Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối

[BOT] Mê Truyện Dịch
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 55: Chương 55



Ta lập tức nghiêng người, nhưng có người phản ứng còn nhanh hơn ta.

Tân Đình Thượng thần lập tức tiến lên ôm lấy ta để tránh, luồng ánh sáng trắng đáng lẽ b.ắ.n vào người ta không lệch một ly đã xuyên qua lưng Tân Đình Thượng thần.

Hắn rên lên một tiếng, hành động ôm lấy ta không hề dừng lại, chỉ là khóe miệng lập tức rỉ ra m.á.u tươi.

"Tân Đình Thượng thần!"

Ta lập tức cuống lên, định kiểm tra vết thương của Tân Đình Thượng thần, nhưng tên Vinh Xuyên kia bước bước ép sát, lập tức lại cầm kiếm xông tới.

Ta đành buông Tân Đình Thượng thần ra để đón đỡ kiếm của Vinh Xuyên. Tân Đình Thượng thần rời khỏi sự chống đỡ của ta, quỳ xuống đất, dùng bội kiếm gắng gượng chống đỡ cơ thể mình.

Nhìn thấy y phục trắng phía sau lưng hắn nhuộm đỏ một mảng, mắt ta chợt đỏ ngầu.

Ta cắn nát đầu ngón tay, nhỏ giọt m.á.u từ đầu ngón tay lên Thanh Vân kiếm. Thanh Vân kiếm thấm m.á.u của ta, lập tức sáng bừng lên.

Nhưng m.á.u từ đầu ngón tay rốt cuộc là không đủ.

Ta dùng kiếm rạch đứt lòng bàn tay, trong khoảnh khắc m.á.u trào ra tuôn lên Thanh Vân kiếm.

Thanh Thanh Vân kiếm vừa uống m.á.u lập tức b.ắ.n ra một tia sáng vàng chói, sức mạnh lớn đến mức khiến các thiên binh thiên tướng đang giao chiến gần đó bị chấn ngã một mảng lớn.

Tên Vinh Xuyên kia chỉ đối phó một mình ta nên không còn e dè, đ.â.m tới từng nhát đ.â.m hung ác nhắm thẳng vào chỗ hiểm của ta, chỉ trong chốc lát, cả ta và Vinh Xuyên đều chi chít những vết thương lớn nhỏ.

Ta tụ mười phần pháp lực nắm chặt Thanh Vân kiếm đ.â.m về phía Vinh Xuyên, hắn ta tuy có tu vi cao hơn ta, nhưng rốt cuộc không địch nổi sức mạnh của Thanh Vân kiếm.

Sau một hồi giao đấu kịch liệt, ta đánh ra một chưởng về phía hắn ta, hắn ta né không kịp đành cứng rắn chịu một chưởng của ta ngã nhào xuống đất, ta lập tức đưa Thanh Vân kiếm kề vào n.g.ự.c hắn ta, từ trên cao nhìn xuống hắn ta.

"Thì ra là như vậy. . ."

Tên Vinh Xuyên kia ôm n.g.ự.c đột nhiên phun ra một ngụm máu, hắn ta nhìn Thanh Vân kiếm đang sáng lên, trong mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị: "Ta vốn không có ý định g.i.ế.c ngươi, chỉ muốn đoạt lấy Thanh Vân kiếm để làm chủ lục giới. Hôm nay mới biết hóa ra Thanh Vân kiếm này chỉ có thể lấy ra bằng m.á.u của ngươi, và cũng chỉ có m.á.u của ngươi mới có thể phát huy sức mạnh của nó, như vậy, không thể để ngươi sống được rồi."

"Đến lúc c.h.ế.t còn dám cuồng ngôn."

Ta lạnh lùng cười, từng chút một đ.â.m Thanh Vân kiếm vào lồ|\|g n.g.ự.c hắn ta: "Thù mới hận cũ, hôm nay cùng kết thúc đi."

Hắn ta đột ngột đưa tay nắm lấy thân Thanh Vân kiếm, ngăn ta đ.â.m sâu hơn vào cơ thể hắn ta, trên mặt treo nụ cười quái dị: "Hôm nay đúng là phải kết thúc, chỉ là không biết nếu ngươi c.h.ế.t dưới tay người ngươi yêu thương, sẽ là cảm giác gì?"

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Nhưng ta chẳng còn kiên nhẫn nghe hắn ta nói nhảm nữa, ta tụ lực lại, dồn hết sức đ.â.m mạnh Thanh Vân kiếm vào cơ thể hắn ta.

Ta còn chưa kịp hiểu rõ ý nghĩa trong câu nói "nếu ngươi c.h.ế.t dưới tay người ngươi yêu thương" của hắn ta là gì.

Chỉ thấy Vinh Xuyên hứng chịu một kiếm của ta rồi, không đưa tay phản kích, ngược lại chuyển tầm nhìn về phía sau ta, mắt đỏ ngầu nhìn vào một nơi nào đó sau lưng ta, nở nụ cười quái dị.

"Giết nàng."

Một luồng ánh sáng đỏ từ giữa mi tâm Vinh Xuyên b.ắ.n ra, ta lập tức quay người lại, nhưng đã đứng sững tại chỗ.

Vốn Tân Đình Thượng thần bị thương nửa quỳ trên mặt đất giờ tay cầm bội kiếm với tốc độ cực nhanh lao về phía ta.

Hắn mặt không biểu cảm và đôi mắt trống rỗng vô hồn, con ngươi một màu đỏ ngầu, giống hệt như đôi mắt của Vinh Xuyên.

Nghe nói chú thuật của Ma tộc giỏi nhất là khống chế tâm trí người khác, chỉ sợ Vinh Xuyên từ sớm không biết khi nào đã hạ chú lên người Tân Đình Thượng thần.

Ta tránh né đã không kịp nữa.

36

Hắn ra tay gọn gàng dứt khoát, từ nơi cách hơn trăm bước như một cơn lốc xoáy đ.â.m thẳng thanh kiếm vào n.g.ự.c ta.

Lực va chạm mạnh khiến ta lùi lại một bước, tiếp theo đó là cơn đau dữ dội tràn ngập toàn thân.
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 56: Chương 56



Ta vô thức nhìn xuống n.g.ự.c mình, trước đây hắn từng dùng thanh kiếm này dạy ta không ít chiêu thức, mà bây giờ, ta lại bị thanh kiếm này xuyên thủng cơ thể.

Ta nắm lấy thanh kiếm vẫn còn muốn đ.â.m sâu hơn, muốn mở miệng ngăn cản, nhưng mở miệng rồi, lại không nói được lời nào.

Lúc này ta chỉ cảm thấy mình như con thiêu thân hấp hối, thanh kiếm kia như ngọn lửa nuốt chửng ta, ta chỉ muốn ngủ thiếp đi.

Nhưng Tân Đình Thượng thần trên người vẫn còn trúng ma chú, ta nhịn đau dùng hết sức toàn thân bấm một quyết đánh vào thân thể Tân Đình Thượng thần.

Màu đỏ ngầu trong mắt Tân Đình Thượng thần dần dần tan biến.

Vào khoảnh khắc ánh mắt hắn hồi phục sự tỉnh táo và nhìn rõ dung mạo ta, gương mặt vốn đã không còn chút huyết sắc của hắn, càng trở nên tái nhợt.

"Hoài Uyển."

Hắn buông thanh kiếm trong tay, cơ thể ta theo động tác của hắn mà chệnh choạng, hắn đưa tay đỡ lấy ta sắp ngã.

Thanh kiếm vẫn còn trong n.g.ự.c ta, ta chỉ thấy một luồng khí trong cơ thể đang dâng lên, cổ họng ngứa ngáy, ta phun ra một ngụm máu.

Y phục vốn đã rách nát vì đánh nhau, trong phút chốc lại loang lổ vết máu.

Ta cố gắng muốn đưa tay lên lau m.á.u ở khóe miệng, hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, khàn giọng nói: "Hoài Uyển."

Những chuyện cũ như một vở kịch trong đầu hiện lên từng cảnh một.

Ta từng mơ ước một ngày nào đó sẽ thành thân sinh con với hắn, nhưng chưa từng nghĩ, có một ngày sẽ âm dương cách biệt.

Ta vùng vẫy đưa tay lên vuốt gò má hắn, chỉ thấy những giọt lệ to như hạt đậu từ khóe mắt hắn lăn xuống: "Hoài Uyển, nàng ngoan, ta sẽ đưa nàng đi tìm Thái Thượng Lão Quân ngay."

"Ha ha ha ha ha ha ha."

Phía sau vang lên tiếng cười gằn của Vinh Xuyên: "Mẫu thân ngươi lúc còn sống không chịu đi cùng phụ thân ta, bây giờ ngươi cùng ta đồng quy vu tận cũng đáng giá. . . !"

Ánh mắt Tân Đình Thượng thần cực kỳ lạnh lẽo, hắn thi triển một phép thuật, một tia sáng xanh b.ắ.n vào cơ thể Vinh Xuyên.

Tiếng cười của Vinh Xuyên đột nhiên im bặt, nụ cười của hắn ta trong phút chốc đông cứng trên mặt.

Vinh Xuyên đã chết.

Vinh Xuyên đã chết, lòng ta thả lỏng không ít.

Ta khó nhọc mở miệng: "Vinh Xuyên hắn ta một lòng chỉ muốn đạt được Thanh Vân kiếm này để trở thành chủ nhân của trời đất, giờ Vinh Xuyên đã chết, Ma tộc như quần long vô thủ trong thời gian ngắn ngàn vạn lần không dám làm loạn. Thanh Thanh Vân kiếm tuy đã được giải phong ấn, nhưng nếu không có m.á.u của ta thì cũng không thể phát huy tác dụng, nên cũng không gây được mối đe dọa. Sau khi ta chết, hãy tìm một nơi sơn thanh thủy tú để chôn ta. . ."

Lời của ta còn chưa nói hết, đã bị hắn ngắt lời,

Ánh mắt hắn hiện lên nỗi đau mãnh liệt: "Ta biết, Ta đều biết, Hoài Uyển ngoan, đừng nói lời không may mắn."

Hắn đứng dậy bế ta lên, ta dựa vào lòng hắn, chỉ thấy đầu càng lúc càng nặng.

Ta cố gắng lấy hết tinh thần mở miệng nói: "Ta hơi buồn ngủ, ta ngủ một lát trước. . ."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Cánh tay hắn ôm ta run lên, giọng nói cũng rối loạn: "Không được ngủ, nàng còn nhớ không. . ."

Nhưng ta đã không nghe thấy nữa.

37

Ngoại truyện của Tân Đình

Phụ thân ta thường căn dặn ta phải tiến bộ trong học tập, tu luyện thật tốt pháp thuật.

Ta cũng chưa từng làm phụ thân thất vọng, luôn là tấm gương của Thiên Đình.

Nhưng mẫu thân ta thường thở dài, nói rằng bà cưới phải một lão cổ hủ, sinh ra một nhóc con cổ hủ.

Nói ta tuổi còn trẻ mà đã mặt nặng mày nhẹ, sau này sẽ không cưới được thê tử.

Mẫu thân ta thời gian đó rất lo lắng, sau đó nắm lấy mặt ta nhìn tới nhìn lui cuối cùng đưa ra kết luận:

Diện mạo của ta cũng không tính là tệ, không đến mức không tìm được thê tử.

Từ đó về sau mỗi lần mẫu thân ta ra ngoài đều dẫn ta theo, và rất nhiệt tình giới thiệu ta cho các vị thần tiên trên trời.

Cho đến một ngày, dưới sự thuyết phục mạnh mẽ của mẫu thân ta, một a di xinh đẹp nói muốn gả quả trứng vừa mới đẻ của mình cho ta làm thê tử.

Ta tự cho rằng điều này rất không thỏa đáng, lập tức nói suy nghĩ này cho mẫu thân ta.
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 57: Chương 57



Mẫu thân ta nghiêm túc phê bình ta, và giáo dục ta.

Dù sao ta cũng được sinh ra từ trứng, không thể chê bai những quả trứng khác.

Được rồi, ta chỉ có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Mẫu thân ta dẫn ta đến nhà vị a di xinh đẹp, ta nhìn thấy quả trứng trắng tinh kia.

A di xinh đẹp hỏi ta, là muốn có đệ đệ hay muốn có muội muội.

Ta rất thành thật nói với vị a di xinh đẹp, ta muốn có đệ đệ.

Dù sao trong cái vỏ này ai biết được sẽ nở ra cái gì.

Vị a di xinh đẹp nói với ta, nếu trong quả trứng này là đệ đệ thì sẽ cho ta làm huynh đệ.

Trong lòng ta rất tán thành, từ khi ta sinh ra đã ít có bạn chơi, có một người đệ đệ để bầu bạn thì còn gì bằng.

Vị a di xinh đẹp lại nói, nếu là muội muội thì gả cho ta làm thê tử.

Mẫu thân ta đứng sau lưng ta lén nói với ta, quả trứng của vị a di xinh đẹp sinh ra, nếu là con gái sẽ đẹp như vị a di xinh đẹp.

Ta lập tức ngoan ngoãn gật đầu, vẫn là muội muội đi.

Giống loài của họ khác với chúng ta, cần phải ấp trọn hai năm mới có thể nở ra, mẫu thân ta rảnh rỗi thì dẫn ta đến chỗ vị a di xinh đẹp để xem quả trứng ấp thế nào rồi.

Mẫu thân ta rất lo lắng, chỉ sợ ta khó khăn lắm mới có được thê tử lại biến thành người huynh đệ tốt.

Nên cả ngày cứ lôi ta ra lẩm bẩm với quả trứng đó, nhất định phải là một nữ oa.

Một ngày nọ, mẫu thân ta cùng phụ thân ta có việc quan trọng, dặn dò ta tự mình đi xem xem muội muội đã nở ra chưa, chính là vào lúc đó, ta đã gặp Bích Nhan.

Lúc đó nàng ta vẫn là một con tiểu hồ ly không có pháp lực, một thân lông đỏ thẫm bị vết m.á.u nhuộm thành màu đỏ sẫm, thấy có người đến, nhanh chóng trốn sau cây, ánh mắt lấp lánh nhìn ta.

Lòng ta giật mình.

Nhìn nàng ta có vẻ cũng chỉ tầm tuổi ta, nhưng đứng đó toàn thân đẫm máu, không biết đã bị thương nặng như thế từ đâu.

"Ngươi là ai? Vì sao bị thương nặng như vậy?" Ta mở miệng hỏi.

Nàng ta nghe ta mở miệng dường như càng sợ hãi hơn, vô thức lùi lại phía sau.

"Ngươi đừng sợ." Ta mở miệng nói: "Ta sẽ không làm hại ngươi."

"Có người. . . có người muốn truy sát ta. . ." Nàng ta rụt rè mở miệng nói.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Ta cau mày: "Đây là Thiên Đình, Thiên Đình vốn lấy thiện làm đầu, là ai mà to gan như vậy dám truy sát ngươi?"

Nàng ta còn chưa kịp mở miệng nói tiếp, ánh mắt dường như đã thấy gì đó kinh hoàng nháy mắt hai cái, lập tức lao về phía ta, run rẩy núp sau lưng ta.

Ta theo ánh mắt nàng ta quay đầu nhìn lại, một vị tiểu nhi nhìn có vẻ cao ngang ta mặc y phục đỏ đứng ở đó.

Trong tay hắn ta cầm ống sáo, rất kiêu ngạo chỉ vào ta.

Chính xác hơn, hắn ta đang chỉ vào con tiểu hồ ly sau lưng ta: "Tiểu súc sinh, ngươi còn muốn trốn đi đâu."

Chỉ cảm thấy con tiểu hồ ly sau lưng run lẩy bẩy dữ hơn, ta cau mày đối với đứa trẻ áo đỏ kia, mở miệng nói: "Ngươi là ai, dám làm loạn ở Thiên Đình của ta?"

Hắn ta rất khinh thường nhìn ta: "Ngươi lại là ai? Bản Thái tử bắt một con súc sinh liên quan gì đến ngươi?"

Bản Thái tử?

Thiên Đình này Thiên Quân còn chưa có con cái, dám xưng mình là Thái tử trên trời dưới đất chắc chỉ có thể là Thái tử của Ma tộc Vinh Xuyên.

"Ta khuyên ngươi biết điều một chút giao con tiểu hồ ly đó cho ta, để ta lột da cáo làm một chiếc áo choàng mừng thọ phụ thân ta, nếu không ta sẽ không khách sáo nữa."

Ta quay đầu liếc nhìn con tiểu hồ ly, mặt mũi nàng ta đầy nước mắt nhìn ta, kéo kéo tay áo ta: "Ngươi cứu ta. . ."

"Ngươi đừng sợ."

Ta giật cái ngọc bội ở thắt lưng xuống nhét vào tay nàng ta: "Ngươi theo con đường này đi thẳng mười dặm có một tòa cung điện, ngươi đưa ngọc bội này cho Tế Thủy Thượng thần, nàng ấy sẽ bảo vệ ngươi chu toàn."

Nàng ta cúi đầu nắm chặt ngọc bội trong tay, rồi lại ngẩng đầu nhìn ta: "Vậy ngươi làm sao?"

"Nếu một canh giờ sau ta vẫn chưa về, thì ngươi hãy nhờ Tế Thủy Thượng thần đến cứu viện ta."
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 58: Chương 58



Ta nhìn về phía thiếu niên áo đỏ đối diện, ước chừng không cần một canh giờ có lẽ đã có thể đánh bại hắn ta.

Kết quả không đến nửa canh giờ, cả hai chúng ta đều bị thương.

Rốt cuộc là ta đánh giá thấp hắn ta, lại ngang tài ngang sức với ta.

Khi dì Tế Thủy đến, chúng ta đang nằm trên đất thở hổn hển.

Khi dì ấy nhặt chúng ta về phủ, ta và tên Vinh Xuyên kia vẫn còn nhổ nước bọt vào nhau.

Dì Tế Thủy băng bó vết thương cho chúng ta, và đưa Vinh Xuyên trở về Ma tộc.

Nhưng ta không ngờ rằng, chính vì sự bướng bỉnh khi còn nhỏ của ta, trong tương lai Thiên Đình sẽ phải trả giá đắt.

Dì Tế Thủy đích thân đưa Vinh Xuyên trở về, tên Quỷ quân của Ma tộc kia đã nhất kiến chung tình với dì Tế Thủy.

Ông ta thậm chí đã bỏ thê tử chính thất, muốn cầu hôn dì Tế Thủy làm Quỷ ậu của Ma tộc.

Dì Tế Thủy tất nhiên là không muốn, không ngờ tên Quỷ quân Ma tộc kia tức giận mất mặt thậm chí đã xuất binh đánh Thiên Đình, ép Thiên Đình giao ra dì Tế Thủy.

Thiên Quân của Thiên Đình cũng từng si mến dì Tế Thủy, đương nhiên là không chịu giao người, hai tộc đại chiến suốt ba tháng trời.

Thiên Đình vốn yêu thích hòa bình, những năm qua ít có chiến tranh.

Thiên binh thiên tướng của Thiên Đình dần dần không địch lại Ma tộc kia, bị đánh lui từng bước, dì Tế Thủy không muốn họ vì mình mà phải đao binh giao chiến, định tự vẫn để đổi lấy hòa bình giữa hai giới.

Phù Sinh Thượng thần đâu nỡ để dì Tế Thủy yêu dấu liều mạng, lập tức dùng nguyên thần của mình tế để lấy ra thần khí thượng cổ Thanh Vân kiếm, từ đó Thiên Đình xoay chuyển càn khôn.

Ma tộc không địch lại Thiên Đình, thấy Ma tộc sắp đại bại, tên Quỷ quân Ma tộc kia biết dì Tế Thủy đã có người yêu và đã hứa hôn thầm, đột nhiên phát điên, dùng đội quân cuối cùng tàn sát Long tộc.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Phù Sinh Thượng thần để ngăn Thanh Vân kiếm một lần nữa xuất thế, lúc hấp hối đã dùng m.á.u thịt của mình phong ấn Thanh Vân kiếm lại.

Còn dì Tế Thủy, để bảo vệ đứa con của mình, cũng để bảo vệ huyết mạch của Phù Sinh Thượng thần, đã dùng một nửa tu vi của mình phong ấn quả trứng đó.

Quả trứng đó, vẫn chưa ra đời, ta không biết là người huynh đệ của ta hay là thê tử ta.

Thế nhưng, chuyện Tế Thủy phu nhân sinh ra một quả trứng đã được nhiều người biết.

Tế Thủy phu nhân lo lắng rằng dù có phong ấn cốt nhục của mình, ngày sau cũng khó tránh khỏi việc người ta phát hiện đây là huyết mạch của Phù Sinh thượng thần.

Trong lúc Tế Thủy phu nhân đang bế tắc, Bích Nhan chủ động đề nghị, nàng ta không cha không mẹ, có thể giả làm cốt nhục của Tế Thủy thượng thần, chỉ mong sau này có thể đưa đứa đệ đệ rơi xuống nhân gian của mình lên Thiên đình để nuôi dạy tử tế.

Thế là, Tế Thủy phu nhân dùng nửa phần tu vi còn lại để thi pháp lên Bích Nhan, phong ấn chân thân của nàng ta, biến thành hình dạng một con tiểu bạch long.

Tế Thủy phu nhân vốn đã thân mang trọng thương, lại tiêu hao hết tu vi toàn thân, trong lúc sắp không thể sống thêm, quả trứng cuối cùng đã nở.

Đáng lẽ phải là một con tiểu bạch long, nhưng vì bị phong ấn, khi sinh ra lại là một con tiểu bạch xà.

Ta hồi hộp cẩn thận bế con tiểu bạch xà ra khỏi vỏ trứng, xoay nó một vòng, nhìn thấy m.ô.n.g nhỏ của nó, không có "chim nhỏ", ta vui mừng nói: "Là Hoài Uyển! Là một nữ hài!"

Thế là, tiểu thê tử của ta, đã chào đời.

Bích Nhan dành phần lớn thời gian dưới nhân gian tìm kiếm đệ đệ của mình, lúc rảnh rỗi ta thường cùng Bích Nhan đi tìm, tiện thể xem Hoài Uyển lớn lên từng ngày.

Nhưng trong cung có thêm một nữ hài cuối cùng cũng gây nên sự nghi ngờ, nên ta đành đặt Hoài Uyển trong Ngự Hoa Viên, khi có thời gian thì đến Ngự Hoa Viên thăm nàng.

Cho đến một lần, có một con đại bàng già không biết từ đâu bay đến định ăn thịt Hoài Uyển.

Ta bận rộn, hàng ngày không thể luôn bảo vệ nàng, vì vậy ta đành đưa Hoài Uyển đến chỗ của Tu Nhiễm.

Ông vốn thích nhặt đệ tử khắp nơi, không biết ông có thích nữ đệ tử này mà ta đưa đến không.
 
Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối
Chương 59: Chương 59



Tu Nhiễm nhìn thấy Hoài Uyển lập tức nhíu mày rất cao: "Ngươi biết mà, ta không bao giờ nhận nữ đệ tử, huống chi con rắn nhỏ ngươi bế đến đã lâu vẫn chưa tu thành hình người, có thể thấy là kẻ ngộ tính không cao."

Thế là ta đành nói rõ thân thế của nàng cho Tu Nhiễm, ông vô cùng kinh ngạc nói với ta: "Nếu ta nhận nàng làm đệ tử, e rằng chỉ có thể toàn lực bảo vệ nàng, còn về tu luyện. . ."

"Nàng có phong ấn trên người, phong kín huyết mạch của nàng, nên mới hiện ra vụng về như vậy, chuyện tu luyện của nàng, ông cứ tận lực là được."

Ta nói và tặng cho ông viên dạ minh châu quý giá của mình.

Tu Nhiễm vui vẻ nhận lấy dạ minh châu, chính thức nhận Hoài Uyển làm đệ tử thứ năm dưới tọa.

Có một lần ta nhận lệnh của Thiên đình đi bắt g.i.ế.c một con kỳ lân thú, không ngờ lại gặp phải Thái tử của Ma tộc là Vinh Xuyên.

Kẻ thù gặp nhau, mắt đỏ ngầu, hắn ta rất muốn g.i.ế.c ta để trả thù.

Đáng tiếc là ta nhận lệnh Thiên đình, phía sau còn có một đám thiên binh thiên tướng đi theo, hắn ta không phải đối thủ của ta, đành tức giận bỏ chạy.

Sau khi bắt g.i.ế.c con kỳ lân thú đó, những vảy kỳ lân đó cứng cáp vô cùng, rất thích hợp để làm một món trang bị phòng thủ.

Thế là ta đã đưa một phần tu vi của mình vào những vảy đó chế thành Thiên Cơ Tán, nhờ Tu Nhiễm trao cho Hoài Uyển.

Khi có thời gian, ta sẽ đến cung điện của Tu Nhiễm để xem Hoài Uyển.

Nàng tu luyện rất chăm chỉ, có một lần chỉ thấy nàng hỏi Tu Nhiễm với vẻ mặt ngây thơ: "Sư tôn, tại sao mỗi lần con cảm thấy tu vi sắp đột phá một tầng, sắp lĩnh ngộ được điều gì đó, thì dường như trong cơ thể luôn có một nguồn lực ép con xuống. . ."

Tu Nhiễm luôn nói rằng nàng tu luyện chưa đủ, nhưng nàng đâu biết đó là phong ấn trên người đang ép nàng.

Mỗi lần nhìn thấy ta, đôi mắt nàng luôn sáng lấp lánh.

Ta chỉ cảm thấy tâm trạng của mình cũng trở nên vui vẻ, ta nghĩ, đợi nàng lớn hơn một chút, lớn hơn một chút nữa, ta sẽ cưới nàng về.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Bích Nhan đã tìm được đệ đệ của mình ở phàm trần.

Nàng ta không dám tùy tiện đưa lên thiên giới, nên đến thương lượng với ta.

Ta nghĩ Tế Thủy phu nhân đã qua đời, chuyện hứa với đệ đệ của nàng ta năm xưa đương nhiên do ta tiếp quản.

Ta suy nghĩ nửa ngày, đã gửi một người cho Tu Nhiễm làm đệ tử, thì gửi thêm một người cũng chẳng sao.

Đó là một con tiểu hồ ly rất đẹp.

Có thể thấy đó là kẻ có thiên phú cực cao, Tu Nhiễm chỉ liếc mắt nhìn hai lần, đã cảm thán chưa từng thấy kẻ có thiên phú như vậy, không từ chối mà nhận vào môn hạ làm Tiểu Lục.

Hoài Uyển tuổi còn nhỏ, chưa từng gặp ai đồng lứa, lần này gặp một con tiểu hồ ly xinh đẹp, Hoài Uyển rất vui vẻ, cũng rất quan tâm chăm sóc tiểu sư đệ của mình.

Nhưng ta lại hối hận.

Ánh mắt của nàng không còn dừng lại ở một mình ta, nàng bắt đầu chú ý nhiều hơn đến tiểu sư đệ của mình, nàng còn khổ sở vì tiểu sư đệ của mình bị thương da thịt.

Khi nàng bị Yên sơn tam công chúa bắt đến Yên sơn, ta gấp gáp định xông đến Yên sơn, Bích Nhan ngăn ta lại, nói Tu Nhiễm cùng Thương Bắc đã đưa nàng về.

Trùng hợp, Tu Nhiễm cau mày đến đại điện của ta, mở miệng nói: "E rằng phong ấn trên người nàng sắp phong không nổi nữa rồi."

"Ôngnói gì?"

Ta kinh ngạc nhìn hắn: "Sao lại thế được?"

"Ta mời Lão Quân đến bắt mạch cho Tiểu Ngũ, Lão Quân nói mạch tượng của Tiểu Ngũ không bình thường, rõ ràng ở trong hầm băng ba ngày ba đêm, khí tức trong cơ thể đáng lẽ phải rất yếu ớt, không ngờ khí tức của nàng như một ngọn lửa đang bảo vệ tâm mạch, và còn có xu hướng muốn lan tỏa khắp cơ thể, e rằng tu vi mà nàng tự tu luyện ngày đêm không bao lâu nữa sẽ phá vỡ phong ấn."

Ta thầm kêu không hay, nếu lúc này nàng tự phá vỡ phong ấn, thì chân thân của nàng sẽ không giấu được.

Điều này chắc chắn sẽ gây nghi ngờ cho Ma tộc, đến lúc đó sẽ gây nguy hiểm tính mạng.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back