Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Thần Y Trở Lại

Thần Y Trở Lại
Chương 6830: Ngô Bình vừa vào điện



So với Điện Võ Thánh và Điện Kiếm Thánh thì trước cửa Điện Đan Thánh vắng tanh ít có người qua lại, thậm chí có rất ít người bày hàng, nếu có thì cũng chỉ là bán một ít đan dược.

Cánh cửa Điện Đan Thánh mở ra, Ngô Bình đi thẳng vào. Khác với Điện Kiếm Thánh trước đó, trong Điện Đan Thánh không có phân biệt thượng hạ điện, ở đây chỉ có công thức luyện đan từ đơn giản đến khó, tổng cộng có hai mươi bốn công thức luyện đan, tên đầy đủ gọi là Đan Thánh 24 phương. Các tu sĩ tiến vào Điện Đan Thánh để học thuật luyện đan sẽ nhận được phần thưởng mỗi khi luyện chế ra một loại đan dược, thậm chí họ có thể lấy đi đan dược mà họ đã luyện chế. 24 loại đan dược này được chia thành đan dược cấp một, đan dược cấp hai, cao nhất là đan dược cấp 24.

Ngô Bình vừa vào điện, liền cảm giác được trong điện còn có người khác, hiển nhiên đối phương cũng cảm ứng được anh, nhưng bọn họ không để ý nhiều đến nhau mà tự mình luyện đan.

Để luyện đan trong Điện Đan Thánh, phải bắt đầu luyện chế từ đan dược cấp một. Điều này cực kỳ đơn giản đối với Ngô Bình, chưa đầy nửa khắc anh đã hoàn thành lò đầu tiên, hơn nữa lần đầu tiên đã luyện được đan dược cực phẩm.

Sau đó, anh cho đan dược vào một chiếc hộp. Chiếc hộp kia nhấp nháy vài lần rồi đưa ra đánh giá cấp bậc, nếu đan dược cực phẩm thì sẽ được thưởng 500 nghìn điểm!

Tiếp theo từ đan dược cấp 2 đến đan dược cấp 15, Ngô Bình đã luyện thành tất cả chúng chỉ trong một lần và đều là đan dược cực phẩm! Số điểm anh kiếm được cũng tăng từ 500 nghìn lên 18 triệu!

Sau khi nghỉ ngơi một lát, anh tiếp tục luyện chế đan dược cấp mười sáu và đan dược cấp mười bảy. Nhưng từ giờ trở đi, anh đều luyện chế mỗi loại đan dược hai đến ba lần, sau khi đạt tới đan dược tuyệt phẩm mới đánh giá cấp bậc.

Sau khi luyện chế đan dược cấp 20, số điểm kiếm được trong Điện Đan Thánh đã vượt quá 39 triệu, cộng thêm điểm ban đầu, tổng số điểm đạt tới 50 triệu! Số điểm này chỉ kém 7 triệu so với 57 triệu của Đệ Nhất Thánh Tử.

Mà số điểm đan dược cấp 21 tiếp theo đạt được ít nhất cũng là 10 triệu, anh có thể vững vàng vượt qua Đệ Nhất Thánh Tử Lục Hành Thiên.

Ngay lúc Ngô Bình đang chuẩn bị luyện chế đan dược cấp 21, trong Điện Đan Thánh đột nhiên truyền ra một giọng nói: "Điện Đan Thánh tạm thời đóng cửa, tất cả Thánh Tử Thánh Nữ mau chóng rời đi!"

Ngô Bình khẽ cau mày, anh sắp vượt qua Lục Hành Thiên, tại sao lại đóng cửa Điện Đan Thánh?

Nhưng anh cũng không nghĩ nhiều mà lập tức rời đi.

Sau khi rời khỏi Điện Đan Thánh, lối vào đại điện chen chúc đầy người, tất cả mọi người đều nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ. Cách đây không lâu anh vẫn là Đệ Tam Thánh Tử, nhưng không ngờ bây giờ đã xếp thứ hai hướng lên thứ nhất.

Ngô Bình nhìn mọi người xung quanh, cười noi: "Mọi người, theo ta đen Điện Kiếm Thánh đi!”

Vừa dứt loi, anh lien bay lên không trung, mọi người nhìn nhau roi lập tức đi theo.

Điện Đan Thánh đã đóng cửa, nhưng Điện Kiếm Thánh vẫn mở, cho dù người kia có thế lực lớn đến đâu cũng không thể đóng cửa tất cả Thánh Điện được.

Ngô Bình lập tức đi vào, tiến hành kiểm tra Thiên Kiếp Kiếm Quyết. Thiên Kiếp Kiếm Quyết của anh đã đạt đến cấp độ 3000 kiếm kiếp, bây giờ một khi thi triển tự nhiên sẽ được đánh giá hạng nhất!

Tuy đều là cấp một cao cấp, nhưng phần thưởng của công pháp này vượt xa Cửu Thiên Kiếm Kinh, đạt tới 18,8 triệu điểm!

Ngay lập tức, điểm Thánh Tử của Ngô Bình đạt tới hơn 68,8 triệu điểm, vượt qua Đe Nhất Thanh Tử ban đầu, Lục Hành Thiên, trở thành Đệ Nhất Thánh Tử mới!

"Bùm!"

Trong thế giới của Thánh Môn, thánh quang rực rỡ từ trên trời giáng xuống và bao bọc Ngô Bình, trong thánh quang này truyền ra hàng tỷ phù văn thánh đạo, đây là sức mạnh phi phàm mà toàn bộ Thánh Môn đã tích lũy trong mấy trăm triệu kỷ nguyen, chỉ co tu sĩ tro thanh Đe Nhat Thanh Tử hoac Đe Nhat Thanh Nữ mới có tư cách đạt được.

Ngô Bình được tắm trong thánh quang và cảm thấy vô cùng thoải mái, nhưng lúc này anh lại bắt đầu Thánh Thuế lần thứ ba.

Khi thánh quang biến mất, anh lập tức trở về Hoàng gia để hoàn thành quá trình Thánh Thuế.

Ngay khi Ngô Bình hoàn thành lần chuyển hóa thứ ba, phía trước cửa Hoàng phủ đã có rất nhiều người qua lại, các trưởng lão, gia đình quý tộc, Thánh Nữ gì đó đều lũ lượt đến thăm, khiến Hoàng Tứ Duy bận tối tăm mặt mày.

Trước đây, Ngô Bình trở thành Đệ Tam Thánh Tử nhưng dù sao đó cũng chỉ xếp thứ ba, hoàn toàn không có giá trị gì trước Đệ Nhất Thánh Tử mạnh mẽ. Nhưng bây giờ, Ngô Bình lại mạnh mẽ áp chế Đệ Nhất Thánh Tử, sức mạnh khổng lồ và tư chất nghịch thiên này khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc. Tất cả mọi ngưoi đều biet ro than phan Đe Nhat Thanh Tử của Luc Hành Thiên có nguồn gốc không rõ ràng, ít nhiều cũng do có bối cảnh thêm vào. Tuy nhiên, Hoàng Nam Sinh thì khác, anh chỉ là một vị Thánh Tử bình thường, nhưng lại có thể một bước lên trời, sức hấp dẫn và tài năng như vậy chắc chắn vượt xa Lục Hành Thiên.

"Bốp!"

Trong phủ của Đệ Nhất Thánh Tử Lục Hành Thiên, Lục Hành Thiên quăng cái ly xuống đất thật mạnh, vỡ tan tành. Lục Hành Thiên là một thanh niên, nhìn qua ít nhất cũng chỉ hai mươi mấy tuổi, nhưng thực ra hắn đã hơn trăm tuổi rồi.

"Dám cướp đi hào quang Đệ Nhất Thánh Tử của ta? Tên Hoàng Nam Sinh này đáng chết!" Hắn nghiến răng nghiến lợi, lúc trước để tránh bị người khác vượt mặt, hắn đã dùng mọi cách để cố nâng điểm lên hơn 57 triệu. Nhưng hắn hoàn toàn không thế ngờ được là vẫn có người vượt qua mình, hơn nữa còn vượt qua tới hơn 10 triệu điểm!

Một ông lão nói: “Đệ Nhất Thánh Tử, chuyện này e rằng không dễ giải quyết. Hoàng Nam Sinh đã trỗi dậy mạnh mẽ, hơn nữa hắn còn được Thiên Thánh chú ý, nếu bây giờ chúng ta đụng tới hắn, nhất định sẽ bị Thiên Thánh trừng phạt."

Lục Hành Thiên cười lạnh: "Thì sao? Hàng năm có nhiều Thánh Tử chết như vậy, Đệ Nhất Thánh Tử chết cũng không phải chuyện lạ gì."

Hắn đi mấy bước tại chỗ, nói: "Ta đi tìm mẫu thân xem có thể mở ra 'Thánh Sơn' trước hay không. Chỉ cần đi tới Thánh Sơn, ta có hàng trăm cách g**t ch*t hắn!'

Hai mắt ông lão sáng lên: "Thánh Tử đã tới Thánh Sơn nhiều lần, quen thuộc đường đi, muốn giết hắn thật sự không khó, chỉ là Thánh Sơn phải ba mươi năm mới mở một lần. Hiện tại còn chín năm nữa mới tới lúc mở cửa, liệu Thiên Thánh có đồng ý không?"

Lục Hành Thiên cười khẩy: "Không phải hắn là Đệ Nhất Thánh Tử sao? Chúng ta có thể đe nghị, noi De Nhat Thanh Tử co tư chat phi thưong, nen tạo ngoại lệ mở Thánh Sơn trước cho hắn. Dù sao trên Thánh Sơn kia có lợi ích rất lớn, Thiên Thánh sở dĩ trở thành Thiên Thánh là vì có chuyến đi đến Thánh Sơn."

Ông lão gật đầu: "Vậy cũng đúng, Thánh Sơn có 10.000 bậc, năm đó Thiên Thánh đã leo lên bậc thứ 9001 mới đạt được thành tựu tối thượng, cai quản Thánh Môn trong hai kỷ nguyên!"

Ngô Bình không biết rằng Đệ Nhất Thánh Tử đã bắt đầu âm mưu hại mình. Tâm trí của anh cung không đat trên người Luc Hành Thiên, mà là Sở Nhân Vương, con trai của Thiên Thánh.

Rất nhanh, Thánh Thuế lần thứ ba kết thúc, anh cảm giác được thể chất của mình lại tăng lên.

Sau ba lần lột xác, Ngô Bình nghỉ ngơi một ngày rồi mới ra ngoài đón khách. Những người đến thăm anh đều là những người có danh tiếng rất lớn, Ngô Bình rất khách sáo, để lại ấn tượng rất tốt cho mọi người.

Cuối cùng, cơ hội mà Ngô Bình mong muốn đã đến, buổi chiều, một vị tu sĩ trung niên tiến vào Hoàng phủ, cười nói: "Ta là quản gia bên cạnh Thiên Thánh, họ Lưu, theo lệnh của Thiên Thánh, moi Đe Nhất Thanh Tử đến Thánh Điện."

Ngô Bình gật đầu nói: "Được."

Về Thiên Thánh, Ngô Bình cũng rất muốn gặp ông ta một lần, anh muốn biết nhân vật ở cảnh giới thứ 21, thậm chí là 22 trông như thế nào.

Thánh Điện mà Ngô Bình sắp đến khác với Điện Kiếm Thánh và Điện Võ Thánh, tên của nó là Thánh Điện, là nơi đào tạo điện thánh.
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6831: Dẫn hắn vào đi



Thánh Điện rất hoành tráng, phía trước Thánh Điện có một cổng tháp rất lớn, đứng trước nó Ngô Bình chỉ nhỏ bé như con kiến. Đi qua cổng tháp là một không gian rộng mở, đối diện là Thánh Điện khổng lồ cao tới 9.900 trượng. Thánh Điện giống như một ngọn núi khổng lồ, trải dài hàng ngàn dặm.

Đến trước cửa Thánh Điện, Lưu quản gia nói: "Đệ Nhất Thánh Tử, đợi một lát, ta sẽ đi bẩm báo Thiên Thánh."

"Dẫn hắn vào đi." Một giọng nói trong trẻo vang lên.

Ngô Bình bước vào cổng Thánh Điện, anh vừa bước chân trái vào đã cảm thấy thời không thay đổi. Trong nháy mắt anh đã đi vào một thung lũng đầy hoa thơm chim hót, bên trong thung lũng mọc đầy dược liệu, trong đó có ba gian nhà ngói. Một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, mặc áo bào xám đang xắn tay áo bắt gà. Mấy con gà trống đang chạy vòng quanh, vỗ cánh làm bụi bay đầy trời.

Người đàn ông trung niên cuối cùng cũng nhanh nhẹn bắt được một con gà trống, sau đó mỉm cười với Ngô Bình xuất hiện cách đó không xa: "Đông Huyền Thánh Hoàng, mời ngồi."

Trong lòng Ngô Bình rục rịch, thì ra ông ta biết thân phận thật sự của anh, vậy thì đúng là hơi xấu hổ, anh nói: "Làm sao Thiên Thánh biết ta không phải Hoàng Nam Sinh?"

Người đàn ông trung niên cười "ha ha" nói: "Ngươi là Thánh Hoàng, thân phận của ngươi cao quý như vậy, ta có thể không để ý tới sao? Khi ngươi trở thành Thánh Hoàng, ta đã bắt đầu giữ lấy một tia hơi thở của ngươi, cho nên ngay khi ngươi tiến vào Thánh Môn, ta liền biết ngươi đã đến đây. Không hổ là Thánh Hoàng trẻ tuổi nhất, thậm chí còn vượt qua cả Đệ Nhất Thánh Tử gian lận của Thánh Môn."

Ngô Bình thầm nghĩ, vị Thiên Thánh này biết rõ tất cả, anh ho khan một tiếng, nói: "Thiên Thánh gọi ta tới đây là muốn vạch trần thân phận của ta, đuổi ta ra khỏi Thánh Môn sao?"

Thiên Thánh nhếch miệng cười: "Tại sao lại muốn đuổi ngươi đi? Hiện tại ngươi là Đệ Nhất Thánh Tử. Nếu ngươi là Đệ Nhất Thánh Tử, vậy thì ngươi chính là thành viên trong Thánh Môn của ta, cũng là người một nhà. Ta biết, trong lòng ngươi có mâu thuẫn với Thánh Môn, nhưng một khi ngươi hiểu rõ Thánh Môn thì sẽ không như vậy nữa. Ngươi se phát hiện ra Thánh Môn không phải kẻ thù của ngươi, mà là đích đến của ngươi."

Ngô Bình: “Đích đến?"

Thiên Thánh: "Đúng vậy, chờ ngươi sống thật lâu, kỷ nguyên này cũng biến mất, lúc đó ngươi có thể trở lại Thánh Môn. Ở đây có những người và đồ vật mà ngươi quen thuộc, như vậy chẳng phải rất tốt sao? Thậm chí ngươi có thể chọn một đoạn thời không và ở lại trong Thánh Điện mãi mãi, ngươi nhìn thung lũng này đi, đây là nơi ta đã sống khi còn nhỏ."

Lúc này, một người phụ nữ cao to từ trong nhà ngói đi ra, trên người bà ta đeo tạp dề, cầm chày cán bột, hét lên: "Ta kêu ngươi bắt gà, ngươi làm gì mà lề mề vậy!"

Thiên Thánh lại nở nụ cười, nói: "Phu nhân, ta bắt được con mập nhất."

Lúc này người phụ nữ mới nhìn thấy Ngô Bình liền hỏi: "Bạn của ngươi à?"

Thiên Thánh gật đầu: "Đúng vậy, bạn của ta. Phu nhân, mau đi giết gà nấu ăn đi, ta muốn chiêu đãi người bạn này thật tốt."

Người phụ nữ bĩu môi: "Đến nhà người khác nhưng lại không mang quà cáp sao?"

Ngô Bình sửng sốt một chút, vội vàng lấy ra hai cái chân giò hun khói từ trong không gian trữ vật ra. Chân giò hun khói này được làm từ chân sau của một loại heo ở đại lục Thánh Cổ, có hương vị rất ngon, Ngô Bình thích ăn nên đã đặc biệt giữ lại một ít.

Nhìn thấy chân giò hun khói, ánh mắt người phụ nữ sáng ngời, nói: "Không tệ, món chân giò hun khói này là ai làm, mùi rất thơm. Các ngươi chờ một chút, ta sẽ cắt miếng xào cho các ngươi ăn, sau đó hầm thêm một chút măng mùa xuân."

Khi người phụ nữ bước vào nhà, Thiên Thánh ngơ ngác nhìn bóng lưng của bà

ta.

Ngô Bình hiểu được đay là một khoảng thời không bị Thiên Thánh lấy ra, thê tử của ông ta vẫn luôn sống ở đây.

"Đại tẩu là người khẩu xà tâm Phật, là một người phụ nữ biết yêu thương người khác." Ngô Bình nói.

Thiên Thánh mỉm cười và nói: "Đúng vậy. Khi đó, thị trấn nơi chúng ta ở gặp phải nạn đói, mọi người ăn thịt lẫn nhau. Ta là một thư sinh yếu đuối, tay không thể xách, vai không thể khiêng, đói đến phải ăn vỏ cây. Sau này bị bệnh sắp chết, phu nhân của ta bỗng dưng nấu cho ta một chén thịt, thịt đó ngon đến nỗi ta nhớ mãi không quên."

“Mấy ngày sau, cuối cùng ta cũng lấy lại được chút sức lực, nhưng phu nhân của ta lại suy sụp. Lúc đó ta mới phát hiện trên đùi nàng đã bị mất mấy miếng thịt vì cắt ra cho ta ăn. Ta ôm nàng vào lòng mà khóc, nàng chỉ chạm vào mặt ta rồi nói, An lang, ngươi là người có tài, đừng chôn vùi bản thân ở một nơi nhỏ bé như thế này, ngươi phải đến một nơi lớn hơn, sau khi ngươi thăng chức thì hãy nhớ đến trước mộ của ta đốt một ít giấy, nói cho ta biết ngươi đang sống tốt."

Lúc này, đôi mắt của Thiên Thánh đỏ hoe và nói: "Ta đã trải qua nhiều kỷ nguyên và trải qua nhiều lần sinh tử, nhưng không bao giờ có thể quên được phu nhân của ta. Sau đó, ta sử dụng thần thông tối cao của mình để khiến nàng sống lại, sống hạnh phúc trong khoảng thời không này mãi mãi, khi có thời gian ta sẽ đến ở cùng nàng."

Ngô Bình gat đau: "Ta nhìn ra duoc tau tử rat vui vẻ."

Thiên Thánh nắm lấy tay Ngô Bình, cười nói: "Nào, cùng ta uống mấy ly."

Người phụ nữ nấu ăn rất nhanh, một lúc sau đã có bốn món nguội được bưng lên trên bàn. Ngô Bình và Thiên Thánh ngồi trên hai chiếc ghế nhỏ.

Sau khi uống một ly rượu, Ngô Bình nói: "Thiên Thánh không muốn biết tại sao ta lại tới Thánh Môn sao?"

"Không quan trọng." Thiên Thánh nói: "Mặc kệ ngươi tới làm gì, hiện tại ngươi đã là một phần của Thánh Môn."

Ngô Bình im lặng một lát, nói: "Thiên Thánh có từng nghe nói tới Hoang chưa?"

Thiên Thánh cười nói: "Sao ta có thể không biết được. Thời đại Hoang tồn tại được gọi là kỷ nguyên Hoang, tai họa khắp nơi, người ăn thịt lẫn nhau, hàng vạn sinh linh giết nhau, sống sót là một điều xa xỉ."

Ngô Bình: "Có phải Hoang tồn tại ở mọi kỷ nguyên không?"

"Đại khái có một nửa thời gian có Hoang xuất hiện. Ví dụ như kỷ nguyên này vốn là kỷ nguyên Hoang, nhưng có cường giả đã phong ấn khi Hoang còn yếu, trì hoãn thời gian ma thiên tai keo đến."

Trong lòng Ngô Bình chuyển động: "Chỉ là trì hoãn thôi sao?"

Thiên Thánh: "Hoang, được sinh ra từ sự thù địch trong trời đất, một khi nó lớn lên, không có sinh vật sống nào có thể là đối thủ của nó. Ngay cả những cường giả kỷ nguyên cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình mà không thể ngăn cản nó."

Ngô Bình: "Vậy phải cố gắng ngăn cản. Nói thật, lần này ta tới đây là muốn giết con trai của Hoang."

Tay cầm ly rượu của Thiên Thánh hơi khựng lại, nói: "Ngươi đang nói Sở Nhân Vương à?"

Ngô Bình nhìn ông ta: "Thì ra Thiên Thánh đã biết từ lâu rồi."

Thiên Thánh nói: "Mặc dù han là con trai của Hoang, nhưng bản chất lại khác với Hoang."

Ngô Bình im lặng một lát, nói: "Nhưng nếu hắn che giấu bản chất thật của mình, Thiên Thánh cũng không thể phát hiện ra."

Thiên Thánh nhẹ nhàng thở dài: "Nếu thật sự đến lúc đó, ngươi có thể ra tay."

Ngô Bình cầm ly rượu lên: "Ta kính Thiên Thánh một ly."

Thiên Thánh cười nói: "Ta gọi ngươi tới đây là để nói cho ngươi biết lai lịch của Thánh Môn."

Ngô Bình trịnh trọng nói: "Tại hạ xin chăm chú lắng nghe."

Thiên Thánh nói: "Kỷ nguyên thứ năm đúng lúc trùng với kỷ nguyên của Hoang. Cuộc sống của Nhân tộc không thể tiếp tục được nữa, xác chết ở khắp mọi nơi. Khi đó, một tu sĩ đã thành lập Thánh Môn, chủ trương thánh hóa cơ thể để chống lại các mối đe dọa từ bên ngoài. Tuy nhiên, ở kỷ nguyên thứ năm, ảnh hưởng của Thánh Môn có hạn, cũng may là còn để lại truyền thừa, nên cũng đã trở nên thịnh vượng ở kỷ nguyên thứ sáu."

"Kỷ nguyên thứ sáu là một kỷ nguyên thịnh vượng và hòa bình, tất cả các gia tộc đều bước vào thời kỳ thịnh vượng. Ở thế hệ đó, truyền thừa của Thánh Môn được kế thừa và phát triển, vị Thiên Thánh đầu tiên ra đời. Từ đó về sau, Thánh Môn đều phát triển trong mỗi kỷ nguyên. Sở dĩ ở đại lục Thánh Cổ có Thánh Hoàng cũng là do Thánh Môn ảnh hưởng. Những thứ trong tay ngươi đến từ Thiên giới và 'Thánh Môn' ở đại lục Thánh Cổ đều là pháp bảo do Thánh Môn để lại."

Ngô Bình hỏi: "Tại sao Thiên giới lại tách ra khỏi đại lục Thánh Cổ?"

Thiên Thánh: "Bởi vì chỉ có như vậy mới có thể ngăn chặn sự phát triển nhanh chóng của Hoang. Một khi Thiên giới và đại lục Thánh Cổ hợp nhất, Hoang sẽ phát triển mạnh mẽ trong một khoảng thời gian ngắn, điều này sẽ khiến kỷ nguyên của Hoang xuất hiện sớm."
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6832: Ta cũng nghĩ như vậy



Ngô Bình: "Thì ra là như vậy!

Thiên Thánh cười nói: "Vị đại năng khai sáng ra Thánh Môn đã nhận được truyền thừa từ Thánh Sơn. Cách đây không lâu có người đề nghị ta mở Thánh Sơn sớm hơn, ta cảm thấy cũng có lý."

Trong lòng Ngô Bình chuyển động: "Thánh Sơn à? Rốt cuộc nó là cái gì?"

Thiên Thánh: "Thánh Sơn là một trong những thánh vật được sinh ra từ kỷ nguyên thứ nhất, chứa đựng những bí mật tối thượng. Sau này, tổ tiên của Nhân tộc đã lấy được Thánh Sơn và Tiên Tháp, cũng lần lượt dùng chúng làm nền tảng để sáng tạo ra hệ thống Tiên Đạo và hệ thống Thánh Tu. Tuy nhiên, tiềm năng của Thánh Sơn và Tiên Tháp vẫn chưa được khai thác triệt để. Ví dụ như Thánh Sơn, truyền thừa trung tâm nhất của nó là 500 bước cuối cùng, mà ta vẫn không thể đi đến nơi đó. Ngay cả vị đại năng khai sáng Thánh Môn cũng chỉ đạt đến bước 9180."

Ngô Bình bắt đầu thấy hứng thú: "Mỗi lần bước thêm một bước nữa thì có gì khác không?"

Thiên Thánh cười nói: "Ngươi đi tới đó tự nhiên sẽ biết. Tư chất của ngươi rất tốt, ta hy vọng ngươi có thể vượt qua ta, thậm chí vượt qua tổ sư của Thánh Môn, đi tới 500 bước cuối cùng!"

Ngô Bình: "Ta sẽ cố gắng hết sức."

Lúc này, món gà xào kia cuối cùng cũng đã được bưng ra, Thiên Thánh gắp cho Ngô Bình một miếng rồi nói: "Nếm thử tay nghề của phu nhân nhà ta xem."

Sau khi cơm no rượu say, Thiên Thánh đưa cho Ngô Bình một thẻ bài thân phận mới, tấm thẻ này hơi khác của Hoàng Nam Sinh, có phần tinh tế hơn và có nhiều chức năng hơn.

"Dùng thân phận của chính ngươi đi." Hắn mỉm cười: "Hiện tại Đệ Nhất Thánh Tử chính là ngươi, Lý Huyền Bình."

Ngô Bình đưa hai tay nhận lấy: "Cám ơn Thiên Thánh."

Thiên Thánh: "Ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, ngày kia tiến vào Thánh Điện kiểm tra.”

Trong lòng Ngô Bình chuyển động: "Thiên Thanh muốn chọn ta làm Điện Thánh?”

"Điện Thánh thì cần phải kiểm tra, lúc đó sẽ có năm vị Thánh Tử tiến vào cùng lúc, ai là người giỏi nhất sẽ được chọn. Số lượng Điện Thánh vẫn luôn được duy trì ở mức 50, nếu có người đi lên, sẽ có người đi xuống, ta hy vọng ngươi có thể tiếp tục trở thành Đệ Nhất Điện Thánh."

Ngô Bình im lặng một lát rồi hỏi: "Ta có thể gặp Sở Nhân Vương một lát được không?”

Thiên Thánh nhìn anh: "Sao vậy, ngươi còn muốn giết hắn?"

Ngô Bình: "Có Thiên Thánh ở đây, cho dù ta muốn giết hắn cũng không làm được."

Thiên Thánh cười nói: "Được rồi. Sau khi ngươi rời khỏi Thánh Điện, ta sẽ nhờ quản gia dẫn ngươi đi gặp hắn. Tuy nhiên, mẫu thân của Nhân Vương đã từng là Đệ Nhất Điện Thánh, ngươi không nên chọc tức bà ấy."

Ngô Bình nói: "Ta không dám."

Anh dừng một chút, nói: "Lúc trước có Thánh sứ xuống yêu cầu Thánh Hoàng đến Thánh Môn kiểm tra, không biết nội dung kiểm tra là cái gì?"

Thiên Thánh: "Thật ra là cho các ngươi trực tiếp tiến vào Thánh Điện tham gia kiểm tra, chỉ cần có thể trở thành Điện Thánh, như vậy các ngươi có thể tiếp tục làm Thánh Hoàng, Thánh Môn cũng sẽ hỗ trợ. Nếu ngươi trở thành Điện Thánh, vậy thì phải hủy bỏ danh hiệu Thánh Hoàng."

Ngô Bình nói: "Xem ra ta đã làm điều vô ích."

Thiên Thánh: "Không phải vô ích, bắt đầu từ Thánh Tử cũng không tệ, nếu có thời gian, để Tử Thanh Thánh Hoàng tới đây kiểm tra."

"Được rồi, ngày mốt chúng ta sẽ cùng nhau tham gia kiểm tra của Thánh Điện."

Nói chuyện một lúc, Ngô Bình đứng dậy từ biệt, Thiên Thánh cười nói: "Nếu có thời gian, ngươi có thể thường xuyên tới đây."

Một cánh cửa xuất hiện trước mặt anh, sau khi bước qua ngưỡng cửa, anh đã trở lại bên ngoài Thánh Điện. Trong Thánh Điện ẩn giấu rất nhiều thời không, vừa rồi anh chỉ tiến vào một trong rất nhiều thời không.

Sau khi rời khỏi Thánh Điện, anh thở dài, lẩm bẩm: "Nếu đã biết thân phận của ta, vậy không cần phải che giấu nữa."

Anh lấy thẻ thân phận của mình ra và thay chiếc áo choàng bên trong, chiếc áo choàng mà chỉ có Đệ Nhất Thánh Tử mới có thể mặc, diện mạo của anh cũng trở về như trước. Còn quần áo và thẻ bài của Hoàng Nam Sinh thì đều bị anh cất đi.

Sự thay đổi này ngay lập tức xuất hiện trên bảng xếp hạng, tất cả mọi người đều sửng sốt, chuyện gì đã xảy ra vậy, người đứng thứ nhất không phải Hoàng Nam Sinh à? Tại sao lại trở thành một người tên là Lý Huyền Bình?

Bây giờ anh cũng có thể coi là một tu sĩ chân chính của Thánh Môn, trực tiếp công khai rời khỏi Thánh Môn và đến Tử Kinh.

Tử Thanh đang chơi trong vườn với Lý Tôn, còn có mấy đứa trẻ khác, tất cả đều là bạn chơi cùng của Lý Tôn. Nhìn thấy Ngô Bình trở về, Tử Thanh hỏi: “Chuyến đi này ngươi có thu được gì không?"

Ngô Bình đưa ra thẻ bài của bản thân: "Nhìn xem, Đệ Nhất Thánh Tử. Ngày mốt ngươi hãy cùng ta đi tham gia kiểm tra của Thánh Điện."

Tử Thanh cong môi cười: "Ngươi ngụy trang không thành công, Thánh Môn không làm khó ngươi sao?"

Ngô Bình nói: "Ta đã gặp mặt Thiên Thánh, ta cảm giác được Thánh Môn đang gặp rắc rối.'

Tử Thanh giật mình: "Thánh Môn gặp rắc rối sao?"

Ngô Bình bình tĩnh nói: "Mặc dù Thiên Thánh không nói cho ta biết, nhưng ta biết thật ra Thiên Thánh đã không còn nữa."

Tử Thanh vô cùng kinh hãi: "Thiên Thánh đã mất rồi sao?"

Ngô Bình gật đầu: “Ta đã nhìn thấy Thiên Thánh trong một khoảng thời không, nhưng Thiên Thánh chỉ thuộc về thời không đó, nếu rời khỏi thời không đó, ông ta sẽ hóa thành hư vô. Đây là cách Thiên Thánh tiếp tục quản lý Thánh Môn, nhưng chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ bị người khác phát hiện ra."

Tử Thanh: "Huyền Bình, làm sao ngươi biết được?"

Ngô Bình: “Cảm giác đó rất kỳ lạ, chắc là ông ta đã âm thầm nói cho ta biết, nhưng lúc đó ta không biết. Nhưng khi bước ra khỏi đó, trong lòng ta lại có ý nghĩ này và ta rất chắc chắn."

Tử Thanh trầm ngâm nói: “Vậy chắc là chuyện này không nên do chính miệng ông ta nói ra, nếu không ông ta sẽ biến mất."

Ngô Bình gật đầu: "Ta cũng nghĩ như vậy."

Dừng một chút, anh nói: "Ngày mốt kiểm tra ở Thánh Điện, ta sẽ giúp ngươi mở ra sức mạnh của Bát Thần và tiến hành Thánh Thuế, như vậy thì ngươi sẽ càng tự tin hơn trong lúc kiểm tra."

Tài năng của Tử Thanh khá mạnh mẽ. Dưới sự hướng dẫn của Ngô Bình, cô ta đã nhanh chóng hoàn thành hai lần Thánh Thuế, đồng thời đánh thức một loại sức mạnh của Bát Thần với sự trợ giúp của Bát Thần Đan.

Anh cũng có thu hoạch, anh đã hoàn thành lần Thánh Thuế thứ tư vào ngày hom sau, truoc khi roi đi, anh đa đanh thuc suc mạnh thu hai cua Bat Thần với sự trợ giúp của Bát Thần Đan!

Anh có linh cảm rằng sau khi thức tỉnh sức mạnh thứ nhất của Bát Thần thì việc đánh thức sức mạnh thứ hai của Bát Thần sẽ dễ dàng hơn, tiếp theo sức mạnh thứ ba của Bát Thần cũng sẽ trở nên càng dễ dàng hơn nữa!

Sau khi chuẩn bị xong, cả hai tiến đến Thánh Môn. Ngô Bình bây giờ đã là Đệ Nhất Thanh Tử, anh đi thang một mạch và trực tiếp tới bên ngoai Thánh Điện.

Trên khoảng đất trống phía trước Thánh Điện có hai Thánh Tử và một Thánh Nữ, trong đo co Đe Nhị Thanh Tử hiện tại la Luc Hanh Thiên, De Tam Thánh Tử Ngô Huan và Đệ Tứ Thánh Tử.

Thánh Điện còn chưa mở cửa nên mấy người chỉ đứng im lặng không nói lời nào. Khi Ngô Bình và Tử Thanh đến, Ngô Huân bước tới chào hỏi: "Lý huynh, hóa ra thân phận thực sự của ngươi là Đông Huyền Thánh Hoàng của đại lục Thánh Cổ, ta đã ngưỡng mộ tên tuổi của ngươi từ lâu."

Ngô Bình gật đầu và trò chuyện mấy câu với Ngô Huân.

Không đến mấy phút, cửa Thánh Điện mở ra, một ông lão mập mạp đầu trọc râu trắng bước ra, mặc áo bào màu tím, ông ta liếc nhìn mấy người rồi nói: "Năm người các ngươi, vào đi!"

Ngô Bình và Tử Thanh là những người đầu tiên tiến vào, anh là Đệ Nhất Thánh Tử, ngay cả Lục Hành Thiên cũng không thể đi trước anh.

Tiến vào Thánh Điện, thời không thay đổi, mấy người đi tới một quảng trường rộng lớn bị sương mù vây quanh.

Ông lão mập mạp nói: "Bài kiểm tra rất đơn giản, ở đây phong ấn hơn vạn con Hoang, thấp nhất cũng là Hoang cấp mười, mạnh nhất là Vương Hoang cấp một, cho các ngươi thời gian là một ngày chiến đấu một mình, mỗi khi giết được một con Hoang đều sẽ nhận được số điểm tương ứng. Chỉ cần điểm vượt quá một triệu là có thể trở thành Điện Thánh. Nếu không có người vượt qua một triệu điểm thì người có số điểm cao nhất sẽ trở thành Điện Thánh!”
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6833: Bài kiểm tra bắt đầu!



Bai kiểm tra của Thanh Điện

Luc này Luc Hanh Thiên mới nói: "Cac đoi thủ có thể công kích lẫn nhau không?”

Nghe được câu hỏi của hắn, ông lão nhìn hắn thật sâu rồi nói: "Không hạn chế, nhưng không khuyến khích."

Vì vậy Lục Hành Thiên nhìn Ngô Bình một cái thật sâu, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười lạnh.

Ngô Bình cũng liếc mắt nhìn lại hắn một cái, anh thật sự không quan tâm đến tên Đệ Nhất Thánh Tử này!

"Bài kiểm tra bắt đầu!"

Vừa dứt lời, một luồng sức mạnh ngăn cách năm người, không gian thay đổi, trong nháy mắt họ đã xuất hiện ở các khu vực khác nhau. Xung quanh có sương mù mênh mông bao phủ, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng gầm của Hoang.

Ngô Bình lấy Thần Tiêu Kiếm ra và sải bước về phía trước

"Gào!"

Một chiếc xúc tu màu đen bay về phía anh, trên bề mặt có những chiếc gai nhọn, định quấn quanh eo anh.

"Thập Kiếm Trọng Sơn!"

Ngô Bình vẫn chưa sử dụng tuyệt kỹ của Điện Kiếm Thánh, mà chỉ đơn giản dùng Thập Kiếm Trọng Sơn, kiếm quang rực rỡ lóe lên, xúc tu và Hoang cấp mười ở phía xa đều bị anh g**t ch*t!

"g**t ch*t Hoang cấp mười, đạt được 10 ngàn điểm!"

Hoang cũng sẽ nuốt chửng lẫn nhau, thi thể của Hoang cấp mười là một vật thể khổng lồ giống như con bạch tuộc. Rất nhanh sau đó đã thu hút mười mấy con Hoang, bao gồm Hoang cấp tám, Hoang cấp chín, thậm chí cả Hoang cấp mười!

"Bách Kiếp Kiếm Trận!"

Thần Tiêu Kiếm trong tay anh vung lên, một kiếm trận Bách Kiếp được hình thành trong bán kính mười dặm. Ngay khi đám Hoang này vừa tiến vào phạm vi phục kích, Bách Kiếp bộc phát, sức mạnh khủng khiếp ngay lập tức g**t ch*t cả mười lăm con Hoang này!

"Giết mười lăm con Hoang, được 55 nghìn điểm!"

Ngô Bình: "Xem ra không bao lâu nữa sẽ đạt tới một triệu điểm."

Anh vừa đi vừa giết, dưới cấp Vương Hoang căn bản không phải đối thủ của anh, điểm số của anh cũng dần dần tăng lên đến 500 nghìn.

Khi giết chóc mệt mỏi, anh nghỉ ngơi một lát.

Cuối cùng, có lẽ vì anh giết quá nhiều Hoang nên cuối cùng cũng có Vương Hoang xuất hiện.

Vương Hoang này có hình dạng con người, tay cầm một cây kích khổng lồ, lao tới mà không nói một lời. Trước khi Ngô Bình ngưng tụ được tầng cấm thứ hai mươi, anh đã dùng Thiên Nhận giải phóng ở giai đoạn đầu để giết Vương Hoang. Bây giờ thực lực của anh đã tăng lên rất nhiều, Vương Hoang càng không phải là đối thủ của anh.

Anh đột nhiên vung Thần Tiêu Kiếm lên, một con chim thần xuất hiện, kiếm vũ từ trên trời rơi xuống, kết thành năm trăm kiếm kiếp, trong nháy mắt bao vây Vương Hoang.

"Bùm

Kiếm kiếp nổ tung, con Vương Hoang thậm chí còn chưa có cơ hội phản ứng đã bị nổ tung thành sương máu, sương máu lại bị đánh tan thành hạt cơ bản, cuối cùng hóa thành năng lượng, bị Thần Tiêu Kiếm hấp thu!

"g**t ch*t Vương Hoang cấp hai, được thưởng 150 nghìn điểm."

Anh tiếp tục đi về phía trước, cách đó không xa có một thung lũng xuất hiện, sau khi tiến vào thung lũng, thung lũng đột nhiên sáng lên, vô số bóng đen của Hoang xuất hiện xung quanh anh.

Ngô Bình cau mày, tại sao ở đây lại có nhiều Hoang như vậy?

Lúc này, thanh âm của Lục Hành Thiên vang vọng trong thung lũng.

"Hoang nhạy cảm với một số mùi, ta đã để lại những mùi đó ở đây, Lý Huyền Bình, nếu ngươi đã đến đây thì nhất định sẽ chết. Vương Hoang cấp một tương đương với cường giả kỷ nguyên, không phải là thứ ngươi có thể đối phó được!"

Ngô Bình nhìn chung quanh, bình tĩnh nói: "Lục Hành Thiên, ngươi hèn nhát như vậy sao? Không dám đánh với ta nên dùng loại âm mưu này hại ta?"

Lục Hành Thiên hừ lạnh một tiếng: "Chỉ cần có thể đạt được mục đích, sử dụng âm mưu gì cũng không thành vấn đề? Lý Huyền Bình, nếu ngươi dám cướp đi danh Đệ Nhất Thánh Tử của ta, ta tự nhiên sẽ không buông tha ngươi, ngươi cứ thong thả giải quyết số Hoang này đi, ha ha ha ... "

Ngô Bình biết Lục Hành Thiên không có ở đây, cho nên cũng không để ý tới đối phương nữa mà lấy Thần Tiêu Kiếm ra, lẩm bẩm: "Nơi đây có môi trường khá tốt, lại có nhiều Hoang như vậy, có thể dùng Thiên Nhận giải phóng lần thứ hai!"

Thiên Nhận giải phóng lần thứ hai là một lần giải phóng trung cấp, mạnh hơn nhiều so với lần giải phóng đầu tiên, nhưng yêu cầu đối với người sử dụng cũng rất cao. Trước khi Ngô Bình tiến vào Thánh Môn thì vẫn có chút miễn cưỡng. Nhưng vào lúc này, anh có thể chắc chắn giải phóng ra hình thức chiến đấu trung cấp của Thần Tiêu Kiếm!

Hoang xung quanh lập tức lao tới, ít nhất có hàng nghìn con, trong đó có hơn mười con Vương Hoang!

"Bùm!"

Hơi thở của Ngô Bình hoàn toàn được mở ra, Thần Tiêu Kiếm trong tay bộc phát ra uy lực kh*ng b*, nó bay lên không trung, hóa thành những ngôi sao sáng rực trên bầu trời, vô số tia sát khí rơi xuống, g**t ch*t những con Hoang này.

"Phụt!"

Những con Hoang dưới cấp mười đó vừa chạy ra ngoài một đoạn đã bị sát khí chém thành sương máu! Hoang cấp 10 cũng bị g**t ch*t cách Ngô Bình hàng ngàn mét.

Chỉ có mười Vương Hoang kịp đến gần Ngô Bình, nhưng bọn chúng còn chưa kịp ra tay, vô số tia sát khí đã tụ tập chung quanh Ngô Bình, trong nháy mắt hình thành ngàn kiếm kiếp nổ tung, mười Vương Hoang trong nháy mắt bốc hơi, dưới sức mạnh của quyền uy cướp đoạt, chúng biến thành năng lượng, liên tục bị Thần Tiêu Kiếm hấp thụ! Sau đó lại được chuyển giao cho Ngô Bình!

Sau khi liên tục giết Vương Hoang, Ngô Bình cảm thấy cấm kỵ của mình đã có những thay đổi mới, hình thức ban đầu của tầng cấm thứ 21 đã xuất hiện và đang dần được hoàn thiện!

Sau khi hấp thụ toàn bộ năng lượng của Hoang, tầng cấm thứ 21 về cơ bản đã được hình thành.

Ngô Bình vung một kiếm giết hết Hoang, tổng điểm mà anh kiếm được đã vượt quá năm triệu!

Anh còn muốn giết thêm Hoang nhưng lại bị một luồng sức mạnh nào đó kéo lại, trong nháy mắt đã quay trở lại quảng trường trước đó!

Ông lão kia nhìn anh với ánh mắt kỳ quái nói: "Số lượng Hoang ở nơi này có hạn, ngươi không thể giết hết chúng, những Thánh Tử sau này sẽ không thể kiểm tra được, cứ vậy đi."

Ngô Bình gật đầu, ngồi xếp bằng xuống nghỉ ngơi.

Không lâu sau, Lục Hành Thiên đi ra ngoài, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ một triệu điểm nhưng lại bị thương, nhìn bộ dạng thì có thể là đã phải chịu thiệt.

Nhìn thay Ngo Bình vẫn nguyen vẹn ngoi o noi đo, sac mat Luc Hanh Thien khó coi, hỏi ông lão: "Đệ Nhất Thánh Tử có bao nhiêu điểm?"

Ông lão bình tĩnh nói: "5,87 triệu."

Lục Hành Thiên hừ mạnh một tiếng, hắn hiểu được, có lẽ Ngô Bình đã g**t ch*t tất cả Hoang trong thung lũng, rốt cuộc thực lực của người này mạnh đến mức nào?

Ngô Bình liếc nhìn Lục Hành Thiên, bình tĩnh nói: "Cảm ơn ngươi đã giúp ta dẫn Hoang tới thung lũng, giúp ta giảm bớt rất nhiều phiền toái.”

Lục Hành Thiên quay người đi, trong lòng có chút không vui. Nhưng hắn không thể làm gì được, mạnh chính là mạnh, hắn không thể so sánh được!

Sau đó Tử Thanh cũng đi ra, cô ta cũng vượt qua một triệu điểm, nhưng cũng bị thương, may mắn là không có gì nghiêm trọng.

Sau đó, Ngô Huân và một người khác cũng bước ra ngoài, trong đó Ngô Huân có hơn một triệu điểm, nhưng vị Thánh Tử còn lại chỉ có hơn 700 nghìn điểm, hắn không đạt được đủ điểm nên trông rất thất vọng.

Ông lão: "Không tệ, lần này có bốn người có hơn một triệu điểm, các ngươi đều có thể tiến vào Thánh Điện, trở thành Điện Thánh!"

Nói xong, ông ta vung tay áo, bốn người đều bị đưa đến một không gian khác trong Thánh Điện. Về phần Thánh Tử chưa vượt qua bài kiểm tra sẽ bị đưa ra khỏi Thánh Điện.

Không gian này có hình dạng của một cung điện, mơ hồ có thể nhìn thấy những Điện Thánh khác. Ông lão đứng trên đài cao, lớn tiếng nói: "Ở đây có 54 Điện Thánh, cho nên có bốn người phải từ bỏ thân phận Điện Thánh, bốn Điện Thánh xếp cuối cùng đứng ra!"

Vì vậy, bốn người bước ra từ đám đông, ba nam và một nữ, sắc mặt của họ đều rất khó coi, rốt cuộc họ đứng ra liền đồng nghĩa với việc có thể bị loại. Tất nhiên, bọn họ không phải hoàn toàn không có cơ hội nào, chỉ cần có thể đánh bại bốn người mới tới này thì họ có thể tiếp tục ở lại Thánh Điện.

Ông lão: "Bốn người các ngươi có thể tự do khiêu chiến bốn vị Điện Thánh mới được thăng chức. Nếu có thể đánh bại bất kỳ ai trong số họ thì các ngươi có thể giữ được thân phận Điện Thánh. Nếu thất bại, các ngươi sẽ phải từ bỏ thân phận Điện Thánh."

Nữ tu sĩ kia lập tức đứng lên, chỉ vào Tử Thanh nói: "Ta muốn khiêu chiến nàng!"

Một nam tu sĩ khác thì chon Ngo Huan. Hai người con lại lần lượt chọn Ngô Bình và Lục Hành Thiên.

Lục Hành Thiên cười lạnh: "Chọn trúng ta là do ngươi xui xẻo!"

Trong đại điện, bốn đấu trường khổng lồ đột nhiên xuất hiện, bốn cặp người bước lên đấu trường để quyết chiến.

Ngay khi đối thủ của Ngô Bình bước lên đã bị một kiếm của anh thổi bay. Nếu không phải Ngô Bình nương tay thì hắn đã bị thương nặng. Mọi người đều nhìn ra khoảng cách giữa hai người là quá lớn và họ hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. Sắc mặt của người kia tái nhợt, biết rằng có tiếp tục chiến đấu cũng không còn ý nghĩa gì nữa, hắn chắp tay, quay người bỏ đi trong sự cô đơn!
 
Thần Y Trở Lại
Chương 6834: Những khu vực khác nhau



Trận pháp truyền thừa của Thiên Thánh

Lục Hành Thiên thì không tốt bụng như Ngô Bình, hắn đã làm đối thủ của mình bị thương nặng chỉ sau một vài chiêu thức. Tử Thanh và Ngô Huân cũng đánh bại bốn Điện Thánh khiêu chiến họ, chính thức có được thân phận của Điện Thánh.

Ông lão béo gật đầu: "Từ giờ trở đi, bốn người các ngươi đều là Điện Thánh mới. Điện Thánh cũng có xếp hạng, có thể thông qua tu hành và hoàn thành nhiệm vụ của Thánh Môn để kiếm điểm. Đương nhiên là điểm kiếm được trong thời gian làm Thánh Tử cũng sẽ chuyển đổi, đại khái chỉ còn lại một phần mười của số điểm ban đầu."

Lúc này, có người lấy ra bốn tấm thẻ thân phận mới, lần lượt đưa cho đám người Ngô Bình và Tử Thanh. Trong thẻ thân phận có chứa trang phục Điện Thánh của bốn người và một số tài nguyên tu hành.

Ông lão béo: "Trên thẻ thân phận thể hiện thứ hạng điểm hiện tại của các ngươi. Đương nhiên, đây chỉ là tạm thời, các ngươi cần phải cố gắng hơn nữa."

Nói xong, bốn người lần lượt bị một luồng sức mạnh chuyển đến một thời không nhất định.

Ông lão béo cũng xuất hiện trước mặt bốn người, nói: "Các vị Điện Thánh mới thăng chức đều phải sống ở đây trong ba tháng. Sau ba tháng, các ngươi sẽ được điều chuyển đến các khu vực khác nhau dựa trên thứ hạng điểm của các ngươi.

Tử Thanh hỏi: "Những khu vực khác nhau có điểm khác biệt gì?"

Ông lão béo nói: "Năm Điện Thánh đứng đầu, từ người thứ năm đến thứ mười lăm, mười lăm đến ba mươi, ba mươi đến năm mươi, sẽ sống và tu luyện ở các khu vực khác nhau. Thứ hạng càng cao, tài nguyên trong khu vực càng nhiều."

Tử Thanh: "Làm cách nào mới có thể nhanh chóng tăng lên thứ hạng của mình?”

Ông lão béo nói: "Nếu ngươi có đủ tài năng thì có thể tu luyện công pháp thâm sâu trong Thánh Điện. Nếu thực lực mạnh mẽ thì có thể hoàn thành một số nhiệm vụ khó khăn do Thánh Môn đưa ra. Ngoài ra, Thánh Sơn cũng sắp mở ra, leo càng cao thì điểm sẽ càng cao."

Sau vài lời giải thích, ông lão béo rời đi, bốn người có mặt ở đó nhìn nhau, Lục Hành Thiên không nói lời nào, trực tiếp bay đến chỗ khác, rõ ràng là không muốn ở cùng những người này.

Ngô Huân cười nói: "Lý huynh, vậy ta cũng đi đến nơi khác đi dạo, gặp lại sau.

Ngô Bình gật đầu, nhìn Ngô Huân rời đi.

Tử Thanh nói: “Ông lão kia để tất cả chúng ta ở đây nhất định là có mục đích."

Ngô Bình: “Đừng suy nghĩ nhiều, nếu chúng ta đã tới đây rồi, vậy thì đi thăm dò xung quanh thôi."

Đung lúc này, Lưu quản gia kia đột nhiên xuất hiện, khẽ mỉm cười nói: "Tiểu nhân được Thiên Thánh phái đến giúp đỡ hai vị."

Trong lòng Ngô Bình chuyển động: “Ô, chẳng lẽ ở đây còn có gì đặc biệt à?"

Lưu quản gia gat đầu: "Ở đay có những thứ do cac vị Thiên Thanh tiền nhiệm để lại, nhưng các vị chỉ có thể lấy được những thứ này nếu đáp ứng được một số yêu cầu nhất định và phải may mắn. Ta có thể giúp hai vị điện hạ nhanh chóng tìm được những thứ này."

Ngô Bình: "Còn có chuyện như vậy sao, vậy tiếp theo ta phải làm sao mới tìm được đồ vật mà Thiên Thánh để lại?"

Lưu quản gia lấy ra một tấm bản đồ đưa cho Ngô Bình, nói: "Trên bản đồ này chỗ nào có vòng tròn màu đỏ, đều có thể tìm được đồ vật của Thiên Thánh. Nhưng cuối cung có lấy được hay không thì con phải xem sự may mắn của hai vị điện hạ."

Ngô Bình nhận lấy bản đồ nhìn lướt qua, phát hiện trên đó có năm chỗ vẽ vòng tròn màu đỏ, anh gật đầu: "Cám ơn Lưu quản gia."

Lưu quản gia chắp tay nói: "Ta không quấy rầy hai người nữa, trong lúc này hai người có thể rời khỏi đây."

Sau khi Lưu quản gia rời đi, Ngô Bình và Tử Thanh theo bản đồ bay một quang đường rat xa mới tìm được khu vuc đầu tiên được khoanh tròn màu đỏ.

Ở đây có những ngọn nui thap, noi lien với nhau, tren nui khong co tham thực vật, trơ trụi.

Tử Thanh: "Khu vực này rất rộng lớn, muốn tìm được đồ vật của Thiên Thánh cũng không dễ dàng."

Ngô Bình cười nói: "Lưu quản gia nói muốn tìm được những thứ này thì phải đáp ứng một số yêu cầu nhất định mới được."

Anh cẩn thận quan sát xung quanh, nhìn một lúc rồi bay lên trời cao để kiểm tra. Khi ở trên cao anh mới phát hiện mỗi ngọn núi thấp giống như một quân cờ, chi chít như sao trên trời, tạo thành một đại trận huyền bí.

Ngô Bình có nghiên cứu sâu về sự trận pháp, rất nhanh anh đã phát hiện ra đại trận này là một trận ảo không gian, bề ngoài trông giống như một ngọn núi thấp, nhưng thực chất bên trong ẩn chứa rất nhiều bí ẩn. Nếu muốn tiến vào nơi mà mê trận không gian che giấu thì anh phải phá giải trận pháp này.

"Xem ra đây chính là yêu cầu của Thiên Thánh, phá vỡ ảo trận không gian." Anh thầm nghĩ.

Sau khi quan sát một lúc, Ngô Bình đột nhiên chỉ hai mươi bốn lần trong không trung, mỗi ngón tay đều phát ra từng luồng kiếm quang, đánh vào những ngọn núi thấp khác nhau với thứ tự và sức mạnh khác nhau.

Chẳng bao lâu, vùng núi thấp đã xuất hiện những thay đổi nhỏ, đại trận cũng cảm nhận được. Sau khi thử bảy lần liên tiếp, Ngô Bình đại khái đã biết cách phá vỡ trận pháp.

Lần này anh đồng thời phóng ra 36 luồng kiếm khí, kiếm khí đồng thời rơi xuống. Một tiếng "Ầm" vang lên, sáu ngọn núi thấp dịch chuyển ra xa, lộ ra một khoảng đất trống.

Ngô Bình và Tử Thanh đi đến mảnh đất trống, bên trong có sương mù bảy màu và họ chỉ có thể nhìn thấy cảnh tượng trong vòng nửa mét.

Ngô Bình dẫn Tử Thanh đi về bên trái vài bước, bên phải vài bước, sau hơn mười lần thay đổi, anh đi tới một cánh cửa gỗ, đưa tay đẩy cửa ra.

Sau khi bước vào cánh cửa gỗ, bên trong là một khung cảnh khác. Một mặt đất bằng phẳng rộng lớn, những tảng đá hình vuông hoặc tròn khổng lồ được đặt nối tiếp nhau, trên mỗi tảng đá đều có khắc một số trận văn.

Nhìn thấy những trận văn này, Ngô Bình như được gợi ý, nói với Tử Thanh: "Tỷ tỷ, ngươi có thấy không những trận văn này đều rất độc đáo, chắc chắn không phải do người bình thường khắc lên, đây nhất định là đồ vật mà Thiên Thánh để lại."

Lúc này, Tử Thanh tìm được một tng đá hình vuông, bên trên có khắc rất nhiều chữ. Những chữ này rất phức tạp, nhưng hai người chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể hiểu được ý nghĩa của nó.

Những chữ này giới thiệu cuộc đời của một vị Thiên Thánh giỏi về trận pháp, vị Thiên Thánh đó giỏi về trận pháp, tài năng của ông ta không tốt lắm nên sử dụng trận pháp để cố đẩy bản thân lên, cuối cùng trở thành một thế hệ Thiên Thánh.

Vị Thiên Thánh này ngày càng tiến xa hơn trên con đường trận pháp. Cuối cùng, ông ta đã tạo ra một loại đại trận thần cơ và không ngừng tiếp tục cải tiến nó, muốn dùng nó để xây dựng trung tâm.

Kế hoạch của vị Thiên Thánh này chỉ mới thực hiện được một nửa thì ông ta đã mất trong trận chiến với Hoang. Việc kế thừa trận pháp tinh diệu này khó khăn đến mức không ai có thể kế thừa được. Cuối cùng, ông ta để lại những nghiên cứu và suy nghĩ của mình về trận pháp ở đây, hy vọng sau này có người có thể hiểu được kết quả nghiên cứu của ông ta!

Ngô Bình suy tư một chút, nói: "Cảnh giới thứ mười sáu là cảnh giới Thiên Mệnh, lên trên là cảnh giới thứ mười bảy gọi là cảnh giới Quy Tắc!"

Cảnh giới Quy Tắc là thiết lập các quy tắc của riêng mình giữa trời và đất. Hoặc thiết lập các quy tắc của riêng mình trong một không gian nhất định tại một thời điểm nhất định. Một khi các quy tắc được thiết lập, ngay cả những người đặt ra quy tắc cũng phải tuân thủ nghiêm ngặt, nếu không sẽ bị các quy tắc phản công. Tất nhiên, trở thành người đặt ra quy tắc có lợi thế rất lớn, có thể dễ dàng mượn sức mạnh của quy tắc để đánh bại hoặc thậm chí tiêu diệt đối thủ.

Quy tắc được thành lập, trung tâm chính là các trận pháp bí ẩn khác nhau, nếu có đủ số lượng trận pháp liên tục được sinh ra, thay đổi và kết nối, cuối cùng có thể hình thành các quy tắc!

Hiện tại nhìn thấy Thiên Thánh để lại truyền thừa trận pháp, Ngô Bình biết đây là cơ hội, lập tức bắt đầu từ viên đá đầu tiên, tìm hiểu phù văn trên đó.

Tìm hiểu trận pháp là một quá trình rất khô khan, cũng may là có Tử Thanh đi cùng nên cũng không quá nhàm chán.

Nửa giờ sau, Ngô Bình lĩnh ngộ loại trận văn thứ nhất, sau đó đi lĩnh ngộ loại trận văn thứ hai. Anh nhận thấy rằng một khi anh hiểu được một loại trận van5, thì những loại trận văn khác cũng không khó lắm.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back