Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 647


- Ha ha, hai vị mỹ nữ này chọn đúng lắm, đi thôi, Bạch đại tiểu thư, Lưu phu nhân.

Chu Quân híp mắt cười nói, trên mặt đều là đắc ý.

Chỉ là một Mạc gia cũng dám đối nghịch với Lâm gia, tích lũy nợ cho Mạc gia trước, rồi để phụ nữ Mạc gia tự mình leo lên giường Lâm gia.

Đương nhiên chuyện này chưa xong đâu, sau này còn trò hay hơn nhiều.

Bạch Vô Song và Lưu Nguyệt Như nhìn thoáng qua nhau, trong đôi mắt hiện lên bất đắc dĩ và tuyệt vọng, muốn rời đi với Chu Quân.

- Đợi một chút.

Cha Mạc Phàm nhíu mày, đứng dậy nói.

- Mạc tổng, thế nào, ông muốn đi cùng chúng tôi xem sao?Chu Quân quay đầu liếc cha Mạc Phàm một cái, cau mày nói.

- Tôi đi theo ông một chuyến, hai bọn họ ở lại.

Cha Mạc Phàm trầm giọng nói.

Cho dù Mạc gia bọn họ nghèo túng, cũng sẽ không bán phụ nữ để đối lấy bình yên.

Chu Quân nhướn mày, trong đôi mắt hiện lên vẻ khinh thường.

Lâm gia ra tay với Mạc gia, đó là muốn Mạc gia mất mạng, nếu cha Mạc Phàm đến Lâm gia, đừng mơ ra ngoài.

Không chuyện gì vui hơn chuyện chèn ép cha Mạc Phàm.

Vậy mà cha Mạc Phàm vì hai quả phụ, đến Lâm gia với ông ta.

Nếu là ông ta, ông ta chắc chắn sẽ đưa Bạch Vô Song và Lâm Nguyệt Như đến Lâm gia, dù sao thêm một ngày sẽ ít đi một ít chuyện xấu, tuy tỷ lệ rất nhỏ.

Nhà giàu mới nổi đúng là nhà giàu mới nổi, rất ngu xuẩn!

- Mạc tổng, ông chắc chắn muốn đi một chuyến với tôi sao?

Chu Quân hỏi lại.

- Có vấn đề gì sao, quản lý Chu?

Cha Mạc Phàm trầm giọng nói.

- Trái lại không có vấn đề gì, chỉ là ông đi gặp Lâm tổng chúng tôi cũng không có tác dụng, đương nhiên nếu ông rất muốn gặp Lâm tổng chúng tôi, ông có thể đi cùng Bạch đại tiểu thư và Lưu phu nhân một chuyến, nếu hai vị mỹ nữ này hầu hạ Lâm tổng chúng tôi vui vẻ, Lâm tổng chúng tôi sẽ dành chút thời gian gặp ông một lần, nếu không tôi cảm thấy ông nên suy xét đến việc thế chấp đất cho chúng tôi tốt hơn.

Chu Quân cười mỉa nói.

- Ông…

Cha Mạc Phàm nhíu mày, hai mắt như sắp phun ra lửa.

- Hay là như vậy, các ông cứ suy nghĩ đi, nghĩ thông rồi thì gọi điện cho tôi.

Chu Quân nhìn thoáng qua đồng hồ Patek Philippe trên tay ông ta cười nói, muốn đứng dậy rời đi.

Dù sao ông ta có thời gian, căn bản không cần gấp, sốt ruột là Mạc gia.

Lúc này cửa phòng khách mở ra, một giọng nói lạnh lùng truyền từ cửa đến.

- Còn muốn chạy sao, Liệt Hỏa, ném ông ta ra ngoài.

Chu Quân nghe thấy thế không thèm liếc nhìn một cái, cười khinh thường.

- Ném tôi ra ngoài, tôi xem các người dám không.

Nếu Mạc gia dám ra tay với ông ta, ông ta đã sớm bị ném ra ngoài, cha Mạc Phàm đều chỉ có thể nhịn, người Mạc gia dám làm gì ông ta?

Trong phòng khách, những người khác nghe thấy giọng nói này đều lộ ra vẻ kích động, nhìn về phía phát ra âm thanh.

Ở cửa, Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười mỉa hiện lên.

- Liệt Hỏa, anh còn đứng đó làm gì?

Mạc Phàm nhìn lướt qua Liệt Hỏa ngẩn người, ra lệnh.

- Dạ, Mạc tiên sinh!

Liệt Hỏa thấy là Mạc Phàm, vẻ mặt sửng sốt, lông mày lập tức giãn ra, cười ha ha, sải bước đến chỗ Chu Quân.

Anh ta sớm đã muốn ném Chu Quân ra ngoài, nếu Mạc Phàm lên tiếng, anh ta cầu còn không được.

- Bốn mắt, ông nói ai không dám ném ông ra ngoài.

Liệt Hỏa túm lấy cổ áo Chu Quân nói.

Chu Quân này mới nhìn Mạc Phàm và Mộc Phong Nhạc đi vào, sắc mặt lập tức thay đổi, không còn một chút đắc ý.

- Cậu là Mạc Phàm?

Cha Mạc Phàm bận tâm chuyện ông ta là người Lâm gia, không dám làm gì ông ta.

Nhưng Mạc Phàm lấy trang viên Viên gia từ trong tay Lâm Khuynh Thiên, thiếu chút nữa giết người của Lâm Khuynh Thiên nữa.

Cậu ta dám đối phó với Lâm Khuynh Thiên, ông ta là một nhân viên của Lâm gia, có gì không dám?

“Ha ha!” Mạc Phàm cười, không thèm quan tâm.

- Mạc Phàm, cậu muốn làm gì, tôi tới bàn chuyện chính sự, cậu đối xử với tôi như thế, không sợ cảnh sát bắt cậu sao.

Chu Quân bối rối nói.

- Ông đã muốn tìm cảnh sát tới, tôi cho ông cơ hội, đánh gãy JJ của ông ta.

Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, lạnh lùng nói.

Lâm gia là con kiến trước mặt hắn, người này lại càng không bằng con kiến.

Một người như vậy, cũng dám tới nhà hắn giương oai, không biết trời cao đất rộng.

- Mạc Phàm, cậu…

Chu Quân còn chưa nói hết câu.

- Cậu cái gì mà cậu, ông gọi cảnh sát đi.

Liệt Hỏa cười lạnh lùng, một cước đá mạnh vào hạ bộ Chu Quân.

“Răng rắc!” Tiếng xương gãy vang lên.

Sắc mặt Chu Quân xám như tro tàn, kẹp chặt hai chân, thân thể cong như con tôm, giật giật ngã xuống đất, muốn kêu mà không kêu được.

Gương mặt vì đau đớn mà vặn vẹo, vừa nhìn là biết rất đau.

Liệt Hỏa nhếch miệng cười nhấc Chu Quân lên, tựa như xách một con gà, đi ra ngoài.

Chỉ trong phút chốc, hai tay anh ta trống không đi về.

Trong phòng khách, những người khác như được trút hết giận, đi về phía Mạc Phàm.

- Tiểu Phàm, cuối cùng em cũng ra rồi, nếu em không ra, thật sự xảy ra chuyện lớn mất.

Lý Thi Vũ lo lắng nói.

- Yên tâm đi, chị họ, không có chuyện lớn gì đâu.

Mạc Phàm cười nhạt nói, không có một chút lo lắng.

Nếu là kiếp trước, Lâm gia dùng thủ đoạn như thế, quả thật bọn họ không có biện pháp, chỉ có thể đợi chết.

Nhưng hiện giờ thiên sơn vạn thủy đột kích, hắn chỉ cười.

- Đừng nháo, chị nói thật đó.

Lý Thi Vũ hơi tức giận nói.

Phải biết rằng trên cả Địa Cầu chỉ có vài người tài sản trên 100 triệu.

Những người này, người nào không phải tích lũy một khoảng thời gian.

Mạc gia không có nhiều thời gian như thế, chỉ có ba ngày.

Xung quanh bao gồm cả cha mẹ Mạc Phàm, cũng chau mày, không vì Mạc Phàm đến mà lông mày giãn ra.

- Mạc tiên sinh, chuyện mua công ty điền sản là sai sót của tôi, khiến Mạc gia tổn thất lớn như thế, mong Mạc tiên sinh trách phạt.

Lưu Nguyệt Như mặc trang phục công sở, lộ ra hết khí chất nữ tổng giám đốc tuyệt sắc, tự trách nói.

- Bà làm rất tốt, vì sao tôi phải trách phạt bà?

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Bất động sản là nghề kiếm được nhiều tiền trong tương lai, trên bảng Forbes, mười người Hoa Hạ thì có bảy tám người mở công ty điền sản.

Tỉnh Giang Nam giá nhà từ năm 2007 đến năm 2012 tăng gấp 10 lần, đến năm 2016 lại tăng gấp 3, mãi đến năm 2017 giá nhà vẫn tăng, tuy nhiên tốc độ giảm đi nhiều.

Hiện giờ không làm bất động sản, sau này chỉ có thể đưa tiền cho công ty bất động sản.

Không thể không nói, Lưu Nguyệt Như rất có mắt buôn bán.

Tuy nợ một khoản tiền lớn như thế, cũng không trách được Lưu Nguyệt Như.

Với địa vị của Lâm gia trên thương trường, rất khó không rơi vào bẫy của Lâm gia.

- Cái gì?

Lưu Nguyệt Như hơi ngẩn người, nhìn về phía Mạc Phàm với vẻ khó mà tin, mãi mà không nói nên lời.

- Đưa tôi xem những đất công ty thu mua.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Lưu Nguyệt Như vội vàng vào phòng ngủ lấy, Mạc Phàm nói vài câu với cha mẹ, đám chị họ.

Chỉ một lát sau, Lưu Nguyệt Như cầm mấy tấm bản đồ đi ra, đặt lên trên bàn.

- Công ty chủ chúng tôi mua muốn mua một ít đất ở phía đông Giang Nam, hiện giờ khu màu vàng đều là của công ty chúng ta, màu đỏ là của Lâm gia, màu lục là những nơi chưa được người ta khai phá, màu lam là của những công ty khác.

Lưu Nguyệt Như chỉ trên bản đồ giải thích.

Bà nhìn trúng những khu đất này, mới quyết định mạo hiểm mua công ty kia, nếu không sao bà có thể bí quá hóa liều?

Mạc Phàm nhìn lướt qua bản đồ, nhìn mấy khu vực màu vàng kia, lông mày lập tức nhíu lại, trước mắt hơi sáng lên.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 648


Mạc Phàm vừa nói những lời này, không ít người ở trong phòng khách nhíu mày.

Rõ ràng bọn họ bị Lâm gia ép không xuyên qua được, còn 3 ngày nữa là phải trả nợ 200 triệu, còn 10 ngày nữa là đến hạn một tháng Lâm gia định, Mạc Phàm lại nói Lâm gia sắp xong đời.

- Tiểu Phàm, con có biện pháp gì sao?

Cha Mạc Phàm cau mày, hỏi.

Mạc Phàm mỉm cười, cầm lấy bút vẽ mấy đường trên bản đồ, khoanh tròn vào mấy nơi.

Lần này mọi người lại càng nghi ngờ hơn, mấy đường này có thể đánh ngã Lâm gia, chính bọn họ cũng không tin.

Ở đây chỉ có Lưu Nguyệt Như là có bộ dạng đăm chiêu, vui mừng sợ hãi lập tức hiện lên trong mắt bà.

- Mạc tiên sinh, đây là bản đồ quy hoạch đường sắt ngầm ở tỉnh Giang Nam sao?

Lưu Nguyệt Như hỏi.

Bất động sản hưng suy liên quan rất lớn đến phương hướng khai phá của tỉnh Giang Nam.

Tỉnh Giang Nam quyết định khai phá nơi nào, chắc chắn bất động sản ở nơi đó sẽ tăng điên cuồng.

Ví dụ như năm 1990, tỉnh Giang Nam quyết định khai phá vùng mới giải phóng.

Lúc ấy rất nhiều thương nhân điền sản suy đoán tỉnh Giang Nam khai phá khu Giang Tây, cho nên tiêu phí giá cao mua đất khu Giang Tây, đợi nơi đó lên giá, cũng có một số thương nhân điền sản thu mua khu Giang Đông.

Cuối cùng được khai phá là khu Giang Đông, khu đất Giang Tây xuống dốc không phanh, không ít thương nhân điền sản mắc nợ không có năng lực trả, chỉ có thể nhảy lầu.

Trái lại một số gia tộc mua đất khu Giang Đông giàu hàng loạt, Lâm gia là một trong số đó.

Nếu Mạc Phàm vẽ bản đồ quy hoạch đường sắt ngầm, vậy thì chính là bản đồ quy hoạch tỉnh Giang Nam.

Dựa theo bản đồ quy hoạch này, những khu đất bọn họ mua đều dọc xung quanh tuyến đường sắt, một khi công bố bản đồ quy hoạch thành phố, trong một đêm giá sẽ tăng mạnh.

Mà khu đất lớn của Lâm gia sẽ lệch khỏi quỹ đạo khai phá rất nhiều, bồi thường tiền là chắc chắn.

- Không sai.

Mạc Phàm cười gật đầu.

Nếu hắn nhớ không nhầm, kiếp trước bản đồ đường ray xe lửa tỉnh Giang Nam là như vậy.

Những khu đất mà hắn khoanh tròn, đều là khu vực bán rất đắt ở tỉnh Giang Nam sau này.

Nếu lúc này mua hết những khu vực xung quanh đó, không lâu sau không biết sẽ bán được gấp bao nhiêu lần giá mua ban đầu.

Mạc Phàm vừa nói những lời này, gần như tất cả mọi người ở trong phòng khách hít vào một hơi khí lạnh.

Tuy tấm bản đồ này chỉ có vài nét, nhưng đại biểu cho cơ hội làm ăn không dưới 200 triệu.

Nếu nằm trong tay thế gia có thực lực, con số này có thể thêm một số nữa cũng không biết chừng.

- Mạc tiên sinh, bản đồ quy hoạch những nơi này phải bốn ngày sau mới có, sao cậu biết?

Lưu Nguyệt Như khiếp sợ hỏi.

Tỉnh Giang Nam đăng thông báo sắp khai phá khu phía đông, nhưng diện tích khu phía đông vô cùng rộng, từ phía đông Phổ Giang đến bờ biển Đông.

Nơi này rộng như thế, khai phá cụ thể chỗ nào còn chưa biết, phải đợi bốn ngày sau mới có kết quả.

- Sau này tôi sẽ nói chuyện này cho mọi người, bây giờ chuyện bà phải làm là mua tất cả khu đất đó.

Mạc Phàm thần bí nói.

Thân là một người trọng sinh đến, đừng nói là bản đồ quy hoạch tỉnh Giang Nam, ngay cả dãy số trúng thưởng sổ xố, cá cược bóng đá hắn cũng biết rõ.

Cho dù không nhớ nhiều, nhưng pháp thuật khiến hắn có thể nhớ lại nhiều lắm.

Chỉ cần là chuyện hắn lưu ý, đều có thể nhớ lại lần nữa.

Hiện giờ hắn đã có thực lực Tiên Thiên sơ kỳ, pháp thuật như vậy có thể sử dụng.

- Bây giờ chúng ta còn mua đất nữa sao?

Lưu Nguyệt Như có chút không dám tin tưởng lỗ tai mình.

Mạc Phàm vẽ ra một số khu vực, đều là nơi các thương nhân điền sản vứt đi không cần.

Nhưng nếu Mạc Phàm vẽ bản đồ quy hoạch chính xác, đợi kết quả quy hoạch khu đông có, chắc chắn mua sẽ đắt hơn nhiều.

Nhưng bọn họ nợ ngân hàng 200 triệu, tiếp tục đi mua đất, thứ nhất không có nhiều tiền như thế, thứ hai, loại chuyện này chỉ nghĩ thôi, bà cũng cảm thấy vô cùng điên cuồng.

- Không sai.

Mạc Phàm nói chắc chắn.

- Tiểu Phàm, làm như vậy có vấn đề gì không?

Cha Mạc Phàm lo lắng nói.

Dù sao bọn họ nợ nhiều tiền như thế, cổ phiếu công ty cũng giảm xuống liên tục, lại đi mua không khác họa vô đơn chí.

- Cha, không chỉ phải mua đất, còn thu mua cổ phiếu công ty về.

Mạc Phàm nheo mắt, cười nói.

Không phải Lâm gia muốn hạ Mạc gia, có ý đồ quật ngã Mạc gia sao?

Vậy thì cho cả Giang Nam nhìn thấy, Mạc gia quật khởi như thế nào, Lâm gia cự phách thương trường tỉnh Giang Nam ngã xuống thế nào.

- Nhưng nhiều tiền như thế lấy đâu ra?

Lưu Nguyệt Như hỏi.

Nếu bức vẽ của Mạc Phàm là thật, quả thật là cơ hội hiếm có.

Nhưng hiện giờ ngay cả tiền đi vay cũng không có, lấy đâu ra tiền đi mua đất và mua cổ phiếu, những chuyện này cần một số tiền lớn.

Khóe miệng Mạc Phàm hơi nhếch lên, cười khẽ.

- Lâm gia.

Không phải Lâm gia muốn chơi sao, nếu muốn chơi, đương nhiên phải chơi lớn rồi.

- Lâm gia?

Vẻ mặt mọi người trong phòng khách sửng sốt, nhìn về phía Mạc Phàm với vẻ khó tin.

Mạc gia đã tiến vào bẫy của Lâm gia, vậy mà Mạc Phàm còn dám vay tiền Lâm gia, chuyện này không khác gì uống rượu độc giải khát.

Tuy mọi người hay nói không ai hiểu con bằng cha, nhưng ánh mắt cha Mạc Phàm nhìn về phía Mạc Phàm tràn đầy vẻ khó hiểu, sau đó lập tức hóa thành vui mừng.

Mạc Phàm thật sự hơn ông rất nhiều, có một người con trai can đảm như thế là đủ rồi.

- Lưu tổng, bà dựa theo lời Tiểu Phàm nói mà làm đi.

Cha Mạc Phàm cười nói.

Mạc gia bọn họ bị Lâm gia chèn ép như thế, có qua có lại mới toại lòng nhau, xem Lâm gia Giang Nam có dám cho Mạc gia vay khoản tiền này không.

- Được.

Lưu Nguyệt Như do dự, gật đầu, trong đôi mắt lại tràn đầy vẻ lo lắng.

Sao bà không biết đó là cơ hội phản kích Lâm gia, nhưng như vậy cũng hoàn toàn đi lên một con đường không có lối về.

Thắng Mạc gia sẽ đi lên từ đất bằng, thua sẽ rơi xuống vạn trượng.

- 200 triệu vay lúc trước làm sao bây giờ?

Lưu Nguyệt Như hỏi một câu.

Tuy Mạc Phàm bảo Liệt Hoa ném Chu Quân ra ngoài, nhưng 200 triệu cho vay còn ba ngày phải trả.

Nếu trả muộn số tiền này, Lâm gia có thể thuận lợi đạt được những khu đất mà bọn họ mua, những khu đó đúng 200 triệu.

- Chuyện này bà cứ giao cho tôi đi.

Mạc Phàm đã có dự tính trước.

Bác sĩ vốn là công việc kiếm ra tiền, ở Tu Chân giới số tài phú mà hắn tích lũy được ngay cả cao thủ Đại Thừa cũng phải đỏ mắt, ngoại trừ cơ duyên xảo hợp ra, còn kiếm được thông qua y thuật của hắn.

200 triệu làm khó được y tiên bất tử hắn sao?

- Mạc tiên sinh, đó là 200 triệu, cậu thật sự không có vấn đề gì chứ?

Lưu Nguyệt Như nhíu mày hỏi.

Bà biết Mạc Phàm có bản lĩnh, nhưng kiếm 200 triệu trong vòng 3 ngày, chuyện này căn bản không có khả năng.

Bà có chút ái muội với Mạc Phàm, lúc này cũng cảm thấy Mạc Phàm hơi tự đại, dù sao đối phương là Lâm gia.

Khóe miệng Mạc Phàm nhếch lên, trên mặt không có một chút gợn sóng.

200 triệu mà thôi, ở trong mắt người khác tuyệt đối không có khả năng, ở chỗ hắn không đáng kể chút nào.

Ba ngày sau, hắn sẽ khiến Lâm gia biết ai là trời, ai là đất, ai mới là người thiên sinh vạn thế cũng không thể trêu chọc.

- Bà cứ làm việc dựa theo lời tôi nói là được, không cần nghĩ những chuyện khác.

Trong mắt Mạc Phàm lóe sáng sắc bén, thản nhiên nói.

Lưu Nguyệt Như thấy Mạc Phàm tự tin như vậy, cũng không nói gì nữa.

Ở thành phố Đông Hải, Tần gia giận dữ, cả Đông Hải trông gà hóa cuốc, cuối cùng kết thúc bằng chuyện Tần gia xin lỗi,chỉ mong ở Giang Nam cũng có thể tránh thoát một kiếp.- Được.

Lưu Nguyệt Như gật đầu.

Mạc Phàm để Ác Linh Vương ở biệt thự, nói chuyện vài câu với người nhà, liền dẫn Mộc Phong Nhạc rời đi.

Phong ba lan tràn cả tỉnh Giang Nam.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 649


Trong một tòa nhà cao chọc trời ở tỉnh Giang Nam, Lâm Thiên Phong đứng trước cửa sổ, khóe miệng nhếch lên nụ cười như có như không, thất thần nhìn ngựa xe như nước áo quần như nêm dưới nhà cao tầng, giống như quốc vương nhìn đế quốc của mình.

Lúc này.

“Cốc cốc…” Tiếng gõ cửa vang lên.

- Vào đi.

Lâm Thiên Phong không quay đầu lại nói.

Ông ta vừa nói xong, một thư ký mỹ nữ mặc trang phục công sở màu trắng, tóc uốn quăn, đeo kính đẩy cửa vào.

- Có chuyện gì?

Lâm Thiên Phong hỏi.

Lúc này là thời gian nghỉ ngơi của ông ta, bình thường không bị quấy rầy.

- Lâm tổng, Mạc Phàm đã ra khỏi trang viên, còn đả thương quản lý Chu ở biệt thự Hoàng Đình.

Thư ký mỹ nữ đi đến phía sau Lâm Thiên Phong không xa, nói.

- Cuối cùng cũng ra rồi, cậu ta có động tác khác không?

Lâm Thiên Phong nhướn mày nói, bộ dạng giống như đợi đã lâu.

- Có, Mạc Phàm bảo Lưu Nguyệt Như vay 20 triệu ở ngân hàng Lâm gia chúng ta, rồi quay về trang viên Viên gia.

Thư ký mỹ nữ nói thẳng.

- Cái gì?

Lâm Thiên Phong nhíu mày, lúc này mới xoay người lại, nhìn về phía thư ký mỹ nữ.

- Tôi không nghe lầm đấy chứ?

Ông ta dùng chút kế, khiến tài sản Mạc gia ngâm nước gấp 10 lần, còn khiến Mạc Phàm nợ Lâm gia ông ta 200 triệu.

Mạc đại sư Đông Hải này không chỉ không nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề, trái lại tiếp tục vay ngân hàng Lâm gia bọn họ.

- Lâm tổng không nghe nhầm, quả thật Mạc gia đã vay ngắn hạn 20 triệu ở ngân hàng Lâm gia chúng ta.

Thư ký mỹ nữ lặp lại.

- Hô hô, thú vị thật?

Lâm Thiên Phong nhếch miệng cười.

Mấy ngày nay, ông ta nghĩ rất nhiều khả năng Mạc gia muốn xoay người, nhưng không ngờ Mạc gia sẽ tiếp tục tìm Lâm gia vay tiền.

- Lâm tổng, Mạc gia làm như vậy rốt cuộc muốn làm gì?

Thư ký mỹ nữ cảm thấy khó hiểu nói.

Theo ý cô, Mạc gia tiếp tục vay tiền Lâm gia, không khác gì muốn chết.

- Bọn họ có hai lựa chọn, nâng giá cổ phiếu công ty bọn họ thu mua lên, thứ hai sao, mua khu đất khai phá ở phía đông, còn bốn ngày nữa sẽ công bố bản đồ quy hoạch khu khai phá phía đông, nếu có thể may mắn thu mua khu đất trong quy hoạch, còn có cơ hội nhỏ xoay người.

Lâm Thiên Phong lạnh nhạt nói.

Thân là gia tộc Lâm gia, tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị, nếu không nhìn thấu mưu tính, vị trí này của ông ta phải đổi người rồi.

- Nói như vậy, chúng ta không thể cho bọn họ mượn khoản tiền này rồi.

Thư ký mỹ nữ nhíu mày nói.

- Mượn, vì sao không cho mượn.

Lâm Thiên Phong cười nói.

Lâm gia bọn họ đã có thực lực mở ngân hàng, không sợ người ta vay tiền.

Trái lại không ai mượn tiền ngân hàng, bọn họ mới lo lắng.

- Như vậy không hay lắm đâu, nhỡ đâu bọn họ xoay người được thì sao?

Thư ký mỹ nữ cảm thấy mơ hồ.

- Xoay người sao? Cho dù bọn họ dùng 20 triệu đầu tư cổ phiếu, có Lâm gia chúng ta đứng đây, không có người dám mua cổ phiếu nhà bọn họ, chuyện thứ nhất không có khả năng, tuy bản đồ quy hoạch khai phá khu phía đông còn chưa có, nhưng không tính là bí mật gì với Lâm gia chúng ta, chỉ cần không thay đổi chính sách, khu đất hot nhất hiện nay đã nằm trong tay Lâm gia chúng ta, thứ hai cũng không được, bọn họ lấy đâu ra cơ hội?

Lâm Thiên Phong cười khinh thường nói.

Ông ta không biết Mạc gia lấy đâu ra dũng cảm tiếp tục vay tiền Lâm gia bọn họ, nhưng mặc kệ Mạc gia đang làm gì, kết quả cuối cùng vẫn như một.

Bọn họ cho Mạc gia 10 đồng, đến tay Mạc gia sẽ nhanh chóng biến thành 1 đồng, sau đó 10 đồng sẽ thành 5 xu rơi vào tay bọn họ.

Tuy chỉ dạo qua một vòng, nhưng bọn họ buôn bán lời gấp 20 lần.

100 triệu cũng vậy, mượn càng nhiều bọn họ kiếm càng nhiều.

- Lâm tổng anh minh, tôi lập tức bảo người ta xét duyệt đơn của Mạc gia.

Thư ký mỹ nữ nịnh nọt nói.

- Nói cho người bên ngân hàng chúng ta, làm thủ tục cho Mạc gia nhanh chút, càng nhanh càng tốt, càng nhiều càng tốt.

Lâm Thiên Phong nắm chắc thắng lợi trong tay cười nói.

- Dạ, tôi lập tức đi làm.

Thư ký mỹ nữ vội vàng đi ra ngoài.

Lâm Thiên Phong cười lạnh lùng, dời mắt nhìn ngoài cửa sổ.

- Hơn 200 triệu, Mạc đại sư, tôi xem cậu làm sao bây giờ.

… Tr

ong động thiên Viên gia.

Sau khi Mạc Phàm rời khỏi biệt thự, lấy ngọc bội Thanh Long ra nói mấy câu, liền quay về nơi này.

Mộc Phong Nhạc hô hấp ở trong động thiên cảm thấy vô cùng sảng khoái, nhìn bốn phía như tiên cảnh bên trong, vẻ mặt còn khoa trương hơn bà ngoại Lưu vào nhà quan viên, hoàn toàn không thể tin vào hai mắt mình.

Nhìn động thiên từ bên ngoài, hẳn là hai núi nối với nhau, hai mặt khác là nước, mặt trên là thác nước.

Nhưng từ nơi này nhìn bên ngoài, đỉnh đầu là bầu trời, bốn phía núi vây quanh, ở một mặt khác cũng hoàn toàn khác với anh ta nghĩ.

- Mạc tiên sinh, nơi này là?

Rất lâu sau, Mộc Phong Nhạc mới khiếp sợ hỏi.

- Nơi Lâm gia bố trí ván cờ 10 năm cũng muốn chiếm được.

Mạc Phàm đi đến vườn trồng dược liệu, nói.

Mắt Mộc Phong Nhạc mở to, trong mắt đều là khó mà tin.

- Chẳng lẽ đây là động thiên phúc địa trong truyền thuyết sao?

Anh ta thích xem một số kỳ văn chí dị, bên trên có ghi động phủ tiên nhân đều ở trong sơn xuyên, nhìn chỉ như một sơn động, đẩy cửa đá đi vào, lại là cung điện của tiên nhân.

Lâm gia bố trí ván cờ 10 năm, chắc chắn là nhìn trúng nơi này, mà không phải trang viên bên ngoài.

- Xem như là vậy.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Động thiên này xây dựa vào núi, có thể có khoảng trời riêng, là nhờ Hộ Sơn Đại Trận và Chướng Nhãn Pháp, miễn cưỡng được xưng là động thiên phúc địa.

- Tôi nghe nói nơi này không sạch sẽ, người vào nơi này ở không phải gặp chuyện không may, thì bị bệnh nặng, Viên gia tìm rất nhiều đại sư phong thủy cũng không giải quyết được.

Mộc Phong Nhạc nhíu mày hỏi.

Anh ta là người Giang Nam, tất nhiên biết chuyện trang viên Viên gia.

Bởi vì chuyện này, khi anh ta tìm người trang trí trang viên tốn rất nhiều sức lực.

- Lúc trước là như thế, bây giờ anh có cảm nhận được khác thường không?

Mạc Phàm cúi người hái mấy quả thịt trong như quả vải, nói.

Quy Long Trận trong trang viên đã bị hắn hủy, người ở trong trang viên thân thể càng khỏe mạnh.

- Chuyện này thì không có, nhưng chúng ta tới nơi này làm gì vậy?

Mộc Phong Nhạc tò mò nói.

Không phải bọn họ phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề 200 triệu sao, trong động thiên phúc địa này có 200 triệu à?

- 200 triệu ở đây.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Nếu hắn không có được động thiên này và dược liệu trong động thiên, muốn đạt được 200 triệu trong vòng ba ngày, có vẻ hơi phiền phức.

Dù sao cho dù hắn là y tiên bất tử, nếu không có dược liệu, tựa như người phụ nữ khéo đến mấy cũng không thể thổi cơm khi không có gạo, hắn cũng không có biện pháp, chỉ dựa vào pháp thuật không thể luyện chế ra linh dược vô giá.Nhưng nơi này có trăm mẫu dược liệu, có khó gì?

Vẻ mặt Mộc Phong Nhạc sửng sốt, bán cả động thiên đi cũng không được 200 triệu.

Dù sao cũng là 200 triệu, không phải 20 triệu, cũng không phải 2 triệu, một số tiểu quốc cũng không có nhiều tiền như thế.

Trong động thiên này có 200 triệu, sao anh ta có thể tin được.

- 200 triệu ở đâu?

Mạc Phàm không giải thích thêm, đi trong vườn một lát lại dừng, dược liệu hình thái khác nhau được hắn hái xuống.

Không lâu sau, hắn ra khỏi vườn dược liệu.

Hắn giơ một tay lên, một bàn đá chui từ đất ra.

Hắn chia dược liệu ra làm ba phần, để trên bàn đá, lại lấy một phần dược liệu từ trong nhẫn ra, bỏ vào trong ba đống kia.

- Đây là 200 triệu.

Mạc Phàm nói với Mộc Phong Nhạc.

- Cái này sao?
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 650


Mộc Phong Nhạc chớp chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt.

Mộc gia bọn họ là trùm phương diện chữa bệnh, anh ta từng thu thập không ít dược liệu lâu năm, cho nên tương đối hiểu biết về dược liệu.

Cho dù là linh dược trăm năm, có thể bán được mấy ngàn vạn đã không tệ rồi, linh dược ngàn năm trong truyền thuyết mới có khả năng bán được trên triệu.

Nhưng Hoa Hạ chỉ có 5000 năm văn minh, có thể có bao nhiêu linh dược ngàn năm, cho dù có cũng ở trong tay thế gia lâu năm, trong gia tộc anh ta biết cũng chỉ có hai ba gia tộc mới có linh dược ngàn năm.

Những dược liệu này của Mạc Phàm, tuy tỉ lệ nhìn không tệ, có một số đã rất khó tìm, nhưng tối đa là trăm năm, cộng vào cũng chưa đến 2 triệu.

- Mấy thứ này đáng trăm triệu sao?

Mộc Phong Nhạc cẩn thận hỏi.

Mạc Phàm cười khẽ, không để ý đến Mộc Phong Nhạc.

Tất nhiên dược liệu thuần túy không đáng tiền, nhưng luyện chế thành thuốc thì khác rồi.

Vẻ mặt hắn nghiêm túc, lộ ra vẻ nghiêm trọng, vận khởi linh khí, hai tay vũ động, một đám pháp ấn màu vàng vô cùng lộn xộn đánh vào không trung.

Pháp ấn bay vào không trung, không ngừng lượn vòng trong không trung, hình thành một thứ như cái lô.

Hơn hai tiếng sau, một pháp ấn cuối cùng bay vào không trung, lúc này Mạc Phàm mới dừng lại.

Kim mang trong mắt hắn tỏa ra mạnh hơn, như hai mặt trời chiếu lên pháp ấn.

- Ngưng!

Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, kim mang trong mắt hắn nhập vào trong pháp ấn.

Tiếng kim khí chạm vào nhau vang lên, pháp ấn hình thành một lò đan cỡ đầu người.

Lò đan này màu vàng thẫm, có tổng cộng ba tầng, cả mặt ngoài đều là đường vân như hỏa như vân.

Bếp lò này vừa thành, Mạc Phàm thở hắt ra.

Đây là Hư Không Chi Lô, phương pháp bất truyền của Thần Nông Tông, cũng là dấu hiệu của Thần Nông Tông, mỗi đệ tử của Thần Nông Tông đều có một cái, cảnh giới Tiên Thiên mới có thể lấy căn nguyên cô đọng.

Hư Không Chi Lô không những có thể luyện đan, chế thuốc, theo tu vi người nắm giữ tăng trưởng, cấp bậc của Hư Không Chi Lô cũng tăng lên.

Trừ chuyện đó ra, Hư Không Chi Lô cũng là pháp bảo có tính công kích và phòng thân.

Chỉ cần bị nhốt vào trong Hư Không Chi Lô, vậy đợi bị luyện hóa đi.

Hắn từng thấy sư phụ hắn dùng Hư Không Chi Lô nhốt một cao thủ Đại Thừa của Ngạo Nhật Sơn Tông, luyện hóa cao thủ nổi tiếng trên Tiên Bảng này thành nhân đan, uy lực không thể khinh thường.

Hắn đánh pháp ấn vào trong Hư Không Chi Lô, Hư Không Chi Lô từ một thành ba.

- Đốt!

Ý niệm của hắn vừa động, Lưỡng Muội Chân Hỏa màu vàng đột nhiên xuất hiện trên tay hắn, bay về phía ba lò đan.

Ngọn lửa đốt Hư Không Chi Lô hơn một phút, nắp lô “rầm” một tiếng mở ra.

Ý niệm của hắn vừa động, dùng linh khí nâng ba đống dược vật được tách ra lên, bay về phía ba lò đan riêng biệt.

Chưa tới một tiếng, trong ba lò đan tràn ra ba mùi khác biệt, từng đạo ngũ sắc bao phủ xung quanh lò đan, vô cùng rực rỡ.

- Thành!

Một pháp ấn của Mạc Phàm đánh vào trong ba Hư Không Chi Lô, ba đạo linh tuyền bay từ trong suối phun ra, rơi vào trong lò đan.

Lò đan chấn động, chậm rãi rơi xuống bệ đá, khói chậm rãi nhập vào trong lò đan.

Đợi tất cả khói đều vào trong lò đan, Mạc Phàm lấy một số hộp ngọc, bình ngọc chuẩn bị từ trước ra.

Thứ trong Hư Không Chi Lô được cho vào các hộp ngọc bình ngọc, khoảng chừng hơn 30 loại.

Một loại là thuốc viên màu vàng có đường vân đỏ như máu.

Một loại khác thì sền sệt màu trắng ngà, giống như pho mát, nhưng tỏa ra mùi thơm khác.

Còn có loại nước trong suốt, nhưng giống như mang theo ánh sáng ngũ sắc.

- Những thứ này có giá trị 200 triệu.

Mạc Phàm chỉ đồ trên bàn đá, nói.

- Mạc tiên sinh, đây là luyện đan sao?

Mộc Phong Nhạc ngơ ngẩn nói.

Anh ta từng đến xưởng dược, thấy quá trình chế tạo ra viên thuốc, đâu có giống như Mạc Phàm.

Mạc Phàm chế thuốc như vậy, giống tiên nhân luyện đan trên TV.

- Ừ.

Mạc Phàm gật đầu.

- Những thứ này là thuốc gì vậy?

Mộc Phong Nhạc nuốt nước bọt, hỏi.

Dược liệu không đáng giá, nhưng tiên đan trong truyền thuyết thì khác, ví dụ như tiên đan tại tạo xương thịt người, mỗi viên đều có thể bán với giá trên trời.

- Viên thuốc kia tên là Thiên Thọ Đan, ăn mỗi viên, nếu không có gì bất ngờ xảy ra sẽ tăng 10 năm tuổi thọ, còn có thể tăng cường thể chất người phục dùng, khiến người đó trẻ như thanh niên, người bình thường có thể phục dùng 3 viên, nhiều hơn không có tác dụng.

Mạc Phàm chỉ viên thuốc màu vàng nói.

- 10 năm tuổi thọ?

Vẻ mặt Mộc Phong Nhạc khiếp sợ, như bị sét đánh.

Mấy năm nay loại thuốc hot nhất, ngoại trừ chữa trị các bệnh nan y, đó là thuốc khiến người ta gia tăng tuổi thọ.

Có không biết bao nhiêu bác sĩ vùi đầu nghiên cứu hai loại thuốc này, cho đến tận bây giờ, vẫn chưa tìm được một trong hai loại đó.

Mạc Phàm vốn có thể chữa trị ung thư, vậy mà còn luyện được thuốc gia tăng tuổi thọ.

Tuy một viên chỉ có thể kéo dài 10 năm, nhưng phục dùng 3 viên, 30 năm đã là đột phá rất lớn rồi.

Phải biết rằng ở trước mặt năm tháng, người bình thường muốn sống lâu một giây đều là xa xỉ, càng không nói đến 30 năm.

Nếu loại đan dược này đúng như lời Mạc Phàm nói, những đại thế gia còn một hơi biết chắc chắn táng gia bại sản cũng phải mua được, dù sao ai chẳng muốn sống thêm vài năm.

- Mạc tiên sinh, đan dược này thật sự có thể tăng 10 năm tuổi thọ sao?

Mộc Phong Nhạc khó mà tin hỏi.

Khi nói chuyện, giọng nói của anh ta hơi run rẩy.

Tăng tuổi thọ, thật sự quá rung động rồi.

- Anh có thể đi hỏi Tần lão gia tử và Lạc lão gia tử, nếu anh còn không tin, có thể tìm động vật sắp chết già, thử một lần thì biết.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Đan dược tăng tuổi thọ mà thôi, lúc trước hắn luyện chế được Thọ Dương Đan, Thiên Thọ Đan này là bản nâng cấp mà thôi, căn bản không có gì đáng nói với hắn.

- Hóa ra hai vị lão gia tử dùng loại thuốc này.

Mộc Phong Nhạc hiểu ra, thổn thức không thôi.

Lúc trước khi anh ta đến Mạc gia thăm hỏi, Tần lão gia tử và Lạc lão gia tử đều có ở đó, lúc ấy anh ta vô cùng nghi hoặc, hình như hai vị lão gia trẻ tuổi hơn rất nhiều.

Bởi vì địa vị của anh ta hơi thấp, không dám đi hỏi, xem ra là vì phục dùng loại thuốc này.

- Tôi lập tức đi tìm gia tộc trong nhà có lão nhân ở tỉnh khác.

Mộc Phong Nhạc kích động nói.

Nếu loại thuốc này thật sự tăng tuổi thọ, lần này chắc chắn kiếm được 200 triệu rồi.

Anh ta biết không ít gia tộc đang cần loại thuốc này, cho dù có tòa đại sơn Lâm gia ở đây, những gia tộc ở tỉnh khác đều là đại lão một phương ở tỉnh mình, sẽ sợ uy phong của Lâm gia sao?

Trái lại là những gia tộc ở Giang Nam đứng về phía Lâm gia, chuẩn bị đau lòng đi.

- Không cần nóng vội, anh cầm lấy thứ này đi.

Mạc Phàm chỉ thứ như một loại cao.- Đây là thứ gì vậy, cũng ăn được sao?

Mộc Phong Nhạc thấy mình hơi thất lễ, bình phục tâm tình hỏi.

- Khuynh Thành cao trú dung, bôi lên mặt có thể khiến dung nhan không đổi 10 năm, hòa tan ở trong nước có thể khiến da thịt như thiếu nữ, số lần sử dụng không giới hạn, chỉ cần sử dụng, sẽ có dung nhan không già.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói, giống như những thứ này không đáng là gì ở trong mắt hắn.

Thứ này kém hơn Trú Dung Đan hắn luyện chế cho người nhà một chút, dù sao Chu Nhan Quả không dễ tìm như vậy, nhưng vẫn có thể sử dụng.

- Cái gì?

Hai mắt Mộc Phong Nhạc lại mở to, trên mặt đều là khó mà tin.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 651


Rất lâu sau, lúc này Mộc Phong Nhạc mới phản ứng kịp.

Trường sinh, bất lão là chuyện vô số Hoàng Đế theo đuổi, Mạc Phàm luyện ra Thiên Thọ Đan đã khiến không ít người điên cuồng.

Một khi Khuynh Thành này sản xuất, sẽ khiến toàn bộ thế giới điên cuồng, dung nhan không già là thứ phụ nữ rất muốn, nhưng vĩnh viễn đừng nghĩ tới.

Cho dù là đàn ông cũng hi vọng mình vĩnh viễn trẻ tuổi, tuy có lẽ chỉ là bề ngoài.

Hiện giờ trên thị trường có vô số đồ trang điểm được xưng là trú dung, kéo dài thời gian lão hóa, nếu không phải dùng liên tục một thời gian có tác dụng phụ, thì là giả.

Mạc Phàm có thể luyện chế đan dược gia tăng tuổi thọ, chắc chắn thứ này cũng là thật.

Dung nhan bất lão, chính anh ta cũng kích động không thôi, như đánh tiết gà lại ăn Viagra [Loại thuốc chữa liệt dương ở nam giới].

Mạc Phàm mới nói mấy câu, tuyệt đối là tin tức tốt nhất anh ta nghe được trong tháng này.

Thuốc trường sinh, bất lão, hiện giờ anh ta có hai thứ này rồi.

- Mạc tiên sinh, tôi có thể mua mấy phần thuốc này không?

Mộc Phong Nhạc cố nén kích động nói.

Tô Nhã Hân thường xuyên phát sầu vì làn da, nếu đưa thứ này cho cô, cô nhất định sẽ vô cùng vui vẻ.

- Hai người không cần Khuynh Thành, cho hai người thứ này, mỗi người một viên, sau này sẽ không biến già, coi như quà tân hôn tôi tặng hai người sau này.

Ngón tay Mạc Phàm sáng lên, một bình ngọc xuất hiện trong tay hắn, hắn ném một cái, bình ngọc đến tay Mộc Phong Nhạc.

Trú Nhan Đan lần trước còn mấy viên, nếu Mộc Phong Nhạc muốn, cho anh ta vậy.

Loại đan dược này chỉ cần tìm được Chu Nhan Quả, thì là chuyện tiện tay đối với hắn.

- Cảm ơn Mạc tiên sinh.

Mộc Phong Nhạc sửng sốt, vội vàng nhận lấy bình ngọc kia, như nhận được chí bảo.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, khẽ lên tiếng.

- Chuyện lan truyền Khuynh Thành anh bảo Tô Nhã Hân làm đi.

Tô Nhã Hân là người mẫu thế giới, quen biết không ít danh viện và người mẫu thế giới, lời của cô càng có sức thuyết phục hơn, truyện lan truyền đơn giản hơn nhiều.

- Dạ.

Mộc Phong Nhạc gật đầu, cung kính nói.

- Mạc tiên sinh, loại thứ ba là gì thế?

Mộc Phong Nhạc nhìn chằm chằm bình nước khoáng cuối cùng có ngũ sắc, hỏi.

Hai loại trước, một loại gia tăng tuổi thọ, một loại trú dung, chắc chắn loại thứ ba cũng không kém.

- Thiên Thọ Đan và Khuynh Thành do anh mở rộng, thứ này tự tôi làm.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Nếu muốn chơi, vậy thì chơi lớn một chút, Thiên Thọ Đan và Khuynh Thành chỉ người bình thường mới có thể sử dụng, thứ này…

Mộc Phong Nhạc thấy Mạc Phàm không nói gì, anh ta cũng không hỏi nhiều.

- Hai thứ này định giá bao nhiêu?

- Một triệu.

Mạc Phàm không do dự nói, giống như 1 triệu là 1 đồng.

“A!” Mộc Phong Nhạc hít vào một hơi khí lạnh.

Một viên thuốc, một lọ thuốc mỡ là một triệu, đa số mọi người không tiếp nhận được.

Nhưng hai loại thuốc này có giá trị hơn nhiều, dù sao có thể trường sinh, bất lão, cho dù định giá 10 triệu cũng có người nguyện ý bỏ tiền tranh mua thứ này.

- Vậy thì 1 triệu.

Mộc Phong Nhạc vô cùng hứng thú nói.

Có mấy thứ này, 200 triệu đáng là gì?

- Khi nào bắt đầu bán mấy thứ này, để tôi trang trí nơi bán?

Trong mắt Mộc Phong Nhạc lóe sáng tinh quang.

- Tối ngày thứ ba, phòng đấu giá Lan Quý Phi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Không phải Lâm gia chèn ép cả Lan Quý Phi sao, vậy thì khiến Lan Quý Phi trở thành nơi tụ tập nhiều nhân vật nổi tiếng nhất năm nay.

- Ở Lan Quý Phi sao?

- Có vấn đề gì à?

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Mộc Phong Nhạc một cái, hỏi.

- Không có, tôi nhất định sẽ trang trí nơi bán đấu giá thật cẩn thận.

Mộc Phong Nhạc vội vàng nói.

Lan Quý Phi có chút danh tiếng trong giới giải trí và Giang Nam, ở thủ đô chắc chắn sẽ có người hỏi Lan Quý Phi là nơi nào, là cái thá gì.

Nếu Thiên Thọ Đan và Khuynh Thành bán đấu giá ở Lan Quý Phi, chắc chắn danh tiếng của Lan Quý Phi sẽ tăng mạnh.

Đây tuyệt đối là cơ hội tốt đối với Lan Quý Phi.

- Ra cửa nhớ mang vệ sĩ mà tôi đưa cho anh.

Mạc Phàm dặn dò.

Nếu hai thứ này truyền ra, chắc chắn Lâm gia sẽ không ngồi yên, trái lại sẽ ra tay.

- Mạc tiên sinh yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này.

Mộc Phong Nhạc thề son sắt nói.

Anh ta phụ trách không ít việc mở rộng tân dược của Mộc gia, rất rõ nặng nhẹ bên trong, hắc bạch, tất nhiên anh ta cũng có biện pháp ứng phó.

- Ừm, anh đi đi.

Mạc Phàm vung tay lên, cửa đá động thiên mở ra.

Mộc Phong Nhạc cầm lấy Thiên Thọ Đan và Khuynh Thành trên bàn đá, rời đi thông qua cửa đá.

Mộc Phong Nhạc vừa đi, Mạc Phàm nhìn thoáng qua chất lỏng trong suốt còn lại trên bàn, khóe miệng nhếch lên.

- Vào đi.

Hắn vừa mới nói xong.

“Xoèn xoẹt!” Sáu bóng dáng từ cửa đá tiến vào trong động thiên, đúng là đám Long Nhược Tuyết của tiểu đội Thanh Long.

Khi hắn từ biệt thự trở về, liền dùng ngọc bội Thanh Long triệu tập tiểu đội Thanh Long đến đây.

- Linh khí thật kinh người, đó là linh tuyền sao?

Long Nhược Tuyết nhìn nước suối trong hồ, mắt mở to, che miệng nói.

Mấy người khác cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.

Cứ điểm Long Tổ bọn họ ở Danh Lưu Hào Đình được xây trên khí mạch tỉnh Giang Nam, linh khí đã vô cùng dồi dào, nhưng so với động thiên này, còn kém rất xa.

Hơn nữa nơi này còn có linh tuyền, linh khí trên Địa Cầu khô kiệt, phần lớn linh tuyền đều khô cạn, Long Tổ bọn họ chỉ có nơi đặt tổng bộ mới có linh tuyền.

Mạc Phàm vừa đến Giang Nam, vậy mà đạt được động thiên có linh tuyền, ánh mắt đám người nhìn về phía Mạc Phàm tràn đầy hâm mộ.

Có linh tuyền này, vốn cần 10 năm để tăng một cảnh giới thì chỉ còn 3 năm.

- Không sai.

Mạc Phàm gật đầu.

- Đội trưởng, cậu gọi chúng tôi tới đây, có nhiệm vụ gì sao?

Thỏ Tử dịu dàng nói.

Bình thường Thỏ Tử không nói nhiều lắm, tiếp xúc với Mạc Phàm vài lần, trái lại nói nhiều hơn trước một chút.

- Không có nhiệm vụ, chỉ muốn mời mọi người giúp một chuyện, bảo vệ người nhà của tôi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Lâm gia đã khai chiến với Mạc gia, ra tay chỉ là chuyện sớm hay muộn.Hắn tuyệt không cho phép người bên cạnh hắn xảy ra chuyện, nếu chỉ dựa vào hắn và thuộc hạ của hắn, không đủ.

Nếu thêm tiểu đội Thanh Long, có thể an toàn hơn nhiều.

- Giúp đỡ, chuyện này thì được, nhưng mà…

Đám Long Nhược Tuyết nhíu mày.

Khi bọn họ không có nhiệm vụ, phong ấn Cửu Long sẽ phong ấn lượng lớn thực lực của bọn họ lại.

Cho dù bọn họ muốn giúp đỡ, cũng không có biện pháp.

- Chuyện này thì mọi người yên tâm, chỉ cần mọi người đồng ý, phong ấn Cửu Long sẽ không khởi động.

Mạc Phàm giải thích.

Điều kiện để hắn gia nhập Long Tổ là Long Tổ phải bảo vệ người nhà hắn, hắn đã nói chuyện này với Giang Thành thông qua ngọc bội Thanh Long rồi, Giang Thành đã đồng ý.

- Tôi không có ý kiến.

Long Nhược Tuyết nói.

Những người khác cũng gật đầu, lần trước ở giáo đường, toàn bộ dựa vào Mạc Phàm bọn họ mới bình yên quay về, tất cả bọn họ nợ Mạc Phàm một mạng.

Chỉ bảo vệ người nhà cậu ta mà thôi, tất nhiên không có vấn đề gì.

- Nếu như vậy, đây coi như là thù lao của tôi đi.

Mạc Phàm cười khẽ, tay vung lên.

Trong 10 bình chất lỏng trong suốt, sáu bình bay về phía đám Long Nhược Tuyết.

Mấy người này giúp bọn họ, tất nhiên hắn sẽ không để bọn họ về tay không.

- Đây là thứ gì thế, đội trưởng?

Long Nhược Tuyết cầm cái bình, tò mò hỏi.

Trong chất lỏng này có linh khí kinh người, nồng đậm hơn nước thuốc cô từng thấy nhiều, chắc chắn là bảo bối.

- Đợi mọi người hoàn thành nhiệm vụ của tôi, sẽ biết, tuyệt đối sẽ khiến mọi người khiếp sợ.

Mạc Phàm tự tin nói.

Y tiên bất tử hắn ra tay, có thể là đồ bỏ đi sao?

Hắn phân nhiệm vụ cho sáu người, tiễn sáu người vẻ mặt mờ mịt ra ngoài.

Sáu người rời đi, hắn cất bốn bình nước thuốc đi, đi ra ngoài động thiên.

- Còn thiếu một bước cuối cùng này nữa.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back