Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 3264


Chương 3264

Sau khi Bùi Doanh biết chuyện của Trình Nhu Nhu đã bị bại lộ, Bùi Doanh lập tức đến biệt thự.

Bùi Doanh biết biệt thự không an toàn, dựa vào năng lực của Thành thiếu chủ, nếu như muốn tìm cô ta thì cho dù cô ta có trốn ở đâu cũng không an toàn, nhưng mà lúc này Bùi Doanh chỉ muốn đi gặp Bùi Dật Duy.

Người đàn ông kia là người mà cô ta yêu nhưng không có được, năm đó Bùi Doanh đi theo Trịnh Hùng là vì muốn giúp cho Bùi Dật Duy, sau này công ty của Bùi Dật Duy càng ngày càng lớn hơn, có năng lực hơn, Bùi Doanh muốn rời khỏi Trịnh Hùng.

Nhưng mà mối quan hệ của cô ta với Trịnh Hùng cũng không phải là thứ mà cô ta nói kết thúc là có thể kết thúc được, cho nên cô ta còn phải tiếp tục chịu đựng sự tra tắn của Trịnh Hùng, còn phải không ngừng bày mưu tính kế cho Trịnh Hùng, nếu không thì Trịnh Hùng tuyệt đối sẽ không buông tha cho cô ta.

Đương nhiên Bùi Doanh biết hiện tại chuyện của Trình Nhu Nhu đã bị bại lộ, bản thân Trịnh Hùng cũng không qua khỏi, Bùi Doanh biết Trịnh Hùng sẽ không bỏ qua cho cô ta, cho nên trước khi Trịnh Hùng trở về, cô ta cần phải chạy trốn.

Đương nhiên hai người Thành thiếu chủ và Trịnh Hùng cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta Bùi Doanh biết là cô ta không thể tránh né được bao lâu, nhưng mà hiện tại cô ta chỉ muốn ở bên cạnh Bùi Dật Duy, những cái khác cô ta có thể mặc kệ.

Cô ta nhốt Bùi Dật Duy ở trong biệt thự mấy ngày, trong biệt thự có thức ăn có nước uống, đương nhiên Bùi Dật Duy sẽ không đói.

Nhưng mà Bùi Doanh đã cắt đứt tất cả các phương thức đề Bùi Dật Duy liên lạc với bên ngoài, sau khi cô ta phát hiện điện thoại của Bùi Dật Duy thì cũng đã lấy đi.

Trước khi đến, cô ta cố ý mua thức ăn, cô ta muốn làm cho Bùi Dật Duy một bữa cơm thật ngon, đã lâu lắm rồi hai người bọn họ không ngồi lại ăn cơm với nhau.

Lúc Bùi Doanh đến biệt thự, mở cửa nhà ra, trong nhà rất yên tĩnh, không có âm thanh, Bùi Doanh cũng không thấy Bùi Dật Duy đâu.

Bùi Doanh ngắn người, nhưng mà nhìn thấy cửa số vẫn còn hoàn hảo, cô ta biết Bùi Dật Duy không có chìa khóa, cô ta đã khóa cửa từ bên ngoài, còn tăng thêm một lớp khóa, Bùi Dật Duy lại không thể liên lạc với người ở bên ngoài, cho nên chắc chắn là không thể đi ra ngoài.

Bùi Doanh bỏ nguyên liệu mua về ở trong bếp, sau đó mới đi lên lầu, cửa thư phòng ở trên lầu đang mở ra, Bùi Doanh đi tới cửa thì liền nhìn thấy Bùi Dật Duy đang ngồi ngắn người nhìn ra ngoài ở bên cạnh cửa số.

Gương mặt của Bùi Dật Duy rất trắng, ánh mặt trời ở bên ngoài chiếu lên mặt của anh ta, Bùi Doanh vẫn cảm thấy xinh đẹp như vậy.

Khóe môi của Bùi Doanh không kiềm chế được mà cong lên, cô ta thích anh ta, kể từ lần gặp đầu tiên đã thích rồi, nhưng mà cô ta biết anh ta không thích cô.

Cô ta biết anh ta sẽ không thích cô ta, cũng không thể nào thích cô ta.

Anh ta không thích cô, cô ta có thể không quan tâm nhưng mà cô ta tuyệt đối không cho phép anh ta thích những người khác.

Cho nên năm đó, sau khi cô ta biết chuyện của Tô Khiết và anh ta, cô ta đã muốn chia rẽ bọn họ.

Năm năm trước, cô ta còn bày ra kế hoạch để Tô Khiết mắt đi sự trong sạch, mặc dù lúc đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng mà lúc đó Tô Khiết vẫn ngủ cùng với người đàn ông khác.

Cô ta cho rằng sau khi trải qua chuyện lúc trước, rốt cuộc Tô Khiết với Bùi Dật Duy đã không thể ở bên nhau, nhưng mà có làm như thế nào cô ta cũng không nghĩ tới trước đó không lâu Tô Khiết lại trở về, mà anh ta lại đi tìm Tô Khiết một lần nữa, cuối cùng lại vì Tô Khiết mà tự tử.

Lúc cô ta nhận được tin tức thì đã bị chọc giận muốn nỗ tung, chuyện đã trôi qua nhiều năm như vậy, thế mà anh ta vẫn tự tử vì Tô Khiết, rốt cuộc là tình yêu của anh ta đối với Tô Khiết sâu đậm đến cỡ nào?
 
Chương 3265


Chương 3265

Cô ta không thể chịu đựng được điểm này, cho nên cô ta lầy điện thoại di động của anh ta, cắt đứt tất cả các phương thức liên lạc với người ngoài của anh ta, cô ta cũng không cho người của công ty biết chuyện anh ta bị thương phải nằm viện.

Nhưng mà lúc đó Bùi Dật Duy lại không quan tâm đến những cái này, điều mà anh ta quan tâm chỉ có Tô Khiết, trong lòng của anh ta chỉ có Tô Khiết, thậm chí là lúc đó anh ta còn muốn chết.

Bùi Doanh không thể nhìn anh ta như thế này, cho nên cô ta đối phó với Tô Khiết một cách điên cuồng, chỉ là không ngờ tới kế hoạch của cô ta hoàn mỹ như vậy mà lại thất bại từng lần một, cuối cùng thậm chí còn rơi vào cục diện như thê.

Có điều là bây giờ nhìn anh ta, tất cả những phẫn nộ, bắt bình, giận dữ ở trong lòng của cô ta đều đã biến mắt, nếu như thời gian có thể dừng lại vào thời khắc này, cô ta chỉ có thể nhìn anh ta từ phía xa xa thì đã thỏa mãn lắm rồi.

Cô ta đứng im lặng thật lâu ở ngoài cửa, cô ta không lên tiếng, Bùi Dật Duy vẫn không phát hiện ra cô ta, Bùi Dật Duy vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn chăm chú đến độ phát ngốc.

Cuối cùng vẫn là Bùi Doanh đi vào trong phòng, Bùi Dật Duy nghe thấy âm thanh thì hơi quay đầu lại nhìn một chút, lúc nhìn thấy là Bùi Doanh, con ngươi của Bùi Dật Duy hơi trầm xuống, sau đó lại thờ ơ di chuyển tầm mắt sang chỗ khác, cũng không nói cái gì, cũng không có phản ứng gì khác.

Bùi Doanh nhìn thấy phản ứng phớt lờ mình của anh ta, trong lòng có chút tức giận, nhưng mà vẫn nhịn được. Cô ta đi đến bên cạnh anh ta, nhẹ giọng cười nói: “Em có mua đồ ăn mà anh thích, để em làm cho anh ăn.”

Bùi Dật Duy không có phản ứng, lần này cũng không nhìn cô ta nữa.

Bùi Dật Duy không có phản ứng, lần này không tiếp tục nhìn cô ta nữa, trực tiếp phót lờ cô ta hoàn toàn.

“Bùi Dật Duy, anh có thái độ gì vậy hả? Em vì anh mà trả giá nhiều như thế, anh lại đối xử với em như vậy?” Rốt cuộc Bùi Doanh vẫn không nhịn được, thứ mà cô ta không chịu nhất đó chính là anh ta đối xử với cô ta như vậy.

“Cô không phải vì tôi mà cô là vì chính bản thân mình, bây giờ toàn bộ công ty không phải đều do một mình cô quyết định hả?” Bùi Dật Duy cười lạnh một tiếng, âm thanh có chút thấp, nghe vào khiến cho người ta cảm thấy ngột ngạt.

Anh ta thật sự không ngờ tới là công ty do một tay mình sáng lập, vậy mà tắt cả đều là do cô ta quyết định.

Bây giờ cô ta lại không biết xấu hổ mà nói vì anh ta?

“Công ty là của anh, em cũng không tranh giành với anh, em cũng không đoạt nó từ anh.” Bùi Doanh nhìn anh ta, trong đôi mắt là sự dịu dàng không thể che giấu, đối với anh ta, từ trước đến nay cô ta đều rất dung túng, làm sao cô ta có thể đoạt lấy công ty của anh ta được chứ.

“Cô nhốt tôi ở đây, không cho tôi liên lạc với bắt kỳ ai, cô cảm thấy tôi sẽ tin tưởng cô à?” Khóe môi của Bùi Dật Duy kéo ra một nụ cười mang theo sự trào phúng.

“Nhốt anh lại là bởi vì anh tự tử, là bởi vì anh không xem tính mạng của mình ra cái gì, em không cho anh liên lạc với bên ngoài cũng là vì bảo vệ cho anh, không phải là em muốn cướp công ty của anh.” Đương nhiên là Bùi Doanh có thể nhìn thấy sự trào phúng trên gương mặt của anh ta, trong lúc nhất thời trong lòng nghẹn đến khó chịu.

“Không quan trọng nữa, tôi không quan tâm.” Khóe môi của Bùi Dật Duy giật giật, giọng nói lạnh hơn mấy phần.

Thật ra thì anh ta căn bản cũng không quan tâm đến những cái đó, nếu như không phải đồng ý với mẹ là sẽ đòi lại sự công bằng cho ba mình, anh ta căn bản sẽ không thành lập công ty gì hết.

Nếu như không phải bởi vì muốn đòi lại công bằng cho ba, năm đó anh ta sẽ không chia tay với Tô Khiết.

Hiện tại những gì anh ta muốn làm cũng đã làm hết rồi, nhưng mà điều anh ta muốn nhát lại vĩnh viễn mắt đi, cho nên bây giờ anh ta không muốn cái gì hết.
 
Chương 3266


Chương 3266

“Anh không quan tâm, vậy anh quan tâm cái gì? Tô Khiết hả? Anh cũng chỉ quan tâm có Tô Khiết, ngoại trừ Tô Khiết ra anh còn đang quan tâm cái gì?” Cảm xúc của Bùi Doanh đột nhiên trở nên kích động, đột nhiên gầm lên một tiếng, lửa giận lúc nãy kiềm chế cuối cùng cũng đã bộc phát.

Bùi Dật Duy lại nhìn cô ta, nhìn thấy tâm trạng của cô ta đột nhiên kích động thì có hơi bất ngờ, dường như không biết tại sao cô ta lại tức giận như thề.

“Anh quan tâm Tô Khiết, nhưng mà Tô Khiết có quan tâm anh không hả? Bây giờ người mà Tô Khiết thích là Nguyễn Hạo Thần, Tô Khiết đã kết hôn với Nguyễn Hạo Thần từ lâu rồi, mặc dù thời gian trước bọn họ ly hôn với nhau nhưng mà bây giờ bọn họ lại ở cùng nhau, người mà Tô Khiết yêu là Nguyễn Hạo Thần, cô ta đã sớm quên anh không còn gì hết!” Bùi Doanh nhìn ánh mắt của anh ta đang nhìn mình, loại ánh mắt khó hiểu ấy, Bùi Doanh có thể cảm nhận được bản thân mình sắp điên luôn rồi.

“Tôi thích cô ấy là chuyện của tôi, chuyện năm đó là lỗi của tôi, bây giờ cô ấy thích người khác không phải là lỗi của cô ấy.” Trong đôi mắt của Bùi Dật Duy có nhiều thêm mấy phần nặng nề, chuyện năm đó đều là do lỗi của anh ta.

Mặc dù đây không phải là ý của anh ta, mặc dù chuyện năm đó đa số đều là do Bùi Doanh lên kế hoạch, nhưng mà đều là do lỗi của anh ta, Tô Khiết không sai chút nào hết.

Năm đó cô thật sự yêu anh ta, bây giờ cô không yêu anh ta cũng là thật, cho nên cho dù anh ta tự tử ở trước mặt của cô thì cũng không thể kéo cô về. Từ trước đến nay cô có tính tình như vậy đó, lúc yêu thì yêu rất cố chấp, không yêu rồi thì tuyệt tình hơn bắt cứ ai.

Anh ta đã sớm biết chuyện của cô với Nguyễn Hạo Thần, anh ta cũng không tức giận, không giận cô, đương nhiên ghen tị thì vẫn có, nhưng mà anh ta cũng chỉ có thể ghen ghét trong lòng.

Kể từ chuyện ở bệnh viện lần đó, anh ta đã biết rõ tình yêu của cô đối với anh ta đã không còn tồn tại nữa, cho nên anh ta lựa chọn buông tay, anh ta bằng lòng thành toàn cho cô, chỉ cần cô hạnh phúc là được rồi.

“Đúng vậy, cô ta ở trong lòng của anh mãi mãi không sai, cô ta làm tất cả mọi chuyện đều là đúng, cô ta ở trong lòng của anh mãi mãi tốt nhát.” Ngực của Bùi Doanh trập trùng không ngừng, hình như là tức giận không nhẹ, vì cái gì, vì cái gì mà trong lòng của anh ta cũng chỉ có một mình Tô Khiết?

Cô ta ở bên cạnh anh ta nhiều năm như vậy, trả giá vì anh ta nhiều như thế, tại sao anh ta lại không nhìn thấy?

“Đúng vậy.” Gần như là Bùi Dật Duy không do dự chút nào, không chần chờ chút nào, anh ta trả lời rất nhanh, rất dứt khoát, cũng rất kiên quyết, trong lòng của anh ta, Tô Khiết của anh ta mãi mãi là tốt nhất.

Tô Khiết của anh ta không hề sai.

“Bùi Dật Duy, anh là một kẻ ngốc, anh chính là một tên mù, anh…” Bùi Doanh tức giận mắng to, hận không thể trực tiếp đi lên phía trước bóp chết anh ta.

Anh ta là đồ ngốc, là một tên mù lòa, cô ta đối xử tốt với anh ta như thế, anh ta lại không biết, cũng không nhìn thấy.

“Ngày hôm nay cô đến đây làm gì, lúc nào sẽ thả tôi ra ngoài?” Bùi Dật Duy không hiểu tại sao cô ta lại tức giận như vậy, cũng không so đo với cô ta.

Bùi Doanh sửng sốt, trong nháy mắt lửa giận bốc lên, cô ta tức giận gần chết đi được, anh ta chỉ có thái độ như thế.

Nhưng mà Bùi Doanh biết rằng cô ta có tức giận cũng vô dụng, cô ta tức giận, anh ta có thể không để ý tới cô ta, mà cô ta cũng không nỡ làm gì anh ta.

Bùi Doanh thở mạnh ra một hơi, cố gắng đè nén lửa giận trong lòng, cô ta biết mình tức giận với anh ta cũng vô dụng, cho nên cũng chỉ có thể đổi một phương thức khác: “Em mua những thứ mà anh muốn ăn, bây giờ em đi nấu cơm, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm, sau đó em sẽ thả anh đi.”

Bùi Dật Duy chuyển mắt nhìn cô ta, trong con ngươi rõ ràng mang theo vài phần chát vấn, hiển nhiên không tin tưởng cô ta.

“Chỉ cần anh không làm tổn thương chính mình, em sẽ không hạn chế quyền tự do của anh.” Lúc này, trong lòng của Bùi Doanh bốc hỏa, nhưng mà trên mặt vẫn cố gắng gạt ra nụ cười.
 
Chương 3267


Chương 3267

Bùi Dật Duy nghe thấy lời nói này của cô ta, nét hoài nghi trên mặt đã giảm đi mấy phần, mặc dù anh ta không muốn ăn cơm với cô ta nhưng mà anh ta biết tính tình của cô ta, bây giờ thân thể của anh ta vẫn còn chưa phục hồi tốt, nếu như muốn cưỡng ép rời khỏi, sợ là có chút khó khăn, cho nên Bùi Dật Duy cũng không nói nhiều nữa.

Bùi Doanh cười cười với anh ta: “Bây giờ em đi nấu cơm.”

Bùi Dật Duy không để ý đến cô ta, không nói gì cũng không có bất cứ phản ứng gì.

Bùi Doanh chỉ có thể quay người đi ra khỏi phòng, sau khi ra khỏi phòng, sắc mặt của Bùi Doanh lập tức trở nên âm trầm, đôi mắt lại trở nên hận thù hơn.

Tại sao, tại sao anh ta cứ luôn đối xử với cô ta như thế?

Cô ta yêu anh ta như vậy, cô ta vì anh ta mà làm nhiều thứ như vậy, tại sao anh ta lại phải đối xử với cô ta như thế?

Lúc đi xuống lầu, bước chân qua Bùi Doanh có hơi lảo đảo, có mấy bước thiếu chút nữa là đã ngã sắp xuống, Bùi Doanh có gắng chịu đựng mới có thể để mình không bùng nỗ tại chỗ.

Sau khi Bùi Doanh đi xuống lầu lại hung hăng thở ra mấy hơi, sau đó mới miễn cưỡng để mình bình tĩnh lại.

Cô ta đi vào trong phòng bếp bắt đầu chuẩn bị đồ ăn, tài nấu nướng của cô ta không tệ, bởi vì cô ta đã cố ý đi học, là vì nấu cơm cho anh ta, cô ta đã cố ý học nó.

Nghĩ đến muốn nấu ăn cho anh ta ăn, tâm trạng của cô ta khá hơn một chút.

Tốc độ của cô ta rất nhanh, cũng không lâu lắm, cô ta liền làm xong ba món mặn một món canh, cô ta đứng ở dưới lầu gọi vài tiếng nhưng Bùi Dật Duy không trả lời, cũng không xuống lầu, Bùi Doanh lại lên lầu một lần nữa.

Cánh của thư phòng vẫn y như lúc cô ta rời khỏi, Bùi Doanh đi đến cửa nhìn vào trong, nhìn thấy Bùi Dật Duy vẫn còn đang ngồi bên cạnh cửa sổ như cũ, hiển nhiên không di chuyển vị trí.

Bùi Doanh vừa định đi vào gọi anh ta ăn cơm, chỉ là lúc cô ta di chuyển bước chân, đồng thời lại phát hiện trong tay của anh ta đang cầm một sợi dây màu đỏ được thắt lại.

Bước chân của Bùi Doanh đột ngột dừng lại, sắc mặt rõ ràng trầm xuống, đôi mắt hung hăng nhìn chằm chằm vào sợi dây đỏ ở trong tay của Bùi Dật Duy. Đương nhiên là cô ta cũng nhận ra sợi dây đỏ đó, đó là lúc Bùi Dật Duy và Tô Khiết còn ở bên nhau, Tô Khiết đã tặng cho Bùi Dật Duy, là do chính tay của Tô Khiết thắt.

Đã sáu năm trôi qua, một sợi dây cũ kỹ như thế mà Bùi Dật Duy mang theo bên cạnh sáu năm trời, bây giờ còn giữ ở trong lòng y như là bảo bối.

Anh ta yêu Tô Khiết như vậy.

Trong lòng anh ta chỉ có Tô Khiết.

Bùi Doanh cắn chặt hàm răng, lúc này cô ta hận đến nỗi hai mắt muốn bốc cháy, tại sao lại phải đối xử với cô ta như thế?

Tại sao anh ta lại không nhìn thấy điểm tốt của cô ta?

Tại sao trong lòng của anh ta vĩnh viễn không có cô ta?

Không, cô ta không cam lòng, cô ta không cam lòng như thế này.

Bây giờ chuyện của Trình Nhu Nhu đã bị bại lộ, chắc chắn là Thành thiếu chủ và Trịnh Hùng sẽ không bỏ qua cho cô ta, cô ta cũng không biết là mình có thể né tránh được bao lâu, nói không chừng bọn họ có thể tìm được cô ta rất nhanh thôi.

Cô ta biết mặc kệ là Thành thiếu chủ hay là Trịnh Hùng, chỉ cần bọn họ có thể tìm được thì kết quả của cô ta chắc chắn sẽ rất thảm, đến lúc đó chỉ sợ là chỉ có một con đường chết.

Cô ta không cam lòng như vậy.
 
Chương 3268


Chương 3268

Con ngươi của Bùi Doanh lóe lên, sau đó cô ta không đi vào trong thư phòng mà là đi vào trong phòng ngủ của mình, căn biệt thự này là do cô ta đã mua, lúc bình thường cô ta cũng đến đây ở máy lần.

Trong phòng của cô ta có cắt giấu một vài thứ.

Bùi Doanh đi vào trong phòng ngủ chính, sau đó trực tiếp đi đến trước tủ quần áo mở tủ quần áo ra, cô ta cũng không nhìn quần áo đang treo ở trong tủ, mà là mở cái hộp có mật mã trong tủ.

Bùi Doanh mở chiếc hộp mật mã ra, sau khi nhìn đồ vật ở bên trong, khóe môi của cô ta cong lên từng chút một, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý. Bây giờ đã đến nước này rồi, cô ta cũng không có cần phải cố ky, cái gì…

Khóe môi của cô ta cong lên từng chút một, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý. Bây giờ đã đến nước này rồi, cô ta cũng không có cần phải cố ky cái gì… trong hộp mật mã có máy cái bình, Bùi Doanh lầy một cái trong đó ra nhìn chăm chú một hồi, sau đó hai mắt sáng lên, mấy thứ đồ trong hộp này đều là do Trịnh Hùng đã chế ra, bình thường được dùng để kiểm soát cô ta.

Ở phương diện đó Trịnh Hùng chính là một tên biến thái.

Sau lần đó, Bùi Doanh có lấy về một chút, sau khi trở về thì bỏ trong biệt thự.

Bùi Doanh không biết lúc đó mình có tâm lý gì, nhưng mà bây giờ cô ta đã có thể hiểu rõ, hoặc là cô ta đã sớm nghĩ tới tình hình như vậy.

Cô ta đã yêu người đàn ông này nhiều năm như vậy, cô ta biết rõ anh ta không thể yêu cô ta, cho nên điều duy nhất mà cô ta muốn chính là có thể có được một lần.

Bây giờ cô ta đã cùng đường, đắc tội với Thành thiếu chủ, đắc tội với Trịnh Hùng, bắt cứ lúc nào cũng có thể mắt mạng.

Lúc trước khi mà cô ta làm những chuyện này thì cũng đã có suy nghĩ tới nguy hiểm, nhưng mà khi đó cô ta vô cùng hận Tô Khiết, nếu như có cơ hội làm Tô Khiết đau khổ, cô ta sẽ không bỏ lỡ.

Chỉ là cô ta không ngờ tới là kết quả lại thê thảm như thế.

Nếu đã như vậy, đã biết mình không thể sống được bao lâu, cô ta không thể mang theo tiếc nuối như thế, ít nhất cô ta phải thỏa mãn một chuyện mà cô ta vẫn luôn mong chờ ở trong lòng.

Nghĩ đến những thứ này, trên mặt của Bùi Doanh lộ ra nụ cười, bây giờ cô ta không còn sợ hãi, chỉ có chờ mong và hưng phán.

Cách làm như vậy có hơi điên cuồng, nhưng mà cái này đối với cô ta mà nó chẳng là cái gì hết, vì anh ta, cô ta đã làm rất nhiều chuyện điên cuồng.

Bùi Doanh nắm cái bình ở trong tay, sau đó cầm ra cửa, lúc đi đến của thư phòng cô ta nhìn thấy Bùi Dật Duy vẫn còn đang ở vị trí cũ, ngay cả tư thế cũng không thay đổi.

“Em nấu cơm xong rồi, anh xuống ăn cơm đi.” Lần này, Bùi Doanh không tiếp tục lặng lẽ rời đi mà là gõ cửa một cái, dịu dàng gọi anh ta, cô ta cũng làm cho mình không chú ý đến sợi dây đỏ gai mắt mà anh ta đang nắm ở trong tay.

Bùi Dật Duy không động đậy, cũng không trả lời.

Bùi Doanh cũng không suy nghĩ gì nữa, trong tay cầm theo cái bình, lúc này trên mặt vẫn mang theo nụ cười như cũ, chỉ cần nghĩ đến chuyện tiếp theo, cô ta liền không tức giận nữa.

“Ăn cơm xong, em liền rời khỏi, anh cũng có thể rời khỏi.” Lúc này trong lòng của Bùi Doanh vui vẻ lại hưng phần, đương nhiên giọng điệu cũng rất tốt.

Cô ta biết là Bùi Dật Duy đang giận cô ta, cô ta gọi anh ta ăn cơm chắc chắn là anh ta sẽ không đi xuống dưới, nhưng mà nếu như cô ta nói ăn cơm xong là có thể cho anh ta rời khỏi đây, anh ta muốn đi thì chắc chắn sẽ đi xuống.

Bùi Doanh không nói thêm gì, cũng không chờ Bùi Dật Duy trả lời lại, cô ta đi xuống lầu một mình.

Trong thư phòng, Bùi Dật Duy hơi chuyển mắt nhìn về phía cửa phòng, Bùi Doanh đã đi rồi, nhưng mà anh ta có thể nghe thấy lời nói lúc nãy của Bùi Doanh.
 
Chương 3269


Chương 3269

Lần trước sau khi Bùi Doanh đón anh ta khỏi bệnh viện đi ra ngoài thì trực tiếp dẫn tới chỗ này, sau đó lại nhốt anh ta ở đây, anh ta lén lút gửi tin nhắn cho Liễu Ảnh nhưng mà Liễu Ảnh không trả lời anh ta, mà điện thoại di động của anh ta cũng đã bị Bùi Doanh phát hiện và lấy đi.

Vết thương trên người của anh ta vẫn còn chưa hồi phục, mà lúc đó bên cạnh Bùi Doanh có dẫn theo người, anh ta căn bản không có cách nào phản kháng, cho nên đã bị nhốt ở đây, không có cách nào liên lạc với người bên ngoài, muốn chạy trốn cũng không thể chạy trốn được.

Vốn dĩ là anh ta còn nản lòng thoái chí với chuyện lần trước, cảm thấy sống chết cũng không sao hết, cho nên lúc ở bệnh viện anh ta không phối hợp trị liệu, nhưng mà bây giờ anh ta bị nhốt ở đây, anh ta muốn đi ra ngoài, anh ta muốn biết tình huống bên ngoài, anh ta muốn biết tình huống của Tô Khiết.

Anh ta không biết lời nói của Bùi Doanh là thật hay giả, nhưng mà có cơ hội ra ngoài, chắc chắn anh phải ra ngoài, huống hồ gì chỉ ăn một bữa cơm, cho dù Bùi Doanh có đổi ý, anh ta cũng không tổn thất cái gì.

Bùi Doanh luôn có khả năng hạ độc chết anh ta.

Mặc dù là Bùi Doanh làm một vài chuyện quá đáng với anh ta, nhưng mà anh ta cũng hiểu Bùi Doanh sẽ không hại anh ta chết, lúc ở bệnh viện Bùi Doanh làm những chuyện quá đáng với anh ta cũng là bởi vì anh tay dùng dao làm mình bị thương, cũng là bởi vì anh ta không phối hợp trị liệu.

Nói tóm lại, Bùi Doanh lo lắng cho sức khỏe của anh ta.

Sau khi Bùi Doanh đi xuống lầu thì lấy cái bình ra, sau đó đổ thuốc vào trong thức ăn một cách quang minh chính đại không che giấu chút nào.

Cô ta không lo lắng sẽ bị Bùi Dật Duy nhìn thấy, bởi vì cô ta biết Bùi Dật Duy sẽ không xuống nhanh như thế.

Cô ta biết là bây giờ Bùi Dật Duy đề phòng cô ta, chắc chắn là Bùi Dật Duy còn phải nghiêm túc suy nghĩ một chút.

Bùi Doanh đỗ thuốc vào xong liền trực tiếp ném thuốc vào trong thùng rác trong phòng bếp.

Sau đó Bùi Doanh đi ra ngoài nhìn lên trên lầu một cái, trên lầu vẫn không có động tĩnh, Bùi Dật Duy vẫn còn chưa đi xuống.

Bùi Doanh không tiếp tục gọi anh ta nữa mà là một mình ngồi trước bàn ăn bắt đầu ăn cơm.

Cô ta biết Bùi Dật Duy sẽ do dự, sẽ xoắn xuýt, nhưng mà cô ta biết chắc chắn là Bùi Dật Duy sẽ xuống.

Bởi vì Bùi Dật Duy bị nhốt ở biệt thự nhiều ngày như thế, anh ta không biết gì về tình hình ở bên ngoài, chắc chắn là Bùi Dật Duy rất muốn biết chuyện của Tô Khiết.

Bây giờ điều mà Bùi Dật Duy lo lắng duy nhất đó chính là Tô Khiết.

Nghĩ đến những thứ này, trong đôi mắt của Bùi Doanh có nhiều hơn mấy phần âm tàn, nhưng mà sau đó khóe môi của cô ta lại có thêm nụ cười. Đúng vậy, cô ta không tranh thắng Tô Khiết, nhưng mà chỉ cần cô ta từng chiếm được thì cô ta cũng thỏa mãn rồi.

Một mình Bùi Doanh chậm rãi ăn uống, khoảng chừng năm phút sau rốt cuộc cô ta cũng đã nghe thầy động tĩnh ở trên lầu, Bùi Dật Duy đã xuống lầu.

Bùi Doanh không ngẩng đầu lên, chỉ là độ cong bên khóe môi càng lúc càng rõ ràng, cô ta biết chắc chắn là anh ta sẽ đi xuống, chỉ cần anh ta xuống là tốt rồi.

Bởi vì trên người của Bùi Dật Duy có vết thương, máy ngày nay bị nhốt ở đây không thể hoạt động gì cho nên động tác có hơi chậm chạp, sau khi anh ta đi xuống lầu rồi lại đi đến trước bàn ăn đứng ở trước mặt của Bùi Doanh.

“Ngồi xuống ăn cơm đi, cơm nước xong xuôi thì em sẽ rời khỏi, đưa anh trở về thành phố với em.” Rốt cuộc Bùi Doanh cũng đã ngẩng đầu lên nhìn anh ta, lúc này cô ta đang kiềm chế cảm xúc ở trên mặt, sắc mặt có chút ảm đạm, giọng nói cũng không mang theo quá nhiều cảm xúc.

“Tại sao, tại sao lại đột nhiên thả tôi đi?” Không phải là Bùi Dật Duy đa nghỉ mà là Bùi Dật Duy đã từng chứng kiến sự cố chấp của Bùi Doanh, anh ta không nghĩ là cô ta lại có thể rời đi dễ dàng như thế.
 
Chương 3270


Chương 3270

“Gần đây em xảy ra chút chuyện, có chút phiền phức, trong khoảng thời gian ngắn không thể nói được, cũng không tiện cho người đến, em cũng không thể để mình anh chết đói ở đây.” Lông mày của Bùi Doanh hơi nhíu lại, lời nói này của cô ta cũng không tính là đang nói dối, đúng là bây giờ cô ta có hơi phiền phức, với lại cô ta cũng thật sự sẽ thả Bùi Dật Duy đi.

Chỉ có điều là trước lúc đi, cô ta có một chuyện cần phải làm.

Cô ta nói như vậy đã bỏ đi hoài nghỉ ở trong lòng của Bùi Dật Duy, anh ta biết chuyện Bùi Doanh đi theo Trịnh Hùng, anh ta cũng biết sớm muộn gì Bùi Doanh sẽ có phiền phức.

Nhưng mà đối với việc ăn đồ ăn của Bùi Doanh làm, Bùi Dật Duy vẫn có chút kháng cự.

“Rốt cuộc là anh có ăn không hả, em khổ cực bận rộn cả nửa ngày. Sao vậy, chút mặt mũi này mà anh cũng không cho, hay là anh muốn tiếp tục bị nhốt ở đây?” Rõ ràng là sắc mặt của Bùi Doanh hơi tối xuống, mang theo phẫn nộ và không kiên nhẫn: “Ngoan ngoãn ăn bữa cơm này với em đi, nếu không thì không cần phải bàn những cái khác nữa đâu.”

Lông mày của Bùi Dật Duy nhíu lại, anh ta biết là Bùi Doanh nói được thì sẽ làm được, nếu như anh ta chọc giận Bùi Doanh, có lẽ là Bùi Doanh thật sự tiếp tục nhốt anh ta ở đây không thèm quan tâm nữa.

Nhìn thấy một mình Bùi Doanh đã ăn không ít món, hơn nữa món ăn nào cũng đã được Bùi Doanh nếm qua, Bùi Dật Duy liền ngồi xuống bàn ăn, cầm lấy đũa bắt đầu dùng cơm.

Mặc dù Bùi Dật Duy biết Bùi Doanh không giết anh ta, nhưng mà trong lòng của anh ta vẫn có chút đề phòng, anh ta không ăn cơm mà Bùi Doanh đã bới cho anh ta, mà chỉ ăn đồ ăn Bùi Doanh đã nếm qua.

Bùi Doanh nhìn hành động của Bùi Dật Duy, cô ta cười thầm ở trong lòng, anh ta cho rằng ăn đồ ăn giống cô ta thì sẽ không sao, nhưng mà anh ta không biết rằng đồ mà cô ta ăn mới có độc.

Loại thuốc này cho một người ăn cũng là một người, cho hai người ăn cũng là hai người, nếu như hai người ăn thì hiệu quả tốt hơn, cho nên Bùi Doanh không ngại bỏ thuốc cho bản thân mình.

Trước kia Trịnh Hùng cũng đã cho cô ta dùng không ít, nhưng mà Trịnh Hùng sẽ không lén lút bỏ thuốc cô ta, Trịnh Hùng trực tiếp nói với cô ta, sau đó để cô ta tự dùng.

Mà cho đến bây giờ cô ta cũng không thể từ chối.

Đương nhiên cô ta kêu Bùi Dật Duy dùng thuốc này thì chắc chắn là Bùi Dật Duy sẽ không dùng, cho nên cô ta cũng chỉ có thể lén lút bỏ vào trong thức ăn, sau đó bọn họ cùng nhau “trúng độc”.

Bùi Doanh tự mình ăn uống, không tiếp tục để ý tới Bùi Dật Duy, trông có vẻ như vô cùng bình tĩnh, thản nhiên.

Nhưng mà lúc này, Bùi Doanh nhìn Bùi Dật Duy ăn từng đũa đồ ăn, trái tim lại kích động muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Lúc nãy cô ta đỗ hết thuốc vào trong thức ăn, loại thuốc do Trịnh Hùng làm ra có hiệu quả vô cùng mạnh, chỉ dùng một liều lượng nhỏ cũng làm cho người ta không kiềm chế được. Trước kia cô ta đã từng dùng, cho nên cô ta biết rõ hiệu quả của loại thuốc này đúng là rất lợi hại, rất lợi hại.

Hiện tại, Bùi Dật Duy đã dùng một lượng đủ rồi.

Huống hồ chi bây giờ Bùi Dật Duy vẫn còn chưa dừng lại, anh ta vẫn còn tiếp tục ăn, đương nhiên Bùi Doanh không ngăn cản anh ta, Bùi Doanh không dừng lại. Trước kia cô ta đã dùng loại thuốc này rất nhiều lần, hoặc ít hoặc nhiều gì cũng có hơi miễn dịch, cho nên sẽ không có tác dụng nhanh như vậy, nhưng mà cô ta đã cảm nhận được thân thể của mình có hơi thay đổi.

Nhưng mà Bùi Doanh vẫn đang chịu đựng không để mình lộ ra sự khác thường gì, thứ mà cô ta muốn chính là Bùi Dật Duy càng ăn nhiều thuốc hơn.

Lúc nãy cô ta đã nói để Bùi Dật Duy ăn xong bữa cơm này với cô ta, Bùi Dật Duy muốn rời khỏi, vậy thì chắc chắn phải ăn với cô ta, cô ta không dừng lại, đương nhiên Bùi Dật Duy cũng không thể dừng lại.

Mặc dù Bùi Doanh có vẻ như không để ý tới Bùi Dật Duy, nhưng mà cô ta vẫn thường quan sát Bùi Dật Duy.

Khoảng chừng mười lăm phút sau, Bùi Dật Duy đã dừng lại tại, chắc có lẽ là anh ta cũng đã cảm thầy thân thể mình xảy ra thay đổi, anh ta nheo mắt lại: “Cô, cô bỏ thuốc vào trong thức ăn?”

Bùi Doanh dừng động tác, ngẩng đầu lên nhìn anh ta, trên mặt của cô ta mang theo nụ cười, cô ta mỉm cười gật đầu.
 
Chương 3271


Chương 3271

“Cô đã bỏ thuốc gì?” Trong đôi mắt đang híp lại của Bùi Dật Duy có nhiều hơn máy phần lạnh lùng, dường như là anh ta đã đoán được cái gì đó, nhưng mà anh ta lại phủ định nó. Không, không có khả năng, không thể như vậy được.

Bọn họ…

“Chính là thứ trong lòng anh đang suy nghĩ.” Bùi Doanh rất thông minh, cô ta hiểu Bùi Dật Duy rất rõ, cho nên lúc này cô ta nhìn thấy phản ứng của Bùi Dật Duy thì đã biết Bùi Dật Duy đoán được rồi.

Thân thể của Bùi Dật Duy cứng đò, thật ra anh ta vẫn luôn đề phòng cô ta, có làm như thế nào anh ta cũng không nghĩ tới cô ta sẽ bỏ thuốc này cho anh ta, hơn nữa lúc nãy cô ta cũng đã ăn những món đó, ăn còn nhiều hơn anh ta.

“Nhưng mà lúc nãy cô cũng đã ăn rồi.” Bùi Dật Duy âm thầm cắn răng, trong lòng vừa sợ lại vừa giận.

“Đúng vậy, anh không biết là hai người uống thuốc thì sẽ có hiệu quả tốt hơn hả?” Bùi Doanh đi theo bên cạnh Trịnh Hùng nhiều năm, cô ta đã chịu đựng quá nhiều các thủ đoạn đó của Trịnh Hùng, cho nên những thứ này đối với cô ta mà nói căn bản chả là cái thá gì hết.

“Cô điên rồi! Tại sao cô lại có thể làm như vậy, chúng ta là chị em!” Bùi Dật Duy nhìn Bùi Doanh ngồi trước mặt mình, chỉ cảm thấy người mà mình quen biết hai mươi mấy năm dường như đã trở nên điên rồi.

Tại sao cô ta lại có thể làm như vậy? Bọn họ là chị em, mặc dù là cùng ba khác mẹ, nhưng mà cũng có quan hệ máu mủ.

Năm đó, lúc ba của cô ta đưa cô ta về nhà, mẹ của anh ta không muốn chấp nhận cô ta, anh ta cũng không muốn chấp nhận, nhưng mà cũng không lâu lắm ba của anh ta đã qua đời, mẹ của anh ta cũng đi theo.

Lúc đó, khi biết được ba mình là do bị hại, anh ta không thể để cho ba mình chết không rõ ràng như vậy, đương nhiên anh phải điều tra cho rõ, anh ta muốn báo thù cho ba mình.

Lúc đó cô ta đã nói là cô ta muốn báo thù cho ba cùng với anh ta, khi đó anh ta không có lý do đề từ chối.

Những năm này đúng là cô ta giúp anh ta rất nhiều.

Cũng chính là bởi vì anh ta biết giữa bọn họ có máu mủ cho nên anh ta mới tin tưởng là cô ta sẽ không hãm hại mạng sống của anh ta.

Nhưng mà có làm sao anh ta cũng không ngờ tới cô ta lại điên cuồng đến loại tình trạng này, vậy mà lại bỏ loại thuốc này cho anh ta, tại sao cô ta có thể làm như vậy.

“Ha…” Bùi Doanh trực tiếp cười nhạo một tiếng: “Chị em cái chó! Lúc đó mẹ của em dẫn em đi tìm mấy người đàn ông, nhưng mà bọn họ đều không muốn làm oan đại đầu, đều không mắc lừa, cũng chỉ có ba của anh mới bị mắc lừa, tin tưởng em là con gái của ông ta, kết quả xét nghiệm ADN đều là mẹ của em làm giả, em căn bản không phải là chị của anh, chúng ta căn bản không có bất cứ mối quan hệ máu mủ gì.

Lúc mẹ của cô ta dẫn cô ta đến nhà họ Bùi, cô ta không còn nhỏ nữa, cho nên cô ta có thể nhìn thấy rất nhiều chuyện.

Dáng dấp của mẹ cô ta rất xinh đẹp, hơn nữa lại đi làm trong hoàn cảnh đó, mẹ của cô ta không phải là một cô gái giữ gìn sự trong trắng, cho nên lúc đó người có quan hệ với mẹ của cô ta không chỉ có một mình vị Bùi tổng.

Lúc đó, mẹ của cô ta đã dẫn cô ta đi tìm mấy người đàn ông, mẹ của cô ta cũng đã dùng giấy xét nghiệm ADN dễ lừa gạt bọn họ, nhưng mà mấy người kia lại vạch trần, chỉ có Bùi tổng là tin tưởng cho nên cô ta mới có thể bước chân vào nhà họ Bùi.

Lúc đó mẹ của cô ta rõ ràng lừa Bùi tổng, xét nghiệm ADN gì đó đều là giả.
 
Chương 3272


Chương 3272

Đương nhiên là từ lúc mới bắt đầu, mẹ của cô ta đã động tay động chân vào giấy xét nghiệm ADN của cô ta với Bùi tổng, không có dùng máu của cô ta, về phần dùng máu của ai, cô ta cũng không đoán được.

Dù sao thì cô ta thấy mẹ của cô ta làm như vậy không chỉ có một lần, nhưng mà chỉ có Bùi tổng là đồ ngốc.

Từ lúc mới bắt đầu, cô ta đã biết tắt cả những chuyện này.

Đương nhiên bởi vì lúc ấy làm xét nghiệm ADN với Bùi tổng không phải là dùng máu của cô ta, cô ta cũng không có khả năng để khẳng định mình không phải là con của Bùi tổng một trăm phần trăm, dù sao thì mẹ của cô ta đã dám tìm tới Bùi tổng, chắc chắn là giữa mẹ của cô ta với Bùi tổng đã từng có quan hệ với nhau.

Chỉ có điều mẹ của cô ta cũng không xác định cho nên mẹ của cô ta cũng không dám đánh cược, không dám trực tiếp dùng máu của cô ta để làm xét nghiệm ADN với Bùi tổng.

Nhưng mà Bùi Doanh biết khả năng cô ta là con của Bùi tổng không cao, dù sao thì lúc đó mẹ của cô ta có quan hệ với nhiều người như thế.

Cho nên khi mà Bùi Doanh được ba Bùi mang về nhà họ Bùi, lần đầu tiên nhìn thấy Bùi Dật Duy thì đã thích Bùi Dật Duy.

Vốn dĩ trong nhận thức của Bùi Doanh, khả năng cô ta là con gái của ba Bùi là không cao, mà trong giây phút cô ta nhìn thấy Bùi Dật Duy, cô ta đã loại bỏ hoàn toàn khả năng cô ta là con gái của ba Bùi.

Cho nên cô ta chưa từng khống chế tình cảm của mình, từ lần đầu tiên cô ta đã thích anh ta, từ lần đầu tiên đã coi trọng anh ta, cho nên cô ta cứ để mình thích.

Nhưng mà càng về sau cô ta lại phát hiện trong lòng của anh ta đã có người khác, sau khi cô ta thăm dò nhiều lần, cô ta biết anh ta sẽ không thích cô ta.

Hơn nữa, lúc đó cô ta cũng nhìn ra được sự xa lánh của anh ta đối với cô ta, thậm chí là chán ghét.

Sau này, ba Bùi qua đời, anh ta mới bắt đầu chậm rãi chấp nhận cô ta, đương nhiên cũng chỉ chấp nhận cô ta là người nhà họ Bùi.

Có điều là vì để báo thù cho ba Bùi, anh ta vẫn đồng ý để cô ta giúp mình, nhưng mà cũng chỉ có như vậy mà thôi, những cái khác không có tiến triển.

Trong lòng của Bùi Doanh biết rất rõ ràng nếu như để cho anh ta biết cô ta không phải là con gái của ba Bùi, chắc chắn là anh ta sẽ trực tiếp đuổi cô ta ra ngoài, càng không cần phải nói là có tình cảm gì khác với cô ta.

Cho nên qua nhiều năm như thế, cô ta cũng chỉ có thể chịu đựng, rõ ràng là yêu anh ta tha thiết, nhưng mà lại không dám nói cái gì, không dám làm cái gì.

Mà bây giờ có khả năng cô ta sẽ mắt mạng bắt cứ lúc nào, hiện tại cô ta không cần phải sợ sệt nhiều thứ như vậy, bây giờ cô ta chỉ muốn hoàn thành nguyện vọng của mình một lần, chỉ một lần, chỉ cần một lần thôi, cô ta đã thỏa mãn rồi.

“Cô biết là cô đang nói cái gì không hả?” Bùi Dật Duy hoảng sợ, anh ta không ngờ tới là chuyện năm đó còn có nội tình như thế này.

“Đương nhiên là em biết chứ, lúc đó giấy xét nghiệm ADN của em với Bùi tổng là do mẹ của em đã lén lút dùng máu của anh, cho nên giấy xét nghiệm ADN đó thật ra là của anh với Bùi tổng, mà cùng lúc đó mẹ của em đã dùng phương thức giống nhau để lừa gạt mấy người đàn ông, nhưng mà bọn họ đều không bị mắc lừa.” Trên mặt của Bùi Doanh mang theo nụ cười, nhìn không ra là trào phúng hay là cái gì khác.

Khi đó lúc cô ta nhìn thấy mẹ mình làm những chuyện ấy, có lẽ là bởi vì nhìn nhiều rồi cho nên cô ta cũng không có cảm giác.

Với lại lúc đó thất bại nhiều lần như thế, thật ra cô ta cũng không ôm hi vọng gì hết, nhưng mà không ngờ tới là Bùi tổng lại tin tưởng cô ta, càng không nghĩ ra sẽ gặp được Bùi Dật Duy.

Bùi Dật Duy nhìn cô ta, trong lúc nhất thời không nói gì, có lẽ nào bởi vì quá kinh ngạc, cũng có thể là bởi vì chưa lấy lại tinh thần, không biết nên nói cái gì.
 
Chương 3273


Chương 3273

“Ban đầu đối với em mà nói có thể đến nhà họ Bùi hay không căn bản cũng không quan trọng, nhưng mà em không ngờ tới là mình gặp được anh, em cảm thấy gặp được anh giống như là sự chiếu cố lớn nhất mà ông trời đối với em.” Lúc nói đến chỗ này, trong đôi mắt của Bùi Doanh như chìm đắm trong hồi ức.

“Từ lần đầu tiên em nhìn thấy anh thì đã thích anh, lúc đó em đã thấy em có thể vì anh mà làm bắt cứ chuyện gì…” Bùi Doanh nhìn anh ta, vẻ mặt thâm tình.

Nhưng mà Bùi Dật Duy chỉ cảm thấy chán ghét, chỉ cảm thấy buồn nôn, từ trước đến nay anh ta không biết là cô ta lại có tâm tư như vậy đối với mình, bởi vì anh ta cho rằng cô ta là chị của mình, cho nên anh ta chưa từng suy nghĩ loại chuyện này.

“Nhiều năm như thế, em cũng đã làm được rồi, em vì anh mà hi sinh rất nhiều, nhưng mà em không hối hận, thật ra thì em có thể làm bát cứ chuyện gì vì anh.” Bùi Doanh tự nhận là máy năm nay vì để giúp đỡ cho Bùi Dật Duy mà cô ta đã làm rất nhiều chuyện, cô ta hy sinh cho anh ta đủ nhiều.

“Bao gồm cả việc cô bỏ thuốc tôi?” Bùi Dật Duy nheo mắt lại, hung dữ nhìn chằm chằm vào cô ta, cho dù bọn họ không có quan hệ máu mủ, cô ta cũng không thể làm ra loại chuyện như vậy.

Chuyện như vậy làm cho anh ta cảm thấy buồn nôn, mà cô ta nói những lời đó lại làm cho anh ta cảm thấy châm chọc.

Không hồi hận, có thể làm bất cứ chuyện gì vì anh ta?

Cũng bao gồm cả việc hiện tại bỏ thuốc anh ta?

Bùi Doanh giật mình, đương nhiên cô ta có thể nhìn thây cơn phẫn nộ của Bùi Dật Duy, nhưng mà cô ta đã sớm dự liệu những chuyện này, cho nên cô ta cũng không tức giận, cô ta không cảm thấy giận đối với những lời chỉ trích của Bùi Dật Duy đối với mình.

Thậm chí cô ta còn không nhận thấy mình làm sai, cô ta vì anh ta mà làm nhiều như thế, vì anh ta mà hi sinh nhiều như thế, bây giờ cô ta cũng chỉ muốn có chút đền đáp, vậy là sai à?

Thậm chí cô ta còn không nhận thấy mình làm sai, cô ta vì anh ta mà làm nhiều như thế, vì anh ta mà hi sinh nhiều như thế, bây giờ cô ta cũng chỉ muốn có chút đền đáp, vậy là sai à?

Cô ta không sai!

“Em thích anh, em muốn ở bên cạnh anh, nhưng mà em biết anh sẽ không đồng ý, anh đã không đồng ý thì em cũng chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp, chỉ lần này, chỉ lần này thôi là đủ rồi.” Chẳng những Bùi Doanh không nhận ra mình có lỗi, hơn nữa còn nói chuyện với giọng điệu đương nhiên.

Bùi Dật Duy hoảng sợ, bị lý luận hủy hoại đạo đức không có mặt mũi của cô ta làm cho mê muội hoàn toàn, anh ta biết là cô ta bị điên, nhưng mà cũng không ngờ tới là cô ta lại điên đến loại tình trạng này.

Bùi Dật Duy cảm nhận được sự khác thường trong cơ thể của mình, anh ta cũng cảm nhận được mình sắp không thể kiểm soát nổi bản thân, anh ta không muốn nói nhảm với cô ta, anh ta cũng biết anh ta không thể tiếp tục ở lại đây, anh ta nhất định phải đi khỏi.

Bùi Dật Duy cất bước đi về cửa nhà.

“Cửa nhà bị khóa rồi, không có chìa khóa không mở được, em không mở cửa thì anh ra không được đâu.” Bùi Doanh không cản anh ta, cô ta cũng không sốt ruột bởi vì cô ta biết anh ta căn bản không thể đi ra được.

Anh ta không có chìa khóa, không mở được cửa, hơn nữa anh ta còn bị trúng thuốc của cô ta, anh đã không thể kiềm chế được bao lâu.

“Với lại anh cũng không đi được đâu.” Bùi Doanh cười khẽ một tiếng rồi bổ sung thêm một câu, rõ ràng là có ý riêng.

Bùi Dật Duy lạnh lùng nhìn cô ta: “Hèn hạ, vô liêm sỉ.”

“Không phải là anh đã biết sự hèn hạ của em từ lúc đầu rồi hả.” Bùi Doanh không ngần ngại chút nào, cô ta vì giúp anh ta mà làm nhiều chuyện như vậy, thủ đoạn hèn hạ gì cũng đã từng sử dụng, cho nên cô ta cần phải quan tâm chứ.
 
Chương 3274


Chương 3274

“Anh cũng biết là vì đã đạt được mục đích, từ trước đến nay em đều không từ thủ đoạn.” Bùi Doanh không cảm thấy nhục nhã, ngược lại còn lấy đó làm vinh, trong giọng nói mang theo máy phần tự hào: “Cho nên ngày hôm nay anh không đi được đâu, bởi vì em sẽ không để anh rời khỏi đây.”

Loại thuốc này chỉ cần sử dụng một chút là đã thấy được sự lợi hại, huống hồ gì lúc nãy anh ta ăn nhiều như thế, anh ta có thể kiềm chế đến bây giờ đã là rất tốt rồi.

Bùi Doanh đứng dậy, nở nụ cười nhẹ đến trước mặt Bùi Dật Duy, cánh tay nâng lên, ngón tay lướt qua gương mặt của Bùi Dật Duy, lúc đến yết hầu thì dùng tay gãi nhẹ một cái.

Bùi Doanh thật sự biết loại chuyện này, mấy năm nay cô ta đi theo bên cạnh Trịnh Hùng, Trịnh Hùng thay đổi như thế nào cô ta cũng đều có thể ứng phó, huống hồ chỉ là đối phó với Bùi Dật Duy đã bị bỏ thuốc.

Loại thuốc đó đúng là rất lợi hại, lúc nãy Bùi Dật Duy lại dùng một lượng không ít, cho nên lúc này chỉ cảm thầy thân thể như muốn nỗ tung, ý thức cũng bắt đầu không rõ ràng.

“Bùi Dật Duy, loại thuốc ở trong người của anh nếu như không được giải thì anh sẽ chết, bây giờ anh ra ngoài làm được cái gì cơ chứ? Bây giờ anh ra ngoài có ai có thể giải cho anh, chẳng lẽ anh còn có thể đi tìm Tô Khiết à?” Bùi Doanh biết tình cảm của Bùi Dật Duy đối với Tô Khiết, cô ta cũng biết tính tình của Bùi Dật Duy.

Với tình huống như thế này, Bùi Dật Duy không thể tùy tiện đi tìm một người phụ nữ, người mà Bùi Dật Duy yêu là Tô Khiết, Bùi Dật Duy hi vọng Tô Khiết có thể giúp anh ta, nhưng mà anh ta không thể tìm được Tô Khiết, cho dù có thể tìm được chắc chắn là Bùi Dật Duy cũng sẽ không đi tìm Tô Khiết.

Dù sao thì Bùi Dật Duy tình nguyện tổn thương bản thân mình thì cũng sẽ không làm tổn thương Tô Khiết.

Cô ta biết rất rõ tình cảm của Bùi Dật Duy đối với Tô Khiết, cho nên cô ta mới ghen tuông, ghen tuông đến phát điên.

“Bây giờ người giúp anh cũng chỉ có em mà thôi.” Bùi Doanh cũng không cảm thấy thủ đoạn của mình hạ lưu, cô ta chỉ cần kết quả, chỉ cần kết quả làm cô ta hài lòng là được rồi.

Bùi Dật Duy muốn rời khỏi, nhưng mà ý thức đã bắt đầu trở nên mơ hồ, tầm mắt của anh ta bắt đầu choáng váng, thân thể của anh ta dường như đang muốn nỗ tung từng tắc từng tắc.

Bùi Doanh biết hiệu quả của thuốc đã đến đủ rồi, khóe môi của cô ta không ngừng kéo lên, trong sự đắc ý còn mang theo vẻ chờ mong và hưng phần.

Tất cả mọi thứ kết thúc đã là chuyện của máy tiếng đồng hồ sau, lúc Bùi Dật Duy tỉnh lại, cảm thấy hô hấp yếu ớt vô cùng, vết thương ở trên người của anh ta vẫn còn chưa được khôi phục, lại bị Bùi Doanh bỏ thuốc như thế, trải qua chuyện hồi lúc nấy, rõ ràng là thân thể của anh ta không thể chống đỡ nỗi.

Vấn đề sức khỏe là thứ yếu, quan trọng nhất vẫn là chuyện vừa mới xảy ra.

Trong nháy mắt Bùi Dật Duy tỉnh dậy, lúc nhìn thấy Bùi Doanh nằm ở bên cạnh của anh ta, mắt anh ta nhanh chóng híp lại. Mặc dù lúc này anh ta đã sắp không thể chống đỡ nổi, nhưng mà một khắc sau anh ta lập tức đưa tay ra hung hăng bóp lấy cỗ của Bùi Doanh.

Sức lực của Bùi Dật Duy không nhỏ, cũng không hề có ý ra tay lưu tình, hiển nhiên là muốn bóp chết cô ta.

Lần trước bị Tô Khiết từ chối, anh ta đâm mình bị thương, vốn dĩ anh ta không quan tâm đến chuyện sống chết.

Ban đầu Bùi Doanh mệt mỏi ngủ thiếp đi, lực đạo Bùi Dật Duy bóp cổ cô ta đã đánh thức cô ta: “Anh…

anh… làm cái gì vậy?”

Bùi Dật Duy bóp quá mạnh, lúc này Bùi Doanh nói chuyện cũng có chút khó khăn.

Bùi Doanh tỉnh dậy, lực đạo trên tay của Bùi Dật Duy cũng không thả lỏng, ngược lại còn bóp chặt hơn nữa.
 
Chương 3275


Chương 3275

“Anh… anh muốn… giết em…” Đương nhiên Bùi Doanh có thể cảm nhận được sức lực của Bùi Dật Duy, cho nên lúc này cô ta biết rõ là Bùi Dật Duy không hù dọa cô ta, mà thật sự muốn giết cô ta.

Lúc đầu trong lòng của Bùi Doanh rất thỏa mãn, rất mừng rỡ, nhưng mà lúc này nhìn thấy Bùi Dật Duy vừa mới tỉnh dậy liền muốn giết cô ta, trái tim của cô ta lạnh hơn mấy phần.

Cô ta không ngờ tới là hai người bọn họ đã có gì đó với nhau, cô ta đã trở thành người phụ nữ của anh ta, vậy mà anh ta vừa mới tỉnh dậy liền muốn giết cô ta, không nương tay chút nào.

Cho dù anh ta không có tình cảm với cô ta, nhưng lúc nãy bọn họ vừa mới xảy ra chuyện như vậy, anh ta cũng không thể thương tiếc cô ta một chút à?

“Cô đáng chết!” Cách làm việc của Bùi Dật Duy có chút cực đoan, nếu không thì lúc anh ta bị Tô Khiết từ chối anh ta cũng sẽ không làm bị thương chính mình, cho nên lúc này Bùi Dật Duy thật sự muốn giết chết Bùi Doanh, cũng không sợ sệt cái gì.

Ánh mắt của Bùi Dật Duy nhìn Bùi Doanh không hề che giấu sát ý, còn có hận ý, anh ta hận không thể rút gân lột da của Bùi Doanh.

“Anh… hận em… như thế.” Bùi Doanh không vùng vẫy, cũng không cầu xin tha thứ, ngược lại còn cười: “Bởi vì… Tô Khiết.”

Bùi Doanh biết Bùi Dật Duy hận cô ta, muốn giết cô ta đều là bởi vì Tô Khiết.

Qua nhiều năm như vậy trong lòng của Bùi Dật Duy cũng chỉ có Tô Khiết, mặc dù hai người chia tay nhau sáu năm, nhưng mà Bùi Dật Duy vẫn luôn thủ thân như ngọc vì Tô Khiết, sáu năm qua bên cạnh Bùi Dật Duy không có một người phụ nữ nào.

Bây giờ Bùi Dật Duy vì mắt đi sự trong sạch cùng cô ta, Bùi Dật Duy cảm thấy có lỗi với Tô Khiết cho nên mới hận cô ta.

Nghĩ đến những thứ này, trong lòng của Bùi Doanh càng cảm thấy hận hơn nữa: “Sáu năm… trước… các người… chia tay… là do em đã sắp đặt.”

Dù sao thì Bùi Dật Duy hận cô ta như vậy, cô ta cũng không đề ý mà dùng chút hơi tàn nói cho Bùi Dật Duy nghe, thật ra thì những chuyện đó đã được cắt giấu ở trong lòng của cô ta nhiều năm như thế, cô ta không thể nói với ai, cô ta cũng nghẹn rất khó chịu.

Nếu như đã hận, vậy thì cứ hận đi, hận cho đến cùng, dù sao thì hận cô ta vẫn còn tốt hơn là quên cô ta.

Trong đôi mắt đang nheo lại của Bùi Dật Duy phát ra ánh sáng lạnh lẽo, tay đang bóp cổ của Bùi Doanh càng nắm chặt hơn nữa, lực đạo đã tăng thêm.

Bùi Dật Duy cũng không nói cái gì, anh ta cũng không hỏi chuyện năm đó, bởi vì chuyện đã qua, có hỏi rõ đi nữa thì cũng không có tác dụng.

Bây giờ anh ta chỉ muốn giết cô ta!

“Còn… có… một chuyện nữa, năm năm trước… là em đã… đưa Tô Khiết… đến trên giường của…

cậu ba Nguyễn.” Giờ phút này, Bùi Doanh cảm thấy hô hấp của mình đã trở nên khó khăn, nhưng mà cô ta vẫn không dừng lại, vốn dĩ là kế hoạch lúc trước của cô ta đương nhiên không phải đưa Tô Khiết lên giường của cậu ba Nguyễn, nhưng mà trời xui đất khiến cũng coi như thành toàn cho Tô Khiết và cậu ba Nguyễn.

Đối với sai lầm năm đó, Bùi Doanh vẫn luôn hận đến nghiền răng nghiền lợi, dù sao thì cô ta tự tay hủy hoại Tô Khiết cùng với việc đưa Tô Khiết lên trên giường của cậu ba Nguyễn khác nhau một trời một vật.

Nhưng mà lúc này Bùi Doanh lại cảm thấy có thể lấy chuyện năm đó ra để kích thích Bùi Dật Duy.

Lúc nãy Bùi Dật Duy xảy ra chuyện ngoài ý muốn với cô ta liền muốn giết cô ta, ác độc đến nỗi không chừa mặt mũi, cô ta cũng không muốn để cho anh ta dễ chịu.

Đương nhiên là cô ta cũng không đề ý chuyện chết ở trong tay của Bùi Dật Duy, dù sao thì bây giờ cô ta đã đắc tội với Thành thiếu chủ và Trịnh Hùng, cô ta cũng không sống được bao lâu, có thể chết ở trong tay của Bùi Dật Duy, cô ta rất bằng lòng.
 
Chương 3276


Chương 3276

Con ngươi của Bùi Dật Duy trợn lên, ngay lập tức trong đôi mắt như có muôn vàn con sóng dữ, anh ta biết chuyện Tô Khiết và cậu ba Nguyễn kết hôn với nhau, anh ta cũng biết hiện tại Tô Khiết đã thật sự yêu cậu ba Nguyễn.

Anh ta cho rằng sau này Tô Khiết với cậu ba Nguyễn gặp nhau, quen biết nhau rồi mới ở bên nhau, chứ anh ta không nghĩ tới là lại có chuyện như thế.

Vậy mà đều là do Bùi Doanh sắp xếp.

“Là do cô đã sắp xếp?” Khóe môi của Bùi Dật Duy khẽ cử động, anh ta gằn từng chữ, cảm giác lạnh lẽo như là một tảng băng.

Nhưng mà lúc này lực đạo bàn tay của Bùi Dật Duy đang bóp cổ Bùi Doanh đã nới lỏng một chút, anh ta muốn biết rõ chuyện này, anh ta nhất định phải biết rõ những chuyện liên quan đến Tô Khiết.

“Đúng, là tôi sắp xếp, năm năm trước vào buổi tối trước ngày Tô Khiết đính hôn, tôi đã chuốc mê cô ta đưa tới khách sạn.” Bùi Doanh thừa nhận rất thẳng thắn, cô ta bây giờ cũng sắp chết rồi, còn có gì không dám thừa nhận.

Đôi mắt Bùi Dật Duy nhìn chằm chằm vào Bùi Doanh, ánh mắt đó lạnh lẽo thấu xương, như có thể đông cứng người khác bắt cứ lúc nào.

“Nhưng mà, ý định của tôi vốn không phải muốn đưa Tô Khiết lên giường cậu ba Nguyễn, tôi vốn là muốn tìm vài người đàn ông đến hủy cô ta, nhưng cuối cùng bị cô ta trốn thoát, sau đó cô ta trốn lên giường cậu ba Nguyễn.” Bùi Doanh đối diện với đôi mắt Bùi Dật Duy, không bao nhiêu sợ hãi, ngược lại trên mặt vẫn mang theo nụ cười.

Nghĩ tới Bùi Dật Duy vừa tỉnh đã muốn giết cô ta, nghĩ tới hận ý trong mắt anh ta vừa rồi, Bùi Doanh cảm thấy khiến trong lòng anh ta không thoải mái, cô ta lại có thể thoải mái trong lòng.

“Cô quả thực đáng chết.” Thân thể Bùi Dật Duy rõ ràng cứng ngắc, tay đặt trên cổ Bùi Doanh không ngừng run lên, sau đó lại dùng sức, lần này, anh ta dùng tất cả sức lực của mình, càng không chút lưu tỉnh.

Lần này, anh ta thậm chí không cho Bùi Doanh cơ hội mở miệng, không ngừng dùng sức, cho tới khi Bùi Doanh không nhúc nhích, không còn hơi thở.

Sau khi Bùi Doanh tắt thở, Bùi Dật Duy mới buông lỏng tay, ngồi sang một bên, thân thể có chút cứng đờ, trên mặt cũng mang theo vài phần hoảng loạn.

Anh ta làm việc mặc dù có lúc có chút cực đoan, nhưng luôn là công dân tốt tuân thủ pháp luật, chuyện giết người thế này, anh ta trước đây thật sự chưa từng nghĩ tới.

Anh ta biết giết người phải đền mạng, anh ta đã giết Bùi Doanh, anh ta cũng không thể sống nữa.

Nhưng Bùi Doanh làm chuyện thế này với anh ta, năm năm trước cô ta còn muốn cho người hủy Tô Khiết, anh ta không cách nào tha thứ, cô ta đáng chết.

Cho nên, anh ta giết Bùi Doanh, đương nhiên tiếp sau đây, anh ta cũng sẽ thừa nhận hậu quả, anh ta sẽ đi tự thú, nhưng trước lúc đó, anh ta phải đi làm một chuyện trước.

Bùi Dật Duy hồi thần, trực tiếp đứng dậy, không nhìn Bùi Doanh nữa, anh ta tìm ra chìa khóa, sau đó mở cửa rời đi.

Biệt thự này ở ngoại ô, bên đây không có taxi, cũng không có xe buýt, để đến nơi có thể gọi xe cần một đoạn đường rất dài.

Vết thương trên người Bùi Dật Duy vốn còn chưa khỏi, lại bị thương ở tim, thêm cả chuyện vừa rồi, thân thể anh ta lúc này rất yếu ớt, anh ta cứ đi như vậy, thân thể không hẳn có thể chống đỡ nỗi, hơn nữa bây giờ lại là buổi tối.

Muốn gọi được xe càng khó, nhưng Bùi Dật Duy không chút do dự, đóng cửa xong liền trực tiếp đi về phía trước.

Bùi Dật Duy đi khoảng một giờ đồng hồ mới tới đường lớn, số anh ta cũng tính không tệ, không bao lâu đã có một chiếc taxi chạy tới.
 
Chương 3277


Chương 3277

Bùi Dật Duy lên xe, mượn điện thoại của tài xế gọi điện thoại cho trợ lý.

Nửa đêm nửa hôm, trợ lý bỗng nhận được điện thoại của tổng giám đốc mát tích đã lâu, có chút ngây người: “Bùi tổng, anh rốt cuộc lộ mặt rồi, khoảng thời gian này anh đã đi đâu? Tại sao không có tin tức?

Bùi phó tổng nói anh công tác, nhưng công tác cũng không thể không có chút tin tức nào, ngay cả chuyện công ty cũng không quản.”

Trợ lý đi theo Bùi Dật Duy cũng vài năm, quan hệ với anh ta không tệ, hơn nữa anh ta cũng thật sự là lo lắng cho Bùi Dật Duy.

Bùi Dật Duy không giải thích, chỉ báo một địa chỉ kêu trợ lý đến đón anh ta.

Anh ta bây giờ không có điện thoại, đêm hôm khuya khoắt cũng không có nơi nào bán, hơn nữa trên người cũng không có tiền mặt, ngay cả phí gọi xe cũng không cách nào chỉ trả, đương nhiên chuyện tiếp theo phải làm cũng cần trợ lý giải quyết.

“Được, được, được.” Trợ lý đương nhiên sẽ không thoái thác, vội đồng ý, mặc dù là đêm khuya, nhưng lại không chút chậm trễ.

Lúc trợ lý đến, Bùi Dật Duy đã đến rồi, vì không có tiền trả tiền xe, cho nên tài xế cũng còn đang đợi.

Lúc trợ lý nghe thấy tổng giám đốc nhà mình không có tiền trả tiền xe thì cằm cũng sắp rớt xuống đắt, tổng giám đốc đây là gọi xe từ đâu tới? Tiền xe rốt cuộc đắt cỡ nào?

Lúc tài xế nói chỉ cần một trăm năm mươi nghìn, trợ lý lại kinh ngạc, chỉ một trăm năm mươi nghìn?

Vậy tại sao tổng giám đốc nhà anh ta không trả nỗi, hơn nữa còn đặc biệt kêu tài xế đợi, đợi anh ta đến trả?

Tổng giám đốc nhà anh ta luôn có thói quen mang tiền mặt, hơn nữa dù không mang tiền mặt thì cũng có thể dùng điện thoại chỉ trả.

Trợ lý bỗng nhớ tới trước đó tổng giám đốc nhà anh ta gọi điện cho anh ta không phải dùng điện thoại của bản thân.

Trợ lý lại nhìn sang vẻ tiều tụy của tổng giám đốc nhà mình, quần áo trên người cũng nhàu nhĩ, sắc mặt tái nhợt có chút không bình thường, dường như vừa trốn ra từ một nơi nào đó.

Trợ lý tưởng tượng không ít tình tiết trong đầu: “Tổng giám đốc, anh thế này là sao?”

“Cậu đưa tôi đến công ty.” Thân thể Bùi Dật Duy lúc này sắp không chống đỡ nỗi rồi, nhưng anh ta không thể quay về nghỉ ngơi, thời gian của anh ta không nhiều nữa, anh ta phải xử lý xong tất cả mọi chuyện trước khi chuyện của Bùi Doanh bạo lộ.

Cho nên Bùi Dật Duy muốn trực tiếp tới công ty, nhưng khoảng thời gian này anh ta bị Bùi Doanh hạn chế, trên người không có gì cả, không có chìa khóa công ty và phòng làm việc, cho nên mới nửa đêm gọi điện thoại cho trợ lý.

Trong phòng làm việc của anh ta có phòng nghỉ ngơi, có quần áo thay đổi, quần áo trên người anh ta có thể đến phòng làm việc thay.

*A? Bây giờ đến công ty?” Trợ lý càng ngây ngốc, bây giờ là hai giờ sáng, tổng giám đốc muốn đến công ty bây giờ?

Đây là tình huống gì?!

“Tổng giám đốc? Là có chuyện gì rất khẩn cấp sao?” Trợ lý nghĩ tới tổng giám đốc nhà mình tới công ty vào giờ này, nhất định là công ty đã xảy ra chuyện lớn gì rồi, nhưng lúc tan làm hôm qua công ty rõ ràng tất cả bình thường.

Tổng giám đốc mặc dù khoảng thời gian này luôn không lộ mặt, nhưng Bùi phó tổng đã sắp xếp xong mọi việc, mỗi một bộ phận cũng đều có người phụ trách chuyên môn, sẽ không loạn.

Bùi Dật Duy không giải thích, chuyện này, anh ta tạm thời sẽ không nói với bắt kỳ ai.
 
Chương 3278


Chương 3278

Trong lòng trợ lý có nghỉ hoặc quá lớn, nhưng tổng giám đốc nhà mình không nói, anh ta đương nhiên cũng không dám hỏi nhiều, chỉ có thể theo tổng giám đốc nhà mình đến công ty.

Đến công ty, Bùi Dật Duy trực tiếp đến phòng làm việc.

“Cậu đi nghỉ ngơi trước, đến giờ làm kêu luật sư Lý đến gặp tôi.” Bùi Dật Duy vào phòng làm việc xong thì không kêu trợ lý vào, chuyện phải xử lý tiếp sau đây anh ta cũng không định để trợ lý biết.

“Luật sư Lý?” Trợ lý kinh ngạc, tổng giám đốc tại sao vừa quay về đã tìm luật sư Lý? Chẳng lẽ là công ty thật sự xảy ra vấn đề lớn gì sao?

“Tổng giám đốc, có phải công ty thật sự xảy ra chuyện không?” Trợ lý không nhịn được, vẫn là hỏi một câu, dù sao anh ta cũng là một thành viên của công ty, nếu công ty xảy ra chuyện, công việc của anh ta chắc chắn cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

Bùi Dật Duy chuyển mắt, nhìn sang anh ta: “Yên tâm đi, sẽ không ảnh hưởng đến cậu…”

Lời của Bùi Dật Duy khựng lại, sau đó lại bổ sung một câu: “Tôi sẽ sắp xếp tốt việc của cậu.”

Trợ lý cũng theo anh mấy năm rồi, năng lực công việc không tệ, đối với anh ta cũng có lòng, chuyện Bùi Doanh làm trợ lý nhất định không biết, nếu không nhất định sẽ nghĩ cách tìm anh ta.

Người bên cạnh mình, Bùi Dật Duy đương nhiên sẽ sắp xếp thật tốt.

“Tổng giám đốc? Công ty thật sự xảy ra…xảy ra chuyện rồi?” Trợ lý vốn chính là vì quá ngây người, cho nên mới hỏi một câu, thực ra trợ lý không cảm thấy công ty sẽ xảy ra chuyện gì lớn, dù sao anh ta làm trợ lý tổng giám đốc nên cũng hiểu rõ chuyện công ty.

Mặc dù khoảng thời gian này tổng giám đốc không ở đây, nhưng tất cả của công ty đều bình thường, phát triển nghiệp vụ cũng không tệ, ký máy hợp đồng cũng rất thuận lợi, mặt tài vụ cũng không có vấn đề gì.

Nhưng lời vừa rồi của tổng giám đốc lại khiến anh ta cảm thấy dường như công ty sắp xong rồi.

“Sẽ không ảnh hưởng đến cậu.” Bùi Dật Duy không giải thích, cũng không cách nào giải thích.

“Tổng giám đốc, tôi không phải lo lắng chuyện này, nếu công ty thật sự xảy ra chuyện, tôi nhất định sẽ ở lại giúp tổng giám đốc, nhưng công ty rõ ràng tất cả đều bình thường.” Trợ lý thật sự nghĩ không ra, anh ta không rõ tại sao tổng giám đốc mắt tích lâu như vậy vừa quay về đã nói những lời này.

Công ty rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tổng giám đốc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hơn nữa dáng vẻ của tổng giám đốc bây giờ nhìn cũng khiến người khác rất lo lắng, sắc mặt tổng giám đốc thật sự tái nhợt bất thường, như đã mắc bệnh nặng, anh ta cảm tháy tổng giám đốc dường như lúc nào cũng có thể gục ngã.

“Không sao, cậu đi nghỉ ngơi trước, những chuyện khác cậu không cần quản.” Khóe môi Bùi Dật Duy khẽ nhéch lên, anh ta biết tắm lòng của trợ lý, nhưng chuyện tiếp theo đây anh ta cần phải làm, bắt cứ chuyện gì cũng không thể ngăn cản anh ta.

“Công ty không xảy ra vấn đề gì, không cần lo lắng.” Bùi Dật Duy không muốn trợ lý gấp gáp, cho nên vẫn là giải thích một chút, nhưng chuyện này trợ lý cũng không thẻ xử lý, cần đợi ngày mai luật sư Lý đến mới có thể xử lý, nhưng tranh thủ lúc này, anh ta có thể chuẩn bị tài liệu một chút, đợi ngày mai đến giờ làm việc thì có thể trực tiếp xử lý!

Chuyện này trợ lý cũng không thể xử lý, cần đợi ngày mai luật sư Lý đến mới có thể xử lý, nhưng tranh thủ lúc này, anh ta có thể chuẩn bị tài liệu một chút, đợi ngày mai đến giờ làm việc thì có thể trực tiếp xử lý! Dù sao thời gian dành cho anh ta không nhiều, anh ta hi vọng chuyện này càng nhanh càng tốt.

“Tổng giám đốc, có phải sức khỏe anh xảy ra vấn đề không?” Trợ lý nghe lời của Bùi Dật Duy lại kết hợp với dáng vẻ lúc này của anh ta, trong lòng có một suy đoán, hơn nữa còn cảm thấy suy đoán này của mình có thể rất gần chân tướng.

Bùi Dật Duy nhìn anh ta một cái, không trả lời, anh ta trước đây vì tự làm mình bị thương, thân thể quả thực còn chưa hồi phục, nhưng đã không còn nguy hiểm tính mạng, tuy nhiên anh ta bây giờ đã giết Bùi Doanh.

Giết người đền mạng anh ta rất rõ ràng, anh ta cũng chưa từng nghĩ muốn trốn tránh trách nhiệm, cho.

nên, tình huống bây giờ còn nghiêm trọng hơn so với thân thể anh ta xảy ra vần đề.
 
Chương 3279


Chương 3279

Bùi Dật Duy không trả lời, trợ lý cho rằng tổng giám đốc nhà mình là mặc nhận, lập tức vội nói: “Tổng giám đốc, nếu thân thể anh thật sự xảy ra vấn đề, chúng ta đi bệnh viện, chúng ta đi chữa, bây giờ y học phát triển như vậy, nhất định sẽ có cách, chuyện công ty tổng giám đốc có thể không cần lo lắng, người phụ trách các bộ phận sẽ xử lý ổn thỏa.”

Theo trợ lý thấy, tổng giám đốc nhà mình bây giờ hoàn toàn chính là tâm ý nguội lạnh, dáng vẻ như đang giao phó chuyện hậu sự, đương nhiên, đây không phải ảo giác của trợ lý, Bùi Dật Duy quả thực đang giao phó chuyện hậu sự.

Anh ta đã giết Bùi Doanh, dù cảnh sát không tra được, anh ta cũng sẽ đi tự thú, nhưng anh ta không muốn ngồi tù, kêu anh ta ở trong tù mấy chục năm anh ta tình nguyện chết.

Hơn nữa anh ta là cố ý giết người, có khả nặng sẽ trực tiếp bị phán tử hình.

“Tổng giám đốc, thân thể anh rốt cuộc xảy ra vấn đề gì?” Trợ lý tháy tổng giám đốc nhà mình không trả lời, trong lòng càng gấp gáp.

“Tổng giám đốc, bắt kể thân thể anh xảy ra chuyện gì, bây giờ quan trọng nhất là đi bệnh viện chữa trị, chuyện công ty anh không cần lo lắng, công ty nhiều người phụ trách như vậy, còn có Bùi phó tổng, cô ấy cũng sẽ không để công ty xảy ra chuyện.” Trợ lý một lòng muốn khuyên tổng giám đốc nhà mình đi chữa bệnh, hoàn toàn không biết chuyện Bùi Doanh, hơn nữa cũng biết Bùi phó tổng là chị tổng giám đốc, dù ngày thường tổng giám đốc và Bùi phó tổng nhìn không quá thân thiết.

Nhưng cũng không có mâu thuẫn gì, hai người đều một lòng vì công ty.

Trợ lý hoàn toàn không biết chuyện xảy ra tối nay, càng không biết Bùi phó tổng đã chết rồi, hơn nữa còn là bị tổng giám đốc nhà mình tự tay bóp chết, nếu trợ lý biết, có lẽ sẽ sợ còn nửa cái mạng.

“Cậu có thể ra ngoài.” Nghe trợ lý nhắc tới Bùi Doanh, sắc mặt Bùi Dật Duy lập tức trầm xuống.

Trợ lý không rõ, nhưng nhìn thầy sắc mặt của tổng giám đốc nhà mình, không dám nói gì nữa, nơm nóp đóng cửa ra ngoài.

Nhưng trợ lý không rời khỏi công ty, tổng giám đốc nhà mình đang tăng ca, anh ta làm trợ lý chắc chắn không thể rời đi, càng huống chỉ bây giờ tổng giám đốc còn cực kỳ không đúng.

Sau khi trợ lý rời đi, Bùi Dật Duy mở hộp bảo hiểm trong phòng làm việc, lấy ra một số văn kiện, ngồi trên ghế, lật xem một chút, sau đó thu lại văn kiện đã xử lý.

Anh ta đến phòng nghỉ tắm rửa, thay quần áo, đợi ngày mai luật sư Lý đến làm việc mới xử lý chuyện anh ta muốn làm.

Mà cùng lúc này, trong phòng tranh của Trương Minh Hoàng.

Quản gia Trọng biết thành chủ nhà mình tối nay nhất định không ngủ được, ông ta nhìn thầy thành chủ nhà mình luôn ở trong phòng tranh, không ra ngoài, lúc tối thành chủ ăn không nhiều, bây giờ đã hơn hai giờ sáng rồi, ông ta bèn làm một chút đồ ăn khuya đưa vào phòng tranh.

“Thành chủ, nghỉ ngơi một chút, ăn một chút đi.” Quản gia Trọng bình thường rất ít khi quấy rầy Trương Minh Hoàng, đặc biệt là khi ông ta vẽ tranh.

Trước đây lúc Trương Minh Hoàng vẽ tranh thường ở trong phòng tranh rất lâu, có lúc cả một hai ngày.

Lúc đó, quản gia Trọng mặc dù lo lắng, lại không dám làm phiền, nhưng ông ta biết tình huống bây giờ không giống vậy.

Bây giờ mặc dù thành chủ người thì đang vẽ tranh trong phòng, nhưng quản gia Trọng biết tâm tư ông ta không ở trên bức vẽ, thành chủ bây giờ nhất định đang nghĩ chuyện giám định ADN.

Tính toán thời gian, kết quả giám định hẳn cũng sắp có rồi, dù sao thiết bị bên phía Lương cũng tiên tiến, cho nên kết quả cũng có nhanh hơn.

Thực ra quản gia Trọng cũng đang đợi, nôn nóng muốn biết kết quả, cho nên, ông ta tới xem thành chủ, đồng thời cũng muốn cùng thành chủ chia sẻ kết quả trước nhất.
 
Chương 3280


Chương 3280

Trải qua chờ đợi mấy giờ đồng hồ, quản gia Trọng cảm thấy mình ngày càng mong đợi, tâm trạng thậm chí ngày càng kích động, trước đây ông ta còn luôn lo lắng cô cả nhà họ Đường không phải con gái thành chủ, sợ nhìn thấy kết quả, nhưng bây giờ ông ta chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy kết quả.

Quản gia Trọng đặt thức ăn khuya xuống, nhìn chân dung trước mặt thành chủ nhà mình, chân dung không có quả nhiều tiến triển, không khác biệt máy với lúc ông ta ra ngoài trước đó, rất rõ ràng, tâm tư của thành chủ thật sự không ở trên bức chân dung.

Trương Minh Hoàng nghe thấy lời của quản gia Trọng, dứt khoát đặt bút vẽ xuống, ông ta nói với mình phải bình tĩnh, dù sao kết quả sẽ có hai loại, một là Đường Thắm Nhi là con gái ông ta, mà kết quả khác là cô không phải con gái ông ta.

Cho nên, ông ta nói với mình đừng quá mong đợi, đừng quá kích động, ông ta thậm chí nói với mình phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, phải chuẩn bị tâm lý Đường Thắm Nhi không phải con gái ông ta.

Cho nên, ông ta nói với bản thân phải bình tĩnh, thật bình tĩnh.

Nhưng thời gian ngày càng tới giần, tâm trạng ông ta cũng ngày càng không thể bình tĩnh.

Ông ta đã đợi gần chín tiếng, ông ta biết kết quả sắp có rồi, vỉ mong đợi, vì kích động, trái tim ông ta đập thình thịch.

Sự bình tĩnh trước đây sớm đã hoàn toàn không thấy đâu, trong lòng ông ta bây giờ vô cùng mong đợi, nhưng cách thời gian có kết quả càng gần, tâm trạng ông ta lại càng thấp thỏm bắt an, ông ta thậm chí có chút sợ hãi.

Từ khi ông ta có trí nhớ, ba ông ta đã bắt đầu bồi dưỡng ông ta, huấn luyện ông ta, trẻ thơ của người khác đều là chơi đùa, nhưng ông ta lại ngay cả chút thời gian tự do cũng không có, ông ta luôn học, học rất nhiều thứ, ông ta cũng luôn huấn luyện, huấn luyện đến không còn kẻ địch.

Cho nên, sau khi ông ta tiếp quản Quỷ Vực Chỉ Thành thì thực hành như vũ bão vài kế hoạch đều vô cùng thuận lợi, ngắn ngủi vài năm đã khuếch trương Quỷ Vực Chỉ Thành lên không ít.

Trong mắt người ngoài, ông ta không gì không thể, trong mắt họ, ông ta thậm chí như trong thần thoại.

Ông ta không gì không thể, nhưng những chuyện đó đều là ông ta dùng sự vắt vả của bản thân đổi lại, ông ta luôn biết, ông ta cần lớn mạnh, mà ông ta cũng làm được.

Trong nhận thức của ông ta trước nay chưa từng có sợ hãi, năm đó lúc tìm không thấy cô, ông ta đau lòng, ông ta thất vọng, ông ta đau khổ, nhưng lại chưa từng sợ hãi.

Có lẽ là vì ông ta luôn tìm kiếm, trong lòng luôn tồn tại hi vọng, luôn cảm thấy có thể tìm thấy cô, cho nên mới không sợ hãi.

Nhưng bây giờ, trong lòng ông ta thật sự sợ hãi, ông ta thật sự sợ kết quả giám định sẽ khiến ông ta thất vọng.

Có lẽ không chỉ là thất vọng, ông ta nghĩ, có lẽ sẽ thật sự khiến ông ta tâm ý nguội lạnh.

Ông ta tìm cô hai mươi lăm năm rồi, hai mươi lăm năm, với sức mạnh của Quỷ Vực Chỉ Thành, với năng lực của ông ta, không chút kết quả, dù ông ta không muốn tiếp nhận, nhưng lại phải thừa nhận, ông ta sợ không tìm thấy cô.

Cho nên, ông ta vốn đã tâm ý nguội lạnh rồi, ông ta vốn đã tâm như tro tàn rồi.

Nhưng chính vào lúc này, ông ta bỗng có một hi vọng mới, ông ta có một cô con gái.

Mặc dù khi quản gia Trọng nhắc tới chuyện này hoàn toàn không có căn cứ, nhưng giờ phút đó, trong lòng ông ta có một suy nghĩ rất rõ ràng, ông ta có một cô con gái.

Không phải tưởng tượng, không phải mơ mộng, mà là một khái niệm rất rõ ràng.

Ông ta từ nhỏ đã có một loại trực giác mà người thường không có, có lẽ không hẳn nói là trực giác, trực giác không phù hợp, ông ta cũng không biết tính là gì.

Có lúc, trong lòng ông ta sẽ nảy ra một suy nghĩ, rất bất ngờ, thậm chí rất đột ngột, nhưng giọng nói đó lại rất rõ ràng, hơn nữa sau này cũng hoàn toàn được chứng thực, trước nay chưa từng sai lầm.

 
 
Chương 3281


Chương 3281

Nhưng mà, tình huống đó không nhiều, từ nhỏ tới giờ, cũng chỉ có hai lần, hai lần trước đều vào lúc ông ta nguy cấp, suy nghĩ hai lần đó đều khiến ông ta cuối cùng hóa nguy thành an.

Mà lần này là chuyện liên quan tới con gái ông ta, ông ta chắc chắn lần này cũng giống với hai lần trước, sẽ không sai lầm.

Ông ta không biết giải thích tình huống đó thế nào, ông ta cũng không biết trong khi nào sẽ xuất hiện tình huống đó, nhưng lần này hoàn toàn giống với hai lần trước, cho nên, ông ta luôn tin tưởng.

Ông ta biết đó không phải là suy nghĩ nảy ra do mơ ước xa vời trong lòng mình, vì ông ta rất rõ ràng, có lúc dù ông ta có suy nghĩ viễn vông cũng sẽ không xuất hiện tình huống đó.

Chính như chuyện ông ta tìm cô…

Chính như chuyện ông ta tìm cô, ông ta tìm cô suốt hai mươi lăm năm, hai mươi lăm năm này, ông ta luôn hi vọng lại xuất hiện tình huống đó, ông ta hi vọng có thể cho ông ta chút chỉ điểm, chút manh mối, để ông ta tìm thấy cô.

Nhưng không có, hai mươi lăm năm này chưa từng xuất hiện tình huống đó.

Nhưng lại vào lúc quản gia Trọng nhắc tới đứa bé, tình huống đó liền xuất hiện, giây phút đó, ông ta bỗng có một suy nghĩ, một suy nghĩ ông ta vô cùng chắc chắn, ông ta có một đứa con, hơn nữa là một cô con gái.

Ông ta luôn cảm thấy điểm này sẽ không sai lầm.

Mà lúc quản gia Trọng lấy tắm hình của cô cả nhà họ Đường cho ông ta xem, ánh mắt đầu tiên ông ta đã cực kỳ hài lòng với đứa bé đó, ánh mắt đầu tiên, ông ta đã cảm thầy nếu ông ta có con gái thì hẳn sẽ giống cô.

Trương Minh Hoàng thầm thở ra một hơi, kết quả hẳn sắp có rồi, cho nên sẽ nhanh chóng biết được.

“Thành chủ, ngài ăn một chút trước đi, kết quả bên kia hẳn sắp có rồi, có kết quả thiếu thành chủ nhất định sẽ gọi điện thoại cho ngài.” Quản gia Trọng nhìn thấy thành chủ nhà mình đặt bút vẽ xuống thì không nhúc nhích, có chút kỳ quái.

“Mấy giờ rồi.” Trương Minh Hoàng không ăn, mà là hỏi một câu.

“Hai giờ bốn mươi lăm rồi, kết quả hẳn sắp có rồi.” Quản gia Trọng nghe thấy câu hỏi của thành chủ nhà mình thì không có bao nhiêu ngoài ý muốn, ông ta bây giờ đã biết rõ thành chủ đối xử với cô cả nhà họ Đường khác biệt.

Nhưng thành chủ chủ động hỏi vấn đề này, đủ để chứng minh thành chủ xem trọng chuyện này.

Mấy năm nay thành chủ một lòng tìm phu nhân, ngoại trừ chuyện của bà, thành chủ đã bao lâu không chủ động hỏi han chuyện khác rồi?

Khóe môi Trương Minh Hoàng khẽ mim lại, đôi mắt dời sang đặt trên điện thoại bên cạnh, nhưng điện thoại luôn không có động tĩnh, không ai gọi tới.

Quản gia Trọng đương nhiên nhìn thấy động tác nhỏ của thành chủ nhà mình, ông ta ngây người, ông ta biết thành chủ đang đợi kết quả, nhưng không nghĩ tới sẽ nôn nóng như vậy.

Thành chủ trước nay vui giận không thể hiện, bình thường cũng tuyệt đối không có động tác nhỏ rõ ràng như vậy, tuyệt đối không để người khác phát hiện hoạt động tâm lý của mình, dù ở trước mặt ông ta cũng như vậy.

Nhưng bây giờ thành chủ rõ ràng đã quên mắt điểm này, lại biểu hiện ra động tác nhỏ rõ ràng như vậy trước mặt ông ta.

Quản gia Trọng nhất thời không biết nên nói gì, trong lòng ông ta bây giờ hi vọng nhất chính là cô cả nhà họ Đường nhất định phải là con gái thành chủ.
 
Chương 3282


Chương 3282

Nếu không, thành chủ lần này nhất định sẽ chịu đả kích sâu sắc, chỉ sợ còn lớn hơn cả chuyện của phu nhân.

Dù sao chuyện phu nhân cũng đã hơn hai mươi năm rồi, hơn hai mươi năm, có chút chuyện thành chủ cũng từ từ tiếp nhận, đả kích sẽ không mãnh liệt như vậy!!

“Thành chủ, nếu không tôi gọi điện cho thiếu thành chủ, hỏi xem tình hình bên kia.” Quản gia Trọng có chút đau lòng, cũng thêm vài phần lo lắng, ông ta tuyệt đối là nhịn được, nhưng ông ta phát hiện mình bây giờ có chút không chờ nỗi.

Có lẽ kết quả đã có rồi, có lẽ thiếu thành chủ quên gọi điện cho thành chủ.

Cũng có lẽ thiếu thành chủ cảm thấy bây giờ đã quá trễ, không muốn đánh thức thành chủ, định đợi ngày mai lại gọi tới nói cho thành chủ biết.

Quản gia Trọng cũng biết khả năng đó không cao, dù sao tính tình thiếu thành chủ ông ta rõ ràng nhắt, nhưng lỡ thì sao, lỡ thiếu thành chủ quên thì sao.

Trương Minh Hoàng sững sờ, con ngươi khẽ lóe, ông ta bắt giác lại nhìn điện thoại, điện thoại vẫn không chút động tĩnh, không có cuộc gọi tới, cũng không có tin nhắn.

Trương Minh Hoàng bỗng cảm thấy trái tim mình có chút loạn nhịp, sợ hãi dường như không ngừng lan rộng trong cơ thể, ông ta bây giờ thật sự sợ hãi, sợ nghe thấy không ít tin tức.

Đúng như quản gia Trọng nói, kết quả lúc này hẳn đã có rồi, Thành không gọi điện thoại nói cho ông ta biết, có phải vì Đường Thắm Nhi không phải con gái ông ta?!

Dù sao thái độ của Thành ông ta nhìn rất rõ ràng, Thành cũng rất hi vọng Đường Thắm Nhi là con gái ông ta.

“Lại đợi một chút đi.” Trương Minh Hoàng không gì không thể, được mọi người xem như thần thoại lúc này lại sợ, sợ gọi một cuộc điện thoại, sợ xác nhận một kết quả.

Đây là chuyện trước nay chưa từng có, nhưng bây giờ lại thật sự tồn tại!

Quản gia Trọng rõ ràng sững sốt, ông ta thấy rõ ràng, thành chủ đã có chút nôn nóng rồi, rất rõ ràng thành chủ rất muốn biết tình hình bên đó.

Ông ta không rõ tại sao thành chủ lại cự tuyệt đề nghị của mình, bây giờ gọi điện thoại hỏi xem tình hình bên kia cũng không phải chuyện lớn gì, hẳn xem như chuyện bình thường.

Quản gia Trọng tin tưởng, thiếu thành chủ nhát định không ngủ, nhất định đang đợi, đám người Lương chắc chắn cũng đang đợi.

“Kết quả có, Thành sẽ gọi tới.” Trương Minh Hoàng khẽ rũ mắt, che giấu cảm xúc bên trong, ông ta cũng cố hết sức khiến giọng nói bản thân bình tĩnh như thường.

Nhưng quản gia Trọng lại là người ở bên ông ta bốn mươi mấy năm, dù ông ta che giấu rất tốt, nhưng quản gia Trọng vẫn phát hiện bắt thường.

Trong lòng quản gia Trọng bỗng nảy ra một suy nghĩ, thành chủ không cho ông ta gọi điện thoại, nhất định không phải không muốn biết, vậy chính là…thành chủ lo lắng kết quả giám định không như hi vọng của mình.

Vì lo lắng, cho nên không muốn gọi điện thoại?!

Ông ta theo thành chủ bốn mươi năm, trước nay chưa từng có tình huống này, vì lo lắng mà không làm một chuyện nào đó, tình huống như vậy sao có thể xảy ra trên người thành chủ?

Hơn nữa có lẽ không chỉ lo lắng, ông ta vừa rồi nhìn thấy tay thành chủ khẽ run, thành chủ hình như có chút sợ hãi…

Sợ hãi?!

Suy nghĩ như vậy vừa nảy ra, bản thân quản gia Trọng cũng giật nảy, sợ hãi?

Sợ hãi sẽ xuất hiện trên người thành chủ?!

Không, không thể nào, tuyệt đối không thể nào!!
 
Chương 3283


Chương 3283

Thành chủ nhà ông ta sao có thể sợ hãi? Sao có thể?

Quản gia Trọng bị suy nghĩ vừa rồi của mình làm cả kinh, cho nên nhất thời cũng không nói chuyện, phòng tranh trở nên vô cũng yên tĩnh.

Trương Minh Hoàng không nhịn được lại nhìn điện thoại của mình, nhưng điện thoại vẫn không chút động tĩnh, điện thoại của thiếu thành chủ vẫn không gọi tới.

Mà bên đầu kia lúc này, thiếu thành chủ cũng chờ đợi vô cùng nôn nóng.

“Thế nào? Có kết quả chưa? Không phải nói trong vòng mười tiếng có thể có kết quả sao? Bây giờ đã mười tiếng rồi, sao còn chưa có kết quả?” Thiếu thành chủ trước nay không phải người kiên nhẫn, anh ta nôn nóng là sẽ không nhịn được.

Huồng chỉ là chuyện này.

“Đúng vậy, sao còn chưa có kết quả? Xảy ra vấn đề gì sao?” Cậu Tô cũng gấp gáp, giám định ADN lần trước nhanh hơn lần này một chút.

“Không, không có vần đề, tất cả bình thường.” Người làm giám định bị hai người chất vấn như vậy, nhất thời cảm thấy không chống đỡ nỗi.

“Tất cả đã bình thường thì chứng minh rất thuận lợi, không có vấn đề gì, lại đợi thêm một chút.” Tiểu Cửu cũng nôn nóng, nhưng cô ta biết rõ trong tình huống này có giục cũng vô dụng.

“Còn cần bao lâu?” Thiếu thành chủ rõ ràng không kiên nhẫn nữa, anh ta đã đợi mười tiếng rồi, hơn nữa còn là ngồi lỳ ở đây, ngay cả người cùng anh ta đánh mạt chược cũng không có một ai, anh ta có thể chờ đợi suốt mười tiếng như vậy đã là cực hạn của anh ta rồi.

Rõ ràng đã nói trong vòng mười tiếng là có thể có kết quả, nhưng bây giờ đã sắp tới mười tiếng rồi, kết quả vẫn chưa có, còn kêu anh ta lại đợi?

“Sắp rồi, đợi thêm vài phút.” Người làm giám định gấp đến đầu đầy mồ hôi, anh ta cũng biết tính tình thiếu thành chủ không tốt, anh ta thật sự sợ vị thiếu thành chủ này.

Chọc thiếu thành chủ dựng lông, hậu quả thảm không thể nghĩ.

Quỷ Vực Chi Thành của họ không ai không sợ vị thiếu thành chủ này.

“Mau lên, đợi anh thêm vài phút, nếu vẫn không có kết quả, tôi đá đầu anh ra.” Tính tình thiếu thành chủ táo bạo, hơn nữa anh ta còn không che giấu.

Người làm giám định vội gật đầu, không nhịn được lau mồ hôi trên trán.

“Anh đừng dọa anh ta, dọa hỏng anh ta rồi, lỡ xảy ra gì ngoài ý muốn.” Cậu Tô cũng nôn nóng, nhưng anh ta không táo bạo như thiếu thành chủ.

“Mau lên, bên thành chủ còn đang đợi kết quả đâu.” Thiếu thành chủ cau chặt mày.

Người giám định không dám trễ nãi, nhưng chuyện này cũng không phải gấp là được, vẫn phải tiến hành từng bước, tuyệt đối không thể có bất ý ngoài ý muốn nào.

Còn may, tất cả đều rất thuận lợi, vài phút sau, kết quả cuối cùng ra lò, nhân viên giám định cầm kết quả đến trước mặt thiếu thành chủ: “Thiếu thành chủ, kết quả giám định có rồi!”

Nghe thấy lời người đó, ánh mắt máy người đều sáng lên, nhìn sang kết quả giám định trong tay người đó.

Kết quả giám định cuối cùng đã có rồi!!

Thiếu thành chủ sớm đã không còn kiên nhẫn chờ đợi, vươn tay ra, trực tiếp cầm kết quả giám định.

Thành thiếu chủ không kiên nhẫn được nữa, anh ta duỗi tay cầm lấy kết quả xét nghiệm ADN.

Thành thiếu chủ nhìn lướt qua, sắc mặt thay đổi, anh ta nhìn về phía nhân viên giám định, quát lên: “Đây là ý gì?”

Khóe môi Cậu Tô không nhịn được cong lên, kết quả xét nghiệm ADN này nhìn một phát là biết liền, Thành thiếu chủ thật sự xem không hiểu sao?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top