Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 50: 50: Giả Vờ Giả Vịt



Ngô Tiểu Thanh nhìn thấy thế thì trong lòng vô cùng không thoải mái, hận không thể chia lại lần nữa.

Nhưng mà nghĩ đến chuyện con gái đi học, còn phải đánh một trận chiến lớn, trước tiên nhịn chút đã.

Mẹ, chia nhiều khoai tây cho Quốc Vinh một chút, anh ấy thích ăn.

”Khoai tây được nấu rất vừa phải, ăn rất ngon miệng.

Khoai tây không phải là đồ tốt gì mấy, bà cụ Lạc cũng không quan trọng mà cho thêm mấy miếng.

Ngô Tiểu Thanh lại giành cho con gái mấy miếng, bà cụ Lạc lại chê bà nói nhiều, cố ý đem chỗ khoai tây còn lại cho thằng cả và thằng hai.

Cơn giận của Ngô Tiểu Thanh xông lên não, bà già này luôn nói bà bất hiếu, cũng không nhìn xem bà ta xứng với sự hiếu thảo của bọn họ sao?Người lớn không từ ái, đối xử bất công, thế mà còn muốn con cái hiếu thảo? Nằm mơ gì thế chứ.

Vừa chia xong thì người lớn và trẻ con đã trở về, nghe thấy mùi thơm thì lập tức ùa vào như ong vỡ tổ, cầm lấy đũa ăn như hổ vồ mồi, quét sạch hết thức ăn.

Lạc Quốc Vinh thấy trong bát cơm của mình có rất nhiều khoai tây, lại nhìn bát của vợ con chỉ có nước canh, ánh mắt ông ảm đạm, bèn đưa tay gắp hai miếng thịt cá trong bát Lạc Quốc Cường chia cho hai đứa con mình.

Lạc Quốc Cường không kịp phản ứng, miếng cá đã mất rồi, chỉ có thể nhận xui xẻo.

Không những như thế, Lạc Quốc Vinh còn giành chút đồ ăn chay cho vợ con, bà cụ Lạc hung hăng lườm con trai út một cái, chỉ biết cướp đồ ăn của người khác.

Lạc Quốc Vinh không hề yếu thế mà lườm lại, gây chuyện thì gây chuyện thôi, ai sợ ai chứ.

Bà cụ Lạc tức đến nỗi quay đầu không để ý đến ông nữa, rõ là một tên lưu manh.

Tất cả mọi người ăn rất nhanh, chỉ chốc lát sau đã sạch bách, không có chút thức ăn thừa nào.

Lạc Di ăn chậm nhất, nhai kỹ nuốt chậm, khoai tây mềm mềm, miếng cá rất tươi ngon, cải thảo non thấm đẫm nước canh nên ăn rất ngon.

Bánh bột ngô chấm canh ăn giòn giòn, đậm đà vừa miệng.

Bà cụ Lạc rất ngứa mắt cô, ăn một bữa cơm thôi mà cũng tỏ vẻ như thế, giống như thiên kim đại tiểu thư trong xã hội xưa, cho ai nhìn chứ?“Chỉ biết giả vờ giả vịt, thật sự coi mình là tiểu thư trong thành phố hay sao chứ.

”Lạc Di cũng không ngẩng đầu lên, lười nói lại bà cụ, khi một người ngứa mắt một người thì làm gì cũng là sai cả.

Lạc Quốc Vinh lại không thể nghe được loại lời này: “Mẹ, mẹ nói móc nói mỉa cái gì đấy? Bảo sao mà người ta lại gọi mẹ là mụ phù thủy, con đi ra ngoài cũng thấy mất mặt.

”.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 51: Chương 51



Mọi người trong nhà: “…” Chú ba lại bắt đầu tìm đường c.h.ế.t rồi!

Bà cụ Lạc: “…” Mụ phù thủy??

Quyền chủ gia đình của bà cụ bị khiêu khích, lập tức nổi giận: “Mất dạy, ngoại trừ anh thì có ai gọi tôi như vậy nữa? Tôi là mẹ ruột anh đấy.”

“Xem ra trong lòng mẹ không có lương tâm.” Lạc Quốc Vinh khẽ lắc đầu, tỏ ra vẻ rất đáng tiếc: “Tiểu Di nhà con là tiểu thiên tài trăm năm khó gặp, mẹ đừng làm hư con bé.”

Không ai tin ông, còn tiểu thiên tài nữa, rõ ràng là đồ ngốc tầm thường thì có.

Chỉ có Lạc Tiểu Binh ở bên cạnh gật gật đầu, bên miệng dính đầy bánh bột ngô, ăn ngon quá, đồ ăn mà thím ba làm ăn rất ngon, nếu như bữa nào cũng do thím ấy làm thì tốt quá.

Bà cụ Lạc cười mỉa mai: “Ha ha ha, chỉ bằng cái đồ ngốc này ấy à? Chỉ bằng nó hơi tí là đập nồi sao?”

Từ khi chuyện đập nồi xảy ra, bà cụ đã cho Lạc Di vào sổ đen, không phải là cháu gái ruột của mình nữa.

Cháu trai cháu gái của bà cụ nhiều như vậy, thêm một đứa cũng không nhiều mà thiếu một đứa thì cũng lớn thèm.

Bà cụ Lạc càng như vậy thì Lạc Quốc Cường càng tức giận, càng bất bình thay cho con gái mình.

“Đúng vậy, con gái con thông minh biết mấy chứ, chỉ có mắt mù mới không nhìn thấy cái tốt của con bé, đừng rồi, con ở đây tuyên bố, Tiểu Di nhà con chính thức đi học…”

Lời này vừa dứt, sắc mặt cả nhà cũng thay đổi, bầu không khí lập tức nghiêm trọng lại, gió giật giông bão sắp đến.

Chị dâu hai là người đầu tiên nhảy dựng lên: “Cái gì cơ? Chú nói cái gì? Mẹ, mẹ cho nhà chú ba tiền sao? Vậy Tiểu Đào nhà con thì sao? Đều là cháu gái giống nhau, dựa vào cái gì mà chỉ cho Lạc Di đi học?”

Con gái có được đi học hay không bà ta không quan tâm, nhưng mà, nhà chú ba có thì nhà bà ta cũng phải có chứ.

Lạc Tiểu Đào hướng đôi mắt với vẻ khát vọng nhìn lên, cô bé cũng muốn đi học.

“Im miệng.” Vốn dì bà cụ Lạc đã rất tức giận, lúc này còn đổ dầu vào lửa, phẫn nộ ngất trời: “Lạc Quốc Vinh, anh nói chuyện rõ ràng đi.”

Vượt mặt bà cụ trực tiếp đi đến trường học, thế này là muốn tạo phản à.

Lạc Quốc Vinh chẳng những không sợ, ngược lại còn kiêu ngạo ưỡn ngực: “Lạc Di đến trường tiểu học thôn Hồng Tinh đi học.”

“Anh lấy tiền ở đâu ra?” Vừa thốt ra lời này, bà cụ Lạc đã nghĩ đến chắc chắn là đi vay, bà cụ không cho người trong nhà có cơ hội để dành tiền riêng.

“Lập tức nghỉ học cho tôi, lấy tiền về ngay, bây giờ đi ngay lập tức.”

Đi vay tiền, còn không phải bắt bà cụ phải trả sao.

Lạc Quốc Vinh trực tiếp từ chối: “Không, không thể nào.”

Lạc Quốc Cường nhíu mày, bày ra vẻ đội trưởng ta đây: “Quốc Vinh, nghe lời đi, đừng chọc mẹ tức giận.”

Chị dâu cả cũng không cho phép để xảy ra chuyện như vậy, gia tài đều là của con trai và con gái bà ta, người khác đừng hòng mơ tưởng dính lấy một phần.

“Chú ba à, làm người không thể qua ích kỷ, chú không thể chỉ biết cho chính mình được, điều kiện gia đình không tốt, chẳng lẽ chú muốn chúng ta vay nợ sao?”

Lạc Quốc Vinh cũng lười phản ứng lại anh trai và chị dâu.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 52: Chương 52



Người ta thường nói anh cả như cha, chị dâu cả như mẹ, nhưng mà một đôi vợ chồng nhà này mới đúng là ích kỷ, bọn họ trốn sau lưng bà cụ, mọi thứ để cho bà cụ xông pha chiến đấu, bọn họ chỉ ngồi đợi thành quả thắng lợi.

Cả ba đứa con của bọn họ đều đang được đi học, còn đi học nhiều năm như vậy rồi, dựa vào cái gì mà không cho phép người khác đi học chứ?

“À đúng rồi, hiệu trưởng còn khen Tiểu Di nhà con là cô bé thông minh nhất trăm dặm quanh đây, trực tiếp nhảy lớp học lớp ba rồi…”

Không đợi Lạc Quốc Vinh nói xong, chị dâu cả đã không nhịn được mà cắt ngang: “Ha ha, chú ba, chú lại khoác lác rồi, loại chuyện hoang đường này ai mà tin chứ? Mẹ, mẹ tin không?”

Đánh c.h.ế.t thì bà cụ Lạc cũng không tin, bà cụ nói tiếp: “Có quỷ mới tin, anh không đi đúng không? Được, tôi đi.”

Lạc Quốc Vinh lạnh lùng nhìn mẹ mình, trong lòng rất đau xót: “Lạc Xuân Mai có thể đi học, mắc gì Tiểu Di lại không thể đi học chứ?”

“Lạc Di có thể so với Xuân Mai sao? Một đứa là cỏ đuôi chó, một người là Phượng Hoàng, anh đừng có mơ tưởng hão huyền, tranh những thứ vô dụng nữa.” Bà cụ Lạc rất cố chấp: “Nếu như anh còn nhận người mẹ tôi đây thì đi thôi học ngay cho tôi.”

Lạc Di im lặng một lúc lâu, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Lạc Xuân Mai: “Chị họ, chị không có lời gì muốn nói sao?”

Hai giọng nói từng có hứa hẹn, Lạc Xuân Mai phải giúp cô nói rõ với bà cụ.

“Nói cái gì?” Lạc Xuân Mai đã ghim thù với cô, cũng nghĩ thông suốt rồi, người trong nhà sẽ chỉ tin mình, vậy thì mình sợ gì nữa chứ? “Chị không biết đâu, chị nghe bà nội.”

Trong nhà này, cô ta mới là người đứng trên đỉnh cao nhất, bà cụ còn phải nâng niu cô ta nữa là, Lạc Di thì tính là cái gì mà lại giám uy h.i.ế.p cô ta chứ?

Thấy cô ta chối đây đẩy, còn không quên dùng ánh mắt khiêu khích, ý chí chiến đấu của Lạc Di bị kéo lên, muốn c.h.ế.t phải không? “Được thôi, cha, ngày mai chúng ta đi tìm hiệu trưởng trường trung học công xã, con muốn hỏi thầy ấy mấy vấn đề.”

Cô không đi theo đường bình thường, Lạc Quốc Vinh ngẩn ngơ: “Vấn đề gì?”

Đôi mắt đen nhánh của Lạc Di nhìn Lạc Xuân Mai chằm chằm, khẽ cười nói: “Nữ sinh trung học mười bốn tuổi của nhà trường yêu đương, nhà trường quản hay là mặc kệ?”

Lời này như một quả b.o.m hạng nặng nổ xuống, tất cả mọi người đều ngây người, không dám tin nhìn về phía Lạc Xuân Mai, chỉ có cô ta mười bốn tuổi, nữ sinh trường trung học.

Cô ta đang lén lút yêu đương sao?

“Nếu như bị làm to bụng thì nhà trường có chịu trách nhiệm không?” Lại một câu như sấm nổ vang lên trong nhà.

Thật thật giả giả mới có lực sát thương.

Lạc Xuân Mai lập tức nhận được sự chú ý mãnh liệt, bà cụ Lạc trợn tròn cả mắt, không phải là thật đấy chứ? Muốn c.h.ế.t sao?

“Lấy trộm gạo, mì, dầu và tiền trong nhà đi cho trai, đây là hành động gì? Là tự làm nhục mình!” Lạc Di liên tục tung ra ba quả bom, nổ cho người nhà bác cả đầu óc choáng váng.

Nhất là Lạc Xuân Mai, cả người đều không ổn, cô ta không chịu được ánh mắt khác thường của người khác, theo bản năng che bụng mình, liều mạng lắc đầu.

Cô ta không ngờ là Lạc Di lại phản kích nhanh như vậy, hung ác như vậy, chí mạng như vậy, con ranh c.h.ế.t tiệt đó.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 53: Chương 53



Động tác này lọt vào mắt mọi người thì lại không ró là ý gì.

Chị dâu cả phản ứng nhanh nhất, lập tức kéo con gái ra sau lưng:

“Mày nói lung tung, mới có tí tuổi đã học cái không tốt, lòng dạ đố kỵ lại mạnh như vậy, nên đánh cho một trận, mẹ, hôm nay phải dạy dỗ nó cho đàng hoàng, nếu không dạy nó thì nó hại c.h.ế.t cả nhà chúng ta mất thôi.”

Bất kể như thế nào thì cứ bảo vệ con gái trước đã rồi nói.

Về phần chân tướng không quan trọng, dìm xuống trước đã.

Ánh mắt của bà cụ Lạc rơi vào khuôn mặt của Lạc Di, ánh mắt lạnh lẽo: “Đi lấy cây gậy ra đây.”

Hai vợ chồng Lạc Quốc Vinh lập tức ngăn lại: “Mẹ, nếu như hôm nay mẹ dám động vào một đầu ngón tay của Lạc Di thì con lập tức lên thị trấn tố cáo.”

Trong lòng bà cụ Lạc giận dữ, một đứa hai đứa đều không yên tĩnh, đều muốn lật trời.

“Đi đi, người lớn trong nhà dạy dỗ con cái là lẽ tự nhiên, không ai tìm được vấn đề gì.”

Chị dâu cả vừa định đưa gậy gỗ cho bà cụ Lạc thì động tác của Lạc Di đi trước một bước, nhanh chóng đoạt lấy cây gậy gỗ, chạy ra sân, chỉ chốc lát sau đã truyền đến âm thanh gà bay chó chạy.

Đợi mọi người chạy ra thì chỉ thấy mấy con gà trong sân chạy loạn lên, Lạc Di đang cầm gậy gỗ nhắm vào một con gà, đánh chính xác vào chỗ hiểm, con gà lập tức ngã vật ra, không còn hơi thở.

Khóe miệng Lạc Di hơi nhếch lên, giống như cười mà không phải cười, giống hệt như lúc đập nồi, có ba phần khoái trá, ba phần lạnh lùng, bốn phần không sợ hãi.

Đám người nhà họ Lạc chỉ cảm thấy sau lưng mát lạnh, không tự chủ được mà lùi về sau mấy bước.

Thân thể bà cụ Lạc không ngừng run rẩy, giống như là bị trúng gió, tàn nhẫn, quá tàn nhẫn, trái tim m.á.u lạnh như vậy.

Lạc Di mỉm cười: “Bà nội, bà yên tâm, cháu không đi học nữa, ở nhà g.i.ế.c gà chơi, cũng khá thú vị đấy.”

Người nhà họ Lạc: “…” Giết gà chơi? Máy cút đi.

Gà là tài sản quý giá nhất trong nhà, chi tiêu của cả nhà đều dựa vào mấy con gà này, còn g.i.ế.c gà chơi nữa, mày có gan đấy.

Ai còn dám giữ cô lại trong nhà nữa?

“Mẹ, thôi để nó đi học đi.” Lúc chị dâu cả nói ra lời này, trong lòng ấm ức muốn chết, nhưng mà biết làm sao được nữa? Này là một tên vô lại con hơn cha rồi, không bằng nó thích làm gì thì để cho nó làm cái đấy, lòng dạ còn độc ác hơn cả Lạc Quốc Vinh nữa.

“Vậy thì nói trước, cho nó đi học một năm, nếu không học được thì để nó quay về làm ruộng. Còn nữa, không cho phép nói lung tung về chuyện của Xuân Mai với người ngoài.”

“Đúng đúng, để nó đi đi.” Chị dâu hai như chảy m.á.u trong lòng, những con gà còn lại không thể để xảy ra chuyện gì được.

Lạc Quốc Vinh mừng như điên, Tiểu Di làm hay quá, ông nói: “Nếu như nhà anh cả và anh hai đã đồng ý rồi thì quyết định là học phí lấy ra từ tiền chung trong nhà.”

Thấy mấy đứa con đã quyết định xong xuôi chỉ với mấy câu nói, bà cụ Lạc tức đến nỗi suýt ngất, xông xáo cả một đời, nuôi ra một đứa con trai hung hăng càn quấy đã đủ để bà cụ hưởng thụ đủ rồi.

Kết quả lại còn lòi ra một tiểu ma cô gian tà nữa, đây là muốn mạng của bà cụ sao.

Trong mắt Lạc Di hiện lên ý cười, mục tiêu nhiệm vụ thuận lợi đi học hoàn thành √.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 54: Chương 54



Tiếp theo là mục tiêu nhiệm vụ kiếm chút tiền tiêu.

Giết gà lấy uy! Lần đầu tiên Lạc Xuân Mai ý thức rõ ràng được Lạc Di thông minh như thế nào, tâm tính hung ác ra sao.

Người như thế này một khi có cơ hội thì sẽ một bước lên trời, mà cô ta, tuyệt đối sẽ không cho phép Lạc Di đi học được.

“Em họ Di, em làm loạn như thế, không sợ truyền ra ngoài sẽ bị chê cười sao?”

Lạc Di cố ý gây ra một màn này, chính là làm cho tất cả mọi người biết cô không dễ chọc, đắc tội cô thì tự gánh lấy hậu quả.

Cả ngày cãi nhau làm cho cô rất chán nản.

Lạc Di không hề khách sáo mà đáp trả: “Chị còn không sợ bị người ta làm to bụng thì tôi sợ cái gì?”

Một câu lại một câu to bụng, sắc mặt người nhà bác cả rất khó coi, Lạc Xuân Mai tức giận phủ nhận, Lạc Quốc Cường cũng giữ được bình tĩnh nữa: “Lạc Di, không được phép nói lung tung.”

Mấy năm nay ông ta làm đội trưởng, có chút uy thế, nghiêm mặt thật sự dọa người.

“Bác cả, bác đừng có suốt ngày chỉ lo chuyện trong đội, quan tâm đến cô con gái bảo bối của bác một chút đi.” Lạc Di nở một nụ cười khinh bỉ: “Chị ta ấy, cơm gạo tinh mang đi tặng người ta, tiền cũng xin người ta nhận lấy, người ta cười với chị ta một tiếng thì chị ta nhũn cả xương ra, nào, để cháu cho mọi người diễn một chút người đàn ông đó cười như thế nào.”

Khóe miệng cô nhếch lên, biểu diễn cho mọi người xem một nụ cười tà mị của tổng giám đốc bá đạo ngay tại hiện trường.

Cô vẫn còn nhỏ tuổi, nhưng mà khí chất tà mị thì nắm rất chắc, diễn người đàn ông tự cho mình là đúng sến sẩm và sinh động như thật.

“Phì phì.” Không biết là ai cười phì ra, hiện trường vốn đang nghiêm túc không hiểu sao lại trở nên hài hước.

Thực ra thì đến loại tình trạng này rồi tất cả mọi người đều tin tưởng Lạc Di, chỉ khác là tâm trạng không giống nhau.

Nhà bác cả thì vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, vừa thẹn thùng vừa tức giận, Lạc Quốc Cường cũng coi như là người có thân phận, rất sĩ diện, con gái gây ra chuyện xấu thì có thể không tức giận được sao?

Nhà bác hai thì dám giận nhưng không dám nói, lấy đồ ăn đồ quý giá trong nhà ra đi lấy lòng đàn ông, thật sự là thấp hèn.

Lạc Quốc Vinh có chút hào hứng truy hỏi: “Tiểu Di, con cũng nhìn thấy sao?”

“Vâng.” Vẻ mặt Lạc Di rất thản nhiên: “Nhưng mà con đã đồng ý với chị họ là không nói tên của tên bám váy đó ra, cha mẹ, con không thể nói cho cha mẹ biết được.”

Sự phẫn nộ của Lạc Quốc Cường xông lên đầu: “Xuân Mai, là ai?”

Ông ta thích đứa con gái này, là bởi vì cô ta ngoan ngoãn và hiểu chuyện, phúc phận đến liên tục, nhưng mà nếu như gây ra chuyện làm nhục gia môn thì ông ta cũng không thể dung túng được.

Lạc Xuân Mai cắn răng nói: “Nó nói lung tung, cố ý nói sang chuyện khác để bản thân có thể thuận lợi nhập học, tự nó không thể có loại khôn vặt này được, là chú ba và thím ba dạy đó.”

Chuyện không có chứng cứ thì chỉ cần cô ta cắn răng không nhận là được.

“Tiểu Di rất thông minh.” Lạc Tiểu Binh vẫn đứng nhìn bất thình lình lên tiếng, chị dâu hai theo bản năng che miệng thằng bé lại, đứa nhỏ ngốc, thà rằng đắc tội nhà chú ba cũng không thể đắc tội nhà bác cả được.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 55: Chương 55



Lúc này bà cụ Lạc mới nhìn thấy đứa cháu này, khẽ nhíu mày hỏi lại: “Hiệu trưởng thật sự nói nó là đứa nhỏ thông minh nhất trăm dặm quanh đây sao?”

“Không ạ.” Lạc Tiểu Binh lắc đầu.

Con trai trưởng Lạc Xuân Bình của nhà Lạc Quốc Cường hừ lạnh một tiếng: “Cháu đã biết là nói khoác mà.”

Lạc Tiểu Binh tiếp tục nói: “Cô bé đã chiến thắng giáo viên, hiệu trưởng đặc biệt phê cho cô bé nhảy lớp, thành bạn học cùng lớp với cháu.”

Người nhà họ Lạc: “…” Thằng nhóc này đang học lớp ba chứ nhỉ?

Hai mắt bà cụ Lạc lấp lóe.

Lạc Xuân Mai há hốc miệng, không phải chứ? “Nó đã làm gì?”

“Làm bài thi của lớp bốn được hai con một trăm điểm.” Đôi mắt của Lạc Tiểu Binh sáng lấp lánh, tràn đầy sự khâm phục: “À đúng rồi, cô bé còn đọc thuộc lòng hai bài thơ, một bài là thơ Đường, một bài là thơ của Chủ tịch, rất dài, nghe nói học sinh lớp năm cũng chưa được học, toàn trường công nhận là cô bé lợi hại nhất.”

Nói đến đây, thằng bé có chút đắc ý nói tiếp: “Khi mọi người biết Tiểu Di là em họ của cháu thì đều muốn kết bạn với cháu.”

Tâm trạng của chị dâu hai rất phức tạp, mình thì sinh ra một đứa ngu ngơ, còn con nhà người ta sao lại ưu tú như vậy chứ?

“Tại sao là muốn kết bạn với cháu?”

Lạc Tiểu Binh không hề nghĩ ngợi gì mà trả lời: “Bởi vì bọn họ không trèo cao lên được với em họ Di đó ạ.”

Nói thẳng thắn hùng hồn như thế, có vẻ rất có lý.

Lạc Xuân Mai không quen nhìn người khác xuất sắc hơn mình, cũng không thích người khác có được nhiều sự chú ý hơn mình, ngay lập tức nói đến chủ đề khác: “Em họ Di, em giội nước bẩn lên người chị, hẳn là nên xin lỗi chị chứ.”

Từ Mông sẽ không ngốc mà thừa nhận, cũng không có bên thứ ba ở đây, quyền nói chuyện vẫn ở trong tay cô ta.

Lạc Di nhìn cô ta với vẻ thương hại, giống như nhìn một chuyện cười:

“Chị họ à, chị sẽ không thật sự cho rằng ngày hôm đó chỉ có một mình tôi ở đó chứ? Sau đó không xem xét một chút à? có phải là chị ngốc hay không vậy?”

Một chữ ‘ngốc’ kéo dài, giọng điệu có chút mỉa mai.

Đây mới là đòn sát thủ của cô, lúc thời cơ đến thì lấy ra đúng lúc, một chiêu khử địch.

Lời này như một chậu nước lạnh dội từ trên đầu xuống, sắc mặt Lạc Xuân Mai tái đi, lập tức thốt lên: “Cái gì? Còn có người khác? Là ai? Mau nói cho tôi biết.”

Cô ta vừa dứt lời, bầu không khí cũng thay đổi, như thế bằng với không đánh đã khai.

Sắc mặt vợ chồng Lạc Quốc Cường biến thành màu đen, cô ta mới mấy tuổi chứ, sao lại không biết tự trọng như vậy.

“Tôi là đứa trẻ ngoan biết giữ bí mật, đánh c.h.ế.t cũng sẽ không nói đâu, chị tự đi thăm dò đi.” Khóe miệng Lạc Di là một nụ cười nhàn nhạt, không hề sợ hãi: “Đúng rồi, có thể để bác cả điều tả giúp chị, bác ấy là đội trưởng mà, có nhiều người hơn nữa thì cũng có thể điều tra được rõ ràng.”

Nhiều người hơn nữa? Vậy thì rốt cục là bao nhiêu người? Lạc Xuân Mai sắp không chịu nổi nữa.

Lạc Di nhếch miệng lên: “Cô gái trong sạch trong mắt mọi người đã bẩn từ lâu rồi, cả thế giới đều biết, chỉ có mọi người là không biết thôi.”

Một d.a.o trở tay này, đ.â.m vừa hung ác vừa chuẩn, rất có tư thái của một nhân vật phản diện.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 56: Chương 56



“Bốp.” Một cái tát giòn giã vang lên.

Lạc Xuân Mai ôm lấy khuôn mặt sưng đỏ, vẻ mặt không dám tin nhìn về phía Lạc Quốc Cường đang phẫn nộ: “Cha, cha đánh con sao?”

Cô ta là ai, là hòn ngọc quý mà người nhà họ Lạc trên lòng bàn tay, người người nâng niu chiều chuộng.

Lần đầu tiên trong đời bị đánh, ấm ức đến nỗi rơi nước mắt.

Cô ta chỉ là đầu tư trước mà thôi, cũng không làm loạn, dựa vào cái gì mà đánh cô ta chứ.

Bà cụ Lạc đau lòng vô cùng, hung hăng đánh con trai cả rồi ôm lấy cháu gái dỗ dành đủ kiểu.

Lạc Quốc Vinh không nhịn được liếc mắt, bây giờ không nhìn nổi nữa, bèn kéo vợ con đi về phòng.

“Đứng lại.” Bà cụ Lạc gọi bọn họ lại, vẻ mặt khó chịu: “Lạc Di có thể đi học, nhưng mà học phí thì tự mình giải quyết, tôi không quan tâm, còn có điều quan trọng nhất, không được phép nói lung tung bên ngoài, càng không cho phép chạy đến trường học ăn nói hàm hồ.”

Bà cụ không thể không giao trước, nếu chuyện này làm lớn thì thanh danh tốt của Lạc Xuân Mai sẽ bị phá hủy.

Đương nhiên, cho dù làm chuyện sai trái thì Lạc Xuân Mai vẫn là cục cưng bảo bối của bà cụ như trước.

Lạc Di nhướng mày: “Học phí của cháu và em trai đều do bà bỏ ra, trừ phi hôm nay được ở riêng luôn. Lý do ở riêng đã có rồi, không muốn bị một số người liên lụy, làm mất đi trong sạch và thanh danh tốt.”

Đây là uy h.i.ế.p trắng trợn, bà cụ Lạc chỉ cảm thấy hoảng hốt, ở riêng là tuyệt đối không thể nào: “Mày nói chuyện tào lao gì thế?”

Bà cụ Lạc có thể nắm chặt mười mấy miệng ăn trong nhà, bản thân bà cụ là người có thủ đoạn, nhưng mà khi đối mặt với đứa cháu gái này thì cảm giác rất mệt tâm, giống như là con nhím mọc đầy gai, không có chỗ để xuống tay.

Lạc Di không có tình cảm với bà cụ, đương nhiên sẽ không lễ độ với bà ta:

“À, đúng rồi, đều là cháu trai cháu gái, một bát nước cũng phải uống đều, bọn cháu đều đi học hết, không nên để lại một mình chị Tiểu Đào, cùng nhau đi đi.”

Vừa rồi cô nhìn thấy ánh mắt khát vọng của Lạc Tiểu Đào, trong lòng cảm giác rất khó chịu.

Cô có cha mẹ làm chỗ dựa, không hề kiêng kỵ mà khiêu chiến quyền uy ở trong nhà, nhưng mà Lạc Tiểu Đào thì không có cái gì cả.

Đều là con gái, có chút tình cảm cũng giống nhau, cô khó tránh khỏi mềm lòng, hy vọng có thể giúp một tay.

Đôi mắt Lạc Tiểu Đào sáng lên, khuôn mặt nhỏ trở nên kích động, nín thở nhìn về phía bà nội.

Bà cụ Lạc trực tiếp từ chối: “Tôi không có tiền.”

Lạc Tiểu Đào như bị đánh, đầu rũ xuống, cố nén nước mắt.

Con ngươi của Lạc Di lóe lên: “Bà nội, bà không cần giấu cháu, cháu biết bà thường xuyên cho chị họ Xuân Mai tiền tiêu vặt, nhưng bà không biết là chị ta lại trở tay đưa mười tệ đó cho trai rồi…”

Cô tiện tay hố luôn Lạc Xuân Mai, không thèm chớp mắt một cái.

Đây chính là kết cục của chuyện dẫn đầu xé bỏ hứa hẹn, không tuân thủ lời hứa.

Lạc Xuân Mai sợ ngây người, đời này cô ta chưa từng gặp người mặt dày vô liêm sỉ như vậy: “Cô nói bậy, rõ ràng là tôi cho cô.”

Lạc Di nhìn về phía những người khác: “Mọi người tin không?”

“Không tin.” Không ai tin tưởng.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 57: Chương 57



Lúc Lạc Xuân Mai lén lút ăn ngon thì từ trước đến giờ đều không chia cho người khác, còn mười tệ cơ, cô ta là loại người đó sao?

Ngay cả bà cụ Lạc cũng không tin, ánh mắt nhìn Lạc Xuân Mai cũng trở nên khác lạ.

Bà cụ chiều chuộng Lạc Xuân Mai, bằng lòng cho cô ta tiền tiêu vặt là một chuyện.

Nhưng mà Lạc Xuân Mai lại lấy đi cho trai lại là một chuyện khác.

Lạc Xuân Mai có chút hoảng hốt, có chút hối hận vì không nói trước, nhưng mà cô ta cũng biết, một khi nhắc đến chuyện mười tệ này thì khó tránh khỏi lôi đến tên Từ Mông.

Cô ta còn chưa cân nhắc xong thì Lạc Di đã ra tay rồi, ra tay trước chặn họng người khác.

“Bà nội, tội gì mà bà phải khổ như thế chứ, so với cho người ngoài được hời thì không bằng dùng tiền đó trên người bọn cháu, dù sao đi nữa thì chúng ta cũng là người thân, đến khi bà già rồi, bọn cháu sẽ cho bà một bát cơm ăn, bác hai, bác gái, hai bác thấy sao?”

Lời này vừa dứt, sắc mặt của hai vợ chồng Lạc Quốc Khánh cũng trở nên khác đi.

Vất vả khổ cực kiếm tra tiền, cho người trong nhà tiêu thì cũng thôi đi, dựa vào cái gì mà đi cho người ngoài?

Chú hai thật thà chất phác cũng không vui nổi: “Mẹ, Tiểu Đào là cháu gái ruột của mẹ, phải thân hơn là đàn ông lạ ngoài đường chứ.”

Lạc Quốc Khánh ăn nói vụng về, chỉ một câu đã đắc tội với Lạc Xuân Mai rồi, cái gì mà đàn ông lạ ngoài đường? Lời nói thật là khó nghe.

Đương nhiên là Lạc Xuân Mai thề thốt phủ nhận, nhưng mà không ai tin tưởng cô ta, bao gồm cả cha mẹ ruột của cô ta.

Chị dâu hai cũng vội vàng nói: “Đồ đần mới cho người ngoài, mẹ, chắc chắn mẹ không phải là đồ đần.”

Vợ chồng Lạc Quốc Vinh lại ở bên cạnh đổ thêm dầu vào lửa, mỗi người một câu gây sự, làm cho sự không cam lòng của nhà anh hai được kéo lên, nhất định phải đòi một lời giải thích.

Ngay đúng lúc đại chiến gia đình sắp nổ ra thì bà cụ Lạc cau mày nói: “Được rồi, muốn đi học thì cùng nhau đi học, giao trước là nếu như học không đạt tiêu chuẩn thì lập tứ nghỉ học ngay.”

Vì để cái nhà này không bị phân tán, bà cụ không thể không nhượng bộ.

Lạc Tiểu Đào vui đến phát khóc, mình cũng có thể đi học, quá tốt rồi.

Lạc Di thì rất lạnh nhạt, kết quả như thế này nằm trong dự liệu của cô, một ngày nào đó cô sẽ làm cho bà cụ Lạc cầu xin ở riêng.

Một khi cô ra tay thì tuyệt đối không thể thất bại được.

Ngày tiếp theo Lạc Di đi học, hai chị em Lạc Tiểu Đào cũng đến đây, kết bạn cùng nhau đi.

Trên đường đi, Lạc Tiểu Đào lặng lẽ đến gần Lạc Di, ánh mắt đầy sự biết ơn: “Cảm ơn em, Tiểu Di, đời này chị sẽ không quên ân tình này của em.”

Trong nhà này chỉ có Lạc Di nói giúp cô ấy một câu, những người khác không nhìn thấy sự tồn tại của cô ấy, bao gồm cả cha mẹ ruột của cô ấy luôn.

Lạc Di sửng sốt một chút rồi nói với vẻ trịnh trọng: “Chúng ta là chị em họ, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm, đây là cơ hội duy nhất của chị, nhất định phải nắm thật chắc. Tin tưởng em, học hành có thể thay đổi vận mệnh.”

Đều là con gái với nhau, cô cảm thông sâu sắc với sự khó khăn của cô ấy, trong phạm vi năng lực của mình, cô muốn đưa tay ra giúp đỡ một chút.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 58: Chương 58



Cô không cách nào có thể thay đổi thế giới, chỉ mong cho thế giới này một chút thiện ý.

Đương nhiên, đối với loại bông hoa sen(*) bên ngoài trắng nhưng bên trong đen này thì không nằm trong phạm vi đó.

(*) Hoa sen trắng: ám chỉ những người bên ngoài thì trong sáng thánh thiện nhưng mà bên trong thì tâm địa đen tối và xấu xa.

Lạc Tiểu Đào cảm nhận được thiện ý mà xưa nay cô ấy chưa từng cảm nhận được, kích động không thôi, trong lòng như được cổ vũ cực mạnh, đánh bạo nắm lấy bàn tay nhỏ của em học, mềm mềm, nho nhỏ, nhưng mà lại tràn đầu sức mạnh: “Chị biết rồi.”

Cô ấy rất thích em họ Tiểu Di!

Lạc Di giúp Lạc Tiểu Đào làm thủ tục nhập học, sắp xếp cho học cũng Lạc Nhiên một lớp, từ nay về sau bốn chị em nhà họ Lạc cùng nhau đi học cùng nhau tan học, tình cảm cũng dần dần được vun đắp, đấy là nói sau.

Lạc Di đã đắc tội với Lạc Xuân Mai triệt để rồi, nhưng mà lúc này Lạc Xuân Mai ốc còn không mang nổi mình ốc, bị cha mẹ nhốt trong nhà, ép hỏi người đàn ông kia là ai.

Ngay từ đầu thì Lạc Xuân Mai liều c.h.ế.t không nhận, sau khi bị Lạc Quốc Cường đánh cho mấy cái tát thì mới nói ra, là Từ Mông.

Lạc Quốc Cường chợt ngộ ra, bảo sao mà thỉnh thoảng con gái lại nói tốt giúp Từ Mông trước mặt ông ta, nghe nhiều thì ấn tượng của ông ta với Từ Mông cũng trở nên tốt hơn, sắp xếp cho Từ Mông làm công việc thoải mái nhất.

Trước đó Lạc Xuân Mai làm rất kín kẽ, Lạc Quốc Cường cũng không suy nghĩ nhiều, lúc này ông ta nhớ lại, tức đến đau cả ngực.

Con gái lớn trong nhà không giữ được, nhưng mà ánh mắt của cô ta cũng quá kém, chọn một người phần tử xấu, chỉ có cái mặt còn tạm được.

Nhưng mà mặt đẹp thì làm được cái gì? Có thể làm cơm ăn sao? Tay không thể nâng, vai không thể vác thì chính là một phế vật.

Lạc Xuân Mai không ngừng tẩy não cha mẹ mình, nói Từ Mông không phải là người tầm thường, tương lai nhất định sẽ một bước lên trời, nhà mình phải sớm lấy lòng anh ta.

Nhưng mà những ngôn từ đó không thể thuyết phục được cha mẹ cố chấp, càng không thuyết phục được người có tư tưởng bảo thủ như bà cụ Lạc.

Lạc Xuân Mai bị kéo đi phòng khám chui để kiểm tra thân thể, xác nhận không mang thai thì trực tiếp bị đóng gói đưa đi nhà dì út cô ta ở trên công xã, không cho phép cô ta về nhà, ngăn cách triệt để không cho Lạc Xuân Mai và Từ Mông tiếp xúc với nhau.

Nhà bác cả ầm ĩ, bà cụ Lạc cũng khổ tâm quá độ, hai nhà còn lại ở bên cạnh xem kịch vui, cơm cũng ăn nhiều hơn được một bát.

Lạc Quốc Vinh nhẹ nhõm, thỉnh thoảng lại chạy đến phòng y tế lười nhác.

Trên lò lửa nhỏ đang đun một cái nồi, đun sôi nước, sau đó cho những viên khoai lang và bột mì đã được vắt thành những viên nhỏ vào, chỉ chốc lát sau, một nồi chè ngọt đã ra lò.

Lạc Quốc Vinh cũng không khách sáo, múc ra hai bát to, một bát cho thầy thuốc Lý, một bát cho mình ăn.

Bột mì là ông bỏ ra, khoai lang là của thầy thuốc Lý, không cho thêm đường nhưng mà vẫn rất ngọt, ăn hết sạch sành sanh.

“Cậu lấy bột mì ở đâu ra?” Thầy thuốc Lý có chút tò mò, bà cụ Lạc quản lý rất nghiêm ngặt, nguyên liệu nấu ăn đều khóa lại trong phòng mình, trông coi rất chặt chẽ.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 59: Chương 59



“Trộm trong nhà.” Lạc Quốc Vinh cười rất hào hứng: “Tâm tư mẹ tôi đều đặt cả vào nhà anh cả, không để ý đến bọn tôi.”

Giọng điệu cười trên nỗi đau của người khác này, vừa nghe đã biết là có nội tình.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Khụ khụ, chuyện xấu trong nhà, tôi cũng không tiện nói.” Lạc Quốc Vinh cũng không quan tâm chuyện xấu trong nhà bị truyền ra ngoài, nhưng mà ông có con gái, loại chuyện xấu này sẽ liên lụy đến con gái ông.

Thầy thuốc Lý cũng không hỏi nhiều, đưa một cái túi đến, Lạc Quốc Vinh không biết là cái gì, mở ra xem thì thấy là một túi tiền lẻ, đếm một chút, năm tệ tám hào.

Lạc Quốc Cường không khỏi vừa mừng vừa sợ: “Đây là?”

“Tiền thảo dược lần trước, cậu cất đi cho Tiểu Di đi học.” Thầy thuốc Lý rất thích trẻ con, nhất là cô bé nhà họ Lạc đó, vừa thông minh vừa nhanh trí, lại còn hiếu thảo.

Lạc Quốc Vinh nhíu mày, nhiều tiền như vậy thì cất ở đâu mới tốt? Phòng nhà mình ư? Không được, trong tay bà cụ có chìa khóa, có thể đi vào lục lọi bất cứ lúc nào.

Ngày ngày giấu trên người cũng không yên tâm, nếu lỡ mất thì sao?

Ôi, không có tiền thì phiền não, có tiền rồi cũng phiền, nhưng mà có thể tiêu tiền mà.

“Tốt quá rồi, cuối tuần tôi lại dẫn Tiểu Di lên núi đào thảo dược.” Ông lại lập tức tràn đầy động lực, ngày trước khi Tiểu Di chưa đi học thì ngày nào cũng lên núi đài, sau khi đi học thì không được.

Khóe miệng thầy thuốc Lý giật giật: “Một mình cậu còn không được à? cầm lấy mấy cái mẫu đưa đi mà đối chiếu.,,”

Lạc Quốc Vinh lập tức lắc đầu, hàng mẫu cũng không được, ông nhìn thấy giống nhau như đúc, nhưng mà thầy thuốc Lý lại nói là cỏ dại, thật sự là không hiểu nổi.

Chỉ có Lạc Di là tìm cái nào chuẩn cái đó, từ trước đến giờ chưa từng sai.

“Không có con bé thì thật sự tôi không làm được gì.”

Một người lớn dựa vào trẻ con, có nói năng hùng hồn như thế, làm cho người ta thật sự dở khóc dở cười.

Thầy thuốc Lý cũng có chút ghen tỵ: “Vậy sau này cậu học tôi bào chế thảo dược đi, đây cũng là một món tay nghề, Tiểu Di có năng khiếu học tập, bồi dưỡng cho tốt sẽ có tiền đồ, cậu phải nghĩ cách kiếm thật nhiều tiền.”

Chỉ có bạn bè tri kỷ mới có thể thành thật với nhau như thế.

Lạc Quốc Vinh do dự một chút, bây giờ vẫn chưa ở riêng, ông có kiếm được nhiều tiền hơn nữa cũng vô ích thôi, cuối cùng cũng phải sung vào công quỹ.

“Để cho mẹ tôi chi tiền, tôi sẽ nhìn chằm chằm bà cụ.”

“Mẹ cậu bất công như thế nào cậu còn không biết sao? Bà cụ bằng lòng chu cấp cho Lạc Xuân Mai đi học cả đời, nhưng còn Tiểu Di thì nhiều lắm là một hai năm.” Thầy thuốc Lý đã trải qua nhiều chuyện, suy nghĩ sâu sắc hơn, nói ra những chuyện liên quan: “Hơn nữa, không riêng gì học phí, còn có chi tiêu bình thường, cậu nói thử xem, bình thường bọn nhỏ ở trường thì buổi trưa ăn cái gì?”

Sắc mặt Lạc Quốc Vinh có chút không dễ nhìn: “Vài củ khoai lang.”

Bọn nhỏ dinh dưỡng không đầy đủ, thân thể gầy yếu, sức khỏe cũng không được tốt lắm, ông cũng muốn đòi mỗi ngày một quả trứng gà, nhưng mà sống c.h.ế.t gì thì bà cụ Lạc cũng không đồng ý.

Bên ngoài chợt truyền đến giọng nói quen thuộc: “Cha ơi, cha ơi.”
 
Back
Top Bottom