Dịch Thần Y Trở Lại

Thần Y Trở Lại
Chương 6825: Ngay sau đó



Đầu tiên anh nhìn Thiên Tinh Chỉ một lần, ngay sau đó một luồng sức mạnh bắt đầu lưu chuyển trong cơ thể anh. Anh lập tức bước vào phòng luyện công gần đó và bắt đầu luyện tập Thiên Tinh Chỉ một cách nghiêm túc.

Cách đó không xa, một Thánh Tử xếp hạng hơn 1.200 nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi nói với một Thánh Tử khác bên cạnh: "Người đó xếp hạng hơn 2.000 trong các Thánh Tử, lại còn muốn học Thiên Tinh Chỉ cấp bốn, ai cho hắn dũng khí?"

Người này quay đầu liếc nhìn phòng luyện công, nói: "Có quá nhiều người có chí hướng cao, cho nên cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng nếu cố gượng ép luyện Thiên Tinh Chỉ sẽ dễ dàng xảy ra chuyện, cứ chờ xem, ít nhất tên này sẽ bị thương nặng."

Ngô Bình luyện tập trong mười lăm phút và học được tinh túy, anh thậm chí còn sử dụng sự hiểu biết của mình để tối ưu hóa Thiên Tinh Chỉ.

Ngay sau đó, anh bước ra khỏi phòng luyện công và đi kiểm tra.

Anh vừa học được Loạn Tinh Quyền và đạt được 800 điểm. Lần này kiểm tra Thiên Tinh Chỉ tu nhiên lại được hạng nhat. Điểm của cong pháp cap bốn cao hơn rất nhiều. Lần này Ngô Bình có được 65000 điểm!

Điểm của Hoàng Nam Sinh không cao, trước đây hắn chỉ có 3.500 điểm, nhưng bây giờ điểm của anh đã đột ngột tăng lên 11.000. Tương ứng, thứ hạng của anh trong số các Thánh Tử cũng tăng lên, từ hơn 2.000 lên 1.084.

Ngô Bình không mấy hứng thú với võ học ở trung điện, sau đó anh tiến vào thượng điện. Trong thượng điện thì còn ít Thánh Tử hơn, tính cả Ngô Bình thì chỉ có ba người, mỗi người ở một khu vực khác nhau.

Ngô Bình không để ý đến họ, anh nhanh chóng để mắt đến võ học cao cấp cấp một của Điện Võ Thánh, Trọng Tiêu Công.

Sau khi đọc nội dung của Trọng Tiêu Công, Ngô Bình cảm thấy công pháp này giống với mười ba kiếm trảm đạo mà anh đã học được. Trọng Tiêu Công có chín cấp độ, mỗi lần tu luyện lên một cấp độ thì sức mạnh sẽ tăng gấp đôi.

Sau khi lấy được sách kinh, anh lập tức vào phòng luyện công và tập trung tu luyện. Không hổ là một công pháp cao cấp cấp một, Ngô Bình phải mất hai ngày mới thành thạo được.

Sau khi đã thành thạo, anh đi kiểm tra. Kết quả kiểm tra lần này vẫn là hạng nhất, hơn nữa đạt được 4,25 triệu điểm!

Trong số tất cả các Thánh Tử, có rất ít người có thể tu luyện công pháp cấp một, vì vậy Ngô Bình đạt được số điểm này và nhảy thẳng từ thứ hạng hơn 1000 lên top 10, hiện đang xếp thứ chín!

Khi thứ hạng Thanh Tử của Ngô Bình tang lên, cả 3000 Thánh Tử đều nhận được tin nhắn nhắc nhở, ngoại trừ tám người đứng trước, tat cả Thánh Tử đều phát hiện thứ hạng của mình tụt xuống một bậc!

Sau khi học được Trọng Tiêu Công, Ngô Bình bước ra khỏi Điện Võ Thánh, định đi mua một ít đan dược và thử luyện chế một số loại đan dược để bán. Bây giờ anh không có công lao, cần phải bán một số loại đan dược để tích lũy công lao.

Tuy nhiên, vừa đi ra ngoài, anh đã phát hiện hàng trăm vị Thánh Tử đang đứng ở cổng Điện Võ Thánh, mọi người đều nhìn anh bằng ánh mắt kỳ lạ.

Lúc này Ngô Bình mới nhận ra, anh đột nhiên từ một kẻ vô danh trở thành Đệ Cửu Thánh Tử, chuyện này có vẻ hơi khó tin. Đệ Cửu Thánh Tử là người có cơ hội tiến vào Thánh Điện, trở thành Điện hạ!

Ngô Bình nhìn những người này mỉm cười rồi chuẩn bị rời đi. Lúc này, một người đàn ông bước ra, đứng trước mặt Ngô Bình, nhìn chẳm chẳm vào Ngô Bình hỏi: "Chỉ tiến vào Điện Võ Thánh một lần, ngươi đã vượt qua ta, trở thành Đệ Cửu Thánh Tử. Chuyện như vậy xưa nay chưa từng xảy ra. "

Người đàn ông này là Đệ Thập Thánh Tử trước đó, vì điểm của Ngô Bình vượt quá hắn nên bây giờ hắn đã trở thành Thập Nhất Thánh Tử. Mặc dù thứ mười một và thứ mười chỉ kém nhau một bậc nhưng chúng lại có ý nghĩa hoàn toàn khác nhau! Sự khác biệt này cũng giống như quán quân và á quân, quán quân thì dễ nhớ nhưng ít người nhớ đến á quân.

Ngô Bình nhìn hắn: "Hiện tại đã xảy ra."

Thập Nhất Thánh Tử thở dài, hỏi: "Ta muốn hỏi ngươi, ngươi làm thế nào được?"

Ngô Bình không cảm nhận được bất kỳ ác ý nào từ người này, anh nói: "Ta tiến vào thượng điện và học xong công pháp cao cấp cấp một."

Lời này vừa nói ra, mọi người đều kinh ngạc kêu lên, công pháp cao cấp cấp một! Phải biết rằng, ngay cả Thập Nhất Thánh Tử trước mặt cũng chỉ học được công pháp trung cấp cấp hai.

"Khó trách, xem ra mục tiêu của ngươi không phải là Đệ Cửu Thánh tử." Người đàn ông gật đầu.

Ngô Bình không nói gì mà trực tiếp quay lại Hoàng gia, anh muốn tìm Hoàng Tứ Duy xin một ít tiền để mua dược liệu dùng cho việc luyện chế đan dược.

Có Thánh Tử từ vị trí cuối cùng chỉ trong mấy ngày liền thăng lên vị trí Đệ Cửu Thánh Tử, loại chuyện này quá truyền kỳ, cho nên Hoàng gia rất nhanh liền biết được tin tức.

Lúc đầu, Hoàng Tứ Duy cũng không tin đó là sự thật, nhưng khi tin tức liên tục truyền đến, ông ta mới dám tin. Hai ngày nay, ông ta vẫn ở nhà chờ Hoàng Nam Sinh trở về, muốn trực tiếp hỏi anh.

Cuối cùng, Ngô Bình trở lại Hoàng gia, Hoàng Tứ Duy là người đầu tiên chạy ra ngoài, kéo anh hỏi: "Nam Sinh, mau nói cho ta biết, hiện tại ngươi thật sự là Đệ Cửu Thánh Tử à?"

Ngô Bình cười nói: "Gia gia, ta thật sự là Đệ Cửu Thánh tử."

Hoàng Tứ Duy không thể tin vào tai mình và hỏi: "Nam Sinh, gia gia hiểu rất rõ tư chất của ngươi, thứ hạng của ngươi đột nhiên tăng lên, có phải ngươi đã gặp được kỳ tích gì không?"

Ngô Bình biết rằng anh đột nhiên có biểu hiện phi thường như vậy, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, anh nói: "Gia gia, ta đã đến Huyền Kinh ở nhân gian và làm quen với một người bạn ở đó, hắn tặng cho ta một viên đan dược tên là Thiên Đạo Chí Tôn Đan, sau khi dùng đan dược, ta cảm thấy như mình đã lột xác, tốt hơn nhiều so với trước đây."

Hoàng Tứ Duy rất ngạc nhiên: "Có một loại đan dược tuyệt vời như vậy sao! Nam Sinh, người bạn của ngươi là luyện đan sư à?"

Ngô Bình: “Đúng vậy, hắn là một cường giả ở cảnh giới thứ mười sáu."

Hoàng Tứ Duy cảm thán: "Ngươi thật may mắn khi gặp được một người giỏi như vậy. Từ nay về sau, Hoàng gia chúng ta có vị Đệ Cửu Thánh Tử như ngươi, từ nay chúng ta sẽ đè bẹp Chu gia, sau này thành Minh Trạch này sẽ mang họ Hoàng."

Ngô Bình vội vàng nói chuyện chính, nói: "Gia gia, ta muốn đi mua một ít đồ, ngài có thể cho ta mượn một chút công lao được không?"

Công lao có thể được chuyển nhượng với sự đồng ý của cả hai bên, chỉ cần đặt thẻ thân phận của hai người ở gần nhau và sau đó kích hoạt cùng lúc thì công lao bên trong có thể được chuyển nhượng.

Hoàng Tứ Duy cười "ha ha": "Trước đây gia gia sợ ngươi tiêu tiền bừa bãi, bây giờ không còn nỗi lo lắng này nữa, tất cả số công lao này đều cho ngươi!"

Chẳng bao lâu sau, ông ta đã chuyển toàn bộ số công lao hơn 780 triệu của mình cho Ngô Bình. Dù sao thì ông ta cũng là một vị Thánh Tử già, lại kinh doanh nhiều năm nên đã tích lũy được bảy tám trăm triệu công lao.

Sau khi nhận được công lao, Ngô Bình lập tức đi đến cửa hàng dược liệu mua dược liệu.

Thu đầu tiên Ngô Bình muốn luyen chế chính là Thối Thanh Đan. Loại đan dược này không có yêu cầu cao về dược liệu, có thể dễ dàng mua được mười mấy loại dược liệu luyện chế.

Khi đến hiệu thuốc, anh mua một trăm phần nhưng chỉ tốn 20 triệu công lao.

Sau khi lấy được dược liệu, anh trở về nhà để luyện đan. Khó khăn trong việc luyện chế là Ngô Bình chưa từng nhìn thấy tất cả dược liệu ở đây, những dược liệu này được thu thập từ nhiều kỷ nguyên khác nhau và được bảo tồn cho đến ngày nay. Còn những dược liệu mà Ngô Bình biết, ngoại trừ dược liệu của kỷ nguyên ra, những thứ còn lại chỉ tồn tại ở kỷ nguyên này.

Vì lý do này, Ngô Bình cần phải nếm thử từng cây dược liệu riêng biệt trước khi luyện đan để nắm vững tất cả các dược tính.

Chẳng bao lâu, lò Thối Thánh Đan đầu tiên đã được luyện chế thành công, chất lượng của đan dược đã đạt đến thượng phẩm, luyện được năm viên đan dược, hiệu quả khá tốt.

Đến lò thứ tư, Ngô Bình đã có thể luyện chế ra sau viên Thối Thánh Đan thượng phẩm trong một lò.

Trong lò thứ năm, anh trực tiếp luyện được đan dược tuyệt phẩm!

Sau khi luyện chế mười lò Thối Thánh Đan, anh đã bán hết số đan dược đó cho Thánh Môn!

Bản thân Thánh Môn có một mạng lưới phức tạp, mạng lưới của Thánh Môn có thể kết nối mỗi người với một món pháp bảo. Tất nhiên, trước mắt Thánh Môn vẫn chưa có trung tâm hoàn chỉnh, thứ hỗ trợ mạng lưới của Thánh Môn chỉ là chuẩn trung tâm!
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6826: Thánh Nữ nào?



Tuy chuẩn trung tâm chưa đạt đến cấp độ trung tâm nhưng vẫn phát huy tác dụng tốt trong một phạm vi nhỏ, có thể ghi lại mỗi lời nói và hành động của mọi người.

Thánh Môn có chức năng tương tự như cửa hàng công đức, có thể mua đồ từ đó và cũng có thể bán đồ cho Thánh Môn. Tuy nhiên, giá của đồ vật ở Thánh Môn đều cao hơn một chut, muốn mua đồ từ Thánh Môn thì phải trả nhiều tiền hơn. Mặt khác, nếu bán cùng một thứ cho Thánh Môn thì sẽ nhận được ít tiền hơn.

Tuy nhiên, những khoản trả thừa hay trả thiếu này không được coi là khuyết điểm nếu so với sự kiểm soát của Thánh Môn về chất lượng hàng hóa và sự nhanh chóng thuận tiện trong giao dịch.

Năm viên Thối Thanh Đan thượng phẩm, giá mua vào là 85 triệu công lao; muoi vien Thoi Thanh Đan thưong thượng phẩm, gia mua vao là 310 triệu; 42 viên Thối Thánh Đan cực phẩm, giá mua vào là 2,27 tỷ công lao.

Cuối cùng, tổng giá mua tất cả đan dược là 2,665 tỷ công lao, cuối cùng anh cũng có chút tiền, có thể tiếp tục mua dược liệu.

Lúc anh bước ra khỏi phòng luyện đan thì đã là ngày thứ hai, trước tiên anh trả lại tiền cho Hoàng Tứ Duy, từ nay về sau anh có thể trực tiếp mua những dược liệu cần thiết từ Thánh Môn, tuy hơi mắc một chút nhưng anh không cần phải chạy khắp nơi.

Vừa trả lại điểm công lao cho Hoàng Tứ Duy, anh liền nhìn thấy quản gia vội vàng đi tới, vẻ mặt vui mừng nói: "Thánh Tử, Thánh Nữ tới tìm ngài!"

"Thánh Nữ nào?" Ngô Bình hỏi.

Quản gia: “Đó chính là vị Chu Thánh Nữ mà trước đó ngài đã theo đuổi, sau đó bị Chu Kiếm Vân chia rẽ."

Ngô Bình đã nhớ ra, trước đây có một Thánh Nữ qua lại với Hoàng Nam Sinh, nhưng sau đó chạy theo Chu Kiếm Vân, vì sự việc này mà Hoàng Nam Sinh và Chu Kiếm Vân đã từng quyết đấu, kết quả là Hoàng Nam Sinh bị thương nặng.

Chu Thánh Nữ này có ý gì, sau khi nghe được Hoang Nam Sinh trở thành Đệ Cửu Thánh Tử, cô ta lại chạy tới ôm lấy Hoàng Nam Sinh lần nữa?

Anh không muốn đi gặp cô ta, nhưng Hoàng Tứ Duy lại nói: "Nam Sinh, đi gặp một lần đi, nói rõ ràng với nàng là hiện tại nàng không xứng với ngươi!"

Ngô Bình mỉm cười: "Được."

Trong phòng khách, một cô gái xinh đẹp đoan trang đứng ở đó, tu vi của cô ta cũng tương đương với Hoàng Nam Sinh lúc trước, lúc này hai mắt cô ta đỏ hoe, khi nhìn thấy Ngô Bình đi ra, cô ta lập tức nức nở lao vào vòng tay anh.

"Hu hu, Nam Sinh, Chu Kiếm Vân không phải là con người, hắn uy h**p ta, nói nếu ta không qua lại với hắn, hắn sẽ giết ngươi. Làm sao ta có thể để hắn làm tổn thương ngươi được? Vì sự an toàn của ngươi, ta phải làm trái lương tâm ở bên cạnh hắn. Bây giờ thì tốt rồi, Nam Sinh, ngươi đã là Đệ Cửu Thánh Tử, hắn hoàn toàn không phải đối thủ của ngươi, ta cuối cùng có thể trở về bên người ta yêu, hu hu ... "

Ngô Bình vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ kỹ năng diễn xuất của người phụ nữ này thật sự rất tốt, anh nhẹ nhàng đẩy người phụ nữ ra và nói: "Chu Thánh Nữ, hiện tại ta và Chu Kiếm Vân là bạn tốt, ta đã quyết định để hai người ở bên nhau."

Chu Thánh Nữ sửng sốt, sau đó bật khóc nức nở: "Nam Sinh, ta biết trong lòng ngươi quan tâm đến ta, ngươi đừng làm như vậy với ta, chẳng lẽ ngươi không cảm nhận được tình yêu của ta dành cho ngươi sao?"

Sắc mặt Ngô Bình tối sầm: "Có một số chuyện ta không muốn nói, được rồi, ngươi có thể đi!"

Nhìn ánh mắt lạnh lùng của Ngô Bình, Chu Thánh Nữ biết không thể cứu vãn được, cô ta đau lòng nói: "Nam Sinh, ta biết hiện tại ta không xứng với ngươi, chỉ cần ngươi chịu chấp nhận ta, ta có thể giới thiệu Đệ Thất Thánh Nữ cho ngươi. Ngươi cũng biết, Đệ Thất Thánh Nữ là người đẹp nhất trong số các Thánh Nữ, chúng ta có quan hệ rất tốt, ta có thể tạo cơ hội cho ngươi."

Đôi mắt của Ngô Bình mở to, anh nhìn Chu Thánh Nữ một lúc rồi đột nhiên cười và hỏi: "Người có địa vị như Đệ Thất Thanh Nữ lại làm bạn với ngươi sao?

Chu Thánh Nữ vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, Nam Sinh, ta đã từng giúp đỡ Đệ Thất Thanh Nữ khi nang con chua phải là Thanh Nữ, cho nen chung ta có quan hệ rất tốt."

Ngô Bình không có hứng thú với Đệ Thất Thánh Nữ gì cả, anh bình tĩnh nói: "Được, ngươi hẹn nàng ra đi, chúng ta gặp mặt."

Chu Thánh Nữ vui mừng khôn xiết: "Được được, ta lập tức đi hẹn với nàng, nàng nhất định sẽ nể mặt ta."

Sau khi Chu Thánh Nữ rời đi, Ngô Bình nghỉ ngơi một lát rồi tiếp tục luyện chế Bát Thần Đan. Anh rất hứng thú với Bát Thần Đan và muốn thử xem liệu mình có thể đánh thức được tám sức mạnh thần bí đó hay không.

Anh chuẩn bị rất nhiều dược liệu, lò thứ hai đã đạt tới cực phẩm, lò thứ năm đã luyện ra Bát Thần Đan tuyệt phẩm! Lần này anh uống một viên Bát Thần Đan tuyệt phẩm, sau đó cố gắng thức tỉnh theo phương pháp thức tỉnh trong trí nhớ của Hoàng Nam Sinh.

Sau khi thử trong hai canh giờ, anh mơ hồ cảm thấy cơ thể mình dường như chứa đựng tám chiều thời không cao cấp hơn, nhưng những chiều không gian này quá bí ẩn và khó mở ra được.

Ngô Bình thất bại mot lần nhưng anh cung không quan tâm, sau đó anh lại luyện thêm hai lò Bát Thần Đan. Đang lúc anh chuẩn bị luyện chế lò thứ ba thì Chu Thánh Nữ lại đến nữa.

Trong phòng khách, Ngô Bình vừa bước ra đã nhìn thấy một người phụ nữ với dung mạo vô song đang đứng bên cạnh Chu Thánh Nữ. Đôi mắt sáng ngời của cô ta tỏa sáng như những viên ngọc đen tràn đầy trí tuệ và sự sang trọng. Một đôi lông mày xinh đẹp như được vẽ bằng mực, hơi nhướng lên, thể hiện hoàn hảo khí chất cao quý của cô ta. Chiếc mũi ngọc nhỏ và thẳng, xinh đẹp và quyến rũ. Dáng người lại càng thướt tha hơn với những đường cong duyên dáng, dịu dàng và đầy vẻ đẹp tròn trịa. Cô ta đang mặc một bộ trang phục cổ xưa lộng lẫy, được thêu những hoa văn phức tạp và những sợi chỉ vàng tinh xảo, cô ta cao quý và thanh lịch, khiến người ta yêu thích ngay từ cái nhìn đầu tiên, tim đập loạn nhịp.

Chu Thánh Nữ so với mỹ nhân này giống như gà so với phượng, chênh lệch hơn vạn dặm!

Không cần đoán, Ngô Bình biết mỹ nữ này nhất định là Đệ Thất Thánh Nữ, đồng thời là người xinh đẹp nhất trong các Thánh Nữ.

Anh không ngờ Chu Thánh Nữ lại thật sự mang người tới đây, cười nói: "Đệ Thất Thánh Nữ, nghe danh đã lâu."

Đệ Thất Thánh Nữ có vẻ hơi miễn cưỡng khi đến đây, cô ta trông rất thờ ơ và nói một cách bình tĩnh: "Nhược Vũ nhất quyết gọi ta đến đây để gặp mặt người được gọi là Đệ Cửu Thánh Tử."

Ngô Bình cười nói: "Ta chỉ thuận miệng nói thôi, không ngờ nàng lại thật sự mời ngươi tới, mời ngồi.”

Thánh Nữ Chu Nhược Vũ cười nói: "Ta mời Thanh Tuyết tới đây, dù thế nào nàng cũng phải nể mặt ta."

Thánh Nữ Thanh Tuyết bình tĩnh nói: "Ta nghe Nhược Vũ nói rằng nàng muốn trở thành đạo lữ của ngươi một lần nữa, không biết ý ngươi như thế nào?"

Ngô Bình liếc nhìn Chu Nhược Vũ rồi nói: "Ta đã nói với nàng rồi, nếu nàng đã đi theo Chu Kiếm Vân thì nên ở lại với hắn."

Chu Nhược Vũ sốt ruột: "Nam Sinh, ngươi không thể làm như vậy với ta, ta thật sự rất yêu ngươi!"

Không ngờ Thánh Nữ Thanh Tuyết lại không khuyên cô ta mà cau mày nói: "Nhược Vũ, ta đã nói với ngươi từ lâu rồi, ngươi lặp lại việc này như vậy sẽ không có kết quả tốt. Thật ra Chu Kiếm Vân kia cũng không tệ, ít nhất hắn cũng đối xử khá tốt với ngươi."

Chu Nhược Vũ đột nhiên tức giận nói: "Nam Sinh vốn là đạo lữ của ta! Hiện tại ta muốn quay lại với hắn thì có sao đâu? Thanh Tuyết, ngươi đừng tưởng rằng ngươi là Đệ Thất Thánh Nữ mà có thể lên mặt với ta!"

Thanh Tuyết nhẹ nhàng thở dài, không nói thêm gì nữa.

Ngô Bình: "Chu Nhược Vũ, ngươi trở về suy nghĩ cho kỹ đi, giữa ta và ngươi không có khả năng."

Chu Nhược Vũ giậm chân tức giận lao ra ngoài, không biết cô ta định đi đâu.

Thánh Nữ Thanh Tuyết tức giận trừng mắt nhìn Ngô Bình: "Nếu ngươi đã không tiếp nhận nàng, vì sao lại còn để nàng mang ta tới đây?"

Ngô Bình cười nói: "Chu Nhược Vũ nói, chỉ cần ta còn chấp nhận nàng, nàng sẽ để ngươi làm đạo lữ của ta. Thứ nhất, ta không có ý nghĩ này, thứ hai, ta cảm thấy ngươi cũng sẽ không đồng ý."

Thanh Tuyết: "Nếu ngươi đã biết, tại sao còn muốn gặp ta?"

Ngô Bình nói: "Không có gì, chỉ là muốn kết bạn thôi."

Nói xong, anh lấy ra một viên Bát Thần Đan tuyệt phẩm, nói: "Đây là Bát Thần Đan tuyệt phẩm, ta hi vọng Thánh Nữ Thanh Tuyết có thể giúp ta hỏi xem trong số các vị Thánh Nữ có ai cần không, giá là 200 triệu công lao một viên."

Thánh Nữ Thanh Tuyết rất ngạc nhiên, cô ta nhận lấy đan dược và lẩm bẩm: "Vậy mà lại là đan dược tuyệt phẩm, ta chưa từng nhìn thấy trước đây. Ta muốn mua viên này. Ta sẽ giúp ngươi hỏi thăm các Thánh Nữ."

Ngô Bình gật đầu: "Cảm ơn ngươi đã vất vả, sau này mỗi viên đan dược bán ra, ta sẽ cho ngươi hai triệu công lao coi như cám ơn."

Thanh Tuyết hơi giật mình, sau đó nói: "Không cần. Loại đan dược này nhất định sẽ có người tranh nhau, không cần lo lắng về doanh số bán ra, trong tay ngươi có bao nhiêu, ta có thể giúp ngươi bán ra."

Ngô Bình: “Vậy thì cảm ơn, viên đan dược này ta sẽ không thu tiền của ngươi, coi như là phí vất vả."
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6827: Ta sẽ đi



Ngô Bình: "Không có việc gì, làm phiền ngươi nói với Chu Nhược Vũ một tiếng, ta thật sự không có hứng thú với nàng."

Thánh Nữ Thanh Tuyết im lặng một lát rồi nói: "Mặc dù nàng hơi thực dụng một chút, nhưng nếu ngươi đối xử tốt với nàng, nàng nhất định sẽ đối xử chân thành với ngươi."

Ngô Bình bình tĩnh nói: “Quá khứ theo gió cuốn đi, nhìn lại cũng chẳng còn gì cả. Chuyện đã qua đều đã là quá khứ, không cần phải níu kéo.”

Thanh Tuyết: “Được, ta sẽ khuyên nàng."

Sau đó cô ta chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, nói: "Ta đã gặp ngươi hai lần trước đây, ta cảm thấy ngươi đã thay đổi như một người khác. Có lẽ là bởi vì ngươi đã trở thành Đe Cửu Thánh Tử nên tính cách của ngươi đã thay đổi."

Trong lòng Ngo Bình chuyển động, anh khong ngo kha nang quan sat của Đệ Thất Thánh Nữ này lại đáng kinh ngạc như vậy, anh nói: "Đúng vậy, trước khác nay khác. Ta của lúc đó, nếu gặp phải Đệ Thất Thánh Nữ còn không có dũng khí đối mǎt.”

"Có thể một lần từ Thánh Tử xếp cuối cùng lên đến Đệ Cửu Thánh Tử, ngươi nhất định đã gặp được chuyện may mắn."

Ngô Bình cười nói: "Ta tới nhân gian một chuyến, đúng là có gặp được chuyện may mắn. Nếu như Thánh Nữ Thanh Tuyết có thời gian, cũng có thể đến nhân gian du lịch một chuyến, nhất định sẽ có thu hoạch."

Thánh Nữ Thanh Tuyết gật đầu: "Ta sẽ đi."

Ngô Bình đưa cho Thánh Nữ Thanh Tuyết bốn viên Bát Thần Đan thượng phẩm, năm viên Bát Thần Đan cực phẩm và năm viên Bát Thần Đan tuyệt phẩm. Trong số đó, Bát Thần Đan thượng phẩm được bán với giá 60 triệu công lao; Bát Thần Đan cực phẩm được bán với giá 160 triệu công lao; Bát Thần Đan tuyệt phẩm được bán với giá 200 triệu công lao.

Sau khi lấy được đan dược, Thánh Nữ Thanh Tuyết tạm biệt và rời đi.

Sau khi Ngô Bình luyện chế thêm mấy lò đan dược nữa, anh đi tới Điện Kiếm Thánh. Giống như Điện Võ Thánh, người ta cũng có thể kiếm điểm trong Điện Kiếm Thanh, tiện thể cung có thể dung một quay hàng trước cửa để bán Bát Thần Đan.

Kích thước của Điện Kiếm Thánh cũng tương đương với Điện Võ Thánh, ở lối vào có một quảng trường rộng lớn, trong quảng trường lúc này có rất nhiều người dựng quầy hàng, còn náo nhiệt hơn cả Điện Võ Thánh. Tu sĩ của Thánh Môn tu luyện kiếm thuật khá nhiều, dù sao thì kiếm thuật khá tập trung, trong khi võ đạo thì phân tán hơn.

Ngô Bình tìm một chỗ, trước tiên bày bàn ra, sau đó lấy ra Thối Thánh Đan và Bát Thần Đan, cả hai loại đan dược đều là tuyệt phẩm, độc nhất vô nhị ở Thánh Môn.

Đan dược vừa bày ra đã có một vị Thánh Tử đi tới, trước tiên hắn chắp tay với Ngô Bình rồi nói: "Tham kiến Đệ Cửu Thánh Tử."

Ngô Bình gật đầu: "Huynh đệ, ngươi có hứng thú với Thối Thánh Đan tuyệt phẩm và Bát Thần Đan tuyệt phẩm không?"

Vị Thánh Tử này sửng sốt, nhanh chóng quan sát cẩn thận, lẩm bẩm: "Đúng là trông giống như Thối Thánh Đan và Bát Thần Đan tuyệt phẩm, nhưng ta chưa bao giờ thấy đan dược có chất lượng cao như vậy nên không thể đánh giá được."

Ngô Bình cười nói: "Có phải thật hay không, sau khi uống vào thì sẽ biết ngay."

Mac du nguoi nay hoi do du, nhung nguoi truoc mat chinh la De Cuu Thanh Tử, thân phận như vậy sẽ không lừa dối người khác, hắn lập tức nói: "Ta tin tưởng Đệ Cửu Thánh Tử, không biết Thối Thánh Đan này bán thế nào?"

Ngô Bình: "60 triệu công lao."

Vị Thánh Tử này cắn răng, nói: "Vậy ta thử xem."

Đầu tiên hắn trả 60 triệu công lao, sau đó nuốt viên Thối Thánh Đan ngay tại chỗ. Chẳng bao lâu, tác dụng của đan dược đã xuất hiện, toàn thân hắn phát sáng, mười hai lực lượng mạnh mẽ rung chuyển trong cơ thể hắn, thanh lọc cơ thể và loại bỏ tạp chất.

Chẳng bao lâu sau, mọi người tụ tập đông đúc xung quanh, tất cả đều ngạc nhiên nhìn vị Thánh Tử này.

"Đây chính là tác dụng của Thối Thánh Đan sao? Quá mạnh! Ta may mắn đã từng uống Thối Thánh Đan thượng phẩm, nhưng cũng không có hiệu quả bằng cái này!"

"Đệ Cửu Thánh Tử, cho hỏi hắn dùng Thối Thánh Đan của ngài à?" Có người

hỏi.

Ngô Bình: "Đúng vậy, hắn dùng Thối Thánh Đan tuyệt phẩm, mọi người xem hiệu quả đi, mười hai loại sức mạnh rèn luyện thân thể, so với mười hai loại sức mạnh của Thối Thánh Đan cực phẩm, có thêm hai sức mạnh rèn luyện cao cấp hơn. Tất nhiên, nó mạnh hơn gấp nhiều lần so với Thối Thánh Đan thượng phẩm chỉ có sáu loại sức mạnh rèn luyện."

Rất nhanh, vị Thánh tử này mở mắt ra, trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: "Tác dụng thật sự mạnh hơn rất nhiều so với Thối Thánh Đan mà ta dùng trước đó, 60 triệu công lao thật đáng giá!"

Vừa nói lời này, các Thánh Tử xung quanh liền đổ xô đi mua, nhưng trong tay Ngô Bình chỉ có mười hai viên Thối Thánh Đan, rất nhanh đã bán hết. Kết quả là những người này lại bắt đầu tranh nhau mua Bát Thần Đan tuyệt phẩm.

Một viên hai trăm triệu, vậy mà những người này tranh nhau mua hết mười lăm viên Bát Thần Đan trong tay Ngô Bình mà không hề chớp mắt!

Sau khi bán hết đan dược, anh mới bước vào Điện Kiếm Thánh. Những gì anh học được ở Điện Võ Thánh đã truyền cảm hứng cho anh rất nhiều, nên anh có nhiều kỳ vọng đối với Điện Kiếm Thánh.

Khác với việc vào Điện Võ Thánh, trước tiên cần vào hạ điện, sau đó vào trung điện và cuối cùng là thượng điện. Nhưng lần này, Ngô Bình có thể trực tiếp tiến vào thượng điện!

Thượng điện của Điện Kiếm Thánh không có một bóng người, nguyên nhân là do có quá ít người có thể vào thượng điện. Học kiếm đạo còn thâm sâu hơn võ học.

Trong tầm mắt của anh nhìn đâu cũng thấy hàng nghìn cuốn sách công pháp kiếm thư lơ lửng trong không trung, được nâng đỡ bởi từng luồng kiếm khí.

Chẳng bao lâu, anh đã tìm thấy một bộ kiếm pháp tên là Cửu Thiên Kiếm Kinh » cao cấp cấp một. Anh cũng đã từng học được một bộ kiếm kinh này khi ở trong vũ trụ chiều thấp, vậy nên có lẽ hai bộ này có chút liên quan với nhau, những gì anh học được là sự phản ánh của bộ kiếm kinh chân chính này.

Anh vẫy tay, Cửu Thiên Kiếm Kinh từ từ mở ra, dòng chữ trên đó là do từng luồng kiếm khí ngưng tụ lại, sau khi đọc một lần, kiếm khí trên đó bay về phía Ngô Bình.

Ngô Bình có truyền thừa Kiếm Đạo Hoàng Toạ, đồng thời cũng có kinh nghiệm học tập Cửu Thiên Kiếm Kinh trước đó, bây giờ chỉ cần đọc một lần là có thể hiểu được tinh túy của nó.

Đọc xong một lần, toàn bộ văn tự trong Cửu Thiên Kiếm Kinh đã mất đi kiếm khí, toàn bộ kiếm khí đều bị Ngô Bình thu giữ. Những kiếm khí này tập hợp trong cơ thể anh tạo thành một kiếm trận. Đây là quy tắc chung của Cửu Thiên Kiếm Kinh!

Đọc xong kiếm kinh, Ngô Bình ngồi xếp bằng, điều chỉnh hơi thở. Một canh giờ sau, anh đi về phía cửa kiểm tra và một lúc sau lại đi ra. Lần này anh vẫn nhận được xếp hạng hạng nhất.

Điểm kiếm được từ lần học kiếm kinh này rõ ràng cao hơn lần trước rất nhiều, đạt tới 8,6 triệu điểm! Kết quả là điểm Thánh Tử của Ngô Bình đột nhiên tăng lên hơn 10 triệu!

Thứ hạng của anh trong 3000 Thánh Tử cũng đột nhiên tăng từ thứ chín lên thứ ba! Hơn nữa, chỉ cách vị trí thứ hai vỏn vẹn hai triệu điểm.

Tuy nhiên, số điểm của Đệ Nhất Thánh Tử lại rất cao, đạt tới hơn 57 triệu.

Ngô Bình đương nhiên sẽ không đứng thứ ba hay thứ hai, cho nên anh đã tìm ra bộ kiếm pháp cao cấp cấp một thứ hai, Thiên Kiếp Kiếm Quyết.

Kiem quyết này kho tu luyện hơn Cửu Thiên Kiếm Kinh một chút, nhưng phần thưởng cũng cao hơn. Sau khi tu luyện thành công sẽ nhận được phần thưởng là 15 triệu điểm.

Sở dĩ Thiên Kiếp Kiếm Quyết khó là vì mỗi một thức, mỗi một chiêu đều là một bộ phận của "kiếm kiếp" tổng thể. Một khi kiếm kiếp bộc phát, uy lực của nó sẽ gấp mười lần chiêu thức thông thường.

Hơn nữa, có thể bố trí kiếm kiếp thứ hai, kiếm kiếp thứ ba, tối đa có thể đạt được 3000 kiếm kiếp! Đương nhiên, 3000 kiếm kiếp chỉ là trạng thái lý tưởng mà thôi, dù chỉ có trăm kiếp thì đó cũng là lực sát thương cực kỳ đáng sợ!

Ngay khi Ngô Bình mở ra Thiên Kiếp Kiếm Quyết, một vị Thánh Tử bước vào, hắn khẽ mỉm cười nói: "Hoàng Thánh Tử, ta là Ngô Huân."

Ngô Bình nhìn đối phương, hắn có vẻ ngoài tuấn tú lịch sự, mặc áo bào trắng như trăng, chính là Đệ Nhị Thánh Tử, Ngô Huân.
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6828: Ta cũng thử xem



"Ngô Thánh Tử, thật trùng hợp." Anh chào hỏi.

Ngô Huân liếc nhìn Thiên Kiếp Kiếm Quyết và nói: "Vậy mà lại là Thiên Kiếp Kiếm Quyết, ba năm trước Đệ Nhất Thánh Tử đã từng thử tu luyện kiếm quyết này, nó có thể hình thành tối đa 24 kiếm kiếp. Dù vậy, uy lực của một kiếm đó cũng đã khiến Thánh Môn kinh hãi, được coi là một trong những vị Đệ Nhất Thánh Tử xuất sắc nhất trong lịch sử."

Ngô Bình: “Ta cũng thử xem, Ngô Thánh Tử cũng tới kiếm điểm à?"

Ngô Huân: "Nghe nói có người bán Bát Thần Đan, ta liền tới đây, đáng tiếc là Hoàng Thánh Tử đã rời đi, cho nên ta mới vào tìm ngươi.

Ngô Bình cười nói: "Nếu ngươi cần Bát Thần Đan, ngày mai có thể tới tìm ta, 200 triệu công lao một viên."

Ngô Huan rat vui mung, noi: "Cam on Hoang huynh rat nhieu!"

Trò chuyện vài câu, hắn rời đi, trước khi rời đi còn nói: "Hoàng huynh, ta phải nhắc nho ngươi một câu. Đe Nhất Thanh Tử có quyền thế rất lớn, sở dĩ hắn có điểm cao như vậy không chỉ là bởi vì thiên phú mạnh mẽ, mà còn là nhờ vào bối cảnh gia thế của hắn, nếu Hoàng huynh biểu hiện quá tốt, nhất định sẽ bị Đệ Nhất Thánh Tử chèn ép."

Hoàng Nam Sinh cũng từng nghe qua chuyện này, Ngô Bình gật đầu: "Cảm ơn ngươi đã nhắc nhở."

Sau khi Ngô Huan roi đi, Ngô Bình chuyen tam tu luyen Thiên Kiep Kiếm Quyết. Kiếm quyết này rất khó, trong phút chốc đã trôi qua ba ngày.

Trong phòng luyện công, Ngô Bình vung kiếm chém ra, trong nháy mắt đã gây ra 300 kiếm kiếp! Không còn nghi ngờ gì nữa, 800 kiếm kiếp đã rất mạnh, nhưng Ngô Bình vẫn chưa hài lòng, anh ngẫm nghĩ thực hiện một số thay đổi đối với kiếm quyết dựa trên sự hiểu biết của mình về kiếm đạo.

Luyện tập lại lần nữa, chớp mắt đã trôi qua ba ngày. Lần này anh vung kiếm chém ra, mưa kiếm lũ lượt từ trên trời rơi xuống, trong nháy mắt đã ngưng tụ ra một ngàn kiếm kiếp.

Sức mạnh của ngàn kiếm kiếp đáng sợ đến mức ngay cả Ngô Bình cũng cảm thấy da đầu tê dại khi ở trong đó. Anh nhanh chóng thu hồi kiếm quyết, lẩm bẩm nói: "Kiếm quyết này quá nghịch thiên, ta chém ra một kiếm này, cường giả kỷ nguyên cũng sẽ ngã xuống!"

Trước mắt anh còn chưa hoàn thành 3000 kiếm kiếp nên cũng không tiến hành kiểm tra, hơn nữa mấy ngày nay anh đã hao tổn quá nhiều sức lực nên quyết định nghỉ ngơi vài ngày, lập tức bước ra khỏi Điện Kiếm Thánh.

Vừa đi ra, anh liền phát hiện trước Điện Kiếm Thánh có rất nhiều Thánh Tử và Thánh Nữ đang tụ tập, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn anh. Dù sao, từ một Thánh Tử xếp hạng hơn 2000, đột nhiên bay lên đến hạng thứ chín, bây giờ lại trở thành Đệ Tam Thánh Tử, tốc độ này thực sự quá đáng sợ!

Đây chính là điều mà Ngô Bình mong muốn, anh muốn phải nhanh chóng nổi danh, chỉ có như vậy thì anh mới có thể nhìn thấy thiên tài của Thánh Môn, Sở Nhân Vương!

Anh đã xem qua danh sach 3000 Thanh Tử, nhưng trên đo không co tên Sở Nhân Vương. Anh cũng đã lén lút tìm hiểu và phát hiện xung quanh không có ai từng nghe đến tên Sở Nhân Vương, rốt cuộc thì Sở Nhân Vương này đã ẩn nấp hay đã đổi tên?

Sở Nhân Vương là con trai của Hoang và nhiệm vụ tối cao thứ ba của anh là tiêu diệt Sở Nhân Vương!

Đương nhiên hiện tại anh cũng không vội đi tìm Sở Nhân Vương, ngược lại anh rất có hứng thú với truyền thừa của Thánh Môn, vừa hay có thể dùng thân phận của Hoàng Nam Sinh để nghiên cứu kỹ hơn.

Trong đám người có Đệ Ngũ Thánh Tử, lớn tiếng hỏi: “Hoàng huynh, nghe nói ngươi tu luyện ba ngàn kiếm kiếp, có đạt được gì không?"

Thật ra Đệ Ngũ Thánh Tử này muốn biết kết quả tu luyện Thiên Kiếp Kiếm Quyết của Ngô Bình, so với Đệ Nhất Thánh Tử thì ai mạnh ai yếu.

Ngô Bình còn chưa luyện xong kiếm quyết, lập tức nói: "Ta còn chưa hoàn thành, hy vọng có thể đạt được thành tựu."

Mọi người cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao ngay cả Đe Nhat Thánh Tử cũng chỉ tu được 24 kiếm kiếp, người này hẳn là cũng không mạnh hơn Đệ Nhất Thánh Tử.

Ngô Bình chắp tay hơi cui người với những người này, sau đó rời khỏi hiện trường trở về Hoàng gia.

Vừa vào cửa, anh đã thấy Thánh Nữ Thanh Tuyết đang ở trong phòng khách đợi anh trở về. Các anh chị em của Hoàng Nam Sinh đều đang ở đây nói chuyện với cô ta. Nhìn thấy Hoàng Nam Sinh trở về, những người này đều thở phào nhẹ nhõm, lần lượt lui ra.

Thánh Nữ Thanh Tuyết đứng dậy nhẹ nhàng cúi đầu, nói: "Hoàng huynh, ta đã đợi ngươi rất lâu rồi."

Ngô Bình cười nói: "Mời ngồi, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"

Anh bình tĩnh ngồi xuống, bưng chén trà có nắp trà lên nhấp một miếng rồi liếc nhìn Thánh Nữ Thanh Tuyết.

Thánh Nữ Thanh Tuyết: "Ta đã giúp Hoàng huynh bán hết đan dược mà ngươi đưa rồi, hôm nay ta tới đây để đưa công lao cho ngươi."

Ngô Bình gật đầu, anh cũng đoán trước được điều này, dù sao thì đan dược của anh cũng khá cháy hàng.

"Vất vả rồi."

Thánh Nữ Thanh Tuyết lấy thẻ thân phận của mình ra và chuyển toàn bộ công lao thu được từ việc bán đan dược cho Ngô Bình.

Ngô Bình kiểm tra số công lao, tổng cộng là 2,14 tỷ công lao, đây chỉ là giá của mười bốn viên đan dược.

Thánh Nữ Thanh Tuyết: "Hoàng huynh, ta muốn lấy thêm đan dược đi bán, ngươi còn có không?"

Mấy ngày nay Ngô Bình chỉ tập trung tu luyện, cũng không có luyện đan nhiều, nói: “Có thì cũng có, nhưng phải đợi một thời gian, vậy đi, ba ngày sau ngươi hãy tới lấy đan dược."

Thánh Nữ Thanh Tuyết: “Không biết là đan dược trong tay Hoàng huynh là do vị cao nhân nào luyện chế, hiện tại trong tay ta có một công thức, muốn biết vị cao nhân đó có thể luyện chế được hay không."

Ngô Bình: "Ô, đan dược gì vậy."

Thánh Nữ Thanh Tuyết lấy ra một công thức đan dược, Ngô Bình chỉ nhìn lướt qua đã biết rằng việc luyện chế đan dược này không hề dễ dàng. Đan dược này có tên là Thánh Thuế Đan, muốn nói đến sự chuyển hóa kỳ diệu của cơ thể sau khi đạt đến một trình độ tu hành nhất định. Tu sĩ Thánh Môn bình thường trong đời có thể trải qua hai đến ba lần Thánh Thuế, mỗi lần trải qua Thánh Thuế, thể chất sẽ được thăng hoa. Vì vậy, về mặt lý thuyết mà nói, càng trải qua nhiều lần lột xác thì thể chất của họ sẽ càng tốt.

Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể thực hiện nhiều lần Thánh Thuế. Người có nhiều lần Thanh Thuế nhat trong lịch sử cung chỉ thực hiện được sau lần Thánh Thuế. Sau này người đó trở thành thủ lĩnh của Thánh Môn và thống trị hai kỷ nguyên.

Công thức đan dược do Thánh Nữ Thanh Tuyết cung cấp có thể tăng thêm số lần Thánh Thuế. Ví dụ, một người ban đầu chỉ có hai cơ hội để Thánh Thuế, nhưng sau khi uống đan dược này thì có thể thực hiện ba lần Thánh Thuế.

Thấy Ngô Bình đang suy nghĩ, Thánh Nữ Thanh Tuyết hỏi: "Hoàng huynh, có thể luyện chế đan dược này được không?"

Ngô Bình cũng không cho cô ta câu trả lời chắc chắn, mà là nói: "Ta sẽ hỏi giúp ngươi, nếu có thể luyện được, lúc đó ta sẽ thông báo cho ngươi."

Thánh Nữ Thanh Tuyết: "Đan dược này có giá trị vô cùng lớn, giá trị của công thức này cũng không hề nhỏ, ta hy vọng Hoàng huynh có thể giữ bí mật."

Ngô Bình gật đầu: "Chắc chắn rồi, ta nhiều chuyện hỏi một câu, ngươi đã thực hiện bao nhiêu lần Thánh Thuế rồi?"

Thánh Nữ Thanh Tuyết: “Đã làm hai lần, ta muốn làm lần thứ ba."

Trên thực tế, Hoàng Nam Sinh cũng đã trải qua một lần Thánh Thuế, nhưng Thánh Thuế này chỉ được thực hiện trong Thánh Môn. Các tu sĩ bên ngoài Thánh Môn không thể nắm bắt được bí quyết của Thánh Thuế.

Hiện tại nghe được Thánh Nữ Thanh Tuyết nhắc đến Thánh Thuế, anh cũng muốn thử xem. Thánh Thuế không có yêu cầu về tu vi và có thể thực hiện ở bất kỳ giai đoạn nào.

Thánh Nữ Thanh Tuyết ngồi đó một lúc rồi rời đi.

Cô ta vừa rời đi, Hoàng Tứ Duy liền đi ra ngoài, ánh mắt phức tạp nhìn Ngô Bình hỏi: "Nam Sinh, ngươi vẫn là Nam Sinh của ta sao?"

Dù sao thì ông ta cũng là ông nội ruột, Hoàng Tứ Duy ngày càng cảm thấy xa lạ với Ngô Bình, mặc dù người này trông rất giống cháu trai của ông ta!

Ngô Bình hơi giật mình, muốn nói gì đó, nhưng Hoàng Tứ Duy lại cười "ha ha", vỗ vai anh, cảm thán: “Đệ Tam Thánh Tử, đây đúng là vinh quang lớn lao, sau này con cháu của Hoàng gia chúng ta đều sẽ tự hào về ngươi, cũng được hưởng lợi từ vinh quang của ngươi!"

Có le, ông ta đã sớm nhìn ra Ngô Bình không phải chau trai Hoang Nam Sinh của mình, nhưng ông ta lại không muốn nghĩ tới phương diện này, dù sao Hoàng Nam Sinh trước mắt xuất sắc như vậy, sự xuất hiện của anh sẽ chỉ có lợi cho Hoàng gia, chứ không gây hại. Một khi đã như vậy thì thật hay giả có vấn đề gì đâu?

Ngô Bình liếc nhìn Hoàng Tứ Duy, cười nói: "Gia gia, ngài đã Thánh Thuế được bao nhiêu lần rồi?"
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6829: Như thường lệ



Hoàng Tứ Duy suy nghĩ một luc rồi noi: "Ta đa thực hiện Thánh Thuế được hai lần, thật đáng tiếc, nếu có thể Thánh Thuế lần thứ ba, ta cũng sẽ không bị loại ra khỏi danh sách Thánh Tử.

Ngô Bình: "Sau này ta se cho ngài một viên Thánh Thuế Đan, ngài có thể Thánh Thuế lại lần nữa!"

Không đợi Hoang Tứ Duy phản ứng, anh đã trở về phòng mình đóng cửa luyện đan.

Anh lại luyện chế thêm hai lò Thối Thánh Đan và hai lò Bát Thần Đan, sau đó bắt đầu suy ngam về Thánh Thuế Đan. Luyện chế Thánh Thuế Đan khó khăn hơn gấp mười lần so với Bát Thần Đan, trong lúc nhất thời, anh không thể tìm được điểm đột phá.

Thấm thoát một đêm trôi qua, chớp mắt đã là sáng hôm sau.

Như thường lệ, Ngô Bình nuốt mot vien Bat Thần Đan để xem liệu mình có thể đánh thức được sức mạnh của Bát Thần hay không.

Lần này anh cũng không để ý nhiều, nhưng không lâu sau, một thời không ở chiều không gian cao nào đó trong cơ thể anh lập tức mở ra, một luồng sức mạnh thần bí tràn vào cơ thể anh, anh thực sự làm chủ được sức mạnh đầu tiên của Bát Thần!

Sức mạnh này có thể nâng cao khả năng hiểu biết và suy nghĩ của một người, sự xuất hiện của nó đã nâng cao trí tuệ và sự hiểu biết của Ngô Bình rất nhiều, một ý tưởng lóe lên trong đầu, anh thực sự đã nghĩ ra cách để đột phá Thánh Thuế Đan!

Anh lập tức mở lò luyện đan, lần lượt cho dược liệu vào, nửa giờ sau, lò đan dược đầu tiên đã hoàn thành. Lần này anh luyện được ba viên đan dược, đều là trung phẩm!

Sau đó ở lò thứ hai, đan dược trở thành thượng phẩm; ở lò thứ ba, đan dược trở thành thượng thượng phẩm!

Sau khi liên tục luyện đan, anh cảm thấy hơi mệt nên dừng lại nghỉ ngơi. Lúc này anh nghĩ tới pháp môn Thánh Thuế nên thử thực hiện.

Anh đọc những câu thần chú kỳ lạ, cơ thể tạo thành một tư thế bí ẩn. Khoảng một tiếng rưỡi sau, một sức mạnh điên đảo xuất hiện từ cơ thể Ngô Bình, rung chuyển trong cơ thể anh. Không lâu sau, cơ thể của anh bắt đầu Thánh Thuế lần thứ nhất!

Mặc dù cơ thể của Ngô Bình gần như hoàn hảo, nhưng những thay đổi mà Thánh Thuế mang lại vẫn rất lớn, anh cảm thấy mình đã nhận được rất nhiều lợi ích!

Quá trình Thánh Thuế được diễn ra một lúc, anh cảm thấy da mình ngứa ngáy, khi mở mắt ra, anh phát hiện trên bề mặt cơ thể có một lớp da chết dày.

Không chỉ là làn da, mà xương khớp và cơ bắp của Ngô Bình cũng đang trải qua quá trình biến đổi, ngay cả các cơ quan nội tạng, máu và mắt của anh cũng vậy.

Trong nháy mắt nửa ngày trôi qua, lúc này Ngô Bình đã hóa thành một bức tượng, thân thể anh chậm rãi di chuyển ra khỏi "bức tượng" và xuất hiện phía sau bức tượng.

Lúc này, toàn bộ quần áo của Ngô Bình đều được để lại trên "bức tượng", anh dang tay ra và cảm thấy rất kỳ diệu, không những sức lực mạnh hơn mà phản ứng cũng trở nên nhanh nhẹn hơn.

Sau Thánh Thuế, Ngô Bình tiếp tục luyện tập Thiên Kiếp Kiếm Quyết, anh cảm thấy mình hẳn là còn có thể tiến bộ. Thật vậy, sau khi tu luyện thêm một ngày, anh có thể chém ra 2000 kiếm kiếp chỉ trong một nhát kiếm!

Tu luyện không bao lâu, Thánh Nữ Thanh Tuyết lại đến thăm, Ngô Bình đưa cho cô ta mười viên Bát Thần Đan và mười viên Thối Thánh Đan, cả hai đều là tuyệt phẩm.

Thánh Nữ Thanh Tuyết lộ vẻ mong đợi, cô ta hỏi: "Hoàng huynh, có thể luyện chế Thánh Thuế Đan kia được không?"

Ngô Bình lấy ra một viên Thánh Thuế Đan thượng phẩm và nói: "Trong tay ta có một viên."

Thánh Nữ Thanh Tuyết cực kỳ kích động, cô ta nhìn chẳm chẳm Thánh Thuế Đan, hỏi: "Có thể bỏ qua thứ yêu thích bán cho ta được không?"

Ngô Bình cười nói: "Đương nhiên là được rồi, giá trị là 500 triệu công lao."

Năm trăm triệu công lao chắc chắn là không đắt, dù sao đây cũng là một viên đan dược có thể tăng thêm một lần Thánh Thuế, nếu lấy ra, nhất định sẽ bị người ta tranh giành vỡ đầu chảy máu!

Thánh Nữ Thanh Tuyết dùng hai tay cầm lấy đan dược, lập tức trả 500 triệu công lao, thành khẩn nói: "Hoàng huynh, cảm ơn rất nhiều."

Ngô Bình: "Không có việc gì. Nhân tiện, không biết Thánh Nữ Thanh Tuyết có từng nghe nói qua một người tên Sở Nhân Vương không?"

Thánh Nữ Thanh Tuyết hơi giật mình: "Sở Nhân Vương? Hắn là con trai út của Thiên Thánh, năm nay chỉ mới mười ba tuổi, bên ngoài không có nhiều người biết về hắn, làm sao ngươi biết được?"

Ngô Bình: “Ô, hắn là con út của Thiên Thánh à."

Thánh Nữ Thanh Tuyết: "Đúng vậy. Năm ngoái, một số Thánh Nữ trong chúng ta đã được Thiên Mẫu triệu tập, từng gặp Sở Nhân Vương thế tử một lần."

Ngô Bình khong ngo rang So Nhan Vương lại là con trai của Thiên Thánh, nhiệm vụ tối thượng thứ ba của anh thật sự quá khó để hoàn thành. Phải biết rằng, Thiên Thánh là một cao thủ nắm giữ Thánh Môn, đã sống qua mấy kỷ nguyên, muốn giết được con trai của ông ta là cực kỳ khó khăn!

"Không biết hiện tại Thiên Thánh ở cảnh giới gì, đã đạt tới cảnh giới thứ hai mươi chưa?" Anh thuận miệng hỏi.

Thánh Nữ Thanh Tuyết suy nghĩ một lúc: "Nghe nói Thiên Thánh đã đạt tới cảnh giới thứ hai mươi mốt, thậm chí là cảnh giới thứ hai mươi hai. Những cảnh giới đó thì ngươi và ta đều không thể hiểu được."

Ngô Bình: “Thiên Thánh đã trải qua bao nhiêu lần Thánh Thuế, thức tỉnh bao nhiêu loại sức mạnh của Bát Thần?”

Thanh Tuyết: "Cái này thì ta biết, Thiên Thánh đã thức tỉnh năm sức mạnh của Bat Thần va thực hiện sau lần Thánh Thuế."

Ngô Bình cười nói: "Xem ra có được bốn năm lần Thánh Thuế cũng đã rất đáng kinh ngạc rồi."

Thanh Tuyết: "Đúng vậy, nên Thánh Thuế Đan mới quý giá."

Trong lòng Ngô Bình rục rịch, nói: "Tạm thời đừng nói cho người khác biết về Thánh Thuế Đan.”

Thanh Tuyết gật đầu: "Đã hiểu."

Hai người bây giờ đã tương đối quen thuộc nên Ngô Bình đã giữ cô ta ở lại ăn cơm. Hoàng Tứ Duy cho người chuẩn bị một bàn rượu và đồ ăn, mang những thứ tốt nhất ra chiêu đãi.

Hai người uống mấy ly rượu, Thanh Tuyết đột nhiên nói: "Hoàng huynh, ngươi phải cẩn thận Đệ Nhất Thánh Tử."

Ngô Bình đã nghe được không dưới một lần về cái tên Đệ Nhất Thánh Tử Lục Hành Thiên, người này có bối cảnh thâm sâu, cha hắn là trưởng lão trung tâm của Thánh Môn, mẹ hắn là mẹ của Thiên Thánh, cháu gái của Thiên Mẫu. Có hai mối quan hệ này, Đệ Nhất Thánh Tử Lục Hành Thiên có thể xem như mặt trời ban trưa, với số điểm cao tới 51 triệu, gấp mấy lần so với hơn 10 triệu của Ngô Bình.

Ngô Bình cười nói: "Ta còn kém xa hắn, chẳng lẽ hắn còn không yên tâm sao?"

Thanh Tuyết im lặng vài giây rồi nói: "Ngươi có biết chỉ trong mười năm ngắn ngủi, Đệ Nhị Thánh Tử đã thay đổi bao nhiêu lần không?"

Ngô Bình tìm kiếm trong trí nhớ của Hoàng Nam Sinh, phát hiện trong vòng mười năm, Đệ Nhị Thánh Tử đã thay đổi bốn người, trước mắt thì Ngô Huân là nguoi thu tu, hon nua han co đuoc vị trí Đe Nhị Thanh Tu con chua toi nửa nam.

Ngô Bình nhìn Thanh Tuyết: “Ý của ngươi là, ba vị Đệ Nhị Thánh Tử trước đó đều biến mất vì Đệ Nhất Thánh Tử?"

"Ta không dám chắc chắn, nhưng trước khi Lục Hành Thiên trở thành Đệ Nhất Thánh Tử, chưa từng có chuyện như thế này xảy ra." Cô ta nói.

Ngô Bình cười lạnh: "Vậy ta muốn xem thử Lục Hành Thiên có thể khiến ta biến mất luôn hay không!"

Thanh Tuyết nhẹ nhàng thở dài: “Cái bóng của hắn quá mạnh mẽ, ngươi đánh không lại hắn."

Ngô Bình cười nói: "Có thể đánh lại hay không thì sau này ngươi sẽ biết."

Sau khi uống rượu xong, Thánh Nữ Thanh Tuyết hơi say đứng dậy chào tạm biệt. Ngô Bình nắm lấy tay cô ta, hai người vừa nói vừa cười, tiễn cô ta ra ngoài cửa.

Thánh Nữ Thanh Tuyết vừa rời đi, vẻ say xỉn trên mặt Ngô Bình lập tức biến mất, anh trầm tư nói: "Đệ Nhất Thánh Tử à, thật thú vị!"

Sau đó, anh tìm Hoàng Tứ Duy, đưa cho ông ta một viên Thánh Thuế Đan và yêu cầu ông ta giữ bí mật, không được nói chuyện này cho ai biết, Hoàng Tứ Duy gật đầu liên tục.

Tiếp theo, anh không ra ngoài, ngoại trừ luyện đan thì dùng Bát Thần Đan để thử Thánh Thuế lần thứ hai.

Cuối cùng, bốn ngày sau, anh đã hoàn thành Thánh Thuế lần thứ hai.

Sau lần Thánh Thuế thứ hai, anh tiếp tục tu luyện Thiên Kiếp Kiếm Quyết, thành công đạt tới trình độ có thể ngưng tụ 3000 kiếm kiếp chỉ bằng một đòn!

Sau khi hoàn thành kiếm quyết này, Ngô Bình cũng không vội tham gia kiểm tra mà lại đi đến Điện Đan Thánh!

Điện Đan Thánh, đúng như tên gọi, đây là Thánh Điện có liên quan với đan đạo, đây chính là sở trường của Ngô Bình, tin tưởng trong Thánh Môn không có ai có thể vượt qua anh, kể cả Thiên Thánh!
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6830: Ngô Bình vừa vào điện



So với Điện Võ Thánh và Điện Kiếm Thánh thì trước cửa Điện Đan Thánh vắng tanh ít có người qua lại, thậm chí có rất ít người bày hàng, nếu có thì cũng chỉ là bán một ít đan dược.

Cánh cửa Điện Đan Thánh mở ra, Ngô Bình đi thẳng vào. Khác với Điện Kiếm Thánh trước đó, trong Điện Đan Thánh không có phân biệt thượng hạ điện, ở đây chỉ có công thức luyện đan từ đơn giản đến khó, tổng cộng có hai mươi bốn công thức luyện đan, tên đầy đủ gọi là Đan Thánh 24 phương. Các tu sĩ tiến vào Điện Đan Thánh để học thuật luyện đan sẽ nhận được phần thưởng mỗi khi luyện chế ra một loại đan dược, thậm chí họ có thể lấy đi đan dược mà họ đã luyện chế. 24 loại đan dược này được chia thành đan dược cấp một, đan dược cấp hai, cao nhất là đan dược cấp 24.

Ngô Bình vừa vào điện, liền cảm giác được trong điện còn có người khác, hiển nhiên đối phương cũng cảm ứng được anh, nhưng bọn họ không để ý nhiều đến nhau mà tự mình luyện đan.

Để luyện đan trong Điện Đan Thánh, phải bắt đầu luyện chế từ đan dược cấp một. Điều này cực kỳ đơn giản đối với Ngô Bình, chưa đầy nửa khắc anh đã hoàn thành lò đầu tiên, hơn nữa lần đầu tiên đã luyện được đan dược cực phẩm.

Sau đó, anh cho đan dược vào một chiếc hộp. Chiếc hộp kia nhấp nháy vài lần rồi đưa ra đánh giá cấp bậc, nếu đan dược cực phẩm thì sẽ được thưởng 500 nghìn điểm!

Tiếp theo từ đan dược cấp 2 đến đan dược cấp 15, Ngô Bình đã luyện thành tất cả chúng chỉ trong một lần và đều là đan dược cực phẩm! Số điểm anh kiếm được cũng tăng từ 500 nghìn lên 18 triệu!

Sau khi nghỉ ngơi một lát, anh tiếp tục luyện chế đan dược cấp mười sáu và đan dược cấp mười bảy. Nhưng từ giờ trở đi, anh đều luyện chế mỗi loại đan dược hai đến ba lần, sau khi đạt tới đan dược tuyệt phẩm mới đánh giá cấp bậc.

Sau khi luyện chế đan dược cấp 20, số điểm kiếm được trong Điện Đan Thánh đã vượt quá 39 triệu, cộng thêm điểm ban đầu, tổng số điểm đạt tới 50 triệu! Số điểm này chỉ kém 7 triệu so với 57 triệu của Đệ Nhất Thánh Tử.

Mà số điểm đan dược cấp 21 tiếp theo đạt được ít nhất cũng là 10 triệu, anh có thể vững vàng vượt qua Đệ Nhất Thánh Tử Lục Hành Thiên.

Ngay lúc Ngô Bình đang chuẩn bị luyện chế đan dược cấp 21, trong Điện Đan Thánh đột nhiên truyền ra một giọng nói: "Điện Đan Thánh tạm thời đóng cửa, tất cả Thánh Tử Thánh Nữ mau chóng rời đi!"

Ngô Bình khẽ cau mày, anh sắp vượt qua Lục Hành Thiên, tại sao lại đóng cửa Điện Đan Thánh?

Nhưng anh cũng không nghĩ nhiều mà lập tức rời đi.

Sau khi rời khỏi Điện Đan Thánh, lối vào đại điện chen chúc đầy người, tất cả mọi người đều nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ. Cách đây không lâu anh vẫn là Đệ Tam Thánh Tử, nhưng không ngờ bây giờ đã xếp thứ hai hướng lên thứ nhất.

Ngô Bình nhìn mọi người xung quanh, cười noi: "Mọi người, theo ta đen Điện Kiếm Thánh đi!”

Vừa dứt loi, anh lien bay lên không trung, mọi người nhìn nhau roi lập tức đi theo.

Điện Đan Thánh đã đóng cửa, nhưng Điện Kiếm Thánh vẫn mở, cho dù người kia có thế lực lớn đến đâu cũng không thể đóng cửa tất cả Thánh Điện được.

Ngô Bình lập tức đi vào, tiến hành kiểm tra Thiên Kiếp Kiếm Quyết. Thiên Kiếp Kiếm Quyết của anh đã đạt đến cấp độ 3000 kiếm kiếp, bây giờ một khi thi triển tự nhiên sẽ được đánh giá hạng nhất!

Tuy đều là cấp một cao cấp, nhưng phần thưởng của công pháp này vượt xa Cửu Thiên Kiếm Kinh, đạt tới 18,8 triệu điểm!

Ngay lập tức, điểm Thánh Tử của Ngô Bình đạt tới hơn 68,8 triệu điểm, vượt qua Đe Nhất Thanh Tử ban đầu, Lục Hành Thiên, trở thành Đệ Nhất Thánh Tử mới!

"Bùm!"

Trong thế giới của Thánh Môn, thánh quang rực rỡ từ trên trời giáng xuống và bao bọc Ngô Bình, trong thánh quang này truyền ra hàng tỷ phù văn thánh đạo, đây là sức mạnh phi phàm mà toàn bộ Thánh Môn đã tích lũy trong mấy trăm triệu kỷ nguyen, chỉ co tu sĩ tro thanh Đe Nhat Thanh Tử hoac Đe Nhat Thanh Nữ mới có tư cách đạt được.

Ngô Bình được tắm trong thánh quang và cảm thấy vô cùng thoải mái, nhưng lúc này anh lại bắt đầu Thánh Thuế lần thứ ba.

Khi thánh quang biến mất, anh lập tức trở về Hoàng gia để hoàn thành quá trình Thánh Thuế.

Ngay khi Ngô Bình hoàn thành lần chuyển hóa thứ ba, phía trước cửa Hoàng phủ đã có rất nhiều người qua lại, các trưởng lão, gia đình quý tộc, Thánh Nữ gì đó đều lũ lượt đến thăm, khiến Hoàng Tứ Duy bận tối tăm mặt mày.

Trước đây, Ngô Bình trở thành Đệ Tam Thánh Tử nhưng dù sao đó cũng chỉ xếp thứ ba, hoàn toàn không có giá trị gì trước Đệ Nhất Thánh Tử mạnh mẽ. Nhưng bây giờ, Ngô Bình lại mạnh mẽ áp chế Đệ Nhất Thánh Tử, sức mạnh khổng lồ và tư chất nghịch thiên này khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc. Tất cả mọi ngưoi đều biet ro than phan Đe Nhat Thanh Tử của Luc Hành Thiên có nguồn gốc không rõ ràng, ít nhiều cũng do có bối cảnh thêm vào. Tuy nhiên, Hoàng Nam Sinh thì khác, anh chỉ là một vị Thánh Tử bình thường, nhưng lại có thể một bước lên trời, sức hấp dẫn và tài năng như vậy chắc chắn vượt xa Lục Hành Thiên.

"Bốp!"

Trong phủ của Đệ Nhất Thánh Tử Lục Hành Thiên, Lục Hành Thiên quăng cái ly xuống đất thật mạnh, vỡ tan tành. Lục Hành Thiên là một thanh niên, nhìn qua ít nhất cũng chỉ hai mươi mấy tuổi, nhưng thực ra hắn đã hơn trăm tuổi rồi.

"Dám cướp đi hào quang Đệ Nhất Thánh Tử của ta? Tên Hoàng Nam Sinh này đáng chết!" Hắn nghiến răng nghiến lợi, lúc trước để tránh bị người khác vượt mặt, hắn đã dùng mọi cách để cố nâng điểm lên hơn 57 triệu. Nhưng hắn hoàn toàn không thế ngờ được là vẫn có người vượt qua mình, hơn nữa còn vượt qua tới hơn 10 triệu điểm!

Một ông lão nói: “Đệ Nhất Thánh Tử, chuyện này e rằng không dễ giải quyết. Hoàng Nam Sinh đã trỗi dậy mạnh mẽ, hơn nữa hắn còn được Thiên Thánh chú ý, nếu bây giờ chúng ta đụng tới hắn, nhất định sẽ bị Thiên Thánh trừng phạt."

Lục Hành Thiên cười lạnh: "Thì sao? Hàng năm có nhiều Thánh Tử chết như vậy, Đệ Nhất Thánh Tử chết cũng không phải chuyện lạ gì."

Hắn đi mấy bước tại chỗ, nói: "Ta đi tìm mẫu thân xem có thể mở ra 'Thánh Sơn' trước hay không. Chỉ cần đi tới Thánh Sơn, ta có hàng trăm cách g**t ch*t hắn!'

Hai mắt ông lão sáng lên: "Thánh Tử đã tới Thánh Sơn nhiều lần, quen thuộc đường đi, muốn giết hắn thật sự không khó, chỉ là Thánh Sơn phải ba mươi năm mới mở một lần. Hiện tại còn chín năm nữa mới tới lúc mở cửa, liệu Thiên Thánh có đồng ý không?"

Lục Hành Thiên cười khẩy: "Không phải hắn là Đệ Nhất Thánh Tử sao? Chúng ta có thể đe nghị, noi De Nhat Thanh Tử co tư chat phi thưong, nen tạo ngoại lệ mở Thánh Sơn trước cho hắn. Dù sao trên Thánh Sơn kia có lợi ích rất lớn, Thiên Thánh sở dĩ trở thành Thiên Thánh là vì có chuyến đi đến Thánh Sơn."

Ông lão gật đầu: "Vậy cũng đúng, Thánh Sơn có 10.000 bậc, năm đó Thiên Thánh đã leo lên bậc thứ 9001 mới đạt được thành tựu tối thượng, cai quản Thánh Môn trong hai kỷ nguyên!"

Ngô Bình không biết rằng Đệ Nhất Thánh Tử đã bắt đầu âm mưu hại mình. Tâm trí của anh cung không đat trên người Luc Hành Thiên, mà là Sở Nhân Vương, con trai của Thiên Thánh.

Rất nhanh, Thánh Thuế lần thứ ba kết thúc, anh cảm giác được thể chất của mình lại tăng lên.

Sau ba lần lột xác, Ngô Bình nghỉ ngơi một ngày rồi mới ra ngoài đón khách. Những người đến thăm anh đều là những người có danh tiếng rất lớn, Ngô Bình rất khách sáo, để lại ấn tượng rất tốt cho mọi người.

Cuối cùng, cơ hội mà Ngô Bình mong muốn đã đến, buổi chiều, một vị tu sĩ trung niên tiến vào Hoàng phủ, cười nói: "Ta là quản gia bên cạnh Thiên Thánh, họ Lưu, theo lệnh của Thiên Thánh, moi Đe Nhất Thanh Tử đến Thánh Điện."

Ngô Bình gật đầu nói: "Được."

Về Thiên Thánh, Ngô Bình cũng rất muốn gặp ông ta một lần, anh muốn biết nhân vật ở cảnh giới thứ 21, thậm chí là 22 trông như thế nào.

Thánh Điện mà Ngô Bình sắp đến khác với Điện Kiếm Thánh và Điện Võ Thánh, tên của nó là Thánh Điện, là nơi đào tạo điện thánh.
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6831: Dẫn hắn vào đi



Thánh Điện rất hoành tráng, phía trước Thánh Điện có một cổng tháp rất lớn, đứng trước nó Ngô Bình chỉ nhỏ bé như con kiến. Đi qua cổng tháp là một không gian rộng mở, đối diện là Thánh Điện khổng lồ cao tới 9.900 trượng. Thánh Điện giống như một ngọn núi khổng lồ, trải dài hàng ngàn dặm.

Đến trước cửa Thánh Điện, Lưu quản gia nói: "Đệ Nhất Thánh Tử, đợi một lát, ta sẽ đi bẩm báo Thiên Thánh."

"Dẫn hắn vào đi." Một giọng nói trong trẻo vang lên.

Ngô Bình bước vào cổng Thánh Điện, anh vừa bước chân trái vào đã cảm thấy thời không thay đổi. Trong nháy mắt anh đã đi vào một thung lũng đầy hoa thơm chim hót, bên trong thung lũng mọc đầy dược liệu, trong đó có ba gian nhà ngói. Một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, mặc áo bào xám đang xắn tay áo bắt gà. Mấy con gà trống đang chạy vòng quanh, vỗ cánh làm bụi bay đầy trời.

Người đàn ông trung niên cuối cùng cũng nhanh nhẹn bắt được một con gà trống, sau đó mỉm cười với Ngô Bình xuất hiện cách đó không xa: "Đông Huyền Thánh Hoàng, mời ngồi."

Trong lòng Ngô Bình rục rịch, thì ra ông ta biết thân phận thật sự của anh, vậy thì đúng là hơi xấu hổ, anh nói: "Làm sao Thiên Thánh biết ta không phải Hoàng Nam Sinh?"

Người đàn ông trung niên cười "ha ha" nói: "Ngươi là Thánh Hoàng, thân phận của ngươi cao quý như vậy, ta có thể không để ý tới sao? Khi ngươi trở thành Thánh Hoàng, ta đã bắt đầu giữ lấy một tia hơi thở của ngươi, cho nên ngay khi ngươi tiến vào Thánh Môn, ta liền biết ngươi đã đến đây. Không hổ là Thánh Hoàng trẻ tuổi nhất, thậm chí còn vượt qua cả Đệ Nhất Thánh Tử gian lận của Thánh Môn."

Ngô Bình thầm nghĩ, vị Thiên Thánh này biết rõ tất cả, anh ho khan một tiếng, nói: "Thiên Thánh gọi ta tới đây là muốn vạch trần thân phận của ta, đuổi ta ra khỏi Thánh Môn sao?"

Thiên Thánh nhếch miệng cười: "Tại sao lại muốn đuổi ngươi đi? Hiện tại ngươi là Đệ Nhất Thánh Tử. Nếu ngươi là Đệ Nhất Thánh Tử, vậy thì ngươi chính là thành viên trong Thánh Môn của ta, cũng là người một nhà. Ta biết, trong lòng ngươi có mâu thuẫn với Thánh Môn, nhưng một khi ngươi hiểu rõ Thánh Môn thì sẽ không như vậy nữa. Ngươi se phát hiện ra Thánh Môn không phải kẻ thù của ngươi, mà là đích đến của ngươi."

Ngô Bình: “Đích đến?"

Thiên Thánh: "Đúng vậy, chờ ngươi sống thật lâu, kỷ nguyên này cũng biến mất, lúc đó ngươi có thể trở lại Thánh Môn. Ở đây có những người và đồ vật mà ngươi quen thuộc, như vậy chẳng phải rất tốt sao? Thậm chí ngươi có thể chọn một đoạn thời không và ở lại trong Thánh Điện mãi mãi, ngươi nhìn thung lũng này đi, đây là nơi ta đã sống khi còn nhỏ."

Lúc này, một người phụ nữ cao to từ trong nhà ngói đi ra, trên người bà ta đeo tạp dề, cầm chày cán bột, hét lên: "Ta kêu ngươi bắt gà, ngươi làm gì mà lề mề vậy!"

Thiên Thánh lại nở nụ cười, nói: "Phu nhân, ta bắt được con mập nhất."

Lúc này người phụ nữ mới nhìn thấy Ngô Bình liền hỏi: "Bạn của ngươi à?"

Thiên Thánh gật đầu: "Đúng vậy, bạn của ta. Phu nhân, mau đi giết gà nấu ăn đi, ta muốn chiêu đãi người bạn này thật tốt."

Người phụ nữ bĩu môi: "Đến nhà người khác nhưng lại không mang quà cáp sao?"

Ngô Bình sửng sốt một chút, vội vàng lấy ra hai cái chân giò hun khói từ trong không gian trữ vật ra. Chân giò hun khói này được làm từ chân sau của một loại heo ở đại lục Thánh Cổ, có hương vị rất ngon, Ngô Bình thích ăn nên đã đặc biệt giữ lại một ít.

Nhìn thấy chân giò hun khói, ánh mắt người phụ nữ sáng ngời, nói: "Không tệ, món chân giò hun khói này là ai làm, mùi rất thơm. Các ngươi chờ một chút, ta sẽ cắt miếng xào cho các ngươi ăn, sau đó hầm thêm một chút măng mùa xuân."

Khi người phụ nữ bước vào nhà, Thiên Thánh ngơ ngác nhìn bóng lưng của bà

ta.

Ngô Bình hiểu được đay là một khoảng thời không bị Thiên Thánh lấy ra, thê tử của ông ta vẫn luôn sống ở đây.

"Đại tẩu là người khẩu xà tâm Phật, là một người phụ nữ biết yêu thương người khác." Ngô Bình nói.

Thiên Thánh mỉm cười và nói: "Đúng vậy. Khi đó, thị trấn nơi chúng ta ở gặp phải nạn đói, mọi người ăn thịt lẫn nhau. Ta là một thư sinh yếu đuối, tay không thể xách, vai không thể khiêng, đói đến phải ăn vỏ cây. Sau này bị bệnh sắp chết, phu nhân của ta bỗng dưng nấu cho ta một chén thịt, thịt đó ngon đến nỗi ta nhớ mãi không quên."

“Mấy ngày sau, cuối cùng ta cũng lấy lại được chút sức lực, nhưng phu nhân của ta lại suy sụp. Lúc đó ta mới phát hiện trên đùi nàng đã bị mất mấy miếng thịt vì cắt ra cho ta ăn. Ta ôm nàng vào lòng mà khóc, nàng chỉ chạm vào mặt ta rồi nói, An lang, ngươi là người có tài, đừng chôn vùi bản thân ở một nơi nhỏ bé như thế này, ngươi phải đến một nơi lớn hơn, sau khi ngươi thăng chức thì hãy nhớ đến trước mộ của ta đốt một ít giấy, nói cho ta biết ngươi đang sống tốt."

Lúc này, đôi mắt của Thiên Thánh đỏ hoe và nói: "Ta đã trải qua nhiều kỷ nguyên và trải qua nhiều lần sinh tử, nhưng không bao giờ có thể quên được phu nhân của ta. Sau đó, ta sử dụng thần thông tối cao của mình để khiến nàng sống lại, sống hạnh phúc trong khoảng thời không này mãi mãi, khi có thời gian ta sẽ đến ở cùng nàng."

Ngô Bình gat đau: "Ta nhìn ra duoc tau tử rat vui vẻ."

Thiên Thánh nắm lấy tay Ngô Bình, cười nói: "Nào, cùng ta uống mấy ly."

Người phụ nữ nấu ăn rất nhanh, một lúc sau đã có bốn món nguội được bưng lên trên bàn. Ngô Bình và Thiên Thánh ngồi trên hai chiếc ghế nhỏ.

Sau khi uống một ly rượu, Ngô Bình nói: "Thiên Thánh không muốn biết tại sao ta lại tới Thánh Môn sao?"

"Không quan trọng." Thiên Thánh nói: "Mặc kệ ngươi tới làm gì, hiện tại ngươi đã là một phần của Thánh Môn."

Ngô Bình im lặng một lát, nói: "Thiên Thánh có từng nghe nói tới Hoang chưa?"

Thiên Thánh cười nói: "Sao ta có thể không biết được. Thời đại Hoang tồn tại được gọi là kỷ nguyên Hoang, tai họa khắp nơi, người ăn thịt lẫn nhau, hàng vạn sinh linh giết nhau, sống sót là một điều xa xỉ."

Ngô Bình: "Có phải Hoang tồn tại ở mọi kỷ nguyên không?"

"Đại khái có một nửa thời gian có Hoang xuất hiện. Ví dụ như kỷ nguyên này vốn là kỷ nguyên Hoang, nhưng có cường giả đã phong ấn khi Hoang còn yếu, trì hoãn thời gian ma thiên tai keo đến."

Trong lòng Ngô Bình chuyển động: "Chỉ là trì hoãn thôi sao?"

Thiên Thánh: "Hoang, được sinh ra từ sự thù địch trong trời đất, một khi nó lớn lên, không có sinh vật sống nào có thể là đối thủ của nó. Ngay cả những cường giả kỷ nguyên cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình mà không thể ngăn cản nó."

Ngô Bình: "Vậy phải cố gắng ngăn cản. Nói thật, lần này ta tới đây là muốn giết con trai của Hoang."

Tay cầm ly rượu của Thiên Thánh hơi khựng lại, nói: "Ngươi đang nói Sở Nhân Vương à?"

Ngô Bình nhìn ông ta: "Thì ra Thiên Thánh đã biết từ lâu rồi."

Thiên Thánh nói: "Mặc dù han là con trai của Hoang, nhưng bản chất lại khác với Hoang."

Ngô Bình im lặng một lát, nói: "Nhưng nếu hắn che giấu bản chất thật của mình, Thiên Thánh cũng không thể phát hiện ra."

Thiên Thánh nhẹ nhàng thở dài: "Nếu thật sự đến lúc đó, ngươi có thể ra tay."

Ngô Bình cầm ly rượu lên: "Ta kính Thiên Thánh một ly."

Thiên Thánh cười nói: "Ta gọi ngươi tới đây là để nói cho ngươi biết lai lịch của Thánh Môn."

Ngô Bình trịnh trọng nói: "Tại hạ xin chăm chú lắng nghe."

Thiên Thánh nói: "Kỷ nguyên thứ năm đúng lúc trùng với kỷ nguyên của Hoang. Cuộc sống của Nhân tộc không thể tiếp tục được nữa, xác chết ở khắp mọi nơi. Khi đó, một tu sĩ đã thành lập Thánh Môn, chủ trương thánh hóa cơ thể để chống lại các mối đe dọa từ bên ngoài. Tuy nhiên, ở kỷ nguyên thứ năm, ảnh hưởng của Thánh Môn có hạn, cũng may là còn để lại truyền thừa, nên cũng đã trở nên thịnh vượng ở kỷ nguyên thứ sáu."

"Kỷ nguyên thứ sáu là một kỷ nguyên thịnh vượng và hòa bình, tất cả các gia tộc đều bước vào thời kỳ thịnh vượng. Ở thế hệ đó, truyền thừa của Thánh Môn được kế thừa và phát triển, vị Thiên Thánh đầu tiên ra đời. Từ đó về sau, Thánh Môn đều phát triển trong mỗi kỷ nguyên. Sở dĩ ở đại lục Thánh Cổ có Thánh Hoàng cũng là do Thánh Môn ảnh hưởng. Những thứ trong tay ngươi đến từ Thiên giới và 'Thánh Môn' ở đại lục Thánh Cổ đều là pháp bảo do Thánh Môn để lại."

Ngô Bình hỏi: "Tại sao Thiên giới lại tách ra khỏi đại lục Thánh Cổ?"

Thiên Thánh: "Bởi vì chỉ có như vậy mới có thể ngăn chặn sự phát triển nhanh chóng của Hoang. Một khi Thiên giới và đại lục Thánh Cổ hợp nhất, Hoang sẽ phát triển mạnh mẽ trong một khoảng thời gian ngắn, điều này sẽ khiến kỷ nguyên của Hoang xuất hiện sớm."
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6832: Ta cũng nghĩ như vậy



Ngô Bình: "Thì ra là như vậy!

Thiên Thánh cười nói: "Vị đại năng khai sáng ra Thánh Môn đã nhận được truyền thừa từ Thánh Sơn. Cách đây không lâu có người đề nghị ta mở Thánh Sơn sớm hơn, ta cảm thấy cũng có lý."

Trong lòng Ngô Bình chuyển động: "Thánh Sơn à? Rốt cuộc nó là cái gì?"

Thiên Thánh: "Thánh Sơn là một trong những thánh vật được sinh ra từ kỷ nguyên thứ nhất, chứa đựng những bí mật tối thượng. Sau này, tổ tiên của Nhân tộc đã lấy được Thánh Sơn và Tiên Tháp, cũng lần lượt dùng chúng làm nền tảng để sáng tạo ra hệ thống Tiên Đạo và hệ thống Thánh Tu. Tuy nhiên, tiềm năng của Thánh Sơn và Tiên Tháp vẫn chưa được khai thác triệt để. Ví dụ như Thánh Sơn, truyền thừa trung tâm nhất của nó là 500 bước cuối cùng, mà ta vẫn không thể đi đến nơi đó. Ngay cả vị đại năng khai sáng Thánh Môn cũng chỉ đạt đến bước 9180."

Ngô Bình bắt đầu thấy hứng thú: "Mỗi lần bước thêm một bước nữa thì có gì khác không?"

Thiên Thánh cười nói: "Ngươi đi tới đó tự nhiên sẽ biết. Tư chất của ngươi rất tốt, ta hy vọng ngươi có thể vượt qua ta, thậm chí vượt qua tổ sư của Thánh Môn, đi tới 500 bước cuối cùng!"

Ngô Bình: "Ta sẽ cố gắng hết sức."

Lúc này, món gà xào kia cuối cùng cũng đã được bưng ra, Thiên Thánh gắp cho Ngô Bình một miếng rồi nói: "Nếm thử tay nghề của phu nhân nhà ta xem."

Sau khi cơm no rượu say, Thiên Thánh đưa cho Ngô Bình một thẻ bài thân phận mới, tấm thẻ này hơi khác của Hoàng Nam Sinh, có phần tinh tế hơn và có nhiều chức năng hơn.

"Dùng thân phận của chính ngươi đi." Hắn mỉm cười: "Hiện tại Đệ Nhất Thánh Tử chính là ngươi, Lý Huyền Bình."

Ngô Bình đưa hai tay nhận lấy: "Cám ơn Thiên Thánh."

Thiên Thánh: "Ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, ngày kia tiến vào Thánh Điện kiểm tra.”

Trong lòng Ngô Bình chuyển động: "Thiên Thanh muốn chọn ta làm Điện Thánh?”

"Điện Thánh thì cần phải kiểm tra, lúc đó sẽ có năm vị Thánh Tử tiến vào cùng lúc, ai là người giỏi nhất sẽ được chọn. Số lượng Điện Thánh vẫn luôn được duy trì ở mức 50, nếu có người đi lên, sẽ có người đi xuống, ta hy vọng ngươi có thể tiếp tục trở thành Đệ Nhất Điện Thánh."

Ngô Bình im lặng một lát rồi hỏi: "Ta có thể gặp Sở Nhân Vương một lát được không?”

Thiên Thánh nhìn anh: "Sao vậy, ngươi còn muốn giết hắn?"

Ngô Bình: "Có Thiên Thánh ở đây, cho dù ta muốn giết hắn cũng không làm được."

Thiên Thánh cười nói: "Được rồi. Sau khi ngươi rời khỏi Thánh Điện, ta sẽ nhờ quản gia dẫn ngươi đi gặp hắn. Tuy nhiên, mẫu thân của Nhân Vương đã từng là Đệ Nhất Điện Thánh, ngươi không nên chọc tức bà ấy."

Ngô Bình nói: "Ta không dám."

Anh dừng một chút, nói: "Lúc trước có Thánh sứ xuống yêu cầu Thánh Hoàng đến Thánh Môn kiểm tra, không biết nội dung kiểm tra là cái gì?"

Thiên Thánh: "Thật ra là cho các ngươi trực tiếp tiến vào Thánh Điện tham gia kiểm tra, chỉ cần có thể trở thành Điện Thánh, như vậy các ngươi có thể tiếp tục làm Thánh Hoàng, Thánh Môn cũng sẽ hỗ trợ. Nếu ngươi trở thành Điện Thánh, vậy thì phải hủy bỏ danh hiệu Thánh Hoàng."

Ngô Bình nói: "Xem ra ta đã làm điều vô ích."

Thiên Thánh: "Không phải vô ích, bắt đầu từ Thánh Tử cũng không tệ, nếu có thời gian, để Tử Thanh Thánh Hoàng tới đây kiểm tra."

"Được rồi, ngày mốt chúng ta sẽ cùng nhau tham gia kiểm tra của Thánh Điện."

Nói chuyện một lúc, Ngô Bình đứng dậy từ biệt, Thiên Thánh cười nói: "Nếu có thời gian, ngươi có thể thường xuyên tới đây."

Một cánh cửa xuất hiện trước mặt anh, sau khi bước qua ngưỡng cửa, anh đã trở lại bên ngoài Thánh Điện. Trong Thánh Điện ẩn giấu rất nhiều thời không, vừa rồi anh chỉ tiến vào một trong rất nhiều thời không.

Sau khi rời khỏi Thánh Điện, anh thở dài, lẩm bẩm: "Nếu đã biết thân phận của ta, vậy không cần phải che giấu nữa."

Anh lấy thẻ thân phận của mình ra và thay chiếc áo choàng bên trong, chiếc áo choàng mà chỉ có Đệ Nhất Thánh Tử mới có thể mặc, diện mạo của anh cũng trở về như trước. Còn quần áo và thẻ bài của Hoàng Nam Sinh thì đều bị anh cất đi.

Sự thay đổi này ngay lập tức xuất hiện trên bảng xếp hạng, tất cả mọi người đều sửng sốt, chuyện gì đã xảy ra vậy, người đứng thứ nhất không phải Hoàng Nam Sinh à? Tại sao lại trở thành một người tên là Lý Huyền Bình?

Bây giờ anh cũng có thể coi là một tu sĩ chân chính của Thánh Môn, trực tiếp công khai rời khỏi Thánh Môn và đến Tử Kinh.

Tử Thanh đang chơi trong vườn với Lý Tôn, còn có mấy đứa trẻ khác, tất cả đều là bạn chơi cùng của Lý Tôn. Nhìn thấy Ngô Bình trở về, Tử Thanh hỏi: “Chuyến đi này ngươi có thu được gì không?"

Ngô Bình đưa ra thẻ bài của bản thân: "Nhìn xem, Đệ Nhất Thánh Tử. Ngày mốt ngươi hãy cùng ta đi tham gia kiểm tra của Thánh Điện."

Tử Thanh cong môi cười: "Ngươi ngụy trang không thành công, Thánh Môn không làm khó ngươi sao?"

Ngô Bình nói: "Ta đã gặp mặt Thiên Thánh, ta cảm giác được Thánh Môn đang gặp rắc rối.'

Tử Thanh giật mình: "Thánh Môn gặp rắc rối sao?"

Ngô Bình bình tĩnh nói: "Mặc dù Thiên Thánh không nói cho ta biết, nhưng ta biết thật ra Thiên Thánh đã không còn nữa."

Tử Thanh vô cùng kinh hãi: "Thiên Thánh đã mất rồi sao?"

Ngô Bình gật đầu: “Ta đã nhìn thấy Thiên Thánh trong một khoảng thời không, nhưng Thiên Thánh chỉ thuộc về thời không đó, nếu rời khỏi thời không đó, ông ta sẽ hóa thành hư vô. Đây là cách Thiên Thánh tiếp tục quản lý Thánh Môn, nhưng chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ bị người khác phát hiện ra."

Tử Thanh: "Huyền Bình, làm sao ngươi biết được?"

Ngô Bình: “Cảm giác đó rất kỳ lạ, chắc là ông ta đã âm thầm nói cho ta biết, nhưng lúc đó ta không biết. Nhưng khi bước ra khỏi đó, trong lòng ta lại có ý nghĩ này và ta rất chắc chắn."

Tử Thanh trầm ngâm nói: “Vậy chắc là chuyện này không nên do chính miệng ông ta nói ra, nếu không ông ta sẽ biến mất."

Ngô Bình gật đầu: "Ta cũng nghĩ như vậy."

Dừng một chút, anh nói: "Ngày mốt kiểm tra ở Thánh Điện, ta sẽ giúp ngươi mở ra sức mạnh của Bát Thần và tiến hành Thánh Thuế, như vậy thì ngươi sẽ càng tự tin hơn trong lúc kiểm tra."

Tài năng của Tử Thanh khá mạnh mẽ. Dưới sự hướng dẫn của Ngô Bình, cô ta đã nhanh chóng hoàn thành hai lần Thánh Thuế, đồng thời đánh thức một loại sức mạnh của Bát Thần với sự trợ giúp của Bát Thần Đan.

Anh cũng có thu hoạch, anh đã hoàn thành lần Thánh Thuế thứ tư vào ngày hom sau, truoc khi roi đi, anh đa đanh thuc suc mạnh thu hai cua Bat Thần với sự trợ giúp của Bát Thần Đan!

Anh có linh cảm rằng sau khi thức tỉnh sức mạnh thứ nhất của Bát Thần thì việc đánh thức sức mạnh thứ hai của Bát Thần sẽ dễ dàng hơn, tiếp theo sức mạnh thứ ba của Bát Thần cũng sẽ trở nên càng dễ dàng hơn nữa!

Sau khi chuẩn bị xong, cả hai tiến đến Thánh Môn. Ngô Bình bây giờ đã là Đệ Nhất Thanh Tử, anh đi thang một mạch và trực tiếp tới bên ngoai Thánh Điện.

Trên khoảng đất trống phía trước Thánh Điện có hai Thánh Tử và một Thánh Nữ, trong đo co Đe Nhị Thanh Tử hiện tại la Luc Hanh Thiên, De Tam Thánh Tử Ngô Huan và Đệ Tứ Thánh Tử.

Thánh Điện còn chưa mở cửa nên mấy người chỉ đứng im lặng không nói lời nào. Khi Ngô Bình và Tử Thanh đến, Ngô Huân bước tới chào hỏi: "Lý huynh, hóa ra thân phận thực sự của ngươi là Đông Huyền Thánh Hoàng của đại lục Thánh Cổ, ta đã ngưỡng mộ tên tuổi của ngươi từ lâu."

Ngô Bình gật đầu và trò chuyện mấy câu với Ngô Huân.

Không đến mấy phút, cửa Thánh Điện mở ra, một ông lão mập mạp đầu trọc râu trắng bước ra, mặc áo bào màu tím, ông ta liếc nhìn mấy người rồi nói: "Năm người các ngươi, vào đi!"

Ngô Bình và Tử Thanh là những người đầu tiên tiến vào, anh là Đệ Nhất Thánh Tử, ngay cả Lục Hành Thiên cũng không thể đi trước anh.

Tiến vào Thánh Điện, thời không thay đổi, mấy người đi tới một quảng trường rộng lớn bị sương mù vây quanh.

Ông lão mập mạp nói: "Bài kiểm tra rất đơn giản, ở đây phong ấn hơn vạn con Hoang, thấp nhất cũng là Hoang cấp mười, mạnh nhất là Vương Hoang cấp một, cho các ngươi thời gian là một ngày chiến đấu một mình, mỗi khi giết được một con Hoang đều sẽ nhận được số điểm tương ứng. Chỉ cần điểm vượt quá một triệu là có thể trở thành Điện Thánh. Nếu không có người vượt qua một triệu điểm thì người có số điểm cao nhất sẽ trở thành Điện Thánh!”
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6833: Bài kiểm tra bắt đầu!



Bai kiểm tra của Thanh Điện

Luc này Luc Hanh Thiên mới nói: "Cac đoi thủ có thể công kích lẫn nhau không?”

Nghe được câu hỏi của hắn, ông lão nhìn hắn thật sâu rồi nói: "Không hạn chế, nhưng không khuyến khích."

Vì vậy Lục Hành Thiên nhìn Ngô Bình một cái thật sâu, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười lạnh.

Ngô Bình cũng liếc mắt nhìn lại hắn một cái, anh thật sự không quan tâm đến tên Đệ Nhất Thánh Tử này!

"Bài kiểm tra bắt đầu!"

Vừa dứt lời, một luồng sức mạnh ngăn cách năm người, không gian thay đổi, trong nháy mắt họ đã xuất hiện ở các khu vực khác nhau. Xung quanh có sương mù mênh mông bao phủ, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng gầm của Hoang.

Ngô Bình lấy Thần Tiêu Kiếm ra và sải bước về phía trước

"Gào!"

Một chiếc xúc tu màu đen bay về phía anh, trên bề mặt có những chiếc gai nhọn, định quấn quanh eo anh.

"Thập Kiếm Trọng Sơn!"

Ngô Bình vẫn chưa sử dụng tuyệt kỹ của Điện Kiếm Thánh, mà chỉ đơn giản dùng Thập Kiếm Trọng Sơn, kiếm quang rực rỡ lóe lên, xúc tu và Hoang cấp mười ở phía xa đều bị anh g**t ch*t!

"g**t ch*t Hoang cấp mười, đạt được 10 ngàn điểm!"

Hoang cũng sẽ nuốt chửng lẫn nhau, thi thể của Hoang cấp mười là một vật thể khổng lồ giống như con bạch tuộc. Rất nhanh sau đó đã thu hút mười mấy con Hoang, bao gồm Hoang cấp tám, Hoang cấp chín, thậm chí cả Hoang cấp mười!

"Bách Kiếp Kiếm Trận!"

Thần Tiêu Kiếm trong tay anh vung lên, một kiếm trận Bách Kiếp được hình thành trong bán kính mười dặm. Ngay khi đám Hoang này vừa tiến vào phạm vi phục kích, Bách Kiếp bộc phát, sức mạnh khủng khiếp ngay lập tức g**t ch*t cả mười lăm con Hoang này!

"Giết mười lăm con Hoang, được 55 nghìn điểm!"

Ngô Bình: "Xem ra không bao lâu nữa sẽ đạt tới một triệu điểm."

Anh vừa đi vừa giết, dưới cấp Vương Hoang căn bản không phải đối thủ của anh, điểm số của anh cũng dần dần tăng lên đến 500 nghìn.

Khi giết chóc mệt mỏi, anh nghỉ ngơi một lát.

Cuối cùng, có lẽ vì anh giết quá nhiều Hoang nên cuối cùng cũng có Vương Hoang xuất hiện.

Vương Hoang này có hình dạng con người, tay cầm một cây kích khổng lồ, lao tới mà không nói một lời. Trước khi Ngô Bình ngưng tụ được tầng cấm thứ hai mươi, anh đã dùng Thiên Nhận giải phóng ở giai đoạn đầu để giết Vương Hoang. Bây giờ thực lực của anh đã tăng lên rất nhiều, Vương Hoang càng không phải là đối thủ của anh.

Anh đột nhiên vung Thần Tiêu Kiếm lên, một con chim thần xuất hiện, kiếm vũ từ trên trời rơi xuống, kết thành năm trăm kiếm kiếp, trong nháy mắt bao vây Vương Hoang.

"Bùm

Kiếm kiếp nổ tung, con Vương Hoang thậm chí còn chưa có cơ hội phản ứng đã bị nổ tung thành sương máu, sương máu lại bị đánh tan thành hạt cơ bản, cuối cùng hóa thành năng lượng, bị Thần Tiêu Kiếm hấp thu!

"g**t ch*t Vương Hoang cấp hai, được thưởng 150 nghìn điểm."

Anh tiếp tục đi về phía trước, cách đó không xa có một thung lũng xuất hiện, sau khi tiến vào thung lũng, thung lũng đột nhiên sáng lên, vô số bóng đen của Hoang xuất hiện xung quanh anh.

Ngô Bình cau mày, tại sao ở đây lại có nhiều Hoang như vậy?

Lúc này, thanh âm của Lục Hành Thiên vang vọng trong thung lũng.

"Hoang nhạy cảm với một số mùi, ta đã để lại những mùi đó ở đây, Lý Huyền Bình, nếu ngươi đã đến đây thì nhất định sẽ chết. Vương Hoang cấp một tương đương với cường giả kỷ nguyên, không phải là thứ ngươi có thể đối phó được!"

Ngô Bình nhìn chung quanh, bình tĩnh nói: "Lục Hành Thiên, ngươi hèn nhát như vậy sao? Không dám đánh với ta nên dùng loại âm mưu này hại ta?"

Lục Hành Thiên hừ lạnh một tiếng: "Chỉ cần có thể đạt được mục đích, sử dụng âm mưu gì cũng không thành vấn đề? Lý Huyền Bình, nếu ngươi dám cướp đi danh Đệ Nhất Thánh Tử của ta, ta tự nhiên sẽ không buông tha ngươi, ngươi cứ thong thả giải quyết số Hoang này đi, ha ha ha ... "

Ngô Bình biết Lục Hành Thiên không có ở đây, cho nên cũng không để ý tới đối phương nữa mà lấy Thần Tiêu Kiếm ra, lẩm bẩm: "Nơi đây có môi trường khá tốt, lại có nhiều Hoang như vậy, có thể dùng Thiên Nhận giải phóng lần thứ hai!"

Thiên Nhận giải phóng lần thứ hai là một lần giải phóng trung cấp, mạnh hơn nhiều so với lần giải phóng đầu tiên, nhưng yêu cầu đối với người sử dụng cũng rất cao. Trước khi Ngô Bình tiến vào Thánh Môn thì vẫn có chút miễn cưỡng. Nhưng vào lúc này, anh có thể chắc chắn giải phóng ra hình thức chiến đấu trung cấp của Thần Tiêu Kiếm!

Hoang xung quanh lập tức lao tới, ít nhất có hàng nghìn con, trong đó có hơn mười con Vương Hoang!

"Bùm!"

Hơi thở của Ngô Bình hoàn toàn được mở ra, Thần Tiêu Kiếm trong tay bộc phát ra uy lực kh*ng b*, nó bay lên không trung, hóa thành những ngôi sao sáng rực trên bầu trời, vô số tia sát khí rơi xuống, g**t ch*t những con Hoang này.

"Phụt!"

Những con Hoang dưới cấp mười đó vừa chạy ra ngoài một đoạn đã bị sát khí chém thành sương máu! Hoang cấp 10 cũng bị g**t ch*t cách Ngô Bình hàng ngàn mét.

Chỉ có mười Vương Hoang kịp đến gần Ngô Bình, nhưng bọn chúng còn chưa kịp ra tay, vô số tia sát khí đã tụ tập chung quanh Ngô Bình, trong nháy mắt hình thành ngàn kiếm kiếp nổ tung, mười Vương Hoang trong nháy mắt bốc hơi, dưới sức mạnh của quyền uy cướp đoạt, chúng biến thành năng lượng, liên tục bị Thần Tiêu Kiếm hấp thụ! Sau đó lại được chuyển giao cho Ngô Bình!

Sau khi liên tục giết Vương Hoang, Ngô Bình cảm thấy cấm kỵ của mình đã có những thay đổi mới, hình thức ban đầu của tầng cấm thứ 21 đã xuất hiện và đang dần được hoàn thiện!

Sau khi hấp thụ toàn bộ năng lượng của Hoang, tầng cấm thứ 21 về cơ bản đã được hình thành.

Ngô Bình vung một kiếm giết hết Hoang, tổng điểm mà anh kiếm được đã vượt quá năm triệu!

Anh còn muốn giết thêm Hoang nhưng lại bị một luồng sức mạnh nào đó kéo lại, trong nháy mắt đã quay trở lại quảng trường trước đó!

Ông lão kia nhìn anh với ánh mắt kỳ quái nói: "Số lượng Hoang ở nơi này có hạn, ngươi không thể giết hết chúng, những Thánh Tử sau này sẽ không thể kiểm tra được, cứ vậy đi."

Ngô Bình gật đầu, ngồi xếp bằng xuống nghỉ ngơi.

Không lâu sau, Lục Hành Thiên đi ra ngoài, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ một triệu điểm nhưng lại bị thương, nhìn bộ dạng thì có thể là đã phải chịu thiệt.

Nhìn thay Ngo Bình vẫn nguyen vẹn ngoi o noi đo, sac mat Luc Hanh Thien khó coi, hỏi ông lão: "Đệ Nhất Thánh Tử có bao nhiêu điểm?"

Ông lão bình tĩnh nói: "5,87 triệu."

Lục Hành Thiên hừ mạnh một tiếng, hắn hiểu được, có lẽ Ngô Bình đã g**t ch*t tất cả Hoang trong thung lũng, rốt cuộc thực lực của người này mạnh đến mức nào?

Ngô Bình liếc nhìn Lục Hành Thiên, bình tĩnh nói: "Cảm ơn ngươi đã giúp ta dẫn Hoang tới thung lũng, giúp ta giảm bớt rất nhiều phiền toái.”

Lục Hành Thiên quay người đi, trong lòng có chút không vui. Nhưng hắn không thể làm gì được, mạnh chính là mạnh, hắn không thể so sánh được!

Sau đó Tử Thanh cũng đi ra, cô ta cũng vượt qua một triệu điểm, nhưng cũng bị thương, may mắn là không có gì nghiêm trọng.

Sau đó, Ngô Huân và một người khác cũng bước ra ngoài, trong đó Ngô Huân có hơn một triệu điểm, nhưng vị Thánh Tử còn lại chỉ có hơn 700 nghìn điểm, hắn không đạt được đủ điểm nên trông rất thất vọng.

Ông lão: "Không tệ, lần này có bốn người có hơn một triệu điểm, các ngươi đều có thể tiến vào Thánh Điện, trở thành Điện Thánh!"

Nói xong, ông ta vung tay áo, bốn người đều bị đưa đến một không gian khác trong Thánh Điện. Về phần Thánh Tử chưa vượt qua bài kiểm tra sẽ bị đưa ra khỏi Thánh Điện.

Không gian này có hình dạng của một cung điện, mơ hồ có thể nhìn thấy những Điện Thánh khác. Ông lão đứng trên đài cao, lớn tiếng nói: "Ở đây có 54 Điện Thánh, cho nên có bốn người phải từ bỏ thân phận Điện Thánh, bốn Điện Thánh xếp cuối cùng đứng ra!"

Vì vậy, bốn người bước ra từ đám đông, ba nam và một nữ, sắc mặt của họ đều rất khó coi, rốt cuộc họ đứng ra liền đồng nghĩa với việc có thể bị loại. Tất nhiên, bọn họ không phải hoàn toàn không có cơ hội nào, chỉ cần có thể đánh bại bốn người mới tới này thì họ có thể tiếp tục ở lại Thánh Điện.

Ông lão: "Bốn người các ngươi có thể tự do khiêu chiến bốn vị Điện Thánh mới được thăng chức. Nếu có thể đánh bại bất kỳ ai trong số họ thì các ngươi có thể giữ được thân phận Điện Thánh. Nếu thất bại, các ngươi sẽ phải từ bỏ thân phận Điện Thánh."

Nữ tu sĩ kia lập tức đứng lên, chỉ vào Tử Thanh nói: "Ta muốn khiêu chiến nàng!"

Một nam tu sĩ khác thì chon Ngo Huan. Hai người con lại lần lượt chọn Ngô Bình và Lục Hành Thiên.

Lục Hành Thiên cười lạnh: "Chọn trúng ta là do ngươi xui xẻo!"

Trong đại điện, bốn đấu trường khổng lồ đột nhiên xuất hiện, bốn cặp người bước lên đấu trường để quyết chiến.

Ngay khi đối thủ của Ngô Bình bước lên đã bị một kiếm của anh thổi bay. Nếu không phải Ngô Bình nương tay thì hắn đã bị thương nặng. Mọi người đều nhìn ra khoảng cách giữa hai người là quá lớn và họ hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. Sắc mặt của người kia tái nhợt, biết rằng có tiếp tục chiến đấu cũng không còn ý nghĩa gì nữa, hắn chắp tay, quay người bỏ đi trong sự cô đơn!
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6834: Những khu vực khác nhau



Trận pháp truyền thừa của Thiên Thánh

Lục Hành Thiên thì không tốt bụng như Ngô Bình, hắn đã làm đối thủ của mình bị thương nặng chỉ sau một vài chiêu thức. Tử Thanh và Ngô Huân cũng đánh bại bốn Điện Thánh khiêu chiến họ, chính thức có được thân phận của Điện Thánh.

Ông lão béo gật đầu: "Từ giờ trở đi, bốn người các ngươi đều là Điện Thánh mới. Điện Thánh cũng có xếp hạng, có thể thông qua tu hành và hoàn thành nhiệm vụ của Thánh Môn để kiếm điểm. Đương nhiên là điểm kiếm được trong thời gian làm Thánh Tử cũng sẽ chuyển đổi, đại khái chỉ còn lại một phần mười của số điểm ban đầu."

Lúc này, có người lấy ra bốn tấm thẻ thân phận mới, lần lượt đưa cho đám người Ngô Bình và Tử Thanh. Trong thẻ thân phận có chứa trang phục Điện Thánh của bốn người và một số tài nguyên tu hành.

Ông lão béo: "Trên thẻ thân phận thể hiện thứ hạng điểm hiện tại của các ngươi. Đương nhiên, đây chỉ là tạm thời, các ngươi cần phải cố gắng hơn nữa."

Nói xong, bốn người lần lượt bị một luồng sức mạnh chuyển đến một thời không nhất định.

Ông lão béo cũng xuất hiện trước mặt bốn người, nói: "Các vị Điện Thánh mới thăng chức đều phải sống ở đây trong ba tháng. Sau ba tháng, các ngươi sẽ được điều chuyển đến các khu vực khác nhau dựa trên thứ hạng điểm của các ngươi.

Tử Thanh hỏi: "Những khu vực khác nhau có điểm khác biệt gì?"

Ông lão béo nói: "Năm Điện Thánh đứng đầu, từ người thứ năm đến thứ mười lăm, mười lăm đến ba mươi, ba mươi đến năm mươi, sẽ sống và tu luyện ở các khu vực khác nhau. Thứ hạng càng cao, tài nguyên trong khu vực càng nhiều."

Tử Thanh: "Làm cách nào mới có thể nhanh chóng tăng lên thứ hạng của mình?”

Ông lão béo nói: "Nếu ngươi có đủ tài năng thì có thể tu luyện công pháp thâm sâu trong Thánh Điện. Nếu thực lực mạnh mẽ thì có thể hoàn thành một số nhiệm vụ khó khăn do Thánh Môn đưa ra. Ngoài ra, Thánh Sơn cũng sắp mở ra, leo càng cao thì điểm sẽ càng cao."

Sau vài lời giải thích, ông lão béo rời đi, bốn người có mặt ở đó nhìn nhau, Lục Hành Thiên không nói lời nào, trực tiếp bay đến chỗ khác, rõ ràng là không muốn ở cùng những người này.

Ngô Huân cười nói: "Lý huynh, vậy ta cũng đi đến nơi khác đi dạo, gặp lại sau.

Ngô Bình gật đầu, nhìn Ngô Huân rời đi.

Tử Thanh nói: “Ông lão kia để tất cả chúng ta ở đây nhất định là có mục đích."

Ngô Bình: “Đừng suy nghĩ nhiều, nếu chúng ta đã tới đây rồi, vậy thì đi thăm dò xung quanh thôi."

Đung lúc này, Lưu quản gia kia đột nhiên xuất hiện, khẽ mỉm cười nói: "Tiểu nhân được Thiên Thánh phái đến giúp đỡ hai vị."

Trong lòng Ngô Bình chuyển động: “Ô, chẳng lẽ ở đây còn có gì đặc biệt à?"

Lưu quản gia gat đầu: "Ở đay có những thứ do cac vị Thiên Thanh tiền nhiệm để lại, nhưng các vị chỉ có thể lấy được những thứ này nếu đáp ứng được một số yêu cầu nhất định và phải may mắn. Ta có thể giúp hai vị điện hạ nhanh chóng tìm được những thứ này."

Ngô Bình: "Còn có chuyện như vậy sao, vậy tiếp theo ta phải làm sao mới tìm được đồ vật mà Thiên Thánh để lại?"

Lưu quản gia lấy ra một tấm bản đồ đưa cho Ngô Bình, nói: "Trên bản đồ này chỗ nào có vòng tròn màu đỏ, đều có thể tìm được đồ vật của Thiên Thánh. Nhưng cuối cung có lấy được hay không thì con phải xem sự may mắn của hai vị điện hạ."

Ngô Bình nhận lấy bản đồ nhìn lướt qua, phát hiện trên đó có năm chỗ vẽ vòng tròn màu đỏ, anh gật đầu: "Cám ơn Lưu quản gia."

Lưu quản gia chắp tay nói: "Ta không quấy rầy hai người nữa, trong lúc này hai người có thể rời khỏi đây."

Sau khi Lưu quản gia rời đi, Ngô Bình và Tử Thanh theo bản đồ bay một quang đường rat xa mới tìm được khu vuc đầu tiên được khoanh tròn màu đỏ.

Ở đây có những ngọn nui thap, noi lien với nhau, tren nui khong co tham thực vật, trơ trụi.

Tử Thanh: "Khu vực này rất rộng lớn, muốn tìm được đồ vật của Thiên Thánh cũng không dễ dàng."

Ngô Bình cười nói: "Lưu quản gia nói muốn tìm được những thứ này thì phải đáp ứng một số yêu cầu nhất định mới được."

Anh cẩn thận quan sát xung quanh, nhìn một lúc rồi bay lên trời cao để kiểm tra. Khi ở trên cao anh mới phát hiện mỗi ngọn núi thấp giống như một quân cờ, chi chít như sao trên trời, tạo thành một đại trận huyền bí.

Ngô Bình có nghiên cứu sâu về sự trận pháp, rất nhanh anh đã phát hiện ra đại trận này là một trận ảo không gian, bề ngoài trông giống như một ngọn núi thấp, nhưng thực chất bên trong ẩn chứa rất nhiều bí ẩn. Nếu muốn tiến vào nơi mà mê trận không gian che giấu thì anh phải phá giải trận pháp này.

"Xem ra đây chính là yêu cầu của Thiên Thánh, phá vỡ ảo trận không gian." Anh thầm nghĩ.

Sau khi quan sát một lúc, Ngô Bình đột nhiên chỉ hai mươi bốn lần trong không trung, mỗi ngón tay đều phát ra từng luồng kiếm quang, đánh vào những ngọn núi thấp khác nhau với thứ tự và sức mạnh khác nhau.

Chẳng bao lâu, vùng núi thấp đã xuất hiện những thay đổi nhỏ, đại trận cũng cảm nhận được. Sau khi thử bảy lần liên tiếp, Ngô Bình đại khái đã biết cách phá vỡ trận pháp.

Lần này anh đồng thời phóng ra 36 luồng kiếm khí, kiếm khí đồng thời rơi xuống. Một tiếng "Ầm" vang lên, sáu ngọn núi thấp dịch chuyển ra xa, lộ ra một khoảng đất trống.

Ngô Bình và Tử Thanh đi đến mảnh đất trống, bên trong có sương mù bảy màu và họ chỉ có thể nhìn thấy cảnh tượng trong vòng nửa mét.

Ngô Bình dẫn Tử Thanh đi về bên trái vài bước, bên phải vài bước, sau hơn mười lần thay đổi, anh đi tới một cánh cửa gỗ, đưa tay đẩy cửa ra.

Sau khi bước vào cánh cửa gỗ, bên trong là một khung cảnh khác. Một mặt đất bằng phẳng rộng lớn, những tảng đá hình vuông hoặc tròn khổng lồ được đặt nối tiếp nhau, trên mỗi tảng đá đều có khắc một số trận văn.

Nhìn thấy những trận văn này, Ngô Bình như được gợi ý, nói với Tử Thanh: "Tỷ tỷ, ngươi có thấy không những trận văn này đều rất độc đáo, chắc chắn không phải do người bình thường khắc lên, đây nhất định là đồ vật mà Thiên Thánh để lại."

Lúc này, Tử Thanh tìm được một tng đá hình vuông, bên trên có khắc rất nhiều chữ. Những chữ này rất phức tạp, nhưng hai người chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể hiểu được ý nghĩa của nó.

Những chữ này giới thiệu cuộc đời của một vị Thiên Thánh giỏi về trận pháp, vị Thiên Thánh đó giỏi về trận pháp, tài năng của ông ta không tốt lắm nên sử dụng trận pháp để cố đẩy bản thân lên, cuối cùng trở thành một thế hệ Thiên Thánh.

Vị Thiên Thánh này ngày càng tiến xa hơn trên con đường trận pháp. Cuối cùng, ông ta đã tạo ra một loại đại trận thần cơ và không ngừng tiếp tục cải tiến nó, muốn dùng nó để xây dựng trung tâm.

Kế hoạch của vị Thiên Thánh này chỉ mới thực hiện được một nửa thì ông ta đã mất trong trận chiến với Hoang. Việc kế thừa trận pháp tinh diệu này khó khăn đến mức không ai có thể kế thừa được. Cuối cùng, ông ta để lại những nghiên cứu và suy nghĩ của mình về trận pháp ở đây, hy vọng sau này có người có thể hiểu được kết quả nghiên cứu của ông ta!

Ngô Bình suy tư một chút, nói: "Cảnh giới thứ mười sáu là cảnh giới Thiên Mệnh, lên trên là cảnh giới thứ mười bảy gọi là cảnh giới Quy Tắc!"

Cảnh giới Quy Tắc là thiết lập các quy tắc của riêng mình giữa trời và đất. Hoặc thiết lập các quy tắc của riêng mình trong một không gian nhất định tại một thời điểm nhất định. Một khi các quy tắc được thiết lập, ngay cả những người đặt ra quy tắc cũng phải tuân thủ nghiêm ngặt, nếu không sẽ bị các quy tắc phản công. Tất nhiên, trở thành người đặt ra quy tắc có lợi thế rất lớn, có thể dễ dàng mượn sức mạnh của quy tắc để đánh bại hoặc thậm chí tiêu diệt đối thủ.

Quy tắc được thành lập, trung tâm chính là các trận pháp bí ẩn khác nhau, nếu có đủ số lượng trận pháp liên tục được sinh ra, thay đổi và kết nối, cuối cùng có thể hình thành các quy tắc!

Hiện tại nhìn thấy Thiên Thánh để lại truyền thừa trận pháp, Ngô Bình biết đây là cơ hội, lập tức bắt đầu từ viên đá đầu tiên, tìm hiểu phù văn trên đó.

Tìm hiểu trận pháp là một quá trình rất khô khan, cũng may là có Tử Thanh đi cùng nên cũng không quá nhàm chán.

Nửa giờ sau, Ngô Bình lĩnh ngộ loại trận văn thứ nhất, sau đó đi lĩnh ngộ loại trận văn thứ hai. Anh nhận thấy rằng một khi anh hiểu được một loại trận van5, thì những loại trận văn khác cũng không khó lắm.
 
Back
Top