Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 1362


Albert vừa ra tay, sắc mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ lập tức thay đổi.

Tất nhiên bọn họ biết Albert, chỉ là không ngờ Albert luôn khiêm tốn nhưng lúc ra tay lại đáng sợ như vậy, thậm chí còn kh ủng bố hơn đám Hải Vương, Merlin cộng lại.

Bọn họ vốn không chiếm ưu thế về nhân số, nếu Albert luyện hóa ra 9 cao thủ Nguyên Anh, số lượng sẽ tăng lên gấp đôi, bọn họ chỉ có thể bị hành hạ tới chết.

Chỉ nghĩ một lát, bọn họ thoải mái hơn.

Mỗi người mạnh đều có một lĩnh vực, gia tộc Roth có thể khống chế mệnh mạch kinh tế Châu Âu và cả Châu Mỹ, nếu sau lưng không có người cường đại, tuyệt đối không làm được tới trình độ này.

Chỉ sợ gia tộc Roth mới vươn tay tới các quốc gia khác, đã bị đám Merlin đánh trở về.

Sở dĩ đám Merlin mở một con mắt nhắm một con mắt với gia tộc Roth, không chỉ vì Albert Luyện Kim Sư, còn có ông ta càng mạnh hơn.

- Albert, ông âm hiểm thật.

Hoàng Phủ Thái Ất nhíu mày, không cam lòng nói.

- Âm hiểm, xuống nói với mẹ cậu đi.

Trên mặt Albert tràn đầy đắc ý, cao giọng nói, trên sáu cái nhẫn tỏa ra hào quang.

- Cho dù chết, hôm nay tôi cũng phải kéo ông xuống cùng.

Hoàng Phủ Thái Ất híp mắt, đồ án Thái Cực xuất hiện dưới hai chân và trong hai tay ông ta.

- Mẹ cậu tu luyện Thái Ất Tuyệt tới tận cùng đều không phải đối thủ của tôi, với trình độ này của cậu, có thể làm gì được tôi?

Albert cười khinh thường, tiếp tục luyện thành ma pháp.

Công pháp gia truyền của Hoàng Phủ gia là Thái Ất Tuyệt, nhưng công pháp này không làm gì được ông ta.

- Quả thật Thái Ất Tuyệt hơi phiền phức, cũng không phải không được, cho dù như vậy không nghĩa Luyện Kim Thuật của ông là vô địch.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Trong tay hắn, ba đoản đao bạch hắc đan xen xuất hiện, lập tức bay về phía ba người Albert luyện thành.

Ba bóng dáng nửa người nửa thú cảm nhận được kình khí, nổi giận gầm lên một tiếng, trên tay tỏa ra hào quang chộp lấy ba thanh đoản đao của Mạc Phàm.

“Phập!” Đoản đao gần như không bị ngăn cản đâm thủng thần quang trên tay ba người, cả tay bọn họ cũng cùng bị xuyên qua.

Đoản đao thế như chẻ tre, đâm vào ngực ba người.

Trên người ba người do Albert luyện thành có Ma Pháp Trận đột nhiên sáng lên, nhưng đoản đao như nước xoáy, Ma Pháp Trận chỉ kiên trì được một lát, thì giống như thủy tinh đột nhiên nổ tung, đoản đao đâm vào trong cơ thể bọn họ, nổ tung bên trong.

Khí tức ba người không kém Nguyên Anh nhanh chóng biến mất, hóa thành thịt nhão chìm vào trong nước biển.Tươi cười trên mặt Albert lập tức cứng ngắc, ánh mắt vô cùng âm trầm nhìn về phía Mạc Phàm.

- Tiểu tử, cậu làm gì đó?

Tuy ba người do ông ta luyện thành, nhưng cũng là cao thủ Nguyên Anh, cứ thế bị Mạc Phàm phế đi rồi.

Mạc Phàm chỉ cười nhạt, làm như không nghe thấy lời Albert nói.

Pháp thuật và ma pháp, tu luyện cái gì có thể thi triển cái đó, nói cách khác công pháp hệ hỏa chỉ có thể ngưng tụ hỏa diễm, ma pháp hệ thủy ngưng tụ con sông.

Trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu.

Luyện Kim Thuật cũng nằm trong phạm vi hạn chế này, Luyện Kim Thuật có thể luyện thành cây cối trong thổ nhưỡng, biến sắt vụn thành hoàng kim, cho vật chết sinh mệnh.

Phá vỡ hạn chế chủng loại này, nhưng cũng không phải chỗ nào cũng thần kỳ.

Xét đến cùng Luyện Kim Thuật có thể phá vỡ hạn chế chủng loại, chỉ vì tương tự nghi thức hiến tế đặc biệt, thông qua hình thức ma pháp cụ thể hiện thực, lấy càng nhiều tế phẩm do đó tiến hành luyện thành phá hạn chế chủng loại.

Luyện thành cần có lực lượng bình thường là có thể thai hóa lực sinh mệnh của vạn vật, có được lực sinh mệnh cường đại như vậy thường được gọi là thánh thạch.

Những thánh thạch này một số là thiên tài địa bảo rất quý, nhưng phần lớn là đoạt lấy sinh mệnh khổng lồ ngưng tụ mà thành, hay là kết tinh sinh mệnh của cường giả đỉnh cấp, yêu thú.

Nói ngắn gọn, Luyện Kim Thuật chỉ là chuyển hoán nghi thức tế tự thành pháp thuật.

Cho nên nếu đoạt nghi thức, chỉ cần phá trung tâm nghi thức đó, thứ do Luyện Kim Thuật luyện thành sẽ tự sụp đổ.

Ở Tu Chân giới có một bí pháp có tác dụng nhất đối phó Luyện Kim Thuật, đó chính là Nghịch Thiên Đao của Nghịch Thiên Môn.

- Bí pháp này đưa cho ông, dùng bí pháp này đối phó Luyện Kim Thuật của ông ta, dùng sát y để giết ông ta, hẳn là không thành vấn đề.

Mỗi Luyện Kim Thuật Sư, cũng đều là một Ma Pháp Sư, sát y có tác dụng với bọn họ.

Ngón trỏ Mạc Phàm khẽ búng, một đạo quang chiếu lên cơ thể Hoàng Phủ Thái Ất, phương pháp sử dụng Nghịch Thiên Đao xuất hiện trong cơ thể ông ta.

Hoảng Phủ Thái Ất thể ngộ một lát, hai tay cùng vươn ra, một bên xuất hiện một thanh ma kiếm đầy sát khí, bên khác là đại đao hắc bạch đan xen.

Ông ta nheo mắt lại nhìn chằm chằm Albert, cuồng phong cuồn cuộn xuất hiện trên người ông ta, đánh về phía Albert.

Albert nhíu chặt mày, trong mắt tràn đầy lửa giận.

- Mạc Phàm, đợi tôi giết tiểu tử Hoàng Phủ gia này, lại kiểm tra xem trong đầu cậu có thứ gì.

Ngàn năm qua ông ta chưa từng gặp ai có thể phá Luyện Kim Thuật, không chỉ bị Mạc Phàm phá, còn được Mạc Phàm chỉ điểm cho những người khác phá, Mạc Phàm nắm được điểm yếu của ông ta, phải chết.

Mạc Phàm làm như không nghe thấy, trong mắt hắn lóe lên lam quang, dời mắt nhìn Chiến Thần Ares.

Ares bị Mạc Phàm nhìn chăm chú, trên gương mặt cao ngạo lộ ra vẻ khinh thường.

Trong mấy người ở đây, ông ta là người sống lâu nhất, đã tồn tại từ thời chư thần.

Ở trong mắt ông ta, Mạc Phàm chỉ như một hạt cát trong dòng thời gian.

- Tiểu tử Hoa Hạ, cậu chuẩn bị đối phó Chiến Thần Ares tôi thế nào đây?

- Ông sao, cơ thể do tín ngưỡng ngưng tụ, cộng thêm Bất Diệt Thần Thạch trong cơ thể, mới có thể sống tới bây giờ, còn đối phó ông thế nào, nếu Hồng Liên của tôi ở đây, đã chém chết ông luôn rồi, tuy kiếm không có ở đây, nhưng đối phó ông càng đơn giản.

Mạc Phàm khẽ búng ngón tay về phía Hiên Viên Vô Kỳ và Âu Dương Phi Long, hai quang điểm biến mất vào trong mi tâm bọn họ.

Sau đó ánh mắt hắn phát lạnh, cơ thể biến mất tại chỗ.

Khi xuất hiện lần nữa, đã đến trước người Chiến Thần Ares.

- Chư Thiên Thần Quyền!

Trên một quyền lóe sáng ánh sáng thất sắc, lập tức đánh về phía mặt Ares.

Dưới ánh sáng thất sắc, vẻ mặt Ares ngây ngốc, cơ thể còn chưa kịp né tránh, đã bị một quyền của Mạc Phàm đánh trúng mặt.

“Rầm!” Âm thanh như kinh lôi vang lên, sóng biển cao trăm mét bắn tung tóe bên cạnh ông ta, Ares lập tức lùi về sau, lùi ra cây số mới dừng lại, trên gương mặt anh tuấn không chỉ hơi biến hình, còn có huyết dịch chảy từ tai mắt mũi miệng ông ta ra.

- Tiểu tử, Chiến Thần Ares tôi muốn diệt cửu tộc cậu.

Ares lấy Chiến Thần Chùy ra đập mạnh xuống đất một cái, giống như phát điên nói.

Mạc Phàm không có kiếm, nhưng đi lên liền đánh một quyền, ông ta chưa bao giờ chịu nhục như vậy.

- Chư Thiên Thần Quyền khắc chế nguyện lực, hai người một người đi lên giết ông ta thử đi, Bất Diệt Thần Thạch trong cơ thể ông ta còn có thể giúp ông ta sống lại một lần, vừa vặn đủ cho hai người chia.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói, rõ ràng là muốn giết chư thần thượng cổ, lại như giết gà.

Một lần không đủ, vậy thì giết hai lần.

Hiên Viên Vô Kỳ liếc mắt nhìn Mạc Phàm với vẻ cảm kích một cái, không nói gì thêm, thân thể hai người chớp lóe, cùng đuổi theo Chiến Thần Ares.

Mạc Phàm nhìn mấy người còn lại, trong mắt chớp lóe sắc bén.

- Mấy người từng người lên, hay là cùng lên đây?
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1363


Mấy người còn lại, Hải Vương, Ma Pháp Sư Meire, tinh linh Kagan, Diệt Thần Giả Skien nhìn những người khác chiến ở gần đó thì nhíu mày, trên mặt bọn họ hiện lên vẻ nghiêm trọng.

Dưới chỉ điểm của Mạc Phàm, ngay cả Albert mà bọn họ hơi kiêng kị cũng bị Hoàng Phủ Thái Ất áp chế.

Thứ mà Albert thông qua Luyện Kim Thuật luyện thành, gần như không tạo thành thương tổn với Hoàng Phủ Thái Ất, đã bị Hoàng Phủ Thái Ất hủy diệt.

Tuy trên người Albert không bị thương, nhưng vô cùng e sợ ma kiếm màu đen trong tay Hoàng Phủ Thái Ất, càng ngày càng rơi vào thế hạ phong.

Tuy bọn họ có bốn người, nhưng chỉ sợ đối phó Mạc Phàm không đơn giản như vậy.

- Mạc Phàm, cậu đúng là có không ít thủ đoạn, chẳng trách cậu có thể quật khởi ở Hoa Hạ nhanh như vậy, trên đại hải này, cậu chuẩn bị dùng thủ đoạn gì để đối phó bổn vương đây.

Tam Xoa Kích của Hải Vương gõ lên đất, lạnh giọng hỏi.

Ông ta thân là Titan, vùng biển này do ông ta tạo ra, vùng biển này cũng là ngọn nguồn lực lượng của ông ta.

Vùng biển này không khô, ông ta sẽ bất tử bất diệt.

Thủ đoạn của Mạc Phàm thông thiên, ông ta rất muốn biết Mạc Phàm đối phó ông ta trên đại hải thế nào.

Gương mặt Mạc Phàm rét lạnh, lắc đầu.

- Các ông không trả lời câu hỏi của tôi, vậy tôi cho các ông chọn, các ông không cần lần lượt tới đây, tôi sẽ cùng giết bốn người.

- Còn nữa, đối phó bốn người, không cần bất luận thủ đoạn gì, quả đấm là được, ông coi như là người đầu tiên bị tôi giết đi, Hải Vương.

Ngũ lão và Tần Vô Nhai cần phương pháp, là vì cơ thể và thần thông của mấy người này đặc biệt, đám ngũ lão không đủ cường đại.

Hắn đối phó bốn người này, cần dùng thủ đoạn gì sao, lực lượng bình thường là đủ rồi.

Nói xong thân thể hắn lay trái lay phải, cơ thể hắn kéo dài trên mặt biển, giống như laser đến trước mặt Hải Vương.

Năm ngón tay hắn nắm chặt, linh khí cuồn cuộn bị rút từ trong không khí, trong nước biển.

Chỉ trong chớp mắt, linh khí trong mười km xung quanh đã bị hắn rút đi, ngưng tụ trên nắm tay của hắn.

- Băng Sơn!

Hải Vương vốn sớm cảnh giác với Mạc Phàm, nhưng không ngờ tốc độ của Mạc Phàm nhanh như vậy.

Ông ta nhíu mày, tay còn lại nhanh chóng vươn ra, một mặt gương màu lăm chắn trước người ông ta, che khuất cả người ông ta lại.

Ngay sau đó một quyền của Mạc Phàm đánh lên tấm gương kia.

Gương căn bản không có năng lực chống cự lại, bị quả đấm của Mạc Phàm xuyên thủng, quyền kình kh ủng bố bùng nổ ra, giống như đạn quỹ đạo phóng ra, một đạo cột sáng không thể ngăn cản vọt về nơi xa, đụng lên trên Thủy Tinh Cung ở phía xa, một lỗ thủng vĩ đại xuất hiện trên Thủy Tinh Cung.

Cuồng phong như bão nhấc lên theo, lưu ly trên Thủy Tinh Cung bị nghiền nát gần hết.

Trên mặt đất, sàn nhà như bạch ngọc bị lốc lên.

Vừa rồi Thủy Tinh Cung còn vô cùng hoa lệ, chỉ trong chớp mắt đã tả tơi, chỉ còn lại dàn giáo chính.

Nhất là lỗ thủng ở giữa, giống như mãnh thú há to miệng.

Xung quanh, thuộc hạ của Hải Vương không có một ai đứng vững, có một số người còn bị kình phong thổi xa trăm mét.

Phía sau thủy kính, cơ thể Hải Vương nhoáng lên một cái lùi về sau, chín thủy kính lục giác xuất hiện, xoay quanh xung quanh ông ta, chuyển động dựa theo quỹ tích, bảo vệ ông ta ở bên trong.

Vẻ nghiêm trọng xuất hiện trên mặt ông ta.

Tuy một quyền của Mạc Phàm không thể thương tổn được ông ta, nhưng mạnh như thế nào ông ta biết rất rõ.

Hải Thần Cung là cung điện ông ta tốn rất nhiều năm mới xây được, trong ngoài đều có Ma Pháp Trận thủ hộ.

Tu sĩ bình thường, đừng nghĩ tới chuyện có thể hủy Hải Thần Cung của ông ta, ngay cả một khối thủy tinh đều không thể phá được.

Mạc Phàm chỉ đánh một quyền, lại phá nát toàn bộ Hải Thần Cung.

Đám Hải Thần, đệ tử của Hải Thần Cung và đám tinh linh Kagan cũng đều sửng sốt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Lúc trước Mạc Phàm đã đủ cường đại, Mạc Phàm chân chính ra tay, còn cường đại hơn trước rất nhiều.

Nếu một quyền này của Mạc Phàm đánh trúng người, cho dù bọn họ có mười mạng cũng không thể sống sót.

Đối diện Hải Vương, Mạc Phàm thu hồi quả đấm, hơi thất vọng lắc đầu.

Cùng là Thái Thượng Phá Diệt Kinh, so với lần đầu tiên hắn sử dụng mạnh hơn gấp bội lần, nhưng không thương tổn được Hải Vương.

Theo ý hắn, ít nhất phải khiến Hải Vương biết đau là gì.

Thất vọng trong mắt Mạc Phàm chỉ chớp lóe, liền biến mất không thấy, một chưởng khác đánh ra.

Một quyền không được, vậy thì dùng võ pháp khác của Thái Thượng Phá Diệt Kinh.

- Chấn Hải!

“Răng rắc…” Giống như chư thần phẫn nộ, tiếng sấm rung động cuồn cuộn, một hư ảnh thủ chưởng lôi điện cỡ tiểu sơn đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Hải Vương, vỗ mạnh xuống đầu ông ta.

ể ể ề ấCơ thể Hải Vương run lên, trái lại không có gì không khỏe, nhưng cho dù là cơ thể ông ta hay chín thủy kính xung quanh ông ta đều bất động.

Sau đó một quyền của Mạc Phàm cách không đánh về phía Hải Vương.

- Liệt Địa!

“Bùm!” Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, xung quanh Hải Vương giống như có vô số vũ khí tiên tiến nổ tung.

Sân xung quanh Hải Vương lập tức tứ phân ngũ liệt, khe hở sâu không thấy đáy mang theo nước biển tràn vào từ bốn phương tám hướng.

Trước tiên Thủy Tinh Cung như bị ngũ mã phân thây, vỡ ra thành mảnh nhỏ.

Trong nước biển, những động vật biển vĩ đại gặp khe hở này, chỉ trong chớp mắt bị cắt thành mấy mảnh.

Chỉ trong phút chốc hải vực vô cùng yên bình, giống như gặp tận thế.

Không chỉ như vậy, thủy kính trên người Hải Vương cũng bị phá mở.

Trên cơ thể uy võ của ông ta tỏa ra lam quang, chỉ giằng co một lát.

“Xoẹt” một tiếng, âm thanh như xé vải vang lên, cơ thể ông ta cũng vỡ thành mấy mảnh, rơi vào trong nước biển.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn tay mình một cái, lúc này mới lộ ra vẻ vui mừng.

- Như vậy còn tạm.

Thái Thượng Phá Diệt Kinh được xưng là công pháp có thể võ đấu với Quân Khương Lâm vô địch, không nên ngay cả một người của Thần Tộc Titan cũng không làm bị thương được.

Trong nước biển cách đó không xa, nước biển màu lam dâng lên, nhanh chóng ngưng tụ thành dáng vẻ một người.

Hào quang thu lại, lộ ra Hải Vương hơi chật vật ở bên trong.

Trái lại trên người Hải Vương không có thương tổn gì, nhưng vương miện ở trên đầu đã không còn, tóc cũng bị nước biển làm ướt nhẹp, hỗn loạn trên người.

Trong đôi mắt u lam, lửa giận hừng hực giống như nham thạch nóng chảy sắp phun trào.

Ông ta đường đường là Hải Vương, lại bị một tiểu tử thương tổn tới mức này.

Chuyện như vậy đều chưa từng xảy ra ở một ngàn năm trước.

- Tiểu tử, cậu đúng là rất đáng chết.

Hải Vương nghiến răng nói.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, giống như không nghe thấy, hắn thản nhiên nói:

- Xem ra năng lượng thần nguyên của ông còn rất sung túc, không biết có thể khiến ông khôi phục mấy lần.

Nòng cốt của cổ thần như Hải Vương đều là thần nguyên, nếu năng lượng thần nguyên sung túc, cho dù bị trọng thương cũng có thể khôi phục trong thời gian ngắn.

Đương nhiên nếu thần nguyên bị hủy, Hải Vương chỉ còn đường chết.

Hải Vương giống như bị vạch trần nhược điểm, nhíu mày.

Thần nguyên là bí mật lớn nhất của ông ta, vậy mà Mạc Phàm cũng biết.

Ông ta chỉ hơi nhíu mày, liền giãn ra.

- Tôi quấn lấy tiểu tử này trước, ba người đi diệt mấy người kia, sau đó chín chúng ta cùng đối phó cậu ta.

Hải Vương nói.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1364


Mạc Phàm chỉ dùng ba quyền, đã hủy diệt cơ thể ông ta, đủ để thấy thực lực của Mạc Phàm không đơn giản.

May mà Mạc Phàm tìm ông ta đầu tiên, nếu không đổi lại là Kagan, Meire, bọn họ đã chết rồi.

Như vậy bốn bọn họ muốn bắt Mạc Phàm cũng không đơn giản.

Thay vì mất đi ba người khác, chẳng bằng để ba người đi giúp giải quyết đám ngũ lão và Tần Vô Nhai.

Tuy đám Dracula bị nhằm vào, nhưng nếu thêm đám Meire, nhằm vào này sẽ không đáng là gì.

Giết đám Tần Vô Nhai, chín bọn họ cùng đối phó Mạc Phàm đơn giản hơn nhiều.

Tuy ông ta bị Mạc Phàm làm bị thương một lần, nhưng Mạc Phàm muốn giết ông ta cũng không đơn giản như vậy, ông ta hoàn toàn có thể quấn lấy Mạc Phàm.

Đám Meire nhíu mày, do dự một lát quyết định đến chỗ đám Tần Vô Nhai.

Meire không ngâm xướng, hai hắc động cùng xuất hiện phía sau Phương Hạo Thiên và Cô Kình Thương.

Trong hắc động, vô số xúc tua màu đen đầy gai chộp lấy Phương Hạo Thiên và Cô Kình Thương.

Gai này khẽ đụng vào thánh quang trên người hai người, lập tức bốc lên khói đen.

Đồng thời trên người hai người kia đau xót, bị xúc tua nắm chặt, thánh quang giống như kim loại gặp axit sunfuric bị hòa tan.

Lang Vương Charles và Dracula hơi nhếch miệng, cười gằn xuất hiện trên mặt bọn họ.

Bọn họ bị thánh quang trên người hai bọn họ làm ghê tởm rất lâu, thánh quang bị giải trừ, vậy thì dễ hơn rồi.

Mộc trượng trong tay tinh linh Kagan gõ lên mặt nước, ánh sáng lục sắc dập dờn mà ra.

San hô, hải tảo dưới đáy biển như thức tỉnh lại, sinh trưởng một cách điên cuồng, chưa tới vài giây đã từ trong đáy biển trăm mét lên tới mặt biển.

Những san hô và hải tảo như còn sống, cơ thể khổng lồ chộp lấy Tần Vô Nhai và Hoàng Phủ Thái Ất.

Diệt thần giả Skien thì thân thể nhoáng lên một cái, từ một biến thành hai, hai biến thành bốn.

Bốn người không chỉ có khí tức như nhau, áo giáp trên người cũng giống nhau như đúc.

Bốn bóng dáng diệt thần giả chớp lóe, đã tới phía sau Hiên Viên Vô Kỳ và Âu Dương Phi Long, một quyền đánh về tim hai người từ phía sau.

Sắc mặt đám Tần Vô Nhai cùng thay đổi, vốn có Mạc Phàm giúp đỡ bọn họ hơi chiếm thượng phong, hiện giờ bị người ta tiền hậu giáp kích, lập tức có cảm giác như gió thổi mưa giông trước cơn bão.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua đám Meire, nhíu mày.

- Ông còn có chút đầu óc, nhưng mà vô dụng thôi.

Tuy Hải Vương được Mạc Phàm khích lệ, nhưng ông ta không cao hứng chút nào.

- Mạc Phàm, cậu đừng nghĩ tới chuyện đi cứu bọn họ, còn nữa, vừa rồi bổn vương trúng ba quyền của cậu, cậu cũng thử quả đấm của bổn vương xem.

Trong mắt ông ta chớp lóe lam quang, đệ tử Hải Thần Cung ở xung quanh Thủy Tinh Cung bị tàn phá biến mất hết.

Đồng thời một lốc xoáy rất lớn xuất hiện dưới chân Mạc Phàm, giống như cự thú mở cái miệng to, hút Mạc Phàm vào bên trong.

Hải Vương nheo mắt lại, quả đấm kéo về sau.

Theo ông ta nuôi lực, tất cả nước biển phía sau ông ta lùi về sau, hình thành sóng biển vĩ đại rộng mấy ngàn mét, cao hơn trăm mét.

Dưới sóng biển khổng lồ, khắp đại hải đều đang run run.

Hải vật xung quanh cho dù to như Hải Vương, hay nhỏ như con tôm đều chạy trốn một cách điên cuồng.

- Hải Táng!

Hải Vương tức giận quát, một quyền đánh về phía Mạc Phàm ở xa.

Theo một quyền ông ta đánh ra, sóng biển như sơn mạch cùng đè về phía Mạc Phàm.

Mạc Phàm nhíu mày, nhưng lông mày lập tức giãn ra.

- Chỉ dựa vào ông cũng muốn ngăn cản tôi, cũng muốn đối phó tôi à, ông đánh giá cao cấp độ, phẩm chất thần nguyên của ông rồi, không nói đến ông không phải cổ thần hệ hủy diệt, cho dù ông là cổ thần hệ hủy diệt, cũng không có tác dụng.

Dựa theo thuộc tính và cấp bậc khác nhau, cổ thần chia ra làm nhiều loại và cấp bậc.

Hải Vương nhìn như sáng tạo ra một vùng đại hải, nhưng thuộc loại c* li cấp thấp, sức chiến đấu thật sự có hạn.

Quả đấm như hỏa đạn bừng tỉnh địa ngục và dưới sóng biển cao trăm mét, một tay hắn vươn ra, hai chữ truyền từ miệng hắn ra.

- Thái Thượng Phá Diệt, Vạn Tượng!

Hai chữ vang lên, một vùng như tinh vân xuất hiện trong tay hắn.

Tinh vân chuyển động, một quyền của Hải Vương và sóng biển ngập trời đến trước người Mạc Phàm, toàn bộ đều biến mất trong tinh vân, không nổi lên chút gợn sóng nào.

Ở nơi xa, vẻ mặt đệ tử Hải Thần Cung được Hải Vương chuyển đi sửng sốt, sắc mặt vô cùng khó coi.

Một quyền này của Hải Vương có thể hủy diệt một con thuyền to, lại bị Mạc Phàm đỡ được dễ dàng.

Nhất là Lev và Hải Hồn, mắt bọn họ mở to, hoàn toàn không tin chuyện này.

Hai bọn họ từng giao tế đánh giá Mạc Phàm, Hải hồn vẫn luôn không tin Mạc Phàm có thể diệt Hải Thần Cung bọn họ, hiện giờ ông ta hơi tin rồi.

Đối diện Mạc Phàm, Hải Vương cũng vô cùng khiếp sợ.

Quả thật ông ta không phải cổ thần hệ chiến đấu, nhưng tu vi cao hơn Mạc Phàm không ít.

Đừng nói là hấp thu một quyền này của ông ta, cho dù di chuyển đi đều khó.

- Sao lại có chuyện này?

Mạc Phàm lắc đầu cười, cũng không giải thích.

- Chín người muốn cùng tiến lên đúng không, tôi cho các ông cơ hội.

Hắn vươn tay còn lại ra, một vùng tinh vân lập tức xuất hiện dưới chân những người khác ngoại trừ Hải Vương.

Cơ thể những người khác lập tức bị kìm hãm, động tác chậm chạp hơn nhiều.

- Quy Dẫn!

Mạc Phàm khẽ quát một câu, cái tay kia cùng kéo về sau.

Một lực kéo đột nhiên xuất hiện, cơ thể đám Dracula không thể khống chế toàn bộ đều tới gần Mạc Phàm, tinh vân vĩ đại xuất hiện dưới chân bọn họ.Chỉ trong chớp mắt, đám Mạc Phàm như tinh hà tràn đầy vũ trụ.

Chín người nhướn mày, hung ác nham hiểm nhìn về phía Mạc Phàm.

Tuy bọn họ bị Mạc Phàm kéo tới, có cơ hội tiêu diệt Mạc Phàm.

Nhưng chín bọn họ đều là nhân vật trong thần thoại trong truyền thuyết, lại cùng đối phó một tiểu tử chưa tới 20 tuổi, nếu bọn họ chết mới là lạ.

Hơn nữa chín bọn họ có cơ hội cùng đối phó Mạc Phàm, vẫn là Mạc Phàm cho, nếu Mạc Phàm không muốn cho, bọn họ sẽ không đạt được dễ dàng như vậy, Mạc Phàm chỉ cần kéo đám Meire là được.

Hiện giờ Mạc Phàm lại kéo chín bọn họ tụ tập lại.

- Tiểu tử, cậu đây là muốn chết à?

Lang Vương Charles lau máu tươi ở khóe miệng, nói.

Ông ta mới vừa kiếm được chút tiện nghi trên tay Phương Hạo Thiên, đã bị Mạc Phàm kéo lại.

- Các ông nghỉ ngơi một lúc trước đi, tôi giết bọn họ một lần trước, sau đó sẽ cho các ông giết một lần.

Mạc Phàm không để ý tới Lang Vương Charles, nói với đám Tần Vô Nhai.

Đám Tần Vô Nhai cũng không phản bác, bọn họ thu hồi khí tức trên người, không vui không buồn đứng sang một bên, vừa khôi phục khí tức bị tổn hao, vừa cảm ngộ công pháp Mạc Phàm đưa cho bọn họ.

Tuy bọn họ chèn ép đám Dracula, nhưng giống như một người trẻ tuổi cầm kiếm laser đuổi theo một người thanh niên, tiêu hao không ít thể lực.

Nếu Mạc Phàm không kéo những người này đi, có khả năng sáu bọn họ giết được một hai người, nhưng bên mình chết hoặc bị thương sẽ hơn nửa.

Vẻ mặt Mạc Phàm vô cùng lạnh nhạt, ánh mắt lạnh lùng nhìn một vòng, sau đó hắn mở miệng hỏi:

- Tôi đã cho các ông cơ hội rồi, các ông muốn nắm lấy không?
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1365


- Tiểu tử Hoa Hạ, cậu sẽ trở thành vật thí nghiệm của tôi.

Trong đôi mắt Albert lóe lên ánh sáng lạnh, hung dữ nói.

Những người khác bị khắc chế không tính là gì, những người này vốn có chỗ thiếu hụt.

Không nói tới Lang Vương Charles và Vampire Dracula, rất dễ bị thần thánh khắc chế.

Ma Pháp Sư Merlin không có kỵ sĩ bảo vệ, e sợ thương tổn hệ tinh hồn, năng lực cận chiến còn rất kém.

Chiến Thần Ares thì một khi nguyện lực chịu ảnh hưởng, thực lực sẽ dao động rất lớn.

Mà Luyện Kim Thuật của ông ta, ngàn năm qua vẫn được gọi là trên ma pháp, không bị bất luận kẻ nào phá giải được.

Có thể nói đây là chuyện kiêu ngạo lớn nhất của ông ta, hiện giờ kiêu ngạo này bị Mạc Phàm hủy diệt rồi.

Một Hoàng Phủ Thái Ất không bằng ông ta, trải qua Mạc Phàm chỉ điểm, vậy mà có thể khắc chế ông ta.

Ngàn năm qua, ông ta chưa bao giờ muốn giết một người như vậy.

Ông ta không nói nhiều lời vô nghĩa với Mạc Phàm, trước người xuất hiện một vòng xoáy màu đen.

Một tay ông ta với vào trong vòng xoáy màu đen, khi rút tay ra, một chiếc nhẫn màu đen xuất hiện trong tay ông ta.

Ông ta đeo nhẫn màu đen lên ngón tay trống.

Ông ta cũng không ngâm xướng chú ngữ, khắc họa Ma Pháp Trận, hai tay đeo nhẫn lập tức tạo thành hình chữ thập.

Ma Pháp Trận vô cùng phức tạp dâng lên từng tầng từng tầng quanh ông ta, có tổng cộng mười tầng đan xen, trôi nổi trong không trung.

Trên hai tay ông ta, bỗng nhiên mười cái nhẫn sáng lên.

Ma Pháp Trận mười tầng theo hai tay ông ta tách ra đột nhiên mở rộng, bao phủ bọn họ và Mạc Phàm ở bên trong.

- Thương Longinus.

Một tay ông ta vươn về phía Mạc Phàm, nhỏ giọng quát.

Mạc Phàm có thể hủy thứ ông ta luyện thành dễ dàng, Luyện Kim Thuật đã không có tác dụng với Mạc Phàm, chỉ lãng phí lực lượng trong thánh thạch của ông ta mà thôi.

Nếu Luyện Kim Thuật không có tác dụng với Mạc Phàm, vậy thì dùng ma lực trong thánh thạch thôi động ma pháp.

Tuy ông ta còn chưa gom đủ mười miếng thánh thạch ngũ cấp, cộng thêm một thánh thạch tứ cấp đỉnh phong, toàn bộ thánh thạch bùng nổ tứ cấp đỉnh phong, cũng có thể khu động thứ kia rồi.

Ông ta mới nói xong, bên trong Ma Pháp Trận, một cây trường thương bao phủ toàn bộ khí tức lộ đầu ra.

Trường thương huyết sắc này dài hai mét, cánh tay có kích thước trẻ con, không biết do thứ gì tạo ra, toàn thân đỏ như máu, trên mũi thương luôn nhỏ giọt máu.

Khí tức tà dị, cường đại, sắc bén, cho dù là bất luận ai ở đây đều nhíu mày.

Nhất là đám Tần Vô Nhai, bỗng nhiên sắc mặt bọn họ thay đổi, trong đôi mắt tràn đầy lo lắng.

Bọn họ biết rõ thực lực của Mạc Phàm, đối phó được đám Albert không kỳ lạ chút nào.

Nhưng cây thương mà Albert triệu hồi ra thì khác.

Cây thương này từng giết Thần Chi Tử trong truyền thuyết, huyết dịch vĩnh viễn không khô là vì huyết dịch của Thần Chi Tử.

Bởi vì giết Thần Chi Tử, cây thương này còn có một cái tên khác là thương vận mệnh.

Nói cách khác, cầm cây thương này có ý nghĩa nắm giữ toàn bộ vận mệnh, ở phía dưới cây súng này, cho dù là vận mệnh của thần linh cũng bị đoạn tuyệt.

Sau khi cây thương này ám sát Thần Chi Tử, trải qua một thời gian tranh giành, liền biến mất không thấy.

Ai biết cây súng này lại xuất hiện trong tay Albert, còn được Albert sử dụng.

Cây thương này đều là thần khí như Thạch Trung Kiếm của King Arthur trong truyền thuyết, trừ phi có thực lực lục cấp hoặc cao hơn, nếu không không thể sử dụng.

Đám Phương Hạo Thiên muốn nhắc nhở, còn chưa mở miệng thì ở dưới thương Longinus, căn bản không thể phát ra âm thanh.

Nhận thấy được vấn đề này, sắc mặt sáu người càng khó coi.

Nếu có thể vượt qua lực lượng của vũ khí tiên tiến, vậy là cây thương này rồi.

Mạc Phàm có thể đỡ được vũ khí tiên tiến, nhưng không thể đỡ được cây thương này.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, nhìn thoáng qua thanh trường thương huyết sắc, phát ra tiếng “oa” nhẹ.

Chín người này không cho hắn quá nhiều bất ngờ, hắn vốn hơi thất vọng với chín người này, không ngờ lại có một trường thương như vậy.

Trường thương này không chỉ có cấp bậc trên Hồng Liên mà hắn luyện chế, bên trong còn ẩn chứa lực nguyền rủa vô cùng đáng sợ.

Lực nguyền rủa này, cho dù là hắn bị đâm trúng, chỉ sợ sẽ không tốt lắm.

- Vậy mà trên Địa Cầu lại có vũ khí như vậy.

Trong mắt Mạc Phàm hiện lên vẻ nghiêm trọng, nói.

- Tiểu tử, chưa một ai có thể khiến tôi sử dụng trường thương này, may mắn đúng không, cậu chết ở đây là chết dưới trường thương giết được thần linh.

Albert thấy Mạc Phàm lộ ra vẻ e sợ, cười đắc ý nói.

- Đợi trường thương này đâm được tôi rồi nói sau.

Nghiêm trọng chỉ chớp lóe lướt qua trong mắt hắn, hắn thản nhiên nói.

Trường thương này rất đáng sợ, nhưng sao hắn không nhìn ra, trường thương này vượt qua phạm vi năng lực của Albert.

Albert muốn chân chính sử dụng trường thương này, vẫn còn cần một ít thời gian.

Hắn chỉ cần giết Albert trong thời gian này là được.

- Còn nữa cây thương này, tôi muốn rồi.

Mạc Phàm nói tiếp.

Một trường thương như vậy, nếu gặp, dù thế nào cũng phải giành tới tay.

- Mạc Phàm, cậu đừng quá kiêu ngạo, cậu đã quên cậu không chỉ đối phó mình Albert, còn mấy người chúng tôi nữa sao?

Hải Vương trầm giọng nói.

Thời gian ông ta ở Địa Cầu còn lâu hơn thương Longinus giết thần linh kia, tất nhiên có biết thương Longinus này.

Với thực lực của ông ta không giết được Mạc Phàm, nhưng cây thương kia thì có thể.

Những lời này vừa vang lên, hai tay ông ta nắm lấy tam xoa kích, dùng lực gõ xuống mặt biển.

- Hải Ma, đi ra cho tôi!

Nước biển dưới chân Mạc Phàm lập tức như đang sống, ngưng tụ thành trên vạn bàn tay, mang theo lực lượng khắp đại hải quấn lấy người Mạc Phàm, kéo Mạc Phàm vào trong nước biển.

Cùng lúc đó, Merlin, Meire, Kagan cũng ra tay.

- Vận Mệnh Chi Tỏa!

Trong mắt Merlin lóe sáng, một Ma Pháp Trận vĩ đại xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Phàm, từng sợi tỏa liên màu bạc rơi xuống, khóa cơ thể Mạc Phàm lại.

- Địa Ngục Chi Nhãn!

Meire nhanh chóng vẽ vài nét trong không trung, một đôi mắt màu đen mở ra trong Ma Pháp Trận ông ta vẽ, một đạo hắc quang chiếu về phía Mạc Phàm, định trụ cả người hắn lại.

- Sâm La Vạn Vật.

Kagan nổi giận thét lên một tiếng, trên người tỏa ra lục quang.

Thực vật sinh trưởng một cách điên cuồng, giống như cự thú tiền sử cắn nuốt Mạc Phàm ở bên trong.

Chỉ trong phút chốc, Mạc Phàm đã bị ma pháp của bốn người khống chế hoàn toàn.

Cũng trong thời gian này, thương Longinus của Albert cũng lộ đầu ra hẳn.

Albert hơi thở phào nhẹ nhõm, tươi cười đắc ý xuất hiện trên mặt ông ta.Nếu không có những người khác giúp đỡ, ông ta thật sự không dám triệu hồi cây thương này.

Bởi vì một khi đối phương không bị khí tức của cây thương này khống chế, có khả năng trước khi ông ta triệu hồi ra cây thương này, đã bị người ta gi ết chết.

Hiện giờ không còn phải lo lắng nữa.

- Mạc Phàm, vận khí của cậu không tốt, cây thương này vẫn được tôi triệu hồi ra rồi.

Những lời này vừa vang lên, cây thương Longinus biến mất.

“Phập” một tiếng, bốn thanh lưỡi lê nhập vào trong cơ thể Mạc Phàm.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1366


Vẻ mặt đám Tần Vô Nhai sửng sốt, sắc mặt cả đám khó coi.

Một khi bị thương Longinus đâm trúng, thần linh chân chính cũng phải chết, tuy Mạc Phàm có thiên tung chi tư, nhưng nếu không có kỳ tích xuất hiện, chỉ có đường chết.

Đám Albert thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng hơi nhếch lên, cười khẽ.

Tuy số lần Mạc Phàm ra tay không nhiều, nhưng trong bọn họ chỉ có Hải Vương có thể đỡ được công kích của Mạc Phàm, bởi vì chỉ có Hải Vương có thể sống lại sau khi bị giết.

Vừa rồi nếu Mạc Phàm đối phó những người khác, có khả năng chín bọn họ cũng không đủ.

Nhưng hiện giờ không có gì phải sợ Mạc Phàm.

- Mấy người còn di ngôn gì muốn lưu lại cho đời sau không?

Lang Vương Charles xoay người, nhìn đám Tần Vô Nhai nói.

Chướng ngại lớn nhất đã bị trường thương Longinus tiêu diệt, đám Tần Vô Nhai không khác gì thịt cá trên thớt.

- Các ông!

Tần Vô Nhai nắm chặt tay kêu răng rắc, nhưng không nói gì thêm.

- Charles, Dracula, mấy ông đi đối phó bọn họ, ngoại trừ tiểu tử Phương gia ra, tôi muốn hai Nguyên Anh để bù đắp thực lực của tôi, những người khác thì các ông tự chia đi.

Albert nói.

Ông ta chỉ cần một Nguyên Anh là gom đủ mười cái nhẫn, có thể sử dụng được trường thương Longinus hoàn toàn, nhưng ông ta là người dùng nhiều sức đối phó Mạc Phàm nhất, muốn hai Nguyên Anh cũng không quá đáng.

Những người khác nhíu mày, nhưng không phản đối.

Thực lực của Albert vốn rất mạnh, còn có trường thương Longinus trong tay, từ chối Albert bọn họ sẽ không có lợi.

- Có thể, nhưng tôi muốn một trái tim của bọn họ.

Lang Vương Charles lộ ra răng nanh trắng, cười âm hiểm nói.

- Tôi muốn máu trên người bọn họ.

Dracula nói tiếp.

- Tôi muốn một linh hồn của bọn họ.



Đám Tần Vô Nhai như chiến lợi phẩm, trong chớp mắt đã bị đám Albert phân chia sạch.

- Vậy bắt đầu giết ai trước đây?

Charles liếc mắt nhìn đám Tần Vô Nhai một cái, khi nhìn Phương Hạo Thiên thì trong mắt tràn đầy trêu tức, cuối cùng nhìn về phía Tần Vô Nhai.

- Vậy thì bắt đầu từ Tần Vô Nhai trước đi.

Nói xong trong cơ thể ông ta phát ra âm thanh “đùng đùng”, trong chớp mắt cơ thể cao hơn nhiều, cả người biến thành một con cự lang, khí tức hung ác nhiều hơn trước nhiều.

Ông ta chưa ra tay, trái lại nhìn đám Tần Vô Nhai với vẻ cân nhắc.

- Chỗ dựa của các cậu đã chết, chúng tôi giết các cậu quá dễ dàng, các cậu tự giết lẫn nhau, người sống tới cuối cùng có thể quay về Hoa Hạ, thế nào.

Lang Vương Charles cười nói.

Bọn họ giết đám Tần Vô Nhai quá dễ dàng, không thú vị gì hết, không bằng để bọn họ tự giết lẫn nhau.

- Charles, ông nên câm miệng chó của ông lại, muốn giết chúng tôi thì cứ tới đi.

Phương Hạo Thiên nghiến răng, tức giận nói.

- Thôi, tiểu tử Phương gia, cậu đã muốn chết, vậy bổn vương thành toàn cho cậu.

Cơ thể ông ta hơi cong lên, một vùng rộng nước biển dưới chân chìm xuống, ông ta vừa định xông về phía Phương Hạo Thiên, một giọng nói lạnh như băng truyền từ phía sau bọn họ tới.

- Lang Vương Charles đúng không, vậy tôi sẽ bắt đầu từ ông trước.

Chỉ trong chớp mắt, cho dù là Lang Vương Charles hay đám Albert, sắc mặt bọn họ đều thay đổi.

Vì giọng nói này không phải của ai khác, đúng là Mạc Phàm.

Giọng nói của Mạc Phàm mới vang lên, tiếng nổ mạnh vang lên xung quanh Mạc Phàm.

Những xúc tua, tỏa liên, hải vật, cùng với thần quang từ trong Ma Pháp Trận chiếu lên người Mạc Phàm nổ tung, như đạn bay ra xung quanh.

Giữa mảnh nhỏ, trường thương Longinus xuyên qua cơ thể Mạc Phàm lóe sáng thanh quang, vẻ mặt hắn vô cùng lãnh khốc.

Hai tay hắn nắm lấy trường thương Longinus, chậm rãi rút ra.

Trường thương Longinus màu đen mới được rút ra, vết thương trên người hắn chớp lóe thanh quang, miệng vết thương nhanh chóng khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Hai tay hắn chạm nhau, hai thanh trường thương Longinus hợp lại, biến thành một trường thương cao cỡ một người.

Tuy còn hai thanh trường thương xuyên qua người hắn, nhưng cho dù là Albert, hay đám Tần Vô Nhai sắc mặt đều thay đổi, trong mắt bọn họ đều là không thể tin được.

Điểm đáng sợ của trường thương Longinus, thứ nhất là tính không vật không phá hủy được, thứ hai là bên trong ẩn chứa lực nguyền rủa, một khi bị thương, cho dù là vết thương rất nhỏ, lực nguyền rủa đều theo vết thương ăn mòn toàn thân, do đó không ngừng chảy máu.

Mạc Phàm bị Longinus đâm xuyên qua, không chỉ tự mình rút trường thương ra, miệng vết thương còn khôi phục như thường.

- Chuyện này…

- Sao lại có chuyện này được?

Albert kinh hãi kêu lên.

Cho dù là thần linh, sau khi bị lưỡi thương Longinus đâm trúng cũng chỉ sống thêm vài ngày, chảy máu bảy ngày mới chết.

Thần linh còn như vậy, một người bình thường trên Địa Cầu như Mạc Phàm, sao có thể sống sót dưới trường thương Longinus?

- Tiểu tử Hoa Hạ, sao cậu có thể thoát được nguyền rủa của trường thương?

Albert trầm giọng hỏi.

Mạc Phàm lau chút máu dính trên mặt, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, lộ ra tươi cười điên cuồng.

Hắn nắm lấy hai thanh trường thương huyết sắc còn lại, lại rút nó ra. Hai thanh trường thương hợp thành một cây trường thương khác.

Hắn đặt hai thanh trường thương cạnh nhau, hai thanh trường thương này xoắn lấy nhau như dây leo, biến thành một trường thương thô hơn trước, mặt ngoài trường thương có màu vàng, đường vân màu đen đan xen xuất hiện, khí tức càng đáng sợ hơn trước lộ ra.

Mạc Phàm cầm cây trường thương này trong tay, trong mắt đều là vui mừng.

Nhưng hắn không kinh ngạc vui mừng vì sống sót dưới cây trường thương này, mà kinh ngạc vui mừng thanh quang trong cơ thể.

Thanh quang này không phải thứ khác, đúng là ngọc kiếm Vô Phong Khương gia đưa cho hắn.

Thanh kiếm Khương gia đưa cho hắn lâu như vậy, vẫn luôn trốn ở trong linh đài của hắn, cho dù cơ thể của hắn bị vũ khí tiên tiến gần như hủy diệt, nó đều không có một chút phản ứng.

Hiện giờ hắn kết thành Cửu Chuyển Kim Đan, thực lực tương đương với Nguyên Anh trung kỳ, có thể khống chế thanh trường thương Longinus, nhưng vẫn không thể khống chế ngọc kiếm này.

Nhưng lúc lưỡi thương Longinus nhập vào trong cơ thể hắn, lực nguyền rủa muốn vươn vào trong huyết dịch của hắn, vậy mà ngọc kiếm sáng lên, trực tiếp hóa giải lực nguyền rủa trong trường thương Longinus.

Có thể hóa giải lực nguyền rủa của trường thương Longinus, vậy chỉ có thể nói lên một điểm, hắn nhặt được bảo vật khó lường rồi.

Bởi vì cấp bậc ngọc kiếm này còn trên cả trường thương Longinus, mới có thể giải trừ nguyền rủa của trường thương Longinus một cách dễ dàng.

Ngoài ra nếu không nhờ ngọc kiếm Vô Phong ra tay, đỡ lực nguyền rủa của trường thương Longinus, cho dù hắn không chết, cũng phải mang theo thương tổn về Hoa Hạ, có thể mang đám Tần Vô Nhai trở về hay không, hắn cũng không biết được.

Theo trường thương hợp lại làm một, vết thương trên người Mạc Phàm nhanh chóng khôi phục dưới sự thấm nhuận của ngọc kiếm Vô Phong, lúc này hắn mới nhìn về phía đám Albert.

- Chuyện này thì ông không cần phải biết, bởi vì rất nhanh ông sẽ là người chết.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back