Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thần Y Trọng Sinh

Thần Y Trọng Sinh
Chương 1282


- Không muốn chết thì cút!

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Giọng nói của hắn không to, nhưng truyền vào tai mỗi người.

- Đi sao?

Trong đám người, không ít người hơi nhếch miệng cười, cũng không nhúc nhích, không một ai có ý rời đi.

Tên mập kia hơi nhếch miệng cười khinh thường.- Nếu cậu cho tôi một triệu Euro, tôi sẽ suy xét, người Hoa Hạ.

- Tên mập Huyết Nhận đáng chết, anh cũng quá rẻ rồi, một triệu đã muốn đi, cho tôi 10 triệu còn tạm.

Cách đó không xa, một người đàn ông khiêng súng laser ngậm xì gà nói.

- Huyết Thiên Sứ chúng tôi muốn 100 triệu.

- Tôi muốn 1 vạn triệu, chỉ cần cậu đồng ý cho, tôi lập tức rời đi.

Một người đàn ông toàn thân tỏa ra hắc khí, gương mặt đều ẩn trong áo khoác trầm giọng nói.

Những lời này vừa vang lên, không ít người nhìn về phía người đàn ông mặc áo choàng.

- Ma Hồn, anh ta là Ma Hồn đứng đầu bảng sát thủ.

Có người từng gặp Ma Hồn kinh ngạc nói.

- Chẳng trách dám nói vạn triệu, hóa ra là anh ta.

Một người khác nói.

Ma Hồn là một truyền kỳ trong giới sát thủ, không ai biết anh ta là ai, thuộc thế lực nào, cũng không có ai biết anh ta có cấp bậc gì, toàn bộ mọi chuyện liên quan tới anh ta đều là bí mật, ngay cả tên anh ta cũng là những người khác đặt.

Chỉ biết được duy nhất một chuyện, thực lực của anh ta cực mạnh trong giới sát thủ.

Bởi vì không có nhiệm vụ nào mà Ma Hồn không làm được, cũng không có người khiêu chiến Ma Hồn mà có thể sống.

Ma Hồn đã xuất hiện rồi, khả năng bọn họ lấy được tiền thưởng càng cao hơn.

Dù sao đối tượng bọn họ muốn giết đã chết, bọn họ tạo thành thương tổn với con mồi mới có thể đạt được tiền thưởng.

- Vạn triệu sao?

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, hỏi.

Xem ra có không ít người muốn giết hắn, vậy mà ra giá tiền thưởng vạn triệu.

- Mấy người không đi đúng không?

Trong mắt Mạc Phàm hiện lên sắc bén, hỏi.

- Tôi không muốn lặp lại những lời mình nói lần hai, trừ phi cậu lấy vạn triệu Euro ra, nếu không cậu không có biện pháp đi qua đây.

Ma Hồn khàn giọng nói.

Ma Hồn mới mở miệng, tinh thần không ít người phấn chấn hơn.

Biểu hiện vừa rồi của Mạc Phàm quá kinh thế hãi tục, một mình hủy hơn mười chiếc phi cơ trực thăng vũ trang như chơi đùa.

Thực lực như vậy, cho dù bọn họ có thể diệt Mạc Phàm, tử vong cũng rất thảm, nói không chừng bọn họ nằm trong số những người chết.

Nhưng có những lời này của Ma Hồn, khiến tin tưởng của bọn họ tăng cao.

- Các người đều muốn vạn triệu đúng không?

Ánh mắt Mạc Phàm lạnh lùng nhìn một vòng xung quanh, lại hỏi.

- Tiểu tử, có phải lỗ tai cậu có vấn đề hay không, chúng tôi đã nói rồi, nếu không có vạn triệu thì hôm nay cậu phải chết, đúng rồi, là vạn triệu Euro, cậu hỏi bao nhiêu lần đều là đáp án này, có phải không, các anh em.

Tên mập kia cười đắc ý nói.

- Không sai!

- Vạn triệu!

- Vạn triệu!

… T

iếng hò hét hưng phấn và tiếng huýt gió vang lên, không ít người còn giơ súng bắn lên trời hơn mười phát, không ai rời đi, trái lại tinh quang ở trong mắt còn nhiều hơn.

- Được rồi, tôi có thể cho các người vạn triệu, không thiếu một đồng.

Mạc Phàm nheo mắt lại, lạnh lùng nói.

- Hả?

Không ít người nâng mí mắt lên, trên mặt hiện lên vẻ bất ngờ.

Vừa rồi Mạc Phàm hủy hơn mười phi cơ trực thăng, xem ralà rất khó đối phó.

Lúc này lại đồng ý dễ dàng như vậy, đơn giản hơn bọn họ nghĩ nhiều.

- Tiểu tử, cậu có nhiều tiền như vậy sao?

Một người trong đó cười khinh thường nói.

Vạn triệu Euro, phóng nhãn cả Địa Cầu cũng không có mấy người lấy được nhiều tiền như vậy, Mạc Phàm là một tiểu tử chưa tới 20 tuổi mở miệng là nói cho bọn họ vạn triệu Euro, có ma mới tin.

Người này vừa nói xong, tiếng kêu phẫn nộ truyền từ trong sa tuyến mắt thường không dễ thấy trên bầu trời ra.

- Cậu ta là Mạc Phàm Hoa Hạ, cẩn thận một chút, một đám ngu ngốc!

Giọng nói này thay đổi rất nhiều so với lúc mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập ở Hoa Hạ, giống như một người bị chà đạp vô số lần phát ra, nếu không nghe cẩn thận thì khó mà xác định được đó là cùng một người.

- Mạc Phàm Hoa Hạ?

Nghe thấy giọng nói này, vẻ mặt không ít người ngẩn ra, khi nhìn về phía Mạc Phàm trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

Nhất là đám người đàn ông độc nhãn và tên mập, bọn họ mới nói cho dù Mạc tiên sinh tới cũng phải ở lại, những lời này chỉ là nói đùa mà thôi.

Bởi vì bọn họ còn chưa biết kết quả đại chiến ở Hoa Sơn, nhưng biết đại chiến ở Hoa Sơn, Mạc Phàm xuất hiện ở đây có nghĩa là Mạc Phàm đã thắng.

Có thể một địch tám, số lượng đối với hắn đã không có quá nhiều ý nghĩa, không ngờ Mạc Phàm tới đây thật.

Chỉ trong phút chốc một số người lấy lại tinh thần.

- Chạy thôi!

Có một số người do dự, quyết tâm trong lòng, trong mắt hiện lên hung quang.

- Mạc Phàm thì thế nào, vì vạn triệu Euro này phải giết được cậu ta, lên cho tôi.

Người đàn ông độc nhãn kia ra lệnh.

Khi nói chuyện chiến kiếm trong tay anh ta cắm xuống đất, một Ma Pháp Trận màu vàng xuất hiện xung quanh bọn họ, vẻ mặt tất cả những người ở trong Ma Pháp Trận thay đổi, khí tức tỏa ra một cách điên cuồng.

Một số ngườivội vàng cầm vũ khí trong tay, đạn, chùm tia sáng năng lượng, độc dịch, hỏa diễm, hàng băng và mấy thứ khác cùng bắn về phía Mạc Phàm.

Có những người này dẫn đầu, những người khác nhíu mày do dự một lát, cũng công kích Mạc Phàm.

Sát thủ và lính đánh thuê đều là cùng một loại người, dựa vào giết người để ăn cơm.

Lớn mật no chết, gan nhỏ chết đói.

Bởi vì đối phương có danh tiếng mà từ bỏ nhiệm vụ vạn triệu, đây không phải là phong cách làm việc của lính đánh thuê bọn họ.

Trong lúc này vô số công kích xẹt qua bầu trời, như mưa rơi bay về phía Mạc Phàm.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua công kích đầy trời, làm như không nhìn thấy mấy công kích này, hắn không thèm quan tâm đi về phía đám người.

Công kích đầy trời cách xung quanh hắn trăm mét thì dừng lại, giống như trúng Định Thân Thuật.

Những công kích này bị định trụ, sau đó sóng công kích tiếp theo lại tới.

Chỉ trong phút chốc, xung quanh Mạc Phàm có chi chít công kích che kín.

- Sao có thể như vậy, làm sao có thể?

Có người thấy công kích của bọn họ bị định trụ, khiếp sợ kêu lên.

Đạn bị định trụ còn chưa tính, những thứ vô hình như chùm tia sáng, hỏa diễm cũng bị định trụ, còn với số lượng nhiều như thế.

Phải biết rằng khống chế càng nhiều, cần lực tinh thần càng mạnh, Mạc Phàm định trụ nhiều công kích như vậy, thực lực đáng sợ tới cỡ nào?

Có người bắt đầu không tự chủ được lùi về sau, những người còn lại thì quyết tâm không ngừng công kích tiếp.

- Liều mạng cho tôi, tôi không tin cậu ta có thể định trụ mọi thứ.

Có người kêu lên.

Giọng nói này vừa vang lên, họng pháo xe tăng và hỏa tiễn đều nhắm về phía Mạc Phàm.

“Bùm bùm bùm…” Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, đạn pháo tóe lửa, hỏa tiễn thì bắ n ra một đạo quang bay về phía Mạc Phàm.

Mấy thứ này đến xung quanh Mạc Phàm, đều dừng lại giống như đạn, chẳng qua cách Mạc Phàm gần hơn chút.

Mạc Phàm vẫn không để ý những người này, hắn tiếp tục đi về phía đám lính đánh thuê, lúc này hắn mới dừng lại, sắc bén xuất hiện trong đôi mắt hắn, hắn nhìn về phía mọi người ở đây.

- Muốn trả thù lao đúng không, tôi cho các người, không thiếu một đồng nào, chẳng qua không phải là Euro, mà là những thứ này.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1283


Một tay hắn vươn ra, chỉ một tay, xung quanh cơ thể hắn vốn chi chít đạn, đạn pháp, năng lượng từ một sinh hai, hai sinh bốn… Biến thành vô số.

Bất chợt trong mắt hắn lóe sáng, mặt trái được hỏa diễm bao trùm, mắt phải thì che kín lôi điện.

Cùng lúc đó, vừa rồi bầu trời vẫn còn đầy ánh nắng chiều, không biết một nửa che kín hỏa cầu như mặt trời nhỏ to bằng ngón cái từ lúc nào.

Những hỏa cầu này không chỉ có số lượng nhiều, còn bao trọn một vùng thành một tầng màu đỏ, còn tỏa ra nhiệt độ kinh người, khiến nhiệt độ hai bên sông Nile nhanh chóng tăng cao.

Chuyện này còn chưa xong, mỗi khi hắn bước đi dấu chân sẽ sáng lên, trận pháp như gợn sóng lan ra xung quanh.

Mỗi một trận pháp sáng lên, hạt cát bên trong trận pháp sẽ bay lên, hóa thành một mũi tên nhọn giống như do thạch anh tạo ra.

Đoạn bờ sông này vốn là một vùng sa mạc, toàn bộ hạt cát biến thành mũi tên nhọn, lúc này có bao nhiêu mũi tên nhọn có thể nghĩ được.

ỞỞ đây có không ít người ngây người.

- Sao cậu ta có thể làm được như vậy?

Có người mắt mở to, như bệnh tâm thần kêu lên.

Vũ khí và năng lượng do pháp khí bắ n ra của anh ta còn có thể phục chế, nhưng những viên đạn, đạn pháp đều là thực thể, sao có thể phục chế, còn lập tức phục chế được nhiều như vậy, giống như không cần tiền.

Nếu mấy thứ này có thể phục chế ra dễ dàng như vậy thật, vậy đúng là khủ ng bố.

- Người này là người sao?

Một người khác nhìn hỏa diễm như mặt trời trên bầu trời, nuốt nước bọt nói.

Có rất nhiều người có thể khống chế được hỏa diễm, không hiếm lạ gì trong tổ chức lính đánh thuê và sát thủ, không có gì kỳ lạ.

Nhưng mặt trời đầy trên bầu trời, đây là chuyện người có thể làm được sao?

Đây mới chỉ là một phần trong đó, bước từng bước tạo ra trận pháp, ngưng tụ vùng lớn hạt cát thành nhiều mũi tên như vậy.

- Có lẽ cậu ta là thần?

Có người không ngừng run rẩy, nơm nớp lo sợ nói.

- Thần, cũng không đáng sợ như cậu ta đâu?

Một người khác há to miệng, kêu lên.

Bọn họ có thể tới đây ngắm bắn Mạc Phàm, phần lớn là người có danh tiếng, từng hoàn thành một số nhiệm vụ siêu phàm, từng gặp người được gọi là thần linh cũng không kỳ lạ.

Những người này được xưng là thần linh, phần lớn là có linh thể hay thực lực, nhưng tuyệt đối không khủ ng bố như Mạc Phàm.

Mạc Phàm cho bọn họ cảm giác, thế giới này là của Mạc Phàm, chỉ cần Mạc Phàm nguyện ý, cậu ta muốn làm thế nào đều được cả.

Có lẽ đây là sự thực.

Bọn họ chỉ như con kiến, hạt cát trong thế giới này mà thôi.

Người như vậy còn đáng sợ hơn cả thần.

Trong mắt những người này, trên gương mặt lạnh lùng của Mạc Phàm không có chút biểu cảm.

- Không biết mấy thứ này có đủ vạn triệu hay không, nếu không đủ, vậy thì thêm mấy thứ này nữa, có lẽ lần này đủ rồi.

Tay còn lại của Mạc Phàm nâng lên.

Trong sông Nile bên cạnh, nước sông dâng lên cao.

Nước dâng lên cao hơn mặt đất tầm chục mét, giống như một mặt tường dựng trên sông Nile.

Tường nước giằng co một lát thì rơi xuống, nhưng sợi thủy lôi xà nhỏ bằng ngón cái xuất hiện trong không trung, phát ra âm thanh “phì phì”, chỉ nhìn thôi đã khiến da đầu người ta run lên.

Những lính đánh thuê và sát thủ vốn bị Mạc Phàm làm sợ ngây người, bây giờ nhìn thấy những thứ này lại càng tuyệt vọng.

Trong lúc nhấc tay lên, sông Nile ngàn mét được nâng lên, nước được ngưng tụ thành vô số thủy lôi xà.

- Chuyện này…

- Đây là vạn triệu mà Mạc Phàm nói sao?

Bị phục chế công kích, hỏa mặt trời đầy trời, cát hóa mũi tên nhọn, sông Nile hóa thành thủy lôi xà, cuối cùng bọn họ cũng hiểu vạn triệu Mạc Phàm nói cho bọn họ là gì rồi.

- Chạy mau!

Có người không do dự ném vũ khí, pháp khí đi, liều mạng chạy ra xa khỏi vùng bị thiên hỏa bao trùm.

Công kích như trời tru đất diệt như vậy, đừng nói là bọn họ, thần cũng bị tiêu diệt.

- Chạy, lúc này chạy thì muộn rồi.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn những người này, lạnh lùng nói.

Hắn đã hỏi những người này ba lần, những người này vẫn không chịu đi, không phải là hắn không cho bọn họ cơ hội.

Nếu những người này muốn chết, phải trả giá thật nhiều vì mạo phạm y tiên bất tử hắn.

Lúc này còn muốn chạy, phải cầm vạn triệu của hắn mới có thể đi.

- Đi!

Hắn khẽ quát một câu, công kích được hắn phục chế lao nhanh về phía lính đánh thuê và sát thủ.

Ngay sau đó giống như một vùng chiến trường tận thế, âm thanh lửa đạn nổ mạnh, âm thanh đạn và năng lượng xuyên qua không khí đan vào nhau.

Xe thiết giáp da dày thịt béo bị bắn thành cái sàng, xe tăng không phải thành tổ ong, thì bị năng lượng hòa tan.

Bên trong những vũ khí hạng nặng, đạn pháo còn chưa kịp nổ mạnh nổ tung theo, âm thanh ù ù vang trời.

Một đợt công kích hạ xuống, chưa tới 10 giây những lính đánh thuê và sát thủ thực lực kém đã ngã xuống dưới công kích dày đặc, tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, hơn nửa lính đánh thuê và sát thủ tử vong.

Thực lực mạnh hơn thì dùng khiên năng lượng hoặc chân khí bao phủ, miễn cưỡng chịu đựng công kích.

Nhưng mà…

Những người này thấy đạn pháo và năng lượng công kích tới, sắc mặt càng ngày càng khó coi.

Không ít người lựa chọn từ bỏ chống đỡ, một đạn pháo rơi xuống, cả người bị nổ thành thịt nát.

Hơn một ngàn quân đoàn lính đánh thuê và sát thủ, chỉ trong một phút đã bị tiêu diệt 90%.

Chỉ còn lại một số người không chật vật lắm.

Một khắc trước sông Nile và bên cạnh sông Nile còn là một vùng trời chiều tuyệt đẹp, nay đã bị huyết dịch nhuộm đỏ, khắp nơi không phải người đã chết thì là người sắp chết.

Trong lửa đạn, Mạc Phàm nhìn lướt qua Ma Hồn, ý niệm của hắn vừa động, thiên hỏa, mũi tên nhọn và thủy lôi xà nổ tung xung quanh như cuồng vũ, Ma Hồn mạnh tới mấy cũng không chịu được, bị hủy diệt hoàn toàn.

Ba loại lực lượng cuồng bạo rơi xuống nửa tiếng mới biến mất toàn bộ.

Thủy lôi xà biến mất, bên cạnh sông Nile vốn dày đặc lính đánh thuê và sát thủ, ngoại trừ một số vũ khí đại hình, vũ khí, phòng ngự còn chút bóng dáng ra, toàn bộ những thứ khác đã hóa thành tro tàn.

Khắp bờ sông biến thành một vùng màu đen, giống như mới trải qua tai họa là lửa lớn.

Ngoại trừ Mạc Phàm và những người rời đi lúc trước ra, không còn một vật sống, ngay cả con kiến cũng không có.

Ở nơi xa, những binh sĩ rời đi trước ngây ngẩn cả người.

Trên bầu trời, mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập bị Mạc Phàm hóa thành sa tuyến cũng kinh ngạc tới mức ngây người.

Hơn một ngàn tổ chức lính đánh thuê và sát thủ, mấy vạn người, trong đó có không ít cao thủ nổi tiếng trên thế giới.

Nhiều người như vậy còn trang bị không ít vũ khí tiên tiến, chỉ cần không dùng vũ khí tiên tiến, đánh một lát đảm bảo thành công 8, 90%.

Nhưng ở dưới tay Mạc Phàm thì như cắt cỏ, căn bản không tốn sức.

Cũng có thể nói như vầy, nếu Mạc Phàm tham gia chiến tranh, một mình hắn có thể diệt hơn chục vạn người.

Trên bầu trời, những người quan sát tình hình chiến đấu ở nơi này thông qua vệ tinh cũng bị chấn trụ hoàn toàn.

- Tiểu tử này, cậu ta còn là người sao?

Trước một màn hình lớn, lão giả tóc hoa râm mặc tây trang khó có thể tin nói. Nói xong cả người ngã về phía sau, hôn mê bất tỉnh.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1284


- Đại nhân, còn hơn mười nhóm lính đánh thuê và mấy nhóm bộ đội chuyên nghiệp đang trên đường tới, cần bọn họ tiếp tục không ạ?

Trước màn hình lớn khác, một người đàn ông là quản gia mặc bộ đồ Tuxedo nhíu mày hỏi.

- Bọn họ tới còn tác dụng à?

Trong mắt người đàn ông tóc hoa râm, vẻ mặt uy nghiêm ở bên cạnh lóe sáng không cam lòng, bất mãn hỏi ngược lại.

Hơn một ngàn tổ chức lính đánh thuê và sát thủ đứng đầu như vậy, đều bị Mạc Phàm tàn sát đơn giản như cắt cỏ, tới nữa cũng không có tác dụng gì, chỉ để Mạc Phàm giết thêm mà thôi.

- Cứ từ bỏ như vậy sao?

Quản gia đứng bên cạnh nhíu mày hỏi.

Bọn họ tốn nhiều tài nguyên như vậy, thuê không ít người chặn giết Mạc Phàm, không chỉ không giết được Mạc Phàm, hoặc tạo thành một chút phiền phức cho cậu ta.

Trái lại những người này còn bị Mạc Phàm diệt sạch chỉ trong phút chốc.

Nếu chuyện này truyền ra, chỉ sợ thanh danh của Mạc Phàm lại càng lên cao.

Gia tộc Wiki bọn họ, có thể xem như trộm gà không được lại mất nắm thóc.

- Cứ như vậy sao? Không đơn giản như vậy, nếu tiểu tử này ra khỏi Hoa Hạ, vậy đừng nghĩ tới chuyện quay về.

Người đàn ông tóc hoa râm kia hừ lạnh một tiếng nói.

- Vậy bước tiếp theo của chúng ta là?

- Không phải tiểu tử kia tới Vô Tận Thâm Uyên sao?

Người đàn ông tóc hoa râm nheo mắt lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Phàm ở trước màn hình to, hỏi.

- Dựa theo tin tức chúng ta đạt được, gần đây Nguyền Rủa Chi Thần thức tỉnh liền bận rộn… Đại chiến với Mạc Phàm ở Hoa Sơn, hạ nguyền rủa với Mạc gia, Mạc Phàm vì chuyện này mà tới, mục tiêu đúng là Vô Tận Thâm Uyên.

Vô Tận Thâm Uyên là bí mật đối với những người khác, nhưng không là gì đối với bọn họ.

- Tôi lập tức đi gặp những lão gia hỏa này, ít nhất những lão gia hỏa này sẽ cho tôi một mật mã, nếu tiểu tử này không thể ra khỏi Vô Tận Thâm Uyên, thì không cần những mật mã này, nếu đi ra được, cậu ta cũng phải vào lại trong Vô Tận Thâm Uyên cho tôi.

Người đàn ông tóc hoa râm lạnh lùng nói.

Vô Tận Thâm Uyên cũng không phải dễ xông vào như vậy, nhưng cho dù thế nào, Mạc Phàm cũng không thể sống quay về Hoa Hạ.

- Đại nhân, người nói tới mật mã kia sao?Quản gia khẽ nâng mí mắt, hơi bất ngờ nói.

- Hiện giờ chỉ có vũ khí tiên tiến mới đối phó được tiểu tử này mà thôi, nhưng chuyện này còn chưa xong đâu, tự ông chậm rãi xem đi.

Người đàn ông tóc hoa râm nhìn thoáng qua 12 tòa Kim Tự Tháp ở gần sông Nile, ông ta cười lạnh lùng, xoay người rời đi.

- Còn chưa xong sao?

Trong mắt quản gia kia hiện lên vẻ nghi ngờ, cảm thấy khó hiểu nhìn về phía màn hình to.

… B

ên cạnh sông Nile, Mạc Phàm vừa ra tay liền diệt những lính đánh thuê và sát thủ, mới nhấc chân đi tới Vô Tận Thâm Uyên theo sa tuyến trên bầu trời.

Nhưng mà chân hắn còn chưa hạ xuống thì lông mày nhíu lại, khẽ nâng mí mắt nhìn 12 tòa Kim Tự Tháp cách đó không xa.

Không biết những Kim Tự Tháp này sáng lên từ lúc nào, văn tự hình chêm chi chít giống như Ma Pháp Trận đang không ngừng lóe lên trên Kim Tự Tháp.

Theo những văn tự hình chêm một sáng một tối, một đám hư ảnh hình người xuất hiện bên bờ sông Nile, càng ngày càng nhiều.

Những hư ảnh này không phải lính đánh thuê mặc trang phục ngụy trang, thì là sát thủ mặc trang phục dạ hành, đúng là lính đánh thuê và sát thủ mới bị Mạc Phàm giết.

Nhưng hình thể của những hư ảnh này có chút khác với lúc trước.

Phần lớn mọi người vẫn là hình thể lúc trước, nhưng có một số thì cao hơn trước rất nhiều.

Nhất là tên sát thủ Ma Hồn kia, cao khoảng chừng ba mét, nhìn giống như một người khổng lồ.

Những hư ảnh này giống như được triệu hoán, nhấc lên từng đợt âm phong, biểu cảm đờ đẫn đi về phía Kim Tự Tháp.

Trong chớp mắt bầu không khí ở đây vô cùng áp lực, quỷ dị, âm trầm, tà dị.

Những người trước đó rời đi nhìn thấy những hư ảnh quen thuộc này thì vẻ mặt ngẩn ra, sau đó mồ hôi lạnh ứa ra ở sau lưng, không tự chủ được lùi về sau.

- Chuyện này…

- Quỷ, có quỷ!

Trong đó có người há to miệng, không nhịn được kêu lên.

Kêu xong, không ít người chạy về phía xa.

Bọn họ giết chóc mà sống, không phải chưa từng gặp quỷ.

Nhưng người bên cạnh mình mới bị giế t chết, bỗng nhiên biến thành quỷ xuất hiện, số lượng còn nhiều như vậy, có khoảng mấy vạn người, chỉ cần là người đều sợ hãi.

Những quỷ hồn này vừa đến bên cạnh Kim Tự Tháp, thì biến mất vào bên trong Kim Tự Tháp.

Theo những quỷ hồn này tiến vào Kim Tự Tháp, Kim Tự Tháp giống như máy móc khổng lồ đang vận chuyển, âm phong rét thấu xương cuốn lấy những quỷ hồn này vào trong Kim Tự Tháp.

Không lâu sau, trên vạn quỷ hồn đều vào trong 12 Kim Tự Tháp hết.

Hào quang trên Kim Tự Tháp cũng sáng tới cực hạn, từng tòa bay lên.

Những Kim Tự Tháp này mới bay lên không trung, văn tự hình chêm trên Kim Tự Tháp như trường xà bay từ trong Kim Tự Tháp ra.

Chỉ trong phút chốc, trên bầu trời che kín văn tự màu vàng.

Những văn tự hình chêm màu vàng này cùng sáng lên, tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Hào quang chớp lóe lướt qua, một đám bóng dáng xuất hiện trong không trung.

Những người này vẫn có gương mặt và hình thể của lính đánh thuê và sát thủ, nhưng trên người mặc phục sức chiến sĩ Ai Cập cổ.

Không chỉ như vậy, từng chiếc chiến xa, khinh khí cầu cổ đại trên bích họa cũng xuất hiện, trên đó có đứng một số binh lính, bọn họ điều khiển chiến xa, khinh khí cầu, khống chế vũ khí cổ xưa.

Cho dù là binh lính hay vũ khí cổ xưa, bên ngoài đều đốt hỏa diễm màu xám, khí tức kỳ lạ khiến người ta có cảm giác không thoải mái.

Nhìn những quỷ chiến sĩ Ai Cập này, vẻ mặt không ít người ngẩn ra, trong chớp mắt sắc mặt khó coi tới cực hạn.

Nếu không phải bọn họ rời đi trước, bọn họ cũng sẽ như những người này, lúc còn sống bị tiền tài hấp dẫn, đã chết cũng bị nguyền rủa trở thành quỷ binh của Kim Tự Tháp.

Có thể đổi cách nói, có khả năng cố chủ của bọn họ cũng không có ý nghĩ để bọn họ giết Mạc Phàm.

Những cố chủ này cần một số người hiến linh hồn của mình biến thành quỷ binh, đây mới là mục đích chân chính của bọn họ.

Bởi vì tuy những quỷ binh này do hồn phách biến thành, nhưng cho dù là Ma Hồn hay người bình thường khác, đều mạnh hơn bọn họ trang bị vũ khí hiện đại gấp bội lần.

Hơn nữa những quỷ hồn này đã chết một lần, cho dù Mạc Phàm mạnh tới mấy cũng không thể giết người đã chết?

Giết một số vật hi sinh, đổi lấy sức chiến đấu càng cường đại hơn, còn không cần phải trả thù lao, rất nhiều người đều lựa chọn phương pháp này.

Ý niệm này vừa xuất hiện, lưng một số lính đánh thuê và sát thủ phát lạnh.

“Ong ong…”

Tiếng kèn trầm thấp vang lên trong Kim Tự Tháp, tất cả đôi mắt trên gương mặt đờ đẫn nhìn về phía Mạc Phàm, hung quang lóe lên.

Mạc Phàm ngẩng đầu nhìn thoáng qua vạn vong hồn chiến sĩ trên bầu trời, lắc đầu.

Những người này dùng người sống đánh không lại, thì đổi thành người chết, người chết có tác dụng sao?

Hơn nữa hắn không biết tính toán của những người này sao?

- Aristotle, những người này là do ông chuẩn bị sao, ông khiến tôi quá thất vọng rồi?

Mạc Phàm hỏi trong không trung. Nơi này không phải là Vô Tận Thâm Uyên, nhưng hắn cảm nhận được khí tức tương đồng với Aristotle Nguyền Rủa Chi Thần ở xung quanh, ít nhất có một phân thân của người này ở xung quanh.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1285


Mạc Phàm vừa nói xong, không ít người vội vàng nhìn về phía 12 tòa Kim Tự Tháp trên bầu trời.

Trước Kim Tự Tháp, một đám hư ảnh như chậm rãi từ đáy nước lên tới mặt nước, một đám hư ảnh xuất hiện trước Kim Tự Tháp. Những hư ảnh này cao thấp như Kim Tự Tháp phía sau bọn họ, tướng mạo mỗi người đều rất dị, nửa người nửa thú do rất nhiều loại dã thú tổ hợp mà thành, toàn thân đều ẩn trong mặt nạ hoàng kim và khôi giáp, không có một ai là nhân loại hoàn chỉnh.

Nhưng trên người mỗi người lộ ra khí tức khiến người ta không thể xem nhẹ, thậm chí còn có người có kích động muốn quỳ xuống.

- Chủ nhân, cứu tôi với!

Mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập hóa thành sa tuyến nhìn thấy một hư ảnh trong đó, vội vàng ngưng tụ thành một gương mặt nói.

Vừa mới dứt lời, cô ta lại biến thành sa tuyến.

Mỹ nữ này mới mở miệng, bất luận là người có mặt ở đây hay người quan sát thông qua màn hình lớn, sắc mặt đều thay đổi.

- Đó là 12 chủ thần của Ai Cập cổ, thần linh sinh ra từ Vô Tận Thâm Uyên trước tiên sao?

Có người nhìn bóng dáng cao lớn của 12 vị chủ thần, thán phục nói.

Vô Tận Thâm Uyên của Ai Cập cổ không là bí mật đối với bọn họ, nhưng 12 vị chủ thần này, ngoại trừ Pháp Thần Horus ra, gần như mọi người chỉ từng nghe tên bọn họ, người từng gặp bọn họ đã ít càng thêm ít.

- Nhanh phân tích số liệu của bọn họ.

Có người vội vàng ra lệnh.

12 người này rất ít khi xuất hiện, nhất là khi 12 người xuất hiện cùng lúc, cơ hội tốt như vậy, nhất định phải phân tích một chút, nói không chừng lại có thu hoạch gì đó.

Không ít vệ tinh vội vàng chiếu về phía 12 hư ảnh này.

Aristotle nghe thấy giọng mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập, thì nhìn thoáng qua sa tuyến trên bầu trời, lông mày nhíu chặt lại.

- Tiểu tử, cậu thật to gan, đến Ai Cập còn chưa tính, vậy mà hóa người hầu của tôi thành sa tuyến.

Aristotle Nguyền Rủa Chi Thần lạnh lùng nói.

Tuy người phụ nữ này là người hầu của ông ta, nhưng không khác gì con chó cái mặc ông ta sai gì làm nấy.

Cho dù như vậy cũng có địa vị chí cao vô thượng đối với những người khác, ngoại trừ ông ta ra không ai có thể động vào, vậy mà Mạc Phàm hóa người hầu ông ta thành sa tuyến dẫn đường.

Khi nói chuyện, cự phủ trong tay ông ta vừa động, một đạo quang b ắn ra chiếu lên trên sa tuyến kia.

Sa tuyến được đạo quang này chiếu lên thì nhanh chóng chuyển động như con quay.

Chỉ trong phút chốc, sa tuyến ngưng tụ thành sa điêu hình dạng một người phụ nữ.

Trên sa điêu chớp lóe kim quang, mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập nhanh chóng khôi phục dáng vẻ lúc trước.

Mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập mới khôi phục lại dáng vẻ, liền trừng Mạc Phàm một cái, thân thể nhoáng lên đi tới trước người Aristotle, quỳ xuống.

- Đa tạ chủ nhân ra tay cứu giúp.

- Đứng dậy đi.

Aristotle cất cự phủ, lạnh nhạt nói.

Mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập đứng dậy, dứng dưới chân hư ảnh Aristotle.

Trong suốt quá trình này Mạc Phàm làm như không thấy, mặc cho mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập khôi phục dáng vẻ ban đầu, hắn không làm gì, chỉ đảo qua 12 vị chủ thần này.

Mãi đến khi mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập đứng dưới chân Aristotle, hắn vẫn làm như không thấy trên vạn quỷ binh, lúc này mới thu hồi ánh mắt, trong mắt hiện lên vẻ thất vọng. Ai Cập truyền thừa từ cổ thần ở Nguyên Thủy Tinh Vực Tu Chân giới là chuyện không có gì phải tranh cãi, hắn vốn tưởng rằng những chủ thần này có cường đại của mấy vị cổ thần hoặc là hậu duệ của bọn họ, bởi vì chủ thần mà Pháp Thần Horus truyền thừa là một trong số những người kém nhất.

Không ngờ chỉ là hắn nghĩ nhiều rồi, 12 gia hỏa tự xưng là chủ thần này, hắn không biết một ai.

Đám Aristotle thấy Mạc Phàm lắc đầu thì nhíu mày lại, trên mặt hiện lên vẻ bất mãn.

- Tiểu tử Hoa Hạ, cậu có ý gì?

Cho đến bây giờ đều là người gặp người quỳ, Mạc Phàm lại dám lắc đầu trước mặt bọn họ.

- Kim Tự Tháp này hẳn là có cơ thể của các người đúng không?

Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.

Đám Aristotle nhìn thoáng qua nhau, lông mày nhíu chặt lại.

- Phải thì thế nào?

Aristotle tò mò hỏi.

ể ể ố ầ ấ ếKim Tự Tháp là lăng mộ của bọn họ, vì để cơ thể bọn họ sống lại, hoặc tỉnh lại, đây không phải là bí mật gì, không cần phải giấu diếm.

- Còn chưa tới tình hình thức tỉnh hoặc sống lại đúng không?

Mặt Mạc Phàm không chút thay đổi, nói tiếp.

Thần Tộc đến một thời gian nhất định, cơ thể và linh hồn sẽ phân li, rồi tiến vào trong trạng thái hôn mê.

Bọn họ chỉ cần nghỉ ngơi một năm, cơ thể sẽ được lực tinh thần của mẫu tinh rót đầy.

Linh khí trên Địa Cầu loãng như vậy, cách mấy mẫu tinh của cổ thần xa như vậy, cho dù có Kim Tự Tháp cũng không biết phải ngủ say bao lâu.

- Chưa thì thế nào, dựa vào mượn thần hồn, đủ để đối phó cậu rồi.

Vẻ mặt Aristotle khó coi, nói.

- Vậy sao, vậy muốn nhìn tôi diệt những vong hồn chiến sĩ này trước à?

Trong mắt Mạc Phàm chớp lóe sắc bén.

- Cái gì?

Sắc mặt 12 vị chủ thần thay đổi, trong mắt hiện lên vẻ e sợ.

- Nếu không muốn tôi diệt những vong hồn chiến sĩ này, khiến cơ thể các người không có biện pháp tạm thời tỉnh lại, vậy thì đừng nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, tránh ra để tôi đi vào Vô Tận Thâm Uyên.

Mạc Phàm có chút không kiên nhẫn nói.

Hắn tới đây giết người, 12 chủ thần này lại ở đây phô trương thanhthế, bọn họ nghĩ rằng sẽ trấn trụ được hắn sao?

Từ lúc hắn thấy nhiều lính đánh thuê và sát thủ như vậy, cùng với Kim Tự Tháp ở phía xa, hắn đã biết mục đích của những người này rồi.

Cổ thần của những người này sắp thức tỉnh, ngoại trừ lực lượng mẫu tinh ra, cũng có thể thông qua lượng lớn vong hồn tỉnh lại trong thời gian ngắn.

Những người này tụ tập nhiều lính đánh thuê và sát thủ như vậy, thứ nhất là muốn tạo thành chút thương tổn đối với hắn.

Nhưng mục đích cuối cùng là muốn mượn tay hắn, cung cấp tế phẩm cho 12 vị chủ thần.

- Tiểu tử, sao cậu biết?

Vẻ mặt đám Aristotle chấn động, một vị chủ thần trong đó hơi bất ngờ nói.

Việc này là bí mật của 12 chủ thần bọn họ, cho dù là đám người hợp tác với bọn họ cũng chỉ biết một chút mơ hồ, vậy mà Mạc Phàm lại biết rõ.

Mạc Phàm mỉm cười, lắc đầu.

Chuyện này đối với người ngoài cổ thần là bí mật không truyền, đối với hắn thì không tính là gì.

- Tôi không chỉ biết, tôi còn có thể biến tôi tớ của ông thành sa tuyến, và tôi có thể làm được nhiều hơn nữa, ví dụ như sau khi ông khôi phục lại cô ta, tôi lại biến cô ta thành sa tuyến, mà ông thì không làm được gì.

Ý niệm của hắn vừa động, mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập mới hóa về nguyên hình lại nứt vụn, hóa thành một đường lụa mỏng kéo dài tới sông Nile ở phía xa.

Sắc mặt Aristotle khó coi, hung ác nham hiểm gần như có thể vặn ra nước.

Cự phủ trong tay ông ta lóe sáng kim quang, chiếu về phía sa tuyến do mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập biến thành.

Vừa rồi kim quang còn có thể biến mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập trở về nguyên hình, lần này thì không có chút tác dụng gì.

Khuôn mặt Aristotle vốn khó coi, trong chớp mắt lại xanh mét, sau đó lôi vân xuất hiện trên đỉnh đầu ông ta.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua sa tuyến, hắn không thèm để ý uy áp của 12 chủ thần ở trước Kim Tự Tháp, cũng làm như không thấy mấy vạn vong hồn chiến sĩ, lập tức đi dọc theo sa tuyến đến đầu nguồn sông Nile.

Tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt.
 
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1286


Tuy 12 chủ thần không phải là bản thể tự mình đến, nhưng cũng là phân thân cường đại, còn có trên vạn quỷ binh giết không chết.

Đội hình như vậy, ngoại trừ quá khứ ra, càn quét tứ phương tuyệt đối không thành vấn đề.

Vậy mà Mạc Phàm không thèm để ý tới, căn bản không để những người này vào mắt.

Sắc mặt đám Aristotle càng hung ác nham hiểm có thể vặn ra nước, lúc bọn họ quần lâm thiên hạ, Hoa Hạ vẫn còn đang ở cuộc chiến phong thần Thương Chu.

Bọn họ còn được mời trợ chiến, nhưng bọn họ từ chối.

Một tiểu tử kém bọn họ mấy ngàn tuổi, lại coi bọn họ như không tồn tại.

Không nói tới bọn họ chỉ là phân thân, cho dù là bức họa bọn họ cũng không thể bị coi thường như vậy.

- Tiểu tử Hoa Hạ, quả thật chúng tôi cần những tế phẩm này để thức tỉnh, nhưng cậu nghĩ rằng đám chúng tôi tới là để đối phó đe dọa cậu sao, đây chỉ là nghi thức hoan nghênh cậu tới vùng đất tử vong mà thôi.

Trong mắt Aristotle lóe sáng hung quang, nghiến răng nói.

Mạc Phàm mới đi vài bước thì dừng lại, khẽ nâng mí mắt, hắn nghiêng đầu liếc mắt nhìn đám Aristotle một cái.

- A… Vậy sao?

- Đi theo người hầu của tôi, cậu sẽ dến Vô Tận Thâm Uyên một vạn năm cũng đừng mơ đi tới được, không phải cậu muốn tới Vô Tận Thâm Uyên, muốn tiêu diệt giải trừ Vạn Xà Huyết Chú trên người người nhà cậu sao, Aristotle tôi lấy danh nghĩa của Nguyền Rủa Chi Thần đồng ý cho cậu tiến vào Vô Tận Thâm Uyên.

Aristotle cao giọng nói.

Khi nói chuyện, hai tay ông ta nắm lấy cự phủ gõ mạnh vào trong sông Nile, bọt sóng phóng lên trời mấy chục mét, một đạo kim quang bắn từ cự phủ trong tay ông ta ra.

Trong kim quang, nước trong sông Nile như biến thành kim dịch, tỏa ra kim quang chói mắt, mấy chữ truyền từ miệng Aristotle ra.

- Kim hà hiện, thâm uyên khai!

Mấy chữ vang lên, xung quanh lập tức run rẩy dữ dội, giống như có thứ gì đó sắp chui từ dưới nước ra.

Ngay sau đó…

“Răng rắc!” Một tiếng thật lớn, giống như một đạo sấm sét giữa trời quang.

Sông Nile như được một đại thủ cự nhân vô hình vén ra, con sông vốn trăm mét nứt ra hai bên, chỉ trong chớp mắt đã rộng khoảng cây số.

Trong chớp mắt nước sông màu vàng biến mất vào trong khe hở vĩ đại, lộ ra một vực sâu hắc ám không thấy đáy.

Nhìn thấy vực sâu rộng lớn này, Aristotle lạnh lùng nhìn Mạc Phàm một cái, chú ngữ truyền từ miệng ông ta ra.

- A lỗ cổ lạp…

Giọng nói vừa vang lên, vực sâu thâm sâu, nước sông màu vàng nhanh chóng dâng cao.

Mới đầu chỉ có một đường kim quang như ẩn như hiện, không lâu sau liền đến mặt đất, giống như suối phun lan ra xung quanh.

Chỉ trong phút chốc cả sông Nile đều nhanh chóng nhiễm một tầng màu vàng.

Hơn vạn mét xung quanh đám Mạc Phàm biến thành hải dương màu vàng.

Kim quang phóng lên trời, cho dù cách xa hơn mười dặm cũng có thể nhìn thấy.

Nhìn thấy kim quang này, vẻ mặt không ít tế tự ở trong thần điện gần sông Nile thay đổi, miệng niệm thần chú lạy về phía kim quang.

Kim hà chỉ xuất hiện khi thần linh ra khỏi Vô Tận Thâm Uyên.

Xuất hiện lần trước là 300 năm trước, lúc Pháp Thần Horus xuất hiện.

- Lần này là vị thần linh nào xuất thế đây?

Xung quanh đám Mạc Phàm được nước sông màu vàng bao phủ, biến thành một vùng hải dương màu vàng. Bỗng nhiên nước sông màu vàng lắc lư kịch liệt, trong nước sông có Kim Tự Tháp lớn gấp mười lần Kim Tự Tháp phía sau đám Aristotle chậm rãi dâng từ trong nước sông lên, trôi nổi giữa không trung, đứng ở phía sau đám Aristotle cách trăm mét, giống như một tòa thánh sơn màu vàng.

Kim Tự Tháp này cao khoảng cây số, không giống với những Kim Tự Tháp khác, những Kim Tự Tháp khác do đá chồng lên nhau mà thanh, còn Kim Tự Tháp này thì do nước ngưng tụ mà thành.

Ở một bên Kim Tự Tháp, nước sông màu vàng không ngừng chảy từ trong ra, giống như vĩnh viễn không ngừng, chảy ra một cái sân màu vàng vĩ đại như tế đàn.

Nước màu vàng từ trong giữa tế đàn rơi xuống, hóa thành thác nước rơi vào trong sông Nile, sông Nile vốn đã biến thành màu vàng nay nước càng sáng hơn, linh khí nồng đậm tỏa ra bốn phía.

- Đây là Vô Tận Thâm Uyên, không phải Vô Tận Thâm Uyên ở đầu nguồn sông Nile sao, sao có thể là như vậy, sao có thể xuất hiện ở đây?

Không ít người nhìn hải dương màu vàng và Kim Tự Tháp do nước ngưng tụ thành, nghi ngờ nói.

Dựa theo lý giải của bọn họ, vực sâu sẽ như một cái động không đáy.

Nơi Ai Cập cổ sinh ra thần linh, thực ra là một Kim Tự Tháp do nước ngưng tụ thành, kém xa so với tưởng tượng của bọn họ.

Mạc Phàm hơi nhíu mày, nhưng lập tức khôi phục như thường.

Hắn cũng không ngờ Vô Tận Thâm Uyên lại có bộ dạng này, nhưng đối với một người sống ở Tu Chân giới 500 năm như hắn, vực sâu như vậy không kỳ lạ lắm.

Hắn từng thấy rất nhiều nơi kỳ lạ, có một số tinh cầu là gốc cây, một số thì như viên thủy cầu.

Hơn nữa “uyên” vốn là nơi giấu trong nước, xem ra Kim Tự Tháp này chỉ là một ngọn núi nhỏ, nhưng lượng nước bên trong được xưng là biển không đủ, nên xưng là uyên cũng không sai.

Còn thâm ở đây có thể là từ sâu trong lòng đất tới, càng không có gì mà kỳ lạ.

Giữa Kim Tự Tháp này, là một tạo hóa trì có thể thai nghén thần linh.

Nếu hắn đoán không sai, cổ thần đầu tiên tới Địa Cầu đã dùng tất cả linh khí ở Ai Cập ngưng tụ thành linh thủy, lấy tạo hóa trì làm cơ sở, tạo nên Kim Tự Tháp bằng nước này, thai nghén ra các thần linh khác, có thể nói là một pháp bảo khổng lồ.

Sử dụng một kiện pháp khí bay ra khỏi vực sâu, xuất hiện ở bất luận chỗ nào đều không phải việc gì khó.

Ý niệm của hắn vừa động, “rầm” một tiếng, mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập bị hắn hóa thành sa tuyến khôi phục hình người lần nữa.

Nếu Vô Tận Thâm Uyên xuất hiện ở đây, vậy mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập này không còn tác dụng gì rồi.

Mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập khôi phục thành nguyên dạng, trong mắt chớp lóe hung quang, trừng mắt với Mạc Phàm.

- Mạc Phàm, cậu dám vũ nhục tôi, chắc chắn chủ nhân của tôi sẽ trả lại cậu gấp bội.

Mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập hung dữ nói.

Nói xong cơ thể cô ta nhoáng lên một cái đến phía sau Aristotle.

Kim Tự Tháp bằng nước vừa xuất hiện, đám Aristotle cười lạnh lùng, hư ảnh khổng lồ của bọn họ đều rút vào trong Kim Tự Tháp.

Bên trong Kim Tự Tháp bằng nước, 12 quan tài hoàng kim khắc đầy hoa văn tinh xảo chậm rãi xuất hiện.“Bùm” một tiếng, 12 đạo quang bay từ trên quan tài hoàng kim ra, chiếu lên trên Kim Tự Tháp của đám Aristotle.

Quang mang màu vàng tỏa từ 12 Kim Tự Tháp ra, đại môn màu vàng mở ở giữa Kim Tự Tháp. Lực hút cường đại xuất hiện trong đại môn.

Trên bầu trời, mấy vạn vong hồn chiến sự nhanh chóng biến mất vào trong cửa Kim Tự Tháp dưới lực hút này.

Theo vong hồn nhanh chóng biến mất vào trong Kim Tự Tháp, khí tức cường đại hơn trước tỏa ra một cách tùy ý, nhưng có thể cảm nhận được rõ tốc độ tăng trưởng.

Vừa rồi đám Aristotle đã khiến bọn họ có cảm giác muốn quỳ xuống rồi.

Khí tức lúc này, giống như một mãnh thú viễn cổ vô cùng hung hãn đang chậm rãi thức tỉnh.

Dưới khí tức khủ ng bố, đất đai đều đang không ngừng chấn động, bầu trời lay động, từng đạo kinh lôi từ trên trời đánh xuống, giống như không dung được những người sắp thức tỉnh này.

Chỉ trong phút chốc, mấy vạn vong hồn biến mất vào trong Kim Tự Tháp, bốn phía vừa rồi như tận thế đột nhiên an tĩnh lại. Đất đai không còn chấn động, bầu trời không còn lay động, kinh lôi biến mất, cũng không có một chút gió, 12 mặt trăng huyết sắc xuất hiện ở giữa thiên địa, lực lượng quỷ dị lan tràn ra xung quanh.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back