Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 90



Trong lúc Lâm Nhất đang do dự không biết có nên đấu giá hay không.

Thì tại một căn phòng riêng nào đó trên gian giữa tầng hai.

"Thiếu chủ, đã xác định được rồi. Sừng Hoàng Kim Ngưu chính là do một người tên là Lâm Nhất gửi đấu giá, hắn mặc trang phục của Thanh Vân Môn”.

“Thanh Vân Môn!”

Thiếu chủ Vân gia nghe thấy ba chữ Thanh Vân Môn thì sắc mặt càng âm u hơn, hỏi: "Hắn hiện tại đang ở đâu?"

Hộ vệ cung kính đáp: "Đang ở trong căn phòng riêng số 17 đối diện, viên Hóa Huyết đan đấu giá đầu tiên chính là do Lâm Nhất này mua được".

Vốn đáng lẽ là thông tin bảo mật, nhưng vì thân phận của thiếu chủ Vân gia nên không thể giấu diếm.

Vân gia ở thành Bạch Thủy có địa vị tôn quý, cùng Tam đại gia tộc còn lại quản lý cả tòa thành trì này.

Cho dù là chủ nhân của tràng đấu giá cũng không dám quá đắc tội với bất cứ gia tộc nào.

"Hóa ra là hắn, chẳng trách ta nghe giọng nói lại có chút quen tai như vậy".

Khóe miệng thiếu chủ Vân Gia khẽ cong lên: "Trong dãy Hoàng Vân ta không làm gì được ngươi, đến thành Bạch Thủy này thì chúng ta có thể chơi một trận tử tế rồi".

Giờ phút này.

Trên đài đấu giá, đáy mắt Thu Lan lóe lên một tia sốt ruột, lần nữa lên tiếng: "800 miếng linh thạch hạ phẩm, thật sự không có ai ra giá sao?"

"810 miếng!"

Đúng lúc này, giọng nói ra giá đột nhiên vang lên, Thu Lan nhanh như chớp nhìn qua.

"Hi hi, lại là vị khách quý trong phòng riêng số 17, có mắt nhìn, hộp đựng kiếm cổ này chắc chắn là một vật có giá trị!"

Cuối cùng cũng coi như không lo bị ế nữa, gương mặt tinh xảo của Thu Lan lại khôi phục lại vẻ niềm nở vui cười như trước.

Ánh mắt nhìn qua đó phảng nhất như sắp ch** n**c ra đến nơi, khiến lòng người không khỏi lay động.

Trong gian giữa, Lâm Nhất sờ mũi thầm nói: "Có phải hơi hoang phí không nhỉ?"

Nhìn biểu cảm của đấu giá sư này khiến hắn có cảm giác không được tốt lắm.

Đám võ giả trong đại sảnh lập tức ồ lên, vẻ mặt tỏ ra trào phúng, rõ ràng đang nghĩ thứ rách nát như vậy mà cũng có người mua.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 91



"Lần thứ nhất, lần thứ hai... được, chúc mừng vị khách quý này..."

"Khoan đã! Bổn thiếu gia muốn mua hộp kiếm này, một ngàn sáu trăm miếng linh thạch hạ phẩm!"

Advertisement

Đúng lúc đấu giá sư đang chuẩn bị thốt ra hai chữ thành giao, thì đột nhiên có người trả giá gấp hai lần.

Thu Lan tỏ ra kinh ngạc, trong lòng mừng thầm, vội vàng nhìn qua cười nói: "Hóa ra là thiếu chủ Vân gia, ta nói ai mà lại hào phóng xuống tay như vậy chứ!"

Advertisement

Thiếu chủ Vân gia?

Lâm Nhất hơi sững lại, tên khốn này bị đàn Man Ngưu truy sát vậy mà vẫn chưa chết.

"Tên tiểu tử họ Lâm kia, hôm nay có ta ở đây, một cái lông ngươi cũng đừng mơ đấu giá được!"

Thiếu chủ Vân gia trong gian giữa, lạnh lùng thốt ra một câu nói, sự sắc nhọn trong giọng nói nhắm thẳng vào Lâm Nhất.

Mọi người ở đại sảnh vẫn còn đang hoang mang, sao có thể ra một cái giá cao như vậy được, lúc này thì đều đã bừng tỉnh hiểu ra.

Hóa ra đã từng có hiềm khích, thiếu chủ Vân gia muốn dùng linh thạch để đánh người rồi.

"Ba ngàn miếng linh thạch hạ phẩm!"

Nhưng ai biết được, thiếu chủ Vân gia vừa dứt lời thì Lâm Nhất lập tức báo giá.

Thu Lan còn tưởng mình nghe nhầm, sau khi xác nhận thì cười không khép nổi miệng: "Vị khách quý ở phòng số 17 ra giá ba ngàn, làm gì còn giá nào cao hơn giá này nữa!"

"Đáng chết!"

Thiếu chủ Vân gia trong gian giữa cảm giác trên mặt như có một ngọn lửa đang phừng phừng bốc cháy, vừa nãy còn xuất ngôn khiến Lâm Nhất đến một cái lông cũng không mua được.

Kết quả đối phương lại lập tức trả giá gần gấp đôi, hung hăng đáp lại như giáng cho một cái bạt tai.

Thiếu chủ Vân gia cắn răng, chuẩn bị ra giá thêm lần nữa.

"Thiếu chủ, đừng! Chúng ta đang nhận ủy thác của Tử Viêm Tông phải đấu giá được Huyết Diễm Cốt, ngộ nhỡ linh thạch không đủ, không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ thảm đó".

Hộ vệ vốn yên tĩnh bên cạnh vội vàng ngăn cản, van nài khuyên nhủ.

Thiếu chủ Vân gia trong lòng không cam, nhưng nghĩa đến sự đáng sợ của Tử Viêm Tông thì vẫn kiềm chế sự kích động ra giá.

"Xem ra không có ai trả giá cao hơn ba ngàn miếng linh thạch hạ phẩm rồi, Vân thiếu chủ thật sự không cân nhắc nữa sao?"
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 92



Thu Lan chớp chớp mắt nhìn qua, dường như đang muốn nói vừa nãy ngươi còn xuất ngôn ngông cuồng kia mà.

Trong gian giữa, thiếu chủ Vân gia tức đến mức sắc mặt đỏ ửng, siết chặt nắm đấm, coi như không nghe thấy lời đấu giá sư nói.

Advertisement

"Chúc mừng vị khách quý này, với giá ba ngàn miếng linh thạch hạ phẩm, đã thành công có được hộp kiếm cổ".

Advertisement

Trong lòng thầm than nuối tiếc, tên thiếu chủ ngu si của Vân gia này vẫn có chút lí trí, bằng không vụ này thật sự đã kiếm lớn rồi.

Có điều hiện tại cũng đã lời lắm rồi, vẫn khiến Thu Lan vui mừng không thôi.

Ước chừng khoảng sau thời gian một tách trà, hai người đàn ông liền khiêng hộp kiếm đến phòng riêng của Lâm Nhất.

Quản sự hắc y hộ tống tới cười nói: "Lâm công tử, hộp kiếm của ngươi đã được mang tới rồi đây".

Lâm Nhất khẽ gật đầu: "Linh thạch khấu trừ luôn vào chỗ sừng Hoàng Kim Ngưu của ta được không".

"Được thôi".

Đợi sau khi đám người rời khỏi, Lâm Nhất quan sát tỉ mỉ hộp đựng kiếm.

Hộp đựng kiếm cổ xưa, rỉ sét loang lổ, nhìn trông quả thực có chút rách nát, nhưng cổ vận toát ra thì lại không giả.

Vẻ ngoài so với tưởng tượng cần phải kiên nhẫn quan sát lại nhiều hơn, hoa văn bên ngoài hộp kiếm mang cho người ta có cảm giác phong cách cổ xưa nồng đậm.

Trong khoảnh khắc mở ra, giống như Thu Lan đã nói, khí lạnh ập tới, lạnh đến thấu xương.

"Không tệ".

Lâm Nhất tỏ ra hài lòng, điểm mà hắn coi trọng nhất của hộp đựng kiếm chính là điểm này, sau này có thể đặt cánh hoa tươi vào bên trong. Hàn khí mát lạnh có thể bảo quản hương hoa được lâu dài, sẽ không bị chóng tàn.

Táng Hoa kiếm hiện tại so với huyền khí thì vẫn còn chút chênh lệch, cần phải dùng hương hoa để dưỡng.

Mặc dù trước mắt không gấp, nhưng cũng cần phải chuẩn bị tốt trước.

Nhưng điều khiến hắn có chút ngạc nhiên đó là chẳng qua chỉ là một hộp kiếm có độ dày bằng nửa ngón út mà lại nặng như vậy.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 93



Xem ra cái hộp kiếm này có chút môn đạo. Những nhà giám định bảo vật kia cũng không hẳn đã đưa ra giá khởi điểm một cách mơ hồ.

Hội đấu giá dần dần kết thúc, rất nhanh đã tới vật đấu giá cuối cùng.

Advertisement

"Tiếp sau đây là vật chính trong buổi đấu giá lần này, thiết nghĩ mọi người đã nghe nói rồi, vật phẩm đấu giá lần này chính là mười cây Huyết Diễm Cốt. Huyết Diễm Cốt chính là nguyên liệu chính chế tạo Huyết Diễm giáp, có Huyết Diễm giáp thì khi đối mặt với một kích võ đạo tầng chín cũng không đến nỗi trí mạng. Giá trị của vật này ta không cần phải giới thiệu nhiều nữa, giá khởi điểm hai vạn linh thạch hạ phẩm!"

Thu Lan có chút tự tin với vật phẩm đấu giá cuối cùng này, căn bản không cần phải giới thiệu gì nhiều.

Advertisement

Trực tiếp kết thúc, báo ra một cái giá khiến toàn hội trường khó thở.

Hai vạn miếng linh thạch hạ phẩm, một con số khổng lồ!

Rất nhiều võ giả trong đại sảnh đều âm thầm lè lưỡi, số lượng linh thạch hạ phẩm này cho dù bọn họ có vất vả cả đời e là cũng không tích lũy đủ được.

"Hai vạn năm trăm ngàn linh thạch hạ phẩm!"

Thiếu chủ Vân gia từ nãy vẫn tức đến nghẹn họng lập tức báo giá, nóng lòng muốn thể hiện tài lực của mình.

Hơn nữa trực tiếp một mạch tăng giá thêm năm ngàn miếng linh thạch hạ phẩm.

"Ba vạn!"

"Bốn vạn!"

"Năm vạn!"

Nhưng rất nhanh, giá của hắn ta nhanh chóng bị báo giá của người khác che khuất, năm ngàn linh thạch hạ phẩm thêm vào không đáng nhắc đến.

Mười cây Huyết Diễm Cốt gần như trong nháy mắt đã đạt đến cái giá năm vạn miếng linh thạch hạ phẩm khiến người khác kinh ngạc.

"Là Tứ đại gia tộc đang tranh giành!"

"Đằng sau Tứ đại gia tộc đều có một tông môn hỗ trợ, không biết lần này, ai có thể trở thành kẻ thắng cuộc chân chính".

"Ta đoán, vẫn là Tử Viêm Môn hỗ trợ Vân gia. Mấy năm nay, thực lực của Tử Viêm Môn không ngừng bành trướng, âm ỷ có tình hình khiêu khích Thanh Vân Môn, mười cây Huyết Diễm Cốt chắc chắn là bắt buộc phải có được".

"Xem đi, những tông môn khác cũng không chịu ngồi không, không dễ dàng nhường lại Huyết Diễm Cốt đâu".
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 94



Lâm Nhất vui vẻ xem kịch hay, Tứ đại tông môn cạnh tranh càng lợi hại càng tốt.

"Năm vạn rưỡi!"

"Sáu vạn!"

Advertisement

Giá cạnh tranh một đường tăng cao vọt lên, sau khi thiếu chủ Vân gia báo giá sáu vạn thì không còn người tăng giá nữa.

Advertisement

Sáu vạn miếng linh thạch hạ phẩm đã là một con số vô cùng khoa trương rồi, vượt xa giá thị trường.

Xem ra Tử Viêm Môn này quả thật là quyết tâm phải có được Huyết Diễm Cốt.

Trái tim của Lâm Nhất lên xuống liên tục, có chút khó mà bình tĩnh lại được, cho dù là nhường một phần lại cho Đồng Hổ.

Cũng vẫn có thể lấy được hơn năm vạn linh thạch hạ phẩm, một con số khổng lồ hoàn toàn không dám tưởng tượng,

Một lát sau, quản sự áo đen đi vào trong gian giữa.

Ánh mắt nhìn về phía Lâm Nhất hoàn toàn đã thay đổi, cười nói: "Lâm công tử, ngươi đúng là thâm tàng bất lộ. Đến bây giờ ta mới biết người mà ông chủ Đồng ủy thác hóa ra lại chính là các hạ, trước đó đúng là có mắt như mù rồi".

Nói xong bèn đưa một cái túi Trữ Vật tới.

Lâm Nhất thận trọng nhận lấy, mở ra xem, chật ních trong đó toàn là linh thạch hạ phẩm.

Sau khi kiểm kê cẩn thận xong, xác nhận số lượng chính xác, tổng cộng năm vạn bốn ngàn miếng.

Sáu ngàn miếng linh thạch còn lại đã tới tay Đồng Hổ.

Gần như chẳng làm gì đã có không sáu ngàn miếng linh thạch hạ phẩm, đối với Đồng Hổ mà nói vậy cũng đủ mãn nguyện rồi.

"Nếu thiếu chủ Vân gia mà biết, bảy vạn miếng linh thạch của hắn ta đã đến tay Lâm công tử thì không biết sẽ nghĩ thế nào".

Quản sự áo đen khẽ nhúc nhích, trong lòng cũng cảm thấy buồn cười, thiếu chủ Vân gia nếu như biết được chân tướng thì có lẽ sẽ tức đến thổ huyết mất.

Chỉ là, ai thèm để ý chứ?

Lâm Nhất khẽ mỉm cười, không tiếp lời, chắp tay nói: "Cáo từ".

"Lâm công tử, đi thong thả!"

Nhìn bóng lưng của Lâm Nhất đi xa, lòng tham trong mắt quản sự áo đen chợt lóe lên, nhẹ giọng nói: "Đáng tiếc là đệ tử của Thanh Vân Môn, tuổi còn trẻ, lại có thực lực như vậy, chỉ sợ thực lực của trưởng bối ở Thanh Vân Môn không nhỏ".

Nếu như không phải ông ta nhận định như vậy... thì Lâm Nhất có thể đi ra được hay không cũng khó nói.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 95



Nửa canh giờ sau, Lâm Nhất rời khỏi phòng đấu giá, đến gặp Đồng Hổ ở Vạn Bảo các.

“Chúc mừng Lâm công tử kiếm được một khoản tiền lớn như vậy, e là còn chưa biết phải dùng vào đâu, đúng không?”

Advertisement

“Dường như ông đoán được ta sẽ đến”.

Đồng Hổ cười khẽ: “Đương nhiên rồi, trên tay cầm một lượng lớn linh thạch như vậy, chắc chắn ngươi sẽ nghĩ đến việc phải tiêu như thế nào!”

Advertisement

“Ông đã đoán đúng, quả thật ta muốn mua vài thứ”.

Lâm Nhất cũng không khách sáo với Đồng Hổ, hắn nói thẳng: “Ta cần đan dược, loại tốt hơn so với Hóa Huyết đan! Ngoài ra, ta còn muốn đổi một ít linh thạch trung phẩm ở chỗ ông”.

Đồng Hổ trầm ngâm nói: “Với cảnh giới của ngươi hiện tại, thật ra dùng Hóa Huyết đan là đủ rồi, thậm chí dư xài, hoàn toàn không cần lãng phí linh thạch”.

Võ đạo tầng sáu rèn luyện lục phủ ngũ tạng, Hóa Huyết đan vẫn có tác dụng rất lớn, hoàn toàn đủ.

Lâm Nhất nói khẽ: “Trong kỳ thi giữa năm của Thanh Vân Môn, đối thủ ở vòng tiếp theo của ta là một đệ tử ngoại môn có tu vi gần tiếp cận võ đạo tầng 8”.

“Việc này…”

Đồng Hổ lén nhìn Lâm Nhất một cái, thận trọng nói: “Nói thật ra thì với tu vi hiện tại của ngươi, gặp phải đối thủ như vậy e là khó mà thắng được. Nếu ngươi cần một vài loại đan dược bộc phát, ta có thể cung cấp, nhưng sẽ ảnh hưởng đến tiềm lực, ta khuyên ngươi nên suy nghĩ lại”.

Lâm Nhất mỉm cười: “Không cần, ta chỉ cần một viên đan dược có thể giúp tăng tốc tiến độ tu luyện võ đạo tầng 6, để thử xem có thể thăng cấp lên tầng 7 trước khi thi đấu hay không. Ông chủ Đồng không cần phải quan tâ m đến những vấn đề khác”.

“Vậy thì ta cũng không nhiều lời, đương nhiên chỗ ta có đan dược tốt hơn Hóa Huyết đan, đó chính là Dưỡng Tâm đan, trong ngũ tạng lục phủ, trái tim là quan trọng nhất, võ đạo tầng 6 cũng chủ yếu rèn luyện trái tim”.

Đồng Hổ nhìn Lâm Nhất, trầm ngâm nói: “Nếu ngươi muốn, ta có thể bán cho ngươi một viên, chắc giá là bốn ngàn miếng linh thạch hạ phẩm”.

Dưỡng Tâm đan.

Lâm Nhất cũng đã từng nghe qua loại đan dược này, nhưng không hiểu rõ cho lắm, dường như ở Thanh Vân Môn không thể đổi loại thuốc này.

Chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ tông môn, mang đến cống hiến cực lớn, mới có thể được ban thưởng.

Rất nhiều đệ tử nội môn cũng không có được, phải nói là vô cùng hiếm, dù là Thanh Vân Môn cũng không trữ được nhiều.

Gần như là đổi từ bên ngoài, cực kỳ quý hiếm.

“Ông chủ Đồng quả thực là bản lĩnh, ngay cả Dưỡng Tâm đan mà cũng có”.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 96



Lâm Nhất nhìn đối phương bằng ánh mắt ngạc nhiên.

Đồng Hổ cười ha hả: “Chiêu bài của Vạn Bảo các ta không phải hư danh đâu đấy, chẳng những thế, ta còn có đan dược tốt hơn so với Dưỡng Tâm đan”.

“Ồ?”

Advertisement

Lâm Nhất chỉ thuận miệng nói, không ngờ lại có thể moi ra được tin tức như vậy.

“Tuy nhiên, ngươi đừng có hỏi nữa, với cảnh giới của ngươi, trong vòng một hai năm tới không thể dùng được”.

Advertisement

Nhìn thấy vẻ mặt tò mò của Lâm Nhất, ông chủ Đồng cười khẽ một tiếng, tỏ vẻ thần bí.

Lâm Nhất động tâm tư, liền nói: “Chưa chắc! Ta đã thiếu một món nợ ân tình sâu nặng, còn chưa biết phải báo ân như thế nào đây. Ông nói thử xem, nếu đủ giá trị, bao nhiêu linh thạch ta cũng mua”.

Thấy Lâm Nhất nghiêm túc như vậy, Đồng Hổ suy tư hồi lâu rồi đáp: “Thiên Nguyên đan”.

“Có tác dụng gì?”

Dưỡng Tâm đan thì hắn còn loáng thoáng nghe nói đến, nhưng Thiên Nguyên đan thì chưa từng được nghe qua.

“Mười tầng võ đạo, mỗi tầng có một chướng ngại, nếu luyện đến tầng 9, muốn đột phá để thăng cấp lên tầng 10, ngưng tụ một hạt giống Tiên Thiên quả thật không phải chuyện đơn giản, chướng ngại ở tầng này tựa như một cái lạch trời!”

Đồng Hổ dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Thiên Nguyên đan có thể tăng cơ hội thăng cấp lên võ đạo tầng 10 thêm 3 phần”.

“Hạt giống Tiên Thiên?”

Sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, xem ra Đồng Hổ không phải người bình thường, cho đến nay, hắn chưa từng nghe nói qua những kiến thức mà ông ta vừa giảng giải, hạt giống Tiên Thiên là thứ gì?

Đồng Hổ cười khẽ: “Đúng vậy! Mười tầng võ đạo được xưng là ngụy Tiên Thiên, sẽ ngưng tụ nội kình cùng khí huyết toàn thân để kết tinh thành một hạt giống Tiên Thiên. Chỉ khi phá vỡ hạt giống Tiên Thiên mới chính thức tiến vào Tiên Thiên, đến lúc đó, ngươi sẽ thấy mọi thứ trở nên khác biệt”.

“Ta mua!”

Lâm Nhất không nói nhiều, trực tiếp đưa ra quyết định của mình.

Tạm thời hắn vẫn chưa cần dùng đến, nhưng đối với Tô Hàm Nguyệt, hẳn là trong nay mai sẽ cần.

Với thiên phú và tu vi của Tô Hàm Nguyệt, cũng chỉ có Thiên Nguyên đan mới đủ sức hấp dẫn đối với nàng.

Còn những thứ bảo vật khác, trước mặt nàng đều là trò cười.

Ngẫm lại, suốt hai năm qua, Tô Hàm Nguyệt đã tiện tay ban thưởng cho nguyên chủ rất nhiều đan dược quý giá, từ đó có thể thấy được xuất thân của nữ tử này không tầm thường.

Vì lẽ đó, ánh mắt nàng ta đã sớm cao hơn đầu, coi nhẹ những thứ tầm thường.

Lúc trước hắn đã từng nói sẽ hoàn trả gấp 10 lần, đã nói được thì phải làm được, dù có tiêu tốn nhiều hơn nữa, Lâm Nhất cũng không tiếc, bởi vì đây là một cây gai trong lòng hắn.

Đồng Hổ ngỡ ngàng, ông ta không ngờ Lâm Nhất lại kiên quyết như vậy.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 97



Khóe miệng ông ta nhếch lên, để lộ một nụ cười nghiền ngẫm, rồi khẽ nói: “Ngươi cam tâm tặng người khác đan dược quý giá như vậy à? Đây chính là bảo vật trấn đ**m của ta, trưởng lão của các tông môn lớn bỏ một cái giá cao ra để mua đều bị ta cự tuyệt”.

“Nói giá đi!”

Thương nhân chỉ quan tâ m đến lợi ích, cái gọi là bảo vật trấn đ**m, có thể bán hay không chỉ là vấn đề giá cả.

Advertisement

Đồng Hổ nhắm mắt lại, cười nói: “Bốn vạn miếng linh thạch hạ phẩm, chắc giá!”

“Thành giao!”

Advertisement

Chỉ trong chốc lát, Lâm Nhất đã mua được một viên Dưỡng Tâm đan cùng một viên Thiên Nguyên đan, và 1 vạn miếng linh thạch hạ phẩm đổi thành 10 miếng linh thạch trung phẩm.

Vừa khéo, năm vạn bốn ngàn miếng linh thạch hạ phẩm đã xài hết.

Lâm Nhất cười tự giễu: “Đúng là khéo, không nhiều hơn một phần, không ít đi một phần, toàn bộ linh thạch ở chỗ ta đều chảy vào túi ông chủ Đồng cả rồi!”

Đồng Hổ biết Lâm Nhất đang trào phúng ông ta, ngầm nói ông ta gian trá, thế nhưng thương nhân có một ưu điểm, đó chính là da mặt dày.

Đồng Hổ ngượng ngùng cười: “Lâm công tử nói đùa, như vậy đi, ngươi tùy tiện chọn một thứ trong Vạn Bảo các của ta, thích cái gì cứ lấy, coi như là quà tri ân”.

“Được, vậy ta sẽ không khách sáo!”

Lâm Nhất đứng dậy, đi theo Đồng Hổ dạo quanh một vòng Vạn Bảo các.

Trong Vạn Bảo các gần như cái gì cũng có, đan dược, bí tịch, vũ khí, kỳ hoa dị thảo, còn có rất nhiều thứ linh tinh mà Lâm Nhất không biết.

Mỗi lần hắn cầm một món lên, mí mắt Đồng Hổ đều giật giật mấy cái, miễn cưỡng nở nụ cười.

Tuy là ngoài miệng nói cứ lấy tùy thích, nhưng bản chất thương nhân vẫn là thương nhân, Đồng Hổ cảm thấy đau lòng không thôi.

Dạo quanh một vòng, cuối cùng Lâm Nhất bước đến kệ chứa công pháp võ kỹ.

“Liệt Sơn đao pháp! Bốn ngàn miếng linh thạch hạ phẩm!”

Liếc mắt thấy bộ võ kỹ này, Lâm Nhất có cảm giác rất quen thuộc, chợt, hắn nhớ ra, đây là đồ mà hắn bán cho Đồng Hổ.

Nhớ không lầm lúc đó lão cáo già này đã mua với giá 1500 miếng linh thạch hạ phẩm.

Lâm Nhất quay đầu nhìn thì thấy Đồng Hổ cười giả lả: “Giá niêm yết, đây chỉ là giá niêm yết thôi, sao có thể bán với giá cao như vậy được! Lâm công tử chớ có nghĩ nhiều, từ khi bước chân vào làm ăn đến nay, tại hạ chưa từng lựa gạt bất kỳ một ai”.

Lâm Nhất thầm cười lạnh: Ta tin ông mới là lạ đấy!

Lại đi thêm vài bước, phần giới thiệu của một quyển bí tịch khiến hắn chú ý.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 98



Đồng Hổ liếc nhìn, thấy đó không phải vật có giá trị thì cười nói: “Không thành vấn đề! Tuy nhiên, bí tịch này chỉ có Luyện Dược sư mới có thể tu luyện, hơn nữa còn rất nhàm chán, nó không có tác dụng quá lớn đối với ngươi!”

“Không sao, nếu được, ông cho tôi thêm một hạt giống Bạch Tàn hoa là được”.

Advertisement

Đương nhiên Lâm Nhất có chỗ để dùng, nhưng hắn không cần phải nói với Đồng Hổ.

“Đơn giản!”

Advertisement

Đồng Hổ cũng cảm thấy rất bất ngờ, không nghĩ là có thể dễ dàng đuổi Lâm Nhất đi như vậy, ông ta còn tưởng hắn sẽ chọn một số món quý giá cơ đấy.

Sau khi giao hạt giống Bạch Tàn Hoa cho Lâm Nhất, Đồng Hổ mừng rỡ tiễn hắn ra ngoài, ông ta cứ huyên thuyên không ngừng, còn nói hoan nghênh hắn lần sau lại đến.

Rời khỏi Vạn Bảo các, Lâm Nhất thoáng quay đầu nhìn lại, trong lòng có vô vàn cảm xúc, lần trước chi tiêu, mua rồi lại mua, hơn ba ngàn linh thạch hạ phẩm đều tiêu sạch.

Lần này còn thảm hơn, hơn năm vạn linh thạch hạ phẩm cũng tiêu sạch.

Đúng là cái hố ăn người không nhả xương mà, nhưng có chơi có chịu, cũng đành vậy thôi.

“Đã không còn sớm, ta nên quay về tông môn rồi!”

Nhìn sắc trời, Lâm Nhất bước nhanh hơn, chuẩn bị rời khỏi thành Bạch Thủy.

Buổi đấu giá được tổ chức tại thành Bạch Thủy khiến cho nơi này vốn đã phồn hoa nay còn sầm uất hơn.

Sắp chạng vạng, vậy mà trên đường vẫn tấp nập, bốn phía đều có võ giả đi lại.

“Giá! Giá! Giá!”

Vừa đi được tầm năm phút thì ở phương xa vọng đến tiếng vó ngựa dồn dập.

Ầm!

Cùng với âm thanh đó, sát khí yêu ma dày đặc ập đến, cách thật xa vẫn có thể khiến người ta dựng tóc gáy.

“Mau tránh ra cho ta! Cút!”

“Bộp!” – Tiếng vó ngựa chói tai cùng vô số tiếng quát từ xa vọng đến.

Con đường đông đúc thoáng cái trở nên hỗn loạn.

Người xung quanh vội vàng né xanh hai bên, bầu không khí trở nên ồn ào, náo động.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 99



Lâm Nhất ngẩng đầu, xuất hiện trong tầm mắt hắn là một đám người cưỡi ngựa đang điên cuồng lao đến.

Con tuấn mã dẫn đầu một thân đỏ sẫm như máu, vô cùng cao lớn.

Advertisement

Mỗi một bước chân của nó tạo thành tiếng vang quanh quẩn bên tai không dứt, khiến lòng người run sợ. Hai mắt nó tràn đầy sát khí, một thân sát khí kinh nhân, đây đích thực là một con yêu thú.

Lâm Nhất híp mắt nhìn, phút chốc, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, người nọ chính là thiếu chủ Vân gia.

Advertisement

Đám võ giả theo sau hắn ta đều là cao thủ có tu vi thấp nhất là võ đạo tầng sáu, bọn họ đang điên cuồng lao về phía trước.

Thiếu chủ Vân gia nhe răng cười, hắn ta nhìn về phía Lâm Nhất và nói: “Tên họ Lâm kia, ta chờ ngày này đã lâu, nếu ngươi đã đến thành Bạch Thủy, vậy thì hãy ngoan ngoãn ở lại đây cho ta!”

Hóa ra là thiếu chủ Vân gia bị Lâm Nhất làm bẽ mặt trong buổi đấu giá.

Đợi hắn rời đi, tên nhóc này liền cho người theo dõi.

Khi biết được Lâm Nhất đang ở Vạn Bảo các, thiếu chủ Vân gia lập tức triệu tập hộ vệ, phục kích sẵn trên đường, chuẩn bị ôm cây đợi thỏ, chờ bắt hắn.

Con đường vốn đông đúc thoáng cái trở nên quạnh quẽ, trên đường, ngoại trừ Lâm Nhất, tất cả mọi người đều đã sớm né sang hai bên.

Võ giả đứng hai bên đường đồng tình nhìn Lâm Nhất.

“Người này đã đắc tội với thiếu chủ Vân gia, lại còn không trốn cho nhanh!”

“Có ai không biết thiếu chủ Vân gia nổi danh là ác bá ở thành Bạch Thủy, những kẻ đắc tội với hắn đều không có kết cục tốt!”

“Chiến mã hắn cưỡi chính là yêu thú Huyết Long Mã, chỉ riêng nó thôi đã có thực lực võ đạo tầng 7 rồi!”

“Hình như nó là thần mã trấn trạch của Vân gia, vậy mà lại để tên phá gia chi tử này tùy tiện cưỡi như vậy!”

Trên đường, thiếu chủ Vân gia dẫn theo hộ vệ hùng hổ lao đến, phút chốc, bọn họ chỉ còn cách Lâm Nhất không đến ngàn mét.

Vô số suy nghĩ vụt qua trong đầu Lâm Nhất, ban đầu, hắn định lẩn vào đám người hai bên để chạy trốn, nhưng ngẫm lại, so với bọn họ, hắn không quen thuộc với địa hình ở thành Bạch Thủy, sớm muộn gì cũng bị bắt lại, đến lúc đó, đối mặt với mười tên hộ vệ võ đạo tầng 10, e là sẽ bị giày vò đến chết.

Vậy thì chiến!

Thoáng chốc, Lâm Nhất đã có quyết định của mình, ánh mắt hắn bỗng trở nên sắc bén như lợi kiếm.

Hắn chỉ có một cơ hội, đảm bảo ra tay một lần có thể giải quyết đám người này, nếu không, bị bọn họ chặn lại, e là ngay lập tức sẽ càng có thêm nhiều hộ vệ của Vân gia chạy đến trợ giúp.
 
Back
Top Bottom