Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Phong Thần Châu

[BOT] Mê Truyện Dịch
Phong Thần Châu
Chương 10270: "Thần đại nhân vẫn luôn ở nơi đó!"



Cảnh Tranh vui vẻ nói: "Tam Thanh tiên vực, Thái Bạch Vực, núi Thái Bạch, Cảnh Hoả tộc chúng ta ở ngay trên núi Thái Bạch”.

Cuối cùng cũng tới rồi! Ba năm sáu tháng quả thật làm cho người ta có chút sốt ruột.

Nhưng lấy thực lực của mấy người bọn họ mà nói, nếu muốn dựa vào thực lực của mình để đi từ Thái Thượng tiên vực tới Tam Thanh tiên vực, không tốn mấy chục năm là gần như không có khả năng.

Thậm chí, cho dù là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên đi quãng đường dài như thế, khả năng chết trên đường chết đi rất lớn.

Trừ khi là cấp bậc Tiên Vương mới đủ an toàn.

Advertisement

Sự rộng lớn của Tiên Giới cũng không phải là nói giỡn.

Mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch vô cùng hưng phấn.

Ôn Ngọc Trạch cười nói: "Ta và Thần t*nh d*ch huynh đệ có quan hệ vô cùng tốt, Tần đại nhân, hy vọng ngươi nhìn thấy sẽ nể mặt tha cho ta một mạng”.

Tần Ninh chậm rãi nói: "Yên tâm, nếu ngươi và Thần t*nh d*ch có quan hệ tốt, ta sẽ không giết ngươi”.

Advertisement

Ngay sau đó.

Mấy người đi ra ngoài.

Một luồng sáng trắng loé lên, thiên địa thời không kịch liệt run rẩy.

Ngay sau đó, tám bóng người đã đứng ở trên một cái bàn ngọc thạch.

Đưa mắt nhìn lại, nơi này là một tiểu viện.

"Chính là nơi này”.

Ôn Ngọc Trạch hưng phấn nói.

Hắn ta đã rời khỏi nơi này nhiều năm, cuối cùng cũng đã trở lại.

"Kì quái, sao lại không nhìn thấy người phụ trách trận truyền tống đến đón?"

Ôn Ngọc Trạch tò mò gãi đầu.

Ba người trong người đi ra ngoài cửa viện, mở cửa ra, ba người đều ngây ra tại chỗ.

"Sao lại thế này?"

Cảnh Tranh đi ra phía trước, cũng đứng sững sờ tại chỗ.

"Đây là... Đây là...”, Tần Ninh cũng đi ra ngoài cửa.

Sau khi đi ra khỏi cửa, nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, Tần Ninh nhíu mày lại.

Không khó để nhìn ra đây là một khu vực bí mật ẩn nấp trong núi non trùng điệp.

Tần Ninh đưa mắt nhìn ra hơn mười dặm xung quanh, đều có thể nhìn thấy dấu vết đại trận còn sót lại.

Hơn nữa, ở sườn núi, chân núi cùng với các sơn cốc vẫn có còn sót dấu vết lửa cháy, từng cung điện lầu các sụp đổ, nghiêng ngả, hóa thành phế tích.

Nhìn từ dấu vết này thì xem ra chỗ này đã bị phá huỷ mạnh, hơn nữa thời gian cũng không lâu.

Trong lòng Tần Ninh trầm xuống.

Thần t*nh d*ch đâu?

Không phải là hắn vừa đến, cứ điểm này đã bị phá huỷ chứ! "Thần t*nh d*ch ở đâu?"

Tần Ninh túm lấy cổ áo Ôn Ngọc Trạch, quát hỏi: "Hắn ta đang ở đâu?"

Ôn Ngọc Trạch nhìn thấy xung quanh là cảnh tượng hỗn độn, hiển nhiên đã từng có một trận chiến lớn xảy ra ở đây, tộc nhân của hắn ta đều ở trong này sinh sống nhiều năm, bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này, cả người Ôn Ngọc Trạch đều ngây ra, làm sao còn để ý Tần Ninh đang hỏi cái gì.

Cho dù Tần Ninh làm thịt hắn ta, hắn ta cũng không có tâm trạng để trả lời.

Cảnh Tranh thấy một màn như vậy thì đưa tay chỉ về phía một cung điện trên sườn núi phương xa, mở miệng nói: "Thần đại nhân vẫn luôn ở nơi đó!"

Nghe nói như thế, Tần Ninh chạy như bay về phía ngọn núi kia.

Suốt quãng đường này nghe Tần Ninh kể về vài vị đệ tử, hai người cũng có thể nhìn ra được Tần Ninh rất để ý đến đệ tử của mình.

Lúc này vừa tới một cứ điểm của Cảnh Hoả tộc, cứ điểm này đã bị phá huỷ! Tần Ninh có thể không lo lắng cho sự an toàn của Thần t*nh d*ch sao?
 
Phong Thần Châu
Chương 10271: "Ai biết được!"



Lúc trước Tần Ninh vừa nghe thấy tin tức về Thần t*nh d*ch đã không thèm quan tâm đến gì hết mà đến chỗ này.

Khi bóng người Tần Ninh dừng ở giữa một sườn núi.

Nơi này chỉ toàn là hỗn độn, cung điện ở sườn núi đều đã sụp đổ, còn có ánh lửa loé lên.

Trong một đống phế tích này, chỉ có thể nhìn thấy chút dấu vết còn lại của những kiến trúc đó.

Tần Ninh đứng tại chỗ, không nói được một lời.

Advertisement

Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần hạ xuống.

Vẻ mặt mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch cũng vô cùng suy sụp.

Mới đi ra ngoài vài năm, nhà cửa đã biến mất hết! Tại sao có thể như vậy! Cảnh Tranh ngồi tại chỗ, sắc mặt khó coi.

"Cứ điểm ở núi Thái Bạch có ít nhất mười vạn người, trong đó còn có vài vị Tiên Vương tọa trấn, đột nhiên nói biến mất là biến mất...”, "Rốt cuộc là ai, là ai!"

Cảnh Tranh hoàn toàn điên rồi.

"Lý sư tỷ, bên này còn có dư nghiệt!"

Đúng lúc này, trên không trung, một tiếng quát vang lên giữa những ngọn núi.

Chỉ một thoáng, phía chân trời đã có từng bóng người, hoặc là chân đạp phi kiếm, hoặc là chân đạp hồ lô, phi thuyền và các loại tiên khí khác, đồng loạt xuất hiện.

Những người đó đằng đằng sát khí, trong nháy mắt đã tới gần, bao vây mấy người Tần Ninh lại.

Những người này nhìn qua đều có vẻ rất trẻ tuổi, khí tức cũng rất mạnh, có cảnh giới Huyền Tiên, cũng có cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên.

Dẫn đầu là hai thanh niên nhìn qua khoảng hai mươi mấy tuổi, trong tay cầm tiên kiếm, nhìn chằm chằm mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch như hổ rình mồi, quát: "Dư nghiệt Cảnh Hoả tộc!"

Mấy người Cảnh Tranh và Ôn Ngọc Trạch nhìn thấy mười mấy người kia thì sắc mặt run lên.

"Đệ tử Thái Thanh tiên tông!"

Ôn Ngọc Trạch hoảng sợ nói: "Ngươi... Sao các ngươi lại xuất hiện ở Thái Bạch Vực?"

Thái Thanh tiên tông.

Một trong ba bá chủ của Tam Thanh tiên vực, truyền thừa trên trăm vạn năm, trong tông môn không biết có bao nhiêu Tiên Đế Tiên Tôn tọa trấn.

Cả Tam Thanh tiên vực chia ra thành trên trăm khu vực.

Mà trong các vực đều có một số thế lực, cũng có một vài thế lực cường đại, kéo dài qua mấy khu vực.

Nhưng cho dù mạnh đến thế nào, so sánh với Thái Thanh tiên tông đều không đáng nhắc tới.

Chỉ là bây giờ, sao đám đệ tử của Thái Thanh tiên tông lại chạy đến Thái Bạch Vực nằm tuốt phía tây chứ?

Phải biết rằng, Thái Thanh tiên tông nằm ở phía nam Tam Thanh tiên vực, cách nơi đây ngàn vạn dặm.

"Hừ, không nghĩ tới còn có mấy dư nghiệt, các ngươi trốn tránh kỹ thật đấy”.

Thanh niên bên trái mặc trường bào màu tím, khí chất bất phàm hừ lạnh nói: "Bó tay chịu trói đi, nếu không ta sẽ giết mấy người các ngươi ngay tại chỗ!"

Nghe nói như thế, mấy người Cảnh Tranh đều lạnh run.

Cảnh Tranh cũng là một vị Cửu Thiên Huyền Tiên, nhưng chỉ là cảnh giới nhất trọng thiên, ngay cả Tần Ninh cũng không đánh lại được.

Nhưng bây giờ trong đám đệ tử Thái Thanh tiên tông này có không ít Cửu Thiên Huyền Tiên.

Tần Ninh nhìn về phía thanh niên vừa mở miệng kia, hỏi: "Các ngươi có nhìn thấy một người tên là Thần t*nh d*ch không?"

"Ai biết được!"

Thanh niên kia hầm hừ nói: "Phàm là Nhân tộc ở cứ điểm này, hoặc là giết, hoặc là bắt, hợp tác cùng dị tộc là kẻ địch của Thái Thanh tiên tông ta, mỗi đệ tử của Thái Thanh tiên tông đều có trách nhiệm tiêu diệt dị tộc!"

Tần Ninh tiếp tục hỏi.

"Ngươi là ai?
 
Phong Thần Châu
Chương 10272: "Cuồng đồ to gan!"



Dựa vào cái gì mà ta phải nói cho ngươi?"

Thanh niên kia quát: "Ngươi đứng cùng với đám dị tộc này, chắc hẳn cũng thần phục dị tộc, khúm núm nịnh bợ bọn họ đi?"

"Bắt luôn cả ngươi nữa, vừa lúc!"

Nghe nói như thế, Tần Ninh lắc đầu nói: "Ta không hợp tác với dị tộc, chỉ là áp giải mấy người bọn họ từ Thái Thượng tiên vực đến Tam Thanh tiên vực, tìm kiếm đệ tử Thần t*nh d*ch của ta, hắn ta ở ngay chỗ này”.

"Còn nói không hợp tác với bọn họ?"

Một vị đệ tử khác quát: "Vậy đệ tử của ngươi ở trong cứ điểm dị tộc làm gì?

Còn không phải là hợp tác với dị tộc ư?"

"Hừ, ta sẽ bắt ngươi, mang về tiên tông thẩm vấn!"

Nói xong, trường kiếm trong tay đệ tử kia chợt lóe, hào quang b*n r* bốn phía, bay thẳng đến chỗ Tần Ninh.

Keng... Tần Ninh đứng ở tại chỗ, bấm tay b*n r*, thân kiếm phát ra tiếng vang lanh lảnh, cả người đệ tử kia cũng lảo đảo, bay về phía bên cạnh Tần Ninh.

Sau đó Tần Ninh đưa tay túm hắn ta lên.

Đệ tử kia không thể khống chế mà ngã xuống đất rầm một tiếng, sắc mặt biến đổi.

"Ngươi... Ngươi ngươi...”, "Nhị trọng thiên!"

Tên còn lại quát: "Được lắm, bắt ngươi, tiên tông tuyệt đối sẽ có thưởng lớn!"

Nói xong, tên còn lại tiếp tục vung kiếm đánh tới.

Tần Ninh nhìn về phía đệ tử đánh tới kia, sắc mặt lạnh lùng, trực tiếp đá ra một cái.

Cú đá này ẩn chứa lực áp bách kh*ng b*, làm cho đệ tử thứ hai đánh tới còn chưa thể hiện ra hết toàn lực đã cảm thấy lực lượng của bản thân bị đả kích, ầm ầm rút lui.

Ầm! Một tiếng nổ trầm thấp bùng nổ.

Vị đệ tử thứ hai cũng lùi về sau.

"Lục Mệnh sư huynh!"

Các đệ tử khác vội vàng tiến lên.

Mà thanh niên bị Tần Ninh bắt lấy nhìn thấy hắn là Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên cường đại, sắc mặt khó coi nói: "Ngươi và ta đều là Nhân tộc, lại cam tâm tình nguyện bán mạng cho dị tộc, ngươi ngẫm lại xem người nhà bạn bè của ngươi đã có bao nhiêu người chết ở trong tay dị tộc bọn họ rồi?"

Nghe nói như thế, Tần Ninh nhìn này thanh niên, uy áp, cuồn cuộn dần dần tiêu tán.

"Ta đã nói ta không phải là người đầu nhập vào dị tộc!"

Tần Ninh nhìn về phía thanh niên, hỏi: "Ngươi tên gì?"

"Vương Thừa!"

Tần Ninh lại nói: "Nơi này là do đám đệ tử Thái Thanh tiên tông các ngươi tiêu diệt sao?"

"Đúng vậy!"

Vương Thừa kiêu ngạo nói.

Ở trong Tiên Giới này, không phải là ai cũng muốn hợp tác với dị tộc, đương nhiên cũng sẽ có những thế lực có thái độ với dị tộc như Tần Ninh hắn.

Nhìn thấy Vương Thừa này có sát ý rất lớn với dị tộc, Tần Ninh cũng không sinh ra sát tâm gì.

"Ta ở Thái Thượng tiên vực đụng phải mấy tộc nhân Cảnh Hoả tộc này, nghe được về tin tức về đệ tử Thần t*nh d*ch của ta từ trong miệng bọn họ, Thần t*nh d*ch ở ngay tại đây”.

Tần Ninh chậm rãi nói: "Vì vậy ta mới vượt qua không gian xa xôi hàng ngàn dặm để đến chỗ này, nhưng nơi này đã bị huỷ diệt, các ngươi đã giết bao nhiêu người ở đây, bắt đi bao nhiêu người rồi?"

Vương Thừa nhìn Tần Ninh, ánh mắt nghi ngờ.

Tần Ninh này vẫn chưa giết hắn ta, hình như… không phải người hợp tác với dị tộc?

Vương Thừa mở miệng nói: "Thánh tử tiên tông cùng với vài vị trưởng lão dẫn mấy người chúng ta ra ngoài rèn luyện, lúc đến Thái Bạch Vực tình cờ phát hiện ra cứ điểm của Cảnh Hoả tộc ẩn nấp ở đây, vì thế vài vị trưởng lão và thánh tử đã quyết định cho chúng ta tiêu diệt chỗ này để rèn luyện”.

"Nơi này có hơn mười vạn tộc nhân Cảnh Hoả tộc, còn có mấy vạn Nhân tộc, phần lớn Nhân tộc đều bị bắt nhốt làm nô lệ, đại khái có khoảng ba nghìn Nhân tộc đầu phục dị tộc, làm việc cho bọn họ, đa số đều đã bị chúng ta giết, hoặc là chạy mất, chỉ có một số ít người còn sống, bị dẫn về tiên tông để thẩm vấn!"

Thì ra là thế.

Tần Ninh lại hỏi: "Ngươi có nghe nói ở đây có người tên là Thần t*nh d*ch không, hắn ta là đệ tử của tại hạ”.

"Không có, mấy trăm người chúng ta tấn công chỗ này, rất hỗn loạn, có thể có người đã nhân lúc hỗn loạn mà chạy đi”.

Nghe nói như thế, trong lòng Tần Ninh vô cùng buồn bực.

6000920-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10273



Dải lụa màu xanh ẩn chứa ánh sáng chói loá, Tần Ninh cũng cảm giác được tiên lực phun trào.

Người ra tay là một vị Tiên Quân! Tần Ninh không nhiều lời, cả người đột nhiên rút lui trăm trượng.

Ầm... Một tiếng nổ vang lên, ngọn núi sụp đổ.

Chỉ thấy giờ phút này, trên không có một bóng người cầm kiếm mà đứng, trên khuôn mặt toàn là sát khí.

Đó là một cô gái buộc tóc đuôi ngựa, nhìn khoảng hai lăm hai sáu tuổi, mặc một chiếc váy dài màu xanh, bên ngoài khoác một cái áo mỏng.

Trên vai có một chiếc khăn choàng được làm từ tơ lụa màu vàng nhạt rất hợp với chiếc váy, trên váy thêu những đoá hoa bách hợp màu trắng, trong trắng lộ ra điểm đỏ vô cùng xinh đẹp.

Mà cô gái này có khuôn mặt trái xoan, trang điểm nhẹ, xinh đẹp động lòng người, trừng mắt lên nhìn, cho dù là đang tức giận nhưng nhìn c*̃ng có một loại khí chất đáng yêu, đồng thời lại có mấy phần khí tức hiên ngang.

"Lý sư tỷ!"

Hai người Vương Thừa và Lục Mệnh nhìn thấy cô gái kia thì vô cùng vui mừng.

Giờ phút này Lý sư tỷ nhìn về phía hai người, hỏi: "Vương Thừa, Lục Mệnh, các ngươi không sao chứ?"

Hai người vội vàng gật đầu.

Lý sư tỷ kia lại chuyển ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh, khẽ nói: "Đồ không biết trời cao đất rộng, dám ra tay với đệ tử Thái Thanh tiên tông ta, muốn chết!"

Lý sư tỷ nhấc tay lên, ở cổ tay có một chuỗi vòng ngọc, một hạt châu đỏ như máu trong đó loé ra ánh sáng, sau đó ngưng tụ ra một luồng ánh sáng đỏ ẩn chứa sát khí kinh khủng.

"Lý sư tỷ, hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi!"

Vương Thừa vội vàng đứng lên, nhìn về phía Lý sư tỷ, nói: "Kẻ này tên là Tần Ninh, là đến đây để tìm người".

Tìm người?

Lý sư tỷ dừng tay, khuôn mặt xinh xắn có vài phần không hiểu, nhìn về phía Tần Ninh.

Lúc này, Vương Thừa mới nói lại những lời của Tần Ninh vừa rồi.

"Ngươi thật sự đến từ Thái Thượng tiên vực?"

Tần Ninh mở miệng nói: "Ta ở biển Nam Thiên của Thái Thượng tiên vực, biển Nam Thiên xuất hiện ba dị tộc là U Cổ tộc, Linh Đồng tộc, Huyết Nguyệt tộc, căn cơ của ba dị tộc ở biển Nam Thiên đã bị chúng ta phá huỷ hai nơi, nghe được tin tức của đệ tử, ta liền trực tiếp chạy đến đây!"

Cô gái kia tiếp tục nói: "Thần t*nh d*ch... Ta cũng chưa nghe thấy bao giờ, nhưng mà có một số người đã bị bắt làm tù binh, được các trưởng lão tiên tông dẫn về Thái Thanh tiên tông thẩm vấn rồi, có lẽ hắn ta cũng ở trong đó".

Tần Ninh chắp tay nói: "Nếu đã như vậy, làm phiền vị Lý sư tỷ này, ta có thể đến Thái Thanh tiên tông xem không?"

Cô gái đánh giá Tần Ninh, mới nói: "Vậy ngươi đi cùng ta về tiên tông đi!"

"Tại hạ tên là Tần Ninh, cảm ơn".

"Khách khí, ta tên là Lý Uyển Thanh".

Lý Uyển Thanh cũng không nói quá nhiều với Tần Ninh, chỉ đưa tay ra chỉ về hướng mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch, nói: "Giết bọn họ đi!"

Nghe thấy lời này, sắc mặt mấy người Cảnh Tranh và Ôn Ngọc Trạch lập tức trắng bệch.

"Tần đại nhân, mau cứu ta!"

Ôn Ngọc Trạch đột nhiên quỳ rạp xuống đất bịch một tiếng, ôm chặt lấy đùi Tần Ninh, vội vàng nói: "Tần đại nhân, ta và Thần t*nh d*ch thật sự là huynh đệ tri kỉ như thể tay chân, ngài không thể thấy chết mà không cứu được!"

Khi Ôn Ngọc Trạch vừa dứt lời, chỉ một thoáng, trời đất yên tĩnh giống như chết.

Mấy người Lý Uyển Thanh và Vương Thừa, Lục Mệnh đều trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Tần Ninh.

Thần t*nh d*ch và người của Cảnh Hỏa tộc là huynh đệ tri kỉ?

Tần Ninh lại là sư phụ của Thần t*nh d*ch?

Suýt nữa đã bị Tần Ninh lừa rồi.

Tên này chính là đồng bọn với dị tộc! ...Núi Thái Bạch là một dãy núi cổ xưa kéo dài mấy chục vạn dặm.
 
Phong Thần Châu
Chương 10274



Nơi này nằm ở phía tây Thái Bạch Vực, nghe nói cực kỳ lâu trước kia từng có một vị Thái Bạch Tiên Tôn tọa hóa ở đây, dần dà núi vực này mới được gọi là núi Thái Bạch.

Giờ phút này.

Dưới chân núi Thái Bạch, rất nhiều bóng người tụ tập cùng một chỗ.

Trong những người này có gần trăm vị tộc nhân Cảnh Hỏa tộc trên người có ấn ký hỏa văn.

Chỉ là trên hai tay hai chân những tộc nhân Cảnh Hỏa tộc này đều có xiềng xích, sắc mặt tái nhợt, trong đôi mắt không hề có chút ánh sáng nào.

Advertisement

Trong số trên trăm vị tộc nhân Cảnh Hỏa tộc này lại có ba người vô cùng nổi bật.

Không phải Cảnh Hỏa tộc, mà là Nhân tộc.

Ba người này chính là Tần Ninh, Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần.

Giờ phút này, Bạch Hạo Vũ nhìn Ôn Ngọc Trạch ngồi ở bên cạnh, mắng: "Cút xa một chút".

Advertisement

Ôn Ngọc Trạch vô cùng uất ức.

Nếu không phải cuối cùng Ôn Ngọc Trạch quỳ xuống với Tần Ninh, nói ra mấy lời dễ hiểu nhầm như thế thì bây giờ ba người bọn họ c*̃ng sẽ không bị bắt.

Cho dù nói thế nào thì mấy người Lý Uyển Thanh, Vương Thừa cũng đều không tin Tần Ninh, trực tiếp bắt cả ba người bọn họ lại.

Ngươi nói ngươi đến tìm đệ tử của ngươi! Kết quả đệ tử ngươi và dị tộc là bạn bè tri kỷ, huynh đệ như tay chân?

Vậy ngươi có thể sạch sẽ ư?

Giờ phút này Ôn Ngọc Trạch trông có vẻ vô cùng buồn khổ.

Mặc dù bị bắt, nhưng dù sao vẫn có thể nhìn thấy các tộc nhân còn sống, cho dù phải chết cùng nhau thì hắn ta c*̃ng an lòng.

Bạch Hạo Vũ khẽ nói: "Ôn Ngọc Trạch, ngươi cố ý đúng không?

Đáng lẽ ra ta nên chém chết ngươi từ trước!"

Ôn Ngọc Trạch im lặng.

Dịch Tinh Thần nhìn về phía Tần Ninh, thấp giọng nói: "Tiên sinh, ta thấy có vẻ Lý Uyển Thanh kia là cảnh giới Tiên Quân nhập phẩm, quả thực rất cường đại, đám đệ tử Thái Thanh tiên tông này đều là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên, nhưng... cũng không ngăn cản được Tần tiên sinh chứ?"

Ba năm rưỡi ở chung với nhau, Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ được Tần Ninh chỉ điểm, đã không còn gọi hắn là Tần Ninh công tử nữa, mà là tiên sinh.

Tiên sinh sẽ càng thêm tôn kính.

Tần Ninh nhìn bốn phía.

Những đệ tử Thái Thanh tiên tông trông coi ở đây đều là cấp bậc Huyền Tiên.

Nhưng mà bọn họ bị trói chặt xiềng xích, phong ấn tiên khí lưu chuyển, không khác người bình thường lắm.

Huyền Tiên trông coi đã đủ.

Nghe nói Lý Uyển Thanh kia còn đang dẫn người tiếp tục đuổi giết dị tộc đào tẩu, hoàn thành những công việc cuối cùng.

"Tiên Quân nhập phẩm không phải đối thủ của ta ư?"

Tần Ninh nói thẳng: "Ngươi quá đề cao ta rồi!"

Dịch Tinh Thần không phản bác được.

Lúc này Bạch Hạo Vũ xích lại gần, thấp giọng nói: "Tiểu Dịch Tử ngươi không nhìn rõ sao?"

"Tiên sinh căm hận dị tộc thấu xương, muốn giết cho thống khoái, những đệ tử Thái Thanh tiên tông này cũng ra tay tàn nhẫn với dị tộc, tiên sinh không đành lòng giết những người có lòng chính nghĩa đó!"

Có lòng chính nghĩa! Bốn chữ này khiến Dịch Tinh Thần sững sờ.

"Đối với tiên sinh mà nói, những người căm thù dị tộc đều được xem như đồng bạn, đương nhiên nếu tiên sinh không cần ra tay với bọn họ sẽ không ra tay".

Bạch Hạo Vũ tiếp tục nói: "Hơn nữa đi theo bọn họ, mặc dù bây giờ đang bị bắt, nhưng chúng ta còn có thể trở về Thái Thanh tiên tông cùng bọn họ, nếu đệ tử Thần t*nh d*ch của tiên sinh cũng bị bắt đến đó, vậy thì sẽ có thể gặp nhau!"

"Chỉ là hiểu lầm thôi, đợi đến khi có dị tộc xuất hiện thật, tiên sinh ra tay chém giết dị tộc, Lý Uyển Thanh sẽ biết mình đã bắt nhầm tiên sinh".

"Lão Bạch, trước kia ta đúng là xem thường ngươi!"

Bạch Hạo Vũ cười ha ha một tiếng.
 
Phong Thần Châu
Chương 10275: Thôi, xem như là quà ta tặng các ngươi".



"Cười cái gì mà cười?"

Một đệ tử trông coi đột nhiên quát lớn.

Tần Ninh nhìn hai người, cũng không khỏi cười một tiếng.

Đúng là hắn không muốn ra tay với mấy người Lý Uyển Thanh.

Còn nữa.

Ra tay ư?

Đánh thắng được sao?

Đúng là cho rằng Tần Ninh hắn không gì không làm được à! Nói thế nào đi nữa thì bây giờ hắn mới chỉ là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên, trước đó có thể giết Tiên Quân là dựa vào lôi kiếp bộc phát tăng lên, bây giờ đang yên đang lành, hắn lại không muốn lịch kiếp.

Nhưng mà đúng là Tần Ninh cũng định để mình bị áp giải đến Thái Thanh tiên tông, như vậy c*̃ng rất tốt.

Để xem rốt cuộc tên nhóc Thần t*nh d*ch kia có phải bị bắt tới Thái Thanh tiên tông thật hay không.

...Núi Thái Bạch vô cùng rộng lớn, một đội ngũ đang chậm rãi đi lại giữa dãy núi, cẩn thận cảnh giác quan sát bốn phía.

Đột nhiên, một bóng người lóe lên một cái rồi biến mất.

"Đuổi theo!"

Người phụ nữ dẫn đầu lập tức quát lên.

Hơn mười vị đệ tử Thái Thanh tiên tông dưới sự dẫn đầu của cô gái kia, đuổi theo về phía xa.

Cô gái cầm đầu này buộc tóc đuôi ngựa, khuôn mặt đáng yêu, khí thế mạnh mẽ, chính là Lý Uyển Thanh.

Bên cạnh cô ta, hai người Vương Thừa và Lục Mệnh cũng đi sát theo.

Đột nhiên.

Trên một tảng đá lớn phía trước, một bóng người mặc đồ xanh đứng trên đó.

"Ngươi là người nào?

Lén lén lút lút, nhất định là có liên lụy không rõ với Cảnh Hỏa tộc!"

Lý Uyển Thanh chuẩn bị nâng tay lên, tung ra sát chiêu.

Bóng người áo xanh lại cười nói: "Cô nương làm gì mà phải giận dữ như vậy chứ?

Ta thấy cô nương có dung nhan thanh lệ thoát tục, khí chất đặc biệt, ta nguyện cùng ngồi đàm đạo, thể nghiệm sự mỹ diệu thuần túy nhất trong bản năng con người với cô nương, ngươi và ta, một vầng trăng tròn, trước hoa dưới trăng, thoải mái nhàn nhã, không đẹp quá sao?"

Nghe thấy lời này, Lý Uyển Thanh càng thêm giận dữ.

"Lý sư tỷ, hắn ta có ý gì?"

Sau lưng cô ta, Vương Thừa khó hiểu nói.

Lý Uyển Thanh quát: "Chính là muốn ngủ với ta! Thèm muốn thân thể của ta!"

Vương Thừa cả giận nói: "Hay lắm, đúng là không biết xấu hổ!"

"Muốn chết!"

Lục Mệnh cũng vô cùng tức giận.

Lý Uyển Thanh sư tỷ là một trong những mỹ nữ cực kỳ nổi tiếng của Thái Thanh tiên tông bọn họ, không ai trong Thái Thanh tiên tông là không biết.

Tên háo sắc này lại dám nói như thế, quả thực là muốn chết.

Lục Mệnh bước chân ra, sát khí trong cơ thể bộc phát.

Ầm! Thế nhưng lực bộc phát kinh khủng còn chưa đến trước mặt người đàn ông mặc đồ xanh kia, hắn ta đã cong ngón tay búng ra, trực tiếp đánh lui.

Bước chân Lục Mệnh lảo đảo, lùi về sau.

"Tên này...", những đệ tử khác của Thái Thanh tiên tông đều vô cùng cẩn thận đề phòng.

Thanh niên mặc áo xanh đứng chắp tay, đưa lưng về phía đám người, bất đắc dĩ nói: "Haiz, không ngờ... khụ khụ... không ngờ thanh danh cả đời của ta lại bị các ngươi hiểu lầm như thế".

"Nơi đây là khu vực bí mật của Cảnh Hỏa tộc, ta vất vả nhiều năm như vậy chỉ để câu ra con cá lớn phía sau, bây giờ lại là bị các ngươi phá hủy!"

"Đừng đuổi theo nữa, nếu không ta sẽ không khách khí đâu!"

Thanh niên vừa dứt lời liền quay người rời đi.
 
Phong Thần Châu
Chương 10276: Ông đây thấy là không có gì mới đúng!"



Đám người Vương Thừa, Lục Mệnh lần lượt xông ra.

"Đừng đuổi theo".

Lý Uyển Thanh lạnh lùng nói: "Ta cũng không phải đối thủ của hắn ta, nếu đuổi theo, mọi người sẽ chỉ chịu chết thôi".

Nghe nói như thế, sắc mặt mấy người đều biến đổi.

"Trở về đi, tập trung với mấy người thánh tử, lần này có thể phá huỷ một khu bí mật của Cảnh Hỏa tộc, chúng ta cũng coi như đã rèn luyện được bản thân, đồng thời lập công lớn, vậy là đủ rồi!"

Từng bóng người lần lượt rút lui.

...Người đàn ông mặc đồ xanh rời đi, nhảy vọt giữa những ngọn núi, cuối cùng đến dưới chân một ngọn núi mới dừng lại.

Dưới gốc cây cổ thụ ở dưới chân núi, một thanh niên mặc áo xám đang cầm đao đứng đó.

Advertisement

Trong tay hắn ta cầm một cái khăn, nhẹ nhàng lau chùi thanh đao của mình, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng như đao khắc kia mang theo vài phần sầu bi.

"Diệp Nam Hiên, ngươi làm gì thế?"

Thanh niên mặc áo xanh trực tiếp ngồi xuống, ngạc nhiên nói.

"Haiz...", thanh niên áo xám thở dài, nói: "Thần sư đệ, ngươi nói xem vì sao trên thế gian này lại phải phân chia nam nữ chứ?"

"Thần sư đệ, ngươi nói thật với ta, phụ nữ ở trong mắt ngươi rốt cuộc tuyệt vời như thế nào?"

Nghe thấy lời này, thanh niên mặc áo xanh vô cùng hào hứng, lập tức kích động nói: "Phụ nữ là phải nhìn bằng những cách khác biệt, thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi như nụ hoa chớm nở, mà nữ tử hai mươi mấy tuổi giống như một cây đào đang đến lúc nở hoa kết trái!"

"Phụ nữ ba mươi mấy tuổi thì là nước chảy thành sông, tất cả đều rất mỹ mãn, mà phụ nữ hơn bốn mươi tuổi thì đã cực kỳ chín rồi...", "Cút cút cút cút!"

Thanh niên áo xám mắng: "Thần t*nh d*ch, ông đây muốn nói là trên thế gian này, phụ nữ tính là cái gì chứ?

Thứ tuyệt vời thực thụ chính là đao!"

"Cả đời Diệp Nam Hiên ta, thứ yêu thích nhất chính là thanh đao trong tay ta!"

"Được rồi được rồi!"

Thần t*nh d*ch khoát tay nói: "Người trong lòng không có phụ nữ...", "Rút đao ắt như thần!"

Diệp Nam Hiên cười ha ha một tiếng.

Thanh niên áo xám chính là tam đệ tử Diệp Nam Hiên của Tần Ninh.

Mà người mặc áo xanh chính là lục đệ tử Thần t*nh d*ch của Tần Ninh.

Diệp Nam Hiên tiếp tục nói: "Tình hình bây giờ như thế nào rồi?"

"Lần này, cứ điểm của Cảnh Hỏa tộc bên trong núi Thái Bạch bị chúng ta theo dõi nhiều năm như vậy, đã đến lúc thu lưới, lại bị đám đệ tử của Thái Thanh tiên tông đến đây rèn luyện phá huỷ mất, cứ bỏ qua như vậy ư?"

Nghe nói như thế, Thần t*nh d*ch không khỏi cười nói: "Thánh tử cầm đầu kia có bối cảnh không đơn giản, chẳng lẽ ngươi có thể làm thịt được người ta sao?"

"Ha ha!"

Diệp Nam Hiên cười lạnh nói: "Ta thấy ngươi không nỡ Lý Uyển Thanh kia mới đúng?

Vừa đáng yêu, vừa lạnh lùng, phù hợp với khẩu vị của ngươi".

Thần t*nh d*ch thở dài, không khỏi đỡ eo của mình.

"Sao vậy?

Đại tiểu thư nhà họ Ninh khiến người mệt mỏi à?"

"...", Diệp Nam Hiên đứng dậy, lập tức nói: "Được rồi, trở về đi, về Thái Trữ Vực xem vị đại tiểu thư ở Thái Trữ Vực kia của ngươi, ta đoán chắc đang nhớ ngươi muốn chết đấy!"

Nghe nói như thế, Thần t*nh d*ch không khỏi nói: "Không cần đến nhận lệnh từ Diệp sư nương sao?"
 
Phong Thần Châu
Chương 10277: Không thích hợp?



Diệp Nam Hiên liền nói ngay: "Nhận lệnh?

Ngươi thì thôi đi, trên đường trở về, ngươi không tìm mấy nhân tình của ngươi để thư giãn một chút sao?

Một mình ta đi nhận lệnh cũng được".

"Chúng ta nhìn chằm chằm cứ điểm Cảnh Hỏa tộc ở đây lâu như vậy, lại bị đám người Thái Thanh tiên tông cuỗm mất, thật xúi quẩy!"

Diệp Nam Hiên bất mãn nói: "Mẹ nó, vậy không phải là làm đứt mất manh mối ở Cảnh Hỏa tộc sao?"

Advertisement

Thần t*nh d*ch cũng bất đắc dĩ nói: "Ta và Ôn Ngọc Trạch đều thành huynh đệ kết bái rồi mà!"

Lúc đầu, bọn hắn đã để mắt tới cứ điểm này rất lâu, vì thế mà Thần t*nh d*ch còn gia nhập vào làm nội ứng.

Kết bái huynh đệ với Ôn Ngọc Trạch, mất đi vị huynh đệ kia cũng không quan trọng lắm.

Nhưng mà... Thần t*nh d*ch suýt nữa lừa được một vị công chúa điện hạ của Cảnh Hỏa tộc.

Advertisement

Bây giờ đều bị đám đệ tử của Thái Thanh tiên tông làm hỏng.

"Đi đi!"

Diệp Nam Hiên vung tay lên.

Ở giữa dãy núi, từng bóng người lặng yên không một tiếng động rút đi.

Trong khu vực núi Thái Bạch rộng lớn.

Dưới chân một ngọn núi.

Đám người Tần Ninh, Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ vẫn ngồi không.

Rất nhanh.

Đám người Lý Uyển Thanh, Vương Thừa, Lục Mệnh đã quay trở lại.

"Đứng cả lên!"

Lý Uyển Thanh tức giận nói.

Ngay lập tức, từng tộc nhân Cảnh Hỏa tộc lần lượt đứng dậy.

Các đệ tử phụ trách trông coi Thái Thanh tiên tông đều giám sát chặt chẽ.

Ba người Tần Ninh cũng đứng dậy.

Giờ phút này Lý Uyển Thanh nói: "Xuất phát trở về tiên tông, dọc đường phải đề phòng những chiến sĩ Cảnh Hỏa tộc này, không thể lơ là!"

Đám người nhao nhao gật đầu.

Lý Uyển Thanh lập tức nghiêm túc nói: "Nói không chừng sẽ có dị tộc xuất hiện cứu bọn họ, đây là điều quan trọng nhất!"

Nghe nói như thế, từng vị đệ tử của Thái Thanh tiên tông đều nghiêm túc hẳn lên.

Vương Thừa cười nói: "Có thánh tử ở đây, chúng ta không có gì phải sợ, thánh tử...", nhìn thấy Lý Uyển Thanh trừng mắt liếc mình, Vương Thừa run rẩy cười một tiếng, không lên tiếng nữa.

Từng bóng người lập tức bắt đầu bận rộn.

Ba người Tần Ninh bị bắt chung với đám dị tộc, không được tách ra.

Đội ngũ xuất phát, Lý Uyển Thanh buộc tóc đuôi ngựa, mặc váy dài bó sát, dáng người cao ráo, mặt mày thanh thuần, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước.

Đám người đang ở trên một phi thuyền, phi thuyền cao hơn ba trượng, dài vài chục trượng.

Không ít đệ tử đều ở trong khoang thuyền.

Mà ở trong căn phòng nhỏ tầng dưới cùng của con thuyền, đám người Tần Ninh, Ôn Ngọc Trạch đều bị trói chặt bằng xiềng xích, không nói một lời, mỗi một tộc nhân Cảnh Hỏa tộc cũng có vẻ vô cùng sa sút.

Ôn Ngọc Trạch nhìn về phía Tần Ninh, sắc mặt khó coi nói: "Tần tiên sinh, xin lỗi, ta cũng không cố ý muốn hại ngươi đâu".

Bạch Hạo Vũ ở một bên khẽ nói: "Ngươi ngậm miệng đi!"

Giờ phút này, Dịch Tinh Thần nhìn ra ngoài khoang thuyền.

Không thích hợp?

"Lão Dịch, ngươi có ý gì?"
 
Phong Thần Châu
Chương 10278: Đây cũng không phải là chuyện tốt.



"Lúc trước, mấy người Lý Uyển Thanh, Vương Thừa, Lục Mệnh nói Thái Thanh tiên tông đã áp giải một số người của Cảnh Hỏa tộc đến Thái Thanh tiên tông".

"Bây giờ chúng ta bị áp giải đi, lại là kiểu di chuyển này, tốc độ như vậy là rất chậm!"

Bạch Hạo Vũ cũng nói: "Đúng thế, trực tiếp dùng tiên trận truyền tống đưa chúng ta trở về không phải sẽ càng nhanh và an toàn hơn sao?"

Mấy người nghe vậy đều lần lượt gật đầu.

Ôn Ngọc Trạch nghe nói như thế, vẻ mặt sáng lên nói: "Ta hiểu rồi, đây là đang câu cá!"

Ba người Tần Ninh, Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần nhìn thấy Ôn Ngọc Trạch kích động như vậy, vẻ mặt vô cùng kỳ quái.

Câu cá! Cái bẫy này được thiết kế để nhằm vào Cảnh Hỏa tộc, Ôn Ngọc Trạch đến từ Cảnh Hỏa tộc, đây không phải là khiến tộc nhân của mình rơi vào nguy hiểm sao?

Một bên, sắc mặt Cảnh Tranh ảm đạm nói: "Bọn họ cố ý như thế là muốn để các tộc nhân khác của chúng ta tới cứu, đến lúc đó sẽ câu được con cá lớn hơn!"

Advertisement

Ôn Ngọc Trạch vội vàng nói: "Ai là cá còn chưa nhất định đâu!"

"Ha ha!"

Cảnh Tranh cười nhạo nói: "Ai là cá đúng là không nhất định, nhưng họn họ dám thiết lập cái bẫy này, chắc chắn là đã có lòng tin!"

"Ta nghe mấy đệ tử bọn họ trò chuyện, thánh tử tiên tông đang ở chỗ này!"

Thánh tử tiên tông! Dịch Tinh Thần hiếu kỳ nói: "Thánh tử của Thái Thanh tiên tông rất lợi hại sao?"

"Lợi hại?

Đương nhiên rồi!"

Cảnh Tranh khổ sở nói: "Thái Thanh tiên tông, từ đầu đến cuối tông môn được chia thành nội tông và ngoại tông".

Nội tông! Ngoại tông! "Đệ tử ngoại tông đều là cấp bậc Kim Tiên, Linh Tiên, nếu chiến đấu hăng say, trở thành người thắng trong tranh đấu mới có thể trở thành đệ tử nội tông".

"Mà đệ tử nội tông lại được chia ra thành bốn đẳng cấp là ngoại môn, nội môn, kinh truyền, hạch tâm".

"Đệ tử ngoại môn của nội tông là cảnh giới Ngọc Tiên".

"Đệ tử nội môn của nội tông là cảnh giới Huyền Tiên".

"Đệ tử kinh truyền của nội tông là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên".

"Mà đệ tử hạch tâm của nội tông là cảnh giới Tiên Quân".

Lý Uyển Thanh chính là đệ tử hạch tâm, một nữ thiên tài Tiên Quân trẻ tuổi.

"Thánh tử Thái Thanh tiên tông là người xuất sắc nhất, nổi bật nhất trong đám đệ tử hạch tâm của Thái Thanh tiên tông".

"Là vua của tất cả đệ tử hạch tâm, bây giờ ít nhất đã bước vào cảnh giới Tiên Vương".

Tiên Vương! Loại người này có tiềm lực vô hạn, tương lai trở thành Tiên Đế có thể nói là chuyện ván đã đóng thuyền.

"Thánh tử là người được chọn để trở thành tông chủ của Thái Thanh tiên tông tương lai".

Một vị thánh tử dẫn đường.

Nếu như Cảnh Hỏa tộc thật sự phái người đến đây cứu bọn họ, có lẽ sẽ có một trận chiến đẫm máu xảy ra.

Hơn nữa một vị thánh tử ra ngoài, sao tiên tông có thể không phái nhân vật cấp bậc cao hơn đi theo bảo vệ được chứ?

Nghe thấy mấy câu này, nụ cười trên mặt Ôn Ngọc Trạch lập tức sụp đổ.

Bây giờ nghe thế, đúng là người của Thái Thanh tiên tông đang muốn câu cường giả trong tộc bọn họ đến.

Phi thuyền tiếp tục di chuyển, lấy tiên thạch làm nhiên liệu lao trên không trung.

Bên trên boong thuyền.
 
Phong Thần Châu
Chương 10279: Quả nhiên là bất phàm".



Lý Uyển Thanh ngạo nghễ đứng, dáng người lồi lõm tinh tế, bộ váy dài làm nổi bật lên dáng người yểu điệu, xinh đẹp động lòng người.

"Lý sư tỷ, tất cả đều đã được chuẩn bị xong!"

Vương Thừa đi đến, khom người đứng.

Lục Mệnh cũng cười nói: "Lần này nếu tộc nhân của Cảnh Hỏa tộc mà dám đến, chúng ta sẽ giết không tha!"

Sắc mặt Lý Uyển Thanh trang nghiêm, quát: "Không thể lơ là, đúng là thánh tử đang ở đây, nhưng Cảnh Hỏa tộc chưa chắc sẽ bó tay chịu trói, cứ điểm ở núi Thái Bạch liên quan đến một số bí mật của Cảnh Hỏa tộc, bọn họ không có khả năng để mặc cho chúng ta rời đi như vậy!"

Advertisement

Ánh mắt của Vương Thừa và Lục Mệnh đều vô cùng lẫm liệt.

Mấy ngày sau đó.

Đội ngũ xuất phát đi về hướng đông nam với tốc độ cực nhanh.

Mấy ngày nay, các đệ tử Thái Thanh tiên tông cũng không quá để ý đến đám người Tần Ninh.

Advertisement

Những xiềng xích kia trói buộc tinh khí của bọn họ, khiến bọn họ căn bản không có sức lực chiến đấu.

Ngày hôm đó.

Phi thuyền hạ xuống mặt đất, xung quanh đó là một vùng núi kéo dài hơn mười dặm, những cây cổ thụ san sát, thỉnh thoảng còn có tiếng mãnh thú gào thét khiến tim người ta đập nhanh truyền ra.

Lý Uyển Thanh đứng ở sườn núi, nhìn về phía xa.

"Lý sư tỷ, mấy ngày nay không có một chút động tĩnh nào cả".

Vương Thừa khó hiểu nhìn bốn phía.

Có phải là đám người của Cảnh Hỏa tộc đã khám phá ra mưu kế của bọn họ rồi không?

Lý Uyển Thanh hờ hững nói: "Cho dù những người kia biết chúng ta đang suy nghĩ gì, bọn họ vẫn sẽ đến".

Nghe nói như thế, mấy vị đệ tử đều gật đầu.

Lý Uyển Thanh lập tức nói: "Đi, dẫn hết đám tù phạm kia ra đây hóng gió, tản bộ, tránh để bọn họ quá mức uất nghẹn!"

"Rõ!"

Rất nhanh, đám người Tần Ninh bị đưa ra khỏi phi thuyền.

Trong mấy ngày liên tiếp, mấy người căn bản không hề ra khỏi phòng một bước, đúng là rất ngột ngạt.

Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ duỗi lưng ra, nhìn rừng rậm âm u xung quanh, không khỏi nói: "Cảm giác tự do thật tốt!"

Đúng thế! Tự do thật tốt.

Tần Ninh đánh giá bốn phía, vẻ mặt bình tĩnh.

Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch và các tộc nhân Cảnh Hỏa tộc cũng lần lượt đi ra, mấy ngày nay bọn hắn nhìn có vẻ rất tiều tụy, bây giờ cuối cùng trên mặt đã xuất hiện nụ cười.

Trên trăm vị tộc nhân của Cảnh Hỏa tộc tụ tập một chỗ, trò chuyện với nhau.

Lý Uyển Thanh đứng ở trên sườn núi nhìn thấy một màn này, trên mặt có chút ý cười.

Chỉ là nụ cười đó rất quỷ dị.

"Đến rồi!"

Đột nhiên, giọng nói của Lý Uyển Thanh vang lên.

Trong rừng cây, dốc núi xung quanh, những âm thanh huyên náo vang lên, từng bóng người lao vùn vụt ra.

Lý Uyển Thanh lập tức quát: "Cẩn thận!"

Vèo vèo vèo... Sắc mặt những đệ tử cảnh giới Huyền Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên đều vô cùng nghiêm túc, trong tay cầm tiên khí, chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.

"Thái Thanh tiên tông, đệ tử hạch tâm Lý Uyển Thanh!"

Một giọng nói khàn khàn vang lên: "Đã sớm nghe nói về danh tiếng của ngươi, hôm nay được gặp, quả nhiên là bất phàm".

Lý Uyển Thanh nhìn người cầm đầu mặc một bộ đồ đen, quanh thân có một loại khí thế ngăn cách ánh nhìn dò xét của cô ta.

"Loại người không dám lộ diện thế kia, ngươi không phải tộc nhân Cảnh Hỏa tộc đúng không?"

6000927-0.jpg

 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back