Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 470: Chỉ Là Cảnh Giới Địa Võ Tầng 8 Mà Thôi!”



Dương Thiên Thương lên tiếng, một bóng người phía sau sải bước lên tốc độ cực nhanh, giết về phía Vân Sương Nhi.

Lúc này, không ai ngờ, sau khi hai người Dương Tuyệt không đánh được thì Dương Thiên Thương lại hạ lệnh cho kẻ khác ra tay.

Lão Lạc kia toàn thân tỏa ra hơi thở mạnh mẽ, sải bước lên, bàn tay đã hóa thành vuốt vồ lấy Vân Sương Nhi.

“Hỏng bét!”
Thiên Động Tiên và Thương Hư nhìn thấy vậy liền biến sắc mặt.

Nhưng lúc này đã không kịp ngăn cản nữa.

Bụp…
Một âm thanh nặng nề vang lên, Vân Sương Nhi ngưng tụ hỗn độn thể, trong chớp mắt phòng thủ.

Nhưng lão Lạc kia chính là cao thủ cảnh giới Địa Võ, bỗng chốc ra tay, tấn công vô cùng bá đạo.

“Phụt…”
Vân Sương Nhi lùi về sau, phun ra một ngụm máu tươi, cả người nhếch nhác không thôi.

Sắc mặt cô ấy trắng bệch, liên tục nôn ra mấy ngụm máu tươi.

“Cái giống vô sỉ!”
Diệp Viên Viên bước nhanh tới, dìu Vân Sương Nhi, kiểm tra kỹ càng vết thương của cô ấy rồi không nhịn được nặng nề quát lên.

“Đối địch với cương quốc Tam Dương ta, Thánh Minh Hoàng, ta thấy thượng quốc Thánh Nguyệt của ông chán sống rồi!”
Dương Thiên Thương lúc này đứng tại chỗ lạnh lùng nói.

Dựa vào thực lực cảnh giới Linh Phách tầng 5 của hắn thì lúc này cũng không dám thử.

“Có chuyện gì vậy? Không thể yên tĩnh một lát sao?”
Một giọng nói hờ hững chợt vang lên: “Khó có dịp ngồi tán gẫu ở đây mà lại ồn ào lên, phiền quá!”
Tần Ninh chắp hai tay sau lưng, chậm rãi đi tới.

Tần Ninh thản nhiên nói: “Ông què, vừa rồi kẻ nào ra tay, băm chết đi!”
“Vâng!”
Thiên Động Tiên sải bước ra.

.

||||| Truyện đề cử: Vợ Boss Là Công Chúa |||||
“Chỉ là cảnh giới Địa Võ tầng 8 mà thôi!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 471



Lão Lạc vuốt râu, cười giễu nói: “Chút bản lĩnh này cũng đừng tự mất mặt ở đây”.

Một luồng hơi thở mãnh liệt bùng nổ, sức mạnh cảnh giới Địa Võ tầng 9 thể hiện ra tức thì.

“Không phải là cảnh giới Địa Võ tầng 9 sao?”
Thiên Động Tiên hừ một tiếng, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm dài.

Kiếm máu Sinh Tử, linh khí cổ.

Một kiếm rút ra, khí huyết dao động.

Thiên Động Tiên tấn công tới, sức mạnh của võ giả Tinh Mệnh thi triển toàn bộ.

Cho dù là lão Lạc còn cao hơn một tầng với cảnh giới của ông ta nhưng lúc này cũng phải liên tục lùi lại.

Thiên Động Tiên sau khi khôi phục tu vi, công năng Tinh Môn đã được thể hiện mạnh mẽ, cộng thêm việc đi theo bên cạnh Tần Ninh, có sự hướng dẫn của hắn mà khả năng vượt xa người thường, sức mạnh mở Tinh Môn đạt tới trình độ cao nhất.

Võ giả Tinh Môn, mở Tinh Môn trong đầu não, giao tiếp với trời đất, phối hợp từ xa với sao Thiên Địa, hấp thu sức mạnh của sao Thiên Địa, thậm chí giành lấy Tinh Thần linh quyết, tu luyện thể nghiệm lĩnh ngộ, vượt xa những võ giả bình thường khác, chỉ có linh thể, thánh thể và những võ giả thể chất đặc biệt khác mới có thể sánh bằng.

Bùm…
Đột nhiên, hai người mãnh liệt đối chọi, sắc mặt lão Lạc kia tái mét, phun ra một ngụm máu tươi.

Thiên Động Tiên thì lại đuổi theo, chém ra một kiếm.

Phụt một tiếng, máu tươi phun ra tung tóe, lão Lạc kia hét lên một tiếng thảm thiết.

“Công tử, chém sai rồi!”
Diệp Viên Viên lên tiếng nói: “Vừa rồi lão già đó dùng tay phải, Thiên tiền bối lại chém tay trái”.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ngày ngày bầu bạn bên cạnh Tần Ninh, tình như chị em, thấy Vân Sương Nhi phải chịu tấn công mà thương nặng, tâm trạng của Diệp Viên Viên đương nhiên là tức tối không thôi.

Tần Ninh lại nói: “Ông què, nghe thấy chưa?”

“Vâng!”
Thiên Động Tiên không ngừng tay, kiếm máu Sinh Tử lại chém ra.

Sau khi đỡ lấy thân thể của lão Lạc, hai người xông tới giết Thiên Động Tiên.

“Cảnh giới Thiên Võ à?”
Tần Ninh liếc mắt nhìn về phía sau.

“Rõ!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 472: Từng Là 1 Trong 9 Soái



Thương Hư hừ một tiếng, cũng đạp đất mà ra.

Hơi thở cảnh giới Thiên Võ 2 biến mạnh mẽ, bỗng chốc được giải phóng ra khiến hai người kia bỗng giật mình.

“Đoạt Anh!”
“Đoạt Thốn!”
Dương Thiên Thương vội vàng hô lên: “Lui lại”.

“Ngươi có cảnh giới Thiên Võ, ta không có sao?”, Tần Ninh khinh bỉ nhìn Dương Thiên Thương, cười giễu nói: “Dám động vào người của ta, không giết thì còn gọi gì là uy nghiêm nữa?”
Tần Ninh vung tay lên, Thương Hư hiểu ý ngay lập tức, hơi thở mạnh mẽ bùng nổ.

Sắc mặt Dương Thiên Thương vô cùng khó coi.

Thương Hư từng là 1 trong 9 soái.

Bây giờ, tuy rằng tu vi đã suy giảm đi nhiều, nhưng dù sao lúc đầu cũng là võ giả ở cấp đỉnh phong.

Đoạt Anh và Đoạt Thốn là thân tín của phụ hoàng phái tới bảo vệ bên cạnh gã, đều là cảnh giới Thiên Võ 1 biến.

Gã vốn nghĩ đem theo bên người đủ để chấn động đám người Tần Ninh.

Mà không ngờ, chỉ là một thượng quốc lại có tính khí lớn như thế.

“Thánh Minh Hoàng, ông nghĩ kỹ chưa?”
Dương Thiên Thương gằn giọng nói: “Đối địch với cương quốc Tam Dương ta thì thượng quốc Thánh Nguyệt của ông có chịu nổi không?”
Thánh Minh Hoàng chỉ cười khổ.

Ta có thể làm thế nào?
Ta cũng rất tuyệt vọng đây!
Thánh Minh Hoàng thầm ấm ức không thôi.

Ông ta mời Tần Ninh tới giúp đỡ, chứ sao mà quản nổi Tần Ninh?
Chỉ sợ Dương Thiên Thương không biết, Tần Ninh còn g**t ch*t cả cảnh giới Thiên Võ 7 biến thì sao phải sợ cảnh giới Thiên Võ 1 biến?
Cương quốc Tam Dương quả thực là sự tồn tại cực bá đạo trong các cương quốc, nhưng Tần Ninh, sợ sao?
Ít nhất là ông ta chưa từng thấy Tần Ninh sợ cái gì.

“Thương Hư, giết hai lão đó cho ta, kẻ nào dám nhiều lời, giết luôn”.

Từng là 1 trong 9 soái.

Cho dù bây giờ chỉ là cảnh giới Thiên Võ 2 biến, nhưng kinh nghiệm chiến đấu mà ông ta có thì không kẻ nào so sánh được.

Huống hồ, đối diện với đối thủ còn thấp hơn mình 1 cảnh giới, thì càng không cần nói nữa.

Bụp bụp….
 
Phong Thần Châu
Chương 473



Không lâu sau, hai người cùng rơi xuống đất, Thương Hư đạp mỗi người dưới 1 chân.

“Công tử, làm thế nào?”, Thương Hư nhìn Tần Ninh.

“Giết thì có vẻ ta khát máu quá…”
Nhìn hai lão già kia, Tần Ninh chậm rãi nói: “Thôi, phế tu vi đi vậy!”
“Ngươi dám!”

“Ngươi dám!”
“Ngươi dám!”
Gần như đồng thời cả ba người Dương Thiên Thương, Dương Vấn Phong và Dương Tuyệt cùng nghiêm giọng quát lên.

Phế tu vi sao?
Đoạt Anh và Đoạt Thốn chính là tồn tại vô địch cảnh giới Thiên Võ của cương quốc Tam Dương.

Tuy cương quốc lớn mạnh, nhưng tồn tại vô địch cảnh giới Thiên Võ ở trong cương quốc lại không nhiều.

Đối với cương quốc, 1 cảnh giới Thiên Võ cũng là một phần lực chiến đấu mạnh mẽ, là lực lượng cốt lõi.

Giết?
Sao lại thế được!
“Ngươi nhìn xem ta dám hay không?”

Tần Ninh tức giận nhìn chúng.

“Dương Dũ kia trêu chọc tì nữ của ta, nói lời vô lễ, mơ tưởng động tay chân với ta.

Ta giết gã, các người không hài lòng sao?”
Tần Ninh lạnh lùng nói: “Muốn gây rắc rối thì chọn quả hồng mềm.

Chỉ có thể nói là, các ngươi tìm sai người rồi!”
Lời này khiến vẻ mặt Tần Ninh lạnh lùng không thôi.

Trong khoảnh khắc này, ba người Dương Thiên Thương đã hiểu ra, sự việc vốn không như Vũ Thiên Hành nói.

“Đáng chết!”
Dương Thiên Thương hiểu được, chúng đang đạp phải tấm sắt rồi.

Nhưng danh dự của cương quốc Tam Dương thì sao có thể cứ thế mà rút lui?
Xung quanh tập trung một vài đế quốc và thượng quốc, thậm chí có người của cương quốc.

Lẽ nào cương quốc Tam Dương của bọn chúng lại phải cúi đầu trước 1 thượng quốc?
“Thương Hư, phế đi!”
Trong khoảnh khắc đó, mọi người đều nín thở.

“Tam hoàng thúc!”
Thấy người đi tới, mặc một bộ quần áo màu tím, tóc dài buộc lên, bộ dạng trung niên trông rất phúc hậu, chính là vương gia Dương Khai Thái của cương quốc Tam Dương!
“Lần này lớn chuyện rồi!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 474



“Đúng vậy, đến cả vương gia Dương Khai Thái đã đến rồi…”
“Nhưng thiếu niên này là ai? Thật sự không sợ chết sao…”
“Nghe nói là Tần Ninh của đế quốc Bắc Minh…”
“Gã đó?”
Đám người thì thầm bàn tán.

Dương Khai Thái đi tới, từng cử động đều để lộ ra một loại hơi thở hào hoa quý khí từ trong máu.

Với tư cách là vương gia uy danh lừng lẫy của cương quốc Tam Dương, cường đại vô địch cảnh giới Thiên Võ 7 biến, sự xuất hiện của ông ta lập tức khiến cho không khí xung quanh yên tĩnh hẳn xuống.

Trên Cửu U đại lục, cương quốc, thượng quốc, đế quốc đều phân chia rõ ràng.

Đối với đế quốc mà nói thì có cường giả cảnh giới Địa Võ đã đủ để xếp hàng trên danh sách các đế quốc đỉnh cấp.

Đối với thượng quốc mà nói, cường giả cảnh giới Địa Võ có ít nhất hơn trăm vị, thậm chí còn có cả tồn tại cảnh giới Thiên Võ, 7 thượng quốc lớn đều có cảnh giới Thiên Võ.

Mà cương quốc thì đó là tồn tại đứng trên đỉnh kim tự tháp.

Trong cương quốc, không biết có mấy người cảnh giới Thiên Võ từ 1 biến đến 7 biến.

Thậm chí, còn có vượt qua cảnh giới Thiên Võ, đạt tới cảnh giới Thiên Nguyên.

Cảnh giới Thiên Nguyên chỉ có trong tông môn trên vùng đất Cửu U mới có người cự phách trấn giữ.

Mà trong cương quốc thì cảnh giới Thiên Võ 7 biến cũng là cốt lõi trong cốt lõi.

Duy chỉ các cương vương trong cương quốc mới có thể đạt tới tầng vượt quá cảnh giới Thiên Võ.

Cho dù, trong cương quốc có cự phách cảnh giới Thiên Nguyên nhưng đó là một số ít, ít đến đáng thương.

Cho nên, cảnh giới Thiên Võ 7 biến đã gọi là tồn tại đỉnh cấp của các quốc gia trên đại lục.

Dương Khai Thái thản nhiên nói: “Chuyện này là do Vũ Thiên Hành mà ra, ta sẽ tự trừng phạt.

Mà ngươi giết người của cương quốc Tam Dương ta thì cũng coi như xóa bỏ.

Thả hai người này ra, ta sẽ không tính toán chuyện này”.

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 475



“Tần Ninh, ta biết ngươi, ngươi đã giết mấy người Cảnh Khoát, Kim Ngọc Long, đúng là rất ghê gớm đấy.

Ngươi cũng hiểu rõ về những truyền thừa của cương vương Minh Ung và viện trưởng học viện Thiên Thần!”
“Nhưng ta vẫn phải khuyên ngươi một câu, cho dù ngươi có chống lại được cảnh giới Thiên Võ thì ngươi có chống được cảnh giới Thiên Nguyên không?”
“Làm gì cũng phải khiêm tốn một chút, nếu không! ”
“Ta đổi ý rồi!”
Dương Khai Thái còn chưa nói xong thì Tần Ninh đã bước ra, nhìn Thương Hư và nói: “Ta đổi ý rồi, không cần phế tu vi hai người này nữa!”

Nghe vậy, tất cả đều hít sâu vào.

.

Đam Mỹ Hay
Hình như Tần Ninh này vẫn chịu khuất phục.

Dù sao thì Dương Khai Thái là vương gia ở cảnh giới Thiên Võ bảy biến, trong cương quốc Tam Dương cũng rất có uy danh.

Dương Khai Thái cũng thở phào nhẹ nhõm.

Những gì Tần Ninh làm được, đương nhiên cương quốc có thể tra ra và rất quan tâm đến hắn.

Bức tượng hung ác đó, cho dù là ông ta cũng không dám chắc chắn là chống đỡ được.

Cũng may tên nhóc này không dám đối địch với cương quốc.

Nhưng câu tiếp theo của Tần Ninh lại khiến mọi người chết lặng.

“Ta đổi ý rồi, Thương Hư, giết luôn đi!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Cho đến giờ mà vẫn có người đến làm phiền, chứng tỏ ta chưa giết người đủ nhỉ”.

Lời này nói ra, tất cả đều sững sờ.

Tần Ninh không nói đùa sao?
Mọi người cứ tưởng Tần Ninh đang nhượng bộ, nhưng ai mà ngờ, người này lại không chịu mà còn đòi giết hai người Đoạt Anh, Đoạt Thốn.

“Ngươi dám!”
Dương Khai Thái phẫn nộ bừng bừng, cả người dần tỏa ra sát khí.

Dường như ông ta muốn động thủ và g**t ch*t Tần Ninh ngay lập tức.

Thương Hư lại chẳng quan tâm làm gì, hai chân dùng lực xuống.

Những tiếng răng rắc vang lên, hai vô địch cảnh giới Thiên Võ một biến mất mạng trong chớp mắt, máu tươi bắn tung tóe.

“Thằng nhóc khốn kiếp, ngươi muốn chết thì ta cho ngươi toại nguyện!”
Ông ta bước ra, sát khí phun trào.

Dương Khai Thái vung quyền về phía Tần Ninh.

“Công tử cẩn thận!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 476: Giây Phút Ấy Tất Cả Đều Chết Lặng



Thương Hư và Thiên Động Tiên lập tức ra tay.

Thiên Động Tiên là cảnh giới Địa Võ tầng tám, Thương Hư là cảnh giới Thiên Võ hai biến, mà Dương Khai Thái lại là cảnh giới Thiên Võ bảy biến, khoảng cách đúng là quá xa.

Nhóm người thấy vậy đều lắc đầu.

Tần Ninh không nhượng bộ, tự đẩy bản thân vào con đường chết.

Thánh Minh Hoàng lập tức trở nên do dự.

Tần Ninh mà chết thì lần này đúng là công toi.

Thánh Minh Hoàng cuối cùng vẫn hừ một tiếng, bước gia, cảnh giới Thiên Võ bốn biến, nghênh đón Dương Khai Thái.

“Cái thứ đom đóm mà cũng đòi tranh sáng với mặt trăng à!”
Dương Khai Thái mang vẻ mặt lạnh lùng, không coi ba người này ra gì.

Thân là vương gia của cương quốc Tam Dương, ông ta có quyền cao chức trọng, có bao giờ bị đám người cỡ này uy h**p đâu?
Tần Ninh đúng là muốn chết rồi.

“Vốn không định giết ai đâu! ”
Tần Ninh than thở, nắm chặt bàn tay.

Gràooooo!
Mà chính vào lúc này, một tiếng gào thét đột nhiên vang lên.

Sóng khí lớn mạnh cuồn cuộn lăn tới.

Sông Đại Hoang phía sau mọi người bỗng tràn lên những đợt sóng lớn.

“Ồ?”
Tần Ninh nhìn ra phía sau, vẻ mặt hơi sửng sốt, quay ra cười nói: “Bạn cũ muốn giúp cũng được!”
Tần Ninh ngưng tay lại, đứng yên tại chỗ.

Mà lúc này, nước sông Đại Hoang dâng lên không ngừng, phun trào đến không trung.

Một con giao long được ngưng tụ ra.

Nước sông hỗn độn, giao long cao đến trăm trượng lúc này đang dâng lên ào ào, cuộn trào tới bờ sông, hướng về phía Dương Khai Thái.

Phụp!
Một âm thanh trầm thấp vang lên, Dương Khai Thái lúc này bỗng lui lại phía sau.

.

Chuyên trang đọc truyện * TRUМtruye n.

м E *
Giây phút ấy, tất cả mọi người đều sửng sốt.

“Chuyện gì vậy?”
“Con rồng nước này! ở đâu ra đây?”
“Sông Đại Hoang nghe nói là do giao long răng xanh hóa thành, không lẽ tôn giả Đại Hoang hiển linh rồi sao?”
Sau đó hắn bước lên nhìn Dương Khai Thái.

“Ta muốn giết người, bất kể là thượng quốc, cương quốc hay là tông môn, đều phải xem! tâm trạng của ta!”
Tần Ninh huơ một ngón tay, có ánh sáng lúc này tóe ra.

Con rồng nước kia há miệng ra nuốt.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 477



Thân thể của Dương Khai Thái bỗng chốc không còn chút năng lực nào, trực tiếp bị rồng nước nuốt vào bụng.

Sau đó, con rồng nước nhìn Tần Ninh, ánh mắt mang theo sự tôn sùng, kính trọng, rồi ầm một tiếng, nó chui về đáy sông.

Tiếng bọt nước ùng ục không ngừng vang lên, rồi một thi thể xuất hiện ở bên bờ sông.

“Vương thúc!”

Ba người Dương Thiên Thương hoàn toàn chết lặng.

Dương Khai Thái đã...!chết rồi sao?
Con rồng nước đó là sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Cảnh giới Thiên Võ bảy biến bị kéo xuống nước rồi cứ thế mà chết ư?
Những người khác đều ngơ ngác không thôi.

Sắc mặt của Tần Ninh thì lại thản nhiên, nhìn tất cả.

“Cương quốc Tam Dương cũng khỏi phải tham gia thí luyện Người được chọn lần này làm gì!”
Tần Ninh bình tĩnh nói: “Đây coi như là sự trừng phạt cho các ngươi!”
“Vì tội bất kính với ta!”
Lời này nói ra, sắc mặt của mọi người liền thay đổi.

Tần Ninh có tính khí thật lớn và bản lĩnh nhỉ.

Chỉ một câu nói mà không cho cương quốc Tam Dương tham gia thí luyện.

“Ngươi...”
Dương Tuyệt lạnh lẽo nói: “Ngươi là cái thá gì mà không cho chúng ta tham gia?”
“Muốn chết!”
Tần Ninh lạnh lùng nhìn sang, Thương Hư chợt biến mất rồi xuất hiện bên cạnh Dương Tuyệt, đấm một cú, máu tươi chảy ra, Dương Tuyệt ngã tại chỗ.

Nhất thời, tất cả đều chết trân.

Tên này điên rồi sao.

Giết Dương Dũ là đã đắc tội cương quốc Tam Dương rồi.

Giờ còn giết cả Dương Khai Thái, Dương Tuyệt, cương quốc Tam Dương lại mất đi một vương gia cảnh giới Thiên Võ bảy biến, sao họ có thể cam tâm?

“Ta vốn không thích phiền phức, nhưng ta cũng không sợ gây ra phiền phức”.

Tần Ninh lãnh đạm nói: “Đừng tưởng mình là cương quốc thì ta không dám giết”.

“Muốn tham gia thí luyện Người được chọn à? Được thôi!”, Tần Ninh nói tiếp: “Nhưng đừng có để ta gặp phải, nếu không, gặp kẻ nào giết luôn kẻ đó”.

Lời này nói ra, ba người Dương Thiên Thương, Dương Vấn Phong liền thay đổi sắc mặt.

Dương Vấn Phong giấu hai tay đang tràn đầy mồ hôi dưới lớp áo.

phong-than-chau-477-0.jpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 478: 478: Cũng Chỉ Là Lời Đồn Đại Mà Thôi!”



Mà Thánh Minh Hoàng cũng chỉ cười khổ.

Ông ta hết cách rồi.

Tần Ninh thật sự quá mạnh mẽ.

Đối diện với thượng quốc là giết không tha.

Ông ta cứ nghĩ Tần Ninh sẽ khiêm tốn hơn khi đứng trước cương quốc.

Nhưng Tần Ninh vẫn như vậy.

Có lẽ là hắn không sợ trời không sợ đất, cho nên thượng quốc, cương quốc, tông môn thì có là gì đâu?
Mặc dù vậy, Thánh Minh Hoàng vẫn không lo lắng lắm mà mong đợi nhiều hơn.

Mong đợi những biểu hiện của Tần Ninh ở Đại Hoang Cổ.

Với tính cách của hắn thì e là Đại Hoang Cổ sẽ dấy lên một hồi phong ba đấy.

.

Truyện Ngôn Tình
Nhưng Đại Hoang Cổ là nơi đã trải qua hàng vạn năm thay đổi, nguy hiểm trùng trùng.

Hơn nữa lại có sự áp chế với uy nặng cường đại.

Bức tượng đáng sợ của Tần Ninh sẽ mất công hiệu ở trong Đại Hoang Cổ.

Vậy Tần Ninh sẽ làm thế nào đây?
Không có chỗ dựa lớn mạnh thì chỉ đành dựa vào thực lực của bản thân hắn thôi.

Rồi từng người dần dần rời đi.

Lúc này Tần Ninh đi đến bên hồ rồi ngồi xuống.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng sau lưng hắn mười bước.

Thương Hư thì bước lên trên.

“Công tử! ”
Thương Hư nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở phía sau, nhỏ giọng nói: “Công tử, đó là tàn hồn của giao long răng xanh sao ạ?”
“Ừ!”
“Công tử, năm đó tôn giả Đại Hoang bị ngài giết, tại sao giao long răng xanh vẫn! ”
“Còn cái gì mà hắn ta khiêu chiến ta rồi bị ta giết! ”
Tần Ninh lắc đầu nói: “Cũng chỉ là lời đồn đại mà thôi!”
Thương Hư lập tức chắp tay nói: “Lão hủ sai rồi, không nên tưởng những lời đồn là thật như vậy!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 479: 479: Con Cháu Của Sở Vương Cương Quốc Đại Sở!”



“Bỏ đi, cũng là chuyện của mấy vạn năm trước rồi mà”.

Tần Ninh hít vào, nhìn mặt sông, lại nói: “Cửu U đại lục vẫn là Cửu U đại lục năm đó, chỉ tiếc rằng, những người bạn cũ ngày xưa đã không còn là chính họ nữa rồi!”
Nghe vậy, Thương Hư cũng âm thầm gật đầu.

Mặc dù ông ta không biết vì sao Đại Đế lại trải qua chín đời chín kiếp, nhưng người như hắn chắc chắn có địa vị và thân phận mà người khác không đoán ra được.

Năm đó, tôn giả Thanh Vân là người kiêu ngạo cỡ nào chứ?
Nhưng vẫn luôn một lòng tôn kính và bái Đại Đế làm sư tôn.

“Thương Hư, những ngày này ngươi cẩn thận một chút, e là đế quốc Tam Dương sẽ không cam tâm đâu, ngươi tọa trấn ở Bắc Minh, đề phòng bọn chúng tới”.

“Vâng!”
Tần Ninh nhìn về mặt sông, lại nói: “Ta cũng khá là muốn đi vào trong Đại Hoang Cổ thăm những người bạn cũ đấy!”

Thương Hư lúc này không nói gì.

Mấy ngày sau đó, ai ai cũng biết thân biết phận hơn.

Ngoài việc đi thăm hỏi các thượng quốc, cương quốc có mối quan hệ tốt với mình ra thì cũng không đi làm phiền người nào khác.

Bảy ngày lại trôi qua, hôm đó, mọi người vẫn như cũ, nhưng mặt sông Đại Hoang đã bắt đầu rung động.

Ven hồ tỏa ra làn sương dày đặc.

Mà trong làn sương ấy, một cây cầu đá hư ảo dần được hình thành.

Thấy cảnh này, sắc mặt của mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

“Cầu Đại Hoang xuất hiện, Đại Hoang Cổ sắp mở ra rồi!”

Tất cả trở nên mừng rỡ không thôi.

Cùng lúc đó, giữa không trung hiện ra một bóng dáng đang bay tới.

Chim bay cấp sáu – đại bàng Điêu Thiên!
Nhìn thấy bóng dáng to lớn đó, tất cả cũng kinh ngạc khủng khiếp.

Ba nhóm người từ ba hướng khác nhau cũng đi đến bên bờ sông Đại Hoang.

Ba mươi sáu cương quốc trên Cửu U đại lục được cho là sự tồn tại ổn định nhất.

Ba mươi sáu cương quốc này cũng có phân chia cao thấp.

Trong ba hoàng bảy vương thì con cháu của Sở vương, Hầu vương, Hạng vương đã lập nên ba cương quốc lớn, cũng chính là sự tồn tại mạnh mẽ nhất.

Phải biết rằng, cương quốc Bắc Minh năm đó còn đưa thế lực vào hẳn bên trong vùng đất Cửu U, khiến cho bốn tông môn lớn không thể không phục.

.
 
Back
Top Bottom