Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 450: Chính Là Thương Hư



Đương nhiên hắn biết chứ.
Không chỉ thế, hắn còn chắc chắn là cả vạn giới các trời này cũng không có ai hiểu Cửu Nguyên đan điển được bằng hắn.
Đó là thứ mà hắn phải tốn một đời, hao tổn tâm huyết để đúc kết lại.

Mỗi một loại công thức, đan thuật, đều là hắn đích thân tự luyện chế ra.
Chín quyển đan điển, người bình thường mà chỉ nắm giữ được một quyển là đã đủ để tự xưng thành nhân vật số một số hai trong làng đan thuật rồi.
Thẩm Văn Hiên cười khổ nói: “Những thứ này đều là con đọc được trong sách cổ thôi, không biết là thật hay giả.

Nếu là thật thì Cửu Nguyên Đan Đế chắc phải được tôn làm nhân vật thay đổi giới đan thuật, và ghi danh vào sử sách!”
Tần Ninh vỗ đầu Thẩm Văn Hiên, cười mắng: “Bớt nói đi, ta dạy ngươi cái gì thì học cái đó là được rồi, đảm bảo ngươi sẽ tiến vào hàng ngũ linh đan sư ngũ phẩm trong thời gian nhanh nhất”.
“Dạ!”
Thẩm Văn Hiên cung kính hành lễ.
“Công tử, công tử!”

Mà lúc này, một bóng người xé gió xông tới, từng luồng khí lạnh cuồn cuộn bay theo.
Chính là Thương Hư.
“Công tử, ngài xuất quan rồi ạ!”
Thương Hư cung kính cười nói.
“Ừ, dạo này cuộc sống sao rồi? Thấy ngươi có vẻ...!đột phá?”, Tần Ninh nhìn Thương Hư, gật đầu nói.
“Đến cảnh giới Thiên Võ hai biến rồi ạ”.
“Không tệ”.
Tần Ninh phất tay nói: “Thời gian cũng kha khá rồi, ta chuẩn bị đến thượng quốc Thánh Nguyệt đây”.
“Hâm Hâm, nghỉ ngơi thật tốt nhé...”
Trên lưng đại bàng, Thương Hư cười khà khà nói: “Đế quốc Thương Nghiễm hiện giờ đã tôn đế quốc Bắc Minh thành thượng quốc.

Điều kiện đầu tiên để trở thành thượng quốc là có võ giả cảnh giới Thiên Võ, lão hủ cũng thỏa mãn được điều kiện này”.
“Mấy tháng qua liên quân sáu nước chúng ta đã đánh chiếm lãnh thổ bốn đế quốc lớn, và đã bắt đầu chiếm cứ lãnh thổ của ba thượng quốc lớn”.
“Trong thời gian này, thượng quốc Thánh Nguyệt và thượng quốc Kim Càn cũng giúp đỡ không ít.

Kim Linh Huyên đó là một người thông minh, không dám làm gì vớ vẩn”..
 
Phong Thần Châu
Chương 451



“Ừ!”
Tần Ninh gật đầu.

“Thượng quốc Bắc Minh đã chính thức được thành lập, Minh Ung đảm nhiệm vị trí quốc quân thượng quốc, Đế Đô vẫn là thành Bắc Minh như cũ”.

“Hơn nữa, thượng quốc Kim Càn, Thánh Nguyệt, An Lăng và Thương Long đều đồng ý thừa nhận thượng quốc Bắc Minh là một trong năm thượng quốc lớn”.

“Đồng thời, những thế lực từng! ”
“Được rồi!”
Tần Ninh lên tiếng: “Những chuyện này ta không quan tâm lắm”.

“Vâng!”
Thương Hư không nói nữa.

Trước giờ ông ta luôn đóng vai một kẻ nô bộc, Tần Ninh bảo làm gì thì làm cái đó.

“Đã đến thượng quốc Thánh Nguyệt!”
Dần dần, một tòa thành trì phủ đầy ánh bạc hiện ra trước mắt đoàn người.

Nhóm Tần Ninh hạ cánh xuống hoàng thành.

Trong nháy mắt đã có quân bao vây bọn họ.

Một khí thế mạnh mẽ đột nhiên từ hoàng thành xông lên.

.

ngôn tình sủng
Chính là Thánh Minh Hoàng.

“Lui xuống!”
Một giọng quát trầm thấp vang lên.

Khí thế mạnh mẽ của nhóm người lập tức tiêu tán.

“Tần công tử!”
Nhìn thấy Tần Ninh, Thánh Minh Hoàng cũng chắp tay.

“Ừ!”
“Cũng tốt!”
Qua chín vạn năm, đúng là có nhiều chuyện đã thay đổi.

“Hiện giờ Cửu U đại lục chia làm hai phần trong và ngoài, mà khu trung tâm chính là vùng đất Cửu U, gọi tắt là Cửu U.

Dãy núi Cửu U được chọn làm biên giới, cả dãy núi này vây quanh một mảnh đất phồn hoa, cũng chính là vùng đất Cửu U”.

“Khu vực mà các cương quốc, thượng quốc chúng ta thống trị cũng chỉ là một nửa diện tích của Cửu U đại lục mà thôi”.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 452: Kiến Thức Của Tần Ninh Đúng Là Sâu Rộng



Tần Ninh gật đầu.

Hắn biết chuyện này.

.

Kiếm Hiệp Hay
“Thứ hai, chính là các tông môn trong Cửu U đại lục, Thánh Vương Phủ, Đại Nhật Thần Giáo, U Minh Tông, Kiếm Các, bốn thế lực lớn này cực kỳ mạnh mẽ, đã truyền thừa đến mấy chục vạn năm!”
“Ừ!”
“Thứ ba, còn có Thánh Đan các, tuy nói không nằm trong danh sách bốn tông môn lớn, nhưng không hề kém cạnh hơn bốn tông môn lớn này về nền tảng hay thế lực.

Mà nghe nói các chủ của Thánh Đan các hiện giờ Thánh Thanh Triết đang là linh đan sư cửu phẩm, có đan thuật không ai bì kịp”.

“Đương nhiên, ngoài chuyện này ra thì vẫn còn một vài gia tộc và thế gia cổ xưa có nền tảng kinh người, nghe nói còn có cả con cháu của ba hoàng bảy vương”.

“Ba hoàng bảy vương! ”

Tần Ninh gật đầu đáp: “Mười bọn họ từng đi theo Minh Uyên, có lẽ cũng có thể để lại con cháu xuất sắc, trong ba mươi sáu cương quốc chắc cũng có mấy người là con cháu của ba hoàng bảy vương chứ?”
“Ừm, cương quốc Đại Sở chính là con cháu của Sở vương, mà cương quốc Hỏa Hầu chính là con cháu của Hầu vương, còn cương quốc Thiên Tượng thì là con cháu của Hạng vương!”
Tần Ninh lại nói: “Vậy còn cổ quốc? Theo ta biết thì phải có mấy cổ quốc tồn tại chứ nhỉ? Bọn họ chắc cũng không yếu hơn các tông môn lớn chứ!”
“Cổ quốc! ”, Thánh Minh Hoàng cười khổ: “Ta lại không biết chuyện này”.

Tần Ninh phất tay, bảo Thánh Minh Hoàng nói tiếp.

“Tông môn trong Cửu U đại khái có thể phân làm ba hạng, hạng một đương nhiên là bốn tông môn lớn, Thánh Đan các và một số thế gia cùng gia tộc cổ xưa nghe nói đều có cảnh giới Hóa Thần tồn tại, mà không chỉ có một”.

“Tần công tử nói không sai”, Thánh Minh Hoàng gật đầu.

Kiến thức của Tần Ninh đúng là sâu rộng.

Những gì ông ta vừa nói, thậm chí nhiều hoàng đế của đế quốc còn không biết.

Nhưng Tần Ninh dường như chẳng hề kinh ngạc gì cả mà trái lại còn đặt ra nhiều câu hỏi.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 453: Chuyện Này Không Nhiều Người Biết



Chỉ nguyên điểm này cũng đủ khiến người ta cảm thấy hiếu kỳ rồi.

Một Tần Ninh mười bảy tuổi, cảnh giới Linh Phách tầng một, thế mà kiến thức lại giống như vượt qua cả bọn họ.

“Lần thí luyện Người được chọn này đã chốt địa điểm là ở đâu chưa?”, Tần Ninh hỏi.

“Đã chốt rồi, là trong Đại Hoang Cổ!”

“Đại Hoang Cổ?”
Tần Ninh chau mày.

“Nơi này nguy hiểm khác thường, luôn là một mảnh đất hung hiểm qua hàng vạn năm.

Xem ra các tông môn vẫn rất khinh thường chúng ta khi chọn nơi này đấy”.

Thánh Minh Hoàng cười khổ, không nói nhiều.

Đại Hoang Cổ có vị trí bên rìa dãy núi Cửu U, là một khu vực cực kỳ đặc biệt.

Nơi ấy trập trùng những nguy hiểm, có không ít võ giả đi vào do thám rồi lại bặt vô âm tín.

Nhưng dù thế, vẫn có vô số người mặc kệ mạng sống mà tiến vào đó.

Vì nơi đó thực sự rất mê hoặc.

Hàng chục vạn năm qua, truyền thuyết về nó vô cùng vô tận.

Có người may mắn đi vào trong đó và lấy được một linh khí ngũ phẩm.

Mà có người đi vào đó, tu vi từ cảnh giới Linh Hải trực tiếp tăng lên Linh Phách.

Càng có người lại trở thành một linh đan sư siêu mạnh.

Truyền thuyết thì nhiều, khiến cho vô số người muốn vào trong Đại Hoang Cổ.

Mà thật lâu sau đó, Đại Hoang Cổ đã trở thành một thế giới tồn tại cả thiên đường lẫn địa ngục.

Thiên đàng trong Đại Hoang Cổ có những thần binh, pháp bảo, linh dược, cơ duyên.

Còn địa ngục thì đến tám, chín phần đi vào là không thể đi ra được.

Nói đến đây, Thương Hư nhìn Tần Ninh, ánh mắt lóe sáng rồi không nói nữa.

Tôn giả Đại Hoang đã danh chấn khắp Cửu U đại lục từ hàng vạn năm về trước, nhưng lại chết một cách ly kỳ.

Chuyện này không nhiều người biết.

Nhưng Thương Hư lại hiểu rõ.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 454



Tôn giả Đại Hoang từng khiêu chiến Cửu U Đại Đế, kết quả là bị Cửu U Đại Đế g**t ch*t và ngã xuống ở Đại Hoang Cổ.

Hàng vạn năm trôi qua, không ngờ nơi đó lại thành một tuyệt địa.

“Tần công tử, mọi thứ đã chuẩn bị xong, chúng ta xuất phát thôi nhỉ?”

Thánh Minh Hoàng chắp tay nói: “Lần này, ba mươi sáu cương quốc đã lên tiếng, rằng những ai thuộc đế quốc và thượng quốc chưa tròn hai mươi tuổi, đạt đến cảnh giới Linh Phách thì có thể tham gia!”
Chưa tròn hai mươi, đạt cảnh giới Linh Phách!
Tần Ninh bật cười: “Đám tông môn đó có mắt nhìn cao quá cơ”.

Chưa tròn hai mươi mà đạt cảnh giới Linh Phách thì có thể nói là ở đế quốc Bắc Minh không có một ai.

Nhưng trên Cửu U đại lục thì lại có vô số thiên tài, một vài đế quốc hay thượng quốc sẽ có một, hai người như vậy.

Còn với ba mươi sáu cương quốc thì số người lại càng nhiều.

“Nghe nói lần tham gia thí luyện này có hơn chục ngàn người đến từ các gia tộc, đế quốc, thượng quốc, có khi còn có cả thiên tài yêu nghiệt thuộc cảnh giới Địa Võ nữa”.

Cảnh giới Địa Võ!
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên lại sửng sốt.

Chưa đầy hai mươi tuổi mà đã đạt đến cảnh giới Địa Võ? Đây là thiên phú đáng sợ cỡ nào chứ?
Lúc này, sắc mặt của mọi người cũng trở nên nghiêm túc hơn.

Thiên phú như vậy đã đủ được gọi là yêu nghiệt rồi.

“Mà Tần công tử, tiểu thư Vân Sương Nhi và tiểu thư Diệp Viên Viên cũng chỉ mười bảy, mười tám tuổi mà đã là cảnh giới Linh Phách, chắc chắn có thể tham gia thí luyện”.

Thánh Minh Hoàng cười nói: “Với thiên phú và tu vi của Tần công tử thì muốn vào bốn tông môn lớn chắc cũng dễ như trở bàn tay”.

“Ta không có hứng lắm!”
Tần Ninh phất tay: “Mấy cái lão cổ hủ đó toàn là hạng cứng đầu, vào đấy ta sẽ bị ép chết mất”.

“Lãm Nguyệt Cốc là tông môn hạng hai, cùng hạng với Xích Vân tông, không biết Tần công tử có thấy khó khăn quá không?”

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 455: Đúng Là Kỳ Diệu Thật Đấy



“Linh thú cấp năm cao cấp – Thôn Thiên Ưng!”
Thương Hư và Thiên Động Tiên kinh ngạc không thôi.

Thôn Thiên Ưng trước giờ rất khó thuần phục, nhưng nếu đã thuần phục để làm thú cưỡi rồi thì cực kỳ uy phong.

Thánh Minh Hoàng dẫn đầu đưa mấy vị vô dịch cảnh giới Thiên Võ cùng Thánh Thiên Viêm đi lên lưng Thôn Thiên Ưng.

Mấy người Tần Ninh cũng bước lên theo.

Trên lưng Thôn Thiên Ưng có mấy căn phòng được xây dựng, nhìn cũng như mặt đất thật.

“Mời Tần công tử!”
Thánh Minh Hoàng nhường chỗ cho Tần Ninh chọn phòng trước, chọn xong thì hắn đi thẳng vào trong.

Từ thượng quốc Thánh Nguyệt đến Đại Hoang Cổ mất đến mười ngày, Thánh Minh Hoàng chuẩn bị cũng rất đầy đủ.

Tần Ninh cũng biết vì sao.

Một đoàn người đi lên lưng linh thú, Thôn Thiên Ưng kêu lên một tiếng rung động hoàng cung rồi cất cánh.

Nó bay lên không khiến cho mọi người thấy chóng mặt mà chỉ thấy rất ổn định như đang đi dưới đất.

“Đúng là kỳ diệu thật đấy!”, Vân Sương Nhi than thở: “Thôn Thiên Ưng mà cũng trở thành thú cưỡi được.

Nó hung ác, giết người như ngóe mà còn khát máu nữa chứ! ”
Tần Ninh cười nhạt: “Có gì kỳ lạ đâu? Nếu hai cô trở thành người mạnh nhất Cửu U thì còn có thể cưỡi được linh thú cấp chín nữa cơ”.

“Đừng nói là linh thú, dù có là thánh thú hay thần thú, sau này miễn là các cô đủ mạnh thì đều cưỡi được, thậm chí kể cả thần long cũng sẽ phục tùng”.

Thánh thú, thần thú!
Thần long!
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nghĩ đi thật xa.

Với các cô, đây đều là những điều chỉ có thể ngắm nhìn từ xa, không thể chạm vào, đều là thứ trong truyền thuyết.

Cảnh giới Hóa Thần với bọn họ đã là mục tiêu cao không thể với rồi.

“Cô qua đây, ngồi xuống nào!”
Căn phòng này có đủ bàn ghế giường tủ, Tần Ninh đang ngồi trên giường, ý bảo Vân Sương Nhi đi lên.

Vân Sương Nhi bỗng đỏ bừng mắt, không biết nên làm gì.

Cô ấy ngồi trên giường, cả người run rẩy.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 456: Cảm Giác Này Rất Kỳ Lạ



Công tử định làm gì đây?
Không lẽ bảo cô ấy làm ấm giường?
Diệp Viên Viên còn đang ở đây mà!
Thấy Vân Sương Nhi ngồi xuống, Tần Ninh mỉm cười rồi nằm xuống, đầu gối lên đùi Vân Sương Nhi, nhắm hai mắt lại.

“Từ nay trở đi, hai người các cô sẽ luân phiên làm ấm giường cho ta”.

Nói xong, Tần Ninh gối đầu trên đùi ngọc của Vân Sương Nhi rồi nhắm mắt.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nhìn nhau, mặt đều đỏ ửng.

Tần Ninh dạo này ngày càng “láo xược”.

Từ khi ở trong Đế Đô của thượng quốc Cảnh Thiên, cả ngày chỉ dựa vào lòng các cô ngủ say.

Đây là một tật xấu, nhất định phải thay đổi.

Hương thơm nhàn nhạt xông vào mũi khiến tâm thần của Tần Ninh cảm thấy đặc biệt yên bình.

Diệp Viên Viên lui ra phòng ngoài, trong phòng dần yên tĩnh lại.

Nhìn thấy Tần Ninh không hề có động tác khác, Vân Sương Nhi cũng thở phào một hơi rồi bắt đầu tu hành.

Tuy rằng công tử nhà mình có lúc nói lời không nghiêm túc, nhưng trong lòng thì lại không xấu.

Hắn cũng không bao giờ động tay động chân với cô ấy và Diệp Viên Viên.

Chỉ là đáy lòng Vân Sương Nhi vẫn có chút thất vọng, lẽ nào sức hấp dẫn của mình lại chưa đủ lớn sao?
Nhìn người đàn ông tuấn tú đang nằm nhắm mắt trong lòng, Vân Sương Nhi không nén nổi mà đánh giá kỹ lưỡng một chút.

Mà lúc này, Tần Ninh lại để lộ ra một tia sắc bén giữa hàng lông mày, đôi môi khẽ mím lại, hai mắt nhắm chặt, cảm giác mang hơi thở của thư sinh khiến người khác muốn lại gần.

Tần Ninh lại không biết, Vân Sương Nhi đang đánh giá hắn.

Sau đó, trong đầu hắn có một luồng không linh lan tràn bốn phía.

Trong tâm trí của hắn, lấy phong thần châu làm trung tâm, linh khí 4 phía cuồn cuộn lay động.

Cảm giác này rất kỳ lạ, nhưng quả thật đã tồn tại.

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 457: Xinh Đẹp Không Có Bút Sách Nào Tả Được



Cảnh giới Linh Phách lại không thực sự mở ra tu luyện hồn phách mà lại tập hợp linh hải, linh đài, linh luân.

Từ cổ chí kim, trong lớp văn nhân nhã sĩ, có xuất hiện thiên tài với trí nhớ siêu phàm, khả năng lĩnh ngộ nổi trội, cầm kỳ thi họa đều thông thạo.

Mà con đường võ giả, tu hành cơ thịt thân thể, mở linh trí.

Thể chất cường tráng, linh trí mạnh mẽ thì con đường võ tu mới đi được càng xa.

Đạt tới cảnh giới Linh Phách, đọc đến đâu nhớ đến đó chính là bản năng, khả năng lĩnh ngộ được nâng cao, từng bước được tôi luyện càng cao.

Cho nên cảnh giới Linh Phách, khai mở linh trí, nâng cấp tu hành, càng khủng khiếp hơn đó chính là một loại nâng cấp mang tính tổng hợp đối với 3 cảnh giới đầu.

Linh khí khoáng đạt, ổn định, mạnh mẽ, đây chính là ưu thế lớn nhất của cảnh giới Linh Phách.

Lúc này, Tần Ninh đã tiến vào trạng thái tu hành, lập tức cảm giác được tinh thần vô cùng tĩnh lặng, mạnh hơn gấp mấy lần so với ngồi thiền tu hành bình thường.

Hắn có thể khẳng định, đây chính là lợi ích mà phong thần châu đem lại.

Tần Ninh tạm thời đặt tên cho nó là trạng thái không linh.

Một khi bắt đầu tu hành thì phong thần châu cũng nổi lên tác dụng, tiến vào trạng thái không linh.

Tần Ninh so sánh một chút thì thấy tu hành mức này còn mạnh hơn so với mình tu luyện lĩnh ngộ gấp mấy lần.

Thời gian trôi qua, Tần Ninh chậm rãi mở mắt.

Đập vào mắt là một nhan sắc thanh thuần khiến người ta nghẹt thở.

Xinh đẹp không có bút sách nào tả được.

Làn da của Vân Sương Nhi trơn bóng, mịn màng, đôi mắt khép hờ, lông mi sáng lên, chóp mũi tinh tế vô cùng quyến rũ, bờ môi hồng nhuận khiến người ta không kìm được muốn hôn lên đó.

Vẻ đẹp của Vân Sương Nhi, như những đám mây trên bầu trời, tươi mới, nhẹ nhàng, thuần khiết động lòng người.

Khẽ nhỏm dậy, Tần Ninh thở dài một hơi, đi ra bên ngoài.

Lúc này, Diệp Viên Viên đang ngồi ở phòng ngoài khoanh chân ngồi thiền.

Nàng vốn là người kiêu ngạo có thiên phú, lại cộng thêm khởi điểm hoàng thể, tu luyện Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết đạt tới tầng 4 chuyển, cả người tỏa ra hơi thở nữ hoàng cao ngạo.

Gần đây, tu hành của Tần Ninh tăng nhanh khiến nàng cảm thấy một áp lực to lớn.

Nàng càng ngày càng hiểu thái độ của Tần Ninh đối với tu hành, hiểu rõ bản thân hắn.

Diệp Viên Viên đứng dậy nói.

“Cửu Chuyển Linh Lung thể của cô là loại khá đặc biệt trong hoàng thể, nắm cho thật chắc, tương lai, cảnh giới Hóa Thần chưa phải là đỉnh phong của cô đâu”.

“Vâng!”
Diệp Viên Viên vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng như thế.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 458: Lại Là Một Nơi Thú Vị



Nhìn thấy vẻ mặt này, Tần Ninh hơi tiến lại gần.

Tần Ninh bây giờ, tuy chỉ mới 17 tuổi nhưng chiều cao đã dần 1m8, trông còn cao hơn Diệp Viên Viên nửa cái đầu.

Hắn đi tới cạnh Diệp Viên Viên rồi giơ tay ra, xoa nhẹ lên khóe môi của Diệp Viên Viên, cười nói: “Cười nhiều lên một chút mới đẹp, cả ngày lạnh như băng chẳng ai dám lại gần?”
Tần Ninh khẽ cười rồi sải bước ra ngoài.

Diệp Viên Viên vẫn đứng nguyên tại chỗ với gò má ửng hồng.

Lúc này, trên lưng con Thôn Thiên Ưng, Tần Ninh nhìn khung cảnh đang lùi về phía sau, trông như một bức tranh, trong lòng yên lặng.

Có quá nhiều việc hắn cần làm.

Cái chết của Minh Uyên, hắn phải điều tra thật rõ.

Mà tin tức của Thiên Thanh Thạch, hắn cũng phải tìm hiểu thêm.

Những điều này chỉ có thể điều tra rõ ràng khi vào được trong Cửu U.

Mấy ngày gấp rút lên đường, mỗi ngày Tần Ninh đều tu hành, tốc độ nâng cấp rất nhiều, mà những vấn đề Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi gặp phải khi tu hành cũng được các cô liên tục đưa ra để Tần Ninh giải đáp.

Nhưng nhiều nhất vẫn là giúp Thẩm Văn Hiên hiểu được Cửu Nguyên đan điển.

Trong thời gian 10 ngày, sau khi Thẩm Văn Hiên dần hiểu được đan điển mà Tần Ninh nhắc tới thì ngày càng kinh ngạc.

Trước đây, ánh mắt hắn ta nhìn giới đan thuật chỉ là một phiến lá, mà Tần Ninh lại giúp hắn ta vén chiếc lá đó ra để nhìn thấy một cây đại thụ chọc trời, thậm chí, hắn ta có thể cảm giác được, những điều Tần Ninh chưa nói, chính là một mảnh trời xanh trong đợi hắn ta khám phá.

Thái độ của Thẩm Văn Hiên đối với Tần Ninh cũng thay đổi 180 độ.

Chẳng trách, chẳng trách đại sư Khương Vinh và cha lại sùng bái Tần Ninh như vậy.

Hiểu biết về đan thuật của Tần Ninh quả là hạ bút thành văn, rõ ràng mạch lạc, một số cách giải thích về đan đạo chưa từng được nghe qua, hoàn toàn khiến người ta phải kinh ngạc.

Thẩm Văn Hiên đã hoàn toàn kính phục Tần Ninh.

“Chào buổi sáng sư tôn ạ!”
Nhìn thấy Tần Ninh bước ra từ trong phòng, Thẩm Văn Hiên đã nhiệt tình chào hỏi.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng một bên đều cười khổ.

Có lẽ sau Thương Hư, Thẩm Văn Hiên sẽ trở thành người ủng hộ Tần Ninh cuồng nhiệt đứng thứ hai.

Nơi thú vị?
Thánh Minh Hoàng thềm cười khổ.

Sợ là trên toàn Cửu U này, duy chỉ có Tần Ninh cho rằng, Đại Hoang Cổ là nơi thú vị.

Quả nhiên, không tới nửa ngày, bước chân của mọi người đã đặt lên mảnh đất mà trước mặt có một loạt cờ hiệu cao chót vót.

Phía xa đằng trước, một dòng sông đang ào ào chảy không ngừng, vắt ngang trước mắt.

Đã tới Đại Hoang Cổ!.
 
Phong Thần Châu
Chương 459



Tiếng nước chảy ầm ầm, như sấm nổ, dòng sông vắt ngang trước mắt mọi người đang cuồn cuộn chảy không ngừng.

Thánh Minh Hoàng nhìn phong cảnh bên dưới, vẻ mặt nghiêm nghị, nhỏ giọng nói: “Tần công tử, lần này tham gia Người được chọn không chỉ là các đế quốc, thượng quốc, cương quốc mà còn có những thiên tài đạt yêu cầu trong các gia tộc ẩn thế cũng tham gia”.

“Ta hiểu ý của ông”.

Tần Ninh mỉm cười nói: “Người không phạm ta thì ta không phạm người.

Nếu người phạm ta thì đừng trách ta đại khai sát giới!”
Nghe lời nói này, Thánh Minh Hoàng cười khổ.

36 cương quốc có mặt ở đây, nếu Tần Ninh lại hồ đồ đắc tội thì cũng thật khó nói.

Nhưng vị chủ này vẫn luôn không sợ trời không sợ đất.

Ông ta cũng không thể ràng buộc, nên chỉ đành hi vọng người khác đừng tới gây chuyện.

Lúc này, bên bờ sông sớm đã dày đặc người.

Từng bóng người đi qua đi lại, bắt chuyện với nhau.

Thí luyện Người được chọn chính là một chuyện lớn trên toàn Cửu U đại lục.

Tuy rằng, 36 cương quốc là người tổ chức trên danh nghĩa, nhưng cũng chỉ là trợ thủ của những tông môn kia mà thôi.

Từng lều vải dựng bên dòng sông, có rất nhiều chỗ đã cắm cờ.

“Đó là cương quốc Đại Sở!”
Thánh Minh Hoàng chỉ sang 1 phía, thấp giọng nói: “Cương quốc Đại Sở chính là hậu nhân của Sở vương, 1 trong 7 vương, từng bước phát triển đến giờ, cho dù là trong 36 cương quốc, thì cũng thuộc hàng cao ngạo.

“Còn có bên kia là cương quốc Hỏa Hầu, lão tổ Hầu vương của cương quốc Hỏa Hầu vốn cũng là một nhân vật trí dũng kiệt xuất, năm đó được cương vương Minh Uyên thu phục, chiến công lừng lẫy, thực lực lớn mạnh”.

“Đó là cương quốc Thiên Tượng, cương quốc Thiên Tượng là do hậu nhân của Hạng vương xây dựng lên, 3 cương quốc này xếp hạng đầu trong 36 cương quốc”.

“Đó là cương quốc Vân Hải…”
Thánh Minh Hoàng đã ra lệnh cho thuộc hạ chọn một chỗ, bắt đầu dựng lều.

“Con sông trước mặt chúng ta gọi là sông Đại Hoang.

Sông Đại Hoang chảy quanh Đại Hoang Cổ.

Muốn qua sông thì chỉ cần đi qua cầu Đại Hoang, nhưng nó lại không tồn tại liên tục mà xuất hiện có quy luật thời gian, có lẽ phải ở đây mấy ngày rồi”.

“Đợi lần tiếp theo cầu Đại Hoang xuất hiện nữa thì là lúc thí luyện kết thúc”..
 
Back
Top Bottom