Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tối Cường Hệ Thống

Tối Cường Hệ Thống
Chương 1089: Một đao!


Lâm Phàm che ngực, ngẩng đầu nhìn Chân Lý Tiên Vương.

- Ngươi há có thể hiểu được, nếu ngươi có thể đạt đến cấp độ như ta, thì ngươi sẽ hiểu. Chân Lý Tiên Vương giơ tay lên cao, Chân Lý Tinh Bút lấp lóe, tựa như ẩn chứa tất cả thiên địa chân lý, hắn viết ra một nét, đánh vào người Lâm Phàm, Lâm Phàm liền bước lên trước, vẻ mặt trở nên trắng bệch cực kỳ, như mất đi sức chống cự, hắn vẫn ngẩng đầu nhìn địch thủ, tử từ nói.

- Ta đích thực không thể hiểu được mục đích của ngươi, nhưng ngươi cũng không nên cấu kết với Vị

Lai Vô Lượng Vương Phật.

Chân Lý Tiên Vương nhìn Lâm Phàm đang trước mắt, tự hỏi.

Chẳng lẽ là thực lực hắn đã trở nên cường hãn như vậy rồi? Dù sao đối phương cũng là Tiên Vương,

tuy nói hắn vẫn không bằng mình, nhưng cũng không thể bại nhanh như vậy? Chẳng lẽ những năm gần đây, do mình tập trung theo đuổi chân lý chi đạo, nên vô tình tiến nhập cảnh giới cao thâm hơn? Chỉ do mình không biết?

Bất quá hắn cũng không suy nghĩ nhiều, tên đáng ghét trước mắt này phải chết. Danh dự Chân Lý Tiên Vương ta há có thể để một tiểu bối nhục nhã. Lâm Phàm đang bước từng bước hướng về Chân Lý Tiên Vương. Lúc này, Chân Lý Tiên Vương cũng không để Lâm Phàm trong mắt nữa, hắn lại vẽ ra một bút, từng đạo quang mang chém thân thể Lâm Phàm.

- Ngươi không rõ chuyện giữa ta và Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, mục đích của các ngươi chỉ là được tồn tại, mà mục đích của chúng ta chính là truy cầu Thiên Quân chỉ đạo chí cao vô thượng, nếu ngươi chuyên tâm tu luyện, đời này vẫn còn một chút hi vọng, đáng tiếc hiện tại đã muộn, bởi vì ngươi sắp chết rồi.

Chân Lý Tiên Vương lạnh lùng nói, chân lý tinh bút trong tay hắn đánh vào trên người Lâm Phàm, máu Lâm Phàm văng tứ tung, nhưng giờ khắc này, hắn vẫn chậm rãi đi tới trước mặt đối phương, sau đó giơ nắm đấm không có bất kỳ sức lực nào lên.

Lach cach! Hắn dường như dùng hết khí lực đánh lên ngực Chân Lý Tiên Vương.

- Ngươi thật sự không xứng làm chân lý...

Khi nắm đấm chậm rãi bay tới chỗ Chân Lý Tiên Vương, nó dường như tiêu hao hết tất cả sức mạnh,

hai mắt Chân Lý Tiên Vương hờ hững nhìn Lâm Phàm, nắm đấm của hắn chậm rãi chạm tới lồng ngực, bụng... Nhưng khi nó chạm tới đ*ng q**n..

Lach cach!

- Xoay Chuyển Càn Khôn!

Thanh âm uy nghiêm vang vọng trong thiên địa, thần sắc Chân Lý Tiên Vương thay đổi trong chớp mắt, miệng hắn há to, hai mắt trợn trừng, khuôn mặt hắn dần trở nên dữ tợn... Tất cả mọi thứ bây giờ đối với hắn đều đã không quan trọng nữa, thiên địa trong mắt hắn đã tan vỡ thành vô số mảnh, một luồng cảm giác đau đớn từ đ*ng q**n truyền đến.

- A...

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, cho dù hắn là Tiên Vương cường giả cũng không thể nào chịu nổi một chiêu âm hiểm như thế.

Chân Lý Tiên Vương đau đớn nhìn Lâm Phàm, chật vật mới mở miệng.

- Nới lỏng... Tay.

Lâm Phàm nhìn hắn lắc đầu, sau đó lấy chủy thủ từ túi trữ vật.

- Gặp lại sau... Chân Lý, ta tiếp thu kinh nghiệm của ngươi, và sẽ nỗ lực chứng minh ngươi vẫn còn có chút tác dụng.

Xì xì!

Một đao!

Hai đạo!

Ba dao!

Bốn đạo!

... Cuối cùng chân lý tiêu tan, thiên địa trở nên yên tỉnh lại.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1090: Nam Ma Hải Vực.


- Ai, tất cả đều kết thúc rồi.

Lâm Phàm lau máu tươi trên chủy thủ, đây là máu của Chân Lý Tiên Vương, nó là linh đan diệu dược cho bất luận võ giả, nhưng lúc này nó lại tùy ý lãng phí như thế.

Chân Lý Tiên Vương rất mạnh, nhưng mạnh thì có tác dụng cái lông, đánh nhau liều chết không phải dựa vào ngươi trâu bò mà phải có kỹ xảo, cũng giống như bây giờ, ca dụ địch rất tốt, nên mới có thể hạ sát được địch thủ.

Nhưng nếu đặt những chiêu này dùng trên người Vương Phật Vị Lai Vô Lượng, sợ rằng sẽ nguy hiểm. Tên trọc kia rất âm hiểm, không phải loại ngớ ngẩn tùy ý mắc mưu, vì thế nên khi đối mặt với Vương Phật Vị Lai Vô Lượng, phải lấy bản lĩnh thật sự để trấn áp đối phương.

Ngươi...

Lúc này, Chân Lý Tiên Vương ngẩng đầu, hai mắt thất thân có thể sẽ tan biến bất cứ lúc nào, hắn giờ này vẫn lưu lại một chút lực lượng.

Xì xì!

Lại chọc một đao.

Chủy thủ vừa được lau chùi rất sạch sẽ giờ lại lây dính một màu đỏ ngầu.

Hai mắt Chân Lý Tiên Vương trừng lớn như mắt trâu, thần quang trong mắt đã tiêu tan, nhưng vẫn giữ một tia không dám tin, e rằng đến hiện tại hắn vẫn không nghĩ ra chuyện này cuối cùng thế nào? Người này vì sao lại không xảy ra chuyện gì, chiêu nắm ch*m của hắn sao lại trí thế không biết? Lâm Phàm giơ tay, đẩy đẩy mặt Chân Lý Tiên Vương.

- Chết thì chết đi, đừng nhìn ta như vậy.

- Đinh, chúc mừng chém chết Chân Lý Tiên Vương.

- Đinh, kinh nghiệm tăng cường...

- Đinh, thu được Chân Lý Tinh Bút.

Tiếng hệ thống vang lên khiến Lâm Phàm cảm thấy thoải mái, hắn muốn cảm giác này, sau đó nhè nhẹ lau sạch chủy thủ.

- Chân Lý Tiên Vương mặc dù là viễn cổ Tiên Vương nhưng thực lực ngược không phải mạnh nhất, bất quá mạnh hơn mình rất nhiều, muốn trách thì ngươi quá ngu ngơ, bị ta lừa gạt.

Lâm Phàm cười khẽ, ngón tay điểm tới, thần kỹ Quang Bất Lưu Thu được triển khai, thu gọn quần áo, bảo bối trên người đối phương.

Đường đường là một vị Tiên Vương nhưng đến chết cũng không thể duy trì tôn nghiêm, thật khiến người ta thổn thức không thôi.

Nhìn chiếc nhẫn chứa đồ của đối phương một chút, nhìn vào thấy đan dược đủ khiến người ta buồn nôn, tuy đan dược rất nhiều nhưng nó không còn tác dụng nào đối với Lâm Phàm nữa, giữ lại cho người khác cũng không tệ.

Những bảo bối khác cũng không lọt nổi vào mắt xanh Lâm Phàm.

- A! Ngươi vậy mà lại dám giết Chân Lý Tiên Vương, ngươi có biết ngươi đã phạm vào tội lớn ngập trời hay không?

Khí linh Chân Lý Tinh Bút tức giận gầm thét, không dám tin một màn mình đã thấy, viễn cổ Chân Lý Tiên Vương lại bị người này g**t ch*t.

Từ đây thiên địa chân lý tiêu tan, Chân Lý Tiên Vương còn là hậu duệ của Văn Đạo Thiên Quân nha.

Lâm Phàm nhìn tinh bút trong tay, khóe miệng lộ vẻ tươi cười.

- Không ngờ một khí linh nho nhỏ như ngươi mà cũng dám càn rỡ, không sợ bị ta nuốt à?

Chân Lý Tinh Bút khiếp đảm, sau đó giận dữ hét lớn.

- Ngươi dám? Ta là đồ vật mà Văn Đạo Thiên Quân chứng đạo, chính là tồn tại chí cao vô thượng, nếu ngươi dám nuốt ta, Văn Đạo Thiên Quân chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Văn Đạo Thiên Quân sẽ không bỏ qua cho ta? Chẳng lẽ Văn Đạo Thiên Quân còn sống?

Lâm Phàm phát hiện mấu chốt vấn đề.

- Không... Không, ta cái gì cũng không biết...

Chân Lý Tinh Bút gào thét.

Lâm Phàm trấn áp Chân Lý Tinh Bút, sau đó cắn nát nó nuốt vào trong bụng, bên trong chứa đựng Thượng Cổ Đại Yêu, lực lượng kia vây lấy, từ đó thu hoạch được lực lượng chân lý, nếu so sánh với Chân Lý Tiên Vương vẫn có một chút chênh lệch, nhưng giờ này cũng là hàng thật giá thật.

Lâm Phàm bĩu môi, sau khi nuốt chửng Tinh Bút coi như hiểu tất cả mọi thứ trong đó.

- Cái gì cũng không biết mà còn dám giả thần giả quỷ, bị ta nuốt đáng lắm.

Giết Chân Lý Tiên Vương khiến thực lực Lâm Phàm được tăng lên một mảng, nhưng thực lực bản thân hắn vẫn còn cách Thiên Quân một khoảng rất lớn.

Còn ba nơi, vẫn nên đi xem một chút.

Lúc này, Lâm Phàm ngẩng đầu, hơi nhướng mày, cảm giác có người đang nhìn trộm mình, nhưng cỗ thần niệm này đã hoàn toàn tiêu tán.

Nam Ma Hải Vực.

Lâm Phàm một đường thẳng tiến tới chỗ cần đến, Nam Ma Hải Vực này là một chỗ không người nào dám tới, bởi vì nơi này quần ma nổi lên bốn phía, cho dù Tiên Tôn cũng không dám tới đây, hệ thống ở đây, tinh khí thần của ngươi mỗi giờ mỗi khắc đều bị xói mòn.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1091: Chẳng lẽ ngươi lừa ta?


Đặc biệt là mảnh hải vực kia, tuy nói gió êm sóng lặng, nhưng trong đó lại ẩn núp vô số nguy cơ, nếu không chú ý, sợ rằng không biết mình vì sao mà chết.

Lâm Phàm phóng tầm mắt nhìn vùng biển này, ở đây chôn giấu vô số đồ vật hung hiểm, chúng nó ẩn núp để chờ đợi con mồi xuất hiện.

Mà Lâm Phàm lúc này đã là cường giả Tiên Vương, thực lực bản thân đã đủ để độc tôn một phương, không có nơi nào mà hắn không đến được, hơi hơi tỏa ra khí thế một chút thì đám ma vật trong phạm vi Hải Vực này không dám làm càn.

Xuyên qua từng lớp sương mù thấy được một dãy núi màu đen, hỏa diễm đang phun trào trên đó, Ma khí vô tận quấn quanh, trong những Ma khí này có oán linh đang gào thét, thời điểm chúng thấy Lâm Phàm giống như thấy quỷ, cả một đám té nhanh tránh lẹ.

- Nam Ma Tiên Vương có ở đây không?

Lâm Phàm hô lớn.

Hắn bây giờ mới phát hiện, Tiên Vương viễn cổ cái gì chứ, toàn bộ đều là một đám muốn ăn đòn, khách khách khí khí với bọn họ thì bọn họ như muốn lên trời, đám người này vẫn không thể quá nuông chiều. Nam Ma Tiền Vương ở chỗ sâu nhất của Hắc Sơn, đang ngồi khoanh chân, nhìn thấy tình huống bên ngoài, không khỏi lau mồ hôi ướt đẫm trên trán.

Lúc trước Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đã từng tới đây, giữa song phương có thể nói đã đàm luận xong xuôi, cũng có thể nói chưa đàm luận xong, nhưng ít ra đã cho ra một đáp án chuẩn xác, chỉ cần sinh linh đại lục Nguyệt Ảnh không liên lụy đến Nam Ma Hải Vực, hắn sẽ không động thủ.

Hắn đương nhiên không muốn động thủ với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, đồng thời đối phương đã hứa hẹn sẽ cho hắn một chút ưu đãi, hắn cảm giác có thể giao dịch lần buôn bán này.

Hắn muốn đi tới nói với Chân Lý Tiên Vương một chút, có khả năng hắn ta cũng biết, nhưng vừa đó đã thấy cảnh tên này đâm chết Chân Lý Tiên Vương, thủ đoạn dị thường tàn nhẫn, làm Chân Lý Tiên Vương có chết cũng không giữ được tôn nghiêm.

Hiện tại hắn không biết phải đối mặt thế nào với nhân vật kh*ng b* bên ngoài kia thế nào, hắn thấy đối phương còn kinh khủng hơn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nhưng giờ đối phương đã tới cửa, hắn cũng không thể mặc kệ đứng nhìn, sau đó khẽ nhấc ngón tay.

Lâm Phàm đứng bên ngoài một hồi lâu, vừa định phẫn nộ phun trào thì hải vực bất ngờ tách ra, một cửa động xuất hiện, rồi một bóng người đi ra từ đó.

Nam Ma Tiên Vương có một mái tóc dài màu đen phiêu lãng, dung mạo anh tuấn mang theo vẻ tươi cười.

- Không biết các hạ đại giá quang lâm nên không thể tiếp đón từ xa...

Nam Ma Tiên Vương cười ha hả đi lên phía trước.

Lâm Phàm vui vẻ trong lòng, không nghĩ tới Nam Ma Tiên Vương này mà biết điều như thế.

- Nam Ma Tiên Vương, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu... Ta là đệ tử Thiên Địa Tông Lâm Phàm,

nói tóm lại là, Vô Tận đại lục đang chịu kiếp nạn, muốn mời Nam Ma Tiên Vương ngươi ra tay giúp đỡ, không biết ý của Nam Ma Tiên Vương thế nào?

Nam Ma Tiên Vương trầm mặc, tình huống này có chút khó xử nha...

Lâm Phàm nhìn Nam Ma Tiên Vương, ánh mắt hơi quái dị.

- Nam Ma Tiên Vương có cái gì khó nói, nếu như vậy thì cứ nói ra, ta sẽ thông cảm. Nam Ma Tiên Vương nhìn thần thái Lâm Phàm, cảm giác hôm nay nếu hắn không cho đối phương một câu trả lời hài lòng, rất có thể sẽ có kết cục giống như Chân Lý Tiên Vương, hắn thân là Tiên Vương đương nhiên là không sợ bất luận người nào, nhưng người trước mắt này có thể đâm chết Chân Lý Tiên Vương, hơn nữa còn không hề có một chút thương thế nào, hiển nhiên không tầm thường.

Bây giờ, thái độ đối phương mặc dù rất giống đang hỏi dò, nhưng vô hình có một loại thần thái phách lối trong đó, giống như nếu ngươi không đồng ý, lão tử sẽ đại khai sát giới.

Nam Ma Tiên Vương suy tư một chút, sau đó hiên ngang lẫm liệt nói.

- Đại lục Vô Tận chịu đủ kiếp nạn, ta thân là Tiên Vương sao có thể ngồi yên không để ý, việc này yên tâm, ta nhất định sẽ xuống núi trợ giúp.

Lâm Phàm vui vẻ trong lòng.

- Vẫn là Nam Ma Tiên Vương ngươi biết lý lẽ, hiện tại chúng ta rời khỏi nơi này nhanh đi.

- Chờ chút.

Nam Ma Tiên Vương lập tức ngăn lại, sau đó vẻ mặt hòa hoãn nói tiếp:

- Gần đây ta đang tu luyện một môn tiên thuật, nếu như tiên thuật đại thành, tất cả Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục cũng không phải đối thủ của ta, bây giờ Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục còn chưa xuất hiện cũng cho chúng ta một ít thời gian, không bằng chờ Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục xuống núi rồi ta mới xuất hiện, ngươi thấy thế nào?

Lâm Phàm quái dị nhìn Nam Ma Tiên Vương.

- Ta ngửi được khí tức Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, ngươi không phải... không muốn đi đó chứ? Chẳng lẽ ngươi lừa ta?

- Không có, tuyệt đối không có, chuyện như vậy Nam Ma Tiên Vương ta đương nhiên không thể ngồi yên.

Nam Ma Tiên Vương nói, trong lòng lại có chút tức giận, nhưng lửa giận này lại không có chỗ bộc phát, nếu như là người khác, hắn sớm giết đối phương rồi, nhưng người trước mắt này lại cực kỳ nguy hiểm, không phải dạng dễ trêu, tất cả đều nhất định phải ổn định, tốt nhất không nên phát sinh mâu thuẫn với hắn.

- Vậy ngươi đây có ý gì?

Lâm Phàm hỏi.

- Theo ta được biết, trong Nguyệt Ảnh đại lục có mấy vị Chủ Thần thực lực cực kỳ mạnh mẽ, tuyệt đối không phải người mà ta có thể đấu lại, nếu như trong khoảng thời gian này, ta có thể tu luyện tiên thuật thành công, tỉ lệ nắm chắc phần thắng sẽ cao hơn, vì lẽ đó, trong thời khắc mấu chốt này, ta không thể lãng phí dù chỉ là một chút thời gian, bất quá ngươi yên tâm, ta bây giờ tuy không đi, nhưng tới lúc đó Hắc Thiên Ma Vương ta sẽ suất lĩnh đại quân chinh chiến trên tiền tuyến.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1092: Xem ra đang né hắn.


Nam Ma Tiên Vương khăng khăng nói, sau đó khẽ nhấc ngón tay, mặt biển bình tĩnh đột nhiên nhấc lên cơn sóng, một luồng khí tức hung hãn đột nhiên bạo phát.

Lâm Phàm ngưng thần nhìn lại, mặt biển xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy kia sâu không thấy đáy, trong đó truyền đến từng khí tức âm hàn.

m!

m!

m thanh thiên quân vạn mã truyền đến, một lá cờ màu đen xuất hiện, thời điểm đó, thiên địa mờ đi, một con lại một con cầm cờ lớn trong tay, chiến sĩ dưới thân cưỡi hắc mã cùng xuất hiện trên mặt biển.

Phóng tầm mắt nhìn, ít nhất hơn vạn con.

Khí thế đại quân hung hãn, giống như đã chinh chiến ngàn vạn chiến trường, ngưng luyện ra khí tức khát máu.

- Đây là quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương của ta, Tiên Tôn rơi vào trong đó chắc chắn phải chết, cho dù cường giả Tiên Vương cũng phải phí chút sức lực, có bọn họ gia nhập, ta nghĩ sẽ có trợ giúp rất lớn.

Nam Ma Tiên Vương nói.

Nội tâm hắn cũng cực kỳ đau lòng, quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương này do hắn tiêu hao vô số năm tháng mới luyện chế được, lúc đại thành có thể đối đầu với cường giả Tiên Vương, bây giờ đã hoàn thành tám phần mười, nhưng không thể không lấy nó ra để trấn an đối phương.

Lâm Phàm nhìn đại quân hài lòng gật gật đầu, khí thế rất tốt, thực lực cũng rất tốt, nhưng cũng chỉ có thể vây nhốt một vài Tiên Vương, nếu như gặp loại cường giả như Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, đối phương chỉ cần phất tay một cái đã bị diệt sạch, bất quá đối phó với một vài cường giả cũng đủ rồi, sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục số lượng rất nhiều, có một nhánh Thiết kỵ như vậy gia nhập cũng có thể giảm được một chút áp lực.

- Được... ta hi vọng ngươi có thể tuân thủ hứa hẹn, thời điểm Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục giáng lâm, mong ngươi có thể góp một phần sắc lực.

Lâm Phàm nói.

- Đương nhiên, Nam Ma Tiên Vương ta đương nhiên sẽ tận lực.

Nam Ma Tiên Vương nói.

Lâm Phàm vung tay, đại quân Hắc Thiên Ma Vương hóa thành một đoàn khói đen nồng nặc rồi biến thành một chiến kỳ, trên chiến kỳ khói đen quấn quanh, nồng nặc khí thế hung hãn.

- Cáo từ...

Tình huống hôm nay, nếu Nam Ma Tiên Vương đã đáp ứng, còn cuối cùng sẽ thế nào thì cũng không phải chuyện Lâm Phàm có thể nghĩ tới, đương nhiên nếu tới lúc đó mà Nam Ma Tiên Vương không giữ lời, cứ đâm chết hắn là được.

Nam Ma Tiên Vương gật đầu, sau khi Lâm Phàm rời đi, ánh mắt Nam Ma Tiền Vương đang lạnh nhạt kia của đột nhiên trở nên sắc bén, vạn đời hung ác sao có thể dễ để ngươi khác uy h**p như vậy được.

- A Di Đà Phật, nhìn Nam Ma Tiên Vương ngươi bị một tên tiểu bối nhục nhã, bản tọa thật sự chút áy náy.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật xuất hiện.

- Không sao, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật ngươi đang có ý gì, tên tiểu bối này mặc dù là cường giả Tiên Vương cảnh, nhưng nếu ngươi xuất thủ, chắc chắn sẽ trấn áp hắn dễ như ăn cháo.

Nam Ma Tiên Vương nghi ngờ hỏi.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật chỉ cười mà không nói, miệng niệm phật hiệu, nhưng trong tròng mắt màu vàng kia lại lập loè một tia khác thường, nếu như không phải tiểu tử này nắm giữ cái thứ đồ chơi thần bí khó dò kia, hắn sao có thể sợ tên gia hỏa này được.

Bất quá hiện giờ giờ thời điểm vẫn chưa tới, hắn cũng không gấp, lần đó liên thủ với Chủ Tranh cũng không giết được tên này, sợ rằng người này có vận khí rất lớn, không phải dễ dàng g**t ch*t, không bằng đợi đến thời điểm Chủ Thần giáng lâm thì mượn tay bọn họ, nhưng sợ đến lúc đó sẽ xảy ra tình huống khác thường.

Nam Ma Tiên Vương nhìn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, cuối cùng im lặng, vung tay áo trở về Hắc Sơn, mà quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương cũng chỉ hàng nhái dỏm thôi, thành phẩm chân chính hắn vẫn nắm giữ trong tay, đây là đại quân có thể đối đầu với Tiên Vương, hắn sao cam lòng đưa cho tiểu tử kia được.

Chân Lý Tiên Vương là một tên ngu si, chết cũng đáng đời, nếu như tổ tông hắn không phải Văn Đạo Thiên Quân, ai mà để ý tới hắn, chỉ là không ai rõ ràng Văn Đạo Thiên Quân rốt cuộc có thật sự ngã xuống hay không, cẩn thận với mọi thứ là tốt nhất.

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cũng không phải hạng đơn giản, chỉ sợ đang mưu đồ bí mật Thiên Quân chi đạo, phải cẩn thận với hắn nữa.

Nói tới những Chủ Thần kia, Nam Ma Tiên Vương hắn cũng có quan hệ rất tốt với một vài người trong đó, hắn đương nhiên sẽ không nhúng tay vào chuyện của Vô Tận đại lục.

Cái Chủ Thần cần chính là tín ngưỡng, mà bọn họ lại cần Thiên Quân chi đạo, trong này không có liên quan gì với nhau, nhưng có thể lợi dụng lẫn nhau, còn tồn vong của những giun dế nhân loại không quan hệ gì với bọn hắn.

Minh Hải Huyết Sơn không người ở.

Tù Linh Thâm Uyên cũng không có người.

Lâm Phàm đến hai địa phương này đều thất bại, một quỷ ảnh cũng không nhìn thấy.

Xem ra đang né hắn.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1093: Lúc này mới đúng là đồ vật của mình nè.


- Con mẹ nó, cái ngày chó gì vậy?

Lâm Phàm chửi ầm lên, hai nơi cuối cùng ngay cả một bóng người cũng không có, toàn bộ đều chạy trốn, chơi nhau vừa thôi, hắn hiểu rồi, những người này biết hắn tới nên trốn đi, không muốn gặp hắn. Lâm Phàm đương nhiên sẽ không tha thứ cho bọn họ, lần sau nếu như gặp phải, nhất định sẽ giết họ.

- Quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương này ngược lại không tệ, nhưng vấn đề trong đó quá lớn, Nam Ma Tiên Vương này chẳng lẽ nghĩ Lão Tử đây bị ngốc? Thứ đồ chơi kiểu này nếu thật sự do Tiên Vương luyện chế ra thì mất mặt lắm.

Lâm Phàm không phải ngu, nếu một Tiên Vương tốn một khoảng thời gian rất lâu để luyện chế ra cái thứ tào lao này thì thật mất mặt.

Bất quá, đồ chơi kiểu này chắc chỉ có Nam Ma Tiên Vương mới luyện chế thành công, dù sao một ít vật liệu trong đó đều có tính chất đặc biệt, chỉ Nam Ma Hải Vực mới có.

Quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương này nhìn qua giống như sinh linh, nhưng kỳ thật lại là bảo bối có thể biến thành hình người, Lâm Phàm chuẩn bị kỹ càng, cẩn thận tu bổ nó một phen, nâng cao thực lực của quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương này lên một chút.

Thiên Địa Dung Lê!

Trực tiếp vứt nó này vào đó, liệt diễm đốt cháy, loại trừ tạp chất, quân đoàn đó không ngừng biến hóa, sau khi phát hiện ý niệm của Nam Ma Tiên Vương, nhất định phải loại trừ nó, nếu cứ để như thế quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương này mãi mãi là của Nam Ma Tiên Vương, còn Lâm Phàm chỉ là người tạm thời khống chế thôi.

Tuy ý niệm Tiên Vương không thể dễ loại trừ, nhưng trước mặt Thiên Địa Dung Lô, mọi thứ đều có thể luyện hóa.

Khi hỏa diễm rơi xuống ý niệm Tiên Vương, nó phát ra âm thanh rung rung.

Trong Hắc Sơn, Nam Ma Tiên Vương đang suy nghĩ đến tất cả mọi chuyện, đồng thời cũng chuẩn bị bố trí cách đối mặt với những tình huống sau này, nhưng lúc đó, trong lòng hắn khẽ chấn động, ý niệm dùng để khống chế quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương của hắn đột nhiên tiêu tán.

Nam Ma Tiên Vương nhíu chặt mày, bất ngờ đứng lên.

- Làm sao có khả năng, tiểu tử này lại xóa đi ý niệm của mình, thật không thể tưởng tượng nổi, thực lực Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rõ ràng mạnh hơn tiểu tử này nhưng lại không dám ra tay trấn áp hắn, hình như có chút kiêng dè, xem ra tiểu tử này không bình thường, mình tuyệt đối không thể trúng quỷ kế của Vương Phật được.

Bên trong Thiên Địa Dung Lô.

Khói đen sôi trào không ngừng thành hình, một lần nữa tạo thành quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương, khí tức cường đại hơn lúc trước rất nhiều, nhưng không cường hãn đến loại trình độ kinh người, bất quá, đã tốt hơn lúc trước rất nhiều, đồng thời, hắn đã tuyệt đối nắm quyền không chế quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương trong tay, còn tên Nam Ma Tiên Vương kia tốt nhất nên cút xa chừng nào hay chừng nấy.

Chủ nhân.

Áo ào ào!

Quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương quỳ xuống, mỗi người đều cao hơn mười trượng, có thể nói là những ngọn núi nhỏ di động, chiến mã dưới khố cũng cực kỳ mạnh mẽ, khí thế mười phần.

- Lúc này mới đúng là đồ vật của mình nè.

Lâm Phàm nở nụ cười, Nam Ma Tiên Vương vẫn có chút thủ đoạn, có thể luyện chế ra món đồ chơi tốt thế này, bây giờ mình hóa giải toàn bộ quyền khống chế của hắn, cũng không biết hắn nghĩ gì, mà hắn dám cho mình thứ này, rõ ràng hắn còn đồ chơi tốt hơn.

- Đứng lên đi.

Lâm Phàm nói.

- Vâng.

Số lượng nhóm quân đoàn này lên đến mười ngàn, liên hợp lại quả thật có thể bao vây một vị Tiên Vương phổ thông, nhưng lại không thể giết được đối phương.

Lâm Phàm xòe năm ngón tay, toàn bộ đan dược lấy được khi giết Chân Lý Tiên Vương xuất hiện, những tiên đan đó đang trôi nổi giữa hư không, số đan dược này quả thật phong phú, hắn đập vỡ tất cả, đan linh trong đó ngay không có cơ hội phản kháng đã bị chuyển hóa thành dòng sông đan được.

Hắn chán ghét nhìn thấy những tiên đan này, cho dù ngửi thôi cũng có thể nôn mửa rồi.

Mà giờ, những đan dược này rốt cục có đất dụng võ, dùng chúng nó để tăng thực lực quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương.

Lâm Phàm nhấc hai tay lên vỗ mạnh một cái, đan lực mênh mông tựa như thác nước cuồn cuộn chảy xuống.

Quân đoàn Hắc Thiên ngẩng đầu mở miệng cắn nuốt lực lượng của những đan dược này.

Xoat xoat!

Xoat xoat!

Tiếng xương cốt vỡ vụn, từng trận gào thét kinh thiên động địa, đám Hắc Thiên Ma Vương dữ tợn rống giận, trên trán mọc ra một cái sừng như sừng quỷ, trên sừng quấn quanh lôi đình, sau đó không ngừng kéo dài, uốn lượn ra sau lưng, đến tận gót chân.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1094: Nguyệt Ảnh đại lục.


Sắc mặt từng người dữ tợn, vô cùng kinh khủng, tựa như ác ma dưới vực sâu, khí thế này có thể dọa chết người.

Những chiến mã dưới chân họ cũng hấp thu một phần đan dược, bắt đầu thoát biển, bốn vó thiêu đốt liệt diễm màu tím, chân tựa như đang đạp lên lửa địa ngục.

Khí tức bạo phát từ người quân đoàn hình thành một vòng xoáy, bao phủ bên trong đất không gian xung quanh.

Lâm Phàm hài lòng gật đầu, đây mới thật sự là quân đoàn Hắc Thiên Ma Vương nha, có những đan dược của Chân Lý Tiên Vương bổ trợ, thực lực bọn chúng đã tăng lên vô số cảnh giới.

- Không tồi, lấy tình huống bây giờ, cho dù Tiên Vương phổ thông cũng có thể xung kích chém chết.

- Đi, các ngươi đi thử tay nghề một chút.

Lâm Phàm đưa tay, những Hắc Thiên Ma Vương biến ảo thành chiến kỳ, rồi bay vào bàn tay hắn.

Nếu như Nam Ma Tiên Vương thấy cảnh này, hắn tuyệt đối sẽ phun ra một ngụm máu, nếu hắn biết tiểu tử này vậy mà lấy toàn bộ gia sản của Chân Lý Tiên Vương dùng lên đám rác rưởi này, chắc sẽ tức giận đến mức nổ tung.

Gia sản Tiên Vương viễn cổ chắc chắn rất nhiều, nếu dùng nó chính xác, chắc chắn sẽ bùng nổ ra tiềm lực mênh mông.

Thiên Địa Tông chờ các Thái Thượng lão tổ của các đại tông phân chia những địa phương không bị xâm chiếm, đồng thời phái đệ tử tông môn canh gác, chống lại sự xâm lấn của Nguyệt Ảnh đại lục. Bất quá số lượng đại quân của Nguyệt Ảnh đại lục thật sự rất lớn, gấp mấy lần so với Vô Tận đại lục. Giờ khắc này khi Lâm Phàm xuất hiện, đạo phòng tuyến kia cũng đồng thời bị quấy nhiễu, đại quân Nguyệt Ảnh đại lục giáng lâm, trong đó có đủ các dạng ma thú, đây là một lại sản phẩm khác của

Nguyệt Ảnh đại lục.

Thuộc tính những ma thú này có những bất đồng riêng, viễn trình, cận chiến đều vô cùng có sở trường, đặc biệt là thân thể vô cùng mạnh mẽ, cho dù có dùng thần binh lợi khí cũng không thể phá vỡ phòng ngự của chúng.

Giờ khắc này, đám người ở đó tạm thời dùng vô thượng thần thông để thiết lập lá chắn, không ít đệ tử nghiêm túc nhìn tình huống phía xa, bọn họ đã chống đỡ vài lần rồi, tổn thất nặng nề, đồng thời có hiểu biết nhất định với những ma thú này.

m!

Một tiếng rống giận dữ vang vọng.

Phương xa, đại địa nứt toác, một gò đất nhô lên từ dưới mặt đất, cao tới mười mấy trượng, trên vùng đất đó u lên một cái túi lớn, giống như có vật gì đó đang qua lại trong đó.

m!

Đống đất nổ tung, một thân ảnh khổng lồ xuất hiện, thân ảnh kia là một con gấu to, nếu nó đứng thẳng cao đến trăm trượng, vô cùng to lớn, bộ lông màu xám tro nhìn qua rất là dày nặng, theo phía sau nó còn rất nhiều ma thú, thân thể mỗi đầu ma thú đều rất cao lớn, nhưng nếu so sánh với đại hùng thì đúng như tiểu vu gặp đại vu.

- Cẩn thận, đó là siêu cấp Thần thú, Đại Địa Vương Hùng của Nguyệt Ảnh đại lục.

Các đệ tử trên tường thành cao giọng quát.

Lâm Phàm phóng tầm mắt nhìn, phương xa đó có một đồ đằng, trên đó có một sinh vật quái dị hình người chín đầu, tên đó có thể là ma thú chủ thần trong mắt những thú thần khác.

Rống!

Đại Địa Vương Hùng nâng móng vuốt, nổi giận gầm lên, tiếng gào như sấm nổ, không ngừng nổ vang đinh tai nhức óc, một ít đệ tử tu vi thấp thống khổ che kín lỗ tai.

- Chớ làm càn...

Lúc này, trên tường thành, một trưởng lão phóng lên cao, trường kiếm trong tay chém ra một đạo cầu vồng đánh về phía Đại Địa Vương Hùng.

Người này là cường giả Thánh Tiên, thực lực cường hãn, một chiêu kiếm chém ra, kiếm ý lôi kéo hư không, oanh kích lên thân Đại Địa Vương Hùng.

- Thanh Sơn trưởng lão ra tay rồi...

Các đệ tử hưng phấn hò hét, nhưng vẻ hưng phấn này cũng không duy trì bao lâu đã bị hình ảnh trước mắt làm chấn kinh.

Hùng chưởng to lớn kia phán kích đánh tới, toàn bộ hư không đều sụp xuống rồi oanh kích lên người Vương Thanh Sơn.

Kiếm trong tay Vương Thanh Sơn lóe sáng, hắn liều mạng quơ kiếm, sức mạnh khổng lồ bộc phát, Vương Thanh Sơn mặc dù là cường giả Thánh Tiên nhưng hắn đã bất cẩn rồi, không nên cận chiến với Đại Địa Vương Hùng.

m!

Vương Thanh Sơn tựa như đạn pháo bị đánh rơi xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi, sau đó chịu đựng thương thế, thân hình khẽ động tránh khỏi bước chẩn Đại Địa Vương Hùng, rồi nhanh chóng trốn trở lại tường thành.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1095: Chẳng lẽ chúng ta được cứu rồi?


Đại Địa Vương Hùng vẫn đứng chỗ kia, hé miệng nói.

- Thổ dân quá yếu...

Thời điểm mọi người đang ngưng trọng nhìn địch nhân phía xa, hư không truyền đến một tiếng nổ vang.

- Phải không...?

Một lá cờ màu đen qua lại trên không, sau đó nặng nề cắm trước mặt Đại Địa Vương Hùng rồi hãm vào lòng đất.

Chiến kỳ phiêu lãng phần phật theo gió, ý sát phạt cuồn cuộn bạo phát.

Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn hư không.

Lâm Phàm đứng trên đó, hờ hững mở miệng.

- Giết...

Được nhiều đệ tử vây xem nhưng Lâm Phàm đã quen với chuyện như thế nên không hề tỏ ra căng thẳng, tinh tướng vững vàng.

Vẻ mặt hắn tự nhiên chắp hai tay sau lưng, hai mắt ngưng thần, khí tức tản ra nhàn nhạt bức người. Khí tức này tuy vô sắc vô vị nhưng những đệ tử phía dưới cảm thấy vô cùng đáng sợ.

- Hắn là ai?

- Không biết, dù sao cũng là người của Vô Tận đại lục, hơn nữa hắn còn xuất thủ cứu chúng ta.

- Từ từ, nhìn hắn rất quen a.

Vương Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn, lau máu tươi nơi khóe miệng, sau đó nhíu mày, Vô Tận đại lục từ bao giờ lại xuất hiện nhân vật mạnh như thế này? Sau khi ngẫm nghĩ một phen, nhất thời quát lớn như lôi đình.

- Hắn là Lâm Phàm của Thiên Địa Tông.

Đệ tử xung quanh kinh hãi.

- Cái gì? Lâm Phàm Thiên Địa Tông? Tên đã trấn áp Côn Lôn Thần Tông?

- Nghe đồn hắn chém chết tông chủ Côn Lôn Thần Tông, ngay cả Bạch Thánh cũng bó tay toàn tập với hắn.

- Tông chủ Côn Lôn Thần Tông thì có thể nào, người này đã giết luôn Thái Thượng lão tổ Côn Lôn Thần Tông kìa, lão tổ kia có cảnh giới Tiên Vương đó.

Xôn xao!

Khiếp sợ!

Đám đệ tử đều lộ vẻ mặt không dám tin, sau đó như nghĩ đến gì đó, nhất thời kinh hô.

Chẳng lẽ chúng ta được cứu rồi?

- Các ngươi nhìn chiến kỳ kia kìa.

Áo ào ào!

Ánh mắt các đệ tử quay lại nhìn về phía chiến trường nơi chiến kỳ được cấm xuống, chiến kỳ đen nhánh lung lay theo gió, chiến ý tiêu sát tràn ngập thiên địa, trên mặt đất vắng lặng tạo nên từng cơn gió nhẹ, thổi bay một đám bụi trần.

Áo ào ào!

Tần suất chiến kỳ đung đưa ngày càng nhiều, một đoàn Ma khí nồng nặc ngưng tụ, trong đó như có ngàn vạn thiết kỵ đang không ngừng tung vó, không ngừng gào thét.

Một Hắc Thiên Ma Vương to lớn từ trong đoàn khí cưỡi ngựa tiến ra, tiếp theo đó, ngàn vạn Hắc Thiên Ma Vương cũng xuất hiện theo.

Một luồng chiến ý kinh khủng bạo phát, ngay cả Đại Địa Vương Hùng cũng hoảng sợ lùi về sau, trong đôi mắt to lóe lên vẻ hoảng sợ, hắn cảm nhận được cỗ hơi thở chết chóc.

Mọi người kinh hãi nhìn một màn trước mắt.

- Những thứ này là gì sao khí tức lại cường hãn đến vậy?

Hắc Thiên Ma Vương sau khi được Lâm Phàm bồi dưỡng dĩ nhiên không hề tầm thường, hơn nữa còn được nuốt tất cả tiên đan của Chân Lý Tiên Vương, thực lực càng cực kỳ cường hãn, ngay cả Tiên Vương phổ thông cũng có thể bị tiêu diệt trong nháy mắt, càng không nói đến những người bình thường này.

Đại Địa Vương Hùng rít gào.

- Rút lui, cường giả phía thổ dân xuất hiện rồi...

Đại Địa Vương Hùng có thể trở thành siêu cấp Thần Thú, trí thông minh tự nhiên không thấp, hắn biết những Thiết kỵ trước mắt không phải thứ mà họ có thể đối phó.
Khóe miệng Lâm Phàm khẽ nhếch.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1096: Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?


- Muốn tới thì tới, muốn lui liền lui, làm sao dễ dàng như thế, bắt hết cho ta, đừng g**t ch*t.

- Vâng.

Thanh âm cuồn cuộn truyền đến, những Hắc Thiên Ma Vương này cực kỳ hung hãn, ma ngựa dưới khố phi nhanh, ý sát phạt bao phủ thiên địa.

Mà Lâm Phàm đột nhiên nghĩ đến một một món đồ chơi rất tốt, những người này nếu đã dám xâm lấn tới đây, đương nhiên phải chiêu đãi bọn hắn thật tốt.

Trường thương trong tay Hắc Thiên Ma Vương quét ngang một phương, một vệt đen chợt lóe, Đại Địa Vương Hùng kia còn chưa kịp phản ứng thì thân hình cao lớn đã ngã xuống, sợ rằng hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Lúc đầu, Lâm Phàm muốn giết hết đám ma thú này, nhưng ngẫm lại không nên, giờ tăng một món lễ lớn cho Nguyệt Ảnh đại lục cũng là lựa chọn không tồi.

Đệ tử trên thành nhìn khung cảnh trước mắt cũng bị đen dọa sợ, thực lực những ma thú không tầm thường, cho dù bọn họ cũng không đỡ được, nhưng dưới sức tấn công của những Thiết kỵ lại không đỡ được một chiêu.

- Thật mạnh, Lâm Phàm Thiên Địa Tông quả không hổ danh là nhân vật trong truyền thuyết, đại quân ma thú này không có một chút sức chống cự nào.

Lâm Phàm nhàn nhã đứng trên không trung, Hắc Thiên Ma Vương quả thực không tồi, chỗ chúng đi qua toàn bộ đều bị trấn áp, số lượng đại quân ma thú tuy nhiều nhưng không phải là đối thủ của quân đoàn.

Một đoàn Ma khí phóng lên trời tựa như mây đen đang lăn lộn trên không, sau đó tựa như thủy vân hạ xuống rồi bạo phát ngay trung tâm của đại quân ma thú.

Sức mạnh cường hãn trấn áp tất cả.

Ngàn vạn Hắc Thiên Ma Vương thần uy vô tận tiến lên phía trước, một đường san bằng mọi thứ, Ma khí ngất trời không ngừng bốc lên, muốn tới gần những Ma Thần này cũng không được, toàn bộ té xỉu dưới luồng áp lực này.

Cuối cùng, Hắc Thiên Ma Vương biến ảo thành chiến kỳ, vèo một tiếng bay trở lại trong tay Lâm Phàm. Lâm Phàm hài lòng gật đầu, vậy mới nhanh chứ, những Hắc Thiên Ma Vương thật mạnh không làm hắn thất vọng.

Các đệ tử trên thành tường giờ này đều nhiệt liệt hoan hô, bọn họ không ngờ cuộc chiến này lại ung dung như vậy, không ai tử vong mà đoàn quân ma thú của Nguyệt Ảnh đại lục đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

- Khà khà!

Lâm Phàm nở nụ cười nhìn đám ma thú, sau đó vung tay áo, lực lượng Đại Phàm Ca bộc phát, đây là Thần khí một đường đi theo Lâm Phàm, lập được không biết bao nhiêu chiến công hiển hách, chẳng qua bây giờ hắn ít khi sử dụng tới nó, chuyện này làm Lâm Phàm cảm thấy mình rất có lỗi với Đại Phàm Ca, giờ phải bồi thường cho hắn mới được.

Đại Phàm Ca chi linh rất vui mừng, trầm mặc lâu như vậy cuối cùng lại có đất dụng võ rồi, quả thật vô cùng sảng khoái.

Lực lượng Đại Phàm Ca từ từ dung nhập vào cơ thể đám ma thú, sinh linh chỉ cần bị Đại Phàm Ca xâm chiếm, chắc chắn không thể chịu được.

Lâm Phàm nắm tay bắt cả đại quân lại, sau đó bay đến đại bản doanh của đại quân ma thú, nếu các ngươi đã thích xâm lấn, tiểu gia liền cho các ngươi một món quà lớn.

Hắn đến đi vội vàng, đi cũng nhanh, những đệ tử kia vẫn chưa kịp gặp thần tượng một lần, thì thần tượng đã rời đi, để bọn họ cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Đại doanh đại quân ma thú.

- Tình hình trận chiến thế nào?

Thôn Thiên Long Mãng, một trong những ma thú cường đại nhất của ma thú Chủ Thần, thực lực đạt đến cảnh giới Tiên Vương, đương nhiên cũng chỉ là Tiên Vương cảnh thông thường, nhưng bên trong ma thú, ngoại trừ ma thú Chủ Thần thì hắn là người cường đại nhất.

Giờ Thôn Thiên Long Mãng trở lại chân thân mình rắn đầu rồng.

Thời điểm một ít ma thú dưới trướng chuẩn bị báo cáo, bên ngoài đã truyền đến chấn động.

Đông đảo ma thú lập tức đi ra ngoài, nhìn cát vàng bốc lên phía xa, ma thú không ngừng gào thét trong đó.

Thôn Thiên Long Mãng lộ ra nụ cười kinh khủng.

- Xem ra chiến tranh đã kết thúc, bọn họ chiến thắng trở về rồi.

Một ít ma thú tiến lên phía trước nghênh tiếp.

- Đại Địa Vương Hùng đại nhân, những thổ dân kia thế nào?

Những ma thú này luôn nghĩ đám thổ dân kia không thể chịu nổi một đòn, nhưng không ngờ đúng lúc đó, một bàn tay khổng lồ đưa tới nắm một đầu ma thú trong tay.

- Đại Địa Vương Hùng đại nhân, ngươi muốn làm gì?

Đầu ma thú thấy hai mắt Đại Địa Vương Hùng đại nhân đỏ như máu, trong đó ẩn chứa một cỗ cuồng bạo, thú tâm đột nhiên run lên, cảm giác như có việc gì đó không tốt sẽ xảy ra.

Đại Địa Vương Hùng nhìn ma thú trước mắt, lộ ra loại nụ cười d*m đ*ng, sau đó ép đối phương xuống dưới thân.

- A!

Từng tiếng k** r*n thảm thiết vô cùng thê thảm làm cho tâm thần người khác run lên.

Thôn Thiên Long Mãng thấy cảnh này cũng vô cùng ngạc nhiên.

- Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

Nhưng đám ma thú bị lực lượng Đại Phàm Ca bao phủ đã hoàn toàn nổi điên, bọn họ chỉ muốn phát tiết một trận.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1097: Thật sự quá yếu...


- Các ngươi đang làm cái quái gì thế?

Từng đầu ma thú rống giận, nhưng nháy mắt bị bao phủ, cuối cùng chỉ còn lại tiếng kêu thảm thiết vang vọng đất trời.

Thôn Thiên Long Mãng nhíu mày, trong mắt lóe lên vẻ giận dữ, đáng chết, cuối cùng xảy ra chuyện gì? Bọn họ đã phải trải qua cái gì chứ?

Một đầu ma thú bay tới chỗ Thôn Thiên Long Mãng, Thôn Thiên Long Mãng bóp cổ hắn, phát hiện đối mắt đối phương đầy vẻ điên cuồng, giống như đang bị một thứ gì đó khống chế, một ngọn lửa sôi trào đốt đầu ma thú này thành tro bụi.

- Ha ha...cười chết ta rồi.

Lâm Phàm đứng trên không cười ha hả, tình cảnh này thật sự quá khôi hài.

Thôn Thiên Long Mãng ngẩng đầu nhìn lên, tức giận nói.

- Ngươi là ai?

Bây giờ hắn đã hiểu, tất cả những thứ này đều do tên thổ dân này gây ra, nếu không những ma thú này sẽ không biến thành như vậy.

Nguyệt Ảnh đại lục bọn họ xâm lấn Vô Tận đại lục đã sớm đưa ra sách lược vẹn toàn, đó chính là dùng số lượng nghiền ép, ma thú Nguyệt Ảnh đại lục đông đảo, nhiều đếm không xuể, số lượng ở đây chỉ như muối bỏ bể, thế nhưng hắn thân là ma thú dưới trướng đệ nhất ma thú chủ Thần, không thể chịu đựng thất bại.

Lâm Phàm Thiên Địa Tông, Nguyệt Ảnh đại lục các ngươi lại dám xâm lấn Vô Tận đại lục chúng ta, tính toán khá lắm, tuy nhiên, các ngươi sẽ không thành công đâu.

Lâm Phàm cười nói, hắn phát hiện khắp nơi đều có chiến tranh, Nguyệt Ảnh đại lục hiển nhiên không có ýe hợp lực công kích một chỗ nhất định, không biết tình huống bây giờ của những nơi khác thế nào, nhưng nhìn tình hình ở đây cũng có thể đưa ra kết luận, bị diệt toàn quân.

Nguyệt Ảnh đại lúc có bảy mươi hai Chủ Thần, có hai tên đã bị Lâm Phàm giết, còn sót lại bảy mươi tên, nhưng không thể coi thường bảy mươi tên này được, mỗi một vị Chủ Thần đều có tín đồ riêng, thực lực tín đồ này cũng rất mạnh, hơn nữa đều vô cùng điên cuồng, những đệ tử tông môn trên Vô Tận đại lục không sánh được.

- Hừ, làm càn, chỉ bằng một mình ngươi... Xem ta nuốt ngươi đây!

Thôn Thiên Long Mãng rống giận, mắt hắn thiêu đốt lửa giận vô tận, hắn thấy tên thổ dân này quá càn rỡ.

Lâm Phàm cau mày, mặt lộ vẻ khinh thường.

- Ha ha, Tiên Vương cảnh yếu như ngươi cũng dám lớn lối như thế, không sợ mất mạng à?

- Hắc Thiên Ma Vương của ta, sát.

Lâm Phàm không nói thêm, ném chiến kỳ về hướng Thôn Thiên Long Mãng, giữa không trung, chiến kỳ tản ra khói đen nồng nặc, rồi ngàn vạn Hắc Thiên Ma Vương xuất hiện giết qua, thanh thế cuồn cuộn tựa như oanh lỗi.

- Giết!

Xung kích bạo phát, hàn quang cắt rời thiên địa.

Thôn Thiên Long Mãng kinh hãi biến sắc, hắn cảm nhận được áp lực cực lớn, sức mạnh chiến kỳ tản ra làm hắn cảm thấy áp lực.

- Thôn Thiên.

Thôn Thiên Long Mãng gào thét, ngoác cái miệng rộng bay tới đám khói đen muốn nuốt hết ngàn vạn chiến kỵ vào, Lâm Phàm thấy tên này muốn tìm chết sớm rồi.

Trường thương trong tay Hắc Thiên Ma Vương bùng nổ, một đạo ánh sáng bén nhọn cắt rời mọi thứ.

Xì!

Hắc quang lấp loé.

Sắc mặt Thôn Thiên Long Mãng đại biến, không thể tin một màn vừa xảy ra.

- Làm sao có khả năng?

Tê.

Đại quân Hắc Thiên Ma Vương vọt tới, xuất hiện sau lưng Thôn Thiên Long Mãng, sau đó xoay người, trường thương trên tay một đám Hắc Thiên Ma Vương đều dính máu tươi, mà máu này đều của Thôn Thiên Long Mãng.

Xoat xoat!

Thôn Thiên Long Mãng cúi đầu, thân thể hắn đột nhiên kêu xoạt xoạt rồi nứt toác, khuôn mặt dữ tợn nhìn Lâm Phàm.

- Sao lại thế... Sao lại thế...

Lâm Phàm bất đắc dĩ lắc đầu nhìn con rồng không ra rồng rắn không giống rắn phía dưới.

- Thật sự quá yếu...
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1098: Ăn gạch của ca này.


Ầm!

Thôn Thiên Long Mãng nổ tung, nhanh chóng tan biến.

- Đinh, chúc mừng g**t ch*t Thôn Thiên Long Mãng.

- Đinh, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường...

Tu vi Thôn Thiên Long Mãng này không tệ, dù sao cũng là cường giả Tiên Vương, bất quá thuộc về hạng nhỏ yếu nhất trong Tiên Vương cảnh, đối với Lâm Phàm hiện giờ, hắn chỉ muốn giết Tiên Vương thôi, chỉ có Tiên Vương mới cho hắn kinh nghiệm để thăng cấp.

Nhìn một đám ma thú đang điên cuồng phía dưới, tràng diện này khiến người ta không dám nhìn thẳng, táo bạo, thật quá táo bạo, có thể nói vô cùng thê thảm a.

Những ma thú đã trúng phải Đại Phàm Ca giống như bị ma nhập, kh*ng b* vạn phần.

Một chưởng Già Thiên tản ra uy thế vô tận, toàn bộ thiên địa đều bị một chưởng của Lâm Phàm bao phủ, hắn muốn vỗ xuống một chưởng giết hết đám này.

Nhưng ngay thời điểm hắn chuẩn bị ra tay, một đạo sức mạnh từ nơi sâu xa trong hư không vô tận truyền tới.

- Nếu ngươi dám giết bọn chúng, ta sẽ g**t ch*t ngươi....

m thanh này vô cùng kinh khủng, trong giọng nói đầy tức giận.

Lâm Phàm cau mày, nhưng cũng không để lời hù dọa này trong lòng, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười yếu ớt, đập xuống một chưởng.

m!

Đại địa nứt toác, đám ma thú kia nhất thời kêu la thảm thiết, thời điểm bọn họ vui mừng nhất lại bị một cỗ sức mạnh kinh khủng trấn áp.

- Đinh...

- Đinh...

Tiếng hệ thống thông báo truyền đến.

Một chút kinh nghiệm của chúng không lọt nổi mắt xanh Lâm Phàm, hắn không thèm nhìn.

Mà bóng người kia càng trở nên cuồng bạo.

- Thổ dân... Ngươi muốn chết...??

- Ha ha...

Lâm Phàm khinh thường cười lớn, sau đó lẳng lặng đứng một đợi đối phương, nhưng chờ hồi lâu mà đối phương con mẹ nó vẫn chưa tới, khiến Lâm Phàm có chút khó chịu.

- Ngươi rốt cuộc có tới hay không? Nếu không đến thì ca đi đây, ai mà rảnh chơi đùa với ngươi.

Lâm Phàm hô.

Hắn biết người tới tất nhiên là một vị Chủ Thần, nhưng thời gian này cũng lâu quá đi, đến giờ vẫn chưa xuất hiện, không biết muốn hắn chờ bao lâu nữa?

- Vô liêm sỉ...

Thanh âm thần uy vô tận truyền đến từ vòng xoáy hư không, âm thanh ngày càng gần, hình như tên đó sắp đến rồi.

Lâm Phàm nhìn tình huống trước mắt, nhanh chóng lấy Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên ra, đi tới chỗ vòng xoáy kia, đợi lát nữa đối phương đi ra từ trong này, ca nhanh tay đập xuống một phát là coi như xong.

Đứng vào vài vị trí, cuối cùng cũng chọn được vị trí thích hợp nhất.

Lâm Phàm ho nhẹ một tiếng, chuẩn bị ổn thỏa viên gạch trong tay, chỉ chờ đối phương xuất hiện.

Sức mạnh vòng xoáy ngày càng cuồng bạo, hiển nhiên Chủ Thần đã gần tới, chẳng mấy chốc sẽ giáng lâm.

Vèo!

Hư không gợn sóng, Lâm Phàm bắt lấy cơ hội rồi hành động.

- Ăn gạch của ca này.

Lâm Phàm không nói hai lời, đập mạnh một cái.

Lạch cạch!

Một bóng người xuất hiện, mà Lâm Phàm nắm bắt thời cơ cực kỳ ổn, chắc chắn đập trúng mục tiêu.

- Bên trong...

Lâm Phàm mừng rỡ, nhất thời ngửa lên trời cười to.
 
Back
Top Bottom