Chào mừng bạn trở lại!

Nếu đây là lần đầu tiên bạn đến với diễn đàn vui lòng đăng ký tài khoản mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Nếu đã là thành viên vui lòng đăng nhập.

,br/>

Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký thành viên!
Tối Cường Hệ Thống
Chương 554: Liều Mình


Người dịch: MaBiên: Cẩu ca Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Động Thiên Lôi kiếp thật là đáng sợ, khắp nơi đều là sấm sét hủy diệt, không phải năng lực c*̉a con người có khả năng ngăn cản.

Lâm Phàm thật sự là lo sợ, lần này thật có thể phải chết ở đây.

Rầm rầm!!!

Bên trong Động Thiên vang vọng từng tiếng nổ ầm ầm, vô số lôi đình không ngừng phóng ra, dày đặc chi chít như một đàn rắn, trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn bộ Động Thiên.

Trong lúc này, Lâm Phàm một món Đạo khí ra, Đạo khí này là thứ của Thủy Hỏa Đại Đế, chỉ là không biết có thể kiên trì bao lâu dưới lôi kiếp đây.

- Lược ơi cố chịu nhé.

Đạo khí bay trong hư không, trong nháy mắt lớn lên, đạo khí hình cái lược nhẹ nhàng đong đưa sau đó bay về phía lôi kiếp.

Ầm, choảng!

Tiếng vỡ tan ngay lập tức vang lên, chỉ một đạo lôi đình đã đánh cho món đạo khí nứt toát.

- Bà mẹ nhà ngươi gấu, Động Thiên Lôi kiếp này căn bản không để cho người ta con đường sống mà.

Một đạo lôi đình đánh nát một món đạo khí, trận này làm sao còn chơi, tiểu gia cũng không có tới mấy ngàn món đạo khí à nha.

- Vân Tông tông chủ đối mắt với lôi kiếp 188 đạo lôi đình rốt cuộc là làm sao vượt qua? Uy lực như hiện tại thì không ai có thể vượt qua được.

Lâm Phàm suy nghĩ.

Lại là một đạo lôi đình đánh tới, không có bất cứ chống cự nào, cái lược này trong nháy mắt hóa thành tro bụi, tiêu tan ở bên trong Động Thiên.

Kỳ thực Lâm Phàm không biết chính là linh khí bão táp càng nhiều thì sẽ sinh ra lôi kiếp càng mạnh mẽ. Cho nên lôi kiếp từ mấy ngàn cái linh khí bão táp của Lâm Phàm có uy lực lớn hơn nhiều so với 188 cái của Vân Tông tông chủ.

- Ta thiên tân vạn khổ tu luyện tới cảnh giới này làm sao có thể vì một cái lôi kiếp ở trong Động Thiên này mà ngã xuống chứ, hôm nay coi như liều mạng bổn đại gia cũng chơi với ngươi tới cùng.

Lâm Phàm đã dốc toàn bộ tài sản ra liều.

Vài món Đạo khí còn sót trong Thủy Hỏa bí cảnh đều đánh ra. Lâm Phàm vẫy tay một cái, pháp lực hóa thành cự long, mấy trăm cự long pháp lực màu bạc điên cuồng hét lên, dung nhập vào bên trong vài món Đạo khí này. Hào quang nổi lên bốn phía, soi sáng thiên địa, mấy món Đạo khí bạo phát ra uy lực vô c*̀ng lớn chống lại Động Thiên Lôi kiếp.

Xoạt xoạt! Xoạt xoạt!

Lôi quang lập lòe, trong nháy mắt bên trong Động Thiên lại trở thành biển sấm sét, Ngô Đồng Thần Thụ sừng sững, cành lá tươi tốt, bị một đạo lôi đình bổ tới c*̃ng bạo phát ánh lửa, cành cây trong nháy mắt khô héo, thật sự là không thể đỡ nổi.

Mà mấy món Đạo khí không ngừng bị lôi đình liên tục oanh kích thì không ngừng bị nứt vỡ, cuối c*̀ng thì cũng hóa thành tro tàn.

- Mụ nội nó, tiêu rồi.

Sắc mặt Lâm Phàm trắng bệch, trên trán mồ hôi tuôn ra như mưa.

Rống!

Thượng Cổ Đại Yêu gào thét liên tục, giơ cao bàn tay khổng lồ chộp tới những tia sấm sét.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Động Thiên Lôi kiếp phảng phất như cảm nhật được sự khiêu khích c*̉a Thượng Cổ Đại Yêu liền lập tức giáng xuống một đạo sấm sét khổng lồ. Thượng Cổ Đại Yêu đỡ một chiêu liền trọng thương làm Lâm Phàm vô cùng hốt hoảng.

Yêu Thành là bảo bối Lâm Phàm muốn tiếp tục phát triển nhất, tiềm lực của Yêu Thành là không giới hạn, trở thành chí bảo là chuyện chắc chắn, cho nên Lâm Phàm không nỡ để nó bị phá hủy. Hắn thu hồi Yêu Thành, sau đó liền ném Vĩnh Hằng Chi Phủ ra ngoài.

Vĩnh Hằng Chi Phủ tuy rằng bị tổn hại nhưng bất kể nói thế nào đó c*̃ng là thần khí, có lẽ sẽ chống đỡ được một hồi. Chỉ là không biết có thể chống đỡ bao lâu. Vẫn còn đến mấy ngàn đạo lôi đình đang chờ Lâm Phàm đến đỡ.

Đang trong nước sôi lửa bỏng, Lâm Phàm chợt nghe thấy tình huống không ổn nhất.

- Lâm Phàm, ở ngoài điện đã bị Cổ tộc vây lại.

Âm thanh của Hồng Vân tiên tử truyền tới

- Các ngươi trước tiên đừng đi ra.

Lâm Phàm nói.

- Ngươi muốn làm gì?

Hồng Vân tiên tử nhất thời có dự cảm xấu.

Lâm Phàm liếc mắt nhìn Hồng Vân tiên tử, lại nhìn tình huống bên trong Động Thiên, lôi đình ngày càng cuồng bạo.

Vĩnh Hằng Chi Phủ đã không chống đỡ nổi đã xuất hiện những vết rạn nứt. Dưới Động Thiên Lôi kiếp thì ngay cả Thần khí c*̃ng không chống đỡ được càng không cần phải nói cơ thể con người.

Lâm Phàm cười khổ, thật sự là không có chút đường sống nào.

Đây là Động Thiên thoát biến, tất cả trong đó đều phải đối mặt với kiếp nạn, hiện tại miễn cưỡng có thể đỡ nổi mấy chục đạo lôi đình, nhưng còn những lôi đình phía sau làm sao có thể ngăn cản.

Nếu biết trước có tình huống như vậy thì Lâm Phàm sẽ luyện chế sẵn mấy ngàn, mấy vạn món pháp bảo, sau đó chơi chết cái lôi kiếp này. Nhưng mà giờ không còn kịp nữa.

- Vậy...

Hồng Vân tiên tử đột nhiên phát hiện, ánh mắt Lâm Phàm nhìn về phía bên ngoài hướng Cổ tộc, nhất thời có một loại ý nghĩ không dám tin xuất hiện trong đầu.

- Động Thiên diệt thì ta cũng không toàn mạng, như vậy tất cả mọi người hãy ở lại bên trong bí cảnh Thủy Hỏa, nếu may mắn thì vẫn còn có thể giữ lại mạng sống.

Lâm Phàm hạ quyết tâm, dù có rất nhiều thứ không cam lòng thế nhưng giờ khắc này đã không còn lựa chọn nào khác.

Trong nháy mắt, Lâm Phàm hóa thành một đạo cầu vồng đột nhiên phóng về phía bên ngoài bí cảnh.

- Lâm Phàm...

Hồng Vân tiên tử hét lên một tiếng, nàng hiểu đây là Lâm Phàm đi liều minh để mọi người có thể thoát thân.

“Đáng ghét, thật sự là quá đáng ghét, con đường tu luyện lừng lẫy của tiểu gia làm sao có thể dừng ở đây được chứ, hu hu.” Lâm Phàm vừa bay vừa tiếc nuối

- Có sinh linh đi ra, ủa, sao chỉ có một đứa, chẳng lẽ là đi dò đường, thôi không sao, bắt nó làm đồ nhắm cũng được.

Nhóm Cổ tộc vui vẻ cười đùa. Nhưng thời điểm khi nhìn thấy rõ sinh linh kia thì tất cả Cổ tộc đều biến sắc.

Trên người sinh linh này lôi đình cuốn quanh, một cỗ lực lượng cuồng bạo từ trong thân thể hắn lộ ra, cảm giác như nếu đụng vào tên này thì sẽ tan xác ngay.

- Rút lui!

Sắc mặt mười tên thống lĩnh Cổ tộc đại biến, ngay lập tức ra lệnh.

- Nếu tiểu gia có chết thì c*̃ng phải lôi kéo Cổ tộc các người chôn c*̀ng.

Hai mắt Lâm Phàm lộ ra vẻ kiên quyết.

- Động Thiên, mở.

Trong chớp mắt, Lâm Phàm đem tất cả những tên Cổ tộc có mặt vào trong Động Thiên của mình.

Ầm! Ầm!

Thời khắc này, trước cửa bí cảnh đã trở thành một thế giới lôi đình.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 555: Cảm Tạ Cổ Tộc!


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Hắn đang muốn làm gì vậy? Chẳng lẽ là muốn cùng Cổ Tộc đồng quy vu tận? Không được...!!!

Hồng Vân nhìn thấy một màn này, nội tâm nghi hoặc vạn phần. Không biết Lâm Phàm đang muốn làm gì?

Vân Hà trưởng lão nghi hoặc, đột nhiên cả người biến sắc. Lập tức nói.

- Nếu như lấy Cổ Tộc làm vật trung gian, thì chuyện chống lại Động Thiên lôi kiếp cũng không phải là chuyện bất khả thi.

- Nhưng Cổ Tộc không phải đám ngốc, không có khả năng bó tay chịu trói.

...

Lúc này, Lâm Phàm cũng vô kế khả thi, không nghĩ ra được cách nào khác. Nếu như tiểu gia đây không vượt qua được lôi kiếp, thì cũng phải lôi toàn bộ Cổ Tộc các ngươi chôn cùng. Vì thế, hắn không chút do dự, lập tức khai mở Động Thiên, trực tiếp đem cả Cổ Tộc hút vào bên trong.

Động Thiên c*̉a Lâm Phàm vô cùng mạnh mẽ, phạm vi bao trùm rộng lớn, gần như mênh mông.

Đại quân Cổ Tộc tuy đông đảo, trải khắp mọi nơi. Thế nhưng, nếu so sánh với diện tích Động Thiên c*̉a Lâm phàm, thì đúng là Tiểu Vu gặp Đại Vu.

Khi tiến vào Động thiên. Trong chớp mắt, mọi người của Cổ Tộc đều cảm nhận được một cỗ sức mạnh kinh khủng từ không trung.

- Đây là nơi nào?

- Hắn muốn làm cái quỷ gì vậy?

- Những tia sét này, sao lại kinh khủng như thế?

Các đại quân Cổ Tộc thật sự bị chấn kinh. Vừa rồi bọn họ còn tràn ngập hung uy, thế nhưng thời điểm bọn họ nhìn thấy sức mạnh cuủa những tia sét kia. Thì từng người từng người đều xoắn cả đít, một nỗi hoảng sợ phát sinh không thể nào ngăn cản trong lòng.

Đối với một ít người Cổ Tộc mà nói, bọn họ có lẽ không biết đó là cái gì?

Thế nhưng, Thập Đại Thống Lĩnh cùng đám Vạn phu trưởng thì sớm nhận ra đây là nơi nào. Hơn nữa, tất cả đều biết tình cảnh hiện nay của bọn họ.

- Có kẻ đang độ Động Thiên lôi kiếp, hắn muốn cho chúng ta chôn cùng. Đáng ghét, thật sự quá ghê tởm.

- Nghe lệnh, toàn lực công kích Động Thiên, đánh vỡ không gian này nhanh.

Thập Đại Thống Lĩnh quát ầm lên, thế nhưng, dưới sức mạnh vô cùng vô tận c*̉a sấm sét. Âm thanh c*̉a họ lập tức tiêu tan, căn bản không thể lan truyền.

Nhìn thấy tình cảnh bên trong Động Thiên, tràn lan vô số linh khí hổn loạn, các thống lĩnh Cổ Tộc chấn kinh rồi.

- Không biết tên kia rốt cuộc đã tích lũy Động Thiên đến trình độ nào? Nếu không làm sao lại xuất hiện lôi kiếp mạnh như vậy.

Một tên Cổ Tộc thống lĩnh hoảng sợ nói. Sau đó lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, sức mạnh toàn thân bạo phát. Mỗi một quyền đánh ra như thiên quân đột kích về phía vách tường.

Lâm Phàm vốn muốn cùng đám Cổ Tộc này chịu Động Thiên lôi kiếp Phá Diệt. Nhưng trong chớp mắt, có một việc xảy ra khiến hắn ngạc nhiên.

Trong hư không, sấm chớp càng thêm cuồng bạo, thế nhưng sức mạnh c*̉a nó đột nhiên bị phân tán, hóa thành vô số phần.

Lít nha lít nhít, những tia sét lớn chừng chiếc đũa đánh phá khắp nơi, lập tức có vô số tiếng bạo nổ vang lên.

Tuy lôi kiếp vẫn còn, thế nhưng Lâm Phàm có thể cảm nhận được uy lực c*̉a nó đã bị chia nhỏ.

- Chẳng lẽ do đám Cổ Tộc này chia sẻ sức mạnh c*̉a lôi kiếp?

Lâm Phàm thấy cảnh này, trong lòng đại hỉ. Nhưng trong chớp mắt, vách tường Động Thiên bỗng nhiên rung động. Từ xa nhìn lại, thì thấy có một vài tên Cổ Tộc đang công kích vách tường.

Dưới những đợt công kích mạnh mẽ này, vách tường Động Thiên cực kỳ bất ổn, phảng phất như bất cứ lúc nào c*̃ng có thể vỡ tan.

- Không được, đây là cơ hội hiếm có, làm sao để bọn chúng phá hoại. Có thể vượt qua được lôi kiếp hay không tất cả đều dựa vào chúng rồi.

Lâm Phàm mừng rỡ trong lòng.

- Ngô Đồng Thần Thụ, mau quấn quanh Động Thiên.

Lâm Phàm đưa tay ra trước chỉ định, Ngô Đồng Thần Thụ đột nhiên run rẩy. Lập tức cố vô số cành cây b*n r*, hóa thành vô số xúc tu, rót vào bên trong Động Thiên. Cành cây đan vào nhau, tạo thành một cái võng lớn, rậm rạp chằng chịt khắp nơi.

Sức mạnh của Thủy Hỏa Đại Đế được vận chuyển.

Liệt Dương chuyển động, vô số ánh lửa bộc phát, chạm đến vách tường Động Thiên.

Trường hà bao phủ vách tường Động Thiên, tẩm bổ vạn vật. Mỗi khi Động Thiên vách tường bị nứt, liền có một luồng lực lượng nhu hòa rót vào, nhanh chóng chữa trị.

Pháp lực trong cơ thể Lâm Phàm nhanh chóng thiêu đốt. Lập tức có từng vị cự thần, tức giận rít gào, sau đó biến thành từng dòng pháp lực rót vào bên trong Động Thiên.

Để duy trì Động Thiên ổn định, Lâm Phàm phải xuất ra toàn bộ thực lực.

Nếu như không phải căn cơ Lâm Phàm vô c*̀ng chắc chắn thì số pháp lực cần để giữ gìn Động Thiên c*̃ng đủ để rút khô người bình thường vài lần rồi.

- Đây là cái Động Thiên quái quỷ gì vậy?

Thập Đại Thống Lĩnh đều là cường giả Thần Thiên Vị tầng năm Nguyên Thần cảnh, mỗi một quyền đều ẩn chứa sức mạnh khổng lồ. Một quyền đánh ra, đều có sức mạnh vô địch, tràn đầy tức giận, dường như có thể xé rách hết thảy. Nhưng khi đánh vào vách tường kia lại chỉ có thể để lại một gợn sóng nho nhỏ.

Thập Đại Thống Lĩnh nhìn thấy cảnh này làm sao có thể nhịn được.

Ầm ầm!

Từng tia từng tia sét lớn từ trên trời giáng xuống.

Toàn bộ quang cảnh trong cảnh Động Thiên khiến người ta kinh ngạc, chỉ biết nhìn mà than thở.

Những tia sét này rơi xuống giống như một trận mưa phùn, muốn tránh cũng không được.

Toàn bộ không gian nơi đây đều bị những tia sét này bao trùm.

- A!

Những tiếng kêu thảm thiết vang lên liên miên không dứt.

Một ít Cổ Tộc có thực lực nhỏ yếu, bị những tia sét này đánh trúng, toàn thân bốc khói đen, da thịt bong tróc, máu thịt be bét.

- Tên kia không ngờ lại muốn chúng ta chia sẻ lôi kiếp, thật sự đáng hận a.

Một ít cường giả Cổ Tộc, chỉ cần vung tay một cái, thì những tia sét đều bị ngăn chặn. Nhưng khi nhìn thấy những người khác có thực lực hơi yếu kém hơn bị những tia sét tàn phá, từng người từng người đều vô c*̀ng giận dữ, gào thét liên tục.

Một tia sét bỗng nhiên đánh trúng Lâm Phàm.

- Keng, chúc mừng kí chủ, Vĩnh Hằng Thần Khu đã tăng 1000 điểm kinh nghiệm.

Lâm Phàm phát hiện những tia sét kia đã không còn mạnh như ban đầu. Thời khắc này, hắn mừng như điên, rất muốn điên cuồng hét lên một tiếng, phát tiết cảm giác hưng phấn trong lòng.

Thế nhưng, hiên giờ hắn phải duy trì Động Thiên ổn định, vô luận như thế nào, cũng không thể để đám Cổ Tộc này thoát ra ngoài.

- Cháy đi, cháy lên đi.

Giờ khắc này, Lâm Phàm cũng hao tổn vô c*̀ng nghiêm trọng, số Thánh Dương Đan vất vả ngưng tụ toàn bộ nổ tung. Tuy rằng số lượng chỉ có mấy trăm ngàn viên, thế nhưng vào lúc này, hắn không muốn để lại bất kỳ tiếc nuối nào.

Các loại Thánh phẩm đan dược liên tục được hắn sử dụng, bổ sung số pháp lực bị tổn thất.

Ầm ầm!

Lôi kiếp lấp loé lần thứ hai, lần này, cường độ c*̉a các tia sét tăng nhiều hơn trước.

Bởi vì có nhiều Cổ Tộc không thể tiếp nhận được lần lôi kiếp vừa rồi, trực tiếp bị oanh thành thịt vụn, cho nên số lượng người c*̀ng gánh đã ít hơn trước.

Bất quá, những tia sét này vẫn trong khả năng chịu đựng của Lâm Phàm.

- Keng, chúc mừng Vĩnh Hằng Thần Khu tăng 1100 điểm kinh nghiệm.

Lôi đình quấn quanh cơ thể Lâm Phàm trong nháy mắt bị hóa giải, thân thể hắn cũng đang không ngừng tăng trưởng. Điều này đối với Lâm Phàm mà nói, là dấu hiệu c*̉a hy vọng a.

- Cảm tạ trời đất, cảm tạ tất cả các ngươi, Cổ Tộc đáng yêu.

Giờ khắc này, Lâm Phàm thật sự muốn khóc, vốn cho rằng mình sắp lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân. Nhưng không ai có thể nghĩ tới, những vị Cổ Tộc này lại như những vị Bồ Tát sống, đến cứu mình trong lúc nguy nan, a di đà phật.

Hành vi quên mình cứu người c*̉a Cổ tộc, Lâm Phàm cảm thấy hổ thẹn, hóa ra Cổ tộc cũng có người tốt nha.

Bên dưới lôi kiếp, lại có không ít Cổ Tộc binh sĩ, không chịu nổi này mà biến thành tro tàn. Nhưng những người này chết đi, không thể xem là bị Lâm Phàm giết, nên hắn không nhận được bất kỳ kinh nghiệm nào.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 556: Ân Tình Hôm Nay, Tương Lai Tất Báo


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Hỡi tướng sĩ Cổ Tộc, ân tình hôm nay c*̉a các ngươi. Lâm Phàm ta sẽ vĩnh viễn ghi khắc trong lòng, tương lai khi ta lật đổ Cổ Tộc, ta nhất định sẽ không đuổi tận giết tuyệt.

Lâm Phàm thật sự rất cảm kích đội quân Cổ Tộc kia. Nhìn những tộc nhân chỉ có tu vi Thanh Thiên Vị. Vì mình, mà không chút sợ hãi chia sẻ sức mạnh c*̉a lôi kiếp. Cuối cùng lại hóa thành tro tàn dưới sức mạnh khủng khiếp đó, Lâm Phàm vô c*̀ng đau đớn. Đây là hành động cần phải có trái tim vô c*̀ng vĩ đại mới có thể làm được.

Trong Động thiên còn một ít Cổ Tộc không bị lôi kiếp hủy diệt, thế nhưng đa phần là cụt tay, thiếu chân. Những người bị thương này, lẽ ra nên được vận chuyển đến hậu phương, cố gắng trị liệu.

Nhưng bây giờ, dù những Cổ tộc nhân có thương thế nặng đến mức tàn phế, vẫn hướng về lôi kiếp gào thét liên tục. Nổ lực phản kháng, mãi đến khi bị đánh thành tro tàn mới cam lòng từ bỏ.

- Ngươi…

Các tướng sĩ Cổ Tộc, nghe lời nói c*̉a Lâm Phàm, hận không thể nuốt sống hắn. Nhưng bây giờ bọn họ căn bản không còn đủ sức.

Thập đại thống lĩnh Cổ Tộc vừa mới chống lại lôi kiếp, liền ra sức đánh vào Động Thiên tinh bích. Mỗi một kích đánh ra, Lâm Phàm đều cảm giác khí huyết trong cơ thể quay cuồng, pháp lực giảm hơn nửa.

Thế nhưng ở dưới sự chống đỡ c*̉a đan dược cùng Ngô Đồng Thần Thụ, Lâm Phàm có thể miễn cưỡng chống.

- Các tướng sĩ Cổ Tộc, hãy cẩn thận, coi chừng bị bổ trúng a. Lâm Phàm nhìn tình huống trong hư không, lập tức nhắc nhở. Đối với Lâm Phàm mà nói, bây giờ, người Cổ Tộc chết càng ít càng tốt.

Ầm ầm!

Lại là một đạo sấm sét đánh xuống, Thập đại thống lĩnh Cổ Tộc vội vã chống đỡ. Lúc này, sức mạnh ẩn chứa trong Động Thiên lôi kiếp vô c*̀ng to lớn, dù bây giờ sức mạnh c*̉a nó vẫn chưa tạo thành thương tổn đối với bọn họ. Thế nhưng, khí tức hủy diệt, lại ngưng tụ trong người bọn họ. Đến mức độ nhất định, trong nháy mắt sẽ nổ tung, hủy diệt tất cả.

Thời khắc này, tiếng kêu c*̉a Cổ Tộc nhân vang lên liên hồi. Sức mạnh c*̉a Động Thiên lôi kiếp, tàn phá ở trên người bọn họ, làm cho da thịt bong tróc, khói đen bay mù mịt.

- Thống lĩnh cứu chúng ta a!

- Cứu chúng ta a!

...

Các binh sĩ Cổ Tộc k** r*n thảm thiết, tu vi c*̉a bọn họ không cao. Đối mặt với sức mạnh c*̉a lôi kiếp, căn bản không có khả năng chống chịu, bởi vậy người chết và bị thương ngày càng nhiều.

- Đê tiện, vô liêm sỉ.

Thập đại thống lĩnh Cổ Tộc gào thét liên tục, không thể nhịn được nữa.

- Giết.

Nếu không thể phá vỡ tinh bích, thì làm thịt tên đáng chết kia tốt hơn.

Lâm Phàm nhìn thấy Thập đại thống lĩnh Cổ Tộc hướng phía mình giết tới. Nhất thời sắc mặt đại biến, nếu giao thủ với nhau, thì mình không phải là đối thủ c*̉a người ta.

Bất quá trong lúc tránh né, Lâm Phàm làm sao có thể để những nhóm Cổ Tộc tiểu huynh đệ này chịu khổ được. Bởi vậy hắn lập tức vứt ra một bó lớn đan dược, sau đó những đan dược này liền bị hòa tan vào trong Động Thiên, hóa thành dược lực dung nhập vào cơ thể c*̉a các tướng sĩ Cổ Tộc.

Những Cổ Tộc bị thương nặng trong nháy mắt khôi phục lại như c*̃. Một số Cổ tộc cụt tay cụt chân, dĩ nhiên lại mọc ra tay chân mới.

- A. Tốt quá, thương thế c*̉a chúng ta đều khôi phục rồi.

- Ha ha, không chết, ta không chết.

Thời khắc này, đa số mọi người nghi ngờ nhìn về phía Lâm Phàm, không biết tên kia đang muốn làm gì. Nhưng Thập Đại thống lĩnh Cổ Tộc lại nộ hét, điên cuồng, trong mắt tràn đầy giận dữ. Cái tên nhân tộc kia thật sự quá hèn hạ.

Lâm Phàm không chút do dự, trong nháy mắt tiến nhập trạng thái ẩn thân, sau đó ở bên trong Động Thiên, tùy ý du tẩu.

- Lôi kiếp đến rồi, cẩn thận nha.

Lâm Phàm nhìn thấy biến hóa trong hư không, lớn tiếng nhắc nhở. Một ít Cổ Tộc binh sĩ nghe thấy lời này, sắc mặt nhất thời đại biến.

- Tên đê tiện. Nếu như ta bắt được ngươi, nhất định phải đem ngươi chém thành vạn mảnh a.

Các thống lĩnh Cổ Tộc hoàn toàn nổi giận. Bọn họ chưa từng gặp tên nào đê tiện như thằng này.

- Keng, chúc mừng kí chủ, Vĩnh Hằng Thần Khu tăng 1300 điểm kinh nghiệm.

Giờ phút này, những tia sét kia đối với Lâm Phàm căn bản không thể tạo ra bất cứ thương tổn gì. Thế nhưng đối với đa số binh sĩ Cổ Tộc thì không phải như vậy. Vận khí không tốt trực tiếp hóa thành tro tàn, vận khí tốt thì bị thương nặng.

- A!

Sau mỗi một lần sét đánh, đều truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết. Những tiếng kêu này đều là tiếng c*̉a Cổ Tộc binh sĩ. Dưới sức mạnh c*̉a sấm sét, bọn họ không có cơ hội trở mình.

Lâm Phàm nhìn số lượng Cổ Tộc mênh mông, vô tận kia, nhưng vẫn âm thầm lo lắng, không biết bọn họ có thể kiên trì đến cuối cùng hay không?

Những Cổ Tộc này, mình nhất định phải hổ trợ đến c*̀ng. Không thể để cho bọn họ chết nhanh như vậy. Vì đến cuối cùng, sức mạnh c*̉a lôi kiếp sẽ càng ngày càng mạnh, chính mình căn bản không có khả năng thừa nhận.

- Các tướng sĩ Cổ Tộc chớ hoảng sợ, ta tới cứu các ngươi đây.

Lâm Phàm cái gì c*̃ng thiếu, chỉ là không thiếu đan dược chữa thương. Bởi vậy hắn liền quăng ra một đám lớn các loại đan dược, lập tức chữa khỏi cho các Cổ Tộc bị thương.

- Ha ha, ta lại khôi phục lại rồi.

- Ta không có chết, ta không có chết, ha ha...

Các binh sĩ Cổ Tộc điên cuồng hét lên. Thời khắc này, bọn họ như được Chiến Thần phụ thể, khí tức dâng trào. Phảng phất quên mất, tất cả những thứ này đều do một tên nhân tộc gây ra.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Các thống lĩnh Cổ Tộc giận dữ hét.

- Ta chính là Nhân tộc Đại Đế, Lâm Phàm, các ngươi không cần cảm tạ ta. Cứu sống các ngươi chính trách nhiệm c*̉a ta. Sau khi chống lại lôi kiếp xong, chúng ta lại nói chuyện phiếm tiếp há.

Lâm Phàm vung tay một cái, sau đó sắc mặt hắn đại biến.

- Cẩn thận, lôi kiếp lại đến kìa.

...

Các thống lĩnh Cổ Tộc nghe được lời này, suýt chút nữa tức giận đến ngất xỉu. Nhưng vào lúc này, bọn họ mặc dù có lòng nhưng không đủ sức g**t ch*t cái tên vô sĩ này. Hắn, thật sự là quá âm hiểm. Chớp mắt liền biến mất, không còn hình bóng, thời điểm xuất hiện là ở chỗ khác, cánh nơi này rất xa. Rất nhiều Cổ Tộc binh sĩ bị lôi kiếp đánh cho nửa chết nửa sống, theo lôi kiếp không ngừng hạ xuống, bọn họ cũng không ngừng nộ rống.

- Không, chúng ta không chịu được, chúng ta không muốn chết a.

Bọn họ thật sự không chịu được nửa, mỗi lần bị thương nặng đều được khôi phục như cũ, tâm tình vô cùng hưng phấn. Thế nhưng từng trận cảm giác đau đớn, như ngọn núi khổng lồ đè trong lòng bọn họ, làm bọn họ không thể nhịn được nữa.

Đặc biệt là sức mạnh c*̉a lôi kiếp ngày càng tăng. Trong mắt đám binh sĩ Cổ Tộc, Lâm Phàm là một ác ma ăn thịt người không bỏ xương. Hành hạ bọn họ muốn chết không được, muốn sống không xong.

Trong nháy mắt, trải qua ngàn vàn đạo lôi đình. Cường độ thân thể c*̉a Lâm Phàm đã thành công đạt tới Thiên Vị Thần tầng ba Động Thiên cảnh.

Động Thiên tinh bích đã không cần Lâm Phàm dùng pháp lực duy trì. Bây giờ tinh bích đã cực kỳ vững chắc. Ngay cả Thập Đại thống lĩnh Cổ Tộc liên thủ công kích cũng không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì.

Động Thiên c*̉a Lâm Phàm trong lôi kiếp không ngừng tiến hóa. Nếu như vượt qua được lôi kiếp thì Động Thiên c*̉a mình sẽ mạnh tới trình độ nào đây? Lâm Phàm không dám tưởng tượng tiếp. Chỉ sợ, dù là Uy Quân Vương c*̃ng không nhất định có thể phá được Động Thiên c*̉a mình. Hết thảy đều tốt đẹp. Vừa lúc đó, một màn để Lâm Phàm nhức đầu xảy ra.

- Đồ hỗn trướng, dám đem Cổ Tộc chúng ta ra làm bia đỡ đạn, hôm nay ta muốn làm nổ tung Động Thiên c*̉a ngươi.

Một tên Cổ Tộc thống lĩnh tức giận gào thét, ánh mắt hung ác, tràn đầy phẩn nộ.

- Hắn muốn làm gì?

Lâm Phàm nghi ngờ, nhưng tình huống kế tiếp, làm cho hắn minh vô cùng lo lắng.

- Không đánh thủng được Động Thiên c*̉a ngươi, thì ta để ta tự bạo Động Thiên c*̉a mình, xem coi có nổ nát cái mai rùa này của ngươi hay không.

Cổ Tộc thống lĩnh nổi giận rít gào. Hắn muốn hi sinh tính mạng của mình, để phá quỷ kế c*̉a Lâm Phàm.

Ngay lúc đó, một cỗ khí tức hủy diệt tản ra từ trên người tên thống lĩnh.

- Đừng kích động, chúng ta có thể từ từ nói chuyện.

Lâm Phàm lo sợ thốt lên, nếu tên thống lĩnh này tự bạo Động Thiên của mình. Dù không chắc có thể phá được Động Thiên c*̉a mình, số lượng binh sĩ Cổ Tộc còn lại tuyệt đối sẽ bị tổn thương nặng nề.

Hiện tại, sức mạnh c*̉a lôi kiếp ngày càng gia tăng. Nếu như nhân số giảm nhiều như vậy, sẽ rất nguy hiểm.

Không được, nhất định phải ngăn cản hắn.

- Tên nhân tộc ghê tởm kia. Dù ta có chết, cũng không để cho ngươi được toại nguyện. Nếu để ngươi trưởng thành, Cổ Tộc tất gặp nguy hiểm.

Cổ Tộc thống lĩnh rống giận. Hắn phát hiện, nếu còn tiếp tục như vậy, để tên kia vượt qua được Động Thiên lôi kiếp. Thì thành tựu sau này của hắn sẽ vô c*̀ng kh*ng b*. Vì muốn b*p ch*t Lâm Phàm từ trong trứng nước, hắn chỉ có thể hi sinh chính mình.

- Vì Cổ Tộc…
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 557: Thời Khắc Cuối Cùng!


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Hủy Diệt Chi Cước.

Lâm Phàm không nghĩ được nhiều, trực tiếp tung ra tuyệt chiêu. Nếu để cho tên này tự bạo, thì có trời mới biết sẽ tạo thành tổn thất như thế nào.

Động Thiên bổng nhiên rung động, từ phía Lâm Phàm, có hàng ngàn hàng vạn dấu chân bay về hướng tên Thống lĩnh kia.

- Ha ha, Bổn thống lĩnh đến chết còn không sợ, sao có thể sợ ngươi?

Hắn nở nụ cười làm người khác sợ hãi, ánh mắt hung ác, tản ra hồng quang. Như muốn nói không g**t ch*t Lâm Phàm, thề không làm người.

Nhưng chưa đến một khắc sau, sắc mặt tên Thống lĩnh đột biến, một âm thanh tê tâm liệt phế vang lên:

- Ngươi đã làm gì với ta?

Sức mạnh từ Động Thiên c*̉a Thống lĩnh kia rất cuồng bạo, bất cứ lúc nào c*̃ng có thể nổ tung. Nhưng thời điểm bị trúng một cước c*̉a Lâm Phàm dưới đ*ng q**n, hắn hoảng sợ phát hiện, sức mạnh bên trong Động Thiên của mình đột nhiên tán loạn. Một cảm giác đau đớn thấu xương xông lên đầu, đau không thể kiềm chế được.

- Bổn tọa không làm gì với ngươi cả, hí hí!

Lâm Phàm cười nhạt một tiếng, sau đó cũng không để ý tới hắn nữa. Bởi vì lôi kiếp giờ đã trở nên cuồng bạo hơn. Hình như bởi vì đã xuất ra ngàn đạo lôi đình đánh xuống mà chưa đánh chết được Lâm Phàm, nó cảm thấy phẫn nộ.

- Nhân loại Đại Đế, ngươi là đồ đê tiện, vô liêm sỉ.

Tên Thống lĩnh Cổ Tộc kia nắm chặc đ*ng q**n, không thể nhịn được chửi rủa, mồ hôi trên trán chảy như mưa.

Lâm Phàm không thèm để ý đến hắn, ánh mắt nhìn lôi kiếp, không khỏi ngưng lại, Động Thiên lôi kiếp xuất hiện dị dạng.

Hai đạo lôi đình bổng nhiên dung hợp lại vơi nhau, sau đó lại chuyển hóa thành vô số phần.

Ầm ầm!

Lôi đình lấp loé, Động Thiên c*̉a Lâm Phàm lần nữa biến thành thế giới lôi đình.

- Keng, chúc mừng ký chủ, Vĩnh Hằng Thần Khu tăng 1500 điểm kinh nghiệm.

Những tia sét này, hiện giờ không thể thương tổn được Lâm Phàm nữa. Thế nhưng, các tướng sĩ Cổ Tộc bên dưới lôi kiếp, không chết c*̃ng biến thành phến nhân, bị thương một đống.

Lâm Phàm vung tay áo, có vô số đan dược chữa thương lại tung ra, sau đó hóa thành một cổ dược lực nồng đậm bổ dưỡng lại thân thể c*̉a đám người Cổ Tộc.

Tên Thống lĩnh Cổ Tộc kia tuy rằng toàn thân cháy đen, dù không có gì đáng ngại. Thế nhưng hắn cảm thấy vô cùng đau đớn.

Lâm Phàm cũng chỉ có thể toàn lực trị liệu cho hắn, cho hắn cố gắng chống đỡ đến thời khắc cuối cùng.

...

Bên trong Thủy Hỏa bí cảnh, đám người Hồng Vân tiên tử trợn tròn mắt. Nhìn cảnh tượng bên trong Động Thiên c*̉a Lâm Phàm, tuy bọn họ không ở trong đó, nhưng có thể cảm nhận được cổ sức mạnh cuồng bạo bên trong. Thậm chí, theo bọn họ thấy, dù sức mạnh c*̉a Lôi kiếp đã bị phân tán một ít, nhưng có thể hoàn toàn hủy diệt bọn họ.

- Cổ Tộc lần này đã làm được một việc thiện rồi.

Vân Hà kinh dị nói.

- Quá mạnh mẽ, những Thống lĩnh Cổ Tộc kia quả thực rất mạnh. Dù bị trấn áp trong Động Thiên, lại có thể dùng thực lực tuyệt đối để hủy diệt Động Thiên. Nhưng lại không nghĩ rằng, Lâm Phàm có thể duy trì Động Thiên ổn định, hắn rốt cuộc đã làm như thế nào?

- Đúng là Nhân loại chí cao thiên kiêu a, coi như là vạn năm trước, Nhân loại Ngũ đại cường giả, không nhất định có thể làm được.

Đặc biệt là Ngụy Thiên, sắc mặt càng lúc càng trắng bệch, hắn không nghĩ đến cái tên Nhân loại ghê tởm kia, lại mạnh như vậy. Trong lòng đang dâng lên một tia sợ hãi cùng hối hận. Nếu như biết đối phương cường đại như vậy, thì hắn đã không đắc tội tên kia làm gì.

Nhìn thấy đối phương phải nghênh đón Động Thiên lôi kiếp là điều không thể làm được, trong lòng còn có một ý cười trên sự đau khổ của người khác. Thế nhưng nhìn thấy tình huống bây giờ, cái tên Nhân loại kinh khủng kia có thể chống lại được lôi kiếp. kh*ng b*, thật sự quá kh*ng b*.

Bên trong Động Thiên.

Sắc mặt Lâm Phàm dần trở nên khó coi.

Đại quân Cổ Tộc bây giờ một vạn không còn một.

Lôi kiếp đã vượt qua hơn hai ngàn lần. Cường độ thân thể c*̃ng đã tăng lên Thiên Vị Thần tầng bốn Bất Tử cảnh.

Thế nhưng bây giờ, số người Cổ Tộc có thể chịu được sức mạnh c*̉a lôi kiếp, càng ngày càng ít. Thập Đại thống lĩnh Cổ Tộc, c*̃ng đã chết hai người. Hai người kia đều muốn tự bạo Động Thiên, bị Lâm Phàm dùng Hủy Diệt Chi Cước ngăn lại. Thế nhưng sau này, những Thống lĩnh đó không còn cách nào chống lại lôi kiếp, chỉ có thể dùng thân thể ngạnh kháng. Cuối cùng sức mạnh hủy diệt tích lũy đủ, trực tiếp nổ tung.

Ầm ầm!

Hiện tại, lôi kiếp ngày càng cuồng bạo. Lôi điện trong hư không càng lúc càng dày đặc, lít nha lít nhít, giống như linh xà lúc ẩn lúc hiện. Bổng dưng có một tia sét khổng lồ tựa như cuồng long từ trên trời giáng xuống.

- Đến đúng lúc lắm, tiểu gia tuyệt đối sẽ không cúi đầu.

Lâm Phàm nổi giận gầm lên một tiếng, một chưởng tung ra, đối đầu cuồng long.

Rầm rầm!

- Tên Nhân loại kia, Cổ Tộc chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Một tên Thống lĩnh Cổ Tộc trong thời khắc tử vong, giận dữ gào thét. Trong nháy mắt bị đánh nổ thành phấn vụn, không có bất kỳ sự chống cự nào.

Những tên thống lĩnh này chết thật sự quá oan uổng. Đường đường là Thiên Vị Thần tầng năm Nguyên Thần cảnh, không người nào không phải là cường giả vang dội một phương. Coi như trong Cổ Tộc, họ cũng là thống lĩnh, suất lĩnh trăm vạn tộc nhân. Nhưng bây giờ, lại trở thành tấm chắn cho tên Nhân loại khốn khiếp kia, giúp hắn chống lại Động Thiên lôi kiếp. Chuyện này đối với bọn họ mà nói, làm sao có thể nhịn được. Nhưng bọn hắn không thể không cô gắng. Nguyên do cũng vì cái tên Nhân loại này thật sự là quá hèn hạ.

Tên Nhân loại kia căn bản không phải là đối thủ của bọn họ, thế nhưng thân pháp lại vô c*̀ng quỷ dị, né tránh liên tục, khiến người ta không cách nào bắt được. Cho dù muốn tự bạo Động Thiên, hắn cũng có thể ngăn được.

- Ta không cam lòng a, Thiên Ý ở đâu.

Một tên thống lĩnh Cổ Tộc gào thét, sắc mặt vô cùng dữ tợn. Chỉ có Cổ Tộc bọn họ chèn ép các đại thiên tộc khác, có khi nào bị lợi dụng như thế này.

Tốc độ c*̉a Động Thiên lôi kiếp càng lúc càng nhanh, không cho người ta có cơ hội phản ứng. Một đạo lôi kiếp hạ xuống, liền có một đạo khác theo sát phía sau.

Thời gian dần trôi qua, thân thể Lâm Phàm cũng không ngừng rạn nứt, sau đó lại từ từ khép lại.

- Nhân loại đáng chết, ngươi nhất định chết không được tử tế.

Thống lĩnh Cổ Tộc nhìn thấy cảnh trạng binh sĩ tộc mình tử vong thảm trọng, nội tâm hoàn toàn hỏng mất.

- Ta muốn ngươi chết.

Lúc này, một tên thống lĩnh Cổ Tộc gào thét, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Lâm Phàm, không thèm để ý đến những tia sét từ bầu trời giáng xuống, trong chớp mắt đấm ra một quyền.

Lâm Phàm không có nhìn hắn, mà ngưng thần nhìn lôi kiếp trong hư không.

Ầm ầm!

Hai đạo lôi đình đánh lên người Lâm Phàm. Lâm Phàm giờ

khắc này giống như lôi nhân. Tiếng chít chít vang lên liên tục, toàn thân bị bao phủ bởi vô số lôi linh xà, như muốn cắn nuốt Lâm Phàm. Mà tên thống lĩnh lúc nãy muốn cùng Lâm Phàm liều mạng, lúc này đang k** r*n liên hồi, không ngừng bị Phá Diệt.

- Nhân loại... Nhân loại...

Tên thống lĩnh Cổ Tộc đó chết đi, Lâm Phàm không có bất kỳ gợn sóng nào. Thời khắc then chốt đến rồi. Chỉ còn sót lại mười đạo tia sét cuối cùng. Nhưng Lâm Phàm phát hiện, những tia sét này, lại chậm chạp không chịu giáng xuống, như đang ẩn chứa một thứ gì đó.

Khi Lâm Phàm nhìn không gian bốn phía, thở dài một cái. Đại quân Cổ Tộc toàn quân bị diệt, không ai may mắn thoát khỏi. Tên thống lĩnh vừa này chính là tên cuối cùng.

Trên người những tên thống lĩnh này mang vô số Đạo khí và linh khí, giúp Lâm Phàm chống đỡ đến bây giờ, không có công thì cũng có cáng. Nếu như không có Thập Đại thống lĩnh chống đỡ, thì hắn cũng không sống đến bây giờ.

- Là sinh hay là tử, chính là hiện tại.

Nội tâm Lâm Phàm từ từ bình tĩnh lại, nhắm mắt điều chỉnh tinh khí thần, sau đó mở ra. Hai tay Lâm Phàm không ngừng bay lượn, đánh ra những chiêu thức bất đồng.

Một quyền, một chưởng, một kiếm. Như khám phá thiên địa chân lý. Từng vị võ đạo tông sư, đều trôi nổi sau lưng Lâm Phàm.

Ma thân Pháp tướng Ba đầu sáu tay dần dần thoát biến, khí tức ngày càng lớn mạnh.

- Hiện tại phải dựa vào chình mình rồi.

Lâm Phàm lẩm bẩm.

- Vâng, chủ nhân.

Lâm Phàm sải bước đi, khí tức bành trướng đến trạng thái đỉnh phong.

- Đến đây đi, Động Thiên lôi kiếp. Ta nhất định phải vượt qua ngươi, dù là Thần là Phật, cũng không thể ngăn cản bước chân của ta.

Lâm Phàm khí tức ác liệt, như một chuôi lợi kiếm tuốt ra khỏi vỏ.

Gặp Thần sát Thần, gặp Phật giết Phật, chém hết tất cả.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 558: Tiền Vô Cố Nhân (*)


Người dịch: TàiBiên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Ghi chú: “tiền vô cố nhân, hậu vô lai giả” nghĩa là trước kia không có và sau này c*̃ng không có luôn.

Ầm ầm!

Mười đạo lôi đình chi long sừng sững ngự trên bầu trời, ánh mắt uy nghiêm nhìn xuống thiên hạ. Hai chục con mắt lạnh lùng vô tình, gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Phàm.

-Nhìn cái gì mà nhìn, không phục thì xuống đây chơi, Tiểu gia sợ các ngươi chắc.

Lâm Phàm nổi giận gầm lên một tiếng, khí tức toàn thân đạt đến đến đỉnh phong. Hiện giờ, Động Thiên lôi kiếp và Thiên Ý c*̉a Cổ Thánh Giới đã cùng nhịp thở. Nó tuyệt đối sẽ không để mình dễ dàng vượt qua lôi kiếp.

Mười con lôi đình chi long cuối cùng này, nhất định là muốn hủy diệt mình hoàn toàn. Lôi Đình Pháp Vương được phật tính bao phủ, sắc mặt an lành. Thế nhưng ánh mắt thì hung ác vạn phần, hai tay được lôi đình quấn quanh, tuỳ ý đứng sau lưng Lâm Phàm.

Chi linh Đại Phàm Ca, giờ khắc này rốt cục cũng thu hồi lại nụ cười bỉ ổi đặc trưng. Thế nhưng cái khí chất thô bỉ kia lại thời thời khắc khắc tản ra. Long Huyền cùng Tịch Quang tay nắm tay, sắc mặt ngưng trọng, bọn họ biết đây là kiếp nạn cuối cùng. Vượt qua sẽ là một thế giới khác, không vượt qua được thì “thân tử đạo tiêu”, hóa thành tro tàn.

-Chủ nhân, ngàn vạn công pháp c*̉a bản thể vừa xuất, nhất niệm vượt vạn vật, vô địch thế gian.

Thời khắc này, chiến ý Lâm Phàm dâng cao, gần như ngưng tụ thành thực thể, cô đọng thành một vị chiến ý thần linh.

-Đến đây đi.

Lâm Phàm ánh mắt sắc bén, tất cả sở học đều triển khai toàn bộ, thiên địa bị một luồng khí tức cường hãn bao phủ.

Thời khắc này, Lâm Phàm tựa như một Chiến Thần vô địch, chém chết tất cả, không ngán bố con thằng nào.

Ầm ầm!

Mười tôn lôi đình chi long nổi giận gầm lên một tiếng, hóa thành vô số tia sét, sau đó lại dung hợp lẫn nhau, tạo ra một con lôi long khổng lồ từ trên trời hạ xuống. Cự long, dữ tợn gào thét, rít gào liên tục.

Lâm Phàm bay lên, duỗi một ngón tay ra. Một ngón tay này hết sức bình thường, thế nhưng lại bao hàm tất cả. Tuy rằng đây chỉ là một ngón tay c*̉a Lâm Phàm, thế nhưng trong này, lại bao hàm hết thảy võ đạo tinh túy.

Một đòn toàn lực, phá diệt tất cả.

Xoạt xoạt!

Lúc lôi đình cự long và chỉ thủ chạm nhau, Động Thiên đột nhiên biến động. Lôi đình cự long cường đại lập tức phân tán thành vô số tia sét, hóa thành từng con linh xà thật nhỏ, không ngừng giãy dụa, sau đó lại hóa thành một đóa hoa, bao phủ Lâm Phàm.

Lôi Đình Pháp Vương từ từ nhắm mắt, thần thái ngưng đọng. Sau đó hóa thành một viên tinh thể, nhìn vào bên trong. Có thể thấy Lôi Đình Pháp Vương ngồi xếp bằng, như muốn niết bàn trọng sinh.

Đại Phàm Ca chi linh cũng từ từ nhắm mắt, thân thể không ngừng vỡ tan. Sau đó không ngừng cô đọng hóa thành một viên tinh thể.

Các loại võ đạo chi tinh dưới sức mạnh sấm sét, đều đạt đến trạng thái viên mãn. Dục hỏa trùng sinh, sống hay chết bây giờ đều nhờ cả vào Lâm Phàm.

-Giời ạ, giờ chỉ còn chính mình, một mình đối mặt với tất cả.

Lâm Phàm biết bọn họ đang thoát biến, nhưng có thành công hay không đều phải xem mình thành hay bại. Vượt qua chính là sinh, không vượt qua thì là tử.

-Côn Bằng Thổ Nạp!

Trong chớp mắt, phía sau Lâm Phàm xuất hiện một đầu Côn Bằng, đầu Côn Bằng này không ngừng hít thở, cuối cùng hóa thành thực thể.

Một cái há miệng, khí thôn sơn hà.

Con lôi đình cự long kia bị Lâm Phàm nuốt vào bụng.

Lúc này, Lâm Phàm sắc mặt đại biến, trong cơ thể hắn, các tia sét liên tục tuần hoàn, phá hủy thân thể.

Xoạt xoạt!

Thân thể Lâm Phàm giống như không chịu nổi luồng sức mạnh bá đạo này. Không ngừng rạn nứt, mỗi một vết thương, đều tràn đầy lôi đình chi quang, lấp loé, “chít chít” vang vọng.

-Thiên Địa Nguyên Khí ngừng thần tạo thể.

Trên đỉnh đầu Lâm Phàm, xuất hiện một vòng xoáy, bàng bạc linh khí đột nhiên rót vào trong đó, pháp lực dâng trào. Huyết Hải Ma Công, vận chuyển đến cực hạn, liên tục hủy diệt cùng chữa trị, luân phiên lẫn nhau.

Nhưng dần dần, sắc mặt Lâm Phàm ngày càng khó coi. Con lôi đình cự long kia thật sự quá cường đại, nó đã cắn nuốt tất cả pháp lực c*̉a Lâm Phàm, thậm chí cả pháp lực cội nguồn trong mỗi một tế bào c*̉a hắn đều bị thôn phệ. Nếu cứ tiếp tục như thế, coi như là “Tích Huyết Trọng Sinh” cũng vô dụng.

-Hệ thống, cm ngươi? Thừ người ra đó làm gì? Còn không mau tới cứu ta, có phải muốn ta chết hay không?

Lâm Phàm gào thét, đã không thể làm gì được nữa. Chính mình đối mặt với Động Thiên lôi kiếp, căn bản không có khả năng chống lại. Có thể nói Động Thiên lôi kiếp là cửa ải khó nhất Cổ Thánh Giới. Coi như là Cổ Tộc bát đại chí cao, c*̃ng tuyệt đối không gặp được lôi kiếp mạnh như hắn vậy. Đặc biệt là mười đạo lôi đình chi long cuối cùng, so với tổng số lôi kiếp trước đó gộm lại còn cường đại hơn.

Lâm Phàm gào thét, như vừa phá vỡ cái gì. Con cự long đang tùy ý phá hư trong cơ thể, đột nhiên ổn định lại, sau đó lại gào thét liên tục. Một cổ sức mạnh đột nhiên từ trong cơ thể Lâm Phàm phát ra.

Ầm!

Ầm!

...

Lôi đình cự long Cực kỳ cường hãn giờ khắc này không ngừng vỡ tan, hóa thành một luồng sức mạnh, dung nhập vào Động Thiên.

-Ha ha, hệ thống rốt cục đã ra tay rồi.

Lâm Phàm cười lớn, trên mặt lộ vẻ vui mừng. Lâm Phàm minh bạch, hệ thống lúc trước không ra tay, là muốn cho mình một mình đối mặt với tất cả. Giờ đến con lôi đình cự long cuối cùng, nó biết mình nhất định không thể chống lại.

Ầm!

Một luồng sức mạnh cuồng bạo, đột nhiên tràn ra. Khai thiên tích địa, tất cả lâm vào trạng thái hư vô. Thần thức Lâm Phàm cũng từ từ mơ hồ, như đang trong một thế giới khác.

...

Lúc này ở ngoài kia, đám người Hồng Vân tiên tử nhìn thấy Động Thiên đột nhiên tiêu tan, vẻ mặt đều ngưng trọng.

-Xảy ra chuyện gì? Động Thiên làm sao lại tiêu tán rồi?

-Thành công, hay đã thất bại rồi?

...

Nhìn hình ảnh trước mắt, coi như là Hồng Vân tiên tử kiến thức một bụng, cũng chưa từng gặp, thậm chí là trong thư tịch, cũng không có ghi chép a.

-Chẳng lẽ, thất bại?

Vân Hà sắc mặt khó coi nói.

-Hẳn không phải, nếu như thất bại, sức mạnh c*̉a Động Thiên lôi kiếp tuyệt đối sẽ nổ tung, với sức mạnh c*̉a lôi kiếp loại này, dù chúng ta trốn bên trong Thủy Hỏa bí cảnh, cũng sẽ hóa thành tro bụi.

Hồng Vân tiên tử nói.

-Vậy bây giờ là tình huống gì? Động Thiên c*̉a hắn rốt cuộc đi nơi nào, còn hắn lại ở đâu?

-Ra ngoài xem thế nào.

Mọi người vội vàng bay ra Thủy Hỏa bí cảnh, tìm kiếm khắp nơi, nhưng vẫn không tìm được hình bóng Lâm Phàm.

...

Một hạt cát, chính là một thế giới.

Giờ khắc này, trong hư không, một hạt cát bé tí đang phiêu phù vô định.

Lâm Phàm từ từ khôi phục thần thức, nhìn cảnh vật xung quanh, khóe miệng nở một nụ cười. Ta đã vượt qua Động Thiên lôi kiếp, hết thảy đều khôi phục bình thường.

Xoạt xoạt!

Từng tiếng vỡ vụn vang lên, Lâm Phàm phát hiện võ đạo tinh túy kết tinh, phá kén bay ra, giành lấy cuộc sống mới, một cổ khí tức cường đại, đột nhiên bạo phát. So với lúc trước, càng mạnh hơn gấp trăm lần.

-Ta chính là Thượng Cổ Đại Yêu, sẽ tọa trấn Động Thiên đại đạo.

-Ta chính là Lôi Đình Pháp Vương, sẽ giáo hóa Động Thiên vạn vật.

-Ta chính là Đại Phàm Ca chi linh, sẽ tọa trấn Động Thiên đại đạo.

Trong chớp mắt, Thượng Cổ Đại Yêu cùng Đại Phàm Ca chi linh tứ mắt nhìn nhau, ánh mắt sắc bén, lập loè vô tận chiến ý.

-Đại Phàm Ca chi linh Ta mới có tư cách tọa trấn Động Thiên đại đạo.

-Ngươi tính là gì, ta chính là Thượng Cổ Đại Yêu, muốn tọa trấn cũng là ta tọa trấn.

-Cút cmn ngươi đi, ta là người theo chủ nhân lâu nhất, chiến công của ta cũng hiển hách nhất, ngươi làm sao so được với ta.

Đại Phàm Ca chi linh gầm hét. Khí tức c*̉a hai người Long Huyền cùng Tịch Quang giờ đây, cũng trở nên thần bí khó lường. Nhưng nhìn thấy tranh chấp giữa hai ông thần này, cũng chỉ bất đắc dĩ lắc vai.

Ngay lúc đó, Lâm Phàm điểm ngón tay một cái, một toà Mười tám tầng Địa Ngục bồng bềnh hiện ra. Đây chính là lĩnh vực được Mộ Thiên ngưng tụ, lúc trước bị Lâm Phàm làm hỏng. Lâm Phàm vỗ ra một chưởng, đem Mười tám tầng Địa Ngục đánh vào vực sâu Động Thiên. Giờ khắc này Lâm Phàm Động Thiên đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. So với lúc trước mà nói, giờ giống như một cái tiểu thiên địa.

Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn về phương xa, ở nơi sâu xa c*̉a động thiên. Có một bùa chú không ngừng biến hóa trạng thái, phiêu phù sâu trong hư không. Hôm nay Động Thiên c*̉a Lâm Phàm đã giống như một thế giới, ý chí thoát biến thành đạo, từ nay về sau diệu dụng vô cùng.

Thế nhưng sau khi Lâm Phàm nghe được tiếng cãi vã c*̉a “Đại Phàm Ca chi linh” cùng “Thượng Cổ Đại Yêu”. Sắc mặt đột biến, giận dữ gào thét.

-Các ngươi ồn ào cái rắm gì, để ta chia.
 
Back
Top Bottom