Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Phong Thần Châu

[BOT] Mê Truyện Dịch
Phong Thần Châu
Chương 10270: "Thần đại nhân vẫn luôn ở nơi đó!"



Cảnh Tranh vui vẻ nói: "Tam Thanh tiên vực, Thái Bạch Vực, núi Thái Bạch, Cảnh Hoả tộc chúng ta ở ngay trên núi Thái Bạch”.

Cuối cùng cũng tới rồi! Ba năm sáu tháng quả thật làm cho người ta có chút sốt ruột.

Nhưng lấy thực lực của mấy người bọn họ mà nói, nếu muốn dựa vào thực lực của mình để đi từ Thái Thượng tiên vực tới Tam Thanh tiên vực, không tốn mấy chục năm là gần như không có khả năng.

Thậm chí, cho dù là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên đi quãng đường dài như thế, khả năng chết trên đường chết đi rất lớn.

Trừ khi là cấp bậc Tiên Vương mới đủ an toàn.

Advertisement

Sự rộng lớn của Tiên Giới cũng không phải là nói giỡn.

Mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch vô cùng hưng phấn.

Ôn Ngọc Trạch cười nói: "Ta và Thần t*nh d*ch huynh đệ có quan hệ vô cùng tốt, Tần đại nhân, hy vọng ngươi nhìn thấy sẽ nể mặt tha cho ta một mạng”.

Tần Ninh chậm rãi nói: "Yên tâm, nếu ngươi và Thần t*nh d*ch có quan hệ tốt, ta sẽ không giết ngươi”.

Advertisement

Ngay sau đó.

Mấy người đi ra ngoài.

Một luồng sáng trắng loé lên, thiên địa thời không kịch liệt run rẩy.

Ngay sau đó, tám bóng người đã đứng ở trên một cái bàn ngọc thạch.

Đưa mắt nhìn lại, nơi này là một tiểu viện.

"Chính là nơi này”.

Ôn Ngọc Trạch hưng phấn nói.

Hắn ta đã rời khỏi nơi này nhiều năm, cuối cùng cũng đã trở lại.

"Kì quái, sao lại không nhìn thấy người phụ trách trận truyền tống đến đón?"

Ôn Ngọc Trạch tò mò gãi đầu.

Ba người trong người đi ra ngoài cửa viện, mở cửa ra, ba người đều ngây ra tại chỗ.

"Sao lại thế này?"

Cảnh Tranh đi ra phía trước, cũng đứng sững sờ tại chỗ.

"Đây là... Đây là...”, Tần Ninh cũng đi ra ngoài cửa.

Sau khi đi ra khỏi cửa, nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, Tần Ninh nhíu mày lại.

Không khó để nhìn ra đây là một khu vực bí mật ẩn nấp trong núi non trùng điệp.

Tần Ninh đưa mắt nhìn ra hơn mười dặm xung quanh, đều có thể nhìn thấy dấu vết đại trận còn sót lại.

Hơn nữa, ở sườn núi, chân núi cùng với các sơn cốc vẫn có còn sót dấu vết lửa cháy, từng cung điện lầu các sụp đổ, nghiêng ngả, hóa thành phế tích.

Nhìn từ dấu vết này thì xem ra chỗ này đã bị phá huỷ mạnh, hơn nữa thời gian cũng không lâu.

Trong lòng Tần Ninh trầm xuống.

Thần t*nh d*ch đâu?

Không phải là hắn vừa đến, cứ điểm này đã bị phá huỷ chứ! "Thần t*nh d*ch ở đâu?"

Tần Ninh túm lấy cổ áo Ôn Ngọc Trạch, quát hỏi: "Hắn ta đang ở đâu?"

Ôn Ngọc Trạch nhìn thấy xung quanh là cảnh tượng hỗn độn, hiển nhiên đã từng có một trận chiến lớn xảy ra ở đây, tộc nhân của hắn ta đều ở trong này sinh sống nhiều năm, bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này, cả người Ôn Ngọc Trạch đều ngây ra, làm sao còn để ý Tần Ninh đang hỏi cái gì.

Cho dù Tần Ninh làm thịt hắn ta, hắn ta cũng không có tâm trạng để trả lời.

Cảnh Tranh thấy một màn như vậy thì đưa tay chỉ về phía một cung điện trên sườn núi phương xa, mở miệng nói: "Thần đại nhân vẫn luôn ở nơi đó!"

Nghe nói như thế, Tần Ninh chạy như bay về phía ngọn núi kia.

Suốt quãng đường này nghe Tần Ninh kể về vài vị đệ tử, hai người cũng có thể nhìn ra được Tần Ninh rất để ý đến đệ tử của mình.

Lúc này vừa tới một cứ điểm của Cảnh Hoả tộc, cứ điểm này đã bị phá huỷ! Tần Ninh có thể không lo lắng cho sự an toàn của Thần t*nh d*ch sao?
 
Phong Thần Châu
Chương 10271: "Ai biết được!"



Lúc trước Tần Ninh vừa nghe thấy tin tức về Thần t*nh d*ch đã không thèm quan tâm đến gì hết mà đến chỗ này.

Khi bóng người Tần Ninh dừng ở giữa một sườn núi.

Nơi này chỉ toàn là hỗn độn, cung điện ở sườn núi đều đã sụp đổ, còn có ánh lửa loé lên.

Trong một đống phế tích này, chỉ có thể nhìn thấy chút dấu vết còn lại của những kiến trúc đó.

Tần Ninh đứng tại chỗ, không nói được một lời.

Advertisement

Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần hạ xuống.

Vẻ mặt mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch cũng vô cùng suy sụp.

Mới đi ra ngoài vài năm, nhà cửa đã biến mất hết! Tại sao có thể như vậy! Cảnh Tranh ngồi tại chỗ, sắc mặt khó coi.

"Cứ điểm ở núi Thái Bạch có ít nhất mười vạn người, trong đó còn có vài vị Tiên Vương tọa trấn, đột nhiên nói biến mất là biến mất...”, "Rốt cuộc là ai, là ai!"

Cảnh Tranh hoàn toàn điên rồi.

"Lý sư tỷ, bên này còn có dư nghiệt!"

Đúng lúc này, trên không trung, một tiếng quát vang lên giữa những ngọn núi.

Chỉ một thoáng, phía chân trời đã có từng bóng người, hoặc là chân đạp phi kiếm, hoặc là chân đạp hồ lô, phi thuyền và các loại tiên khí khác, đồng loạt xuất hiện.

Những người đó đằng đằng sát khí, trong nháy mắt đã tới gần, bao vây mấy người Tần Ninh lại.

Những người này nhìn qua đều có vẻ rất trẻ tuổi, khí tức cũng rất mạnh, có cảnh giới Huyền Tiên, cũng có cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên.

Dẫn đầu là hai thanh niên nhìn qua khoảng hai mươi mấy tuổi, trong tay cầm tiên kiếm, nhìn chằm chằm mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch như hổ rình mồi, quát: "Dư nghiệt Cảnh Hoả tộc!"

Mấy người Cảnh Tranh và Ôn Ngọc Trạch nhìn thấy mười mấy người kia thì sắc mặt run lên.

"Đệ tử Thái Thanh tiên tông!"

Ôn Ngọc Trạch hoảng sợ nói: "Ngươi... Sao các ngươi lại xuất hiện ở Thái Bạch Vực?"

Thái Thanh tiên tông.

Một trong ba bá chủ của Tam Thanh tiên vực, truyền thừa trên trăm vạn năm, trong tông môn không biết có bao nhiêu Tiên Đế Tiên Tôn tọa trấn.

Cả Tam Thanh tiên vực chia ra thành trên trăm khu vực.

Mà trong các vực đều có một số thế lực, cũng có một vài thế lực cường đại, kéo dài qua mấy khu vực.

Nhưng cho dù mạnh đến thế nào, so sánh với Thái Thanh tiên tông đều không đáng nhắc tới.

Chỉ là bây giờ, sao đám đệ tử của Thái Thanh tiên tông lại chạy đến Thái Bạch Vực nằm tuốt phía tây chứ?

Phải biết rằng, Thái Thanh tiên tông nằm ở phía nam Tam Thanh tiên vực, cách nơi đây ngàn vạn dặm.

"Hừ, không nghĩ tới còn có mấy dư nghiệt, các ngươi trốn tránh kỹ thật đấy”.

Thanh niên bên trái mặc trường bào màu tím, khí chất bất phàm hừ lạnh nói: "Bó tay chịu trói đi, nếu không ta sẽ giết mấy người các ngươi ngay tại chỗ!"

Nghe nói như thế, mấy người Cảnh Tranh đều lạnh run.

Cảnh Tranh cũng là một vị Cửu Thiên Huyền Tiên, nhưng chỉ là cảnh giới nhất trọng thiên, ngay cả Tần Ninh cũng không đánh lại được.

Nhưng bây giờ trong đám đệ tử Thái Thanh tiên tông này có không ít Cửu Thiên Huyền Tiên.

Tần Ninh nhìn về phía thanh niên vừa mở miệng kia, hỏi: "Các ngươi có nhìn thấy một người tên là Thần t*nh d*ch không?"

"Ai biết được!"

Thanh niên kia hầm hừ nói: "Phàm là Nhân tộc ở cứ điểm này, hoặc là giết, hoặc là bắt, hợp tác cùng dị tộc là kẻ địch của Thái Thanh tiên tông ta, mỗi đệ tử của Thái Thanh tiên tông đều có trách nhiệm tiêu diệt dị tộc!"

Tần Ninh tiếp tục hỏi.

"Ngươi là ai?
 
Phong Thần Châu
Chương 10272: "Cuồng đồ to gan!"



Dựa vào cái gì mà ta phải nói cho ngươi?"

Thanh niên kia quát: "Ngươi đứng cùng với đám dị tộc này, chắc hẳn cũng thần phục dị tộc, khúm núm nịnh bợ bọn họ đi?"

"Bắt luôn cả ngươi nữa, vừa lúc!"

Nghe nói như thế, Tần Ninh lắc đầu nói: "Ta không hợp tác với dị tộc, chỉ là áp giải mấy người bọn họ từ Thái Thượng tiên vực đến Tam Thanh tiên vực, tìm kiếm đệ tử Thần t*nh d*ch của ta, hắn ta ở ngay chỗ này”.

"Còn nói không hợp tác với bọn họ?"

Một vị đệ tử khác quát: "Vậy đệ tử của ngươi ở trong cứ điểm dị tộc làm gì?

Còn không phải là hợp tác với dị tộc ư?"

"Hừ, ta sẽ bắt ngươi, mang về tiên tông thẩm vấn!"

Nói xong, trường kiếm trong tay đệ tử kia chợt lóe, hào quang b*n r* bốn phía, bay thẳng đến chỗ Tần Ninh.

Keng... Tần Ninh đứng ở tại chỗ, bấm tay b*n r*, thân kiếm phát ra tiếng vang lanh lảnh, cả người đệ tử kia cũng lảo đảo, bay về phía bên cạnh Tần Ninh.

Sau đó Tần Ninh đưa tay túm hắn ta lên.

Đệ tử kia không thể khống chế mà ngã xuống đất rầm một tiếng, sắc mặt biến đổi.

"Ngươi... Ngươi ngươi...”, "Nhị trọng thiên!"

Tên còn lại quát: "Được lắm, bắt ngươi, tiên tông tuyệt đối sẽ có thưởng lớn!"

Nói xong, tên còn lại tiếp tục vung kiếm đánh tới.

Tần Ninh nhìn về phía đệ tử đánh tới kia, sắc mặt lạnh lùng, trực tiếp đá ra một cái.

Cú đá này ẩn chứa lực áp bách kh*ng b*, làm cho đệ tử thứ hai đánh tới còn chưa thể hiện ra hết toàn lực đã cảm thấy lực lượng của bản thân bị đả kích, ầm ầm rút lui.

Ầm! Một tiếng nổ trầm thấp bùng nổ.

Vị đệ tử thứ hai cũng lùi về sau.

"Lục Mệnh sư huynh!"

Các đệ tử khác vội vàng tiến lên.

Mà thanh niên bị Tần Ninh bắt lấy nhìn thấy hắn là Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên cường đại, sắc mặt khó coi nói: "Ngươi và ta đều là Nhân tộc, lại cam tâm tình nguyện bán mạng cho dị tộc, ngươi ngẫm lại xem người nhà bạn bè của ngươi đã có bao nhiêu người chết ở trong tay dị tộc bọn họ rồi?"

Nghe nói như thế, Tần Ninh nhìn này thanh niên, uy áp, cuồn cuộn dần dần tiêu tán.

"Ta đã nói ta không phải là người đầu nhập vào dị tộc!"

Tần Ninh nhìn về phía thanh niên, hỏi: "Ngươi tên gì?"

"Vương Thừa!"

Tần Ninh lại nói: "Nơi này là do đám đệ tử Thái Thanh tiên tông các ngươi tiêu diệt sao?"

"Đúng vậy!"

Vương Thừa kiêu ngạo nói.

Ở trong Tiên Giới này, không phải là ai cũng muốn hợp tác với dị tộc, đương nhiên cũng sẽ có những thế lực có thái độ với dị tộc như Tần Ninh hắn.

Nhìn thấy Vương Thừa này có sát ý rất lớn với dị tộc, Tần Ninh cũng không sinh ra sát tâm gì.

"Ta ở Thái Thượng tiên vực đụng phải mấy tộc nhân Cảnh Hoả tộc này, nghe được về tin tức về đệ tử Thần t*nh d*ch của ta từ trong miệng bọn họ, Thần t*nh d*ch ở ngay tại đây”.

Tần Ninh chậm rãi nói: "Vì vậy ta mới vượt qua không gian xa xôi hàng ngàn dặm để đến chỗ này, nhưng nơi này đã bị huỷ diệt, các ngươi đã giết bao nhiêu người ở đây, bắt đi bao nhiêu người rồi?"

Vương Thừa nhìn Tần Ninh, ánh mắt nghi ngờ.

Tần Ninh này vẫn chưa giết hắn ta, hình như… không phải người hợp tác với dị tộc?

Vương Thừa mở miệng nói: "Thánh tử tiên tông cùng với vài vị trưởng lão dẫn mấy người chúng ta ra ngoài rèn luyện, lúc đến Thái Bạch Vực tình cờ phát hiện ra cứ điểm của Cảnh Hoả tộc ẩn nấp ở đây, vì thế vài vị trưởng lão và thánh tử đã quyết định cho chúng ta tiêu diệt chỗ này để rèn luyện”.

"Nơi này có hơn mười vạn tộc nhân Cảnh Hoả tộc, còn có mấy vạn Nhân tộc, phần lớn Nhân tộc đều bị bắt nhốt làm nô lệ, đại khái có khoảng ba nghìn Nhân tộc đầu phục dị tộc, làm việc cho bọn họ, đa số đều đã bị chúng ta giết, hoặc là chạy mất, chỉ có một số ít người còn sống, bị dẫn về tiên tông để thẩm vấn!"

Thì ra là thế.

Tần Ninh lại hỏi: "Ngươi có nghe nói ở đây có người tên là Thần t*nh d*ch không, hắn ta là đệ tử của tại hạ”.

"Không có, mấy trăm người chúng ta tấn công chỗ này, rất hỗn loạn, có thể có người đã nhân lúc hỗn loạn mà chạy đi”.

Nghe nói như thế, trong lòng Tần Ninh vô cùng buồn bực.

6000920-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10273



Dải lụa màu xanh ẩn chứa ánh sáng chói loá, Tần Ninh cũng cảm giác được tiên lực phun trào.

Người ra tay là một vị Tiên Quân! Tần Ninh không nhiều lời, cả người đột nhiên rút lui trăm trượng.

Ầm... Một tiếng nổ vang lên, ngọn núi sụp đổ.

Chỉ thấy giờ phút này, trên không có một bóng người cầm kiếm mà đứng, trên khuôn mặt toàn là sát khí.

Đó là một cô gái buộc tóc đuôi ngựa, nhìn khoảng hai lăm hai sáu tuổi, mặc một chiếc váy dài màu xanh, bên ngoài khoác một cái áo mỏng.

Trên vai có một chiếc khăn choàng được làm từ tơ lụa màu vàng nhạt rất hợp với chiếc váy, trên váy thêu những đoá hoa bách hợp màu trắng, trong trắng lộ ra điểm đỏ vô cùng xinh đẹp.

Mà cô gái này có khuôn mặt trái xoan, trang điểm nhẹ, xinh đẹp động lòng người, trừng mắt lên nhìn, cho dù là đang tức giận nhưng nhìn c*̃ng có một loại khí chất đáng yêu, đồng thời lại có mấy phần khí tức hiên ngang.

"Lý sư tỷ!"

Hai người Vương Thừa và Lục Mệnh nhìn thấy cô gái kia thì vô cùng vui mừng.

Giờ phút này Lý sư tỷ nhìn về phía hai người, hỏi: "Vương Thừa, Lục Mệnh, các ngươi không sao chứ?"

Hai người vội vàng gật đầu.

Lý sư tỷ kia lại chuyển ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh, khẽ nói: "Đồ không biết trời cao đất rộng, dám ra tay với đệ tử Thái Thanh tiên tông ta, muốn chết!"

Lý sư tỷ nhấc tay lên, ở cổ tay có một chuỗi vòng ngọc, một hạt châu đỏ như máu trong đó loé ra ánh sáng, sau đó ngưng tụ ra một luồng ánh sáng đỏ ẩn chứa sát khí kinh khủng.

"Lý sư tỷ, hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi!"

Vương Thừa vội vàng đứng lên, nhìn về phía Lý sư tỷ, nói: "Kẻ này tên là Tần Ninh, là đến đây để tìm người".

Tìm người?

Lý sư tỷ dừng tay, khuôn mặt xinh xắn có vài phần không hiểu, nhìn về phía Tần Ninh.

Lúc này, Vương Thừa mới nói lại những lời của Tần Ninh vừa rồi.

"Ngươi thật sự đến từ Thái Thượng tiên vực?"

Tần Ninh mở miệng nói: "Ta ở biển Nam Thiên của Thái Thượng tiên vực, biển Nam Thiên xuất hiện ba dị tộc là U Cổ tộc, Linh Đồng tộc, Huyết Nguyệt tộc, căn cơ của ba dị tộc ở biển Nam Thiên đã bị chúng ta phá huỷ hai nơi, nghe được tin tức của đệ tử, ta liền trực tiếp chạy đến đây!"

Cô gái kia tiếp tục nói: "Thần t*nh d*ch... Ta cũng chưa nghe thấy bao giờ, nhưng mà có một số người đã bị bắt làm tù binh, được các trưởng lão tiên tông dẫn về Thái Thanh tiên tông thẩm vấn rồi, có lẽ hắn ta cũng ở trong đó".

Tần Ninh chắp tay nói: "Nếu đã như vậy, làm phiền vị Lý sư tỷ này, ta có thể đến Thái Thanh tiên tông xem không?"

Cô gái đánh giá Tần Ninh, mới nói: "Vậy ngươi đi cùng ta về tiên tông đi!"

"Tại hạ tên là Tần Ninh, cảm ơn".

"Khách khí, ta tên là Lý Uyển Thanh".

Lý Uyển Thanh cũng không nói quá nhiều với Tần Ninh, chỉ đưa tay ra chỉ về hướng mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch, nói: "Giết bọn họ đi!"

Nghe thấy lời này, sắc mặt mấy người Cảnh Tranh và Ôn Ngọc Trạch lập tức trắng bệch.

"Tần đại nhân, mau cứu ta!"

Ôn Ngọc Trạch đột nhiên quỳ rạp xuống đất bịch một tiếng, ôm chặt lấy đùi Tần Ninh, vội vàng nói: "Tần đại nhân, ta và Thần t*nh d*ch thật sự là huynh đệ tri kỉ như thể tay chân, ngài không thể thấy chết mà không cứu được!"

Khi Ôn Ngọc Trạch vừa dứt lời, chỉ một thoáng, trời đất yên tĩnh giống như chết.

Mấy người Lý Uyển Thanh và Vương Thừa, Lục Mệnh đều trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Tần Ninh.

Thần t*nh d*ch và người của Cảnh Hỏa tộc là huynh đệ tri kỉ?

Tần Ninh lại là sư phụ của Thần t*nh d*ch?

Suýt nữa đã bị Tần Ninh lừa rồi.

Tên này chính là đồng bọn với dị tộc! ...Núi Thái Bạch là một dãy núi cổ xưa kéo dài mấy chục vạn dặm.
 
Phong Thần Châu
Chương 10274



Nơi này nằm ở phía tây Thái Bạch Vực, nghe nói cực kỳ lâu trước kia từng có một vị Thái Bạch Tiên Tôn tọa hóa ở đây, dần dà núi vực này mới được gọi là núi Thái Bạch.

Giờ phút này.

Dưới chân núi Thái Bạch, rất nhiều bóng người tụ tập cùng một chỗ.

Trong những người này có gần trăm vị tộc nhân Cảnh Hỏa tộc trên người có ấn ký hỏa văn.

Chỉ là trên hai tay hai chân những tộc nhân Cảnh Hỏa tộc này đều có xiềng xích, sắc mặt tái nhợt, trong đôi mắt không hề có chút ánh sáng nào.

Advertisement

Trong số trên trăm vị tộc nhân Cảnh Hỏa tộc này lại có ba người vô cùng nổi bật.

Không phải Cảnh Hỏa tộc, mà là Nhân tộc.

Ba người này chính là Tần Ninh, Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần.

Giờ phút này, Bạch Hạo Vũ nhìn Ôn Ngọc Trạch ngồi ở bên cạnh, mắng: "Cút xa một chút".

Advertisement

Ôn Ngọc Trạch vô cùng uất ức.

Nếu không phải cuối cùng Ôn Ngọc Trạch quỳ xuống với Tần Ninh, nói ra mấy lời dễ hiểu nhầm như thế thì bây giờ ba người bọn họ c*̃ng sẽ không bị bắt.

Cho dù nói thế nào thì mấy người Lý Uyển Thanh, Vương Thừa cũng đều không tin Tần Ninh, trực tiếp bắt cả ba người bọn họ lại.

Ngươi nói ngươi đến tìm đệ tử của ngươi! Kết quả đệ tử ngươi và dị tộc là bạn bè tri kỷ, huynh đệ như tay chân?

Vậy ngươi có thể sạch sẽ ư?

Giờ phút này Ôn Ngọc Trạch trông có vẻ vô cùng buồn khổ.

Mặc dù bị bắt, nhưng dù sao vẫn có thể nhìn thấy các tộc nhân còn sống, cho dù phải chết cùng nhau thì hắn ta c*̃ng an lòng.

Bạch Hạo Vũ khẽ nói: "Ôn Ngọc Trạch, ngươi cố ý đúng không?

Đáng lẽ ra ta nên chém chết ngươi từ trước!"

Ôn Ngọc Trạch im lặng.

Dịch Tinh Thần nhìn về phía Tần Ninh, thấp giọng nói: "Tiên sinh, ta thấy có vẻ Lý Uyển Thanh kia là cảnh giới Tiên Quân nhập phẩm, quả thực rất cường đại, đám đệ tử Thái Thanh tiên tông này đều là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên, nhưng... cũng không ngăn cản được Tần tiên sinh chứ?"

Ba năm rưỡi ở chung với nhau, Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ được Tần Ninh chỉ điểm, đã không còn gọi hắn là Tần Ninh công tử nữa, mà là tiên sinh.

Tiên sinh sẽ càng thêm tôn kính.

Tần Ninh nhìn bốn phía.

Những đệ tử Thái Thanh tiên tông trông coi ở đây đều là cấp bậc Huyền Tiên.

Nhưng mà bọn họ bị trói chặt xiềng xích, phong ấn tiên khí lưu chuyển, không khác người bình thường lắm.

Huyền Tiên trông coi đã đủ.

Nghe nói Lý Uyển Thanh kia còn đang dẫn người tiếp tục đuổi giết dị tộc đào tẩu, hoàn thành những công việc cuối cùng.

"Tiên Quân nhập phẩm không phải đối thủ của ta ư?"

Tần Ninh nói thẳng: "Ngươi quá đề cao ta rồi!"

Dịch Tinh Thần không phản bác được.

Lúc này Bạch Hạo Vũ xích lại gần, thấp giọng nói: "Tiểu Dịch Tử ngươi không nhìn rõ sao?"

"Tiên sinh căm hận dị tộc thấu xương, muốn giết cho thống khoái, những đệ tử Thái Thanh tiên tông này cũng ra tay tàn nhẫn với dị tộc, tiên sinh không đành lòng giết những người có lòng chính nghĩa đó!"

Có lòng chính nghĩa! Bốn chữ này khiến Dịch Tinh Thần sững sờ.

"Đối với tiên sinh mà nói, những người căm thù dị tộc đều được xem như đồng bạn, đương nhiên nếu tiên sinh không cần ra tay với bọn họ sẽ không ra tay".

Bạch Hạo Vũ tiếp tục nói: "Hơn nữa đi theo bọn họ, mặc dù bây giờ đang bị bắt, nhưng chúng ta còn có thể trở về Thái Thanh tiên tông cùng bọn họ, nếu đệ tử Thần t*nh d*ch của tiên sinh cũng bị bắt đến đó, vậy thì sẽ có thể gặp nhau!"

"Chỉ là hiểu lầm thôi, đợi đến khi có dị tộc xuất hiện thật, tiên sinh ra tay chém giết dị tộc, Lý Uyển Thanh sẽ biết mình đã bắt nhầm tiên sinh".

"Lão Bạch, trước kia ta đúng là xem thường ngươi!"

Bạch Hạo Vũ cười ha ha một tiếng.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back