Dịch Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 390: Phiên ngoại - Từ diễn thành thật 1



Mà hai vị diễn viên còn chưa tuyên bố với bên ngoài là kết hôn, cho nên bọn họ xem như là ẩn hôn, dù sao cha Cao Cấm là thần tượng, đừng nhìn lớn tuổi nhưng có rất nhiều người thích.

Mà mẹ anh cho dù không phải tiểu hoa đang hot nhưng cũng là ảnh hậu rất lợi hại, hai bọn họ nhìn "bạn gái" con trai mang về vẫn luôn tán thành, nhìn thấy Lận Hiểu Thần vẫn luôn mỉm cười đối đãi.

Mà Lận Hiểu Thần cũng rất khách sáo, cứ thế mọi người ở chung rất hòa hợp.

Mẹ Cao nói: "Hai đứa học đại học rất bận, không biết lúc nào rảnh làm hôn lễ trước."

"Hả?"

"Mẹ, mẹ quá sốt ruột rồi."

"Mẹ có thể không vội sao, sang năm mẹ và cha con ra nước ngoài, thật sự hi vọng các con làm hồn lễ trước."

"Mẹ, nhà họ Lận không phải nhà bình thường, chuyện của bọn con phải kéo dài một chút." Cao Cấm cười nói.

"Vậy cũng phải." Nhà họ Lận thật sự không phải nhà bình thường, bọn họ đúng là quá sốt ruột.

Cha Cao mẹ Cao chẳng những chiêu đãi Lận Hiểu Thần ăn cơm, còn hỏi cô thích minh tỉnh nào, sau đó xin ảnh chụp chữ ký cho cô.

Đời này chuyện Lận Hiểu Thần làm nhiều nhất là tụ tập các tiểu đệ đánh nhau, thay người khác bênh vực kẻ yếu, luyện võ, ít khi có cơ hội theo đuổi minh tinh gì đó.

Người ta vừa hỏi, cô lập tức khó mở lời.

Cũng may Cao Cấm nói: "Cô ấy theo đuổi minh tỉnh cái gì, người đẹp như con thường ngày cũng không nhìn nhiều lắm."

"„" Tự luyến, nhưng mà Lan Hiểu Thần không mở miệng, dù sao hiện giờ là bạn gái của người ta.

Mà bề ngoài của cô có tính lừa gạt, cho nên cha Cao mẹ Cao chỉ cảm thấy cô là cô gái đơn thuần cho nên không nghĩ tới phương diện khác.

Mà Lận Hiểu Thần không trả lời được thì thẹn thùng, chiêu này Cao Cấm dạy còn khá tốt, người không biết sâu cạn nhìn cô quả thực là quá ngoan.

Mẹ Cao thực sự muốn con dâu đến điên rồi, đặc biệt là cô gái ngoan ngoãn như thế.

Hơn nữa nhà họ cũng có tảo hôn, ví dụ như anh cả bà ấy cũng tảo hôn, vừa mới tốt nghiệp đại học đã kết hôn, bây giờ đứa bé đều có.

"Vậy cũng được, các con đợi đến khi tốt nghiệp đại học cũng được, đến lúc đó dì và chú Cao nhất định dành thời gian trở về." Có bạn gái là được, như vậy bọn họ an tâm rồi, ít nhất con trai không quá cô đơn. Từ nhỏ tới lớn bọn họ đều bận, rất ít khi có thời gian chăm sóc con trai.

Mà anh cũng từ nhỏ đã thích gây chuyện, nhưng mà cũng may tới cấp 2 thì người lớn hơn không gây chuyện nữa.

Bọn họ yên tâm đồng thời cảm thấy áy náy với con trai, lúc này mới muốn làm hôn sự cho anh trước khi ra nước ngoài.

Con trai là người có trách nhiệm, kết hôn sẽ không còn cô đơn như thế.

Đâu biết người ta đã có bạn gái.

Bọn họ rất thích bạn gái này, ngoan ngoãn hiểu chuyện.

Tuy là sinh viên trường quân đội, nhưng mà giá trị nhan sắc không thấp, còn nghe lời như thế.

Có lễ sau này con trai sẽ được hưởng phúc.

Cao Cấm không biết cha mẹ nghĩ gì, dù sao mục đích của anh đã đạt được.

Ăn cơm xong là bạn gái, sau này cô còn làm đại tỷ cái gì?

Đợi dẫn người ra ngoài xong thái độ của anh hoàn toàn khác biệt, trên mặt tràn ngập tươi cười, còn nói sau này thứ bảy chủ nhật nhất định phải ra ngoài hẹn hò.

"Hẹn cái gì, lại không phải là sự thật."

"Vì sao không phải sự thật, tôi làm kỹ sĩ nhiều năm như thế, chẳng lẽ không cho một cơ hội sao?" "Ky sĩ cái gì?"

"Công chúa của tôi, từ lúc cậu cứu tôi xong tôi vẫn luôn là kỹ sĩ của cậu, cho dù cậu đi tới đâu tôi đều đi theo cậu, mãi đến khi chết."

Nghe thấy những lời này Lận Hiểu Thần gần như nở nụ cười, cô cảm thấy tiểu đệ này của mình đang nói giỡn, cho nên không thèm để ý.

Còn vỗ bả vai anh nói: "Được rồi, nên thoát vai đi. Hẹn hò cái gì."
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 391: Phiên ngoại - Từ diễn thành thật 2



"Lận Hiểu Thần, cậu cho rằng tôi đang nói đùa sao? Không, tôi không có. Nhiều năm như vậy cậu từng nhìn thẳng vào ý nghĩ của tôi chưa, có từng dùng ánh mắt nhìn một người đàn ông nhìn tôi không?"

Cao Cấm đứng lại, nhìn Lận Hiểu Thần không đời mắt đi.

Dáng vẻ nghiêm túc của anh thật sự khiến Lận Hiểu Thần nổi da gà, chẳng lẽ những lời anh nói là thật sao?

Nhưng mà lúc này Cao Cấm bật cười, nói: "Xem cậu bị dọa kìa, tôi đáng sợ như thế à, không đùa cậu nữa."

Là đang đùa cô sao?

Thiếu chút nữa Lận Hiểu Thần coi là thật, nghe anh nói như thế thì tức giận đá anh, luôn đánh người tới tận trường quân đội mới bỏ qua.

Nhưng mà mặt ngoài Cao Cấm cười hi hi ha ha trong lòng có chút buồn bực.

Xem ra còn chưa tới thời cơ, cô nhóc này còn chưa thông suốt.

Vì không dọa người chạy mất, anh chỉ có thể làm từ từ. Chẳng qua thường ngày bọn họ huấn luyện quá bận, vậy mà kéo dài tới tận tốt nghiệp.

Bọn họ cùng được phân tới quân khu nào đó, sau đó còn cùng nhau chấp hành nhiệm vụ.

Tình chiến hữu chậm rãi vượt qua tình cảm trong lòng anh, nhưng mà anh vẫn không từ bỏ.

Chỉ có điều lúc này Lận Hiểu Thần nhận được một nhiệm vụ nằm vùng.

Bởi vì cô trông xinh đẹp còn nhìn dễ lừa gạt, cho nên phục trách giả làm thiếu nữ bị bắt cóc được đưa vào trong hang ổ, chuẩn bị bán tới chỗ khác.

Cao Cấm không đồng ý với nhiệm vụ lần này, anh sợ cô gặp nguy hiểm.

Tuy là quân nhân nhưng dù sao cũng là con gái, nhưng mà khuyên thế nào cũng không nghe anh chỉ có thể tới gần bảo vệ.

Nếu cô đi nằm vùng, vậy anh cũng sẽ đi nằm vùng, còn thành công lăn lộn thành người đứng đầu đám bắt cóc, thoạt nhìn có chút xấu xa hung ác, không giống với anh thường ngày.

Không ngờ tới kỹ thuật diễn của anh tốt như vậy, tốt đến mức Lận Hiểu Thần đều cho rằng anh hoàn toàn không phải giả vờ, vốn nên là người như thế.

Đám phụ nữ đều run lẩy bẩy, mà sau khi vận chuyển lên thuyền đám đàn ông cũng bắt đầu lựa chọn cô gái bọn họ thích xuống tay. Lúc này Lan Hiểu Thần mới cảm nhận được nguy hiểm, bởi vì cô có khả năng bị đám đàn ông này vũ nhục.

Nhưng cô không thể chống cự, bởi vì nếu xảy ra chuyện gì có khả năng nhiệm vụ lúc này của cô sẽ thất bại, tất cả sắp xếp lúc trước đều là uổng phí.

Đột nhiên cô hiểu rõ vì sao Cao Cấm không cho cô tới, hóa ra anh đã sớm nghĩ tới chuyện như vậy xảy ra.

Đang do dự giữa giữ trong sạch cho mình và bị vũ nhục, lúc này Cao Cấm nói: "Tôi nhìn trúng cô ấy, các anh đừng đoạt với tôi."

Một tên bắt cóc cười nói:

"Một người mới tới như anh chọn người khác đi, loại thủy nộn như vậy nên do đám tiền bối chúng tôi ra tay trước, đợi tôi chơi xong thì mới tới lượt cậu."

Lận Hiểu Thần hi vọng Cao Cấm dẫn cô đi, nhưng mà xem ra có chút không dễ dàng, nếu mình thật sự bị tên bắt cóc này vũ nhục, có khả năng nhân sinh sau này của cô đều không có khả năng gả cho người khác.

Cô cúi đầu, cắn khớp hàm.

"Tiền bối không bằng nhường hậu bối đi, con người tôi nhìn trúng thứ gì đều không muốn nhường cho người khác. Hay là thế này, chúng ta chơi trò chơi."

Sau khi nói xong anh lấy một khẩu súng ra, sau đó nhét vào năm viên đạn chỉ để lại một viên trống, anh cầm lấy bắn vào đầu mình một phát.

"A." Rất nhiều người kinh hãi kêu lên, ngay cả Lận Hiểu Thần cũng giật mình.

"Xem hai chúng ta người nào có mệnh lấy được mỹ nhân này tới tay." Anh đặt khẩu súng lên bàn, nhìn đám bắt cóc cười với vẻ xấu xa.

Có lẽ bọn bắt cóc không ngờ tới sẽ có người b**n th** như vậy, không khỏi mở to mắt nói: "Cậu lấy đi, tôi chọn người khác không phải là xong sao?"
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 392: Phiên ngoại - Từ diễn thành thật 3



Sau khi nói xong thì nhổ nước bọt, nói:

"Con mẹ nó muốn đánh cược thì phải cược xem người nào khiến phụ nữ không xuống giường được."

Sau khi nói xong thì chọn một cô gái khác trong đám người, kéo cô ta rời đi.

Cô gái kia giãy giụa kiểu gì cũng vô dụng, Lận Hiểu Thần muốn cứu nhưng mà cảm thấy mình bất lực.

Sau đó cô bị Cao Cấm kéo đi.

Chẳng qua cánh tay bị nắm thật chặt, cô không khỏi kêu lên.

Nhìn dáng vẻ càng thêm chân thật, cô muốn giãy giụa nói: “Anh buông tôi ra, buông ra."

Cao Cấm kéo người vào trong một phòng nhỏ, sau đó đẩy cô lên giường nhỏ tự mình cởi áo ngoài của mình.

Lận Hiểu Thần ngây ngẩn cả người, nhỏ giọng nói: "Cậu cậu..."

Nhưng mà đột nhiên thấy Cao Cấm nháy mắt, lúc này cô mới chú ý tới vậy mà trong phòng có máy theo dõi. Có cần tàn nhẫn như thế không, chuyện tư nhân như thế còn giám sát.

Nhưng cũng không còn cách nào, dù sao bọn họ đều làm mua bán không muốn sống nữa.

Nhưng mà có người giám sát bọn họ không thể để lộ dấu vết, chuyện này phải làm sao bây giờ.

Cô nhìn thoáng qua Cao Cấm, phát hiện đối phương c** s*ch sẽ.

Mẹ nó, cô lập tức quay đầu sang một bên không dám nhìn.

Nhưng không ngờ tới Cao Cấm cầm lấy thắt lưng của mình, sau đó cột lấy đôi tay của cô ở đầu giường, cũng nhỏ giọng nói:

"Đây là em tự tìm, lúc trước anh bảo em đừng tới thì em không nghe, bây giờ em đừng hòng trốn."

"Chúng ta, có thể làm giả mà."

"Em cảm thấy anh có thể nhịn được sao?"

"Không phải, đây là nhiệm vụ, chúng ta là chiến hữu."

"Hiện giờ không phải, em yên tâm, anh sẽ không để bọn họ nhìn thấy em."

Con còn chưa hiểu rõ có ý gì thì Cao Cấm đã ra tay, sau đó toàn bộ hành trình cô thật sự không bị quay được người, nhưng tư vị thật sự không dễ chịu.

Cô tức giận đến mức cắn mạnh Cao Cấm hai cái, vậy mà anh không thèm để ý. Lúc này trên gương mặt vốn yêu nghiệt bị dục sắc chiếm đầy, thoạt nhìn rất sắc, cũng tương đối đẹp.

"Kêu mấy tiếng." Bị dọa choáng váng à, vậy mà không kêu một tiếng.

Đâu biết Lận Hiểu Thần vốn kiềm chế không phát ra tiếng vừa kêu Cao Cấm đều ngẩn ra, con mẹ nó đúng là vưu vật.

Vậy mà anh không ngờ tới Lận Hiểu Thần mạnh mẽ lúc này giọng nói hấp dẫn người ta như thế, anh suýt chút nữa trầm mê bên trong.

Không, đã là một phát không thể vãn hồi.

Sau đó đám bắt cóc bên ngoài nói: "Tên nhóc này làm bao lâu rồi?"

"Sắp hai tiếng."

"Mẹ kiếp, cậu ta muốn chết trên giường à?"

"Tôi nghĩ nhất định là nghẹn quá lâu, dù sao mới ra tù."

"Được rồi, trông chừng xung quanh đi."

Sau đó mọi người nên làm gì thì làm đó, đợi ba tiếng sau Cao Cấm đi ra, trên người còn có vết thương, thoạt nhìn càng thêm yêu nghiệt.

Đám đàn ông nhìn thấy anh đều khóe miệng giật giật, quá gợi cảm rồi.

Anh cầm lấy hai chai nước vào phòng, nói: "Người phụ nữ bên trong giữ lại cho tôi, móa nó, tôi chắc chắn khiến cô ấy không xuống giường được." "Hiện giờ đã không xuống giường được, tôi thấy rất thảm."

"Cô ấy cắn tôi."

".. Được rồi, người anh em cậu tận hứng đi." Dù sao trước khi rời thuyền không chơi nát người ta là được, còn có thể khiến cô có thêm kinh nghiệm, đừng để đến lúc đó giãy giụa còn nháo khiến khách bị thương.

Cao Cấm cầm nước đi vào, cho Lận Hiểu Thần uống nước nói:

"Lát nữa còn phải làm, em có thể chịu được không?”

"Cái gì, sao cậu còn tới nữa?"

Lận Hiểu Thần cảm thấy mình sắp bị lăn lộn đến chết.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 393: Phiên ngoại - Từ diễn thành thật 4



"Anh sợ bọn họ tiến vào." Cao Cấm c** th*t l*ng của anh, nói: "Nhưng mà em cắn anh nhiều thêm mấy cái."

"Hả?"

"Bảo em cắn thì cứ cắn đi."

"Được, được rồi." Sao trước đây không cảm thấy tên này dọa người như thế, sau này mình còn phải sợ anh sao?

Đột nhiên tóc mái được vén ra.

Cao Cấm quay lưng về phía máy theo dõi, vẻ mặt nhu hòa còn ấm áp, nói: "Tư vị của em thật sự khiến người ta vừa dính là nghiện."

"Mẹ nó.." Lận Hiểu Thần vươn tay đánh anh, nhưng mà bị người ta mặc quần áo vào ôm tới toilet trên thuyền, sau đó lại ôm trở về giường, làm một trận.

"." Lan Hiểu Thần cảm thấy, chỉ sợ sau này không thể làm anh em, chỉ có thể làm kẻ địch.

Cô thật sự rất muốn đánh tên này một trận, nhưng mà không có sức lực.

Có lẽ cô bị làm tới phục, thật sự phục tên này.

Dù sao không có nhiều đàn ông có thể lực như vậy, cô nghiêm trọng hoài nghỉ sau khi xuống thuyền hành động, anh có tay chân rụng rời không làm gì được kẻ địch hay không.

Đến lúc đó khi về bộ đội nói, đừng nói là chỉ lo tự mình xăng bậy, sau đó nhiệm vụ thất bại.

Tưởng tượng đến chuyện này, cô cảm thấy không còn mặt mũi.

"Cắn."

"Cắn chết anh."

Lận Hiểu Thần cắn thật, nhưng mà cô phát hiện một chuyện, đó chính là người đàn ông này càng cắn anh càng hăng hái là sao đây?

Hai người ở trong phòng lăn lộn ba ngày, ba ngày này đám bắt cóc không xem máy theo dõi.

Bởi vì có lễ người anh em này thật sự gặp được ớt cay nhỏ, bả vai đều bị cắn thành như thế.

Mà người anh em này cũng là loại người ngoan cố, xem ra không thu phục người phụ nữ kia thì sẽ không dừng tay.

Mà Lận Hiểu Thần ở bên trong cũng không chịu nổi, cô nhỏ giọng nói với Cao Cấm: "Không được, cậu mà như vậy tôi thật sự không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ."

"Ừm, hôm nay làm giả. "

"Hả?" Có thể làm giả vì sao lúc trước không làm?

Nhưng mà giả thì phải kéo chăn lên chứ? Bọn họ cũng coi như là nghỉ ngơi một ngày, sau đó thuyền tới bến.

Khi bọn họ tiếp xúc với người mua Lận Hiểu Thần đã gửi định vị, rất nhanh đồng chí bộ đội tới vây quanh nơi này.

Đám người này đều là đám bỏ mạng, bọn họ giãy giụa liều mạng, còn muốn bắt con tin.

Nhưng những người này hơn nửa bị Cao Cấm thả chạy, không có cách nào bọn họ phải bắt Lận Hiểu Thần.

Mà hai bọn họ thân thủ không tệ, thật sự bắt được hai tên bắt cóc.

Nhưng đột nhiên có một tên bắt cóc lao tới, muốn đâm Lận Hiểu Thần một nhát.

Mà Cao Cấm lập tức đứng ra chắn trước người Lận Hiểu Thần, sau khi bị đâm một nhát còn quay đầu bắn một phát súng vào tên bắt cóc kia.

Lận Hiểu Thần đỡ lấy anh nói: "Cao Cấm, Cao Cấm, cậu không sao chứ?"

"Có khả năng sắp chết, Hiểu Thần, chúng ta làm anh em nhiều năm như vậy, nếu anh chết em nhớ rõ giữ lại huyết mạch cho anh, anh cố gắng nhiều ngày như thế không thể uổng phí."

"Cậu câm miệng."

Lận Hiểu Thần tức tới mức muốn đâm anh một nhát, nhưng mà biết được hiện giờ anh đang gặp nguy hiểm. Sau khi nhiệm vụ kết thúc Cao Cấm được đưa tới bệnh viện, tuy sau đó người được cứu trở về nhưng bị thương tới phổi, e rằng không thể tiếp tục phục dịch trong bộ đội.

Anh cảm thấy hơi buồn bực, bởi vì không thể ở trong bộ đội chứng minh phải tách ra với Lận Hiểu Thần.

Nhiều năm như thế, anh chưa từng tách ra khỏi cô thời gian dài như vậy, chắc chắn sẽ không quen.

"Này, cậu đang nghĩ gì thế? Sợ chuyển nghề sao?”

"Ừm, bởi vì như thế em sẽ không ở bên cạnh."

"Cao Cấm."

"Anh thật lòng."

"Tôi chuyển nghề với cậu."

"Cái gì?" Cao Cấm có chút không nghe hiểu, anh đứng dậy khỏi ghế nhìn Lận Hiểu Thần, trong khoảng thời gian này dường như cô gầy đi không ít.

Có phải vì anh vẫn luôn ở bệnh viện cho nên cô lo lắng, lúc này mới gầy đi hay không?"
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 394: Phiên ngoại - Chuyển nghề 1



Cho dù béo gầy, người vẫn luôn coi bộ đội thành sự nghiệp cả đời vậy mà muốn chuyển nghề với anh, chuyện này khiến Cao Cấm cho rằng mình nghe nhầm.

Nhưng không ngờ tới Lận Hiểu Thần đột nhiên nhìn chằm chằm anh, sau đó vươn tay tát anh mấy cái.

?

"Đã xảy ra chuyện gì thế?" Anh bị đánh có chút không hiểu được, mình còn đang bị thương đấy, trong tình huống thông thường Lận Hiểu Thần sẽ không phạm loại sai lầm này.

"Tôi mang thai, chuyển nghề dưỡng thai." Binh chủng bọn họ rất đặc biệt, cho nên nếu lúc này đi tham gia hành động quả thực là hại người, cho nên cô không thể không xin chuyển nghề.

"Em nói cái gì, lặp lại lần nữa?" Cao Cấm mở to mắt nhìn, anh chưa từng ngờ tới hạnh phúc đến quá đột ngột như thế.

"Tôi mang thai, cho nên phải dưỡng thai." Sau khi nói xong thì bị Cao Cấm ôm lấy, vốn định đánh anh, nhưng nghĩ lại anh đang bị thương nên thôi.

"Hiểu Thần, Hiểu Thần, gả cho anh được không?”

"Cậu, tôi không gả cho cậu thì gả cho ai?"

"Ừm, chúng ta lập tức kết hôn." Thật ra Cao Cấm không thèm để ý tất cả mọi chuyện, anh mạo hiểm nguy hiểm tới tính mạng, sống bên cạnh cô như vậy hoàn toàn là vì thật sự thích cô, còn tưởng rằng cần thêm mấy năm nữa mới thông suốt.

Hơn nữa mình làm chuyện đó với cô như vậy chỉ sợ cô sẽ không để ý tới anh, nhưng không ngờ tới đột nhiên mang thai.

Cô không có ý phá đứa bé mà nói với anh, anh cảm thấy cô vẫn luôn tôn trọng mình.

Đương nhiên cũng vui vẻ ngoài ý muốn, bởi vì cuối cùng cũng tu thành chính quả.

"Kết hôn hai năm, đợi đứa bé lớn nếu anh không thích thì ly hôn."

Hả?

Những lời này có chút không đúng, cái gì mà đợi đứa bé lớn thì ly hôn?

Anh cau mày nói: "Vì sao phải ly hôn?"

Lận Hiểu Thần nói:

"Tình hình của hai chúng ta lúc ấy thế nào không phải là cậu không biết, căn bản không có tình cảm nam nữ, cho nên..."

Làm ra đứa bé cũng là hành động bất đắc dĩ.

Nhưng nghĩ tới nhà họ Cao vẫn luôn ngóng trông hai bọn họ kết hôn, cho nên muốn sinh đứa con này.

Ít nhất đây là con cháu nhà họ Cao, bọn họ vui vẻ nhận là được.

Xem ý Cao Cấm là muốn, vậy sinh đi, nhân lúc bây giờ sinh một đứa là xong.

Nếu đã xảy ra chuyện này thì cô không muốn trở về bên bộ đội nữa, dù sao chỗ đó cũng có nhiều người có thể bảo vệ một phương an bình.

Cao Cấm suýt nữa bị cô làm cho tức chết, nói:

"Nói cho em biết một chuyện, thật ra loại chuyện này anh có thể làm giả một chút, căn bản không cần làm thật."

"Cái gì?" Không phải có giám sát sao?

"Anh chỉ can đắp chăn lên, ở dưới làm gì cũng không thể nhìn ra được."

"," Chuyện này đúng là không sai, lần cuối cùng anh làm như vậy.

Sau đó hai người giữ thể lực, lúc này mới xem như hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng mà lúc đó đầu óc cô c**ng c*ng, không có thời gian nghĩ nhiều.

"Cho nên, em cho rằng vì sao anh làm thật?"

".. Cao Cấm, tên khốn nạn này, chiếm tiện nghi còn dám chiếm tiện nghi của đại tỷ mình." Lận Hiểu Thần tức tới mức giơ chân đá anh. Mà Cao Cấm vẫn không nhúc nhích đứng đó để mặc cô đánh, cuối cùng nói: "Em không hỏi nguyên nhân sao?”

Đúng vậy, cô còn chưa hỏi nguyên nhân.

"Vì sao anh lại làm như thế?"

"Bởi vì, con mẹ nó rất nhiều năm trước anh đã muốn làm vậy với em, nhưng mà em vẫn luôn làm như không thấy. Lúc đó anh bị ép không còn cách nào, cũng biết chỉ cần mình ôm lấy em sẽ không chịu nổi. Giả vờ ngay từ đầu còn không bằng làm thật ngay từ đầu, hiện giờ em đã biết nguyên nhân chưa?”

Cao Cấm vừa nói vừa ép cô tới tường, sau đó vươn tay chạm vào tường không cho cô rời đi.

Lượng tin tức này hơi lớn, Lận Hiểu Thần thật sự sợ ngây người.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 395: Phiên ngoại - Chuyển nghề 2



Tuy trước đây treo cao tên tuổi bạn gái của Cao Cấm, nhưng mà trong lén lút hai người vẫn là anh em.

Nhiều năm như thế, cô vẫn luôn coi Cao Cấm là người anh em của mình, đều không ngờ tới một lần ngoài ý muốn lại kết hôn với anh, làm vợ của anh.

Đột nhiên tiểu đệ của cô nói cho cô biết, thật ra đối phương muốn làm như thế từ nhiều năm trước.

Sau đó ý đã quá rõ ràng, anh thích cô.

Nhưng mà vì sao trước đây không nói.

Đúng rồi có nói, nhưng mà cô không để ý, cho rằng anh đang nói đùa.

Vậy bây giờ phải làm sao bây giờ, nên trách người đàn ông này chiếm tiện nghi của mình, hay là trách đại tỷ như mình quá ngốc đến bây giờ mới biết được ý nghĩ của anh.

Hay là, trách lúc trước vì sao cứu anh.

Tóm lại, trong lòng cô có chút loạn.

Đột nhiên cằm cô được nâng lên, Cao Cấm nói:

"Nếu không em cho rằng, vì sao anh vẫn luôn đi theo bên cạnh em. Cho dù là xuống núi đao biển lửa anh đều không lùi bước, còn nữa, em nghĩ rằng anh là người rất yêu nước à?"

Không phải, Cao Cấm không phải là người như thế.

Dường như tam quan của anh hơi vặn vẹo, cho nên lúc trước khi anh đi theo mình thi trường quân đội Lận Hiểu Thần còn cảm thấy kỳ lạ.

Hiện giờ nghĩ lại đều hiểu rõ, anh thật sự không cần phải thi trường quân đội gì, cũng không cần tham gia bộ đội đặc biệt gi hoàn toàn là vì cô.

Cô muốn đi, cô muốn đuổi theo bóng dáng của cha, sau đó anh đuổi theo cô?

Chỉ trong nháy mắt gương mặt đỏ bừng lên, cho dù là khi làm chuyện đó với anh tim của cô cũng không đập nhanh như vậy.

Lần đầu tiên đụng tới chuyện tình cảm cô căn bản có chút tâm phiền ý loạn, không khỏi nói lắp:

"Chuyện này, cậu, cậu chưa bao giờ nói."

"Anh mà nói em chắc chắn sẽ chạy rất xa, sau đó luôn không để ý tới anh."

"Tôi..." Dường như lúc trước khi mình không suy nghĩ chuyện này thì không tệ như vậy.

Nhưng hiện giờ có con, cho nên cô mới không thể trốn tránh, sau đó không thể hiểu được có thêm một người thích mình?

"Anh biết trong lúc nhất thời em không tiếp nhận được, nhưng sau này có thể chậm rãi suy nghĩ cẩn thận, hiện giờ chúng ta phải chuẩn bị hôn lễ." Lúc này Cao Cấm không muốn nghe ý kiến của Lận Hiểu Thần.

Cần phải kết hôn trước, còn phải làm nhanh chóng nếu không bụng sẽ to hơn.

Nhưng mà Lận Hiểu Thần còn không thể bị mệt, nên mọi chuyện phải do anh làm.

"Hôm nay tôi tới nói với cậu một tiếng, hôn lễ tôi tự mình chuẩn bị được, vết thương của cậu còn chưa khôi phục hoàn toàn, sau này cũng không thể mệt nhọc."

"Không thể mệt nhọc là chỉ không thể huấn luyện trong bộ đội, anh vẫn là người bình thường, ít nhất có thể làm tốt công việc này."

Cao Cấm không đợi Lận Hiểu Thần nói gì nữa, lập tức nói: "Hiện giờ em mới là người cần được nghỉ ngơi."

Không nghe ý tưởng gì của Lan Hiểu Thần, anh trực tiếp xử lý xuất viện, sau đó gọi cha mẹ mình ở nước ngoài trở vê.

Khi anh bị thương cũng không kinh động bọn họ, nhưng kết hôn thì khác, cần bọn họ biết cộng thêm nhìn con dâu vào cửa.

Sau đó chính là đi cầu hôn, vốn cho rằng của nhà họ Lận rất khó tiến vào, nhưng không ngờ tới Lận Hiểu Thần đã sớm nói với mẹ chuyện này.

Mẹ cô là doanh nhân rất lợi hại, cho nên không giống người phụ nữ khác vì hạnh phúc của con gái mà bắt cô phá đứa bé, đồng ý cho cô sinh đứa bé này ra.

Nhưng mà có lẽ không ngờ tới cô sẽ kết hôn, còn nói nếu đứa bé sinh ra không có người chăm sóc thì để nhà họ Lận chăm.

Chỉ có điều không ngờ tới bên này mới quyết định đứa nhỏ này có nên theo họ Lận hay không, thì cha đứa bé tới.

Thật ra mọi người cũng coi như quen thuộc Cao Cấm, dù sao đã tới nhà bọn họ mấy lần, nhưng không ngờ tới anh là cha đứa bé.

Bởi vì con gái chưa từng nói cô và người đàn ông này có giao thoa gì, chi nói là bạn.

Hơn nữa Lận Xuyên cũng cảm thấy người đàn ông này không có kiên cường chính trực gì, nên không nhìn trúng.

Nhưng mà người ta có năng lực, còn bị thương vì nhiệm vụ, quan trọng nhất là cứu con gái mình, ông cũng không thể lấy lý do gì không đồng ý.

Nếu người đã tới cửa, vậy thì kết hôn đi.

Nhưng mà Lận Xuyên vẫn không vui, dù sao quân nhân bọn họ lấy nhiệm vụ là chủ, cuộc sống cá nhân vốn không nên tùy ý như thế.

Cho dù hiện giờ hai người đều chuyển nghề, nhưng ông vẫn phải nói.

Vì thế thấy người thì ông gọi thẳng vào phòng làm việc, đầu tiên là răn dạy.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 396: Phiên ngoại - Chuyển nghề 3 [Kết thúc]



Nhưng mà không ngờ tới tên nhóc này nói bọn họ có con là ngoài ý muốn, sau đó nói khi làm nhiệm vụ cần thiết phải làm như vậy.

"Cháu không muốn lưu lại bóng ma gì đó cho Hiểu Thần, ít nhất cháu... Và cô ấy tương đối quen thuộc."

Sau khi Cao Cấm nói xong Lận Xuyên thực sự không biết nên nói gì.

Chỉ một lát sau con gái tiến vào, gương mặt ông âm trầm hỏi:

"Lan Hiểu Thần, chẳng lễ lúc ấy con không biết dùng thuốc tránh thai sao?"

Đâu cần phải khiến mình phải chuyển nghề.

Gương mặt Lận Hiểu Thần đỏ bừng, sau đó thở dài nói:

"Lúc ấy bận, con quên mất. Sau đó anh ấy lại vào viện, mỗi ngày con đều phải chạy hai đầu, cuối cùng khi biết đã muộn."

Chỉ riêng sắp xếp những cô gái giải cứu ra được đã mất nửa tháng, bọn họ rất thảm, sao cô nghĩ đến loại chuyện này?

Hơn nữa khi đó điều kiện cũng không cho phép, sao bộ đội có người chuẩn bị loại thuốc này.

Với lại không có ai nhắc nhở cô, cho nên trúng thâu một cách khó hiểu như thế.

"Là lỗi của cháu."

Cao Cấm lập tức nói:

"Cháu nên để tâm một chút."

"Chuyện này đâu liên quan tới anh?"

Lận Hiểu Thần nói:

"Là em quá qua loa."

"Được rồi, hai người đi ra ngoài đi."

Lận Xuyên cảm thấy đau đầu không muốn hỏi lại, dù sao người nào cũng có trách nhiệm, cũng không phạt được ai.

Bây giờ bọn họ cũng nguyện ý chịu trách nhiệm, vậy như lời vợ ông nói đi một bước xem một bước vậy.

Có một số người trước khi kết hôn không có tình cảm, có lẽ sau khi kết hôn sẽ có?

Nhưng mà bọn họ đâu biết rằng, con gái tình cảm tới muộn muốn cô yêu say đắm gần như là chuyện không có khả năng, chỉ có thể là nước ấm nấu ếch xanh.

Cũng may Cao Cấm là bể nước ấm kia, chậm rãi nấu chín con ếch.

Khi kết hôn nhà họ Lận quyết định làm đơn giản, nhà họ Cao chuẩn bị hơn nửa.

Hai nhà đều không thương lượng thông, vì thế bên nhà họ Lận làm đơn giản, dù sao cô chuyển nghề đơn vị làm việc cũng rất chính quy, không thể quá xa xỈ.

Mà nhà họ Cao lăn lộn trong giới giải trí, người cũng nổi tiếng.

Hơn nữa mấy năm nay bọn họ công khai quan hệ, cho nên phải làm lớn hôn lễ của con trai.

Cho nên khi Lận Hiểu Thần gả đi rất giản dị, sau khi rời khỏi nhà tới nhà trai thì phong cách lập tức khác biệt.

Cũng may cô coi như xuất thân cao, cũng không bị khí thế chèn ép, mọi chuyện làm rất tốt.

Hơn nữa thể chất của cô luôn không tệ, cho dù hôn lễ hơi mệt một chút cũng không khiến cô quá mệt nhọc.

Nhưng mà Cao Cấm lo lắng, vẫn luôn tìm phương pháp để cô nghỉ ngơi.

Nhà họ Cao cũng biết trong bụng con dâu có cục cưng, khi giới thiệu luôn không khỏi lộ ra vui mừng, khiến đám người kết hôn muộn trong giới giải trí nghe người ta sắp làm ông nội bà nội xong thì vô cùng hâm mộ.

Nhưng mà hâm mộ thì có ích lợi gì, con trai của bọn họ còn chưa lớn, mà cháu nội người ta đã ở trong bụng.

Cuối cùng, hôn lễ xem như chống đỡ qua.

Sau khi kết hôn ngày thứ năm hai bọn họ cùng được sắp xếp vào khoa trinh sát hình sự của cục công an thành phố, công việc tương đối nhẹ nhàng, ít nhất không cần huấn luyện cả ngày.

Dù sao một người bị thương một người mang thai, sau khi tới trong đội mọi người cũng chiếu cố hai bọn họ.

Lận Hiểu Thần là người cuồng công việc, vẫn luôn bị nhà họ Cao thúc giục nên nghỉ ngơi, khi thấy các ngày sinh dự tính đã rất gần lúc này mới xem như về nhà thu dọn một chút trực tiếp nằm viện.

Không ở bệnh viện không được, đều đã sắp xếp may ngày.

Cao Cấm rất khẩn trương, anh không kiên trì đợi đến khi vợ sinh thì tới chăm cô, mà theo cô xin nghỉ ở lại bệnh viện.

Lúc này Lận Hiểu Thần cũng coi như hiểu được, thật ra công việc của tiểu đệ này hoàn toàn chỉ là kiếm ăn, anh không thiếu tiền, không cần phải nỗ lực phấn đấu, trung tâm của anh chỉ có cô mà thôi.

Một người như thế, cho dù khuyên thế nào, đều không thể khiến anh đi phục vụ vì nhân dân.

Thôi, mình coi như nhặt được bảo bối vậy.

Người phụ nữ khác muốn tìm được người đàn ông như thế đều không có, mình đụng phải không phải là nhặt được bảo vật thì là gì?

Trải qua lăn lộn một thời gian, cô bình an sinh ra một đứa con gái.

Bởi vì công việc bận rộn, cho nên con gái do mẹ Cao ôm đi chăm sóc.

Bà ấy là một ảnh hậu ôm đứa bé đi theo đúng là cưng chiều đủ kiểu, thậm chí dẫn theo đứa bé tham gia các tiết mục.

Tuy con gái được ảnh hậu chăm sóc lớn, nhưng bản chất tính tình có chút giống người nhà họ Lận.

Đúng vậy, chính là giống mẹ cô bé, rất hoang dã.

Khi tham gia tiết mục sinh tồn, bà nội dẫn theo cháu gái vốn muốn khoe khoang một chút, kết quả không ngờ tới lại được cháu gái năm sáu tuổi chiếu cố, mà con gái Cao Cấm nhân cơ hội này trực tiếp xuất đạo, sau đó không lâu trở thành sao nhí có fan nửa bầu trời.

Mà anh, vẫn luôn có quan hệ rất ổn định với vợ Lan Hiểu Thần.

Dù sao hai người đã ở bên nhau nhiều năm, chuyện này muốn thay đổi cũng khó.
 
Back
Top