Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Phong Thần Châu

[BOT] Mê Truyện Dịch
Phong Thần Châu
Chương 10280: Cấp bậc nhị mệnh.



Người đàn ông áo đen cầm đầu nghe thấy lời này, cười nhạo nói: "Ngươi chỉ là một Tiên Quân, biết cái gì chứ?"

"Trời đất này không đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu".

Giờ phút này, bốn phương tám hướng có trên trăm bóng người.

Trong đó có hơn hai mươi người mặc áo đen, đều có khí tức che đậy dò xét quanh người.

Mà hơn tám mươi người còn lại đều mặc nhuyễn giáp, có người mặc cả áo vải, ai nấy đều có khí tức cường đại kinh khủng.

Những người kia đều để lộ ra màu da tỏa ánh sáng đỏ như máu nhàn nhạt.

Dấu hiệu đặc biệt của Cảnh Hỏa tộc.

Những võ giả Cảnh Hỏa tộc cũng không lo lắng sẽ bị bại lộ.

Lý Uyển Thanh hừ lạnh nói: "Ta đã sớm biết mà, Cảnh Hỏa tộc có thể lớn mạnh trong Tam Thanh tiên vực đến tình trạng này, tuyệt đối là có người âm thầm giúp đỡ".

"Chỉ là đám Nhân tộc bại hoại âm thầm ủng hộ Cảnh Hỏa tộc xưa nay đều am hiểu ẩn nấp, có đôi khi cho dù có tra được cũng sẽ gọi người có cấp bậc cao hơn đến, manh mối bị cắt mất".

"Lần này, Lý Uyển Thanh ta rất muốn nhìn xem rốt cuộc các ngươi là ai, nhận mệnh lệnh của ai!"

Người áo đen dẫn đầu cười nhạo nói: "Chỉ dựa vào ngươi?

Cũng xứng?"

"Muốn chết!"

Thoáng chốc, Lý Uyển Thanh sải bước ra, khí tức trong cơ thể bùng nổ.

Cảnh giới Tiên Quân.

Mà lại là cảnh giới Tiên Quân nhập phẩm chân chính.

Tiên Quân có chín cảnh giới lớn.

Cấp bậc tam vị.

Cấp bậc tứ phẩm.

Cấp bậc nhị mệnh.

Mỗi một cấp độ đều là một loại lột xác không nhỏ.

Lý Uyển Thanh chính là đệ tử hạch tâm của Thái Thanh tiên tông, lấy thân phận này nói, cô ta chính là một trong những thiên tài cực kì khó lường ở trong toàn bộ Tam Thanh tiên vực.

Ngay lập tức.

Người áo đen dẫn đầu và Lý Uyển Thanh đã lao vào giao chiến, tiên lực cuồn cuộn bộc phát, khí tức kinh khủng chấn động ra.

Những người áo đen khác và hơn tám mươi vị chiến sĩ Cảnh Hỏa tộc cũng đánh nhau với đám đệ tử của Thái Thanh tiên tông như Vương Thừa, Lục Mệnh.

Khung cảnh lập tức hỗn loạn hẳn lên.

Ôn Ngọc Trạch kích động nói: "Tần đại nhân, tộc nhân của ta tới cứu ta rồi, ngươi yên tâm, ta không sao, ngươi cũng sẽ không có chuyện gì đâu".

Mặc dù một câu của Ôn Ngọc Trạch đã khiến Lý Uyển Thanh bắt cả ba người Tần Ninh.

Nhưng bây giờ, Tần Ninh lại phát hiện ra đầu óc của Ôn Ngọc Trạch đúng là có vấn đề.

Ôn Ngọc Trạch đã biết hắn dẫn đầu trong việc tiêu diệt dị tộc ở Thái Thượng tiên vực, vậy mà bây giờ vẫn còn nói với hắn như thế.

Nhưng đã có thể xác định được một điều, quan hệ của Ôn Ngọc Trạch và Thần t*nh d*ch... đúng là giống như Ôn Ngọc Trạch nói, rất tốt.

Cho nên hắn ta mới có thể để ý sống chết của hắn như thế.

Lại bởi vì dị tộc xuất hiện, tình huống của từng tiên vực trong Tiên Giới cũng không thể giống lúc trước được.

Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ đi theo Tần Ninh trốn ở bên cạnh phi thuyền, nhìn những trận chiến mãnh liệt xung quanh, trong lòng run rẩy.
 
Phong Thần Châu
Chương 10281: Đúng là nguy hiểm!



Dù sao ở đây có không ít Cửu Thiên Huyền Tiên, hai người bây chỉ là cảnh giới Huyền Tiên, chỉ cần không cẩn thận một chút thôi, có lẽ hai người bọn họ sẽ chết ngay lập tức.

Chứ càng đừng nói đến việc bây giờ hai người vẫn đang bị phong ấn.

"Hai ngươi đứng xa ta một chút".

Tần Ninh mở miệng.

"Hả?"

Bạch Hạo Vũ ngẩn người, lập tức lúng túng nói: "Đứng gần một chút mới có cảm giác an toàn".

"Cũng được thôi".

Tần Ninh lập tức nói: "Nhưng ít nhất hai người các ngươi cũng phải cút xuống khỏi người ta chứ".

Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần một trái một phải ôm chặt lấy hai tay Tần Ninh không buông tay.

Một bên, Ôn Ngọc Trạch nhìn thấy bộ dáng như vậy của hai người thì có chút khinh thường.

Mấy năm nay, mấy người bọn họ từ Thái Thượng tiên vực đến Tam Thanh tiên vực, những điều mà Tần Ninh giảng giải trên đường đúng là có chút khó lường.

Từ những điều mà Tần Ninh nói mấy năm nay, hoàn toàn có thể nhìn ra tên này có kiến thức phi phàm, tuyệt đối là một nhân tài.

Trong lòng Ôn Ngọc Trạch còn muốn lôi kéo Tần Ninh vào trong Cảnh Hỏa tộc.

Thần t*nh d*ch vốn chính là tri kỉ huynh đệ của hắn ta, có quan hệ này, kéo Tần Ninh vào Cảnh Hỏa tộc chắc chắn sẽ không khó.

Ầm ầm... Trên không, trận chiến của cấp bậc Tiên Quân khiến không gian nổ tung, phát ra những âm thanh chói tai.

Trong núi rừng bốn phía, đám Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên giao chiến cũng vô cùng kinh khủng.

Sát khí gào thét lao qua khiến trong lòng hai người Thần t*nh d*ch và Bạch Hạo Vũ vô cùng hoảng sợ.

Hai người một kẻ là Tam Nguyên đạo thể, một kẻ là Tạo Hóa đế thể, có tiềm lực vô tận, nhưng... dù sao... vẫn chỉ là Huyền Tiên.

Lúc trước đã từng nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng hoành tráng, rung động khác, nhưng dù sao cũng có Tần Ninh chống đỡ.

Tần Ninh là người có thể giết được cả Tiên Quân, đương nhiên bọn họ phải dựa vào Tần Ninh mới an tâm.

Trận chiến càng thêm ác liệt.

Trong phạm vi vạn dặm, bầu trời biến đổi, núi non đất đai cũng vô cùng hỗn độn.

Đột nhiên.

Hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên giao chiến, một người trong đó không địch lại, bị một người khác đánh lui, trường kiếm trong tay bộc phát ra hào quang ngàn trượng, trực tiếp chém lệch ra, rơi xuống chỗ mấy người Tần Ninh đang đứng.

"Xong rồi!"

"Đậu má!"

Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ ngẩn người ra.

Kiếm quang đang lao về phía mấy người bọn họ.

Nhưng bây giờ mấy người đều bị trói buộc, thực lực của bản thân bị phong ấn, có thể chạy được, nhưng chắc chắn không chạy nhanh bằng tốc độ một kích của một vị Cửu Thiên Huyền Tiên.

Hơn nữa đòn tấn công này cũng không phải là thứ mà bọn họ có thể chịu đựng được.

Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ cảm giác được tiếng gió gào thét bên tai, ngay sau đó hai người trực tiếp bị nhấc lên.

Keng! Kiếm khí kia chém lên trên tiên khí phi thuyền, phát ra những tiếng ầm ầm, phi thuyền lại không có chuyện gì, nhưng mặt đất lại bị chém ra một vết nứt trăm trượng.

Mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch không kịp né tránh, bị kiếm khí chém trúng, trên người đã rớm máu.

Đúng là nguy hiểm! Suýt chút nữa thì.

"Ừm?"
 
Phong Thần Châu
Chương 10282: "Tiên Quân trung phẩm!"



Rất nhanh Dịch Tinh Thần đã kịp phản ứng, nhìn về phía Tần Ninh, trợn mắt há hốc mồm nói: "Tần tiên sinh, ngươi... Ngươi ngươi ngươi...", trên tay trên chân Tần Ninh vẫn còn xiềng xích, thế nhưng khí tức b*n r* trong cơ thể hắn chính là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên.

Những đệ tử Thái Thanh tiên tông kia lúc đeo xiềng xích lên cho bọn họ đã nói, xiềng xích này là thứ cảnh giới dưới Tiên Quân không thể chống cự.

Tần Ninh lại không nói gì, thân thể chấn động, xiềng xích vỡ nát ra.

Ba bóng người rơi xuống đất.

Tần Ninh nhìn về phía Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ, mở miệng nói: "Xiềng xích rất khó trói buộc ta, cho nên ta đã sớm phá rồi, nhưng mà nếu bị đám đệ tử Thái Thanh tiên tông phát hiện ra, chắc chắn sẽ lại dùng pháp bảo phong ấn khác, cho nên ta dứt khoát ngày nào cũng giả vờ đeo".

Advertisement

Bạch Hạo Vũ nghe thấy lời này, vẻ mặt tủi thân nói: "Vậy sao ngươi không nói với chúng ta sớm hơn... cũng giúp chúng ta cởi trói chứ...", "Ta quên mất...", "...", Tần Ninh lập tức phá bỏ xiềng xích cho hai người.

Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ khôi phục mấy phần khí tức, lúc này mới cảm thấy cuối cùng đã không cần lo lắng hãi hùng nữa.

Mặc dù bây giờ chiến trường hỗn loạn, có Tiên Quân, có Cửu Thiên Huyền Tiên, c*̃ng có Huyền Tiên, nhưng dù sao hai người cũng là Huyền Tiên, không có một chút thực lực nào thì đúng là không yên lòng.

"Tần tiên sinh, nhân lúc đang hỗn loạn, chúng ta chạy đi?"

Advertisement

"Chạy cái gì?"

Dịch Tinh Thần nhìn Bạch Hạo Vũ vừa mở miệng, không khỏi nói: "Tần tiên sinh muốn đến Thái Thanh tiên tông để xem có phải Thần t*nh d*ch cũng bị bắt không mà".

"A đúng rồi".

Bạch Hạo Vũ gãi đầu nói: "Vậy bây giờ phải làm gì?"

Tần Ninh nhìn những trận chiến xung quanh, chậm rãi nói: "Tìm một chỗ an toàn chờ một lát đi".

Chờ một lát?

Rất nhanh ba bóng người đã rời khỏi phạm vi phi thuyền, trốn vào trong một khe núi nhìn xem bốn phía.

"Lý Uyển Thanh này đúng là bất phàm, cảnh giới Tiên Quân nhập phẩm, giao chiến với người áo đen cầm đầu kia mà không hề rơi vào thế yếu".

Bạch Hạo Vũ cảm thán: "Người áo đen kia ít nhất phải là Tiên Quân hạ phẩm đi?"

Hơn nữa người áo đen ra tay cực kì bất phàm, thủ đoạn tàn nhẫn, sát phạt quả quyết, tiên lực cuồn cuộn, nhìn một cái liền biết không phải người phàm.

Nhưng Lý Uyển Thanh thấp hơn một cảnh giới lại vẫn có thể tấn công mãnh liệt, không rút lui chút nào, lại có thể ngăn cản được.

Lúc hai người đang đánh nhau, những người khác cũng chém giết vô cùng hung ác.

Chỉ là rất nhanh, lúc rất nhiều đệ tử của Thái Thanh tiên tông dần dần không chống đỡ nổi, trên một đỉnh núi trong dãy núi đột nhiên có từng trận văn lấp loé ánh sáng, tiếp theo có từng bóng người xuất hiện.

"Giết!"

Dẫn đầu là một thanh niên với thân hình cao lớn, khí thế hiên ngang, lúc này vung tay lên, hét lớn một tiếng.

"Là Tông Càn sư huynh!"

"Tông Càn sư huynh dẫn người tới giúp chúng ta, giết!"

"Làm thịt đám người Cảnh Hỏa tộc khốn kiếp này".

Ngay lập tức, các đệ tử Thái Thanh tiên tông vốn đã giảm bớt khí thế, lúc này ai nấy đều đằng đằng sát khí.

Đám người Cảnh Hỏa tộc thấy mình đã thắng chắc, đột nhiên lại có cứu viện của Thái Thanh tiên tông đến, ai nấy đều thay đổi sắc mặt.

Người áo đen dẫn đầu nhíu mày lại, sau khi dùng một kích cường thế đẩy lui Lý Uyển Thanh, hừ lạnh nói: "Hoá ra là cái bẫy".

Ầm! Tiếng nổ vang trầm thấp vang vọng.

Tông Càn cầm một thanh phác đao trong tay, lúc này chém ra một đao.

Lưỡi đao sắc bén, sát khí bức người.

"Tiên Quân trung phẩm!"

Người áo đen dẫn đầu không dám cứng rắn chống đỡ một đao kia, cả người lấp loé xê dịch, liên tục kéo dài khoảng cách.

Thấy cảnh này, Tông Càn lại hừ lạnh một tiếng, tiếp tục đuổi theo.

"Giết hết đám tù phạm của Cảnh Hỏa tộc đi".

"Rõ!"
 
Phong Thần Châu
Chương 10283: "Kỳ Manh ca!"



Ngay lập tức, những đệ tử kia đều lấy ra một cái la bàn, xoay tròn la bàn.

Ầm... Một vị tù phạm Cảnh Hỏa tộc bị trói xích tay xích chân, hai tay hai chân lập tức nổ tung.

"A...", những tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Những tù phạm khác thấy cảnh này, sắc mặt đều run lên.

Thế mà pháp khí phong ấn bọn họ còn có công hiệu như thế?

Rất nhiều tù phạm tụ tập cùng một chỗ.

Lúc này Cảnh Tranh và Ôn Ngọc Trạch cũng rúc vào nhau, sắc mặt khó coi.

Vừa rồi suýt nữa bị đánh chết.

Bây giờ… thật sự phải xong đời sao?

Ầm ầm ầm... Rất nhanh, thân thể từng vị tù phạm của Cảnh Hỏa tộc nổ tung, chết oan chết uổng.

Sắc mặt Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch càng thêm khó coi.

Cảnh tượng hỗn loạn, cũng không biết Tần Ninh đã chạy đi nơi nào rồi, Ôn Ngọc Trạch muốn chạy trốn, nhưng bốn phía làm gì có chỗ nào có thể trốn được?

Ầm! Những tiếng nổ tung trầm thấp bộc phát ra.

Bên cạnh hắn ta, cả người Cảnh Tranh nổ tung, máu tươi bắn tung tóe khắp người Ôn Ngọc Trạch.

"Xong rồi xong rồi, xong thật rồi...", Ôn Ngọc Trạch run run rẩy rẩy.

Một giây sau.

Ôn Ngọc Trạch cảm giác được dường như khí văn trong xiềng xích trên người mình sắp thay đổi, sắp bộc phát.

Tử vong tới gần.

Ầm! Nhưng đúng lúc này.

Giữa trời đất, một tiếng ầm ầm hoàn toàn vang vọng.

Ngay sau đó, trong phạm vi mấy chục dặm mặt đất có từng làn sương máu bay lên không.

Sương máu tràn ngập khắp mặt đất, không ngừng di chuyển, mà ngay sau đó, Ôn Ngọc Trạch cảm giác được xiềng xích trên người mình đang bị sương máu ăn mòn, dần dần tắt ngúm đi, không có cách nào phát huy ra uy năng chân chính nữa.

Răng rắc.

Rất nhanh, xiềng xích đã bung ra, Ôn Ngọc Trạch thở phì phò, cả người đầm đìa mồ hôi.

Quá kinh khủng.

Suýt nữa thì xong đời.

Mà cùng lúc đó, một bóng người xuất hiện bên cạnh Ôn Ngọc Trạch.

"Không sao chứ?"

Giọng nói của bóng người kia giàu từ tính, mang theo vài phần lo lắng.

Ôn Ngọc Trạch nhìn thấy người tới, ngạc nhiên nói: "Kỳ Manh ca!"

Người tới mặc một bộ trường sam màu xanh, ngũ quan nhìn không khác gì Nhân tộc, chỉ là hai tay che kín hỏa văn, ở giữa trán cũng có một dấu ấn đặc biệt.

Không khó để nhìn ra người này cũng đến từ Cảnh Hỏa tộc.

Thanh niên tên là Kỳ Manh nhìn xung quanh, nói: "Mặc dù đây là cái bẫy, nhưng chúng ta vẫn phải tới".

"Ngọc Trạch, ngươi hãy đi theo mấy người Cảnh Bỉnh, Cảnh Đàm rời đi trước".

Nghe nói như thế, Ôn Ngọc Trạch ngạc nhiên nói: "Kỳ Manh đại ca, ngươi ở chỗ này, ta còn cần chạy nữa ư?"

"Ngươi không biết, lần này...", Kỳ Manh mới nói được một nửa.

Nơi xa, trên một đỉnh núi có ánh sáng lóe lên, một khí tức cường đại đáng sợ bộc phát ra.

Không biết là ai hô lên một tiếng, tất cả đệ tử Thái Thanh tiên tông đều tỏ ra vô cùng phấn chấn.

Thánh tử cũng giống như là thiếu tộc trưởng một gia tộc lớn.
 
Phong Thần Châu
Chương 10284: Giao chiến tiếp tục bộc phát.



Thánh tử của Thái Thanh tiên tông còn lợi hại hơn cả một số sư phụ của đám đệ tử thân truyền trong tông môn.

"Kỳ Manh!"

Một giọng nói như tiếng chuông lớn vang vọng.

"Cuối cùng ngươi cũng đã xuất hiện rồi".

"Cáo Thừa Thiên!"

Kỳ Manh đưa mắt nhìn về phía mặt đất lấp loé ánh sáng nơi xa, cười nhạo nói: "Làm nhiều trò như thế không phải là vì ta sao?"

"Thôi được rồi, hôm nay để xem rốt cuộc ngươi và ta, ai mạnh hơn một bậc".

Ầm! Chỉ một thoáng, hai bóng người đã bay lên không.

Advertisement

Sóng ánh sáng kinh khủng bộc phát ra.

"Tiên Vương!"

Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ thấy cảnh này, vẻ mặt run lên.

Thanh niên Cảnh Hỏa tộc và thánh tử của Thái Thanh tiên tông mới tới kia đều là cảnh giới Tiên Vương.

Tuổi còn trẻ như thế, tương lai sẽ rất có triển vọng.

Bạch Hạo Vũ không khỏi nói: "Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, Thái Thanh tiên tông đã là một trong ba thế lực lớn trong toàn bộ Tam Thanh tiên vực rồi".

"Tông môn bá chủ như thế tuyển chọn đệ tử, phân chia ra thành nội tông, ngoại tông đã rất khoa trương rồi".

"Có thể trở thành thánh tử, vậy phải là thiên tài trong thiên tài".

Bạch Hạo Vũ nhìn về phía Dịch Tinh Thần, khích lệ: "Lão Dịch, đừng lo lắng, tương lai ngươi sẽ lợi hại hơn bọn họ".

Vẻ mặt Dịch Tinh Thần cổ quái nói: "Ngươi nhìn ra ta đang lo lắng chỗ nào vậy?"

Giao chiến tiếp tục bộc phát.

Thái Thanh thánh tử Cáo Thừa Thiên và Kỳ Manh của Cảnh Hỏa tộc vừa tới giao chiến cực kỳ kinh tâm động phách.

Hai vị Tiên Vương bay thẳng lên bầu trời, uy lực Vương giả bộc phát vô cùng doạ người.

Dịch Tinh Thần đến từ vùng đất Trung Thiên của Thái Thượng tiên vực, cũng coi là đã được chứng kiến việc đời, mặc dù kinh ngạc nhưng vẫn có thể ổn định được.

Nhưng Bạch Hạo Vũ lại có vẻ khá kích động.

Dù sao Bạch Hạo Vũ lớn lên ở biển Đông Tiên, lúc trước mới được nhìn thấy Tiên Quân, Tiên Vương duy nhất được thấy chính là Quân Phụng Thiên.

Nhưng Quân Phụng Thiên ngày đó cũng mới chỉ vào Tiên Vương, mà cho dù là Thái Thanh thánh tử hay Kỳ Manh của Cảnh Hỏa tộc nhìn có vẻ... không giống như là mới vào cấp bậc Tiên Vương.

Hơn nữa.

Lúc trước Quân Phụng Thiên ra tay hoàn toàn dựa vào uy lực Vương giả áp chế, nhưng hai người này ra tay đã dùng tầng tầng lớp lớp tiên quyết đấu pháp, bầu trời trên tầng mây cũng phải biến sắc.

Như thế mới là tiên trong tiên! Ngoài ra, Tông Càn kia của Thái Thanh tiên tông là Tiên Quân trung phẩm, đánh nhau với người áo đen cầm đầu cũng vô cùng kinh khủng.

Người áo đen cầm đầu kia là Tiên Quân hạ phẩm, vừa rồi đối mặt với Lý Uyển Thanh, mặc dù cũng có thể áp chế, thế nhưng lại không làm gì được Lý Uyển Thanh.

Mà bây giờ, người áo đen cầm đầu bị Tông Càn áp chế, nhưng Tông Càn nhưng cũng không có cách nào khiến hắn ta bị thương được.

Tần Ninh nhìn giao chiến phía xa, mở miệng nói: "Tông Càn, Lý Uyển Thanh đều có thiên phú không tồi, mà người áo đen cầm đầu này cũng rất khó lường".

Nghe thấy Tần Ninh mở miệng, hai người Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ đều ngẩn người.

Mấy năm nay ở cùng với Tần Ninh, bọn họ đều đã nhận được đánh giá của Tần Ninh.

Nhưng Dịch Tinh Thần biết thể chất này của mình từ nhỏ đến lớn đã được bao nhiêu trưởng bối trong gia tộc để ý đến.

Lần này rời khỏi Thái Thượng tiên vực là do Dịch Tinh Thần cố ý.
 
Phong Thần Châu
Chương 10285: "Thái Thanh Thiên Nguyên Thuật!"



Hắn ta biết, từ khi hắn ta đến biển Nam Thiên, tuyệt đối sẽ có trưởng bối trong gia tộc âm thầm bảo vệ.

Trừ khi hắn ta gặp nguy hiểm đến tính mạng, nếu không những trưởng bối kia sẽ không ra tay.

Cho nên lần này, hắn ta nhân cơ hội rời đi chính là để thoát khỏi sự che chở của gia tộc.

Tạo Hóa đế thể, vì sao không thể dựa vào bản thân để tạo ra một con đường thông thiên?

Advertisement

Từ xưa đến nay, có nhân vật cái thế nào mà không phải dựa vào mình xông pha từng bước trên đường chứ.

Gia tộc không cho hắn ta cơ hội, sợ hắn ta tổn thương, vậy hắn ta sẽ nhảy ra khỏi phạm vi che chở của gia tộc.

Nơi này là Tam Thanh tiên vực, cho dù gia tộc có muốn bảo vệ hắn ta thì cũng phải cân nhắc xem có thể đến được không.

Lý Uyển Thanh, Tông Càn và người áo đen cầm đầu kia có thể được Tần Ninh tán dương một câu, đủ để nhìn ra ba người đều không phải là hạng người đơn giản.

Nói một cách khác, Lý Uyển Thanh, Tông Càn đều là đệ tử hạch tâm của Thái Thanh tiên tông, chỉ riêng điều này đã đủ để chứng minh sự bất phàm của hai người rồi.

Ầm! Tiếng nổ ngột ngạt bộc phát.

Áo bào của người áo đen cầm đầu bị rách tương, nhưng mạng che mặt vẫn luôn vững vàng bất động, khí tức cũng vẫn âm trầm như nước.

"Hôm nay nhất định ta phải nhìn xem rốt cuộc ngươi là ai!"

Tông Càn hừ lạnh, sải bước ra, khí thế cuồn cuộn trong cơ thể bốc lên.

Chỉ một thoáng, tiên lực cuồn cuộn trong thân thể hắn ta giống như bện thành một sợi dây thừng, hóa thành từng luồng ánh sáng, ngưng tụ thành biển cả mênh mông, tràn đầy khí thế hùng hậu giết chóc tất cả.

"Thái Thanh Thiên Nguyên Thuật!"

Có đệ tử Thái Thanh tiên tông nhìn thấy cảnh này, vô cùng kích động.

Thái Thanh Thiên Nguyên Thuật, chính là một trong ba bí thuật của Thái Thanh tiên tông.

Thuật này là do các cao thủ Tiên Đế Tiên Tôn nhiều đời của Thái Thanh tiên tông không ngừng sáng tạo, không ngừng sửa đổi, trở thành một thuật nổi tiếng trong Tam Thanh tiên vực.

Trong Thái Thanh tiên tông rộng lớn, nội tông và ngoại tông cộng lại có khoảng mấy chục vạn người.

Nhưng người thật sự có tư cách tu hành Thái Thanh Thiên Nguyên Thuật chỉ có đệ tử hạch tâm và các thánh tử thánh nữ.

Hơn nữa có tư cách không có nghĩa là có thể tu luyện thành công.

Hiện nay, thánh tử Cáo Thừa Thiên thi triển ra thuật thi này, đủ để chứng minh vị thánh tử này có thiên phú kinh người.

Giữa trời đất, từng luồng ánh sáng giống như những cành liễu rủ xuống từ trên trời, tản ra khí tức thần thánh lại cao thâm.

Cáo Thừa Thiên đứng trên không, tựa như một vầng trăng khuyết sinh ra giữa trời đất, khiến người ta căn bản không có cách nào coi nhẹ.

Cách đó ngàn trượng, Kỳ Manh đứng tại chỗ, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm nghị.

Thái Thanh thánh tử là người mạnh nhất trong đám đệ tử hạch tâm có thiên phú kinh người.

Kỳ Manh quyết định trong lòng, hỏa văn giữa trán lập tức bộc phát ra một ngọn lửa sáng chói.

Ngọn lửa này cực kỳ giống hỏa diễm trên thế gian, nhưng lại có rất nhiều chỗ khác biệt.

Cho dù cách một khoảng cách, Tần Ninh c*̃ng cảm giác được một khí tức khác biệt.

"Kết hợp với khí huyết bản thân, dung nạp tiên khí thiên địa, không giống như là ngọn lửa do trời đất sinh ra, mà giống như lửa được tạo ra từ đá lửa, loại lửa tạo ra khi những tảng nham thạch va chạm mãnh liệt".

Chỉ là hai người đều là cảnh giới Huyền Tiên, giao chiến của đám Cửu Thiên Huyền Tiên đỉnh phong mạnh hơn một chút mà bọn họ đã không có cách nào hiểu được, càng đừng nói đến trận chiến của cấp bậc Tiên Vương.

Dịch Tinh Thần hỏi: "Tần tiên sinh cảm thấy Kỳ Manh và Cáo Thừa Thiên, ai mạnh hơn một bậc?"
 
Phong Thần Châu
Chương 10286: Sẽ là ai đây?



"Ai mạnh ai yếu thì phải xem bây giờ hai người này đều bắt đầu liều mạng, ai có thể chiếm ưu thế".

Tần Ninh đưa mắt nhìn lên không, chậm rãi nói.

Bạch Hạo Vũ cũng đưa mắt nhìn, không khỏi nói: "Không nghĩ tới trong Cảnh Hỏa tộc c*̃ng có hạng người thiên phú kinh khủng như vậy".

"Năm đó ta từng gặp được yêu nghiệt của Viêm tộc Vũ tộc ở trong tiên vực Đại La, khiến ta cũng phải tốn rất nhiều công sức mới có thể g**t ch*t được".

Tần Ninh chậm rãi nói: "Nếu những nhân vật như thế trưởng thành, sợ là yêu nghiệt đứng đầu Tiên Giới cũng chưa chắc có thể ngăn cản".

Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ nghe nói như thế đều thi nhau gật đầu.

Nếu là trước kia, Tần Ninh nói như vậy, hai người tuyệt đối sẽ khịt mũi coi thường, không thèm để ý chút nào.

Nhưng bây giờ, hai người đều đã phục Tần Ninh sát đất, thiên tài có thể khiến Tần Ninh cũng phải tốn rất nhiều công sức tuyệt đối không phải người mà người phàm tục có thể so sánh.

Giao chiến vẫn còn tiếp tục, trận chiến Kỳ Manh và Cáo Thừa Thiên đã hoàn toàn không phải là thứ mà đám người phía dưới có thể tham dự.

Thái Thanh tiên tông cố ý bắt đám dị tộc làm mồi nhử, sao Cảnh Hỏa tộc có thể ngu ngốc đến mức không nhận ra chứ?

Vừa vặn ngược lại.

Những năm gần đây Cảnh Hỏa tộc có thể cắm rễ đặt chân ở trong Tam Thanh tiên vực, chỉ riêng điều này đã đủ để chứng minh chỗ phi phàm của bọn họ rồi.

Phía dưới.

Tông Càn và người áo đen cầm đầu kia vẫn còn tiếp tục giao chiến.

Đám người Cảnh Hỏa tộc cũng đang đánh nhau túi bụi với đệ tử Thái Thanh tiên tông.

Hai phe ngươi tới ta đi, vốn dĩ là Thái Thanh tiên tông chiếm cứ ưu thế, nhưng Kỳ Manh xuất hiện lại dẫn theo một đám cao thủ gia nhập cuộc chiến.

Điều này khiến các đệ tử Thái Thanh tiên tông rơi vào thế yếu.

Bốn phía, các chiến sĩ Cảnh Hỏa tộc sát phạt tàn nhẫn, đệ tử Thái Thanh tiên tông càng thêm bị động.

Cũng may có Lý Uyển Thanh, nhìn thấy ai không địch lại đối thủ, Lý Uyển Thanh là Tiên Quân nhập phẩm sẽ ra tay giúp đỡ.

Như vậy cũng có thể miễn cưỡng duy trì được.

Bóng người Lý Uyển Thanh không ngừng đi qua đi lại trong chiến trường, tư thế hiên ngang khiến người ta khâm phục.

Cứ như vậy, rất nhiều đệ tử, Thái Thanh tiên tông cũng có thể chịu đựng được.

Ầm! Đột nhiên.

Cách đó hơn ngàn dặm.

Trên không trung, từng tiếng nổ vang bỗng nhiên bộc phát ra.

Những tiếng nổ kinh khủng vang vọng giữa đất trời, tất cả mọi người đều cảm giác được trời đất cũng phải chấn động.

Phương xa ở ngoài ngàn dặm, ánh sáng vô tận dâng lên không trung, cứ như khiến cả vùng trời đất kia phải hoàn toàn vỡ nát.

Lúc này Tần Ninh có thể cảm giác được rõ ràng, có dao động mạnh mẽ hơn, cho dù là cách ngàn dặm cũng vẫn truyền lại đây.

"Trên Tiên Vương!"

Xem ra, không chỉ có đám Tiên Quân, Cửu Thiên Huyền Tiên của Thái Thanh tiên tông và Cảnh Hỏa tộc đang chém giết, Cảnh Hỏa tộc có nhân vật cấp cao xuất hiện, Thái Thanh tiên tông c*̃ng có.

Khí tức kinh khủng không ngừng bộc phát ra.

Hai người Cáo Thừa Thiên và Kỳ Manh cũng phát hiện ra giao chiến ở phương xa.

Kỳ Manh lạnh lùng nói: "Thái Thanh tiên tông ngươi muốn câu cá, cho các ngươi một con cá mập, để xem các ngươi có nuốt được hay không!"

Những tiếng nổ kinh khủng vang vọng không dứt.

Cáo Thừa Thiên không nói một lời, chỉ lao thẳng về hướng Kỳ Manh.

Phía dưới.

Tần Ninh nhìn hai người giao chiến, nhíu mày lại.

Chắc chắn trong đám người mà Thái Thanh tiên tông bắt được có người có cái gì đó đặc biệt, mới khiến đám cường giả của Cảnh Hỏa tộc không thể không đến viện binh.

Sẽ là ai đây?

Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía rất nhiều bóng người ở đây.

Cho đến cuối cùng thấy được Ôn Ngọc Trạch.

6000934-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10287



Sau khi xác định trong lòng, Tần Ninh dẫn theo Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ đi đến bên cạnh Ôn Ngọc Trạch.

"Tần đại nhân!"

Ôn Ngọc Trạch nhìn thấy Tần Ninh, vẻ mặt kích động nói: "Tần đại nhân, Kỳ Manh ca đã tới cứu ta, ngươi nhìn đi, người đang giao chiến với Thái Thanh thánh tử chính là Kỳ Manh ca!"

Tần Ninh nhìn về phía Ôn Ngọc Trạch, cười nói: "Kỳ Manh ca?

Ngươi chỉ là một Huyền Tiên, hắn ta lại là Tiên Vương, xem ra hắn ta rất tốt với ngươi!"

Advertisement

Nghe thấy lời này, Ôn Ngọc Trạch sững sờ.

"Từ nhỏ đến lớn, Kỳ Manh ca vẫn luôn đối xử rất tốt với ta...", Tần Ninh nghe vậy, lại tiếp tục cười nói: "Nếu đã như vậy, ta muốn mượn một thứ của ngươi để dùng".

"Cái gì?"

"Tính mạng của ngươi!"

Advertisement

Vừa dứt lời, Tần Ninh trực tiếp nhấc Ôn Ngọc Trạch lên, lao ra bên ngoài chiến trường.

Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ cũng bị hành động này của Tần Ninh làm cho kinh ngạc, cũng không dám trì hoãn, vội vàng đuổi theo.

Đúng lúc này.

Không ít chiến sĩ Cảnh Hỏa tộc thấy cảnh này, sắc mặt ai nấy đều thay đổi, vội vàng đuổi theo.

Mà đệ tử của Thái Thanh tiên tông nhìn thấy đều cho rằng Tần Ninh muốn dẫn Ôn Ngọc Trạch chạy trốn, cũng đều đuổi theo.

Trong nháy mắt đã có mười mấy người đuổi theo mấy người Tần Ninh rời đi.

Tần Ninh cười ha hả nói: "Ôn Ngọc Trạch, xem ra ngươi rất quan trọng với Cảnh Hỏa tộc nhỉ!"

Ôn Ngọc Trạch ngượng ngùng cười nói: "Tần đại nhân, ta quan trọng với Cảnh Hỏa tộc ở chỗ nào chứ, không phải ngài cũng nhìn thấy rất nhiều tộc nhân của chúng ta bị bọn họ bắt sao...", "Đúng là có rất nhiều tộc nhân bị bắt, nhưng lúc trước cũng có không ít tộc nhân bị Thái Thanh tiên tông đưa về rồi sao?

Tại sao đám người này lại không bị như vậy?"

"Kỳ Manh kia lại không nhịn được ra tay vào lúc ngươi sắp bỏ mình, ngươi còn gọi hắn ta một tiếng Kỳ Manh ca...", "Một vị Tiên Vương quan tâm ngươi như thế, một vị Huyền Tiên như ngươi đúng là không hề đơn giản".

Nghe thấy lời này, sắc mặt Ôn Ngọc Trạch vô cùng khó coi.

"Tần đại nhân, ta thật sự...", "Không có việc gì, không muốn nói, ta cũng không nóng nảy, dẫn theo ngươi đi cùng là được".

Tần Ninh cười tủm tỉm nói.

Ôn Ngọc Trạch còn muốn nói điều gì, nhưng lại không biết mở miệng như thế nào.

Phản kháng Tần Ninh, hắn ta không đủ tư cách.

Dù nói thế nào thì Tần Ninh cũng là một vị Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên, mà hắn ta chỉ là một vị Huyền Tiên.

Ầm... Đằng sau, đám tộc nhân Cảnh Hỏa tộc và các đệ tử của Thái Thanh tiên tông đuổi đến lại giao thủ.

Tần Ninh nhìn thấy những người kia lao vào đánh nhau thì mỉm cười, dẫn ba người Ôn Ngọc Trạch, Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ tiếp tục xuất phát.

Hắn cũng không để ý tới rốt cuộc mấy người kia muốn làm gì.

Hắn chỉ muốn biết nếu mình đưa Ôn Ngọc Trạch đi, đám người của Cảnh Hỏa tộc sẽ có phản ứng gì.

Giờ phút này Kỳ Manh cũng nhìn thấy Ôn Ngọc Trạch bị đưa đi.

Kỳ Manh sa sầm mặt lại, lập tức quát: "Đưa Ôn Ngọc Trạch về!"

Ngay tức khắc, trong đám người Cảnh Hỏa tộc đang giao chiến lại có một nhóm người lập tức lao vùn vụt ra.

Thấy cảnh này, Cáo Thừa Thiên cũng không nói thêm cái gì.

Lý Uyển Thanh đã dẫn người xuất phát, trực tiếp đuổi theo.

Lần này, Thái Thanh tiên tông cũng biết được một chút tin tức, nếu không sẽ không lập ra cái bẫy này.

Trong phạm vi vạn dặm, mặt đất không ngừng rung chuyển.

Hơn nữa sau đó vẫn còn có người của Thái Thanh tiên tông và Cảnh Hỏa tộc chạy đến.

Tần Ninh c*̃ng mặc kệ những người kia đang đuổi theo mình, vẫn luôn dẫn ba người chạy đi.
 
Phong Thần Châu
Chương 10288: Hàn Mị tộc?



Các phe giao chiến, những tiếng nổ vang lên bên tai không dứt.

"Chạy... Chạy không nổi nữa rồi...", Bạch Hạo Vũ kêu lên: "Tần tiên sinh, thật sự không chạy nổi nữa rồi".

Có một đống Cửu Thiên Huyền Tiên đang đuổi theo bọn họ, mặc dù tốc độ của Tần Ninh rất nhanh, còn có thể kéo cả bọn họ chạy theo, nhưng hai người bọn họ vẫn không chịu được tốc độ như vậy.

Quá nhanh! "Đến đây!"

Tần Ninh trực tiếp vẫy tay một cái, lấy Nam Thiên Hỗn Độn Chung ra, cái chuông lớn này vô cùng khó lường, mặc dù đã mất đi khí linh và đế uẩn, nhưng dù nói thế nào thì nó cũng là một tiên khí Đế phẩm.

Hiếm thấy trên đời.

Dẫn theo ba người Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ, Ôn Ngọc Trạch đều không có vấn đề gì.

Tần Ninh thu hồi Nam Thiên Hỗn Độn Chung, bàn tay nắm lại, lực lượng cuồn cuộn bộc phát trong lòng bàn tay.

Xung quanh bọn họ, cho dù là các đệ tử Thái Thanh tiên tông hay chiến sĩ Cảnh Hỏa tộc đuổi theo, càng ngày càng nhiều người đang giao chiến.

Bốn phương tám hướng, dường như chỗ nào cũng có người tồn tại.

Advertisement

Tần Ninh đã lao vùn vụt ra ngoài mấy vạn dặm.

Đám người của Cảnh Hỏa tộc không chịu từ bỏ, người của Thái Thanh tiên tông càng không chịu từ bỏ.

Điều này khiến Tần Ninh hiểu ra chắc chắn tên Ôn Ngọc Trạch này có gì đó cổ quái.

Rất nhanh.

Phía trước đã xuất hiện một dãy núi dài liên miên.

Nhìn một cái chỉ thấy núi cao nguy nga vô tận như từ trên trời giáng xuống.

Bước vào trong núi có tiên thú tồn tại, những người kia muốn đuổi theo sẽ không đơn giản như vậy.

Tần Ninh nghĩ như thế, lập tức xông vào trong núi.

Nhưng đột nhiên.

Bước chân của Tần Ninh ngừng lại.

Một bóng người đang đứng ở lối vào trong núi, đưa mắt nhìn tới.

Đó là một người phụ nữ.

Mái tóc dài đen nhánh như suối chảy qua những ngón tay tuyết trắng, một phần tóc được búi lại, trâm ngọc cắm hờ bên trong búi tóc.

Lông mày không cần tô cũng nổi bật, làn da không cần điểm phấn cũng trắng hồng.

Khuôn mặt trái xoan, miệng nhỏ mắt to, chỗ nào cũng đều có vẻ lấp lánh rực rỡ.

Đôi mắt như nước, lại mang theo vẻ lạnh lẽo nhàn nhạt.

Dáng người cao gầy, chiếc váy dài đỏ chót càng làm nổi bật lên tư thái ưu nhã động lòng người.

Dáng người thướt tha cân đối, da thịt mịn màng, nước da trắng hồng.

Một người phụ nữ trẻ tuổi linh hoạt đứng trên một tảng đá nhô ra dưới chân núi cách đó hơn mười dặm, nhìn về phía Tần Ninh.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Cô gái kia nở nụ cười xinh đẹp nói: "Trả hắn ta lại cho ta đi!"

"Ngươi nói trả là trả sao?"

Tần Ninh cười nói: "Trả lại cho ngươi cũng không phải không được, ngươi nói cho ta biết trước, hắn ta là ai?

Cảnh Hỏa tộc cần hắn ta làm cái gì?"

"Nhỡ may trên người hắn ta có ẩn giấu bí mật động trời nào đó, ta để mất hắn ta chẳng phải sẽ là đồ đần sao?"

Nghe nói như thế, cô gái lắc đầu, tiếp theo nói: "Ta cũng không biết rõ về bí mật của hắn ta, nhưng đám người Cảnh Hỏa tộc lại có chút quan tâm".

"Ngươi không phải người của Cảnh Hỏa tộc?"

Cô gái nghe nói như thế, lại cười nói: "Ngươi thấy ta giống sao?"

Nghe thấy lời này, Tần Ninh nhìn kỹ lại.

"Ta đến từ Hàn Mị tộc!"

Hàn Mị tộc?
 
Phong Thần Châu
Chương 10289: Không có tư cách xen vào những chuyện này!"



Tần Ninh không khỏi nói: "Năm đó ta đã từng gặp người của Mị tộc, không biết có gì khác với Hàn Mị tộc các ngươi?"

"Mị tộc chính là chủng tộc cấp thấp, không có cách nào đánh đồng với Hàn Mị tộc chúng ta".

"Ồ...", Tần Ninh tiếp tục nói: "Được rồi, mặc kệ ngươi là tộc gì, ta sẽ không đưa hắn ta cho ngươi, phàm là chuyện có thể khiến đám dị tộc các ngươi chịu thiệt hay tức giận, ta đều sẽ làm!"

Nghe thấy lời này, cô gái nhướng mày.

"Ngươi chỉ là một Cửu Thiên Huyền Tiên, không có tư cách xen vào những chuyện này!"

Advertisement

"Nói ta là Cửu Thiên Huyền Tiên, không phải ngươi cũng vậy ư?"

Nghe nói như thế, cô gái kia vô cùng giận dữ.

"Hôm nay, ngươi sẽ không rời đi được đâu!"

Cô gái vừa dứt lời liền lập tức ra tay, bàn tay nhẹ nhàng nắm lại, khí tức lạnh như băng bộc phát khắp trời, ngay lập tức, cỏ cây cả khu vực đều bị một tầng băng sương bao trùm.

Thấy cảnh này, Tần Ninh nhíu mày lại.

"Hàn Mị tộc có hàn, có lẽ c*̃ng có mị, nhưng mà chút hàn khí đó của ta, so sánh với nương ta thì vẫn còn kém xa!"

Tần Ninh cười nhạo một tiếng, sau đó tung ra một quyền.

Trong khoảnh khắc, quyền phong gào thét, khí tức Cửu Thiên Huyền Tiên Nhị trọng thiên của Tần Ninh hoàn toàn bộc phát ra.

Thấy cảnh này, trong lòng người phụ nữ càng thêm giận dữ.

Bây giờ cô ta là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên thất trọng thiên.

Nhưng lại bị một tên cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên xem thường.

Cô gái hừ một tiếng từ mũi, nắm tay lại, khí tức cuồn cuộn không ngừng từ trong cơ thể hội tụ trong nháy mắt, tiếp theo lao về phía Tần Ninh.

Ầm... Những tiếng nổ trầm thấp đột nhiên vang ra, sát khí làm người ta sợ hãi bộc phát ra bốn phía.

"Ở bên kia!"

Nhưng đúng lúc này, cách đó không xa, một tiếng kêu to vang lên.

Sau đó là những tiếng nổ vang.

Cô gái thấy cảnh này, sắc mặt lạnh lẽo.

"Coi như ngươi may mắn, nhưng nếu không giao Ôn Ngọc Trạch ra, chắc chắn ngươi sẽ phải chết!"

Vừa dứt lời, cô gái lập tức quay người rời đi.

Người của Thái Thanh tiên tông đuổi đến chính là Lý Uyển Thanh, Lý Uyển Thanh là đệ tử hạch tâm của Thái Thanh tiên tông, cảnh giới Tiên Quân, cô ta là Cửu Thiên Huyền Tiên, không thể chống lại được Tiên Quân.

Tần Ninh nhìn thấy cô gái kia rời đi, trong lòng càng thêm xác định Ôn Ngọc Trạch chắc chắn có chỗ nào đó không tầm thường.

Lúc trước, căn cơ của Cảnh Hỏa tộc ở trong núi Thái Bạch bị phá huỷ, nhiều người bị đưa đi bị giết như vậy, những người của Cảnh Hỏa tộc, Hàn Mị tộc này đều không có bất kỳ hành động nào.

Nhưng bây giờ, Ôn Ngọc Trạch xuất hiện, người của Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc đã thi nhau xông ra.

Cô gái váy đỏ rời đi, Tần Ninh c*̃ng không trì hoãn, trực tiếp dẫn theo Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ trốn vào trong núi rừng.

Hắn cũng không muốn chém giết với người của Thái Thanh tiên tông.

Mấy ngày nay tiếp xúc với đám đệ tử của Thái Thanh tiên tông, hắn có thể cảm giác được các đệ tử Thái Thanh tiên tông rất có sát ý với dị tộc.

Xem như cùng chung chí hướng với hắn.

Giết người như vậy sẽ làm trái lại trái tim hắn.

Ba bóng người biến mất giữa rừng núi mênh mông.

Đây là nơi nào, Tần Ninh cũng không biết.

Tần Ninh độ kiếp còn làm thịt được cả Tiên Quân.

Tuy nói đây không phải là thực lực chân chính của Tần Ninh, nhưng tóm lại vẫn là thủ đoạn của hắn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back