Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tối Cường Hệ Thống

Tối Cường Hệ Thống
Chương 1119: Hàn Sương Thần nhìn Lâm Phàm.


Hàn Sương Thần sững sờ, khuôn mặt tuyệt thế khuynh thành phát sinh ra biến hoá.

- Ngươi nói cái gì?

Hàn Sương Thần âm trầm hỏi lại.

Lời nói của nàng lạnh lẽo như vạn dặm băng sương so với lúc trước càng thêm âm hàn và lạnh lẽo, nàng không ngờ tên thổ dân trước mắt này lại nói như vậy.

Hiện Lâm Phàm cũng hết sức bất đắc dĩ, kỳ thực hắn không muốn nói ra đâu nhưng bất là hắn nói ra người nào, cô nàng này cũng không tin, vừa rồi hắn muốn ném cái việc thối này lên người Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhưng nàng lại rất bá đạo phán một câu “Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không có gan này”.

Hắn nghe xong lời này cũng vô cùng bất đắc dĩ, nếu như Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nghe được lời nói của Hàn Sương Thần thì cho dù chết hắn cũng phải chứng minh hắn dám làm, dù sao nam nhân cũng không thể để người khác nói mình không được.

Lâm Phàm hít sâu một hơi rồi nhìn thẳng Hàn Sương Thần nói.

- Ta nói Thủy Thần bị ta giết.

Hiện tại, nội tâm hắn có chút sốt sắng, vì hắn đã nói thật, hắn không biết cô nàng này có nổi điên lên rồi giết mình luôn hay không, mà chắc không có đâu, Hàn Sương Thần đã phát thệ, nếu nàng dám ra tay, Thần hạch của nàng chắc chắn bị phá nát.

Vẻ mặt Hàn Sương Thần không ngừng biến hóa, khí tức lạnh giá càng lúc càng nồng nặc nàng nhìn thẳng Lâm Phàm.

- Ngươi...

Lâm Phàm cảm nhận sát ý vô cùng cường đại từ trên thân thể Hàn Sương Thần, nàng ta thật rất muốn chém giết mình, nhưng giờ lại không thể lập tức động thủ.

Lâm Phàm thận trọng hỏi:

- Ngươi đã phát lời rồi nha, phải tuân thủ đó.

Hàn Sương Thần nhắm hai mắt hít sâu một hơi, cuối cùng nàng khó khăn nói.

- Lời thề ta tất nhiên tuân thủ, hôm nay sẽ không giết ngươi, ngươi đi đi.

Lâm Phàm thở phào nhẹ nhõm, không dám chậm trễ chút chạy đi, vừa bay vừa nghĩ, bà cô này thật sự quá nguy hiểm, nhưng đến phương bắc này, hắn cũng không thiệt thòi, hắn biết thêm được một thông tin về Nguyệt Ảnh đại lục, hoá ra kẻ thù vẫn còn Chủ Thần lợi hại như vậy, nếu như không sớm biết, lần sau đánh nhau với những Chủ Thần khác, rất có thể bị giết vì dám coi thường bọn họ.

Nhưng lúc này, Hàn Sương Thần vẫn bám theo sau hắn.

- Hàn Sương Thần, chẳng lẽ chúng chung đường? Nếu không ngươi đi trước đi, ta ở lại tìm một con đường khác.

Hắn sợ nhất sự tình như thế nha, nhưng giờ vẫn cố tỏ ra bình tĩnh nói.

Hàn Sương Thần nhìn Lâm Phàm.

- Ta thề hôm nay sẽ không giết ngươi và thả ngươi rời khỏi phương bắc, nhưng qua hôm nay sẽ là giờ chết của ngươi, ngươi đi đường của ngươi ta bám theo ngươi cũng không làm trái lời thề à.

- Trời ạ...

Đây là sự tình Lâm Phàm sợ nhất, vừa mới bắt đầu, hắn cảm giác lời thề này hết sức bình thường nhưng khi nghĩ kỹ lại mới cảm giác lời thề của nàng có vấn đề rất lớn.

Hôm nay không giết mình nhưng nàng ta có thể đi theo mình đến ngày mai, sau đó giết mình, thế thì đâu có trái lời thề.

Lâm Phàm bất đắc dĩ.

- Sao ngươi có thể như vậy, ngươi đây không giữ lời hứa a.

Hàn Sương Thần lạnh lùng nhìn hắn cười lạnh vài tiếng nhưng không nói gì thêm.

Lấy thực lực hiện giờ, mình muốn bỏ rơi nàng là chuyện không thể.

Nội tâm Lâm Phàm gấp đến độ sắp hỏng mất, Hàn Sương Thần không ngốc, rất có khả năng ngay từ đầu nàng ta đã làm tốt chuẩn bị giết hắn rồi.

Lâm Phàm suy tính.

Chuyện này tương đối nguy hiểm, vô luận như thế nào cũng phải bỏ lại Hàn Sương Thần, nếu không hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.

- Hàn Sương Chủ Thần, ngươi đừng không biết xấu hổ như vậy, ngươi đã đồng ý thả ta rời đi, nhưng ngươi theo ta như, chẳng khác gì lừa người rồi.

Lâm Phàm nói mấy câu khó nghe hi vọng có thể đuổi con mụ này đi.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1120: Cái này ổn, hí hí!


Hàn Sương Thần không thèm trả lời hắn, nàng cứ yên lặng đi theo Lâm Phàm như trước.

Lâm Phàm lắc đầu, sau đó trốn vào hư không liều mạng chạy trốn.

Nhưng bất kể tốc độ Lâm Phàm nhanh bao nhiêu, Hàn Sương Thần vẫn luôn sát phía sau hắn, chuyện này để Lâm Phàm không biết nói gì hơn, thực lực Hàn Sương Thần mạnh hơn hắn rất nhiều, nhưng nàng ta cũng không đùa hắn như vậy chứ.

- Trời ạ.

- Đại Phàm Ca!

Lúc này, lực lượng Đại Phàm Ca mãnh liệt bạo phát nháy mắt bao phủ thiên địa, Hàn Sương Thần thấy vậy khẽ cau mày, hàn khí trên người nàng tăng mạnh, xâm nhập vào trong không gian hoà vào lực lượng Đại Phàm Ca, Lâm Phàm phát hiện lực lượng Đại Phàm Ca xuất hiện dấu hiệu đông cứng, không có cách nào đến gần Hàn Sương Thần.

Thôi chết mẹ! Vô dụng rồi.

Chẳng lẽ phải dùng xà phòng sao?

Lâm Phàm không biết xà phòng có hữu dụng với Hàn Sương Thần hay không, bởi vì thực lực nàng mạnh hơn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rất nhiều, nếu như xà phòng có tác dụng và mình có thể giết nàng, thực lực mình chắc chắn sẽ tăng lên nhiều lắm.

Nghĩ vậy, nên Lâm Phàm không chút do dự.

Lâm Phàm lấy ra xà phòng rồi quay lại nhìn nàng.

Ngươi có đi chưa? Có biết vật trong tay là cái gì không?

Hàn Sương Thần không nói gì, rõ ràng nàng không để Lâm Phàm trong mắt.

Giời ạ!

Lâm Phàm cầm cục Xà Bông Nhãn Hiệu Lâm Thị nhưng ả không để những thứ này vào mắt, không thể nhịn được, thật sự không thể nhịn nổi nữa.

Lâm Phàm trầm tư một, nếu dùng xà phòng bẫy chết Hàn Sương Thần thì tất cả những thứ này đều đáng giá.

Khi đó kinh nghiệm hắn nhận được khẳng định sẽ rất khổng lồ, coi như gặp lại Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cũng không sợ hãi như trước, thậm chí hắn có khả năng chém giết tên kia.

Lâm Phàm không chút do dự nữa.

- Xà phòng, đi đi thôi.

Lâm Phàm ném nó ra.

Dựa theo tình huống bình thường, Hàn Sương Thần nhất định sẽ nhặt xà phòng lên, sau đó trượt tay làm xà phòng rơi xuống.

Nhưng sự việc sau đó làm Lâm Phàm ngây ngẩn cả người.

Xà phòng đã vứt ra nhưng Hàn Sương Thần vẫn không nhúc nhích chút nào, lúc này hệ thống đột nhiên vang lên tiếng nhắc nhở.

- Xà Bông Nhãn Hiệu Lâm Thị không có tác dụng với phái nữ vì đồ vật này bọn họ cũng có...

Nghe được thanh âm hệ thống nhắc nhở, Lâm Phàm cũng hoàn toàn bối rối, chó chết thật, hệ thống ơi, có cần phải ca như thế không, sao đồ chơi này lại không có tác dụng đối với nữ nhân chứ, giờ mình phải làm thế nào để thoát đây?

Xà phòng bay trở lại trong tay, Lâm Phàm cười cười xấu hổ nhìn ả, sau đó thu hồi nó lại luôn.

Lúc này Lâm Phàm lại nghĩ đến một vấn đề khác, tinh quang trong mắt hắn lại lóe lên, đúng rồi, sao mình không nghĩ ra chứ há há.

- Hàn Sương Thần, ngươi thề hôm nay sẽ không giết ta, nhưng ta cũng không có thề thốt gì hết nha, ta xuất thủ đánh ngươi, nếu ngươi dám giết ta thì chính là làm trái lời thề, nhỉ?

Lâm Phàm cười lớn, sau đó xoa xoa tay.

Hắn chuẩn bị triển khai thần thông Xoay Chuyển Càn Khôn, biến mụ la sát này thành nam nhân, khi đó nàng ta nhất định sẽ thống khổ vạn phần, mất hết sức chiến đấu, coi như nàng không mất đi sức chiến đấu thì hắn vẫn còn xà phòng làm hậu chiêu.

Nghĩ đến biện pháp này, Lâm Phàm lại nở nụ cười.
Cái này ổn, hí hí!
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1121: Ngươi muốn làm gì?


Mình cũng nói đến mức đấy rồi nhưng ánh mắt Hàn Sương Thần vẫn rất xem thường mình, nàng nhìn hắn giống như một con giun, con dế, tràn đầy khinh thường và kiêu ngạo.

Lâm Phàm không nói thêm gì, chân mày mày hắn ngưng lại, khí tức bạo phát, sau đó quát một tiếng bay thẳng đến chỗ Hàn Sương Thần, lực lượng âm dương bắt đầu khởi động. Hiện giờ, thực lực Lâm Phàm đã đạt đến Tiên Vương, nên hắn thi triển Xoay Chuyển Càn Khôn đạt đến trình độ đỉnh phong, uy lực một chiêu này quỷ thần khó lường.

Năm ngón tay duỗi ra, trên mỗi một ngón tay đều ẩn chứa lực lượng chuyển đổi âm dương, bất kể ai trúng chiêu này, âm dương trong cơ thể sẽ phát sinh thay đổi, hoàn toàn hỗn loạn.

Tuy thực lực Hàn Sương Thần phi phàm, nhưng nếu nàng trúng chiêu, vẫn sẽ bị chuyển đổi giới tính như cũ.

Đối mặt với lực lượng âm dương mênh mông, Hàn Sương Thần hơi nhướng mày, nàng cảm giác được chiêu này không tầm thường chút, nàng không ngờ tới thực lực tên giun dế này lại mạnh như vậy. Nhưng nghĩ đến lời thề, nàng vẫn nhịn được.

Một mảnh hàn băng bao phủ Hàn Sương Thần lại, ngăn Lâm Phàm lại bên ngoài, không cho hắn có cơ hội xâm lấn.

m!

Một chưởng Lâm Phàm vỗ vào hàn băng nhưng không có cách nào xâm nhập vào.

Lâm Phàm biết thực lực Hàn Sương Thần phi phàm nhưng không nghĩ tới lại cường hãn như thế, hắn vẫn không tin lực lượng âm dương, mênh mông cuồn cuộn này không làm gì được nàng, cỗ lực lượng này tràn ngập không gian khiến cả phiến hư không này triệt để hỗn loạn.

Hàn Sương Thần vẫn lãnh đạm như cũ nhìn Lâm Phàm, không biết qua bao lâu nàng mới lên tiếng,

- Từ bỏ đi, ngươi không phá mở được phòng ngự của ta đâu!

- Hừ, đừng quá tự đại!

Lâm Phàm rít gào sau đó hắn gọi ra hỏa diễm Nhất Niệm Thành Đan, lòng bàn tay hắn xuất hiện một mảnh hỏa diễm, hoả diễm Nhất Niệm Thành Đan được gọi ra, có thể đốt cháy thiên địa vạn vật.

Một chưởng chứa đầy hoả diễm vỗ lên lớp phòng ngự hàn băng của Hàn Sương Thần.

Tu tu.

Bức tường hàn băng vô kiên bất tồi không ngừng hòa tan, chuyện này khiến lông mày Hàn Sương Thần cau lại, nàng lui về phía sau, ngưng mắt nhìn Lâm Phàm, thật không ngờ tên thổ dân trước mắt có bản lãnh bực này.

Hàn Sương Thần mặc dù là chủ thần của Nguyệt Ảnh đại lục nhưng nàng thuộc hạng người đi nhiều biết rộng, nhưng khi nhìn thấy hoả diễm trong tay đối phương, nàng vẫn không có biết nó là gì.

- Ngọn lửa này rốt cuộc là lửa gì? Còn cường đại hơn cả lửa của Hỏa Thần? Lâm Phàm cười nói.

- Ngươi chưa thấy qua sao? Ta còn rất nhiều thứ lợi hại hơn cái này đấy, ta cho ngươi biết, nếu ngươi cố gắng lưu lại nơi này, kết cục sẽ hết sức thảm đấy.

Hàn Sương Thần cười lạnh, vẫn tiếp tục đứng bất động tại chỗ, bức tường hàn băng càng thêm dày đặc hơn so với trước.

Lâm Phàm vỗ một chưởng vào tường băng tuy hòa tan không ít nhưng phát hiện hàn băng đang không ngừng khôi phục, nó vẫn ngăn hắn bên ngoài.

Hàn Sương Thần quả thực không phải hạng tầm thường, thực lực nàng quá mức kinh người, tuy hoả diễm Nhất Niệm Thành Đan có thể thiêu đốt hàn băng của nàng nhưng tốc độ khôi phục lại thật sự quá nhanh, hắn không đánh tan được lớp phòng ngự này.

Lâm Phàm ngừng lại, hắn xem như chịu thua rồi, ả này quả thật quá trâu bò, trâu bò đến mức không thể không phục.

- Ngươi đến cùng có đi hay không?

Lâm Phàm nhìn Hàn Sương Thần quát, hắn phát hiện mình lại không có bất kỳ biện pháp nào với nàng, Hàn Sương Thần vẫn đứng lù lù bất động cho hắn đánh, nhưng hắn không tìm ra cách nào phá được phòng ngự của người ta cả, chuyện này nói ra thật có thể hù chết người.

Hàn Sương Thần lạnh lùng nhìn Lâm Phàm.

- Thời điểm ngươi giết Thủy Thần thì cái chết của ngươi cũng đã được định trước.

Lâm Phàm im lặng nhìn nàng, hắn bắt đầu cởi hết y phục ra.

Hắn cũng không tin bà cô này không biết xấu hổ, một đại nam nhân muốn c** q**n áo trước mặt nàng mà nàng vẫn trân trân, nếu nàng vẫn vậy thì hắn coi như chịu phục.

Hàn Sương Thần nhìn thấy hành động của Lâm Phàm, nhất thời mở miệng hỏi.

- Ngươi muốn làm gì?

Lâm Phàm nhìn nàng nhưng động tác không dừng lại.

- Nóng quá nên ta muốn c** s*ch quần áo trên người, nếu ngươi không ngại thì cứ nhìn.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1122: Ngươi đang làm gì đó?


Theo Lâm Phàm nghĩ, cô nàng nhất định sẽ cảm thấy xấu hổ rồi nghiêm mặt, bịt mắt quát lớn “Ngươi thật b**n th**, vô sỉ như vậy”

Chuyện như này trong tiểu thuyết kiếp trước đều nói như vậy, hôm nay hắn muốn thử một lần xem sao, theo như trong truyện, khi thấy mình thoát y sạch sẽ, cô em này khẳng định sẽ thất kinh, sau đó mình thừa thắng xông lên, đè nàng xuống thế là xong.

Nhưng đúng lúc này, Hàn Sương Thần phán một câu làm hắn chỉ biết câm nín.

- Ta không ngại đâu, ngươi cứ tự nhiên, thân thể thổ dân ta chưa xem qua bao giờ, nếu như ngươi làm ta thoả mãn, ngày mai ta sẽ biến ngươi trở thành tượng băng...

Lâm Phàm thở dài.

- Hàn Sương Thần ngươi đến cùng muốn thế nào? Ngoại trừ việc giết ta thì chuyện gì cũng có thể thương lượng, chỉ cần có thể làm được, ta tuyệt đối thỏa mãn ngươi.

Hàn Sương Thần cười lạnh nhìn Lâm Phàm.

- Ta chỉ muốn ngươi chết.

- Vậy không có chuyện gì để nói nữa.

Lâm Phàm khoát tay.

Tình huống bây giờ của hắn rất nghiêm trọng, hắn không thể mang bà ôn thần này đến Thiên Địa Tông được, những đệ tử bình thường không thể đỡ nổi hàn băng của nàng.

Sức mạnh ngàn dặm băng phong vô cùng kinh khủng, tu vi thấp sẽ trực tiếp bị biến thành tượng băng, coi như đám người Canh Dương Thiên cũng không thể làm gì được Hàn Sương Thần.

Nguyệt Ảnh đại lục sao có cường giả như vậy? Chuyện này không khoa học tý nào.

Thời gian từ từ trôi qua.

Lâm Phàm vẫn đang suy tư hắn nên làm gì mới tốt, Hàn Sương Thần dùng hàn băng bảo vệ mình nên hắn không thể làm gì nàng, công kích của hắn không có tác dụng đối với nàng.

- Hàn Sương Thần, ngươi đừng khinh người quá đáng.

Lâm Phàm quát.

Hàn Sương Thần đáp lại.

- Bắt nạt ngươi thì sao, ngươi có thể làm gì ta?

Ta ...Giời ạ...

Lâm Phàm coi như phục rồi.

- Tốt, rất tốt, đây là do ngươi ép ta.

Lâm Phàm cúi đầu, hắn đã học được một môn công phu vô cùng bá đạo khi hắn chưa đến Huyền Hoàng Giới, qua nhiều năm như vậy vẫn chưa từng dùng tới bởi vì hắn xem thường nó.

Nhưng giờ hắn bị Hàn Sương Thần bức đến mức này, hắn không lo lắng được nhiều nữa.

- Hàn Sương Thần ngươi tự tìm đến đó.

Lâm Phàm chợt quát lớn, trong mắt tinh quang lập loè.

Hàn Sương Thần lạnh lùng nhìn hắn giống như đang đợi giun dế này biểu diễn.

- A!

Một tiếng thét dài truyền ra.

Vị trí Lâm Phàm đang đứng đột nhiên nổ tung, lực lượng khổng lồ từ dưới chân hắn bộc phát, hắn lấy thân thể mình làm lợi khí rồi dùng tốc độ cực hạn lao tới đánh lên tường băng của Hàn Sương Thần.

m!

Nhưng tường băng ấy vẫn không có một tia sứt mẻ.

- Ngươi đang làm gì đó?

Hàn Sương Thần cười lạnh, nàng phát hiện ra thân thể tên thổ dân trước mắt này nổ tung, máu tươi phân tán tứ phía.

Lâm Phàm lay động một chút, thân thể hắn nứt ra từng vết nứt, một tiếng kêu thảm thiết, kinh thiên động địa vang lên.

- A... Đau quá, đau quá, ta muốn chết...

Hàn Sương Thần sững sờ, không hiểu đây là tình huống gì?

Lâm Phàm lăn qua lăn lại trong hư không, thân thể không ngừng nứt toác.

- Ngươi dĩ nhiên dùng hàn băng bình phong đụng vào ta, hiện tại ta bị ngươi đụng bị thương nặng rồi, ta sắp chết, ta sắp chết thật rồi... a a a...

Lâm Phàm kêu thảm không ngừng, nhưng trong mắt hắn lại loé tinh quang.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1123: Như vậy coi như cô ả giết mình nha.


Lần này chỉ là một thử nghiệm nhưng hắn không tin nó vô dụng.

Theo lời thề của Hàn Sương Thần, hôm nay nàng không thể giết hắn, nhưng nếu mình chết bức tường hàn băng của nàng, như vậy coi như cô ả giết mình nha.

Khí tức Lâm Phàm hạ thấp xuống giống như tùy thời có thể tiêu tan.

- Ngươi...

Hàn Sương Chủ Thần ngây dại, nàng không ngờ tên ôn này lại vô liêm sỉ như thế.

Luận vô liêm sỉ thì ai có thể hơn được Lâm Phàm hắn, hôm nay hắn không tin không thu thập được con mụ thối tha này, nếu vẫn không làm được, mình tự dùng một chiêu Xoay Chuyển Càn Khôn cho xong, còn làm nam nhân làm cái quái gì nữa, biến thành nhân yêu đi.

- A! Đau quá a..a ...

Lâm Phàm gào thét thê thảm, khiến người ta có cảm giác như hắn thật sự không xong rồi.

Lâm Phàm trực tiếp phong tỏa lại khả năng hồi phục của Ngô Đồng Thần Thụ, không để một tia sinh mệnh lực nào tiết lộ ra ngoài.

Hàn Sương Thần chau mày nhìn hắn, khi nàng ngẩng đầu lên thì cảm thấy, thiên địa như đang ấp ủ một luồng ý niệm.

Lời thề chính là lời thề, mặc dù nàng hướng về Hỗn Độn Chi Chủ tuyên thệ, nhưng lời thề không phân biệt ngươi là ai, ta là ai, chỉ cần ngươi làm trái, đều bị trừng phạt.

Theo khí tức Lâm Phàm càng ngày càng yếu, Hàn Sương Thần cũng cảm giác được nguy hiểm càng ngày càng nồng nặc.

- A..., ta...ta ... không.. gắng gượng được rồi...

Lâm Phàm nói đứt quãng, sau đó đầu lưỡi hắn duỗi ra, chuẩn bị tử vong.

- Không...

Hàn Sương Thần cảm nhận được một cỗ ý niệm vô cùng mạnh mẽ không cách nào chống lại từ trên trời giáng xuống, xuyên qua Thần Hạch của nàng.

Xoạt xoạt!

Thần Hạch xuất hiện vết nứt khiến Hàn Sương Thần phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt nàng vô cùng nhợt nhạt, nàng không nghĩ tới tên thổ dân kia lại sử dụng biện pháp như thế, mà nàng cũng không ngờ biện pháp này dĩ nhiên có thể hiệu nghiệm.

Cái này cùng mình có quan hệ sao? Mình có nhúc nhích mẹ gì đâu, đây do hắn tự mình đụng vào mình mà, nhưng lời thề vẫn dính lên đầu là thế nào.

- Không... Không...

Xoạt xoạt!

Theo khí tức Lâm Phàm ngày càng yếu thì vết nứt trong Thần hạch của Hàn Sương Thần càng lúc càng nhiều, đối với loại cường giả như Hàn Sương Thần, nếu Thần hạch vỡ thì nàng cũng xong đời, tu vi tự thân mười phần không còn một, muốn khôi phục như cũ sợ phải mất rất nhiều thời gian.

- Thổ dân, ngươi quá hèn hạ..

Hàn Sương Thần gào thét, trong lòng nàng bùng lên cơn giận dữ, hận không thể chém tên này thành muốn mảnh.

- Ta để tiện cái gì? Ngươi rõ ràng muốn giết ta mà, ta bị tường băng của ngươi đụng bị thương, sắp chết rồi.

Lâm Phàm gào thét trả lời, hắn phát hiện khí tức cô ả ngày càng yếu, Thần hạch của nàng đang nứt vỡ dần rồi.

Xoat xoat!

Xoạt xoạt!

Thanh âm thần hạch vỡ tan nghe rất chói tai nhưng Lâm Phàm hiện đang cảm thấy hết sức sảng khoái, Hàn Sương Thần chuẩn bị chạy trốn nhưng vẫn nghiêm túc nói.

- Thổ dân, ta nhất định sẽ giết ngươi.

Nàng không thể lưu lại nữa, tất cả chuyện này đều do Lâm Phàm hại mình, tên này tuyệt đối sẽ không chết nhưng Thần hạch của nàng đã xuất hiện vết rạn nứt điều do ảnh hưởng với nàng rất lớn, vì phòng ngừa vạn nhất, nàng phải mau mau rời đi.

Bây giờ Thần hạch đã vỡ, nàng cần từ từ tu bổ lại nó.

Lâm Phàm thấy con mụ nạy muốn chạy, nhất thời cuống lên, Ngô Đồng Thần Thụ được hắn thả ra, sinh mệnh lực sôi trào mãnh liệt dung nhập vào thân thể, sau đó hắn nhanh chóng lấy Vĩnh Hằng Chi Phủ ra đuổi theo cô nàng.

- Con mụ thối tha kia, đứng lại cho ca, ca muốn giết ngươi.

Vừa rồi Lâm Phàm còn bày ra bộ dạng sắp chết nhưng vào lúc này hắn đã sinh long hoạt hổ như bình thường, đang đuổi theo Hàn Sương Thần.

Tình hình trận chiến nháy mắt phát sinh biến hóa.

- Lâm Phàm..

Hàn Quân Thiên phá không đến nhưng không biết ở đây đang chuyện gì xảy ra.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1124: Làm sao để sử dụng chúng đây?


Lâm Phàm nhìn thấy Hàn Quân Thiên nhất thời mừng rỡ hô to.

- Tông chủ, mau cùng ta giết con mụ thối kia, không thể để nàng chạy trốn.

Hàn Sương Thần bốc lên lửa giận vô tận nhìn Lâm Phàm đang cầm Vĩnh Hằng Chi Phủ đuổi theo nàng.

- Thổ dân vô sỉ, ta nhất định sẽ trở lại!

Xoạt xoạt!

Hư không phát ra âm thanh giống như mặt kính bị phá, nó chặn đường đi của Lâm Phàm, Hàn Sương Thần biến mất trong nháy mắt.

Lâm Phàm thở dài, hắn vậy mà để nàng trốn thoát, hôm nay thực là ngày ch* đ*, cơ hội tốt như vậy cũng không nắm được, thật sự khiến người ta thương tâm.

Hàn Quân Thiên lên trước hỏi.

- Xảy ra chuyện gì?

- Đó là Chủ Thần đã biến phương Bắc thành như vậy, thực lực ả ta rất mạnh, ta rất vất vả mới hãm hại được nàng nhưng không ngờ nàng bị thương nặng rồi mà vẫn chạy thoát, nếu thể giết nàng, thực lực Nguyệt Ảnh đại lục chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề.

Lâm Phàm nói.

Hàn Quân Thiên sững sờ, khuôn mặt lộ ra vẻ không dám tin, chỉ một Chủ Thần đã có loại năng lực này, tuy nghi ngờ nhưng hắn vẫn tin lời Lâm Phàm nói.

Lúc này, cả vùng thế giới sương lạnh từ từ tiêu tan, đại địa trắng như tuyết khôi phục lại nguyên dạng. Lâm Phàm chợt nghĩ đến nơi đóng quân của Nguyệt Ảnh đại lục, nhất thời nổi lên hứng thú.

- Tông chủ, Hàn Sương Thần đi rồi nhưng sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục còn chưa kịp đi hết, chúng ta nên mau chóng tiêu diệt chúng thôi, đây cũng coi như một loại đả kích đối với Nguyệt Ảnh đại lục. Hàn Quân Thiên gật gật đầu, hắn theo dấu Lâm Phàm đến đây, tự nhiên sợ Lâm Phàm xảy ra chuyện, sương lạnh bên này thật sự quá kinh khủng, hắn là cường giả Tiên Vương nhưng vẫn cảm giác được pháp lực trong cơ thể bị cô đọng.

Chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi, người có thể năng lực thế này tất nhiên không phải cường giả tầm thường.

Lâm Phàm bay ngược trở về, quả nhiên thấy đội quân Nguyệt Ảnh đại lục đang rút lui, bọn họ đang sợ ngây người, không biết lãnh địa Hàn Sương Thần sao lại biến thành bộ dạng như thế.

- Ha ha...

Lâm Phàm cười lớn, khiến bọn họ nhất thời ngây ngốc.

- Là thổ dân của Vô Tận đại lục...

- Chúng ta chạy mau!

Hàn Quân Thiên kinh hãi nhìn những sinh linh phía dưới.

- Số lượng thật kh*ng b*, còn nhiều hơn một tông môn a.

Lâm Phàm gật đầu.

- Tông chủ, vốn ta muốn giết hết bọn họ nhưng bây giờ ta lại nảy ra một ý nghĩ mới, nếu như có thể sử dụng bọn chúng, chúng ta sẽ giảm thiểu được rất nhiều tổn thất cho Vô Tận đại lục.

Hàn Quân Thiên lắc đầu.

- Làm sao để sử dụng chúng đây?

Lâm Phàm cười cười.

- Người xem ta này!

Lâm Phàm hít sâu một hơi, sau đó khí tức biến hóa, phía sau hắn phát ra phật quang vô tận, những tia phật quang này giống như dải lụa kéo dài vào trong hư không.

Phật quang bao phủ, chiếu khắp thiên địa.

Đại Độ Hóa Phật Quang, một môn tiên thuật nghịch thiên có thể độ hóa thế gian vạn vật, thực lực những sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục dưới đất rất nhỏ yếu nên không thể ngăn cản được.

Lâm Phàm niệm kinh Phật khiến từng vị Phật đà xuất hiện trong hư không, sau đó những vị phật đà này bao vây những sinh linh kia lại, phật văn màu vàng không ngừng lan toả.

Các sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục khi bị phật quang chiếu rọi, vẻ mặt từ từ thay đổi, nhìn giống như bị ngưng đọng thời gian.

- Bỏ xuống đồ đao, lập địa thành phật...

Song chưởng Lâm Phàm hợp lại, một đạo phật quang mênh mông từ thủ chưởng bộc phát.

Hàn Quân Thiên sợ ngây người đứng một bên nhìn cảnh này, thế gian này lại có thần thông như thế, cho dù Thiện Ác Phật Tông cũng sẽ không có môn thần thông này đi.

Sau khi Lâm Phàm từ Cổ Thánh Giới đi ra, hắn phát hiện thần thông lấy được trong Cổ Thánh Giới hay Huyền Hoàng Giới kỳ thực không quá kém cỏi, không thua gì thần thông của Vô Tận đại lục, thậm chí

có thần thông còn lợi hại hơn so nữa.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1125: Ninh Đạo huynh...


- Tiên thuật thật bá đạo.

Hàn Quân Thiên thở dài, loại tiên thuật này không phải bình thường, trực tiếp độ hóa sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục, thật khiến hắn không thể tưởng tượng nổi, hắn cảm giác được bên trong tiên thuật này tràn đầy lực lượng Phật môn.

Bất phân cao thấp với Thiện Ác Phật Tông kia, thậm chí càng thêm huyền diệu.

Khóe miệng Lâm Phàm lộ vẻ tươi cười nhìn đám người đang bị độ hóa phía dưới.

- Tông chủ, hiện tại chúng ta có thể sử dụng những sinh linh bị độ hóa này, để Nguyệt Ảnh đại lục tự tàn sát lẫn nhau, có thể bảo vệ gốc gác của Vô Tận đại lục.

- Đúng vậy.

Hàn Quân Thiên đầu, biện pháp của Lâm Phàm quả thực không tồi.

Lâm Phàm trầm ngâm nhìn phương bắc.

- Hiện tại, toàn bộ tông môn phương bắc đều đã rời đi, những người không rời đi đều biến thành tượng băng, không biết tông chủ và một số trưởng lão của Đế Đạo Tông bị biến thành tượng băng kia có thể khôi phục lại như cũ không nữa?

Hàn Quân Thiên cảm thấy hoảng sợ đối với thực lực của Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục, có thể đóng băng cường giả Tiên Vương cảnh, cần phải có thực lực cường đại cỡ nào chứ, sợ rằng không phải một Chủ Thần bình thường có thể làm được.

Có điều bây giờ, Chủ Thần đó bị Lâm Phàm đả thương, chắc không thể khôi phục nhanh đâu.

Hai người đi đến bầu trời Đế Đạo Tông, băng trên người tông chủ và một ít Thái Thượng lão tổ đã vỡ, giờ họ đang nằm bất động dưới đó, không biết sống chết thế nào.

Hàn Quân Thiên hơi nhướng mày.

- Bọn họ đã chết rồi sao?

- Không chết!

Lâm Phàm lắc đầu, sau đó điểm ra một chỉ, một đoàn sinh mệnh lực giáng xuống, dung nhập vào cơ thể của mọi người .

Ngay lúc này, thân thể tông chủ Đế Đạo Tông và một vài Thái Thượng lão tổ từ từ phát sinh biến hóa, sau đó truyền đến tiếng hít thở.

Tông chủ Đế Đạo Tông nhất thời đứng lên, hét lớn một tiếng.

- Ta liều mạng với ngươi...

Nhưng khi thấy rõ tình huống xung quanh, nhất thời sững sờ.

- Chuyện gì thế này?

- Ninh Đạo huynh...

Hàn Quân Thiên hạ xuống, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, tông chủ cùng nhóm Thái Thượng lão tổ Đế Đạo Tông không chết, quả thật cám ơn trời phật.

Bằng không sẽ là một tổn thất rất lớn cho Vô Tận đại lục.

Tiên Vương mạnh mẽ biết bao, tuy rằng không địch Chủ Thần cường đại nhất, nhưng cũng có thể bảo vệ một phương bình an.

- Hàn huynh?

Tông chủ Đế Đạo Tông Ninh Đạo nhìn thấy Hàn Quân Thiên, sắc mặt vui vẻ, sau đó hơi nghi hoặc.

Chuyện gì thế? Yêu nữ kia đi đâu rồi?

Lâm Phàm mở miệng nói.

- Ninh tông chủ, Chủ Thần kia đã bị thương nên rời đi rồi.

Ninh Đạo nhìn Lâm Phàm, nhất thời biến sắc, kinh hô.

- Lâm Phàm?

Lâm Phàm cười khẽ, mình nổi danh như thế sao, một vài đại tông đều biết mình, hắn gật đầu với Ninh Đạo.

Ánh mắt Ninh Đạo nhìn bốn phía, trong mắt lóe lên vẻ tức giận, sau đó hỏi.

- Những đệ tử kia...

Lâm Phàm lắc đầu.

- Sức mạnh Hàn Sương Thần quá lớn, những đệ tử kia không chống đỡ nổi, cho nên sinh đã sớm tiêu tan, nhờ thực lực các ngươi cao thâm, có thể chống đỡ trong thời gian ngắn, nếu như chậm một chút, kết cục cuối cùng cũng như vậy thôi.

Trong lòng những Thái Thượng lão tổ oán giận, Đế Đạo Tông thân là một trong chín đại tông, giờ lại bị Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục tiêu diệt, tuy bọn họ sống sót, nhưng những đệ tử của họ, aiii...
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1126: Con rắn nhỏ đáng chết!


Hàn Quân Thiên mở miệng nói.

Ninh đạo huynh, các vị lão tổ, bây giờ Vô Tận đại lục đang trong thời kỳ nguy hiểm, chúng ta không thể năm bè bảy mảng nữa, ta nghĩ chúng ta nên đoàn kết cùng nhau chống lại Nguyệt Ảnh đại lục.

Ninh Đạo gật đầu.

- Được, Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục dám diệt Đế Đạo Tông ta, nếu không thể vì những đệ tử kia báo thù, ta còn có tư cách gì làm tông chủ của họ nữa.

Hàn Quân Thiên tán đồng.

- Hiện tại đã có vài vị tông chủ mấy đại tông môn đến thương thảo đại sự rồi, bây giờ, tông môn phương bắc có chỗ thì chạy, có chỗ thì chết, nếu như lại để Nguyệt Ảnh đại lục tiếp tục cắn nuốt, đến lúc đó chúng ta mới phản ứng lại, sợ tất cả đã muộn.

Lúc này, Lâm Phàm cảm giác áp lực bản thân thật lớn, nếu không gặp phải Hàn Sương Thần, hắn sẽ không có cảm giác như vậy, nhưng giờ đã gặp, áp lực không lớn cũng không được, thực lực ả ta không bình thường, mình ở trước mặt nàng không có bất kỳ sức chống cự.

Nếu bên Nguyệt Ảnh đại lục còn nhiều Chủ Thần như ả nữa, mình nên làm như thế nào?

Thực lực, thực lực tuyệt đối.

Hiện tại, Lâm Phàm chỉ có ý nghĩ này, nhanh chóng tăng thực lực bản thân, đạt đến cảnh giới nhất định, như vậy, khi đối mặt với tất cả khó khăn, mới có thể chống đỡ.

Sau một hồi suy nghĩ, Lâm Phàm quyết định.

- Chúng ta tạm thời tách ra ở đây, ta cần phải tìm cách tăng thực lực bản thân nữa, chứ nếu như cường giả cỡ Hàn Sương Thần lại xuất hiện, sẽ rất khó đối phó.

Hàn Quân Thiên muốn nói gì đó, nhưng vừa nghĩ đến tính cách Lâm Phàm, cuối cùng đành gật đầu đáp ứng.

Tình huống bây giờ không cho phép bọn hắn có nửa điểm do dự, nếu còn do dự chỉ có con đường chết.

- Được, ngươi nhất định phải chú ý an toàn đó!

Hàn Quân Thiên dặn dò.

Lâm Phàm gật đầu, sau đó nhanh chóng bay vào hư không, hiện tại hắn muốn đi tìm Chủ Thần, nghĩ biện pháp giết càng nhiều Chủ Thần mới được.

Mà nếu gặp hạng cường đại như Chiến Thần, hắn thực sự hết cách, nhưng nếu có Chủ Thần giống như Quang Minh Thần hoặc Thủy Thần, hắn gặp một người có thể giết một người, một chút áp lực cũng không có.

Lúc này, bên trong thế giới sương lạnh, hư không khẽ chấn động, một bóng người từ hư không đi ra. Lúc này, sắc mặt Hàn Sương Thần trắng bệch, khóe miệng lưu lại máu tươi, thân thể hơi run nhẹ, nàng không ngờ mọi chuyện diễn biến như thế, cái tên thổ dân kia thật sự quá âm hiểm.

- Con rắn nhỏ đáng chết!

Trong lòng Hàn Sương Thần mắng to, sau đó hai tay nàng hơi mở, lực lượng sương lạnh từ bốn phương tám hướng tập trung lại.

Trong thế giới băng tuyết, tồn tại rất nhiều tượng băng, nhưng giờ một ít tượng băng lại xuất hiện vết nứt, toàn bộ tinh khí thần trong đó vọt về phía Hàn Sương Thần.

Hàn Sương Thần đang dùng chúng để tu bổ bản thân, đó cũng là lý do nàng lưu lại nhiều tượng băng như vậy.

Nàng nhắm mắt, toàn thân đều được sương lạnh bao vây.

Thần Hạch đã vỡ nhờ được hấp thu những năng lượng xung quanh đang từ từ tu bổ, nhưng tốc độ rất chậm, không biết đến khi nào mới có thể hoàn toàn khôi phục.

Lúc này, Lâm Phàm đã chia tay cũng đám người Hàn Quân Thiên, bắt đầu truy tìm Chủ Thần Nguyệt

Ảnh đại lục.

Hiện tại, sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục đã chiếm lĩnh hơn một nửa lãnh thổ Vô Tận đại lục, chỉ cần qua bên kia sẽ có cơ hội tìm được Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục.

Đang lơ lửng trong hư không, Lâm Phàm cảm thấy diện mạo hiện tại có chút quái quái, nếu đi tới đó sẽ bị nhận ra.

May mà mình có mặt nạ có thể thay đổi diện mạo bản thân, còn khí tức gì gì đó có thể ẩn giấu được.

Hơi lắc người, Lâm Phàm cải biến toàn thân.

Với bộ dáng hiện tại, chắc không ai nhận ra mình đâu.

Hiện tại, Lâm Phàm đã đến nơi Nguyệt Ảnh đại lục chiếm lĩnh, hắn không trốn vào hư không như cũ mà lựa chọn đi bộ, đồng thời luyện chế một thanh đại kiếm, đảm nhiệm chức vụ Chiến Sĩ bên trong Nguyệt Ảnh đại lục.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1127: Liệp Giả Chủ Thần?


Mặc dù hắn không biết phương pháp tu luyện của Chiến Sĩ Nguyệt Ảnh đại lục, nhưng với bộ dáng bây giờ, sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục tuyệt đối không nhận ra.

Lâm Phàm thở dài, mình vì trở nên mạnh mẽ, cũng đủ liều mạng, nếu không tìm được Chủ Thần Nguyệt Ảnh đại lục, vậy thì coi như thiệt thòi lớn.

- Người nào?

Đúng lúc này, một đám sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục từ xa đi tới.

Lâm Phàm xoay người lại, nhìn về phía mục tiêu, ba tên Pháp Sư, hai tên Chiến Sĩ, thực lực đều không mạnh, thuộc về cấp bậc bia đỡ đạn trong Nguyệt Ảnh đại lục.

Lâm Phàm gật đầu, coi như chào hỏi, những người này cũng không mạnh, cho nên hắn lười chào họ. Một tên Chiến Sĩ thân thể cao to, bắp thịt toàn thân dâng trào, sau đó vỗ vào bả vai Lâm Phàm hỏi.

- Ta gọi Olaf, ngươi thì sao?

Lâm Phàm cười cười.

- Nicolas.

- Họ này thật kỳ quái.

Olaf nghi ngờ hỏi, sau đó cũng không để ý.

- Nhìn ngươi hẳn là Chiến Sĩ, có phải ngươi muốn đi đến chỗ Liệp Giả Chủ Thần để nhận nhiệm vụ chém giết thổ dân Vô Tận đại lục?

Lâm Phàm nhíu mày, trong lòng nghi ngờ vạn phần, nhưng hắn cũng không suy nghĩ quá nhiều, gật đầu.

- Đúng vậy.

Liệp Giả Chủ Thần?

Thời khắc này, Lâm Phàm thật muốn đi xem một chút.

Không nghĩ tới Vô Tận đại lục lại trở thành nhiệm vụ để những Chủ Thần tuyên bố, mà đám sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục đang chuyển vào Vô Tận đại lục có liên quan rất lớn đến Liệp Giả Chủ Thần này.

Olaf cười nói.

- Vậy chúng ta cùng nhau đi, nói không chừng khi nhận nhiệm vụ, còn có thể hợp tác với nhau nữa. Lâm Phàm chưa quen thuộc nơi này, nếu như có người mang hắn đi, vậy thì quá tốt.

- Được, vậy cùng nhau đi.

Lâm Phàm nói.

Dọc theo đường đi, Lâm Phàm hỏi được không ít chuyện, đồng thời cũng biết một ít thông tin về việc Nguyệt Ảnh đại lục tiến hành xâm lấn như thế nào.

Liệp Giả Chủ Thần tuyên bố nhiệm vụ có nhiều người không thèm nhận, vì những người này không thờ phụng một Chủ Thần, nhưng giờ khắc này, có Chủ Thần lấy ra khen thưởng cho những người hoàn thành nhiệm vụ, cho nên đối mặt phần thưởng phong phú, tự nhiên có không ít người tham gia. Hơn nữa, có rất nhiều nhiệm vụ lớn, nhân số nhận đông đảo, tranh cướp hay hoàn thành nhiệm vụ. Không biết qua bao lâu.

Lâm Phàm cùng đám người Olaf đi tới một nơi giống như tế đàn.

Ở đây chật ních người, rất nhiều sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục đang tập hợp ở đây nhận nhiệm vụ.

Lâm Phàm phóng tầm mắt nhìn tới, trên tế đàn kia có một màn ánh sáng, trên màn sáng hiện lên rất nhiều nhiệm vụ, trong đó có một ít nhiệm vụ rất đơn giản, chỉ là giết đệ tử tông môn của Vô Tận đại lục.

Đồng thời còn có nhiệm vụ liên quan đến Thiên Địa Tông, hủy diệt Thiên Địa Tông là nhiệm vụ cao cấp, khen thưởng cũng vô cùng phong phú, ngay sau đó, cũng không thiếu nhiệm vụ về các tông môn khác.

Đối với sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục, đây chính là biện pháp nâng cao thực lực nhanh nhất, nhiệm vụ độ khó cao đều không phải thực hiện một mình, bất kỳ ai đều có thể nhận, giống như hiện tại, nhiệm vụ hủy diệt một môn phái nhỏ không biết có bao nhiêu người nhận, bọn họ cùng nhau xuất phát, tạo thành một tiểu đội, trở thành một cỗ lực lượng cường đại, còn môn phái nhỏ kia sợ không chống lại được.

Lâm Phàm tự nhiên biết Nguyệt Ảnh đại lục cũng giống như Vô Tận đại lục, có người tốt cũng có người xấu, nhưng tình hình hiện giờ, hắn không cân nhắc được nhiều, đối với những kẻ xâm lấn này, Lâm Phàm chỉ có một biện pháp, độ hóa toàn bộ, còn kết quả cuối cùng, vậy nhìn tạo hóa của họ thôi. Lúc này, Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn về phía tế đàn kia, nơi đó hắn có thể cảm nhận được khí tức của Liệt Giả Chủ Thần, chỉ là đối phương cũng không ở nơi này.

Xem ra, hắn cần phải nghĩ biện pháp tìm tên kia mới được.

Mà lúc này, Olaf bên cạnh mở nói.

- Hôm nay Liệt Giả Chủ Thần sẽ xuất hiện, hắn sẽ ra nhiệm vụ mới.

Lâm Phàm dừng lại, trong lòng vui vẻ.

Ngươi nói Liệp Giả Chủ Thần sẽ đến?

Olaf gật đầu.
 
Tối Cường Hệ Thống
Chương 1128: Đại Địa Chủ Thần...


- Đúng vậy, lúc nhiệm vụ sắp hết? Liệp Giả Chủ Thần sẽ xuất hiện tuyên bố nhiệm vụ mới, mà giờ, toàn

bộ nhiệm vụ chỗ này sắp kết thúc, Liệp Giả Chủ Thần tự nhiên sẽ xuất hiện cho ra nhiều nhiệm vụ hơn.

Lâm Phàm nghe nói như thế, trong lòng mừng rỡ, hắn không ngờ mình lại may mắn đến thế, Liệp Giả Chủ Thần xuất hiện, hắn có niềm tin giết được đối phương, nhưng phải xem thực lực Liệp Giả Chủ Thần mạnh như thế nào đã.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua.

Ngay khi Lâm Phàm sắp mất kiên nhẫn, hư không hơi chấn động, từng đạo thần quang từ trên trời giáng xuống.

Trong đám người truyền đến âm thanh.

- Liệp Giả Chủ Thần đến rồi...

Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn theo, cả người Liệt Giả Chủ Thần được thần quang bao phủ đang từ hư không hạ xuống, sau đó lơ lửng trước tế đàn.

Thực lực Liệp Giả Chủ Thần này không mạnh như Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nhưng cũng rất tốt.

- Các con dân, các ngươi hoàn thành nhiệm vụ rất tốt, bản Thần rất vui, hiện tại bản Thần sẽ đưa ra nhiều nhiệm vụ mới, mà khen thưởng càng thêm phong phú.

Liệp Giả Chủ Thần mở miệng.

Những sinh linh này trên căn bản đều không phải tín đồ của hắn, bởi vậy khi gặp được Liệp Giả Chủ Thần chỉ có kính nể, chứ không có tôn kính hay sùng bái.

Liệp Giả Chủ Thần nhìn sinh linh phía dưới, trong lòng tự nhiên nảy ra ý nghĩ, sau đó điểm ngón tay, trên màn ánh sáng xuất hiện rất nhiều nhiệm vụ mới, sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục chăm chú quan sát những nhiệm vụ này, mỗi một người đều kinh hô, bởi vì phần thưởng của những nhiệm vụ mới thật sự quá phong phú.

Thời khắc này, Liệp Giả Chủ Thần nói tiếp.

- Các con dân, trong các ngươi có ai nguyện ý trở thành tín đồ của bản Thần? Khi trở thành tín đồ của bản Thần rồi, trong lúc các ngươi làm nhiệm vụ, sẽ được bản Thần che chở, các ngươi sẽ dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ hơn.

Bất kỳ Chủ Thần nào đều cần tín đồ, mà tín đồ của Liệp Giả Chủ Thần hắn ít hơn rất nhiều nếu so với các Chủ Thần khác.

Mà trong số họ, Chủ Thần có tín đồ nhiều nhất chính là Chiến Thần.

Bởi vì trong Nguyệt Ảnh đại lục, chiến tranh rất thường phát sinh, từng sinh linh đều khát vọng sức mạnh, đều muốn mình trở thành người chiến thắng trong các cuộc chiến.

Khi Liệp Giả Chủ Thần lên tiếng chiêu mộ, nhưng đông đảo sinh linh bên dưới đều lộ vẻ do dự, bọn họ biết tín ngưỡng Chủ Thần như thế nào, một khi đã trở thành tín đồ của Chủ Thần, bản thân sẽ không còn chính mình nữa, mà là của Chủ Thần.

Chủ Thần muốn ngươi sống, ngươi sẽ sống, muốn ngươi chết, ngươi sẽ phải chết.

Liệp Giả Chủ Thần tiếp tục mở miệng thuyết phục.

- Các con dẫn, nếu như trong các ngươi có ai nguyện ý trở thành con dân bản Thần, hãy đi lên tế đàn cảm thụ thần uy của bản Thần đi.

Giờ này, liên tục có người đi lên đài.

Mà Lâm Phàm cũng không do dự đi lên, hiện tại hắn muốn giết Liệp Giả Chủ Thần này, không tới gần làm sao giết được.

Lúc này, Liệp Giả Thủ Thần nở nụ cười, nhìn thấy mình có nhiều tín đồ hơn, nội tâm tự nhiên hưng phấn.

Mà ngay lúc này, trong hư không truyền đến một thanh âm.

- Liệp Giả Chủ Thần, không ngờ ngươi lại thu nhận tín đồ trợ trên như vậy.

Lâm Phàm ngưng mắt nhìn tới, hư không phương xa xuất hiện một màu vàng đất, trong đó có một bóng người.

Sinh linh phía dưới ngay lập tức kinh hô.

- Đại Địa Chủ Thần...

Trong lòng Lâm Phàm chấn động, lại tới thêm một Chủ Thần nữa?
 
Back
Top Bottom