Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Từ Nô Tỳ Đến Mẫu Nghi Thiên Hạ

[BOT] Mê Truyện Dịch
Từ Nô Tỳ Đến Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 45: Chương 45



"Xuân Đào." Ta gọi người giúp thay y phục, bàn tay với những ngón dài thanh tú vén rèm giường, là Thái tử.

"Điện hạ? Hôm nay điện hạ không vào triều sao?"

"Đêm qua nàng... làm sao ta yên tâm được."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

"Là ta không tốt, ta..."

"Có chuyện gì không vui, cứ nói ra là được, ta sẽ làm chủ cho nàng, cần gì phải giữ trong lòng?"

"Là lỗi của ta." Ta dựa vào lòng Thái tử, cảm nhận được cảm giác an toàn quen thuộc.

Đó chỉ là một giấc mơ, không thể xảy ra. Dù bên cạnh hắn có người mới, hắn cũng không thể vô tình với ta như vậy.

Chỉ là đêm qua ta hoàn toàn bị cảm xúc chi phối, làm ra nhiều chuyện không lý trí, may mắn là Thái tử không giận, vẫn chịu dỗ dành ta.

Sau khi dùng bữa xong, Thái tử đưa ta đi dạo để tiêu thực rồi đến thư phòng xử lý chính vụ.

Thai của ta đã gần bảy tháng, bụng ngày càng to, thân thể trở nên nặng nề bất tiện, khó ra ngoài giao tiếp, tất cả thiếp mời đều từ chối, cũng được yên bình.

Thuốc bổ và thức ăn bổ dưỡng ngày nào cũng ăn, ta lo lắng thai to khó sinh nên kiên trì luyện tập, đến tháng thứ tám vẫn đang tập yoga trên giường dưới ánh mắt lo lắng của Xuân Đào.

Ngày hai mươi chín tháng Chạp, ta đột nhiên chuyển dạ, vỡ ối. Bà đỡ đang sẵn ở trong Ký Xuân viện từ lâu vội vàng đỡ ta vào phòng sinh, mọi dụng cụ đều đã chuẩn bị sẵn sàng, thái y cũng ở bên phòng để đề phòng.

Thái tử đang ở trong cung diện thánh, nghe tin lập tức vội vã chạy về.

Bụng dưới của ta đau từng cơn dữ dội, còn có cảm giác tức xuống. Nhân lúc không đau, Xuân Đào hầu ta uống thuốc nhân sâm và thuốc thúc sinh, dần dần khoảng cách giữa các cơn đau càng lúc càng ngắn lại.

Ta muốn gây mê!

Ta muốn sinh không đau!

Thái tử c.h.ế.t tiệt, nếu không phải vì hắn, ta có phải chịu tội này không?

Văn gia khốn kiếp, nếu dám cướp hài tử của ta, bà đây sẽ c.h.é.m c.h.ế.t con mẹ bọn bây!

Đệch mẹ, phong kiến c.h.ế.t tiệt! Xã hội cũ c.h.ế.t tiệt!

Ta...

Chân trời hửng sáng, ta đau suốt đêm, Thái tử cũng đợi bên ngoài suốt đêm.

"Trắc phi nương nương cố lên, đã thấy đầu hài tử rồi!" Giọng bà đỡ gọi ta tỉnh lại từ bờ vực ngất đi.

"Trắc phi nương nương rặn mạnh, rặn mạnh lên!" Một bà đỡ khác đè lên bụng ta, lực đè mạnh như muốn ép hết cả nội tạng của ta ra ngoài.

Hài tử trong bụng đột nhiên đá ta một cú, bụng phình lên một mảng.

Được lắm, dám đá mẹ mày?

Cơn giận khiến ta bùng nổ ra sức mạnh lớn hơn, không lâu sau đó, nghe thấy tiếng khóc của hài tử.

"Sinh rồi sinh rồi, chúc mừng điện hạ, chúc mừng Trắc phi nương nương, là một tiểu hoàng tôn."

"Thái tử điện hạ, phòng sinh không sạch sẽ, tuyệt đối không thể vào được."

Thứ trưởng tử, sau này còn nhiều chuyện phải đấu tranh. Sau đó, ta không còn biết gì nữa.

...

Hoàng đế đích thân chỉ định bốn nhũ mẫu cho tiểu hoàng tôn, còn phái bốn lão ma ma có kinh nghiệm hầu hạ ta trong tháng. Mỗi ngày ngoài việc chơi đùa với con, ta không cần lo lắng gì cả.

Ngày thứ hai sau khi sinh con, sữa đã về. Sau khi cho con b.ú vài lần, truyền cho nó kháng thể xong, ta bắt đầu uống thuốc cai sữa, sau này việc cho con b.ú đều giao cho các nhũ mẫu.

Cho con b.ú sữa mẹ dễ khiến n.g.ự.c chảy xệ, ta còn cần thân thể này để lấy lòng Thái tử. Có được sự sủng ái của Thái tử, ta và con mới được bảo toàn.

Có đủ thời gian nghỉ ngơi, mỗi ngày đều uống thuốc bổ không ngừng, sau khi hết tháng ta tràn đầy sức sống, thêm vài phần vẻ đẹp thiếu phụ, béo lên một chút, vóc dáng cũng đẹp hơn.

Ta lấy áo lót từ chỗ sâu nhất trong tủ quần áo ra để thay, đây là do Xuân Đào may theo bản vẽ của ta, toàn dùng lụa mỏng may áo hè.

Hừ, không mê c.h.ế.t hắn không được.

Quả nhiên Thái tử cũng rất thích thú, thêm vào đó đã lâu không gần gũi, một đêm trăm hoa đua nở, gọi nước nóng hết lần này đến lần khác.
 
Từ Nô Tỳ Đến Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 46: Chương 46



Ngày thứ hai vẫn chưa đủ, vừa dậy đã sai người mở kho, tất cả các màu lụa mỏng đều gửi cho ta một tấm, ý tứ rất rõ ràng.

Tội nghiệp cho Xuân Đào Xuân Hạnh, đồ vật riêng tư ta không yên tâm giao cho người khác, may mà những chiếc áo lót này may đơn giản, mỗi ngày làm ra một cái mới là được.

Tên thường gọi của hài tử vẫn là An Ca Nhi, Thái tử theo ý ta, ta chỉ muốn nó bình an lớn lên, cả đời thuận lợi, không cầu gì khác.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Ngày đầy tháng của An Ca Nhi, Văn gia cũng gửi lễ vật chúc mừng, Văn cô nương cũng tự mình đến thăm, đeo cho An Ca Nhi chiếc khóa trường mệnh bằng bạch ngọc, sau đó còn thường xuyên đến, chỉ là gần nửa tháng nay không thấy, ngay cả tin tức cũng không có.

Ta bảo Xuân Đào đi hỏi thăm Mậu Minh, mới biết Văn đại nhân vừa gặp chuyện.

Khoa thi năm ngoái, Văn đại nhân là quan chủ khảo, khi kết thúc hội thí trong quá trình phúc khảo phát hiện thí sinh gian lận, đã hối lộ quan giám khảo trước, mang theo tài liệu riêng.

Sau khi sự việc bại lộ, thí sinh đó bị xóa tên, chịu ba mươi trượng, cả đời không được thi lại, quan giám khảo nhận hối lộ cũng bị cách chức điều tra.

Việc này với Văn đại nhân vốn không có liên quan trực tiếp, nhiều lắm chỉ là tội thất trách, chỉ là quan giám khảo bị cách chức là môn sinh của Văn đại nhân, năm Văn Các lão mừng thọ sáu mươi tuổi, còn tặng một phiến đá nghiên Tuyên Đức giá trị ngàn vàng.

Có những việc không cân chỉ nặng khoảng hai lạng, nhưng khi mang ra cân lại nặng hơn ngàn vàng. Văn gia không có lỗi lớn, nhưng những việc nhỏ này lại là cái cớ cho người ta.

Gần đây, nhiều đại thần tham tấu cha con Văn gia và môn sinh của họ, thêm vào đó ngày cưới của Thái tử sắp đến, sợ có biến cố, cả Văn gia đều rất thấp thỏm. Văn cô nương trước đây thường được mời đi hội thơ, hội trà, giờ cửa lớn không ra cửa nhỏ không bước, một lòng chờ gả.

Là Thái tử ra tay? Hay là Hoàng đế?

Thế lực Văn gia lớn mạnh, lại là nhạc gia tương lai của Thái tử, chưa phạm sai lầm nguyên tắc, những vấn đề nhỏ này không đủ để lay chuyển căn cơ, nhiều lắm chỉ là mượn cớ đàn áp mà thôi.

Hiểu được mấu chốt này, ta không còn để tâm đến chuyện Văn gia nữa, đàn áp một phen cũng tốt, ít nhất sau khi Văn cô nương vào cửa sẽ dễ đối phó hơn, ta tuyệt đối không để nàng ta bế An Ca Nhi đi nuôi dưỡng.

Nhưng sự việc không như ta dự đoán, không ngừng có quan viên đàn hặc Văn Các lão và Văn đại học sĩ, một số chuyện riêng tư trong phủ cũng bị đào ra.

Như Văn đại học sĩ từng thường xuyên ra vào Như Mộng lâu, còn là thượng khách của kỹ nữ hàng đầu, trong khi triều đình nghiêm cấm quan viên ra vào chốn phong trần.

Lại như đệ đệ ruột của Văn Các lão từng nhìn trúng bức họa truyền từ đời này qua đời khác của một gia đình quan lại sa sút, hứa đổi chức quan lấy bức họa.

Còn có trang trại ngoại ô kinh thành của Văn gia nuôi dưỡng hộ đen, những người này phần lớn là người chạy nạn đến kinh thành vào năm đói kém, sau khi triều đình cứu trợ thì phải hồi hương. Có người không muốn về quê đã bán mình làm nô, cũng có miếng cơm ăn, giá rẻ hơn nhiều so với nô tỳ có thân phận.

Những chuyện như vậy, nhiều không kể xiết.

Chỉ còn chưa đầy ba tháng nữa là đến hôn lễ của Thái tử, lúc này đột nhiên truyền ra một tin tức gây chấn động, Văn Các lão lấy lý do dạy con không nghiêm, tự xin hủy hôn.

Hoàng đế không cho phép, Văn Các lão cùng Văn đại học sĩ lập tức quỳ xin bên ngoài Cần Chính điện.

Hoàng đế vẫn không cho phép, cha con Văn gia cùng các phu nhân có sắc chỉ đều dập đầu đến vỡ trán.

Hoàng đế kiên quyết không cho phép, Văn Các lão khi đang chầu trước mặt trăm quan, khóc đến nước mắt nước mũi giàn giụa, nói nữ nhi Văn gia không xứng làm mẫu nghi thiên hạ, còn đập đầu vào cột để tỏ quyết tâm. Nói rằng nếu Hoàng đế không cho phép, thà để Văn cô nương đi tu làm ni cô, cũng không xứng gả cho Thái tử.
 
Từ Nô Tỳ Đến Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 47: Chương 47



Những chuyện này xảy ra quá nhanh, ta còn chưa kịp phản ứng, Thái tử phi đã định sẵn bỗng trở thành nhi tức của Khang Vương.

Vậy còn ai có thể đảm đương vị trí Thái tử phi?

Trong lòng ta nảy sinh một ý nghĩ, lại không dám tin, có phải là ta không?

Nhưng ta chẳng có gì cả...

Ta ngầm dò hỏi Thái tử về người được chọn làm Thái tử phi trong tương lai, hắn chỉ cười không nói, bảo đến lúc đó sẽ biết.

Cho đến ngày đầy trăm ngày của An Ca Nhi, trong cung sớm truyền tin nói có thánh chỉ, bảo ta chuẩn bị nhận chỉ.

Hòn đá treo trong lòng cuối cùng cũng sắp rơi xuống, nhưng ta không dám nghĩ nhiều, sợ giấc mộng đẹp tan biến, chỉ còn lại tiếc nuối.

Không lâu sau, công công truyền chỉ đã đến, là Ngô công công hầu cận bên cạnh Hoàng đế đích thân đến truyền chỉ.

"Thái tử trắc phi Lý thị nhận chỉ."

Ta cung kính quỳ trên đệm, dập đầu trước thánh chỉ.

"Phụng thiên thừa vận Hoàng đế, chiếu viết: Thái tử trắc phi Lý thị đức hạnh thuần thục, ôn cung nhu nhã, cần mẫn khéo léo, sinh con nối dõi, nay phong làm Thái tử phi, khâm thử."

Thái tử phi! Thái tử phi!

Ta đã thành Thái tử phi, ta cũng có thể làm Thái tử phi!

"Chúc mừng Thái tử phi nương nương, chúc mừng Thái tử phi nương nương."

"Thần thiếp lãnh chỉ, tạ ơn Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Giọng ta run rẩy, mắt nhòe đi, nhưng ta không dám thất thố trước thánh chỉ, sợ Hoàng đế nổi giận, thu hồi thánh chỉ.

Dù biết rằng chuyện như vậy sẽ không xảy ra, nhưng trong lòng vẫn không khỏi sợ hãi vô cớ, giống như đột nhiên có được một thứ tốt hơn những gì mình tưởng tượng, đương nhiên sẽ vô cùng trân trọng, còn luôn nghi ngờ có thể mất đi.

Ngô công công lại nói thêm vài câu chúc phúc, ngay cả tiền trà nước cũng không nhận đã cáo từ. Ta hoàn hồn lại, lập tức thấy gương mặt tươi cười của Thái tử.

"Vui đến ngây người rồi?"

"Ta không... Ta... sao lại là ta?"

"Ta đã hứa với nàng, nhất định sẽ làm được."

22

Được phong bất ngờ, niềm vui của ta không cần phải nói, nhưng điều quan trọng nhất lúc này vẫn là hôn lễ sau vài tháng nữa.

Tú nương cần đo người may xiêm y cho ta, nơi ở tương lai cũng phải bày trí lại.

Sau khi Hoàng đế ban hôn, Nội vụ phủ lập tức sửa sang viện tử cho Thái tử phi, hiện tại Thái tử phi đã đổi người, viện tử đương nhiên cũng phải tu sửa lại.

Vốn viện tử của Thái tử phi ở vị trí trung tâm hậu viện, cách chỗ ở của Thái tử rất xa, giờ phải chuyển đến cạnh thư phòng, chỉ cách một cánh cửa, bên trong bài trí cũng phải thay đổi theo ý thích của ta.

Sau khi có thai, ta chuyên tâm dưỡng thai, không có việc gì làm đã lâu, trang trí nhà mới là việc lớn, nhất định phải tự mình làm.

Kiếp trước thuê người thiết kế nội thất tốn quá nhiều tiền, lại dễ gặp phải thợ dỏm, kiếp này thì không sợ nữa, thợ thủ công giỏi nhất cả nước đều nghe theo sự sai khiến của ta, khơi dậy mạnh mẽ khao khát sáng tạo của ta.

Ghế gỗ thời này ngồi lâu rất không thoải mái, ta vẽ phác thảo ghế bành theo kiểu đời Minh, tay vịn và lưng ghế đổi thành hình cung, phù hợp với cơ thể người hơn, mặt ghế cũng đổi thành đan bằng tre, thoải mái hơn mặt ghế gỗ cứng.

Thái tử thấy rất thích ghế bành, sai người làm thêm vài cái đặt trong thư phòng, cũng dâng lên cho Hoàng thượng.

Ta còn bắt chước dáng vẻ của sofa để thiết kế lại nhuyễn tháp, gối đầu phù hợp với đường cong cổ hơn, vân vân mây mây, nhiều thứ không kể xiết.

Những ngày này bận đến quên cả thời gian, cho đến khi tú nương mang giá y đã may xong đến nhờ ta thử, mới biết ngày cưới sắp đến.

Ta vào Đông cung cũng đã hơn ba năm, cả hài tử cũng đã sinh, lúc này mới thành hôn.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Giá y màu đỏ tươi, là màu sắc chỉ thuộc về chính thê, trên đó thêu kim phượng và những đóa hoa màu sắc rực rỡ, chồng chất nhiều lớp, mỗi mặt đều rất tinh xảo.
 
Từ Nô Tỳ Đến Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 48: Chương 48



Ngoài giá y, còn có mũ miện theo chế độ của Thái tử phi, trên chủ quan có sáu con phượng hoàng bằng chỉ vàng, vây quanh những bông hoa rỗng, nạm đầy hồng ngọc, ngọc trai, phỉ thúy và các loại đá quý khác.

Dù ta không để tâm đến nghi thức hôn lễ, nhưng thấy giá y và phượng quan tinh xảo như vậy cũng không nhịn được động lòng, điều khiến ta cảm động nhất vẫn là tấm lòng của Thái tử.

Lúc ta mới vào Đông cung, là được một cái kiệu nhỏ khiêng vào từ cửa hông, hai tháng cũng không gặp được Thái tử.

Sau dùng mưu kế để được sủng ái, hắn đã bổ sung lễ nạp thiếp cho ta, một sân mai đỏ thể hiện sủng ái của hắn dành cho ta.

Ta ở Ký Xuân viện đã lâu, từ lương tần đến trắc phi, từ giả vờ sảy thai đến sinh ra An Ca Nhi, ta và Thái tử cũng trở thành người quan trọng nhất trong cuộc đời của nhau.

Hắn hứa với ta, đời này chỉ yêu một mình ta, cũng chỉ có một mình ta, dù có làm được hay không, nhưng đó chính là suy nghĩ hiện tại của hắn.

Hắn có thể không cho ta thứ gì, và ta ngoài việc lấy lòng hắn không còn lựa chọn nào khác; nhưng hắn đã cho ta tất cả, hắn sẵn lòng cho ta.

Hắn vốn có thể có Thái tử phi xuất thân từ danh môn, lợi dụng nữ nhân trong hậu viện để lôi kéo triều thần, cân bằng tả hữu, nhưng hắn vì một lời hứa mà từ bỏ tất cả.

Ta thật may mắn, có thể xuyên qua thế giới, gặp được người yêu ta như vậy, có lẽ ta xuyên qua thế giới chính là để gặp hắn.

Đến thế giới này đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên ta cảm ơn việc xuyên không của mình, nếu có cơ hội trở về, có lẽ ta cũng không nỡ, ít nhất bây giờ không nỡ.

Đến ngày cưới, Hoàng đế hạ chỉ cho phép Thái tử đại hôn trong cung, ngày hôm trước ta ngủ cả ngày, hôm nay giờ Sửu đã dậy tắm rửa chải đầu, trang điểm, mặc giá y phức tạp, đội phượng quan nặng nề.

Kiệu hoa từ Đông cung đi ra, ta và Thái tử mặc hỷ phục hướng về Hoàng đế, bài vị của Hoàng hậu và Từ Ninh cung nơi Thái hậu từng ở làm lễ tam quỳ cửu khấu, rồi đến Thái miếu bái kiến liệt tổ liệt tông, cuối cùng trở về Đông cung làm lễ hợp cẩn phu thê.

Đến giờ lành, ta và Thái tử cùng được đưa vào động phòng, nơi này từng cái cây ngọn cỏ, bàn ghế đều do ta thiết kế sắp xếp, gửi gắm đầy tâm huyết của ta, là nhà của ta, là nhà của ta và Thái tử.

Cùng uống rượu giao bôi, kết tóc thành vợ chồng, từ nay sống chung một giường, c.h.ế.t chung một huyệt.

Sáng hôm sau còn phải thỉnh an Hoàng đế, ta và Thái tử không dám buông thả, đi nghỉ ngơi từ sớm.

Tuy Hoàng đế ban ân có thể thỉnh an muộn hơn, nhưng ta không dám mới thành hôn đã phóng túng, vẫn cố gắng đến sớm.

"Nhi thần tham kiến phụ hoàng, phụ hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Ta và Thái tử cùng quỳ xuống.

"Đứng dậy đi, mau ngồi, hôm qua các ngươi cũng mệt rồi, nên nghỉ ngơi cho tốt mới phải, sao lại đến sớm thế?"

"Nhi thần tạ ơn phụ hoàng đã thương cảm, làm con thỉnh an sớm tối là phải đạo, không dám nói mệt."

"Ha ha ha, trẫm không cần ngươi thỉnh an sớm tối đâu, con cái đều là nợ, thấy là phiền lòng, hãy để Thái tử phi phiền lòng đi."

"Nhi thần hầu hạ điện hạ là phải đạo, không dám nói mệt." Ta vội đứng dậy tạ ơn, giọng không nhịn được run rẩy, nói chuyện còn hơi ngập ngừng.

Lúc phong trắc phi, ta từng vào cung tạ ơn, nhưng chỉ dập đầu từ phía xa xa rồi lui xuống, hôm qua đại hôn cũng đội khăn che mặt đỏ, đây mới là lần đầu tiên đối diện trực tiếp với Hoàng đế, không giấu được sự căng thẳng.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

"Ngươi không cần căng thẳng, hai người các ngươi gặp nhau cũng là duyên phận, đi đến ngày hôm nay thực sự không dễ dàng, nên trân trọng cho tốt."

"Vâng, nhi thần lĩnh giáo."

Hoàng đế nói chuyện với Thái tử, ta ngồi bên cạnh lắng nghe, thỉnh thoảng nói vài câu.
 
Từ Nô Tỳ Đến Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 49: Chương 49



Hoàng đế hiền hòa hơn ta tưởng tượng nhiều, không giống như thiên tử uy nghiêm, mà giống như người cha già quan tâm đến con cái hơn.

Ta không khỏi nghĩ đến ông ấy và Quý phi, có lẽ Hoàng đế chuyên sủng một người sẽ có tình người hơn, ít nhất cũng hiểu được chữ tình.

Nếu không có sự phối hợp thậm chí là chỉ thị ngầm của Hoàng đế, Văn Các lão tuyệt đối không thể chủ động từ hôn được, hôm nay người cùng Thái tử vào cung thỉnh an chính là Văn đại cô nương, cảnh này ta chỉ nghĩ thôi đã thấy đau lòng.

Hoàng đế nói chuyện với Thái tử rất lâu, gần đến giờ Ngọ mới ra ngoài, vội vàng dâng hương cho Hoàng hậu trước giờ Ngọ.

Lúc này đáng lẽ phải về Đông cung, nhưng không ngờ Quý phi sai người đến mời ta qua nói chuyện. Thấy Thái tử lộ vẻ không vui, ta không muốn đồng ý, nhưng Thái tử nhanh chóng đổi giọng, nói sẽ đợi ta ở cửa cung, nên ta đi theo cung nữ đến Phượng Tê cung.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Thái tử đại hôn, trong cung đang mùa lễ hội, khắp nơi đèn hoa rực rỡ, chỉ riêng Phượng Tê cung là ngoại lệ, thậm chí còn toát lên vẻ tiêu điều.

Quý phi mặc xiêm y màu lục nhạt, không trang điểm, tóc được búi sơ bằng một chiếc trâm ngọc, trên mặt là vẻ cô đơn không hề che giấu.

"Thiếp tham kiến..."

"Ngồi đi, ta muốn nói chuyện với ngươi."

Tuy nói vậy, sau khi ta ngồi xuống, Quý phi lại không mở lời, chỉ nhìn chằm chằm vào ta, hồi lâu mới lên tiếng: "Rốt cuộc vẫn là ngươi có phúc, gặp được người tốt, sinh được con cái."

"Nương nương cũng là người có phúc, chẳng phải Phượng Tê cung này do chính Hoàng thượng chủ trì xây dựng cho nương nương sao?"

Sau khi lên ngôi, Hoàng đế đề xướng tiết kiệm, trong hơn hai mươi năm tại vị chưa từng xây dựng hành cung biệt viện, duy nhất một ngoại lệ chính là Phượng Tê cung của Quý phi.

"Phượng Tê cung, hừ, Phượng Tê cung... Nếu bảo ngươi dùng mạng hài tử của ngươi để đổi lấy một tòa cung điện, ngươi có muốn đổi không?"

Không đợi ta trả lời, nàng ấy lại tiếp tục: "Ngươi không muốn, ta cũng không muốn, làm mẹ thì không có gì quan trọng hơn con cái, nhưng ta vẫn phải đổi, ta không có quyền lựa chọn."

"Nương nương..." Ta lại nhớ đến chiếc bình gốm trong giấc mơ, không biết phải an ủi nàng ấy thế nào, làm sao có thể an ủi một người mẹ đã hai lần mất con?

"Năm mười bảy tuổi, ta gặp Hoàng thượng lần đầu, khi đó ta còn là một cô nương nhà chài, đang giặt tơ bên sông, hắn chèo thuyền đi qua, ta chưa từng thấy ai oai phong như vậy.

Hắn nói thích ta, muốn đưa ta về nhà, ta không chịu. Người như ta chỉ có thể làm thiếp cho người ta, tỷ tỷ xinh đẹp nhất thôn đi làm thiếp cho một lão gia ở trấn trên, năm sau đã c.h.ế.t vì khó sinh, nên ta không muốn. Nhưng cha mẹ vì một nén vàng đã bán ta đi, ta theo hắn về cung, lúc đó mới biết ông ấy là Hoàng đế, là người tôn quý nhất thiên hạ.

Hắn nói sẽ bảo vệ ta, ta đã tin, sinh đứa con đầu tiên, con c.h.ế.t rồi; ta lại mang thai đứa thứ hai, chưa kịp chào đời cũng chết. Hai đứa con của ta bị đặt vào bình gốm mang ra khỏi cung, ngay cả bài vị cũng không có, ngay cả việc tế bái cũng không được. Ta biết kẻ thủ ác là ai, hắn cũng biết, nhưng hắn không thể bất hiếu, mỗi dịp lễ tết, ta còn phải quỳ lạy chào hỏi kẻ đã g.i.ế.c con ta."

"Hiện giờ, Thái hậu đã rời cung tu hành, nương nương cũng không cần phải gặp nữa."

"Thái hậu rời cung là vì hại ngươi sảy thai, ngày đó, Thái tử đã xông vào Từ Ninh cung đối đầu với Thái hậu, cả cung đều biết chuyện, hắn sẵn sàng làm đến mức đó vì ngươi, khiến ta làm sao cam tâm..."

"Thái hậu xem trọng nhất chính là quyền thế, còn có nhà ngoại, hiện giờ vây cánh đã bị chặt bỏ, Thành Quốc công phủ đang dần suy tàn, coi như đã bị trừng phạt, nương nương cũng có thể an tâm phần nào."

"Bà ta vẫn hưởng tôn vinh Thái hậu, huynh đệ nhà ngoại vẫn là quý nhân quốc công, đây gọi là trừng phạt gì? Trừng phạt gì chứ?" Quý phi gần như gào lên, nói hết nỗi uất hận trong lòng.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back