Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 1947: Bí pháp đổi lấy như vậy sao?


Ông ta mới nói xong, chỉ cần tám mạch khác không sao, Mạc Phàm có thể rời đi.

Nhưng lại nói, chuyện của Mạc Phàm có thể gây tai họa cho nhất mạch bọn họ cũng không sao.

Ai ngờ chuyện Ma Đồng nói, chỉ liên quan tới nhất mạch bọn họ.

Nói như vậy, ông ta tự đào hố chôn mình rồi.

- Nói như vậy, ngươi còn muốn ngăn cản ta rời đi nữa không?

Mạc Phàm nhìn thoáng qua Ma Đồng, nói.

Theo như lời Ma Đồng nói, là tai nạn phong ấn trong Vô Duyến Châu.

Nghe nói, chủ nhân của Vô Duyến Châu bị Thái Thượng Cung thề sống thề chết truy sát, nguyên nhân cụ thể hắn không biết.

Nhưng có một chuyện hắn rất chắc chắn, kiếp trước vì Vô Duyến Châu được hắn mở ra, bỗng nhiên Thái Thượng Cung biến mất xuất hiện ở Thần Nông Tông, vô số Thái Thượng Thiên Ma xâm lấn Thần Nông Tông, tạo thành đại kiếp nạn.

Mấy thiên ma này không thể sánh bằng Thiên Ma bình thường, rất khó diệt trừ.

Cho dù là thần thức của tu sĩ Thần Nông Tông đồng cấp nhất lưu, cũng khó chống cự Thái Thượng Thiên Ma xâm nhập.

Một khi bị xâm nhập, thì thành ký thể của Thái Thượng Thiên Ma.

Mới đầu Thần Nông Tông không phát hiện, mãi về sau Vô Phong sư thúc trở về, phát hiện một đệ tử của mình thành ký thể của Thái Thượng Thiên Ma, lúc này mới phát hiện không ít đệ tử gặp tao ương.

Vì diệt trừ mấy Thiên Ma này, hắn nghĩ tới diệt thế liên diễm của Hồng Liên Nhất Tộc.

Sư phụ hắn cung cấp một nơi có điều kiện sống tốt cho Hồng Liên Nhất Tộc, bảo Hồng Liên Nhất Tộc giúp loại trừ Thái Thượng Thiên Ma.

Loại hỏa diễm này rất có tác dụng khi đối phó Thái Thượng Thiên Ma, còn không thương tổn tới đệ tử bị ký thể, sau khi Hồng Liên Nhất Tộc đồng ý, không lâu sau, Thái Thượng Thiên Ma bị tiêu diệt gần hết.

Nhưng vì diệt thế liên diễm giải quyết Thái Thượng Thiên Ma, Thái Thượng Thiên Ma liền để mắt tới nhất mạch của tứ trưởng lão Minh Liệt.

Mấy mạch khác không có thần hỏa này, nên tránh được tai họa.

Kiếp nạn này giằng co hơn mười năm, lúc này mới được giải quyết, Thần Nông Tông và nhất mạch của tứ trưởng lão bị tổn thất không nhỏ.

Những chuyện này đều là kiếp trước một trăm năm sau khi hắn tiến vào Tu Chân giới, nhưng hắn mở Vô Duyến Châu trước thời hạn, e rằng Thái Thượng Cung sẽ xuất hiện sớm hơn.

- Đợi một chút.

Ma Đồng còn chưa mở miệng, Minh Liệt vội vàng xen miệng vào.

- Minh Liệt, ngươi còn chuyện gì?

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, hỏi.

- Hoàng tử, nếu chuyện này liên quan tới nhất mạch bọn ta, hoàng tử thấy chết mà không cứu, có phải không được tốt lắm không?

Minh Liệt cười nịnh nọt nói.

Tuy Mạc Phàm không nói rõ là chuyện gì, chỉ nói mấy điểm mấu chốt, ông ta nghe mà mơ mơ màng màng.

Nhưng nếu ông ta không tin, đợi tai nạn hàng lâm, có khả năng ông ta sẽ bó tay chịu trói.

- Nhất mạch của các ngươi có hoàng tử của mình, tu vi cách Đại Thừa không xa, cần ta cứu sao?

Mạc Phàm cười nhạt một tiếng, hỏi.

- Cửu mạch đồng khí liên chi, đâu phân ngươi ta, cho nên mong hoàng tử giơ cao đánh khẽ.

Trên mặt Minh Liệt tràn đầy xấu hổ, vẫn nói.

Một lát sau, hoàn toàn không còn đắc ý như khi Ma Đồng đến.

- Minh Liệt, ngươi còn mặt mũi cầu xin à, hoàng tử tha cho ngươi mấy lần rồi?

Minh Sơn tức giận nói.

Minh Liệt này dạy mãi không sửa, có một cơ hội, đã muốn giữ Mạc Phàm ở lại Hồng Liên Huyết Hải.

Đây đã là lần thứ hai, vậy mà còn mặt mũi cầu xin Mạc Phàm giúp.

- Minh Sơn, ta chỉ suy nghĩ cho tộc chúng ta mà thôi, lại càng không dám nhằm vào hoàng tử.

Minh Liệt nghiêm túc nói.

- Hoàng tử, đừng để ý tới lão ta, vừa rồi Minh Liệt đã nói rồi, chỉ cần không liên lụy tới tám mạch khác đều có thể rời đi.

Minh Sơn hừ lạnh một tiếng, nói với Mạc Phàm.

- Muốn ta giúp cũng không phải không thể được.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

- Vậy cảm ơn hoàng tử nhiều, đại ân của ngươi, nhất mạch bọn ta sẽ không quên.

Minh Liệt khẽ nâng mí mắt, vội vàng ôm quyền nói.

Rõ ràng là cảm ơn, nhưng khi nói chuyện, trong mắt xuất hiện nham hiểm.

Vậy mà Mạc Phàm trêu chọc ông ta thành như vậy, đợi Minh Diễm thành hoàng chủ, nhìn xem ông ta thu thập Mạc Phàm thế nào.

- Nhưng ta sẽ không giúp không công, giao bí pháp diệt thế liên diễm của nhất mạch ngươi ra đây, ta sẽ giúp ngươi giải quyết chuyện này.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Biện pháp tiêu diệt Thái Thượng Thiên Ma là diệt thế liên diễm, nhất mạch của tứ trưởng lão vì chuyện này mà bị liên lụy.

Kiếp trước, hắn không có liên quan gì tới tứ trưởng lão, sư phụ hắn dùng một vùng địa vực làm giao dịch, mời nhất mạch tứ trưởng lão giúp đỡ.

Một đời này, quan hệ giữa hắn và Minh Liệt đã quậy tới tình trạng này, cho dù Minh Liệt ra tay cũng công phu sư tử ngoạm.

Vừa rồi hắn còn lo lắng vấn đề diệt thế liệt diễm, hiện giờ có cách rồi.

Nếu Minh Liệt không giúp, vậy thì lấy bí pháp diệt thế liệt diễm là được.

Có thứ này, chính hắn có thể giải quyết kiếp nạn của Thái Thượng Thiên Ma, còn không gây tai họa đến nhất mạch của tứ trưởng lão.

- Diệt thế liên diễm?

Đôi mắt Minh Liệt khẽ đảo.

Đây là thần thông đặc biệt của nhất mạch bọn họ, các mạch khác cũng có thể tu luyện, cho mạch khác, nhất mạch bọn họ sẽ yếu đi nhiều.

- Hoàng tử, có thể đổi thứ khác không?

Minh Liệt khó xử nói.

- Vậy ta đợi ngươi suy nghĩ kỹ càng, thì nói với ta, ta chỉ muốn diệt thế liên diễm, ta đi trước.

Mạc Phàm không sốt ruột, xoay người rời đi.

Hắn mới đi hai bước, liền dừng lại, dời mắt nhìn Ma Đồng.

- Ma Đồng, nếu tai họa đến nhất mạch của tứ trưởng lão, vậy nhất mạch của tứ trưởng lão sẽ tổn thất bao nhiêu người, trả lời câu hỏi này của ta, ta có thể cho ngươi biết tung tích một đóa ma liên, còn to hơn đóa ma liên hiện giờ của ngươi.

Mạc Phàm lấy một ngọc giản ra, khắc vào bên trong rồi ném cho Ma Đồng.

Ma Đồng lập tức vui vẻ, thông thường tìm cô ta giúp đỡ, đều cần ma liên trao đổi.

- Không ít hơn một nửa sẽ chết.

Ma Đồng khẽ nâng mí mắt, cất ngọc giản nói.

- Không ít hơn một nửa sao?

Cơ thể Minh Liệt run lên, giống như bị sét đánh.

Nhất mạch của bọn họ không có nhiều người, tổn thất như vậy, nhất mạch bọn họ sẽ thành nhất mạch yếu nhất.

- Đợi một chút, hoàng tử, đây là công pháp diệt thế liên diễm, ngươi lấy đi.

Minh Liệt lấy một đóa Hồng Liên ngọc chất ra, vội vàng nói.

Bên trong đóa Hồng Liên này, ghi lại công pháp diệt thế liên diễm.Nếu thật sự là tai họa diệt hơn nửa tộc nhân, giao công pháp này cũng không có gì.

Nhưng lúc này vẫn có cảm giác tiền mất tật mang.

Mạc Phàm biết rõ chuyện này, một khi xảy ra, Mạc Phàm thân là hoàng tử không có khả năng mặc kệ.

Nhưng vì ông ta muốn lấy lại danh dự từ người Mạc Phàm, hiện giờ không chỉ không thành công, trái lại bị Mạc Phàm cầm đi bí pháp diệt thế liệt diễm.

Nếu ông ta không làm gì, bí pháp sẽ không đến tay Mạc Phàm.

Mạc Phàm lấy đóa Hồng Liên, kiểm tra xong, khóe miệng hắn hơi nhếch lên.

Bên trong đúng là diệt thế liên diễm, bí pháp này tới tay, một khi Thái Thượng Cung xuất hiện, hắn cũng có thể thuận tay giải quyết.

Hắn cất Hồng Liên, xoay người rời đi.

- Đợi một chút, hoàng tử, ngươi còn chưa nói cho ta biết phương pháp giải quyết kiếp nạn kia.

Minh Liệt thấy Mạc Phàm cầm đồ liền đi, vẻ mặt sửng sốt nói.

- Rất đơn giản, nếu Thần Nông Tông tới tìm ngươi giúp đỡ, không được đồng ý.

Mạc Phàm cười khẽ, nói.

Nói xong, hắn xoay người rời đi, để lại Minh Liệt ngây ra như phỗng.

- Bí pháp đổi lấy như vậy sao?
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1948: Ta tới đây sao?


Một canh giờ sau, Hồng Liên Thành, bên trong một ao sen.

Một đóa liên hoa huyết sắc cao cỡ một người chậm rãi chui từ sâu trong sao sen ra, không lâu sau liền lộ ra mặt nước.

Liên hoa giãn ra, bên trong lộ ra Mạc Phàm và Hàn Nguyệt tiên tử.

Nơi này là một thông đao nối từ địa ngục Hồng Liên ra bên ngoài, trải qua tầng tầng lớp lớp trận pháp bảo hộ, cho dù bị người ta phát hiện cũng khó tiến vào địa ngục Hồng Liên.

Cho nên phần lớn người tiến vào địa ngục Hồng Liên đều không lựa chọn triệu hoán cửa địa ngục Hồng Liên, mà thông qua những mật đạo này.

Mật đạo như vậy có tổng cộng 82 cái, thông tới mỗi nơi ở Tu Chân giới.

Liên hoa vừa mở ra, liền thổi về bờ biển.

Chỉ trong phút chốc, Mạc Phàm và Hàn Nguyệt tiên tử lên bờ, đóa liên hoa kia nhanh chóng khép lại chui vào trong ao sen.

- Hàn Nguyệt tiên tử muốn đi tìm Vô Phong sư thúc ta, hay là muốn tiếp tục đi cùng ta, ta có một số việc muốn làm, có khả năng tạm thời không trở về Thần Nông Tông.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Đại kiếp nạn mà ngươi nói là chuyện gì thế?

Hàn Nguyệt không đáp hỏi ngược lại.

Ma Đồng tiên đoán là có đại kiếp nạn, bên trong có nhắc tới bà và Thái Thượng Cung.

Lúc trước bà rất tò mò, rốt cuộc là kiếp nạn gì, vậy mà liên lụy tới Thái Thượng Cung, Thần Nông Tông và Hồng Liên Nhất Tộc.

Nhưng ở trong địa ngục Hồng Liên vẫn không có cơ hội hỏi.

- Thái Thượng Cung, Hàn Nguyệt tiên tử còn có thể khống chế không?

Mạc Phàm hỏi.

Trước đây rất lâu, Thái Thượng Cung vì một đại kiếp nạn mà gần như bị diệt môn, Thái Thượng Cung cũng vì vậy mà biến mất khỏi tầm nhìn.

Nhưng thường cách một thời gian, sẽ có truyền nhân của Thái Thượng Cung rời khỏi Thái Thượng Cung tới, Hàn Nguyệt tiên tử là một trong số đó.

- Không thể!

Hàn Nguyệt nhíu mày, lắc đầu.

Khi bà chưa rời khỏi Thái Thượng Cung, Thái Thượng Cung chỉ có mình bà, bà có thể khống chế Thái Thượng Cung.

Nhưng một khi rời khỏi, bà sẽ mất phần lớn khống chế đối với Thái Thượng Cung.

Mãi đến khi bà tiến vào Thiên Tâm Cung, bà hoàn toàn không còn bất luận cảm ứng gì với Thiên Tâm Cung.

- Nếu tiên tử không thể, vậy có khả năng là một vị tiền bối y đạo nào đó của Thái Thượng Cung tiên tử gây ra rồi.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Lúc trước hắn hoài nghi, Thái Thượng Cung xuất hiện ở Thần Nông Tông thả Thái Thượng Thiên Ma là do Hàn Nguyệt tiên tử gây ra, Vô Duyến Châu chỉ là cơ hội mà thôi.

Nhưng nếu Hàn Nguyệt không thể khống chế Thái Thượng Cung, vậy chỉ có thể là những người khác của Thái Thượng Cung vì trả thù chủ nhân của Vô Duyến Châu mà làm ra.

Bình thường y tiên rất ít khi trở mặt với người khác, tuy người của Thái Thượng Cung vô tình, còn vì tình sở khốn, cho nên khả năng thích giết lần nhau là rất lớn.

- Tiểu tử, ngươi có ý gì, đừng tưởng rằng ngươi khôi phục trí nhớ của ta, ta không dám giết ngươi, người có quan hệ với Vô Phong, có khả năng bị ta giết bất cứ lúc nào đấy.

Hàn Nguyệt nhíu mày, trong đôi mắt hiện lên lạnh lùng.

Mạc Phàm cười khinh thường, nói chuyện mà hắn biết cho Hàn Nguyệt tiên tử nghe một lần.

- Vậy mà Thiên Ma của Thái Thượng Cung đối phó người của Thần Nông Tông dễ dàng như vậy, sớm biết như thế, ta về Thái Thượng Cung, không cần tới Thiên Tâm Cung làm gì.

Lông mày Hàn Nguyệt giãn ra, có vẻ đăm chiêu nói.

Lúc ấy bà muốn trả thù Vô Phong, khổ sở không có biện pháp, đại cung chủ dụ dỗ, cho nên mới tới Thiên Tâm Cung.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, lắc đầu không nói gì.

Không thể không nói, nữ nhân tàn nhẫn đúng là đáng sợ.

- Hàn Nguyệt tiên tử, bây giờ dùng Thái Thượng Thiên Ma thì muộn rồi, tiên tử không thể làm gì được Thần Nông Tông bọn ta đâu, ngươi dùng phương pháp này cũng như vậy.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hàn Nguyệt lạnh lùng liếc Mạc Phàm một cái, lúc này trong mắt mới thu lại hàn quang.

- Ngươi truyền tống ta tới nơi này làm gì, bây giờ ta chưa muốn nhìn thấy huynh ấy, ta đi cùng ngươi.

Hàn Nguyệt tiên tử nói.

Mấy ngày nay tuy bà bị giam ở Ma Hồn Trì, nhưng biết được không ít chuyện.

Quả thật là bà được Mạc Phàm đưa từ Thiên Tâm Cung về, còn chữa trị cho bà ở ngay trước mặt đại cung chủ.

Mới đầu bà có cảm giác, đó là giết đệ tử của Thần Nông Tông.

Nhưng nghĩ đến Vô Phong bảo Mạc Phàm làm việc này, bà lại hơi nương tay.

Nếu còn chưa rõ ràng, vậy đi theo Mạc Phàm một thời gian vậy.

Mạc Phàm kém xa Vô Phong, nhưng trải qua một đoạn thời gian quan sát, cũng là một tiểu tử thần bí còn rất thú vị.

Đợi bà nghĩ kỹ, lại đi tìm Vô Phong cũng không muộn.

- Tiên tử muốn đi cùng ta sao?

Mạc Phàm nhíu mày, lộ ra chút do dự.

Tu vi của Hàn Nguyệt tiên tử đang khôi phục, dù vậy cũng có thực lực cao thủ Đại Thừa, hắn muốn đi làm việc, quả thật cần một cao thủ như Hàn Nguyệt tiên tử.

Nhưng Hàn Nguyệt tiên tử là người có bối phận như sư cô hắn, trong Thức Hải của hắn có phong ấn của Vô Phong sư thúc, gần như là một đôi mắt của Vô Phong sư thúc, nơi này lại là người yêu sư thúc, cảm giác không được tốt lắm.

- Sao thế, có vấn đề gì không, tiểu tử?

Hàn Nguyệt nhíu mày, hỏi.

- Tiên tử muốn đi theo ta thì đi thôi.

Mạc Phàm bất đắc dĩ nói.

Lúc này Hàn Nguyệt tiên tử còn đi theo hắn, nếu Hàn Nguyệt tiên tử có ý nghĩ cực đoan gì, hắn còn có thể khuyên bảo một phen.

Dù sao hắn cũng cứu Hàn Nguyệt tiên tử một lần, Hàn Nguyệt tiên tử cậy mạnh thế thôi, nhưng ít nhiều gì cũng nghe một chút.

Nếu để Hàn Nguyệt tiên tử rời đi một mình, nhỡ đâu bà bị chuyện gì k*ch th*ch, cũng là một chuyện phiền phức.

- Đúng rồi, tiên tử, ta nhớ rõ ngươi từng nói, hai đời trước từng gặp ta, có thể nói cho ta biết một số chuyện không?

Mạc Phàm lại nói tiếp.

Sau khi Hàn Nguyệt tiên tử tỉnh lại, nói hai đời trước từng gặp hắn.

Hắn còn chưa làm rõ chuyện mình trọng sinh, sư phụ hắn và hắn chỉ suy đoán mà thôi, rất có khả năng đời trước của hắn liên quan tới chuyện hắn trọng sinh.

- Đúng là hai đời trước ta gặp ngươi, nhưng ta không biết ngươi là ai, cũng không có ai biết.

Hàn Nguyệt suy nghĩ một lát nói.

Bà thật sự từng gặp Mạc Phàm, còn không chỉ một lần, ở các nơi khác nhau, nếu không, bà sẽ không vừa gặp Mạc Phàm đã nhận ra Mạc Phàm luôn.

Nhưng dựa theo trí nhớ kiếp trước của bà, bà tra xét rất nhiều lần, đều không tra được Mạc Phàm là ai, đây cũng là một trong những nguyên nhân bà đi theo Mạc Phàm.

- Không biết ta là ai, vậy trong hai đời trước tiên tử nhìn thấy ta là cùng một người sao?

Mạc Phàm nhíu mày, hỏi tiếp.

Phải.

Hàn Nguyệt gật đầu.

- Mạo muội hỏi một câu, kiếp trước tiên tử là ai?

- Đợi ngươi khôi phục trí nhớ kiếp trước của ngươi, sẽ biết.

Á ắÁnh mắt Hàn Nguyệt phát lạnh, lạnh lùng nói.

- Được rồi, chúng ta đi thôi, tiên tử.

Trong đôi mắt Mạc Phàm hiện lên thất vọng, bất đắc dĩ nói.

Hắn vốn tưởng rằng sẽ có chút manh mối, ai biết bị đứt như vậy.

- Ngươi còn chưa trả lời ta, ngươi tới nơi này, là muốn tìm thứ gì.

Hàn Nguyệt tiên tử nhíu mày, hỏi.

Đại kiếp nạn của Thần Nông Tông hạ xuống, Mạc Phàm không trở về Thần Nông Tông, lại đến nơi này, chắc chắn là có mục đích khác.

- Ta tới đây sao?

Mạc Phàm nhìn thoáng qua bốn phía, cười khẽ.

- Ta tới nơi này, là tìm một bảo cụ ta dùng để luyện đan.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1949: Ngươi quá coi trọng ta rồi?


- Không phải là đệ tử Thần Nông Tông các ngươi đều có Hư Không Chi Lô sao, nhất là đệ tử của Vô Cực Phong, có thể tu luyện Bách Thảo Vạn Vật Lô, đây không phải là thánh khí trong Lò Luyện Đan à, còn cần lò luyện đan khác làm gì?

Hàn Nguyệt giống như hiểu rất rõ về Thần Nông Tông, nói.

- Đúng là Hư Không Chi Lô rất tốt, nhưng chỉ là Hư Lô, còn có tai hại nhất định, nhưng nếu thêm một kiện Chân Lô cao cấp nhất, vậy thì không chê vào đâu được.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Hàn Nguyệt nhíu mày, thần thức phóng ra xung quanh, xong nhanh chóng thu trở về.

- Nơi này là Hồng Liên Thành, không phải là ngươi đánh chủ ý với tiên khí trong Luân Hồi Sơn đấy chứ?

Hàn Nguyệt hỏi.

Nơi nổi tiếng nhất tinh cầu này, là Luân Hồi Sơn.

Tòa núi kia chiếm nửa tinh cầu, bên trong có khoảng mười vạn 8000 ngọn núi lớn nhỏ.

Nghe nói, bên trong mười vạn 8000 sơn động chỉ có một cái thông tới nơi có tiên khí, sơn động khác đều mang theo Luân Hồi Chi Lực, không ít người đi vào không đi ra được.

Có người đi vào là người, lúc đi ra thì biến thành con mèo.

Ví dụ như vậy chỗ nào cũng có, nhưng dù vậy, cũng không ngăn được bao nhiêu người mơ ước tiên khí.

Mỗi ngày, ở Luân Hồi Sơn có vô số tu sĩ tìm kiếm tiên khí này.

Nhưng ngàn năm qua, không ai đạt được.

Bởi vì Vô Phong là y tiên, bà và Vô Phong cùng tới, cuối cùng mất một chút tu vi, thất vọng mà về.

Mạc Phàm tới Hồng Liên Thành, chắc chắn là mơ ước kiện tiên khí Luân Hồi Chi Lô, một trong những tiên khí của Luyện Đan Sư cực mạnh.

- Không sai.

Mạc Phàm gật đầu.

- Với thực lực của ngươi, nếu không có vận khí nghịch thiên, đừng nên đánh chủ ý với lò đan này.

Hàn Nguyệt tiên tử liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, không khách sáo nói.

Bà và Vô Phong đều là cao thủ Đại Thừa, hơn nữa thanh danh lan xa, tới nơi này đều không tìm được Luân Hồi Chi Lô, Mạc Phàm là một tiểu tử Nguyên Anh đỉnh phong có năng lực làm gì?

Cho dù trên người Mạc Phàm hơi kỳ lạ, nhưng kỳ lạ tới mấy, cũng khó mà đạt được tiên khí.

Trước đây có không ít khí vận chi tử, thiên tuyển chi tử tới nơi này, cả đám cũng tơi tả mà về, có một số người còn không về được.

- Nếu ta nói lò đan này là của ta thì sao?

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Tiên khí khác, hắn muốn lấy thật sự không dễ dàng.

Nhưng Luân Hồi Chi Lô này, đối với hắn mà nói đơn giản hơn nhiều.

Kiếp trước, hắn chỉ là Kim Đan kỳ mà cũng có được thứ này, thực lực của hắn hiện giờ mạnh hơn trước không ít, còn sợ không chiếm được sao.

Cho dù hiện giờ hắn cách Luân Hồi Chi Lô ngàn dặm, hắn cũng có thể như kiếp trước, cảm nhận được Luân Hồi Chi Lô đang triệu hoán mãnh liệt, giống như lão bằng hữu đã lâu không gặp.

Hắn cầm Luân Hồi Chi Lô, có thể khó sao?

- Của ngươi, ngươi biết sơn động nào thông tới Luân Hồi Chi Lô không?

Hàn Nguyệt nhíu mày, nói.

Bà biết Mạc Phàm rất kiêu ngạo, nếu không phải người kiêu ngạo, đã không dám đối xử với đại cung chủ Thiên Tâm Cung như vậy.

Nhưng Mạc Phàm quá kiêu ngạo, vậy mà dám nói tiên khí vô chủ là của hắn.

- Ta tiến vào sơn động nào, sơn động đó sẽ tới thẳng sơn động có Luân Hồi Chi Lô.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Tiên khí chọn người, là đồ của hắn, hắn đi đến đâu cũng là đường, vốn không cần lo lắng tiến vào nhầm sơn động, hắn chỉ cần tránh người khác ngăn cản là được.

So với sơn động có Luân Hồi Chi Lô, tu sĩ ở bên ngoài mới nguy hiểm nhất.

Kiếp trước, hắn tìm không ít cao thủ Đại Thừa, một đường đi lên.

Có người ngăn cản hắn, thì có một cao thủ Đại Thừa đối phó.

Cao thủ Đại Thừa hắn mời dùng hết, hắn cũng đi tới trước mặt Luân Hồi Chi Lô.

- E rằng ngươi không tới được bất luận sơn động nào.

Hàn Nguyệt tiên tử bĩu môi, nói.

Mạc Phàm quá trẻ tuổi, khẩu xuất cuồng ngôn là chuyện bình thường, lúc bà còn trẻ cũng vậy.

Nhưng cho dù như lời Mạc Phàm nói, Luân Hồi Chi Lô là của hắn, hắn tiến vào sơn động nào thì sơn động đó là đường, vậy Mạc Phàm cũng phải vào được sơn động hãy nói.

Thời gian Luân Hồi Chi Lô xuất hiện lâu lắm, mỗi sơn động đều có chủ, một khi tới gần sẽ lọt vào tru sát.

Trong những cao thủ này có không ít người là cao thủ Đại Thừa, chính vì phòng ngừa những người khác lấy được Luân Hồi Chi Lô.

Người như Mạc Phàm tới gần, chắc chắn sẽ bị người ta liệp sát.

- Cho nên cần Hàn Nguyệt tiên tử giúp đỡ rồi.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Hắn vốn định như kiếp trước, tìm một số cao thủ giúp đỡ, nhưng có Hàn Nguyệt tiên tử thì không cần nữa.

- Ngươi quá coi trọng ta rồi?

Hàn Nguyệt tiên tử hừ lạnh một tiếng nói.

Lúc trước bà tới cùng Vô Phong, dùng toàn lực mới xông vào được một cửa động, cuối cùng bị thương mà về, không được gì.

Bà hiện giờ, thực lực yếu hơn trước nhiều, bảo bà hộ tống Mạc Phàm vào động đều không có khả năng.

- Một mình Hàn Nguyệt tiên tử thật sự không có biện pháp, nhưng ngươi cầm thứ này, hẳn là có thể rồi.

Mạc Phàm vươn tay ra, một thanh trường đao màu xanh nhạt xuất hiện trong tay hắn.

Trường đao màu xanh, giống như do thủy tinh tạo thành, bên trong là chất lỏng màu trắng đang không ngừng chảy theo dòng, Thiên Đạo Chi Lực tỏa từ trên đao ra.

- Đây là Thiên Tâm Tủy ngưng tụ thành bảo cụ sao?

Hàn Nguyệt nhìn thấy chuôi đao này, lông mày nhướn lên, khiếp sợ nói.

Thiên Tâm Tủy ngưng tụ thành binh khí sao bà không biết, cắt những cao thủ Đại Thừa đơn giản như cắt rau.

Nhưng phương pháp luyện chế Thiên Tâm Tủy thành binh khí đã sớm thất truyền, hơn nữa Thiên Tâm Tủy cũng ở Thiên Tâm Cung, Mạc Phàm lấy đâu ra Thiên Tâm Tủy?

- Nói một cách chính xác là Thiên Tâm Tủy trong cơ thể ngươi, luyện chế thành bảo cụ.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Lúc Hàn Nguyệt tiên tử ở trong Luân Hồi Chi Lô, Thiên Tâm Tủy bị huyết dịch trong liên trì bức ra, sau đó bị huyết trì thu thập, đến trong tay hắn.

Hắn luyện chế bảo cụ này, vốn định để cho mình dùng.

Nhưng nếu Hàn Nguyệt tiên tử ở đây, giao thứ này cho Hàn Nguyệt tiên tử thì càng tốt.

Cao thủ Đại Thừa cầm thứ này, mới có thể phát huy ra uy lực mạnh.

- Có thứ này, ta có thể chắn giúp ngươi một lát, nhưng cần phải thừa dịp loạn mới được, nếu không ta không có biện pháp đưa ngươi vào.

Hàn Nguyệt cầm lấy bảo cụ do Thiên Tâm Tủy ngưng tụ thành, nói.

Ở đó có nhiều cao thủ, dựa vào thanh binh khí vẫn quá khó khăn, trừ phi thừa dịp loạn mà vào.

- Yên tâm đi, đợi chúng ta tới đó, chắc chắn sẽ rất loạn.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười thần bí nói.

Bình thường Luân Hồi Chi Lô đều rơi vào ngủ say, chỉ khi tích đủ tinh hoa của nhật nguyệt mới phóng thích bảo quang, cũng là xuất thế mà không ít người thấy.

Nhưng vì sự xuất hiện của hắn, Luân Hồi Chi Lô trực tiếp tiến vào kỳ sinh động.

Không ít tu sĩ đều ở kỳ sinh động, xông vào Luân Hồi Sơn, vì vậy lúc đó mới có cơ hội tìm được tiên khí.

- Tốt nhất là như vậy, nếu không ta sẽ không ra tay.

Hàn Nguyệt liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, không khách sáo nói.Bà mới nói xong.

Bất chợt.

“Rầm!”

Đất đai bắt đầu chuyển động, giống như động đất mạnh.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1950: Luân Hồi Sơn có động tĩnh rồi à?


- Sao lại thế này?

Hàn Nguyệt nhướn mày, hỏi.

Bên bà mới nói náo động, không chỉ Luân Hồi Sơn rối loạn, cả Hồng Liên Thành cũng rối loạn.

- Chúng ta đi thôi, tiên tử.

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Náo động vừa rồi không phải cái khác, đúng là Luân Hồi Chi Lô cảm ứng được sự tồn tại của hắn, tạo ra.

Hiện giờ Luân Hồi Chi Lô bị vây ở sâu Luân Hồi Sơn.

Nếu không phải bị trận pháp hạn chế, hắn đã không cần phiền phức như vậy, giơ tay có thể mang Luân Hồi Chi Lô đi.

Trong đôi mắt Hàn Nguyệt tiên tử lóe lên dị sắc, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, cất binh khí do Thiên Tâm Tủy tạo ra, đi theo Mạc Phàm bay về phía Luân Hồi Sơn.

Lúc này, không chỉ Mạc Phàm và Hàn Nguyệt tiên tử bay về phía Luân Hồi Sơn.

Gần Luân Hồi Sơn, không ít người cho dù là đang bế quan tu luyện, hay bận chuyện khác, toàn bộ lập tức dừng tay, chạy về phía Luân Hồi Sơn.

Động tĩnh lớn như vậy đến từ Luân Hồi Sơn, phần lớn là do tiên khí tạo ra.

Tiên khí làm ra động tĩnh lớn như vậy, chỉ có một khả năng, sắp xuất thế rồi.

Không chỉ như vậy, động tĩnh ở Luân Hồi Sơn mãnh liệt hơn trước đây nhiều, cũng biểu thị cơ hội tiên khí xuất thế cao hơn.

Cơ hội tốt như vậy, nếu bỏ lỡ, có khả năng là bỏ lỡ tiên khí.

… T

rong một chùa cổ thâm sâu, dưới thảm cỏ xanh mướt, đại môn do tảng đá màu xanh tạo ra mở ra, một tăng nhân trung niên hai tay tạo thành hình chữ thập đi từ trong ra.

Tăng nhân này nhìn rất bình thường, tăng y trên người giống như đã lâu rồi không thay.

Nhưng nếu Vô Phong, Vô Địch, Vô Cực tới, đều nhận ra được tăng nhân trung niên này.

Tăng nhân này là tông chủ của Dược Sư Phật Tông, Vô Dược.

Trên bảng y tiên, là y tiên Phật Tông thứ 10, cũng là cao thủ Đại Thừa rất mạnh.

Trước cửa, mộtđám tăng nhân xếp thành hai hàng đứng ở đó, cùng gọi:

- Sư phụ.

- Luân Hồi Sơn có động tĩnh rồi à?

Trong mắt tăng nhân trung niên lóe sáng, nhìn thoáng qua Luân Hồi Sơn hỏi.

- Không sai, xem ra lần này xuất thế thật rồi.

Một tăng nhân đứng đầu nói.

Ba năm này, tiên khí thường có động tĩnh, nhất là trong hai năm qua, tiên khí lại càng như muốn xông từ trong cấm địa ra.

Động tĩnh lần này lớn hơn trước, xem ra thật sự sắp xuất thế rồi.

- Gần đây có y tiên nổi danh xuất hiện, hay người đặc biệt tới Luân Hồi Sơn không?

Vẻ mặt tăng nhân trung niên bình tĩnh, hỏi.

Tiên khí chọn chủ, không ít tiên khí xuất hiện động tĩnh, đều là vì người có duyên xuất hiện.

Luân Hồi Chi Lô là bảo vật vô thượng để chế thuốc, chỉ biết hai loại người, một là y tiên có danh, hai là kỳ tài.

Tìm người như vậy, mới càng có cơ hội tìm được Luân Hồi Chi Lô.

- Y tiên thành danh chỉ có Mạc Phàm hậu bối của Thần Nông Tông, nhưng cậu ta không ở bên này.

Tăng nhân đứng đầu nói.

Trong ba năm gần đây, y tiên nổi tiếng nhất là Mạc Phàm.

Tuy Mạc Phàm ra tay không nhiều, nhưng chỉ giải quyết Thất Sinh Thất Thế Chú đã đủ đứng trên bảng y tiên.

- Mạc Phàm?

Vô Dược khẽ nâng mí mắt, trong mắt lộ ra dị sắc.

- Nếu ta nhớ không nhầm, hình như cậu ta tới Tu Chân giới đều liên quan tới mấy lần Luân Hồi Chi Lô có động tĩnh?

Tăng nhân đứng đầu tính toán một chút, vẻ mặt lập tức thay đổi.

- Sư phụ nói không sai, lúc tên tiểu tử kia tới Tu Chân giới, tiên khí chấn động một lần, lúc Mạc Phàm rời đi, tiên khí gần như muốn ra khỏi cấm chế, sau khi Mạc Phàm trở về, tiên khí lại chấn động một lần, bây giờ có động tĩnh, không phải là tiểu tử kia tới đây đấy chứ?

Tiên khí này tồn tại ở đây lâu như vậy, gần như tất cả mọi người muốn đạt được tiên khí đều ghi lại và phân tích thời gian tiên khí làm ra động tĩnh.

- Rất có khả năng, nhưng đến Luân Hồi Sơn sẽ biết, các ngươi không được làm gì, nếu nhìn thấy Mạc Phàm, lập tức nói cho ta biết.

Vô Dược gật đầu nói.

Nếu Luân Hồi Chi Lô lựa chọn Mạc Phàm, vậy cơ hội ông ta đạt được Luân Hồi Chi Lô cũng ở trên người Mạc Phàm.

- Dạ, sư phụ.

Một đám tăng nhân gật đầu.

- Đi!

Vô Dược gật đầu, một bước nâng lên, chữ “tẩu” xuất hiện dưới chân bọn họ.

Chữ “tẩu” đại phóng kim quang, bao bọc mọi người ở bên trong, đi về phía Luân Hồi Sơn.



Đồng thời, trong một đầm lầy khắp nơi đều là độc vật.

Trên một con Độc Long có lão giả nheo mắt lại, nhìn về phía Luân Hồi Sơn, tươi cười xuất hiện trong mắt ông ta.

- Cuối cùng cũng xuất thế, đã ra rồi, lão phu đợi ở đây lâu như vậy, đến lúc thu hoạch rồi.

Lão giả cười nói.

Chỉ vì tiên khí này, ông ta ở gần Luân Hồi Sơn ngàn năm.

Tuy đối với cao thủ Đại Thừa như ông ta mà nói, ngàn năm không tính là gì.

Nhưng không có bao nhiêu người nguyện ý dùng thời gian nhiều năm như vậy chờ đợi buồn tẻ.

Lão giả vừa dứt lời, từng vùng khói độc xuất hiện trong đầm lầy, trong khói độc, không ít tu sĩ dị tộc cười quỷ dị xuất hiện.

Những tu sĩ dị tộc này nhìn có nhiều hình thù kỳ lạ, nhưng thực lực không tầm thường, đều là cao thủ Đại Thừa.

- Chúc mừng chủ nhân.

Một tu sĩ dị tộc trong đó nói.

Tuy tu sĩ dị tộc này cũng là cao thủ Đại Thừa như lão giả kia, nhưng trong đôi mắt nhìn lão giả đều là kính sợ và sợ hãi.

Nhưng chuyện này cũng rất bình thường.

Ở Tu Chân giới, phàm là nhắc tới tên Độc Vương, không có mấy ai khôngsợ.

Mà những người đắc tội Độc Vương, lại càng bị Độc Vương dùng độc dược thiên kỳ bách quái giết bằng thuốc độc.

Cho dù là y tiên nổi tiếng ở Tu Chân giới, gặp Độc Vương cũng vô cùng đau đầu.

Có một số y tiên nghe thấy tên tuổi của Độc Vương, còn trực tiếp từ bỏ chữa trị cho người bị Độc Vương hạ độc, thứ nhất là rất khó giải, thứ hai là sợ bị Độc Vương trả thù.

- Đi thôi, trong các ngươi ai lấy được tiên khí cho ta, ta sẽ cho tự do.

Độc Vương nhìn những nô bộc này, cười nói.

Những tu sĩ dị tộc này khẽ nâng mí mắt, toàn bộ lộ ra vui mừng.

- Đa tạ chủ nhân.

Một đám người đứng trên từng vùng khói độc, chậm rãi bay về phía Luân Hồi Sơn.

Cùng lúc đó.

Không chỉ người gần Luân Hồi Sơn bay về phía Luân Hồi Sơn, tu sĩ trên tinh cầu gần đó nhận được tin, từng đạo Truyền Tống Môn mở ra ở gần Luân Hồi Sơn, cũng di chuyển hết tới Luân Hồi Sơn.

Luân Hồi Sơn vốn vô cùng náo nhiệt, không lâu sau lại tụ tập vô số người.

Còn có không ít người hóa thành lưu quang lướt qua bầu trời, lục tục kéo tới.

Trong đó không chỉ có Vô Dược, Độc Vương, còn có không ít người trong top 50 bảng chiến lực.

Tiên khí cổ, là thứ có giá trị có thể được tông môn hạng trung, sao có thể bỏ qua?

Trong lúc này, năng lượng dao động mãnh liệt khiến Luân Hồi Sơn vô cùng áp lực, mùi thuốc súng nồng đậm tràn ngập cả Luân Hồi Sơn.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1951: Ta không đơn giản như vậy.


Trong Luân Hồi Sơn, một cột sáng mang theo đường vân phóng lên trời, bắn thẳng tận trời.

Từng đóa liên hoa bay từ trong cột sáng ra, bay về bốn phương tám hướng.

Trong rất nhiều liên hoa, một hư ảnh Lò Luyện Đan chín tầng trôi nổi giữa không trung.

Xung quanh lò đan, từng vòng dao động năng lượng tỏa ra bốn phía, giống như gợn sóng lan ra xung quanh, không ngừng chấn động.

- Luân Hồi Chi Lô, thật sự là Luân Hồi Chi Lô?

Không ít người nhìn thấy hư ảnh này, trong mắt lóe sáng tinh quang nói.

Luân Hồi Chi Lô lộ ra hà quang không ít lần, nhưng chiếu ra bản thể vẫn là lần đầu tiên.

Có người nhìn thấy hư ảnh này, chỉ trong chớp mắt phi thân mà lên, không chút do dự bay về phía nơi có hư ảnh.

Lúc này người tới nơi này vẫn ít, nếu như không nhân cơ hội nhanh xông vào, đợi lát nữa sẽ không có cơ hội.

Vừa có người xông vào bên trong, không ít người còn đang do dự lập tức bay về phía Luân Hồi Chi Lô.

Chỉ trong phút chốc, có trên trăm tu sĩ ra tay cướp đoạt, trong đó có không ít cao thủ.

Tốc độ của những người này rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã tới chỗ có Luân Hồi Chi Lô.

Nhưng không đợi bọn họ tiến thêm một bước, tiếng hừ lạnh truyền tới, tấm lưới chi chít xuất hiện trước mặt những người này không có dấu hiệu báo trước.

Những người này không kịp lùi lại, cơ thể ngã lên tấm lưới.

“Phập…” Âm thanh cơ thể bị cắt ra vang lên, người xông vào cho dù có tu vi gì, phàm là động vào tấm lưới tính cả Nguyên Anh cùng bị cắt thành nhiều cánh hoa.

Hơn trăm người, chỉ trong phút chốc không còn một mống.

Phía sau tấm lưới lớn, một nam tử đeo kiếm vuốt râu, vẻ mặt lạnh lùng xuất hiện.

- Cấp như vậy mà cũng dám mơ ước Luân Hồi Chi Lô, muốn chết à!

Nam tử lạnh lùng nói.

Ở đây, mọi người nhìn thấy nam tử đeo kiếm, sắc mặt đều thay đổi.

- Kiếm Tôn?

Kiếm Tôn là cao thủ kiếm đạo trong cao thủ Đại Thừa, ở trong rất nhiều cao thủ kiếm đạo có thể nằm trong top 10, thực lực rất mạnh.

Do Kiếm Tôn tới trấn, bọn họ muốn xông qua rất khó, thậm chí có thể nói là không có khả năng.

- Không chỉ có Kiếm Tôn.

Có người kêu lên.

Vẻ mặt không ít người sửng sốt, nhìn về phía khác, sắc mặt thay đổi theo.

Ngoại trừ Kiếm Tôn ra, ba phía khác, có ba người xuất hiện.

Ba người này theo thứ tự là Vô Dược, Độc Vương và Hoa Vô Kỳ.

Vô Dược và Độc Vương thì không cần phải nói, đã sớm chiếm cứ ở Luân Hồi Sơn.

Hoa Vô Kỳ thì mới tới, nhưng danh tiếng không kém ba vị trước.

Bởi vì người này là người có chiến lực cao nhất trong bốn người, đứng thứ 30 trên Tiên Bảng, thực lực còn trên Vô Cực đạo nhân.

Bốn người này bảo vệ hư ảnh chặt chẽ, trừ bốn bọn họ ra, còn ai có thể đi vào?

- Chỉ sợ phải trong vòng 20 Tiên Bảng, thậm chí là trước 10 mới có thể xông vào?

Có người mất mát nói.

Bốn người này bảo hộ nơi đó, rõ ràng là không để người ta đi qua.

Như vậy, bọn họ gần như không có cơ hội rồi.

Trong đám người, Mạc Phàm cũng nhíu mày.

- Bốn người này đúng là phiền phức.

Tu vi của bốn người này đều không yếu, chuyện này còn chưa có gì, bốn người này giống như không có tính toán tiến vào Luân Hồi Động tìm kiếm, giống như đang đợi chủ nhân của Luân Hồi Chi Lô xuất hiện.

Tiên khí chọn chủ, nếu không phải chủ nhân của tiên khí, rất khó lấy được.

Ví dụ như Luân Hồi Động, bọn họ đi vào sẽ trọng thương mà về, rất khó lấy được Luân Hồi Chi Lô.

Cho nên không ít người sẽ đợi chủ nhân xuất hiện, khống chế lúc tiên khí lựa chọn chủ nhân, do đó đạt được tiên khí.

Bốn người này đứng ở đó, chỉ sợ là có chủ ý này, đợi hắn xuất hiện.

- Bốn người này đâu chỉ phiền phức, có Thiên Tâm Tủy cũng vô dụng.

Hàn Nguyệt nhíu mày nói.

Tu vi của bốn người này cao hơn bà hiện giờ quá nhiều, Thiên Tâm Tủy không có tác dụng lắm.

- Tiểu tử, ngươi còn muốn đi lấy lò đan kia không?

Hàn Nguyệt liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, hỏi.

- Vì sao không lấy?

Mạc Phàm cười khẽ nói.

Hắn tới nơi này vì mang Luân Hồi Chi Lô đi, có Luân Hồi Chi Lô, đối với thực lực của hắn cũng tăng phạm vi rộng, hắn mới càng như ý đối phó Ngạo Nhật Sơn Tông, Thiên Tâm Cung và Quân Mạc Tà.

- Ngươi chuẩn bị lấy như thế nào, nói cho bọn họ thứ đó là của ngươi, bảo bọn họ rời đi sao?

Hàn Nguyệt tiên tử lạnh giọng hỏi.

Bốn cao thủ này ở đó, Mạc Phàm chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh vốn chính là tự tìm đường chết.

- Đợi lát nữa ngươi sẽ biết, ngươi chuẩn bị ra tay đi.

Mạc Phàm không phản bác, lạnh nhạt nói.

Hàn Nguyệt nhíu mày, im lặng xem xét.

Lúc này Kiếm Tôn mở miệng lần nữa.

- Muốn thông qua chúng tôi vào Luân Hồi Động, giao một kiện bán tiên khí sẽ được vào, nếu không thì rời đi, người xông vào sẽ chết!

Giọng nói của Kiếm Tôn không lớn, nhưng truyền vào tai mọi người.

- Bán tiên khí?

Không ít người lập tức hít vào một hơi khí lạnh.

Bán tiên khí nhiều hơn tiên khí một ít, nhưng cũng là thứ rất trân quý.

Đi vào một lát, cần một kiện bán tiên khí, không thể không nói giá này rất cao.

Cao còn chưa tính, đi vào có thể được tiên khí hay không, không ai dám cam đoan.

- Kiếm Tôn đại nhân, giá này hơi đắt rồi?

Có người bất mãn nói.

- Ngươi có thể thông qua những động khẩu người khác chiếm tiến vào, cũng cần trả thù lao, nhưng không cần bán tiên khí, chỉ cần là linh khí cao cấp, muốn đi vào từ nơi nào, các ngươi tự chọn đi.

Kiếm Tôn không tức giận, chỉ lạnh lùng nói.

Không ít người nghe thấy câu này, vẻ mặt không khá hơn chút nào.

Quả thật linh khí cao cấp dễ tiếp nhận hơn một chút, nhưng đi vào từ sơn động cách Luân Hồi Sơn khá xa, khả năng đạt được Luân Hồi Chi Lô sẽ càng nhỏ, nguy hiểm cũng càng cao.

- Chuyện này…

- Đương nhiên các ngươi có thể lựa chọn xông vào, nhưng các ngươi thấy hậu quả rồi đó, nếu cảm thấy mình là ngoại lệ, thì cứ việc xông vào.

Kiếm Tôn lạnh lùng nói.

Ở đây, trong chớp mắt liền yên tĩnh.

Xông vào dưới tay đám Kiếm Tôn, gần như không khác gì muốn chết.

Nhưng muốn đi vào Luân Hồi Động cần ít nhất một kiện linh khí, có bao nhiêu người có thể tiếp nhận giá tiền này?

Không lâu sau, có người đưa ra quyết định.

- Bán tiên khí này thuộc về ngươi, ta có thể vào chưa?

Một lão giả lấy thứ gì như cái thoi ra, ném cho Kiếm Tôn nói.

Bây giờ còn chưa có ai đi vào, nếu ông ta nhanh chóng đi vào, khả năng đạt được tiên khí sẽ cao hơn không ít.

Có được tất có mất, nếu thật sự có được Luân Hồi Chi Lô, một kiện bán tiên khí có tính là gì?

- Có thể.

Kiếm Tôn cất phi toa kia, võng kiếm trước người lùi sang hai bên, mở một cánh cửa ra.

Lão giả kia hơi thở phào nhẹ nhõm, thông qua võng kiếm biến mất trong sơn động dưới hư ảnh.

Có lão giả này dẫn đầu, không ít tu sĩ đợi một lát, vội vàng lấy bán tiên khí hoặc linh khí ra nhao nhao vào trong Luân Hồi Động.

Chỉ trong phút chốc, hơn trăm người tiến vào trong Luân Hồi Động.

- Tiểu tử, ngươi chuẩn bị vào thế nào?Hàn Nguyệt thấy người khác đi vào, tò mò hỏi.

Bà không biết Mạc Phàm có bán tiên khí hay không, linh khí thì chắc chắn có, giao linh khí ra là một biện pháp không tệ.

- Ta sao? Ta không đơn giản như vậy.

Mạc Phàm lắc đầu cười, nói.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back