Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 40: Chương 40



"Triều Triều, dì và bà Vương Thải Hà đều không phản đối việc con gả cho Cố Kỳ Việt, nhưng có một số chuyện con phải biết! Chuyện là như thế này, Cố Kỳ Việt và con trai út nhà họ Lưu - Lưu Tư Viễn có một chút mâu thuẫn, khoảng thời gian trước nó đã đánh đối phương một trận, bởi vì quan hệ của nhà họ Cố và nhà họ Lưu đều có quen biết nhau nên không làm lớn chuyện, sau đó đã âm thầm giải quyết.

"

Nhắc tới việc này, Diệp Phương hơi đau đầu giơ tay xoa huyệt thái dương, ngay sau đó tiếp tục: "Nhưng hai ngày trước, chúng nó lại đánh nhau, Cố Kỳ Việt đánh người ta hộc máu nằm viện, bây giờ còn đang bị tạm giam ở đồn công an.

Dáng vẻ lắng nghe của Thẩm Triều Triều rất ngoan ngoãn, trong lòng cô lại nghĩ chẳng trách bọn họ lại gặp nhau ở đồn công an.

Có thể là bởi vì Cố Kỳ Việt đạp ngã Vương Kiến Thiết nên Thẩm Triều Triều đã không còn sợ hãi thân hình cao lớn của anh như ban đầu nữa.

Bởi vậy, dù là nghe thấy anh đánh người ta vào bệnh viện, biểu cảm trên mặt cô cũng không hề thay đổi!
Đương nhiên, phần nhiều là vì trên mặt Thẩm Triều Triều không có che chắn, lúc này bị vây trong bất an khiến khuôn mặt cô cứng ngắc không có biểu cảm gì khác.

Mà biểu hiện bình tĩnh cũng không ghét bỏ như vậy lại khiến Diệp Phương và Vương Thải Hà hết sức hài lòng.

Dù sao sau này cũng phải kết hôn, đương nhiên bọn họ hy vọng hai người sẽ yêu thương lẫn nhau.

Chẳng qua nên giải thích vẫn phải giải thích, không nên để Thẩm Triều Triều hiểu lầm, Vương Thải Hà vội vàng chen vào nói: "Cháu trai của bà tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ đánh người khác được, trái lại là do thằng nhóc nhà họ Lưu đó tuổi còn trẻ mà kéo bè kéo phái nói xấu người khác khắp nơi, thật sự là! "

Mẹ, con còn chưa nói xong.

Mắt thấy bà ấy càng nói càng nguy hiểm, Diệp Phương nhanh chóng lên tiếng ngăn lại, cẩn thận họa từ miệng mà ra.

Sau đó bà không nói nhiều nữa, mà trực tiếp nói ra nguyên nhân Cố Kỳ Việt cần kết hôn: "Vốn chỉ là chuyện đánh nhau nên cũng dễ giải quyết, nhưng gần đây truyền ra chuyện Cố Kỳ Việt có tâm tư khác với đứa con gái thứ hai nhà họ Lưu, Lưu Tư Viễn là bởi vì giúp chị gái mình nên mới ra tay đánh nhau…”
“Những tin đồn này càng truyền càng thái quá, làm ảnh hưởng rất lớn đến thanh danh của Cố Kỳ Việt.

"

Gần đây bởi vì chuyện này mà Diệp Phương nhức đầu không thôi, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng hoang đường, con trai từ nhỏ đến lớn đều không có người mình thích, cực kỳ chán ghét kiểu con gái hay khóc sướt mướt, bình thường đều hận không thể cách xa tám trượng.

Làm sao nó có thể động tay động chân với đồng chí nữ?

Nhưng chuyện này cũng dễ giải quyết, chỉ cần con gái nhà họ Lưu chủ động làm sáng tỏ là được, nhưng hết lần này tới lần khác! Hầy, Lưu Tư Tư từ nhỏ đã thích Cố Kỳ Việt, cho dù hiện tại lớn lên cũng không hề thay đổi ý nghĩ.

Hôm nay nhìn thái độ này là biết nhà họ Lưu đang chuẩn bị thuận nước đẩy thuyền.

Nếu như Cố Kỳ Việt chấp nhận kết hôn với Lưu Tư Tư thì còn đỡ, không chấp nhận, nhỡ đâu cái danh nam nữ hỗn loạn truyền ra thì sẽ nhanh chóng bị Hồng vệ binh bắt đi cạo đầu âm dương, bị đi cải tạo lao động.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 41: Chương 41



Thật sự là làm cho người ta phát sầu.

Cho dù giải thích thì cũng là càng tô càng đen, những tiểu binh kia cũng mặc kệ chuyện có thật hay không, bắt xong là xong.

Vì vậy hiện tại Thẩm Triều Triều chủ động đề nghị kết hôn ngược lại đã giải quyết được tình hình khẩn cấp.

Hai người kết hôn xong, những tin đồn truyền miệng thất thiệt kia còn có thể truyền tiếp thế nào nữa! Nhất là Thẩm Triều Triều xinh đẹp như vậy, càng có thể vạch trần tin đồn là giả dối.

Diệp Phương bây giờ đang chờ đợi Thẩm Triều Triều đáp lại: "Triều Triều, bây giờ con còn nguyện ý gả cho Cố Kỳ Việt không?"

Nghe Diệp Phương chân thành giải thích, Thẩm Triều Triều lúc này nghiêm túc gật đầu.

Mục đích lần này cô tới chính là gả cho Cố Kỳ Việt.

Chỉ là!

Thẩm Triều Triều gật đầu xong, cô lại nhìn Diệp Phương mỉm cười, không khỏi do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn mở miệng: "Chuyện kết hôn này không cần hỏi ý kiến của Cố Kỳ Việt sao ạ? Nhỡ đâu anh ấy thích ai khác! "

"Không cần lo lắng, dì dám cam đoan nó không có người trong lòng, về phần hỏi ý kiến! Chuyện này cứ để chúng ta lo, chỉ cần con đồng ý là mối hôn sự này đã thỏa đáng rồi.

"

Diệp Phương bây giờ nhìn Thẩm Triều Triều thật sự là càng nhìn càng thích, cô gái này rất biết thấu hiểu, không phải loại người ích kỷ.

Nếu đổi thành Lưu Tư Tư, không chừng sẽ vui vẻ biết bao, làm gì còn nhớ tới chuyện hỏi ý kiến của Cố Kỳ Việt, chỉ sợ bị từ chối thì gà bay trứng vỡ!

Tuy Diệp Phương lúc nào cũng ghét bỏ đứa con hay gây chuyện thị phi của mình, nhưng làm ba làm mẹ, bà đương nhiên vẫn hy vọng nửa kia của đứa nhỏ nhà mình là người tốt.

Vương Thải Hà ở một bên nghe rất vui vẻ, chẳng qua thấy Diệp Phương không nói đến trọng điểm, bà ấy không khỏi nhanh chóng nhắc tới: "Tiểu Việt còn đang ở đồn công an, vẫn nên mau chóng tổ chức hôn sự đi, cũng có thể sớm giải quyết phiền toái một chút.

"

Mẹ, việc này không gấp được, làm tiệc mời khách cái gì cũng dễ, nhưng bên phía Tiểu Việt lại không dễ giải quyết, con chuẩn bị nói chuyện với nó đây.

"

Khác với Vương Thải Hà sốt ruột, Diệp Phương vẫn giữ được bình tĩnh.

Tuy hai người họ đều rất hài lòng đối với chuyện kết hôn này, nhưng vẫn cần phải thuyết phục người trong cuộc là Cố Kỳ Việt.

!

Sau khi tiễn Thẩm Triều Triều đi rồi, Diệp Phương và Vương Thải Hà ngồi trên sô pha, trên gương mặt đã không còn là vẻ mặt ủ mày chau như lúc trước nữa, mà khóe miệng không tự giác giương lên.

Trong đó, nhất là nụ cười của Vương Thải Hà vô cùng xán lạn, bà không ngờ lại tùy tiện bắt được một người cháu dâu xinh đẹp!

Có trời mới biết từ sau khi Cố Kỳ Việt tốt nghiệp trung học, bà ấy đã bắt đầu đi dạo ở các nơi của thành phố Giang Lâm mỗi ngày, ngoài mặt là nói chuyện phiếm với các bà lão khác nhưng trên thực tế là đang nhìn xem ở đâu có cô gái xinh đẹp, định giới thiệu cho cháu trai.

Kết quả không biết là do vận may của Vương Thải Hà không tốt, hay là thành phố Giang Lâm không được.

Bà ấy không nhìn thấy một ai lọt vào mắt mình.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 42: Chương 42



Có thể tưởng tượng được ánh mắt của Vương Thải Hà cao như thế sau khi biết cháu trai mình có thể phải cưới Lưu Tư Tư, bình thường bà ấy cũng lười gọi một cuộc điện thoại nhưng hôm nay lại quay số đến quân khu tận mấy lần, yêu cầu ông già bên kia ra tay.

Kết quả tính tình ông già kia cứng rắn như tảng đá hầm cầu, ngoài miệng nói mặc kệ nhưng sau đó lại tuyên dương quân khu tốt, không giống thành phố Giang Lâm xa xôi, nước xa không giải được khát gần.

Nếu như làm lính, lấy quyền lợi của ông ấy là có thể điều anh đến bên cạnh mình, đến lúc đó cho dù có đem trời chọc thủng cũng không sợ.

Vừa nghe xong lời này, Vương Thải Hà trực tiếp bĩu môi cúp điện thoại, Cố Cảnh Lâm vẫn không chịu từ bỏ!

Lúc trước cũng bởi vì ông ấy quá nghiêm khắc nên mới làm cho Cố Kỳ Việt trở nên chống đối như thế, bây giờ còn muốn nó báo danh tham gia quân ngũ, bà ấy sợ cái nhà này sẽ bị cháu trai mình xốc ngược cả lên.

Sự tình tiến vào cục diện bế tắc, Vương Thải Hà lo lắng không chịu được, kết quả vui mừng lại từ trên trời giáng xuống!

Mà Diệp Phương bắt đắc dĩ lắc đầu nhìn mẹ chồng mình suýt nữa là nhe răng cười to, bây giờ vẫn còn một cửa khó khăn nhất chưa qua, bà trực tiếp đứng dậy đi lên phòng chứa điện thoại lầu hai, gọi điện thoại cho Cố Hằng còn đang bận rộn làm việc ở xưởng sắt thép.

Yêu cầu ông mau chóng đón Cố Kỳ Việt từ đồn công an về.

"Diệp Phương, nếu không quản giáo Cố Kỳ Việt thì nó sẽ còn phạm phải chuyện lớn hơn nữa! Anh thấy vẫn nên để nó ở lại đồn công an mấy ngày cho tỉnh ra đi!"

Bên kia điện thoại, Cố Hằng chính đáng mở miệng, không muốn đón Cố Kỳ Việt về.

Diệp Phương nghe xong thì cười lạnh: "Chờ một chút, để em gọi mẹ lại đây rồi anh lặp lại lần nữa.

"! "

Một câu nói đã khiến cho lời trong miệng của Cố Hằng bị kẹt, ông đau đầu đỡ trán trong phòng làm việc, kết quả không đợi ông mở miệng lần nữa thì Diệp Phương bên kia đã ném một quả lựu đạn tới.

"Em và mẹ đã chọn đối tượng giúp Tiểu Việt rồi, họ Thẩm, về sau còn cần thương lượng ngày kết hôn với nó, việc này không thể kéo dài.

"

"!!!"

Không quan tâm Cố Hằng bên kia kinh ngạc như thế nào, Diệp Phương nói xong bèn cúp điện thoại.

Kế tiếp chính là chờ Cố Kỳ Việt trở về, xem xem sẽ qua cửa ải này như thế nào.

Mà bên xưởng sắt thép, Cố Hằng cầm ống nghe vẫn trợn mắt há hốc mồm, ông tuyệt đối không ngờ đến chuyện này, con trai ông sắp kết hôn? Là với ai? Diệp Phương nói chuyện cũng không chịu nói rõ ràng gì cả.

Chẳng qua không phải Lưu Tư Tư là được, nhà họ Lưu chướng khí mù mịt, không thích hợp kết làm thông gia.

Ôm tò mò đối tượng kết hôn tương lai của con trai mình, lần này Cố Hằng không do dự nữa, trực tiếp gọi thư ký Vương Hồng Quân tới, bảo anh ta nhanh chóng đưa Cố Kỳ Việt ra khỏi đồn công an.

*
Cái gì? Tôi sắp kết hôn?

Trong đồn công an, mấy phút trước Cố Kỳ Việt còn cợt nhả nói chuyện với cảnh sát Chu, hiện tại đã lập tức thay đổi sắc mặt.

Anh đứng bật dậy khỏi ghế, bắt đầu nôn nóng nhanh chóng đi tới đi lui.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 43: Chương 43



Nụ cười trên mặt anh trực tiếp biến mất, anh nghiến răng nghiến lợi mở miệng: "Nhà họ Lưu thật sự là khinh người quá đáng, Lưu Tư Tư muốn gả cho tôi mà cũng không chịu nhìn xem cô ta có xứng không!"

Thư ký Vương Hồng Quân nghe xong, anh ta có chút xấu hổ giơ tay gãi mũi, nhắc nhở một câu: "Nghe quản đốc nói, đối phương họ Thẩm.

"! "

Cố Kỳ Việt sửng sốt, ngay sau đó anh kịp phản ứng lại.

Đôi mắt hoa đào của anh khẽ híp lại, anh giật giật khóe miệng, hung tợn cắn chữ như là muốn ăn thịt người ta: "Thẩm! Triều! Triều!"

Thẩm Triều Triều chạy về nhà một đường an toàn, đến khi cô nhìn thấy cửa viện trước mắt mình rồi, tâm trạng vẫn luôn treo lên cuối cùng cũng được thả lỏng.

Nhà là nơi trú ẩn an toàn của cô.

Cho dù mất đi người bảo vệ mình yêu nhất, cô vẫn phải sống thật tốt, để ba mẹ đã mất không cần phải lo lắng cho cô.

"Con bé nhà họ Thẩm này, sao lâu vậy rồi con mới quay trở về, rốt cuộc là chuyện như thế nào!"

Đúng vậy, quản đốc Vương thật sự trèo tường nhà con sao?

Không thể nào, quản đốc Vương là một người rất giỏi giang, có rất nhiều người xếp hàng muốn giới thiệu cho anh ấy thì làm sao có thể coi trọng! Khụ khụ, dù sao tôi cũng không tin mắt quản đốc Vương bị mù.

Không đợi Thẩm Triều Triều đi tới cửa nhà mình, mọi người vốn đang nói chuyện phiếm dưới tàng cây hòe gần đó chợt vây đến như ong vỡ tổ, bao vây Thẩm Triều Triều ở chính giữa, sau đó anh một câu tôi một câu, cái gì cũng nói, ồn ào giống như mấy trăm con vịt tụ tập cùng một chỗ.

Mà Thẩm Triều Triều bị vây trong đám người lại tái phát cơn khủng hoảng khiến cô bắt đầu hô hấp dồn dập.

Cho dù có khăn quàng cổ che mặt thì vẫn làm cho người ta không thể quen được.

Thẩm Triều Triều cho rằng cô không làm sai!

Nhưng sau khi báo cảnh sát, mọi người đều chỉ trích cô.

Bọn họ ném những từ ngữ sắc bén lên người cô, một đao lại một đao, không thèm để ý cô bị vung chém thành từng mảnh nhỏ.

Ngay khi tay Thẩm Triều Triều không ngừng run rẩy, cảm giác ngạt thở khiến đầu óc nhanh chóng choáng váng thì một tiếng mắng chửi giận dữ đột nhiên vang lên cách đó không xa: "Chen chúc hết ở đây làm gì, muốn hỏi thì sao mấy người không đi hỏi Vương Kiến Thiết ấy, không phải ỷ vào con bé Triều Triều nhát gan nên mới chặn ở chỗ này à, cút hết cho tôi.

Chị Đại Lâm ỷ vào hình thể mà đuổi tất cả những người tham gia náo nhiệt sang một bên, sau đó vội vàng kéo ống tay áo Thẩm Triều Triều, cho dù cách nhà họ Thẩm rất gần nhưng chị vẫn hộ tống cô từng bước từng bước về đến nhà.

"Chị Đại Lâm! Cảm ơn chị! Em! "

Đối mặt với sự che chở của chị Đại Lâm ở trước người mình, Thẩm Triều Triều có chút nghẹn ngào, cô muốn nói rất nhiều rất nhiều nhưng lúc này cổ họng lại bị nghẹn, không nói nên lời.

Chị Đại Lâm không so đo những thứ này, chị cười cười với cô, an ủi nói: "Triều Triều em đừng sợ, ở hẻm Điềm Thủy này không ai đánh lại chị đâu.

"

Hầy!

Đứa nhỏ tốt biết bao nhưng hết lần này tới lần khác lại xui xẻo như vậy.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 44: Chương 44



Người khác không tin Vương Kiến Thiết trèo tường nhà họ Thẩm nhưng chị Đại Lâm lại không cảm thấy như vậy, con gái nhà họ Thẩm sợ gặp người khác đến thế thì làm sao có thể dễ dàng để Vương Kiến Thiết vào cửa được?

Cho dù là đưa tiền trợ cấp cũng sẽ chỉ để gã ném vào trong viện.

Nhưng Vương Kiến Thiết là quản đốc xưởng máy móc, quyền uy không nhỏ, gia đình công nhân như bọn họ không thể trêu vào! Trước đó chị Đại Lâm không dám đứng ra lên tiếng, bây giờ chị áy náy nên muốn đối xử tốt với Thẩm Triều Triều một chút.

Ít nhất trong khả năng chị có thể, chăm sóc cô nhiều hơn!

Cho đến khi cửa lớn nhà họ Thẩm được mở ra rồi lại đóng lại, chờ Thẩm Triều Triều trở về nhà bình an không có việc gì, chị Đại Lâm mới thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới xoay người chuẩn bị về nhà.

Kết quả trong mấy người vây quanh không chịu tản ra bên cạnh có một người khinh thường bĩu môi, giọng nói sắc bén: "Nhà Đại Lâm này, cô che chở con nhóc kia như vậy làm chi, cũng không phải thân thích đứng đắn gì, từ nhỏ đến lớn cô ta đã kêu cô tiếng nào chưa?”
“Ai mà biết được Thẩm Triều Triều làm cái gì, không chừng đã lén lút dụ dỗ ép cưới quản đốc Vương, quản đốc Vương người ta không đồng ý nên mới xé to chuyện! Làm mất hứng của mọi người như vậy, cẩn thận tên đàn ông nhà cô quay về đánh cô đấy.

"

"Đánh tôi? Bà đây bây giờ đánh chết cô, một người đã trưởng thành mà còn làm khó một cô bé cũng không ngại mất mặt, tôi beep beep cô đấy!"

Tính tình của chị Đại Lâm khá nóng nảy, chị lập tức cởi giày, cầm đế giày vả miệng tiện nhân.

Là phụ nữ có chồng nhưng trước kia từng đánh nhau khắp hẻm Điềm Thủy, cũng bởi vì mấy năm gần đây quan tâm đến con cái nên chị Đại Lâm mới dần dần tu tâm dưỡng tính, không ngờ hôm nay lại có người chủ động chui vào họng súng!

Sau khi chị Đại Lâm đè người nọ xuống đất vả miệng, người bên cạnh thấy chị thật sự nổi giận rồi nên từng người nhanh chóng tiến lên tách hai người họ ra, trong lúc chị Đại Lâm bị người ta kéo về phía sau còn không quên nhấc chân đạp bừa đối phương một cái.

Mái tóc được chải chuốt trở nên lộn xộn, chị Đại Lâm cũng không thèm để ý mà giơ tay tùy tiện đẩy người phía sau một cái, lập tức "phì" một tiếng, nhổ xuống đất một bãi nước bọt rồi chỉ vào người phụ nữ vừa thốt ra những lời ác độc vừa bị đánh kia: "Ngô Tiểu Ny, về sau cô còn mò mẫm dọa nạt thì bà đây đánh chết cô!"

"Tôi muốn nói thì cứ nói đấy, con Thẩm Triều Triều kia dám làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này mà còn không cho người khác nói à!"

Ngô Tiểu Ny khóc sướt mướt che gương mặt bị vả sưng, không ngờ chị Đại Lâm nói đánh là đánh.

Đánh người ta mà còn đặc biệt đánh vào mặt.

Nhìn thấy Ngô Tiểu Ny không phục, chị Đại Lâm không để ý đến những người khác còn đang lôi kéo mình mà cầm giày vải xông về phía trước, chuẩn bị vả thêm mấy cái nữa vào miệng cô ta xem Ngô Tiểu Ny còn dám nói bậy lần nữa không!

Xin hỏi, nhà Thẩm Triều Triều ở đâu?
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 45: Chương 45



Ngay khi hai người lại muốn đánh nhau, một giọng nói xa lạ vang lên.

Trận chiến này chỉ có thể tạm dừng, chị Đại Lâm lập tức tò mò nhìn qua, giây tiếp theo trong lòng chị kinh ngạc không thôi!

Ui chao, nhóc con nhà ai mà dáng người cao lớn khỏe mạnh thế này, nhất định là một người lành nghề!

Về phần ngoại hình!

Chị Đại Lâm cố sức ngẩng đầu nhìn lại, không ngờ thằng nhóc này lớn lên cũng rất đẹp trai, thật sự là! Chờ một chút, anh hỏi Thẩm Triều Triều? Hai người quen nhau?

Trong lòng bắt đầu nhiều chuyện nhưng ngoài miệng chị Đại Lâm vẫn cẩn thận hỏi: "Cậu và con bé Triều Triều có quan hệ gì?

"! "

Cố Kỳ Việt cố gắng duy trì nụ cười, rất muốn nói một câu là quan hệ sắp kết hôn.

Tuy rằng anh cũng chỉ mới biết được.

Nhưng vì nghĩ đến thanh danh trong sạch của mình, anh vẫn tìm một câu trả lời không gây sai lầm: "Tôi là bạn cô ấy, nghe thấy cô ấy ảy ra chuyện nên nhanh chóng đến xem sao.

"

"Bạn à! "

Chị Đại Lâm nửa tin nửa ngờ nhưng cũng không nói thêm gì, nhìn dáng vẻ không tệ của thằng nhóc này, không chừng thật sự là bạn!

Chẳng qua những người xung quanh còn chưa tản đi một lần nữa lấy lại tinh thần, nhất là Ngô Tiểu Ny vừa mới bị đánh xong, lúc này bụm mặt hả hê hỏi Cố Kỳ Việt: "Bạn bè cái gì, cậu vẫn chưa biết sao, Thẩm Triều Triều và quản đốc Vương là kiểu quan hệ đó đấy, cậu chớ để mình bị lừa, hay là! "

Nụ cười trên khóe miệng Cố Kỳ Việt biến mất, anh tiếc nuối thở dài một hơi.

Vốn anh còn muốn giả vờ thêm chút nữa.

Nhưng gặp phải loại người mồm miệng đê tiện này là anh không giả bộ nổi nữa, bèn lạnh lùng nhếch khóe miệng, nói thẳng: "Ở đâu ra cái miệng bà tám thối rùm như vậy, đớp cứt thì ra hầm cầu mà chờ, đừng có ở đây xông vào tôi! Cút ngay, đừng ép tôi ra tay.

"

Thân hình của Cố Kỳ Việt cao lớn, anh hơi thay đổi sắc mặt là sẽ trông không giống người tốt ngay, khiến người ta sợ tới mức hai chân run rẩy.

Nhất là ánh mắt vừa mới mỉm cười nhưng lúc này lại sắc bén mang theo vẻ tàn độc, chỉ vẻn vẹn một cái quét mắt thôi cũng đã khiến người ta sợ tới mức hoảng hốt.

Lần này Ngô Tiểu Ny thật sự bị dọa sợ, cho dù bị chị Đại Lâm dùng đế giày vả miệng thì cô ta cũng có thể há miệng mắng lại, nhưng hiện tại khuôn mặt cô ta lập tức trắng bệch, sau đó không dám rên một tiếng mà lảo đảo rời đi.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 46: Chương 46



Trong lòng cô ta nói thầm, Thẩm Triều Triều quen biết một người hung ác như vậy ở đâu chứ, cô ta cũng không dám nói xấu Thẩm Triều Triều nữa.

Những người khác cũng bị dọa đến nỗi không dám tiếp tục vây xem, chỉ trong hơn mười giây ngắn ngủi, dưới tàng cây hòe này chỉ còn lại hai người, Cố Kỳ Việt bèn liếc mắt nhìn chị Đại Lâm, dùng ánh mắt ra hiệu cho chị tiếp tục chỉ đường.

Chị Đại Lâm cũng sợ hãi vô cùng, chị không dám chỉ đường cho tên Diêm Vương này đâu.

Ngay cả bọn họ còn thấy sợ thì con gái nhà họ Thẩm có khi bị dọa đến trực tiếp hôn mê luôn không chừng, không được không được!
Ngay khi hai chân chị Đại Lâm như nhũn ra, cửa lớn nhà họ Thẩm lại "két" một tiếng rồi mở ra, Thẩm Triều Triều vẫy tay về phía bên này, lên tiếng gọi: "Cố Kỳ Việt, anh! Tới tìm tôi à!"

Thẩm Triều Triều!

So với Thẩm Triều Triều thấp thỏm bất an, Cố Kỳ Việt tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, rốt cuộc bây giờ cũng gặp được chính chủ rồi nên anh không tiếp tục nói nhảm với chị Đại Lâm nữa, trực tiếp nhấc chân dài đi về phía Thẩm Triều Triều.

Anh không đi vào nhà họ Thẩm mà là đứng ở cửa viện, cúi đầu nhìn chằm chằm Thẩm Triều Triều.

Ánh mắt anh tức giận nhìn cô.

Cố Kỳ Việt cố gắng ổn định cảm xúc, anh bình tĩnh hỏi: "Tôi đã làm chuyện gì có lỗi với cô sao? Vì sao cô chỉ gây họa cho một mình tôi? Lúc trước ở đồn công an, tôi đã nói rồi, đừng có đánh chủ ý lên tôi! Nhưng cô thì hay rồi, trực tiếp đến nhà tôi đòi kết! "

Không đợi cái miệng mình nói xong, Cố Kỳ Việt đã nhận ra tầm mắt bên cạnh bèn quay đầu nhìn lại, chị Đại Lâm đang chột dạ thu hồi ánh mắt.

Cho dù phải đối mặt với ánh mắt khiếp người của Cố Kỳ Việt, chị Đại Lâm vẫn giả câm giả điếc đứng nguyên tại chỗ.

Chị cũng không dám để người này ở lại một mình với Thẩm Triều Triều.

Nhỡ đâu xảy ra chuyện gì thì con bé biết làm sao?

Bên cạnh còn có những người khác, điều này làm cho Cố Kỳ Việt phiền não đưa tay vò rối tóc, mái tóc ngắn bù xù nhưng vẫn đẹp trai như cũ, anh lại nhìn Thẩm Triều Triều, muốn biết người phụ nữ này rốt cuộc suy nghĩ như thế nào.

Tuy sau khi từ đồn công an về đến nhà, đồng chí Diệp Phương mẹ anh đã giải thích cặn kẽ một phen.

Nhưng anh không muốn kết hôn!
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 47: Chương 47



Mấy thằng nhóc nhà họ Lưu kia thật sự muốn chọc tới anh, vậy thì anh cũng phải chơi đùa với nhà họ Lưu tử tế một chút.

Giải quyết Lưu Tư Viễn và Lưu Tư Tư không tính là gì, trực tiếp kéo cả nhà họ Lưu xuống mới thú vị! Mặc dù làm như vậy, anh cũng không được lợi lộc gì.

"Tôi muốn gả cho anh.

"

Cố Kỳ Việt đè nén phẫn nộ nói nửa ngày lại nhận được những lời này làm anh phải tức đến phụt cười.

Ngay sau đó anh không ổn định được tâm trạng nữa, cáu kỉnh nói thẳng: "Gả cho tôi? Nhưng cô cũng không thích tôi, bởi vì ba tôi là quản đốc, còn mẹ tôi là! "

Bị Cố Kỳ Việt ép hỏi, Thẩm Triều Triều co quắp tóm lấy góc áo, anh nói không sai!

Nhưng đó là cách tốt nhất mà cô có thể nghĩ ra để tránh xa tương lai đầy ác mộng.

Hơn nữa, bây giờ cô còn có thể giúp đỡ Cố Kỳ Việt giải quyết phiền toái, hai người đang gặp phải vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng!

Cho nên, dù Cố Kỳ Việt có nói nhiều lời khó nghe hơn đi nữa, cô cũng sẽ không từ bỏ: "Mặc kệ anh nói cái gì, tôi đều muốn! gả cho anh!"

"Cô! "

Không đợi Cố Kỳ Việt nổi giận với Thẩm Triều Triều nước đổ đầu vịt, chị Đại Lâm ở một bên đột nhiên "Ôi chao" một tiếng, trực tiếp vỗ đùi mình, tiếng vang thanh thúy khiến hai người theo bản năng đồng loạt quay đầu nhìn sang.

Chị Đại Lâm không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, chị cười tủm tỉm nhìn Cố Kỳ Việt, chị vốn bị khí thế của anh dọa sợ nhưng sau khi nghe thấy rằng anh có một người ba là quản đốc, thế là cậu nhóc này lập tức tỏa sáng chói lọi!

Nếu như con bé Triều Triều gả cho anh, vậy Vương Kiến Thiết có muốn làm gì đi nữa thì cũng là uổng công!

Không tồi, thật sự không tồi!

Bị chị Đại Lâm dùng ánh mắt hiền lành hòa ái nhìn, Cố Kỳ Việt mấp máy môi, lại nhìn Thẩm Triều Triều đáng thương đang co rúm lại, anh cảm thấy mình sắp điên rồi.

Rõ ràng anh mới là người bị ép buộc!!!

"Thẩm Triều Triều, nếu như cô kiên trì muốn gả cho tôi, cô tuyệt đối sẽ hối hận, tôi sẽ! "

Khụ khụ.

Lại một lần nữa bị người ta cắt ngang cuộc trò chuyện, Cố Kỳ Việt hung ác quay đầu nhìn lại, kết quả lại gặp được thư ký của xưởng sắt thép Vương Hồng Quân, anh ta trừng mắt anh, sau đó kiên trì mở miệng: "Kỳ Việt à, hôn lễ của cậu và đồng chí Thẩm đã được định rồi, là vào hai ngày sau.

"
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 48: Chương 48



Từ khi thư ký xưởng sắt thép Vương Hồng Quân đột nhiên thông báo ngày kết hôn, sắc mặt Cố Kỳ Việt trở nên sa sầm, anh lập tức quay đầu hung tợn nhìn thoáng qua Thẩm Triều Triều, sau đó không mở miệng nói gì nữa mà bước nhanh chân rời đi.

Xem ra là về nhà để hỏi tình huống cụ thể.

Vương Hồng Quân ở lại chứ không vội vã rời đi, anh ta đi tới trước mặt Thẩm Triều Triều, lễ phép mở miệng: “Đồng chí Thẩm, chủ nhiệm Diệp bảo tôi thay mặt truyền đạt lời xin lỗi của bà ấy, bày tỏ rằng chuyện xảy ra đột ngột nên chỉ có thể nhanh chóng tiến hành ngày kết hôn.”

Đừng nói những người khác, ngay cả Vương Hồng Quân cũng khiếp sợ vô cùng lúc biết được tin tức này.

Chân trước vừa mới xác định con trai quản đốc đã có đối tượng kết hôn thì chân sau đã xác định hai ngày sau sẽ kết hôn... Khụ khụ, nói một câu không dễ nghe, chính là g.i.ế.c heo cũng phải chọn ngày lành.

Hơn nữa cô gái mà Cố Kỳ Việt sắp cưới hình như không được bình thường lắm.

Lần trước nhìn thấy thì che kín mít, hôm nay trời rất nóng mà vẫn ăn mặc như vậy... Vương Hồng Quân cảm thấy cho dù đổi thành anh ta thì anh ta cũng sẽ không vui, càng miễn bàn đến Cố Kỳ Việt giống như một thùng thuốc nổ đụng một chút là nổ.

Phỏng chừng hôm nay nhà họ Cố sẽ cãi nhau ngất trời!

“Được, tôi... biết rồi...”

So với Cố Kỳ Việt nóng nảy phẫn nộ, Thẩm Triều Triều bình tĩnh gật đầu.

Tuy cô cũng không ngờ mình sẽ kết hôn nhanh như vậy, nhưng sớm muộn gì cũng phải kết hôn, hiện giờ sớm hơn cũng không có gì ghê gớm! Thậm chí trong lòng Thẩm Triều Triều còn thở phào nhẹ nhõm, bởi vì chuyện càng kéo dài thì trong lòng cô càng bất ổn.

Cô sẽ lo lắng đề phòng nghĩ đông nghĩ tây.

Lần này thì tốt rồi, sắp kết hôn nên chỉ cần sống qua mấy ngày này là được!

Đau dài không bằng đau ngắn.

DTV

Chị Đại Lâm ở bên cạnh nghe hết toàn bộ quá trình bèn theo bản năng nhíu mày, chị còn chưa từng gặp qua mối hôn sự nào vội vàng như vậy, đừng nói đứa bé Triều Triều này là bị người ta lừa đó nhé, con trai quản đốc nhà ai mà lại kết hôn qua loa như vậy chứ!

Bởi vì lo lắng nên lúc này chị Đại Lâm mở miệng: “Cậu này tên là gì nhỉ? Triều Triều thật sự sắp gả cho con trai quản đốc sao?”

Vương Hồng Quân gật đầu với chị Đại Lâm, sau đó thấy Thẩm Triều Triều không có ý ngăn cản nên lập tức trả lời: “Tôi tên là Vương Hồng Quân, là thư ký của quản đốc xưởng sắt thép, Cố Kỳ Việt vừa mới rời đi kia là con trai của quản đốc Cố Hằng, sắp kết hôn với đồng chí Thẩm Triều Triều.”

“Trời ạ, xưởng sắt thép!!!”

Vừa mới nói ra ba chữ xưởng sắt thép, chị Đại Lâm đã lập tức khiếp sợ giơ tay che miệng, chị có chút không dám tin quay đầu nhìn về phía Thẩm Triều Triều, kết quả chỉ thấy Thẩm Triều Triều xác định gật nhẹ đầu, nhất thời khiến chị Đại Lâm cảm thấy mình giống như giẫm lên bông vải.
 
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá
Chương 49: Chương 49



Chị khiếp sợ đến độ toàn thân đều không làm được gì.

So với xưởng sắt thép lợi hại nhất thành phố Giang Lâm, xưởng máy móc do Vương Kiến Thiết quản lý tính là cái rắm!

Mà sau khi Vương Hồng Quân nói xong với chị Đại Lâm, anh ta lại nhìn về phía Thẩm Triều Triều, vẫn kiên trì mở miệng: “Đồng chí Thẩm Triều Triều, lần này tôi đến để đón cô đến nhà họ Cố, nhanh chóng chuẩn bị cho bữa tiệc.”

Trước khi đến nhà họ Thẩm, Diệp Phương đã nghiêm túc dặn dò một phen, bảo Vương Hồng Quân phải cẩn thận chú ý quan sát.

Nếu như Thẩm Triều Triều biểu hiện kháng cự, không muốn đến thì cũng không cần miễn cưỡng, cùng lắm thì chờ đến ngày kết hôn thì lại lái xe đón cô sang nhà họ Cố sau... Nhưng có thể đón cô tới trước thì cũng sẽ giảm được không ít phiền toái.

Chẳng hạn như bị mọi người vây quanh khi đón dâu có thể sẽ làm Thẩm Triều Triều khó chịu.

Và con trai của bà cũng sẽ không ngoan ngoãn nghe lời.

Bởi vậy, tiệc cưới lần này cũng chỉ chiêu đãi những người có quan hệ thân thiết, cộng với một số người có quan hệ kinh doanh, đã cố gắng giảm bớt rất nhiều người không cần thiết đến tham gia, hy vọng Thẩm Triều Triều có thể làm quen được.

Dù sao, vào ngày kết hôn, cô dâu cũng không thể không lộ mặt được.

Ôm nỗi lo lắng đối với Thẩm Triều Triều trong lòng, Diệp Phương cũng ở nhà chờ đợi kết quả, cho đến khi nghe thấy ngoài viện có tiếng còi xe vang lên, biết là Vương Hồng Quân đã thành công đón người tới, lúc này mới yên lòng.

Chỉ là không đợi bà ra đón cô, Vương Thải Hà bên cạnh đã ra tay trước.

Bà Vương Thải Hà càng già càng dẻo dai, tốc độ đi tới trước cửa xe không hề chậm chạp, cho dù nhìn thấy Thẩm Triều Triều vẫn dùng khăn quàng cổ che mặt như cũ, bà ấy cũng không hề ghét bỏ chút nào mà còn vui tươi hớn hở nói: “Ôi chao, cháu dâu bà đến rồi, vào nhanh thôi, bà nội chuẩn bị đồ ăn ngon cho con.”

Ôi chao ơi, cháu dâu xinh đẹp như tiên trên trời của bà ấy đến rồi~

Nghĩ rằng mỗi ngày sau này đều có thể nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp này, Vương Thải Hà cảm thấy mỗi bữa mình đều có thể ăn nhiều hơn một bát cơm.

Dáng vẻ ân cần mang theo nụ cười này khiến Vương Hồng Quân vừa mới bước xuống khỏi vị trí lái xe đã kinh ngạc há to miệng, trước kia người mẹ già này của quản đốc mà nhìn thấy anh ta là sẽ bưng một khuôn mặt lạnh lùng hờ hững, có đôi khi còn có thể nhìn thấy vẻ ghét bỏ trong nét mặt của bà ấy.

DTV

Nhưng sao bà ấy lại có thái độ khác với Thẩm Triều Triều???

Vương Hồng Quân bó tay cuốn chiếu, anh ta cũng không dám hỏi, nghĩ đến lời dặn của quản đốc lúc trước, anh ta cũng đi theo vào nhà họ Cố để chuẩn bị đợi lát nữa sẽ rời đi cùng quản đốc.
 
Back
Top Bottom