Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục

[BOT] Mê Truyện Dịch
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 705: Chương 705



Lâm Thư Thư và Bạch Miêu Miêu cũng chân thành giơ ngón cái lên, lén che miệng cười: “Đẹp hơn trước nhiều rồi."

Tuy Liễu Phương Lâm không nói gì, nhưng ánh mắt có tia kinh ngạc thoảng qua vẫn bị Lâm Trạch Tây bắt gặp.

Trong lòng lập tức vui sướng, hối hận vì đã không thay đổi phong cách sớm hơn.

Anh lập tức mua liền bốn bộ đồ, hai đôi giày.

Khi mấy người đang mang đồ đạc về thì lúc này ở quầy hàng trống của thực phẩm Tô Ký đã có không ít người ghé qua.

Một nhóm là công ty mì ăn liền ở quầy bên trái, họ nghe nói thực phẩm Tô Ký có sản phẩm mì ăn liền mới ra mắt, nên vừa sắp xếp xong gian hàng của mình liền muốn qua gian của Tô Ký xem thử.

Một đoàn người đi lòng vòng khu thực phẩm mãi cũng không thấy gian hàng nào của mì ăn liền.

Cuối cùng quay lại, mới phát hiện tên Tô Ký ở ngay bên cạnh.

Nhưng quầy hàng trống trơn, không một gói mì nào, khiến họ không khỏi thắc mắc.

Không biết họ chưa tới hay đã đi rồi.

Ngoài công ty mì ăn liền ở quầy bên trái tò mò với Tô Ký, công ty mì ly nước Nghê Hồng bên phải cũng quan tâm mạnh mẽ đến Tô Ký.

Lần trước người phụ trách thu mua của công ty là Dã Điền đã chịu thiệt thòi lớn ở Tô Ký, món nợ này họ vẫn còn nhớ rõ.

Ban đầu họ định đến sớm để xem đối phương rốt cuộc là thế nào, không ngờ lại không thấy một bóng người.

DTV

Vì nghĩ ngày đầu triển lãm cần mang hàng mẫu đến sớm, tối qua sau khi về, mấy người liền đi ngủ từ sớm.

Sáng tinh mơ, mấy người đã tinh thần phấn chấn, bắt đầu chuẩn bị.

Sau khi mặc lên bộ đồng phục mua hôm qua, Tô Ý liền nghĩ đến việc trang điểm nhẹ cho mọi người.

Thực ra tay nghề trang điểm của cô cũng không giỏi lắm, nhưng sau vài lần tham gia các hoạt động chính thức, ít nhiều cô cũng học được một chút kỹ năng.

Cô giúp mọi người thoa chút phấn đơn giản, kẻ mày tô son, lập tức làm tăng thêm không ít vẻ tinh thần.

Chăm sóc xong cho ba người, Tô Ý cũng vội vàng kẻ lông mày, thoa chút son môi màu nhạt.

Cô buộc tóc thấp ở sau gáy, trông gọn gàng mà đẹp đẽ.

Nhìn thấy cảnh này, ba người còn lại đều sững sờ.

Tô Ý vốn dĩ thuộc phong cách trang điểm đậm, là một vẻ đẹp chuẩn mực, chỉ cần trang điểm sơ sơ đã đủ để trở nên lộng lẫy.

Còn Lâm Thư Thư thuộc phong cách ngọt ngào, dù có trang điểm thế nào cũng không che giấu được khí chất đáng yêu trên người.

Người thay đổi ít nhất phải kể đến Bạch Miêu Miêu, với vẻ ngoài điển hình của một cô gái giả trai, tràn đầy sự anh tuấn, việc trang điểm không tạo ra nhiều sự khác biệt.

Còn về Liễu Phương Lâm, thường ngày khi ở trường cô ấy rất giản dị và kín đáo, luôn buộc hai b.í.m tóc, chưa từng trang điểm.

Nhưng hôm nay sau khi được mấy người trang điểm, những điểm mạnh trên khuôn mặt lập tức được phóng đại.

Càng nhìn càng thấy đẹp.

Khi mấy người chuẩn bị xong đi xuống tầng, Lâm Trạch Tây đứng đợi ở dưới không khỏi bị thu hút.

Ánh mắt anh lướt nhanh qua người mấy cô, lại lén liếc nhìn Liễu Phương Lâm vài lần nữa.

Nhìn càng lâu trong lòng càng cảm thấy vui vẻ.

Tô Ý và mấy người không nhịn được cười, liền đẩy Liễu Phương Lâm lên ghế phụ phía trước.

“Anh ba, khi lái xe anh nhớ tập trung nhé.”

Lâm Trạch Tây vội vàng thu hồi ánh mắt, cười ngượng ngùng nói: “Yên tâm, mọi người ngồi vững nhé.”

Khi mấy người đến ngoài hội trường, lập tức nhìn thấy Giang Viễn và Lục Tử.

Hai người vì muốn sớm đưa hàng vào trong, đã đến từ sớm chờ ở ngoài khu triển lãm.

Khi mọi người đã tập trung đầy đủ, mấy người nhanh chóng bắt đầu mang đồ vào trong hội trường.

Lâm Trạch Tây nhìn bốn cô gái trẻ trung năng động, không kìm được mà ngăn lại: “Bốn đứa các em đừng khuân nữa, ba người bọn anh là đủ rồi.

Hơn nữa, để đồ trên xe ở đây, khi cần có thể lấy bất cứ lúc nào, không cần thiết phải mang hết vào trong.

Tô Ý cũng gật đầu: “Cũng được, trước hết mang poster và các tờ rơi mà chúng ta đã chuẩn bị vào, mỗi hương vị mang hai thùng vào trước là đủ rồi.”

Khi mọi thứ đã được mang vào và sắp xếp xong bên ngoài hội trường đã bắt đầu đông đúc.

Từng đợt người nườm nượp kéo đến, không chỉ có các nhà máy và công ty thuộc mọi ngành nghề đến tham gia triển lãm, mà còn có một lượng lớn người nước ngoài cũng đến.
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 706: Chương 706



Chỉ thấy họ đi xe buýt đến, có người cầm cờ dẫn đầu, xếp hàng xuống xe một cách trật tự và tiến vào hội trường.

Bạch Miêu Miêu và Lâm Thư Thư nhìn thấy cảnh này không khỏi căng thẳng.

Liễu Phương Lâm cũng tỏ ra nghiêm túc.

Dù có hai người là người học ngoại ngữ, nhưng bình thường rất ít khi có cơ hội gặp người nước ngoài, chưa kể số lượng người đến còn nhiều như thế này.

Vì vậy, không thể tránh khỏi việc nhìn thêm vài lần, trong lòng càng ngày càng căng thẳng.

Tô Ý thấy vậy, cười kéo ba người lại: “Chúng ta cũng mau chóng về chỗ chuẩn bị đi, có khi lát nữa khách hàng sẽ đến đấy.”

Nghe vậy, mọi người mới lấy lại tinh thần, vội vàng theo Tô Ý tiến vào hội trường.

Nhờ quan hệ với Liêu Chính Dân, lần này thực phẩm Tô Ký có được một gian hàng rất tốt, đúng ở vị trí trung tâm khu vực thực phẩm.

DTV

Hôm qua khi đến đây, mấy người đã bàn bạc xong cách bày trí tờ rơi, trưng bày mẫu thử và dán poster.

Cho nên khi vừa vào trong mấy người nhanh chóng chia công việc và hoàn thành việc bố trí.

Vừa xong việc, liền thấy bên một gian hàng nhỏ đối diện cũng có mấy người đến.

Bạch Miêu Miêu thấy vậy liền kéo Tô Ý lại: “Nhìn kìa, đó không phải Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ sao? Sao hai người này lại đeo bám dai thế?”

Tô Ý cũng không ngờ lại trùng hợp như vậy.

Nhưng sau khi nhìn quanh một vòng liền hiểu ra.

“Dãy đối diện đều là các gian hàng bán kẹo, nên họ được xếp vào đây cũng không có gì lạ.”

Bạch Miêu Miêu gật đầu: “Cũng được, họ ở ngay trước mắt chúng ta, có giở trò cũng không dám.

Tô Ý nghe vậy thì cười khẽ: “Các cậu chưa nhìn thấy gian hàng bên trái và bên phải của chúng ta đâu đúng không? Đó mới là đối thủ chúng ta cần để ý.”

Bạch Miêu Miêu nghe vậy lập tức chạy ra ngoài, nhìn thoáng qua hai gian hàng bên cạnh.

Sau đó hốt hoảng chạy về: “Sao đều là bán mì ăn liền thế này? Chẳng phải đang đấu võ đài với chúng ta sao?”

Tô Ý điềm tĩnh nhìn cô ấy một cái: “Đặt gần nhau cũng không có gì lạ, để tiện cho khách tham quan, ban tổ chức chắc chắn sẽ đặt các gian hàng cùng loại vào một chỗ, nhưng công ty mì ăn liền bên phải đến từ nước Nghê Hồng, hình như là cùng một công ty với Dã Điền.”

Vừa nghe Tô Ý nói, Lâm Trạch Tây liền chạy tới: “Sao bọn họ còn dám đến? Có cần anh đi cảnh cáo trước không?”

Tô Ý cười lắc đầu: “Họ đến được nghĩa là đã tuân thủ quy trình, anh đi đe dọa cũng vô ích, cứ theo từng bước mà làm, chúng ta cứ làm những gì cần làm!”

Liễu Phương Lâm gật đầu: “Em đồng ý với Tô Ý, chúng ta cứ làm tốt việc của mình trước đã, sau đó tùy cơ ứng biến.”

Nói xong cô ấy chuẩn bị xách ấm nước đi lấy nước.

Lâm Trạch Tây thấy vậy cũng vội vàng giúp: “Nhiều thế này, để anh đi cùng em nhé.”

Liễu Phương Lâm ngẩn ra một lúc, rồi khẽ gật đầu: “Được.”

Lúc hai người đi lấy nước, một người đàn ông trung niên mặc đồng phục công tác liền bước tới.

Nhìn mấy người một lượt rồi tiến thẳng tới chỗ Tô Ý: “Xin hỏi, cô là cô Tô phải không?”

Tô Ý hơi ngạc nhiên nhìn ông ta một cái: “Đúng vậy, là tôi.”

Đối phương nghe vậy, liền lấy ra một tấm danh thiếp: “Cô Tô, tôi là nhân viên bên ban tổ chức, tôi tên Tống Trường Sơn, trước đó Tổng giám đốc Liêu đã đặc biệt dặn dò tôi, mấy ngày này nếu cô có việc cần giúp đỡ, cứ đến tìm tôi.”

Tô Ý nhận lấy danh thiếp nhìn qua một lượt, rồi cười đáp: “Cảm ơn quản lý Tống, có việc cần tôi nhất định sẽ tìm ông.”

Nói xong, cô vội vàng lấy ra vài hộp mì đưa cho ông ta: “Quản lý Tống, đây là mì ăn liền mới được nghiên cứu của công ty chúng tôi, hôm nay là lần đầu tiên chính thức ra mắt, ông lấy vài hộp về thử nhé.”

Tống Trường Sơn tò mò nhìn qua, cảm thấy bao bì rất bắt mắt, liền vui vẻ nhận lấy.

“Vậy thì cảm ơn nhé.”

“Tôi phải đi làm việc đây, nếu cần gì cứ đến tìm tôi.”

Lúc mấy người nói chuyện, Tào Mạn Lệ ở gian hàng chéo đối diện liền kéo Tần Như Vân lại: “Như Vân, cậu nhìn kìa, gian hàng của họ bày những thứ gì thế? Hình như trước đây chưa thấy bao giờ.”

Tần Như Vân cũng ngớ người ra, trước đây ở Bắc Kinh thực sự chưa từng thấy loại mì ăn liền như vậy.
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 707: Chương 707



Trước đây, Tô Ký bán toàn là mì gói mà? Sao bây giờ lại thành mì ly và mì cốc hết rồi?

Giấu kín thật đấy!

Vốn dĩ vừa rồi hai người còn đánh giá qua hai gian hàng bên cạnh Tô Ký, còn nghĩ lần này Tô Ý đến đây chắc chắn sẽ thua.

Nhưng giờ khi gian hàng của Tô Ký đã bày trí xong, so với ba gian hàng xung quanh, sự khác biệt lập tức trở nên rõ ràng.

Quầy hàng bên trái của Tô Ký đến từ tỉnh đảo, tuy cũng bán mì hộp, nhưng bao bì đơn giản và tẻ nhạt, không có họa tiết nào thu hút ánh nhìn.

Nhìn qua một cái, cũng chỉ có một loại hương vị.

Còn quầy hàng bên phải của nước Nghệ Hồng, bày ra toàn là mì cốc với khẩu phần nhỏ, mặc dù có hai ba loại hương vị, nhưng đều cho cảm giác nước dùng lèo tèo, không có gì gợi được sự thèm ăn.

Quay lại nhìn quầy hàng Tô Ký ở giữa, không chỉ bày ra năm sáu loại hương vị, mà còn có hai kích thước là mì hộp và mì cốc.

Không chỉ vậy, không biết họ dùng cách gì để rửa ảnh của các loại mì khác nhau thành một tấm to như vậy, treo cao trên tường, từ xa cũng có thể nhìn thấy.

Ngay cả ba Tần cũng nhìn mà ngẩn người: “Như Vân, lát nữa con đi hỏi thử xem, họ làm sao mà rửa được tấm ảnh màu lớn như vậy, trên đó không chỉ có hình mà còn có chữ, con hỏi xem có thể giúp chúng ta làm vài tấm không.

Nếu có thể làm được chắc chắn sẽ thu hút người ta, quầy hàng của chúng ta quá nhỏ lại thiếu màu sắc."

Tần Như Vân nghe xong, lập tức bực mình từ chối: “Ba, con không đi đâu, muốn đi thì ba tự đi đi."

Ba Tần tức giận trừng mắt: “Cái đứa này, trước khi con đến đã hứa hẹn thế nào, rốt cuộc là con đến giúp ba hay đến để gây phiền phức?"

Tào Mạn Lệ thấy hai ba con lại bắt đầu cãi nhau, liền vội vàng can ngăn: “Chú Tần, không phải là Như Vân không muốn đi, mà là họ chắc chắn sẽ không đồng ý chỉ cho đâu."

Ba Tần bất lực thở dài một hơi: “Chẳng phải trước đây hai đứa cùng ở một phòng ký túc xá với họ sao? Chẳng lẽ không còn chút tình cũ nào? Chuyện nhỏ trước kia xin lỗi một tiếng không phải là xong rồi sao?"

Tào Mạn Lệ ngượng ngùng giật giật khóe miệng, có vẻ như chú Tần không hiểu rõ chuyện đã xảy ra với mình.

Cô ta cười cười lấy lệ: “Trước kia vì chuyện thu mua nhà máy của chú Tần mà chúng cháu cãi nhau dữ dội, cho nên họ chắc chắn không muốn chỉ đâu."

Ba Tần vẫn thấy chuyện này chẳng có gì lớn lao, đều là người trẻ tuổi, cãi nhau một lúc có thể nghiêm trọng đến đâu chứ.

DTV

Ông ta cứ thúc giục hai người đi xin lỗi.

Tần Như Vân không còn cách nào, giả vờ đau bụng vội vàng kéo Tào Mạn Lệ chạy vào nhà vệ sinh, mới tạm thời thoát khỏi một kiếp.

Vì triển lãm không cho phép dán áp phích quảng cáo ngoài quầy hàng, nên cả buổi sáng này mấy người chỉ có thể ở lại quầy của mình để "Ôm cây đợi thỏ".

Dù cho có vài nhà buôn nước ngoài đến dần dần, nhưng vì mới là ngày đầu tiên, ai cũng không vội đặt hàng mà muốn đi tham quan thêm rồi mới quyết định.

Tô Ý và mấy người khác cũng không vội, vẫn nhiệt tình đón tiếp và giới thiệu chi tiết, mỗi người đến đều có một mẫu mì cốc làm quà.

Mặc dù buổi sáng không ký được đơn hàng nào, nhưng hương vị và bao bì của Tô Ký vẫn để lại ấn tượng sâu sắc cho người ta.

Cả buổi sáng trôi qua, mấy người đều khô cả cổ, cực kỳ khát nước.

Lâm Trạch Tây phụ trách hậu cần liền vội vàng mang trà nước đến: “Buổi trưa nay mọi người muốn ăn gì? Anh vừa mới đi dạo xung quanh một vòng, ở đây không có nhiều chỗ bán cơm, chỉ có một quầy bán cơm hộp mà hàng người xếp hàng rất dài, anh đi xếp hàng trước nhé?"

Mấy người nhìn theo hướng Lâm Trạch Tây chỉ, nhìn thấy hàng người dài liền lắc đầu lia lịa.

"Thôi đi, phải đợi đến bao giờ chứ?"

"Đúng đấy, chúng ta cũng không cần xếp hàng ở đây ăn mì gói luôn đi."

"Cũng được, vừa nãy giới thiệu mà mình thèm ch** n**c miếng, mình muốn ăn vị dưa chua.

Thấy mọi người không muốn đi ăn cơm hộp, Tô Ý cười nói: “Được, vậy trưa nay chúng ta tạm ăn một bữa qua loa nhé, mọi người muốn ăn hương vị gì thì tự lấy đi."

Lâm Trạch Tây lập tức sốt sắng mang nước nóng đến pha..
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 708: Chương 708



Tô Ý ngừng lại một chút, đề nghị: “Em thấy không nên ăn ở đây, mọi người đi chỗ bán cơm hộp đi, em thấy bên đó có nhiều chỗ trống, chuyên để mọi người mang cơm theo ngồi nghỉ và làm nóng thức ăn mà?"

Nghe Tô Ý nói vậy, phản ứng đầu tiên của mọi người là liệu có phải cô ngại ăn ở quầy có mùi không? Hoặc là thấy không lịch sự?

Chỉ có Lâm Trạch Tây lập tức vỗ đầu: “Đúng rồi, chúng ta đến đó đi, dù sao ở đó có nhiều người mang đồ ăn tự mang theo, chúng ta đến đó ăn cũng không sao, còn có nước nóng miễn phí nữa."

Mấy người còn lại dần dần hiểu ra: “Em hiểu rồi, có phải tiện thể quảng cáo mì gói của chúng ta luôn không?"

Tô Ý mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, nếu có ai hỏi thì bảo họ đến quầy của chúng ta, nói là cho ăn thử một trăm phần miễn phí, ai đến trước được trước."

"Một trăm phần? Chúng ta có nhiều mì gói vậy sao?"

Về điều này thì Lâm Trạch Tây rất tự tin: “Trên xe còn nhiều lắm, không bỏ được con không bắt được sói, đi nào!"

Nói xong Lâm Trạch Tây liền dẫn đoàn đến khu vực nghỉ ngơi ở lối ra.

DTV

Tô Ý ở lại cũng không rảnh rỗi, trực tiếp lấy bút ghi số quầy hàng lên cốc mì.

Vừa viết xong vài chục phần, đã thấy có người mua hàng đến dần dần.

"Nghe nói ở đây có cơm trưa miễn phí?"

Tô Ý cười gật đầu: “Đúng vậy, đây là mì cốc mới ra của Tô Ký, hoan nghênh mọi người ăn thử."

Nói xong, bắt đầu giới thiệu hương vị cho người đến.

Chọn xong hương vị, còn chủ động rót nước nóng và pha mì.

Trong thời gian chờ đợi, có không ít người đến tham quan triển lãm cũng lần lượt vào xem.

Không bao lâu, trước quầy hàng càng ngày càng đông người, mấy người ăn xong cũng vội vàng đến giúp duy trì trật tự.

Thời điểm vốn dĩ nên vắng vẻ vào giờ cơm, lại nhờ ăn thử miễn phí mà trở nên náo nhiệt.

Khi mọi người đang bận rộn một cách có trật tự, bỗng nhiên có hai nhân viên mặc đồng phục đi tới.

"Xin chào, có người phàn nàn mùi ở đây quá nồng ảnh hưởng đến người khác."

Lâm Trạch Tây lập tức cuống lên: “Có người? Là ai? Đây là khu thực phẩm, không có mùi sao được?"

"Rõ ràng là kiếm chuyện, thấy chúng ta náo nhiệt thì ghen tị."

Tô Ý nhìn sang bên cạnh, quả nhiên thấy mấy người ở quầy nước Nghê Hồng đang lén lén lút lút nhìn sang đây, lập tức hiểu ra vấn đề.

"Biết rồi, như thế này nhé, chúng tôi phát mì cốc cho mọi người, phiền mọi người tự đến khu vực nghỉ ngơi để lấy nước nóng pha mì, về cách pha thì chúng tôi đã ghi rõ trên đó rồi."

Mọi người vốn dĩ tưởng không được ăn nữa.

Bây giờ nghe nói có thể tự pha, liền đồng loạt reo hò.

Lâm Trạch Tây có chút lo lắng: “Khó khăn lắm mới kéo được người đến tăng thêm không khí cho quầy hàng chúng ta, nếu họ đi hết thì làm sao?"

Tô Ý cười nhẹ: “Không sao đâu, vừa rồi em đã ghi số quầy hàng lên cốc rồi, nếu ai thấy sẽ đến đây thôi."

Nói xong, lại vui vẻ cười và quảng cáo với đám đông: “Nếu mọi người thấy ngon, nhớ giúp chúng tôi quảng cáo nhé, mỗi trưa chúng tôi sẽ cung cấp ăn thử một trăm phần miễn phí."

Mọi người nghe xong liền gật đầu tán thành.

Ở phía xéo bên đối diện, ba Tần nhìn thấy cảnh mọi người xếp hàng bên này, cũng không nhịn được muốn đến lấy miễn phí.

Gọi Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ mãi, hai người nhất quyết không chịu đi.

Không còn cách nào, ông ta đành tự mình chạy qua xếp hàng.

Nào ngờ vừa mới xếp một lúc đã bị thông báo là 100 phần đã phát hết rồi.

Muốn có nữa, chỉ có thể đợi đến trưa mai.

Ba Tần tức muốn chết, lại không cam lòng, liền đưa mắt sang quầy hàng nước Nghê Hồng bên cạnh.

Hỏi nhân viên phiên dịch đối diện: “Mì cốc của mấy người có cho ăn thử miễn phí không?"

Nào ngờ câu trả lời lại là từ chối, đành lẩm bẩm bỏ đi.

Mấy người bên nước Nghệ Hồng tức muốn chết.

Không phải họ keo kiệt không muốn cho ăn thử miễn phí, mà thực sự là vì từ xa đến, không có cách nào mang theo nhiều mẫu như vậy.

Bên gian hàng của tỉnh đảo cũng tương tự, vốn dĩ cũng không nghĩ đến chuyện này.

Nhưng người đã đến, nói gì cũng muộn rồi.
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 709: Chương 709



Sau buổi quảng bá ăn thử buổi trưa, đến chiều, gian hàng của Tô Ký càng đông người hơn.

Không chỉ có người mua nước ngoài, mà còn có không ít đơn vị hậu cần lớn trong nước cần mua sắm cũng đến.

Khác với buổi sáng chỉ đến xem qua, thấy mì ăn liền được ưa chuộng như vậy, người mua cũng tăng thêm không ít niềm tin, nên bắt đầu đặt hàng ngay tại chỗ.

Mấy người bên Tô Ý nhận đơn hàng mỏi tay, hai gian hàng bên cạnh nhìn mà đỏ mắt.

Mấy người bên nước Nghê Hồng lại nghĩ mưu kế xấu, thấy Tô Ý và mọi người bận không để ý bên ngoài, liền không biết xấu hổ chạy đến trước gian hàng của Tô Ký kéo khách.

“Hoan nghênh sang bên cạnh xem thử, mì ăn liền của công ty chúng tôi ngon hơn, giá cả cũng hợp lý hơn!”

Lâm Trạch Tây phụ trách duy trì trật tự hiện trường thấy tình cảnh này liền lập tức bước nhanh lên: “Có ai buôn bán như các người không? Lại chạy đến trước gian hàng của người khác cướp khách, có cần mặt mũi không vậy?"

Nói xong Lâm Trạch Tây liền muốn kéo đối phương ra để lý luận.

Liễu Phương Lâm đứng gần đó nhất, nghe thấy tiếng cãi vã liền nhanh chóng bước lên: “Có chuyện gì vậy? Bên trong bận như vậy rồi, sao anh còn có thời gian ở đây cãi nhau với người ta?”

Lâm Trạch Tây nghe xong, lập tức ấm ức không thôi: “Không phải anh kiếm chuyện, mà là mấy người bên cạnh không biết xấu hổ chạy đến trước gian hàng chúng ta cướp khách.”

Liễu Phương Lâm cũng lập tức nhận ra mình hiểu lầm, bối rối nói: “Xin lỗi, vừa rồi em hiểu lầm.”

Lâm Trạch Tây thấy giọng điệu cô ấy mềm mỏng xin lỗi, lập tức lại mỉm cười: “Không sao, anh qua bên cạnh tìm họ nói chuyện.”

“Ê, anh đừng đi.” Liễu Phương Lâm thấy anh ta định đi, cũng không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng kéo tay áo anh ta lại: “Kệ họ đi, chúng ta cũng không thể ngăn cản, em tin khách hàng tự có phán đoán của riêng mình.”

Tuy Lâm Trạch Tây không nuốt nổi giận, nhưng thấy lời Liễu Phương Lâm có lý, liền gật đầu cười nói: “Được, nghe em.”

Hai người nói xong lại mỗi người một việc, tiếp tục bận rộn.

Quả nhiên không lâu sau, mấy khách hàng vừa bị kéo sang bên cạnh lại quay trở lại.

Mấy người nước Nghê Hồng đứng trên lối đi tức đến ngứa răng.

Bên mấy người tỉnh đảo cũng đỏ mắt không thôi.

Còn Tần Như Vân và Tào Mạn Lệ ở góc chéo đối diện, cả buổi sáng chỉ tiếp đãi được vài khách, chứ đừng nói đến đơn hàng.

Khó khăn lắm đến chiều người mới qua lại đông hơn, hai người lại không nhịn được cứ mãi nhìn về phía Tô Ý, dạng vẻ như không yên lòng.

Thêm nữa, hai người là đến tạm thời, nhiều thông tin sản phẩm còn chưa nắm rõ.

Khách hỏi gì cũng không trả lời khiến người ta lắc đầu ngao ngán.

Đừng nói là đối mặt với khách nước ngoài, trước đây Tần Như Vân thuyết phục được ba và lãnh đạo của ba cho Tào Mạn Lê theo cùng là vì coi trọng cô ta là sinh viên xuất sắc khoa tiếng Anh của đại học Thanh Bắc.

Ai ngờ đến lúc nói đến kiến thức chuyên ngành sản phẩm, cô ta lại đứng hình.

Một ngày trời trôi qua, mấy người không nhận được đơn hàng nào.

Ba Tần tức đến mắng chửi không ngớt.

Bên Tô Ý thì trước khi kết thúc, mọi người tổng kết lại đơn hàng nhận được, lớn nhỏ cộng lại cũng gần hai mươi đơn, mấy người vui mừng không xiết.

Chỉ có điều bận cả buổi chiều, Tô Ý không có thời gian đi vệ sinh.

Nhân lúc mọi người đang thu dọn, cô định tranh thủ đi nhanh.

Ai ngờ vừa từ nhà vệ sinh đi ra thì thấy người biết nói tiếng Hoa bên gian hàng cạnh đó đang lén lút kéo hai người địa phương nói gì đó, còn làm bộ móc tiền đưa cho hai người.

Tô Ý thấy nghi ngờ, bèn lén lút tiến lại gần, tìm một cái cột ẩn nấp.

Sau đó lặng lẽ lấy máy ảnh từ không gian ra, chụp vài tấm hình ba người đó.

Chụp xong, Tô Ý còn chưa kịp đoán ra mấy người đó định làm gì thì đã theo mọi người về khách sạn ăn cơm nghỉ ngơi.

Buổi tối, Tô Ý gọi điện thoại cho Chu Cận Xuyên như thường lệ, hỏi tình hình ở nhà, lại kể tình hình bên này cho anh nghe.

Chu Cận Xuyên nghe cô nhắc đến chuyện chụp ảnh, cũng lập tức cảnh giác.

DTV

“Ngày mai em nhớ nhắc mọi người chú ý, nhất là lúc phát đồ ăn thử buổi trưa, không chừng anh ta bỏ tiền thuê người đến gây chuyện cũng nên.”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back