Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 1352


- Mạc Phàm, tôi không nghe lầm đấy chứ?

Tần Vô Nhai nhíu mày hỏi.

Tiến vào Nguyên Anh kỳ, không chỉ cần đạt cảnh giới Kim Đan viên mãn, còn cần thiên thời, địa lợi và cơ duyên.

Không ít tu sĩ mãi tới khi thọ nguyên hao hết, vẫn dừng ở Kim Đan kỳ, luôn không có cơ hội đột phá Nguyên Anh.

Ông ta ngộ dạo trên biển mây lâu như vậy, thấy không ít thiên ma, ngay cả bóng dáng Nguyên Anh đều không thấy.

Những người khác cũng kẹt ở Kim Đan kỳ lâu rồi, tình hình không khác gì ông ta lắm.

Vậy mà Mạc Phàm có thể khiến chín bọn họ cùng tiến vào Nguyên Anh kỳ, chuyện này thật sự khiến ông ta khó mà tin được.

Không chỉ có ông ta, những người khác cũng lộ vẻ nghi ngờ ở trong khiếp sợ.

Mạc Phàm đều không phải là tu sĩ Kim Đan kỳ, sao có thể giúp bọn họ đột phá tới Nguyên Anh kỳ.

Nhưng mọi người không nói những lời này ra, chỉ nhìn Mạc Phàm với vẻ không chắc chắn lắm.

Đột phá tới Nguyên Anh nhìn rất mê người, nhưng không phải là trò đùa, một khi thất bại kẻ nhẹ thì thực lực hao tổn, không còn cơ hội tiến vào Nguyên Anh, kẻ nặng thì chết ở dưới lôi kiếp.

- Các ông không nghe nhầm, tôi sẽ tăng 9 người lên tới Nguyên Anh kỳ.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt lặp lại lần nữa.

Khi nói chuyện ống tay áo của hắn vung lên, màn hào quang vốn bao phủ sáu ngọn núi khuếch tán ra, bốn ngọn núi khác cũng được bao phủ ở bên trong, bốn trận pháp xuất hiện trên bốn ngọn núi, tạo thành trận pháp lớn hơn so với trận pháp lúc trước.

- Ở trong này sao?

Hiên Viên Vô Kỳ hỏi.

Tuy ông ta bị kẹt ở cảnh giới này, nhưng có chút hiểu biết về đột phá Nguyên Anh.

Trên cơ bản tất cả tu sĩ muốn đột phá Nguyên Anh đều tìm một nơi không người quấy rầy, mà còn là nơi linh khí tinh thuần, sung túc, bố trí trận pháp sau đó chuẩn bị kết anh.

Trong lúc này không chỉ phải bận tâm linh khí có đủ hay không, còn phải suy nghĩ tới thiên kiếp, thiên ma nữa.

Tuy Mạc Phàm luyện chế thành đan đan giúp bọn họ, nơi này cũng có trận pháp bảo vệ, nhưng khắp nơi đều có ma sát khí, linh khí cũng ít.

Hơn nữa nhiều người cùng độ kiếp trong Ma Vực như vậy, đây là lần đầu tiên nghe nói tới, thậm chí là tối kỵ.

Chín người cùng tăng cấp, có khả năng lôi kiếp sẽ hình thành đại thiên kiếp càng đáng sợ hơn, cuối cùng sẽ khiến bọn họ chết hết ở dưới lôi kiếp.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, tất nhiên hắn biết nỗi lo lắng của đám Hiên Viên Vô Kỳ, ngón tay hắn sáng lên, chín viên Thiên Anh Kiếp Đan trôi nổi trước người đám Hiên Viên Vô Kỳ.

- Đây là Thiên Anh Kiếp Đan, các ông nuốt viên đan dược này vào, thuận theo đan lực mà đi là được, kết anh cần có linh khí, tôi sẽ cung cấp cho các ông, bên trong đan dược ẩn chứa lực lôi kiếp, đợi các ông hấp thu đan lực, chỉ cần các ông không dùng toàn lực phóng thích thực lực sẽ không có thiên kiếp, cho dù đưa tới cũng không phải sợ, tu sĩ Nguyên Anh chỉ dựa vào cơ thể hẳn là có thể kháng trụ thiên giai lần đầu, còn thiên ma, đi ra cho tôi.

Mạc Phàm nheo mắt, kêu lên.

Bên cạnh Mạc Phàm không xa, Thiên Ma Vương biến thành một người đàn ông mặc trường bào màu xanh, lặng yên không tiếng động xuất hiện, hơi cúi người với Mạc Phàm.

- Tiểu vương bái kiến chủ nhân, chủ nhân có gì dặn dò?

Ông ta vừa xuất hiện, vẻ mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ lập tức thay đổi, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.

- Ông là Thiên Ma Vương ở trong Ma Vực sao?

Tần Vô Nhai ngạc nhiên hỏi.

Ông ta là tông chủ của Nho Môn, còn là cao thủ đứng đầu tông môn ẩn thế, ông ta tới đây bình phục ma triều nhiều hơn người khác nhiều, tất nhiên không hề xa lạ với khí tức của Thiên Ma Vương.

- Tần tiên sinh, đã lâu không gặp.

Thiên Ma Vương liếc mắt nhìn Tần Vô Nhai một cái, không có chút địch ý cười nói.

- Chuyện này?

Tần Vô Nhai nhíu mày, trong đôi mắt nhìn Mạc Phàm tràn đầy dị sắc.

Thiên Ma Vương là đầu sỏ dẫn tới thiên ma xâm lấn, ông ta không chỉ một lần dẫn người vây bắt Thiên Ma Vương, muốn phục tùng Thiên Ma Vương, nhưng chưa từng thành công lần nào, trái lại còn bị Thiên Ma Vương làm cho tổn thất không nhỏ.

Lúc này Mạc Phàm mới tiến vào một thời gian, vậy mà Thiên Ma Vương bái Mạc Phàm làm chủ nhân.

Nói như vậy không chỉ tông môn ẩn thế không cần lo lắng thiên ma xâm lấn, ngay cả độ kiếp cũng không cần để ý thiên ma thừa dịp hư mà vào.

- Bọn họ muốn đột phá ở đây, trong vòng mười kilomet ở bên này không được có thiên ma và ma thú, đây là của ông, ông cầm lấy trước, tạm thời khoan hãy ngưng anh.

Mạc Phàm lấy một viên Thiên Anh Kiếp Đan ra, ném cho Thiên Ma Vương.

- Dạ, chủ nhân, tôi nhất định sẽ sắp xếp cấp dưới, không để bọn họ tới gần nơi này nửa bước.

Trước mắt Thiên Ma Vương sáng lên, nhận lấy Thiên Anh Kiếp Đan nói.

- Ai muốn thử thì cầm đan dược tìm một ngọn núi ngồi xuống, không muốn thử thì bây giờ có thể rời đi, nhưng cơ hội chỉ có một lần.

Mạc Phàm nói xong mở cửa ở mỗi góc trận pháp.

Hắn chỉ chữa bệnh cho người tin tưởng hắn, cũng giống vậy, hắn chỉ cho người tin tưởng hắn phục dùng đan dược.

Nếu không phải tu vi đám Tiểu Vũ không đủ, đám Phượng Hoàng mới sống lại không lâu, cách khôi phục thực lực còn một khoảng thời gian, nếu không nhóm đầu tiên phục dùng những đan dược này sẽ là không phải là chín người này.

Đám Phượng Hoàng, Vong Linh Titan, Ác Linh Vương và Sen Taiko sắp tiến vào Nguyên Anh kỳ, bản thân đã có thực lực giả anh, cho dù không có hắn giúp đỡ, Phượng Hoàng ăn Thiên Anh Kiếp Đan cũng có thể tới Nguyên Anh kỳ.

Ngao Thiên liếc mắt nhìn Ngao Sương một cái, hai người mỗi người cầm một viên đan dược đi vào ngọn núi gần Mạc Phàm nhất.

Giang Thành cũng không do dự, ông ta quen Mạc Phàm sớm nhất, cũng biết rõ về Mạc Phàm nhất, nếu Mạc Phàm nói có thể giúp bọn họ tiến vào Nguyên Anh kỳ, vậy chắc chắn sẽ làm được.

Tần Vô Nhai nhìn thoáng qua Thiên Anh Đan Kiếp bảy màu trước người ông ta, nhíu mày.

- Lão phu tin cậu một lần, tuy có khả năng Mạc gia cậu không cần tôi bảo vệ, nhưng nếu có thể dựa vào đan dược này tiến tới Nguyên Anh kỳ, những lời lão phu nói cũng vẫn có tác dụng.

Ông ta ngồi khô trên biển mây lâu như vậy, đều không ngộ ra phương pháp tiến vào Nguyên Anh kỳ, cho dù chém giết thiên ma ở Ma Vực sáu ngày, cơ thể, thần hồn và tu vi đều mạnh không ít, vẫn không thể nhìn thấy đại môn tiến vào Nguyên Anh.

Hiện giờ có một con đường, tất nhiên ông ta không thể bỏ qua.

- Chúng tôi cần phải trả giá gì?

Hiên Viên Vô Kỳ nhíu mày hỏi.

Tuy tấn thăng tới Nguyên Anh kỳ rất nguy hiểm, nhưng cơ hội có thể ngộ nhưng không thể cầu, chắc chắn bọn họ phải thử một phen.

Nhưng mà…

Cha con Ngao Thiên, Giang Thành đều có giao tình không ít với Mạc Phàm, Tần Vô Nhai đã cứu Mạc gia.

Tuy bọn họ tìm một số nguyên liệu giúp Mạc Phàm, nhưng kém xa Mạc Phàm giúp năm bọn họ tiến vào Nguyên Anh kỳ nhiều.

Không có trả giá thì không có hồi báo, trước khi chưa hỏi rõ ràng, không nên nhận thì hơn.

- Bao nhiêu lâu rồi ông không rời khỏi Hoa Hạ?

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Hiên Viên Vô Kỳ một cái hỏi.

- Từ khi tôi thành Trung lão, thì chưa từng rời khỏi Hoa Hạ.

Hiên Viên Vô Kỳ nói thẳng.

Tuy mấy người khác trong ngũ lão không thường rời khỏi Hoa Hạ, khi gặp vấn đề lớn, có đôi khi bọn họ không thể không rời đi, nhưng ông ta trấn thủ ở Hoa Hạ, đã lâu rồi không rời khỏi Hoa Hạ.

- Tôi giúp năm người tiến vào Nguyên Anh kỳ hết, các ông theo tôi ra nước ngoài một chuyến, g iết chết những người phóng vũ khí tiên tiến với tôi, không hơn.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1353


Nếu hắn muốn tiêu diệt Hải Thần Cung, sẽ không để một con gà ở Hải Thần Cung còn sống, ngày mai sẽ là ngày hắn dọn sạch Hải Thần Cung.

Hắn hoàn toàn có thể tự mình ra tay diệt Hải Thần Cung, nhưng chuyện này có thể đại biểu thực lực của hắn.

Nếu hắn tới Tu Chân giới, tất nhiên sẽ có người rục rịch.

Mang theo đám Hiên Viên Vô Kỳ đi, là muốn để bọn họ nhìn xem, Hoa Hạ không chỉ có Mạc Phàm mạnh không ai địch nổi, còn có những cao thủ khác vấn đỉnh thiên hạ.

Đồng thời cũng nói cho các đại quốc khác, Hoa Hạ tôi có thể chọc giận bọn họ, nhưng Hoa Hạ không phải là nước bọn họ có thể chọc được.

Hắn thân là người Hoa Hạ, coi như là làm chút chuyện trước khi rời đi.

- Chuyện này sao?

Sắc mặt Hiên Viên Vô Kỳ thay đổi, trong mắt nhìn về phía Mạc Phàm hiện lên vẻ phức tạp.

Bọn họ đều là lão nhân tinh, tất nhiên hiểu rõ ý của Mạc Phàm.

Cho dù Mạc Phàm không nói, một khi bọn họ đã tới Nguyên Anh kỳ, cũng cần phải ra ngoài một phen.

- Được.

Đám Hiên Viên Vô Kỳ mỗi người cầm một viên Thiên Anh Kiếp Đan, đi vào năm ngọn núi còn lại.

Mạc Phàm thấy chín người nhập tọa, vẫy tay bảo Thiên Ma Vương lùi ra, hắn nheo mắt lại, trên mặt không có quá nhiều thay đổi.

Trái lại đám Tần Vô Nhai, đường đường là người gần như đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp ở Hoa Hạ, ngồi trên ngọn núi đã có chút chân tay luống cuống.

Dù sao chuyện này cũng là ngưng kết Nguyên Anh, rất quan trọng đối với bọn họ, không khẩn trương thì quá kỳ lạ.

- Thả lỏng tinh thần, ăn đan dược vào, mọi chuyện cứ giao cho tôi là được, được rồi, các ông hẳn là tu sĩ kết anh tôi giúp lần thứ 1219, chưa từng có ví dụ thất bại, các ông cũng sẽ không có chuyện gì.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn những người khác, lạnh nhạt nói.

Trợ giúp tu sĩ khác ngưng tụ Nguyên Anh, chuyện như vậy chỉ có đại tu từ Hóa Thần hoặc Hóa Thần trở lên mới dám làm.

Nhất là trợ giúp nhiều tu sĩ ngưng tụ Nguyên Anh, lại càng là chuyện vô số đại tu dám nghĩ nhưng không dám làm.

Nhưng hắn thì khác.

Ở Tu Chân giới, một số đệ tử đại tông phái, đại thế gia ngưng kết Nguyên Anh, phần lớn sẽ mời hắn giúp đỡ.

Tuy hắn chỉ có cảnh giới Kim Đan, nhưng giúp người ngưng tụ Nguyên Anh đâu chỉ hơn một ngàn.

Hắn từng giúp một đám người ngưng tụ Nguyên Anh, giúp 99 người cùng ngưng tụ Nguyên Anh, do đó dẫn tới thiên kiếp bảy màu.

Đương nhiên cũng giúp một tu sĩ Bạch gia ngưng tụ Tử Sắc Tiên Anh.

Hiện giờ tuy hắn chỉ có tu vi Kim Đan sơ kỳ, nhưng giúp 9 người hoàn toàn không có vấn đề.

Dù sao hắn không chỉ là người luyện chế Thiên Anh Đan, cũng là người duy nhất nắm giữ Thiên Anh Thánh Thuật.

- Tu sĩ kết anh lần 1219 sao?

Mắt đám Tần Vô Nhai mở to, nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ khó mà tin.

Hoa Hạ trên dưới 5000 năm, từ cổ chí kim, có 1000 tu sĩ Nguyên Anh hay không còn không biết, vậy mà Mạc Phàm giúp nhiều người kết anh như vậy.

Nhưng mà…

Ngay sau đó bọn họ lập tức thoải mái hơn.

Thân phận của Mạc Phàm vẫn là ẩn số, lần này bọn họ càng thêm chắc chắn suy đoán Mạc Phàm là trích tiên.

- Tôi bắt đầu đây.

Mạc Phàm ngồi khoanh chân trên đỉnh núi, hai tay vũ động, một đám pháp ấn bay từ giữa hai tay hắn ra.

Sắc mặt đám Tần Vô Nhai thay đổi, vội vàng ăn Thiên Anh Kiếp Đan, thu liễm tâm thần.

Những lời Mạc Phàm nói tuy khiến bọn họ phải suy đoán, nhưng tương đương cho bọn họ ăn đan thảnh thơi, cả đám thả lỏng hơn trước nhiều, nhắm hai mắt lại đi cảm ứng lực lượng của đan dược.

Mạc Phàm đã giúp 1219 người kết anh thành công, chắc chắn bọn họ cũng không gặp chuyện không may.

Thiên Anh Kiếp Đan mới được bọn họ nuốt vào, sắc mặt đám Tần Vô Nhai thay đổi.

Lực lượng trong cơ thể bọn họ ở dưới tác dụng của đan dược, giống như trái tim đang đập, vừa trướng rồi co rút lại.

Theo vừa trướng rồi co rút lại, Kim Đan trong cơ thể bọn họ biến từ long nhãn thành quả táo đỏ, năng lượng dao động trong cơ thể bọn họ cũng mạnh hơn đâu chỉ một lần.

- Đây là?

Sắc mặt Ngao Sương trắng bệch, hỏi.

Lực lượng cường đại như vậy còn mạnh hơn lúc cô ở đỉnh phong nhiều, đây chỉ là mới bắt đầu, lát nữa không biết sẽ là lực lượng kinh khủng cỡ nào.

Nếu cô không khống chế được lực lượng này, có khả năng không đợi cô kết anh, cô đã không chịu nổi lực lượng cường đại như vậy tự bạo mà chết.

- Tiếp tục, đừng quên cô là Long Tộc, Long Tộc có cường lực mà cô không thể tưởng tượng được, còn nữa đừng quên, tôi nói tôi sẽ giúp mấy người tiến vào Nguyên Anh, thì nhất định sẽ mang mọi người tiến vào Nguyên Anh.

Mạc Phàm cảm nhận được Ngao Sương hơi kỳ lạ, tiếp tục nắm chặt pháp ấn, lạnh lùng nói.

Muốn ngưng kết Nguyên Anh, nhất định phải do lực lượng gấp bội Kim Đan của bản thân đánh nát Kim Đan.

Kim Đan là Tam Nguyên của tu sĩ hợp nhất ngưng tụ ra, muốn phá thì như mua dây buộc mình rồi đột phá từ bên trong kén mà ra, vô cùng khó khăn.

Thiên Anh Kiếp Đan sẽ khiến linh khí của tu sĩ triều tịch [hiện tượng thủy triều lên xuống], đo đó phá Kim Đan của bản thân.

Nhưng nếu lực lượng quá mạnh vượt qua sự khống chế của tu sĩ, chưa ngưng đan cơ thể đã bị hủy cũng không phải không có khả năng.

Nhưng loại chuyện này không tồn tại ở chỗ hắn.

Mạc Phàm vừa nói xong, không chỉ Ngao Sương bình tĩnh lại, những người khác cũng cố gắng khống chế lực lượng càng ngày càng mạnh trong cơ thể mình.

Lực lượng trong cơ thể bọn họ căng rụt vài chục lần, trái lại Ngao Sương không sao, Giang Thành kêu lên đau đớn, một khe hở to xuất hiện ở ngực ông ta, có thể nhìn thấy lục phủ ngũ tạng đã bị nghiền nát ở bên trong.

Mạc Phàm giống như đã sớm dự đoán được, quát nhẹ:

- Giai!

Vô số pháp ấn ở xung quanh hắn hội tụ thành chín trận pháp, bay về phía đỉnh đầu đám Giang Thành.

Một đạo thanh quang rơi xuống trận pháp trên đỉnh đầu Giang Thành, vết thương chỗ ngực Giang Thành nhanh chóng khép lại, lực lượng trong cơ thể ông ta đã tới cực hạn cũng bị thanh quang giam cầm xuống.

- Cố gắng kiên trì, kiên trì càng lâu, cấp độ, phẩm chất ngưng kết Nguyên Anh cũng càng cao.

Mạc Phàm dặn dò.

Kim Đan đều đã vỡ, nhưng bọn họ chịu được linh khí triều tịch càng mạnh, khả năng chịu lực lượng Nguyên Anh cũng càng nhiều, thực lực cũng mạnh hơn.

Chín người nghe thấy vậy thì cố gắng tỉnh táo, đi khống chế năng lực đã sắp tới tan vỡ.

Nhưng thanh quang sáng lên trên người Giang Thành sau đó là những người khác.

Không lâu sau toàn bộ thanh quang sáng lên.

Mạc Phàm thấy độ lửa vừa tới, trong mắt hắn chớp lóe tinh quang.

- Thiên Địa Băng!

Trên trận pháp ở đỉnh đầu đám Tần Vô Nhai, Ma Văn ở bên trong vầng sáng xanh như vì sao trên bầu trời rơi xuống, trong chớp mắt năng lượng trong cơ thể bọn họ lại mạnh gấp đôi.

Dưới lực lượng kh ủng bố, cuối cùng Kim Đan trong cơ thể chín người không chống đỡ nổi, lập tức nứt vụn.

Không chỉ Kim Đan của bọn họ vỡ nát, cơ thể bọn họ cũng đầy vết rạn như đồ sứ bị nứt.

Mạc Phàm không để ý những chuyện này, mấy chữ khác truyền từ miệng hắn ra.

- Nhân Anh Kết!

Trên Thiên Anh Kiếp Đan trong cơ thể chín người sáng lên ánh sáng bảy màu, một lực hút như vòng xoáy tự nhiên sản sinh, giống hải nạp bách xuyên hấp thu lực lượng trong cơ thể chín người một cách điên cuồng.

Chỉ trong phút chốc, chín người cho dù là Tinh, Khí, hay là Thần đều bị hấp thu không còn, cả đám giống như cây khô không có chút khí tức, vòng xoáy kia cũng chậm rãi ngừng lại.

- Đạo cửu chuyển, nghịch thương thiên!

Mấy chữ này vừa vang lên, một đạo sấm sét nổ tung trong cơ thể chín người.

Vòng xoáy trong cơ thể chín người bỗng nhiên chuyển phương hướng, chuyển động ngược hướng ban đầu.

Mỗi lần chuyển động một vòng, trong cơ thể bọn họ sẽ có chút sinh cơ.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, Kim Đan trong cơ thể lập tức chuyển động, chín đạo quang mang bay từ người hắn ra, rơi xuống chín người, tràn đầy lực lượng truyền cho chín người.

Dưới linh khí này bổ sung, giữa vòng xoáy trong cơ thể chín người, một thứ gì đó như đứa bé chậm rãi xuất hiện, tiên linh chi khí lộ ra.

Anh thành.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1354


Đám Tần Vô Nhai cảm nhận được lực lượng trong cơ thể thay đổi, trên gương mặt khô quắt đều lộ ra vui mừng.

Đến Nguyên Anh kỳ, ngoại trừ lực lĩnh vực có thể mạnh không ít, lực lượng trong cơ thể cũng xảy ra biến hóa, từ chân khí biến thành tiên linh chi khí.

Hiện giờ chân khí trong cơ thể bọn họ đang nhanh chóng chuyển hóa, kết thành Nguyên Anh.

Bọn họ đợi ngày này lâu lắm rồi, cuối cùng cũng thành.

- Đừng kích động, Nguyên Anh của các ông có thể mạnh hơn Kim Đan hay không, phải xem hiện giờ rồi.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt vừa dẫn linh khí vào trong cơ thể chín người, vừa nhắc nhở.

ể ấ ểChín người đã thành Nguyên Anh, nhưng Nguyên Anh có thể ngưng tụ thành mấy màu, có thể dung nạp bao nhiêu linh khí thì phải xem hiện tại.

- Tôi giúp các ông ngưng tụ thành ba màu trở lên, rốt cuộc có thể thành mấy màu, phải xem các ông lấy được bao nhiêu.

Mạc Phàm nói tiếp.

Cho dù là Nguyên Anh cũng có một số màu đặc biệt, ví dụ như Tử Sắc Tiên Anh, Kim Sắc Phật Anh, Thái Thượng Ngọc Anh, Cực Đạo Tà Anh, nhưng cao nhất là bảy màu, cấp thấp nhất là hồng sắc, cao nhất là thất thải sắc.

Có thể mấy màu, thì liên quan tới tu vi, thiên phú, huyết mạch, số mệnh của mỗi người, đương nhiên còn có một phần là Thiên Anh Thánh Thuật mà hắn nắm giữ.

Thiên Anh Thánh Thuật mới đúng là mấu chốt để rất nhiều đệ tử thế gia mời hắn giúp đỡ ngưng tụ Nguyên Anh.

Thiên Anh Thánh Thuật có thể khiến bọn họ ngưng kết ba màu trở lên, còn cuối cùng sẽ có mấy màu, thì hắn không biết.

Hắn nheo mắt lại, trong mắt hiện lên đồ án cổ xưa.

Đồng thời trận pháp trên đỉnh đầu đám Tần Vô Nhai cũng biến thành trận pháp có đồ án giống trong mắt Mạc Phàm, thất thải chi sắc nở rộ trên trận pháp, khí tức huyễn hoặc khó hiểu tràn từ trong trận pháp ra.

- Ngưng!

Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, những trận pháp này theo linh khí biến mất vào trong cơ thể chín người, dung nhập vào trong cơ thể bọn họ đang ngưng kết Nguyên Anh.

Nguyên Anh ở trong cơ thể chín người lập tức từ màu đỏ chuyển hóa thành hai màu, vòng xoáy ở phía dưới Nguyên Anh nhanh chóng chóng quay không chỉ một lần, điên cuồng hấp thu linh khí của Mạc Phàm.

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, nhìn về phía giữa Ma Vực.

- Mọi người, rời khỏi Ma Vực.

Giọng nói của hắn không to, nhưng truyền vào tai mọi người ngoại trừ đám Tần Vô Nhai.

Mọi người nghe thấy giọng nói truyền tới thì nhìn thoáng qua hướng này, không do dự rời khỏi Ma Vực.

Không lâu sau, bên trong Ma Vực chỉ còn lại đám Mạc Phàm.

Ý niệm Mạc Phàm vừa động, Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công lập tức vận chuyển toàn lực, một cái cối xay đường kính cỡ trăm mét lập tức xuất hiện trên bầu trời chỗ đỉnh đầu hắn, chậm rãi chuyển động.

Tuy vận tốc quay không nhanh, nhưng cối xay giống như mấu chốt lưu động không gian, theo cối xay chuyển động, trong cả Ma Vực lập tức gió nổi mây phun, tất cả ma sát khí tụ tập về phía cối xay một cách điên cuồng.

Không chỉ có ma sát khí, những thiên ma và ma thú cũng bị bị cuốn vào trong cối xay.

Cho dù là thiên ma và ma thú, hay là ma sát khí, đến trong cối xay đều hóa thành linh khí tinh thuần.

Những linh khí này thông qua Mạc Phàm, hóa thành chín đạo linh khí như thác nước bao phủ đám Tần Vô Nhai ở bên trong.

Chín người ở dưới linh khí tràn đầy và tác dụng của Thiên Anh Thánh Thuật, Nguyên Anh dần ngưng kết lại, màu sắc cũng biến từ hai thành ba.



Quá trình này kéo dài rất lâu, ma sát khí trong Ma Vực cũng bị Mạc Phàm luyện hóa gần hết mới kết thúc.

Trên người đám Tần Vô Nhai, từng tiếng sấm vang lên, lôi điện nổ tung ở giữa Nguyên Anh của chín người rồi lan ra toàn thân.

Lôi điện tới chỗ nào, không chỉ không tạo thành thương tổn, trái lại Nguyên Anh của bọn họ ngưng thực hơn nhiều, còn có khí tức chôn vùi khiến tim người ta đập nhanh.

Đồng thời cơ thể như cây khô của bọn họ cũng nhanh chóng khôi phục sinh cơ, bất luận là da thịt hay tóc đều như trẻ sơ sinh, lộ ra bảo quang.

Lôi điện chớp lóe lướt qua, biến mất vào trong cơ thể chín người, chín người lần lượt mở mắt ra, trên mặt đều lộ vẻ vui mừng, đứng dậy trên đỉnh núi.

Mạc Phàm chậm rãi dừng công pháp, liếc mắt nhìn chín người một cái, hắn khẽ nâng mí mắt.

Thiên Anh Thánh Thuật có thể khiến tỷ lệ Nguyên Anh từ ba màu trở lên, nhưng trong chín người không có ai ba màu, kém nhất là Phương Hạo Thiên, Nguyên Anh ngũ sắc, tốt nhất là Ngao Sương lúc đầu hơi mất bình tĩnh, thực ra là Lưu Ly Nguyên Anh thất sắc, những người khác đều là Nguyên Anh lục sắc.

Tỉ lệ cao như vậy, cũng không thường thấy ở Tu Chân giới.

Nhưng chỉ hơi suy nghĩ một lát, trong mắt hắn thu dị sắc lại.

Ngao Sương tuy nhỏ tuổi, thời gian tiến vào Kim Đan đỉnh phong rất ngắn, nhưng cô là Long Tộc, hơn nữa có thiên phú cao nhất trong mấy người.

Tuy những người khác là tu sĩ trên Địa Cầu, nhưng là cao thủ trổ hết tài năng trong mấy vạn vạn người, đạt tới Nguyên Anh ngũ lục sắc cũng rất bình thường.

- Đa tạ Mạc tiên sinh.

Chín người cùng đi tới bên cạnh Mạc Phàm, toàn bộ đều bái lạy Mạc Phàm với vẻ chân thành.

Với độ dày linh khí ở Địa Cầu, nếu không có Mạc Phàm, đời này bọn họ tới được Nguyên Anh hay không thì khó mà nói.

Hiện giờ bọn họ không chỉ có thực lực mạnh hơn, tuổi thọ cũng tăng lên nhiều.

- Các ông đi về trước đi, ngày mai đến Hải Thần Cung với tôi.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua phương Bắc nói.

Chín người đã đến Nguyên Anh kỳ, cũng tới lúc đi báo thù rồi.

- Đúng rồi, nếu thực lực còn chưa tới trạng thái đỉnh phong, thì cố gắng đừng sử dụng toàn lực, nếu không sẽ dẫn tới thiên kiếp.

Mạc Phàm dặn dò tiếp.

Tuy bọn họ đã tương đương với tu sĩ Nguyên Anh chịu thiên kiếp một lần, có lực miễn dịch với lôi kiếp, nhưng lúc độ kiếp vẫn nên thận trọng một chút thì hơn.

- Dạ.

Chín người cùng gật đầu, ra khỏi Ma Vực theo Mạc Phàm.

… B

ên ngoài Ma Vực, những người khác còn chưa rời đi, nhìn thấy đám Mạc Phàm rời khỏi Ma Vực thì nhao nhao tới đón.

- Anh, anh làm gì ở bên trong thế, lâu như vậy mới ra ngoài?

Tiểu Vũ tò mò hỏi.

- Giúp bọn họ tăng tu vi.

Mạc Phàm cũng không giấu diếm, nói thẳng.

Những người khác đều nhìn về phía đám Tần Vô Nhai, trước mắt không ít người sáng lên.

Thực lực yếu hơn thì không nhìn ra, nhưng đám Phượng Hoàng, Bạch Tử Hàn thì khác, lúc trước thực lực của Phượng Hoàng đã gần Nguyên Anh kỳ, Bạch Tử Hàn thì có được Bạch Đồng Tử.

Ở trong mắt bọn họ, đám Tần Vô Nhai như thay đổi thành người khác, không chỉ thực lực cao như Thái Sơn, thần thức cũng sâu như trời xanh, khí tức toàn thân khác hoàn toàn với bọn họ.

- Đây là đệ ngũ cấp chân chính sao?

Phượng Hoàng khiếp sợ hỏi.

Bà được xưng là ngũ cấp, thực ra là giả ngũ cấp.

Lúc trước chín người này kém hơn bà nhiều, nhưng khí tức trên người bọn họ hiện giờ mạnh hơn bà lúc đó đâu chỉ 10 lần.

- Đợi bà khôi phục tới tứ cấp đỉnh phong, bà cũng sẽ giống như bọn họ.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Vẻ mặt Phượng Hoàng khiếp sợ, nhìn về phía Mạc Phàm.

Bà là một giả ngũ cấp có thể danh trấn một phương ở Nguyệt Hạ Chi Dực, Mạc Phàm lại tạo ra được người mạnh hơn bà gấp bội lần.

Người đáng sợ như vậy, bà nhận chủ nhân không sai chút nào.

Mạc Phàm vừa định rời đi với những người khác, bỗng nhiên lông mày hắn nhíu lại, nhìn một tu sĩ đang trấn giữ ở Phong Ma Cốc.

- Nếu đã tới đây rồi, ông còn ẩn nấp tới khi nào?
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1355


Đám Tần Vô Nhai nghe thấy vậy thì vội vàng nhìn theo mắt Mạc Phàm, sắc mặt lập tức thay đổi.

- Hải Hồn, còn không nhanh cút khỏi người đệ tử tông môn ẩn thế chúng tôi.

Ánh mắt Tần Vô Nhai phát lạnh hỏi.

Tu sĩ kia hơi nhếch miệng, tươi cười tà dị xuất hiện trên mặt anh ta.

Ngay sau đó trong cơ thể tu sĩ này, một bóng người màu lam đi từ trong ra, hóa thành một người đàn ông Châu Âu có hiện mạo hung ác nham hiểm.

- Chuyện gì cũng không thể gạt được Mạc tiên sinh, tôi là Hải Hồn sứ giả do Hải Vương đại nhân phái tới, bái kiến Mạc tiên sinh, Tần tiên sinh, Hiên Viên tiên sinh.

Một tay tu sĩ này đặt trên ngực trái, hơi cúi người hành lễ theo phương Tây, cười nói.

Sắc mặt những thủ vệ ở đây thay đổi, vội vàng chĩa pháp khí trong tay về phía Hải Hồn.

- Hải Vương, là Hải Thần sao?

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, trong mắt hiện lên tò mò hỏi.

- Hải Vương là chủ nhân chân chính của Hải Thần Cung, cũng là Thần Tộc Titan duy nhất trên Địa Cầu, Hải Thần là hậu duệ mà Hải Vương lựa chọn, Hải Hồn này cũng là hậu duệ của Hải Vương.

Hiên Viên Vô Kỳ tiến đến bên tai Mạc Phàm, nhỏ giọng giải thích.

- Hả?

Mạc Phàm hơi bất ngờ liếc nhìn Hải Hồn một cái, ít ngày nữa hắn sẽ tới Hải Thần Cung, vậy mà người của Hải Thần Cung lại thâm nhập vào Sơn Ngoại Sơn, tới trước mặt hắn.

- Người của Hải Thần Cung, ông tới nơi này làm gì, sợ tôi không tới Hải Thần Cung ông sao?

Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.

- Chuyện này thì không phải, chỉ là Hải Thần Cung của chúng tôi vô cùng bí ẩn, Hải Vương đại nhân lo lắng Mạc tiên sinh không tìm được, cho nên bảo tôi tới đưa thiệp mời cho Mạc tiên sinh, ngoài ra còn nói với Mạc tiên sinh, Hải Vương đại nhân chúng tôi đã chuẩn bị một băng đạo cho Mạc tiên sinh, nếu Mạc tiên sinh muốn tới Hải Thần Cung chúng tôi, vậy hãy cầm lấy thiệp mời của Hải Vương đại nhân, đi dọc theo băng đạo là tới được Hải Thần Cung chúng tôi.

Hải Hồn cười khinh miệt, lấy một thiệp mời bằng đá thủy tinh màu lam được khảm tỉ mỉ ra, đưa về phía Mạc Phàm bằng hai tay.

Hải Hồn vừa dứt lời, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Đại chiến sắp diễn ra, Hải Vương không trốn ở trong Hải Thần Cung, trái lại còn phái sứ giả đưa chiến thiếp tới, còn mở băng đạo chỉ dẫn Mạc Phàm đi vào Hải Thần Cung, đây tuyệt đối là khiêu khích Mạc Phàm.

Đương nhiên ngoại trừ khiêu khích ra, Hải Vương cũng lộ ra một tín hiệu khác, Hải Vương ông ta đã rất cường đại, cường đại tới mức trên cả Mạc Phàm, đã chuẩn bị giết Mạc Phàm rồi.Nếu là như vậy, vậy thì phiền phức rồi.

Hải Vương thân là Thần Tộc Titan, thực lực tới cảnh giới nào không ai biết, bởi vì không ai dám ra tay với Hải Vương hoặc ra tay đều chết hết cả, phần lớn hiểu biết Hải Vương là thần thoại trong truyền thuyết.

Ngoài ra chỉ sợ Hải Thần Cung cũng không chỉ có mình Hải Vương đơn giản như vậy.

- Hải Vương đúng là quyết đoán.

Ngao Sương không nghĩ nhiều như vậy, lông mày cô nhíu lại, vẻ mặt lạnh lùng nói.

- Đa tạ Ngao công chúa khích lệ, nếu Mạc tiên sinh nói muốn diệt Hải Thần Cung chúng tôi, tất nhiên Hải Vương đại nhân chúng tôi sẽ không để Mạc tiên sinh thất vọng, cho đến bây giờ sợ hãi không nằm trong từ điển của Hải Vương đại nhân chúng tôi.

Hải Hồn cũng không sợ, cười nói.

Long Tộc U Châu cũng là Thủy Tộc trong đại hải, ông ta từng có giao tế với Ngao Sương mấy lần, tất nhiên biết Ngao Sương.

- Hải Vương không sợ, vậy sợ có nằm trong từ điển của ông không, bản công chúa rất muốn biết.

Ngao Sương nheo mắt lại, tức giận nói.

Vẻ mặt Hải Hồn lạnh nhạt, dời mắt nhìn Mạc Phàm ở trước người Ngao Sương.

- Mạc tiên sinh, tôi nhớ Hoa Hạ các cậu có một quy củ, hai bên giao chiến không chém sứ, nếu Hải Hồn có chút bất kính với Mạc tiên sinh, cậu gi ết chết Hải Hồn, Hải Hồn sẽ không có một chút oán hận, nhưng từ lúc Hải Hồn xuất hiện đến bây giờ đều không thất lễ với Mạc tiên sinh mà?

- Ông!

Ngao Sương nghiến chặt răng, trong đôi mắt đều là không cam lòng.

Trong mắt những người khác cũng tràn đầy giận dữ, rõ ràng Hải Hồn này đang trêu tức MạcPhàm, lại bày ra dáng vẻ nho nhã lễ độ, mượn lý do này để Mạc Phàm không ra tay với ông ta.

Nhưng Mạc Phàm không mở miệng, bọn họ cũng không tiện nói gì thêm.

- Ông nói xong chưa?

Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.

- Những lời Hải Vương đại nhân bảo tôi truyền đạt cho Mạc tiên sinh, là như vậy.

Hải Hồn hơi nhếch miệng cười mỉa, nói với vẻ khinh thường.

Một tay Mạc Phàm vươn ra, thiệp mời trong tay Hải Hồn bay vào trong tay hắn.

Hắn không thèm nhìn một cái, thiệp mời biến mất vào nhẫn trên ngón tay hắn.

Hải Hồn thấy Mạc Phàm nhận thiệp mời, khóe miệng hơi nhếch lên.

- Nếu Mạc tiên sinh nhận thiệp mời, với tính cách của Mạc tiên sinh, hẳn là ngày mai sẽ không nuốt lời, không biết Mạc tiên sinh còn gì phân phó, nếu không thì Hải Hồn rời đi trước.

Nói xong Hải Hồn liếc mắt nhìn đám Ngao Sương một cái, muốn rời đi.

- Đợi đã.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Hải Hồn mới nhấc chân lên, cơ thể hơi dừng lại, ông ta dừng bước xoay người lại.

- Mạc tiên sinh còn gì phân phó?

- Ông nói lễ nghi Hoa Hạ, hai nước giao chiến không chém sứ sao?

Ánh mắt Mạc Phàm trong veo mà lạnh lùng, hỏi.

- Đúng vậy.

Sắc mặt Hải Hồn hơi đổi, vẫn cười nói.

- Vậy ông có biết, lễ nghi Hoa Hạ chỉ dành cho người nào không?

Mạc Phàm nói tiếp.

- Hải Hồn xin lắng tai nghe.

- Lễ nghi Hoa Hạ chỉ dành cho người cùng cấp bậc với Hoa Hạ và cũng sử dụng lễ nghi Hoa Hạ, ông cảm thấy hai loại này ông là loại nào?

Mạc Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Hải Hồn, lạnh giọng hỏi.

Khi nói chuyện ý niệm của hắn vừa động, ma kiếm màu đen đột nhiên xuất hiện trên cổ Hải Hồn, kêu “ong ong” không ngừng chấn động.

Vẻ mặt Hải Hồn sửng sốt, tươi cười trên mặt lập tức biến mất không thấy.

Tất nhiên ông ta không phải người cùng cấp bậc với Mạc Phàm, tất nhiên Hải Thần Cung cũng không sử dụng lễ nghi của Hoa Hạ.

- Hải Hồn không phải là loại nào.

- Ông vừa mới nói với tính cách của tôi, ông hiểu rất rõ về tôi không?

Mạc Phàm lại hỏi.

- Chuyện này, Hải Hồn không dám, mong Mạc tiên sinh tha lỗi.

Sắc mặt Hải Hồn khó coi, mắt khẽ đảo liên tục, vội vàng cúi người nói.

- Nếu ông không lấy lễ đối đãi, lại không hiểu rõ về tôi, vì sao tôi không thể giết ông?

Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.

Một sứ giả còn dám âm dương quái khí trước mặt hắn, ông ta nghĩ hắn không có biện pháp nào sao.

Nếu hắn không muốn giết người, có đủ lý do hắn cũng không ra tay.

Nếu hắn muốn giết Hải Hồn này, cho dù một lý do cũng thành không có, ai cũng không cứu được Hải Hồn.

- Chuyện này…

Sắc mặt Hải Hồn lập tức vô cùng khó coi, không dám nói chuyện tiếp, cũng không dám nhìn Mạc Phàm.

Nếu Mạc Phàm thật sự muốn ra tay, ông ta sẽ không có bất luận đường sống nào.

- Nhưng ông quá yếu, không đủ để tôi giết, cho nên hôm nay tôi không giết ông, cút đi, trước khi tôi thay đổi chủ ý.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Chỉ là một sứ giả mà thôi, hôm nay không giết, ngày mai hắn tới Hải Thần Cung, Hải Hồn này vẫn phải chết, để Hải Hồn này sống lâu thêm một lát, không khác gì đối với hắn.

Hải Hồn hơi sửng sốt, giống như thấy được con đường sống lần nữa, ông ta thở phào nhẹ nhõm.

- Đa tạ Mạc tiên sinh khoan hồng độ lượng, Hải Hồn cáo lui.

Nói xong bóng dáng ông ta nhanh chóng nhạt đi, biến mất trong tầm mắt mọi người.

Mạc Phàm nhìn Hải Hồn biến mất, trong mắt chớp lóe ánh sáng lạnh, hắn nhìn thoáng qua Hải Thần Cung, mang theo người Mạc gia rời đi.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1356


Hai tiếng sau, mấy chiếc phi cơ trực thăng quân dụng dừng trước Mạc gia, Mạc Phàm và những người khác đi từ trên phi cơ trực thăng xuống.

Đám Mạc Phàm mới đi xuống, vẻ mặt đám cha Mạc Phàm kinh ngạc vui mừng đi tới.

Bọn họ nhìn thấy đám A Hào ở sau Mạc Phàm đi từ trên phi cơ trực thăng xuống, vẻ mặt lập tức sửng sốt, trên mặt tràn đầy cảm xúc, mãi mà không nói nên lời.

- Mạc lão tiên sinh!

Đám A Hào nhìn thấy đám cha Mạc Phàm thì cúi đầu theo quán tính.

Lúc này đám cha Mạc Phàm mới lấy lại tinh thần, vội vàng đỡ đám A Hào dậy.

- Nhanh đứng dậy đi, sau này Mạc gia không có những cấp bậc lễ nghĩa này.

Đám A Hào vì Mạc gia mới chết, tuy được Mạc Phàm cứu trở về một cách kỳ diệu, nhưng Mạc gia vẫn nợ bọn họ một mạng.

Lại để bọn họ hành lễ, trong lòng ông đều là áy náy.

- Không có những cấp bậc lễ nghĩa này, vậy có rượu ngon hay không?

Tần lão gia tử ở bên cạnh cười to nói.

- Tiểu Phàm, đây là?

Cha Mạc Phàm nhìn Tần lão gia tử không khác gì bằng tuổi đám ngũ lão, vẻ mặt nghi ngờ hỏi.

Giọng nói của Tần lão gia tử rất quen thuộc, nhưng ít tuổi hơn Tần lão gia tử tuổi già sức yếu nhiều.

Cha Mạc Phàm vừa nói xong, Lạc lão gia tử ở bên cạnh vỗ vai Tần lão gia tử, nói với vẻ trào phúng:

- Lão Tần, xem ra Tiểu Mạc không nhận ra được ông rồi.

Mạc Phàm mỉm cười, không đợi hắn mở miệng, Tiểu Vũ đã mở miệng trước.

- Cha, đây là Tần gia gia.

- Tần lão gia tử sao?

Cha Mạc Phàm nhìn thoáng qua Tần lão gia tử tuấn lãng, lập tức sửng sốt.

Toàn thân Tần lão gia tử tràn đầy khí tức thiết huyết, nhưng mà quá anh tuấn trẻ tuổi, không kém gì tiểu thịt tươi đang nổi chút nào.

Không chỉ cha Mạc Phàm, ngay cả Tần Trách, Tần Chính con trai Tần lão gia tử cũng không dám tin, người này là cha bọn họ.

- Vậy đây là Lạc lão gia tử, tiền bối Chu Trường Hoằng sao?

Cha Mạc Phàm cười hỏi.

- Mạc lão tiên sinh, đúng là Trường Hoằng.

Chu Trường Hoằng cung kính nói.

Đám cha Mạc Phàm vui mừng, cuối cùng sợi dây trong lòng cũng buông xuống rồi.

ổ ề ầ ằ ề ồBa người thay đổi khá nhiều theo thứ tự là Tần, Lạc lão gia tử và Chu Trường Hoằng, xem như người Mạc gia đều trở lại đủ cả rồi.

- Tiểu Mạc, ngay cả lão phu mà không nhận ra, nên phạt cậu ba chén rượu.

Tần lão gia tử bất mãn nói.

- Đừng nói là ba chén, ba chai đều được, hôm nay không say không về.

Cha Mạc Phàm cười vui vẻ nói.

Tất cả người Mạc gia đều đã quay về, nhất định phải chúc mừng một phen.

- Tôi lập tức bảo người chuẩn bị tiệc rượu.

Đường Long cười nói, sắp xếp mọi người đi chuẩn bị.

Một đám người vừa nói vừa cười, đi vào biệt thự Mạc gia.

… M

ạc Phàm thấy cha vui vẻ như vậy, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, nhưng không vào biệt thự Mạc gia theo mọi người, trái lại hắn nhìn về phía biển Đông.

Chỗ hắn nhìn, trên một cầu băng được chế tác tỉ mỉ tỏa ra bạch quang nhạt, xuất hiện gợn sóng mãnh liệt trên mặt biển.

Một mặt cầu băng nối với bờ biển, một mặt khác thì nối vào trong biển rộng không thấy bờ.

Hai bên cầu băng, nước biển bị đông cứng một vùng rộng.

Xung quanh tụ tập không ít người, không phải chụp ảnh thì có ý đồ lên cây cầu.

Ngao Thiên và Ngao Sương thấy Mạc Phàm dừng bước, thì nhìn theo tầm mắt Mạc Phàm, lông mày cả hai nhíu lại.

- Mạc tiên sinh, có cần chúng tôi làm hỏng cây cầu đó không?

Ngao Thiên hỏi.

Một cây cầu băng cũng dám vươn tới biển Đông, đây tuyệt đối là khiêu khích.

- Không cần thiết phải làm vậy.

Mạc Phàm chỉ nhìn thoáng qua, liền thu hồi tầm mắt.

Hủy cây cầu này cũng không có ý nghĩa gì quá lớn, Hải Vương khiêu khích hắn, đánh lại là được.

Nếu không đánh lại được, hủy cây cầu đi cũng chỉ là vui sướng nhất thời.

- Vậy có cần chúng tôi mang người ở U Châu tới, trợ uy cho chúng ta hay không?

Ngao Thiên hỏi tiếp.

Hải Thần Cung không chỉ có mình Hải Vương, Hải Vương có không biết bao nhiêu hậu duệ, mà yêu thú trong Hải Vương Tộc đều là thuộc hạ của Hải Vương.

Nếu bọn họ đến Hải Thần Cung, không chỉ muốn diệt Hải Thần Cung, còn diệt sạch, đánh lại khiêu khích của Hải Vương.

- Không cần mang người của U Châu, ông và Ngao Sương cũng không cần tới Hải Thần Cung.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Ngao Thiên và Ngao Sương hơi sửng sốt, trên mặt đều là khó hiểu.

- Mạc tiên sinh, chuyện này là sao vậy?

Mạc Phàm không thích phô trương, ông ta có thể hiểu được.

Hai bọn họ đã tới Nguyên Anh kỳ, thậm chí Ngao Sương là Nguyên Anh thất sắc, không phải không có khả năng đối phó được Hải Vương.

Mạc Phàm muốn dẫn ngũ lão tới Hải Thần Cung, lại không cho bọn họ đi.

- Không cần nhiều người tới Hải Thần Cung như vậy.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Thực ra ngũ lão, Tần Vô Nhai và Giang Thành đều không cần phải đi, sở dĩ muốn bọn họ đi, chỉ vì để đại quốc khác nhìn xem thực lực mới của hai đạo tường thành Hoa Hạ là ngũ lão và tông môn ẩn thế.

Ngao Thiên và Ngao Sương cùng là cấp bậc Nguyên Anh, càng mạnh hơn đám ngũ lão, càng không cần thiết phải đi.

- Nhưng mà Hải Thần Cung đâu chỉ có mình Hải Vương.

Ngao Thiên lo lắng nói.

Lần này tới Hải Thần Cung tuyệt đối không đơn giản, khả năng gặp được cao thủ khác trước Hải Vương là rất cao, nếu không Hải Thần đã không dám hung hãn như vậy.

- Ông cảm thấy tôi không đối phó được những người khác sao?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng hỏi.

- Mạc tiên sinh tha lỗi, Ngao Thiên không có ý này.

Vẻ mặt Ngao Thiên thay đổi, vội vàng nói.

Long Tuyệt cũng là Nguyên Anh kỳ, nhưng không là gì dưới tay Mạc Phàm.

Huống chi sau khi Mạc Phàm giết Long Tuyệt, thực lực tăng lên không ít.

- Tôi không cho hai người đi, là có nhiệm vụ khác dành cho hai người.

Mạc Phàm nói tiếp.

- Nhiệm vụ gì ạ?

- Ở nhà canh giữ, còn phải cẩn thận người của Thiên Ngoại Thiên.

Mạc Phàm nói với vẻ nghiêm túc.

Nếu hắn mang cả Ngao Thiên và Ngao Sương rời đi, tất có người thừa dịp hư mà vào.

Hoa Hạ đã được Tứ Tượng Thú Thiên Trận bảo vệ, nhưng có thể phòng được cao thủ ngoại quốc tới, nhưng không phòng được vào bên trong, ví dụ như người được truyền tống từ Hải Ngoại Hải và Sơn Ngoại Sơn vào.

Long Ngạo Thiên đã biết Long Tuyệt bị giết, tuy hai người đã ước định một năm, nhưng với hiểu biết của hắn về Long Ngạo Thiên, chưa chắc Long Ngạo Thiên sẽ để hắn tới Tu Chân giới.

Bọn họ muốn tới Địa Cầu, chỉ có thể thông qua những Truyền Tống Trận này.

Ngao Thiên và Ngao Sương thân là Long Tộc, là hai người cực mạnh trong chín người, cho dù là Nguyên Anh đỉnh phong cũng có lực lượng đối kháng, để bọn họ thủ hộ ở nhà là thích hợp nhất.

Chỉ cần bọn họ tạm thời canh giữ, hắn có thể trở về bất cứ chỗ nào ở Địa Cầu.

- Vậy Mạc tiên sinh tới Hải Thần Cung phải cẩn thận, Đông Hải cứ giao cho tôi và Sương Nhi.

Ngao Thiên hiểu rõ ý của Mạc Phàm, không tranh giành đi nữa, nói với vẻ nghiêm túc.

- Cho hai người thứ này, hai người sẽ dùng tới.

Mạc Phàm lấy nhẫn trữ vật của Phượng Cửu ra, ném cho Ngao Thiên.

Tuy Yêu Hoàng này còn chưa tới Nguyên Anh kỳ, nhưng trái lại tích góp không ít pháp bảo mà Nguyên Anh kỳ sử dụng, ví dụ như pháp bảo bản mệnh tới Nguyên Anh kỳ cần luyện chế.

Những thứ khác đều là đồ gì đó của Yêu Tộc, hắn giữ lại cũng không có tác dụng, đưa cho Ngao Thiên và Ngao Sương là thích hợp nhất.

Tất nhiên Ngao Thiên biết đây là nhẫn của Phượng Cửu, trước mắt ông ta hơi sáng lên, cất nhẫn trữ vật đi.

- Đa tạ Mạc tiên sinh.

- Vào thôi.

Mạc Phàm thu hồi ánh mắt, đi vào trong biệt thự.

Trong biệt thự, yến hội diễn ra từ chạng vạng tới sáng hôm sau mới kết thúc, chúc mừng cả đêm.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back