Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thần Y Trở Lại

Thần Y Trở Lại
Chương 6795: Đột nhiên



Đúng lúc này, một sinh vật hình người xuất hiện ở phía bắc Huyền Kinh, cách đó 3.900 dặm. Hắn ta có một khuôn mặt ngựa và một cặp sừng cong trên đầu, trên mỗi chiếc sừng có mười ba chiếc vòng vàng và mỗi chiếc vòng vàng tượng trưng cho một cấm ky tối cao!

Bất cứ nơi nào sinh vật hình người đi đến, màu sắc và âm thanh xung quanh sẽ biến mất, biến thành một thế giới im lặng chỉ có hai màu đen và trắng.

Đột nhiên, hắn ta dừng lại và đưa mắt nhìn về phía xa. Một bóng người bay từ xa tới, trong chớp mắt đã xuất hiện ở trước mặt hắn ta. Người tới không ai khác. chính là Ngô Bình, Đông Huyền Thánh Hoàng của Nhân tộc!

Cơ thể của sinh vật hình người nhuốm đầy máu, hắn ta cao cả trăm trượng, tay trái cầm một đống đầu lâu, một số đầu lâu vẫn còn rỉ máu, chắc là vừa mới lột da xong. Trong tay phải hắn ta đang cầm một chiếc rìu khổng lồ, máu vẫn chảy ra từ lưỡi rìu.

Ngay khi sinh vật hình người nhìn thấy Ngô Bình, hắn ta đã biết đó là kẻ giết con trai mình. Hắn ta phát ra những âm tiết kỳ lạ, nhưng Ngô Bình lại có thể hiểu được.

"Ngươi đã giết Hoang Thiên con trai của ta?" Hắn ta hỏi.

Ngô Bình: "Là do ta giết, vì hắn muốn giết con trai ta nên ta giết hắn. Ngươi là Vương Hoang à?"

Vương Hoang gật đầu: "Nếu ngươi giết con trai của ta, ta sẽ lấy mạng ngươi, ngươi còn có gì muốn nói không?”

Ngô Bình liếc nhìn chiếc đầu lâu trong tay hắn ta, hỏi: “Những chiếc đầu lâu này là của ai?”

Vương Hoang nói: “Ta vừa từ chiến trường kỷ nguyên trở về, tất cả đều được †a săn giết ở đó.”

Ngô Bình cảm thấy rất hứng thú: “Chiến trường kỷ nguyên là chỗ nào?”

Vương Hoang: “Trình độ của ngươi còn không đủ để biết điều này, nhưng nói cho ngươi biết cũng không sao, mỗi kỷ nguyên đều có cường giả sinh ra. Để tồn tại, những cường giả này sẽ xây dựng pháo đài, để có thể an toàn sống sót qua hết kiếp nạn kỷ nguyên này đến kiếp nạn kỷ nguyên khác. Tuy nhiên, phương pháp. này sẽ khiến họ mất đi ý chí chiến đấu, những thế hệ sau dần trở nên tệ hơn. Để trưởng thành những cường giả kỷ nguyên hợp tác với nhau tạo ra “chiến trường kỷ nguyên. Các cường giả đến từ các kỷ nguyên khác nhau chỉ cần lấy ra một số bảo vật là có thể tiến vào chiến trường, g**t ch*t những tu sĩ khác và cướp bóc kho báu từ những kỷ nguyên khác nhau!”

Ngô Bình nghĩ tới việc anh đã nhìn thấy pháo đài kỷ nguyên khi anh còn ở vũ trụ chiều thấp, xem ra những thứ đó không phải là không có căn cứ mà thực sự †ồn tại trong vũ trụ chính!

"Trong chiến trường kỷ nguyên không bị Thiên Đạo trấn áp sao?"

"Chiến trường kỷ nguyên không thuộc về bất kỳ kỷ nguyên nào, cho nên không bị trấn áp, tất cả tu sĩ đều chiến đấu công bằng." Vương Hoang nói: "Được rồi, nói nhiều như vậy, ngươi có thể lên đường."

Ngô Bình nhướng mày, nói: “Ngươi cũng không phải cường giả kỷ nguyên, chỉ sợ ngươi không giết được ta.”

Vương Hoang không nói thêm nữa, vung chiếc rìu khổng lồ trước mặt chém ra.

Ngô Bình lấy Thần Tiêu Kiếm ra, mũi kiếm đâm vào chiếc rìu khổng lồ, một sức mạnh cực lớn đánh tới, chiếc rìu khổng lồ trong tay Vương Hoang thực sự nứt ra một khe hở! Sau đó, kiếm quang quét qua, hàng tỷ kiếm vũ nổ tung, trong nháy mắt đã xuyên thủng Vương Hoang.

Vương Hoang trợn to hai mắt, nhìn chằm chằm vào Thần Tiêu Kiếm trong tay Ngô Bình, nói: "Vậy mà lại là Thiên Nhận, ta đã đánh giá thấp ngươi."

Hắn ta vừa dứt lời, trong Thiên Nhận kiếm vũ xuất hiện hàng tỷ sợi kiếm, trong nháy mắt đã chém Vương Hoang thành một đám sương máu, chỉ còn một cái đầu còn nguyên vẹn, nhưng bên trong cũng đã bị phá hủy.

Ngô Bình sử dụng quyền uy tước đoạt, rút sức mạnh cấm ky từ sương máu! Thật ra bản chất của Hoang là ngưồn cấm, nên đối với anh đây là một liều thuốc bổ.

Vương Hoang trước mặt có thực lực rất mạnh, chỉ cách Đế Hoang một bước, sau khi hấp thu năng lượng của hắn ta, Ngô Bình sắp ngưng tụ tầng cấm thứ 20! Tuy nhiên, tầng cấm thứ 20 là một ngưỡng cửa rất cao, số phận đã an bày có một luồng sức mạnh đáng sợ ngăn cản nó hình thành, cảm giác sắp ngưng tụ nhanh chóng biến mất.

Ngô Bình biết tầng cấm thứ 20 sẽ không dễ dàng, vì vậy anh cũng không ép buộc, thay vào đó, anh đưa tay nắm lấy chiếc rìu khổng lồ của Vương Hoang và một chiếc túi được khâu bằng một loại da thú nào đó.

Sau khi mở túi ra, anh mới phát hiện không gian bên trong rất lớn, loại da thú này có đặc tính không gian. Anh lục lọi một lát và tìm thấy một tấm lệnh bài dính máu có viết vài dòng chữ kỳ lạ trên đó. Vết máu này giống với máu trên chiếc rìu khổng lồ.

Ngoại trừ lệnh bài, trong túi còn có mười mấy bảo vật quý giá từ các kỷ nguyên khác nhau. Anh biết đây chắc chắn là chiến lợi phẩm mà Vương Hoang có được từ chiến trường kỷ nguyên.

"Tấm lệnh bài này hản là đồ vật để bước vào chiến trường kỷ nguyên đúng không?" Anh nhìn sơ qua rồi lập tức cất nó đi.

Sau khi giết Vương Hoang, Ngô Bình mang đầu hắn ta trở về Huyền Kinh, sai người xây một tòa tháp, đặt cái đầu này l*n đ*nh tháp để mọi người trên khắp thiên hạ đến tham quan. Sau này, cái đầu của Vương Hoang này sẽ là lời cảnh cáo cho những kẻ có ý định trở thành kẻ địch của Nhân tộc, nếu thực lực không bằng Vương Hoang thì tốt nhất không nên khiêu khích Nhân tộc.

Tin tức truyền đi, khiến thiên hạ chấn động, dù sao năm đó Hoang cũng chính là tồn tại làm Thiên Đế đau đầu, Đông Huyền Thánh Hoàng g**t ch*t Vương Hoang, đây là một thành tích vĩ đại!

Sự việc này cũng khiến Huyền Kinh nổi tiếng khắp thiên hạ. Ngày càng có nhiều Nhân tộc chuyển đến Huyền Kinh sinh sống, khiến Huyền Kinh càng thịnh vượng hơn.

Giống như Tử Kinh, Huyền Kinh cũng xây dựng một con phố thương mại. Tất cả các cửa hàng trong đó đều do Ngô Bình mở ra, việc kinh doanh rất phát đạt. Những thứ mua từ Thiên Giới có thể bán hết nhanh chóng ở đây, lợi nhuận kiếm được có thể cao hơn gấp nhiều lần. Số tiền bán được sử dụng để mua nguyên liệu ở đại lục Thánh Gổ, sau đó lại bán cho Thiên Giới.

Với việc bán qua bán lại như vậy, Ngô Bình hốt bạc mỗi ngày và trở nên giàu có không ai bằng. Tuy nhiên, số tiền kiếm được anh không tiêu xài bao nhiêu, phần lớn số tiền đó được dùng để xây dựng các công trình công cộng và xây dựng Huyền Kinh cũng như các thành thị lớn nhỏ ở Đông Cảnh.

Ngày này, Ngô Bình luyện chế một ít đan dược, Kim Huyền Sương đến thăm.

Đối với Ngô Bình, Kim Huyền Sương là Kim Song Nhị, anh lập tức bỏ dở việc đang làm, đưa cô ta đi chơi khắp nơi, ăn uống vui vẻ.

Chơi đùa mấy ngày, Kim Huyền Sương vui mừng đến quên cả trời đất, quyết định ở lại trong thánh cung của Huyền Kinh.

Mấy ngày nay trao đổi với Kim Huyền Sương, Ngô Bình càng hiểu biết sâu hơn về khái niệm tu hành của Thần tộc, anh cho rằng khái niệm của Nhân tộc và Thần tộc bổ sung cho nhau, nếu có thể bù đắp lẫn nhau thì chắc chắn có thể tạo ra tình thế mới.

Anh nói ý tưởng này với Kim Huyền Sương, cô ta rất ủng hộ, nói: “Huyền Bình, khuyết điểm trong việc tu luyện của Thần tộc là quá hỗn tạp, cái gì cũng hấp thụ, muốn trở nên mạnh mẽ hơn ở khía cạnh này, lại muốn trở nên mạnh mẽ ở khía cạnh kia, nhưng cuối cùng thì thường là biết rất nhiều thứ nhưng không chuyên thứ nào cả."

Ngô Bình: “Nhưng Thần tộc cũng có ưu điểm, huyết thống gen không ngừng cường hóa, thế hệ này mạnh mẽ hơn thế hệ kia.”

Dựa vào y học và sự hiểu biết về dược liệu, Ngô Bình nhanh chóng tìm ra ý tưởng, nhưng anh cảm thấy việc này còn cần Vũ Thần giúp đỡ, bởi vì anh cảm thấy mình có thể tham khảo các tư thế múa để tạo ra một công pháp có một không hai! Với công pháp này, Nhân tộc có thể tiến hóa theo những phương hướng cố định và tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn!

Nếu việc này hoàn thành thì anh sẽ có công khai sáng! Có thể thuận lợi bước vào Đại Cảnh thứ mười lăm và trở thành vị Tổ Thánh của hiện tại!

Vì vậy, loại tiến hóa này không chỉ nhanh hơn Thần tộc mà lộ trình cũng không hỗn tạp như Thần tộc, có thể có được ưu thế của cả Nhân tộc và Thần tộc.

Muốn gặp Vũ Thần, Ngô Bình đành phải đến tận nơi thăm hỏi, nên anh đã mời Kim Huyền Sương đi cùng mình đến Thần Vực để thăm Vũ Thần.

Trên đường đi, Kim Huyền Sương nhắc nhở Ngô Bình: “Trong số tất cả nữ thần, Vũ Thần là người được nam nhân của Thần tộc yêu thích nhất. Ngay cả một số Tổ Thần cũng thèm muốn nàng. Khi đến nơi, ngươi phải cẩn thận."

Ngô Bình nhướng mày, nói: "Không sao cả, cho dù Tổ Thần có đến, ta cũng không sợ!”
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6796: Tiệm cầm đồ Thần Đô



Vũ Thần sống ở Diệu Nhạc Phong ở phía đông Thần Vực, chỉ cách Thiên Linh Thần Đô, một trong tứ đại Thần Đô hơn một ngàn dặm. Kim Huyền Sương đưa Ngô Bình đến Thiên Linh Thần Đô trước, bởi vì trong một thời gian dài trong kỷ nguyên này Thần tộc là tộc mạnh nhất đại lục Thánh Cổ, nên quy mô và sự thịnh vượng của Thần Đô hơn xa so với Tử Kinh hay Huyền Kinh.

Không giống như đô thành của Nhân tộc, các thành viên trong Thần Đô đều rất phức tạp, không chỉ có Thần tộc, mà còn có Dị tộc và thậm chí cả Nhân tộc, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy những hung thú hoa hình hoặc Yêu tộc.

Tất nhiên, dù là toc nao thì cung đều thap kem hơn Thần tộc, trong Thần Đô uy nghiêm của Thần tộc không thể bị xúc phạm. Nhưng nhìn chung thì đô thành của Thần tộc rất cởi mở, chỉ cần ngươi có tiền, bất kỳ thân phận nào đều có thể đến đây mua sắm hoặc sinh sống. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không thể ảnh hưởng đến Thần tộc trong đô thành, nếu không sẽ bị trừng phạt hoặc trục xuất.

Lúc này, Ngô Bình đi trên đường phố náo nhiệt nhưng vẫn không hề gây chu ý, dù sao Nhân tộc ở đây cũng không phải là số ít. Tất nhiên, phần lớn Nhân tộc ở đây đều là thợ thủ công và người hầu.

Con người là thủ lĩnh của vạn linh, thông minh va ham học hỏi nen có thể làm tốt hơn Thần tộc trong nhiều lĩnh vực. Ví dụ như luyện đan, tinh luyện, kiến trúc, thư pháp và hội họa, dệt may, nấu ăn, v.v. đều là những lĩnh vực mà Nhân tộc giỏi.

Kim Huyền Sương nói: "Nơi này là Thần Đô, thật ra Thần Đô còn phồn thịnh hơn kinh đô của Nhân tộc, nhưng ta vẫn thích cách sống của Huyền Kinh hơn, người ở đó có vẻ thân thiện hơn."

Ngô Bình tự nhiên cũng cảm nhận được nơi này nhìn có vẻ cởi mở, nhưng trên thực tế mỗi người dân đều ở một tầng lớp cố định, không thể lên cũng chẳng thể xuống. Ngược lại, ở đô thành của Nhân tộc, mọi người đều có một ý thức hướng về phía trước, phấn đấu đấu tranh, tinh thần chiến đấu chống lại trời đất.

"Chúng ta không trực tiếp đi gặp Vũ Thần sao?" Ngô Bình hỏi cô ta.

Kim Huyền Sương: "Diệu Nhạc Phong không có gì thú vị, ta gọi Vân Thường tới đây."

Khi họ đang đi bộ, một người ăn xin chạy tới, trên tay cầm một cái chén vỡ và nhìn Ngô Bình đầy khao khát. Rõ ràng, đứa bé này cũng cảm nhận được hơi thở của Nhân tộc từ trên người Ngô Bình.

Ngô Bình nhìn thấy đứa bé ăn xin này khoảng bảy tám tuổi, sắc mặt có chút bẩn thỉu, quần áo cũng coi như sạch sẽ nhưng lại có chút gầy.

Anh hỏi Kim Huyền Sương: "Người dân ở Thần Đô dùng tiền gì?”

Kim Huyền Sương lấy ra một hạt đậu vàng ném vào trong chén, đứa trẻ ăn xin rất kinh ngạc, liên tục chắp tay cảm ơn.

"Thần tộc sử dụng thần kim nhiều hơn, thần kim được chế tạo thành đồng vàng, sức mua tương đương với thánh thù của Nhân tộc. Tất nhiên là còn có đồng bạc, được đúc bằng bạc đen, một đồng vàng có thể đổi được bốn mươi đồng bạc."

Ngô Bình không thiếu thần kim, bởi vì trong lãnh thổ của anh có một mỏ thần kim, cho nên lập tức nói: "Ta đi đổi một ít đồng vàng."

Kim Huyền Sương: "Không cần phiền phức vậy đâu, trong tay ta còn có rất nhiều tiền lẻ."

"Ta hiếm khi toi đay, muốn mua vai thu cần thiết, khong thể cứ dùng tiền của ngươi được. Ta giết Vương Hoang, lấy được một ít bảo vật kỷ nguyên, hẳn là có thể đổi lấy một ít tiền."

Kim Huyền Sương cười nói: "Được rồi, một lát nữa Vân Thường mới tới, chúng ta đi dạo một lát đi."

Ngô Bình muốn bán một ít đồ nen Kim Huyền Sương đưa anh đến một tiệm cầm đồ. Chủ tiệm cầm đồ là một vị Thần Vương, buôn bán rất lớn, thậm chí có Cổ Thần và các vị Hoàng giả Dị tộc đến đây để cầm đồ hoặc mua đồ.

Tiệm cầm đồ là một ngành rất lâu đời và là một ngành mang lại lợi nhuận cực cao. Một món đồ trị giá 100 đồng vàng, tiệm cầm đồ chỉ trả cao nhất 50 đồng vàng, hơn nữa lãi suất rất cao, lãi suất hàng tháng có thể lên tới 10%, nếu dùng tiền trong ba tháng, thì lãi suất là 30%!

Kim Huyền Sương nói: "Trên người ngươi đều là bảo vật các kỷ nguyên, bán đi thật đáng tiếc. Nếu tạm thời cần tiền thì cứ để ở tiệm cầm đồ, đổi lấy một ít tiền tiêu xài. Sau này ngươi luyện vài lò đan dược bán cũng sẽ kiếm lại được tiền.

Ngô Bình vốn có rất nhiều Thần Vương tệ trên người, nhưng đều dùng để mua con rối, số lượng còn lại không nhiều, nếu không cũng không đến mức phải đi cầm đồ.

Rất nhanh, anh và Kim Huyền Sương đã đi tới tiệm cầm đồ kia.

Quầy của tiệm cầm đồ rất cao, Ngô Bình đứng trước quầy, mặt quầy cao gần bằng tầm mắt của anh, khi cầm đồ phải giơ tay lên quá đầu để đưa đồ cho đối phương.

Ngồi sau quầy là một người quản gia đội mũ lục giác, là một Nhân tộc, hắn ta cúi đầu nhìn xuống và hỏi: "Khách quan, ngài muốn cầm đồ phải không?"

Thân thể Ngô Bình lắc lư, biến thành một người khổng lồ cao năm thước, cúi đầu nhìn người quản gia kia, cười nói: "Ta muốn cầm một món đồ, ngươi xem thử đi."

Anh lấy ra một hạt châu phát ra ánh sáng chín màu kỳ lạ, mỗi một tia sáng đều có một tác dụng thần kỳ. quản gia vốn có chút không vui khi thấy Ngô Bình cúi đầu nhìn mình, nhưng khi nhìn thấy hạt châu, ánh mắt hắn ta lập tức sáng lên.

Hắn ta dùng cả hai tay cầm lấy hạt châu, nhìn thật kỹ rồi hỏi: "Ngài muốn cầm bao nhiêu?”

Ngô Bình: "Đây là đồ vật từ chiến trường kỷ nguyên, là bảo vật của kỷ nguyên nào đó, ngươi xem rồi ra giá đi."

Quản gia biết nếu đưa ra giá quá thấp sẽ dễ dàng khiến khách hàng rời đi, hắn ta suy nghĩ một chút rồi nói: "Thứ này khá quý, ta phải đi ra phía sau hỏi đại chưởng quầy."

Ngô Bình gật đầu: "Được."

Quản gia đặt hạt châu xuống, quay người đi mời người. Không lâu sau, một thanh niên bước ra, hắn cầm hạt châu lên, nhìn một cái rồi nói: "Đây là cửu chuyển linh châu, đúng là đồ tốt. Nếu ngài cầm, cửa hàng chúng ta có thể cho ngài 100 tỷ Thần Vương tệ."

Hắn mở miệng nói 100 tỷ Thần Vương tệ, nhưng Ngô Bình cũng không cảm thấy nhiều, anh cũng không muốn bán hạt châu, lúc này cũng không ngại hỏi: "Lãi suất tính như thế nào?"

Đại chưởng quầy: "Mỗi tháng lãi suất 10%, trong mười tháng, nếu sau mười tháng ngài không đến chuộc đồ thì xem như cầm đứt, đồ vật sẽ thuộc về tiệm cầm đồ của chúng ta."

Ngô Bình gật đầu: “Được."

Đại chưởng quầy này rất sảng khoái, trực tiếp đưa cho Ngô Bình mười tờ tiền, mỗi tờ trị giá 10 tỷ Thần Vương tệ.

Sức mua của Thần Vương tệ này cao hơn nhiều so với đồng vàng, một Thần Vương tệ có thể đổi được năm vạn đồng vàng! Nhìn chung, sức mua của đồng vàng tương đương với thánh thù.

Sau khi rời khỏi tiệm cầm đồ, Ngô Bình nhờ Kim Huyền Sương dẫn anh đến tiệm thuốc ở Thần Đô, Thần tộc có dược liệu phong phú nhất, anh hy vọng có thể bổ sung dược liệu quý gia con thiếu trong Dược điển Đại Thiên.

Kim Huyền Sương: "Tiệm thuốc lớn nhất Thiên Linh Thần Đô nằm ở phía đông, tên là Tiệm thuốc Cửu Thiên Đan, do Thương hội Cửu Thiên lớn nhất ở Thần tộc mở ra. Dược liệu của họ chỉ có những gì ngươi không thể tưởng tượng được, chứ không có gì là không thể mua được."

Ngô Bình cười nói: "Giọng điệu lớn lối vậy sao? Vậy ta nhất định phải đi xem thử!"

Trước cửa tiệm thuốc Cửu Thiên Đan có rất nhiều người qua lại, tiệm thuốc có chín tầng, mỗi tầng đều rất rộng, ít nhất là hai nghìn mét vuông. Trong đó tầng một có nhiều khách hàng nhất vì nơi này bán đan dược và dược liệu thường sử dụng hàng ngày.

Ngô Bình chỉ liếc nhìn một cái rồi tiếp tục đi lên. Tầng thứ hai và tầng thứ ba đều là những dược liệu dưới cấp bảy, Ngô Bình không có hứng thú, liền tiếp tục đi lên tầng thứ tư.

Tuy nhiên, có một tiểu nhị đứng ở lối lên lầu, đó là một Nhân tộc, hắn ta chặn Ngô Bình và Kim Huyền Sương lại, cười nói: "Hai vị, muốn lên các tầng trên thì phải kiểm tra tài sản. Sức mạnh tài chính khác nhau có thể vào các tầng khác nhau."

Ngô Bình cũng hiểu được cách làm của cửa hàng, dù sao dược liệu và đan dược trên lầu đều rất quý giá, quá nhiều người rất dễ mắc sai lầm, anh gật đầu, hỏi: "100 tỷ Thần Vương tệ có thể đi đến tầng mấy?"

Tiểu nhị mỉm cười nói: "Có thể lên tới tầng chín."

Kim Huyền Sương lập tức hỏi: "Cấp độ để tiến vào tầng chín là bao nhiêu?"

Tiểu nhị mỉm cười nói: "10 tỷ Thần Vương tệ!"

Ngô Bình hiểu được, 10 tỷ Thần Vương tệ mới là ngưỡng cửa tiến vào tầng thứ chín, điều này có nghĩa dược liệu bên trong nhất định rất quý giá, anh càng muốn vào nhìn thử một chút, lập tức đưa ra một tờ tiền giấy.

Tiểu nhị nhanh chóng cúi đầu nói: "Mời hai vị!"
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6797: Là chính ngươi khăng khăng



Hai người họ đến tầng thứ tám trước, dược liệu và đan dược ở tầng này đều tương đối quý giá, dược liệu đều từ cấp 17 đến cấp 20, đan dược cũng từ cấp 15 trở lên, mỗi loại đều có giá trị rất cao.

Sau khi xem xét, Ngô Bình phát hiện giá đan dược ở Thần tộc rõ ràng cao hơn giá ở Nhân tộc, vậy nên có thể thấy trình độ luyện chế đan dược của Thần tộc không cao bằng của Nhân tộc, dẫn đến giá đan dược ở đây cao hơn. Ngược lại, dược liệu ở đây rẻ hơn rất nhiều so với dược liệu ở Nhân tộc. Cùng một cây thuốc ở Nhân tộc có thể bán với giá 100, nhưng ở Thần tộc có thể mua được với giá chỉ 20 hoặc 30.

Ở tầng này cũng có một số dược liệu mà Ngô Bình cần mua, anh mua một lần hơn 1000 cây, gần như tiêu hết 100 tỷ Thần Vương tệ, chỉ còn lại 3 vạn Thần Vương tệ.

Nhìn thấy tiền trong tay Ngô Bình lại lần nữa dùng hết, Kim Huyền Sương cười nói: "Ta còn có một ít tiền, ngươi cầm dùng trước đi."

Ngô Bình gật đầu: "Được, lát nữa ta sẽ bán một ít đan dược, lúc đó sẽ trả lại cho ngươi."

Kim Huyền Sương trợn mắt nhìn anh: "Không cần phải trả đâu, sau này ngươi giúp ta luyện chế thêm một ít đan dược là được." Nói xong, cô ta lấy ra 50 tờ tiền, mỗi tờ có mệnh giá 10 tỷ Thần Vương tệ!

Ngô Bình cười: "Nếu biết ngươi giàu như vậy, ta đã không đến tiệm cầm đồ."

Kim Huyền Sương nói: "Là chính ngươi khăng khăng muốn bán đồ lấy tiền."

Ngô Bình cầm lấy tờ tiền, nói: "Đi, lên trên xem thử!"

Khi đi đến tầng thứ chín, dược liệu trên đó đều là cấp 20 trở lên, chủng loại rất đa dạng, có rất nhiều loại Ngô Bình chưa từng gặp qua, ánh mắt anh sáng ngời, muốn mua cái này, muốn mua cái kia. Chẳng mấy chốc, 500 tỷ Thần Vương tệ được Kim Huyền Sương đưa cho đều tiêu hết, đổi lấy hơn 400 cây dược liệu.

Ở đây không chỉ có dược liệu, còn có các loại đan dược, trong đó có một loại đan dược khiến Ngô Bình chu ý. Đan dược này tên là "Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan", công dụng của nó là thanh lọc sức mạnh của tu sĩ Thần tộc, có tác dụng tốt nhất đối với Cổ Thần, nó có giá 5 tỷ Thần Vương tệ.

"Huyền Suơng, loại Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan này có chất lượng ở mức trung bình, luyện chế không khó, vì sao lại bán mắc như vậy?"

Kim Huyền Sương: "Đối với các vị Cổ Thần, cứ sau ba trăm năm, trong cơ thể sẽ tích tụ một lượng lớn năng lượng tiêu cực, nên phải trải qua một thần kiếp. Loại đan dược này có thể thanh lọc cơ thể của thần và loại bỏ các năng lượng tiêu cực, từ đó loại bỏ thần kiếp hoặc làm suy yếu sức sát thương của nó."

Ngô Bình gật đầu: "Khó trách lại đắt như vậy. Tuy nhiên, dược liệu luyện chế Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan không hề khan hiếm, chi phí nhiều nhất cũng mấy ngàn vạn Thần Vương tệ."

Kim Huyền Sương: "Dược liệu không quý, nhưng luyện chế đan dược này rất dễ nổ lò, tỷ lệ thành công rất thấp. Rất nhiều luyện đan sư đều bị nổ chết trong khi luyện chế đan dược này."

Mặc dù Ngô Bình chưa từng luyện chế nó trước đây, nhưng anh hiểu cơ chế của nó và gật đầu: "Nếu không kiểm soát tốt khi luyện chế đan dược này, nó sẽ thu hút các năng lượng tiêu cực và gây ra thần kiếp, điều này thực sự sẽ khiến luyện đan sư bị nổ chết."

Kim Huyền Sương: "Cho nên, các luyện đan sư không thích luyện chế loại đan dược này nhat, khiến đan dược nay tro nen hiếm có. Ngưoi nhìn viên đan dược này đi, phẩm chất của nó chỉ miễn cưỡng ở mức trung phẩm, nhưng giá của nó lại cao tới 5 tỷ Thần Vương tệ. Nhưng không còn cách nào khác, đồ hiếm mới có giá trị.”

Ngô Bình suy nghĩ một chút, hỏi: "Nếu là Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan cực phẩm thì có thể bán được bao nhiêu tiền?"

Kim Huyền Sương: "Cực phẩm thì tương đối ít, bình thường đều phải tổ chức bán đấu giá. Khoảng ba năm trước, từng có một viên Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan cực phẩm được bán với giá trên trời là 390 tỷ Thần Vương tệ."

Ngô Bình: "Hơn 300 tỷ à? Vậy rất đáng giá để ta ra tay."

Sau đó anh hỏi Kim Huyền Sương: "Trên người ngươi còn có tiền không?"
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6798: Ta nói rồi



Kim Huyền Sương lại lấy ra mười to tiền, nói: "Chỉ co bay nhieu thoi, đay là tien của hồi môn của ta."

Ngô Bình nhếch miệng cười: “Yên tâm, ta sẽ trả lại cho ngươi."

Anh dùng 100 tỷ Thần Vương tệ này đi lên tầng bảy và tầng sáu để mua một lượng lớn dược liệu, những dược liệu này chủ yếu dùng để luyện chế Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan. Cộng thêm dược liệu dự trữ của mình, đủ để anh luyện chế ra trăm lò.

Sau khi mua dược liệu, Vũ Thần cũng đã đến. Kim Huyền Sương và Ngô Bình đi tới một biệt viện. Biệt viện được xây dựng trước một ngọn đồi, xung quanh có suối chảy quanh co, rợp bóng hoa và cây cối, có phong cảnh tuyệt đẹp, đây là nơi thích hợp để tìm sự bình yên giữa bộn bề.

Khi họ đến biệt viện, Vũ Thần Vân Thường đã đợi hai người sẵn, đôi mắt đẹp của cô ta nhìn về phía Ngô Bình trước, cô ta cười nói: "Lý công tử, ngươi nóng lòng muốn gặp Vân Thường như vậy, có phải đang nhớ người ta không?"

Ngô Bình ho khan, nói: "Vân Thường, ta có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ."

Vân Thường cười nói: "Được rồi, trước đây ngươi đã giúp ta, ta rất cảm kích, ngươi cần ta làm gì, cứ nói đi."

Giọng nói của cô ta nhẹ nhàng và du dương, khi nói chuyện cô ta đã đi đến chỗ Ngô Bình, trên mặt nở nụ cười.

Ngô Bình nhìn cô ta: Ngươi có thể dạy ta Thiên Vũ Cửu Khúc được không?"

Lời này vừa nói ra, Vũ Thần Vân Thường sửng sốt, sau đó cười ha ha, nói: "Lý công tử, ngươi đang nói đùa với ta à? Thiên Vũ Cửu Khúc cần có tài năng cực cao, ngay cả ta cũng phải nhờ sự trợ giúp của ngươi mới tìm hiểu tới khúc thứ bảy."

Ngô Bình nghiêm túc nói: "Ta có được cảm hứng từ Thiên Vũ Cửu Khúc, muốn sáng tạo ra một phương pháp tu luyện hoàn toàn mới."

Vân Thường ngừng cười, trịnh trọng nói: "Ngươi muốn tiến sâu vào cảnh giới thứ mười lăm?"

Thân là Vũ Thần, cô ta đương nhiên biết mấu chốt của cảnh giới thứ mười lăm chính là sáng tạo, Ngô Bình đang muốn sáng tạo ra một phương pháp tu luyện hoàn toàn mới, cho nên hắn đương nhiên là muốn tiến vào cảnh giới thứ mười lăm!

Ngô Bình gật đầu: "Ta biết việc này rất khó, nhưng ta muốn thử một lần."

Vũ Thần: "Vị đại năng của Nhân tộc ở cảnh giới thứ mười lăm trước đó đã mở ra con đường Thánh Hoàng! Lý công tử, ngươi muốn mở ra con đường nào?"

Ngô Bình suy nghĩ một chút rồi nói: "Tạm thời cứ gọi là con đường Đại Đế đi!"

Vũ Thần chớp chớp mắt: "Được, nếu ngươi muốn học, ta có thể dạy ngươi, nhưng ta không thể bảo đảm ngươi nhất định có thể học được."

Ngô Bình cười nói: "Vô cùng cảm tạ Vũ Thần tỷ tỷ!"

Tâm trí Kim Huyền Sương tập trung vào Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan, nói: "Huyền Bình, luyện chế đan dược trước đi, ta muốn một ít Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan cực phẩm."

Đôi mắt đẹp của Vũ Thần tỏa sáng: "Lý công tử muốn luyện chế Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan? Tốt quá, ta đang cần loại đan dược này."

Thấy hai vị nữ thần đều có yêu cầu, anh liền nói: "Được rồi, vậy luyện đan trước đi!"

Anh chuẩn bị dược liệu và yêu cầu Vũ Thần tìm một nơi vắng vẻ làm phòng luyện đan và bắt đầu luyện đan.

Trong khi Ngô Bình luyện đan, Vũ Thần và Kim Huyền Sương ăn đồ ăn vặt và trò chuyện trong sân.

Vân Thường liếc nhìn Kim Huyền Sương: "Ngươi không nói cho hắn biết giá trị của Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan cực phẩm sao?"

Kim Huyền Sương: "Ta nói rồi."

Vân Thường: "Chỉ riêng trong thần cung Côn Luân đã có hơn một nghìn vị Cổ Thần đang ngủ đông. Nếu có đủ Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan cực phẩm, tất cả họ đều có thể thức tỉnh!"

Kim Huyền Sương bình tĩnh nói: "Không có nhiều đan dược như vậy, ta chỉ để hắn luyện chế nhiều nhất mấy trăm viên thôi, hơn nữa ta cũng sẽ không nói ra xuất xứ của đan dược."

Vân Thường: "Nếu những lão già kia muốn điều tra thì chắc chắn có thể điều tra được."

"Vậy thì sao?" Kim Huyền Sương nói: "Huyền Bình không cần phải sợ bọn họ, hắn là phu quân của ta, Vương Mẫu là chỗ dựa của hắn. Huống chi bản thân Huyền Bình có tiềm lực rất lớn, nhất định sẽ trở thành Tổ Thánh trong tương lai."

Vân Thường cười như không cười nhìn Kim Huyền Sương: "Kỳ lạ thật, từ trước đến nay ngươi luôn lạnh như băng tuyết, tại sao lại yêu một tu sĩ Nhân tộc nhanh như vậy? Chẳng lẽ có nguyên nhân gì mà ta không biết sao?"

Kim Huyền Sương thản nhiên nói: "Tất cả đều là duyên phận."

Vân Thường lại gần hỏi: "Huyền Sương, Vương Mẫu đã là thần tối cao, có thể nhìn thấu quá khứ và tương lai, có phải bà ấy đã nói gì với ngươi không?"
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6799: Vân Thường trầm ngâm



Kim Huyền Sương nhẹ nhàng nói: "Nói một cách đơn giản, ai là bạn của Huyền Bình thì sẽ có tương lai tươi sáng. Ai là kẻ thù của Huyền Bình thì sẽ rất khốn khổ!'

Vân Thường trầm ngâm, sau đó cười nói: "Vậy ta cũng gả cho hắn, chúng ta có thể làm tỷ muội, được không?

Kim Huyền Sương bình tĩnh nói: "Việc này ngươi phải hỏi Nguyệt Thần, tu vi của nàng chỉ sau mẫu thân của ta, nếu như Nguyệt Thần đồng ý, ta tự nhiên không phản đối."

Vũ Thần hừ một tiếng, trước khi Nguyệt Thần thăng chức, cô ta thật sự dám hỏi. Nhưng hiện tại Nguyệt Thần là Cổ Thần cấp tám, cũng không phải là người mà cô ta dám khiêu khích.

Ở bên kia, Ngô Bình đã luyện chế ra đan dược cực phẩm sau khi thử hai lò. Với kỹ năng luyện đan huyền diệu của mình, anh đã thành công tránh được thần kiếp.

Một canh gio ruoi sau, anh bước ra ngoai với bốn viên Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan cực phẩm. Đan dược này trong suốt, xung quanh có chín ngọn lửa thần đang thiêu đốt, bên trong có hai mươi bốn phù văn, tạo thành một loại trận pháp thần bí nào đó, thật tuyệt vời!

Kim Huyền Sương cầm đan dược, hai mắt sáng ngời, lẩm bẩm nói: "Xem ra đan dược bán đấu giá lần trước vẫn chưa đạt tới cực phẩm, đây mới thật sự là Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan cực phẩm!"

Vân Thường cười nói: "Lý công tử, có thể bán cho ta mấy viên đan dược này được không?"

Ngô Bình cũng cần cô ta trợ giúp để học được Thiên Vũ Cửu Khúc, cười nói: “Nếu Vũ Thần tỷ tỷ cần thì cứ lấy đi."

Vân Thường cười nói: "Không thể làm vậy được, viên đan dược này trị giá mấy trăm tỷ Thần Vương tệ, không phải là một số tiền nhỏ, vậy đi, ta mua từ ngươi mười viên trước."

Kim Huyền Sương nói: "Huyền Bình, có thể tính giá rẻ hơn cho Vũ Thần tỷ tỷ, tính cho tỷ ấy 100 tỷ thôi."

Vân Thường cười nói: "100 tỷ có phải quá rẻ hay không?"

Ngô Bình chỉ có thể nói: "Vậy lấy 100 tỷ đi."

Vân Thường lập tức đặt mua mười viên Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan, loại đan dược này rất quan trọng đối với cô ta, mấy vị trưởng bối của cô ta đều đang ngủ đong.

Neu có đủ Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan, bọn họ sẽ có thể thức tỉnh!

Mục đích chuyến tham lần này của Ngo Bình là để nghiên cứu Thiên Vũ Cửu Khúc, Vân Thường đã học xong bảy khúc đầu tiên và lập tức dạy cho anh một cách tỉ mỉ.

Điều làm cô ta ngạc nhiên là khả năng tiếp thu của Ngô Bình về Thiên Vũ Cửu Khúc thực ra không thua gì cô ta. Hơn nữa, thứ mà Ngô Bình muốn học không phải là Thiên Vũ Cửu Khúc hoàn chỉnh mà là cơ chế của nó.

Cứ như vậy, Ngo Bình vừa luyen đan vừa học Thiên Vũ Cửu Khuc. Kim Huyền Sương ở cùng anh hai ngày thì có việc phải trở về thần cung Côn Luân, nơi này chỉ còn lại hai người Vũ Thần và Ngô Bình.

Một người hướng dẫn khiêu vũ, một người khiêm tốn học hỏi, mỗi ngày dưới sự tiếp xúc thân mật, khó tránh khỏi nảy sinh một số ý tưởng khác.

Hôm nay, Vân Thường khiêu vũ xong thì thuận thế ôm lấy Ngô Bình, mọi thứ như nước chảy thành sông, diễn ra theo tự nhiên.

Sau khi mây mưa xong, mưa rào chợt tạnh, một thế hệ Vũ Thần rúc vào lòng Ngô Bình như một con cừu non, vẻ mặt ngượng ngùng nói: "Lý lang, giữa ta Nguyệt Thần, ai đẹp hơn?"

Ngô Bình cười cười, nói: "Các ngươi đều có vẻ đẹp riêng, nhưng chắc chắn là ngươi khiêu vũ giỏi hơn nàng rồi."

Vũ Thần cong môi cười, nói: "Lý lang, ngươi có thể cho ta thêm mấy viên Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan không?

Huyết mạch Vũ Thần của ta có rất nhiều Cổ Thần đang ngủ say, nếu muốn đánh thức bọn họ thì nhất định phải có Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan."

Ngô Bình gật đầu: "Trước đó ta bán cho ngươi mười viên, sau này sẽ tặng cho ngươi chín mươi viên nữa."
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6800: Đối phương sửng sốt



Đôi mắt đẹp của Vũ Thần tỏa sáng: "Thật sao? Cảm ơn Lý lang!"

Khi mối quan hệ giữa hai người tiến triển, Ngô Bình càng học hỏi nhanh hơn, nửa tháng trôi qua trong chớp mắt.

Lúc này Ngô Bình đã luyện chế ra tất cả Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan, tổng cộng có 596 viên. Anh đưa 90 mươi viên cho Vân Thường, 300 viên cho Kim Huyền Sương, 206 viên còn lại anh định chia một ít cho Nguyệt Thần và Hoa Thần.

Sau một tháng rưỡi tìm hiểu, Vũ Thần cũng có được thành quả, cô ta và Ngô Bình cùng hiểu được khúc thứ tám.

Vào ngày này, Kim Huyền Sương từ thần cung Côn Luân trở về, lấy đi 300 viên Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan, trước khi rời đi cô ta để lại một lá bùa hóa thân do Vương Mẫu luyện chế. Khi kích hoạt lá bùa này, Ngô Bình có thể mượn sức mạnh của Vương Mẫu để tấn công hoặc phòng thủ, hiệu quả tương đương với một đòn tấn công mà Vương Mẫu tự ra tay. Là một cường giả kỷ nguyên, một đòn tấn công của bà ta đương nhiên không phải là chuyện nhỏ. Thời gian sau đó, Ngô Bình cố gắng tìm hiểu khúc thứ chín trong Thiên Vũ Cửu Khúc, đây cũng là tinh hoa của Thiên Vũ Cửu Khúc. Đương nhiên, khúc thứ chín rất khó, nhất thời ngay cả Vũ Thần cũng không thể hiểu được.

Tuy nhiên, Ngô Bình có được tài năng hiểu biết về thời gian, những trải nghiệm trước đây đã nâng cao hiểu biết của anh gấp trăm lần, nên anh cũng dần dần hiểu ra.

Vào ngày thứ hai mươi sau khi đến Thần Đô, cuối cùng anh cũng hiểu được khuc thứ chín, anh truyền đạt sự hiểu biết của mình cho Vũ Thần Vân Thường, cô ta lập tức hiểu ra.

Ở bên kia, Vân Thường đang uyển chuyển nhảy múa, Ngô Bình ngồi khoanh chân sắp xếp lại suy nghĩ của mình. Tiên đạo, cấm ky, Thiên Vũ Cửu Khúc và tất cả những trải nghiệm mà anh có được trong thế giới chiều thấp đã mang lại cho anh một tâm trí cực kỳ rộng lớn, một hệ thống tu luyện hoàn toàn mới xuất hiện trong đầu anh, dần dần được hoàn thiện và cố định.

Anh đã ngồi đó ba ngày, khi mở mắt ra, anh đã có lòng tin, lập tức nói với Vũ Thần: "Vân Thường, ta phải trở về tu luyện lại lần nữa."

Vân Thường cực kỳ vui vẻ: "Lý lang, ngươi đã thành công chế tạo ra hệ thống tu hành rồi sao?"

Ngô Bình gật đầu: "Chắc không có vấn đề gì đâu. Nhưng ta phải tu luyện từ đầu đến cuối một lần, nên phải quay về bế quan."

Vân Thường gật đầu thật mạnh: "Được! Chờ ta nắm được khúc này, ta sẽ đi tìm ngươi!"

Sau khi hai người tách ra, Ngô Bình lại đến tiệm cầm đồ trước khi rời khỏi Thần Đô, anh muốn chuộc lại Cửu Chuyển Linh Châu. Sau khi lĩnh ngộ được Thiên Vũ Cửu Khúc, anh mới hiểu được công dụng thần kỳ của hạt châu này.

Khi quay lại tiệm cầm đồ, vẫn là người quản gia kia, khi nhìn thấy Ngô Bình, trên mặt của hắn ta không có biểu cảm gì, Ngô Bình lấy ra tờ biên lai cầm đồ, nói: “Ta tới chuộc đồ."

Quản gia nhận lấy tấm biên lai cầm đồ, cười nói: "Xin lỗi, một tháng đã trôi qua, đây là biên lai cầm đứt, chúng ta đã xử lý món đồ đó rồi.”

Rõ ràng còn chưa đến một tháng, nhưng đối phương lại nói đã qua một tháng, tại sao lại thế này? Ngô Bình cầm tấm biên lai cầm đồ lên, phát hiện ngày tháng trên đó đã dời đi phía trước mười ngày.

Anh nheo mắt lại, hiểu rằng đây là kế hoạch do đối phương chuẩn bị từ trước nhằm nuốt mat Cửu Chuyển Linh Châu.

Anh cũng không tức giận mà hỏi: "Hôm nay rõ ràng là ngày cuối trong tháng, sao lại thành cầm đứt được?"

Đối phương sửng sốt, cười nói: "Ngày cuối cùng? Ngài có nhìn lầm không?"

Ngô Bình búng ngón tay, thời gian quay ngược, bầu trời bên ngoài tối sầm lại rồi lại sáng lên. Chẳng bao lâu sau, anh đã quay lại khoảnh khắc cầm đồ, anh lấy tờ phiếu cầm đồ và dùng bút viết ngày tháng lên đó.

Giây tiếp theo, thời gian trôi qua rất nhanh, trong tích tắc lại trở về thời điểm hiện tại.

Ý thức của người quản gia kia có chút mơ hồ, nhưng hắn ta vẫn mơ hồ cảm nhận được điều gì đó, hắn ta lại cầm biên lai cầm đồ lên và thấy ngày tháng trên đó đã trở về như cũ. Hắn ta rất ngạc nhiên, nhìn Ngô Bình một cái thật sâu và nói: "Ta sẽ đi mời đại chưởng quầy, xin đợi một lát."

Không bao lâu, đại chưởng quầy bước ra, bình tĩnh nói: "Bằng hữu, ngươi dám dùng thủ đoạn trong cửa hàng của Thần Vương, ngươi rất can đảm."

Ngô Bình: "Các ngươi dám dùng thủ đoạn ở trước mặt ta, các ngươi rất dũng cảm."

Đại chưởng quầy cau mày: "Ngươi đúng là mạnh miệng, ai cho ngươi tự tin?"

Ngô Bình giải phóng hơi thở của Thánh Hoàng, ngay lập tức, toàn bộ Thần Đô rung chuyển dữ dội, các trận pháp thần thánh vô song trong Thần Đô lao nhanh tới để trấn áp anh, nhưng không có tác dụng gì, sức mạnh của trận pháp không thể áp chế được, một tia hoàng khí bắn thẳng lên trời, khiến vô số cao thủ trong Thần Đô đều kinh hãi lần lượt đều bay lên không trung và nhìn về phía tiệm cầm đồ.
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6801: Sắc mặt của Thần Vương



Một lát sau, một bóng người xuất hiện, chính là Thần Vương mặc áo bào vàng kim, hắn ta chắp tay với Ngô Bình, nói: "Đây có phải là Đông Huyền Thánh Hoàng không?"

Ngô Bình: “Là ta, bổn Thánh Hoàng đến đây du lịch, cầm một món đồ, nhưng chưởng quầy của cửa hàng đổi ý muốn cướp lấy đồ của ta.

Thần Vương lạnh lùng nhìn đại chưởng quầy, tên này 'bùm' một tiếng quỳ rạp trên mặt đất, hắn không ngờ người trước mặt lại chính là Thánh Hoàng của Nhân tộc! Hắn vội vàng nói: "Tiểu nhân sai rồi, xin Thánh Hoàng tha thứ!"

Ngô Bình chỉ vào tấm biển trước cửa, nói: "Trên biển hiệu của các ngươi có viết, thành thật tuân thủ quy tắc, vi phạm sẽ phạt một trăm. Ta cầm một hạt Cửu Chuyển Linh Châu, vậy các ngươi bồi thường cho ta 100 đi."

Thần Vương cau mày, mặc dù viết như vậy, nhưng nếu phải thật sự bồi thường 100 hạt Cửu Chuyển Linh Châu, hắn ta nhất định sẽ phá sản, thế là nói: "Thánh Hoàng bệ hạ, ta thật sự không có 100 hạt châu ở đây, ngài có thể tha thứ cho tiểu nhân một lần không?"

Ngô Bình bình tĩnh nói: "Không có hạt châu thì những thứ khác cũng được."

Sắc mặt của Thần Vương có vẻ sắp không nhịn được, tuy rằng hắn ta đã nghe nói tới danh tiếng hung ác của Ngô Bình, biết anh là kẻ đã từng g**t ch*t Vương Hoang, nhưng đây là Thần Đô của Thần Vực và là lãnh thổ của Thần tộc, cho nên hắn ta cũng không quá sợ Ngô Bình, nói: "Thánh Hoàng, ta đã cho ngài đủ mặt mũi, ngài cũng phải tôn trọng ta."

"Tôn trọng ngươi, ngươi xứng đáng sao?" Ngô Bình trừng mắt nhìn tên Thần Vương này, sắc mặt hắn ta trở nên cực kỳ khó coi.

Ngô Bình lạnh lùng nói: "Nếu ngươi không tuân theo quy tắc do chính ngươi đặt ra, vậy ta sẽ không khách sáo."

Nói xong, anh đưa tay nắm lấy, thi triển quyền uy cướp đoạt, trong nháy mắt đã cướp đoạt toàn bộ năng lượng của Thần Vương, chỉ chừa lại một mạng.

Thần Vương vừa sợ vừa tức giận, hét lớn: "Sao ngươi dám!"

Sau đó, gần mười vị Cổ Thần đồng thời ra tay, ý đồ áp chế Ngô Bình. Tuy nhiên đều vô ích, Ngô Bình vung tay lên, một sức mạnh kinh hoàng bộc phát, đồng thời anh đưa tay ra, chộp lấy pháp khí trữ vật của Thần Vương và tất cả những thứ có giá trị trong tiệm cầm đồ, sau đó bay thẳng lên bầu trời.

Thần Vương mất đi tu vi, toàn bộ tài sản tiết kiệm cả đời đều bị Ngô Bình lấy đi, vừa đau vừa tức giận, bất tỉnh ngay tại chỗ.

Trở về Huyền Kinh, Ngô Bình lập tức tiến vào Tàng Cơ và bế quan tu hành.

Con đường tu hành do anh sáng tạo ra kết hợp sức mạnh của hàng trăm trường phái và không phải là con đường phù hợp cho tất cả, nó là duy nhất và được gọi là con đường của Đại Đế!

Trên con đường này, có thể tu luyện cả đạo tôn của Tiên Đạo, Thánh Vương trên con đưong Thanh Hoang, Thanh Hoang cung co thể tu luyen, hơn nữa dù trước đây họ đã sử dụng phương pháp tu hành nào, tu vi và cảnh giới như thế nào, thì họ vẫn có thể chuyển qua tu luyện nó!

Trong bộ công pháp tu luyện này, cốt lõi của nó được gọi là « 24 chương » và mỗi chương tượng trưng cho một cảnh giới. Ngô Bình đã bế quan trong một tháng và tạo ra mười tám chương đầu tiên, nghĩa là anh đã sắp xếp lại mười tám cảnh giới đầu tiên.

Lúc này, Ngô Bình vẫn còn ở cảnh giới thứ mười bốn, con đường tu hành trước đây của anh ít nhiều cũng có phần mơ hồ, không biết nên đi theo con đường Tiên Đạo hay tiếp tục tu luyện Thánh Hoàng, nên chỉ có thể tu luyện cả hai.

Nhưng từ nay trở đi, anh sẽ đi con đường của chính mình, con đường của Đại Đế!

Sau khi sắp xếp lại, tu vi của Ngô Bình cũng có tiến bộ, cấm ky, hoàng cấm và Thiên Anh trong cơ thể anh đã hòa nhập với cơ thể. Sau khi tất cả sức mạnh hợp nhất, anh lại cảm nhận được một cảm giác đói khát từ sâu thẩm trong tâm hồn, cảm giác này khiến toàn thân anh run rẩy.

Anh lập tức sử dụng quyền uy cuớp đoạt, tiếp tục hấp thu và luyện hóa Hoa Diễm Chi Chủ.
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6802: Vậy thì tốt



Lần nay anh lại hap thu them 30% sinh lực cua Hoa Diem Chi Chủ! Ngay lập tức, trong cơ thể anh lần lượt hình thành tầng hoàng cấm thứ mười một và thứ mười hai! Cũng dựa vào đó tiến thêm một bước nữa, tiến vào cảnh giới của Tổ Thánh!

"Bùm!"

Lúc này, tầng cấm thứ hai mươi cuối cùng cũng hình thành hình thức ban đầu, Ngô Bình cũng vì vậy mà bước vào chương thứ 15 của ( 24 chương > và trở thành cường giả kỷ nguyên thật thụ!

24 chương hoàn thành, A Bạch nói: "Chúc mừng công tử đã hoàn thành nhiệm vụ áp chót trước thời hạn, được ban thưởng 20% phúc lành của Thiên đạo!"

Ngô Bình cười nói: "Thì ra đây cũng là một phần trong nhiệm vụ."

Tàng Cơ cũng nói: "Chủ nhân, hiện tại ngài cũng được coi là cường giả cấp kỷ nguyên, có thể sử dụng một phần sức mạnh của Tàng Cơ."

Ngô Bình: “Cường giả kỷ nguyên chân chính cần phải trải qua kiếp nạn, mà ta vẫn còn kém một chút. Tàng Cơ, lúc này ta có thể huy động được bao nhiêu phần sức mạnh của ngươi?"

Tàng Cơ: "Chủ nhân có thể sử dụng 30% sức mạnh của Tàng Cơ."

"Ngươi trải qua nhiều kỷ nguyên như vậy, uy lực đến mức nào?" Ngô Bình hỏi.

Tàng Cơ: "Giống như Hỏa Diễm Chi Chủ, có thể g**t ch*t chỉ bằng một đòn."

Ngô Bình rất hài lòng, nói: "Vậy thì tốt."

Khi Ngo Bình buoc ra khoi Tang Co va quay tro lai Huyen Kinh, anh phat hiện ra rằng quân đội đang tụ tập trong thành, và thực tế đang có sáu đội quân lớn của Dị tộc và hai đội quân lớn của Thần quốc tập trung bên ngoài thành Huyền Kinh!

Lúc này, người chỉ huy đang phụ trách canh giữ Huyền Kinh là Diệp Thánh Hầu, ông ta ra lệnh cho tám vị Thánh Vương dẫn quân đi đón đầu kẻ địch mà không hề hoảng sợ. Thậm chí động tĩnh ở Huyền Kinh cũng không quấy rầy đến Tử Thanh Thánh Hoàng ở Tử Kinh.

Đây là sự tự tin và niềm tin của mọi người dưới quyền Đông Huyền Thánh Hoàng, tám đội quân thì đã sao? Cho dù là 80 đội quân thì bọn họ cũng dám đánh một trận!

Diệp Thánh Hầu đang chỉ huy, nhìn thấy Ngô Bình xuất quan, ông ta nhanh chóng đến báo cáo. Hóa ra lần trước Ngô Bình đã trừng trị một vị Thần Vương ở Thần Đô và lấy đi một số thứ, Thần tộc rất tức giận và cho rằng họ đã bị sỉ nhục nên đã yêu cầu sáu Dị tộc và hai Thần quốc dưới sự kiểm soát của họ đồng thời tấn công Huyền Kinh, muốn dạy cho Ngô Bình một bài học.

Nhưng điều họ không ngo tới là bên phía Ngô Bình có tới mười vị Thánh Vương, trong tay anh còn có những con rối chiến binh mạnh mẽ và những chiến binh có thực lực siêu đẳng.

Vì vậy, các cuộc tấn công thăm dò của một số đội quân đã kết thúc trong thất bại, đội quân của Dị tộc đã chịu tổn thất nặng nề, trong khi bên phía Nhân tộc chỉ chịu tổn thất nhỏ. Đây còn là trong tình huống không có Ngô Bình ở đây, nếu anh ở đó thì Nhân tộc thậm chí sẽ không chịu bất kỳ tổn thất nào.

Nghe báo cáo xong, Ngô Bình cười lạnh nói: "Lần trước Thần tộc đã cấu kết với Hỏa Diễm Chi Chủ thất bại, hiện tại lại kiếm cớ tấn công chúng ta. Được rồi, 8 đội quân tấn công Huyền Kinh, đúng là một lý do tốt? Gọi tất cả mọi người đến, tổ chức cuộc họp quân sự!"

Rất nhanh, tại điện Huyền Kinh, Ngô Bình mở bản đồ ra. Trên bản đồ, vị trí của sáu Dị tộc và hai Thần quốc tấn công Huyền Kinh đã được đánh dấu.

Lãnh thổ của tám thế lực này cộng lại có quy mô gần như tương đương với Đông Cảnh. Trước đây, tuy Ngô Bình mở rộng ra bên ngoài nhưng không ra tay chống lại các thế lực này. Nhưng bây giờ, tình thế đã thay đổi, anh quyết định phái quân tấn công sáu Dị tộc, chinh phục hai Thần quốc và tiếp tục mở rộng lãnh thổ của mình!

Anh nhìn thoáng qua bản đồ, hỏi Diệp Thánh Hầu: "Diệp tướng quân, ngươi thấy nên bắt đầu từ đâu là thích hợp?"

Diệp Thánh Hầu: "Tình báo cho thấy hai đại Thần quốc tấn công Huyền Kinh đã triển khai toàn bộ quân tinh nhuệ của họ, lần lượt là 500 vạn và 400 vạn quân. Bệ hạ, nếu chúng ta có thể khống chế được đội quân 900 vạn Nhân tộc này, vậy thì chúng ta có thể sẽ có thêm một đội quân nữa!"

Ngô Bình trầm tư một lát rồi gật đầu nói: "Ừ, được rồi, vậy thì bắt đầu từ 900 vạn lính tinh nhuệ của hai Thần quốc này!"
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6803: Vừa dứt lời



Diệp Thánh Hầu: "Bệ hạ, trong 900 vạn đại quân, có nhiều cao thủ như vậy, muốn thu phục bọn họ cũng không dễ dàng."

Ngô Bình: "Nếu là đội quân của Nhân tộc thì không có gì khó khăn, các ngươi đi theo ta!"

9500 dặm về phía tây Huyền Kinh, 500 vạn đại quân của Cự Linh Thần Quốc đều tập trung ở đây. Lúc này, thống soái của Cự Linh Thần Quốc đang đứng trên bục, nhìn chẳm chằm về phía Huyền Kinh.

Bên cạnh hắn, một thuộc hạ nói: "Đại soái, khi nào chúng ta sẽ hành động?"

Vị thống soái tên là Hạng Nghi, hắn có kinh nghiệm phong phú, biết việc điều binh lần này có ý nghĩa rất lớn nên vẫn luôn chờ đợi và quan sát. Nghe thuộc hạ nói như vậy, hắn bình tĩnh nói: "Lần này có tám đội quân xuất hiện, chúng ta chỉ là một trong số đó, sao phải vội làm gì?"

Vừa dứt lời, hắn liền nhìn thấy một luồng thánh quang từ Huyền Kinh bay ra, dừng lại trên đầu mấy trăm vạn đại quân. Người tới không ai khác chính là Ngô Bình, anh phóng ra khí thế của Tổ Thánh, mấy trăm vạn binh lính Nhân tộc này cảm nhận được một cảm giác an toàn trước giờ chưa từng có. Trong mắt họ, Ngô Bình giống như một người cha, một người hướng dẫn, đáng để họ tin cậy.

Đây là khí chat của Tổ Thanh, tổ của Nhân tộc, dù không cần bất kỳ thủ đoạn nào cũng có thể có được sự tin cậy của toàn thể Nhân tộc.

Ngô Bình nhìn mọi người như nhìn về phía con mình, giọng anh ấm áp nói: “Niềm tin trước đây của các ngươi đã sai, thần của các ngươi không thể cho các ngươi cuộc sống hạnh phúc, cũng không thể cho các ngươi sự công bằng, càng không thể cho các ngươi một tương lai. Ta là Đông Huyền Thánh Hoàng, kêu gọi các ngươi trở về với vòng tay của Nhân tộc."

Trong khi nói, anh sử dụng một trong những thần thông của Phật môn "Thiên hạ quy tâm", khiến 500 vạn binh lính lập tức có sự đồng cảm với Ngô Bình, tất cả đều đồng loạt quỳ xuống đất và đồng thanh nói: "Tham kiến Thánh Hoàng! Chúng ta sẵn sàng đầu hàng!"

Trong lòng Hạng Nghi cũng chấn động, nhưng bởi vì tu vi của hắn rất cao nên vẫn có thể duy trì sự tỉnh táo, nhưng sau một hồi giãy dụa, hắn cũng quỳ xuống, cung kính nói: "Thánh Hoàng, 500 vạn đại quân của nước chúng ta nguyện trung thành với Bệ hạ!"

Hạng Nghi là một người có mưu trí, hiện tại Ngô Bình không chỉ bộc lộ ra hơi thở của Thánh Hoàng, mà là Tổ Thánh cao hơn Thánh Hoàng! Anh là một nhân vật lớn tối cao đã tạo ra một truyền thống tu hành mới! Có thể đi theo một người như vậy, chính là vinh dự mà hắn đã tu luyện mười kiếp.

Diệp Thánh Hầu chờ đợi và quan sát từ xa, hắn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng khi thấy Ngô Bình đã thu phục 500 vạn đại quân chỉ trong thời gian ngắn.

"Thì ra Bệ hạ đã thăng chức Tổ Thánh!" Hắn mỉm cười, trong lòng vui mừng.

Bằng cách này, Ngô Bình đã thu phục đội quân 500 vạn quân của Cự Linh Thần Quốc mà không hề đổ một giọt máu nào. Ngay sau đó, anh lại đi hướng khác, thu phục 400 vạn quân tinh nhuệ của Hắc Thủy Thần Quốc về dưới tay mình!

Sau đó, theo lệnh của Ngô Bình, hai đội quân hợp lực với quân Huyền Kinh tấn công hai trong số sáu đội quân Dị tộc. Trong hai đội quân này, một bên có 300 vạn quân và bên kia có 350 vạn quân.

Mục tiêu tấn công đầu tiên chính là tộc Quỷ Nhãn! Tộc Quỷ Nhãn có ngoại hình tương tự như con người, nhưng đầu của chúng có hình tam giác và mỗi góc đều có một mắt, trong đó có một con mắt có màu đen, được gọi là Quỷ Nhãn. Tộc Quỷ Nhãn có thể thao túng yêu ma và rất khó đối phó, chúng đã xâm chiếm lãnh thổ của Nhân tộc rất nhiều lần trong lịch sử.

Khi Chiến Thiên Thánh Hoàng còn ở đây, ông đã từng tiêu diệt tộc Quỷ Nhãn một lần, đáng tiếc là sau đó Dị tộc này lại lớn mạnh lên với sự hỗ trợ của Thần Tộc và trở thành một mối đe dọa đối với Nhân tộc!

Khi ba đạo quân bao vây tộc Quỷ Nhãn, các tướng lĩnh của tộc Quỷ Nhãn lập tức ra lệnh cho đội quân phản công, lập tức triệu hồi hàng ngàn vạn con yêu ma tấn công về phía đội quân của Nhân tộc.

Ngô Bình đứng trên bầu trời cao, nhìn thấy yêu ma xuất hiện, anh lập tức lấy ra Thần Tiêu Kiếm và luyện tập một điệu múa kiếm!

Điệu mua kiếm này do anh học được từ Thiên Vũ Cửu Khúc, có tác dụng thần kỳ, có thể xua đuổi yêu ma và mang lại phúc lành cho phe của mình!

Với màn múa kiếm, ba vầng hào quang sáng lên trên cơ thể của hàng ngàn vạn binh lính, trong đó có vầng sáng màu vàng, có thể khiến họ bất khả xâm phạm; vầng sáng màu tím có thể khắc chế pháp thuật và yêu ma; vầng sáng màu xanh lơ, có thể gia tăng sức chiến đấu của họ!

Ba vầng sáng vừa xuất hiện, đám yêu ma được triệu hồi căn bản không thể đến gần, đội quân hàng ngàn vạn người bị tàn phá, nhanh chóng phá vỡ đội hình phòng ngự của tộc Quỷ Nhãn!

Chưa đầy nửa giờ, trận chiến đã kết thuc. Đội quân của tộc Quy Nhãn hơn 350 vạn người bị thương vong hơn một trăm vạn, số còn lại không có đường trốn thoát, tất cả đều đầu hàng!

Khí thế của đội quân không hề giảm sút, tiếp tục tấn công đội quân Dị tộc thứ hai, đội quân Người Gấu!

Những người của tộc Người Gấu cao từ hai mét rưoi đến ba mét, chúng cực kỳ mạnh mẽ và giỏi sử dụng vũ khí hạng nặng. Xét về sức chiến đấu cá nhân, một người của tộc Người Gấu có thể đánh bại mấy chục lính tinh nhuệ của Nhân tộc.

Nhưng lần này, Ngô Bình cho 20.000 con rối tiến về phía trước, sau đó lại ra lệnh cho cung thủ tấn công từ xa. Cung thủ, cho dù ở bất kỳ thời kỳ nào, đều là những người giỏi nhất trong số những người giỏi nhất, họ có thể bắn từ xa và chiến đấu ở cự ly gần.

Đội quân Đông Huyền có hàng trăm vạn quân nhưng chỉ có 60.000 cung thủ, được gọi là Quân Xích Vũ. Cung tên được Quân Xích Vũ sử dụng là cung Xích Vũ mà Ngô Bình thu được từ kho báu của Thiên Đế. Cây cung này có sức mạnh đáng kinh ngạc và có tác dụng xuyên giáp mạnh mẽ. Ở trong tay cường giả, nó có thể g**t ch*t cường giả cấp Thánh Nhân chỉ bằng một mũi tên! Nếu mấy chục người cùng bắn thì có thể g**t ch*t một cường giả cấp Đại Thánh!

Ngoai ra, trong đội quan Cự Linh con co 10 vạn cung thủ, Hắc Thủy Quốc có 8 vạn cung thủ, cung thủ của ba quân cộng lại là 24 vạn!

Những con rối dẫn đầu ở phía trước, dưới nhiều đợt tấn công của 24 vạn cung thủ, tộc Người Gấu đã bị tổn thất nặng nề, đội quân 300 vạn đã bị thương vong hết mấy chục vạn!

Sau đó, tiếng còi xung phong vang lên, đám người Lý Thái Nhất, Lý Huyền Bá Lý Dật, Hỉ Bảo dẫn đầu đội quân tiêu diệt tộc Người Gấu.

Trận chiến kéo dài hơn một giờ, toàn bộ tộc Người Gấu đều bị tiêu diệt! Đến lúc này, tộc Người Gấu đã không còn khả năng chống lại Nhân tộc nữa, tiếp theo họ không chỉ mất đi lãnh thổ mà cuối cùng còn bị Nhân tộc đuổi ra khỏi quê hương, chỉ có thể lang thang khắp nơi.

Trong trận chiến, các chỉ huy của đội quan Hắc Thủy và Cự Linh hiểu rõ đây là cơ hội tốt để thể hiện giá trị của bản thân, Ngô Bình đang kiểm tra bọn họ, nên hai vị chỉ huy đã dốc toàn lực và giành chiến thắng.

Tám đội quân nay chỉ còn lại bốn, thấy tình hình không ổn, họ lần lượt rút lui mười nghìn dặm.

Sau khi tiêu diệt hai đội quân Dị tộc, Nhân tộc cũng bị thiệt hại, Ngô Bình cũng không vội tiếp tục điều binh mà ra lệnh cho ba đội quân dọn sạch chiến trường, chữa trị cho những người bị thương và đền bù cho những người lính đã hy sinh.

Thần tộc dường như cũng không thể ngờ được, ban đầu đây là một hành động ra oai với Thánh Hoàng của Nhân tộc. Nhưng kết quả cuối cùng là hai đại Thần Quốc làm phản, hai Dị tộc bị tiêu diệt hoàn toàn! Đây là chuyện mà Thần tộc không thể chấp nhận được, sau một hồi thảo luận, các thủ lĩnh cao nhất của Thần tộc quyết định phái quân tinh nhuệ của Thần tộc đến tiếp viện cho bốn đội quân còn lại, tiếp tục thử điểm mấu chốt của Nhân tộc!

Ngô Bình nhanh chóng nhận được tin tức, nếu Thần tộc đã dám xuất binh, vậy không còn gì để nói, dốc hết sức chiến đấu!

Tình thế căng thẳng, lần này ngay cả Tử Thanh Thánh Hoàng cũng xuất hiện, hai vị Thánh Hoàng đồng thời trấn giữ ở Huyền Kinh!

Ngày hôm sau, trong đại điện của hoàng cung Huyền Kinh, tất cả tướng lĩnh của Nhân tộc đều có mặt, bao gồm cả hai thống lĩnh của Hắc Thủy Quốc và Cự Linh Quốc.

Ngô Bình nói: "Tin tức nói rằng Thần tộc đã phái 200 vạn quân Thần tộc, do Tổ Thần Kiếm Đế chỉ huy. Đại quân 200 vạn quân này được trang bị những vũ khí mạnh nhất của Thần tộc, vũ khí là Thương Thần Kích và Thuẫn Chấn Hoa, mỗi binh lính Thần tộc còn trang bị mười lá bùa sát và hai lá bùa hộ mệnh. Trận chiến này sẽ rất khó khăn, ngay cả khi chiến thắng, chúng ta cũng sẽ bị tổn thất nặng nề."
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6804: Mọi người nhận lệnh



Diệp Nhu: "Bệ hạ, lần này thật sự muốn gây chiến với Thần tộc sao?

Thần tộc có căn cơ sâu xa, nếu quy mô chiến tranh mở rộng, với thực lực hiện tại của Nhân tộc chắc chắn sẽ chịu tổn thất lớn."

Ngô Bình: “Chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu, về việc cuối cùng có đánh hay không, đó không phải là điều chúng ta có thể quyết định.

Nhưng trước đó, ta sẽ khiêu chiến vị Tổ Thần Kiếm Đế kia. Nếu ta có thể giết được Kiếm Đế thì Thần tộc sẽ rút lui và trận chiến sẽ không diễn ra nữa."

Khi nghe tin Ngô Bình sắp khiêu chiến Tổ Thần Kiếm Đế, mọi người đều lo lắng cho anh. Tổ thần Kiếm Đế là một cường giả siêu cấp với kiếm đạo mạnh mẽ, liệu Thánh Hoàng có thể giành chiến thắng được không?

Có hai lý do khiến Ngô Bình muốn khiêu chiến Kiếm Đế, một là để hạ thấp khí thế của Thần tộc, hai là để trút giận thay Tử Thanh.

Kiếm Đế này đã từng đánh Tử Thanh bị thương hai lần, nếu lần đầu tiên không có anh ra tay cứu giúp thì Tử Thanh thậm chí có thể đã chết.

"Nếu ta ra tay thì chắc chắn đã nắm chắc thắng lợi, các vị không cần lo lắng."

Ngô Bình vừa nói vừa nhìn chung quanh: "Một khi Kiếm Đế chết, đội quân Thần tộc sẽ không có trụ cột, khi đó các ngươi dẫn mấy đội quân đồng thời tấn công, phải làm cho Thần tộc bị tổn hại nặng nề!"

"Vâng!" Mọi người nhận lệnh.

Cùng ngày đó, bốn đội quân còn lại tập trung ở phía nam Huyền Kinh, sáp nhập với 200 vạn đại quân của Thần tộc, thống nhất tuân theo mệnh lệnh của Tổ Thần Kiếm Đế.

Ngay khi đội quân của Thần tộc đến, Kiếm Đế đã ra lệnh cho đội quân tấn công từ mọi hướng, bắt cóc những người trẻ tuổi, chuẩn bị đưa họ trở về Thần Vực làm nô lệ.

Những nô lệ Nhân tộc trẻ tuổi và khỏe mạnh này có giá trị khá cao ở Thần Vực, mỗi khi Thần tộc xuất quân, họ đều sẽ bắt giữ một số lượng lớn Nhân tộc làm nô lệ.

Kiếm Đế đang chuẩn bị tổ chức một cuộc họp quân sự với các thống soái của bốn Dị tộc thì đột nhiên bầu trời tối sầm và một luồng hơi thở kh*ng b* bao trùm xuống.

Kiếm Đế bước ra khỏi lều và nhìn thấy một bóng người cao lớn đứng trên bầu trời, đang nhìn xuống họ. Dường như trong mắt anh tất cả Thần tộc và Dị tộc đều nhỏ bé như những con kiến.

Mặc dù Kiếm Đế là Tổ Thần, nhưng hắn lại rất hận Nhân tộc, hắn tin rằng không thể để Nhân tộc có cơ hội nghỉ ngơi, bất cứ khi nào có cơ hội thì hắn sẽ trấn áp.

Lần này khi nghe tin Thần tộc điều binh để chống lại Nhân tộc, hắn là người đầu tiên bước ra và trở thành thống soái của đội quân Thần tộc.

Lúc này bị người trên không khinh thường, Kiếm Đế tức giận bay lên không trung, hóa thành một thân hình to lớn, tay cầm một thanh thần kiếm chĩa vào Ngô Bình ở đối diện, tức giận nói: "Ngươi chính là Đông Huyền Thánh Hoàng?"

Ngô Bình nói: "Là ta, ngưoi là Kiếm Đế đung không? Kiếm Đế, ngươi đã hai lần làm bị thương thê tử của ta là Tử Thanh Thánh Hoàng, hôm nay ta sẽ giết ngươi để trút giận cho nàng!"

Kiếm Đế sửng sốt một chút, sau đó cười lớn: "Chém đầu ta? Chỉ dựa vào ngươi sao? Một tên Thánh Hoang nhỏ nhoi làm sao có thể so được với bổn Tổ Thần, đúng là kiêu ngạo!"

Ngô Bình trừng mắt nhìn hắn, gần từng chữ một: "Ngươi có tin hay không cũng không sao, dù sao thì ngươi nhất định phải chết."

Vừa dứt lời, sau lưng anh xuất hiện bóng dáng của Tàng Cơ, một luồng hơi thở đáng sợ hiện ra, bao trùm toàn bộ nơi này.

Bầu trời trở nên tối tăm hoàn toàn, không hiểu vì sao mà vị Kiếm Đế này cũng đã được chuyển vào Tàng Cơ.

Ngay cả những cường giả của kỷ nguyên cũng bị trấn áp trong Tàng Cơ chứ đừng nói đến Kiếm Đế.

Ngay khi cơ thể vừa tiến vào Tàng Cơ, hắn đã cảm thấy toàn thân khó chịu, cảm giác như có một sức mạnh đáng sợ đang trấn áp hắn.

Bát quái kiếm trận, giết!

Trong hư không, Ngô Bình vung kiếm chém ra, kiếm quang hóa thành ngọn lửa cao vạn trượng, ngưng tụ thành một sát trận lửa, lao thẳng về phía Kiếm Đế.

Kiếm trận của anh kết hợp sức mạnh của Hỏa Diễm Chi Chủ, bát quái kiếm trận, kiếm đạo hoàng tọa, Thiên Vũ Cửu Khúc, v.v., uy lực rất mạnh mẽ.

Kiếm quang vừa rơi xuống, trên người Kiếm Đế xuất hiện vô số vết nứt, hắn nổi giận gầm lên: "Không thể nào! Làm sao ngươi có thể có được pháp bảo kỷ nguyên lợi hại như vậy!"

"Chém!"
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back