Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 905: Làm sao có thể!



Chương 905 Chương 905:

Xuy Tuyết thủy nhất kiếm xuất ra khỏi vỏ, một luồng sắc bén quét ngang cả thành Xương Trạch, da thịt ai nấy đều bị kiếm thổi qua mà xuất hiện lên một vết cứa đau đớn.

Khắp thiên địa dường như đều bị phân thành hai dưới lưỡi kiếm hung tàn.

Thải Lân công chúa cầm kiếm bay lên không trung, xông về phía bảy tên Thiên Vương Đại Giả công kích dữ dội.

"Muốn chết sao!"

"Không biết trời cao đất rộng!"

"Chán sống rồi!"

Bảy tên Thiên Vương Đại Giả thấy Thải Lân công chúa to gan như thế, tên nào tên nấy nở nụ cười lạnh.

Sức công kích của bảy người bọn hắn đáng sợ đến mức nào, kẻ nào dám tấn công trực diện sẽ phải chịu đựng toàn bộ sức mạnh của bọn hắn.

Cho dù có Tiêu Trình ở đây ứng đối, sợ là cũng chỉ có thể tạm thời tránh lưỡi kiếm, tìm điểm yếu kém mà phá vây ra ngoài.

Thải Lân công chúa kiên cường như thế chẳng khác gì đang tự tìm cái chết.

Một bước, hai bước, ba bước ... Khi Thải Lân công chúa bước ra phía trước bảy bước, dường như sắp công kích va chạm cùng bảy tên Thiên Vương Đại Giả kia.

Trên người nàng bỗng nhiên phát ra một vầng sáng xanh thẩm, vầng sáng kia to lớn như biển cả, mờ ảo, hùng vĩ ... Dường như muốn bao trùm cả thiên địa.

Thủy nguyên khí vô cùng vô tận điên cuồng tụ tập tới, trong khoảnh khắc, bầu trời phía trên thành Xương Trạch ngưng tụ thành một vùng biển lớn, thủy triều cuồn cuộn dường như mênh mông vô bờ.

Ngay cả Mạc Lận hà cách xa ngàn dặm cũng bị ảnh hưởng, một lượng lớn hơi nước cùng nguyên khí từ trên mặt sông bốc hơi lên hội tụ cùng biển cả trên bầu trời, Hàng loạt hoang thú cấp thấp nổi lên mặt nước, tất cả đều kinh sợ nằm nhoài ở trên mặt nước, đôi mắt chúng tràn đầy sự hoảng hốt, ngoan ngoãn thuận ý như là nhìn thấy hoàng đế của bọn chúng.

"Thương Hải cuồn cuộn, Nhất Kiếm Như Triều!"

Thải Lân công chúa vung kiếm chém xuống, ánh sáng xanh thẩm vô tận lóe lên, chỉ thấy một luồng kiếm khí xanh thẩm lạnh lẽo lao lên mây xanh, chia bảy tên Thiên Vương Đại Giả đang hợp thủ kia tách về hai phía.

Cái gì!

Tất cả mọi người nhìn cảnh tượng đang diễn ra trên bầu trời mà không thể tin vào mắt mình, thời gian như đọng lại, nhóm ánh sáng bảy màu kia phân thành hai chùm sáng ngưng tụ giữa không trung lại đứng yên bất động không còn phát ra bất kỳ khí tức gì.

Rầm rầm rầm!

Âm thanh va chạm kịch liệt không ngừng bùng nổ, âm thanh kiếm khí cắt chém cũng tương đối rõ ràng, bảy tên Thiên Vương Đại Giả dường đều lùi lại về phía sau, không ngăn nổi kiếm khí đang cuồn cuộn trước mặt kia.

Chỉ một lát sau thì trong đám bọn họ đã có người bị thương, nhất là Trần Uyên Danh có tu vi vốn thấp nhất, chỉ một vòng kiếm triều qua đi mà người hắn đã chẳn chịt hàng trăm vết cắt, máu tươi nhuộm đỏ cả vạt áo, nhưng cũng may uy lực của kiếm khí phần lớn đã bị luồng ánh sáng bảy màu tiêu hao, sau khi hóa thành kiếm khí tinh mịn thì uy lực cũng giảm xuống rất nhiều, chém vào người cũng chỉ gây ra vết thương nhỏ, bằng không chém hơn một trăm vết cắt trên người như vậy đã có thể g**t ch*t Trần Uyên Danh.

"Thì ra bay tên Thiên Vưong Đại Gia hợp lại cũng chỉ đến như thế."
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 906: Thậm chí



Thải Lân công chúa cầm kiếm chọc trời, ngạo nghễ như Thiên nữ trên cửu thiên, tản ra khí tức tôn quý không có gì sánh kịp.

Sắc mặt bảy tên Thiên Vương Đại Giả đều rất khó coi, bọn hắn đã nghĩ tới tình thế đòn đánh trúng đích, cuối cùng kết cục tan tác lại là bọn hắn.

"Yêu nữ, chỉ mới là bắt đầu mà thôi, đến đây!"

Lão giả gầy gò bên trong mật vệ hoàng gia băng lãnh nghiêm mặt, ánh mắt nghiêm túc trước nay chưa từng có.

Mật vệ hoàng gia dĩ nhiên khác với những tu sĩ bình thường, họ là kiểu người tâm trí trầm ổn, kiên nghị bất khuất, đã từng trải qua không biết qua bao nhiêu lần sinh tử chiến bại.

Kẻ địch càng đáng sợ thì càng có thể k*ch th*ch bọn hắn phát ra ý chí chiến đấu mãnh liệt hơn.

"Đến thì đến, hi vọng sẽ không khiến ta thất vọng."

Thải Lân công chúa bá đạo như thế nào làm sao có thể bị người đe dọa, nàng cầm kiếm xông thẳng vào không trung, sóng gió cuồn cuộn nổi lên, nàng dốc toàn lực đánh thẳng về phía bảy tên Thiên Vương Đại Giả.

Thủy nguyên khí trên bầu trời hóa thành từng lớp sóng dữ không ngừng công kích bảy tên Thiên Vương Đại Giả.

Trong lúc nhất thời mà tám bóng người chiến đấu kịch liệt với nhau dường như đánh nát cả bầu trời.

Tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm nhìn trận chiến trên bầu trời, nàng ta thật sự quá mạnh, sinh tử giao chiến cùng bảy tên Thiên Vương Đại Giả chẳng những không hề yếu thế hơn nữa lại vững vàng chiếm lấy thế thượng phong, dường như ép đánh bảy tên Thiên Vương Đại Giả.

"Thật đáng sợ, nàng ta rốt cuộc là ai?"

Thiếu niên áo trắng thở sâu tràn đầy kinh ngạc.

Người đạt tới Thiên Vương Đại Giả chắc chắn tiếng tăm đã lừng lẫy khắp nhân tộc, ví như tổng đầu mật vệ hoàng giaTiêu Trình. Nhưng nữ tử y phục rực rỡ kia lại là một người không danh không tiếng, giống như từ trong khe đá chui ra.

"Gia chủ nói rất đúng, nàng ta quả nhiên hết sức đáng sợ, không phải Thiên Vương Đại Giả bình thường, sợ là Tiêu Trình cũng chưa hẳn có thể thắng được nàng ta.

"Ánh mắt lão nô áo xám vô cùng nghiêm trọng nói. Thánh Thiên vương không xuất hiện thì bậc Thiên Vương Đại Giả này dường như là bậc mạnh nhất trong nhân tộc.

Chính là Trương Cát Tượng... Giờ phút này hắn cũng ngạc nhiên cùng nghiêm nghị, mặc dù nhìn ra Thải Lân công chúa không phải người đơn giản nhưng cũng không nghĩ tới nàng có thể không đơn giản tới mức như thế, thực lực nàng thi triển ra cao hơn hắn nghĩ nhiều.

Thậm chí... Đến tận lúc này, nàng dường như vẫn chưa thi triển toàn lực.

Sợ là, còn mạnh hơn cả Tiêu Trình.

Nhưng ngược lại không một ai quan tâm đến trận đấu giữa hai bọn hắn, bởi vì mọi ánh mắt đều bị Thải Lân công chúa hấp dẫn.

Sức chú ý của Tiêu Trình rõ ràng cũng bị trận chiến bên kia của Thải Lân công chúa hấp dẫn, giờ phút này thì đôi mắt hắn thực sự ngưng trọng tới cực điểm, hắn làm sao cũng không thể ngờ rằng, thiếu niên ở trước mắt chẳng những đáng sợ vô cùng, khiến cho hắn không thể giải quyết được trong thời gian ngắn, mà cả nữ tử y phục rực rỡ kia cũng vô cùng đáng sợ, thậm chí còn đáng sợ hơn thiếu niên trước mắt.

Tịch Thiên Dạ thi triển Kinh Đào tiên quyền đã tranh tài mấy trăm chiêu với Tiêu Trình, so với Càn Man Nhĩ của U Minh tộc, Tiêu Trình rõ ràng càng thích hợp để hắn diễn luyện Kinh Đào tiên quyền.

Không sai, Tiêu Trình mặc dù rất mạnh nhưng trong mắt Tịch Thiên Dạ cũng chỉ là một đối thủ có thể luyện quyền cùng hắn mà thôi.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 907: Làm sao có thể



Đương nhiên trong thiên vương đại giả, Tiêu trình có tư cách chống lại được mười phần sức mạnh diễn luyện Kinh đào tiên quyền của Tịch Thiên Dạ cũng đã là quá lợi hại rồi.

Dù sao cũng còn rất nhiều ngươi tuy xưng là cường giả bên trong thiên vương đại giả nhưng cũng chỉ có thể chống đỡ được ba phần sức mạnh Kinh đào tiên quyền của hắn mà thôi, vì lẽ đó mà tên Tiêu Trình này cũng khiến Tịch Thiên Dạ khá để tâm.

"Để ý một chút, bằng không chẳng mấy chốc ngươi sẽ chết trong tay ta."

Tịch Thiên Dạ hơi hơi cau mày nói.

"Tiểu tử khoác lác không biết ngượng mồm, bản tọa giải quyết ngươi trước sau đó lại giải quyết nữ nhân kia."

Tiêu Trình đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn Tịch Thiên Dạ.

Thiếu niên ở trước mắt rất mạnh, ít nhất cũng mạnh hơn hầu hết Thiên Vương Đại Giả mà hắn từng gặp, cho dù là giao thủ hắn cũng đã phải xuất ra mười hai phần khí lực, hắn không thể tưởng tượng nổi, một tên thiếu niên sao có thể tu luyện ra tu vi đáng sợ như vậy.

"Hi vọng ngươi không chỉ là nói mà thôi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Hắn cũng hi vọng Tiêu Trình có thể bộc phát ra sức mạnh kinh khủng hơn, bằng không chẳng mấy chốc hắn sẽ mất đi hứng thú chiến đấu.

Ánh mắt Tiêu Trình trầm lãnh, thiếu niên trước mắt kia liên tục khiêu khích khiến hắn dâng lên nộ khí, bất luận như thế nào hắn cũng là một tên cường giả vang danh thiên hạnmà lại bị một người trẻ tuổi như thế khinh thường.

"Thánh Kiếm quyết!"

Tiêu Trình cũng là một tên Tông Sư kiếm thuật, trong kiếm đạo có trình độ khá cao, đã từng một kiếm g**t ch*t hoang thú cấp độ Thiên Vương Đại Giả, có thể nói hung uy hiển hách.

Dù sao hoang thú so với nhân loại thì sức sống cùng thể phách đều mạnh mẽ hơn rất nhiều, mưu đồ g**t ch*t một con hoang thú đã rất khó khăn, huống chi một kiếm g**t ch*t nó.

"Thánh Kiếm quyết của bản tọa đã tu luyện đến độ viên mãn, nhưng xưa nay chưa từng thi triển trước mặt người nào, ngươi có thế khiến cho ta thi triển ra Thánh Kiếm quyết, thật đáng tự hào."

Tiêu Trình lạnh lùng nhìn Tịch Thiên Dạ, kiếm trong tay phóng xuất ra ánh sáng vô tận, từng luồng kiếm khí sắc bén điên cuồng bao phủ toàn bộ cửu thiên, dù cho cách mặt đất một khoảng rất xa, nhưng cũng không ít người bị kiếm khí từ cửu thiên chi thượng mơ hồ rủ xuống làm kinh sợ.

"Đó là Thánh Kiếm quyết!"

Trần Cửu Phụng thản nhiên nói, là đại thân vương của hoàng bộ Thương Lan, kiến thức của hắn đương nhiên bất phàm.

Thánh Kiếm quyết chính là bí pháp bất truyền của Trụ Sơn bộ lạc, chỉ có người trong hoàng thất của Trụ Sơn bộ lạc mới có thể tu luyện, dĩ nhiên là một mật vệ hoàng gia thân cận nhất của hoàng đế, đương nhiên hắn cũng có thể tu luyện Thánh Kiếm quyết.

Nghe nói Thánh Kiếm quyết chính là tuyệt thế kiếm quyết được truyền lại từ thời Thượng Cổ, do một vị kiếm thần vô cùng nổi danh sáng tạo ra, khá nổi danh trong thượng cổ thần thoại đương thời, dường như tất cả kiếm sĩ thượng cổ đều theo đuổi thanh thánh kiếm này, coi nó là thánh vật.

Đương nhiên Thánh Kiếm quyết chỉ là kiếm quyết ghi chép bộ phận Thánh cảnh, phía trên có đế kiếm quyết, tổ kiếm quyết cùng thần kiếm quyết.

Tứ đại kiếm quyết gọi chung là Huyền Nguyên kiếm đạo, vào thời kỳ Thượng Cổ có thể nói là một lưu phái Kiếm đạo, hết thảy tu sĩ tu luyện Huyền Nguyên kiếm đạo đều tự xưng là huyền nguyên kiếm sĩ.

Nhưng ngày nay đã không còn cái gọi là Huyền Nguyên kiếm đạo cùng huyền nguyên kiếm sĩ, chỉ có bên trong bộ lạc Trụ Sơn còn giữ lại nửa bộ Thánh Kiếm quyết.

"Trong thế giới này lại có thể có người biết Thánh Kiếm quyết."

Tịch Thiên Dạ ngạc nhiên nhìn Tiêu Trình, bên trong thế giới Thái Hoang thì Huyền Nguyên kiếm đạo được xưng là một trong tứ đại kiếm đạo, có vô số kể tu sĩ tu luyện Kiếm đạo này.

Dĩ nhiên, tin tức này do Thiên Dạ thánh tổ truyền lại, bên trong Thiên Vực nhân tộc thì tứ đại kiếm thuật rất phổ biến, ngay cả Thiên Dạ thánh tổ cũng đã từng có khoảng thời gian tu luyện Huyền Nguyên kiếm đạo, nhưng bởi vì không có thiên chất Kiếm đạo cho nên cao không được, thấp cũng không xong, không được người biết đến mà thôi.

Huyền Nguyên kiếm đạo lưu truyền tương đối rộng bên trong thế giới Thái Hoang, tu sĩ có chút bí quyết đều có thể tìm được phương pháp tu luyện thánh kiếm thuật, mặc dù thánh kiếm thuật truyền bá rộng rãi nhưng người có thể tu thành lại không nhiều, nó thuộc về một môn kiếm đạo tương đối khó.

Thánh Kiếm quyết đã tu luyện đến đại viên mãn?

Tịch Thiên Dạ nghe vậy liền hơi chăm chú, uy lực mà Thánh Kiếm quyết đại viên mãn bạo phát ra thật không phải trò đùa.

Cho nên Tịch Thiên Dạ đương nhiên không tin là Tiêu Trình có thể tu thành Thánh Kiếm quyết đại viên mãn.

"Thánh Kiếm quyết đầu tiên, Long Quyển Cửu Thiên."

Tiêu Trình khá hài lòng trước phản ứng của Tịch Thiên Dạ, hắn cũng chỉ mới tu thành Thánh Kiếm quyết đại viên mãn trước đó không lâu, ngay giờ phút này lại không thể giấu riêng.

Chỉ thấy kiếm quang vô tận phóng lên tận trời, hóa thành chín thanh kiếm long màu vàng uy phong lẫm liệt, gió cuốn mây dồn về phía Tịch Thiên Dạ. Những nơi nó đi qua đều trông như là thửa ruộng bị cày, cày nát cả bầu trời.

Tịch Thiên Dạ nhìn cái kia chín thanh Kiếm long, có chút ngây người, sắc mặt khá cổ quái. Chẳng lẽ cái này gọi là Thánh Kiếm quyết đại viên mãn...?

Hắn không biết nên khóc hay nên cười, kiếm quyết của Tiêu Trình mặc dù có mấy phần khí tức của Thánh Kiếm quyết nhưng lại không phải Thánh Kiếm quyết chân chính, bên trong thế giới Thái Hoang, nếu gọi hắn là Huyền Nguyên kiếm đạo kiếm sĩnsợ là Huyền Nguyên kiếm đạo đều sẽ không thừa nhận.

Tịch Thiên Dạ lắc đầu, cẩn thận lấy lại tâm thái, sau đó xuất quyền tiếp tục diễn luyện Kinh Đào tiên quyền của hắn.

Kinh Đào tiên quyền thi triển ra mười phần sức lực đương nhiên hoàn toàn khác so với cái ngày mà hắn đánh giết Càn Man Nhĩ kia, phía trên cửu tiêu đều là sóng lớn cuồn cuộn, thủy triều lên xuống giống như từng đợt sóng thần kinh thiên dữ dội không ngừng va đạp trong không trung, một luồng âm thanh to lớn tráng lệ truyền khắp thiên địa.

Bình bình bình bình bình bình...

Tịch Thiên Dạ tung một loạt chín cú đấm liên tiếp, đánh nát toàn bộ chín thanh kiếm long của Tiêu Trình.

Cả cửu thiên đều là hình ảnh múa quyền oai phong của Tịch Thiên Dạ, cùng với âm thanh sóng biển ph*ng đ*ng.

"Ngươi... Làm sao có thể..."

Tiêu Trình ngạc nhiên nhìn Tịch Thiên Dạ, hắn không thể ngờ rằng kiếm thuật Thánh Kiếm quyết đại viên mãn của mình lại không thể chịu nổi một đòn, trong khoảnh khắc đã bị tan rã trước mắt thiếu niên kia.

Sau khi hắn tìm ra Thánh Kiếm quyết đại viên mãn thì trong lòng hắn còn đắc chí, thậm chí còn tin tưởng rằng dựa vào sức mạnh to lớn của Thánh Kiếm quyết đại viên mãn sẽ có thể ngăn cản được một đòn của Bán Bộ Thánh Thiên vương.

Tên thiếu niên áo trắng kia nhìn qua cũng không giống Bán Bộ Thánh Thiên vương hoặc là tu vi của Thánh Thiên vương, về mặt tu vi chưa hẳn đã mạnh mẽ hơn Tiêu Trình làm sao có thể phá hết Thánh Kiếm quyết đại viên mãn một cách dễ dàng như vậy.

Vẻ mặt Trần Cửu Phụng nghiêm nghị, hắn biết rõ Thánh Kiếm quyết mạnh đến cỡ nào, đây chính là kiếm quyết thời đại thượng cổ truyền xuống, kiếm quyết này một khi xuất ra mà người nào đụng phải đều sẽ phải chịu thiệt thòi.

"Tên thiếu niên này thật lợi hại!"

Giang Hoài Nguyệt nhìn Tịch Thiên Dạ, sợ là chỉ có thiếu niên thiên phú tuyệt thế như vậy mới xứng với nàng - Giang Hoài Nguyệt công chúa.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 908: Quyết không thể để cho hắn thắng!



Sắc mặt Tiêu Trình âm trầm như nước, thiếu niên ở trước mắt mạnh hơn hắn nghĩ rất nhiều.

"Thứ ngươi vừa mới thi triển là quyền pháp gì? Mà lại có thể mạnh hơn Thánh Kiếm quyết của ta."

Võ học thánh thuật trên thế gian, mấy loại mạnh nhất hắn đều biết, trong đó Thánh Kiếm quyết có thể nói là đứng hàng đầu. Nhưng quyền pháp mà thiếu niên áo kia trắng thi triển lại không phải mấy loại quyền pháp mà hắn biết.

"Dĩ nhiên mạnh hơn Thánh Kiếm quyết mạnh của ngươi "

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. Kinh Đào tiên quyền của hắn do Tiên gia truyền lại, không chỉ mạnh hơn Thánh Kiếm quyết của Tiêu Trình kia mà thậm chí còn mạnh hơn cả Thánh Kiếm quyết chân chính không biết bao nhiêu lần.

"Chỉ trách ta học nghệ không tinh, không phải Thánh Kiếm quyết không tốt."

Tiêu Trình lạnh lùng thốt, hắn có vẻ không thích Tịch Thiên Dạ gièm pha Thánh Kiếm quyết. Trong lòng hắn thì Thánh Kiếm quyết chính là công pháp thần thánh nhất.

"Sai! Đó căn bản cũng không phải là Thánh Kiếm quyết."

Tịch Thiên Dạ lắc lắc đầu nói.

Tiêu Trình nghe vậy sững sờ, liền giễu cợt nói:

"Ta tu luyện không phải Thánh Kiếm quyết? Ngươi cũng thật biết nói hươu nói vượn. Ta không biết! Chẳng lẽ ngươi biết hay sao?"

Mặc dù trên đại lục cũng có nhiều phiên bản khác nhau của Thánh Kiếm quyết, nhưng Thánh Kiếm quyết của Trụ Sơn bộ lạc lại được công nhận là Thánh Kiếm quyết chính tông nhất, một tên tiểu bối ít tuổi dốt nát lại dám nói hắn không biết Thánh Kiếm quyết, thật buồn cười.

"Ngươi đã không tin, vậy ta thi triển Thánh Kiếm quyết chân chính đánh chết ngươi là được."

Tịch Thiên Dạ lắc lắc đầu nói.

" Thánh Kiếm quyết chân chính, ha ha! Bản tọa rửa mắt mà đợi xem ngươi làm sao thi triển Thánh Kiếm quyết chân chính giết ta."

Tiêu Trình nghe vậy cười ha ha, trong mắt tràn đầy vẻ đùa cợt.

Gièm pha Thánh Kiếm quyết của bộ lac Trụ Sơn không nói, lại còn dám ở trước mặt hắn múa rìu qua mắt thợ, hắn cũng muốn nhìn xem tên trẻ tuổi trước mắt kia có thể thi triển ra Thánh kiếm quyết gì mà có thể giết hắn?

Điều đó thật là tức cười, mặc dù hắn thừa nhận Tịch Thiên Dạ rất mạnh, nhưng hạ gục hắn và g**t ch*t hắn lại là hai việc hoàn toàn khác nhau.

Tịch Thiên Dạ búng nhẹ ngón tay một cái, một thanh chiến kiếm liền ra hiện trong tay hắn, mũi kiếm vạch ra một vết rách thật sâu trên bầu trời.

Hắn không hề phóng xuất ra bất kì kiếm khí hay kiếm quang gì, đơn giản chỉ là cầm kiếm tiến lên như là một kiếm khách rất bình thường.

Thánh Kiếm quyết của hắn có nguồn gốc từ Thiên Dạ thánh tổ, Kiếm đạo thiên phú của Thiên Dạ thánh tổ chỉ ở mức trung bình, không có cách nào tu luyệnThánh Kiếm quyết đến cảnh giới đại viên mãn nhưng bất luận nói như thế nào thì Thiên Dạ thánh tổ lúc ấy cũng là kỳ tài tiếng tăm lừng lẫy, so với kiếm khách bình thường lại mạnh hơn rất nhiều.

Sau khi tìm ra Thánh Kiếm quyết trong kí ức của Thiên Dạ thánh tổ, đã có nền móng từ Thiên Dạ thánh tổ, Tịch Thiên Dạ chỉ cần thoáng tìm hiểu đã thông hiểu đạo lí.

"Thánh Kiếm quyết không có kiếm chiêu gì, càng không có cái gọi là Long Quyển Cửu Thiên, kiếm khách cường đại nhất, mãi mãi cũng là vô chiêu thắng hữu chiêu."

Tịch Thiên Dạ đạp chân lao lên không trung, chiến kiếm trong tay theo bước chân hắn cũng phát ra âm thanh nhẹ nhàng. Tiếng kiếm reo mặc dù không lớn nhưng lại vang vọng cửu tiêu, thậm chí hàng loạt tu sĩ trên thành Xương Trạch cũng ngạc nhiên phát hiện trường kiếm của mình dường như cũng đang gào thét như thể chúng có linh tính.

Lúc này sắc mặt Tiêu Trình nghiêm nghị, làm kiếm khách lâu như vậy, hắn đương nhiên hiểu biết nhiều về Kiếm đạo, hắn cảm nhận được trên thân Tịch Thiên Dạ tỏa ra một luồng khí tức chưa bao giờ có, khí tức Kiếm đạo mạnh như vậy, hắn chưa từng thấy qua, vô cùng mờ ảo, hắn căn bản có chút không hiểu.

"Thánh Kiếm quyết cường đại nhất có mười tám kiếm chiêu, Thánh Kiếm quyết mà ngươi tu luyện sợ là không theo con đường chân chính, lại dám nói không có kiếm chiêu."

Tiêu Trình siết chặt chiến kiếm, băng lãnh nhìn Tịch Thiên Dạ nói.

Mặc dù hắn phát giác ra khí tức vô cùng bất phàm trên người Tịch Thiên Dạ, nhưng dù như thế nào hắn cũng không thể thua trận. Hắn tin chắc Thánh kiếm quyết của bộ lạc Trụ Sơn mới là Thánh Kiếm quyết chính tông và mạnh mẽ nhất, trên lục địa từ xưa đến nay đều là như thế, không có gì phải lo lắng.

"Ngu xuẩn, nếu kiếm quyết có kiếm chiêu thì kiếm lý ẩn chứa bên trong chung quy đều có hạn, làm sao có thể trở thành một môn kiếm đạo cường thịnh, vô số kiếm sĩ đã đặt mình vào trong đó và đã sinh ra nhiều biến hóa vô tận. Ta thấy ngươi cũng là một tên kiếm khách chân chính nên sẽ nói cho ngươi biết, kỳ thật Thánh Kiếm quyết chân chính chỉ có bảy kiếm cảnh. Còn kiếm chiêu, các kiếm khách khác nhau tu luyện Thánh Kiếm quyết thì sẽ sinh sôi ra kiếm chiêu khác nhau."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, có lẽ bởi vì đã từng quen biết Thánh Kiếm Quyết, đã gợi lên cho hắn những ký ức mà hắn từng có, do đó mới nói thêm với Tiêu Trình vài câu mà hắn hiếm khi nói ra.

Bắt chước kiếm chiêu mà người khác đã tu luyện, đó không phải là kiếm khách chân chính mà chỉ là người thừa kế kiếm chiêu mà thôi.

Thánh Kiếm quyết cũng là như thế, chỉ có kiếm quyết như thế mới có thể xuất hiện trăm hoa đua nở, tự thành cục diện đại đạo chính thống.

Tiêu Trình đương nhiên không muốn tin Tịch Thiên Dạ, hắn thở sâu toàn lực vận chuyển hoang khí trong cơ thể, hắn nhất định phải tiếp được kiếm của Tịch Thiên Dạ, hơn nữa phá giải triệt để, chỉ có như thế hắn mới có thể chứng minh mình đã đúng, Tịch Thiên Dạ mới là người sai.

Tốc độ Kiếm của Tịch Thiên Dạ có vẻ không nhanh, hắn vung kiếm hành tẩu, mỗi một động tác đều rất rõ ràng.

Nhưng bỗng nhiên, lại có cảm giác nhanh vô cùng, bởi vì ngươi căn bản là không thể trốn thoát lưỡi kiếm của hắn, chính là hắn chậm lại cho dù ở xa ngàn dặm mà thanh kiếm của hắn đã khóa chặt trên người ngươi thì bất luận ngươi có làm như thế nào ngươi cũng chỉ có thể chính diện nhìn nhau mà thôi.

Vù!

Chiến kiếm xẹt qua hư không, kiếm quang vạch ra một đường cong chém về phía Tiêu Trình, thoạt nhìn trông rất bình thường, không hề hoa hòe hoa sói.

Thánh Kiếm quyết của hắn đương nhiên có chỗ khác biệt so với Thánh kiếm quyết của Thiên Dạ thánh tổ năm đó. Những Người khác nhau thi triển ra, chung quy sẽ có sự khác biệt.

Mặc dù chiêu thức cùng kiếm khí sẽ có sự chênh lệch, nhưng cảnh giới kiếm đạo lại giống nhau, uy lực cũng không kém bao nhiêu.

Trong mắt Tiêu Trình, một kiếm kia của Tịch Thiên Dạ vô cùng bình thường, nhưng hắn lại cảm thấy không thở nổi.

"Quyết không thể để cho hắn thắng!"

Tiêu Trình kiên định với tâm niệm của bản thân, toàn lực thi triển ra Thánh Kiếm quyết của mình đối kháng lại Tịch Thiên Dạ.

Kiếm cùng kiếm va chạm không hoa lệ như trong tưởng tượng, bình thường như là phù dung sớm nở tối tàn liền biến mất không thấy gì nữa.

Tiêu Trình kinh ngạc đứng nhìn thanh kiếm trong tay mình, nửa ngày không lên tiếng, ánh mắt vô cùng rung động cùng ảm đạm.

Trên cổ Tiêu Trình xuất hiện một dòng máu đỏ, sau một khắc máu đã phun b*n r* như suối, đầu hắn lệch về một bên rồi rớt xuống đất.

Một kiếm kia của Tịch Thiên Dạ không chỉ chặt đứt đầu của hắn mà còn chặt đứt toàn bộ sự sống trong cơ thể hắn.

Sau lưng Tịch Thiên Dạ xuất hiện từng sợi Minh Hoàng thi văn chui vào trong thi thể của Tiêu Trình, chỉ thấy thi thể của hắn khô quắt xuống, tất cả tinh hoa cốt nhục đều bị thôn phệ.

Tiêu Trình chính là cường giả khá tiếp cận với bán bộ Thánh Thiên vương, Tịch Thiên Dạ đương nhiên sẽ không lãng phí tinh hoa huyết nhục của hắn.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 909: Thành Xương Trạch điều động quân đội rồi!



Sau khi thôn phệ toàn bộ tinh hoa cốt nhục của Tiêu Trình thì đạo Minh Hoàng thi văn thứ mười một của Tịch Thiên Dạ lại tăng trưởng thêm một đoạn dài, càng vững chắc hơn trước mấy phần.

Đương nhiên khoảng cách để ngưng tụ ra đạo Minh Hoàng thi thứ mười một hoàn chỉnh vẫn còn rất xa.

Thi thể Tiêu Trình hóa thành bột mịn, chậm rãi vung vãi lên giữa không trung, cát bụi lại trở về với cát bụi.

Tất cả mọi người bên trong thành Xương Trạch đều nhìn vào không trung, sắc mặt kinh hãi vô cùng, tổng đầu của mật vệ hoàng gia đều là nhân vật danh chấn thiên hạ, chỉ dậm chân một cái cũng có thể làm cho nhân tộc chấn động, bây giờ lại bị người g**t ch*t!

"Người trẻ tuổi kia cũng vừa mới thi triển ra Thánh Kiếm quyết sao?"

Trương Cát Tượng suy nghĩ xuất thần, cao thủ Kiếm đạo hắn đã gặp qua rất nhiều, ví như Tiêu Trình cũng là một cao thủ Kiếm đạo khá nổi danh, thế nhưng kiếm đạo mà Tịch Thiên Dạ vừa mới thi triển ra là xưa nay chưa từng gặp qua. Hơn nữa lại mang đến cho hắn một cảm giác tuyệt đỉnh hơn bất cứ loại Kiếm đạo nào mà hắn từng thấy qua, có một luồng khí phách vô cùng to lớn.

"Thật là đáng sợ, Tiêu Trình trực tiếp bị một kiếm tru sát. Không phải nói Thánh Kiếm quyết của bộ lạc Trụ Sơn mới là thiên hạ chính tông nhất sao?"

Lão nô áo xám kinh hãi không thôi, một kiếm giết Tiêu Trình!năng lực thật đáng sợ.

"Thánh Kiếm quyết chính là kiếm quyết thời thượng cổ, trải qua một khoảng thời gian quá lâu bây giờ đã không thể khảo sát, ai có thể khẳng định Thánh Kiếm quyết của bộ lạc Trụ Sơn chính là chính tông nhất?"

Trương Cát Tượng thản nhiên nói.

Không chỉ có Trương Cát Tượng và lão nô áo xám đang thảo luận về chủ đề Thánh Kiếm quyết, những cao thủ Kiếm đạo khác hoặc là những cao thủ có chút hiểu biết về Kiếm đạo cũng đang thảo luận sôi nổi về Thánh Kiếm này.

Rất nhiều người bỗng nhiên phát hiện ra rằng, dường như Thánh kiếm quyết mà vị thiếu niên kia thi triển ra chính là thật sự, cái gọi là Thánh Kiếm quyết chính tông nhất của bộ lạc Trụ Sơn sợ là đã phai mờ ảm đạm.

Dĩ nhiên, phần lớn mọi người đều không hiểu Kiếm đạo, thậm chí bọn họ xem không hiểu quá trình chiến đấu kia, bọn họ chỉ thấy khiếp sợ trước cảnh tổng đầu Tiêu Trình của mật vệ hoàng gia bị đánh giết, toàn bộ thành Xương Trạch nhất thời đều lâm vào hỗn loạn.

"Phong thái thật tuyệt thế, bản công chúa khá thích thú."

Giang Hoài Nguyệt công chúa nhìn Tịch Thiên Dạ trên cửu thiên với ánh mắt vô cùng rạng rỡ. Nàng trước nay không quá để mắt đến nam nhân, nàng cho rằng mình thân làm nữ nhân nhưng lại mạnh hơn những nam nhân kia rất nhiều.

Giờ phút này Tịch Thiên Dạ xuất hiện mới khiến cho nàng thực sự cảm nhận được phong thái nam tính cùng mị lực.

Thật ra cũng rất bình thường, Giang Hoài Nguyệt có thể so bì được với nam tử trẻ tuổi, tìm khắp đại lục cũng không tìm được mấy người.

"Đáng chết! Đáng chết...!"

Toàn thân Đốc Thường hoàng tử run rẩy vô cùng phẫn nộ, hắn vừa mới thu phục được Tiêu Trình, coi như sắp đặt một cái cọc ngầm vào bên trong mật vệ hoàng gia, hi vọng cái cọc ngày có thể phát huy tác dụng cực lớn giúp hắn thuận lợi trong việc tranh đoạt hoàng vị trong tương lai.

Nhưng mà hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, chỉ mới một ngày Tiêu Trình đã bị người g**t ch*t trước mắt hắn.

Từ thiên đường rơi xuống địa ngục như vậy, người bình thường căn bản không dễ dàng mà tiếp nhận.

"Nghịch tặc, một đám nghịch tặc! Người đâu, điều động trăm vạn đại quân giết sạch bọn hắn."

Đốc Thường hoàng tử bị chọc tức, từ trong tay áo lấy ra hổ phù điều binh, hung hăng vung lên người một tên đại tướng quân.

Tên đại tướng quân kia tiếp nhận hổ phù, dẫn quân lệnh bay về hướng quân doanh.

Bên trong Xương Trạch thành có trăm vạn đại quân tinh nhuệ, đây chính là lực lượng nòng cốt của Trụ Sơn bộ lạc đóng giữ ở Xương Trạch thành, một khi bùng nổ sẽ rất đáng sợ.

Dù sao Chân Nộc linh thổ cũng không phải thế giới bình thường, con người nơi này đều là những người có tu vi, đứa trẻ được sinh ra đã có thể là Linh cảnh cùng Tông cảnh, trưởng thành một chút đã có thể tu thành Thiên cảnh, thiếu niên có chút ít thiên phú thì việc tu thành Tôn Cảnh hoặc là Thánh cảnh là chuyện rất dễ dàng.

Ví như Trương Tiểu Thuận, mới mười lăm mười sáu tuổi tuổi cũng đã là một cao thủ cấp độ đại tôn, hắn lại chỉ là một thiếu niên bình thường sống trong một thôn nhỏ hoang dã mà thôi.

Nếu là đặt ở trên đại lục Nam Man thật khó mà tưởng tượng. Dù sao Lan Lăng Quốc nơi mà lúc trước kia Tịch Thiên Dạ từng sống thì một thành trì mà có một cao thủ Thiên cảnh là vô cùng mạnh mẽ, nhưng tôn giả lại có thể nghênh ngang đi lại ở đây.

Cho nên quân đội tinh nhuệ bên trong Chân Mộc linh thổ và quân đội ngoại giới là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Bởi vì một trăm vạn quân tinh nhuệ của bộ lạc Trụ Sơn rất có thể đều là Thánh Giả.

Cũng đúng là như thế nên sức ảnh hưởng của quân đội bên trong Chân Mộc linh thổ rất lớn, hơn nữa thuật hợp kích quy mô quân trận lớn cũng phát triển rất phồn vinh ở thế giới này.

Trên lý luận mà nói, một trăm vạn đại quân Thánh Giả kết hợp thành một đội hình quân trận cấp cao, sức mạnh bùng lên rất có thể sẽ uy h**p được tính mệnh của Thánh Thiên vương.

Đương nhiên, cho dù là một trăm vạn đại quân Thánh Giả đặt ở bên trong cửu đại hoàng bộ thì cũng rất khó tìm kiếm, chung quy mà nói một trong cửu đại hoàng bộ có bốn trăm năm trăm vạn đại quân cấp bậc Thánh Giả cũng đã là tương đối khá rồi.

Bên trong thành Xương Trạch có trăm vạn tinh nhuệ đóng giữ, nhưng trên thực tế cũng không có trăm vạn đại quân Thánh Giả, chỉ có năm mươi vạn mà thôi, năm mươi vạn còn lại là tôn giả kém hơn rất nhiều.

Ầm ầm!

Quân lệnh như núi đổ, một khi bị truyền xuống ngay lập tức sẽ được chấp hành.

Dường như trong nháy mắt, bốn đại quân đoàn đã ầm ầm phát động vây quanh Xương Trạch thành, toàn bộ Xương Trạch thành bị bao vây chặt chẽ đến con kiến cũng không thể chui lọt, người bên trong thành nhìn ra bên ngoài chỉ thấy khắp nơi đều là quân đội dày đặc cùng với một luồng khí tức nghiêm nghị bay thẳng lên cửu tiêu.

"Thành Xương Trạch điều động quân đội rồi!"

"Khí thế thật là đáng sợ, bầu trời dường như sắp sập xuống, khó trách Thánh thiên vương trong truyền thuyết đều không thể đánh bại trăm vạn đại quân Thánh Giả."

"Đám người kia thật lợi hại, lại có thể khiến Đốc Thường hoàng tử điều động ra trăm vạn đại quân. Trăm vạn đại quân Thánh Giả mặc dù đáng sợ, nhưng một khi điều động đến bọn hắn thì cũng tiêu hao một lượng tài nguyên vô cùng khủng khiếp. Đối với một hoàng bộ thì tiêu hao là việc hết sức đáng sợ. Nếu không phải là cuộc chiến quan trọng thì căn bản sẽ không điều động đến bọn hắn."

"E là đám người kia sẽ xảy ra chuyện, đánh cướp bên trong Xương Trạch thành, không biết bọn hắn đang suy nghĩ gì, nói bọn hắn to gan nhưng thực ra chính là ngu xuẩn. Ai chẳng biết Xương Trạch thành giàu đến cỡ nào, mấy người này lại dám ở đây công kích Xương Trạch thành."

Bên trong Xương Trạch thành có người cười lạnh, có người trào phúng, có người sắc mặt ngưng trọng.

Những thứ khác không nói, mặc dù một trăm vạn người đứng ở trước mặt ngươi để cho ngươi giết, ngươi cũng sẽ chùn tay. mấy ngày mấy đêm cũng giết không hết.

Huống chi là sức mạnh của trăm vạn đại quân Thánh Giả kết hợp thành quân trận, một khi bạo phát, căn bản ngăn không được sẽ bị trọng thương ngay tức khắc.

"Tịch Thiên Dạ, là các ngươi ép ta! Ta muốn các ngươi phải chết, hóa thành tro tàn không sót một tên."

Khuôn mặt Đốc Thường hoàng tử dữ tợn nói.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back