Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 895: Quyền Thế Uy Mãnh



Chương 895

Trước kia, thời điểm lúc Tịch Thiên Dạ chưa phải Thiên Vương chân chính đã mạnh hơn những Thiên Vương bình thường, thậm chí còn khiến Nguyên Long Huyền Linh Quy thi triển ra tuyệt kĩ cuối cùng.

Hiện nay tu vi Tịch Thiên Dạ đã tăng lên nhiều, thời điểm bên trong Kỳ Hải đã vô cùng đáng sợ, không biết bây giờ hắn đã cường đại đến cỡ nào.

Tinh La Khinh không ngờ tỷ tỷ lại tin tưởng Tịch Thiên Dạ như vậy nên lúc này cũng thả lỏng không ít.

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, lắng lặng đứng trên mặt nước. Hắn liếc nhìn hai nữ tử Tinh Hi Thiến, sau đó nhìn mây đen trên không trung mà không nói lời nào, trong mắt không có cảm xúc gì.

"U Minh tộc làm việc, người không có phận sự lập tức rời đi, bằng không giết không tha."

Một thanh âm khàn khàn truyền ra từ trong mây đen, sau một khắc có một đại hắc thủ vô cùng lạnh lẽo nhô ra từ tầng mây chộp về hướng Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh.

Cự thủ hắc ám kia chỉ là năng lượng ngưng tụ mà thành nhưng lại tản ra năng lượng đáng sợ, bên trong Mạc Lận hà rộng lớn trong nháy mắt hóa thành hàn băng, từng tầng sóng lớn đọng lại trên không trung hóa thành tinh thể màu đen trùng trùng điệp điệp.

Sắc mặt Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh ngưng trọng rút lui về sau. Cự thủ hắc ám kia chính là lực lượng Thiên Vương Đại Giả thi triển ra, các nàng căn bản không có cách nào địch lại.

Nhưng mà thủ đoạn Thiên Vương Đại Giả kỳ thật dễ dàng tránh né như vậy, mắt nhìn thấy bàn tay hắc ám như ngũ chỉ sơn của Phật tổ, một đường chuỗi dài, sắp đâm vào người Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh.

"Liều mạng!"

Ánh mắt Tinh Hi Thiến ngưng tụ, lấy trọng bảo ra chuẩn bị hợp lực cùng Tinh La Khinh va chạm với cự thủ hắc ám kia.

Nhưng tại bước ngoac nguy hiểm, cự thủ hắc ám khẽ run lên tựa hồ như bị lực lượng gì đó quấy nhiễu tự động tán loạn.

"Tịch công tử!"

Tinh Hi Thiến mừng rỡ, nàng hiểu Tịch Thiên Dạ sẽ không thấy chết mà không cứu, dù sao bọn hắn cũng được xem như chiến hữu cùng đối kháng với Nguyên Long Huyền Linh Quy.

Tịch Thiên Dạ chẳng biến từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt Tinh La Khinh cùng Tinh Hi Thiến, cự thủ hắc ám kia chính là hắn trực tiếp tràng hạ hóa thành hư vô.

"Ngươi quả nhiên xen vào việc của người khác."

Một thanh âm âm trầm vang lên từ trong mây đen, như thể cũng không hề ngoài ý muốn.

"Trông thấy ta ở đây mà vẫn dám ra tay, gan các ngươi quả không nhỏ."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Kỳ thật lúc Tinh La Khinh cùng Tinh Hi Thiến vừa tới, hắn liền phát hiện ra có người U Minh tộc đuổi theo, lặng lẽ mai phục bên trong bụi rong.

Chỉ là những người kia không xuất hiện cũng không ảnh hưởng hắn tu luyện nên hắn cũng lười để ý đến.

"Người trẻ tuổi nhưng khẩu khí thật lớn, trong phạm vi ngàn dặm chỉ có mình ngưoi ở đay, nguoi that su cho rang tu thanh Thiên Vương Đại Giả liền có thể chống lại bọn ta sao?"

Âm thanh trong mây đen hạ xuống, bỗng nhiên bốn năm đạo quang b*n r* trong mây đen, mục tiêu rõ ràng, trực tiếp đánh tới Tinh La Khinh cùng Tinh Hi Thiến.

Năm người đều là Thiên Vương cảnh, hơn nữa có hai người tu vi tương đối cao, cho dù trong Thiên Vương cảnh thì cũng vô cùng mạnh mẽ.

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ lạnh nhạt, đấm ra một quyền liền chuẩn bị ngăn năm người kia lại.

"Đối thủ của ngươi là ta."

Nhưng rõ ràng sẽ không thể theo ý hắn, một đoàn mây đen thoáng qua liền chặn trước mặt Tịch Thiên Dạ, cản một quyền của hắn lại.

Phanh!

Mây đen vở vụn, hóa thành hư vô.

Một tên trung niên áo đen lộ diện ra từ trong mây đen tiêu tán, sắc mặt hắn trắng bệch trực tiếp lùi lại sau năm sáu bước.

Ánh mắt hắn có chút khiếp sợ nhìn Tịch Thiên Dạ, căn bản không ngờ tới một người lại có quyền lực đạo đáng sợ như vậy, hắn suýt nữa không thể ngăn nổi.

"Càn Ma Nhĩ của U Minh tộc."

Tinh La Khinh vừa liếc mắt liền nhận ra thân phận của người trung niên kia, đôi mắt ngưng trọng tới cực điểm.

Lúc nàng du lịch tại U Minh hải đã từng nghe nói sự tích của hắn, danh tiếng người này trong vùng thế giới kia cực lớn, nghe nói mấy trăm năm trước đã đột phá lên Thiên Vương Đại Giả, hắn thuộc về tồn tại rất mạnh bên trong Thiên Vương Đại Giả.

Tinh Hi Thien thấy biểu lộ của Khinh nhi như vậy liền ý thức được cường giả của U Minh tộc không đơn giản, sắc mặt càng trở nên ngưng trọng.

Chỉ là nàng cũng không kịp hỏi nhiều. U Minh tộc có đến sáu người, thấp nhất cũng là cao thủ Thiên Vương, Tịch công tử lại bị Càn Man Nhĩ ngăn cản, vậy năm người còn lại chính là áp lực mà các nàng phải chống chọi.

Chiến đấu hết sức căn thẳng, năm tên cao thủ Thiên Vương cảnh đã bao vây Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh, đủ loại công kích chiếu xuống, rõ ràng có ý tốc chiến tốc thắng.

Tịch Thiên Dạ bị Can Man Nhĩ cản lại, dù chỉ với ba quyền của Tịch Thiên Dạ đã làm hắn ói máu, nhưng vẫn gắt gao kiên trì.

"Thể phách rất mạnh mẽ."

Tịch Thiên Dạ hơi kinh ngạc nhìn người U Minh tộc trước mắt, quả đấm của hắn đáng sợ đến nhường nào. Vốn hắn tu luyện đến Minh Hoàng luyện thi văn thứ mười thì lực lượng đã lớn đến kinh người, lại thêm tu vi đột phá đến Thiên Vương cảnh cùng với tu luyện Kinh Đào tiên quyền. Nếu là Thiên Vương Đại Giả bình thường, đoán chừng ba quyền liền bị hắn oanh sát.

Lúc trước Trần Uyên Danh không bị hắn giết chỉ là vì hắn che giấu thực lực mà thôi. Nhưng giờ phút này hắn lại không có bất kỳ ẩn giấu, cơ hồ phát huy ra chín phần trong mười phần lực.

Kỳ thật không chỉ Tịch Thiên Dạ kinh ngạc mà Càn Man Nhĩ càng khiếp sợ hơn, ánh mắt nhìn Tịch Thiên Dạ như nhìn một quái vật.

Hắn chưa bao giờ thấy lực lượng Thiên Vương Đại giả đáng sợ như vậy, thế mà ba quyền liền gây chấn thương nội phủ cho hắn.

Nếu tiếp tục chiến đấu sợ là không hơn trăm quyền liền sẽ bị đánh chết. Năng lực đáng sợ như vậy, cùng với những Thiên Vương Đại Giả chân chính trên đỉnh phong thật không hề thua kém.

Trăm chiêu! Đối với cao thủ thật sự quá sức, hơn nữa hắn cũng là đánh giá cao mình mà nói, thực tế han chưa han đã chống đo được năm mươi chiêu.

"Thu vị! Ta vốn muốn tìm một người không khác biệt lắm để thực hiện quyền pháp, ngươi vẫn có thể miễn cưỡng được!"

Trong mắt Tịch Thiên Dạ xuất hiện một tia hứng thú, hắn không toàn lực mà ra tay, trực tiếp giảm lực lượng đến ba phần, nhưng lại diễn hóa uy lực Kinh Đào tiên quyền lên đến đỉnh phong.

Một tiếng vang thật lớn, Càn Man Nhĩ đạp lui lại như giẫm nát cả không gian, thể phách mạnh mẽ xuất hiện hàng loạt vết rách.

Thể phách hắn vốn mạnh mẽ nhưng sau khi thương thế xuất hiện, dù muốn tu phục cũng cần thời gian ít nhất ba đến năm năm.

Trong mắt Tịch Thiên Dạ loé lên sự hài lòng cười ha ha một tiếng. Mặc dù lực lượng của hắn đã giảm bớt ba phần, nhưng sau khi Kinh Đào tiên quyền diễn hóa cực hạn thì uy lực lại không khác biệt gì với trước đây, thậm chí là mạnh hơn một chút.

Kết quả như thế han rất hài lòng, ít nhất dựa vào Kinh Đào tiên quyền hắn liền có thể khiến lực lượng mình mạnh lên gấp hai ba lần.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 896: Uy Lực Của ngũ Đại Thi Khôi



Chương 896

"Mấy người các ngươi nhanh lên."

Càn Man Nhĩ hoang so nhìn Tịch Thiên Dạ, hắn đã không còn dũng khí chiến đấu mà chỉ hi vọng đồng bọn của mình hành động nhanh lên, bằng không hắn thật sự có thể chết dưới tay thiếu niên trước mặt.

Một bên khác, năm tên cao thủ U Minh tộc đã toàn lực ứng phó, ý đồ trong thời gian ngắn nhất bắt được Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh.

Nhưng Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh cũng đều là cao thủ Thiên Vương cảnh, hơn nữa thân phận bất phàm, cho dù là bảo vật hoặc công pháp tu luyện cũng đều không tầm thường.

Mặc dù bon han là năm người hợp sức, nhưng muốn hạ gục Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh cũng vẫn hết sức phiền phức.

Có điều, năm tên cao thủ Thiên Vương cảnh của U Minh tộc cũng không hề đơn giản, mỗi một tên đều có chuẩn bị mà đến, thậm chí trong tay năm người đều có Thiên Vương chiến binh, không hề thua kém quá nhiều với Tinh Hi Thiến.

Cho nên vừa mới tiếp xúc thì hai người Tinh Hi Thiến liền rơi vào thế yếu, chỉ có thể miễn cưỡng giãy dụa, lúc nào bị đánh bại đều phụ thuộc số mệnh. Mắt thấy đã kiên trì không được bao lâu.

Can Man Nhĩ thay hai Tinh Linh toc khong kien trì đưoc bao lau lien nhẹ thở hơi ra, ít nhất trước khi chết dưới tay Tịch Thiên Dạ thì bọn bên kia cũng có thể kết thúc chiến đấu.

Tịch Thiên Dạ liếc mắt nhìn hai người Tinh Hi Thiến, tự nhiên hiểu nếu hắn luyện quyền với Càn Man Nhĩ thì các nàng sẽ không trụ được bao lâu, không thể nói trước người U Minh tộc cũng có thể trực tiếp giết người diệt khẩu.

"Thôi, nể tình quen biết cũ, ta lại giúp các ngươi một lần."

Tịch Thiên Dạ hất ống tay áo lên, chỉ thấy năm đám lưu quang bay ra từ tay áo hắn, nhìn kỹ liền có thể phát hiện ra năm đám lưu quan bên trong chính là năm nhân ảnh.

Sưu sưu sưu!

Luu quang xet qua hu khong, lien đen phạm vi chien trường của Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh.

Sau một khắc, năm thân ảnh tản ra khí tức quỷ dị u ám liền xuất hiện trước mặt mấy người bọn họ.

Toàn bộ khuôn mặt của năm người kia cứng ngắc, cùng với ánh mắt khô khan không giống người bình thường, nhưng khí tức phát ra trên thân lại vô cùng đáng sợ.

"Năm tên cao thủ Thiên Vương của Hồng Bảo thương hội."

Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh nhìn thấy năm tên kia đều sững sờ, các nàng tự nhiên nhận biết năm đại cao thủ của Hồng Bảo thương hội, chỉ không ngờ tới lần này lại gặp gỡ như thế, năm người bọn hắn rõ ràng có chút không bình thường.

Vốn dĩ tất cả mọi người đều cho rằng năm cao thủ Đại Thiên Vương của Hồng Bảo thương hội đã chết bên trong Kỳ Hải, nhưng bây giờ xem ra không hề đơn giản như vậy.

Sau khi năm đại cao thủ xuất hiện liền ra tay với năm người U Minh tộc.

Bọn hắn mặc dù không có Thiên Vương chiến binh nhưng lại có Minh Hoàng luyện thi chi thể.

Công kích của Thiên Vương bình thường rơi trên người bọn hắn chỉ lưu lại một chút vết thương, có thể xưng bất diệt chi thể, hơn nữa lực lớn vô cùng. Chiến cùng với đòn khiêng cứng rắn của năm tên U Minh tộc chẳng những không rơi vào thế yếu, ngược lại còn chiếm ưu thế.

Từ sau khi Tịch Thiên Dạ luyện chế năm người thành thi khôi, liền một mực cất giữ bọn hắn bên trong Không Phách thạch.

Vì bọn hắn đều là thi khôi không có linh hồn nên đặt bên trong Không Phách thạch cũng không ảnh hưởng gì, mang theo trên người như thế tương đối thuận tiện.

Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh lúc này lập tức rút lui khỏi vòng chiến đấu, chỉ vừa trải qua thời gian chiến đấu ngắn ngủi mà hai người đã bị thương không ít. Nếu không lập tức trị liệu, sơ sẩy liền có thể bị người U Minh tộc g**t ch*t.

Nhưng giờ phút này, hai người lại trợn mắt há mồm nhìn năm đại cao thủ của Hồng Bảo thương hội.

Năm tên đại cao thủ của Hồng Bảo thương hội rõ ràng mạnh hơn lúc trước rất nhiều, thế mà tay không tấc sắt liền có thể giao đấu với cao thủ U Minh tộc có Thiên Vương chiến binh, hơn nữa lại chiếm ưu thế.

"Tỷ tỷ, bọn hắn không có linh hồn, bọn hắn chỉ là thi khôi."

Sắc mặt Tinh La Khinh trắng bệch nói, nhãn lực của nàng tương đối mạnh, quan sát một chút liền có thể nhận ra năm đại cao thủ kia căn bản không có linh hồn, chỉ là chiến đấu như cái xác không hồn mà thôi.

Nhưng lực lượng bọn hắn quá mạnh, thể phách cũng vô cùng cứng rắn, cho nên phương thức đơn giản vật lộn thô bạo ngược lại khiến lực lượng bọn hắn phát huy đến cực hạn.

"Không sai, bọn hắn không có linh hồn cùng ý thức tự chủ, bọn hắn đã bị Tịch Thiên Dạ luyện chế thành đồ vật cùng loại với khôi lỗi."

Tinh Hi Thiến kinh hãi nói.

Hai nữ tử đều hít một hơi lãnh khí.

Năm người sống sờ sờ, lúc xuất hiện lần nữa đã trở thành khôi lỗi không hồn, dù là ai cũng đều tương đối kinh dị.

Hơn nữa hung thủ chính là Tịch Thiên Dạ mà các nàng hết sức tín nhiệm.

Cũng không biết luc các nang đồng hành cùng Tịch Thiên Dạ làm sao có thể sống đến tận bây giờ. Nếu Tịch Thiên Dạ có ý xấu muốn luyện chế các nàng thành khôi lỗi ...

Âm ầm!

Năm tên thi khôi không có công pháp cùng thánh thuật, chỉ chiến đấu dựa vào lực lượng thuần túy nhất.

Nhưng uy lực bạo phát ra đơn giản khiến người khác nghẹn họng nhìn trân trối, mười Minh Hoàng thi văn tùy ý vung vẩy.

Chiêu số huyền diệu cùng bí pháp thần kỳ trên người bọn hắn đều không thể dùng được, hơn nữa chiêu thức chiến đấu vô cùng huyết tinh, lấy mạng đổi mạng. Trong chốc lát mà năm đại cao thủ U Minh tộc liền trọng thương.

"Thứ quỷ gì vậy."

Năm tên đại cao thủ U Minh tộc chỉ kịp chống cự theo bản năng, trong lúc chờ phản ứng thì trong mắt đã tràn đầy sợ hãi. Năm người bọn hắn ...... đều trực tiếp bị thương nặng.

Mặc dù năm quái vật bỗng nhiên xuất hiện kia thương thế cũng vô cùng nghiêm trọng. Chỉ tấn công không phòng thủ, phương thức công kích kia khiến toàn thân bọn hắn đều là vết thương, thoạt nhìn đều bị thương nặng hơn năm người U Minh tộc. Hơn nữa toàn bộ đều là vết thương do Thiên Vương chiến binh lưu lại, đơn giản gây kinh hãi.

Nhưng năm quái vật quỷ dị này lại không hề để ý, dường như không sợ chết, cũng không hề đau đớn.

Hơn nữa khiến người khác kinh sợ là thương thế trên người năm quái vật kia thế mà từng chút khép lại, năng lực tự lành có chút khó tin.

"Chạy!"

Càn Man Nhĩ lớn tiếng gào lên, từ khi năm đại thi khôi xuất hiện, hắn cũng ngây người. Căn bản không thể nghĩ nhiều nữa, trong lòng hắn chỉ có duy nhất một ý niệm.

Chạy! Lập tức chạy!

Dù sao cũng không phải thân thể của hắn, không thông qua thời gian dài rèn luyện khẳng định sẽ tồn tại một chút tỳ vết.

Cũng là vì sao mà hắn quyết định tu luyện một môn quyền pháp, chỉ có khống chế thân thể hoàn mĩ mới có thể chân chính bộc phát ra lực lượng hoàn mĩ nhất.

Càn Ma Nhĩ bị một quyền của Tịch Thiên Dạ tung ra mặt nước, cho dù hắn chạy trốn thế nào, sau cùng cũng sẽ bị Tịch Thiên Dạ oanh kích trở về.

Năm người U Minh tộc cũng như vậy. Sau khi hóa thành Minh Hoàng luyện thi, không chỉ thân thể cùng lực lượng được cường hóa, mà tốc độ bay của năm đại thi khôi cũng vô cùng kinh người, năm cao thủ Đại Thiên Vương của U Minh tộc kia căn bản là không trốn thoát được.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 897: Loạn Thiên Hạ



Chương 897

Chiến đấu là cách dễ dàng nhất tăng phát quyền thuật, chiến đấu càng thêm kịch liệt thì quyền thuật của Tịch Thiên Dạ cũng dễ đạt đến đỉnh phong.

Trong mắt Càn Man Nhĩ đã tràn đầy kinh hoảng, hắn không có cách nào trốn thoát, những thuộc hạ kia cũng không cách nào trốn thoát, chỉ có thể bị động chiến đấu với Tịch Thiên Dạ liên tục cho đến chết.

Hắn không nghĩ tới thiếu niên áo trắng sẽ đáng sợ như thế, một khi bị Tịch Thiên Dạ tóm lại căn bản không có cơ hội thoát thân, quả thực không nằm trong kế hoạch lúc trước của bọn hắn.

"Kinh Đào tiên quyền chieu thứ nhat-Kinh Đào Tương Khởi."

Lúc quyền thuật tăng đến đỉnh phong, cảm xúc trong lòng Tịch Thiên Dạ bùng nổ, Kinh Đào tiên quyền chiêu thứ nhất Kinh Đào Tương Khởi phát ra một cách tự nhiên.

Không biến hóa nhiều lắm, vẻn vẹn chỉ một quyền đơn giản.

Quyền thuật cuồn cuộn bao phủ, tại Mạc Lận Hà rộng lớn cày ra một khe nước sâu không thấy đáy, như là thiên mã sao băng đánh vào Càn Man Nhĩ.

Phanh!

Càn Man Nhĩ nổ tung thành một đoàn xương máu, kêu thảm cũng không kịp kêu lên một tiếng.

Lúc thi triển Kinh Đào tiên quyền chiêu thứ nhất ra, sức mạnh đã nhảy lên tới một cấp độ khác, dù cho Càn Man Nhĩ có thể phách cường đại vô cùng cũng ngăn không được.

Tịch Thiên Dạ thu quyền bình tĩnh đứng trên mặt nước, hai con ngươi trầm tư cảm ngộ được quyền thuật biến hóa.

Nho Can Man Nhĩ boi luyen, chieu thu nhat Kinh Dao tien quyen hoa hợp thông suốt, hắn khá hài lòng.

Dù sao Tịch Thiên Dạ vẻn vẹn tu luyện hai ngày mà thôi, trong lịch sử sợ là đều không có người nhanh như vậy đã ngộ ra chieu thứ nhất của Kinh Đào tiên quyền, huống chi bây giờ Tịch Thiên Dạ chỉ là tu vi Nguyên anh kỳ mà thôi.

Mặt khác năm người U Minh tộc trông thấy thủ lĩnh của mình bị đánh chết tại chỗ, sắc mặt từng người hoảng sợ tới cực điểm.

Thủ lĩnh mạnh mẽ như vậy bị g**t ch*t, bọn hắn sao có đường sống.

Tịch Thiên Dạ chậm rãi ngẩng đầu, nhìn trận chiến trên bầu trời, thản nhiên

nói:

"Kết thúc đi."

Khoảng cách nơi này với Xương Trạch thành chỉ có hơn một ngàn dặm, nếu thời gian bọn họ chiến đấu quá lâu khẳng định sẽ kéo cao thủ của Xương Trạch thành đến.

Tịch Thiên Dạ vừa dứt lời, trên mặt nước Mạc Lận Hà cuốn lên một tầng sóng to gió lớn, hung hăng va đập vào năm tên cao thủ U Minh tộc.

Năm cao thủ U Minh tộc đối mặt với sóng to gió lớn ở trước mặt sức chống cự một chút cũng không có liền bị trọng thương, ngay sau đó ngũ đại thi khôi cùng nhau tiến lên đánh giết toàn bộ bọn hắn.

Mây đen tiêu tán, trận âm phong cũng không thấy tăm hơi, Tịch Thiên Dạ lần nữa thu ngũ đại thi khô vào. Chỉ có Tịch Thiên Dạ và Tinh Hi Thiến tỷ muội đang trợn mắt há mồm vẫn đứng thắng trên mặt sông.

"Các ngươi đi đi, tin chắc Xương Trạch thành chẳng mấy chốc sẽ phái người đến đây thăm dò."

Tịch Thiên Dạ lướt sóng mà đi, chậm rãi đi về phía Xương Trạch thành, hắn không gọi Tinh Hi Thiến và Tinh La Khinh đi theo, bởi vì hắn biết được hai người sẽ không quay trở lại Xương Trạch thành.

"Tịch công tử, cám ơn ngươi."

Tinh Hi Thiến nhìn bóng lưng Tịch Thiên Dạ hô, trong đôi mắt có chút phức

tạp.

"Sau này giữ tiểu thông minh lại, không phải ai cũng sẽ giúp các ngươi."

Thân ảnh Tịch Thiên Dạ biến mất ở trên mặt nước, nhưng thanh âm lại lúc ẩn lúc hiện truyền tới.

"Tịch công tử e là đã sớm nhìn ra ý đồ của chúng ta."

Tinh Hi Thiến khẽ thở dài.

"Hắn tu luyện quyền pháp trên Mạc Lận Hà, e rằng mục đích cũng là đang chờ chúng ta."

Tinh La Khinh rấy thông minh, lúc này liền hiểu ý tứ trong lời nói của Tịch Thiên Dạ. Sợ rằng lần thứ nhất U Minh tộc nhìn trộm cốt thuyền trước đây, Tịch Thiên Dạ đã biết được có liên quan đến các nàng, chỉ là cố ý không đâm thủng mà thôi.

"Đại ân của Tịch công tử, chúng ta ghi ở trong lòng, có cơ hội nhất định báo đáp."

Tinh Hi Thiến trịnh trọng nói.

"Đúng rồi! U Minh tộc mưu đồ toàn bộ thiên hạ, chúng ta nên nói trước cho Tịch công tử một tiếng đi, để hắn sớm chuẩn bị."

Tinh La Khinh bỗng nhiên nhớ tới cái gì, sắc mặt trịnh trọng nói.

Bí mật lấy được từ U Minh tộc của nàng, không thể nói cho nhân tộc nhưng có thể thông báo trước cho bọn hắn.

Tịch công tử giúp Yên Nhạc hoàng bộ làm việc, dính đến gia quốc thiên hạ, xâm lấn U Minh tộc như vậy khẳng định sẽ dính đến hắn, nhất định phải sớm nói hắn biết mới được.

"Không cần đuổi theo, gửi truyền âm thánh phù cho hắn là được."

Tinh Hi Thiến thản nhiên nói.

Nói xong ngón tay điểm một chỉ, một viên quang phù liền b*n r* bay về phía Xương Trạch thành.

Còn các nàng, uy h**p của U Minh tộc đã giải quyết, nhất định phải lập tức lên đường trở về Tinh Linh tộc, nếu không đợi người của U Minh tộc kịp phản ứng, sợ là sẽ lại giết các nàng.

Tịch Thiên Dạ vừa bước vào Xương Trạch thành, một viên quang phù từ bên ngoài bay tới, cuối cùng rơi vào trong tay hắn.

"U Minh tộc xâm lấn, ý đồ mưu đoạt thiên hạ."

Tịch Thiên Dạ xem nội dung phía trên quang phù, hơi lắc đầu. Hắn chỉ là khách qua đường của nơi này mà thôi, thế giới này thay đổi bất ngờ quả thực không liên quan lắm tới hắn, nhưng tin tức này có thể thông báo trước cho Tô Hàm Hương, có thể để nhân tộc chuẩn bị trước thật tốt cho trận chiến sắp tới.

Trong nhận thức Tịch Thiên Dạ, chủng tộc của thế giới này cũng không ít, mạnh nhất là U Minh tộc, chính là chủng tộc đệ nhất thế giới này.

Đứng thứ hai thì là Tinh Linh tộc cùng Xi Man tộc. Hai tộc cũng cường đại vô cùng, có Chí Tôn Vương cảnh tồn tại tọa trấn, truyền thuyết không chỉ một vị.

Còn nhân tộc thì thuộc về nhóm thứ ba, loại cường tộc ở thế giới này cũng thuộc thê đội thứ ba.

Bất quá cũng rất tương đồng với nhân tộc, có chừng tám chủng tộc có thể so sánh cùng nhân tộc, được xưng là chín đại cường tộc.

Phía dưới chín đại cường tộc còn có nhóm thứ tư, bất quá thực lực giữa các chủng toc nhom thu tu co chenh lech rat lon va nhiều nhu rừng co hơn một trăm ba mươi chủng tộc.

Chân Mộc linh thổ có tình trạng phức tạp như vậy, U Minh tộc muốn nhất thống thiên hạ sợ là cũng không dễ dàng.

"Chủ nhân, Thủy Tương cung thật sự là một nơi tốt, ta giản lược dò xét một phen phát hiện bảo vật bên trong rất nhiều, còn rất nhiều đều là đám quan chức của Xương Trạch thành cất giữ bảo bối hiếm có ở đây."

Tịch Thiên Dạ vừa bước vào cửa phòng, Hổ Tam Âm từ trong phòng lao ra hưng phấn vô cùng nói.

"Thật giàu đến chảy mỡ a, ta xuýt nhịn không được muốn lập tức đánh cướp Thủy Tương cung."

Hổ Tam Âm rất kích động nói, quả nhiên trên thế giới thì của cải của chiến tranh là món lãi kếch xù nhất, có lúc tưởng tượng cũng không tưởng tượng nổi.

"Chủ nhân, thật có rất rất nhiều bảo vật, kho báu đếm không hết, bảo bối đếm không hết."

Liệt Diễm Hùng Sư Vương cùng Nguyên Long Huyền Linh Quy cũng gật đầu liên tục tan đồng với loi noi của Hổ Tam Âm. Hai tên đo từ khi trộn lẫn với Hổ Tam Âm bắt đầu trở nên tham tài, mỗi ngày đều nhìn chằm chằm túi đồ của người khác không ngừng.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 898: Đêm Khuya Mật Đàm



Dựa theo lời giải thích của Hổ Tam Âm lòng dạ hiểm độc này, của cải bày trước mặt bọn họ nếu như không đoạt quả là thiên lý khó dung.

Hắn không phải cướp bóc, bọn hắn chính là trừ bạo giúp kẻ yếu, cướp phú tế bần là hành động vĩ đại.

"Yên tâm đi, đợi thêm hai ngày, không chỉ Thủy Tương cung mà toàn bộ Xương Trạch thành đều là của chúng ta."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Ban đêm, gió mát sưu sưu, mặt trăng tựa hồ giấu ở trong mây đen.

Cửa thành phía nam của Xương Trạch thành, đêm hôm khuya khoắt được mở ra rất bí mật, chỉ thấy hàng loạt xe vận chuyển từ ngoài cửa thành chậm rãi chạy nhanh vào trong thành.

Xương Trạch thành ban đêm có lệnh cấm đêm, tất cả cư dân bên trong thành sau tám giờ tối không thể ra ngoài.

Cho nên sự xuất hiện của đoàn vận chuyển thần bí, người biết được rất ít.

Hàng loạt vật tư bí mật vận chuyển vào thành, dường như bận rộn một đêm, cho đến canh năm mới hoàn toàn kết thúc vận chuyển, do đó mới thấy được đoàn vận chuyển thần bí khổng lồ làm sao.

"Rốt cuộc đã đến."

Tịch Thiên Dạ đứng ở trước cửa sổ nhìn nam thành môn, khóe môi hơi nhếch lên.

Một số lượng tài nguyên khổng lồ như thế, không biết đã cướp hết của bao nhiêu bộ lạc và thành trì của Thu Cách Nhã Đại Bình Nguyên.

'Ha ha, Tiêu Trình tổng đầu, cuối cùng gặp ngươi lần nữa, lần trước từ biệt chắc đã mười năm năm tháng."

Trong thành chủ phủ, Đốc Thường hoàng tử từ trong chủ điện đích thân ra nghênh đón, hướng về một người trung niên mắt ưng dáng người gầy gò cười lớn nói.

Người trung niên mắt ưng mặc một bộ trường bào màu đen, đứng ở chỗ kia như một cây định hải thần châm, dường như sóng to gió lớn cỡ nào hắn cũng có thể ổn định xuống. Hắn nhìn giống như là người trung niên, nhưng tóc mai lại có mấy sợi tóc trắng, con mắt thâm thúy mà tang thương, rõ ràng có từng trải cùng tuổi tác tương đối lớn.

Người này tên là Tiêu Trình, một trong tổng đầu của tứ đại mật vệ hoàng gia Trụ Sơn bộ lạc. Có thể tại có thể xưng là cận vệ hoàng đế trong mật vệ hoàng gia đảm nhiệm tổng đầu, bởi vậy có thể thấy năng lực người này cùng với sự tín nhiệm của hoàng đế, trong Trụ Sơn bộ lạc có thể xưng quyền thiên hạ, dù cho Đốc Thường hoàng tử đối mặt với hắn không thể không thận trọng mà đối đãi.

"Đốc Thường hoàng tử, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."

Tiêu Trình hơi ôm quyền không nhiệt tình gì nói, cũng không phải không nhiệt tình mà là thái độ giải quyết việc chung.

Làm mật vệ của hoàng đế, làm việc cần thiết phải đúng mực, ít nhất mặt ngoài như thế, không thể quá gần gũi với hoàng tử nào hoặc thế lực nào.

'Tiêu tổng đầu trên đường đi mệt nhọc, thực sự vất vả rồi. Nào, mời các vị đại nhân vào trong."

Đốc Thường hoàng tử cười ha hả nói. Thái độ mật vệ hoàng gia vẫn luôn là như thế, hắn cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Sau lưng Tiêu Trình có năm tên mật vệ, toàn bộ trầm mặc ít nói, chỉ yên lặng đi theo Tiêu Trình, từ đầu đến cuối chẳng hề nói một câu.

Nhưng Đốc Thường hoàng tử một chút cũng không dám sơ suất với bọn họ, bởi vì bọn họ đều là cao thủ cấp độ Thiên Vương Đại Giả, có địa vị rất cao bên trong mật vệ hoàng gia.

Lần này vận chuyển tài nguyên chiến tranh, chính là do Tiêu Trình cầm đầu sáu Đại Thiên vương Đại Giả hộ tống.

Sau một lúc trong chủ điện hàn huyên, Đốc Thường hoàng tử kết thúc tiếp kiến, tất cả mọi người riêng phần mình trở về, mỗi người quản lí chức vụ của mình.

Đêm khuya, bên trong hoa viên bí mật của phủ thành chủ.

Đốc Thường hoàng tử ngồi ở bàn đá, lang lặng uống rượu một mình, tâm trạng sảng khoái.

"Hoàng tử điện hạ, người gọi Tiêu mỗ tới đây, cần làm chuyện gì?"

Bỗng nhiên, một thanh âm nhàn nhạt trong hoa viên vang lên, một người trung niên gầy gò từ trong bóng tối đi ra, đúng là mật vệ tổng đầu Tiêu Trình.

"Tiêu tổng đầu, mau tới mau tới, ta thu thập rất lâu mới có thể vơ vét được một bình rượu ngon như thế, hôm nay có lộc ăn rồi."

Đốc Thường hoàng tử cười ha ha đứng dậy gọi Tiêu Trình ngồi xuống.

"Hoàng tử điện hạ đêm khuya ám chỉ ta tới nơi này, chắc cũng không phải là vì tìm ta uống rượu."

Tiêu Trình liếc mắt nhìn ly rượu trên bàn thạch, thản nhiên nói.

"Đương nhiên không phải."

Đốc Thường hoàng tử cười nhạt một tiếng, đặt ly rượu xuống, nhìn mắt Tiêu Trình nói:

"Rượu ngon mặc dù tốt, nhưng chỉ cần có nhiều tiền thì lục soat cả thiên hạ cũng có thể mua được. Cho nên đồ tốt không phải rượu, mà là những bảo bối kia."

"Hoàng tử điện hạ có ý tứ gì."

Tiêu Trình nghe vậy con mắt híp lại.

'Ha ha, Tiêu tổng đầu đừng cảnh giác như vậy, ta tìm ngươi tới là tùy tiện tâm sự. Tiêu tổng đầu lần này vận chuyển nhiều tài nguyên chiến tranh như vậy, thực sự tài sản khổng lồ quả là nghĩ cũng không dám nghĩ đến, chắc đồ tốt có rất nhiều a̱?"

Đốc Thường hoàng tử cười nhạt nói.

"Kẻ hèn chỉ là phụ trách vận chuyển mà thôi, ở trong đó có bảo vật tốt gì sao mà biết được, cũng không dám biết."

Tiêu Trình mặt không chút thay đổi nói.

'Hóa ra Tiêu tổng đầu không biết, cũng khó trách, dù sao Tiêu tổng đầu luôn luôn tận trung dốc sức, làm việc từ trước tới giờ không vượt quá phận sự. Bất quá, làm người kiểm toán tài nguyên chiến tranh lần này, ta có biết một chút. Nghe nói trong số tài nguyên lớn này, có chí bảo làm tu sĩ đột phá thành Thánh Thiên vương, hơn nữa không thua số tài nguyên này."

Đốc Thường hoàng tử duỗi ra năm đầu ngón tay, lung lay trước mặt Tiêu Trình.

Tiêu Trình nghe vậy hơi híp mắt lại, nhìn thật sâu Đốc Thường hoàng tử, một lúc sau nói:

"Hoàng tử điện hạ, nếu ta nguyện ý đêm khuya tới đây, đương nhiên là người có thể tin, có lời gì người cứ việc nói thẳng đi."

Tốt! Tiêu tổng đầu quả nhiên là người thẳng thắn, nếu đã nói tới mức này liền nói thẳng ... "

Lời nói Đốc Thường hoàng tử dừng một chút.

Tiêu Trình đương nhiên hiểu ý vung tay lên, một đoàn ánh sáng tím bao phủ phạm vi mười trượng. Dù cho Thánh Thiên Vương cảnh tồn tại, cũng đừng hòng nghe lén bọn hắn nói chuyện dưới sự cảnh giác của hắn.

"Chúng ta là người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, ngươi phụ trách vận chuyển, ta phụ trách kiểm toán, chỉ cần chúng ta hợp tác, tùy ý động tay động chân một chút, quả là không chê vào đâu được, ai có thể điều tra ra đây."

Đốc Thường hoàng tử nhàn nhạt cười nói.

Tiêu Trình nghe vậy chấn động trong lòng, nhìn thật sâu Đốc Thường hoàng tử, không ngờ rằng hắn sẽ to gan như thế.

Làm hoàng tử lại dám mưu tính tham ô tài sản quốc gia.

Hơn nữa hoàng đế bệ hạ phái Đốc Thường hoàng tử đến đây phụ trách nghiệm thu cùng kiểm toán, vốn chính là tín nhiệm rất lớn, đổi thành hoàng tử bình thường căn bản không có khả năng có vinh hạnh đặc biệt này.

Hắn tương đối rõ ràng tình cảnh hiện tại của Tiêu Trình, mặt ngoài phong quang vô hạn nhưng người sau lưng lại rõ ràng, nếu như không thể đột phá thành Thánh Thiên vương, nhiều nhất một hai trăm năm hắn sẽ chết.

Tiêu Trình yên lặng không nói, trong mắt tràn đầy do dự.

"Ngươi nếu là nguyện ý cùng ta hợp tác, những chí bảo kia có thể trợ giúp ngươi đột phá thành Thánh Thiên vương, bổn điện hạ có thể hứa với ngươi hai điều kiện trở lên. Ngươi chắc rất rõ ràng, thọ nguyên ngươi sắp hết, phụ hoàng không có khả năng hao phí đại giới đi bồi dưỡng ngươi, chỉ có ta mới có thể giúp ngươi. Phụ hoàng không cho ngươi được thì ta có thể cho ngươi."

Đốc Thường hoàng tử thản nhiên nói.
 
Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 899: Chiến Loạn Sắp Nổi



Chương 899

"Lời của hoàng tử điện hạ là thật chứ?"

Ban đêm khá yên tĩnh, Tiêu Trình yên lặng nửa ngày, đột nhiên hít một hơi thật sâu nói, trong mắt hắn hiếm thấy xuất hiện ánh sáng sắc bén.

Đốc Thường hoàng tử nói không sai, hoàng đế bệ hạ gần như không có khả năng lại đi bồi dưỡng hắn, những tài nguyên chí cao có thể trợ giúp đột phá thành Thánh Thiên Vương rơi vào trong tay hoàng đế bệ hạ sẽ chỉ ban thưởng cho những người trẻ tuổi hơn, Thiên Vương Đại Giả tiềm lực lớn hơn.

Hắn là người thọ nguyên sắp hết, đã không đáng đi bồi dưỡng, cho dù hắn có thể đột phá thành Thánh Thiên vương, kéo dài tuổi thọ cũng có hạn, so sánh giá trị với những Thiên Vương Đại Giả trẻ tuổi kia cách biệt quá xa.

"Bổn hoàng tử đêm khuya gọi ngươi tới đây, chẳng lẽ cùng ngươi đùa giỡn?"

Đốc Thường hoàng tử cười cười.

"Được! Nếu hoang tử điện hạ có quyết đoan này, chuyện kia Tiêu Trình liền phụ một tay."

Tiêu Trình lạnh lùng thốt, cái gọi là trời không vì mình trời tru đất diệt, nếu hoàng đế bệ hạ đã không bồi dưỡng hắn nữa, vậy hắn chỉ có thể tự mình nghĩ cách.

Hoàng đế bệ hạ rất tín nhiệm Đốc Thường hoàng tử, thế lực tộc mẫu sau lưng cũng không nhỏ, nhất là người này khí phách kinh người, tương lai có thể có thành tựu không nhỏ. Tới hoàng tử còn dám làm như thế, hắn có cái gì không dám.

"Tiêu Trình tổng đầu quả nhiên không làm bổn hoàng tử thất vọng. Số tài nguyên chiến tranh kia, chúng ta chỉ cần cất giữ một phần mười thì hai người chúng ta có thể thăng cấp rất nhanh, tương lai ta nếu như đăng cơ thành hoàng đế, ngươi chính là cánh tay đắc lực của ta."

Đốc Thường hoàng tử cười ha ha, khá hài lòng với quyết định của Tiêu Trình.

"Đốc Thường hoàng tử tài giỏi tuấn kiệt như thế, hoàng vị chắc chắn trừ ngài ra không còn ai khác có thể."

Tiêu Trình đứng dậy chắp tay thi lễ, so sánh với lúc trước thì giờ phút này chút cung kính hơn nhiều.

Hắn đương nhiên hiểu, một khi nhận lời việc này với Đốc Thường hoàng tử thì đã hoàn toàn lên chung thuyền với hoàng tử, chỉ có thể toàn lực bảo vệ hắn đăng cơ thành hoàng đế mới có thể hoàn toàn che giấu tội ác lần này, cam đoan mình cùng gia tộc trường thịnh không suy.

"Nào! Tiêu tổng đầu, uống rượu, hôm nay thật cao hứng, không say không về."

Đốc Thường hoàng tử cười lớn nâng ly rượu lên, Tiêu Trình cũng là cầm lấy ly rượu trên bàn cùng đối ẩm.

Làm hoàng tử, đương nhiên cần đút lót khắp nơi, vậy cũng rất thiếu tiền.

Qua đêm nay hắn chẳng những có thể đạt được một khoản của cải khổng lồ, mà còn thành công thu phục được Tiêu Trình.

Có vị tổng đầu mật vệ hoàng gia này giúp hắn làm việc, lại thêm một chút chuẩn bị cùng mưu tính của hắn, hoàng tử khác muốn tranh với hắn, quả là nằm mơ.

Nếu như Tiêu Trình tưong lai thực sự may mắn đột phá thành Thánh Thiên vương, vậy trong tay hắn có thể nắm một lá vương bài, chướng ngại gì đều có thể quét dọn dễ dàng.

Ngày thứ hai, hiếm thấy Thải Lân công chúa tìm tới Tịch Thiên Dạ.

"Tịch Thiên Dạ, cho ta mượn ít tiền."

Thải Lân công chúa thản nhiên nói.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy có chút ngạc nhiên nhìn Thải Lân công chúa, vay tiền?

"Xế chiều hôm nay trong Thủy Tương cung có một buổi đấu giá có một đồ vật bổn công chúa coi trọng, nhưng bởi vì giá cả quá đắt nên tiền trên người bổn công chúa mua không nổi."

Thải Lân công chúa nói.

"Mua không nổi mới tìm ta?"

Tịch Thiên Dạ liếc mắt.

"Ngươi chính là vị hôn phu của ta, không tìm ngươi thì tìm ai?"

Thải Lân công chúa cho là chuyện đương nhiên.

Tịch Thiên Dạ bị Thải Lân công chúa nghẹn họng, không có cách nào phản bác, bất quá hắn rất tò mò, đồ vật gì mà khiến Thải Lân công chúa cũng mua không nổi.

"Một khoáng thạch hệ thủy lâu đời, không biết tên là gì, nhưng phát ra khí tức có thể cải tạo thể chất hệ thủy của ta, thậm chí có thể gột rửa Khô Vinh tà trượng, giúp ý thức hệ thủy ngăn chặn ý thức tà hệ."

Thải Lân công chúa nói, khi nàng nhìn thấy viên khoáng thạch cổ lão kia thì quyết định kiên quyết phải lấy về tay, vật quý báu như thế muốn gặp lần nữa e là rất khó.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy hơi kinh ngạc, nếu như Thải Lân công chúa nói thật, viên khoáng thạch hệ thủy cổ lão kia thật là một bảo vật quý giá.

Dù sao Thải Lân công chúa chính là thiên tài mạnh nhất Hải tộc, thể chất của nàng đã khá hoàn hảo, có thể khiến thể chất hệ thủy của nàng có thể phát sinh thoái biến lần nữa, do đó rõ ràng món bảo vật kia không bình thường.

"Tịch Thiên Dạ, buổi đấu giá của Thủy Tương cung có cả đồ tốt của Thu Cách Nhã đại bình nguyên, các ngươi tốt nhất cũng đi xem một chút, nói không chừng có thể gặp được bảo vật mình cần."

Thải Lân công chúa nói.

Buổi đáu giá của Thủy Tương cung một tháng một lần, bởi vì nguyên nhân chiến tranh, mỗi lần đều có xuất hiện trọng bảo hết lớp này đến lớp khác.

Nhất là buổi đau gia lần này, nghe nói bởi vì Đốc Thường hoàng tử đến khiến cho buổi đấu giá lần này so với buổi đấu giá lần trước càng thêm long trọng.

"Vậy thì đi xem một chút, gọi những người khác đi."

Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.

Nếu có thể xuất hiện trọng bảo kia mà Thải Lân công chúa nói tới, như vậy xác suất xuất hiện những bảo vật khác cũng tương đối lớn.

Nhưng mua?

Hắn mua cái gì!

Hắn tới Xương Trạch thành không có nghĩ phải bỏ tiền mua đồ.

"Tịch công tử, ngươi tìm chúng ta có việc?"

Chỉ chốc lát sau, mấy người khá toàn bộ tụ tập trong phòng Tịch Thiên Dạ.

"Các ngươi trở về chuẩn bị một chút, sau đó tất cả mọi người tập họp tại tầng 98 Thủy Tương cung tham gia một buổi đấu giá." Tịch Thiên Dạ nói.

Tô Hàm Hương nghe vậy thì hơi lưỡng lự, trong lòng không muốn tham gia buổi đấu giá gì đo, chỉ muon đen cửa thanh bắc cứu thêm một số tướng sĩ Yên Nhạc hoàng bộ.

"Hôm nay nàng không cần phải đi, không cần thiết phải như vậy."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Tô Hàm Hương nghe vậy chấn động trong lòng, đột nhiên nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, trong đôi mắt đều là nhuệ khí cùng hi vọng.

Chẳng lẽ thời khắc nàng chờ đợi cuối cùng đã tới rồi sao?

Tần Tâm Duyệt cùng Điền Bộ Nguyên cũng trở nên kích động siết thật chặt nắm đấm, bọn hắn chờ đợi ngày này đã quá lâu rồi, mặc dù chỉ có mấy ngày mà thôi, nhưng mỗi một ngày đều như bị dày vò mấy năm.

Tịch Thiên Dạ nhìn Tô Hàm Hương khẽ gật đầu.

Tô Hàm Hương thở sâu, lúc này nghiêm mặt quay người đi.

"Được! Bây giờ ta trở về chuẩn bị."

Tầng thứ chín mươi tám Thủy Tương cung chính là phòng đấu giá lớn nhất Xương Trạch thành.

Cho nên buổi đấu giá hết sức khổng lồ, mấy vạn người đều có thể vào. Nhưng đợi đến lúc buổi đấu giá sắp chính thức bắt đầu, thì cũng đã gần hết chỗ rồi.

Tịch Thiên Dạ bỏ ra giá cao mua mấy vé ở khu khách quý rồi dẫn mọi người bước vào phòng đấu giá.

"Chậc chậc, nhìn đi nhìn lại, toàn bộ đều quần áo hoa lệ, phúc hậu hiển thị rõ, kẻ có tiền thật rất nhiều! Nếu như cướp toàn bộ bọn họ ... Chà chà! Quả là ... thoải mái ... "

Hổ Tam Âm ngồi xổm trên vai Tịch Thiên Dạ, một đôi tặc nhãn ngắm loạn khắp nơi, nhìn đám người đen nghịt đều là thân nhân phú quý, suýt chút ch** n**c miếng, hận không thể lập tức giống như con sói đói nhào tới cướp sạch tất cả mọi người.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back