Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 80



Điều kỳ diệu trong bức họa này chính là có một bộ kiếm pháp bị ẩn giấu, thế nhưng dù hắn có cố hết sức hồi tưởng, song vẫn không thể nhớ rõ được bộ kiếm pháp kia, chỉ có thể nhớ được mỗi câu “Hoa mọc từ chốn nào”.

Soạt soạt soạt…

Lâm Nhất cất kỹ bức tranh, sau đó rút kiếm ra khỏi vỏ. Trong đêm tối, hắn không nói tiếng nào mà bắt đầu tập luyện theo những chiêu thức mình còn nhớ.

“Hoa mọc từ chốn nào? Hoa mọc từ chốn nào!”

Advertisement

Ánh kiếm xoay chuyển, trong miệng hắn không ngừng lẩm bẩm, cứ như đã trúng phải bùa chú nào đó.

Advertisement

Hoa mọc từ chốn nào?

Suốt cả đêm đó, Lâm Nhất đều chìm đắm vào việc luyện kiếm, trong đầu cứ nghĩ mãi về câu “Hoa mọc từ chốn nào” kia.

Bộ kiếm pháp mà người áo xanh trong bức vẽ phô diễn đã để lại cho hắn ấn tượng quá sâu sắc, khiến hắn đắm chìm cứ như bị ma nhập.

Không biết hắn đã lặp đi lặp lại như thế bao nhiêu lần, cũng chẳng biết đã thất bại bao nhiêu lượt.

Cho đến tận lúc trời tờ mờ sáng, mặt trời bắt đầu nhô lên, Lâm Nhất vẫn không tìm ra được chút đầu mối nào cả.

Nhìn mặt trời nhô lên từ phía đông, Lâm Nhất thở dài thật dài, vẻ mặt rõ ràng mang theo chút cảm xúc mất mát.

Từ trước tới nay hắn vẫn luôn vô cùng tự tin về tốc độ lĩnh ngộ của chính mình.

Nhưng mà bộ kiếm pháp mà đêm qua người áo xanh trong bức họa đã thể hiện, tạm chưa nói tới việc hắn chỉ nhớ đúng một chiêu, chẳng ngờ đến tận giờ phút này ngay cả chiêu thức ấy hắn vẫn chưa thể nào nắm vững được.

Lơ đãng đảo mắt một vòng xung quanh, cuối cùng tầm mắt Lâm Nhất dừng lại ở ven đường, trên một đóa hoa dại vẫn còn vương lại sương đêm.

Chẳng ngờ đóa hoa mềm mại non nớt ấy lại đang ngập tràn sức sống dưới ánh mặt trời.

Lâm Nhất chậm rãi bước tới gần, sau đó hái đóa hoa dại đó xuống, đặt nó trong lòng bàn tay và chìm vào suy tư.

Thế rồi trong đầu nhớ lại động tác của người áo xanh kia.

Lâm Nhất vận chuyển nội lực khiến cho đóa hoa trong lòng bàn tay nhẹ nhàng rung lên, rồi bay xuống dưới.

Tay phải của hắn nắm lấy thanh kiếm, chỉ về phía đóa hoa đang bay trong không trung, hoa rơi chạm mũi kiếm…

Tư thế gần như giống hệt người áo xanh trong bức vẽ, nhưng lại chẳng có chút xíu lực sát thương nào, mà chỉ là vẻ ngoài mà thôi.

“Mình đúng là đồ ngốc!”

Lâm Nhất thầm nhiếc mắng chính mình một câu, sau đó lắc đầu, mũi kiếm rung lên, khiến đóa hoa dại kia chịu ảnh hưởng mà nát vụn từng mảnh.

Rốt cuộc mình sai ở đâu nhỉ?

Mãnh hổ trong lòng ngửi tường vi…

Trong đầu Lâm Nhất đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, hắn lại nhớ đến câu nói kia một lần nữa.

“Hóa ra là vậy!”

Lâm Nhất đột nhiên ngộ ra, không phải cứ thấy trên tay người áo xanh kia có hoa tường vi thì chắc chắn hắn cũng phải đi hái hoa.

“Hoa” này không phải là chỉ đóa hoa, mà là một loại ý cảnh, vốn dĩ không phải đồ vật trong thực tế.

Uỳnh!
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 81



Trên người hắn bỗng nhiên phát ra hổ uy rợp trời.

Chẳng khác nào uy thế của con mãnh hổ muốn phủ kín vạn dặm núi sông, ý cảnh của Mãnh Hổ Quyền đỉnh cao viên mãn cứ thế được bộc lộ hoàn toàn.

Hoa mọc từ chốn nào?

Trong đầu nhớ lại kiếm pháp mà người áo xanh đã thi triển, Lâm Nhất liền mô phỏng theo, bộc lộ hết thảy khí thế cuồng bạo khắp người.

Advertisement

Trong nhất thời, đường kiếm của hắn có chút kỳ quái.

Rõ ràng khí thế trên người chẳng khác nào mãnh hổ đang quay về núi, ngập tràn uy thế khi chúa sơn lâm nhận lấy cảnh cúi lạy của muôn thú – táo bạo và cuồng nộ. Nhưng dưới sự khống chế của Táng Hoa kiếm, thứ khí thế kia lại tinh tế mà nhu hòa, chậm rãi chuyển động từng chút một.

Advertisement

Dưới sự khống chế của Táng Hoa kiếm, chẳng ngờ hai loại khí chất cực kỳ trái ngược đó lại đang hòa quyện chặt chẽ với nhau.

Ánh mắt của hắn di chuyển theo từng đường kiếm, cuối cùng dừng lại hồi lâu trên mũi kiếm.

Cảnh vật xung quanh dần dần biến mất ngay trước mắt hắn, tất cả đều trở nên đen kịt một màu.

Cho tới khi cả thế giới chỉ còn lại hình dáng của mũi kiếm kia thì thanh kiếm trong tay hắn bỗng nhiên chỉ thẳng về phía không trung.

Hoa mọc từ chốn nào!

Viu!

Giờ phút này, nội lực trong thân thể và cả hổ uy kinh thiên động địa, bỗng chốc biến mất trong giây lát.

Trên mũi kiếm, một đóa hoa tường vi lặng lẽ nở rộ. Vào đúng thời khắc đóa hoa ấy bung nở, kiếm thế cực kỳ sắc nhọn cũng lập tức nổ tung ngay trên mũi kiếm.

Tiếc thay, kiếm thế vô song ấy chỉ xuất hiện trong giây lát, sau đó biến mất vô tung.

“Bịch”, bước chân của Lâm Nhất bỗng lảo đảo, suýt chút nữa té ngã trên đất.

Hắn vội vàng chống thanh Táng Hoa kiếm xuống đất bằng cả hai tay, hơi thở dồn dập.

Tất thảy tinh, khí, thần khắp người hắn đều đổ hết vào chiêu kiếm vừa nãy, nội lực trong thân thể cũng không còn sót lại chút nào.

Trên gương mặt tái nhợt hiện rõ vẻ mỏi mệt.

Nhưng ý cười lại ngập khắp mi mắt chân mày, ánh mặt trời chiếu xuống, gương mặt hắn giờ phút này trông vô cùng thoải mái.

“Quả nhiên là thế, thức thứ nhất trong Tường Vi kiếm pháp tuy mang tên ‘Hoa mọc từ chốn nào”, nhưng trên thực tế chính là điều khiển bản tâm của chính mình, hàng phục con mãnh hổ táo bạo trong lòng, qua đó mới có thể nhìn thấy hoa nở, chuyển hóa thành kiếm ý vô song”.

Nói thì có vẻ dễ nhưng để thực hiện được lại gian nan vô cùng.

Chỉ mới thử nghiệm thôi mà đã gần như rút cạn toàn bộ sức lực của Lâm Nhất khiến hắn mệt gần chết, bởi vì chiêu thức này có liên quan tới khí thế, tâm cảnh, và cả lực khống chế.

“Con mãnh hổ” trong lòng rốt cuộc là thứ gì?

Là d*c v*ng, là lửa giận, hay là quỷ ma…

Trong quá trình nó được phóng thích ra, chỉ cần vận lực hơi quá đà thì sẽ bị lập tức mất khống chế ngay.

Một thoáng sơ sẩy kia khiến hắn gần như không thể khống chế nổi, cảm xúc tiêu cực trong lòng bộc phát ào ào.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 82



Sau một lúc nghỉ ngơi lấy lại thể lực, Lâm Nhất thu kiếm vào vỏ, hắn cảm thấy rất hài lòng, nhấc chân tiến về phía thành Bạch Thủy.

Nếu vẫn còn nội kình, chỉ cần hơn nửa canh giờ, hắn có thể dùng Đại Nhạn Quyết để đến thành Bạch Thủy, thế nhưng vừa nãy đã tiêu hao hết sạch, nên hiện tại đành phải ngoan ngoãn đi bằng hai chân.

Advertisement

Khi Lâm Nhất đến được Vạn Bảo các trong thành thì đã là hai canh giờ sau đó.

Advertisement

“Lâm Nhất tiểu đệ, ta còn tưởng ngươi không đến đấy!”

Thấy Lâm Nhất đến, Đồng Hổ tỏ vẻ hớn hở, nhiệt tình gọi hắn.

Có thể thấy được ánh mắt ông ta mang theo sự nôn nóng, nhưng đã cố gắng kiềm chế lại.

Lâm Nhất cũng không nhiều lời, hắn giao năm cây Huyết Diễm cốt trong tay cho ông ta.

Lúc trước, hắn chỉ giao một nửa Huyết Diễm cốt cho Đồng Hổ cũng là để phòng ngừa, không thể hoàn toàn tin tưởng thương nhân được.

“Tốt lắm! Đây là kế ước ủy thác, nếu ngươi cảm thấy không có vấn đề gì thì hãy ký vào đó!”

Đồng Hở mừng như bắt được vàng, ông ta vội đem khé ước đã chuẩn bị từ trước ra.

Lâm Nhất đọc kỹ một lượt, chủ yếu khế ước đề cập đến việc Lâm Nhất ủy thác 10 cây Hỏa Diễm cốt cho Đồng Hổ của Vạn Bảo các để đấu giá. Sau khi chuyện thành công, ông ta sẽ nhận được 1/10 tổng giá trị đấu giá được xem như là thù lao.

Sau khi ký kết khế ước, Lâm Nhất giữ lại một bản, rồi nhìn về phía đối phương và nói: “Ông chủ Đồng, nói rõ một chút được không, mười cây Hỏa Diễm cốt này đại khái có thể đấu giá được bao nhiêu linh thạch hạ phẩm?”

Hai người hiện tại đã đứng chung một chiến tuyến rồi, Đồng Hổ bèn cười nói: “Ta nhớ năm năm trước, một cây Hỏa Diễm cốt có thể đấu giá được 5000 miếng linh thạch hạ phẩm”.

“Năm nghìn miếng!”

Lâm Nhất ngạc nhiên hô lên một tiếng, mức giá này quả thực rất khoa trương, hiển nhiên đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn.

Mười cây Huyết Diễm cốt chẳng phải là được năm vạn miếng linh thạch hạ phẩm rồi sao?

“Xem ra ngươi cũng không biết giá trị của Huyền Khí, trong hàng ngũ Huyền Giáp hạ phẩm thì Huyết Diễm Giáp có thể nói là đứng đầu, vừa mềm mại lại vừa có khả năng phòng ngự cực cao. Nói thế nào nhỉ? Nếu ngươi mặc một bộ Huyết Diễm Giáp thì dù có gặp phải cao thủ võ đạo tầng tám, thậm chí là tầng chín, e là bọn họ cũng rất khó khiến ngươi trọng thương chỉ với một kích”.

“Còn đối với võ đạo tầng bảy thì… ha ha, muốn tạo thành tổn thương đối với ngươi… sợ là khó!”
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 83



Nhìn thấy sự kinh ngạc hiện rõ trên mặt Lâm Nhất, Đồng Hổ có chút thỏa mãn hư vinh, ông ta cẩn thận giải thích: “Hiện tại ngươi đã biết vì sao Huyết Diễm cốt, với tư cách là tài liệu chủ chốt để tạo thành Huyết Diễm Giáp, lại có giá trị cao như thế rồi chứ?”

Lâm Nhất thầm hiểu rõ, có bộ giáp đó tương đương với có thêm một cái mạng, khó trách nó lại có giá trị cao như vậy.

Advertisement

“Lúc này, tin tức bốn cây Hỏa Diễm cốt sẽ được bán ra cùng một lúc đã kinh động đến tầng lớp đứng đầu Tứ đại tông môn. Ta đoán giá có thể sẽ vượt qua 5000 miếng linh thạch hạ phẩm, tiểu đệ, ngươi cứ đợi tin tốt của ta đi!”

Đồng Hổ vô cùng phấn khích, ông ta đã sớm lan truyền tin tức đấu giá 10 cây Huyết Diễm cốt ra ngoài.

Advertisement

Mười cây Huyết Diễm cốt tương đương với 10 bộ Huyết Diễm Giáp, có thể khiến thực lực tổng thể của tông môn tăng vọt.

Đối với các tông môn, điều này quả thực có sức hấp dẫn cực lớn.

Lâm Nhất trầm giọng nói: “Khi nào thì bắt đầu buổi đấu giá?”

“Trưa mai, sao hả? Ngươi cũng có hứng thú?”

“Đương nhiên rồi!”

“Ha ha ha, tốt lắm, ta sẽ cho ngươi một tấm thẻ dành cho khách quý, đến lúc đó ngươi có thể dễ dàng tham gia buổi đấu giá”.

Nói xong, Đồng Hổ liền đưa cho hắn một tấm thẻ màu bạc được thiết kế khá là tinh xảo.

Lâm Nhất từ chối thì có vẻ vô lễ, thế nên hắn đã thoải mái nhận lấy.

Năm miếng linh thạch hạ phẩm hẳn là đủ hoàn trả gấp 10 lần những ân huệ mà Tô Hàm Nguyệt đã ban cho nguyên chủ suốt mấy năm nay.

Lâm Nhất thầm nghĩ, những gì đã hứa, hắn vẫn luôn nhớ kỹ.

Cũng coi như giải quyết xong chấp niệm của chủ nhân thân thể này.

Trưa hôm sau, Lâm Nhất đi đến phòng đấu giá.

Đây chính là nơi phồn hoa nhất thành Bạch Thủy, ngoại trừ phòng đấu giá, xung quanh đây còn có đủ các loại cửa hàng.

Võ giả lui đến không ít, có thể nói là ngựa xe như nước, áo quần như nêm.

Trước cửa phòng đấu giá, biển người như thủy triều không ngừng dâng cao, trong đó có không ít cao thủ võ đạo tầng bảy, có thể thấy được, buổi đấu giá này không tầm thường.

Sau khi vào trong, Lâm Nhất lấy thẻ khách quý giao cho gã sai vặt.

Ngay lập tức, một gã quản sự nhanh chân bước đến, nhiệt tình tiếp đón hắn.

“Lâm công tử, xin mời đi bên này, ông chủ Đồng đã lệnh cho ta phải tiếp đó công tử thật chu đáo, xin hãy đi theo ta!”
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 84



Quản sự áo đen tươi cười nói với Lâm Nhất, trong mắt ông ta lóe lên sự kinh ngạc.

Không ngờ khách quý mà ông chủ Đồng căn dặn lại là một người trẻ tuổi như vậy.

Advertisement

Thoạt nhìn, tu vi của ngươi này cũng không quá cao, cùng lắm chỉ mới đến võ đạo tầng sáu.

Đệ tử nội môn của Tứ đại tông môn có thực lực kém nhất cũng đã là võ đạo tầng bảy rồi.

Advertisement

Lâm Nhất nhìn quanh đại sảnh, lúc này đã có hơn ngàn người chen chúc ngồi vào bàn, lại nói, Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều.

“Đưa ta đến phòng là được, chuyện sau đó, không cần ông bận tâm!”

“Không thành vấn đề!”

So với đại sảnh ồn ào náo nhiệt thì phòng riêng ở lầu hai quả thực yên tĩnh hơn rất nhiều.

Thông qua cửa sổ phòng, chỉ cần ngẩng đầu là có thể thấy được toàn bộ đài đấu giá.

Ngược lại, người bên dưới muốn thấy được cảnh tượng trong phòng riêng lại không phải là việc dễ dàng như vậy.

“Lâm công tử, đây là gian phòng đã chuẩn bị trước cho công tử, nếu không còn chuyện gì khác, ta xin lui xuống trước”.

Quản sự đưa Lâm Nhất lên phòng, lễ phép cười và nói.

“Chờ một chút, bây giờ còn nhận vật phẩm đấu giá không?”

Lâm Nhất gọi đối phương lại, thấp giọng hỏi.

“Đương nhiên là còn, thế nhưng phải xem đó là vật gì, nếu giá trị không cao thì không thể đưa lên bàn đấu giá được”.

Quản sự vẫn mỉm cười khách sáo như trước, nhưng vẻ mặt ông ta cũng không mấy ân cần, hiển nhiên, ông ta không cho rằng Lâm Nhất có thể đưa ra được thứ gì quý giá.

“Chậc, ta cũng không biết thứ này có giá trị bao nhiêu, đây là sừng của thủ lĩnh Hoàng Kim Man Ngưu, ông xem giúp ta xem sao?”

Lâm Nhất lấy một cái sừng trâu ra, đưa cho đối phương.

Ngày đó, bị dồn vào được cùng, hắn đã bộc phát, dùng một quyền gi3t chết thủ lĩnh Hoàng Kim Man Ngưu, nhờ đó mới tìm được đường sống trong chỗ chết.

Tuy nhiên, hắn lại không rõ lắm giá trị của cái sừng trâu này.

“Sừng của thủ lĩnh Hoàng Kim Man Ngưu?”
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 85



Hai mắt quản sự áo đen tỏa sáng, ông ta trầm giọng nói: “Để tôi xem thử, quả thật là sừng của thủ lĩnh Man Ngưu! Sừng trâu bình thường không thể có kích thước lớn như vậy, trong khi thứ này cũng đã gần 2 mét rồi, độ cứng và sự sắc bén cũng hơn xa những con Hoàng Kim Man Ngưu khác’.

Có thể trở thành quản sự của phòng đấu giá, đương nhiên, ông ta phải là người có mắt nhìn.

Advertisement

“Lâm công tử, loại Man Ngưu này luôn di chuyển thành đàn, rất ít ai dám trêu chọc chúng, sao ngươi có thể săn giết được?”

Sau khi xác định đó đúng là sừng của con trâu đầu đàn, ánh mắt quản sự áo đen tràn đầy kinh ngạc, không cách nào che giấu nổi.

Advertisement

Lâm Nhất không trả lời câu hỏi của ông ta, mà bình thản nói: “Xem ra giá trị không nhỏ, vậy ông đem đi gửi đấu giá cho ta đi!”

“Được, ta lui xuống chuẩn bị, nếu còn cần gì nữa, Lâm công tử có thể căn dặn bất kỳ lúc nào”.

Nhận thấy Lâm Nhất là một người bất phàm, quản sự áo đen lập tức thay đổi thái độ, không còn âm thầm xem thường như trước, mà tỏ vẻ vô cùng cung kính.

Lâm Nhất là người giỏi quan sát sắc mặt, đương nhiên, hắn thấy rõ sự thay đổi của quản sự.

Tuy nhiên, hắn cũng không quá để tâm. Mắt thấy buổi đấu giá vẫn chưa bắt đầu, Lâm Nhất bèn lấy ra bốn miếng linh thạch hạ phẩm, nhắm mắt điều tức, chậm rãi vận chuyển Thuần Dương Công.

Thuần Dương Công bá đạo, tham lam hấp thu linh khí dồi dào trong linh thạch, lúc này, Thuần Dương Công tầng ba có thể sẽ đột phá bất kỳ lúc nào.

Sau nửa canh giờ, bốn miếng linh thạch hạ phẩm trong tay Lâm Nhất đã tiêu hao hết sạch.

Mất đi linh khí, chúng đã trở thành đá cụi, bị hắn tiện tay ném sang một bên.

Lâm Vân ngẩng đầu nhìn lên, không biết từ khi nào, trên đài đấu giá đã có một mỹ nữ dáng người đầy đặn thướt tha đứng đó.

“Xin chào mọi người, tiểu nữ là Thu Lan, đấu giá sư của buổi đấu giá hôm nay, mọi người có thể gọi ta là Lan tỷ. Hoan nghênh đến với buổi đấu giá ngày hôm nay, ta sẽ dốc hết sức phục vụ chư vị”.

Nàng có vóc dáng nóng bỏng, khuôn mặt luôn mang ý cười, tựa như một ngọn lửa đang hừng hực cháy.

Nói xong, nàng khẽ cúi người, để lộ một mảng da thịt trắng nõn, thoáng chốc, bầu không khí trong phòng đấu giá trở nên nóng rực.

“Lan tỷ, mau bắt đầu đi, chúng ta đợi không nổi nữa rồi!”

“Đúng đúng đúng, nhanh lên đi!”

Dường như có ẩn ý gì đó trong lời nói, Thu Lan mỉm cười, dịu dàng nói: “Đừng vội, trước tiên để ta tuyên bố vật phẩm đầu tiên của buổi đấu giá ngày hôm nay”.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 86



Xoẹt!

Nàng ta duỗi tay kéo một cái, mảnh vải đỏ rực trên bàn đấu giá bị xốc lên, để lộ một viên đan dược có màu đỏ tươi.

Advertisement

“Một viên Hóa Huyết đan có chất lượng tương đương với xuất phẩm của tông môn, giá trị của Hóa Huyết đan có lẽ không cần phải nói nhiều, tất cả mọi người đều hiểu rõ. Giá khởi điểm là 500 miếng linh thạch hạ phẩm, hiện tại bắt đầu đấu giá”.

Thường thì vật phẩm đầu tiên sẽ không quá mức quý giá, nhưng nhất định phải có khả năng hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Advertisement

Dùng Hóa Huyết đan làm vật phẩm khởi động cho buổi đấu giá ngày hôm nay quả thật vừa khéo.

Lâm Nhất cũng để mắt tới thứ này, Hóa Huyết đan không ngại nhiều, có thể cạnh tranh một phen.

“Năm trăm năm mươi miếng!”

“Sáu trăm miếng!”

“Bảy trăm miếng!”



“Một ngàn miếng!”

Chỉ trong chốc lát, giá của Hóa Huyết đan đã được đẩy lên gấp đôi.

Lên đến 1000 miếng linh thạch hạ phẩm, toàn trường bắt đầu yên tĩnh trở lại, quả thực cái giá này rất đắt đỏ.

Ít có ai có thể dễ dàng bỏ ra một ngàn miếng linh thạch hạ phẩm như vậy.

“Một ngàn hai!”

Suy tư một lúc, Lâm Nhất ra giá 1200.

Có đôi khi, có linh thạch cũng chưa chắc mua được Hóa Huyết đan, nếu có cơ hội mua được thì đừng nên bỏ qua.

Lâm Nhất thẳng thắn nâng thêm 200 miếng linh thạch hạ phẩm đã khiến nhiều người còn đang dự muốn nâng giá lập tức từ bỏ ý định.

“Một lần, hai lần… 1200 miếng ba lần, thành giao!”

Thu Lan nhìn về phía gian phòng của Lâm Nhất, tươi cười quyến rũ, cao giọng nói: “Chúc mừng vị khách ở phòng riêng lầu hai giành được Hóa Huyết đan, ngay lập tức sẽ có người đưa đến cho quý khách!”

“Haiz, ta đã sớm đoán được viên Hóa Huyết đan này sẽ không thuộc về chúng ta!”

“Lần nào cũng vậy, giá Hóa Huyết đan luôn bị nâng lên gấp đôi!”
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 87



“Đáng tiếc, nếu có được một viên Hóa Huyết đan, ta có thể lập tức đột phá võ đạo tầng năm”.

“Đợi chút nữa, chắc chắn sẽ đấu giá Tôi Thể đan, vậy cũng đủ rồi!”

Advertisement

Dưới sảnh vang lên rất nhiều tiếng thở dài, nhưng nhìn sắc mặt thì có lẽ bọn họ cũng không ngoài ý muốn.

Advertisement

Biết viên Hóa Huyết đan này không thể nào có giá mấy trăm viên linh thạch là đã bị bọn họ đấu giá được.

Thu Lan trên đài trong lòng thầm nghĩ, mở màn không tệ.

Võ giả ở hội trường đã bị viên Hóa Huyết đan k*ch th*ch, hứng thú tăng vọt.

Tiếp theo lần lượt hơn mười vật phẩm đấu giá đều được bán thành công với giá rất tốt.

Có binh khí, có đan dược, có bí tịch, thậm chí còn có cả đấu giá sủng vật yêu thú, gần như tất cả những thứ mà võ giả hứng thú đều có.

Có lẽ do mắt nhìn quá cao, chẳng có gì đáng kể đối với Lâm Nhất nên hắn vẫn không hề động tâm.

"Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một món vừa mới được thêm vào tức thì, sừng Hoàng Kim Ngưu của con Hoàng Kim Man Ngưu đầu đàn!"

Xôn xao!

Đấu giá sư Thu Lan lột tấm khăn đỏ ra, dưới ánh sáng khuếch đại của ánh đèn bảo thạch trên trần nhà, sừng Hoàng Kim ngưu của con Man Ngưu đầu đàn tỏa ra ánh sáng rất đẹp mắt.

Nhất thời, chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu kim quang rạng rỡ này đã thu hút sự chú ý của toàn bộ võ giả tại diễn tràng.

"Chiếc sừng trâu sắc bén thật!"

"Nghe nói sừng của Hoàng Kim Man Ngưu có thể dễ dàng phá vỡ phòng thủ của yêu thú cùng cấp, đấu đá hung hăng, gần như không ai dám ngăn cản".

"Loài Man Ngưu này vẫn luôn hoạt động theo quần thể, ít cũng phải từ hàng trăm lên đến hàng nghìn con, sừng của con đầu đàn sao có thể lấy được nhỉ?"

Bên dưới đài mọi người xôn xao bàn luận, nhưng trong một gian phòng nào đó trên tầng hai, một người vừa nhìn thấy sừng Hoàng Kim Ngưu thì sắc mặt lập tức thay đổi.

Người này chính là kẻ đã thoát chết trong gang tấc tại nơi sâu trong dãy núi Hoàng Vân, thiếu chủ Vân gia.

"Đáng chết, thứ này là do kẻ nào mang đến!"
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 88



Sắc mặt của thiếu chủ Vân gia âm trầm đến đáng sợ, sát khí tỏa ra bốn phía, trầm giọng nói: "Hai người các ngươi lập tức đi điều tra cho ta, rốt cuộc là do kẻ nào vừa thêm vào, kẻ đó hiện tại đang ở đâu, bắt buộc phải điều tra rõ ràng cho ta!"

Hộ vệ bên cạnh đều có chút kỳ lạ, tại sao thiếu chủ nhà mình đột nhiên lại trở nên đáng sợ như vậy.

Advertisement

"Còn ngây ra đó làm gì, khẩn trương đi cho ta!"

"Vâng vâng vâng!"

Advertisement

Thu Lan trên sàn đấu giá nhìn thấy sắc mặt hưng phấn của đám võ giả bên dưới thì khá hài lòng, cười nói: "Mọi người đều biết huyền khí khó cầu, nhưng một thanh cốt kiếm được mài bóng từ sừng Hoàng Kim Ngưu cũng không thua kém huyền khí là bao đâu. Giá khởi điểm của sừng Hoàng Kim Ngưu là hai ngàn linh thạch hạ phẩm!"

Giá vừa ra đã khiến vài người đánh trống xin lui.

Rõ ràng chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu này không phải bán cho người bình thường, chỉ có đệ tử nội môn của Tứ đại tông môn mới mua nổi.

Quả nhiên đúng như dự đoán, người ra giá đều là những khách quý ở gian giữa, số lượng cạnh tranh chỉ loanh quanh mười người.

Cuối cùng, chiếc sừng Hoàng Kim Ngưu này được bán đi với giá đúng tròn ba ngàn năm trăm miếng linh thạch hạ phẩm.

"Vận khí không tệ".

Lâm Nhất mỉm cười, ba ngàn năm trăm miếng linh thạch hạ phẩm cũng xứng với cục diện hung hiểm thập tử nhất sinh của hắn ngày hôm đó.

Vật đấu giá tiếp theo có chút thú vị, do hai vị đại hán cường tráng cùng hợp sức khiêng lên.

Vẻ mặt của tráng hán còn tỏ ra chật vật, sau khi đặt lên đài đấu giá thì th* d*c một hơi thật lớn.

"Thứ quái quỷ gì mà nặng như vậy?!"

"Thiên thạch?"

"Trọng binh?"

"Chiến giáp?"

Kết quả đều không phải, nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, vật đấu giá này lại chính là một cái hộp đựng kiếm.

Hơn nữa rõ ràng còn có vẻ cũ nát, bên ngoài có không ít vết rỉ sét, nói dễ nghe một chút thì là vết cổ tích loang lổ, nói khó nghe chút thì chính là vừa rách vừa nát.

Thấy vậy, không ít người bên dưới đều tỏ ra thất vọng.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 89



Thu Lan bình tĩnh nhẹ nhàng cười nói: "Mặc dù mọi người đều đã đoán lầm, nhưng hộp kiếm này quả thật là một đồ tốt, do một vị mạo hiểm cửu tử nhất sinh đào được từ một chiến trường cổ bên ngoài nước Thiên Thủy. Ít nhất cũng có lịch sử từ 300 năm trở lên, trong hộp kiếm lạnh thấu xương..."

Nói đến hộp kiếm này, ngay đến đấu giá sư miệng lưỡi lắt léo như Thu Lan cũng có chút không biết nên nói thế nào mới được.

Advertisement

Sau khi giới thiệu một hồi, báo giá khởi điểm, 800 miếng linh thạch hạ phẩm!

Advertisement

"Thứ rác rưởi như vậy mà cũng đòi 800 linh thạch hạ phẩm, đúng là ăn dày quá".

"Ai thèm mua cái thứ này chứ?"

"Hộp kiếm ngoài để trang trí ra thì còn có tác dụng gì?"

"Mau đổi đi, mau đổi đi!"

Bên dưới vang lên âm thanh xôn xao, Thu Lan lập tức hơi bối rối, giá của hộp kiếm này là do giám định sư của hội đấu giá đưa ra.

Mặc dù bọn họ không hoàn toàn nghiên cứu thấu đáo, nhưng từ số tuổi và địa điểm của hộp kiếm thì đều nhất trí cho rằng ít nhất cũng phải có giá 800 miếng linh thạch hạ phẩm.

Nhưng hiện tại võ giả dưới đài rõ ràng đều không muốn mua.

Lẽ nào không bán được ư?

Đấu giá sư Thu Lan trong lòng trầm xuống, nếu không bán được thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tên tuổi của đấu giá sư.

Lập tức vội vàng ra sức giới thiệu.

"Đồ lấy được từ chiến trường cổ từ trước đến nay chưa từng quá kém chất lượng, nếu như vận khí tốt thì không chừng các vị còn có được một món bảo vật trên ngàn năm, chưa biết chừng còn là huyền khí thì sao? Nếu như có thể phục hồi lại thì chẳng phải đã kiếm được món hời lớn rồi ư, cả đời cũng không cần phải lo lắng gì nữa..."

Thu Lan vẻ mặt tươi cười, nhiệt tình giới thiệu, nhưng những người đồng tình bên dưới lại cực kỳ ít ỏi, hiệu quả chẳng ra làm sao.

Lâm Nhất có chút đăm chiêu, nghĩ đến Táng Hoa kiếm cần hương hoa để bảo dưỡng, dường như quả thật cần một hộp đựng kiếm.

Có điều hộp đựng kiếm trước mắt này có vẻ cũ kỹ quá rồi.
 
Back
Top Bottom