Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 230: Chương 230



Mà nếu như không muốn học, coi như để cho người này vào đại học bình thường, cũng sẽ không học được gì cả.

Nghĩ thông suốt một chuyện này, tâm trạng của cậu ta đã tốt hơn nhiều, cũng không nói chuyện làm ồn ào với Tô Dung nữa, ngoan ngoãn ngồi một bên chơi điện thoại.

Trước tiên xe đưa Tô Dung về nhà, lúc đến dưới lầu nhà cô, Tạ Kha Kha vẫn có chút lưu luyến: "Nếu không cậu đến nhà tôi chơi nhé?"

"Không cần." Tô Dung lễ phép mỉm cười, cô vẫn biết chừng mực: "Nghỉ lễ vui vẻ, trước tiên chúc cậu năm mới vui vẻ."

Chờ đối phương rời đi, cô mới đi lên lầu. Gần nửa năm không trở về, trong nhà đầy bụi bặm, Tô Dung thở dài đặt hành lý qua một bên, vén tay áo lên bắt đầu thu dọn.

Chờ đến khi bóng đêm hạ xuống, nhà mới sạch sẽ gọn gàng được, Tô Dung hài lòng nhìn nhà được mình dọn dẹp sạch sẻ, sau đó mang theo một thân mệt mỏi đi ngủ.

Đoạn thời gian tiếp theo vừa nhàm chán nhưng cũng trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã đến ngày năm mới.

Buổi tối tám giờ, Tô Dung từ chối ăn tết cùng nhà Tạ Kha Kha, đứng một mình trước cửa sổ sát đất, nhìn pháo hoa bên ngoài cửa sổ.

Năm trước khi ở thế giới trước, năm mới là lúc cô và cộng sự Bạch Liễm cùng nhau trôi qua, hai người bọn họ đều không có người nhà, lại là cộng sự tốt nhất, cho nên cùng nhau ăn tết cũng rất bình thường.

Chỉ là năm nay, cô chỉ còn một mình thôi...

Đột nhiên, đôi mắt của Tô Dung hơi trừng lớn, nhìn chăm chú vào bóng người phản chiếu trên kính cửa sổ: "... Bạch Liễm?"

"Năm mới vui vẻ."

Tiếng nói đã lâu không nghe được vang lên bên tai, Tô Dung nhanh chóng quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy Bạch Liễm mặc áo sơ mi trắng quần đen đang cười đứng sau lưng cô.

Sau khi kinh ngạc ngắn ngửi, lý trí của cô lại lần nữa trở về: "Hôm nay anh có thể đến sao?"

"Anh thật sự vất vả lắm mới tìm được một cơ hội đến đây!" Trong mắt Bạch Liễm có làm mấy phần tủi thân, giang hai tay ra: "Cho nên --- em có nên chúc anh năm mới vui vẻ không?"

Vẫn là mùi vị quen thuộc đó.

Trong mắt Tô Dung lộ ra ý cười, đi tới ôm lấy anh: "Năm mới vui vẻ, thật vui vì hôm nay có thể gặp được anh."

"Anh cũng rất vui vẻ." Bạch Liễm ôm lại cô, trầm thấp nói.

Bạn cũ xa cách gặp lại nhau, hai người cùng ngồi trên ghế salon nói chuyện.

Trước khi nói, Bạch Liễm nói trước một câu: "Anh không thể nói tất cả mọi thứ được, có thể bị nghe được."

Anh chỉ lên trên.

Xem ra sau khi xuyên qua, chuyện anh gặp khác với người khác, Tô Dung gật đầu, sau đó thở dài thật sâu: "Tại sao hết lần này đến lần khác chúng ta đều xuyên qua chứ?"

Bạch Liễm nhìn bộ dạng này của cô, thuận miệng nói đùa: "Có khả năng thật ra chúng ta là nhân vật chính trong một quyển sách, sau đó bị "nó" bắt đi cái thế giới này."

"Không có khả năng." Tô Dung trả lời rất dứt khoát.

Lần này Bạch Liễm có chút tò mò: "Tại sao? Em cảm thấy những chuyện chúng ta trải qua ở thế giới trước không xứng là nam nữ chính trong một quyển sách sao?"

"Tất nhiên là không phải, không có người nào càng xứng hơn chúng ta." Đối với điểm này, Tô Dung có tự tin như anh vậy.

"Nhưng vấn đề là ở chỗ không có nam nữ chính trong quyển sách nào vào lúc câu chuyện kết thúc, tuyến tình cảm còn chưa rõ ràng như vậy cả." Tô Dung mỉm cười nhún vai, "Nếu như chúng ta là nam nữ chính ở một quyển tiểu thuyết chưa hoàn thành bị bắt đến thế giới này, vậy khi nam nữ chính đều biến mất, quyển sách này nên viết tiếp thế nào đây?"

Bạch Liễm nghe xong lời của cô cũng không muốn nghiên cứu sâu về vấn đề này, anh chỉ là nhíu mày, cố làm ra vẻ khó hiểu nhìn cô: "Em đây là ám chỉ anh cái gì đúng không?"

"Ám chỉ anh cái gì?" Tô Dung không yếu thế nhìn thẳng vào mắt anh.

Ánh mắt giao nhau, tia lửa b.ắ.n ra bốn phía.

Một lát sau, Bạch Liễm dẫn đầu giơ tay lên đầu hàng: "Được rồi, mặc dù..."

Sau khi yên lặng trong một lát, anh thu hồi ánh mắt, tỉnh táo nói tiếp: "Nhưng ít nhất bây giờ, tuyệt đối không thời lúc thích hợp."

Tô Dung cũng hiểu được lời ngầm của anh.

Đúng vậy, bây giờ hai người bọn họ đều thuộc về tình huống nguy hiểm, hơi lơ là một chút sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng.

Lúc ăn tết, Tô Dung cũng muốn muốn nghe mấy chuyện không vui này. Không hỏi Bạch Liễm tại sao lại đột nhiên xuất hiện, thậm chí cô cũng không hỏi bây giờ anh đang ở đâu?

Chỉ là nghĩ đến chuyện đón năm mới mà thôi.

Nghĩ đến chỗ này, cô thở dài một tiếng, nói sang chuyện khác: "Mặc kệ nói như thế nào. Ăn tết ở chỗ này an toàn hơn ở thế giới trước rất nhiều."

Bạch Liễm nghe vậy thì không nhịn được cười: "Đúng vậy, ít nhất trong căn nhà này sẽ không có chôn thuốc nổ, b.o.m gì đó. Anh đã rất lâu chưa từng đón năm mới yên bình rồi."

"Một năm này như thế nào? Không có bất kỳ vụ án gì, có phải cảm thấy có chút nhàm chán hay không?" Tô Dung lười biếng dựa vào ghế salon, chế nhạo hỏi.

Phải biết Bạch Liễm ở thành phố H, ba ngày có một vụ kiện nhỏ, năm ngày có một vụ kiện lớn, thời gian rảnh rỗi còn phải bận rộn giải quyết vụ án với cô.

"Khẳng định không thể nào nhàm chán được, đối phó với.... thú vị hơn chuyện đối phó với mấy quan to hiển quý kia." Bạch Liễm nhún vai.

Đối với anh mà nói, thú vị và nguy hiểm luôn song hành cùng nhau. Cho nên dù ở bên cạnh "nó" cực kỳ nguy hiểm, anh cũng không cảm thấy sợ hãi.

Nói mình xong, anh lại chuyển chủ đề lên người Tô Dung: "Em thì sao? Trải qua nhiều quái đàm quy tắc như vậy, có cảm tưởng gì? So sánh với chuyện điều tra án thì như thế nào.

Nghe vấn đề này, Tô Dung không nhịn được bĩu môi: "Vẫn là phá an thú vị hơn, em nhất định phải nói, em ghét tất cả những thứ không có cách nào dùng khoa cách giải thích được."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 231: Chương 231



Lúc hai người nói chêm chọc cười nhau, xuân vãn cũng đúng giờ phát.

Xuân vãn của những năm gần đây đều không hay, một điểm này ở thế giới khác cũng không có thay đổi gì.

Hai người lại tùy ý nói chuyện, thuận tiện gói sủi cảo. Giống như mỗi năm trước, hình như hai người không xuyên qua, không có bị buộc xa nhau, không có chuyện bản thân đang ở trong nguy hiểm...

Bởi vì cho rằng tết năm nay trải qua một mình, Tô Dung cũng không chuẩn bị cái gì. Nhưng hiển nhiên Bạch Liễm đã suy nghĩ đến chuyện này, lúc tới mang theo nhân và vỏ bánh gói sủi cảo. Hai người gói chừng 40 cái, sau khi nấu xong thì vừa xem tivi vừa ăn vừa nói chuyện.

"Khi nào thì anh đi?" Tô Dung hỏi, cô biết rõ Bạch Liễm không thể luôn ở chỗ này được.

Bạch Liễm thở dài, thành thật trả lời: "12 giờ đêm đến thì anh sẽ phải rời đi."

"Nhanh như vậy?" Tô Dung nhếch mép nói: "Anh chính là cô bé lo lem đến 12 giờ đêm thì muốn chạy trốn ra khỏi hoàng cung đúng không?"

---

Trêu đùa một câu, Tô Dung tha thở với anh: "Được rồi, hôm nay anh có thể đến làm cho em rất vui."

"Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ có một ngày giống với trước kia vậy." Bạch Liễm khẳng định nói: "Thời gian eo hẹp, lần này anh đến cũng là muốn nói với em một ít chuyện."

Nói đến chuyện quan trọng, vẻ mặt Tô Dung cũng trở nên nghiêm túc: "Nói đi."

"Bây giờ anh một bước khó đi, chỉ có thể thỉnh thoảng cung cấp một ít tình báo quan trọng, người chân chính làm việc còn phải dựa vào em. Bây giờ ngoài mặt hai chúng ta là quan hệ cạnh tranh, cho nên thỉnh thoảng anh có thể đến quái đàm mà em tham gia, chúng ta cũng phải giữ quan hệ đối nghịch nhất định."

Từ lời này, Tô Dung có thể suy đoán ra rất nhiều thứ. Ở trong quái đàm phải giữ quan hệ đối nghịch. Nói cách khác phần lớn hành động của Bạch Liễm đều bị "nó" nhìn thấy, nhất định phải đối nghịch mới có thể làm tính cảnh giác của "nó" hạ xuống.

Nhưng vấn đề ở chỗ hai người chính là quan hệ cộng sự, đột nhiên trở nên đối nghịch, theo lý thuyết "nó" sẽ không tin. Nhưng nếu Bạch Liễm đã nói như vậy, Tô Dung tin tưởng phán đoán của anh.

Ý nghĩa sâu xa bên trong cũng rất tế nhị.

Tại sao "nó" lại tin tưởng Bạch Liễm sẽ đồng đối nghịch với cộng sự mình từng hợp tác chứ?

Có hai loại khả năng, một là bây giờ lập trường và lợi ích của hai người trái ngược hoàn toàn, cô thành công đại biểu cho Bạch Liễm thất bại, hơn nữa cái giá phải trả cho sự thất bại này không nhỏ, thậm chí có thể là chết, mới có thể để cho hai người xích mích thành thù.

Nếu như là loại khả năng này, vậy Tô Dung tuyệt đối không muốn kết quả mình thành công lại mất đi Bạch Liễm. Hai người vất vả lắm mới ở một thế giới khác gặp nhau, dựa vào cái gì ù ù cạc cạc ở một phe khác nhau?

Còn về khả năng thứ hai chính là "nó" tẩy não Bạch Liễm, để cho Bạch Liễm coi mình là kẻ thù. Dưới điều kiện của tiền đề này, bây giờ Bạch Liễm có năng lực thoát khỏi tẩy não. Hiển nhiên là trước khi cô đến thế giới này, anh đã cố gắng rất nhiều.

Tô Dung suy nghĩ một chút, chủ động hỏi: "Tại sao hai người chúng ta lại là quan hệ đối nghịch? Là tẩy não hay là... Lập trường?"

Cô vừa hỏi ra, Bạch Liễm lập tức hiểu sự băn khoăn của cô: "Hai cái đều có, nhưng em không cần lo lắng. Chỉ cần mọi chuyện hoàn toàn kết thúc, chúng ta có thể trở về giống như trước kia. Chỉ cần anh không ra tay, như vậy mấu chốt trong màn trò chơi này chính là em chứ không phải anh. Dĩ nhiên, coi như anh đứng ở phe ngược lại với em, cũng chỉ là đánh cờ giữa chúng ta mà thôi."

Tô Dung nhạy bén bắt được mấy chữ "màn trò chơi" mấu chốt này, đây cũng chỉ là một trò chơi đối với "nó" thôi sao? Tiền đặt cược của trò chơi kia là gì? So đấu như vậy vì cái gì."

Bạch Liễm giống như nhìn ra nghi ngờ của cô, tiếp tục nói: "Rất nhiều chuyện anh không thể tiết lộ được, nhưng chỉ cần em còn sống, chính là thắng lợi lớn nhất của chúng ta. Còn về mục tiêu mà chúng ta muốn hoàn thành, bí mật chân chính nằm ở bên trong Quái đàm quy tắc cố định, đó cũng là cơ hội lớn nhất của chúng ta. Nhưng bây giờ em không cần nóng vội, một người cũng không phải chỉ có thể có một lần tiến vào Quái đàm quy tắc cố định."

Dĩ nhiên "mục tiêu chúng ta đều muốn hoàn thành" tất nhiên là tiêu diệt "nó", đây là nhận biết chung của hai người. Xem ra bí mật của "nó" ở bên trong Quái đàm quy tắc cố định, đây cũng được xem là một tin tức tốt.

Tô Dung gật đầu: "Đã biết, em sẽ tiếp tục cố gắng."

"Còn chuyện quan trọng này nữa, em nhất định phải làm được, chính là không nên bại lộ thân phận thật sự ở trong thực tế." Bạch Liễm nghiêm túc dặn dò: "Một khi em bị lộ thân phận, quái đàm quy tắc mà em tiến vào sẽ biến thành độ khó cấp địa ngục, muốn sống còn khó hơn lên trời."

Mặc dù anh nói không rõ ràng, Tô Dung vẫn hiểu rõ ý của anh. Một khi bại lộ thân phận ở bên ngoài thực tế, "nó" có thể chính xác đưa cô vào trong những quái đàm vô cùng khó khăn. Có lẽ không chỉ "nó", thế lực bên trong thế giới quái đàm, cũng với thế lực của nước ngoài cũng sẽ chen chúc đến. Đến lúc đó, thật sự có thể nói là tự thân cũng khó bảo vệ được.

Chú ý đến vẻ mặt có chút căng thẳng của Tô Dung, Bạch Liễm cười, làm dịu bầu không khí: "Bây giờ em đã làm rất tốt rồi, không cần lo lắng, tệ nhất cũng chỉ là giả c.h.ế.t giống như ở thế giới trước mà thôi."

Nói đến chuyện trước kia, Tô Dung cũng không nhịn được bật cười, vỗ vai anh: "Khi đó em thật sự mới biết kỹ thuật diễn của anh rất khá đó, đại ảnh đế à."

"Em cũng đã thiết kế một cái c.h.ế.t tài tình như vậy, anh cũng không thể kéo chân sau của em được đúng không?"
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 232: Chương 232



Bạch Liễm không có một chút xấu hổ nào, cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng nói.

Hai người lại nói chuyện một lát, sau đó Bạch Liễm cầm hộp quà đặt trên bàn đưa qua: "Quà năm mới."

"Nhưng em cũng không có chuẩn bị cho anh." Tô Dung nhận lấy cái hộp, có chút ngượng ngùng.

"Em còn sống chính là quà tặng tốt nhất đối với anh rồi, nhanh mở ra nhìn thử đi."

Tô Dung mở hộp quà ra, lấy từ bên trong ra một cái mặt nạ màu trắng. Cô nghi ngờ nhìn chiếc mặt nạ này: "Đây là?"

"Đây là mặt nạ ảo thuật, chỉ cần đeo nó lên, là có thể thay đổi ngoài hình, quần áo. Tất nhiên đây cũng chỉ là một loại ảo thuật, nó sẽ không thật sự biến em cao 1m9. Cũng sẽ không bởi vì em biến quần áo thành sắt thép, thì thật sự là sắt thép cứng rắn. Nó cũng chỉ là thay đổi thị giác thôi. Đây là một đạo cụ có thể sử dụng trong thế giới hiện thực."

"Trừ cái này ra, mặc kệ là người nào, mặc kệ là đạo cụ quái đàm nào cũng không có cách nào nhìn thấy được khuôn mặt thật sau lớp mặt nạ này của em." Bạch Liễm giới thiệu: "Anh nghĩ bây giờ chắc em cần nhất chính là cái này."

Một mặt nạ có thể che giấu thân phận hoàn toàn, đúng là thứ bây giờ Tô Dung đang cần. Cô kinh ngạc vui mừng nhìn Bạch Liễm: "Anh từ chỗ nào có loại đạo cụ này vậy?"

"Trên thực tế, anh có rất nhiều loại đạo cụ quái đàm này." Bạch Liễm có một chút bất đắc dĩ của người giàu, nhún vai nói: "Chỉ là phần lớn không thể xuất hiện ở trong tay em được."

Những lời này có hai tầng ý nghĩa, tầng thứ nhất chính là đạo cụ quái đàm này quá mạnh mẽ, xuất hiện ở trong tay Tô Dung sẽ làm cho người ta nghi ngờ. Tầng ý nghĩa thứ hai chính là những đạo cụ quái đàm này đều có dấu vết của "nó", nếu như xuất hiện trong tay Tô Dung, sẽ làm cho "nó" chú ý.

Tất nhiên Tô Dung cũng không muốn hốt bạc từ Bạch Liễm, đối phương có thể cho cô một đạo cụ rất thực dụng đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi.

Đừng thấy trong quái đàm, mặt nạ ảo thuật không tạo ra tác dụng gì, nhưng nó lại có thể để cho Tô Dung trắng trợn xuất hiện ở trong thực tế. Phối hợp với Thuật đổi vị trí trong nước, cô có thể tự do xuất hiện ở thế giới thật, mà không cần lo lắng thân phận sẽ bị phát hiện.

Chuyện này thật sự mang lại lợi ích rất lớn, trước mắt cô đã biết mục tiêu của mình là tiêu diệt "nó". Như vậy hợp tác với chính phủ là điều cần làm.

Dù sao Quái đàm quy tắc cố định do chính phủ các nước nắm giữ, tin tức mà bọn họ biết nhất định nhiều hơn cô. Mà nếu Bạch Liễm đã nói bí mật chân chính của "nó" là ở trong Quái đàm quy tắc cố định, vậy cũng chứng minh Tô Dung phải cố gắng lấy được đầu mối từ phía chính phủ, đến lúc đó chắc chắn phải đi đường vòng không ít.

Vốn dĩ Tô Dung còn không biết phải làm thế nào để tìm hiểu viên thuốc mình mới vừa có, bây giờ có thể lộ mặt, có thể mượn tay chính phủ nghiên cứu tác dụng của nó.

Tất nhiên chuyện này không thể vội vàng được, ít nhất phải chờ hoàn thành một quái đàm quy tắc nữa thì lại nói. Mặc dù Tô Dung đoán viên thuốc này chắc có khả năng mỗi một quái đàm đều sẽ sinh ra một viên thuốc mới, nhưng lỡ như không phải thì sao? Sau khi cô xác nhận, mới có thể làm ra hành động tiếp theo.

Trong nháy mắt xuân vãn đã đến hồi cuối, mấy MC cùng nhau chúc tết khán giả.

Tô Dung rõ ràng, lúc chia tay đã đến. Cô và Bạch Liễm cùng nhau đi tới trước cửa sổ. Tối này hiếm khi không có sương mù, trăng sáng treo thật cao trên bầu trời, tỏa ra ánh sáng trắng nhàn nhạt.

"Tiếng chuông năm mới sắp gõ, chúng ta cùng nhau đếm ngược nào..."

MC trong tivi tiến hành đếm ngược chào đón năm mới, bài hát vui vẻ cũng vang lên trong phòng khách trống trải.

Hai người đều không ai lên tiếng, yên lặng nhìn trăng sáng.

Trăng sáng xa cuối chân trời, cùng đồng bạn gần trong gang tấc, đều là điểm neo đậu của bọn họ ở thế giới xa lạ này, cũng là lý do bọn họ nguyện ý phấn đấu.

"Đông!"

Tiếng chuông đại biểu năm mới vang lên, theo đó còn có tiếng nói giống như theo gió bay đi của Bạch Liễm: "Năm mới vui vẻ."

"Năm mới vui vẻ." Tô Dung không quay đầu lại, nhưng lại có thể cảm nhận được nhiệt độ bên cạnh đã biến mất.

Cô lại đứng một lúc lâu ở trước cửa sổ mới xoay người về phòng ngủ.

Sau khi năm mới trôi qua, đối với những người khác chính là khoảng thời gian bận rộn thăm họ hàng bạn bè, nhưng đối với Tô Dung mà nói chính là thời gian nghỉ ngơi rất khó có được. Quái đàm quy tắc hình như cũng rất có mắt nhìn, trong khoảng thời gian này không có kéo cô vào quái đàm chịu tội.

Trong nháy mắt đã đến giữa tháng hai, cũng là lúc những thành viên Xã đoàn quái đàm bọn họ trở về trường. Bởi vì phải đi vào thế giới quái đàm lần thứ hai, cho nên cần phải về trường trước để chuẩn bị.

"Lần này vào thế giới quái đàm, Tô Dung cậu có đi cùng với tôi không?" Ở trên xe, Tạ Kha Kha hào hứng hỏi.

Lần trước Tô Dung lấy lý do lần đầu tiên muốn một mình đi thăm dò để từ chối lời mời đi cùng của cậu ta, cho nên lần này cậu ta lại mời đối phương.

Tô Dung suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Có thể, chúng ta cùng nhau đi. Hy vọng lần này có thể đi xa một chút."

Mặc dù có mặt nạ ảo thuật, nhưng tạm thời Tô Dung không có ý định lại đi ‘Tập đoàn Tích Tắc’. Sau lần trước cô cẩn thận suy nghĩ lại, tiền lương thì lúc nào cũng có thể đến đòi, nhưng cô chưa bao giờ hoàn thành nhiệm vụ của đối phương dù chỉ một lần, bây giờ đến đòi không khỏi hữu danh vô thực.

Hơn nữa nhiệm vụ của 'Tập đoàn Tích Tắc' khẳng định rất nguy hiểm, muốn tiền lương lập tức sẽ mất đi quyền lợi từ chối nhiệm vụ. Vì lý do an toàn, vẫn là chờ có một ngày hoàn thành nhiệm vụ rồi lại nói.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 233: Chương 233



Nếu không tính đi 'Tập đoàn Tích Tắc', như vậy đi dạo với Tạ Kha Kha một chút cũng không có vấn đề gì. Chẳng qua, cô phải nói trước: "Điền Khinh Khinh và Đình Nhã có thể cũng sẽ cùng đi với chúng ta."

"Không sao." Tạ Kha Kha cũng có quan hệ không tệ lắm với hai người này, cười khúc khích gãi đầu: "Nhiều người náo nhiệt mà!"

Ngày 16 tháng 2, các thành viên năm nhất của Xã đoàn quái đàm trở lại trường. Bọn họ là nhóm trở lại trường sớm nhất, chờ sau khi bọn họ đi đến thế giới quái đàm xong thì sẽ sắp xếp cho năm hai, năm ba, rồi đến năm tư đi đến thế giới quái đàm.

So sánh với lần trước, lần này rõ ràng mọi người đã quen thuộc hơn nhiều, sau khi thuận lợi tiến vào thế giới quái đàm, Thượng tá Ngô Kiệt nghiêm túc nói với mọi người: "Lần này còn có một ít điều tra viên nước ngoài đến thế giới quái đàm, lỡ như gặp phải, mọi người phải nhớ giữ gìn mặt mũi cho nước mình, cố gắng đừng để mâu thuẫn xảy ra. Dĩ nhiên nếu quả thật bị bắt nạt, trở về nói với chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ không để cho mọi người chịu thiệt đâu."

Mọi người nhanh chóng gật đầu, chờ sau khi Ngô Kiệt rời đi, Liễu Đình Nhã nhỏ giọng nói: "Tôi còn chưa thấy điều tra viên nước ngoài nữa, cũng không biết biểu hiện của bọn họ như thế nào."

"Chắc là gần giống như chúng ta đi." Nhà Điền Khinh Khinh có tiền, lúc nghỉ lễ còn có đi nước ngoài, "Khác với trong nước, nước ngoài nghĩ rất thoáng về chuyện quái đàm quy tắc này, giống như s.ú.n.g vậy. Trong nước còn quản lý không chế, nước ngoài gần như là không có. Bên kia, điều tra viên của bọn họ cũng vô cùng phách lối, còn lấy thân phận điều tra viên làm người đại diện quảng cáo. Hậu quả không chịu khống chế quản lý chính là danh hiệu của nhiều điều tra viên bị mạo danh lừa gạt, có không ít người bị lừa."

Những lời này làm cho Tạ Kha Kha nhớ đến một chuyện: "Đoạn thời gian trước ba tôi cũng nói với tôi, các cậu không chú ý đến tin tức nước ngoài nên không biết. Đoạn thời gian trước còn có một xí nghiệp tiêu một khoảng tiền lớn mời điều tra viên, sau khi kiểm chứng phát hiện thân phận của đối phương là giả. Đây nếu là ở trong nước, khẳng định sẽ không xảy ra chuyện này."

Đúng vậy, trong nước quản lý tương đối nghiêm khắc với điều tra viên, thậm chí thông tin liên quan đến quái đàm cũng tiến hành quản lý khống chế, tất nhiên cũng sẽ không xuất hiện loại vấn đề này.

"Nhưng chuyện này cũng đưa đến tư chất ứng đối với quái đàm quy tắc của nước ngoài cao hơn nước chúng ta. Chắc các cậu ở trong quái đàm có gặp một ít chuyện không hiểu đúng không, mới bắt đầu đã chịu chết. Nhưng ở nước ngoài tương đối ít gặp tình huống này." Điền Khinh Khinh tiếp tục nói.

Cái này giống như sử dụng s.ú.n.g vậy, phần lớn người nước ngoài đều biết dùng súng, nhưng trong nước lại rất ít,

Chỉ có thể nói hai loại chính sách này đều có ưu nhược điểm riêng, không thể nói cái nào hơn cái nào.

Tô Dung chặn lại chủ đề có chút nhạy cảm này: "Đi dạo ở đâu đây? Lần này phạm vi tự do hơn lần trước, chúng ta có thể đi xa một chút."

Đây là Mai Lạc nói, bởi vì cũng đã đến lần thứ hai, mọi người không cần chỉ giới hạn ở tiểu khu này. Chỉ cần trong thời gian quy định là buổi chiều 5 giờ trở về là được.

"Tùy tiện đi dạo chút đi, dù sao chúng ta cũng không biết nhiều về chỗ này." Liễu Đình Nhã thở dài: "Chúng ta lại không thể nói chuyện với người đi đường."

Nghe vậy, Tạ Kha Kha và Điền Khinh Khinh không khỏi nhìn về phía Tô Dung. Hai người bọn họ đều là điều tra viên tinh anh, cho nên trên tay cũng có đạo cụ quái đàm che giấu hơi thở.

Liên quan đến khen thưởng tiêu diệt nguồn ô nhiễm, người có cống hiến lớn nhất tất nhiên khen thưởng được nhận cũng là tốt nhất. Còn về những người khác thì rất giống nhau, ví dụ như Tạ Kha Kha, lấy được cũng chỉ là tăng cường năng lực của cỏ bốn lá mà thôi.

Đừng thấy lần ở quái đàm đó, Tô Dung cũng lấy được khen thưởng tăng cường năng lực cái xẻng, nhưng cái xẻng kia của cô trực tiếp lột xác biến thành "xẻng phệ linh", lực lượng tăng thêm gấp mấy lần. Hai người hoàn toàn không thể so sánh được.

Nhưng mặc dù khen thưởng rất ít, nhưng cũng là khen thưởng tiêu diệt nguồn ô nhiễm, có thể giúp che giấu hơi thở một chút.

Dĩ nhiên sẽ không có tác dụng gì đối với quỷ quái, nhưng đối với dân địa phương bình thường, chỉ cần đối phương không cố ý tìm tòi, cũng sẽ không bị phát hiện.

Tô Dung cảm nhận được ánh mắt của hai người: "..."

Tô Dung lựa chọn không nhìn ai cả, lúc này nhìn ai cũng bị nhìn ra đầu mối, cô chọn làm một người công bằng.

Đi trên con đường chính bên ngoài, giống với lần trước, hôm nay cũng là một ngày sương mù m.ô.n.g lung. Hình như quanh năm thế giới quái đàm cũng đều là như vậy, không có thay đổi một chút nào.

Liễu Đình Nhã vừa khéo nói đến chuyện này: "Sao thời tiết nói này vẫn luôn như vậy, cũng không có chút ánh sáng mặt trời gì. Vậy cũng không có mưa sao?"

"Như vậy người trong thế giới quái đàm sẽ thảm rồi." Tô Dung nhún vai, nói cho mọi người kiến thức mà mình đọc được trên diễn đài: "Từ sớm cái thời tiết này trong thế giới quái đàm chính là ký hiệu ổn định, nếu như đột nhiên có thay đổi, như vậy chính là sự thay đổi không tốt. Ví dụ như trời mưa, trong diễn đàn có một bài viết nói rất rõ ràng. Trước kia bon họ gặp được một trận mưa ở thế giới quái đàm, kết quả sau khi tất cả mọi người bị nước mưa dính vào, lúc trở về đều bị kiểm tra ra ô nhiễm."

"Hả? Tại sao có thể như vậy!" Tạ Kha Kha kinh ngạc trợn to mắt: "Vậy dân địa phương ở chỗ này thì sao?"

"Cậu ngốc à, tất nhiên dân địa phương hoàn toàn không cần đi ra rồi!" Điền Khinh Khinh ghét bỏ nói: "Người ta khẳng định không phải là lần đầu tiên gặp chuyện này, tất nhiên là biết tránh."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 234: Chương 234



"Vậy người lần đầu tiên gặp thì sao?" Tạ Kha Kha cũng không lộ ra vẻ bất mãn gì, chỉ là có chút lo lắng hỏi.

Lần này tất cả mọi người đều bật cười, đại khái nhóm người lần đầu tiên gặp đã sớm c.h.ế.t bên trong thế giới quái đàm vốn là nơi ô nhiễm hoành hành ngang ngược rồi. Dù sao mọi người đều biết, kinh nghiệm là đút kết từ dạy dỗ tràn đầy m.á.u tươi.

Cuối cùng vẫn là Liễu Đình Nhã tổng kết lại: "Tóm lại thời tiết như vậy vô cùng tốt."

Mấy người vừa nói chuyện vừa đi đến một con phố buôn bán không tính là phồn hoa. Trên đường chỉ có cửa tiệm nhỏ lẻ tẻ, cũng không có mấy người đi đường.

Trong thế giới quái đàm có rất ít người đi lang thang trên đường, nhất là trụ sở của chính phủ xây ở vùng ngoại ô. Cho nên bốn người cũng không cảm thấy có gì đó không đúng, tiếp tục tản bộ ven đường.

"Thật là thơm!" Bỗng nhiên một mùi thơm truyền đến từ bên đường, lúc nghe Tạ Kha Kha nói câu "thật là thơm" kia, trong lòng Tô Dung lại dâng lên một cảm giác xấu khó hiểu.

Đối thoại quen thuộc này, giống như đã xảy ra ở chỗ nào.

Cô nhớ ra rồi. Là ở trong quái đàm quy tắc vườn bách thảo Màu đỏ!

Đúng như dự đoàn, một giây tiếp theo mùi hương đậm đà kia giống như mùi trái cây ô nhiễm mà cô ngửi được khi ở trong vườn bách thảo Màu đỏ, dễ dàng làm mấy người mất lý trí.

Nếu như có người không bị ảnh hưởng ở chỗ này, cũng chỉ nhìn thấy bốn sinh viên đại học lảo đảo lắc lư, giống như mất thần trí đến xếp hàng đi vào một tiệm nhỏ bình thường trên đường phố mà thôi.

Một giây khi gần bước vào cánh cửa nhỏ kia, hoặc có thể là lực lượng tinh thần đã được thêm lúc trước cuối cùng cũng có chút tác dụng, Tô Dung đột nhiên khôi phục lại một chút ý thức. Trong đầu vang lên tiếng chuông cảnh báo, lúc này cô ngừng thở muốn xoay người chạy đi.

Nhưng cô mới vừa xoay người, lại cảm thấy hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa đã té xuống. Mùi thơm đáng c.h.ế.t kia lại còn có hiệu quả như thuốc mê.

"Chao ôi, còn có một con cá lọt lưới nha!" Sau lưng truyền đến giọng nam hơi cổ quái kỳ lạ.

Tô Dung ý thức được chuyện không ổn, nhưng tình thế đã không còn do cô quyết định nữa. Cảm giác đau đớn truyền đến sau ót, Tô Dung lập tức rơi vào hôn mê.

Lần nữa tỉnh lại, Tô Dung mơ hồ nghe được phía trước có người nói chuyện. Cô nhanh chóng mở mắt ra, phát hiện bây giờ tay chân mình đang bị trói.

Điền Khinh Khinh ở bên cạnh cảm nhận được động tĩnh của cô, mừng rỡ nhỏ giọng nói: "Tô Dung, cậu tỉnh rồi! Cảm thấy thế nào?"

"Tạm được, chỉ là sau ót hơi đau một chút." Tô Dung thầm mắng cái người đánh mình một trận: "Chúng ta đang ở đâu? Người bắt chúng ta là ai?"

Cô hỏi hai vấn đề liên tiếp, Điền Khinh Khinh cũng cố gắng trả lời: "Không biết là người nào bắt chúng ta, nhưng hình như giống như muốn bán chúng ta đi. Không chỉ bốn chúng ta, còn có rất nhiều người bị bắt nữa."

Dõi mắt nhìn lại, bị trói tay chân có bốn mươi năm mươi người, đều bị đè ép ngồi chồm hổm thành một mảnh, thật giống như một đám tội phạm bị cảnh sát bắt được. Trong đó không chỉ có điều tra viên đại học Q bọn họ, thậm chí còn có không ít điều tra viên nước ngoài. Nhiều đến mức để cho Tô Dung không nhịn được kinh ngạc nói: "Đám người này điên rồi! Đây là bắt hết điều tra viên vào thế giới quái đàm lần này sao?"

Liễu Đình Nhã ở một bên cũng lập tức tức giận nói: "Ai nói không phải chứ? Cảm thấy đám người này đang chơi lớn. Trong các cậu có ai có thính lực tốt, có thể nghe được bọn họ nói gì không? Tôi hoàn toàn không nghe được."

Lực lượng tinh thần tăng lên đại biểu thính lực, thị lực cũng tăng, cho nên Tô Dung có thể nghe rõ ràng. Mới vừa rồi nói chuyện với hai người Điền Khinh Khinh và Liễu Đình Nhã, cô cũng không quên cố gắng nghe hai người trước mặt kia nói chuyện.

"Nhóm này đều có chất lượng tốt, các người phải thêm tiền!"

Một người đàn ông đeo mặt nạ trong đó nói, định kiếm thêm chút tiền.

Người bên mua cũng đeo mặt nạ, cho người ta một loại cảm giác quái dị, cũng không cam lòng yếu thế trả giá: "Đám người kia cũng chỉ là người bên ngoài đến, khẳng định không dễ quản lý bằng người địa phương. Theo tôi thấy, anh bán rẻ một chút mới hợp tình hợp lý.

"Nhưng anh cũng không thể không biết chỗ tốt khi thuần hóa được đám người này, đừng nói cho tôi biết anh không thèm những điều tra viên này." Người bên kia không sợ hãi nói: "Đến lúc đó sợ rằng quy tắc nơi này của các người có thể tăng thêm được một chút, thậm chí cũng không cần phong bế như bây giờ."

Lời này hiển nhiên chọt trúng xương sườn mềm người còn lại, hắn ta xoắn xuýt một chút, nhưng vẫn cố gắng trả giá. Hai người thảo luận kịch liệt một trận, cũng không sợ những điều tra viên bị trói nghe được.

Trong đám người có người hoảng loạn, tiếng ồn ào nổi lên. Người bị trói gần nhất dần dần truyền tin tức cho người trói ở phía sau, Tạ Kha Kha là người bị trói ngồi chồm hổm trước ba người Tô Dung, lo lắng quay đầu nói: "Bọn họ muốn bán chúng ta!"

Bởi vì sớm đã nghe được phần lớn đối thoại của hai bên, Tô Dung rất bình tĩnh, thậm chí còn đang phân tích nội dung mình nghe được. Hiển nhiên đối phương muốn bán bọn họ cũng không phải là suy nghĩ nhất thời, mà là suy tính đã lâu, nếu không cũng không thể nào biết bọn họ đều là điều tra viên được.

Hơn nữa từ lời của đối phương, công việc bán người này đã tạo thành từ rất lâu. Vốn dĩ lúc trước là gạt bán dân địa phương trong thế giới quái đàm, bây giờ đánh chủ ý lên người từ bên ngoài đến như bọn họ.

Còn về chuyện bán đến chỗ nào, Tô Dung tạm thời không có đầu mối. Bởi vì người bị bắt có trai có gái, hơn nữa đều là người trưởng thành. nhìn bộ dạng của đối phương, cũng không phải cần bọn họ lấy nội tạng.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back