Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [P6] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp

[BOT] Mê Truyện Dịch
[P6] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 1069: Nữ nhân này thật ngu ngốc


Huyện Linh Đài là một huyện nhỏ xa xôi.Dù vậy, huyện Linh Đài cũng nhận được văn thư truy nã do triều đình gửi đến.Trong số đó có lệnh truy nã Uất Cửu.Uất Cửu mặc đoản đả thô kệch, đội mũ tre đứng trước bảng thông báo, gã nhìn lệnh truy nã dán trên đầu bảng chặc lưỡi."

Vẽ cũng giống đấy!"

Thông thường giữa chân dung trên lệnh truy nã và người thật sẽ có một khoảng cách khá lớn, vì họa sĩ chịu trách nhiệm vẽ tranh chưa tận mắt nhìn thấy tội phạm bị truy nã, chỉ có thể dựa vào mô tả của người khác vẽ lại, chân dung vẽ ra chắc chắn không đạt yêu cầu.Nhưng chân dung Uất Cửu trên lệnh truy nã trước mặt được khắc họa rất sống động.Chỉ cần là người có mắt, thoáng nhìn là có thể kết nối người thật và chân dung.Tiêu Hề Hề cũng đang nhìn chân dung.Nàng vừa nhìn chân dung đã lập tức nhận ra.Bức tranh đó do chính Lạc Thanh Hàn vẽ.Hắn tinh thông hội họa, còn tận mắt nhìn thấy Uất Cửu nên hắn vẽ rất chân thực.Nhưng dù chân dung có giống đến đâu cũng vô dụng.Uất Cửu sớm đoán trước chuyện này nên gã đã cải trang.Lúc này, gã trông giống một người đàn ông miền núi bình thường với làn da đen sạm và một lớp râu trên cằm.Váy dài hoa lệ của Tiêu Hề Hề đã được thay thế bằng váy màu mơ thông thường nhất, thậm chí cả áo choàng lông cáo mang từ trong cung cũng bị bỏ lại trong xe ngựa.Lúc này nàng đang khoác áo choàng đen thô ráp.Nàng cố tình kéo mũ trùm qua đầu, che đi mái tóc bạc trắng.Khu vực gần bảng thông báo có quan binh canh giữ.Hẳn là quan binh cũng không ngờ tới tội phạm bị truy nã lại đường hoàng chạy đến trước mặt mình, cho nên bọn họ không thèm nhìn Uất Cửu và Tiêu Hề Hề, bọn họ vẫn trò chuyện đùa giỡn với nhau.Tiêu Hề Hề hít hít mũi.Nàng ngửi thấy mùi thơm của khoai lang nướng liền quay người đi theo mùi hương.Uất Cửu thấy nàng đi nhanh như vậy, tưởng nàng phát hiện ra gì đó nên nhanh chóng đi theo.Cuối cùng thấy nàng dừng lại trước một quầy bán khoai lang nướng.Uất Cửu "......"

Gã ngốc thật, lẽ ra không nên đặt hy vọng quá cao vào nữ nhân này.Chủ quán chọn một củ khoai lang nướng nóng hổi thơm lừng, nhiệt tình chào mời."

Tiểu nương tử, có muốn ăn khoai lang nướng không?"

Tiêu Hề Hề nhìn chằm chằm khoai lang nướng, không khỏi nuốt nước bọt.Nhưng nàng không có tiền.Nàng chỉ đành quay đầu nhìn Uất Cửu, háo hức hỏi."

Có thể cho ta mượn ít tiền không?"

Uất Cửu nhếch môi cười giễu "Không có."

Trước đó thà trữ đồ ăn cũng không chịu chia cho gã, hại gã đói bụng đi đường.Thù này tới giờ gã vẫn còn nhớ!

Mắt Tiêu Hề Hề nhanh chóng đỏ lên, nước mắt tích tụ, đôi môi run rẩy."

Hu hu hu, người ta muốn ăn khoai lang nướng!"

Uất Cửu nhắm mắt làm ngơ trước sự nũng nịu của nàng, cười lạnh "Không có tiền thì ăn cái quần què gì."

Chủ quán thấy vậy, không nhịn được nữa, bèn thuyết phục gã."

Vị tiểu lang quân này nói gì vậy chứ?

Vợ cậu chỉ muốn ăn khoai lang nướng thôi, khoai lang nướng này cũng không có bao nhiêu, dù cậu không muốn mua cho vợ mình thì cũng không nên mắng vợ mình thế chứ?"

Uất Cửu chưa kịp mở miệng phản bác, Tiêu Hề Hề đã lên tiếng trước."

Đại ca, huynh hiểu lầm rồi, ta không phải vợ của gã."

Chủ quán nhìn nàng, rồi nhìn Uất Cửu bên cạnh, nghi hoặc hỏi."

Hai người không phải vợ chồng sao?"

Tiêu Hề Hề ngấn nước mắt nói "Chồng ta là một người khác, nhưng vì gã này chen ngang, đã cướp ta khỏi chồng ta rồi.

Hu hu hu, bây giờ ta nhớ chồng ta quá, trước đây mỗi lần đi chơi với chồng, chàng đều mua đồ ngon cho ta."

Chủ quán sửng sốt "Hóa ra là tên buôn người!"

Chủ quán lập tức ném củ khoai lang nướng trên tay đi, chạy về phía quan binh không xa, vừa chạy vừa hét."

Quan gia, ở đây có một tên buôn người chuyên bắt cóc phụ nữ nhà lành, các ngài mau bắt gã đi!"

Uất Cửu thấy tình hình không ổn, túm cánh tay Tiêu Hề Hề bỏ chạy.Uất Cửu chạy một quãng đường xa, xác định quan binh không đuổi kịp, thì mới dừng lại.Gã giận dữ trừng mắt nhìn Tiêu Hề Hề."

Vừa nãy là cô cố ý!"

Nước tụ trong mắt Tiêu Hề Hề đã cạn từ lâu.Nàng hất cằm, đắc thắng nói."

Đúng vậy, ai bảo ngươi không cho ta mượn tiền mua khoai lang nướng?"

Uất Cửu tức giận nghiến răng "Ăn, ăn, ăn, cô chỉ biết ăn!

Cô còn nhớ mình tới đây làm gì không?"

Tiêu Hề Hề "Ta biết ta tới giúp ngươi tìm cha, nhưng điều đó không cản trở ta ăn khoai lang nướng, chúng ta có thể vừa ăn khoai lang nướng vừa tìm kiếm cha mẹ ngươi."

Uất Cửu gầm lên "Đây là trọng điểm sao?!"

Tiêu Hề Hề ngây thơ chớp mắt "Không phải sao?"

Uất Cửu tức giận đau ngực.Tiêu Hề Hề nhìn quanh, tìm được một nơi ăn uống gần đó.Đó là một quán thịt dê, lá cờ treo ở cửa ghi thịt dê Vệ Ký.Tiêu Hề Hề tức thì vui vẻ, hưng phấn nói."

Chúng ta ăn cơm đi!"

Uất Cửu không muốn ăn, lại sợ nữ nhân này gây chuyện.Để tránh rắc rối, gã chỉ đành sa sầm sắc mặt cùng nàng bước vào quán thịt dê Vệ Ký.Quán thịt dê kinh doanh khá tốt, gần như kín chỗ.Tiêu Hề Hề tìm một cái bàn trống ngồi xuống.Bà chủ vừa nhanh tay rót trà cho họ, vừa nhiệt tình hỏi."

Hai vị muốn ăn gì?

Món đặc trưng của quán chúng tôi là mì thịt dê, bánh bao thịt dê, lẩu thịt dê, hai vị muốn ăn món nào?"

Trẻ con mới chọn, Tiêu Hề Hề làm người lớn không do dự nói."

Ta muốn hết!"

Bà chủ sửng sốt, không chắc chắn hỏi lại "Ý khách quan là mỗi món một phần?"

Tiêu Hề Hề "Trước tiên cho ta một phần lẩu thịt cừu, hai phần mì thịt dê và bánh bao thịt dê, phải là phần lớn."

Bà chủ ân cần nhắc nhở "Khẩu phần của quán chúng tôi khá lớn, một cặp vợ chồng như hai vị nhiều nhất chỉ có thể ăn hết một lẩu thịt dê và hai món ăn kèm."

Tiêu Hề Hề nghe vậy, vội nói."

Thì ra còn có món ăn kèm!

Ta cũng muốn món ăn kèm, chỗ bà có những món ăn kèm nào?

Bỏ đi, dù là món ăn kèm nào, cứ mỗi món một phần."

Bà chủ "......"

Hẳn là bà chủ chưa từng thấy tiểu nương tử nào gọi đồ ăn sảng khoái như vậy nên không nhịn được hỏi thêm vài câu."

Hai vị ăn hết không?"

Tiêu Hề Hề gật đầu mạnh "Chắc chắn ăn hết!"

Bà chủ hết cách, nét mặt vi diệu đáp lại."

Hai vị đợi một lát, tôi sẽ báo nhà bếp chuẩn bị đồ ăn."

Tiêu Hề Hề thúc giục "Nhanh một chút, bọn ta đói rồi."

Bà chủ mỉm cười đáp "Dạ được."

Chốc sau, thức ăn được dọn lên bàn.Một chiếc bàn khá lớn được lấp đầy tới tận mép bàn.Còn có một số món không đặt được nữa thì đặt trên kệ nhỏ bên cạnh.Giữa bàn đặt một bếp nhỏ, trên bếp đặt một nồi lớn, nước lẩu đang sôi, không ngừng bốc khói.Tiêu Hề Hề gấp gáp cầm đũa gắp một miếng thịt dê trong nồi, chấm vào nước sốt chế theo bí quyết do quán tặng rồi nhét vào miệng.Nàng bị bỏng hít hà vài hơi, nhưng lại không muốn phun ra, vẻ mặt trở nên khá buồn cười.Sắc mặt Uất Cửu vốn u ám, nhưng khi thấy nàng như vậy, gã không khỏi cong khóe miệng, khinh thường cười nhạo.Hừ, nữ nhân này thật ngu ngốc.
 
[P6] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 1070: Tỷ đệ


Thật ra Uất Cửu không mấy hứng thú với thịt dê.Gã vốn định chỉ ăn hai miếng rồi buông đũa, nhưng thấy Tiêu Hề Hề ăn ngon đến thế, gã cũng không nhịn được mà ăn rất nhiều.Tiêu Hề Hề thấy gã ăn nhiều, sợ gã giành đồ ăn với mình nên tăng tốc độ ăn.Sau một hồi giằng co, một chiếc bàn lớn đầy đồ ăn đã sạch sẽ.Tiêu Hề Hề xoa xoa cái bụng tròn trịa của mình, hài lòng ợ một tiếng."

Cảm giác ăn no đã quá."

Uất Cửu có hơi chướng bụng.Gã vừa xoa bụng vừa thầm hối hận, lẽ ra không nên ăn nhiều như vậy.Đều tại nữ nhân trước mặt ăn quá ngon.Nữ nhân này đúng là có độc!Bà chủ thấy hai người ăn gần xong, bưng ấm trà đi tới rót trà cho hai người, thấy dĩa trên bàn trống trơn, không khỏi thầm chặc lưỡi.Hai người này cũng ăn giỏi quá đấy chứ!Đúng là ứng với câu nói xưa, không phải người một nhà, không vào chung một cửa.Hai miệng ăn hàng ở chung với nhau, quả là trời sinh một cặp!Tiêu Hề Hề lười biếng nói."

Uất công tử, trả tiền."

Uất Cửu cam chịu đút tay vào ống tay áo lấy ví tiền.Trả tiền xong, gã dẫn Tiêu Hề Hề ra ngoài.Đúng lúc này, có hai bổ khoái mặc quan phục màu chàm bước vào, hỏi bà chủ."

Vệ nương tử, hôm nay quán của bà có khách nơi khác tới ăn cơm không?"

Nhà chồng của bà chủ quán thịt dê họ Vệ, mọi người đều gọi bà là Vệ nương tử.Vệ nương tử nghe vậy, vô thức nhìn về phía Tiêu Hề Hề và Uất Cửu.Hai bổ khoái nhìn theo ánh mắt của bà thấy hai khuôn mặt xa lạ.Bổ khoái trông trẻ tuổi hơn lập tức gọi bọn họ lại."

Đợi một chút!"

Lúc này, Tiêu Hề Hề và Uất Cửu đã bước tới cửa.Nhưng hai bổ khoái đã chặn trước cửa, Tiêu Hề Hề và Uất Cửu không thể ra ngoài nên phải dừng lại.Uất Cửu âm thầm cảnh giác, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.Tiêu Hề Hề bối rối hỏi "Quan gia có gì dặn dò?"

Bổ khoái nhìn từ trên xuống dưới, đánh giá hai người bọn họ, nghi ngờ hỏi."

Chúng ta vừa nhận được báo án, trong thành xuất hiện một tên buôn người chuyên bắt cóc phụ nữ nhà lành, tên buôn người còn dẫn theo một tiểu nương tử, chắc không phải là hai người chứ?"

Tiêu Hề Hề chưa kịp phủ nhận, Vệ nương tử đã lên tiếng trước."

Trương bổ khoái, Lưu bổ khoái, hai người chắc chắn hiểu lầm rồi.

Hai vị khách này chắc hẳn là một cặp vợ chồng nơi khác, hai người xem bọn họ có tướng phu thê biết bao!

Hơn nữa, nào có tên buôn người nào đường hoàng dẫn người bị bắt cóc đến quán ăn uống thế chứ?"

Hai bổ khoái cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy có lý, vẻ mặt mới dịu một chút.Trương bổ khoái lớn tuổi hơn, nhiều kinh nghiệm xử lý vụ án, hành sự cũng điềm tĩnh chu đáo hơn.Ông nheo mắt nhìn chằm chằm Tiêu Hề Hề, hỏi."

Tiểu nương tử, đừng sợ, cô nói thật cho chúng ta biết, nam nhân này có phải tướng công của cô không?"

Tiêu Hề Hề không do dự lắc đầu "Không phải."

Sắc mặt Uất Cửu hơi thay đổi.Nữ nhân này có phải lại muốn gây rối không?Không được, không thể để nữ nhân này dắt mũi nữa.Gã phải ra tay trước!Uất Cửu thầm vận nội lực, đang muốn đánh gục hai tên bổ khoái cản trở trước mặt thì nghe thấy Tiêu Hề Hề nói."

Đệ ấy là đệ đệ của ta."

Uất Cửu "......"

Hơi hít không lên, suýt thì gã nghẹn chết.Tầm mắt của Trương bổ khoái nhìn qua nhìn lại khuôn mặt hai người, nửa tin nửa ngờ nói."

Nhưng gã trông già hơn cô."

Nét mặt Tiêu Hề Hề không đổi nói "Chắc do đệ ấy trưởng thành hơi vội."

Uất Cửu ho kịch liệt.Toàn do bị chọc tức!

Tiêu Hề Hề vội vỗ lưng gã, giải thích với hai bổ khoái."

Hai người đừng thấy đệ đệ to con, chứ thật ra sức khỏe đệ ấy rất yếu.

Đặc biệt là vào mùa đông, sức khỏe càng yếu hơn.

Cho nên ta mới dẫn đệ ấy đến đây ăn thịt dê.

Không phải nói thịt dê bồi bổ cơ thể sao, bồi bổ cho đệ ấy, để cơ thể đệ ấy khỏe hơn."

Uất Cửu "......"

Cô mới yếu!

Cả nhà cô đều yếu!

Vệ nương tử hơi bất ngờ trước kết quả này, bà không ngờ hai người này không phải vợ chồng mà là tỷ đệ.Chẳng qua bà nhanh chóng chấp nhận thực tế này, tự động tìm ra nguyên nhân của sự hiểu lầm trước đó, chẳng trách hai người này ăn giỏi như vậy, hóa ra vì hai người là tỷ đệ!Vệ nương tử cười đáp "Đúng vậy, ăn nhiều thịt dê có thể bồi bổ cơ thể, sau này cô nhất định phải dẫn dệ đệ đến đây ăn nhiều hơn."

Tiêu Hề Hề sảng khoái đồng ý.Dù sao cũng không phải nàng trả tiền, ăn hàng ngày cũng không vấn đề gì!Hai bổ khoái thấy Tiêu Hề Hề cười nói hành động tự nhiên, trông không hề giống phụ nữ bị bắt cóc, cuối cùng cũng tin bọn họ là tỷ đệ.Nhưng Trương bổ khoái vẫn thận trọng hỏi."

Giấy thông hành của hai người đâu?

Lấy ra cho chúng ta xem."

Tiêu Hề Hề quay đầu nhìn Uất Cửu, cố ý lớn tiếng nói "Đệ đệ, giấy thông hành đâu?

Mau lấy ra cho quan gia xem."

Uất Cửu ghét bỏ tiếng đệ đệ của nàng, nhưng không tiện lộ trước mặt người khác, chỉ đành kiềm nén xúc động phản bác, nghiến răng mỉm cười."

Ở trên người của ta."

Ban đầu gã trốn thoát khỏi Thịnh Kinh là nhờ Trưởng công chúa Hoa An giúp đỡ.Trưởng công chúa Hoa An đã chuẩn bị sẵn mọi thứ cho gã, bao gồm xe ngựa, lộ phí, hành lý và giấy thông hành.Uất Cửu lấy một phong bì giấy dầu màu nâu từ trong ngực.Mở phong bì ra, bên trong có hai tờ giấy thông hành.Trương bổ khoái đưa tay cầm giấy thông hành, xem xét cẩn thận.Lưu bổ khoái bên cạnh cũng nghểnh cổ nhìn sang.Sau khi hai người xem nội dung, vẻ mặt của bọn họ chợt trở nên vi diệu.Thấy vậy, Vệ nương tử tò mò hỏi."

Giấy thông hành này có vấn đề gì sao?"

Trương bổ khoái "Giấy thông hành không có vấn đề, nhưng trên giấy thông hành ghi quan hệ của hai người là vợ chồng."

Lưu bổ khoái lập tức nhìn Tiêu Hề Hề và Uất Cửu, nghi hoặc hỏi."

Nhưng hai người không phải tỷ đệ sao?

Tỷ đệ sao có thể là vợ chồng?"

Tiêu Hề Hề "......"

Lật xe nhanh thế.Giấy thông hành luôn trên người Uất Cửu, Tiêu Hề Hề chưa từng đọc qua, nàng không biết giấy thông hành đã thiết lập cho mình quan hệ như vậy.Uất Cửu cong khóe môi, cười như có như không nhìn Tiêu Hề Hề, chờ xem nàng bịa tiếp thế nào?Tiêu Hề Hề bắt đầu nghiêm túc nói nhảm."

Chúng ta quả thật là tỷ đệ, nhưng chúng ta không phải ruột thịt, mà là biểu tỷ đệ.

Cháu gái của em họ của chú họ của thím hai của mẹ ta là mẹ của đệ ấy.

Ta và đệ ấy là họ hàng rất xa, sau này để thân thiết hơn, hai bên gia đình đã cho chúng ta thành thân.

Bình thường đệ ấy quen gọi ta là tỷ tỷ, ta cũng quen gọi đệ ấy là đệ đệ."

Nói đến đây, nàng quay đầu nhìn Uất Cửu."

Đệ nói phải không, đệ đệ?"

Uất Cửu gượng cười đáp "Đúng vậy, tỷ tỷ."
 
[P6] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 1071: Nàng nằm không cũng trúng đạn nữa!


Trương bổ khoái và Lưu bổ khoái bị mối quan hệ gia đình của bọn họ làm chóng mặt.Vệ nương tử hiểu ra nói "Vừa nãy ta còn tự hỏi tại sao hai người giống nhau đến vậy, thì ra hai người không chỉ là họ hàng, còn là vợ chồng!"

Tiêu Hề Hề thật sự không thể hiểu được, nàng và Uất Cửu trông khác nhau như vậy, sao Vệ nương tử cứ nhất quyết bảo bọn họ giống nhau chứ?Trương bổ khoái trả giấy thông hành cho Uất Cửu, hỏi vài câu."

Chỗ này của bọn ta rất xa xôi, rất ít người ngoài tới, sao hai người lại tới đây?

Đến thăm người thân à?"

Trong đầu Tiêu Hề Hề nảy sinh ý nghĩ, nhưng khi nói lại giả vờ do dự.Do dự một hồi mới lên tiếng.

"Nói thật thì chúng ta đến đây tìm người thân, đệ đệ ta vốn là người huyện Linh Đài.

Vì trong nhà xảy ra chút biến cố, đệ ấy từ nhỏ đã phải xa gia đình.

Bây giờ đệ ấy cuối cùng đã thành gia lập nghiệp, nên muốn về thăm cha mẹ.

Nhưng đã qua bao nhiêu năm, đệ đệ ta quên mất nhà mình ở đâu, đến giờ chúng ta vẫn chưa tìm được."

Uất Cửu thấy khó chịu khi liên tục nghe nàng gọi mình là đệ đệ.Nữ nhân này rõ ràng đang chiếm lợi của gã.Mà gã lại không thể vạch trần nàng trước mặt mọi người, chỉ đành im lặng chịu đựng.Vệ nương tử nhiệt tình nói "Vậy ra chồng cô cũng là người huyện Linh Đài, thế chồng cô họ gì?

Nơi này chỉ lớn vậy thôi, mọi người đều biết nhau, có lẽ chúng ta có thể giúp được cho hai người."

Tiêu Hề Hề "Đệ đệ ta họ Uất."

Họ Uất không phải là một họ phổ biến.Cả huyện Linh Đài chỉ có một hộ gia đình họ Uất.Vệ nương tử sửng sốt một lát, như nhớ ra gì đó, sắc mặt chợt thay đổi."

Thì ra hai người là người của Uất gia!"

Hai bổ khoái cũng phản ứng rất nhanh, trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc.Tiêu Hề Hề chớp mắt "Uất gia làm sao?

Có vấn đề gì à?"

Vệ nương tử vội xua tay "Không ... không sao, ta chỉ thấy ngạc nhiên thôi, không ngờ Uất gia còn có con cháu, ta còn tưởng người Uất gia đều chết hết rồi ......"

Nói tới đây, bà chợt ngậm miệng lại, trước mặt người ta mà nói người nhà của người ta như vậy, quả không ổn lắm.Bà kéo khóe miệng, nặn ra nụ cười xin lỗi.Uất Cửu hỏi "Người Uất gia đều chết hết rồi là chuyện thế nào?"

Gã được Thiên Yển chân nhân nhận nuôi khi còn rất nhỏ, khi đó gã chỉ là một đứa trẻ vô tri chưa hiểu gì, bao nhiêu năm trôi qua, ký ức của gã về cha mẹ đã mờ nhạt.Bây giờ gã chỉ nhớ mẫu thân họ Uất, những chuyện khác thì không nhớ nữa.Trương bổ khoái nhanh chóng giải thích."

Uất gia là một gia đình giàu có nổi tiếng ở thành chúng ta, không chỉ giàu có mà còn tốt bụng, danh tiếng ở đây rất tốt.

Chỉ có một điểm không tốt đó là con cháu nối dõi khá ít.

Uất lão gia lớn tuổi mà chỉ có một cô con gái, thậm chí không có con trai có thể kế thừa gia nghiệp.

Cuối cùng, bọn họ không còn lựa chọn nào khác, định tuyển cho con gái một người ở rể."

Lưu bổ khoái tiếp lời."

Ta nhớ bọn họ đã tuyển một người nơi khác làm con rể, người đó đến từ Tây Vực, trông rất kỳ lạ, đặc biệt là đôi mắt xanh lam, rất đáng sợ."

Nói xong, hắn mới nhìn lại Uất Cửu, vừa rồi hắn chỉ thấy người này nhìn có hơi khác, lúc này mới nhận ra Uất Cửu quả thật có hơi giống người Tây Vực kia.Chỉ xét về ngũ quan, Uất Cửu bây giờ trông rất bình thường.Nhưng mắt gã có hơi xanh.Điểm này rất giống với người Tây Vực đó.Lưu bổ khoái chợt buột miệng "Cậu là con trai của Uất gia tiểu thư và người đàn ông Tây Vực đó sao?!"

Uất Cửu không trả lời, xem như là thừa nhận.Lưu bổ khoái trợn mắt, vẻ mặt như nhìn thấy ma "Nhưng chẳng phải cậu đã chết rồi sao?"

Uất Cửu cau mày "Ăn nói kiểu gì đấy?"

Trương bổ khoái vội giải thích "Cậu đừng hiểu lầm, Tiểu Lưu không phải có ý muốn trù ẻo, hắn bị dọa sợ nên mới nói lung tung, cậu đừng để bụng."

Nói đến đây, bọn họ kiềm không được đánh giá Uất Cửu.Nước da Uất Cửu hồng hào, có thể nói, có thể thở, lại có bóng, hiển nhiên là người sống.Xem ra Uất Cửu không có chết, thật sự là người sống!Trong mắt Vệ nương tử đầy vẻ khó tin."

Chúng ta đều tưởng Uất gia không còn ai nữa, không ngờ cậu còn sống, còn lớn như vậy nữa."

Uất Cửu càng nghe càng thấy không ổn "Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì?

Tại sao các người đều cho rằng ta đã chết?"

Vệ nương tử cố nén ngạc nhiên, tiếp tục nói."

Tuy con rể mà Uất gia tuyển trông khác với chúng ta, nhưng tính cách rất tốt, có thể nói tiếng Đại Thịnh, giao tiếp không vấn đề gì.

Từ khi vào làm rể Uất gia, hắn an ổn sống qua ngày với Uất gia tiểu thư.Hai vợ chồng thường xuyên ra ngoài ăn uống mua sắm, nhìn hai người họ cứ bám lấy nhau, tình cảm chắc chắn rất tốt.

Tiếc là thời gian vui vẻ không kéo dài, người con rể đó cũng biến mất không lâu sau đó.Người Uất gia phái người đi khắp nơi tìm kiếm, thậm chí còn báo quan, nhưng vẫn không tìm thấy người đàn ông Tây Vực đó.

Đáng thương hơn là Uất gia tiểu thư lúc đó mới biết mình có thai.

Nàng không muốn bỏ đứa bé nên đã sinh đứa bé ra, ta nhớ hình như là một bé trai."

Nói đến đây, bà không khỏi lại liếc nhìn Uất Cửu.Rõ ràng, bé trai mà Uất gia tiểu thư năm đó sinh ra chính là Uất Cửu.Sắc mặt Uất Cửu lạnh lùng nói "Đáng lẽ bà ấy nên phá bỏ ta."

Mọi người ngạc nhiên trước phản ứng của gã, khó hiểu nhìn gã.Uất Cửu lại lộ vẻ mặt khinh thường, giọng điệu cũng quái gở."

Lẽ nào ta nói không đúng sao?

Lúc đó bà ấy còn trẻ, nhà giàu có, dù có tái giá cũng sẽ được gả vào một gia đình tốt, tại sao bà ấy cứ phải sinh gánh nặng đó ra?

Lẽ nào vì chút tình cảm mẹ con đó sao?"

Vệ nương tử lắc đầu thở dài "Không thể nói như vậy, dù sao cũng là ruột thịt của nàng, mẹ con nối liền khúc ruột, sao Uất gia tiểu thư nỡ lòng chứ?"

Bản thân bà cũng là một người mẹ, hiểu được cảm giác làm mẹ.Nhưng Uất Cửu không hiểu được.Gã thậm chí còn cho rằng cách làm của Uất tiểu thư rất ngu ngốc.Nếu lúc đó Uất tiểu thư phá thai, gã không cần phải đến thế giới này, sau đó cũng không cần trải qua nhiều khốn khổ như vậy.Cuộc đời gã từ lúc bắt đầu đã là một sai lầm.Nếu Uất gia tiểu thư thông minh một chút, thì nên kịp thời ngăn chặn sai lầm này.Nghĩ đến đây, gã không khỏi nhìn về phía Tiêu Hề Hề, thấp giọng mắng một câu."

Bà ấy giống như cô, đều là nữ nhân ngu ngốc."

Tiêu Hề Hề khó hiểu "Liên quan gì đến ta?"

Nàng nằm không cũng trúng đạn nữa!Tiêu Hề Hề bảo Vệ nương tử mặc kệ tên chó điên này, ra hiệu cho bà tiếp tục.Vệ nương tử nói tiếp "Sức khỏe của Uất gia tiểu thư vốn không được tốt lắm.

Sau khi sinh con, sức khỏe lại càng tệ hơn, cứ cách hai ba ngày thì phải khám đại phu kê thuốc uống.

May là đứa bé có sức khỏe tốt, từ khi chào đời luôn khỏe mạnh bình an.

Cho đến ngày Uất gia tổ chức tiệc đầy tháng, có một đạo sĩ vân du tìm tới cửa."
 
[P6] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 1072: Chuyện xưa Uất gia


"Đạo sĩ đó nói với vợ chồng Uất lão gia, đứa con trai mà Uất tiểu thư sinh ra là thiên sát cô tinh, khắc cha khắc mẹ, nếu tiếp tục giữa đứa bé bên cạnh, nhất định sẽ khắc chết cả nhà.

Sở dĩ sức khỏe của Uất tiểu thư ngày càng tệ là do bị con trai khắc.Cách giải quyết duy nhất là giao đứa bé cho người khác nuôi dưỡng.

Đạo sĩ đó còn chủ động nhận củ khoai nóng hổi này.Vì Uất gia đang tổ chức tiệc đầy tháng nên hầu như mọi người trong thành đều được mời tới dự, lúc đó ta cũng đi cùng với cha mẹ tới Uất gia, nên tận mắt chứng kiến cảnh này."

Trương bổ khoái nói "Lúc đó ta cũng có mặt, quả thật có chuyện này."

Lưu bổ khoái nói tiếp "Chuyện đó rất ầm ĩ, rất nhiều người trong thành đều biết."

Uất Cửu không biết nghĩ chuyện gì, khóe miệng cong lên chế giễu."

Vậy là bọn họ đồng ý giao ta cho tên đạo sĩ vân du đó sao?"

Hóa ra đây là cách mà gã được Thiên Yển chân nhân nhận nuôi.Tuy nhiên, Vệ nương tử lắc đầu."

Không có, vợ chồng Uất lão gia vốn không tin lời đạo sĩ đó nói, bọn họ lập tức đuổi đạo sĩ đó ra ngoài.

Uất tiểu thư cũng tuyên bố trước mặt mọi người rằng sức khỏe của mình trước giờ đã không tốt, không liên quan gì đến con trai.

Con trai của nàng sau này nhất định sẽ lớn lên khỏe mạnh, thành gia lập nghiệp, sinh con đẻ cái, tuyệt đối không phải thiên sát cô tinh.

Nếu có ai dám nói xấu con trai của nàng nữa, nàng sẽ liều mạng với người đó!"

Uất Cửu sửng sốt.Tiêu Hề Hề thầm thở phào một hơi.May là không phải cha mẹ nào trên đời cũng vô tình như cha mẹ nàng.Vệ nương tử chân thành nói "Uất tiểu thư thật sự rất yêu thương con trai mình."

Uất Cửu đã quen với việc chấp nhận ác ý và hãm hại của người khác, lần đầu tiên biết mình có một người mẹ rất yêu thương mình, gã chợt không biết phải làm thế nào.Gã đứng chết trân tại chỗ, môi mím thành một đường thẳng.Lưu bổ khoái mím môi, khẽ lẩm bẩm."

Thật ra nếu lúc đó Uất gia có thể giao đứa bé kia đi, có lẽ Uất gia đã không gặp họa diệt môn, bây giờ xem ra đạo sĩ đó nói đúng, quả đúng là do đứa bé kia khắc chết bọn họ."

Cơ thể Uất Cửu đột nhiên trở nên cứng ngắc.Trương bổ khoái trừng mắt nhìn hắn, ra hiệu cho hắn không được nói nhảm.Vệ nương tử cũng không đồng tình với lời của Lưu bổ khoái, cau mày nói."

Đứa bé đó vô tội, cái gì cũng không biết, Uất gia gặp họa diệt môn, hoàn toàn là vì đắc tội người không nên chọc đến!"

Tiêu Hề Hề hỏi "Uất gia đắc tội ai?"

Vẻ mặt Vệ nương tử phức tạp nói "Chuyện này dài lắm, chúng ta ngồi xuống từ từ nói đi."

Vừa hay hầu hết khách trong quán đã ăn xong và rời đi, trong quán rất yên tĩnh.Nhóm người tìm một cái bàn ngồi xuống.Vệ nương tử rót cho mỗi người một tách trà, từ từ kể lại chuyện năm đó.......Năm đó ở huyện Linh Đài, rất nhiều người biết Uất gia có một cô con gái yêu kiều, không chỉ dịu dàng mỏng manh, còn xinh đẹp như tiên, khiến vô số trai tráng khao khát muốn cưới nàng.Tiếc là Uất gia không muốn gả con gái, chỉ muốn tuyển con rể.Ở thời này, bất kể nhà nào có thể sống qua ngày cũng sẽ không sẵn lòng cho đứa con trai không dễ gì nuôi lớn đi ở rể nhà người khác.Hầu hết những người tự nguyện ở rể đều là những kẻ tầm thường, ham ăn lười biếng, chỉ muốn bám váy vợ sống qua ngày.Vợ chồng Uất lão gia không muốn gả con gái cho một người như vậy.Trong số nhiều người ngưỡng mộ, tiểu công tử nhà huyện lệnh có thân phận cao nhất, hành sự cũng rất ngang ngược.Vị tiểu công tử đó ở nhà đã có vợ cả, vợ lẽ cũng có mấy người, nhưng gã vẫn không biết đủ, suốt ngày trêu hoa ghẹo nguyệt, thấy tiểu nương tử xinh đẹp thì tán tỉnh chọc ghẹo.Gã luôn thèm muốn sắc đẹp của Uất gia tiểu thư, muốn nạp Uất gia tiểu thư làm vợ lẽ, nhưng bị vợ chồng Uất lão gia từ chối.Nhưng gã không bỏ cuộc, chỉ cần có cơ hội là đến quấy rối Uất gia tiểu thư.Uất gia tiểu thư không chịu nổi quấy rối, lại không thể báo quan đòi công đạo, chỉ đành trốn trong nhà, không dám ra khỏi cửa.Mãi cho đến khi nàng tuyển được một người đàn ông Tây Vực về làm chồng thì mọi chuyện mới xoay chuyển.Người đàn ông Tây Vực không chỉ cao to khỏe mạnh mà còn giỏi công phu quyền cước.Hắn bảo vệ Uất gia tiểu thư rất tốt, đồng thời âm thầm dạy cho tiểu công tử nhà huyện lệnh một bài học.Tiểu công tử đó là người ăn mềm không ăn cứng, gã thấy người đàn ông Tây Vực là cao thủ liều mạng thì không dám có ý gì với Uất gia tiểu thư nữa.Từ đó Uất gia tiểu thư sống thoải mái được vài năm.Tiếc là sau đó người đàn ông Tây Vực biến mất, cuộc sống thoải mái của Uất gia tiểu thư cũng chấm dứt.Khi tiểu công tử nhà huyện lệnh biết tin con rể Uất gia mất tích, gã liền hùng hổ đến Uất gia cầu hôn, nhất quyết muốn nạp Uất gia tiểu thư làm vợ lẽ, nhưng lại lần nữa bị vợ chồng Uất lão gia từ chối.Gã thẹn quá hóa giận, đứng đó lớn tiếng chửi rủa, nói Uất gia tiểu thư là chiếc giày rách bị người khác vứt bỏ, có người bằng lòng cưới nàng, thì nàng phải nên biết ơn rồi, nàng còn dám kén chọn?

Cũng không nhổ một bãi rồi soi lại cái nết của mình!

Vợ chồng Uất lão gia tức giận, phất tay áo bỏ đi.Tiểu công tử đó chắc là cầm tinh con chó, càng đuổi gã đi, gã càng quyết đuổi theo cắn người.Khoảng thời gian tiếp theo, gã luôn nghĩ cách gây rắc rối cho Uất gia.Gã còn lợi dụng quyền lực của cha mình phá hoại việc làm ăn của Uất gia.Vì thế, cuộc sống của Uất gia ngày càng khó khăn.Dù vậy, vợ chồng Uất lão gia vẫn không muốn để con gái mình làm vợ lẽ.Cho đến một ngày.Tiểu công tử đó uống say.Đầu óc gã không tỉnh táo nên dẫn người đột nhập vào Uất gia, muốn cưỡng bức Uất gia tiểu thư.Uất gia tiểu thư liều mạng không phục tùng, cuối cùng bị gã bóp cổ chết.Vợ chồng Uất lão gia thấy cảnh này, tức giận mất hết lý trí lao tới liều mạng với gã.Cuối cùng bị người hầu bên cạnh tiểu công tử đó đẩy mạnh xuống đất.Lúc đó, gã đã tỉnh táo một chút.Gã biết lần này mình gây họa lớn, trong lòng khó tránh hối hận.Nhưng chuyện đến nước này, hối hận cũng chẳng ích gì.Lúc đó vợ chồng Uất lão gia còn đang khóc lóc chửi bới, đòi đến Thịnh Kinh cáo ngự trạng, thề sẽ bắt gã nợ máu trả bằng máu!Gã tức thì hoảng sợ.Nếu vợ chồng Uất lão gia cáo ngự trạng thật thì tương lai của cha gã coi như xong.Gã nôn nóng, lòng sôi lửa giận, cộng thêm tác dụng của rượu khiến người ta bạo gan, gã tức thì trở nên tàn nhẫn, sai người hầu giết vợ chồng Uất lão gia.Dù sao Uất gia tiểu thư cũng chết rồi, người chết không thể sống lại, chi bằng làm cho triệt để, bớt hậu hoạn về sau.Giết một người là giết, giết cả nhà cũng là giết.Không có gì khác nhau!

Đêm đó, Uất gia xảy ra cháy lớn.Tất cả người hầu của Uất gia đều trốn thoát, còn vợ chồng Uất lão gia, Uất gia tiểu thư và Uất tiểu ông tử bị chôn vùi trong biển lửa, thậm chí không để lại một thi thể hoàn chỉnh nào.
 
[P6] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 1073: Đây gọi là ác giả ác báo!


Vệ nương tử nói đến đây, không khỏi thở dài một tiếng."

Nếu ba năm trước hai người đến đây hỏi những chuyện này, ta cũng không dám nhắc tới.

Nhưng bây giờ thì không sao, mọi chuyện đã qua rồi, nhà huyện lệnh đó không còn ở đây nữa."

Nét mặt Uất Cửu trở nên cực kỳ u ám.Ấn tượng của gã về cha mẹ đã mờ nhạt từ lâu, thậm chí gã còn quên mất mẹ mình trông như thế nào.Nhưng theo mô tả của Vệ nương tử và hai bổ khoái, hình ảnh người mẹ dần trở nên sống động hơn.Đó là một người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng, nhưng lại rất kiên cường mạnh mẽ.Bà ấy yêu thương cha mẹ, chồng con.Nếu bà ấy không bị giết, nếu vợ chồng Uất lão gia còn sống, gã đã không trở thành trẻ mồ côi, không cần bị bắt học những thủ đoạn giết người, không cần chịu đánh đập chỉ vì phạm chút sai lầm.Gã có thể giống như những đứa trẻ khác, được mẹ và ông bà yêu thương chiều chuộng, vui vẻ hạnh phúc trưởng thành.Tuy nhiên, trên đời này không có nếu như.Giọng Uất Cửu có hơi khô khốc khàn khàn, nghe vô cùng trầm, nếu nghe kỹ, thậm chí có thể nghe thấy chút run rẩy."

Cả nhà huyện lệnh đó đi đâu rồi?"

Vệ nương tử "Có lẽ vì bọn họ làm quá nhiều chuyện xấu nên ông trời cũng thấy ngứa mắt.

Lúc bọn họ đi thăm họ hàng, không may gặp thổ phỉ.

Cả nhà và người hầu đi cùng bị giết hết, không còn ai sống sót.

Nghe nói chết thảm lắm!"

Cuối câu, bà kiềm không được lộ ra vẻ hả hê.Lưu bổ khoái hừ một tiếng nói "Đây gọi là ác giả ác báo!

Cả nhà bọn họ không phải thứ tốt lành gì, già tham tiền, trẻ háo sắc, ỷ có quyền trong tay thì lộng hành ngang ngược, nên chết từ lâu rồi!"

Trương bổ khoái không nói gì, nhưng xét vẻ mặt của ông, ông cũng cảm thấy cả nhà huyện lệnh đáng chết.Biết kẻ thủ diệt môn đã chết, Uất Cửu chẳng những không thấy vui mà càng chán nản hơn.Gã đến quá muộn, cơ hội tự tay giết kẻ thù không còn nữa.Trương bổ khoái nhìn Uất Cửu với ánh mắt phức tạp."

Chúng ta vốn tưởng con trai của Uất tiểu thư đã chết cháy, không ngờ cậu vẫn còn sống, còn lớn thế này rồi."

Vệ nương tử "Lúc Uất gia tổ chức tiệc đầy tháng cho cậu, ta cũng từng đến dự, lúc đó cậu chỉ có bây lớn thôi."

Bà vừa nói vừa giơ tay diễn tả giữa không trung."

Một đứa bé chút xíu, trắng trẻo mềm mại, không sợ người lạ, gặp người là cười, vô cùng đáng yêu."

Nói đến đây, bà không khỏi nhìn Uất Cửu thêm mấy lần, nhẹ giọng lẩm bẩm."

Cậu lớn lên rất khác lúc nhỏ."

Ngoại hình hiện giờ của Uất Cửu khác với ngoại hình vốn có.Bây giờ gã trông giống chàng trai nhà quê da dẻ thô ráp bình thường, nhưng đôi mắt lại có chút đặc biệt, đương nhiên hoàn toàn khác với lúc nhỏ.Vệ nương tử chân thành thở dài."

Nếu Uất tiểu thư còn sống, thấy cậu lớn thế này, chắc chắn sẽ rất vui.

Phải rồi, cậu có muốn đi bái tế mẹ cậu và ông bà không?

Tốt nhất là đưa vợ cậu đi cùng.

Bọn họ thấy cậu thành gia lập nghiệp, dưới suối vàng cũng sẽ được an ủi."

Uất Cửu thấp giọng hỏi "Các người chôn họ ở đâu?"

Vệ nương tử "Trên núi ngoài cổng thành phía Tây, phần mộ rất lớn, rất dễ tìm."

Tiêu Hề Hề "Ai xây mộ cho họ vậy?"

Vệ nương tử "Lúc một nhà ba người họ qua đời, không có ai xây mộ cho họ.

Chúng ta từng chịu ơn của Uất gia, nhìn thấy cũng không đành lòng, góp tiền mua ba cỗ quan tài, nhờ người an táng họ.

Sau đó, một nhóm người không biết từ đâu đến, sau khi biết được chuyện của Uất gia, thì đào quan tài lên, xây lại một phần mộ rộng lớn sang trọng cho họ, còn mời hòa thượng đến tụng kinh siêu độ ba ngày ba đêm."

Lưu bổ khoái chặc lưỡi nói "Phần mộ đó lớn thật, lớn hơn nhà của chúng ta ở."

Trương bổ khoái tức giận mắng "Nói bậy gì đấy?

Mấy lời này có thể tùy tiện nói được sao, không sợ phạm cấm kỵ à?!"

Lưu bổ khoái hậm hực ngậm miệng.Tiêu Hề Hề nhạy bén nắm bắt từ khóa."

Trước khi chúng ta tới đây, còn có ai hỏi về chuyện của Uất gia không?"

Trương bổ khoái vội gật đầu "Có, những người đó tự nhận là từng chịu ơn của Uất gia, cố ý đến báo ơn, nhưng chúng ta chưa từng gặp bọn họ ở huyện Linh Đài, cũng không biết bọn họ nói có thật không."

Tiêu Hề Hề suy nghĩ một chút "Có lẽ nào là người mà con rể Uất gia phái tới không?"

Lời vừa nói ra, ai nấy đều giật mình.Bọn họ quả thật chưa từng nghĩ tới điểm này.Vệ nương tử nghi hoặc hỏi "Nếu thật là người đó, vì sao không đích thân về?"

Tiêu Hề Hề "Có lẽ ông ấy có chuyện gì đó rất quan trọng, tạm thời không thể về."

Vệ nương tử không đồng ý, nói "Quan trọng đến mấy thì có quan trọng bằng vợ con không?"

Tiêu Hề Hề không thể trả lời.Trên đời này có hàng ngàn người, một số cho rằng người nhà quan trọng nhất, nhưng cũng có người lại cho rằng tiền bạc, quyền lực và danh tiếng còn quan trọng hơn.Nàng hỏi "Những người đó trước khi đi có nói gì không?"

Ba người đều lắc đầu, tỏ ý không biết.Trương bổ khoái lớn tuổi hơn, biết nhiều hơn.Ông suy nghĩ một lúc rồi nói "Những người đó không chỉ xây phần mộ mới cho Uất gia mà còn xây lại nhà cũ của Uất gia.

Vì không có người ở nên căn nhà khóa cửa quanh năm.

Những người đó trước khi đi có để lại chìa khóa ở chỗ Giang thúc, nói là nhờ Giang thúc có rảnh thì sang dọn dẹp một chút, tránh để căn nhà quá hoang vu."

Ông nhìn Uất Cửu nói."

Nếu cậu là hậu nhân của Uất gia, căn nhà đó nên do cậu thừa kế, vừa hay ta đang rảnh, ta dẫn hai người gặp Giang thúc, bảo ông ấy đưa chìa khóa cho hai người."

Tiêu Hề Hề cảm ơn ông "Làm phiền ông rồi."

Vệ nương tử còn phải buôn bán, không thể đi theo xem náo nhiệt, chỉ có thể nhìn họ rời đi.Sau khi rời khỏi quán thịt dê, bốn người đi thẳng đến nhà của Giang thúc.Vừa đến nhà của Giang thúc, bọn họ nhìn thấy một người đàn ông với vẻ mặt dữ tợn từ trong nhà đi ra, miệng vẫn còn chửi bới."

Căn nhà tồi tàn có người chết mà còn giữ như báu vật, tôi khinh!

Ông già chết tiệt, ông có giỏi thì giữ căn nhà tồi tàn đó suốt đời đi, sau này để nó tiễn đưa ông!

Chờ đó đi, dù ông không đưa chìa khóa cho tôi, tôi cũng có thể bán nó!"

Hắn vừa đi vừa quay đầu lại chửi phía sau.Hắn vô tình va vào vai Uất Cửu.Hắn lập tức dừng lại, trừng mắt hung dữ nhìn Uất Cửu."

Ngươi đi không nhìn đường sao?!"

Đúng lúc Uất Cửu không có chỗ trút cơn giận dồn nén trong lòng, thấy có người chủ động lao vào họng súng, gã liền túm lấy quần áo của đối phương, dùng sức nhấc người lên.Người đàn ông bị ép hai chân rời mặt đất, mặt đỏ bừng, liều mạng vùng vẫy nhưng không thể thoát được.Uất Cửu cười lạnh hỏi."

Vừa nãy ngươi nói muốn bán căn nhà nào?"

Trương bổ khoái và Lưu bổ khoái thấy tình hình không ổn, vội tiến lên kéo hai người ra.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back