuẩn. Ví dụ như nang phôi trên tóc mang đến bị hư hỏng, không thể thực hiện xét nghiệm ADN được. Nhưng mà nang phôi trên tóc mà Thành thiếu chủ mang đến không bị vấn đề gì cả, hơn nữa nếu nang phôi trên tóc bị hư hỏng thì không thể đi giám định ADN được, sẽ không cho ra kết quả.”

Nhân viên giám định âm thầm thở dài một hơi, anh ta cẩn thận nhìn Thành thiếu chủ, cuối cùng cắn răng nói thêm: “Chỉ cần mẫu thử không có vấn đề thì kết quả sẽ không có vấn đề gì, khả năng sai sót gần như bằng không.”

Đây là sự thật, cho dù Thành thiếu chủ không muốn chấp nhận thì nhân viên giám định cũng phải nói rõ.

Thành thiếu chủ híp mắt: “Có tin tôi sẽ đá văng đầu anh ra không.”

Thành thiếu chủ trước giờ rất nóng tính, đương nhiên Thành thiếu chủ sẽ không bao giờ để lộ điều đó trước mặt kẻ địch, anh ta chỉ bộc lộ ra trước mặt người của mình thôi.

Thành thiếu chủ giờ phút này thật muốn giết người!

“Thành thiếu chủ, chuyện này anh ta không sai, trách anh ta cũng vô dụng.” Tiểu Cửu nhìn Thành thiếu chủ đang cáu kỉnh, không thể không khuyên anh ta, đương nhiên Thành thiếu chủ sẽ không giết người, nhưng nếu như đánh nhân viên giám định này một trận để phát tiết cơn tức giận thì có thể đáy.
 
Chương 3286


Chương 3286

“Không trách anh ta thì trách ai? Kết quả này cô có tin không?” Thành thiếu chủ quay sang nhìn Tiểu Cửu, vẻ mặt không giấu được vẻ tức giận.

Kết luận của Tiểu Cửu là, cô ta không muốn chấp nhận kết quả này, nhưng bây giờ sự thật đang ở trước mắt, cô ta không tin cũng phải tin.

Vì đây chính là sự thật, một sự thật mà không ai trong số họ có thể thay đổi được.

“Kết quả sao lại như vậy được? Rốt cuộc là sai sót ở đâu? Hay là chúng ta đã nhầm rồi, cô Đường không phải con gái của Thành chủ?” Cậu Tô cau mày, so với sự nóng nảy của Thành thiếu chủ thì anh ta lại bình tĩnh phân tích tình hình bây giờ, lời nói của anh ta cũng có lý.

“Nhảm nhí, chúng ta không thể nhằm được, cô ấy chắc chắn là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng ta.” Thành thiếu chủ không hề nghĩ ngợi lập tức phủ định lời nói của Cậu Tô, anh ta sẽ không thừa nhận loại khả năng này.

“Thành thiếu chủ, những gì Cậu Tô nói cũng có lý, tôi nghĩ chúng ta phải nên lý trí…” Tiểu Cửu cảm thầy lúc này Thành thiếu chủ quá kích động rồi, như vậy cũng không giải quyết được vần đề.

“Tôi rất lý trí, tôi rất lý lý để nói với các người rằng cô ấy là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng ta, những thứ khác đều có thể sai, riêng điều này thì tuyệt đối không sai.” Thành thiếu chủ không muốn nghe Tiểu Cửu nói nên trực tiếp ngắt lời Tiểu Cửu, anh ta cũng không biết anh ta lấy tự tin ở đâu mà chắn chắn như vậy, tuyệt không dao động, không bao giờ thay đổi!

Khóe môi Tiểu Cửu mấp máy, nhìn thầy Thành thiếu chủ như vậy, cuối cùng cô ta cũng không khuyên anh ta nữa, cô ta biết bây giờ cô ta có nói gì thì Thành thiếu chủ cũng sẽ không nghe, nên có nói cũng vô dụng.

“Nếu cô ấy là công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành chúng ta thì tại sao kết quả xét nghiệm ADN lại là 0%?

Kết quả xét nghiệm ADN đang ở trước mặt chúng ta, rốt cuộc là đã sai ở đâu chứ?” Cậu Tô không phản đối quan điểm của Thành thiếu chủ, có thể thấy Cậu Tô cũng đồng tình với Thành thiếu chủ.

“Nếu giống như ý Thành thiếu chủ nói, vậy thì chỉ có một khả năng, đó là thứ các người lầy được không phải là tóc của cô Đường.” Rốt cuộc, chú Lương cũng không nhịn được nữa, ông ta khách quan bổ sung một câu.

“Đương nhiên, cá nhân tôi cho rằng cách nghĩ của Thành thiếu chủ không chuẩn xác lắm. Theo tình hình bây giờ mà nói thì khả năng cô Đường là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành không lớn. Dù sao thì đồ mà Tiểu Cửu và Tô đem về không thể nào xảy ra nhầm lẫn được. Lúc đó Tiểu Cửu và Tô đều đang nhìn chằm chằm cô Đường, họ đã tận mắt nhìn thấy tóc bị kéo ra trên đầu cô Đường. Cho nên khả năng không phải tóc của cô Đường là không lớn.” Chú Lương biết Thành thiếu chủ không muốn chấp nhận kết quả này, chú Lương cũng biết Thành thiếu chủ là một người tính khí bướng bỉnh, nhưng có một số chuyện ông ta không thể không nói được.

Chú Lương cảm thấy chuyện này nên kết thúc được rồi, bọn họ không nên tiếp tục lãng phí thời gian trên người cô Đường nữa, bọn họ phải mở rộng phạm vi để tìm công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.

“Thành thiếu chủ, cậu nghĩ tôi nói đúng hay không?” Chú Lương không muốn Thành thiếu chủ tiếp tục náo loạn nữa, chú Lương thấy cứ tiếp tục như vậy cũng không có ích lợi gì.

Thành thiếu chủ nheo mắt lại, khóe môi hơi mím lại, anh ta biết rất rõ năng lực của Tiểu Cửu và Cậu Tô, cả Tiểu Cửu và Cậu Tô đều nhìn chằm chằm như vậy thì khả năng sai sót gần như bằng không.

Đừng nói là hai người bọn họ cùng nhau theo dõi, cho dù là bất kỳ một người nào trong số họ thôi thì cũng không có khả năng sai sót được.

Nhiệm vụ mà Tiểu Cửu và Cậu Tô thực hiện chưa bao giờ xảy ra sai sót.

Cho nên, Thành thiều chủ rất tin tưởng để Tiểu Cửu và Cậu Tô đi lấy tóc.

Nhưng bây giờ đi xét nghiệm ADN lại có kết quả như vậy, thiết bị không có vấn đề, cũng không phải thao tác có vấn đề, vậy xem ra chỉ có thể là có vần đề ở mẫu xét nghiệm thôi.

Chẳng lẽ nói cọng tóc mà Tiểu Cửu và Cậu Tô mang về thật sự không phải của cô Đường?
 
Chương 3287


Chương 3287

Nhưng sao có thể?

Chuyện này căn bản không thể nào.

Thành thiếu chủ nhướng mắt nhìn Cậu Tô.

Cậu Tô nhận ra ánh mắt của Thành thiếu chủ, anh ta lập tức nói: “Tôi có thể đảm bảo rằng tôi đã tận mắt nhìn thấy sợi tóc được kéo ra khỏi đầu cô Đường. Tôi cũng có thể đảm bảo rằng tôi vẫn luôn trông chừng, tôi không thấy tóc bị hoán đổi.”

Cậu Tô nói câu này rất tự tin, nhưng anh ta không có nói tuyệt đối, chỉ nói tận mắt nhìn thấy thôi.

Tắt nhiên, cũng có thể tồn tại những tình huống mà anh ta chưa nhìn thấy, mặc dù khả năng này rất nhỏ, nhỏ đến mức không đáng kể.

Thành thiếu chủ lại đưa mắt nhìn Tiểu Cửu.

“Tôi cũng có thể đảm bảo, những gì tôi muốn nói cũng giống Cậu Tô, hơn nữa tôi còn tự tay nhận lấy sợi tóc từ tay cô Đường, cho nên chắc chắn không có vần đề.” Tiểu Cửu cũng đáp lại một câu.

“Vậy thì chỉ có khả năng cuối cùng, tóc là của cô Đường, nhưng không khớp với Thành chủ, cho nên cô Đường không phải là con gái của Thành chủ.” Những lời như vậy, bọn họ không dám nói, bởi vì bọn họ không dám chọc giận Thành thiếu chủ, chỉ có chú Lương dám nói.

“Thành thiếu chủ, chúng ta phải đối mặt với thực tế.”

Cậu Tô và Tiểu Cửu vội vàng nhìn chú Lương, mặc dù hai người đều hiểu tình huống bây giờ quả thật là như vậy, nhưng có cần thiết phải nói ra bây giờ để kích động Thành thiếu chủ không.

“Thực tế?” Thành thiếu chủ lúc này mới hoàn toàn thu lại cơn tức giận, anh ta nhìn chú Lương, khóe môi kéo ra, giống như đang mỉm cười: “Lúc đầu, chú Lương nói với Thành chủ rằng cô Đường có thể là công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành, vậy chú có từng suy nghĩ đến thực tế chưa?”

Chú Lương khẽ mím môi, không lên tiếng, chuyện kia quả thực là lỗi của ông ta, trước đó đang đi xác nhận nên ông ta không báo cáo cho Thành chủ, trước khi mọi chuyện còn chưa xác nhận xong thì sao ông ta có thể nói với Thành chủ được.

Sau khi quản gia Trọng biết được tin tức thì ông ta đã nói cho Thành chủ, sau đó mới có những chuyện như sau này.

Nhưng mà lúc này chú Lương cũng không giải thích, bây giờ có nói gì cũng vô dụng.

“Ai cũng có thể sẽ mắc sai lầm, Tiểu Cửu cũng sẽ, Tô cũng vậy, ai có thể bảo đảm hai người bọn họ sẽ không phạm sai lầm, tôi sẽ đi lấy một mẫu khác rồi làm giám định lại.” Thành thiếu chủ đã không còn kích động như vừa nãy, nhưng thái độ của anh ta vẫn không thay đổi.

Và ý của anh ta lúc này đã quá rõ ràng, anh ta cho rằng cọng tóc mà Tiểu Cửu và Cậu Tô mang về có thể không đúng nên phải lấy một mẫu khác của cô Đường.

“Thành thiếu chủ, cậu thà nghỉ ngờ năng lực của Tiểu Cửu và Tô còn hơn tin tưởng bản kết quả này sao? Trước kia tôi và quản gia Trọng đã xác định cô Đường không phải là con gái của Thành chủ là bởi vì cô ấy là con của Tô Trung Phương. Năm đó lúc ở nhà họ Tô đã từng làm xét nghiệm ADN, hơn nữa năm đó chính là mẹ của cô ấy đưa cô ấy đến nhà họ Tô, nếu cô ấy là con của Thành chủ thì mẹ của cô ấy chắc chắc rõ rất, mẹ của cô ấy tuyệt đối sẽ không mang cô ấy về nhà họ Tô.” Chú Lương không muốn Thành thiếu chủ lãng phí thời gian nữa, chú Lương rất chắc chắn về chuyện đó.

Sở dĩ chú Lương chắc chắn như vậy không chỉ vì năm đó Tô Khiết về nhà họ Tô đã từng xét nghiệm ADN, mà còn bởi vì mẹ của Tô Khiết đã đích thân đưa Tô Khiết trở về nhà họ Tô.

Tô Khiết là con gái của ai? Mẹ của Tô Khiết là người biết rõ nhát. Nếu mẹ của Tô Khiết đưa cô về nhà họ Tô thì chắc chắn cô không phải là con gái của Thành chủ.

Thành thiếu chủ nheo mắt lại, lần này anh ta không nói nữa, mặc dù anh ta không muốn chấp nhận kết quả này, nhưng những gì chú Lương nói quả thực có lý, nhưng anh ta không muốn thừa nhận, anh ta muốn làm lại lần cuối để xác nhận.
 
Chương 3288


Chương 3288

Thành thiếu chủ làm như vậy cũng không phải vì đang kích động, cũng không phải anh ta cứng đầu cứng cổ, chỉ là vì anh ta không muốn khiến Thành chủ thất vọng.

Hai mươi lăm năm qua, anh ta tận mắt nhìn thấy Thành chủ vẫn luôn đi tìm bà chủ, nhưng lại không có kết quả, anh ta hiểu rõ sự thống khổ của Thành chủ, một người giỏi giang như vậy, một người kiêu ngạo như vậy, nhưng hai mươi lăm năm qua lại luôn sống trong đau khổ.

Người kia là anh hùng của anh ta, thậm chí có thể nói là tín ngưỡng của anh ta, anh ta không muốn nhìn thấy ông ta đau khổ, anh ta muốn cho ông ta một tia hy vọng, anh ta hy vọng cuộc sống tương lai của ông ta có thể tươi sáng và ấm áp hơn một chút.

Mà anh ta thấy, cô Đường rất phù hợp với yêu cầu của anh ta.

Anh ta hi vọng cô Đường là con gái của Thành chủ, anh ta cũng biết Thành chủ cũng mong như vậy, cho nên anh ta không muốn để Thành chủ phải thất vọng, cho nên không thể kết thúc như vậy được.

Ít nhất anh ta cảm thấy chuyện này vẫn tồn tại một chút khúc mắt, vì vậy anh ta phải làm lại một lần cuối cùng.

Vi Thành chủ, vì người anh hùng trong lòng anh ta, anh ta không thể từ bỏ như vậy được.

Ông cụ bao năm qua đã quá đáng thương rồi!

Vì vậy, cho dù có một chút hy vọng nhỏ nhoi thôi thì anh ta cũng sẽ đấu tranh, cố gắng đảo ngược mọi chuyện.

“Lần này tôi sẽ tự mình đi lấy tóc, các người đừng nhúng tay vào.” Sắc mặc Thành thiếu chủ lúc này có chút nặng nề, nhưng lại bình tĩnh đến mức khiến người ta không nhìn ra được quá nhiều cảm xúc, chỉ sợ lúc này anh ta đang kìm chế trước mặt mọi người mà thôi.

“Cần giúp thì cứ nói, tôi đảm bảo sẽ có mặt ngay.” Cậu Tô tuy rằng không nhiều lời, nhưng ý tứ rất rõ ràng, anh ta ủng hộ Thành thiếu chủ.

Theo lý mà nói thì Thành thiếu chủ làm như vậy là vì nghi ngờ anh ta, nhưng Cậu Tô lại không hề bắt mãn, những gì Thành thiếu chủ nói vừa rồi rất đúng, ai cũng có thể phạm phải sai lầm, anh ta cũng vậy.

Anh ta đã tận mắt nhìn thấy năng lực của cô Đường, cho nên anh ta cảm thấy nếu cô Đường muốn động tay động chân thì anh ta và Tiểu Cửu sẽ không phát hiện ra.

Anh ta thậm chí còn cảm thấy bọn họ lấy được tóc của cô Đường quá dễ dàng. Điều này có vẻ không phù hợp với tính cách của cô Đường lắm, vì vậy anh ta cho rằng khả năng cô Đường đã đổi tóc của mình là rất lớn.

Vi vậy, anh ta rất ủng hộ Thành thiếu chủ điều tra lại, nhưng anh ta nghĩ Thành thiếu chủ sẽ khó có thể thành công lầy được mẫu tóc của cô Đường, bởi vì cô Đường thật sự không phải là người dễ đối phó.

Tuy rằng anh ta cũng biết năng lực của Thành thiếu chủ, năng lực quản lý Quỷ Vực Chỉ Thành của Thành thiếu chủ không ai có thể nghỉ ngờ, nhưng anh ta vẫn cảm thấy Thành thiếu chủ có thể chưa chắc đã là đối thủ của cô Đường.

Năng lực quản lý Quỷ Vực Chi Thành của Thành thiếu chủ không ai có thể nghỉ ngờ, nhưng anh ta vẫn cảm thấy Thành thiếu chủ có thể chưa chắc đã là đối thủ của cô Đường.

Cho nên Cậu Tô cảm thấy lần này Thành thiếu chủ tự mình đi, sợ rằng sẽ lớn chuyện.

“Thành thiếu chủ, Thành chủ đang đợi tin tức đúng không? Có cần gọi cho Thành chủ nói với ông ấy một tiếng không.” Chú Lương không ngăn cản Thành thiếu chủ nữa, chú Lương cũng biết chuyện Thành thiếu chủ đã quyết thì không ai có thể thay đổi, ngay cả Thành chủ cũng ngăn không nổi Thành thiếu chủ.

Nhưng mà chú Lương biết Thành chủ chắc chắn vẫn đang chờ tin tức, Thành thiếu chủ đã nói sau khi có kết quả sẽ gọi điện cho Thành chủ, nhưng bây giờ Thành thiếu chủ lại quên mắt chuyện này rồi.

“Ông gọi nói cho ông ấy đi.” Thành thiếu chủ dừng lại, anh ta vốn tưởng rằng kết quả xét nghiệm ADN nhất định sẽ là thứ ông ta muốn xem, cho nên ông ta vẫn luôn kỳ vọng, vì vậy anh ta đã hứa sau khi có kết quả thì sẽ lập tức báo cho Thành chủ.

Nhưng kết quả như bây giờ, bảo anh ta nói với Thành chủ như thế này đây?

Không phải là anh ta không dám gọi, mà là anh ta sợ nghe thấy giọng nói thất vọng của Thành chủ, cảm giác đó còn khó chịu hơn giết anh ta nữa.
 
Chương 3289


Chương 3289

Bây giờ kết quả xét nghiệm ADN đang ở đây, bây giờ ngoại trừ anh ta ra thì tất cả mọi người đều tin vào kết quả này, bọn họ cho rằng cô Đường không phải là con gái của Thành chủ.

Thật ra, đối mặt với kết quả xét nghiệm như vậy, anh ta không đủ tự tin để đi chất vấn, điều duy nhất anh ta cầu xin lúc này là cọng tóc mà Tiểu Cửu và Cậu Tô mang về không phải là của cô Đường, hi vọng duy nhất bây giờ của anh ta chính là có thể đảo ngược tình thế.

Anh ta ôm tia hy vọng này cho nên muốn nỗ lực làm một lần cuối cùng, nhưng anh ta cũng không thể nói với Thành chủ được.

Dù sao thì kết quả xét nghiệm ADN đã có rồi, anh ta nói nhiều cũng vô ích, hơn nữa nếu anh ta nói với Thành chủ lầy thêm một cọng tóc nữa chưa hẳn Thành chủ sẽ đồng ý.

Trước đây Thành chủ lo lắng sẽ làm xáo trộn cuộc sống của cô Đường, bây giờ kết quả xét nghiệm như vậy, e rằng Thành chủ sẽ hết hy vọng, không cho anh ta đi nữa.

Vì vậy, cuộc gọi này, anh ta không thể gọi được.

Thành thiếu chủ nói xong thì sải bước rời đi.

Cậu Tô nhìn bóng lưng Thành thiếu chủ đang rời đi, vẻ mặt có chút phức tạp, nói thật thì anh ta rất muốn đi cùng Thành thiếu chủ, anh ta tin những việc Thành thiếu chủ làm tiếp theo sẽ rất náo nhiệt.

Thành thiếu chủ đối đầu với cô Đường, chắc chắn sẽ rất náo nhiệt đây.

Nhưng mà Thành thiếu chủ không cho anh ta đi theo, chú Lương cũng không nói gì nên anh ta chỉ có thể nhịn thôi.

Chú Lương lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi điện cho Thành chủ.

“Chú Lương, bây giờ chú muốn gọi báo cho Thành chủ sao?” Tiểu Cửu nhìn thấy hành động của chú Lương thì hai mắt lóe lên, Tiếu Cửu cảm thấy Thành chủ chưa chắc đã muốn biết kết quả như bây giờ, thật sự không cần phải vội nói với Thành chủ.

Cậu Tô nghe thấy Tiểu Cửu nói vậy thì nhanh chóng đưa mắt nhìn chú Lương: “Chú Lương, bây giờ là ba giờ sáng, Thành chủ chắn hẳn đang ngủ. Bây giờ gọi điện thoại không thích hợp lắm, cho dù có muốn nói với Thành chủ thì cũng không cần vội đến như vậy đâu.”

Cậu Tô cũng cảm thấy không cần nói với Thành chủ vội như vậy.

“Thành chủ rất coi trọng chuyện này hơn những gì các người tưởng tượng đấy.” Chống lại ánh mắt của bọn họ, chú Lương khẽ thở dài, sau đó nói thêm: “Hoặc nên nói là Thành chủ xem trọng cô Đường nhiều hơn những gì các người tưởng tượng.”

Mặc dù chú Lương không ở bên cạnh Thành chủ mỗi ngày giống như quản gia Trọng, nhưng qua máy lần báo cáo với Thành chủ, ông ta cũng thấy Thành chủ rất coi trọng cô Đường.

Vì vậy chú Lương rất chắc chắn bây giờ Thành chủ còn chưa ngủ, biết Thành chủ đang đợi tin tức, ông ta nhất định phải gọi báo cho Thành chủ, cho dù kết quả có ra sao thì cũng phải nói với Thành chủ.

Hơn nữa, kết quả xét nghiệm ADN này cũng không thể giấu mãi được, cho dù bây giờ ông ta không nói ra thì Thành chủ cũng sẽ biết, vậy hà cớ gì phải để Thành chủ đau khổ chờ đợi chứ.

Chú Lương cũng hy vọng cô Đường chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nhưng bây giờ hóa ra không phải, chú Lương cảm thấy cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là chuyện tốt.

Sẽ tàn nhẫn như thế nào nếu cứ gieo hy vọng cho Thành chủ rồi lại khiến Thành chủ phải thất vọng, thà không cho hi vọng ngay từ đầu còn hơn.

“Chú Lương, ý của chú là Thành chủ còn chưa ngủ? Còn đang chờ tin tức? Sao có thể được chứ? Thành chủ là loại người nào, tính tình như thế nào, sao có thể đợi một cuộc gọi cả đêm được, tôi không nghĩ…”

Cậu Tô cảm thấy không có khả năng, Thành chủ trong lòng anh ta không phải người có tính cách như vậy.
 
Chương 3290


Chương 3290

Chú Lương mặc kệ anh ta, ông ta gọi điện thoại cho Thành chủ.

Điện thoại mới đỗ chuông một tiếng thì bên kia đã bắt máy, nói đúng hơn thì vẫn chưa hết một hồi chuông.

Cậu Tô nghe thấy tốc độ nhận cuộc gọi này thì sửng sờ, miệng cứng ngắt, tốc độ này không chỉ đơn giản là đang chờ điện thoại, mà e rằng ông ta đã cầm điện thoại trong tay từ lâu rồi và chỉ đang đợi nó đồ chuông thôi.

Cho nên Thành chủ không những đang chờ điện thoại và mà còn rất nông nóng.

Lúc này không chỉ có Cậu Tô sửng sốt mà cả chú Lương cũng sửng sốt, ông ta nghĩ Thành chủ có thể đang chờ điện thoại, nhưng không ngờ Thành chủ lại bắt máy nhanh như vậy, nhanh đến mức khiến ông ta trở tay không kịp, nhanh đến mức khiến những lời ông ta định nói ra như mắc trong cổ họng.

Tốc độ mà Thành chủ trả lời điện thoại đủ cho thấy ông ta rất mong chờ kết quả, mà kết quả như bây giờ, muốn ông ta mở miệng thế nào, muốn ông ta nói với Thành chủ như thế nào đây?

“Sao rồi?” Thấy ông ta chậm chạp không nói, sắc mặt Trương Minh Hoàng bỗng trở nên nặng nè, ông ta dường như đã biết kết quả rồi, nếu kết quả tốt thì chắc chắn sẽ không chần chừ hay do dự nhiều như vậy đâu.

Hơn nữa, Thành đã từng nói sau khi có kết quả sẽ gọi điện cho ông ta, nhưng lúc này người gọi cho ông ta đã đổi thành chú Lương, mặc dù vừa nảy ông ta bắt máy rất nhanh nhưng ông ta vẫn nhìn rõ tên người gọi.

Ông ta hiểu rõ tính cách của Thành, nếu thật sự là kết quả tốt thì Thành đã lập tức gọi cho ông ta ngay chứ tuyệt đối sẽ không để cho người khác cướp mắt cơ hội này.

Lúc này, ngay cả Trương Minh Hoàng cũng không nhận ra được trong giọng nói của mình có chút run rấy, nhưng dù đã phân tích rất nhiều, cũng đã biết được kết quả, nhưng ông ta vẫn không nhịn được kỳ vọng, hy vọng có thể nghe được kết quả mà ông ta mong muốn.

“Thành chủ, kết quả xét nghiệm ADN đã có rồi.” Thành chủ đã lên tiếng nên chú Lương không thể tiếp tục im lặng được nữa.

“Ừm.” Trương Minh Hoàng đang kìm nén cảm xúc của mình, không để cho mình mắt bình tĩnh.

Quản gia Trọng đứng bên cạnh nhìn ông chủ của mình, hai mắt lóe lên, lúc này quản gia Trọng nhìn ra được Thành chủ đang rất hồi hộp.

Đúng vậy, hồi hộp, lúc này Thành chủ đang rất hồi hộp.

quản gia Trọng không nghe thấy giọng nói ở đầu dây bên kia, nhưng ông ta cũng có thể đoán được là Lương đang gọi tới để nói về chuyện giám định ADN.

Chỉ là quản gia Trọng có hơi không hiểu lắm, câu kết quả xét nghiệm ADN cũng chỉ có một câu thôi, hơn nữa Lương từ trước đến nay không phải là người hay dài dòng, lẽ ra phải nói xong từ lâu rồi chứ.

Mà chữ “ừm” vừa rồi của Thành chủ là có gì?

Rốt cuộc là phải, hay là không phải?

Lúc này quản gia Trọng đang nhìn chằm chằm Thành chủ của mình, ông ta muốn nhìn ra đáp án từ sự thay đổi trong ánh mắt của Thành chủ, tuy rằng bình thường Thành chủ có tức giận hay vui mừng cũng chẳng biểu hiện ra mặt, nhưng chuyện này rõ ràng là Thành chủ không che giấu được.

Nhưng lúc này, quản gia Trọng không nhìn thấy vẻ mặt vui mừng của Thành chủ, đương nhiên cũng không nhìn thấy vẻ thất vọng.

Vậy rốt cuộc thì kết quả là gì? Cô Đường có phải là con gái của Thành chủ không?

Đầu dây bên kia, tâm trạng của chú Lương cũng rất phức tạp, thậm chí còn phức tạp hơn so với quản gia Trọng, tiếng “ừm” của Thành chủ nghe rất nhẹ, nhưng truyền đến bên tai ông ta lại cảm thấy như sắm sét đùng đùng.

Mặc dù cách một lớp điện thoại nhưng vẫn nghe được sự chờ mong, hồi hộp, thậm chí có chút dè dặt của Thành chủ.
 
Chương 3291


Chương 3291

Chú Lương thở hắt ra một hơi, ông ta biết hiện thực rất tàn khốc, nhưng ông ta vẫn phải nói, dù sao chuyện này cũng không thể gạt mãi được.

“Thành chủ, kết quả xét nghiệm ADN, độ tương thích bằng không.” Chú Lương vẫn nói ra kết quả xét nghiệm, tuy rằng kết quả khiến mọi người thất vọng, nhưng bọn họ cũng không thể tự lừa dối mình.

Có một Thành thiếu chủ không tin vào sự thật là đủ rồi, bọn họ không thể cũng giống như Thành thiếu chủ được.

“Ý ông là gì?” Đầu dây bên kia, bàn tay cầm điện thoại của Trương Minh Hoàng đang run rấy!

Sau khi nghe thấy lời nói của Lương, ông ta chỉ cảm thấy lòng mình siết chặt, ngột ngạt khó chịu, trong lúc nhất thời dường như nó làm cho ông ta thở không ra hơi.

Ông ta là một người thông minh như thế, mà giờ phút này Lương đã nói rất rõ ràng nhưng mà ông ta lại cảm thấy mình nghe không hiểu, hoặc là không phải do ông ta nghe không hiểu, mà là ông ta không muốn hiểu.

Lương ngây người, hoàn toàn sợ đến ngây người, lúc nãy ông ta nói còn chưa đủ rõ ràng à? Thành chủ thông minh tuyệt đỉnh như vậy mà còn hỏi ông ta, là có ý gì chứ?

Tình huống gì vậy, có ai có thể nói cho ông ta biết có tình huống gì không?

Lúc này quản gia Trọng đứng ở bên cạnh nghe thấy như vậy thì có hơi mơ màng, thành chủ hỏi như vậy là có ý gì?

Rốt cuộc là Lương nói với thành chủ như thế nào, Lương nói như thế nào mà thành chủ lại hỏi như vậy?

Quản gia Trọng nhìn thấy rõ tay cầm điện thoại di động của thành chủ nhà mình đang không ngừng nắm chặt lại, hơn nữa hình như là còn đang run rấy, mà lúc này thành chủ cũng không cố gắng kiềm chế sắc mặt, nhưng mà ông ta lại không thể phân biệt rõ biểu cảm trên mặt của thành chủ là cái gì.

Cho nên rốt cuộc là tình huống gì vậy chứ?

Lúc này trong lòng của quản gia Trọng có quá nhiều nghi hoặc, nhưng mà quản gia Trọng cũng không hỏi.

“Thành chủ, kết quả xét nghiệm ADN hiển thị không, nói cách khác, ông với cô cả nhà họ Đường không phải là ba con.” Mặc dù Lương sợ đến ngây người, nhưng mà ông ta vẫn không quên trả lời vấn đề của thành chủ.

Lúc nãy thành chủ hỏi ông ta là có ý gì vậy thì ông ta cũng chỉ có thể giải thích rõ một lần nữa.

“Ông nói là… không phải.” Tay cầm điện thoại của Trương Minh Hoàng lại chặt hơn mấy phần, lúc này ông ta đột nhiên cảm thấy trái tim của mình quặn đau, đau đến nỗi thở không nỗi.

Không phải, vậy mà lại không phải?

Cũng không phải là chưa từng nghĩ đến kết quả như vậy, huống hồ gì ông ta còn tưởng rằng mình đã làm tốt chuẩn bị để chấp nhận loại kết quả này, nhưng mà bây giờ tự tai nghe thấy kết quả đó, ông ta mới hiểu được ông ta căn bản vẫn còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Không, căn bản là ông ta không thể chấp nhận kết quả như vậy.

Tại sao lại không phải chứ?

Tại sao lại không phải?

Là ông ta đã nghe lầm rồi à?

Hoặc là do Lương đã nói sai?

Đúng vậy, có lẽ là do Lương đã nói sai, cho nên lúc này trong giọng nói của Trương Minh Hoàng mang theo yêu cầu xác nhận sự thật, ông ta muốn xác nhận, ông ta không tin có kết quả như vậy.

Lương lại nghe thấy rõ ràng âm thanh cẩn thận của thành chủ mà kinh sợ một lần nữa, lúc nãy ông ta đã nói rõ ràng lắm mà, vậy mà thành chủ lại còn hỏi nữa?

Thành chủ không muốn chấp nhận kết quả này đến cỡ nào?
 
Chương 3292


Chương 3292

Lương cho là phản ứng lúc nào của Thành thiếu chủ đã đủ kịch liệt lắm rồi, nhưng mà hiện tại phản ứng của thành chủ so với Thành thiếu chủ cũng chỉ có hơn chứ không kém.

Nghĩ đến phản ứng lúc nãy của Thành thiếu chủ, lại nghe thấy giọng điệu này của thành chủ, Lương mới ý thức được cuộc gọi này có bao nhiêu khó khăn.

Khó trách lúc nãy Thành thiếu chủ không gọi mà lại để ông ta gọi.

Có lẽ là Thành thiếu chủ đã nghĩ đến tình huống này.

Nhưng mà cho dù lúc này có khó mở miệng, có một số việc ông ta vẫn phải nói, hơn nữa nhất định phải nói cho rõ ràng.

“Đúng.” Lúc Lương phun ra chữ này, ông ta cảm thấy dường như mình đã dùng hết sức lực toàn thân, có điều sợ thành chủ nghe không rõ, Lương vẫn bổ sung thêm một câu: “Từ kết quả xét nghiệm ADN này có thể nói rõ cô cả nhà họ Đường không phải là con gái của thành chủ.”

Như thế này đã đủ rõ ràng, đủ minh bạch.

Nhưng mà Lương cũng thấy quá tàn nhẫn.

Nếu biết là như thế này, ông ta sẽ không vội vàng gọi cuộc điện thoại này, cho dù kéo đến buổi sáng ngày mai cũng tốt, nhưng mà Lương cũng biết để thành chủ cứ luôn chờ đợi như vậy, chờ đợi giống như là đang giày vò là một chuyện rất tàn nhẫn.

Loại khả năng duy nhất để chuyện này không tàn nhẫn đó chính là cô cả nhà họ Đường là con gái của thành chủ, nhưng mà kết quả xét nghiệm lại trực tiếp loại bỏ khả năng đó.

Quản gia Trọng nghe thấy lúc thành chủ nhà mình nói không phải thì đã ngây người, không phải hả?

Cô cả nhà họ Đường không phải là con gái của thành chủ?

Mặc dù kể từ khi biết cô cả nhà họ Đường là Tô Khiết, quản gia Trọng cảm thấy khả năng cô cả nhà họ Đường là người của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ không cao cho lắm, nhưng mà Thành thiếu chủ lại tích cực như vậy, Thành thiếu chủ tràn đầy phấn khởi, trong lòng của ông ta vẫn ôm hy vọng.

Mà quản gia Trọng biết là thành chủ ôm hi vọng còn lớn hơn ông ta.

Kể từ lúc thành chủ chờ đợi kết quả đã đủ nhìn ra, nhưng mà bây giờ kết quả lại là…

Thành chủ có thể chấp nhận được không?

Thành chủ có thể chịu đựng loại đả kích ấy không?

Trương Minh Hoàng không nói gì thêm, cũng không tiếp tục chứng thực nữa, ông ta biết Lương nói rõ ràng lắm rồi, ông ta cũng đã nghe rất rõ. Lương không nói sai, ông ta cũng không nghe lầm, cho nên không cần thiết phải tiếp tục lừa mình dối người mà yêu cầu chứng thực.

Đã có kết quả, kết quả xét nghiệm nói là Đường Thắm Nhi không phải là con gái của ông ta, kết quả xét nghiệm nói không, ông ta với Đường Thắm Nhi không có bất cứ quan hệ gì.

Sau khi Trương Minh Hoàng cúp điện thoại, sắc mặt trông có vẻ rất bình tĩnh, cảm xúc lúc nãy trên gương mặt không còn gì nữa, dường như là hoàn toàn khôi phục lại sự bình tĩnh thường ngày.

Khóe môi của ông ta hơi nhếch lên, không nói gì, cũng không làm ra bất cứ hành động gì, ông ta cứ ngồi ở đằng đó như thế, im lặng không nói.

Quản gia Trọng nhìn thấy ông ta như thế này mà trong lòng giật mình, thành chủ lại có bộ dạng này…

Quản gia Trọng nhớ là thành chủ đã tìm kiếm lâu như vậy mà vẫn không tìm được vợ của mình, lúc thành chủ muốn từ bỏ, ông ta cũng có bộ dạng này, lòng như tro nguội, nản lòng thoái chí.

Dường như là bắt cứ lúc nào cũng muốn rời khỏi thế giới này.

Thành chủ như thế này làm quản gia Trọng cảm thấy sợ hãi.

“Thành chủ…” Quản gia Trọng hoảng sợ lên tiếng nói, quản gia Trọng cũng không biết bây giờ mình muốn nói cái gì, không biết bây giờ mình có thể nói cái gì.
 
Chương 3293


Chương 3293

Nhưng mà quản gia Trọng sợ mình mà không nói gì đó, có lẽ là thành chủ nhà ông ta…

Trương Minh Hoàng không nói gì, cũng không động đậy, thậm chí ngay cả mắt cũng không chuyển động một chút, ông ta vẫn ngồi yên ở đó như cũ, cứ ngồi yên lặng như thế.

Dường như là mọi sự vật trên thế gian đã bị ông ta ngăn cách ở bên ngoài, dường như tất cả đều không có liên quan gì đến ông ta.

“Thành chủ, người nói một câu đi, người đừng có dọa tôi.” Quản gia Trọng thật sự bị hù dọa rồi, bộ dạng này của thành chủ còn dọa người hơn so với lúc trước không tìm được vợ.

Dường như là Trương Minh Hoàng thoáng tỉnh táo lại, rốt cuộc ông ta cũng đã nâng mắt lên nhìn về phía quản gia Trọng, chỉ có điều ông ta vẫn không nói chuyện, chỉ là kinh ngạc nhìn quản gia Trọng.

Dường như mang theo chút mờ mịt, dường như không biết là quản gia Trọng đang nói cái gì.

“Thành chủ, ông nói một câu đi.” Quản gia Trọng chỉ cảm thấy trái tim của mình đang không ngừng chìm xuống, thành chủ như thế nên ông ta cảm thấy sợ hãi, làm cho ông ta luống cuống.

Có vẻ cuối cùng Trương Minh Hoàng cũng đã nghe thấy lời của quản gia Trọng, đôi mắt của ông ta vẫn kinh ngạc mà nhìn quản gia Trọng, suy nghĩ thật lâu, sau đó mới chậm rãi mở miệng nói: “Ông trời vẫn đối xử rất tàn nhẫn với tôi, hoặc là nói hai mươi lăm năm trước tôi có quá nhiều, cho nên hai mươi lăm năm sau tôi nhất định không có cái gì cả.”

Lúc này, Trương Minh Hoàng dùng giọng điệu chắc chắn làm cho người nghe cảm thấy vô cùng chua xót.

Vừa mới ra đời ông ta đã là người thừa kế Quỷ Vực Chỉ Thành, cho nên từ nhỏ ông ta đã có rất nhiều rất nhiều thứ.

Ông ta không thiếu cái gì hết, ông ta muốn cái gì gì thì sẽ có người dâng đến tay của ông ta, ông ta muốn làm gì thì có thể làm cái đó.

Kể từ khi sinh ra, tất cả mọi chuyện đều quá thuận lợi.

Cho nên, hai mươi lăm năm sau nhất định phải như thế này à?

Những điều mà ông ta muốn phải mắt đi, ông ta cũng không có được, nhất định không có cái gì cả ư?

Nếu là như vậy, ông ta tình nguyện trước đó mình không có cái gì hết, không cần cái gì, ông ta chỉ muốn có người phụ nữ mà mình yêu, ông ta chỉ muốn có một cô con gái của mình.

Nhưng mà ông ta biết ông trời sẽ không chiều theo ý ông ta, ông trời đối xử với ông ta tàn nhẫn như thế.

“Thành chủ, chúng ta lại tiếp tục tìm, cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành, vậy chắc chắn là còn người khác, chúng ta lại đi tìm, nhất định sẽ có thể tìm được công chúa.” Quản gia Trọng nghe thấy giọng điệu của thành chủ nhà mình thì chỉ cảm thấy trong lòng chua xót muốn rơi nước mắt, thành chủ nhà ông ta là một người kiêu ngạo như thế, là một người cuồng vọng như thề.

Thành chủ bây giờ làm cho người ta cảm thấy đau lòng.

Mặc dù ông ta cũng hi vọng cô cả nhà họ Đường là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành bọn họ, nhưng mà hiện tại kết quả xét nghiệm lại chứng minh cô cả nhà họ Đường không phải.

Vậy thì bọn họ cũng chỉ có thể tiếp tục đi tìm đi tìm công chúa chân chính của bọn họ, chỉ cần công chúa vẫn còn sống, chắc chắn là bọn họ có thể tìm được.

“Không cần.” Tầm mắt của Trương Minh Hoàng nhìn thẳng về phương xa, không biết là đang suy nghĩ cái gì, giọng nói thì thào của ông ta không nghe ra quá nhiều cảm xúc, nhưng mà lại khiến cho người ta cảm thấy vô cùng kiềm nén.

“Không hả? Không cần nữa?” Quản gia Trọng hoảng sợ, ông ta không biết rõ thành chủ nhà mình có ý gì, bây giờ đã xác định cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành, vậy thì chắc chắn phải tiếp tục đi tìm công chúa chân chính, tại sao thành chủ lại nói không cần.

Không, cho dù thành chủ không muốn tìm, vậy thì phải nói không cần tìm, tại sao thành chủ lại nói là không cần?
 
Chương 3294


Chương 3294

Thành chủ có ý gì, rốt cuộc là thành chủ suy nghĩ như thế nào, hoặc là phải nói thành chủ muốn làm cái gì?

Thành chủ có ý gì, rốt cuộc là suy nghĩ như thế nào, hoặc là phải nói thành chủ muốn làm cái gì?

“Thành chủ, tại sao lại không cần?” Quản gia Trọng thật sự không hiểu rõ ý tứ của thành chủ nhà mình, chỉ là lúc này dáng vẻ của thành chủ làm cho ông ta cảm thấy rất hoảng hốt, cho nên quản gia Trọng nhất định phải hiểu rõ rốt cuộc là thành chủ có ý gì.

Lần này, Trương Minh Hoàng không trả lời lại, chỉ là mắt cứ nhìn về phía trước, nhưng mà dường như tầm mắt lại không có tiêu cự, không giống như là đang nhìn cái gì đó.

“Thành chủ.” Quản gia Trọng nhìn thấy thành chủ im lặng như vậy thì trong lòng rất hốt hoảng.

Trương Minh Hoàng vẫn không trả lời lại, dường như là không nghe thấy lời nói của ông ta.

“Thành chủ, trước tiên chúng ta nghĩ biện pháp tìm công chúa trở về, tìm được công chúa rồi thì chắc chắn sẽ có được tin tức của phu nhân.” Quản gia Trọng không thể trơ mắt nhìn thành chủ của mình tiếp tục như vậy nữa, quản gia Trọng biết nhất định phải để thành chủ nhìn thầy một tia hy vọng.

Thành chủ cảm thấy có một cô công chúa, vậy thì chắc chắn có một cô công chúa, chỉ cần công chúa sống trên đời này thì nhất định có thể tìm được.

Có thể là do lúc trước bọn họ đã dùng quá nhiều lực chú ý ở trên người của cô cả nhà họ Đường, còn có một Trình Nhu Nhu quấy rối, cho nên mới không tìm được công chúa chân chính.

Bây giờ chỉ cần bọn họ dốc hết toàn lực đề tìm công chúa chân chính thì chắc chắn có thể tìm được.

Quản gia Trọng cho là ông ta nói như vậy thì chắc chắn thành chủ sẽ khó phản ứng, ít nhất là thành chủ sẽ không cảm thấy lòng như tro nguội, dù sao thì lời nói lúc nãy của ông ta không chỉ nhắc tới thành chủ mà còn nhắc tới phu nhân.

Hơn nữa, lời nói này của ông ta cũng rất có đạo lý, chắc chắn công chúa và phu nhân ở cùng nhau, tìm được công chúa thì dĩ nhiên có thể có được tin tức của phu nhân.

Nhưng mà để quản gia Trọng phải bắt ngờ đó chính là Trương Minh Hoàng vẫn không có phản ứng, không biết là không nghe lọt lỗ tai hay là không nghe thấy, nhưng nói tóm lại là không thèm để ý.

“Thành chủ, bây giờ tôi đi tìm, nhất định phải tìm được công chúa.” Quản gia Trọng chỉ cảm thấy trái tim của mình như chìm vào trong đáy cốc lạnh lẽo, lạnh hoàn toàn, ông ta sợ nhát là khi nhìn thấy thành chủ như thế này.

Quản gia Trọng nhìn thấy thành chủ nhà mình vẫn không có phản ứng, ông ta bước về phía trước, lắc lắc tay ở trước mặt của Trương Minh Hoàng.

Rốt cuộc Trương Minh Hoàng cùng đã có phản ứng, con ngươi không có tiêu cự chậm rãi chuyển động nhìn về phía quản gia Trọng, ông ta nhìn quản gia Trọng, quản gia Trọng vẫn cảm thấy ánh mắt của thành chủ nhà mình dường như không có tiêu cự.

Thành chủ đang nhìn ông ta, nhưng mà lại giống như không nhìn thấy ông ta.

“Thành chủ, người đừng nản lòng, đừng thất vọng, bây giờ tôi đi tìm ngay, tôi lập tức thông báo cho Lương để Lương đi tìm, tôi thông báo cho Thành thiếu chủ để Thành thiếu chủ điều động tắt cả lực lượng của Quỷ Vực Chỉ Thành đi tìm.” Quản gia Trọng cảm thầy bây giờ Quỷ Vực Chỉ Thành có thể buông bỏ hết tất cả mọi chuyện mà chỉ cần làm một việc, đó chính là đi tìm công chúa.

Chỉ cần tìm được công chúa mới có thể cứu thành chủ trở về.

Lúc nói chuyện, quản gia Trọng đã lấy điện thoại di động ra định gọi điện thoại cho Lương và Thành thiếu chủ.

“Không cần đâu.” Con ngươi của Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng, nhưng mà ánh mắt thẳng tắp lại làm cho người ta có một loại cảm giác trống rỗng, lần này ông ta lại mở miệng nói, trong giọng nói có hơi khàn, âm thanh có vẻ trống rỗng.

Động tác gọi điện thoại của quản gia Trọng dừng lại, mắt nhìn thẳng vào thành chủ nhà mình, lúc nãy thành chủ nói quá nhỏ, ông ta nghe không rõ.
 
Chương 3295


Chương 3295

“Không cần.” Trương Minh Hoàng mở miệng thuật lại lời nói lúc nãy một lần nữa, ông ta dừng lại một chút sau đó lại bổ sung thêm một câu: “Tôi cũng không muốn.”

Ông ta không muốn, không muốn hi vọng xa vời, bởi vì ông ta biết hy vọng xa vời đều không đạt được.

Hai mươi lăm năm qua, ông ta biết rõ đạo lý này, mà chẳng qua chuyện này cũng chỉ để ông ta khắc sâu điểm này mà thôi.

Cho nên ông ta không hy vọng xa vời, không cưỡng cầu, cứ như vậy đi.

“Thành chủ, cái gì gọi là không muốn? Đây chính là công chúa, ngay cả công chúa mà thành chủ cũng không cần nữa ư?” Lần này, quản gia Trọng hoảng sợ hít vào một ngụm khí lạnh, cái gì gọi là không muốn chứ?

Rốt cuộc là thành chủ có ý gì?

Ngay cả công chúa cũng không cần?

“Hoặc là căn bản cũng không có.” Khóe môi của Trương Minh Hoàng giật giật, như là có một tia tự giễu, vốn dĩ ông ta vô cùng chắc chắn đối với suy nghĩ đó của mình, bởi vì mỗi khi có suy nghĩ đó, dường như luôn có một loại âm thanh đang nói cho ông ta biết chuyện này tuyệt đối là thật, tuyệt đối không sai, làm cho ông ta không hoài nghi.

Trước đó ông ta vẫn luôn rất chắc chắn, đặc biệt là khi nhìn thấy ảnh chụp của Đường Thắm Nhi, ông ta thậm chí có thể nói là có một niềm tin vững vàng, nhưng mà lúc này ông ta lại hoài nghi.

Ông ta hoài nghỉ thật sự là bởi vì do trong lòng ông ta hy vọng xa vời, cho nên mới suy nghĩ viễn vông.

“Không, sẽ không đâu, thành chủ nói có thì chắc chắn có, không có khả năng không có.” Quản gia Trọng cảm tháy lồ ng ngực bị đè nén khó thở, thành chủ không thể có suy nghĩ như vậy được, tuyệt đối không thể.

Thành chủ là một người kiêu ngạo như thế, là một người cuồng vọng như thé, tại sao thành chủ lại có thể hoài nghỉ chính mình.

Huống hồ gì quản gia Trọng cũng biết rõ đây là một “kỹ năng” của thành chủ, không thể nào phạm sai làm.

Nếu không thì từ lúc đầu quản gia Trọng cũng sẽ không nghỉ ngờ mà tin tưởng chắc chắn đối với chuyện công chúa.

Quản gia Trọng biết rất rõ, lúc trước cũng bởi vì công chúa cho nên mới để thành chủ có hi vọng, mới có thể giúp thành chủ bước ra từ trong trái tim nguội lạnh, cuối cùng đã có thể để thành chủ bắt đầu chú ý đến những chuyện khác.

Mà bây giờ bản thân thành chủ cũng đã phủ định chuyện của công chúa, vậy thì ông ta còn có thể làm sao để thành chủ có thể nhìn thầy hi vọng một lần nữa?

Ông ta phải cứu thành chủ bằng cách nào đây.

Không, không thể như vậy được.

Chuyện này tuyệt đối không phải là như vậy.

“Để tôi đi tìm, chắc chắn có thể tìm được, chắc chắn có thể tìm được mà, công chúa và thành chủ huyết mạch tương liên, là người thân của thành chủ, bây giờ còn không biết công chúa đang ở đâu, sống một cuộc sống như thế nào, tại sao thành chủ có thể từ bỏ được chứ!” Lúc này, tốc độ nói chuyện của quản gia Trọng rõ ràng có hơi nhanh quản gia Trọng thật sự lo lắng, thật sự sốt ruột.

Mục đích của quản gia Trọng là muốn để thành chủ nhà mình lại nhìn thấy một tia hi vọng, cho dù không nhìn thấy hi vọng, chỉ cần có chút lo lắng là được. Dù sao thì cũng tốt hơn so với lòng nguội lạnh, vô dục vô cầu như lúc này.

“Nếu như bây giờ cuộc sống của công chúa rất mệt mỏi, rất cực khổ, thành chủ có thể nhẫn tâm được không?” Vì để thuyết phục thành chủ, quản gia Trọng còn cố ý nói như vậy.
 
Chương 3296


Chương 3296

Quản gia Trọng cho là ông ta nói như vậy thì chắc chắn thành chủ sẽ có phản ứng, dù sao thì lúc trước khi bọn họ cho rằng cô cả nhà họ Đường là công chúa Quỷ Vực Chi Thành, thành chủ nghe thấy một chút tin tức liên quan tới cô cả nhà họ Đường thì đều sẽ có phản ứng.

Nhưng mà để quản gia Trọng kinh ngạc đó chính là mặc dù ông ta cố ý nói chuyện này rất thê thảm, nhưng thành chủ vẫn không có phản ứng như cũ, dường như là chuyện ông ta đang nói không có liên quan gì tới thành chủ.

Quản gia Trọng có sửng sót, có kinh ngạc, nhưng cũng có không hiểu tại sao lại có thể như vậy.

Trước kia rõ ràng chỉ cần nhắc tới cô cả nhà họ Đường thì thành chủ sẽ có phản ứng, chỉ cần nghe thấy chút tin tức liên quan đến cô cả nhà họ Đường, thành chủ đều sẽ vô cùng chú ý.

Tại sao hiện tại thành chủ lại không có phản ứng?

Vậy chẳng lẽ phản ứng của thành chủ, sự chú ý của thành chủ cũng chỉ dành cho cô cả nhà họ Đường?

Có phải là không liên quan gì đến công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành?

Nhưng ông ta không hiểu điều này, nếu như cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành, vậy tại sao thành chủ lại phải chú ý?

“Thành chủ, chẳng lẽ là ông không muốn tìm công chúa, ông không quan tâm tới công chúa nữa?” Thật ra thì quản gia Trọng đã có đáp án từ trong phản ứng của thành chủ, nhưng mà quản gia Trọng không tin, cũng không muốn tin tưởng.

“Ông đi ra ngoài đi.” Hiển nhiên là Trương Minh Hoàng không muốn phải thảo luận vấn đề này, trực tiếp mở miệng đuổi người, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời.

Quản gia Trọng đi theo bên cạnh thành chủ bốn mươi năm, đây là lần đầu tiên bị thành chủ đuổi ra.

Trước kia, lúc thành chủ nhớ vợ của mình, ông ta đều có mặt ở bên cạnh nhưng thành chủ cũng không đuổi ông ta đi, vậy mà bây giờ thành chủ lại đuổi ông ta?

“Thành chủ, chúng ta đi tìm công chúa đi, tìm được công chúa thi…” Quản gia Trọng bị đuổi hẳn nên đau lòng, nhưng mà lúc này quản gia Trọng không có thời gian để đau lòng, ông ta còn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm, ông ta không thể để thành chủ nhà mình tiếp tục mắt tinh thần như thế.

“Ra ngoài!” Âm thanh của Trương Minh Hoàng đột nhiên lại đề cao, mặc dù nghe có vẻ bình tĩnh như nước, nhưng mà có một loại uy nghiêm làm người khác không thể chống lại.

Đây cũng là lần đầu tiên mà Trương Minh Hoàng dùng giọng điệu như thế để nói chuyện với quản gia Trọng.

Mặc dù giữa Trương Minh Hoàng và quản gia Trọng là mối quan hệ chủ tớ, nhưng mà hai người đã cùng lớn lên với nhau từ nhỏ, coi như là người thân của nhau, Trương Minh Hoàng cũng chưa từng xem quản gia Trọng như là kẻ ở.

Quản gia Trọng hoảng hốt, sắc mặt thay đổi rất rõ, ông ta nhìn tháy dáng vẻ của thành chủ. Mặc dù quản gia Trọng lo lắng không chịu nổi, nhưng mà lúc này lại không dám tiếp tục nói thêm cái gì, chỉ có thể chậm rãi lui ra ngoài.

Sau khi quản gia Trọng rời khỏi đây, Trương Minh Hoàng ngồi trong phòng đột nhiên lại nở nụ cười, chỉ là nụ cười đó có chút thê lương, có chút từ giễu, lại có chút cô đơn.

Đến lúc cuối cùng ông ta nhất định phải có một mình, lúc còn trẻ, ba của ông ta đã qua đời, người phụ nữ mà ông ta rung động chỉ có một lần thân mật duy nhát rồi lại không gặp mặt, chứ đừng nói chỉ là bồi bạn.

Tìm hai mươi lăm năm mà một manh mối cũng không có, thật ra thì ông ta đã không còn ôm hi vọng gì nữa, ông ta biết rằng có lẽ là bà đã không còn trên đời này.

Chỉ có điều ông ta vẫn luôn tự lửa mình dối người, ông ta vẫn luôn để cho mình tin tưởng là không có tin tức bà đã chết, vậy có lẽ là bà vẫn còn sống.

Nhưng mà đã hai mươi lăm năm trôi qua, dựa vào năng lực của ông ta, dựa vào thế lực của Quỷ Vực Chỉ Thành, không có một tin tức nào, làm sao có thể còn sống được.
 
Chương 3297


Chương 3297

Liên quan đến con gái, có lẽ từ lúc bắt đầu là do ông ta đã hy vọng xa vời, ông ta đã được chú định là người cô độc, làm sao có thể có con gái?

Trương Minh Hoàng, ông không tin vào số mệnh, ông vẫn cho rằng con người có thể thắng ông trời, ông vẫn luôn tin tưởng không có chuyện gì là ông không làm được, nhưng mà đến cuối cùng ông vẫn không thể thắng nổi số mệnh.

Cho nên cứ như vậy đi, đừng nghĩ cái gì hết, cũng không cần gì hết, cứ như vậy thôi.

Trương Minh Hoàng cứ im lặng ngồi ở đẳng đó, không cử động chút nào, đôi mắt của ông ta cứ nhìn thẳng về phía trước, ngay cả chớp mắt cũng không chớp, tròng mắt cũng không di chuyền.

Bình thường lúc ở một mình thì ông ta sẽ vẽ tranh, nhưng mà lúc này bút vẽ được đặt ở bên cạnh ông ta, giá vẽ đặt ở trước mặt ông ta, nhưng mà dường như ông ta không nhìn thấy, thậm chí ngay cả vẽ cũng không muốn vẽ.

Chắc có lẽ lòng lạnh như tro nguội là như vậy.

Mặc dù quản gia Trọng đã đi ra khỏi phòng, nhưng mà trong lòng vẫn lo lắng muốn chết, ông ta biết không phải như thế này, ông ta biết nhất định phải làm cái gì đó, không, không phải là ông ta phải làm chút gì đó, mà là ông ta nhất định phải làm gì đó cho thành chủ.

Sau khi quản gia Trọng suy nghĩ một chút thì vẫn bắm điện thoại gọi cho chú Lương, ông ta quyết định tìm hiểu tình huống là như thế nào cái đã.

“Rốt cuộc là xét nghiệm ADN có chuyện gì vậy? Cô cả nhà họ Đường thật sự không phải là con gái của thành chủ hả?” Điện thoại vừa mới được kết nói, quản gia Trọng trực tiếp hỏi ngay, bây giờ ngay cả tâm trạng khách sáo cũng không có.

“Đúng vậy.” Lương nhận được điện thoại của quản gia Trọng thì cũng chẳng bắt ngờ gì, nhưng mà khi nghe thấy quản gia Trọng hỏi như vậy thì có hơi kinh ngạc, ông ta với quản gia Trọng quen biết nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên nhìn thấy quản gia Trọng nôn nóng như vậy.

Đúng vậy, chính là vội vàng xúc động.

Quản gia Trọng vội vàng xúc động, Lương không có cách nào tưởng tượng được.

“Có xảy ra chuyện gì sai lầm không, có khi nào kết quả sai rồi không?” Từ trước đến nay quản gia Trọng đều rất lý trí, nhưng mà vừa nghĩ tới dáng vẻ của thành chủ nhà mình, ông ta liền không thể tỉnh táo được, bây giờ ông ta rất hi vọng kết quả xét nghiệm ADN là sai.

“Kết quả xét nghiệm không có vấn đề gì, thiết bị đều bình thường, thao tác cũng không có vấn đề, nếu như có sai thì trừ phi tóc mà Tô và Tiểu Cửu mang về không phải của cô cả nhà họ Đường.” Chú Lương nghe thấy câu hỏi này của quản gia Trọng thì có hơi ngơ ngác, nhưng mà vẫn nhanh chóng giải thích.

“Vậy thì có khi nào không phải là tóc của cô cả nhà họ Đường.” Âm thanh của quản gia Trọng đột nhiên tăng cao hơn, dường như là có mấy phần hi vọng.

Cũng không phải là quản gia Trọng để tâm vào chuyện vụn vặt, mà là lúc này ông ta thật sự hi vọng chuyện là như vậy.

Bởi vì lúc nãy quản gia Trọng rõ ràng ý thức được một việc, thành chủ nhà ông ta cũng không phải không coi trọng công chúa, mà đơn giản là ông quá coi trọng cô cả nhà họ Đường.

Quản gia Trọng biết lúc nãy thành chủ nhà mình mắt hết ý chí như vậy, không chỉ là vì thất vọng đối với việc không thể tìm thấy công chúa, mà còn là bởi vì cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa, cho nên lại càng thất vọng hơn.

Có lẽ trong lòng của thành chủ nhận định chỉ có cô cả nhà họ Đường mới là con gái của ông.

Nếu không thì lúc nãy thành chủ cũng sẽ không nói là không cần tìm nữa.

Chú Lương ở đầu dây bên kia điện thoại trầm mặc trong chốc lát, sau đó khẽ thở dài một hơi mới mở miệng nói lần nữa: “Ông phải biết là tóc do Tiểu Cửu và Tô đã mang về, ông cũng biết cô cả nhà họ Đường là Tô Khiết, là con gái của Tô Trung Phương.”
 
Chương 3298


Chương 3298

“Tôi biết, tôi biết chứ, nhưng mà tình huống bây giờ không giống như vậy.” Đương nhiên quản gia Trọng cũng biết rõ, nhưng mà ông ta biết rõ cũng vô dụng thôi, phải để thành chủ tiếp nhận mới được.

“Sao lại không giống?” Chú Lương nghe không hiểu lời của quản gia Trọng.

…” Quản gia Trọng trầm mặc một chút, sau khi suy nghĩ thì cuối cùng vẫn nói: “Thành chủ chỉ chấp nhận cô cả nhà họ Đường là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành.”

Lúc quản gia Trọng nói ra lời này, mặc dù âm thanh không lớn nhưng mà lại cực kỳ chắc chắn, không cần phải nghi ngờ điểm này, từ phản ứng lúc nãy của thành chủ, ông ta có thể hoàn toàn xác định.

“Có ý gì?” Chú Lương bắt ngờ, rõ ràng giọng nói cao hơn mấy phần, không biết là bởi vì quá kinh ngạc hay là bởi vì nghe không hiểu.

Lúc này, Cậu Tô vẫn còn chưa đi khỏi, nghe thấy tiếng kêu kinh ngạc của chú Lương, Cậu Tô giật mình, có chút hiếu kỳ nhìn về phía chú Lương, từ nhỏ ông ta đã đi theo chú Lương, đây là lần đầu tiên nhìn thầy chú Lương có phản ứng kinh ngạc như vậy.

Mặc dù Cậu Tô không nghe thấy người đầu dây bên kia nói cái gì, nhưng mà Cậu Tô cũng có thể đoán được cuộc gọi này là do quản gia Trọng gọi tới, chỉ có điều là Cậu Tô không biết quản gia Trọng nói gì với chú Lương, vậy mà lại để chú Lương kinh ngạc như thế.

“Lương, ông không nghe lầm đâu, thành chủ chỉ nhận cô cả nhà họ Đường là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành, nếu cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa của chúng ta, thành chủ nói là không cần phải tìm nữa.” Lúc nãy ở trong phòng quản gia Trọng đã biết rõ đạo lý này, lúc trước ông ta nói vẫn muốn đi tìm công chúa, vốn dĩ còn tưởng là chỉ cần tìm được công chúa chân chính thì chắc chắn thành chủ sẽ vui mừng, nhưng mà phản ứng của thành chủ đã khiến quản gia Trọng biết rõ chuyện không phải là như thê.

Cho nên giờ phút này quản gia Trọng cảm thấy so với việc lại đi tìm công chúa, chẳng bằng lại xác định một lần nữa.

Đương nhiên quản gia Trọng dự định trước tiên giấu diềm thành chủ, thành chủ không thể chấp nhận đả kích, không thể mang đến hy vọng cho thành chủ rồi lại để thành chủ thất vọng một lần nữa.

Nếu như phải nhận đả kích một lần nữa thì chắc chắn là thành chủ sẽ đổ bệnh.

Thành chủ hiện tại không còn là thành chủ của hai mươi lăm năm trước, thành chủ hiện tại đã không còn ý chí muốn sống.

“Không cần tìm?” Chú Lương kinh ngạc kêu lên lần nữa, lần này trong âm thanh của ông ta rõ ràng có mang theo mấy phần khó tin.

“Đúng vậy, đây là ý của thành chủ, cũng là nguyên văn câu nói của thành chủ.” Lúc nãy quản gia Trọng nói nhiều như vậy mà thành chủ nhà mình lại không có bắt cứ phản ứng gì, quản gia Trọng đã hiểu câu nói đó của thành chủ không phải chỉ là đang nói suông, mà là vô cùng nghiêm túc.

“Nếu như cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa của chúng ta, vậy thì cũng không cần tìm công chúa chân chính, cứ để công chúa chân chính lưu lạc ở bên ngoài à? Thành chủ đồng ý hả?” Lúc này, chú Lương thật sự rất kinh ngạc, ông ta đã quên mắt việc che giấu âm thanh.

Trong nháy mắt, Cậu Tô mở to mắt, anh ta nghe thấy cái gì đây chứ, anh ta nghe thấy cái gì?

Nếu cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành bọn họ, vậy thì không cần phải tiếp tục đi tìm công chúa nữa?

Có chuyện gì xảy ra vậy?

Tại sao anh ta lại cảm thấy kỳ ảo như thế?

“Đây chính là ý của thành chủ.” Quản gia Trọng cũng không ngờ tới chuyện lại biến thành như vậy, nhưng mà chuyện chính là như vậy đó, chính là ý của thành chủ.

“Quả thật… quả thật…” Hiện giờ chú Lương không thể nào chấp nhận được tình huống như thế, ông ta muốn mắng người, nhưng mà nghĩ đến đây là ý của thành chủ, lời đến khóe miệng, chú Lương vẫn cố gắng ép xuống.

“Chẳng lẽ là ông không khuyên bảo thành chủ hả, chẳng lẽ ông cứ… hồ đồ theo thành chủ?” Cảm xúc của chú Lương hơi quá kích động, ông ta cảm thấy cái này hoàn toàn chính là đang hồ đồ.
 
Chương 3299


Chương 3299

“Thành chủ đã quyết định chuyện gì đó rồi, ai mà có thể khuyên được chứ, ông đến đây mà khuyên đi.”

Quản gia Trọng cảm thấy mình vô cùng oan uỗng, ông ta không khuyên hả, mắu chốt là ông ta căn bản không khuyên nỗi.

“Vậy bây giờ thật sự không tìm nữa à?” Chú Lương âm thầm thở ra một hơi, sắc mặt của ông ta có hơi chìm xuống.

“Tôi cảm thấy cho dù có tìm được thì chắc cũng không có tác dụng gì đâu, có lẽ là cũng giống như cái cô Trình Nhu Nhu hồi lúc trước.” Từ phản ứng lúc nãy của thành chủ nhà mình, quản gia Trọng có thể xác định vẫn sẽ là tình huống này.

“Cái kia có thể giống nhau được à, Trình Nhu Nhu là giả, nếu như tìm được người thật, máu mủ tình thâm, sao thành chủ có thể mặc kệ không quan tâm?” Chú Lương không đồng ý đối với lời nói của quản gia Trọng.

“Chỉ cần tìm được công chúa chân chính, chỉ cần thành chủ gặp được công chúa chân chính, máu mủ tình thâm, đương nhiên thành chủ sẽ vui vẻ.” Chú Lương cảm thấy đây mới chính là tình huống bình thường.

Quản gia Trọng: “…”

Sẽ là như vậy ư?

Thành chủ tìm được công chúa chân chính thì sẽ vui vẻ?

Chắc có lẽ? Giống như Lương nói, dù sao cũng là máu mủ tình thâm.

“Vậy ông cho người đi tìm đi.” Quản gia Trọng cũng hi vọng giống như lời Lương đã nói, khi công chúa chân chính xuất hiện trước mặt thành chủ, nói không chừng tình huống sẽ không giống như vậy, đây là một tia hi vọng.

Nhưng mà quản gia Trọng vẫn không muốn từ bỏ ở bên phía cô cả nhà họ Đường.

Nhưng mà quản gia Trọng vẫn không muốn từ bỏ ở bên phía cô cả nhà họ Đường.

*Ở bên phía cô cả nhà họ Đường, tôi phải nghĩ biện pháp xác nhận một lần nữa.” Lúc quản gia Trọng nói lời này, lông mày nhíu lại một chút, quản gia Trọng cũng biết chuyện này khó khăn, hơn nữa độ khó rất lớn.

Nhưng mà cho dù có khó hơn nữa thì cũng phải đi làm.

Lương nói máu mủ tình thâm, tìm được công chúa chân chính sẽ đề cho thành chủ vui vẻ, quản gia Trọng không chắc chắn về chuyện này.

Nhưng mà nếu như cuối cùng có thể xác định cô cả nhà họ Đường là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ, thành chủ của bọn họ chắc chắn sẽ vui vẻ, hơn nữa còn vô cùng vui vẻ.

Vốn dĩ quản gia Trọng cũng muốn đi tìm công chúa thật, nhưng mà bây giờ ông ta càng muốn đi xác nhận một lần nữa.

“Thành thiếu chủ đã đi rồi.” Chú Lương biết chắc chắn là Thành thiếu chủ vẫn còn chưa nói cho quản gia Trọng nghe chuyện này, cũng không thể gạt được, quản gia Trọng đã nói như vậy, chú Lương liền trực tiếp nói cho quản gia Trọng biết.

“Thành đi rồi hả?” Quản gia Trọng có chút bất ngờ, nhưng mà lại vui vẻ hơn: “Vẫn là Thành hiểu rõ thành chủ, đúng là do thành chủ nuôi lớn.”

Chú Lương không trả lời câu nói này.

“Nếu như Thành thiếu chủ đã đi, vậy thì chuyện này cứ giao cho Thành thiếu chủ giải quyết, bây giờ chúng ta già rồi, thiên hạ là của người trẻ tuổi, người trẻ tuổi làm việc tốt hơn chúng ta.” Trong giọng nói của quản gia Trọng thiếu đi mấy phần nặng nè, cũng nhẹ nhõm hơn một chút.

Mặc dù quản gia Trọng muốn đi xác định một lần nữa, nhưng mà thật ra quản gia Trọng cũng không ôm hi vọng quá lớn, nhưng mà bây giờ quản gia Trọng nghe thấy Thành thiếu chủ đã đi điều tra, đột nhiên ông ta lại thêm hi vọng hơn. Bình thường Thành thiếu chủ trông có vẻ cà lơ phất phơ, nhưng mà vào chuyện chính thì từ xưa đến nay sẽ không lơ là.
 
Chương 3300


Chương 3300

Hơn nữa, Thành thiếu chủ làm chuyện gì cũng chưa từng xảy ra sai sót, quản gia Trọng cảm thấy mình nên tin tưởng Thành thiếu chủ mới đúng. Không, ông ta nhất định phải tin tưởng Thành thiếu chủ.

“Phải thông báo chuyện này với thành chủ sao đây?” Chú Lương không có bình luận gì với lời nói của quản gia Trọng, chỉ là ý tứ của quản gia Trọng là Thành thiếu chủ tiếp tục đi thăm dò chuyện của cô cả nhà họ Đường, mà ông ta thì tiếp tục đi tìm công chúa.

Cái này có mâu thuẫn với nhau, vậy phải thông báo lại với thành chủ như thế nào?

“Trước tiên đừng nói chuyện này cho thành chủ biết, các người cứ tìm của các người, Thành thiếu chủ đi điều tra là chuyện của Thành thiếu chủ, trước tiên không cần phải nói cho thành chủ biết.” Quản gia Trọng nhớ đến phản ứng lúc nãy của thành chủ nhà mình, quản gia Trọng biết thành chủ cũng không thèm quan tâm đ ến với chuyện tiếp tục tìm công chúa.

Thành chủ có ý không cần tìm nữa, nhưng mà cuối cùng quản gia Trọng vẫn không cam lòng, đặc biệt là khi nghe thấy câu nói máu mủ tình thân của chú Lương.

Về phần Thành thiếu chủ đi thăm dò chuyện cô cả nhà họ Đường, trước tiên vẫn nên giấu thành chủ, quản gia Trọng không muốn trước khi chưa xác định tình huống mà lại cho thành chủ thêm hy vọng, nếu như sau khi xác nhận cô cả nhà họ Đường vẫn không phải là con gái của thành chủ, vậy chẳng phải là sẽ mang đến thất vọng cho thành chủ à.

Cho nên chẳng bằng trước tiên cứ giấu diềm, hơn nữa hiển nhiên thành chủ cũng không muốn bọn họ đi làm phiền cuộc sống của cô cả nhà họ Đường, nếu bây giờ nói cho thành chủ biết, chỉ sợ là thành chủ sẽ ngăn cản.

Vẫn là tiền trảm hậu tấu, nếu như kết quả cuối cùng vẫn giống như lần này, vậy thì tốt nhát thành chủ không cần biết chuyện ngày hôm nay.

Chú Lương: “…”

Bây giờ lá gan của quản gia Trọng càng ngày càng lớn, cũng dám giấu diếm thành chủ rồi à?

“Được rồi, cứ như vậy đi, mấy ngày nay ông không được đến đây, không nên xuất hiện trước mặt thành chủ, tránh đề thành chủ nhìn thấy ông rồi lại nhớ đến chuyện cô cả nhà họ Đường.” Quản gia Trọng không cho Lương cơ hội phản bác, trực tiếp quyết định.

Không phải là quản gia Trọng cố ý ngăn cản chú Lương đến gặp thành chủ, quan trọng là do hiện tại thành chủ như thế này, chú Lương có đến, thành chủ cũng sẽ không gặp.

Lúc nãy, thành chủ còn đuổi ông ta ra ngoài.

Quản gia Trọng cảm thấy bây giờ trừ phi là cô cả nhà họ Đường đến đây, nếu không thì ai có đến thì thành chủ cũng sẽ không chịu gặp, thậm chí là bao gồm cả Thành thiếu chủ.

Khóe môi của chú Lương không kiềm chế được mà kéo ra, nhưng mà cuối cùng cũng không nói cái gì.

*Chú Lương vừa mới gọi điện thoại cho quản gia Trọng hả? Quản gia Trọng nói cái gì vậy?” Từ xưa đến nay Cậu Tô luôn là một người có lòng hiếu kỳ rất nặng, lúc nãy chú Lương lại phản ứng lớn như thế, Cậu Tô mà nhịn được mới là lạ đó.

Đương nhiên lúc nãy Cậu Tô cũng đã nghe được một vài ý, cũng là bởi vì nghe được một chút cho nên mới tò mò hơn.

“Tiếp tục đi tìm công chúa.” Chú Lương quét mắt nhìn anh ta, cũng không nhiều lời, ý của quản gia Trọng là kêu bọn họ tiếp tục đi tìm công chúa, vậy thì cứ tiếp tục đi tìm công chúa.

Chú Lương cảm thấy đây mới chính là phương thức chính xác đối với tình huống hiện tại, mà bây giờ lại bỏ qua cô cả nhà họ Đường, chú Lương cảm thấy tìm được công chúa thật sẽ dễ dàng hơn một chút.

“Tiếp tục tìm công chúa hả, nhưng mà tôi vừa mới nghe thấy chú nói không cần phải tìm công chúa thật mà?” Lúc nãy Cậu Tô nghe thấy rõ ràng tiếng kinh ngạc của chú Lương, cũng bởi vì câu nói này mà trong lòng Cậu Tô như có mèo cào.

 
 
Chương 3301


Chương 3301

Hơn nữa, đối với lời nói lúc nãy của chú Lương, chắc là đã nói chuyện Thành thiếu chủ tiếp tục đi điều tra cô cả nhà họ Đường cho quản gia Trọng biết, ở bên phía quản gia Trọng không có ý định ngăn cản, hoặc là nói quản gia Trọng đã đồng ý.

Cậu Tô cảm thấy chuyện này càng ngày càng phức tạp, chỉ dựa vào những gì lúc nãy anh ta vừa nghe thì không đủ.

“Sao vậy? Tôi nói không đủ rõ ràng hả?” Chú Lương lại quét mắt nhìn anh ta một cái nữa, mặc dù gương mặt vẫn bình thường như cũ nhưng mà rõ ràng âm thanh có hơi chìm xuống: “Tiếp tục đi tìm công chúa.”

“Chú Lương, chú vừa mới nói cho quản gia Trọng nghe chuyện Thành thiếu chủ đi thăm dò cô cả nhà họ Đường, quản gia Trọng không có phản đối hả, hoặc là nói quản gia Trọng đã đồng ý?” Cậu Tô vốn rất thông minh, một khi anh ta cảm thấy hứng thú với chuyện gì đó thì anh ta rất quan tâm tới.

“Cho nên?” Chú Lương dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn anh ta, chú Lương đã nhìn Cậu Tô lớn lên, sao có thể nhìn không ra tâm tư của Cậu Tô.

“Cho nên tôi có thể đi giúp Thành thiếu chủ được không.” Trong nháy mắt Cậu Tô hiểu là anh ta đã đoán đúng rồi, quản gia Trọng thật sự đồng ý với cách làm của Thành thiếu chủ, ý của quản gia Trọng đại biểu cho ý của thành chủ, nếu thành chủ đã đồng ý, vậy thì anh ta có thể đi giúp Thành thiếu chủ được không?

Anh ta không muốn tiếp tục đi tìm công chúa gì hết, anh ta muốn đi thăm dò chuyện cô cả nhà họ Đường.

Cậu Tô biết điều tra cô cả nhà họ Đường chắc chắn còn thú vị hơn nhiều lần so với việc đi tìm công chúa.

Chú Lương nhìn anh ta, giống như cười mà không phải cười: “Cậu muốn đi giúp Thành thiếu chủ hay là muốn tham gia cuộc vui, bên cạnh Thành thiếu chủ không thiếu người.”

“Chắc chắn là bên cạnh Thành thiếu chủ không thiếu người, nhưng mà lần trước Thành thiếu chủ đã giao tôi đi làm chuyện này, tôi tương đối quen thuộc với tình huống, chắc chắn tôi thích hợp hơn. Hơn nữa, năng lực của tôi cũng không thua kém gì so với người bên cạnh Thành thiếu chủ.” Đối với vấn đề này, Cậu Tô rất có lòng tin, anh ta muốn tham gia náo nhiệt, nhưng mà thật sự là cũng muốn đi giúp đỡ.

Đối với việc này anh ta lựa chọn tin tưởng Thành thiếu chủ.

Lông mày của chú Lương hơi nhíu lại, suy nghĩ một chút rồi cũng không tiếp tục kiên trì nữa: “Tùy cậu vậy.”

Lúc nãy quản gia Trọng đã nói rất rõ ràng, thành chủ hi vọng cô cả nhà họ Đường là công chúa Quỷ Vực Chi Thành thành chủ, chỉ chấp nhận cô cả nhà họ Đường.

Cho nên để Tô đi giúp Thành thiếu chủ cũng tốt.

“Thật hả?” Hai mắt của Cậu Tô sáng lên, anh ta vốn không ôm hi vọng gì, bởi vì anh ta biết chú Lương là một người lạc hậu, làm việc cứng nhắc, cho đến bây giờ cũng không có chỗ để thương lượng.

Không ngờ tới là lần này lại dễ thương lượng như thế.

“Không muốn đi thì thôi.” Chú Lương nhìn thấy phản ứng của anh ta như vậy, đột nhiên lại cảm thấy có hơi chướng mắt.

Đi chứ đi chứ, đương nhiên phải đi rồi, bây giờ tôi đi ngay đây.” Cậu Tô sợ là ông ta lại đổi ý cho nên chạy đi ngay lập tức.

Trời vừa sáng, Tiểu Cửu đi theo chú Lương tiếp tục thăm dò chuyện công chúa, mà Cậu Tô thì trực tiếp tìm Thành thiếu chủ.

Thành thiếu chủ nhìn thấy anh ta, lông mày hơi nhướng lên.

“Là chú Lương cho tôi đến đây, hơn nữa quản gia Trọng cũng đã đồng ý với cách làm của anh.” Cậu Tô sợ là Thành thiếu chủ sẽ đuổi anh ta đi, cho nên vội vàng giải thích.

“Ông già đó đồng ý hả? Có chuyện gì vậy?” Điểm này làm Thành thiếu chủ cảm thầy bất ngờ, anh ta nhớ lần trước ông già không đồng ý cho lắm, tại sao lần này ông già lại đồng ý?
 
Chương 3302


Chương 3302

Xảy ra chuyện gì mà anh ta không biết hả?

“Tôi cũng không biết có chuyện gì nữa, nhưng mà từ cuộc trò chuyện ngày hôm qua của quản gia Trọng và chú Lương, hiển nhiên quản gia Trọng đã đồng ý, nếu không thì chú Lương cũng sẽ không đồng ý để tôi đến đây giúp anh, có điều là chú Lương tiếp tục đi tìm công chúa rồi.”

“Tiếp tục tìm công chúa? Tìm công chúa gì chứ, cô cả nhà họ Đường là công chúa mà, ông ta còn muốn đi đâu tìm nữa?” Thành thiếu chủ hừ lạnh một tiếng, chuyện mà anh ta đã nhận định, từ xưa đến nay không thay đổi, bây giờ anh ta nhận định cô cả nhà họ Đường là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành của bọn họ, cho nên rõ ràng anh ta có chút bắt mãn đối với chuyện chú Lương đi tìm công chúa khác.

“Bọn họ muốn đi tìm thì cứ để bọn họ đi tìm đi, bọn họ tìm của bọn họ, chúng ta điều tra của chúng ta, chuyện của bọn họ không ảnh hưởng đến chúng ta.” Cậu Tô vô cùng hài lòng đối với tình huống hiện tại.

“Thành thiếu chủ anh có kế hoạch gì mới không?” Cậu Tô cũng không muốn thảo luận chủ đề chú Lương đi tìm công chúa.

Bây giờ bọn họ có chuyện quan trọng hơn cần phải làm.

“Thành thiếu chủ, kế hoạch lần trước của chúng ta hoàn hảo như vậy, nhưng mà cô cả nhà họ Đường liếc mắt một cái liền nhìn thấu ngay, căn bản không mắc mưu, cho nên lần này kế hoạch của chúng ta phải hoàn thiện, hoàn mỹ hơn mới được, nếu không thì căn bản cũng vô dụng. Muốn đề cô cả nhà họ Đường mắc mưu, thật sự không dễ dàng.” Cậu Tô dùng trải nghiệm của mình để nói cho Thành thiếu chủ nghe chuyện này có bao nhiêu khó khăn.

“Hiện giờ tôi vẫn chưa có kế hoạch cụ thế.” Thật ra thì Thành thiếu chủ không biết độ khó của chuyện này, vốn dĩ anh ta còn nghĩ mấy kế hoạch, nhưng mà bây giờ suy nghĩ kỹ lại một chút, anh ta đều cảm thấy không thể thực hiện.

“Lần này chúng ta nhất định phải thành công, tuyệt đối không thể thất bại nữa, nếu không thì chỉ sợ là không có cơ hội.” Lúc này, vẻ mặt của Cậu Tô rất chân thành, cũng rất nghiêm túc, tuyệt đối không phải là đang nói đùa, mà là đang nói sự thật.

Thành thiếu chủ nhìn anh ta, nhưng mà cũng không phản bác anh ta: “Cần có một kế hoạch hoàn hảo, không thể thất bại.”

Hiển nhiên là Thành thiếu chủ cũng đồng ý với suy nghĩ của Cậu Tô.

Lúc này trong biệt thự nhà họ Đường, Tô Khiết cũng không biết có người đang “bày mưu tính kế”

với cô.

Cô đang mặc quần áo cho Đường Vũ Kỳ, bình thường bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ đều không cần cô mặc quần áo giúp, nhưng mà ngày hôm nay quần áo có chút phức tạp.

Mấy ngày nay hai bé cưng vẫn luôn ở trong biệt thự nhà họ Đường mà không đi ra ngoài.

Vốn dĩ Tô Khiết với Nguyễn Hạo Thần cũng định đi nhận giấy đăng ký kết hôn, sau khi nhận giấy rồi thì cũng có thể công khai thân phận của hai đứa nhỏ.

Nhưng mà bọn họ vẫn còn chưa đi nhận giấy đăng ký kết hôn thì trên mạng đã tung tin tức của cô, hơn nữa còn vạch trần chuyện có con, cho nên tạm thời không thể công khai thông tin của hai đứa nhỏ.

Mặc dù bây giờ Trác Hiểu Lam đã bị bắt, đúng là chuyện đó do Trác Hiểu Lam đã làm, nhưng mà vẫn còn lại Đường Bách Khiêm, Đường Bách Khiêm mới chính là mắu chốt.

Cô đã làm việc bên cạnh Đường Bách Khiêm nhiều năm, Đường Bách Khiêm hiểu cô rất rõ, nếu như Đường Bách Khiêm thật sự muốn gây ra chuyện gì đó thì rất dễ dàng.

Những cái khác Tô Khiết không sợ, cô chỉ sợ là Đường Bách Khiêm sẽ làm chuyện bắt lợi với hai đứa nhỏ.

Sau khi Đường Vũ Kỳ mặc quần áo chỉnh tề rồi thì đi ra khỏi phòng, Tô Khiết ngắn người ở trên giường, ánh mắt có hơi chìm xuống, cô nhất định phải nghĩ biện pháp đề giải quyết chuyện này một cách triệt đề.

Đã lâu lắm rồi cô không liên lạc với Đường Bách Khiêm, cũng không liên lạc với những người bên cạnh Đường Bách Khiêm, Tô Khiết không muốn giải quyết chuyện này quá mức tuyệt tình, nhưng mà bây giờ Đường Bách Khiêm lại gây ra chuyện như vậy, cô không có khả năng cứ luôn né tránh.
 
Chương 3303


Chương 3303

Tô Khiết quyết định trực tiếp gọi điện thoại cho Đường Bách Khiêm, cô phải hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc là Đường Bách Khiêm muốn làm cái gì.

Tô Khiết lấy điện thoại ra gọi cho Đường Bách Khiêm, nhưng mà bên kia lại không có người nghe, Tô Khiết gọi mấy cuộc, Đường Bách Khiêm đều không bắt máy.

Khóe môi của Tô Khiết nở một nụ cười lạnh.

Nếu như Đường Bách Khiêm đã không chịu nhận điện thoại, vậy thì cô cũng chỉ có thể nghĩ đến biện pháp khác.

Tô Khiết đứng dậy, lúc mở túi xách ra nhìn thấy cái cài tóc ở bên trong, cái cài tóc này chính là cái mà ngày hôm qua cô bé ở cổng bệnh viện đã cho cô.

Nhìn thấy cài tóc, mắt Tô Khiết hơi híp lại, hiển nhiên là ngày hôm qua cô không xác định có chuyện gì xảy ra, nhưng mà từ lúc bắt đầu Tô Khiết đã có thể suy đoán kế hoạch của bọn họ, lúc đó cậu trai kia cầm súng dọa cô, mà cô gái ở bên cạnh thì lại đứng cách cô không xa, rõ ràng là muốn thừa dịp hỗn loạn thì sẽ đến gần cô.

Đến gần cô đề làm cái gì?

Từ một vài chuyện sau đó, Tô Khiết cũng không khó để đoán ra bọn họ muốn lấy gì đó từ trên người cô.

Lúc đó có một người phụ nữ mang thai bị thiếu máu trong vụ tai nạn giao thông, cô nhìn thấy rõ phản ứng của hai người bọn họ, Tô Khiết đã suy đoán bọn họ muốn có máu của mình.

Tại sao lại muốn máu của mình?

Tô Khiết nhìn ra được bọn họ không có địch ý với cô, cho dù là lúc người đó cầm súng chĩa vào cô thì cũng không có địch ý gì hết, hơn nữa hình như là bọn họ có chút kiêng kị cô.

Sau đó, Tô Khiết lại suy đoán thân phận của bọn họ, cô nhớ đến Quỷ Vực Chi Thành, sau khi nhớ đến Quỷ Vực Chi Thành, Tô Khiết liền nhớ đến chuyện công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành.

Lúc Sở Bách Hà gọi điện thoại với cô, nói là có người nói cô có thể là công chúa Quỷ Vực Chi Thành.

Lúc đó cô cũng không để ý, nhưng mà nếu như trên mạng có người nói như vậy, nói không chừng là người Quỷ Vực Chi Thành thật sự xác nhận điều đó.

Mà để xác nhận chuyện này, máu có thể dùng, tóc cũng có thể dùng.

Cho nên cũng có thể đoán được lúc trong đại sảnh chắc là người phụ nữ đó muốn thừa cơ lấy tóc của cô.

Thật ra thì lúc ấy Tô Khiết cảm thấy chuyện này có chút hoang đường, Quỷ Vực Chỉ Thành với cô có thể có quan hệ gì chứ?

Sao công chúa Quỷ Vực Chi Thành lại có quan hệ với cô?

Nhưng mà mục đích của những chuyện mà đám bọn họ làm thật sự là như vậy.

Tô Khiết biết lúc cô truyền máu cho người phụ nữ mang thai, không có người nào thừa cơ quấy rối, cho nên bọn họ không lấy được máu của cô.

Tô Khiết thấy là bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên Tô Khiết “giúp” bọn họ một tay.

Đương nhiên lúc đó Tô Khiết cũng muốn thăm dò.

Cô bé ở bên ngoài bệnh viện là do cô cho người ta sắp xếp, tóc đó cũng là do cô cố ý kéo.

Tóc ở trên cái cài đúng là được giật xuống từ trên đầu của cô, Tô Khiết cũng biết hai người đó đang nhìn chằm chằm vào cô, hai người đó đều là “hỏa nhãn kim tinh”, nếu như cô đổi tóc ở trước mặt của hai người bọn họ mà không bị phát hiện thì không có khả năng.

Cho nên kể từ khi giật tóc xuống đến lúc bỏ vào trong tay của Tiểu Cửu, đúng là tóc không bị thay đổi.

Nhưng mà bọn họ không biết rằng mặc dù lúc đó giật tóc từ trên đầu của cô xuống, nhưng mà cũng không phải là tóc của cô. Lúc cô ở trong phòng phẫu thuật truyền máu cho người phụ nữ mang thai, Tô Khiết vẫn luôn nghĩ tới chuyện này, nghĩ tới mục đích của bọn họ.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top