Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90
Chương 355



Ngày đê đập sụp đổ, tất cả mọi người đồng thời rơi vào ngủ say, bao gồm người gõ mỏ, không ai sống sót.

Tiêu Trường Các dựng mấy chục mộ chôn quần áo trên ngọn núi bên hồ, khắc tên cho mỗi ngôi mộ. Dựng mộ chôn quần áo xong Tiêu Trường Các ngơ ngẩn đi lang thang, không ăn không uống, biến mình thành một tên ăn mày chật vật.

Mãi khi nghe từ miệng người chạy nạn trong một sạp trà nói về truyền thuyết nữ quỷ trong hồ.

Tiêu Trường Các lảo đảo chạy về hồ lớn kia, chờ mãi đến giờ tý, rốt cuộc đợi đến quỷ hồn của Lâm Tuế Hàn chậm rãi ra khỏi hồ.

Biết tin tất cả người thân uổng mạng, kẻ thù cũng đều hủy diệt, ánh mắt của Tiêu Trường Các dần tắt tia sáng, lạnh giống như một mảnh băng tuyết.

Lúc được Thiên Hành tông chọn, Tiêu Trường Các vốn không muốn đi, là cha mẹ thuyết phục anh. Lúc ấy bốn phía chiến tranh, bao gồm đất nước mà bọn họ ở, người nhà họ Tiêu muốn anh lên núi học nghệ, sau khi học thành công thì đi về làm lình, diệt địch bên ngoài, bảo vệ đất nước.

Nhưng những điều này đã vô nghĩa.

Thời này yêu quỷ nhiều hơn con người, Tiêu Trường Các cũng hoàn toàn lạnh lòng với con người. Anh giấu quỷ hồn của Lâm Tuế Hàn vào sáo ngắn, mang lên núi Ngọc Hư.

Trong thời loạn này, người duy nhất có thể chỉ lo thân mình là đám người tu đạo đứng ngoài cuộc.

Bởi vì yêu tà làm loạn, chướng khí càng lúc càng nhiều, linh khí do những người ngoài cuộc này tu luyện dần thưa thớt, tu vi của họ kẹt trong bình cảnh không thể tiến bộ.

Tình hình này mãi khi tông chủ của Thiên Hành tông được một cuốn sách cổ mới thay đổi.

Sách cổ ghi rằng bỏ lệ quỷ khi còn sống có khí vận lớn, sau khi chết có oán khí vô biên vào lò luyện đan, dùng chân hỏa của lô đỉnh mỗi ngày nấu, dừng tay vao khoảnh khắc lệ quỷ sắp hồn phi phách tán thì lệ khí của lệ quỷ có thể chuyển thành linh khí tinh thần, khi tu luyện làm ít được nhiều đến mức một ngày nghìn dặm.

Thiên Hành tông bắt đầu phái người xuống núi đuổi yêu tà, chỉ vì tìm được lệ quỷ kia.

Tông chủ Thiên Hành tông ngẫu nhiên biết được lệ quỷ mà bọn họ muốn tìm ở trên núi Ngọc Hư, giấu trong cây sáo ngắn của một đệ tử của tông môn.

Thiên Hành tông đầu tiên là ngọt nhạt khuyên bảo, Tiêu Trường Các lại cứng đầu không chịu nộp cây sáo ngắn. Tiêu Trường Các mới tu tập vài năm, dù có tư chất hơn người cũng chẳng là gì trong mắt tông môn. Tiêu Trường Các ngu xuẩn cứng đầu rốt cuộc khiến tông môn mất đi kiên nhẫn.

Bọn họ lấy lý do là ác quỷ tàn sát dân chúng cả thành, thúc ép Tiêu Trường Các giao nữ quỷ kia ra.

Tiêu Trường Các chỉ lạnh lùng nhìn đám đệ tử tông môn, nửa như buồn cười nửa như trào phúng. Cố tình tên này chơi chiêu nhiều, chỉ có Tiêu Trường Các gọi thì nữ quỷ mới đi ra, nếu không thì tuyệt đối không xuất hiện trước mặt người khác.

Lúc ấy tông chủ đã sắp hết tuổi thọ, nếu mãi không thể đột phá tu vi thì rất nhanh sẽ đến ngày đại hạn. Tông chủ rất cần những linh khí tinh thuần ghi trong sách cổ.

Tông chủ không chờ được nữa, mười cao thủ đứng đầu Thiên Hành tông ùa ra vây công Tiêu Trường Các.

Bọn họ bắt được Tiêu Trường Các, chặt đứt gân tay gân chân của anh, nhưng anh vẫn không chịu giao ra nữ quỷ.

Móc đôi thiên nhãn mà Thiên Hành tông xem trúng ra, anh vẫn kiên quyết không giao nộp nữ quỷ.

Phế tất cả tu vi của anh, nhưng anh vẫn không buông bỏ nữ quỷ.

Đang lúc tông chủ tức điên muốn giết Tiêu Trường Các cho rồi, nữ quỷ kia phá vỡ trói buộc mà Tiêu Trường Các lập ra, tự chạy ra ngoài.

Cả người cô tràn ngập huyết sát ngút trời, con mắt cũng là màu đỏ, chảy máu đỏ thắm.

Trong mắt Lâm Tuế Hàn là hận ngập trời, dường như muốn khắc tất cả những người có mặt vào trong mắt:

“Thả huynh ấy.”
 
Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90
Chương 356



Bởi vì Tiêu Trường Các đã ngất xỉu, ác quỷ kia không hề phản kháng, mặc cho người của Thiên Hành tông dùng chỉ mực ống thừng trói quỷ trói chặt mình, đẩy vào lò luyện đan to lớn lửa cháy hừng hực, cô phát ra tiếng thét dài xé rách tim gan.

Tiêu Trường Các suy yếu bị đệ tử của Thiên Hành tông dửng dưng ném xuống nữa, anh đã thành phế nhân, Thiên Hành tông không sợ bị trả thù.

Dù vậy trước khi hai đệ tử trở về vẫn cắt đầu lưỡi của Tiêu Trường Các.

Sau này Thiên Hành tông đi trấn nhỏ dưới núi nghe ngóng tin tức, nghe nói Tiêu Trường Các mù mắt rớt xuống đáy Tử Nhân cốc thì vừa lòng trở về báo cáo.

Tử Nhân cốc chỉ có chết chứ không sống nổi, là Tiêu Trường Các tự mình tìm chết, không liên quan Thiên Hành tông, bọn họ không làm trái giao hẹn.

Rất nhanh, Thiên Hành tông dựa vào linh khí tinh thuần từ lò luyện đan trở thành vật khổng lồ đứng đầu cõi đời, bọn họ bỏ qua lời thề không nhập thế ngày xưa đã thề, bắt đầu nghênh ngang đi trong trần gian.

Bởi vì tông môn có nữ quỷ chống đỡ, đệ tử của Thiên Hành tông đều có tu vi cao thâm, bọn họ không kiêng nể gì đi khắp trần gian, gặp yêu trừ yêu, gặp quỷ giết quỷ, yêu tà trên đời bị bọn họ diệt gần hết, bọn họ thành tiên nhân được người đời tâng bốc.

Thiên Hành tông trở thành môn phái lớn nhất cõi đời, thu môn đồ rộng rãi, mấy chục quốc gia lớn nhỏ đều trở thành người tín ngưỡng Thiên Hành tông.

Thiên Hành tông phong quang mấy chục năm, mãi khi ma nhân áo đỏ lên núi, đồ toàn bộ tông môn.

Tiêu Trường Các không chết, anh vốn nên tu tập tiên đạo, hiện giờ lại rơi vào ma đạo.

Khoảnh khắc Tiêu Trường Các sắp phá cửa mà vào, tông chủ thấy tông môn bị đồ sạch thì khởi động đại trận, đập nát ác quỷ trong lò luyện đan hồn phi phách tán.

Lần này Lâm Tuế Hàn chết thật, thần hồn đều diệt.

Tiêu Trường Các mặt không cảm xúc mở lò luyện đan ra, chỉ thấy tro tàn u tối trong lò.

Khoảnh khắc Tiêu Trường Các bị Thiên Hành tông ở trên núi phế đi tu vi sắp xỉu thì cảm thụ được thân hình mơ hồ của Lâm Tuế Hàn đến gần, nói bên tai anh:

“Chàng chờ thiếp.”

Giờ Tiêu Trường Các đã đến, nhưng quỷ đã hứa sẽ đợi anh không còn đây.

Khi xem đến đây thì Châu Thiện rốt cuộc không kiềm được vươn tay chộp lấy đóa hoa Bỉ Ngạn, bóp chặt làm bàn tay dính đầy nước hoa đỏ thắm.

Châu Thiện tức giận nghiến răng nghiến lợi:

“h**p – người – quá – đáng!”

Cô dẫu sao cũng là đường đường Sơn Từ Thần Quân, vậy mà lúc đầu thai bị đạp lên mặt, sống rồi chết một lần, chết rồi tiếp tục chết nữa, chịu khổ bị lửa cháy mấy triệu năm.

Thảo nào, thảo nào khi cô vừa về lại vị trí cũ liền vội vàng cắt bỏ ký ức kiếp đó, hiện giờ cô hối hận nhặt lại nó.

Diêm Vương thấy sắc mặt khó coi của Châu Thiện thì ung dung ném ra các đòn búa tạ:

“Ngày đó ngươi ăn cung phụng trong núi Sơn Thần, Ngọc Đế cho ngươi hạ giới trả nhân quả, thật ra không chỉ vì chuyện này, còn một việc khác nữa. Lão Quân tính ra được ngươi có duyên với một thần hồn, vốn muốn khiến ngươi hạ giới thu phục hắn quay về với tiên đạo. Nhưng cố tình bởi vì ngươi mà hắn rơi vào ma đạo, cũng là oan nghiệt.”

Diêm Vương lại tặc lưỡi nói:

“Ngươi nói một câu ngươi đợi hắn, Tiêu Trường Các ở cạnh cầu Nại Hà khổ sở chờ ngươi ba trăm năm, địa phủ không dám báo cho biết sự thực. Hắn cho rằng ngươi đi đầu thai nên tự động yêu cầu đầu thai, đi tiểu thế giới khác nhau tìm ngươi. Địa phủ cũng không dám đắc tội hắn, tiểu thế giới có tốc độ thời gian chảy khác nhau, thiên giới mới qua mấy trăm năm, nhân gian giới ở bên dưới không biết qua bao lâu, oan gia này hễ cảm thấy khó ở liền diệt thế.”
 
Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90
Chương 357



“Mười nghìn nhân gian giới tổng cộng bị hắn diệt hơn một nghìn, thêm vào thời cuộc tan vỡ, thần ma khác hạ giới cũng thích gì làm nấy, mười nghìn giới giảm xuống còn ba nghìn giới. Về sau Thiên Đạo trói buộc, không cho phép tiên nhân thi nhau hạ giới đã thủng như tổ ong, mới miễn cưỡng khống chế được thế cục.”

“Giờ chỉ còn một nhân tố chưa biết, ta bị hắn phiền sứt đầu mẻ trán, đưa đơn kiện lên Thiên Đình. Ngọc Đế phái thiên binh thiên tướng đi thảo phạt hắn, đều bị đánh trở lại.”

“Mãi đến khi Ngọc Đế thỉnh Thanh Nguyên Đế Quân đến mới miễn cưỡng ngăn chặn hắn, nhưng hắn làm một giao dịch với Ngọc Đế.”

“Hắn biết tất cả nhân quả, cam lòng cắt bỏ tất cả ký ức và tu vi, chỉ cần ngươi trả lại nợ tình mà ngươi đã nợ hắn.”

Thảo nào lúc trước Ngọc Đế tìm đại lý do phạt cô hạ giới.

Châu Thiện mặt như màu đất, những việc này lặp đi lặp lại trong lòng cô.

Diêm Vương lại ném quả bom hạt nhân khác:

“Thần Quân, ngươi biết thần hồn có duyên với ngươi là ai không?”

Châu Thiện khờ ngốc nhìn hắn.

Diêm Vương cũng xem như sống lâu, giờ phút này không hề sợ hãi tiết lộ thiên cơ sẽ mang đến ảnh hưởng gì:

“Lục Áp.”

Châu Thiện nghe vậy trước mắt tối sầm, muốn ói ra máu.

Lục Áp, đó là Lục Áp trong truyền thuyết “Trước có Hồng Quân sau có trời, Lục Áp Chân Quân còn tồn tại sớm hơn”, tán tiên ở đảo Ngư Lăng của Bắc Hải, trong tam giới ít ai chưa nghe qua thanh danh của người này.

Nhưng chẳng phải Lục Áp đã sớm binh giải rồi sao?

Bị cây Tử Sát Thương của Sơn Từ đâm nát đến thần hồn đều diệt.

Lục Áp Chân Quân khác với thần linh tu luyện từ địa tiên mà lên như Sơn Từ, đây là nhân vật ngang hàng với Nữ Oa, Bàn Cổ. Câu “Trước có Hồng Quân sau có trời, Lục Áp Chân Quân còn tồn tại sớm hơn” trong truyền thuyết có thành phần nói ngoa, nhưng qua câu này cũng biểu hiện vài phần địa vị của Lục Áp trong thần giới.

Châu Thiện chỉ thấy mặt y vài lần, lần cuối là cầm cây Tử Sát Thương hủy kim thân linh khiếu của y.

Đó là lúc thần ma đại chiến, khi ấy Sơn Từ chỉ mới biến hóa, còn là một Sơn Thần nho nhỏ, trốn trong khu vực núi Vô Tà đếm hòn đá chơi.

Cô nằm sấp dưới đất hào hứng đếm cục đá thì trời đất bỗng biến động, một cục lửa màu đỏ từ chân trời rơi xuống, bay nhanh về phía tây.

Tám trăm dặm về hướng đông tây nam bắc đều là khu vực núi Vô Tà của cô!

Sơn Từ linh khiếu mơ hồ, nhưng biết núi Vô Tà là địa bàn của cô, không cho phép người khác động vào. Cô cứ tưởng là tiểu yêu mấy hôm trước chạy tới chiếm địa bàn, thế là hùng hổ vác cây Tử Sát Thương tìm tới kẻ xâm nhập để nói chuyện.

Cây thương đó lúc ấy còn chưa phải là thương, chỉ là hàn tinh bị cô lấy ra từ núi Vô Tà, bị cứng rắn nặn thành hình dạng như cây gậy.

Nhưng đánh yêu khá tiện tay.

Cô là Sơn Thần của núi Vô Tà, cô có thể cảm ứng tất cả đá núi trong khu vực, rất nhanh tìm ra nơi ‘tiểu yêu’ kia tốn, là sơn động mà cô từng ở.

Sơn Từ chọt gậy vào hang núi:

“Tiểu yêu nào không mọc mắt hả, cút ra ngoài cho ta!”

Cô nói được một vài câu chợt yên lặng, cô nhìn đối phương, lại cúi đầu xem chính mình, cảm thán từ tận đáy lòng:

“Ngươi trắng thật.”

Đó là lần đầu cô gặp chân thần viễn cổ còn quá xa xôi với cô thuở bấy giờ, Lục Áp Chân Quân.

Lục Áp áo đen, da trắng đến không thể miêu tả, y dựa vào vách núi nhắm mắt dưỡng thần, g*** h** ch*n mày chau lại sóng gợn mong manh, màu môi nhạt đến cực điểm. Nếu lấy ánh mắt của Sơn Từ bây giờ thì chắc chắn nhìn ra y bị thương nặng.

Lục Áp nghe tiếng động thì mở mắt ra, Sơn Từ vừa chạm vào đôi mắt kia liền choáng váng.

Từ lúc biến hóa tới nay, Sơn Từ chỉ nhìn thấy tiểu yêu dung nham xấu xí và các yêu ma muốn tới cướp địa bàn của cô, ai nấy đều xấu xí, nên Sơn Từ chưa hiểu rõ về vẻ đẹp.
 
Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90
Chương 358



Đôi mắt hờ hững của Lục Áp hoàn toàn đánh trúng thẩm mỹ quan của cô. Mặt trắng nhỏ, mắt hoa đào, tuyệt nhất là khi mắt mở ra, nhìn kỹ vào đôi mắt đó có thể thấy sắc xuân xinh đẹp sớm nhất, mới nhất.

Sơn Từ bị khai phá ra thuộc tính mê cái đẹp lập tức vứt bỏ ý nghĩ đuổi đi tiểu yêu xâm nhập lãnh địa của mình, giữ lại cũng tốt, mát mắt.

Người đàn ông kia hờ hững nhìn cô, chân mày càng nhíu chặt, phun ra một ngụm máu đen. Vết thương trên người y rất nặng, không có sức lực cưỡi mây.

Sơn Từ nhìn thấy cảnh đó thì sửng sốt, sau đó co chân chạy nhanh ra khỏi hang núi kia.

Lục Áp mặc kệ, y vốn định về động phủ của mình, nhưng trên đường hao hết pháp lực, phi đao chém tiên mất kiểm soát khiến y phải đáp xuống nơi này, không ngờ chốn này cất giấu một tán tiên nhỏ.

Nghĩ đến đây, sắc mặt của Lục Áp khó coi hơn chút. Bởi vì trận đại chiến ấy, thần ma lần lượt bỏ mạng, ngay cả núi Bất Chu cũng bị Cung Công đụng gãy. Lục Áp dưới cơn nóng giận đi thẳng đến ma giới, dồn hết sức lực đánh cho ma dụ dỗ làm loạn kia thần hồn đều diệt, nhưng cũng bị ma đầu trước khi chết cắn ngược.

Hiện giờ Bàn Cổ chết, Phục Hy biến mất, Hồng Quân ngủ say, Nữ Oa bận rộn vá trời cho trần gian, không ai rảnh quan tâm y.

Lục Áp đang suy nghĩ, nữ tán tiên mới rồi nhanh chóng chạy trốn như gặp quỷ lại xuất hiện ở trước mặt y.

Cô cầm lá sen to lớn, trong lá lăn vài giọt nước sáng lấp lánh, cô nâng lá sen đến trước mặt Lục Áp như tranh công:

“Ngươi uống nó đi, trước kia ta bị thương uống vào liền khỏe.”

Quỳnh tích cam lộ, xác thực là thánh dược chữa thương, nhưng vô dụng.

Lục Áp sâu thẳm nhìn cô, nhưng không nhận quỳnh tích cam lộ mà cô cất công chạy mấy nghìn dặm hứng được, y lại khép mắt.

Cô không chút phật lòng, mỗi ngày đều đến, giống như nhìn thấy đồ chơi mới vậy, dù tới nhưng không nói chuyện, chỉ chống cằm nhìn Lục Áp chăm chú.

Hơi thở của Lục Áp càng lúc càng yếu, y có vô số thánh dược, y có tu vi cao sâu, nhưng tất cả đều vô hiệu, một kích sắp chết của ma đầu kia đã tổn thương chân linh của y.

Lại qua mấy ngày, Sơn Từ chạy ra ngoài núi Vô Tà bắt một con chim công, định xiên nó vào cây gậy của mình nướng ăn.

Chân thần nửa chết nửa sống kia búng ngón tay, chim công bị cô trói chặt đập cánh bay ra ngoài.

Sơn Từ tức giận, sấn tới định hành hung, dù vẻ ngoài đẹp cỡ nào cũng vô dụng, không ăn được!

Nhưng Sơn Từ sợ đánh hỏng y, đành phải ủ rũ huơ gậy đập vào đá.

Sau khi cô trút giận xong, người đàn ông kia nói câu đầu tiên suốt mấy ngày qua:

“Nó sắp biến hóa.”

Y đang nói đến chim công kia, Sơn Từ cũng biết, nhưng núi Vô Tà quá hoang vu, dù cô chạy ra ngoài sản vật cũng không thấy phì nhiêu, ngồi canh cả buổi mới bắt được con chim công sắp biến hóa, tự nhiên không nỡ để mất.

Lục Áp không nói chuyện nữa.

Y nhìn cây gậy hàn tinh trên tay Sơn Từ, trầm ngâm rồi giơ tay bóp.

Hàn tinh có thể luyện khí, cho dù ở thần giới cũng vô cùng quý trọng, thí dụ như là phi đao chém tiên mà Lục Áp sử dụng có khảm một khối hàn tinh lửa đỏ.

Tán tiên này có nguyên khối hàn tinh màu tím, nhưng cô không biết mình giữ bảo bối thần kỳ.

Sơn Từ đương nhiên không biết gì, cô là cục đá trong lòng núi Vô Tà, một khối hàn tinh màu tím to lớn chẳng qua là vật cộng sinh lúc trời đất sinh ra cô.

Một điều quan trọng nhất là, hàn tinh có thể dùng để Tru thần.

Hàn tinh được gọi là cứng rắn nhất trên trời dưới đất nhưng nó tựa dòng nước quấn quanh trên tay Lục Áp, từ hình dạng cây gậy thô ráp biến thành Tử Sát Thương lê hao hai đầu đầy uy phong, cực kỳ hiên ngang.
 
Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90
Chương 359



Lục Áp luyện hóa hàn tinh màu tím thành vũ khí xong sắc mặt lại trắng hơn, y dửng dưng trả Tử Sát Thương lại cho cô, hờ hững chỉ vào g*** h** ch*n mày của mình:

“Thử xem, đâm vào đây.”

Sơn Từ chỉ là một Sơn Thần nhỏ bé, phải bị thương thì cô mới biết cái gì là tổn thương, nhưng cô chưa chết, tự nhiên không biết từ ‘binh giải’, khi Lục Áp Chân Quân nói chuyện thì dùng chân linh, khiến người bất giác muốn làm theo lời y.

Tử Sát Thương rất xinh đẹp, vừa lúc Sơn Từ muốn tìm vật sống thử nghiệm.

Vì thế Sơn Từ khờ ngốc nghe lời nâng lên Tử Sát Thương đâm trúng chân linh của Lục Áp.

Nhưng Sơn Từ không dám dùng sức nên chân linh của Lục Áp chỉ bị nứt một chút.

Lục Áp cổ vũ:

“Đâm mạnh chút.”

Vì thế Sơn Từ tiếp tục cẩn thận dè dặt đâm sâu vào.

Ngay sau đó, chân thần thiên tư siêu đẳng, địa vị cao quý từng tấc nát thành tro bụi ở trước mặt Sơn Từ, cô ngẩn ngơ.

Giọng nói của Lục Áp còn quanh quẩn trong núi Vô Tà:

“Thật có lỗi với ngươi.”

Ai cũng không ngờ, Lục Áp Chân Quân nổi tiếng ngang với Nữ Oa, Bàn Cổ cứ như thế thần kỳ chết trong tay tiểu tiên không ai biết.

Sơn Từ cứ như thế mơ hồ nợ Lục Áp Chân Quân một mạng.

Thì ra lúc ấy chướng khí ma giới ngùn ngụt, Lục Áp lại trúng một kích liều mạng của ma đầu, khi y bị thương nặng rút khỏi ma giới mới biết mình dính ma khí, sản sinh tâm ma.

Ma khí là kẻ thù không đội trời chung với người trời, dù là chân thần viễn cổ cũng không ngoại lệ, chỉ cần tâm ma ăn mòn kim thân thì mặc kệ y thêm vào bao nhiêu thứ cho kim thân cũng vô dụng, sớm muộn gì đọa vào ma đạo. Cho nên, Lục Áp mới chọn chốn không người, núi Vô Tà thì kéo dài mấy nghìn dặm không thấy bóng người.

Lục Áp vốn sắp thiên nhân ngũ suy, gặp gỡ tiểu tiên Sơn Từ chẳng qua là tăng tốc tiến trình này, là số phận, cũng là món nợ.

Châu Thiện lắp bắp nói:

“Không thể nào, Lục Áp Chân Quân sớm bỏ mạng.”

Diêm Vương ngắt lời cô:

“Chân thần được Thiên Đạo che chở, cũng có thể đầu thai. Huống chi Chân Quân chẳng qua là nguyên thần tan biến, tàn hồn trốn vào tiểu thế giới, không giống như Nữ Oa Chân Thần binh giải tiêu tan trong trời đất.”

Sắc mặt của Châu Thiện rất nhiều màu.

Lúc ấy Sơn Từ ám sát một chân thần, Thiên Đạo vô tình, lôi kiếp kéo đến, gọi là ‘thiên phạt’.

Lục Áp Chân Quân có công trong đại chiến thần ma, lại che chở loài người, công đức nhiều hơn Nữ Oa lấy thân vá trời. Cô giết một vị đại năng như vậy tự nhiên phải bị thiên phạt.

Nếu không phải Lục Áp chủ động dụ cô giết mình, e rằng khoảnh khắc cô ra tay đã bị Thiên Đạo giận dữ đánh trở về nguyên hình.

May mà Lục Áp biết lợi và hại trong đó, để lại vài món pháp bảo cho cô, khiến cô không đến mức bị lôi kiếp đánh tan. Hơn nữa trước khi chết Lục Áp dạy cho cô tâm pháp hô hấp, khiến tu vi của cô tiến bộ. Sau khi chân tiên viễn cổ lần lượt bỏ mạng. Cô trở thành nhân tài mới xuất hiện, hơn nữa tỏa sáng chói mắt.

Lục Áp đối với cô chỉ là có duyên gặp gỡ, nhưng xem như một nửa sư phụ của Sơn Từ.

Vẻ mặt của Châu Thiện cực kỳ phức tạp, còn muốn giãy giụa:

“Vậy Lục Áp và Phó Kỳ Thâm có quan hệ gì?”

Diêm Quân đau xót nhìn cô:

“Thần Quân đoán không ra sao?”

A, đương nhiên cô đoán được, chắc Tiêu Trường Các là một lũ tàn hồn của Lục Áp, còn Phó Kỳ Thâm là Tiêu Trường Các chuyển kiếp.

Châu Thiện bất đắc dĩ khoát tay: “Ta biết rồi, ngươi hãy cho ta thời gian bình tĩnh đã.”

Diêm Quân dễ nói chuyện vô cùng, khói xanh trên đỉnh đầu người giấy dần tắt, người giấy ban đầu tứ chi đứng thẳng giờ nhẹ nhàng rơi xuống đất, chắc âm binh đã về Suối Vàng.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back