Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tối Cường Hệ Thống

Tối Cường Hệ Thống
Chương 869: Chúng Tiểu Nhân Xông Lên


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Buông ta ra...

Đan linh Tạo Hóa Thần Đan tức giận gầm thét, muốn giãy ra khỏi bàn tay Lâm Phàm.

Nhưng Lâm Phàm không có khả năng đê nó chạy trốn, Tạo Hóa Thần Đan thuộc về hàng ngũ thần đan, nó có đan linh cũng là chuyện bình thường.

- Nhân tộc ngươi thả ta ra đi, ta có thể dẫn ngươi đi Đan giới, ta thậm chí có thể giúp ngươi tìm được đan tộc trong truyền thuyết, từng sinh linh nơi đó đều do thần đan biến thành, sau khi nuốt chúng là có thể phi thăng thành tiên, đạt được vĩnh hằng.

Đan linh Tạo Hóa Thần Đan dụ dỗ Lâm Phàm, nó muốn dùng cái này để thuyết phục Lâm Phàm.

Nó là Tạo Hóa Thần Đan cao quý, không phải vật cho những sinh linh này cắn nuốt, nó muốn tranh bá thiên địa, ngao du thế giới, nhìn xuống thiên địa chúng sinh.

- Tiên sư nó, một viên đan cũng nhiều lời như vậy sao? Nói nhảm nhiều làm gì, còn để cho người ta dùng đan dược hay không chứ?

Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ, đan dược trước kia tốt biết bao, từng cái từng cái câm miệng không nói gì, mình muốn làm gì thì làm.

- Nhân tộc, ta nguyền rủa ngươi chết không được tử tế...

Xoạt xoạt!

Đan linh Tạo Hóa Thần Đan dữ tợn gầm thét, dùng tất cả các loại từ ngữ ác độc để chửi Lâm Phàm, đúng là Lâm Phàm cảm giác được có chút sức mạnh nguyền rủa giáng lâm từ nơi sâu xa, nhưng sức mạnh nguyền rủa này quả thực không đỡ nổi một đòn của hắn, trong nháy mắt tiêu tan.

Bây giờ Lâm Phàm đã đạt vạn cổ Bất Diệt Thể, cho nên thân thể vạn pháp bất xâm, chỉ bằng sức mạnh nguyền rủa nho nhỏ mà cũng muốn thương tổn cơ thể hắn, quả thực là người ngốc nằm mơ.

- Ngươi hung tàn như vậy sẽ không có kết quả tốt đâu.

Đan linh Tạo Hóa Thần Đan phát ra lời rít gào sau cùng.

Sau đó Lâm Phàm trực tiếp ném nó vào trong miệng, mùi vị cũng tạm được cảm giác giòn giòn, dược lực lưu chuyển qua lại trong miệng rất tươi mát.

“Keng, chúc mừng dùng Tạo Hóa Thần Đan.”

“Keng, kinh nghiệm tăng cường 100000.”

Chút thần vật chi linh trong Thiên Địa Dung Lô thấy Lâm Phàm hung tàn như vậy, mỗi một chi linh đều liều mạng giãy dụa, muốn thoát ra ngoài.

Lúc này trong tay Lâm Phàm nắm một cái văn tự.

“Keng, chúc mừng phát phát hiện thần vật Văn Tự Ma.”

- Ma!

Một chữ đen nhánh, mỗi một bút họa đều ẩn chứa đại đạo vô thượng, chỉ cần nhìn một chút, tâm thần có thể bị mê hoặc, trong đó, vạn ma rít gào, nó đại biểu thế gian chân lý của Ma.

- Đáng ghét, đáng ghét...

Ma linh biết mình không thể thoát đi, nó cũng giống như Tạo Hóa Thần Đan, không ngừng nguyền rủa Lâm Phàm.

- Văn tự này đúng quả có diệu dụng vô cùng, có thể tăng lên phẩm cấp cho Ma Thần Luân Bàn nha.

- Dung hợp!

Lâm Phàm nuốt chữ “Ma” vào, giúp phù văn thần thông của Ma Thần Luân Bàn và chữ “Ma” dung hợp.

Ma khí nồng đậm từ chữ Ma kia bao phủ Ma Thần Luân Bàn, dung hợp lẫn nhau trợ giúp nhau thăng cấp.

Một vị Ma Thần đứng trong ma chi thế giới, rộng vô biên vô tận, ngẩng mặt lên trời gầm thét, đánh vỡ bình chướng, đột phá tầng thứ cao hơn.

“Keng, dung hợp thành công.”

“Ma Thần Luân Bàn thăng cấp thành Ma Vực,.”

Đám thần trong Thiên Địa Dung Lô là một phần của cải thông thiên đối với Lâm Phàm.

Sau đó, hắn bất chấp tất cả nuốt toàn bộ số thần vật kia xuống, thần vật chi linh trong đó tức giận rít gào, giẫy giụa phản kháng, nhưng hết thảy đều phí công.

“Keng, chúc mừng dùng Âm Dương Thần Đan.”

“Keng, chúc mừng dùng Cửu Chuyển Kim Phật Đan.”

“Keng, chúc mừng phát hiện Hám Kim Thần Thiết.”

...

Toàn bộ đan dược chuyển hóa thành kinh nghiệm, còn một ít vật liệu thần cấp thì dung nhập vào Động Thiên, cùng Động Thiên hòa làm một thể.

Đối với Lâm Phàm, hiện tại là thời điểm hắn vui sướng nhất, Động Thiên đang xảy ra biến hoá vô cùng lớn.

Một lượng lớn thần vật tiến vào Động Thiên, nhưng cũng không khai thác hết dấu ấn của Tiên Thiên Động Thiên, những dấu ấn kia không ngừng chuyển hoá, tạo ra vô số sinh linh mới.

Phạm vi Động thiên không ngừng được mở rộng, bức vách của nó tăng lên một lần nữa, từng bước hướng về cấu trúc thành hình một thế giới, theo Lâm Phàm nghĩ, những cường giả khác cũng không có Động Thiên cường đại như mình.

Thời điểm Lâm Phàm đang đột phá, một đám vực ngoại tà ma ẩn giấu trong hư không vô tận chuẩn bị hành động.

Từ khi bị Tà Chủ kia gài bẫy, bọn chúng liền ẩn nấp trong hư không, tùy thời ra tay.

Đám chí cường giả thật sự quá cường đại, bọn chúng không phải là đối thủ.

Nhưng trên người Lâm Phàm lúc này tản ra khí tức hấp dẫn tất cả tà ma trong bát hoang lại đây.

Từng đôi mắt tà ác, hiện ra u quang nhàn nhạt, nhìn chăm chú Lâm Phàm.

- Tên này là Nhân tộc lạc đàn.

- Hắn đang tu luyện đó, chúng ta cùng nhau tiến lên, nhất định có thể chiếm được thân thể hắn, đoạt tất cả những gì hắn có.

- Đây là mùi vị thần vật, đã lâu rồi không ngửi qua a.

Bên trong đám vực ngoại tà ma, có một vương giả, trong mắt nó lập loè vẻ tham lam, Nhân tộc trước mắt này thật sự quá mỹ vị.

- Tên ghê tởm Tà Chủ kia kéo chúng ta đến nơi này, hại chúng ta trốn chui trốn lủi như chuột, đám chí cường giả mặc dù không ra tay với chúng ta, nhưng sau khi chúng giải quyết sự tình của bản thân xong, nhất định sẽ tìm chúng ta tính sổ.

Vương giả tà ma lạnh lùng nói.

Bọn nó thích chiếm cứ thân thể đã chết nhất, cho dù thân thể của chí cường giả chúng cũng chiếm được, chỉ cần những chí cường giả kia chết đi là bọn chúng có thể chiếm cứ thân thể họ, do đó. chỉ cần chiếm được thân thể là bọn chúng có tất cả.

Nhưng những đám chí cường giả kia chắc chắn sẽ không cho bọn chúng có cơ hội nào.

Chỉ cần đến thời cơ thích hợp, bọn họ sẽ chém giết toàn bộ tà ma.

Mà bọn chúng không cách nào chập nhận được sự thật này.

- Người đâu, mau vọt vào cơ thể hắn, cướp đoạt tất cả của hắn cho ta.

Vương giả tà ma rít gào ra lệnh.

Trong nháy mắt, ngàn tỉ tà ma chen chúc nhau, giương nanh múa vuốt hướng về Lâm Phàm.

Hiện tại, Động Thiên Lâm Phàm xảy ra một tia biến hóa, đại lượng thần vật trực tiếp thắng Động Thiên đến đỉnh phong, phong vân dũng động. lôi đình lấp loé.

Vô cùng vô tận sinh linh được sinh ra, đại đạo trong động thiên đang thoát biến.

Đây là trạng thái động thiên nâng cấp lên thế giới.

Địa hỏa, thiên phong gào thét, chúng đang thay nhau phá diệt phương thế giới này.

Lâm Phàm giờ cũng hơi chấn kinh, hắn không ngờ mình không cẩn thận đã để xảy ra chuyện như vậy.

- Trấn áp!

Lâm Phàm chỉ có thể toàn lực triển khai thần thông đối kháng với Địa hỏa, thiên phong cùng thiên kiếp vô cùng vô tận đang giáng xuống.

Muốn tu luyện Động Thiên thành thế giới, nhất định phải chịu tai kiếp, coi như chí cường giả cũng cảm thấy khó khăn đến cực điểm, không cần nói đến tu vi Lâm Phàm hiên tại, mới chỉ có Viễn Cổ cảnh sơ kỳ.

Lúc này Lâm Phàm đứng trong Động Thiên, ngước nhìn vô tận tai kiếp đang giáng xuống, Thượng Cổ Đại Yêu cùng các khí linh khác đều ngưng thần nhìn diễn biến trong này, bọn chúng đều cảm nhận được sức mạnh mênh mông đang tích góp.

- Động Thiên đang muốn hình thành thế giới, vô luận thế nào cũng phải trấn áp các loại kiếp nạn này xuống.

Lâm Phàm lớn tiếng nói.

- Lão ca yên tâm, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục cho dù chúng ta dùng hết tính mạng, cũng sẽ bảo vệ nơi đây.

Khí tức Thượng Cổ Đại Yêu dâng trào, yêu khí nồng nặc lan toả xung quanh, đã chuẩn bị sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng ra tay trấn áp.

- Tính mạng thì không cần, nhưng việc Động Thiên ngưng tụ thành thế giới là việc thiên địa bất dung, nên mục tiêu những kiếp nạn này chính là Động Thiên, Thiên địa muốn ngăn cản Động Thiên lên cấp thành thế giới.

Thời điểm Lâm Phàm vượt qua bão linh khí, nên hắn biết, Động Thiên mình có thể phát triển càng cao hơn, bây giờ hắn lại cắn nuốt vô số thần vật, tích luỹ đạt đến đỉnh cao nên đây là thời điểm tấn thăng.

Ầm ầm!

Thời khắc này, kiếp nạn đã đến...

- Ra tay đi.

Lâm Phàm hô to một tiếng, sau đó ra tay chống lại những kiếp nạn.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 870: Đây Là Hành Động Cao Thượng


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Ha ha, chúng ta vào được rồi.

- Cái thân thể tên Nhân tộc này vực ngoại tà ma chúng ta muốn chắc rồi.

- Thân thể này thật cường hãn nếu chúng ta lấy được nó thì thật tuyệt vời, hơn nữa, ở đây còn đang hình thành thế giới mới, chúng ta cũng có đất đặt chân.

- Chúng bay đâu mau cắn nuốt tất cả đi, tên Nhân tộc này của chúng ta rồi.

Vương giả tà ma điên cuồng hét lên trong lòng, hắn đang phát tiết sự vui vẻ, hắn đợi thời gian dài như vậy, rốt cuộc cũng tìm được một vị cường giả đủ mạnh.

Một ít vương giả tà ma khác đã sớm ký thác vào cơ thể vài tên cường giả, sau đó trà trộn vào những chủng tộc Đại Thiên thế giới, âm mưu ngày sau quật khởi.

Vực ngoại tà ma bọn chúng chỉ cần đoạt được một cỗ thân thể, coi như chí cường giả cũng không cách nào nhận biết được chúng ở trong đó.

- Chờ đã, có gì đó không ổn...

- A! Những thứ này là cái gì?

- Động Thiên tên Nhân tộc này đã xảy ra chuyện gì, sao lại có sức mạnh cuồng bạo như vậy.

- Cứu mạng, ta muốn đi ra ngoài ta không muốn chết ở chỗ này.

Lúc này, trong hư không Động Thiên, sức mạnh cuồng bạo giống như cuồng long bộc phát, khiến đám vực ngoại tà ma đang trong đó giống như giấy dán tường, từng tên từng tên bị đánh thành tro.

- Đây là tình huống gì? Lâm Phàm trợn tròn mắt, tình huống này quả thật nằm ngoài dự liệu của hắn.

Kể cả đám Thượng Cổ Đại Yêu cũng trợn tròn mắt, bọn hắn đã làm xong chuẩn bị ứng đối tai kiếp, nhưng không nghĩ tới một khắc chuẩn bị xuất thủ, dĩ nhiên có một bầy gia hỏa vọt vào, trực tiếp chặn kiếp nạn kinh khủng kia lại.

- Các ngươi nhìn đi đây mới gọi là người tốt nè.

Thời khắc này, Lâm Phàm hô to, cảm giác thế giới này có thật nhiều biến hóa.

Hắn cũng nhận ra những thứ quái quỷ kia chính là vực ngoại tà ma, nhưng những vực ngoại tà ma kia dĩ nhiên không sợ sinh tử, vọt vào Động Thiên hắn.

Mà trong một khắc bọn chúng xông vào đó, thiên địa lại khởi xướng tai kiếp đánh xuống, những vực ngoại tà ma này liền chặn lại toàn bộ các loại chi kiếp, đêr bọn hắn không phải làm gì cũng vượt qua tai kiếp.

- Đây là đại nghĩa.

Lâm Phàm cảm thán.

- Lão ca, không nghĩ tới thế gian lại có vực ngoại tà ma tốt bụng như vậy.

- Nếu bọn chúng đã tốt bụng như vậy, chúng ta có nên giúp bọn chúng hay không?

Một khí linh ngốc nghếch hỏi.

Lâm Phàm khoát tay lạnh nhạt nói.

- Không cần, các ngươi nhìn vẻ mặt bọn chúng là biết, chúng kiên cường, cuồng bạo dường nào, nếu chúng ta xuất thủ sợ sẽ để bọn chúng nghĩ rằng chúng ta đang xem thường bọn chúng đó, chúng ta chỉ cần cẩn thận quan sát là được.

- Đợi đến lúc kết thúc, nếu còn tà ma sót lại, chúng ta đến cảm tạ cũng không muộn.

Hắn thầm cười, nhưng vì biểu diễn sự tôn kính, đành phải cố gắng liều mạng nhịn cười mà thôi.

- Thì ra là vậy, lão ca nói rất đúng, những vực ngoại tà ma này đại nghĩa như vậy, quả thực hiếm thấy.

- Nghe xem, hình như bọn chúng đang phát ra những tiếng gầm gừ thì phải, có thể nhìn ra bọn chúng đang rất kiên cường nha.

- Có những vực ngoại tà ma này hỗ trợ, chúng ta có thể buông lỏng một chút, chúng ta có thể ngồi cắn hạt dưa cố gắng nhìn là được.

Lâm Phàm từ trong Địa Cầu lấy ra một ít hạt dưa, chia cho mỗi người một túi cùng nhau ngồi cắn.

Sau đó, Lâm Phàm cùng với đám khí linh đứng ở đó, mỗi người một chỗ cắn hạt dưa, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn tình huống trong hư không.

Ngàn tỉ vực ngoại tà ma, số lượng đồ sộ bực nào? Phải dùng từ lít nha lít nhít che kín bầu trời mới hợp lý.

Trong hư không Động thiên đen kịt một màu, nhưng trong màu đen ấy, cũng có từng luồng ánh sáng lập loè.

- Cứu mạng với! Ta mau phải rời khỏi nơi này.

- Đây là kiếp nạn, chúng ta căn bản không chống đỡ nổi.

- Tên Nhân tộc này đang ở thời điểm lên cấp Động Thiên mà chúng ta lại xông vào, hình như chúng ta đang chống đỡ tai kiếp này cho hắn cmnr.

- Vương giả đại nhân, nhanh cứu chúng tôi, chúng tôi không chịu nổi nữa.

Vô số vực ngoại tà ma tê tâm liệt phế gầm to, bọn chúng tuy mạnh mẽ nhưng trực tiếp ngăn chặn kiếp nạn bạo phát, chính là sự tình muốn chết mà.

Ngàn tỉ vực ngoại tà ma có thể chống đỡ được bao lâu nữa đây?

Vương giả tà ma gầm thét, sức mạnh mênh mông oanh kích động thiên tinh bích, muốn oanh mở một con đường cho đại quân hắn rời đi, nhưng để cho hắn tuyệt vọng chính là, Động Thiên này đi vào thì dễ dàng nhưng muốnra ngoài vô cùng khó khăn.

- Cố lên!

- Vực ngoại tà ma tốt bụng a, quan điểm của ta đối với các ngươi đã biến hóa cực lớn rồi, phải nói là xoay ngược 180 độ luôn á.

- Các ngươi là người tốt a, thế gian này còn có người tốt như các ngươi thật sự quá ít.

Lâm Phàm ngẩng đầu thổi phồng sự vĩ đại của vực ngoại tà ma lên tận trời, biểu thị sự coi trọng với bọn chúng.

Vương giả tà ma nghe được mấy câu này, suýt chút nữa không thở được.

Hắn hiện giờ đang rất muốn chửi mẹ nó một tiếng thật to.

- Tốt cái em gái ngươi ấy, đkm.

- Thả chúng ta rời đi đi...

Vương giả tà ma rống giận.

- A! Để cho các vị tiếp tục biểu diễn á? đây là việc các ngươi phả làm ư? Ta hiểu được, vậy đa tạ các vị lão ca.

Lâm Phàm giống như không nghe lời vương giả tà ma nói, nhưng làm bộ như đã nghe rõ, hô to một tiếng.

- Trời ạ...

Vương giả tà ma vừa nghe thấy lời ấy, nhất thời bùng nổ.

Thế nhưng lúc này, trong hư không lôi đình lấp loé, địa hỏa, thiên phong giống như không cần tiền, ào ào đập xuống, đập nhóm vực ngoại tà ma không kịp ứng phó, gương mặt mỗi tên đều đau khổ, nhưng không biết làm gì hơn.

Tiếng kêu thảm thiết, tiếng hí, nối liền không dứt vang dội toàn bộ Động Thiên.

- Lão ca hết hạt dưa rồi.

Thượng Cổ Đại Yêu nhìn Lâm Phàm nói, mùi vị của hạt dưa này không tệ chút nào a.

- Ngươi ăn từ từ thôi, nắm một nắm to xong cho vào trong miệng nhai, cả vỏ cũng không nhổ ra, quả thực rất th* t*c biết không.

Lâm Phàm lại đưa ra một túi hạt dưa lớn cho hắn nói.

- Mỹ vị, đồ chơi này quả thật rất ngon nha, vừa nhìn nghĩa cử cao đẹp của vực ngoại tà ma, lại vừa được ăn hạt dưa, cuộc sống như thế thật tốt quá, hí hí.

Thượng Cổ Đại Yêu lên tiếng.

- Đúng đấy, thế gian này người tốt vẫn còn nhiều a.

Đại Phàm Ca chi linh tiếp lời.

- Ai, những vực ngoại tà ma này nếu có thể trở thành lão sư của Học Viện Điện Giật Trị Liệu thì tốt biết bao, như vậy thế gian này sẽ thay đổi thành càng tươi đẹp hơn.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương cảm thán.

Lâm Phàm cũng mấy khi cảm thán, trong mắt lập loè vẻ kính nể.

- Các ngươi nghe đi, khí thế bọn họ hùng tráng biết bao, âm thanh gào thét cũng rất lớn nha.

Lâm Phàm nói rằng.

- Đúng vậy, khí thế bất phàm cho dù không ngừng hi sinh cũng quyết không lùi về sau, loại tinh thần này rất đáng được mọi người chúng ta học tập.

Thượng Cổ Đại Yêu cảm thán tiếp lời.

- Lão ca, bọn họ hình như đang mắng chúng ta thì phải?

Phi Thiên Khí linh nghi ngờ hỏi.

- Bọn họ chửi chúng ta là vì không muốn chúng ta đi lên hỗ trợ đó.

Lâm Phàm đang cắn một hạt dưa trả lời.

- Thì ra là như vậy!

...

Không biết qua bao lâu, nhưng vẻ mặt đám người Lâm Phàm ngày càng nghiêm túc, ngày càng tôn kính nhìn đám vực ngoại tà ma.

Ngàn tỉ tà ma nhưng giờ vẻn vẹn chỉ còn một người.

Động Thiên bắt đầu lên cấp, ranh giới được mở rộng vô hạn, Thiên Địa nguyên khí so với lúc trước càng thêm dày đặc, một đoàn sinh mệnh lực dưỡng dục ra một cái lại một cái sinh linh mới.

Tuy đây chỉ là thời điểm thế giới mới bắt đầu, những nền văn minh trong đó cần có thời gian lắng đọng, nhưng đối với Lâm Phàm, như vậy đã đủ rồi.

Bây giờ Lâm Phàm cũng không cần quan tâm phương thế giới này nữa, bởi vì hắn có việc trọng yếu hơn muốn làm.

Trong hư không vẫn còn sót lại một tên tà ma đang ngây ngốc đứng nơi đó, trong khoảng thời gian ngắn, giống như bị trời tròng, ngây ngẩn cả người.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 871: Hoàn Toàn Hỏng Mất


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Lúc này Vương giả tà ma đang ngây ngốc đứng ở đó, lúc trước, chí khí xung thiên muốn cướp đoạt một cái thân thể mạnh mẽ, nhưng bây giờ, ngay cả một cọng lông của người ta cũng chưa đụng tới, mà đại quân vực ngoại tà ma trong tay mình đã toàn quân bị diệt, giờ chỉ còn sót lại một mình hắn.

- Lão Thiết.

Lâm Phàm cùng rất nhiều khí linh vây quanh Vương giả tà ma gọi nhỏ.

Vương giả tà ma cả kinh, nhất thời gào lên muốn phản kháng.

Nhưng có một bàn tay khoát lên bả vai khiến hắn trong khoảng thời gian ngắn ngây ngẩn cả người, nội tâm đang sa sút của hắn lại càng run rẩy hơn.

- Lão Thiết, không nên kích động, mọi chuyện đã qua rồi, hết thảy đều an toàn rồi.

Hiện tại, Lâm Phàm rất muốn cười ầm lên, hắn sắp không nhịn được nữa, nhưng tình huống bây giờ hắn phải duy trì trấn định, không thể gây tổn thương người ta được.

- Ta…

Nhuôn mặt Vương giả tà ma xấu xí có chút trầm thấp, khiến mọi người có cảm giác như tất cả sự tình phát sinh đều là ngẫu nhiên.

- Đừng nói gì cả, bọn ta hiểu mà, nghĩa cử cao đẹp của các ngươi sẽ không bao giờ bị thế nhân quên mất, ta sẽ cố gắng để mọi người ghi nhớ các ngươi trong lòng.

Lâm Phàm nói.

- Đúng đấy, không nghĩ tới bên trong vực ngoại tà ma dĩ nhiên lại có người có nghĩa cử lớn như ngươi, việc làm của các ngươi thật khiến người ta cảm động, khiến người ta kính nể.

Thượng Cổ Đại Yêu tiếp lời.

- Ai, ngươi là người tốt!

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương cũng cảm thán theo sau.

- Ta…

Vương giả tà ma vừa định mở miệng lần nữa nhưng lời còn chưa kịp nói đã bị Lâm Phàm cắt đứt.

- Ngươi không cần phải nói gì cả, ta biết bây giờ ngươi có rất nhiều lời muốn nói, nhưng lão Thiết à, lần này, các ngươi tổn thất rất nặng nề a, ngàn tỉ tráng sĩ tà ma hy sinh, thề sống chết thủ hộ Động Thiên, để ta rất cảm động, nếu không nhờ các ngươi, Động Thiên đúng là khó có thể thăng cấp thành thế giới được rồi.

Lâm Phàm cắt ngang nói.

- Ta...

- Ta biết ngươi muốn nói gì, ngươi yên tâm, bọn họ sẽ không chết vô ích đâu, ta sẽ luôn ghi nhớ một phần ý chí của bọn hắn và sẽ khiến thế giới này không ngừng trưởng thành...

Lâm Phàm cố nén cười. dùng ngôn từ chính nghĩa nói.

- Câm miệng! Các ngươi có thể để ta nói xong một câu được hay không?

Vương giả tà ma gầm lên, tròng mắt hung tàn kia mà lại có nước mắt.

- Lão Thiết, đừng như vậy, ngươi đừng khóc mà, ngươi là nam tử hán đại trượng phu, ngươi không thể khóc a.

Lâm Phàm nặng nề vỗ vỗ vai hắn.

Thời khắc này, Vương giả tà ma cũng không nhịn được nữa, nước mắt hối hận không ngừng tuôn rơi, ngàn tỉ đại quân tiến vào để chiếm đoạt thân thể người ta, nhưng ngay cả cái lông của đối phương cũng chưa đụng tới, đã phải thay đối phương ngăn cản tai kiếp khởi nguồn.

Bây giờ, đối phương lại dùng những lời lẽ như thế nói với hắn, những lời nói giống như một thanh kiếm sắc bén, hung hăng đâm thủng nội tâm hắn.

Đây mà là Nhân tộc ư? Là súc sinh mới đúng.

- Có thể thả ta rời đi không?

Vương giả tà ma không muốn nói nhiều, hiện tại hắn chỉ muốn rời khỏi nơi đây mà thôi.

Tất cả chí khí hắn đã tan thành mây khói, hắn chỉ muốn tìm một chỗ yên tĩnh cố gắng khóc lóc kể lể một phen.

Lần này bị trọng thương, nếu không có một ngàn tám trăm năm tu dưỡng, căn bản không có cách nào khôi phục.

- Ai, ta thật sự kính nể rồi, người ta làm xong chuyện tốt không đòi hỏi, mà còn vội vã rời đi, tinh thần bực này, chúng ta tự nhận không bằng.

Lâm Phàm lần thứ hai cảm thán.

Xì xì!

Vương giả tà ma trực tiếp phun một ngụm máu, hắn thật sự không chịu nổi những lời nói như vậy nữa.

- Lão Thiết, ngươi làm sao vậy?

Lâm Phàm vội vàng hỏi.

- Không có gì ta chỉ muốn rời đi mà thôi.

Vương giả tà ma rất muốn liều mạng cùng đối phương thế, nhưng bây giờ hắn chỉ còn một mình, còn liều cái rắm.

Chỉ cần giữ được rừng xanh, sợ gì không có củi đốt, Vương giả tà ma muốn lần nữa thành lập đại quân báo thù, vấn đề đầu tiên hắn phải làm chính là giữ được tính mạng của mình đã.

- Tốt, nếu lão Thiết muốn rời đi, ta cũng không miễn cưỡng.

Thời khắc này, thế giới đang tiến vào giai đoạn hình thành, xuất hiện một con đường.

Vương giả tà ma nhìn Lâm Phàm, trong cặp mắt vô thần của hắn ẩn chứa vẻ tuyệt vọng đối với tương lai, sau đó, hắn từ từ hướng về con đường kia rời đi.

Tất cả những gì xảy ra hôm nay thật sự đả kích hắn rất lớn a.

Trong khoảng thời gian ngắn, không cách nào tiếp thu.

Trơ mắt nhìn mình đại quân mình tan thành mây khói, mình lại không có bất kỳ biện pháp nào để cứu bọn họ.

Tai kiếp khởi nguồn kia thật sự kinh khủng, nếu mục tiêu chính của tai kiếp là hắn, sợ rằng hắn cũng không thể sống sót tới bây giờ.

- Lão Thiết, lên đường bình an.

Lâm Phàm vốn muốn giết hắn luôn nhưng sau khi ngẫm lại, không có ý ra tay nữa.

Vương giả tà ma này cũng rất đáng thương nha, đại quân ngàn tỉ mênh mông cuồn cuộn, nói không có liền không có, một chút an ủi cũng không có, khiến hắn rất hụt hẫng, nếu là người bình thường, chỉ sợ đã bị hộc máu tức chết rồi.

Hơn nữa, nếu không có những tên vực ngoại tà ma này, Động Thiên của mình có thể thăng cấp thành thế giới hay không cũng là vấn đề khó nói.

Hiện tại, Động Thiên thăng cấp thành thế giới, công lao của vực ngoại tà ma rất lớn.

Nếu đã như vậy, thả tên Vương giả này đi cũng được, coi như bù đắp phần nào cho hắn.

Vương giả tà ma đi tới con đường kia, sau đó quay đầu nhìn đám người Lâm Phàm, trong con ngươi vô thần kia lóe lên vẻ không biết làm thế nào cho phải.

-Lão Thiết. đi thong thả a.

Lâm Phàm khoát tay nói.

- Lão Thiết, nếu có cơ hội thì đến thăm chúng ta một chút nha.

Thượng Cổ Đại Yêu nói.

- Mong ngươi thuận buồm xuôi gió, hi vọng lần sau ngươi lại tới chỗ chúng ta làm khách.

Đại Phàm Ca chi linh nói rằng.

Phốc!

Thân thể Vương giả tà ma đột nhiên run lên, hắn lấy hai tay ôm ngực chạy đi, vì hắn sợ nếu như mình tiếp tục ở đây, hắn sẽ bị tức chết mất.

- Ta hiểu rồi.

Một khắc khi Vương giả tà ma rời đi, hắn nói ra một câu sau đó đi mất.

Sau khi hắn rời đi, Lâm Phàm không nhịn được nữa, bắt đầu cười lớn.

- Ha ha, buồn cười chết ta rồi, haha vận may này cũng quá lớn rồi.

Lâm Phàm bắt đầu cười lớn, hắn không ngờ tại thời khắc mấu chốt, lại có một đám vực ngoại tà ma đông như châu chấu tràn vào Động Thiên của mình, sau đó trực tiếp ngăn cản tai kiếp khởi nguồn.

Đại quân ngàn tỉ vực ngoại tà ma, một nguồn sức mạnh rất khổng lồ nha, bây giờ lại không minh bạch chết trong Động Thiên hắn, nếu việc này đặt trên bất cứ người nào, cũng không cách nào nhịn được.

Ngẫm lại vẻ mặt lúc đó của Vương giả tà ma, Lâm Phàm lại càng cười ha hả, thật sự quá thê thảm, quá bi thương a.

Thượng Cổ Đại Yêu cùng các khí linh khác cũng cuồng tiếu, cười đến nỗi trứng chim có chút đau.

- Lão ca, xem ra vận khí chúng ta rất tốt nha, tên Vương giả tà ma kia khẳng định có tâm muốn chết rồi.

Thượng Cổ Đại Yêu vừa cười vừa nói.

- Đó là tự nhiên, ngàn tỉ đại quân cũng không phải một số lượng nhỏ, tự dưng vô cớ bị diệt, cho dù nội tâm hắn vô cùng mạnh mẽ cũng không thể chịu nổi loại đả kích như thế.

Lâm Phàm trả lời.

- Vậy chúng ta thật sự thả hắn đi hay sao?

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương hỏi.

Lâm Phàm ngước nhìn hư không, sau đó cười nhạt một tiếng.

- Đúng vậy, chúng ta phải biết cảm ơn người ta chứ, sao đi chém đại công thần như vậy.

Trong đôi mắt Lâm Phàm ẩn chưa vẻ thâm thuý, giống như xem thấu tương lai.

...

Lúc này.

Vương giả tà ma mang nội tâm nặng nề từ thông đạo đi ra.

- Đáng ghét, ghê tởm, thứ hỗn trướng, ta không giết ngươi thề không phải tà ma.

Một khắc đó, Vương giả tà ma tức giận gầm thét.

Hắn không thể tin được đại quân của mình toàn quân bị diệt.

Rống!

Đúng lúc này, một trận tiếng rống giận dữ truyền đến, đồng thời mang theo từng luồng khí tức kinh khủng lao tới.

- Các ngươi nhìn đi, đó là Vương giả tà ma kìa.

- Vương giả tà ma là tên mạnh nhất trong đám tà ma, nếu chém giết được hắn, có rất nhiều chỗ tốt nha.

Nghe được âm thanh này, Vương giả tà ma đột nhiên sững sờ, hắn phát hiện bốn phía xung quanh dĩ nhiên có một đám sinh linh các chủng tộc Đại Thiên đang lăm le vây giết mình.

- Nhân tộc, ta nhất định giết ngươi a...
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 872: Một Chưởng Năm Em


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Động Thiên thăng cấp thành thế giới dẫn đến sự biến hóa về chất cho Lâm Phàm mà.

“Keng, tên gọi Sáng Tạo Chi Chủ.”

“Luyện hóa thế giới (3/1000).”

Đối với cái tên gọi Sáng Tạo Chi Chủ này, Lâm Phàm thật không biết nó có ích lợi gì, nếu cứ luyện hóa thế giới như vậy, cũng thực sự quá buồn chán.

Bây giờ, trong hắn đã hình thành tân thế giới, nên có không ít sinh linh, những sinh linh này đều là sinh linh thông thường, chúng có hình thù kỳ quái, nên không biết thuộc loài nào.

Thế nhưng phải cho thế giới này một cái tên mới được.

- Khởi nguyên.

Hết thảy đều là sự bắt đầu.

Danh tự này cũng khá được, Lâm Phàm khoái trá dùng cái tên nay đặt cho tân thế giới.

Mặc dù thực lực bây giờ của Lâm Phàm chỉ là cảnh sơ kỳ, nhưng hắn có thể nghiền ép tất cả những tên Viễn Cổ cảnh trung kỳ khác, coi như hậu kỳ, hắn cũng có thể trấn áp chúng bằng thực lực.

Nhưng cường giả Viễn Cổ cảnh đại viên mãn có chút khó nói, nhưng nếu như hắn đụng phải mấy tên ngu xuẩn giống như Kiếm Tổ, hắn có thể một đường đẩy qua.

Theo Lâm Phàm, chuyện này rất ít có khả năng bởi vì những người luyện kiếm tới mức luyện mình ngu đi giống như Kiếm Tổ cũng không có mấy tên a.

Sau một tháng.

Lâm Phàm đi lung tung không có mục đích, du đãng trong hư không, gặp mấy lần truy sát nhưng hắn đều vượt qua.

Mấu chí cường giả kia đã ghi tạc Lâm Phàm vào trong lòng rồi, phần lớn thần vật đều bị Lâm Phàm thu lấy, hiện tại, hắn chính là mục tiêu phải giết của những tên chí cường giả kia.

Còn Thủy Hỏa Đại Đế và Tử Vong Ma Thần đi nơi nào, Lâm Phàm đúng không rõ lắm.

Lúc thần vật xuất thế, hai nàng cũng không có ở hiện trường, việc này đúng có chút kỳ lạ.

Chẳng lẽ thế gian này còn có cái gì trọng yếu hơn thần vật hay sao.

Đúng lúc này. thiên địa phương xa có dị biến khiến Lâm Phàm chú ý.

Tứ phương có lôi đình lấp loé, giống như có ai đang sử dụng đại chiêu.

Trong đó, còn có mấy cỗ hơi thở rất mạnh, những cỗ hơi thở không phải bình thường, nhưng theo Lâm Phàm, chúng cũng không đáng nhắc tới.

- Các ngươi có ý gì? Nam Vô Thánh Đế ta cùng các ngươi không thù không oán, sao các ngươi lại muốn truy sát bản Đế.

Một người đàn ông bị năm bóng người vây ở giữa, khiến hắn không cách nào đột phá.

Trong thời gian mấy năm này, Nam Vô Thánh Đế tu luyện đến cảnh giới Chí Tôn sơ kỳ, những thứ này đều dựa vào việc vạn giới dung hợp, nên hắn mới tiến nhanh như vậy, nếu không phải vạn giới dung hợp khiến ý chí thiên địa tăng cường, hắn muốn tiến một bước đến cảnh giới mới, quả thực khó càng thêm khó.

Thực lực bản thân hắn rất mạnh, nếu hắn muốn đoạt mấy cái Vĩnh Hằng Chi Vị đang phân tán khắp nơi kia là chuyện vô cùng dễ dàng.

Ngũ Thiên đạo tặc.

Mấy năm qua, uy danh này rất nổi danh trong giới đạo tặc, thực lực tự thân những người này vô cùng cường hãn, không phải bọn đạo tặc bình thường có thể so sánh, mấy người này khiến Nam Vô Thánh Đế cũng có cảm giác vướng chân vướng tay, những người này liên thủ suýt chút nữa đã muốn cái mạng già của hắn.

Trong số những người vây giết hắn, có một cô gái toàn thân tản ra sát ý nồng nặc, cô nàng này có đôi mắt vô cùng âm trầm, nhìn chằm chằm Nam Vô Thánh Đế nói.

- Mấy chí cường giả cùng phát ra nhiệm vụ, chỉ cần chém giết Nhân tộc có thể nhận được phần thưởng vô cùng phong phú, tuy ngươi và chúng ta không thù không oán, nhưng chúng ta cũng chỉ có thể làm vậy, muốn trách thì trách ngươi quá đáng tiền thôi.

Sắc mặt Nam Vô Thánh Đế cực kỳ khó coi, chuyện này là cái quái gì, nhất định mình bị hiểu lầm rồi, thật sự bi ai mà.

Sau khi vạn giới dung hợp, hắn đã bắt đầu bế quan, ai mà ngờ, khi vừa đi ra, bởi vì bản thân là Nhân tộc nên bị năm người này truy sát.

Hơn nữa, năm tên này có thực lực tương đương với mình, nên càng khó đối phó, đặc biệt là bọn họ có thuật hợp kích, không phải người bình thường có thể chống đỡ, nếu không phải bản thân hắn có một bảo bối, sợ rằng đã sớm chết trong tay bọn họ rồi.

Thời điểm vạn giới chưa dung hợp, hắn làm gì biết những cường giả này, cũng không biết sau khi vạn giới dung hợp, những người này từ đâu nhô ra.

Trong chớp mắt, xuất hiện vô số cường giả, hơn nữa có thực lực cũng không yếu hơn hắn bao nhiêu.

- Phí lời với hắnlàm gì? Mau lấy thủ cấp của hắn đi, chúng ta còn phải về lãnh thưởng.

Một tên đạo tặc dữ tợn gầm thét, trên mặt hắn có một vết sẹo dài từ đỉnh đầu kéo tới tận cổ. nhìn rất hung giữ, nhìn vết sẹo này có cảm giác, hắn từng bị người khác bổ một đao vào đầu, nhưng may mắn né được một chút.

Nam Vô Thánh Đế cảnh giác nhìn năm người này, đầu óc quay cuồng vận chuyển, suy nghĩ biện pháp rời đi.

- Ai u, đây không phải tiểu Nam à? Sao ngươi lại thảm như vậy, bị người ta đuổi giết nữa.

Lúc này, Lâm Phàm từ trong hư không đi ra, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.

Sắc mặt năm tên đạo tặc đồng loạt biến đổi cùng nhìn về một phía trong hư không.

Giờ khắc này, Nam Vô Thánh Đế cũng cả kinh, nhưng sau khi nhìn qua người vừa đến, lại thở phào nhẹ nhõm.

- Là tiểu tử ngươi à.

Thời điểm nhìn người tới là Lâm Phàm, Nam Vô Thánh Đế thở phào một hơi, may quá, người giúp đỡ rốt cuộc đã tới, nhưng tiểu tử này vừa gọi mình là cái gì nhỉ?

- Tiểu Nam?

Ta * mẹ nó, từ khi nào mà tiểu tử này lại bá đạo như vậy, dám kêu mình là tiểu Nam.

- Tiểu Nam, ngươi, thái độ gì đây, ta không phải tiểu tử này tiểu tử nọ, nên xin ngươi gọi ta là Nhân tộc Đại Đế.

Lâm Phàm bất mãn nói.

- Lại thêm một tên Nhân tộc.

Năm tên đạo tặc nhìn Lâm Phàm, từng tên từng tên đều lộ ra nụ cười âm trầm.

- Không nghĩ tới vận khí chúng ta tốt như vậy, chỉ một lần đi, đã gặp được hai tên Nhân tộc, sau khi chém giết bọn ngươi, phần thưởng của chúng ta sẽ dị thường phong phú.

- Các ngươi là ai?

Lâm Phàm hỏi.

- Tiểu tử, ngươi phải cẩn thận đó, mấy tên này đều là cao thủ Chí Tôn Cảnh, truy thiên tặc, sát thiên tặc, trảm thiên tặc, động thiên tặc, yêu thiên tặc.

Năm tên đạo tắc đầu ưỡn thẳng người giống như rất tự hào với uy danh của mình, cảm giác rất thỏa mãn, đặc biệt sau khi nhìn thấy dáng dấp tên Nhân tộc kia, bọn họ cảm thấy rất đúng.

Sợ hãi!

- Trời ạ, ông trời với các ngươi có cừu oán hay sao, một cái là đuổi, một cái là giết, một cái là chém, một cái là chấn động, còn một cái là yêu, cái này cần có bao nhiêu cừu hận thì mới đặt ra những danh tự không êm tai này.

- Hỗn láo.

Truy thiên tặc nhất thời nổi giận, nàng không ngờ tên Nhân tộc này hỗn láo như vậy.

- Tiểu tử, chúng ta cùng liên thủ.

Nam Vô Thánh Đế không biết thực lực Lâm Phàm bây giờ ra sao, nhưng khẳng định hắn cũng không yếu chút nào. Nếu hai người liên thủ, sẽ có cơ hội rất lớn đột phá ra ngoài.

- Ta từ chối, bởi vì ngươi gọi tên ta như vậy, ta rất không thích, nếu như ngươi kêu ta là Đại Đế thì ta sẽ giúp ngươi, bằng không ngươi tự nghĩ biện pháp đi.

Lâm Phàm nhún nhún vai nói.

- Con mẹ nó, chuyện gì đây hả?

Nam Vô Thánh Đế không nghĩ tới vào lúc này rồi mà tiểu tử kia còn lưu ý danh xưng như vậy, trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng hết chỗ nói.

- Tiểu tử, bây giờ không phải thời điểm đùa nghịch đâu.

Nam Vô Thánh Đế vội vàng hô.

-Tiểu Nam hẹn gặp lại nha.

Lâm Phàm cũng không quay đầu, mà chuẩn bị rời đi.

- Hừ, muốn tới thì tới muốn đi thì đi, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy.

Truy thiên tặc chợt quát một tiếng, phát ra một đạo cương khí trực tiếp chém nứt hư không.

Nhưng để bọn họ kinh ngạc là, Lâm Phàm cũng không tránh né mà là dùng thân thể ngạnh kháng một chiêu kia, sau đó có chút không vui nói.

- Các ngươi cẩn thận một chút, ta mà ra tay là tất cả các ngươi đều phải chết đó, tiểu Nam suy tính thế nào rồi, nếu không được, thì ta đi đây, ngươi ở lại từ từ chơi với bọn hắn nhé.

Giờ khắc này, trong lòng Nam Vô Thánh Đế vô cùng kinh hãi, bởi vì hắn biết thực lực Truy thiên tặc rất mạnh, một đạo cương khí vừa rồi kia ẩn chứa sức mạnh không gì không xuyên thủng, coi như là hắn, cũng không thể không né tránh.

Nhưng sao hắn có thể nghĩ tới, tiểu tử này dĩ nhiên dựa vào thân thể cứng rắn tiếp một chiêu, tên này quả thực quá b**n th**.

- Nhân tộc Đại Đế chúng ta liên thủ đi.

Nam Vô Thánh Đế bó tay với cái thằng tích tự kỷ như Lâm Phàm rồi, chỉ có thể thay đổi cách xưng hô.

- Ừm, cái này còn tạm được.

Lâm Phàm cười nói.

- Tốt, ngươi phụ trách hai tên chúng ta không thể đánh lâu, phải nghĩ biện pháp phá vòng vây rời đi.

Nam Vô Thánh Đế rít gào một tiếng, trên song chưởng có ánh sáng toả ra, đang dồn lực cho đòn tấn công cửa mình.

- Ai, mới có năm tên đạo tặc đã bức ngươi đến mức độ này rồi, ta thấy ngươi cũng đủ khổ rồi đó, ở yên đó xem ta đi.

Lâm Phàm lắc lắc đầu, vừa sải bước ra, trực tiếp vung một cái tát.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

...

Năm tên đạo tặc ngay cả một cơ hội phản ứng cũng không có, thân thể đột nhiên nổ tung, một chưởng đập chết năm tên, thật sự quá đơn giản.

- Chuyện này...

Nam Vô Thánh Đế nhất thời trợn mắt ngoác mồm, giống như thấy quỷ...
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 873: Trà Trộn Vào Các Chủng Tộc Đại Thiên Thế Giới


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Ngươi... Ngươi.

Nam Vô Thánh Đế nhất thời á khẩu, không nói được lời nào, tình cảnh trước mắt thật sự quá kh*ng b* rồi, thực lực Ngũ Thiên Đạo Tặc không yếu chút nào, nếu không phải như vậy, bọn chúng không có khả năng bức mình đến trình độ này, nhưng sao hắn có thể nghĩ đến, tên Lâm Phàm này chỉ vẻn vẹn tung ra một cái tát, đã đập chết toàn bộ đám kia.

Thật sự quá kinh khủng!

Mấy tên Chí Tôn Cảnh cặn bã này khiến Lâm Phàm rất lười động thủ, trước tiên không nói không tới việc có cảm xúc mãnh liệt hay không, mà kinh nghiệm ều không có bao nhiêu, việc này giống như b*p ch*t một con kiến mà thôi.

“Keng, thu được Mặt Nạ Thiên Biến.”

Sau khi chém giết Ngũ Thiên Đạo Tặc, chỗ bọn chúng có rơi ra một cái mặt nạ, cái này khiến Lâm Phàm có chút tò mò.

“Thiên Biến Mặt Nạ: có thể tùy ý biến thành bất cứ sinh linh nào trong đại thiên thế giới.”

- Đồ chơi này không biết dùng làm gì nhỉ.

Lúc mới đầu, Lâm Phàm tưởng là vật gì tốt, nhưng sau khi hệ thống kiểm tra công năng của nó, hắn chẳng thấy nó có tác dụng chó gì.

- Sao giờ ngươi lại mạnh như vậy?

Nam Vô Thánh Đế kinh ngạc thốt lên một tiếng, hắn có cảm giác không tin được chuyện vừa xảy ra, mấy năm trước hắn có gặp Lâm Phàm một lần, khi đó Nam Vô Thánh Đế thừa nhận thực lực đối phương mạnh mẽ hơn mình nhưng cũng không có cường đại đến mức kinh khủng như hiện tại nha.

- Không phải ta mạnh mà ngươi bây giờ quá yếu.

Lâm Phàm đả kích hắn một phen.

Nam Vô Thánh Đế im lặng nhìn Lâm Phàm.

- Được được! Tiểu tử ngươi hiện tại rất trâu bò, nhưng mấy chủng tộc Đại Thiên kia ăn hỏa dược hay sao mà đi truy sát bản Đế?

Bản Đế đàng hoàng chưa bao giờ gây chuyện thị phi, tại sao lại bị người truy sát?

Lâm Phàm nhún nhún vai nói.

- Cái này ta cũng chịu, ngươi không gây chuyện thị phi không có nghĩa là người khác không gây chuyện thị phi nha.

- Lúc trước, thần vật giáng lâm, ta đã cướp đoạt rất nhiều thần vật trước mắt vô số chí cường giả đó thôi.

Nam Vô Thánh Đế nghe Lâm Phàm nói lời này, nhất thời bùng nổ.

- Ngươi nói cái gì? Hoá ra chính ngươi gây ra họa sao?

Nam Vô Thánh Đế nghĩ mãi không thông, Nhân tộc bọn họ ở Cổ Thánh Giới vốn rất ít ỏi, cũng không làm ra cái sự tình gì để người người oán trách, nhưng không biết làm sao tự nhiên lại bị người theo dõi?

Bây giờ nghe Lâm Phàm nói thế, hắn đã rõ mọi chuyện, tất cả những thứ này đều là hoạ do tiểu tử này gây ra.

- Ngươi không muốn sống nữa à, ngươi lại vậy mà dám cướp đồ dưới mắt mấy tên chí cường giả kia, chẳng trách hiện tại mấy tên chí cường giả kia đều đuổi giết Nhân tộc, hóa ra do tiểu tử ngươi gây ra họa.

Nam Vô Thánh Đế hô lớn.

Nam Vô Thánh Đế đột nhiên phát hiện tiểu tử này nhất định là tên chuyên gây hoạ, hơn nữa, còn chuyên gây ra sự tình không giống người bình thường.

Mặc dù hắn không cùng chí cường giả tiếp xúc, nhưng hắn biết, bọn họ rất kinh khủng, hiện giờ thời đại đã thay đổi rồi, thay đổi tới mức có chút kinh khủng.

Sau khi vạn giới dung hợp, không biết từ nơi nào nhô ra nhiều cường giả như vậy.

Bọn họ giống như những thiên kiêu chi tử bị giam hãm đã lâu, nay mở được cầm cố, nên nhất phi trùng thiên, tu vi xoạt xoạt tăng cao.

Thần Thiên Vị mười tầng Vĩnh Hằng Thần Vị tính là cái gì?

Coi như Chí Tôn Cảnh cũng không phải giới hạn cuối cùng.

Nam Vô Thánh Đế thấy áp lực bây giờ rất lớn, giang sơn đời nào cũng có tài tử xuất hiện tỏa sáng mấy trăm năm, có lúc Nam Vô Thánh Đế cảm giác mình già rồi nên không theo kịp thời đại nữa.

- Sợ cái gì? Chẳng qua chỉ là mấy tên chí cường giả thôi, có gì mà phải sợ! Chí cường giả bị bản Đế chém giết cũng đã có bốn vị.

Lâm Phàm không thèm để ý phản bác.

Mình bị truy sát nhiều nên đã quen rồi, còn có cái gì phải sợ?

Binh tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn, nếu không phục thì đánh, xem ai sợ ai?

- Ngươi...

Nam Vô Thánh Đế không muốn nói nhiều nữa, hắn cảm giác tiểu tử này đã điên rồi, dĩ nhiên nói mình có thể chém giết chí cường giả, lời này nói ra có quỷ mới tin.

Chẳng qua bây giờ gặp nhau, hắn cũng muốn thương lượng một chút để tiện cho tính toán sau này.

- Tình huống bây giờ không tốt lắm, bản Đế cho rằng chúng ta không nên phân tán, vẫn nên đi cùng nhau thì tốt hơn.

Nam Vô Thánh Đế nói.

- Đừng, ta không quen, nếu không thì lão đi tìm Nữ Đế đi.

Lâm Phàm nói.

- Nữ Đế? Nữ Đế bây giờ đang ở đâu?

Hiện tại Nam Vô Thánh Đế rất cần tìm đồng bọn, bởi vì thời điểm hiện tại quá khó khăn, không tìm đồng bọn thì thật khó lăn lộn trong thời đại này.

- Không rõ lắm, nhưng chắc hẳnlà nàng đang đi tìm cơ duyên của mình rồi, nói không chừng tu vi bây giờ của Nữ Đế đã cường hãn hơn ngươi rất nhiều cũng không ngoa.

Lần trước cùng Nữ Đế gặp mặt xong, Lâm Phàm cũng muốn an bài nàng trong Huyền Hoàng Giới, nhưng Nữ Đế cho rằng như vậy không được, vì nàng muốn ra ngoài tìm cơ duyên của mình để tăng lên thực lực.

Đối với sự tình như thế, Lâm Phàm tự nhiên không từ chối, bởi vì thế giới này bây giờ đã khác, nếu không bon chen trong đó, sau cùng chỉ có một con đường chết.

Nam Vô Thánh Đế trầm mặc, bản thân hắn là Đại Đế, tự nhiên có ngạo khí, vì vậy hắn sẽ không ngồi chờ chết.

Nhưng đúng lúc này, lông mày Lâm Phàm ngưng lại, nói nhỏ với hắn.

- Có người đang đến, chúng ta trốn trước rồi nói.

Lâm Phàm và Nam Vô Thánh Đế vừa trốn vào hư không vô tận, một đám sinh linh từ xa xuất hiện.

- Ngũ Thiên Đạo Tặc truyền đến tin tức nói đã tìm được một tên Nhân tộc. nhưng giờ người đi nơi nào rồi?

- Không biết, chúng ta thử đi tới phía trước nhìn một chút.

- Được.

...

- Xem ra chúng ta thật sự bị truy nã rồi, e rằng cuộc sống sau này không được dễ dàng nữa.

Lâm Phàm nói.

- Đây là tự nhiên, ngươi cướp giật nhiều đồ trong tay cường giả như vậy, bọn họ sao có thể bỏ qua cho ngươi.

- Bây giờ ngươi định làm như thế nào?

Lâm Phàm bắt đầu nghĩ biện pháp, hình dáng bọn họ như vậy thật sự không tốt khi làm việc cho lắm.

- Ta chuẩn bị đi tới vùng cực tây, bởi vì sau khi vạn giới dung hợp, xuất hiện vô số bí cảnh, nên ta chuẩn bị đi nơi đó xông sáo một phen, nói không chừng ở nơi đó ta có thể gặp được cơ duyên của mình.

Nam Vô Thánh Đế trả lời.

- Được, vậy chúng ta chia tay ở đây, nhưng ta không hi vọng nghe được tin tức ngươi bị ai đó chém giết đâu nhé.

Lâm Phàm cười nói.

- Nói bậy rồi, làm sao bản Đế có thể bị người chém giết cơ chứ? Hẹn gặp lại.

Nam Vô Thánh Đế ha ha cười một tiếng, sau đó ẩn giấu hơi thở rồi trốn vào hư không, bay đi về phương xa.

- Ai, hiện tại tình huống có chút không ổn rồi.

Lâm Phàm rơi vào trầm tư. trong khoảng thời gian ngắn. hắn thật không nghĩ ra biện pháp gì tốt.

Lúc này. Lâm Phàm mới cúi xuống nhìn Thiên Biến Mặt Nạ trong tay, sau đó lại ngẩng đầu nhìn phương hướng trước đó mấy sinh linh kia rời đi, làm hắn rơi vào trầm tư.

Đột nhiên, mắt Lâm Phàm sáng lên, sau đó khóe miệng lộ vẻ tươi cười.

- Có biện pháp rồi.

...

- Sư huynh, những tên Nhân tộc kia quả thật muốn chết mà, ngay cả lão tổ mà chúng cũng dám đắc tội.

Một nam tử mặc y phục hoa lệ, sắc mặt âm trầm nói.

- Sư đệ, bất kể nói thế nào, Nhân tộc cũng đã từng có trợ giúp rất lớn đối với các chủng tộc Đại Thiên ta, chẳng qua hiện nay, họ đắc tội với lão tổ nên cũng gieo gió gặt bão mà thôi, chỉ cần gặp được thi bắt hắn lại, sau đó trở về báo cáo kết quả là xong.

Nam tử trên người mặc trường y màu xanh, có chút tiếc hận, nhưng sau đó vẻ mặt hắn biến đổi, vì hắn nghĩ tới việc bắt được tên Nhân tộc kia có thể được lão tổ ngợi khen.

Thời điểm Cổ Thánh Giới còn bị Cổ Tộc nắm trong tay, bọn họ tự nhiên có nghe đồn về Nhân tộc Đại Đế, nhưng với tình hình hiện nay, hắn lại có thể thế nào.

Lão tổ bọn họ đã trở về, khai tông lập phái, thực lực tăng nhanh như gió, coi như Cổ Tộc, bọn họ cũng không còn sợ chút nào.

Bây giờ, lão tổ các tộc ra lệnh, bất kể là ai, chỉ cần bắt được Nhân tộc đại Đế về, đều có có trọng thưởng.

Bởi vậy, hiện tại sinh linh các tộc chỉ có một hy vọng duy nhất, gặp và bắt Lâm Phàm lại.

Không cần biết có phải Nhân tộc Đại Đế hay không, chỉ cần là Nhân tộc, sau khi bắt được đều có được phần thưởng giá trị.

Chuyện này là một sự kiện phấn chấn lòng người với tất cả sinh linh mà.

Nhưng bây giờ Nhân tộc quá ít ỏi, muốn gặp một người quả thực khó càng thêm khó.

Bọn họ cũng biết về sự tồn tại của Nữ Đế và Nam Vô Thánh Đế. Nhưng không biết bọn họ bây giờ đang ở nơi nào.

- Sư huynh, ngươi nhìn phía trước xem, hình như có một đội Cổ Tộc thì phải, chúng ta đi làm thịt bọn họ đi.

Lúc này, trong hư không có một đội quân Cổ Tộc đang bay rất nhanh ở phía trước.

- Tốt, không tìm được Nhân tộc, vậy chém giết mấy tên Cổ Tộc kia đi, tiện thể cướp một vài thứ của chúng cũng được.

- Trước đây Cổ Tộc ức h**p chúng ta nhiều như vậy, hiện tại cũng là lúc chúng ta báo thù rồi.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 874: Lẫn Vào Lôi Tông


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Địa vị, bây giờ Cổ Tộc có chút lung la,y không còn được như lúc trước, nắm trong tay toàn bộ Cổ Thánh Giới nữa, bởi vì từ khi lão tổ các tộc tỉnh lại, bọn họ đã khai tông lập phái, khiến thực lực chủng tộc tăng lên toàn diện, nên bọn chúng không còn ức h**p được ai nữa.

Mặc dù Cổ Tộc có ba ngàn Ma Thần thế nhưng các chủng tộc đại thiên cũng có thực lực tương đương, cho nên chúng không thể làm gì được.

...

Lâm Phàm ẩn giấu trong hư không, phát hiện những sinh linh Lôi tộc này dĩ nhiên có quan hệ cùng Cổ Tộc.

Bản thể những sinh linh Lôi tộc này chính là lôi đình, nên chúng nắm trong tay sức mạnh của sấm sét.

Trong đám Lôi tộc kia, có một tên đầu lĩnh thực lực vô cùng hung mãnh, vậy mà đạt cảnh giới Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị, xem ra bên trong Lôi tộc, hắn có địa vị không thấp.

Thủ đoạn của mấy tên chí cường giả kia quả nhiên lợi hại vô cùng, trong thời gian mấy năm ngắn ngủi, bọn họ đã tăng cảnh giới cho những chủng tộc từng rất yếu đuối đến cỡ này.

Những lão tổ này là chỗ dựa vững chắc cho bọn họ, đâu giống như Nam Vô Thánh Đế không có chỗ dựa nào, chỉ có thể dựa vào cố gắng của bản thân, trong thời gian mấy năm, đã tăng tu vi lên tới mức độ đó, quả thật không tệ chút nào.

- Lôi Minh, ngươi dám giết ta?

Tên Cổ Tộc giằng co cùng Lôi Minh, cả người cháy đen, trên thân thể vẫn còn lưu lại một tia sức mạnh của sấm sét, hiển nhiên rơi vào hạ phong.

- Ha ha, sao mà ta không dám giết ngươi chứ, Cổ Tộc đã từng ức h**p chúng ta như thế nào, ta vẫn còn nhớ rất rõ, bây giờ, lão tổ chúng ta cũng đã trở về, nên đây là lúc chúng ta vươn mình g**t ch*t các ngươi, mà việc giết các ngươi cũng chỉ dễ như ăn cháo mà thôi.

Lôi Minh là một tên đệ tử có chút địa vị bên trong Lôi Tông, nên có chút bản lĩnh.

Bên trong Lôi Tông, đệ tử có tu vi đạt đến Thần Thiên Vị tầng mười không ít, coi như là cường giả Chí Tôn Cảnh cũng có rất nhiều.

Đối với Lôi Minh, hắn luôn mong có một ngày hắn đạt được truyền thừa từ bên trong những bí cảnh kia, để hắn có thể tấn thăng đến Chí Tôn Cảnh hoặc được lão tổ ngợi khen, sau đó lão tổ tự mình quán đỉnh giúp hắn nâng cao tu vi.

Tên Cổ Tộc kia biết mình không phải đối thủ Lôi Minh, không chút do dự bỏ chạy.

- Khà khà muốn chạy ư, ngươi có thể chạy được không.

Lôi Minh cười lạnh một tiếng, thân thể hóa thành một đạo lôi đình, tiến vào hư không.

- Cơ hội tới rồi!

Nguyên bản Lâm Phàm còn đang suy nghĩ xem nên làm gì mới được, thì hắn thấy Lôi Minh trực tiếp rời khỏi đội hình, chuyện này để Lâm Phàm tươi cười hẳn lên. sau đó hắn lén lén lút lút tiếp cận phía sau thân thể Lôi Minh.

...

- Lôi tộc các ngươi sẽ không được chết tử tế.

- Ngươi nói nhiều quá đấy.

Xoạt xoạt!

Lôi Minh dùng một tay nắm chặt lấy đầu tên Cổ Tộc kia, sau đó khẽ dùng sức bóp nát.

- Tốt lắm, không ngờ tên này cũng có một cái Đạo khí và một chút đan dược, sau khi trở về đưa cho các sư muội dùng cũng rất tốt.

Lôi Minh khá hài lòng với chiến lợi phẩm của mình.

- Đúng đấy, bản Đế cũng có cảm giác rất tốt nha.

Lúc này, Lâm Phàm giống như U Linh phiêu phù phía sau Lôi Minh lên tiếng.

Lôi Minh kinh hãi biến sắc, vừa định phản kích, trong chớp mắt đó đã bị Lâm Phàm lôi vào Động Thiên.

- Ngươi là ai, ngươi đang làm gì ta thế?

Lôi Minh nhìn thấy nơi này, không biết mình ở đâu, trong khoảng thời gian ngắn, cũng sợ cuống cả lên.

- Ngươi là Nhân tộc Đại Đế.

Lôi Minh nhìn thấy Lâm Phàm, vẻ mặt đột nhiên biến đổi, sau đó giống như nghĩ tới điều gì, nên lộ ra nụ cười mừng như điên.

- Nhân tộc Đại Đế tại sao ngài lại ở chỗ này? Trên dưới Lôi tộc đối với người vô cùng sùng bái.

Bây giờ Lôi Minh như thay đổi thành một người khác vậy, thái độ hắn tốt khủng khiếp, giống như Lâm Phàm chính là đại anh hùng trong lòng hắn vậy.

Nếu như Lâm Phàm không biết tình huống hiện tại của những chủng tộc kia, hắn có thể bị cái tên này gạt rồi.

- Đại Độ Hóa Phật Quang.

Lâm Phàm hơi nhấc ngón tay, lập tức có một đạo phật quang bao phủ Lôi Minh, đối với những thứ cặn bã này, không cần nói nhiều, chỉ cần độ hóa chúng là được.

Hiện tại, Lâm Phàm dự định trà trộn vào Lôi Tông để che giấu thân phận Nhân tộc của mình.

Nếu như may mắn chém giết được Lôi tổ, thì chính là kiếm lời to rồi.

Muốn gây sự với bản Đế thì bản Đế sẽ chủ động xuất kích, cố gắng chơi với các ngươi một chút.

Lâm Phàm mang Thiên Biến Mặt Nạ lên, khuôn mặt hắn phát sinh biến hóa thay đổi thành diện mạo giống hệt Lôi Minh, đồng thời, cái mặt nạ này cũng giúp hắn thay đổi khí tức tự thân giống với khí tức Lôi Minh.

Coi như chí cường giả đứng trước mặt cũng tuyệt đối không phân biệt được.

- Tiểu tử này cũng biết không ít công pháp a.

Vì không muốn mình lộ ra thần thông, nên Lâm Phàm trực tiếp cướp đoạt toàn bộ thần thông phù văn của Lôi Minh, đầu nhập vào trong cơ thể mình.

Những võ đạo thần thông này cũng rất bình thường, không tính là võ đạo lợi hại gì

“Keng, học được Dương Lôi Chưởng.”

“Keng, học được Lôi Đình Thân Pháp.”

...

Lâm Phàm từ trong Động Thiên đi ra, nhìn y phục của mình một chút, thấy không có vấn đề gì, hắn mới yên tâm, bây giờ mình chính là Lôi Minh.

- Khà khà, Lôi tộc lão tổ ngươi là cái quái gì mà cũng muốn đối nghịch cùng bản Đế, nếu đã vậy, bản Đế sẽ từ từ chơi với các ngươi a.

Giờ này, Lôi tộc đã khiến Lâm Phàm triệt để thất vọng, hắn thật tâm thật ý giúp Lôi tộc chống lại Cổ Tộc, nhưng bây giờ, bọn chúng lại cắn ngược Lâm Phàm, chỗ dựa của chúng vừa trở về. chúng lập tức vỗ mông không thèm biết Lâm Phàm là ai, điều này đã làm tổn thương Lâm Phàm.

- Sư huynh, cái tên Cổ Tộc kia chết rồi sao?

Sau khi Làm Lâm Phàm trở về, mấy tên đệ tử Lôi Tông khác cũng đã chém giết toàn bộ nhóm Cổ Tộc kia.

- Ừm, chỉ là một Cổ Tộc nho nhỏ, bây giờ đã không tìm được hình bóng tên Nhân tộc kia, nên chúng đi về trước vậy.

Lâm Phàm nói rằng.

Sau đó, đám người Lâm Phàm bay đi về phía Lôi Tông.

Khi vừa đến địa bàn Lôi Tông, Lâm Phàm cũng bị tình cảnh trước mắt làm kinh sợ.

Phía trước, một đạo lôi đình khổng lồ từ trên trời giáng xuống, trong đạo lôi đình đó lại xuất hiện một toà kiến trúc vô cùng rộng lớn, ẩn chứa khí tức phi phàm.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Lâm Phàm khó có thể tin được điều này, vậy mà lại có người có thể khai tông lập phái trong sấm sét.

Nhưng kh ngẫm lại thực lực của Lôi tổ, hắn cũng bình thường trở lại.

Chí cường giả không gì không làm được, chỉ là giam giữ vĩnh viễn một đạo lôi đình cũng không có gì to tát, hiển nhiên việc này đơn giản như uống nước mà thôi.

Sau khi Lâm Phàm bước vào đạo lôi đình này, có một đạo sức mạnh sấm sét nhỏ bé tiến vào cơ thể hắn, giống như đang đo lường kiểm tra xem người đến có phải là người Lôi tộc hay không.

Chuyện này không ảnh hưởng gì đến Lâm Phàm cả, coi như chí cường giả đứng trước mặt hắn cũng sẽ không nhìn ra, hắn có gì không thích hợp cả.

Chỉ bằng đạo lôi đình này lại càng không thể phát hiện được cái gì.

Khi Lâm Phàm vừa mới rơi xuống đất, một đạo thanh âm không hòa hài truyền đến.

- Lôi sư đệ tay không mà về, xem ra không tìm được tên Nhân tộc kia rồi.

- Không phải sư huynh đã nói với ngươi rồi sao, Nhân tộc này rất khó tìm, chỉ bằng ngươi sao có khả năng tìm được.

Lời nói này là của một thanh niên. trên đầu có khắc dấu ấn tia chớp, lời nói hắn rất lạnh nhạt, bao hàm ngữ khí khinh thường.

Đi theo sau thanh niên này, còn có mấy tên đệ tử khác, đang vây xung quanh nam tử này.

Từ trong trí nhớ của Lôi Minh, Lâm Phàm biết nam tử trước mắt này là ai.

Hắn tên là Lôi Vạn Sơn, thực lực cao hơn Lôi Minh hơi một bậc, địa vị cũng cao hơn Lôi minh một chút, nhưng hắn một mực muốn cùng Lôi Minh tranh đoạt thế lực.

Sau khi lão tổ trở về sáng lập Lôi Tông, trong tông môn tự nhiên cũng có phân chia thế lực.

- Làm sao, chẳng lẽ Lôi Vạn Sơn ngươi bắt được Nhân tộc à?

Lâm Phàm khinh thường nói.

Mấy tên đệ tử vây xung quanh biết hai người này lại chuẩn bị đấu khẩu rồi.

Bọn họ tự nhiên biết Lôi Minh sư huynh và Lôi Vạn Sơn sư huynh không hợp, nên thường xuyên đấu khẩu với nhau.

Nhưng bọn họ không ngờ Lôi Minh sư huynh lại phản bác Lôi Vạn Sơn sư huynh.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 875: Quá Bá Đạo


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Lúc này, Lôi Vạn Sơn cũng sững sờ, hắn không ngờ Lôi Minh lại dám trả lời hắn, điều này Lôi Vạn Sơn không nghĩ tới.

Lôi Vạn Sơn vẫn thường mỉa mai Lôi Minh, nhưng Lôi Minh nhịn rất giỏi, mỗi một lần như thế, hắn đều không chú ý, nhưng hôm nay hắn dám cãi lại, để Lôi Vạn Sơn kinh ngạc.

Những đệ tử sau lưng Lâm Phàm kia lúc này cũng sững sờ, bọn họ phát hiện hôm nay Lôi Minh sư huynh có gì đó không giống thường ngày, thái độ thật giống như đã thay đổi, cứng rắn hơn trước rất nhiều.

- Lôi Minh, xem ra ngươi muốn cùng ta đến võ đài đấu một trận rồi?

Lôi Vạn Sơn cười lạnh hỏi.

Võ đài là nơi đệ tử trong tông môn giải quyết những ân oán cá nhân, bên thắng có thể cướp đoạt tất cả của đối phương.

Lôi Vạn Sơn rất muốn cùng Lôi Minh đến võ đài phân cao thấp, rất muốn hung hăng đạp Lôi Minh dưới chân mình.

Nhưng tiểu tử này luôn ẩn nhẫn, nên hắn không cơ hội như vậy.

Nhưng cơ hội Lôi Vạn Sơn chờ từ lâu đã đến, hắn phát hiện, hôm nay có chút không giống.

Giờ khắc này, các đệ tử chung quanh cũng nhỏ giọng thảo luận với nhau.

- Xem ra Lôi Minh sư huynh không muốn nhịn Lôi Vạn Sơn sư huynh nữa rồi.

- Lôi Vạn Sơn sư huynh muốn cùng Lôi Minh sư huynh lên lôi đài đánh một trận, xem ra trận này không thể tránh được rồi.

- Nhưng thực lực Lôi Vạn Sơn sư huynh lợi hại hơn Lôi Minh sư huynh không ít, ta nghĩ Lôi Minh sư huynh hẳn sẽ không đồng ý đâu.

- Rất khó nói.

Các đệ tử nghị luận sôi nổi, trong đó có người xem trọng Lôi Vạn Sơn cũng có người xem trọng Lôi Minh.

- Lôi Minh sư huynh, tên Lôi Vạn Sơn này đang đả kích huynh đó, huynh không nên bị lừa a.

Một tên đệ tử sau lưng Lâm Phàm đi lên trước nhỏ giọng nói.

Bọn họ cùng Lôi Minh sư huynh chung một đường, tự nhiên không hy vọng thấy Lôi Minh bị Lôi Vạn Sơn gài bẫy.

Tuy nói Lâm Phàm tới Lôi Tông để làm gian tế, nhưng bây giờ có một tiểu cặn bã tới chọc trên đầu hắn, sao hắn có thể nhịn được.

Đáp án nhất định là không thể.

- Lôi Minh, có bản lĩnh liền theo ta lên võ đài, yên tâm, ta sẽ không đòi mạng ngươi đâu, bản sư huynh chỉ để cho ngươi nằm dưới chân ta mà thôi.

Lôi Vạn Sơn cười lạnh nói.

Trong chớp mắt, Lâm Phàm xuất hiện trước mặt Lôi Vạn Sơn.

- Không cần đi tới võ đài, ở đây cũng được.

Lâm Phàm trực tiếp tung ra một cái tát, sức mạnh sấm sét ngưng tụ thành ba vòng trên lòng bàn tay, đánh tới mặt Lôi Vạn Sơn.

- Đây là Dương Lôi Chưởng.

Ầm!

Tiếng kinh hô của mọi người còn chưa kết thúc thì một màn để bọn họ khiếp sợ xảy ra, giờ khắc này, Lôi Vạn Sơn thở phù phù một tiếng, ngã trên mặt đất.

Trên mặt in một cái dấu hình năm ngón tay rất dễ nhận thấy.

- Ngươi...

Lôi Vạn Sơn ngã xuống đất, nhưng trong mắt lại hiện vẻ không thể tin, hắn không ngờ tên này lại dám động thủ thật, hơn nữa, còn khiến mình không có sức đánh trả, hắn nhất thời tức giận gầm lên một tiếng kinh thiên.

Ầm!

Lâm Phàm đạp một cước lên trên mặt Lôi Vạn Sơn tỏ vẻ khinh thường nói.

- Trước kia không muốn tính toán với loại người như ngươi, nên ta nhẫn nhịn đến cùng, nhưng sau hôm nay, ngươi phải gọi ta là lão đại, ngươi hãy thành thật một chút cho lão tử, nếu không đừng trách ta độc ác, ngươi là cái thá gì lại dám nhảy nhót ở trước mặt ta.

Lâm Phàm thô bạo hung hăng dùng một chưởng, một cước trực tiếp dẫm nát Lôi Vạn Sơn dưới chân.

Vô số đệ tử nhìn thấy một màn này, run như cầy sấy.

Dưới cái nhìn của bọn họ, chuyện này thật sự quá đáng sợ.

Thời khắc này, hiện trường yên lặng như tờ, tất cả mọi người đều không biết nói gì.

Lâm Phàm vỗ tay phủi bụi một cái, sau đó dẫm qua mặt Lôi Vạn Sơn rời đi, thậm chí, ngay cả nhìn hắn cũng chưa từng nhìn.

Vô số đệ tử nhìn chăm chú vào Lâm Phàm, bọn họ phát phát hiện hôm nay Lôi Minh sư huynh thay đổi rồi, thật bá đạo.

Đồng thời cũng quá mạnh đi.

Lâm Phàm nhớ ra cái gì đó, nên ngừng lại, hắn cảm giác lần đầu tới đây nên cho những đệ tử kia ít đồ, bởi vì dù sao thu mua nhân tâm người ta, sau này cũng tiện làm việc.

- Lần này ta đi ra ngoài gặp một tên Cổ Tộc, nên lấy được những đan dược này, các ngươi tự phân chia đi.

Lâm Phàm vung tay, một đống đan dược tản ra từng luồng ánh sáng thần thánh, tung bay trong hư không sau đó rơi vào bàn tay những đệ tử xung quanh.

Những

đệ tử này nhìn thấy thần đan, từng người từng người kích động.

- Đa tạ Lôi Minh sư huynh.

- Ừm.

Lâm Phàm gật gật đầu, chắp hai tay sau lưng, đi về chỗ mình ở.

Còn những đệ tử vây xem, tuy bọn họ khiếp sợ Lôi Minh sư huynh bá đạo, giờ trong tay có một ít đan dược, bọn họ lại thấy Lôi Minh sư huynh rất tốt.

Tuy bây giờ Lôi tộc đã có chỗ dựa, nhưng thực lực bọn họ cũng không hề tăng lên.

- Lôi Minh sư huynh vạn tuế.

Những đệ tử đi theo Lôi Minh đột nhiên hoan hô.

Lôi Vạn Sơn nằm dưới đất, cảm giác mình nhận hết khuất nhục, hai mắt tràn đầy oán hận.

- Lôi Minh, ngươi dám ở chỗ này động thủ với ta, trưởng lão Chấp Pháp Đường sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Giờ khắc này, Lôi Vạn Sơn giận thật rồi, hắn đã bị Lôi Minh làm mất hết mặt mũi.

Hắn thấy, trong mắt những đệ tử xung quanh tràn đầy trào phúng.

Đây là sự trào phúng đối với chính mình.

- Lôi Minh, ngươi sẽ không chết được tử tế đâu, Trưởng Lão Hội Chấp Pháp Đường sẽ làm chủ cho ta.

Lôi Vạn Sơn rống giận.

Một ít đệ tử nhìn thấy vẻ mặt dữ tợn của Lôi Vạn Sơn, cũng bị doạ cho sợ.

Dưới cái nhìn của bọn họ, Lôi Vạn Sơn sư huynh rất khủng khiếp.

Lúc này, Lâm Phàm dừng bước, sau đó quay đầu lại nhìn Lôi Vạn Sơn hỏi.

- Ngươi nói cái gì?

- Ha ha, sợ rồi sao? Ta cho ngươi biết nếu động thủ ở đây, ngươi sẽ phải trả giá rất lớn.

Lôi Vạn Sơn dữ tợn quát.

Lâm Phàm thở dài một tiếng, nhưng một giây sau lại đột ngột xuất hiện trước mặt Lôi Vạn Sơn.

- Ngươi muốn làm gì?

Lôi Vạn Sơn sững sờ hỏi.

- Làm gì? Ta đã muốn quên đi, nhưng ngươi lại cứ thích gây sự với lão tử, vậy ta sẽ cho ngươi một chút ấn tượng sâu sắc.

Ầm!

Lâm Phàm giơ chân lên, bay thẳng đến mặt Lôi Vạn Sơn giẫm xuống.

Ầm!

Ầm!

Một tiếng lại một tiếng ầm ầm vang lên, tiếng kêu thảm thiết của Lôi Vạn Sơn nổi lên bốn phía.

Các đệ tử xung quanh thấy cảnh này, cũng hoàn toàn trợn tròn mắt.

Bọn họ phát hiện hôm nay Lôi Minh sư huynh rất cuồng bạo, giống như biến thành người khác.

Đối với Lâm Phàm, hắn muốn náo cho Lôi Tông loạn cả lên, càng loạn càng tốt.

- Lôi Minh, ta nhất định phải giết ngươi.

Lôi Vạn Sơn gầm thét, nhưng một giây sau, cảm giác đau đớn lại dâng lên trong lòng, hành hạ tâm can hắn.

- Bất cứ lúc nào ta cũng hoan nghênh ngươi.

Giờ khắc này, Lâm Phàm cuồng bạo không thôi, hắn trực tiếp đạp nát khuôn mặt Lôi Vạn Sơn.

Thân ảnh bá đạo uy vũ đã in sâu vào tâm trí những đệ tử xung quanh, dưới cái nhìn của bọn họ, Lôi Minh sư huynh thật sự quá bá đạo.

Thời điểm Lôi Vạn Sơn hữu khí vô lực nằm nơi đó, Lâm Phàm cũng thu chân lại.

- Rác rưởi.

Lâm Phàm khinh thường liếc mắt nhìn Lôi Vạn Sơn, sau đó rời khỏi nơi này.

Ùng ục!

Tiếng nuốt nước miếng vang lên liên tục.

Theo mọi người xung quanh đang xem trò vui, tình cảnh này giống như một búa lớn hung hăng đập vào thâm tâm bọn họ.

Dưới cái nhìn của bọn họ, Lôi Minh thật sự quá bá đạo, bá đến nổi không thể bá hơn.

Bá đạo đến mức sắp phi thiên.

Lúc này, Lôi Vạn Sơn cũng chật vật đứng lên, trong lòng, lửa giận trùng thiên, sắc mặt cực kỳ âm trầm.

- Đáng ghét...

...

Căn cứ theo ký ức Lôi Minh, Lâm Phàm tự nhiên biết mình ở nơi nào.

Hiện tại, Lâm Phàm muốn làm Lôi Tông hỗn loạn tới mức long trời lở đất.

Đồng thời, hắn cũng đang suy nghĩ biện pháp, có thể bẫy chết cái tên Lôi tổ đáng giận kia.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 876: Con Đường Xưng Bá Lôi Tông


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Từ kí ức Lôi Minh biết được nhiều thế lực trong Lôi Tông, lên đến mấy trăm cái, phân bố khắp nơi.

Những thế lực bí truyền này rất lớn, căn bản như cắt đứt với Lôi tộc.

Trong đó thập đại bí truyền là cường đại nhất.

Mà Lôi Vạn Sơn chính là người Hình Phạt Đường, còn Lôi Minh là một người tự do, là đệ tử tông môn, không thuộc về bất cứ thế lực nào.

Lão tổ Lôi tộc rốt cuộc đang làm gì? Sáng lập ra Lôi Tông nhưng lại không quản cũng không hỏi thăm gì cả, chẳng lẽ ông ấy có bí mật gì lớn?

Thời điểm ban đầu, lúc Lôi Tông vừa được sáng lập, những thế lực này cũng đã tồn tại nhưng lại không có người quản lí, bất quá, căn cứ theo ý tứ của Lôi tổ, cường giả sẽ có chức vị cao.

Bởi vậy, nhóm cường giả đầu tiên chiếm đoạt những thế lực này, sau đó thu thập nhân tài, cùng với những thế lực khác địa vị ngang nhau.

Trong lòng Lâm Phàm đã vạch ra một kế hoạch.

-Lôi Minh, xem ra chỉ có thể xin lỗi.

Lâm Phàm ẩn giấu chính mình ngày càng sâu, đang suy nghĩ biện pháp.

Đó là mạnh mẽ cướp đoạt huyết mạch của Lôi Minh, để phòng ngừa sau này có đại sự xảy ra, lại bị Lôi tổ phát hiện.

Kéo tơ bóc kén, một dòng huyết mạch dài như sông từ cơ thể Lôi Minh bị Lâm Phàm lôi ra, sau đó ghép vào người hắn.

Đồng thời Lâm Phàm cũng trấn áp huyết mạch bản thân vào một nơi xa khác trong cơ thể.

-Lần này an toàn hơn nhiều, trong thân có huyết mạch Lôi tộc, cho dù bị cường giả đánh, tuyệt đối cũng không tra ra thân phận hắn được.

………..

Lôi Vạn Sơn sau khi bị Lôi Minh dạy dỗ, hiện tại đang không cách nào nuốt trôi cơn giận này.

Hình Phạt Đường.

-Vạn Tôn sư huynh…

Lôi Vạn Sơn lúc này nằm rạp trên mặt đất, đầu không dám ngẩng lên, cũng bởi người ngồi trước mặt hắn là phó Đường chủ Hình Phạt Đường – Lôi Vạn Tôn.

-Ngươi ngẩng mặt lên.

Thanh âm Lôi Vạn Tôn có bao hàm uy nghiêm, khiến người ta không dám chống lại.

-Sư huynh….

Lôi Vạn Sơn ngẩng đầu, trong mắt lập lòe phẫn nộ.

-Mặt mũi của ngươi như thế này là sao? Đã xảy ra chuyện gì? Ai đánh ngươi?

Lôi Vạn Tôn nhìn cái mặt như đầu heo của Lôi Vạn Sơn, trong lòng hơi sững sờ.

Lôi Vạn Sơn là cường giả Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị, bất kì thương thể nào cũng đều có thể chữa trị trong nháy mắt, nhưng mặt mũi hiện tại lại như ẩn chứa sức mạnh huyền diệu nào đó, khiến hắn làm cách nào cũng không tiêu tan được.

-Là tên đệ tử tự do Lôi Minh kia gây ra, kính xin Vạn sư huynh làm chủ chuyện này vì ta.

Lôi Vạn Sơn nói.

-Hừ, còn viện lí do, đến một tên đệ tử bình thường cũng không trấn áp được, nếu không phải ngươi có quan hệ máu mủ với ta, ta thật không biết ngươi đã sớm chết ở nơi nào rồi.

Lôi Vạn Tôn nói.

Lôi Vạn Sơn cúi đầu, không dám đáp lời, hắn với Vạn Tôn là huynh đệ cùng cha khác mẹ.

Bất quá, thực lực vị ca ca này mạnh mẽ, là một cao thủ Chí Tôn Cảnh.

Đã từng có thời điểm bị Cổ Tộc trấp áp, chính ca ca hắn là cường giả duy nhất trong Lôi tộc đứng ra chống đỡ, sau đó lão tổ trở về, Cổ Tộc lập tức rời đi, thực lực ca ca hắn càng tăng cường mạnh hơn nữa, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đã trở thành cường giả tuyệt đỉnh ở Lôi Tông.

-Được rồi, lui đi, ngày mai ngươi cùng người của Hình Phạt Đường đi bắt người tên Lôi Minh về.

Lôi Vạn Tôn nói.

-Vâng, cảm tạ Vạn Tôn sư huynh.

Lôi Vạn Sơn như muốn nằm rạp xuống đất cảm tạ, trong lòng vui mừng, chỉ cần ca ca tự mình ra tay, tên Lôi Minh này còn không trở thành đồ chơi trong tay mình sao.

Tin tức Lôi Vạn Sơn bị đệ tử tự do trấn áp, nhanh chóng truyền ra.

Đối với một ít người phụ trách các thế lực, Lôi Vạn Sơn chỉ là một nhân vật nhỏ, nhưng đối với một số khác, đây là chuyện hay đáng xem.

Trong đó thế lực có quan hệ mật thiết nhất với Hình Phạt Đường, Thánh Lôi Đường lại vô cùng náo nhiệt.

-Tên Lôi Minh có căn nguyên gì?

Lúc này, bên trong tòa đại điện, một người phụ nữ mặc áo khoác trắng ngồi ngay ngắn trên ghế.

Cô gái này, vẻ đẹp chim sa cá lặn, vóc người hoàn mỹ, nhất cử nhất động đều cao nhã, thuần thục, mê người.

Tu vi nàng cũng vô cùng kh*ng b*, từng ngón tay đều lập lòe những tia sét màu tím.

Đây là Thánh chủ Thánh Lôi Đường.

-Bẩm Thánh chủ, Lôi Minh là đệ tử tự do bình thường, tu vi Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị, là một người biết điều, đã từng bị Lôi Vạn Sơn trào phúng nhiều lần, lần này sau khi từ bên ngoài trở về, như biến thành một người khác, trục tiếp trấn áp Lôi Vạn Sơn, giờ này có lẽ Lôi Vạn Sơn đã đi đến Hình Phạt Đường.

Cô gái nói chuyện là đệ tử thiếp thân của Thánh chủ, tu vi mặc dù chỉ là Thần Thiên Vị tầng mười, nhưng khí tức tản ra cho thấy, mạnh hơn Lôi Vạn Sơn không ít.

Tuy tu vi ngang nhau, nhưng nếu Lôi Vạn Sơn dám giao thủ cùng nàng, rất có thể sẽ bị thuấn sát trong nháy mắt.

-Ngày mai ngươi dẫn người đi tìm Lôi Minh, mời hắn gia nhập Thánh Lôi Đường.

Thánh chủ nói.

-Thánh chủ, Hình Phạt Đường sẽ không bỏ qua cho đệ tử này, nếu như chúng ta tiếp nhận hắn, có phải là….

Lôi Thanh Toàn có chút lo lắng.

-Ha ha, Hình Phạt Đường của hắn muốn trừng phạt người, Thánh Lôi Đường chúng ta chính là muốn đảm bảo, mà Lôi Minh dám động thủ thì tất nhiên có sức mạnh, không bằng lôi kéo hắn vào để hắn vì Thánh Lôi Đường chúng ta xuất lực.

Thánh chủ nhếch đôi môi đỏ tươi mỉm cười.

-Vâng, Thánh chủ.

Thanh Toàn gật đầu.

Ngày hôm sau!

Lâm Phàm một đêm không ngủ, một mực suy nghĩ sách lược, Lôi Tông này có chút không giống như mình nghĩ, bất quá Lôi tổ không thèm quản, không thèm hỏi, điều này giúp Lâm Phàm bắt được cơ hội.

Thực lực mạnh mẽ sẽ có quyền cao chức trọng.

Bản đế sẽ dùng thủ đoạn bạo lực để đi lên, trực tiếp đè bẹp những người khác, sau đó gây ra một ít phiền toái cho Lôi tổ.

Khà khà…

-Lôi Minh, cẩu vật ngươi mau lăn ra đây cho lão tử.

Lúc này, bên ngoài lại truyền đến tiếng mắng chửi.

Lôi Vạn Sơn lúc này vô cùng cao hứng đứng ở đó, hướng về phía căn phòng trước mặt gầm thét.

Lần này, Lôi Vạn Sơn mang nhóm sư huynh Hình Phạt Đường đến, nếu Lôi Minh dám động thủ, chính là chọc vào ổ kiến lửa.

Còn nếu hắn bó tay chịu trói, Lôi Vạn Sơn khẳng định sẽ dày vò hắn thật tốt.

Sự tình ngày hôm qua, Lôi Vạn Sơn sẽ không bao giờ quên.

Rất nhiều đệ tử bình thường đang vây xung quanh, nhìn Lôi Vạn Sơn mang theo nhóm sư huynh Hình Phạt Đường tới, trong lòng bọn họ cũng bị dọa.

Các nhánh thế lực của Lôi Tông tuy rất nhiều, nhưng thế lực Hình Phạt Đường cũng đứng hàng số một số hai.

Những nhánh thế lực có thể cùng họ đối kháng, không có bao nhiêu.

Ở Lôi Tông àl sự tồn tại bá đạo.

Lâm Phàm đẩy cửa đi ra ngoài.

-Hô cái gì? Ngày hôm qua bị giáo huấn chưa đủ hả?

Lâm Phàm trực tiếp mở cửa ra ngoài, Hình Phạt Đường gì đó, Lâm Phàm không để vào mắt.

-Hừ, Lôi Minh, lần này các sư huynh Hình Phạt Đường đến rồi, ta nhìn xem ngươi còn cái can đảm gì, ngoan ngoãn đi theo chúng ta đi.

Lôi Vạn Sơn lạnh lùng nói.

Lâm Phàm liếc mắt nhìn đám người phía sau Lôi Vạn Sơn, tu vi đều không cao, chủ yếu là Thần Thiên Vị tầng tám, chín, quá yếu ớt rồi.

Bất quá uy danh Hình Phạt Đừng vẫn còn đó, các đệ tử Lôi Tông, không ai dám phản kháng.

-Xem ra, ngày hôm qua ra tay vẫn còn nhẹ, hôm nay sẽ để cho ngươi nhớ lâu một chút.

Lâm Phàm cười nói, bộ dáng không để Hình Phạt Đường vào mắt.

Các đệ tử xung quanh thấy cảnh này, trong lòng kinh hãi, Lôi Minh sư huynh muốn động thủ với Hình Phạt Đường?

-Ngươi ăn gan hùm mật báo rồi à?

Lôi Vạn Sơn thấy đến mức này rồi mà Lôi Minh còn muốn động thủ, nhất thời tức giận gào lên.

Đấy chính là các sư huynh của Hình Phạt Đường, tên kia vậy mà cũng dám động thủ sao?

-Ha ha!

Lâm Phàm cười cợt, bộ dạng không coi ai ra gì.

-Dừng tay.

Đúng lúc này, một giọng nữ truyền đến.

Lôi Vạn Sơn nhìn thấy người đến, trong mắt xuất hiện tia kinh dị.

Con đ**m của Thánh Lôi Đường, sao lại tới đây?
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 877: Hoàn Toàn Bạo Phát


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Là Thanh Toàn sư tỉ của Thánh Lôi Đường.

Thánh Lôi Đường tuy nữ tử đông đảo nhưng họ đều rất bá đạo, giờ bọn họ tới đây làm gì?

Không lẽ vì Lôi Minh sư huynh?

Nhỏ giọng thôi, chúng ta chỉ cần chú tâm xem là được.

Các đệ tử xung quanh ngạc nhiên qua sát, trong lòng nghi ngờ vô cùng, theo bọn họ thấy, chuyện này sẽ thay đổi có chút phức tạp.

Nữ tử đi đầu có khí tức vững vàng, nhưng trong mắt ẩn chứa phong quang bén nhọn, thân thể chỗ nào cần lồi có lồi, cần lõm có lõm, thu hút ánh mắt người xem, nhưng bọn họ cũng không dám nhìn thẳng, cũng bởi vì cô gái này quá mức xuất sắc.

Lúc này, thanh Toàn trực tiếp đi đến, phía sau có bốn nữ tử, biểu tình những cô gái này đều lạnh nhạt, tạo cho người khác cảm giác cao cao tại thượng.

Thanh Toàn đứng lại, nhìn Lôi Minh trước mắt, trong lòng có chút hiếu kì, không biết đến cùng tên Lôi Minh này có bài tẩy gì mà lại dám một thân một mình hò hét trước mặt người Hình Phạt Đường.

-Thanh Toàn, Thánh Lôi Đường các ngươi có ý gì?

Lôi Vạn Sơn dò hỏi, nếu như bình thường, hắn không dám trêu vào người phụ nữ này, nhưng bây giờ, hắn có Hình Phạt Đường hậu thuẫn, chẳng lẽ còn sợ loại tôm tép này?

Thánh Lôi Đường tuy rằng lợi hại, nhưng như thế thì sao, họ vẫn bị Hình Phạt Đường áp chế thôi.

-Thánh chủ nhà ta đã nói, tên Lôi Minh này, do Thánh Lôi Đường chúng ta đảm bảo.

Lần này Thanh Toàn đến muốn kêu gọi Lôi Minh đến Thánh Lôi Đường.

-Ngươi….

Lôi Vạn Sơn nghe thế, nhất thời cả kinh, có chút không dám tin, Lôi Minh này có gì đặc biệt mà khiến cho Thánh Lôi Đường chú ý chứ, hơn nữa, lại do Thanh Toàn đích thân đến, muốn thu Lôi Minh vào Thánh Lôi Đường.

Nếu Lôi Minh gia nhập Thánh Lôi Đường, ý muốn hung hăng trấn áp hắn của mình sẽ tan thành bọt nước a

-Tên này là người mà Hình Phạt Đường muốn, Thánh Lôi Đường các ngươi chẳng lẽ muốn đối nghịch với Hình Phạt Đường chúng ta hay sao?

Lôi Vạn Sơn lạnh lùng nói.

Thanh Toàn cười yếu ớt một tiếng, không có vẻ lùi bước:

-Người này đã được Thánh Lôi Đường chúng ta bảo đảm, Hình Phạt Đường ngươi chẳng lẽ muốn đối nghịch với chúng ta?

Mắt Lôi Vạn Sơn tràn ngập lửa giận như muốn phun lửa, nhất thời không biết nói gì và làm gì.

Nếu thế lực khác, Lôi Vạn Sơn sẽ không cảm thấy sợ, nhưng tình huống hiện tại, hắn lại không thể xuống tay.

Lâm Phàm nhìn tình cảnh trước mắt, trong lòng cười cợt, Thánh Lôi Đường này đang nghĩ gì thế?

Làm như bản Đế sẽ gia nhập chắc.

Bất quá, đám đệ tử xung quanh, mỗi người đều mang ánh mắt ước ao cùng ghen tị nhìn Lôi Minh, thật hâm mộ nha.

Thánh Lôi Đường đó, nếu như được họ nhìn trúng, thì một bước thành phượng hoàng rồi.

Theo bọn họ, một khi Hình Phạt Đường đã đến, Lôi Minh sư huynh nhất định gặp bi kịch, nhưng lại không ngờ bên Thánh Lôi Đường lại trực tiếp tới bảo lãnh người.

Vận khí của Lôi Minh sư huynh cũng quá tốt rồi.

-Lôi Minh, Thánh chủ nhà ta rất coi trọng ngươi, ngươi có muốn đến Thánh Lôi Đường không?

Thanh Toàn nghĩ, người trước mắt chỉ cần nghe lời mời chào của mình, nhất định sẽ vô cùng kích động, nhìn mình bằng ánh mắt cảm kích, dù sao thì gia nhập Thánh Lôi Đường đối với các đệ tử bình thường, chính là một chuyện vui lớn.

Chỉ cần gia nhập Thánh Lôi Đường, từ nay về sau không còn ai dám trêu chọc hắn nữa, cho dù có làm ra chuyện gì cũng đã có Thánh Lôi Đường cản.

Lần này đặc biệt biết, Thánh chủ bọn họ đã tự mình chiêu mộ, điều này quả thật là phúc khí mấy đời của đám đệ tử tự do nha.

Thanh Toàn nhìn sắc mặt Lâm Phàm, nàng đang đợi tên đệ tử này lộ ra thần sắc hưng phấn, nhưng dần dần, nàng phát hiện có gì đó không đúng.

Chỉ thấy Lâm Phàm mặt không đổi sắc nói:

-Thánh Lôi Đường gì chứ, không vào.

Thời điểm Lâm Phàm nói xong, các đệ tử xung quanh đều sửng sốt, vẻ mặt không dám tin thưởng.

Hắn vừa nói cái gì?

Thánh Lôi Đường là cái gì?

Đám người ở hiện trường có cảm giác mình đang nghe nhầm, sao có người từ chối gia nhập Thánh Lôi Đường chứ.

-Làm càn!

Thanh Toàn thật không ngờ Lôi Minh láo xượt như vậy, không thể nhịn được nữa, rung cổ tay, lập tức xuất hiện một cái roi dài, tràn ngập sát khí sát phạt, gào thét xé gió lao tới.

-Đừng quá kích động, cút sang một bên.

Lâm Phàm trực tiếp bắt lấy đầu roi, sau đó nhẹ phất tay một cái, cái roi tan thành mây khói.

-Ngươi…

Thanh Toàn kinh hãi, một luồng lực lượng mênh mông bạo phát từ người này đẩy lui nàng.

Thanh Toàn biết tu vi của Lôi Minh trước mắt chỉ là Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị, nhưng sức mạnh hắn bộc lộ lại vượt qua dự lệu của nàng.

-Lôi Vạn Sơn, ta không muốn cùng ngươi đôi co, nhưng ngươi lại không biết điều, đã như vậy, Lôi Minh ta cũng không muốn ẩn nhẫn, bắt đầu từ hôm nay, Lôi Minh ta sẽ xưng bá Lôi tộc, mà trước tiên, là đánh vào hậu thuẫn Hình Phạt Đường của ngươi.

Bây giờ, huyết mạch Lâm Phàm đã chuyển đổi thành Lôi tộc, cho dù Lôi tổ cũng không phân biệt được, huống hồ, hắn còn muốn tộc nhân của mình cạnh tranh nhau để giành vị trí cao, chỉ có cường giả mới được ngồi.

Như vậy xem ra, cho dù mình có đảo lộn mọi thứ trong Lôi tộc, cũng sẽ không có chuyện gì?

Vì vậy, Lâm Phàm không muốn nhẫn nại, xuất ra thực lực cuồng bạo, hoàn toàn nghiền nát những tên này.

Thời khắc này, khí tức Lâm Phàm thay đổi, các đệ tử vây xem nhìn thấy Lôi Minh sư huynh đã thay đổi rồi, quá bá đạo.

Các ngươi mau nhìn, ánh mắt Lôi Minh sư huynh thật đáng sợ.

Bá đạo, thật sự quá bá đạo, từ khi nào mà Lôi Minh sư huynh bá đạo như thế.

Lôi Minh sư huynh giống như biến thành người khác, đây có phải Lôi Minh sư huynh mà chúng ta nhận thức không?

Giờ phút này, tất cả mọi người đều kinh hô.

Ngay cả Thanh Toàn cũng sững sờ đứng một bên nhìn, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.

Ngươi muốn chết… Các sư huynh, cái tên này nói không biết ngượng, mau bắt hắn lại.

Làm càn, Hình Phạt Đường há để cho một đệ tử tầm thường như ngươi coi thường.

Mau bắt hắn đưa đến Hình Phạt Đường, để hắn trả giá vì tội ác chính mình.

Trên người những đệ tử Hình Phạt Đường chợt bộc phát sức mạnh kinh khủng, một chuỗi xích sắt xuất hiện trên tay bọn họ.

Trên những xích sắt này,ẩn chứa từng đạo sấm sét có sức hủy diệt kinh khủng.

Đây là xích sắt dùng để phạt kẻ có tội, bất kể cao thủ gì, một khi bị xích sắt trói lại, sẽ không còn khả năng đánh trả.

Đệ tử Hình Phạt Đường tuy tu vi không cao, nhưng có xích sắt trừng phạt, cho dù tu vi đối phương có cao hơn cũng không phải là đối thủ của họ.

Mọi ngươi đang suy nghĩ, rất nhanh thôi Lôi Minh sẽ gặp bi kịch, không cách nào có thể trốn khỏi sự rượt đuổi của nó được.

Lâm Phàm nhìn những chuỗi xích, khóe miệng lộ ra nụ cười.

-Hình Phạt Đường là gì, hôm nay, ta dùng Hình Phạt Đường các ngươi khai đao trước tiên đi.

Lâm Phàm xòe năm ngón tay, trên mỗi ngón đều có tia sét, thanh âm đùng đùng vang lên, từng tia sét như một Cự Long đột nhiên phóng lên trời.

Ầm!

Xích sắt nhìn vô cùng cường hãn kia bị phá tan trong nháy mắt, từng tên đệ tử Hình Phạt Đường đều bị thương nặng, co quắp ngã xuống, phun ra một ngụm máu tươi.

-Sao có thể có chuyện đó..

Lôi Vạn Sơn nhìn một mà xảy ra trước mắt, thân thể không tự chủ lui về phía sau, gương mặt hoảng sợ, theo như hắn thấy, chuyện này không thể nào.

-Cái thá gì chứ.

Trong tích tắc Lâm Phàm đã xuất hiện trước mặt Lôi Vạn Sơn, thời điểm hắn nhìn thấy Lâm Phàm, nhất thời kinh ngạc thốt lên:

-Ngươi….

-Khà khà!

Lâm Phàm cười lạnh, trực tiếp nâng Lôi Vạn Sơn lên, sau đó một cước đạp hắn bay xa.

-Ngươi đi báo với chủ nhân ngươi một tiếng, Lôi Minh ta lát sẽ đến.

Lôi Vạn Sơn giống như quả bóng cao su, bị Lâm Phàm trực tiếp đạp bay ra ngoài, hướng đến vị trí Hình Phạt Đường.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 878: San Bằng Tất Cả


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Chấp Pháp Đường, phòng phó chủ.

Xèo!

Một âm thanh xé gió truyền đến, theo sau đó là một đạo bạch quang, các đệ tử Chấp Pháp Đường đều bị dọa sợ, cho rằng mình thấy quỷ.

Ầm!

Lôi Vạn Tôn lúc này đang ngồi trên vị trí cao, sắc mặt chợt biến sắc, sau đó nhắc cánh tay, ngăn cản đạo bạch quang kia lại.

Trong chớp mắt, một luồng sức mạnh mênh mông bộc phát, lúc trước Lôi Vạn Tôn không xem đây là chuyện gì to tát cả, nhưng sắc mặt hắn giờ đại biến, thân thể không ngừng lùi lại, hai châm giẫm mạnh lên đất, mặt đất cứng rắn cũng bị cỗ lực lượng kia, không ngừng nứt toác.

Sức mạnh thật kh*ng b*.

Trong lòng Lôi Vạn Tôn lửa giận thêu đốt, rốt cuộc người nào lại lớn mật, dám đến Chấp Pháp Đường gây sự.

Thời điểm Lôi Vạn Tôn có ý định bóp nát vật kia, một tiếng k** r*n truyền đến.

-Ca ca, là ta.

Lôi Vạn Sơn giờ rất muốn khóc, một cước kia suýt tước đi cái mạng nhỏ của hắn, lồng ngực đã bị đạp muốn xẹp rồi.

-Ngươi, đã xảy ra chuyện gì?

Lôi Vạn Tôn nhìn qua cực kì kinh ngạc, không nghĩ tới đệ đệ mình chỉ đi một chuyến mà giờ lại bị như thế này, đây là tình huống gì.

-Ca ca, cứu mạng a, tên Lôi Minh kia đã phát điên, hắn đã đánh các sư huynh Chấp Pháp Đường rồi, hiện tại đang đến đây, còn nói muốn san bằng Chấp Pháp Đường nữa.

Lôi Vạn Sơn thê thảm gào thét, hắn không ngờ cuộc đời mình bi kịch như thế.

Lúc này, cơ thể bị cảm giác đau đớn tột độ bao phủ, Lôi Vạn Tôn vì quá phẫn nộ mà năm ngón tay dùng sức quá mạnh, gần như bóp nát cánh tay Lôi Vạn Sơn.

-Ca, nhẹ chút, nhẹ chút a.

Lúc này Lôi Vạn Tôn mới phản ứng lại, thả Lôi Vạn Sơn xuống, sau đó nhìn về phương xa, lửa giận trong lòng mãnh liệt thiêu đốt:

Lôi Vạn Tôn bây giờ thật sự nổi giận, Chấp Pháp Đương do bọn họ quản lí đến hiện tại, chưa có người nào có can đảm đến gây sự.

Cho dù nhánh thế lực khác cũng không dám liều với bọn họ, vậy mà lại có một tên đệ tử bình thường đến khiêu khích Chấp Pháp Đường, nếu không trấn áp hắn, bộ mặt của Chấp Pháp Đường để đâu.

-Các đệ tử Chấp Pháp Đường hết thảy phải đề phòng…

Lôi Vạn Tôn phân phó.

………..

Tin tức lớn, đây hoàn toàn là tin tức lớn.

Các thế lực trên dưới Lôi Tông đều biết chuyện này, một tên đệ tử bình thường lại muốn một mình đấu với Chấp Pháp Đường.

Đối với một số người, đây nhất định là đi tìm chết.

Chấp Pháp Đường cường giả như mây, không nói đến Đường chủ, phó Đường chủ cũng là một cường giả tuyệt thế.

Vô số Đường chủ đứng trong hư không, nhìn chăm chú tên Lôi Minh đang hờ hững cất bước.

Lúc này, Lâm Phàm đi về Chấp Pháp Đường, bây giờ đã gây nên sóng lớn như vậy, trong lòng hắn cũng rõ nguyên nhân, bất quá, theo Lâm Phàm, chỉ cần ngươi không phải là cường giả rất mạnh, bản Đế cũng có thể đánh cho ngươi phải khóc kêu cha gọi mẹ.

Chỉ là một cái Chấp Pháp Đường thì tính là gì, có không ít cường gải bị hắn giết, sao có thể coi trọng một cái Chấp Pháp Đường nhỏ nhoi này.

Một số đệ tử có quen biết Lôi Minh đang vô cùng khiếp sợ nha, bọn họ cảm giác thế giới này thay đổi rồi.

Lôi Minh sư huynh đã từng rất chững chạc và biết điều, vậy mà từ sau khi trở về đã hoàn toàn thay đổi, như trở thành một người khác, đến cùng đã xảy ra chuyện gì.

Sư huynh Lôi Minh này quả thực giống như ăn hỏa dược, không chỉ đánh Lôi Vạn Sơn tơi bơi mà còn lên tiếng nói từ nay về sau hắn sẽ làm chủ Lôi Tông.

Chỉ cần người đầu óc bình thường một chút cũng biết, khi nói lời này đơn thuần là muốn chết a.

Thanh Toàn vội về Thánh Lôi Đường, báo chuyện này cho Thánh chủ, Thánh chủ khi nghe xong, khuôn mặt vốn xinh đẹp nay biến đổi, lộ vẻ kinh ngạc.

-Lôi Minh này lại bá đạo như vậy.

…..

Phía sau Lâm Phàm lúc này là một đám đệ tử Lôi Tông, theo bọn họ, hôm nay nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn.

Còn đối với những Đường chủ còn lại, đây là chuyện bọn họ cầu còn không được, cũng muốn nhìn chút chuyện vui, mặc kệ kết quả thế nào đều không liên quan đến bọn họ.

Thơi điểm Lâm Phàm đến cửa Chấp Pháp Đường, một đám đệ tử bao vây lấy hắn.

-Bắt hắn lại.

Các đệ tử Chấp Pháp Đường lập tức động thủ, trong nháy mắt có từng đạo sét nổ vang trên trời, gào thét xé gió lao đến, chúng đan xen vào nhau hình thành một cái lưới sét lớn, trực tiếp bao phủ Lâm Phàm.

-Kết thúc rồi.

Vô số người nhìn thấy cảnh này, đã đoán được kết quả thế nào.

Nhưng vừa lúc đó, tâm mọi người chấn động mạnh, cả đám trợn mắt há mồm, chỉ thấy Lâm Phàm một tát vỗ tới, lập tức có một đạo cơn lốc cuốn đến, trực tiếp đánh bay toàn bộ đệ tử Chấp Pháp Đường.

Các đệ tử chung quanh nhìn thấy cảnh này, từng người đều bị chấn động, sao có thể có chuyện đó? Cũng quá kinh khủng rồi.

Những đệ tử này của Chấp Pháp Đường cũng không yếu, hơn nữa những sợi xích sắt trừng phạt càng không phải thứ mà người thường có thể ngăn cản được.

Nhưng tình huống bây giờ lại làm mọi người ngây ngốc, có cảm giác bất khả tư nghị, không nói nên lời.

Sắc mặt những người của các Đường khẩu khác bắt đầu nghiêm túc, bọn họ phát hiện, thực lực tên Lôi Minh này vượt qua suy nghĩ của họ, có chút bất ngờ.

Lúc này, Lâm Phàm đứng trong Chấp Pháp Đường, nhìn các loại kiến trúc đồ sộ nơi đây, khóe miệng khẽ mỉm cười.

Hôm nay, muốn bắt đầu từ Chấp Pháp Đường, chiếm lĩnh nó rồi sau đó sẽ dụ dỗ bọn họ đi hãm hại khắp nơi đông tây nam bắc, không chỗ nào bọn họ không thể.

-Đều đi ra cho ta, hôm nay Lôi Minh ta muốn san bằng Chấp Pháp Đường.

Lâm Phàm đứng đó, rít gào một tiếng, thanh âm vang lên trong không gian mênh mông, kinh thiên động địa, khí thế phi phàm.

Chúng đệ tử xung quanh nghe nói vậy, lại lần nữa bị chấn kinh.

Bá đạo, thật sự quá bá đạo.

Rõ ràng muốn trực tiếp đánh vào mặt Chấp Pháp Đường nha.

Hôm nay, tất sẽ có một bên bị thương, bất quá mọi người vẫn cảm thấy người này có thể là Lâm Phàm, dù sao thực lực Chấp Pháp Đường rất cường hãn, không thể bị một người một ngựa đơn lẻ trấn áp được.

Ầm!

Đúng lúc này, trên trời đột nhiên xuất hiện lôi vân, trong đám mây có vô số tia sét lấp ló, một luồng sét mang sức mạnh hủy diệt giáng xuống.

Đối với một số ít đệ tử, cỗ lực lượng mênh mông này trực tiếp ép bọn họ không đứng dậy nổi, từng người từng người sắc mặt tái nhợt, nội tâm sợ hãi vô tận.

-Dám đến Chấp Pháp Đường gây sự, ngươi can đảm lắm.

Sau đó, âm thanh tràn đầy uy nghiêm từ trong đám mây truyền ra, lại có một đạo sấm sét xé gió lao tới, đánh về phía Lâm Phàm.

Các đệ tử xung quanh cảm nhận được cổ sức mạnh hủy diệt ẩn chứa bên trong, càng sợ hãi hơn, không ngừng lùi lại, sợ bị đánh lan tới mình.

-Lôi Vạn Tôn ra tay rồi.

Những cường giả thế lực khác nhìn một màn trước mắt liền biết Lôi Vạn Tôn đã tự mình ra mặt.

-Không nghĩ tới trình độ Lôi Vạn Tôn lợi hại như vậy, tia sét này cường hãn cỡ nào a.

Trong lòng tất cả mọi người đều nghi ngờ, Chấp Pháp Đường có rất nhiều nhánh nhỏ bên trong, có thể trở thành người đứng đầu cũng bởi vì người này có thực lực mạnh mẽ.

Tu vi Thánh chủ Thánh Lôi Đường không yếu, nhưng trong tay lại không có cường giả, vì vậy vẫn bị Chấp Pháp Đường áp chế.

Thánh chủ, Lôi Minh lần này xong đời.

Ừm.

Thánh chủ gật đầu, bây giờ Lôi Vạn Tôn đã ra tay, tên kia đã không còn đường sống nữa rồi.

Nhưng…. Lâm Phàm lại nở nụ cười.
 
Back
Top Bottom