Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 40: 40: Lại Là Cô Ta



Cơn tức của Lạc Quốc Vinh xông lên não, hùng hùng hổ hổ chất vấn: “Sao mà không nhắc đến nữa, là cô chột dạ chứ gì.

”Hai bên nói chuyện với nhau lộ ra Lạc Quốc Vinh rất quá đáng.

Mọi người đau lòng vì Lạc Xuân Mai, nhao nhao đứng ra nói đỡ: “Lạc Quốc Vinh, cậu thật là quá đáng, mắc gì mà suốt ngày cứ bắt nạt cháu gái thế hả, tôi khinh thường cậu.

”“Lạc Quốc Vinh, xin cậu làm người đi.

”Lạc Quốc Vinh tức đến nỗi toàn thân run rẩy, một đám người mắt mù.

Trong tiếng chỉ trích của mọi người, khóe miệng Lạc Xuân Mai hơi nhếch lên, chú ba thì lưu manh vô lại, nhưng mà đầu óc lại không thông minh lắm, rất dễ dàng xúc động, sức chiến đấu cũng chỉ có thế thôi.

Nhưng mà vào lúc này, một giọng nói giòn tan vang lên:“Cha, bà nội nói, chị họ tương lai phải bay lên cao, gả cho quan lớn, tay đeo vàng đeo bạc, chị ấy sinh ra đã cao quý hơn đám dân quê chúng ta, cha bớt nói vài câu đi, đừng làm mất lòng người ta, tương lai người không may chính là chúng ta đó.

”Là Lạc Di, cô tỏ ra vẻ mặt khiếp sợ tiến lên kéo ống tay áo Lạc Quốc Vinh, kéo ông vào phòng của nhà mình, không cho Lạc Xuân Mai cơ hội giải thích.

Để lại đám dân quê với vẻ mặt sững sờ nhìn về phía Lạc Xuân Mai, thần sắc mỗi người một khác.

Bay lên cao? Gả cho quan lớn? Nói dễ nghe chút thì là chí hướng rộng lớn, nói khó nghe thì là tham hư vinh, dã tâm lớn.

Còn nữa, tất cả mọi người đều là dân quê, ai cao quý hơn so với ai?Lạc Xuân Mai sa sầm mặt, lại là cô ta!Ngô Tiểu Thanh một tay nắm tay Lạc Di, một tay còn lại dắt con trai, đi trên đường cười nói hớn hở, bầu không khí vô cùng vui vẻ.

“Vừa rồi sắc mặt của chị học thật là khó coi, ha ha ha, dáng vẻ liều mạng giải thích buồn cười quá đi, cô ta cũng có ngày hôm nay.

”Lần đầu tiên thấy cô cháu gái nghẹn họng, dáng vẻ sắc mặt tái xanh đó làm Ngô Tiểu Thanh rất hả giận.

Lực sát thương của câu mà Lạc Di nói thật sự quá lớn, Lạc Di chỉ là một cô bé, người đời sẽ ngầm hiểu là trẻ con sẽ không nói dối.

Cho nên cho dù Lạc Xuân Mai có lập tức giải thích rồi ra vẻ đáng thương thì tất cả mọi người cũng nửa tin nửa ngờ, hình tượng hoàn hảo của Lạc Xuân Mai lại rách ra một đường nhỏ, chỉ chờ thời gian sụp đổ.

Lạc Di cũng không muốn giẫm nữ chính một đạp, thật sự là Lạc Xuân Mai làm quá quá đáng, dốc hết sức lực bôi nhọ nhà cô, có thù có oán gì chứ”.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 41: 41: Làm Khó Dễ



“Thực ra thì chị họ không cần làm gì cũng đã là người thắng.

”Ăn mặc là độc nhất ở trong nhà, còn có tiền tiêu vặt nữa, đáng tiếc, cô ta quá tham lam, được voi đòi tiên, hận không thể giẫm nát nhà Lạc Di dưới lòng bàn chân.

Ngô Tiểu Thanh sờ sờ đầu con gái: “Tiểu Di à, con phải lấy lại công bằng cho cha mẹ, cha mẹ trông cậy vào con hết đấy.

”Đời này bà cứ như vậy thôi, nhưng mà con gái thì không giống, con bé tư chất thông minh, có cơ hội trở mình.

Người khác nhờ cha mẹ, bà nhờ con gái, không có vấn đề gì hết!“Được ạ.

” Lạc Di mỉm cười ngọt ngào, đôi mắt đen nhánh sáng long lanh.

Được thôi, cô là hy vọng của cả nhà.

“Con cũng cố gắng phấn đấu.

” Lạc Nhiên ở bên cạnh kêu lên, ngây thơ xích đầu lại, muốn được v**t v*.

Thực ra nó căn bản không biết là mẹ và chị gái nói có ý gì, chỉ là muốn góp vui thôi.

Ngô Tiểu Thanh mỉm cười, cũng đưa tay ra sờ sờ đầu thằng bé, nhóc con hài lòng cười tươi.

Bọn họ đi mười mấy cây số, cuối cùng cũng đã đến trường tiểu học ở thôn Hồng Tinh bên cạnh.

Trường học rất nhỏ bé rất đơn sơ, được sửa chữa từ nhà thờ họ trước đây, vách tường cũ kỹ rách nát, bên trong được chia thành mấy phòng nhỏ.

Đang là giờ nghỉ giải lao, một đám trẻ con chơi đùa với nhau, tiếng cười vô tư truyền đi rất xa.

Ngô Tiểu Thanh đứng ở cửa ra vào một lúc, thần sắc có chút phức tạp, không biết là đang suy nghĩ điều gì.

Một nữ giáo viên nhíu mày đi đến: “Là cô? Ngô Tiểu Thanh? Cô đến đây làm gì?”Ngô Tiểu Thanh hờ hững lườm cô ta một cái: “Tôi đưa con gái đến đi học, hiệu trưởng đâu.

”Nữ giáo viên hất cằm lên, dáng vẻ vênh váo đắc ý: “Chỗ chúng tôi đây không phải là loại người nào cũng nhận, ít nhất cũng là người có thành phần gia đình trong sạch, phải trải qua khảo sát kỹ càng.

”“Cô…” Trong mắt Ngô Tiểu Thanh lóe lên sự tức giận: “Con gái tôi họ Lạc, tổ tiên mấy đời đều là người làm nông, gia thế trong sạch.

”Nữ giáo viên hừ lạnh một tiếng, vẻ xem thường không giấu được: “Có người mẹ như cô đã không trong sạch rồi…”Sắc mặt Ngô Tiểu Thanh trắng bệch, Lạc Di không vui, cô bước lên.

“Bà thím, cháu chỉ nghe nói tham gia quân ngũ và bắt đầu đi học đại học công nông binh mời cần thẩm tra chính trị, học tiểu học cũng cần sao? Điều luật nào trong luật pháp quy định? Vị lãnh đạo nào nói? Chỉ cần thím nói ra được thì chúng tôi lập tức đi ngay.

”.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 42: 42: Tiểu Thiên Tài



Nữ giáo viên nhìn Lạc Di với vẻ không thể tin nổi: “Cô gọi tôi là gì?”“Bà thím ạ, cháu gọi sai sao? Chẳng lẽ gọi là bà?” Lạc Di mở to đôi mắt hiếu kỳ, làm ra vẻ xấu hổ: “Bà bảo dưỡng tốt thật, bà là người lớn, đừng so đo với một đứa bé như cháu, trẻ con không hiểu chuyện mà.

”Lời nói giả vờ ngây thơ vừa thốt ra, nữ giáo viên tái cả mặt, bà? Bà ta và Ngô Tiểu Thanh là người đồng lứa!“Ngô Tiểu Thanh, đây chính là con gái mà cô dạy dỗ đấy, đều khồn phải là đồ tốt giống hệt cô.

”Lạc Di đã nhìn ra, hai người này có thù oán từ trước, mẹ cô là người có chuyện xưa: “Mẹ, mẹ cách xa bà ta chút, đây là một bà già có tố chất thần kinh.

”“Mày…” Cảm xúc của nữ giáo viên dần dần mất khống chế: “Cút ra ngoài cho tao, cút.

”Một giọng nói phẫn nộ vang lên: “Ồn ào cái gì? Đây là trường học, cô Vương, cô thất lễ rồi.

”Là một người đàn ông nho nhã, nhìn khoảng mươi mấy tuổi, tướng mạo đoan chính, mày rậm mắt to, ra vẻ rất chính khí.

Cô giáo Vương ấm ức rơi hai giọt nước mắt: “Hiệu trưởng, mẹ con cô ta bắt bạt người khác.

”Mới vừa rồi còn vô cùng ngang ngược, lúc này lại yếu đuổi rơi lệ, cũng không nhìn xem mình bao nhiêu tuổi rồi.

Cô gái nhỏ khóc thì điềm đạm đáng thương, phụ nữ trung niên ấy à, quả dưa chuột già giả bộ nai tơ yếu đuối có chút thê thảm.

Ngô Tiểu Thanh hừ lạnh một tiếng, vẫn giống hệt ngày xưa, mấy chục năm rồi vẫn không thay đổi.

Ngô Truyền Dân nhìn Ngô Tiểu Thanh với vẻ sâu sắc, thần sắc hơi khác lạ.

Ngô Tiểu Thanh rất lạnh nhạt, chỉ chỉ vào Lạc Di và nói: “Đây là con gái tôi, Lạc Di, giới thiệu mình một chút đi.

”Lạc Di tự nhiên thoải mái đứng ra: “Chào thầy hiệu trưởng ạ, em là Lạc Di, là người Thôn Lạc Gia, năm nay mười tuổi, chưa từng đi học, lần này muốn trực tiếp nhảy lớp học lên lớp ba, không cần lo lắng em không theo kịp, bởi vì em là một tiểu thiên tài.

”Giọng nói trong trẻo, cử chỉ tự tin cởi mở, không hề có chút sợ sệt nào cả.

Ngô Truyền Dân rất ngạc nhiên, đứa nhỏ này không hề sợ người lạ, nói chuyện rất thú vị: “Em là tiểu thiên tài sao?”Các học sinh đều xúm lại, tò mò nhìn Lạc Di, lần đầu tiên gặp được người khoác lác như thế.

Lạc Di cười tủm tỉm gật đầu: “Vâng ạ, thầy có thể kiểm tra em.

”Ngô Truyền Dân suy nghĩ một chút, đứa nhỏ này chưa từng đi học, khẩu khí lại lớn như thế, không biết là thật sự có bản lĩnh hay chỉ là khoác lác?.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 43: 43: Quá Sâu Xa



Ông ấy vừa định mở miệng thì cô giáo Vương đã vượt trước một bước: “Hừ, để tôi, 52 nhân với 19 là bao nhiêu?” Bà ta cố ý chọn một phép nhân khó với hệ số rất cao.

Các học sinh xung quanh không hẹn mà cùng tính nhẩm, lớp thấp thì trực tiếp bỏ cuộc, lớp cao hơn thì nhíu mày, có chút độ khó.

Ngô Truyền Dân có chút không vui: “Cô Vương.

” Như thế là đang gây khó dễ cho người ta.

Lời chỉ trích vừa dứt thì Lạc Di đã giơ bàn tay nhỏ lên: “988.

”Hiện trường lặng ngắt như tờ, mọi người đều sợ ngây người, nhanh như vậy sao?”Cô Vương cũng ngây người, bà ta chỉ thuận miệng bịa ra, chính bà ta cũng không biết đáp án là bao nhiêu.

Bà ta không tính nhẩm được, không tin lấy giấy bút ra cẩn thận tính toán một hồi, kết quả… thật sự là 988.

Chuyện này sao có thể?Sắc mặt của bà ta vô cùng phức tạp, dường như là ghen ghét, rồi lại đố kỵ, lại không cam lòng: “Đọc thuộc lòng ‘Lên lầu Quan Tước’.

”Lạc Di há miệng tuôn ra: “Mặt trời dựa sườn núi, Hoàng Hà hoà biển sâu, muốn nhìn xa nghìn dặm, phải lên thêm tầng lầu.

(*)”(*) Bản dịch thơ của Vương Nhất Phong.

Lạc Di còn không cần phải suy nghĩ, câu chữ lưu loát, ngay lập tức viết ra bài thơ này.

Kiểu chữ ngây ngô non nớt, nhưng mà viết rất đúng.

Đối với một đứa bé chưa từng đi học thì như thế đã rất lợi hại rồi.

“Đây là do thi nhân nào viết? Ở triều đại nào?” Cô Vương mím môi, cố ý hỏi xoáy: “Em biết là ở triều đại nào sao?”Bà ta không giỏi toán học, nhưng mà tương đối ánh mắt hiểu thơ ca, lấy ra giả vờ làm người nho nhã.

Lạc Di không hề chớp mắt: “Nhà thơ thời Đường, Vương Chi Hoán.

Triều Đường có 289 năm lịch sử, Hoàng đế khai quốc là Lý Uyên, khởi sự ở năm 617 sau công nguyên, sau đó thành lập Đế quốc Đại Đường, định kinh đô ở Trường An.

”Đám người ngạc nhiên thán phục nhìn cô, đôi mắt đều trợn tròn, hiểu biết nhiều quá.

Lạc Di biểu hiện rất lưu loát: “Về phần triều đại thì Tam Hoàng Ngũ Đế, Hạ Thương Chu, Xuân thu chiến quốc, triều nhà Tấn, Nam Bắc triều, Tùy Đường, năm triều đại Tống Nguyên Minh Thanh Dân.

”Lạc Di có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Có thể ra đề khó hơn chút được không? Loại vấn đề học sinh tiểu học này quá đơn giản.

”Đây mới là cảnh giới làm màu cao nhất, biến nặng thành nhẹ.

Khóe miệng của đám người giật giật, cô còn chưa phải học sinh tiểu học nữa đấy, được chưa?Không đúng, đây không phải là trọng điểm, cô nói những thứ này bọn họ cũng không hiểu! Quá sâu xa rồi!.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 44: 44: Ai Cũng Học Được



Cô Vương trợn mắt há mồm, đừng nói là các học sinh không biết mà bà ta cũng không biết triều Đường được thành lập từ lúc nào, toàn bộ triều đại trong lịch sử bà ta cũng không đọc thuộc lòng như cháo chảy thế kia được.

Trong lòng bà ta thấy chua chua, lại bị Ngô Tiểu Thanh chèn ép sao? Tức chết đi mất.

Bà ta vẫn không cam tâm: “Ngâm một bài thơ của Chủ tịch đi.

”“Cõi Bắc đẹp thay, nghìn dặm băng dày, vạn dặm tuyết gieo…(*)” Giọng trẻ con giòn tan vang lên, mỗi một chút đều có thể nghe được rõ ràng, trôi chảy như nước chảy mây trôi, không hề vấp một chút nào, tiếng phổ thông vô cùng tiêu chuẩn: “… Nhìn trời nay hẳn thấy, những nhân vật phong lưu(*).

”(*) Bài thơ ‘Thấm viên xuân - Tuyết’ của Mao Trạch Đông, bản dịch thơ của Hoàng Trung Thông và Nam Trân.

Ngày nào cô cũng đọc sách, đã đọc hết sách tiểu học cả năm năm, đã tiếp thu tất cả kiến thức.

Nhóm học sinh tiểu học nhìn cô với vẻ kính nể, trâu bò quá, muốn quỳ gối trước lão đại.

Lạc Nhiên kiêu ngạo khẽ ưỡn ngực, chị gái của nó đỉnh nhất, ghen tỵ chưa.

Ngô Tiểu Thanh mỉm cười nhìn con gái, trong lòng tràn đầy sự vui mừng, những kiến thức mà bà từng nói thì con bé đều nhớ kỹ, ngay cả thuận miệng kể chuyện lịch sử mà con bé cũng nhớ được, quả thực là đã tahays là không thể quên được, năng khiếu trời ban.

Có con gái như thế này, kiêu ngạo! Tự hào!Cô giáo Vương vô cùng ghen ghét, đứa nhỏ này thông minh không thể tưởng tượng nổi, tại sao lại là do Ngô Tiểu Thanh sinh ra?“Thế này… đây cũng không tính là cái gì, ai cũng có thể đọc được thôi…”Câu này là nghĩ một đằng nói một nẻo, các học sinh cũng không còn gì để nói, dù sao thì bọn họ không thể.

Lạc Di cười tủm tỉm nhìn về phía hiệu trưởng và cô giáo Vương: “Đến phiên em kiểm tra các thầy, 1287 chia cho 99 là bao nhiêu?”Một phát trở tay này của cô nói cực kỳ tự nhiên, Vương Hải Yến không tự chủ được mà nhẩm tính, đầu óc xoay nhanh, nhưng mà càng nghĩ thì càng sốt ruột, càng tính không ra.

Hai mắt của hiệu trưởng lóe sáng, giống như là phát hiện được bảo bối gì đó: “13.

”Đây là một hạt giống tốt, có thể mang lại vinh dự và cơ hội chuyển mình cho nhà trường!Lạc Di cười mắt cong cong, nhìn rất đáng yêu: “Trả lời đúng rồi, đáp án này tặng cho cô giáo Vương.

”Ánh mắt Vương Hải Yến mờ mịt, như thế là ý gì? Châm chọc bà ta không có học thức sao? Bà ta cảm giác không phải là lời hay ho gì.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 45: 45: Quen Biết



13 điểm? Khóe miệng hiệu trưởng giật giật, nhóc con này thật nhiều ý đồ, nhưng mà ông ấy thích nhất là đứa nhỏ thông minh: “Đi theo thầy vào kiểm tra.

”“Vâng ạ.

” Lạc Di lập tức dắt tay em trai đi vào theo.

Hiệu trưởng Ngô cầm bài thi của lớp ba, nghĩ nghĩ một chút rồi đổi sang bài thi của lớp bốn.

Lạc Di xem xét thì thấy tất cả đều là kiến thức cơ bản, cô cầm bút lên viết xoẹt xoẹt, bên miệng còn không quên nhắc một câu: “Cho em trai em cũng kiểm tra một chút ạ, nó cũng muốn đi học.

”Lúc này hiệu trưởng Ngô mới nhìn thấy Tiểu Lạc Nhiên đang thẹn thùng, à, còn một củ cải nữa này, có phải là cũng thông minh như chị gái thằng bé không nhỉ?Ông ấy không khỏi hưng phấn lên, vội vàng lấy ra một bài kiểm tra của lớp hai.

Lạc Di làm bài rất nhanh, hiệu trưởng Ngô vẫn chưa uống xong một ly trà mà cô đã viết xong bài thi số học.

Hiệu trưởng Ngô chấm bài ngay tại chỗ, điểm tối đa! Hợp tình hợp lý, biểu hiện thông minh của đứa nhỏ này tìm ngàn dặm mới thấy một người.

“Tiểu thanh, cô dạy con rất tốt.

” Ngô Tiểu Thanh dè dặt mỉm cười, vẻ mặt măng theo sự vui vẻ.

Nửa đời trước của bà vận mệnh có nhiều thăng trầm, tuổi lớn rồi thì hoàn toàn trông cậy vào đôi con trai con gái này.

Ngữ văn của Lạc Di cũng là điểm tối đa, cô lấy thành tích hai điểm một trăm thuận lợi trở thành học sinh lớp ba.

Lấy trình độ của cô thì lên lớp bốn luôn cũng được, nhưng mà hiệu trưởng Ngô muốn để cô học chắc căn bản một chút, Ngô Tiểu Thanh tiếp nhận đề nghị của ông ấy.

Về phải Lạc Nhiên thì lại lộ vẻ rất bình thường dưới ánh hào quang của chị gái, trở thành học sinh lớp một tiểu học.

Ngô Tiểu Thanh nộp tiền học phí một năm cho hai đứa nhỏ, chỉ còn lại hai tệ, bà có chút buồn rầu.

Thời gian một năm có thể để dành được học phí cho bọn nhỏ sao?Lúc đầu bà chỉ định để con gái đi học, con trai thì qua mấy năm nữa rồi tính, nhưng mà Tiểu Di nói, đi học sớm một chút cũng có chỗ tốt, cùng nhau đi học và tan học có thể chăm sóc cho nhau, để thằng bé chơi trong thôn một mình cũng không yên tâm.

Hiệu trưởng Ngô nhìn bà một cái, do dự một chút rồi nói: “Tiểu Thanh, nếu như sang năm không đủ tiền học phí thì có thể mượn tôi.

”Sắc mặt Ngô Tiểu Thanh lập tức trở nên khó coi: “Không cần.

”Hiệu trưởng Ngô khẽ thở dài một hơi, không nói gì nữa, bầu không khí hơi kỳ lạ.

Lạc Di nhìn thấy thế thì nghĩ, chẳng lẽ giữa hai người này có chuyện xưa gì đó? Lòng tò mò của cô bị kéo lên: “Mẹ, mẹ quen biết hiệu trưởng Ngô sao ạ?”.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 46: 46: Không Giống Người Một Nhà



“Ừ.

” Ngô Tiểu Thanh cũng không nhiều lời, bà sờ sờ đầu con gái, bảo con gái dẫn em trai đến phòng học, thủ tục nhập học đã xong xuôi, hôm nay đã có thể vào học luôn.

Lạc Di nghe lời nắm tay em trai đi ra ngoài, Ngô Tiểu Thanh nhìn bóng dáng con gái đi xa dần, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Bên tai bà chợt truyền đến giọng nói của đàn ông: “Đây chính là hạnh phúc mà em muốn sao?”“Đúng vậy.

” Ngô Tiểu Thanh cũng không quay đầu lại.

Trong phòng vang lên tiếng thở dài nhẹ nhàng của đàn ông, có vẻ thất vọng và mất mát.

Lạc Di đưa em trai đến phòng học của lớp một trước, sắp xếp xong cho thằng bé rồi mới đi tìm phòng học của mình.

Cô lấy tư thế của đại ma vương đi cửa sa, chẳng những bị các bạn bài xích mà còn nhận được sự chào đón nhiệt tình của các bạn học, con người đều ngưỡng mộ kẻ mạnh, học sinh tiểu học cũng không ngoại lệ.

Trong mắt nhóm học sinh tiểu học này thì Lạc Di chính là nhân vật có hào quang lấp lánh.

Lạc Di được sắp xếp vị trí ngồi gần cửa sổ, ngồi cùng bàn với cô là một cô gái nhỏ, tên là Trình Tuệ.

Cô quét mắt nhìn xung quanh, phát hiện đại đa số đều là nam sinh, nữ sinh chỉ có mười một người, không nhìn được mà thở dài trong lòng.

A, xem ai kìa?Cô nhiệt tình chào hỏi: “Lạc Tiểu Binh, sau này chúng ta là bạn học, đi học tan học cùng nhau rồi.

”Lạc Tiểu Binh là con nhà chú hai, cha cậu bé là người chất phác thật thà, nhưng mà cậu bé không giống vậy, mà lại rất hoạt bát nghịch ngợm hay gây sự, lúc này đang ngơ ngác nhìn Lạc Di.

Bình thường đã quen nhìn em họ không giống thế này, trở nên lạ quá.

Em họ Di trong ấn tượng trầm lặng ít nói, không thích nói chuyện, không ngờ khi cô mở miệng lại kinh diễm như thế.

Trình Tuệ rất thích bạn cùng bàn mới đến: “Lạc Di, cậu biết Lạc Tiểu Binh sao? A, các cậu đều là học Lạc.

”Lạc Di yêu quý sờ lên chồng sách mới nhận được: “Cậu ấy là anh học tớ, chỉ lớn hơn tớ mười ngày tuổi, cho nên chúng tớ xưng tên với nhau.

”Trình Tuệ à một tiếng, quay đầu nhìn về phía Lạc Tiểu Binh, rồi lại nhìn Lạc Di: “Vẻ ngoài của cậu đẹp hơn cậu ấy nhiều, không nhìn ra các cậu là người một nhà.

”Làn da Lạc Tiểu Binh ngăm đen, khỏe mạnh kháu khỉnh, được nuôi dưỡng một cách cẩu thả.

Lạc Di có một khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, đôi mắt đen to long lanh, bờ môi chúm chím hồng hồng.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 47: 47: May Mắn Vậy Sao



Ngũ quan của Lạc Di rất tinh xảo, khuyết điểm lớn nhất chính là land fa hơn ngăm đen, tóc khô xơ vì không đầy đủ dinh dưỡng, dung nhan tám phần thì đã mất ba phần.

“Tớ giống mẹ tớ, hồi mẹ tớ còn trẻ rất đẹp, đương nhiên bây giờ cũng rất xinh đẹp.

”Lúc này Trình Tuệ cũng đã nhìn thấy hết toàn bộ quá trình, cũng nhìn thấy Ngô Tiểu Thanh, quả thực dì ấy rất xinh đẹp.

“Hình như cô giáo Vương không thích mẹ cậu, cũng không thích cậu, tại sao vậy?”Trẻ con chính là nhạy cảm và thẳng thắn như vậy đó.

Lạc Di sờ lên khuôn mặt nhỏ của mình, nói đùa: “Có thể là ghen tỵ với sự xinh đẹp và thông minh của mẹ con bọn tớ.

”Phía trước có một nam sinh bỗng nhiên quay đầu lại, nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Tuyệt đối là như vậy!”“Tớ đồng ý.

” Một nam sinh khác không kịp chờ đợi mà giơ tay, bọn họ cũng không thích cô giáo Vương lắm, không có bản lĩnh gì, còn có nhiều thói xấu, nói trắng ra chính là một người dựa vào quan hệ đi cửa sau đến.

“Ha ha ha.

” Học sinh tiểu học bây giờ đáng yêu quá.

Ráng chiều đầy trời, nhuộm đỏ nửa bầu trời, người làm công nhao nhao về nhà ăn cơm tối.

Khi Lạc Xuân Mai mang theo một con cá to xuất hiện ở đầu thôn thì đã mang lại sự chấn động không hề nhỏ.

Dạo này mọi người đều thèm thịt, thèm đến nỗi xanh cả mắt.

“Xuân Mai, đây cũng là cháu bắt được sao?”Lạc Xuân Mai mỉm cười, dáng vẻ nhìn lắm đã quen: “Vâng ạ, hôm nay khá may mắn.

”“Số cháu thật là may mắn, muốn ăn cá thì có thể bắt được cá, nấm mà người khác không hái được thì cháu lại có thể hái được, thật sự là làm cho người ta ngưỡng mộ.

”Thím Lưu không nhịn được mà tiến đến giở trò: “Xuân Mai, để cho thím sờ tay cháu xin chút vía.

”Lạc Xuân Mai sợ nhột cười ha hả, vẻ mặt điềm tĩnh, làn da trắng nõn đứng trong đám người rất nổi bật.

Cách đó không xa, mất thanh niên trí thức mới đến đều thấy được cảnh tượng này, đều là người trẻ tuổi, lòng tò mò rất mạnh: “Con gái nhà đội trưởng may mắn như vậy sao?”Dạo này quyền lợi của đội trưởng đội sản xuất rất lớn, ai làm gì thì ông ta cũng quản được, ai làm công việc nào đều chỉ là chuyện một câu nói của ông ta.

Thậm chí, thanh niên trí thức về quê thăm người thân cũng phải cần phải được đại đội trưởng cấp giấy phép cho, có thể nói là sự tồn tại một tay che trời, nếu như gặp phải một đại đội trưởng có ý đồ xấu, vậy thì sẽ ăn không hết khổ.

.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 48: 48: Cả Đời Nghèo Rớt



Một người dân trong thôn rất nhiệt tình phổ cập kiến thức cho bọn họ:“Đúng vậy, cô ấy là người có phúc nổi danh trăm dặm quanh đây, không những vượng bản thân mà còn vượng cả người bên cạnh nữa, đội trưởng cũng là vì cô con gái này mới lên làm được đấy.

”"Không chỉ có như thế, cô ấy còn cứu mạng Cẩu Đản nhà tôi, là Bồ Tát cứu thế.

” Cô Sáu lại nhắc đi nhắc lại chuyện này, không được một trăm lần thì cũng được mấy chục lần rồi đấy.

Năm đó Cẩu Đản ham chơi đi lạc lên núi, ngã vào một cái hố sâu, ngã gãy chân, là do Lạc Xuân Mai đi ngang qua cứu được thằng bé.

Nếu không ở lại chờ một đêm trong núi thì khó mà giữ được cái mạng nhỏ.

Nghe người dân trong thôn khen ngợi, nhóm thanh niên trí thức tiên tục thán phục vẻ kinh ngạc, thật là khó mà tin được.

Con ngươi của Từ Mông dần dần âm trầm đi, tuy nói là phong kiến mê tín không đúng, nhưng mà ông nội anh ta rất tin điều này, làm cho cả nhà anh ta cũng bị ảnh hưởng.

Có một số người trời sinh mệnh xấu, cả đời nghèo rớt mồng tơi.

Có một số người trời sinh số sướng, vừa ra đời đã là con cưng của trời, đã đứng ở vạch đích, ăn ngon mặc đẹp, thuận buồm xuôi gió, hắn muốn làm loại người này.

Thím Tiêu kéo tay Lạc Xuân Mai không thả, bà ta thật sự thích cô ta, hận không thể cưới Lạc Xuân Mai về nhà làm con dâu.

“Xuân Mai, tính tình của cháu cũng tốt quá, bị chú ba của cháu ép buộc như vậy mà cháu còn lên núi ra sông kiếm cái ăn nữa, thói xấu của nhà chú ba cháu cũng là quen thế mà ra đấy.

”Lạc Xuân Mai không có biểu cảm gì liếc Từ Mông một cái, khóe miệng hơi nhếch lên, cười rất ôn hòa, nói: “Đều là người một nhà, không cần thiết phải so đàn ông như vậy, giữ hòa khí là tốt rồi.

”“Tôi chỉ thích tính cách ôn hòa này của Xuân Mai.

” Một người gọi là chị dâu Tôn bất bình thay cô ta: “Xuân Mai à, chú ba và thím ba của cháu thật sự là không cứu nổi, bình thường hãy quan tâm dạy bảo hai đứa em họ kia nữa.

”“Cháu đối xử với các em trai em gái đều như nhau hết, đều chăm sóc và bảo vệ các em.

” Lạc Xuân Mai hé miệng mỉm cười, tor ra dáng vẻ của một người chị lớn: “Nói đến cô em họ Tiểu Di mà cháu thương yêu nhất này, có gì ăn ngon cháu cũng cho con bé ăn trước…”Chị dâu Tôn tinh mắt, nhìn thấy Lạc Di nắm tay em trai đi đến thì nói: “Tiểu Di à, mau lại đây, chị họ thương yêu cháu nhất đang ở đây này.

”.
 
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Chương 49: 49: Nghi Ngờ



Lạc Di vừa tan học trở về, theo bản năng ngẩng đầu lên, bốn mắt nhìn nhau, giống như là hiện lên một luồng ánh sáng trắng, giấc mộng tối hôm qua lại được nhớ lại, suýt nữa quên mất một điểm, đó là nữ chính trùng sinh.

Cô ta biết rõ mỗi điểm quan trọng, biết trước vận mệnh của mỗi người.

Như vậy thì vấn đề đến rồi, cô bị lừa bán cô ta cũng biết trước, nhưng mà lại mặc kệ chỉ ngồi nhìn thôi?Hay là, cô ta âm thầm giờ trò quỷ?Nghĩ đến đây, Lạc Di không tự chủ được mà run run một chút, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, giống như nhìn thấy sinh vậy đáng sợ nhất thế gian, quay đầu bèn chạy mất, chạy còn nhanh hơn thỏ.

Cứu với, có yêu quái.

Đám người: “…” Này thì ngại quá, đã nói là chị em tình cảm mà?Thế này rõ ràng là dáng vẻ kinh sợ, là chuyện gì đã xảy ra? Lạc Xuân Mai thật sự đối xử với Lạc Di tốt như vậy sao?Không thể không làm cho người ta nghi ngờ.

Khuôn mặt dịu dàng tươi cười của Lạc Xuân Mai cứng đờ, lại giở trò gì thế không biết? Thật ghê tởm.

Hôm nay đến phiên nhà Lạc Quốc Vinh làm việc nhà, Ngô Tiểu Thanh nhận được nguyên liệu nấu ăn từ tay mẹ chồng, nấu một nồi cơm gạo thô, món ăn là cá kho củi, cá cắt miếng xào lăn, cộng thêm khoai tây, cải thảo non, đậu giác, củ cải, bên mép nồi sắt dán đầy bánh bột ngô, cả một nồi to đùng.

Mùi thơm dần dần bốc lên, Ngô Tiểu Thanh không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt, thật là thơm quá.

Toàn bộ quá trình bà cụ Lạc đều ở bên cạnh nhìn chằm chằm, không cho phép bà ăn vụng một miếng nào hết, trông coi như cai tù vậy.

Nhưng mà hôm nay tâm trạng của Ngô Tiểu Thanh rất tốt, khóe miệng khẽ nhếch lên, còn khẽ ngâm nga, không nhìn đến sự tồn tại của mẹ chồng.

Bà cụ Lạc có chút khó hiểu, nhà thằng ba là một đám vô dụng, có thể có chuyện tốt gì chứ?Nhưng mà bà cụ không thích Ngô Tiểu Thanh, không thèm hỏi nhiều một câu.

Làm đồ ăn xong, bà cụ Lạc khóa cửa phòng bếp lại, đề phòng lại có chuyện không may xảy ra.

Bà cụ Lạc bắt đầu chia đồ ăn, nhặt hết thịt cá ra, đặt hơn một nửa vào bát của Lạc Xuân Mai và hai đứa cháu trai sinh đôi, còn non nửa còn lại thì cho con trai cả và bản thân bà cụ.

Đầu cá cho nhà anh hai, đuôi cá cho nhà Lạc Quốc Vinh, đều là xương cả, về phần những rau dưa nấu chung trong đó thì tùy tiện chia cho những người khác, con dâu thì cứ trộn canh ăn với cơm thôi.

.
 
Back
Top Bottom