Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Tối Cường Hệ Thống

Tối Cường Hệ Thống
Chương 584: Đồ Ăn Đến Rồi


Người dịch: Kira123Biên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Lâm Phàm nghi hoặc nhìn cô bé đáng yêu trước mắt, nhướng mày, chẳng lẽ cô em này có tật xấu gì không nói được sao?

-Cái này xiên sắt, nó... Nó...

Tử Vận không thể tin được, nướng thịt thôi, lại dùng dùng tuyệt phẩm… tuyệt cmn phẩm...

Thật sự lãng phí mà.

-Chỉ là một cái tuyệt phẩm bảo khí thôi mà, không cần ngạc nhiên như thế!

Lâm Phàm chỉ cái xiên sắt, chỉ cười nhạt một tiếng, không phải chuyện gì to tát.

Chỉ là một cái tuyệt phẩm bảo khí, có cái gì mà ngạc nhiên.

Nhưng ngẫm lại, sinh linh Đại Thiên cũng không có nhiều bảo bối cho lắm, mà có thì đều là loại thường, đối với những cô nàng vừa bước chân vào đời này mà nối, kiếm được một món lợi khí, là việc rất khó khăn.

Phiêu Phiêu ngây ngẩn cả người, ánh mắt ngưng đọng trên xiên sắt, nàng không nghĩ tới, xiên sắt nhìn qua phổ thông vậy mà là một cái tuyệt phẩm bảo khí.

Vì muốn xác thực, Phiêu Phiêu lấy tay sờ tới sờ lui một hồi, nàng cảm nhận được bên trong nó có pháp lực bàng bạc.

Aiiii!

Lâm Phàm bất đắc dĩ thở dài, đâu phải ca giả vờ cool ngầu, thế nhưng trong vô tình làm cho đám em gái mưa này giật mình nữa rồi, việc này không nằm trong dự liệu.

Tuyệt phẩm bảo khí ta chỉ tiện tay luyện chế, cũng đâu có gì tốt, những những cô em gái này, mỗi người đều lộ ánh mắt thèm muốn lại vừa bất đắc dí, trong lòng Lâm Phàm bất giác nở nụ cười.

-Thịt rồng rất ngon, sau khi ăn xong, ta sẽ tặng những này xiên sắt cho các ngươi.

Lâm Phàm tùy ý nói.

Nhưng lọt vào tai những cô gái lại khác, các nàng đều nghĩ, gặp đại gia vung tiền như nước rồi, bảo vật thế này mà lại nói tặng là tặng, thật hào phóng.

Đám người Phiêu Phiêu, Tử Vận khiếp sợ nhìn Lâm Phàm, sau đó kiềm chế lại nội tâm đang kích động, run rẩy cầm xiên sắt.

Chỉ cần ăn thịt xong, đối phương sẽ tặng xiên sắt này cho các nàng.

Đúng là sự tình nằm mơ các nàng cũng chưa bao giờ nghĩ đến a.

Tử Vận há miệng, cắn nhẹ một cái.

Việc cấp bách nhất hiện giờ của các nàng chắc chỉ là mau ăn hết thịt để nhanh lấy được bảo khí mà thôi.

Ngay thời điểm Tử Vận cắn miếng thịt, sắc mặt đột nhiên biến đổi, khí tức cả người đột nhiên tăng lên liên tục.

-Thịt này...

Trong lòng các nàng chỉ nghĩ về cái xiên sắt, nhưng khi cắn miếng thịt vào miệng, thì kinh ngạc trợn tròng mắt.

Vì thời điểm căn khối này, lại phát hiện bên trong ẩn chứa pháp lực vô cùng hùng hậu.

Những luồng pháp lực từ thịt tiến vào cơ thể, sau đó hóa thành một nguồn sức mạnh như thủy triều, chạy khắp tứ chi bách hài.

Phiêu Phiêu khiếp sợ nhìn biến hóa của Tử Vận, sau đó không chút do dự cắn một miếng.

Phát sinh biến hóa giống y như Tử Vận.

Những cô gái xung quanh, không do dự mà ăn thịt, từng người sắc mặt đại biến, không thể tin được.

Giờ khắc này, Lâm Phàm vậy mà lại trợn mắt.

Đám em gái này chẳng lẽ có bệnh trong người hay sao ta? Chẳng qua chỉ là ăn chút thịt, đã trở thành như vậy, có làm quá hông?

Lâm Phàm mặc dù là Thần Thiên Vị bốn tầng Bất Tử cảnh, thế nhưng, trong cơ thể của hắn, pháp lực như đại dương mênh mông, những nguồn pháp lực ẩn chứa trong từng miếng thịt rồng, đối với Lâm Phàm mà nói, có cũng được mà không có cũng không sao.

Nhưng đối với những nữ hài tu vi yếu kém trước mặt mà nói, một khối thịt rồng, giống như một viên thần đan vậy.

-Tử Vận, tu vi của ngươi gia tăng?

-Tỷ, ta đột phá!

-Các nàng cũng đột phá.

-Thịt rồng này sao có pháp lực hùng hậu như thế?

-Muốn nắm giữ huyết nhục có hiệu quả như thế, chỉ có cường giả Thần Thiên Vị tầng bốn Bất Tử cảnh, mới dùng pháp lực dung nhập vào từng tế bào trong cơ thể.

Các nàng hai mắt nhìn nhau, mỗi người đều lộ vẻ không dám tin.

Tử Vận kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, như nhìn quái vật.

-Ánh mắt không tệ, tu vi con rồng này, đúng là Thần Thiên Vị tầng bốn Bất Tử cảnh.

Lâm Phàm cười nói.

Lâm Phàm cũng không nghĩ đến Cự Long huyết nhục, là thứ đại bổ đối với các nàng.

Được Lâm Phàm trả lời, các nàng lại trợn mắt, các nàng không nghĩ đến lúc sinh thời, lại có thể ăn được thịt của cường giả cự Long tộc Thần Thiên Vị tầng bốn Bất Tử cảnh.

Đây là sự tình không dám tưởng tượng a.

Nhưng trong chớp mắt, các em gái, nhìn cái Huyết Trì xa xa kia.

-Vậy cái cũng kia, chẳng lẽ là máu của Cự Long Bất Tử cảnh?

-Nghe đồn, máu của thượng cổ hung thú Cự Long tộc có thể tăng cường thể chất, có tỷ lệ nhất định thay đổi thiên tư, đặc biệt là thực lực càng mạnh, hiệu quả càng lớn.

Thời điểm các nàng đang muốn tiến đến huyết trì, tự mình trải nghiệm máu rồng, một tiếng nổ vang truyền đến.

-Ha ha, các ngươi vậy mà không chạy nữa à? Vậy cũng tốt, tiết kiệm được một ít công phu, ha ha ha!

-Những mị tộc sinh linh được trời cao nuôi dưỡng này, từng người từng người đều có vóc dáng ngạo nhân a, thân thể không chỉ mềm mại, mùi vị còn rất ngon nữa.

-Sao không chạy tiếp đi, có phải hết sức rồi không?

Tiếng nói dữ tỡn từ bốn hương tám hướng truyền đến, mênh mông cuồn cuộn, nối liền không dứt, hung uy trong đó càng làm cho người ta run rẩy.

Đối với chủng tộc sinh linh của Đại Thiên thế giới, Cổ Tộc là phát ngôn viên của ma quỷ, kh*ng b*, tàn nhẫn, khát máu, không có nhân tính.

-Cổ Tộc đến rồi.

Thời điểm các nàng nghe được những âm thanh kia, sợ hãi mà run rẩy.

Cổ Tộc đuổi đến, vậy thân nhân các nàng, nhất định là bị giết hết rồi.

Nghĩ đến đây, các nàng lộ rõ bi thương.

Lâm Phàm vẫn nhàn nhã ngồi ở đó, nhìn những thân ảnh phía xa.

Cổ Tộc có thân thể cao to, giống như một toà tòa núi nhỏ, lúc cất bước đi, khí thế lăng nhân.

Màu da như mấy anh châu Phi, khuôn mặt dữ tợn, kh*ng b*, một số người nhát gan nếu nhìn thấy đám Cổ Tộc này, có thể bị dọa cho té đái a.

Mấy trăm đầu Cổ Tộc xuất hiện trước mặt đám người Lâm Phàm.

-Không nghĩ đến lại thêm một sinh linh Nhân tộc.

Một đầu Cổ Tộc nhìn thấy Lâm Phàm, khóe miệng lộ ra nụ cười tàn nhẫn, không để Lâm Phàm vào mắt.

Lâm Phàm nhìn đám Cổ Tộc này, đúng là không có bao nhiêu tính khiêu chiến.

Tu vi đều dưới đít người ta.

Cao nhất cũng chỉ là Thần Thiên Vị ba tầng Động Thiên cảnh.

-Tử Vận, Phiêu Phiêu...

Lúc này, trong đám cổ tộc, có một lao tù rất to ở giữa, nhốt vô số nữ tử.

Những cô gái này, già có, trẻ có, hiển nhiên đều bị bắt.

Tử Vận và Phiêu Phiêu những âm thanh này, sắc mặt hơi đổi, sau đó vui mừng.

Người thân của các nàng vẫn chưa bị bọn man rợ kia chém giết.

-Ha ha, đừng gấp, các ngươi rất nhanh sẽ đoàn tụ với nhau.

Một đầu Cổ Tộc cười tàn nhẫn, trong mắt lập loè hung quang.

-Không cần cứu chúng ta, đi mau, các ngươi không phải đối thủ của bọn này, hơn nữa, còn có đội quân Cổ Tộc ở phía sau.

Những Mị tộc nhân bị bắt, nhìn thấy các nàng Tử Vận không có chạy trốn, tất cả đều cuống lên.

Cổ Tộc thủ lĩnh ở đây, mặc dù chỉ là Thần Thiên Vị tầng ba Động Thiên cảnh, thế nhưng đại quân ở phía sau, có rất nhiều tên còn cường đại hơn.

Uy Quân Vương kế nhiệm, càng thêm cuồng bạo, điều động đại quân, bắt giết hết tất cả sinh linh của các chủng tộc khác.

Lâm Phàm nghe đám người Mị tộc bị nhốt nói còn rất nhiều Cổ Tộc ở phía sau, sắp đến rồi, thì sắc mặt đại hỉ, đứng lên.

Lâm Phàm không nghĩ đến, vận may của mình sớm không đến muộn không đến, lại đến đúng lúc như thế.

Một nhóm kinh nghiệm khổng lồ, tự mình đưa tới cửa.

Lâm Phàm sải bước ra, đi về phía Cổ Tộc.

Đám người Tử Vận nhìn Lâm Phàm, đột nhiên xoắn xuýt lên.

Đặc biệt là Tử Vận, thời điểm nàng nhìn thấy nam tử này, đã biết đối phương bất phàm, nhưng không biết có thể chống lại đám Cổ Tộc hay không?

Mà đối với đám Cổ Tộc, tên sinh linh này là đang tự tìm chết.

Bất quá cũng tốt, tự động dâng hiến, đỡ tốn thời gian.

-Đồ sinh linh hèn mọn, chết đi cho ta!

Thủ lĩnh Cổ Tộc cười lạnh một tiếng, một tay chộp đầu Lâm Phàm.

Lâm Phàm run vai, cười khẽ một tiếng, ngón tay điểm nhẹ, trong khoảnh khắc, một màn khiến tất cả mọi người đang có mặt khiếp sợ xãy ra.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 585: Chú Ý Phô Trương Cách Xuất Hiện Nhé!


Người dịch: ToànBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Các ngươi thật sự quá yếu.

Tu vi Lâm Phàm chỉ là Thần Thiên Vị tầng bốn Bất Tử cảnh, không phải là cường giả nghịch thiên gì, nhưng bàn về pháp lực thì dù Thần Thiên Vị tầng năm Nguyên Thần cảnh cũng không bằng một phần mười của hắn.

Càng không nói đến cường độ thân thể, hiện giờ đã đạt đến Thần Thiên Vị tầng tám Thiên Địa Thần Đan.

Bây giờ Lâm Phàm chính là một BOSS cao cấp, người bình thường, không đánh nổi.

- Muốn chết.

Cổ Tộc thấy sinh linh này hời hợt duỗi ra một ngón tay thì sắc mặt hắn càng dữ tợn, đấm ra một quyền, bao hàm Động Thiên bên trong, pháp lực sôi trào.

Tuy cú đấm này có khả năng hủy thiên diệt địa nhưng đối với Lâm Phàm, như thế còn chưa đủ.

Xoạt xoạt!

Dưới một chỉ của Lâm Phàm toàn bộ không gian như bị cô đọng lại, tiếng rắc rắc vang lên, không gian bị vỡ nát như mặt kính.

Ầm! Ầm!

Những tên Cổ Tộc kia đều cảm nhận được một luồng sức mạnh cường hãn từ bên ngoài rót vào cơ thể bọn chúng, chúng không thể ngăn cản, kêu thảm một tiếng, trong nháy mắt nổ tung, máu thịt tung toé.

“Keng, chúc mừng đánh chết Cổ Tộc Thần Thiên Vị tầng ba Động Thiên cảnh.”

“Keng, chúc mừng đánh giết Cổ Tộc Hoang Thiên Vị đại viên mãn.”

“Keng, chúc mừng đánh giết Cổ Tộc Thần Thiên Vị tầng một Chân Pháp cảnh.”

...

Cướp đoạt! Cướp đoạt!

Tuy kinh nghiệm không nhiều nhưng muỗi dù ít những vẫn là thịt.

Tinh khí thần của bọn chúng cũng được Lâm Phàm thu vào Động Thiên để uẩn dưỡng.

Bây giờ Yêu Thành đang ở trong Động Thiên, Động Thiên càng lớn mạnh thì Yêu Thành càng lớn mạnh.

Trong vòng một chiêu, chém giết toàn bộ mấy trăm tên Cổ Tộc.

Việc này đối với Lâm Phàm dễ như ăn cháo, không tốn chút công phu nào.

Lạch cạch!

Hai con mắt linh động của Tử Vận như muốn rớt ra ngoài, tuyệt phẩm nhân khí mà nàng xem như trân bảo bị rơi trên mặt đất.

Mấy cô gái khác cũng trợn tròn, mấy trăm Cổ Tộc mạnh như vậy đều bị nam tử thần bí này tiện tay g**t ch*t.

Chúng ta đang nằm mơ phải không?

- Sao có thể...?

Không chỉ đám người Tử Vận ngạc nhiên mà những thành viên khác của Mị Tộc đang bị giam càng bị sốc đến ngu người.

Nam tử này là ai? Sao mạnh như thế. Chẳng lẽ là bằng hữu của Tử Vận?

Lâm Phàm vung tay áo, tóc dài tung bay, song nhãn ngưng thần nhìn phương xa.

Xa xa, có dấu hiệu của pháp lực rất mạnh, thiên địa nổi lên dị tượng, hiển nhiên, đang xảy ra chiến đấu kịch liệt.

Xem ra có rất nhiều Cổ Tộc bị người khác cản lại, chỉ là không biết tình huống hiện giờ ra sao.

Những Cổ Tộc kia đối với Lâm Phàm cũng chỉ là một ít kinh nghiệm, xoay tay là có thể có nhưng từ bỏ thì có chút đáng tiếc.

Nhìn dao động pháp lực ở phía xa, tu vi của đám này cao hơn nhiều bọn vừa rồi.

Mọi người từ trong khiếp sợ phản ứng lại, cả đám nhìn Lâm Phàm có chút mê say.

So với lúc trước, thì thời khắc này nam tử kia tràn đầy khí tức cường giả, hơi thở này giống như sóng triều phả vào mặt các nàng.

Một vài nữ tử Mị tộc da mặt mỏng một thì sắc mặt ửng đỏ, dâng lên tâm ý ái mộ.

Chuyện này đối với Lâm Phàm đã thành thói quen, một main cao, khoai to, đẹp trai thanh lịch vô địch khắp vũ trụ như mình thì hấp dẫn phái nữ là chuyện đương nhiên.

Ầm!

Lâm Phàm hướng về nơi đang diễn ra chiến đấu.

Tử Vận muốn nói gì nhưng thấy đối phương rời đi thì vội vàng giải cứu người thân.

- Tử Vận, Phiêu Phiêu, các ngươi quen người này à?

Một trung niên nữ tử hỏi.

- Không biết, lúc chúng ta đang chạy trốn thì thấy hắn, chúng ta còn không biết tên của hắn là gì nữa mà.

Tử Vận lắc đầu nói.

Nàng không nghĩ đến thực lực của người đàn ông này lại mạnh mẽ như thế, Cổ tộc vô dịch trước mặt các nàng lại yếu như bún trước mặt hắn, không thể tưởng tượng nổi.

- Hình như hắn tiến về chiến trường của Tộc trưởng và đám Cổ tộc kia thì phải, chúng tam au.

...

Hiện tại, nội tâm Lâm Phàm vô cùng kích động, sau khi thực lực hắn trở lên mạnh mẽ, cuộc sống ngày càng có nhiều niềm vui hơn.

Đặc biệt là cái cảm giác oai phong trước mặt đám em gái kia, thật sảng khoái.

Vẻ mặt bình tĩnh, khuôn mặt lãnh ngạo, khí chất vương giả mờ ảo kia, đều có tính mê hoặc rất cao.

- Ha ha!

Lâm Phàm cười lớn một tiếng, tăng tốc độ.

Càng đến gần khu vực chiến đấu, pháp lực dao động càng cường đại.

Nhưng, Cỗ pháp lực này so sánh với Vân Tông chủ thì vẫn còn chênh lệch nhiều lắm.

...

- Mị Tộc tộc trưởng, các ngươi đầu hàng đi, các ngươi đã bị bao vậy, càng chống cự thì đít sẽ càng bự thôi, còn không mau thúc thủ chịu trói, chờ giờ được thông.

Tình hình hiện tại không khả quan lắm, ba tên Thủ lĩnh Cổ tộc đã bao vậy đám người Mị tộc.

Khí tức ba tên Cổ Tộc này rất cuồng bạo, pháp lực nồng đậm bạo phát chấn động hư không, đến mức có thể cùng thiên địa dung hợp.

Tộc trưởng Mị Tộc là một cái cô gái trẻ tuổi, trong lúc nhấc chân phất tay cũng toát ra sự mê hoặc lớn lao.

Ba tên Thống soái Cổ Tộc nhìn thấy cô gái này, trong ánh mắt loé những tia sáng tà mị, không khỏi nuốt nước miếng ực ực.

Nếu muốn đùa bởn chủng tộc nào đó, thì đám Cổ Tộc sẽ chọn Mị Tộc đầu tiên vì thiên tính cùng thân thể Mị Tộc làm cho bọn chúng sung sướng vô cùng.

Đặc biệt là tộc trưởng Mị Tộc, càng làm cho ba tên ngựa đực kia không thể nhịn được.

Khi biết chỗ ẩn thân của Mị Tộc, thì các thống lĩnh Cổ Tộc sẽ tranh đoạt lẫn nhau, việc vây giết Mị Tộc là chuyện tốt.

- Tộc trưởng, chúng ta có chết cũng phải tiếp tục đánh, nếu để bị bắt, thì chúng ta sẽ sống không bằng chết, nhục nhã vô cùng a.

Một đám nữ tử vây xung quanh tộc trưởng Mị Tộc, ánh mắt ác liệt, khí tức cường hãn tu vi không thấp.

- Nhất định có người bán đứng chúng ta, Mị Tộc chúng ta không tranh với đời, ẩn núp rất sâu, không thể bị phát hiện dễ dàng thế được.

- Là Mỹ Cơ bán đứng chúng ta, từ khi cứu nàng từ trong tay Cổ Tộc, ta đã phát hiện nàng không được bình thường.

- Mỹ Cơ!

Tộc trưởng Mị Tộc nhất thời biến sắc, bởi vì các nàng tìm kiếm khắp nơi cũng không phát hiện ra Mỹ Cơ.

Lúc này một tiếng cười khẽ từ phía sau Cổ Tộc truyền đến, một nữ tử yêu diễm ăn mặc hở hang đang đeo bám trên người một tên thống soái Cổ Tộc, ngón tay thon dài chỉ về hướng Mị Tộc nói.

- Các ngươi nhanh đầu hàng đi, Thống soái đại nhân sẽ rất yêu quý mọi người.

- Ha ha.

Một tên thống soái Cổ Tộc ôm lấy nàng ta, như sủng vật vậy, ánh mắt dâm tà lướt trên người nàng, sau đó cười lớn.

- Nàng nói không sai, thần phục chúng ta thì sẽ miễn cho các ngươi chịu dằn vặt, bằng không chúng ta sẽ khiến các ngươi sống không bằng chết.

Đám người Mị Tộc căm tức nhìn Mỹ Cơ, trong lòng phẫn nộ vạn phần.

- Hừ, chúng ta thà chết cũng không theo các ngươi.

- Ha ha, các ngươi muốn chết cũng không dễ như đâu, dưới sự bao vây của chúng ta, các ngươi có chạy đằng trời. Cổ Tộc Thống soái giang hai tay ra, cuồng tiếu.

Lấy Mị Tộc làm trung tâm, đại quân Cổ Tộc đã vây xung quanh một vòng lại một vòng, không sót một kẽ hở nào.

Cổ Tộc đông như châu chấu, bao trùm cả vùng rừng núi.

Đám Mị các nàng đã không còn đường lui nữa rồi.

Tất cả mọi người đều toát ra vẻ tuyệt vọng, sau đó liếc mắt nhìn nhau.

Các nàng đều biết, ba tên Cổ Tộc này là ba trong bảy đại thống soái dưới trướng Uy Quân Vương, thực lực vô cùng mạnh mẽ, là tồn tại mà các nàng không có khả năng đối kháng.

- Chẳng lẽ các ngươi muốn tự bạo Động Thiên? Đáng tiếc, các ngươi sẽ không được như ý nguyện, có bản thống soái ở đây, chả lẻ ta đứng làm cảnh thôi sao.

Tên thống soái Cổ Tộc này cười lớn một tiếng, đưa tay làm động tác, thiên địa pháp tắc quanh đám người Mị Tộc liền bị thay đổi, các nàng phát hiện, Động Thiên bị chèn ép gắt gao muốn tự bạo cũng không thể nào.

Thời khắc này, các nàng thật sự trở nên tuyệt vọng, rõ ràng, từ khi bắt đầu đến giờ những tên Cổ Tộc này vẫn đang đùa bỡn họ.

Mà bây giờ, bọn chúng không muốn chơi nữa.

Nhìn từng khuôn mặt dữ tợn, tỏ vẻ tham lam, đôi mắt không ngừng quét lên quét xuống trên người mình, các nàng càng thêm tuyệt vọng.

- Quả nhiên không làm ta thất vọng, ở đây có nhiều Cổ Tộc như vậy!

Vừa lúc đó, có một thanh âm vui vẻ đột nhiên truyền ra từ hư không.

- Là ai?

Thần sắc của ba tên thống soái cứng lại, nhìn về hướng phát ra âm thanh, chả lẽ có tên tâm thần nào muốn tự sát hả?

Đám người Mị Tộc cũng quay đầu nhìn về hướng đó.

Mà khi bọn họ nhìn qua, sắc mặt từng người đều đại biến, trong tròng mắt hiện vẻ khiếp sợ.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 586: Ca Nổi Tiếng Lắm, Nhưng Không Được Biết Đến!


Người dịch: ToànBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Ý của Lâm Phàm rất đơn giản, ca chính là muốn phô trương thanh thế, ra trận thì không thể thiếu việc gióng trống khua chiêng chứ.

Nếu không làm vật, sao xứng với sự uy phong của mình.

Lúc này có một đầu Cự Long dài đạt đến vạn trượng, khí thế hùng vĩ đang uốn lượn trong không trung, toả ra long uy bao trùm thiên địa, trên người nó, vảy vàng chói lọi, như một kim quang giáp vậy.

Lâm Phàm chắp hai tay sau lưng, đứng trên đỉnh đầu Cự Long, bễ nghễ thiên hạ, nhìn xuống muôn dân.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương có vóc dáng tuy nhỏ nhưng trên người cũng mặc pháp bào rất uy vũ, hai tay đùa bỡn Lôi Đình, còn sau đầu lại có một vòng phật quang lấp loé.

Thân thể Thượng Cổ Đại Yêu cao to như một toà núi, cắm thẳng vào thiên địa.

Hai người đứng l sau lưng Lâm Phàm, càng tăng thêm độ bá đạo của hắn.

Thời khắc này tộc, trưởng Mị Tộc nhìn bóng người trong hư không, bá đạo như thế, sợ ngây cả người.

Đặc biệt là con Cự Long vạn trượng kia, càng làm cho nàng trợn mắt ngoác mồm.

Đây chính là Cự Long, một trong thập đại hung thú thượng cổ nha.

Mỗi một chủng tộc trong thập đại hung thú thượng cổ đều vô cùng mạnh mẽ, coi như là Cổ Tộc cũng không muốn đối mặt với chúng, nhưng bây giờ nó lại bị một thanh niên đạp dưới chân, cam tâm tình nguyện làm sủng vật của người ta.

Con Cự Long này là do chí bảo trong Động Thiên biến ảo ra mà thôi, biến ảo ra Cự Long phải tiêu hao không ít linh khí đó, éo đùa đâu

Cự Long này nhìn qua có chút doạ người, nhưng tu vi cũng không cao, chỉ đạt cảnh giới Thần Thiên Vị tầng ba mà thôi.

Nhưng Lâm Phàm biết tiềm lực phát triển của Cự Long này rất lớn, vì nó có thể tự tu luyện.

- Ngươi là ai?

Ba đại Thống soái Cổ Tộc cảnh giác nhìn hắn, sắc mặt ngưng trọng, hỏi.

Lâm Phàm phô trương như thế, dọa bọn họ tím tái cả mặt.

Đúng là bọn họ chưa từng gặp phương thức ra trận bá như vậy, coi như là Uy Quân Vương cũng không có ngưu như thế.

- Bản tọa là Nhân tộc Đại Đế, Lâm Phàm. Lâm Phàm vung ống tay áo lạnh nhạt nói.

Cái tên này, Lâm Phàm đã dùng lâu rồi, thế nhưng hắn luôn có cảm giác hình như chả ai biết hắn cả.

Chuyện này, Lâm Phàm thấy có chút không khoa học.

Diệt Tuyệt Vọng Thành, giết Uy Quân Vương đời trước, diệt đại quân Cổ Tộc, cái nào không phải là chiến tích kinh thiên động địa. Thế nhưng, nhìn bộ dáng này của bọn hắn, giống như chưa từng nghe qua.

Không biết mấy người được mình cứu ở Tuyệt Vọng Thành có giúp mình tuyên truyền hay không?

Nhưng lúc này, ba đại thống soái Cổ Tộc biến sắc, chợt quát một tiếng.

- Ngươi chính là Nhân tộc Đại Đế, Lâm Phàm?

Vốn Lâm Phàm không có ôm hi vọng bọn chúng biết mình, nhưng khi thấy vẻ mặt của ba đại thống soái Cổ Tộc thì nội tâm của hắn như mở cờ, xem ra mấy tên này, biết mình.

Đám Cổ tộc kia sau khi nghe đến Lâm Phàm, bỗng huyên náo, xì xào bàn tán.

- Hắn chính là Nhân tộc Đại Đế, Lâm Phàm.

- Cái tên này, rất tàn nhẫn đối với Cổ Tộc chúng ta, hắn chưa bao giờ nương tay ai cả.

- Nhờ chúng ta bắt một ít sinh linh đại thiên thế giới, sau đó tra tấn chúng mới biết được người gây ra chuyện ở Tuyệt Vọng thành.

- Chuyện Tuyệt Vọng Thành rồi chuyện của Uy Quân Vương đời trước, toàn bộ đều do hắn làm ra.

...

Kỳ thực Lâm Phàm không biết, tuy mỗi một lần chiến đấu, hắn đều tự báo tên gọi, nhưng lần nào hắn cũng không lưu lại người sống thì truyền đi cái quái gì.

Một vài Cổ Tộc tra khảo số lớn sinh linh khác của Đại Thiêb mới biết được tên của hắn, chứ ở đâu mà biết được.

Sau khi bọn chúng nghiêm hình tra tấn, những người này đã nói hết những chuyện mà Lâm Phàm làm ra.

Khi bọn chúng kiểm tra bảng truy nã thì kinh ngạc phát hiện, xếp hạng của một tên tăng rất nhanh.

Mà tên này chính là hắn, Nhân tộc Đại đế, Lâm Phàm.

- Không sai, bản tọa chính là Lâm Phàm, Tuyệt Vọng Thành bị bản tọa diệt, Uy Quân Vương bị bản tọa chém giết, trăm vạn Cổ Tộc trong Thủy Hỏa bí cảnh không còn ai sống sót cũng là do bản làm, những việc này, đối với các ngươi mà nói chắc không phải là bí mật gì đâu nhỉ.

Lâm Phàm lạnh nhạt kể chuyện mình làm như đang nói một việc rất bình thường, để ngừa đám Cổ tộc này không biết mình là ai nữa, ca nổi tiếng như thế mà đi đâu, chả ai biết, thì bi ai lắm.

Lúc đầu, Mị tộc l không biết người thanh niên này rốt cuộc là ai, thế nhưng khi bọn họ nói mấy câu này thì sắc mặt mỗi người đều trở lên kinh ngạc, các nàng không nghĩ đến, hắn lại có chiến tích đáng sợ như thế.

Đây chính là anh hùng của các chủng tộc đại thiên thế giới. Còn đối với Cổ Tộc, thì đúng là ác ma.

Ba đại Thống soái cổ tộc liếc mắt nhìn nhau, trong lòng bọn họ sợ hãi, nhưng không biết con hàng này có phải fake không?

Nếu như người trước mắt này thật sự chém giết Uy Quân Vương đời trước, thì bọn hắn xong cmnr.

Nhưng dù vậy, thân là Cổ tộc Thống lĩnh, há chi sợ sệt như thế.

- Nhân tộc Đại Đế Lâm Phàm ư, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi thật sự có bản lãnh này không. Ba đại thống soái Cổ Tộc nổi giận gầm lên một tiếng.

- Có bản lãnh thật sự hay không, đợi lát nữa các ngươi sẽ biết thôi.

Khoé miệng Lâm Phàm lộ vẻ tươi cười, sau đó lao tới đại quân Cổ Tộc.

Một trảo của hắn, như bắt cả thiên địa vào tay, một bàn tay khổng lồ che kín bầu trời đập xuống, nắm đại quân Cổ Tộc trong tay.

Pháp lực cuồn cuộn tuôn trào, năm ngón tay tràn đầy sức mạnh, khép lại một chút đã làm không ít Cổ tộc bị nổ tung trong nháy mắt.

Ầm!

Ầm!

Những Cổ Tộc nổ tung, máu thịt hóa thành kinh nghiệm được Lâm Phàm hấp thu.

- Nhân tộc thật hung tàn.

Những tên Cổ Tộc còn lại nhìn thấy một trảo của tên Nhân tộc này lại có thể vồ chết nhiều đồng bọn của mình như vậy, trong lòng đã sinh ra sợ hãi.

kh*ng b*, thật sự quá kinh khủng.

Bình thường, bọn chúng đối phó với ngàn vạn sinh linh các chủng khác đều thuận buồm xuôi gió, nhưng trước mặt Nhân tộc Đại Đế thì lại giống như giun dế, hắn chỉ dùng một cước là có thể giẫm chết một đám lớn.

- Thống lĩnh, cứu chúng ta!

Giờ khắc này, từng tiếng kêu la thảm thiết vang lên trong đại quân Cổ Tộc, mỗi một lần tên Nhân tộc ra tay, là có một nhóm lớn Cổ tộc tử vong.

Đối với đám Cổ Tộc nhải nhép này, Lâm Phàm không xem vào trong mắt, chả được bao nhiêu exp cả, cái mà hắn quan tâm chính là tinh khí thần của bọn chúng, thứ đó rất có ích cho Động Thiên, tuy nói tác dụng của một tên không nhiều, nhưng góp gió thành bão mà.

- Nhân tộc Đại Đế, mau dừng tay, ngươi giết nhiều đồng tộc của chúng ta như thế, chính là muốn chết.

Ba đại Thống soái thấy cảnh này, sắc mặt dữ tợn, gào thét rồi đánh về phía Lâm Phàm.

Ba tên Thần Thiên Vị tầng sáu Pháp Tắc cảnh tuy rất mạnh, nhưng vẫn chưa đủ trình để đọ với Lâm Phàm như.

Lâm Phàm cũng không để ý nhiều, trước tiên, cho bọn chúng ra vẻ một hồi rồi sau đó giết cũng không muộn.

- Cẩn thận.

Tộc trưởng Mị tộc nhìn thấy ba đại thống soái đánh về phía Nhân, không khỏi hô to nhắc nhở.

- Đến hay lắm.

Lâm Phàm vung tay áo, không thèm để những mấy tên này trong mắt, những tên này như cá nằm trên thớt, muốn là giết mà thôi.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương cùng Thượng Cổ Đại Yêu cũng đánh giết qua đại quân Cổ Tộc.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 587: Chơi Xấu


Người dịch: ToànBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Cổ Thánh Áo Nghĩa, Cổ Thánh Chi Quyền, Yên Diệt Tứ Phương.

Ba đại Thống soái Cổ Tộc không thể để cho tên Nhân tộc này tiếp tục chém giết, bọn họ liền triển khai sát chiêu.

Ba quyền đánh ra, có Thiên Ý Cổ Thánh Giới hạ xuống kèm theo cổ sức mạnh tự thân gia nhập vào, mỗi quyền vượt mười ngàn pháp lực lượng.

Mỗi quyền như núi cao rơi xuống, cực kỳ nặng nề, cả hư không rung động, mỗi quyền tiếp theo hóa thành một vị quyền Thần, quyền Thần chính là cực hạn quyền pháp, mỗi quyền đều ẩn chứa pháp tắc vô tận.

- Đại Đế Nhân tộc, ngươi chết đi.

Ba đại Thống soái Cổ Tộc không biết người này có phải là Đại Đế Nhân tộc hay không, lúc này bọn họ cũng sẽ không khinh thường nghĩ rằng một chiêu là có thể giết hắn.

Bộ quyền pháp này vốn phải có bảy đại Thống soái cùng đánh ra, mới bộc lộ hết sức mạnh của nó, một khi được triển khai hoàn toàn, sức mạnh của nó khiến Thần cũng phải kiêng kỵ.

Mặc dù bây giờ chỉ có ba đại Thống soái triển khai, nhưng sức mạnh bàng bạc tỏa ra cường đại hơn so với Thần Thiên Vị tầng sáu Pháp Tắc cảnh.

Lâm Phàm nhìn những tên Cổ tộc kia như con giun con dế mà thôi, bàn tay khổng lồ liên tục vỗ, tạo ra vô số dấu tay từ trên trời giáng xuống, đập chết đem đại quân Cổ Tộc.

Hấp thu! Hấp thu!

Trong lòng Lâm Phàm cười to, linh khí trong Động Thiên ngày càng dày đặc, Ngô Đồng Thần Thụ hấp thu tinh khí thần của Cổ Tộc, phát triển càng lúc càng nhanh.

Cành lá tươi tốt tản ra từng luồng lục quang, hoa linh lớn chừng bàn tay vui sướng không ngừng bồi dưỡng Ngô Đồng Thần Thụ.

Ầm ầm!

Ba quyền phá không trực tiếp đánh lên người Lâm Phàm.

- Xong rồi.

Ba đại Thống soái Cổ Tộc thấy cảnh này, trong lòng mừng rỡ, chỉ cần chúng chiêu thì dù thực lực hắn mạnh đến đâu, nếu không chết cũng tàn phế.

Nhưng điều khiến bọn họ không dám tin lại xảy ra, ba quyền cực mạnh của họ đánh lên người tên kia, chả có tác dụng.

- Không có chút bản sự nào, thật là phế vật.

Lâm Phàm cười nhạt một tiếng phủi phủi bụi trên quần áo.

Nếu không có Vân Tông chủ hỗ trợ tăng tu vi thân thể Lâm Phàm lên Thần Thiên Vị tầng tám Thiên Địa Thần Đan, ba quyền này, hắn vẫn thừa nhận được.

Bên trong Cổ Tộc, địa vị càng cao, thực lực càng cường đại.

Bất kể là ngộ tính hay thiên tư đều là những nhân vật đứng đứng đầu.

Ba đại Thống soái dưới một người trên vạn người, ngoại trừ Uy Quân Vương ra, bọn hắn là lớn nhất.

- Sao có thể như vậy! Ba đại Thống soái kinh hô.

Bọn họ không nghĩ đến, tên Nhân tộc dùng thân thể đỡ ba chiêu của mình mà chẳng sao, đúng là hàng thật rồi.

Tộc trưởng Mị Tộc nhìn ba đại thống lĩnh xuất sát chiêu đối phó Lâm Phàm, nhưng không có tác dụng nào, trong lòng thoáng hoảng hốt nhưng lập tức lộ vẻ tươi cười.

Nếu hắn đúng mạnh như vậy, thì Mị Tộc lần này, có cơ hội sống sót rồi.

- Đại Đế Nhân tộc, Lâm Phàm?

Từ khi nào Cổ Thánh Giới lại xuất hiện cường giả bậc này? Tại sao chưa từng nghe nói qua.

- Không có gì không thể, bởi vì thực lực của các ngươi thật sự quá yếu. Lâm Phàm khinh thường nói.

Bên trên Thần Thiên Vị tầng bốn Bất Tử cảnh chính là Nguyên Thần cảnh.

Người bình thường muốn trở thành cao thủ cảnh giới Nguyên Thần cảnh, nhất định phải cô đọng đệ nhị Nguyên Thần, nhưng Lâm Phàm vì nắm giữ hệ thống nên chỉ cần có kinh nghiệm là được.

Chỉ cần kinh nghiệm đạt đến một giới hạn nhất định, là có thể tiến vào Thần Thiên Vị tầng năm Nguyên Thần cảnh, sau đó sẽ tự động trở thành đệ nhị Nguyên Thần.

Bất kể như thế nào, Lâm Phàm cũng không thể bỏ qua cho ba đại Thống soái Cổ Tộc kia.

Nhưng lúc này, hắn cần phải trấn áp đám kiến hôi nho nhỏ kia cái đã.

Tuy nói Thượng Cổ Đại Yêu được mình hàng phục, luyện chế thành khí linh, thế nhưng, hung uy của nó vẫn còn, trong khi xuất thủ, dâng trào mãnh liệt, cuồn cuộn không gì địch nổi.

Vừa ra tay là vô số Cổ Tộc bị nuốt vào trong bụng, tiếp đó nó vung tay lên tạo thành bão táp, giết đám Cổ tộc thành cặn bã.

Một đàn kiến có thể gặm chết voi.

Thế nhưng đối với Lâm Phàm, những con kiến này là những con kiến không có răng.

Xung quanh Lôi Đình Pháp Vương hiện ra phật quang, trong miệng lẩm nhẩm, kinh văn tung bay, giáo hóa vạn vật, dưới sự gột rửa của kinh văn, rất nhiều Cổ Tộc có khuôn mặt dử tợn, đã trở lại bình thường.

Khi Lôi Đình Pháp Vương chỉ tay một cái, vô số Cổ Tộc không tự chủ được bị hút vào Động Thiên, khi chúng tiến vào, cơ thể lập tức nổ tung huyết nhục, tinh khí thần đều bị sinh linh bên trong Động Thiên phân cách, hóa thành hư vô.

A!

Ba đại Thống soái Cổ Tộc nhìn thủ hạ của mình bị tên Nhân tộc đáng ghét kia chém giết, lửa giận trong lòng bùng lên không thể nhịn được, tức giận gào thét.

- Chúng ta không phải là đối thủ của hắn, nhưng bằng bất cứ giá nào cũng phải chém giết hắn.

- Tên Nhân tộc ghê tởm, không giết được ngươi, thề không bỏ qua.

Ba đại Thống soái Cổ Tộc đứng đối diện nhau, trong ánh mắt đầy vẻ điên cuồng.

- Đại Đế Nhân tộc.

Ba đại Thống soái giận dữ hét lên.

- Hôm nay coi như liều mạng cũng phải chém chết ngươi.

Lâm Phàm vốn không để ý tới ba tên này, hắn muốn chừa bọn chúng đến cuối.

Nhưng để Lâm Phàm hơi kinh ngạc, trên người ba tên kia đột nhiên bạo phát ra luồng khí tức kinh thiên động địa.

Tộc trưởng Mị Tộc nhìn thấy biến hóa của những tên Cổ Tộc kia, sắc mặ đại biến, nhất thời kinh hô.

- Cẩn thận, ba tên đó muốn lấy Động Thiên, Nguyên Thần, Pháp Tắc của bản thân đánh đổi để triển khai một môn công pháp kinh khủng.

Lâm Phàm bất động thanh sắc, nhìn bọn chúng, sau đó cười nhạt một tiếng.

- Chẳng lẽ các ngươi vì giết ta mà muốn liều mạng hay sao?

- Hừ! Đại Đế Nhân tộc, ta biết ngươi rất mạnh, chúng ta tự nhận không phải là đối thủ của ngươi, thế nhưng vô luận như thế nào, bọn ta cũng phải cho ngươi trả giá thật lớn.

Ba đại Thống soái dữ tợn quát lên.

Trong chớp mắt, ánh sáng trên người bọn hắn chấn động mạnh, Động Thiên, Nguyên Thần, Pháp Tắc đột nhiên từ trong cơ thể bay ra dung hợp lại với nhau.

“Sát Lục Cổ Tiễn.”

Ba người lập biến mất, thay vào đó là một cây cung, cái cung này khí tức cuồng bạo, tràn đầy sát khí.

Bên trên bề mặt của cây cung hiện ra một khuôn mặt, là một trong ba đại thống soái Cổ Tộc.

- Nhân tộc đáng ghét, ngươi nghĩ rằng chúng ta chết sao? Nói cho ngươi biết, Chí Cao đại nhân không gì không làm được, coi như chúng ta chết rồi thì ngài ấy vẫn có thể phục sinh cho chúng ta, mà ngươi, nếu bị mũi tên này bắn trúng, sẽ hoàn toàn chết đi, hình thần câu diệt.

Ầm ầm!

Trong hư không lôi đình lấp loé, một luồng quang minh ý chí bay xuống.

- Thiên Ý giáng lâm, không gì không làm, Thiên Ý tiễn hiện.

Trong chớp mắt một luồng khí tức càng kinh khủng hơn lúc nãy đột nhiên bạo phát, lập tức xuất hiện một mũi tên dài đen nhánh trôi nổi trong hư không.

Bên trên mũi tên, ẩn chứa quấn một luồng sức mạnh thần bí.

- Con mẹ nó, bị chơi xấu rồi!!!

Lâm Phàm không nghĩ tới Thiên Ý Cổ Thánh Giới chơi xấu như vậy, giữa ban ngày ban mặt, trợ giúp Cổ Tộc.

Nguồn sức mạnh này quá mạnh, nó vượt qua tất cả, hơn nữa bên trên còn có một luồng khí tức thần bí.

Đây là khí tức thiên ý của Cổ Thánh Giới.

Đem Thiên Ý thêm vào, muốn một đòn g**t ch*t ta?

- Chết cho ta.

Đại cung b*n r* mũi tên, sự sắc bén không gì không thể phá cùng khí tức hủy diệt hòa làm một thể.

Một âm thanh giận dữ vang vọng.

Một ánh hào quang vụt phá thiên địa, vượt qua thời gian không gian, bay tới Lâm Phàm.

- Chết đi, ngươi chết cho chúng ta!!!

Trên mũi tên dài hiện ra ba khuôn mặt dữ tợn, đang gào thét liên tục.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 588: Ngô Đồng Nở Hoa


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Khí tức kinh khủng, giống như làn sóng bao phủ thiên địa.

Dù tộc nhân Mị Tộc cách rất xa, nhưng nội tâm vẫn chịu ảnh hưởng, dưới cỗ khí tức kinh khủng đó, mọi người run như cầy sấy, sắc mặt lộ vẻ hoảng sợ.

Tộc trưởng Mị Tộc nhìn về phương xa, không biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.

Cổ Tộc có được thiên ý Cổ Thánh Giới trợ giúp đã không còn là bí mật.

Thậm chí có đại năng giả đã nói, Thiên Ý Cổ Thánh Giới đang chìm trong giấc ngủ say, bởi vậy chỉ có thể cảm ứng từ nơi sâu xa chứ không cách nào chủ động xuất kích.

Nếu như Thiên Ý Cổ Thánh Giới tỉnh lại, thì tất cả sinh linh các chủng tộc đại thiên thế giới đều sẽ bị nô dịch, thậm chí bị diệt vong.

- Bên kia đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

Mũi tên ánh sáng kinh thiên động địa, soi sáng toàn bộ thiên địa.

Mấy người Tử Vận hướng nơi này chạy qua nhưng đột nhiên dừng bước, các nàng cảm nhận được một luồng sức mạnh làm người rung động.

Nguồn sức mạnh này, cuồng bạo âm trầm, rất kinh khủng.

...

- Đại Đế Nhân tộc, hành vi của ngươi, thiên địa không dung hôm nay ngươi sẽ phải chết dưới mũi tên này.

Ba khuôn mặt vô cùng dữ tợn bên trong mũi tên, như ác quỷ rít gào nói.

Lâm Phàm thấy hành động của mấy tên này, quá hèn hạ đê tiện.

Thiên Ý Cổ Thánh Giới cũng vậy, cũng đê tiện xấu xa như nhau, thật không ngờ giữa ban ngày ban mặt hỗ trợ Cổ Tộc.

Cho dù ba tên thống lĩnh Cổ Tộc tự bạo cũng không tạo ra sức mạnh to lớn như thế, hiển nhiên tất cả những thứ này đều đều do Thiên Ý Cổ Thánh Giới giở trò quỷ.

Xèo!

Âm thanh phá không vang vọng đất trời, dưới nguồn sức mạnh này, hư không không ngừng nổ tung.

Tuy vậy, Lâm Phàm vẫn không uý kỵ tí nào.

- Giun dế cuối cùng cũng chỉ là giun dế, coi như các ngươi mượn sức của ngoại lực cũng không có tác dụng gì.

Lâm Phàm duỗi ra hai ngón tay kẹp một cái.

Mũi tên cuồng bạo kia bị hai ngón tay Lâm Phàm kẹp lại cố định trong hư không, không thể tiến thêm một chút nào, nó liên tục giẫy giụa muốn thoát ra.

Sắc mặt Lâm Phàm ngưng lại, lúc này, bên trên mũi tên đột nhiên bùng nổ một ánh hào quang, đột phá sự giam cầm của hai ngón tay, gào thét lao tới hắn.

- Ha ha, Nhân tộc, giờ chết của ngươi đến rồi.

Lúc này ba đại Thống soái cười rất to, bởi vì thời khắc này bọn họ đợi lâu rồi.

Thế nhưng, điều bọn họ không nghĩ tới, chính là tên Nhân tộc này quá mạnh. Nếu như không phải có thiên ý Cổ Thánh Giới gia trì trợ giúp, thì dù mũi tên ba người hợp lại có mạnh đến đâu cũng không thể làm gì người ta.

Còn bây giờ bọn họ đã an tâm, bởi vì tên Nhân tộc này đã không còn tồn tại.

Thiên Ý, là một thứ mà bất kể sinh linh nào trong thế giới này, đều không thế ngăn cản được.

Trong chớp mắt một mũi tên dài, đen nhánh xuyên thấu thân thể Lâm Phàm, tuy nhiên một sự việc lạ lùng lại xảy ra, mũi tên đột nhiên biến mất không thấy.

- Đây là nơi nào?

Ba đại Thống soái Cổ Tộc muốn nhìn cảnh tên Nhân tộc nổ tung mà chết, thế nhưng chẳng có gì xảy ra cả, thay vào đó, bọn chúng bị đưa đến một nơi thần bí nào đó.

- Nơi này là Động Thiên của bản tọa, các ngươi thật cho rằng dựa vào cái này là có thể g**t ch*t ta hay sao.

Lâm Phàm phiêu phù bên trong Động Thiên, cười lạnh nói.

- Đáng ghét, đáng ghét, giếtttt!!!!

Ba đại Thống soái không nghĩ tới mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, nhất thời rống giận thở phì phò!

Lúc này mũi tên còn ẩn chứa uy lực vô cùng, gào thét trong Động Thiên, giết về phía Lâm Phàm.

Lâm Phàm lạnh nhạt phiêu phù ở bên trong hư không, ngón tay khẽ vẽ một cái, Ngô Đồng Thần Thụ phát uy, vô số cành cây phóng lên trời, quấn chặt lấy mũi tên kia.

- Cái này là vật gì?

- Sức mạnh đang mất dần, nó đang hấp thu sức mạnh của chúng ta.

- Mau mau bạo phát Thiên Ý, nhanh lên!

Mũi tên đen nhánh bị Ngô Đồng Thần Thụ trói chặt lại trôi nổi trong hư không, không thể động đậy.

Vừa lúc đó, một màn không ngờ tới xảy ra.

Mũi tên được Thiên Ý cường hoá đột nhiên tiêu tan sau đó bị Ngô Đồng Thần Thụ mạnh mẽ hấp thu. Lập tức cành cây Ngô Đồng Thần Thụ lắc lư run rẩy.

- Nở hoa rồi?

Lâm Phàm nhìn thấy cảnh diễn ra trên một cành cây của Ngô Đồng Thần Thụ, sắc mặt liền biến đổi.

Rất lâu rồi, Ngô Đồng Thần Thụ chưa có xảy ra truyện gì khác thường, thế nhưng lúc này một việc khiến Lâm Phàm ngạc nhiên xảy ra, Ngô Đồng Thần Thụ lại nở ra, một đóa vô cùng rực rỡ.

Mặc dù đóa hoa này nhìn qua còn rất non nớt, thế nhưng đối với Lâm Phàm, mọi biến động của Ngô Đồng Thần Thụ đều không thể coi thường.

Lạch cạch!

Mũi tên rơi trên mặt đất, ánh sáng trên nó ảm đạm đi rất nhiều, sức mạnh cũng dần dần tiêu tan.

- Nhân tộc đáng ghét, chúng ta không cam lòng, không cam lòng!

Ba đại đại thống soái gào thét yếu ớt, dần dần không còn bất kỳ thanh âm gì nữa.

“Keng, chúc mừng đánh giết Cổ Tộc Thần Thiên Vị tầng sáu Pháp Tắc cảnh.”

“Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường 250000.”

“Keng, chúc mừng đánh giết Cổ Tộc Thần Thiên Vị tầng sáu Pháp Tắc cảnh.”

“Keng, chúc mừng đánh giết Cổ Tộc Thần Thiên Vị tầng sáu Pháp Tắc cảnh.”

...

“Hấp thu!”

Nỗi một chỗ trên người của ba tên Thần Thiên Vị tầng sáu Pháp Tắc cảnh, đều trân quý vô cùng.

Động Thiên, huyết nhục, pháp tắc các loại, cho dù là một sợi tóc cũng ẩn chứa pháp lực vô cùng.

Động Thiên tan rã, huyết nhục phá nát, pháp tắc bị luyện hóa.

Bản nguyên bị luyện hóa!

Trong chớp mắt một dòng pháp lực to lớn chảy vào bên trong Động Thiên.

- Kiếm lớn rồi.

Lúc này, trong lòng Lâm Phàm mừng rỡ, đúng là chém giết Cổ Tộc mới là biện pháp sáng suốt nhất để tăng thực lực bản thân mà, đặc biệt là những nhân vật cường đại.

Chỉ đáng tiếc, ba tên này vì giết mình mà bỏ đi thân thể, tất cả tích lũy hóa thành hư vô, chỉ để lại một phần pháp lực.

Nếu như ba tên đó không bỏ đi thân thể hoặc là có nhẫn trữ vật của chúng thì tốt quá, lấy địa vị của bọn họ trong Cổ Tộc, đồ tốt sẽ có rất nhiều a, đáng tiếc, đáng tiếc.

Nhưng, hiện tại cũng không quá tồi, Động Thiên trở nên mạnh mẽ, pháp lực mênh mông dung nhập vào bên trong bồi dưỡng công pháp chi thần cùng khí linh.

Lúc này bên ngoài, Mị Tộc đang rất sốt sắng, các nàng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nhưng khi nhìn thấy đạo thân ảnh kia, tất cả mọi người đều chấn kinh.

Một thân bá khí cùng khuôn mặt lạnh nhạt kia, chính Đại Đế Nhân tộc.

Hắn không xảy ra chuyện gì.

Mà ba tên Cổ Tộc đã tiêu tan rồi.

Lúc này Lâm Phàm đang đắm chìm trong Động Thiên quan sát Ngô Đồng Thần Thụ phát sinh dị biến.

Ngô Đồng Thần Thụ vậy mà nở hoa lại còn kết quả.

Chẳng lẽ nguyên nhân là do thiên ý?

Nhưng bây giờ, đi đâu tìm Thiên Ý đây? Thôi quên đi, trước tiên cứ tiếp tục sống như vậy đã, thực lực trước mắt của mình căn bản không có khả năng khiêu chiến Thiên Ý của Cổ Thánh Giới, cũng không có khả năng tìm tới Thiên Ý.

Ngô Đồng Thần Thụ có một đóa hoa coi như đã rất may mắn rồi.

Lâm Phàm nhìn mọi người của Mị Tộc cười nhạt.

- Tộc trưởng.

Tử Vận cùng mấy người từ đằng xa bay tới, thấy tộc trưởng các nàng bình an vô sự, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Tộc trưởng nhìn thấy Tử Vận bình an vô sự cũng nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng lúc này mọi người đem ánh mắt đổ dồn nhìn về bóng người trong hư không kia.

Đại Đế Nhân tộc, Lâm Phàm.

Đây rốt cuộc là người phương nào, không ngờ lại mạnh như vậy.

Thời điểm mọi người không chú ý, thì trời đất phương xa biến thành một màu hắc ám, mây đen giống như sóng biển ầm ầm lao tới.

Ở bên trong mây đen, ẩn hiện một toà cung điện toả ra khí tức âm trầm, rất quỷ dị. Một luồng tà khí bao phủ thiên địa bất kể là Cổ Thú hay các sinh linh khác, lúc này toàn bộ đều thoái lui.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back