Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở Lại

Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở Lại
Chương 620



Ôn Oanh cũng không kịp phản ứng, chờ cô bé kịp phản ứng xong mới hung hăng nhíu mày: "Anh trai, có phải đã xảy ra chuyện gì không?"

Nếu không tại sao anh trai đang yên đang lành lại phải ra nước ngoài?

Ôn Độ không giải thích: "Bởi vì trường học sắp xếp."

"Em luôn cảm thấy anh có chuyện gạt em." Ôn Oanh không tin.

Ôn Độ bắt đầu hình thức lừa dối em gái: "Kiếp trước anh chưa từng học đại học, tuy học thức của anh đã không thua kém gì những sinh viên đại học kia nhưng anh vẫn rất muốn hưởng thụ cuộc sống đại học, trước đây anh luôn bận rộn sự nghiệp nên không có thời gian nghỉ ngơi, hiện giờ tất cả sự nghiệp đã đi vào quỹ đạo, coi như anh có rời đi cũng sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì, huống chi còn có ông cậu ở bên cạnh theo dõi sát sao thì sẽ càng không thể xuất hiện bất cứ chuyện gì cả."

Những lời này đều là lời trong lòng Ôn Độ.

"Vậy anh phải đi bao lâu?" Ôn Oanh lại hỏi.

Ôn Độ nói: "Ít thì hai năm, nhiều thì bốn năm, năm năm."

"Lâu vậy ạ?"

Ôn Oanh không nỡ để anh trai rời đi.

Bây giờ cô đã trưởng thành, biết anh trai muốn đi con đường thuộc về chính anh.

Mà con đường này cũng là con đường mà cô hy vọng anh trai sẽ đi.

Cô chưa kịp kiếm tiền thì anh trai cũng đã tự kiếm đủ tiền, tự mình đi học đại học ở nước ngoài rồi.

Ôn Oanh nhất thời không biết phải nói gì cho phải.

"Đi đi, anh muốn đi bao lâu thì đi bấy lâu, chuyện trong nhà anh không cần lo lắng, ba bây giờ đã là diễn viên nổi tiếng nhất trong nước chúng ta rồi, mặc dù bề bộn nhiều việc, quanh năm không ở nhà nhưng vẫn còn có chú Tư Đồ ở nhà, hơn nữa ông cậu cũng ở nhà, em và bà nội sẽ không sao đâu."

Ôn Độ biết em gái đã hiểu chuyện, trổ mã duyên dáng yêu kiều.

Anh xoa đầu em gái, nghiêm túc nói: "Ôn Oanh, tuy rằng hiện tại em đã trưởng thành nhưng em vẫn là một đứa nhỏ, nhất quyết không thể yêu sớm.

Ôn Oanh: "..."

Ôn Độ: "Anh không có ở nhà nhưng vẫn còn có một đám người đang theo dõi em đấy."

Ôn Oanh: "...”

Ôn Độ đi rồi.

Ngày đó, Ôn Oanh đang đi học nên không thể ra sân bay tiễn anh trai, tâm trạng uể oải thật lâu.

Nhưng cô vẫn luôn cảm thấy có gì đó không ổn.

Hôm nay Ôn Oanh đi học gặp được một người quen.

Là người đã gặp trong mơ.

Ôn Oanh vốn không để ý nhưng lúc đi ngang qua Kiều Vi Vi, nghe thấy Kiều Vi Vi nói, cô vẫn không tự chủ được mà thả chậm bước chân.

"Chị tớ trông xinh đẹp lắm! Nhưng đối tượng của chị ấy đẹp trai hơn nhiều, cao hơn một mét chín, vô cùng giàu có, quảng trường lớn nhất của chúng ta chính là của công ty bọn họ đấy."

Sắc mặt Ôn Oanh lập tức trắng bệch.

Chị gái của Kiều Vi Vi tên là Kiều Huyện Huyện, mà Kiều Huyện Huyền chính là chị dâu kiếp trước của cô.

Không phải anh trai đã nói sẽ không quan tâm đến Kiều Huyện Huyện rồi sao?

Vì sao còn muốn ra nước ngoài cùng Kiều Huyện Huyện?

Chẳng lẽ anh trai đang lừa cô?

Ôn Oanh tin tưởng anh trai sẽ không lừa gạt mình, trong đây chắc chắn có vấn đề. Ôn Oanh không yên lòng học xong một ngày, chuyện đầu tiên cô làm khi về đến nhà chính là gọi điện thoại cho anh trai.

Chi phí gọi điện thoại đường dài quốc tế rất đắt.

Không bao lâu sau, điện thoại được kết nối.

"A lô? Anh trai, có phải anh với...

"Xin chào."

Trong điện thoại truyền đến một giọng nói dịu dàng ấm áp, trong nháy mắt tóc gáy của Ôn Oanh dựng thẳng, cô cảnh giác hỏi: "Cô là ai? Sao cô lại nhận điện thoại của anh trai tôi?"
 
Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở Lại
Chương 621



Người ở đầu dây bên kia chần chừ một chút mới nói: "Em là em gái của Ôn Độ sao? Anh ấy đi ra ngoài rồi, lát nữa mới trở về, nếu em không vội thì chờ anh ấy trở về, chị sẽ bảo anh ấy gọi lại được không?"

Ôn Oanh càng không vui.

"Vậy cô nhất định phải nói với anh trai tôi, khi nào anh ấy trở về thì lập tức gọi điện về nhà, trong nhà có việc gấp! Rất quan trọng rất quan trọng!"

"Được."

Cúp điện thoại, khuôn mặt nhỏ nhắn của Ôn Oanh phủ đầy sương lạnh.

Anh trai thật sự ở cùng một chỗ với Kiều Huyên Huyên, bọn họ thậm chí còn ở cùng một chỗ.

Vậy có phải sau này Kiều Huyện Huyện chính là chị dâu của cô không?

Cô không muốn!

Chỉ cần vừa nghĩ tới anh trai đời trước bị người nhà họ Kiều ghét bỏ, con trai do Kiều Huyên Huyên sinh ra cũng rất chán ghét anh trai, không hề xem anh trai là ba ruột mà hiếu thuận, cô cũng rất tức giận.

Khoảng chừng mười phút sau.

Ôn Độ mới gọi điện thoại tới.

Ôn Oanh vô cùng tức giận chất vấn anh trai: "Không phải anh đã nói với em là anh sẽ không ở cùng một chỗ với người phụ nữ kia rồi sao? Vì sao hai người còn lén lút hẹn hò với nhau?"

“Anh trai, anh đã quên bọn họ đối xử với anh như thế nào rồi sao? Lúc trước anh đã làm rất đúng, vì sao lúc này đây lại khăng khăng không chịu tỉnh ngộ?"

Ôn Độ: "..."

Nghe lời nói cực kỳ hung dữ của em gái, Ôn Độ buồn cười nói: "Ai nói anh ở cùng một chỗ với cô ta?"

"Anh còn gạt em, rõ ràng anh ở chung với người phụ nữ đó. Vừa rồi em gọi điện thoại qua là do cô ta bắt máy." Ôn Oanh cảm thấy Kiều Huyên Huyên không phải người tốt, mỗi lần cô ta đều im lặng không lên tiếng khi anh trai chịu thiệt thòi.

Chỉ cần cô ta đứng về phía anh trai một lần, đối xử tốt với anh trai một chút, cô cũng sẽ tha thứ cho cô ta.

"Không phải cô ta."

"Không thể nào! Kiều Vi Vi đã nói chị gái cậu ta có một người bạn trai cao một mét chín, dáng dấp rất đẹp trai, còn rất có tiền, quảng trường Hòa Bình chính là của người đó! Cái này chẳng lẽ còn không phải là bằng chứng sao?"

Trong lòng Ôn Oanh rất khó chịu, cô chỉ không muốn anh trai đi theo con đường cũ mà thôi.

Nếu anh trai cứ kiên trì, cô cũng sẽ tôn trọng anh trai.

Nhưng tại sao anh trai phải lừa gạt cô!

Ôn Độ nghe thấy lời em gái nói, biểu cảm lập tức trở nên rất khó coi.

Anh đưa mắt nhìn cô gái đang nấu cơm trong phòng bếp, giọng trầm thấp mang theo khí lạnh: "Trước lễ mừng năm mới anh sẽ dẫn chị dâu của em trở về một chuyển, thuận tiện kết hôn, trước đó anh trai giao cho em một nhiệm vụ quan trọng, em bảo bà nội đến nhà chị dâu em cầu hôn.

"Cái gì?"

Ôn Oanh nổ tung!

Còn bảo cô đến nhà họ Kiều cầu hôn?

Cô không đi!

"Không muốn, em không đi!"

Ôn Độ biết em gái hiểu lầm, không nhanh không chậm giải thích nói: "Chị dâu em không phải Kiều Huyền Huyền. Chị dâu em là Chu Mẫn Nguyệt, là người mà anh đã tìm cả đời."

Ôn Oanh: "!!!"

Cô nhớ ra rồi.

Lần trước anh trai có nói chỉ là anh trai nhận lầm người nên mới cưới Kiều Huyện

Huyên, còn cùng người ta sinh ra hai đứa nhỏ.

"Anh trai, anh thật cặn bã!

Ôn Độ lập tức hiểu được ý của em gái, thấp giọng giải thích: "Anh chưa từng chạm vào Kiều Huyên Huyện.

"Vậy mấy đứa nhỏ..."

"Đứa nhỏ cũng không phải của anh."

Lượng thông tin quá lớn, Ôn Oanh muốn tiêu hóa từ từ.

"Anh trai."

"Ừm?"

"Trên đầu anh xanh quá!"

Được rồi.

Bây giờ mọi thứ đều đã rõ ràng.

Ôn Oanh nhớ lại ánh mắt Kiều Huyên Huyên nhìn anh trai đời trước, cuối cùng hiểu được vì sao lại vừa yêu vừa hận.

"Anh trai, sẽ không phải là bởi vì anh không chạm vào Kiều Huyện Huyện, cho nên cô ta mới đi tìm đàn ông khác để sinh con đó chứ?"

Ôn Độ: "..."
 
Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở Lại
Chương 622



Ôn Độ né tránh không đáp, còn hỏi: "Rốt cuộc em còn muốn có chị dâu hay không?”

"Không phải Kiều Huyên Huyên là được.

"Em cũng nghe thấy mấy lời bịa đặt rồi, bây giờ người có thể giúp anh trai cũng chỉ có em, em bảo bà nội đến nhà họ Chu cầu hôn, đợi đến nghỉ hè bọn anh sẽ trở về, em sẽ có một người chị dâu."

Ôn Độ lừa em gái.

Ôn Oanh vừa nghe được lời này, mà Kiều Huyền Huyền còn đang dòm ngó anh mình, thế là cô lập tức rất có tình nghĩa anh em mà nói: "Anh yên tâm, em cam đoan sẽ hoàn thành tốt thay anh. Chỉ là anh không cảm thấy như vậy có vẻ rất vội vàng sao? Không được tôn trọng con gái nhà người ta lắm nhỉ?"

"Anh trai em sợ đêm dài lắm mộng."

Đời trước, anh vì tìm kiếm em gái nên mới trời xui đất khiến lạc mất Chu Mẫn Nguyệt, lúc này đây anh nhất định phải nắm giữ cô ấy thật chặt chẽ trong tay.

"Biết rồi ạ!"

Ôn Oanh không hiểu vì sao ngay cả vợ mà anh trai cũng làm mất, nhưng chuyện mà anh trai dặn dò cô làm, cô nhất định sẽ làm thật tốt.

Bây giờ bà Ôn không cần theo sát trong cửa hàng mỗi ngày nữa, cô gái mà cháu trai giới thiệu đến rất không tệ. Chịu khổ chịu khó, rất được việc.

Có cô ấy ở trong cửa hàng, bà Ôn đã tiết kiệm được không ít công sức.

Bởi vậy bình thường bà trở về cũng rất sớm, không cần phải trông coi trong cửa hàng mỗi ngày.

Bà Ôn đang nấu cơm, chờ cơm xong bưng lên bàn mới nói: "Con vây quanh bà nửa ngày như vậy, có lời gì thì mau nói đi."

Ôn Oanh lấy lòng cười một tiếng: "Bà nội, lời con nói với bà, bà tuyệt đối không được tức giận."

"Bà có thể giận cái gì?"

Bà Ôn biết sức khỏe của cháu gái.

Tuy mấy năm nay thoạt nhìn giống như không có bệnh tật gì nhưng mỗi năm cô đều bị cảm sốt một lần, một lần kéo dài cả một tháng. Mỗi lần cháu gái bị bệnh, bà Ôn đều sốt ruột đến nỗi miệng như muốn bốc cháy.

Sau đó, bà Ôn cũng quen rồi.

Đừng nhìn bề ngoài bà bình tĩnh, trên thực tế buổi tối vẫn thức trắng cả đêm.

Tuy cháu gái nhỏ hiểu chuyện, nhưng cho dù cháu gái nhỏ không hiểu chuyện, bà cũng sẽ không tức giận với cháu gái.

"Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?" Bà Ôn bưng bát uống một ngụm canh, chờ cháu gái mở miệng.

Ôn Oanh quy củ ngồi xuống nói: "Anh trai con nhờ bà đi cầu hôn cho anh ấy"

"Cái gì?"

Sau khi bà Ôn nghe được, sắc mặt nhất thời trở nên nghiêm túc.

Không đợi Ôn Oanh giải thích, bà đã gọi điện thoại cho cháu trai của mình.

Mười mấy phút sau, bà cúp điện thoại.

Bà Ôn chờ con trai và em trai trở về, sau đó ba người bọn họ thương lượng đến nửa đêm mới xác định được mọi thứ.

Chuyện sau đó ra sao, Ôn Oanh cũng không biết.

Cô chỉ biết không bao lâu sau, hôn sự của anh trai đã được quyết định.

Ôn Oanh thi đậu trung học phổ thông.

Mỗi ngày bắt đầu từng bước lên lớp.

Bỗng nhiên có một ngày, cô nghe thấy các bạn học nói: "Phim mới của Ôn Thiều Ngọc phát sóng rồi, rất đẹp trai, tối qua tớ chỉ mải xem TV mà không làm bài tập."

Cô gái nói chuyện là một cô gái rất hoạt bát.

Bên cạnh cô ấy có không ít người vây quanh, Ôn Oanh ngồi yên ở vị trí phía trước

cô ấy, nghe cô ấy thảo luận phim truyền hình mới của ba cô cùng với rất nhiều bạn học mà khóe miệng hơi nhếch lên.

Sau khi ba cô trở về, cuối cùng cũng có biên chế.

Bây giờ đang làm việc tại xưởng phim.

Mỗi năm quay hai bộ phim điện ảnh, hai bộ phim truyền hình.

Là người bận rộn nhất trong nhà.

Đôi khi hắn bận rộn suốt mấy tháng không gặp được. Đến khi gặp lại thì cứ như gặp được một người xa lạ.
 
Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở Lại
Chương 623



Đợi đến khi bộ phim được công chiếu, cô luôn có thể nghe thấy mọi người trong lớp thảo luận về ba cô.

Lúc này Ôn Oanh mới có một loại cảm giác ba mình chính là ngôi sao điện ảnh.

Tan học.

Ôn Oanh đạp xe về nhà.

Có vài người ngồi trong sân nhà, một người trong đó chính là đối tượng mà các bạn học đang thảo luận.

"Ba, ba về rồi à?""

Ôn Oanh nhìn thấy Ôn Thiều Ngọc vô cùng vui vẻ.

Ôn Thiều Ngọc gật đầu, lười biếng nói: "Oanh Oanh tan học rồi à? Vừa rồi ba còn muốn đi đón con nhưng bà nội con sống chết không cho, cũng tại bây giờ ba đã trở thành ngôi sao điện ảnh rồi nên không tiện ra ngoài lắm."

Ôn Oanh: "..."

Trong lòng cô vốn rất vui vẻ.

Kết quả bây giờ nội tâm không hề gợn sóng.

"Ba, không kiêu không chảnh.

Ôn Oanh lại chào hỏi ông cậu và bà nội xong, đeo cặp sách vào phòng làm bài tập.

Hiện tại cô không có cảm giác gấp gáp nhưng vẫn muốn cố gắng học tập.

Ôn Thiều Ngọc nhìn thấy bóng lưng con gái, khóe môi gợi lên nụ cười nhàn nhạt, giọng điệu lại tương đối đắc ý: "Xem con gái của con lớn lên xinh đẹp nhường

nào, nếu cũng đi đóng phim như con thì nhất định sẽ trở thành một ngôi sao lớn."

Bà Ôn ghét bỏ trừng mắt nhìn Ôn Thiều Ngọc: "Anh cho rằng con gái của anh là anh à? Giấc mơ của nó là chế tạo tên lửa!

"Ơ, sao lúc trước con chưa từng nghe nói qua nhỉ? Con gái của con ghê gớm ghê." Ôn Thiều Ngọc cực kỳ đắc ý: "Chí khí của con gái con thật trâu bò!"

"Oanh Oanh quả thật rất có chí khí."

Từ Trí Viễn ở bên cạnh cười, cầm ấm trà trong tay chậm rãi uống.

Ông thoạt nhìn nhàn nhã nhưng trên thực tế lại quản lý rất nhiều công ty.

Trong số đó, công ty của Ôn Độ cũng do ông giám sát. Sau khi trao đổi với Ôn Độ về nhiều vấn đề đề ra quyết định sách lược, ông có trách nhiệm theo dõi những người đó thực hiện chúng.

Bà Ôn nhìn A Huy đi tới cửa, bèn cau mày nói với em trai: "Em suốt ngày bận rộn cái gì thế? Đến tuổi này rồi thì cứ hưởng phúc đi, chăm sóc tốt thân thể của em, bớt quan tâm lại."

Từ Trí Viễn nói: "Tiểu Độ ở nước ngoài nên em phải trông coi giúp chuyện công ty, cuối năm nó sẽ về kết hôn nhưng chừng hai năm nữa mới có thể trở về, đến lúc đó công ty dưới tay em sẽ giao lại hết cho Tiểu Độ quản lý, khi ấy là em đã có thể dưỡng lão thật tốt rồi."

"Đồ của của thì em cứ giữ lại."

Bà Ôn biết đó là sự nghiệp mà em trai tích góp cả đời, liều mạng cả đời để đổi lấy.

Từ Trí Viễn không thèm để ý nói: "Chị, đồ của em đều phải giao cho Tiểu Độ, hơn nữa chị còn không tin cháu trai của mình sao? Dù sao em cũng không có con cháu."

Lời nói của Từ Trí Viễn khiến trong lòng bà Ôn rất khó chịu.

Đợi đến khi Từ Trí Viễn đứng dậy đi đến công ty, bà Ôn mới nói với Ôn Thiều Ngọc: "Cậu anh để lại gia sản cả đời cho Tiểu Độ, sau khi mẹ chết rồi, anh đừng để cậu anh chịu một chút tủi thân nào đấy."

Ôn Thiều Ngọc nghe xong, nhất thời mất hứng nói: "Mẹ, mẹ nói cái gì vậy? Mẹ và cậu con còn trẻ mà. Đừng suốt ngày suy nghĩ những chuyện đó nữa. Mẹ cứ nghĩ mọi chuyện theo hướng bình thường là được rồi, Oanh Oanh nhà chúng ta còn nhỏ tuổi, về sau vẫn chưa biết phải gả cho người nào. Nó ngây thơ như vậy, nhỡ đâu bị người ta lừa mất thì phải làm sao? Mẹ không khỏe mạnh chờ sau này làm chỗ dựa cho cháu gái của mẹ à?”

Bà Ôn vốn rất thương cảm.

Kết quả nghe lời nói của Ôn Thiều Ngọc xong, trong nháy mắt chỉ muốn đá bay hắn.

"Anh nên làm gì thì làm đi, không có việc gì thì tìm vợ về đây.
 
Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở Lại
Chương 624



Ôn Thiều Ngọc nghe xong, cảnh giác nói: "Mẹ, mẹ cũng đừng tìm đối tượng cho con, con không muốn kết hôn. Con cảm thấy con như bây giờ là rất tốt rồi. Con cái song toàn, còn góa vợ, sự nghiệp thành công, tương lai tươi sáng. Con cần gì phải tìm cho mình một người vợ chứ?"

"Con trai và con gái của anh đều lớn cả rồi, tìm được vợ thì mẹ cũng không lo lắng hai đứa nhỏ chịu thiệt thòi." Trước kia bà Ôn lo lắng có người châm ngòi ly giản, làm ba ba con bọn họ lục đục.

Bây giờ thì không còn mối băn khoăn này nữa.

Ôn Thiều Ngọc lại điên cuồng lắc đầu: "Không được, không được, tuyệt đối không được!"

Đánh chết hắn cũng sẽ không tái hôn.

"Chẳng lẽ anh còn đang chờ người phụ nữ kia hồi tâm chuyển ý à?" Sắc mặt bà Ôn trong nháy mắt trở nên khó coi.

Ôn Thiều Ngọc sợ đến nỗi hai chân đều mềm nhũn.

"Mẹ, mẹ suốt ngày suy nghĩ cái gì vậy? Con chỉ là không muốn kết hôn mà thôi, chẳng lẽ mẹ chịu để con cưới về một người phụ nữ mà mỗi ngày đều gây khó dễ cho mẹ sao? Người con cưới không phải vợ, mà là bom hẹn giờ đấy. Cưới cô ấy về, con sợ cô ấy ở chung với mẹ không tốt, còn lo lắng cô ấy bắt nạt Oanh Oanh, không cho Tiểu Độ và vợ nó sắc mặt tốt."

Bà Ôn tức giận đến độ muốn mắng chửi người.

"Anh không thể tìm một người có tính cách không giống anh sao?"

"Con cũng nghĩ thế mà! Nhưng lòng người cách một lớp da bụng! Hơn nữa nếu như con thật sự thích người ta, chắc chắn không thể cưới người ta vào cửa. Cô ấy phải lấy lòng mẹ chồng, còn phải đối xử tốt với con gái và con trai của con, ngay cả con dâu cũng có địa vị hơn cô ấy trong nhà này, mẹ nói xem, con phải ôm thù lớn cỡ nào mới cưới người ta vào cửa chứ?"

Ôn Thiều Ngọc nói xong thì bỏ chạy.

Kiên quyết không cho bà Ôn cơ hội đánh hắn.

Bây giờ hắn đã là một ngôi sao lớn.

Không thể ngày nào cũng bị mẹ đuổi đánh được.

Nhỡ đâu bị người ta nhìn thấy rồi truyền ra ngoài thì sẽ rất mất mặt.

Ôn Thiều Ngọc ở nhà chưa được hai ngày đã phải nhanh chóng vào tổ.

Ban ngày Từ Trí Viễn bề bộn nhiều việc, đến tối mới về.

Bà Ôn cũng buồn chán nên đến cửa hàng xem một chút.

Mãi cho đến cuối năm.

Ôn Độ cuối cùng cũng trở về.

Bà Ôn vô cùng vui vẻ khi nhìn thấy cháu trai đã nửa năm không gặp.

Bà vừa vỗ vỗ tay cháu trai, vừa nhìn về phía sau, kết quả chỉ thấy một mình cháu trai.

"Sao con lại tự mình trở về? Mẫn Nguyệt đâu?"

Ôn Độ nói: "Cô ấy về nhà rồi ạ.

Bà Ôn vừa nghe xong thì hỏi: "Hôn sự của hai đứa tổ chức vào mấy ngày nữa nhé?"

"Vâng ạ."

Lần này Ôn Độ trở về là để tổ chức hôn lễ.

Ngày hôm sau anh về đến nhà đã mang theo đồ đạc đến nhà thăm hỏi.

Không ngờ vừa tới nhà họ Chu đã đụng phải Kiều Huyên Huyên.

Kiều Huyện Huyện căm tức nhìn Ôn Độ: "Vì sao anh chọn cô ta chứ không chọn em?"

Đáy mắt Ổn Độ lạnh lẽo, lười nói lời nào, chỉ vòng qua cô ta rồi đi thẳng vào sân nhà họ Chu.

Anh vừa vào cửa đã nhìn thấy Chu Mẫn Nguyệt đang trốn ở sau tưởng.

Ôn Độ trực tiếp mở miệng nói: "Mẫn Nguyệt, hôm nay bà nội gọi em đi cùng anh qua bên kia, lát nữa em thu dọn đồ một chút nhé.

“Bà tìm thợ may cũ may áo cưới cho em, em qua xem thử xem có vừa người không, ngoài ra ông cậu anh còn nhờ nhà thiết kế nước ngoài đặt làm áo cưới cho em nữa, lát nữa em cũng qua đó thử xem sao. Đến lúc đó em xem xong rồi, thích bộ nào thì mặc bộ đó."

Chu Mẫn Nguyệt bất an nhìn ra ngoài cửa, kéo tay áo Ôn Độ, không cho anh tiếp tục nói nữa.

Ánh mắt Ôn Độ dịu dàng nhìn Chu Mẫn Nguyệt.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back