Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ninh Thư (801-1000)

Ninh Thư (801-1000)
Chương 830: Hệ thống siêu sao - Thế giới chưa hoàn chỉnh


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư kéo Lý Tân Trạch chạy như bay về trường chạy đến dưới ký túc mới dừng lại, chống gối thở hồng hộc.Lý Tân Trạch nằm ềnh ra đất, vòm ngực phập phồng kịch liệt.Một lúc lâu sau mới thở dồn hển đứng dậy nói với Ninh Thư: "Em cố tình, biết có người theo dõi vẫn muốn đi bộ."

Ninh Thư nói thẳng: "Anh không tin em, em cho anh biết mùi."

"Anh nghi ngờ cái gì cứ hỏi thẳng em, em trả lời thẳng thật vậy sẽ hết hiểu lầm."

Ninh Thư nói thật: "Đêm hôm đó em không làm chuyện gì có lỗi với anh."

Lý Tân Trạch: ...Tại sao cứ thấy bất lực quá."

Anh không để ý chuyện đó, hôm đó muộn lắm rồi em đi ra đường một mình không an toàn.

Em bị làm sao cũng nên nói với anh, không phải đi ra ngoài một mình như thế."

Lý Tân Trạch nói.Ninh Thư bảo: "Không hiểu lầm là được.

Từ giờ có việc gì em cũng nói với anh.

Anh nói anh quen Long Đại Ca, anh định xử lý chuyện này thế nào?"

"Tất nhiên đi tìm Long Đại Ca.

Long Đại Ca có rót vốn đầu tư vào phim công ty nhà anh."

Lý Tân Trạch nghiêm mặt: "Không thể bỏ qua như thế được."

Ninh Thư hơi hiếu kỳ: "Bố của Long Sương Sương còn sản xuất cả phim?"

"Sản xuất phim là cách rửa tiền nhanh nhất lại còn bội thu.

Chính phủ ra luật nghiêm, chém giết nhiều ắt bị để mắt, rất nhiều đại ca đang quay đầu tẩy trắng."

Ninh Thư gật đầu: "Thế giao cho anh xử lý việc này, ngày nào cũng bị theo dõi em sợ lắm."

Lý Tân Trạch nghi hoặc thăm dò: "Em chạy nhanh thế từ bao giờ, anh không cả đuổi kịp em."

Ninh Thư nghiêm túc: "Động lực muốn sống đó anh, gặp nguy hiểm sẽ bộc phát sức mạnh."

"Em lên đây, người toàn mồ hôi thôi."

Ninh Thư lau mồ hôi nói với Lý Tân Trạch: "Anh cũng về đi."

Lý Tân Trạch gật đầu lái xe rời đi.Ninh Thư đi lên tầng, mới vào phòng đã nghe tiếng 2333: "Cô nghĩ cách tiếp cận Dương Vũ Huy đi."

"Tại sao?"

"Vận khí của Dương Vũ Huy sắp hết, hệ thống sắp rời khỏi cậu ta, chọn đối tượng ký sinh mới."

2333 nói: "Tôi muốn phá hủy hoàn toàn hệ thống đó."

Lần đầu nghe 2333 nói chuyện ngang ngược.Ninh Thư hỏi: "Hệ thống như vậy có làm thế giới bị thương không?"

"Có chứ, đây là một dạng thế giới chưa hoàn chỉnh, không thể tạo ra không gian quy luật.

Ký sinh vào các cá thể để đạt được lợi ích, làm cho quy luật đất trời thiên vị cá thể ký sinh, cướp quy luật và vận khí."

"Tồn tại như ký sinh trùng."

Ninh Thư gật đầu, ừm, vậy giờ phải đi tìm Dương Vũ Huy, phá hủy hoàn toàn hệ thống đó mới giải quyết triệt để.Ninh Thư hỏi: "Chỉ cần đến gần Dương Vũ Huy là được à?"

"Không, phải đợi đến khi hệ thống chủ động rời khỏi ký chủ thì tôi mới có cơ hội tấn công."

2333 nói: "Nếu tấn công thẳng sẽ giết chết cá thể nó ký sinh."

Ninh Thư nói: "Dương Vũ Huy chết cũng có sao đâu?"

2333 tức tối: "Tôi chỉ là hệ thống, tôi giết người trong thế giới nhiệm vụ sẽ bị xoá sổ.

Thế nên đừng đề cập đến cá thể đó có đáng chết hay không."

"Mặc dù chúng tôi bị hạn chế nhưng vẫn sợ người thực thi nhiệm vụ lợi dụng hệ thống tạo ra nguy hiểm cho thế giới."

Ninh Thư an ủi 2333: "Không sao đâu, tôi không dựa dẫm vào cậu, cậu không phải lo bị xoá sổ."

2333: Cút cút cút...Ninh Thư tắm rửa, vấn đề bây giờ cô phải đi đâu tìm Dương Vũ Huy.Không biết Phương Mộng Hàm đi đâu, mấy hôm rồi không về.Không biết Dương Vũ Huy thế nào, sao chẳng có tin tức gì.Chẳng lẽ Dương Vũ Huy không sao?Nhưng 2333 nói vận khí của Dương Vũ Huy sắp hết mà.Chết ở xó nào rồi?Ninh Thư trộn Ngọc Diện Tán với nước rồi đắp mặt, bật máy tính đọc tin giải trí.Giới giải trí rất sôi động bởi dạo gần đây có rất nhiều bài hát và phim hay.Bỗng chốc nở rộ cả một vùng trời.Không biết nở rộ được bao lâu.Những thứ đó không thuộc về thế giới này, bị cố nhồi nhét vào đây.Đang xem phim lại nghe có tiếng mở cửa lạch cạch.Ngoảnh sang thấy là Phương Mộng Hàm.Phương Mộng Hàm có hơi tiều tụy, quầng mắt thâm đen, về phòng mở rủ bỏ quần áo vào túi.Ninh Thư nhăn mày hỏi: "Sắp khai giảng rồi cậu dọn đồ làm gì, cậu chuyển đi đâu?"

"Tôi có việc."

Phương Mộng Hàm mệt mỏi lười to tiếng với Ninh Thư, lấy mấy bộ quần áo lại đi."

Khoan đã, khi nào cậu về?

Sắp khai giảng rồi, cô phụ trách mà hỏi tôi còn biết đằng trả lời chứ?"

Ninh Thư hỏi Phương Mộng Hàm."

Khai giảng tôi sẽ về."

Phương Mộng Hàm mở cửa ra ngoài.Ninh Thư rửa mặt nạ, nhanh chân bám theo Phương Mộng Hàm, Phương Mộng Hàm bắt taxi ngoài cổng trường.Ninh Thư cũng bắt taxi dặn bác tài: "Bám theo xe đằng trước ạ."

Xe Phương Mộng Hàm dừng trước bệnh viện, Ninh Thư đi theo Phương Mộng Hàm đến trước cửa phòng bệnh, cô nhìn số phòng.Phòng bệnh mở cửa, Ninh Thư thấy Dương Vũ Huy nằm trên giường, mồm méo nước dãi chảy ra ngoài, Phương Mộng Hàm lau miệng cho cậu ta.Dương Vũ Huy cố nói với Phương Mộng Hàm: "Sao, sao tiền, thiếu, thiếu một nửa?"

Lần trước Phương Mộng Hàm mang về chi phiếu năm triệu, Dương Vũ Huy tin tưởng cô ta.Dương Vũ Huy vẫn tự tin đầy mình, tin rằng Phương Mộng Hàm vẫn trung thành với mình, đưa kịch bản khác bảo Phương Mộng Hàm chuyển cho đối tác.Dương Vũ Huy đã thoả thuận xong giá, thiếu tiền thì kiên quyết không bán nhưng có mấy lần chỉ cầm được nửa tiền, thậm chí càng ngày càng hụt.Phương Mộng Hàm loé mắt: "Công ty ép giá rất thấp mà em còn đóng tiền viện cho anh nữa."

Dương Vũ Huy không nghi ngờ, bực các công ty kia hôi của trong lúc cháy nhà.

Đợi cậu ta khỏi sẽ có đủ tiền tự quay phim.Thấy Dương Vũ Huy không truy cứu chuyện thiếu tiền, Phương Mộng Hàm thở phào lại hỏi: "Anh còn kịch bản nào không, em bán hộ cho."

Dương Vũ Huy lắc đầu, giá thấp quá: "Không, không bán."

Phương Mộng Hàm thất vọng: "Anh không còn kịch bản nào khác ư?"

"Có..."

Phương Mộng Hàm nhìn mình chằm chằm, ánh mắtsáng rực khó hiểu, Dương Vũ Huy có cảm giác là lạ: "Không, không có."
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 831: Hệ thống siêu sao - Vận khí của Dương Vũ Huy


Chuyển ngữ: Wanhoo
Dương Vũ Huy nói thật, cậu ta không còn kịch bản nào.

Bây giờ khó nói chuyện, không thể nói vào hệ thống tìm kiếm các thứ.Không cử động được tay lại càng chẳng thể gõ chữ trên máy tính.Dương Vũ Huy đến khủng hoảng, cậu ta nằm đây lãng phí thời gian, có khi các kịch bản viết trước đó đã thành giấy vụn.Bởi người sống lại khác đã bán chúng.Dương Vũ Huy rất bất an, cậu ta quen dựa vào hệ thống, quen với thành công.Cậu ta sẽ chết mất nếu phải quay lại cuộc sống trước kia.Ninh Thư đứng ngoài nghe cuộc trò chuyện giữa Dương Vũ Huy và Phương Mộng Hàm chỉ cảm thấy Dương Vũ Huy gan thật, giao hết mọi việc cho Phương Mộng Hàm xử lý.Hai người này yêu nhau đậm sâu vậy ư?Dương Vũ Huy có nhiều gái, sợ là sẽ ngã trên người gái.Dương Vũ Huy nhờ Phương Mộng Hàm bán kịch bản hộ, đảm bảo Phương Mộng Hàm bòn rút tiền.Ninh Thư hỏi 2333: "Hệ thống rời khỏi Dương Vũ Huy chưa?"

"Chưa."

2333 nói: "Tìm ký chủ mới khó lắm, nó không rời dễ đâu."

"Trên người Dương Vũ Huy vẫn còn một còn chút vận khí."

Ninh Thư nhăn mặt: "Thế khi nào hệ thống mới rời đi?"

"Làm sao tôi biết được, tôi chỉ tấn công được nó trong khoảnh khắc nó thoát ra thôi."

2333 nói: "Khi nào vận khí của Dương Vũ Huy hết, hệ thống sẽ bỏ rơi cậu ta."

"Nghe rùng rợn thế."

Dương Vũ Huy dựa vào hệ thống, không có hệ thống cậu ta sẽ trở lại nguyên hình.2333 lạnh lùng: "Ở đời làm gì có bữa cơm miễn phí?

Cậu ta tưởng có hệ thống là hơn người à?"

Phải đợi hệ thống rời khỏi Dương Vũ Huy vậy thì từ giờ ngày nào cô cũng ghé bệnh viện.Có vẻ tạm thời hệ thống sẽ không rời khỏi Dương Vũ Huy, Ninh Thư ra về.Cô bắt taxi về ký túc xá, bật máy tính.Lần này Ninh Thư viết kịch bản phim.

Dương Vũ Huy không viết được cũng không nói được, viết thêm kịch bản thì vận khí của Dương Vũ Huy sẽ ít đi một chút.Cái ngày vận khí hết sạch chính là lúc hệ thống rời khỏi Dương Vũ Huy.Ký túc xá chỉ có một mình cô, Ninh Thư gõ chữ cả ngày lẫn đêm, viết xong gửi file cho công ty họ Lý.Rảnh lại ghé bệnh viện nhưng 2333 vẫn án binh bất động.Dương Vũ Huy nằm viện nhưng miệng vẫn méo xệch, uống bao nhiêu thuốc cũng vô ích.Dương Vũ Huy nôn nóng lắm, nằm viện hơn một tháng sắp khai giảng rồi, cậu ta thế này gặp người khác thế nào.Viện phí đâu có rẻ, Dương Vũ Huy nằm phòng đơn dùng đồ tốt nhất, cứ vài ngày bác sĩ lại nhắc cậu ta nộp tiền.Dương Vũ Huy không có kịch bản không kiếm ra tiền mà mỗi ngày xài tiền như nước.May mà có Phương Mộng Hàm chăm sóc, Dương Vũ Huy cố nói với Phương Mộng Hàm: "Đợi, đợi anh, khoẻ, anh viết, bài hát, tặng em."

Phương Mộng Hàm lau nước dãi, gắng gượng nói: "Bài hát cứ từ từ, khoẻ đã rồi tính."

Phương Mộng Hàm nói: "Anh mãi mà chẳng khỏi, em đoán không phải bệnh thật."

Dương Vũ Huy nhìn Phương Mộng Hàm.Phương Mộng Hàm nói: "Có thể là chạm vào cái gì không sạch sẽ hoặc bị yểm bùa.

Không thì tại sao uống bao nhiêu thuốc vẫn chẳng đỡ?"

"Là, là, vậy sao?"

Dương Vũ Huy nôn nóng."

Có thể ai đó ghét anh bỏ bùa anh, hoặc có thể do anh chạm vào cái gì không sạch sẽ.

Em thấy anh nên đi xem bói xem sao."

Phương Mộng Hàm đề nghị.Dương Vũ Huy như nhìn thấy hy vọng mới nhưng cậu ta không quen thầy bói giỏi nào."

Em quen một đạo sĩ là đạo trưởng của đạo quán ở quê em.

Đạo sĩ này siêu lắm, quê em ai có việc gì đều tìm ông ấy hết."

Phương Mộng Hàm nói."

Nhưng mà..."

Phương Mộng Hàm bối rối."

Làm, làm sao?"

Dương Vũ Huy kích động, miệng méo nhiều hơn, nước dãi cứ chảy không ngớt.Phương Mộng Hàm nhăn mặt thoáng chán ghét, cầm khăn lau miệng cho Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy nhìn chằm chằm Phương Mộng Hàm, Phương Mộng Hàm khó xử: "Nhưng mà đạo sĩ đó chẳng mấy khi xuống núi."

"Đạo sĩ chỉ muốn tu luyện, không bận lòng chuyện đời."

Dương Vũ Huy hơi nghi ngờ, tu luyện thành tiên ư.Thấy Dương Vũ Huy nghi ngờ, Phương Mộng Hàm bình tĩnh: "Chúng ta có thể tìm đạo sĩ khác trước, nếu có gì đó thật thì mời đạo sĩ kia đến bắt."

Dương Vũ Huy nghĩ ngợi rồi gật đầu, thêm lối đi thêm hy vọng."

Thế em liên lạc với đạo sĩ nhé?"

Dương Vũ Huy gật đầu.Phương Mộng Hàm xoay người mỉm cười, khoác túi ra ngoài phòng.Ninh Thư né ngoài phòng bệnh mỉm cười nghe cuộc trò chuyện của đôi trẻ trong phòng.

Phương Mộng Hàm tính lừa tiền của Dương Vũ Huy?Ninh Thư với tâm thế xem kịch hay.

Thành công thì hàng nghìn người ngưỡng mộ, suy sụp thì người yêu cũng muốn đạp ngã, muốn vét tiền.Xem ra Phương Mộng Hàm cũng chẳng yêu Dương Vũ Huy bao nhiêu.Hào quang vai chính của Dương Vũ Huy yếu dần, không còn hút gái như trước.Dương Vũ Huy được các kiểu cô em để mắt đến vì thành công.Dương Vũ Huy bần hèn chẳng có gì trong tay, các cô em đó sẽ không cùng tề tịu.Kẻ mạnh có nhiều tài nguyên, sắc đẹp cũng là một dạng tài nguyên.

Dương Vũ Huy bình thường có tư cách gì bảo vệ tài nguyên đó.Dương Vũ Huy bây giờ tệ không thể tả, gần như thành tàn phế, không còn chút tiền liệu Phương Mộng Hàm sẽ chăm sóc chu đáo như vậy sao.Rớt dãi như thằng đần, không tự đi vệ sinh cũng được.Hào quang sáng chói quanh người Dương Vũ Huy đang yếu dần.Phương Mộng Hàm dẫn một đạo sĩ mặc áo bào đến.

Mới vào phòng bệnh ông ta đã biến sắc như nhìn thấy cái gì kinh khủng lắm.Ninh Thư buồn cười chết mất, đâu phải cứ mặc áo bào là thành đạo sĩ.Nhìn thấy áo bào chợt Ninh Thư nhớ đến ông già Đào Thành, giỏi như ông già mới có tư cách gọi là đạo sĩ.Đạo sĩ vung vẩy cây phất trần biểu diễn vài trò hề trước Dương Vũ Huy, sầm mặt nói: "Có một thứ rất ghê gớm bám theo cậu."

Đạo sĩ bịa chuyện: "Thứ này hút tinh khí của cậu còn chặn đứng đường cậu.

Cậu có tướng đại phú đại quý, vốn dĩ cuộc đời vô cùng hanh thông nhưng bởi cái thứ bám theo ảnh hưởng vận mệnh của cậu."

Nhưng Dương Vũ Huy tin.

Mình có hệ thống, hệ thống tìm được rất nhiều thứ, đó là phú quý của cậu ta.Thật sự có gì đó bám theo sao?!
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 832: Hệ thống siêu sao - Làm phép


Chuyển ngữ: Wanhoo
Dương Vũ Huy đắn đo trước mấy câu nói của đạo sĩ Phương Mộng Hàm tìm đến.Phần đa người dấn thân vào giới giải trí đểu tin vào vận mệnh.

Có người nổi tiếng vô cùng, có người đến tận lúc chết cũng chẳng ai biết đến.Dương Vũ Huy ngụp lặn nửa đời người trong giới giải trí chứng kiến có ngôi sao nuôi cả búp bê ma để nổi tiếng.Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không mà Dương Vũ Huy thấy ớn lạnh, lạnh căm căm, có đôi mắt vô hình đang nhìn mình.Dương Vũ Huy hoảng loạn, có khi chính là cái thứ bẩn thỉu làm mình tắc nghẽn con đường công danh."

Vậy phải làm sao đây, đạo sĩ có tiêu diệt được cái thứ bám theo anh ấy không?"

Phương Mộng Hàm lo lắng hỏi đạo sĩ.Đạo sĩ lắc đầu: "Đạo hạnh của tôi còn nông, con này ghê gớm lắm tôi không tiêu diệt được, chưa biết chừng còn chọc giận nó, mọi người cùng nguy hiểm."

"Tôi về đây."

Đạo sĩ đi nhanh như chạy thoát thân.Dương Vũ Huy nóng nảy, méo miệng chảy nước miếng nhìn Phương Mộng Hàm.Phương Mộng Hàm lau miệng hộ, sợ hãi nói: "Có cái gì đó bám theo anh thật, phải làm sao bây giờ."

"Đi tìm, đạo sĩ."

Dương Vũ Huy nói khó khăn.Phương Mộng Hàm lắc đầu: "Đạo sĩ ấy không xuống núi đâu, để em gọi bảo bố mẹ đi hỏi ý đạo sĩ xem thế nào."

Dương Vũ Huy gật vội.Ninh Thư chỉ bàng quan xem tình tiết phát triển.

Dương Vũ Huy bị Phương Mộng Hàm lừa tiền vậy thì càng giảm vận khí.Phương Mộng Hàm không mời được đạo sĩ cao siêu ở quê.

Chỉ chuyển lời đạo sĩ nói là không muốn phạm nhân quả, nhất là khi cái thứ bám Dương Vũ Huy rất ghê gớm...Nói chung muốn Dương Vũ Huy sợ hãi...Mời nhiều lần không được, lặp đi lặp lại một việc, người bên cạnh sợ hãi, lâu dần ấn tượng gia tăng bản thân họ cũng tin là thật.Hơn nữa còn tự phóng đại nỗi sợ trong lòng.Dương Vũ Huy ngẫm lại khoảng thời gian qua chẳng có việc nào hanh thông, càng nhận định có gì đó đeo bám.Dương Vũ Huy mất ăn mất ngủ, người gầy sọp.

Phương Mộng Hàm có mời đạo sĩ kia thế nào, đạo sĩ đó cũng không chịu đến.Dương Vũ Huy nói thẳng: "Điều kiện, gì... cũng đồng ý."

Phương Mộng Hàm nói với Dương Vũ Huy: "Hay về quê em đi, mời qua điện thoại không có lòng."

Dương Vũ Huy cần khẩn cấp thay đổi tình hình bị động, đương nhiên nghe lời Phương Mộng Hàm.Phương Mộng Hàm thu dọn đồ đạc mua vé xe trong ngày, đi mấy ngày mới trở lại, dẫn theo đạo sĩ già tóc bạc phơ có chòm râu dài đến ngực.Khá có phong thái đạo sĩ.Bệnh viện cấm làm phép nên Dương Vũ Huy phải xuất viện trở về nhà.Đạo sĩ kiểm tra nhà Dương Vũ Huy nói một tràng nào là phong thủy không tốt, Bạch Hổ tụ sát, rồi thì dương khí ngợp nhà, sáng quá dễ cáu kỉnh.Tóm lại là nói một tràng thuật ngữ chuyên nghiệp, Dương Vũ Huy nghe mà sửng sốt, Phương Mộng Hàm vội hỏi: "Vậy chúng con phải làm gì ạ?"

Đạo sĩ vuốt râu: "Tốt hơn hết không ở nhà này, chuyển nhà khác đi."

Dương Vũ Huy chau mày, cậu ta mua căn này tốn bao nhiêu tiền lẽ nào lại bỏ không.Thấy Dương Vũ Huy do dự, đạo sĩ cất lời lạnh lùng: Tiền tài là vật ngoài thân, cậu tiếc tiền cố ở nhà này, cậu không sống được mấy nữa."

Phương Mộng Hàm đến bên khuyên Dương Vũ Huy: "Anh nghe đạo sĩ đi, anh có thể bán căn nhà này."

Dương Vũ Huy đành gật đầu.Đạo sĩ bắt đầu làm phép, dàn trận làm phép bụi bay mịt mù khá là ghê gớm.

Nhìn mặt đạo sĩ tái nhợt cũng biết đánh nhau với ác quỷ khó thế nào.Cuối cùng đạo sĩ phun một búng máu ngất xỉu.Đạo sĩ tỉnh lại bảo con này lợi hại quá ông ta không bắt được, định ra về.Dương Vũ Huy lo lắng, ra giá hai trăm nghìn tệ, chỉ cần xử lý được cái thứ bám cậu ta thì cậu ta trả hai trăm nghìn tệ.Đạo sĩ xua tay không cần nghĩ ngợi, dọn đồ về thẳng.Phương Mộng Hàm đuổi theo van nài mãi mới kéo được đạo sĩ quay lại, lần này Dương Vũ Huy trả giá một triệu.Đạo sĩ thở dài nói: "Con này ghê lắm, thứ cho tôi không cố được."

Đạo sĩ lại rời đi.Phương Mộng Hàm khó xử nhìn Dương Vũ Huy, Dương Vũ Huy lệch miệng hét: "Đuổi theo."

Phương Mộng Hàm lại kéo đạo sĩ về.Đạo sĩ hơi mất kiên nhẫn: "Làm gì thế?

Tôi đã bảo là tôi không xử lý được nó mà."

Dương Vũ Huy quyết tâm: "Năm triệu."

Nói xong Dương Vũ Huy cũng đau lòng.

Cậu ta để dành tiền để quay phim nhưng bộ dạng này mà viết kịch bản rồi quay phim chẳng khác nào trò cười."

Vấn đề không nằm ở tiền."

Đạo sĩ bơ phờ.Phương Mộng Hàm khóc xin đạo sĩ: "Xin ông cứu anh ấy, anh ấy là người tài không thể bị thế này, con xin ông."

Câu nói của Phương Mộng Hàm dấy lên khủng hoảng trong Dương Vũ Huy.

Phải rồi, cậu ta muốn nổi tiếng, sa sút thế này không phụ lòng hệ thống tìm kiếm trong đầu sao?"

Dương Vũ Huy trả thêm một triệu, tổng là sáu triệu.

Đạo sĩ thở dài bảo chữa ở nhà, hết bệnh rồi lại nói.Đạo sĩ pha cho Dương Vũ Huy uống nước bùa.Sau một thời gian đuổi quỷ dài lại còn vất vả cuối cùng cũng đuổi được quỷ.

Đạo sĩ cầm sáu triệu ra về, sắp đi còn dặn Dương Vũ Huy bán nhà, nhà này xui lắm.Dương Vũ Huy là người từng trải, bất động sản không bao giờ là thừa.

Cậu ta thuê nhà khác chứ không nghe lời bán căn này.Mới đó đã bay sáu triệu, Dương Vũ Huy mất nhiều tiền đau lòng vô cùng.

Nhưng biết mình sẽ khoẻ lại mau thôi, sau này sẽ kiếm lại tiền.Vậy mà đến tận ngày khai giảng miệng Dương Vũ Huy vẫn méo, há miệng là chảy đầy nước dãi.Kim trong cổ tay đã lấy ra hết nhưng tay cậu ta vẫn rất yếu, khó làm mọi việc.Phương Mộng Hàm cũng không qua chăm sóc cậu ta.Khó lắm mới gọi được cho Phương Mộng Hàm, Phương Mộng Hàm bảo xin lỗi, khai giảngrồi cô ta phải đi học, không thể chăm sóc Dương Vũ Huy.

Bảo Dương Vũ Huy thuê bảomẫu.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 833: Hệ thống siêu sao - Lừa tiền


Chuyển ngữ: Wanhoo
Nghe lời từ chối của Phương Mộng Hàm, Dương Vũ Huy chợt ngộ ra mình bị lừa.

Chính Phương Mộng Hàm đề cập đến việc cậu ta bị ám.Phương Mộng Hàm cũng tìm đạo sĩ.Sáu triệu, sáu triệu đấy!Con đĩ Phương Mộng Hàm lừa tiền cậu ta, uổng công cậu ta tin tưởng cô ta.Không chỉ sáu triệu, khẳng định con Phương Mộng Hàm cũng cắt xén tiền bán kịch bản.Dương Vũ Huy gọi lại nhưng không gọi được, Phương Mộng Hàm chặn số Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy tức run người, mép méo xệch chảy nước miếng, trợn trắng mắt ngất xỉu.Tỉnh lại cảm giác nửa người chết lặng, lần này trúng gió thật.Dương Vũ Huy không hiểu tại sao mình lại ra nông nỗi này, đã tàn phế lại còn bị người tin tưởng phản bội.Đàn bà đúng là xấu xa.Lúc cậu ta có tiền đồ thì sán lại gần, bảo sao nghe vậy.

Bây giờ hơi tàn tạ thì trở mặt.Bắt quỷ vô tác dụng mà nửa người không động đậy được, Dương Vũ Huy đành trở về bệnh viện chữa tiếp.Bị Phương Mộng Hàm lừa mất nhiều tiền quá, Dương Vũ Huy không còn mấy đồng.Tiền chữa bệnh một ngày là con số lớn, chẳng mấy chốc thẻ ngân hàng trống không, Dương Vũ Huy phải bán nhà.Không có Phương Mộng Hàm chăm sóc, y tá không túc trực săn sóc cẩn thận, Dương Vũ Huy làm gì cũng bất tiện.Bỗng nhiên có cơ hội ra nước ngoài chữa trị, chỉ cần khỏi bệnh là cậu ta sẽ vực dậy.Căn hộ cao cấp được bán tháo, Dương Vũ Huy mang tiền ra nước ngoài chữa bệnh.Còn trẻ đã bị liệt, Dương Vũ Huy cũng sợ mình không khỏi bệnh, mà số tiền này đủ cho cậu ta sống hết đời.Nhưng bởi không cam tâm, rất không cam tâm có núi vàng lại chẳng thể dùng.Không cam tâm bất tiện cả đời.Từng biết mùi người ta ngưỡng mộ, biết mùi thành công lại chợt biến mất, Dương Vũ Huy không cam tâm sống như vậy.Chỉ cần khỏi nhất định sẽ đông sơn tái khởi.Vậy nên Dương Vũ Huy cầm tiền bán nhà ra nước ngoài chữa trị.Ninh Thư ở trong trường lại phát hiện Dương Vũ Huy biến mất.

Cô cần tiếp cận cậu ta để cho 2333 phá hủy hệ thống mà.Trong khi đó Phương Mộng Hàm cùng phòng hết đeo túi xách đắt tiền lại mặc quần áo từ thương hiệu nổi tiếng.Vui cười mỗi ngày không thấy lo lắng cho Dương Vũ Huy.Ninh Thư cười thầm, nữ chính một lòng trung trinh với Dương Vũ Huy trong cốt truyện lại bẫy bạn trai.Moi sạch tiền của bạn trai.Ninh Thư nhăn mày hỏi: "Quần áo với túi xách của cậu là mẫu mới nhất đắt đỏ, Dương Vũ Huy mua cho cậu à?"

"Làm gì có, tôi tự mua đấy.

Tôi là cái loại dùng tiền của bạn trai à?"

Phương Mộng Hàm nghiêm mặt.Ninh Thư: ...Không phải dùng mà là lừa.Giở mánh khoé lên đồng.Ninh Thư bĩu môi, trong tay chị có video em giở trò lên đồng đấy.Có cả đoạn phim chia tiền với đạo sĩ kia.Ninh Thư chưa định tung video này.Phương Mộng Hàm chưa chọc cô, nếu chọc cô sẽ tung video.

Đảm bảo Phương Mộng Hàm chưa ra mắt đã bị tẩy chay.Đây chính là vũ khí sát thương mạnh.Phương Mộng Hàm không muốn nói về đồ hiệu, cô ta hỏi Ninh Thư: "Người yêu cậu không đi học à, anh ta mới năm ba thôi mà."

Ninh Thư hỏi ngược lại: "Tại sao Dương Vũ Huy không đi học, anh ta mới năm ba thôi mà."

Phương Mộng Hàm xách túi đi học: "Nói chuyện với cậu chán ngắt."

Ninh Thư cạn lời, đi đâu tìm Dương Vũ Huy đây.Ninh Thư mang sách vở đi học, không cần viết kịch bản nên tận hưởng cuộc sống sinh viên thôi.Dĩ nhiên không có anh người yêu Lý Tân Trạch lại càng vui.

Đỡ phải ngày ngày gọi điện nhắn tin cho Lý Tân Trạch như báo cáo công việc.Ninh Thư rất muốn tìm thấy Dương Vũ Huy để rời khỏi thế giới này.Còn ở nữa, Ninh Thư cảm thấy sẽ chia tay mất.Tình yêu rất nhạy cảm, cảm nhận được nửa kia có yêu mình không.Yêu đương là giao hòa cảm xúc mà.Ôi~~~Mong là Lý Tân Trạch đừng chia tay khi mình còn ở đây.Ninh Thư hỏi 2333: "Cậu định vị được vị trí của Dương Vũ Huy không?"

"Không."

2333 trả lời ngay."

Thế cậu được tích sự gì?"

Ninh Thư lạnh lùng: "Nghĩ đi nghĩ lại chẳng biết cậu làm được việc gì nữa?"

2333 nói: "Tôi đã bảo tôi là hệ thống hỗ trợ mà."

"Cô là người thực thi nhiệm vụ, cô là người làm nhiệm vụ chính.

Cái gì cũng dựa vào tôi thế cô là người làm nhiệm vụ hay tôi là người làm nhiệm vụ?"

2333 tức giận.Hờ hờ...Cái đồ hệ thống vô dụng vô tích sự."

Thế tôi phải đi đâu tìm Dương Vũ Huy, đâu thể bay khắp thế giới."

Ninh Thư bực: "Tất cả đều vì nhiệm vụ, đỡ lãng phí thời gian."

"Hay là cô mở hệ thống định vị đi, năm trăm nghìn kinh nghiệm và năm điểm công đức."

Má, ăn cướp à.

Năm trăm nghìn kinh nghiệm và năm công đức, sao không bảo người đi chết luôn đi.Năm trăm nghìn kinh nghiệm thì Ninh Thư chơi được nhưng năm điểm công đức thì cô chần chừ.

Có khi một thế giới không kiếm được một công đức.Sao hệ thống định vị đắt thế, khác nào bóc lột nười ta."

Có mua không?

Mua xong muốn định vị ai thì định vị, vô cùng tiện lợi.

Chỉ cần năm trăm nghìn kinh nghiệm và năm điểm công đức thôi."

2333 dụ dỗ.Ninh Thư mỉm cười, có bị ép giá muốn khóc cũng phải mỉm cười chửi một câu đậu má cậu."

Mua."

"Đang tải hệ thống định vị, vui lòng đợi trong giây lát."

Ninh Thư chống chằm nhìn giảng viên giảng bài trên bục giảng.

Bỗng nhiên điện thoại rung, Ninh Thư mở ra xem là thông báo tin nhắn của Lý Tân Trạch.Đại ý là trưa nay đón cô đi ăn có chuyện muốn nói với cô.Ninh Thư đọc lại tin nhắn, tự nhiên có dự cảm xấu.

Chuyện nghiêm túc thế này đừng bảo là định chia tay cô nhé.Đậu má.Buổi trưa Lý Tân Trạch lái xe qua trường đón Ninh Thư, gọi điện bảo Ninh Thư mau ra cổng.Ninh Thư thay váy đi guốc, tô lớp son nhẹ nhàng để mình trông tươi tắn hơn rồi mới thong thả ra cổng.Ninh Thư cười với Lý Tân Trạch, Lý Tân Trạch ngắm Ninh Thư từ trên xuống dưới, mở cửa xe nói: "Lên xe đi."

Lý Tân Trạch đưa Ninh Thư đến nhà hàng sang trọng.

Bàn ăn trải khăn voan, trên bàn có giá nến và bình hoa hồng đỏ rực.Lý Tân Trạch kéo ghế cho Ninh Thư.Ninh Thư vẫn luôn giữ nụ cười, ga lăng thế nàychắc không phải chia tay đâu!
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 834: Hệ thống siêu sao - Chia tay


Chuyển ngữ: Wanhoo
Lý Tân Trạch rút một bông hồng tặng Ninh Thư.Ninh Thư nhận hoa, ngửi nói: "Thơm quá."

Thơm chết mẹ.Lý Tân Trạch: ...Lý Tân Trạch gọi hai phần bít tết, hai người ngồi đối điện ăn điềm tĩnh.

Ninh Thư để ý Lý Tân Trạch, thấy Lý Tân Trạch định nói chuyện, cô mở lời trước: "Anh giải quyết vụ Long Sương Sương thế nào?"

"Giải quyết thế nào được nữa."

Lý Tân Trạch đặt dao nĩa xuống, lau miệng: "Nói với bố của Long Sương Sương một câu là không đến lượt Long Sương Sương làm bậy."

Ninh Thư gật đầu, quả thật dạo này không thấy ai theo dõi cô.

Lại cũng đã khai giảng nên người kỳ lạ khó vào trường.

Lý Tân Trạch trầm ngâm nhìn Ninh Thư, muốn nói lại bị Ninh Thư ngắt lời: "Lỡ Long Sương Sương vẫn cho người đến thì sao?"

"Không đâu, hai nhà hợp tác, Long Đại Ca sẽ bắt cô ta yên phận.

Long Sương Sương có mười mấy người anh cũng muốn thừa kế cơ ngơi.

Cô ta phải ngồi yên nếu muốn thừa kế nhà họ Long."

Ninh Thư ngạc nhiên: "Mười mấy người anh?"

Lý Tân Trạch dửng dưng: "Long Đại Ca có rất nhiều bồ nhí.

Đó mới chỉ là anh, phía sau còn nhiều em trai lắm."

"Con nào cũng có quyền thừa kế, xem ai giỏi hơn ai."

Lý Tân Trạch kể chuyện bình tĩnh.

Long Đại Ca đẻ khoẻ thật, đẻ cả đội bóng con riêng.

Hình như Long Sương Sương trong cốt truyện nhờ Dương Vũ Huy giúp đỡ đã giành được quyền thừa kế.

Dương Vũ Huy có vận khí ngút trời, Long Sương Sương là người phụ nữ của Dương Vũ Huy nên tất nhiên cũng được thơm lây.

Còn giờ Dương Vũ Huy không lo nổi thân, sẽ không quan tâm Long Sương Sương rơi vào cuộc chiến giành quyền thừa kế.

Ninh Thư thở phào: "Không đến tìm em là em yên tâm rồi."

"Ừ.

Gia Nam này, anh thấy..."

"Ninh Thư, Dương Vũ Huy ở gần đây."

2333 nói trong đầu Ninh Thư.

Ninh Thư đứng phắt dậy nói với Lý Tân Trạch: "Em có việc, em đi trước."

"Khoan đã Gia Nam, này..."

Lý Tân Trạch gọi với theo Ninh Thư.

"Lát nữa em về, chỉ một lát thôi."

Ninh Thư chạy ra ngoài nhà hàng hỏi 2333: "Hướng nào?"

"Đi thẳng rẽ trái."

2333 nói: "Nhanh lên."

Ninh Thư tháo guốc chạy chân trần theo hướng 2333 chỉ.

Ninh Thư chạy hộc tốc đuổi kịp Dương Vũ Huy ngồi xe lăn tiến vào nhà tập thể.

Đi lại bất tiện nên Dương Vũ Huy thuê phòng ở tầng một, vất vả đẩy xe lăn vào phòng.

Nhưng mà chỉ mở cửa thôi cũng tốn biết bao sức lực.

Tuy tay hết sưng nhưng vẫn rất yếu.

Một nửa bên người còn liệt.

Dương Vũ Huy không dám nhìn mặt ai, bản thân cậu ta còn ghét mình nên không dám nhìn vào đôi mắt khinh thường, tò mò của người khác.

Không phải ai cũng chấp nhận cảnh rơi từ trên cao xuống.

Há miệng là chảy nước miếng, tay rất yếu, liệt nửa người do trúng gió.

Dương Vũ Huy còn muốn tự kết liễu đời mình.

Tiền bán nhà chi trả chữa bệnh nhưng không chữa khỏi.

Tiêu gần hết tiền bán nhà mà bệnh tình vẫn vậy.

Dương Vũ Huy nhìn tiền của mình bay đi mỗi ngày.

Mỗi ngày uống một nắm thuốc tiếng Anh.

Đi vệ sinh cũng ra mùi thuốc, đổ mồ hôi cũng ra mùi thuốc.

Bệnh viện tiếp tục thông báo Dương Vũ Huy nộp tiền, Dương Vũ Huy quyết định về nước.

Nhưng về đến nơi cũng chẳng còn mấy đồng.

Ninh Thư nhìn bóng lưng tiêu điều của Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy trước đây đã có cảm giác già đời bởi dù gì cũng đã sống hơn nửa đời người.

Ngày xưa thành công, già đời biến thành chững chạc còn bây giờ già đời lại thành rệu rã, tạo cảm giác gần đất xa trời.

Nhìn từ đằng sau Ninh Thư còn tưởng Dương Vũ Huy phải sáu mươi tuổi.

Biết Dương Vũ Huy ở đâu Ninh Thư cũng yên tâm, không cần bay khắp thế giới tìm cậu ta.

Lạ là tay của cậu ta có vấn đề chứ đâu phải chân, tại sao phải ngồi xe lăn?Nhớ ra Lý Tân Trạch đang đợi mình trong nhà hàng, Ninh Thư chạy ngay về.

Đến nơi mới đi guốc mở cửa nhà hàng.

Ghế Lý Tân Trạch ngồi trống không.

Nhìn quanh nhà hàng cũng không thấy bóng dáng của Lý Tân Trạch.

Lý Tân Trạch về rồi.

Ninh Thư thở dài gọi cho Lý Tân Trạch nhưng máy bận.

Lý Tân Trạch tắt máy.

Ninh Thư: ...Ôi~~~Anh ta lại dỗi.

Dỗi thì dỗi, hệ thống rời khỏi Dương Vũ Huy thì cô cũng hoàn thành nhiệm vụ rời khỏi thế giới này, không còn liên quan gì đến Lý Tân Trạch.

Ninh Thư về trường thay quần bò áo phông dễ vận động.

Không phải đi học liền đến chực ngoài nhà Dương Vũ Huy đợi khoảnh khắc hệ thống rời khỏi cậu ta.

Dương Vũ Huy không mấy khi ra ngoài, ban ngày cũng kéo rèm cửa sổ, trong nhà im ắng như không có người ở.

Chực chờ mấy ngày hơi mất kiên nhẫn, không nhịn được hỏi 2333: "Rốt cuộc thì khi nào mới thoát ra?"

Mấy hôm nay Lý Tân Trạch cứ nhắn tin bảo có chuyện muốn nói.

Cô từ chối bảo mình bận viết luận văn, mấy ngày nữa thì nói.

Cô không gặp Lý Tân Trạch từ hôm cô chạy khỏi nhà hàng.

Ninh Thư muốn mau chóng rời khỏi thế giới chứ chuyện tình cảm phiền phức quá.

2333 bực: "Sao tôi biết lúc nào nó thoát ra, cô đợi đi."

Định mệnh?

Cô đợi được nhưng tình cảm của Lý Tân Trạch với Trần Gia Nam đợi được không?Đợi kiểu quái gì?Lý Tân Trạch định chia tay cô đây này.

Ninh Thư nôn nóng đợi bên ngoài.

Trong nhà Dương Vũ Huy nằm trên giường, đèn điện mờ mờ, mặt Dương Vũ Huy hơi tái, mép chảy dãi không ngừng.

Dương Vũ Huy cầm khăn lau miệng.

Nhưng cậu ta vô cùng yếu, lau cái miệng cũng hao hết sức lực.

Đôi mắt Dương Vũ Huy sáng ngời, tìm kiếm kịch bản phim truyền hình, điện ảnh, các trò chơi trong đầu.

Những thứ này sẽ giúp cậu ta thành công nhưng cậu ta không sao lấy được chúng.

Dương Vũ Huy không biết vấn đề nằm ở đâu lại khiến kiếp sống này bi thảm.

Kiếp trước mình sống hèn bị sai như chó nhưng là người khoẻ mạnh.

Kiếp này sống lại có hệ thống nhưng méo miệng không nói được tròn câu, không đi được.

Rõ ràng cậu ta phải là người thành công, bướclên đỉnh vinh quang.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 835: Hệ thống siêu sao - Hoàn thành nhiệm vụ


Chuyển ngữ: Wanhoo
Dương Vũ Huy tìm kiếm các tác phẩm trong hệ thống, xem các bộ phim ở thế giới kia rồi lên kế hoạch khi nào khoẻ sẽ quay phim truyền hình, điện ảnh xuất sắc.Cậu ta vẫn có thể thành công.Dương Vũ Huy tìm kiếm quá trình kinh doanh thành công ở thế giới kia, sau này cậu ta sẽ mở công ty.

Không thể cứ bán rẻ tài nguyên tuyệt vời này cho người khác."

Sao... không thấy?"

Dương Vũ Huy khiếp đảm, run cơ mặt, chảy nước dãi thành dòng rơi vào áo.Dương Vũ Huy không quan tâm nước dãi, cậu ta nhắm mắt, co giật huyệt Thái Dương, mở mắt ra với đôi mắt vằn tơ máu."

Không, không đâu."

Dương Vũ Huy khiếp đảm tột cùng.

Không thấy hệ thống tìm kiếm đâu cả.

Cậu ta tìm gì trong đầu sẽ xuất hiện rõ mồn một nội dung đó.

Nhưng bây giờ trong đầu trống rỗng, không có nội dung gì.Không, Dương Vũ Huy ôm đầu sụp đổ, gào thét.

Cậu ta mất hệ thống, mất hệ thống làm sao đông sơn tái khởi.Dương Vũ Huy có hệ thống mới gắng gượng đến giờ này.

Hệ thống là hy vọng của cậu ta, hệ thống biến mất hy vọng cũng tan biến, không còn cơ hội vực dậy.Không thể nào, sao lại vậy!Tại sao không thấy hệ thống.

Tại sao hệ thống bỏ rơi cậu ta.Đúng rồi, bỏ rơi đấy, Dương Vũ Huy cảm thấy mình bị bỏ rơi.Bị cả thế giới bỏ rơi.Dương Vũ Huy kích động co người, miệng trào bọt trắng, con ngươi nở to không ngồi dậy được.Cậu ta chưa làm nên công danh, tại sao hệ thống lại biến mất!Dương Vũ Huy co quặp, khuôn mặt vặn vẹo lại càng xấu xí!Ninh Thư đợi bên ngoài nghe 2333 hưng phấn: "Ra rồi."

Ninh Thư lên tinh thần: "Tôi phải làm gì."

"Không phải việc của cô."

2333 nói rồi lặn mất tăm.

Xung quanh có âm thanh xoèn xoẹt nhỏ xíu như cái gì đó nổ.Màng nhĩ hơi đau, người sởn gai ốc.Một lúc lâu sau 2333 mới nói: "Xong."

Ninh Thư hỏi 2333: "Hệ thống là dữ liệu, dữ liệu này có ích với cậu không?"

2333 im lặng một lúc mới nói: "Có thể tối ưu hoá dữ liệu của tôi.

Tôi đang là hệ thống sơ cấp, bên trên có trung cấp, cao cấp, siêu cấp nữa."

"Hệ thống các cậu cũng phân cấp ư?"

Ninh Thư ngạc nhiên, chưa từng nghe 2333 nhắc đến.2333 trả lời: "Các cô lên cấp được thì chúng tôi cũng lên cấp được."

Ninh Thư hỏi: "Thế phải làm sao cậu mới lên cấp?"

2333 nói: "Liên tục tối ưu hoá dữ liệu.

Cái này cần cơ duyên."

Hệ thống lên cấp khác cách của cô, Ninh Thư không biết hệ thống lên cấp kiểu gì.Ninh Thư có cảm giác bị áp lực.

Mình lên cấp 2333 cũng cần lên cấp chứ.

Nếu không mình lên cao cấp, siêu cấp, 2333 vẫn là hệ thống sơ cấp thì ngại lắm.Ninh Thư hỏi 2333: "Thế cậu có lấy được vận khí mà hệ thống này thu thập được không?"

Hệ thống này thông qua ký chủ cướp vận khí và quy luật đất trời, 2333 phá hủy nó hẳn là 2333 nhận được những thứ đó."

Có, vận khí và quy luật đất trởi đều là của tôi."

2333 vui mừng.Ninh Thư không phục: "→_→ Tại sao không phải là của tôi?"

"Toàn là dữ liệu cô dùng được không?"

2333 nói: "Đây là chuyện giữa hệ thống chúng tôi, liên quan gì đến cô."

Ninh Thư: ...Giải quyết xong hệ thống Ninh Thư trở về trường, tắm rửa ngủ một giấc no say.Cuối cùng cũng xong việc.Dương Vũ Huy như vậy không thể đi học tiếp.

Bố mẹ đến xin nghỉ học, đón Dương Vũ Huy liệt nửa người về nhà.Trong trường đồn Dương Vũ Huy dây vào giang hồ nên bị chặt đứt chân, tóm lại là đồn đại các kiểu.Dương Vũ Huy từng sáng tác nhạc, sáng tác kịch bản nên cũng được xem như nổi tiếng trong trường, vụt sáng rồi lại vụt tắt.Dương Vũ Huy không gặp lại các bạn trong trường.Phương Mộng Hàm thở phào, Dương Vũ Huy đi rồi, không chất vấn cô ta chuyện lừa tiền tức Dương Vũ Huy chưa khỏi, vẫn khó nói chuyện.Còn mình thì được trắng mấy triệu.Cảm tạ trời đất.Phương Mộng Hàm hoàn toàn quên mất Dương Vũ Huy.

Có công ty giải trí muốn đào tạo cô ta thành ngôi sao nổi tiếng, lại thêm cô ta có một lượng fan nhỏ nhờ hồi trước Dương Vũ Huy viết bài hát cho cô ta.

Phong bì là ra mắt dễ dàng.Tóm lại Phương Mộng Hàm mừng vội.Ninh Thư chỉ đứng ngoài bàng quan.Phương Mộng Hàm, Long Sương Sương và cả những cô gái khác của Dương Vũ Huy sẽ thay đổi vận mệnh bởi không còn Dương Vũ Huy.Không còn có cảnh gặp chuyện gì cũng được Dương Vũ Huy giải cứu như siêu nhân.Phải lấy ai vẫn cứ lấy, bị anh chị em hãm hại vẫn bị hãm hại, phải vật lộn trong giới giải trí vẫn cứ vật lộn.Đừng nhìn Phương Mộng Hàm đắc chí, Phương Mộng Hàm sẽ không bao giờ nổi tiếng như trong cốt truyện.

Không có Dương Vũ Huy che chở, Phương Mộng Hàm phải trả giá đắt để có được chỗ đứng trong giới.Hơn nữa cô vẫn có chứng cứ Phương Mộng Hàm lừa tiền.Phương Mộng Hàm trong cốt truyện trung thành với Dương Vũ Huy, dễ dàng tha thứ Dương Vũ Huy có nhiều bồ bịch bởi vì Dương Vũ Huy là một siêu sao trong giới giải trí.Không ai đỉnh hơn Dương Vũ Huy.Phương Mộng Hàm biết nhún nhường, nhất định sẽ bám dính Lý Tân Trạch có địa vị trong giới giải trí.Có bằng chứng này, Trần Gia Nam trở lại cũng có đủ sức mạnh đánh Phương Mộng Hàm.Giọng 2333 vang lên: "Hoàn thành nhiệm vụ, có rời khỏi thế giới nhiệm vụ không?"

"Đi mau đi mau."

Ninh Thư nói vội, thật sự cô không ở nổi.Người yêu của Trần Gia Nam thì để cô ấy lo.

Trong cốt truyện cuộc sống khó khăn là thế vẫn đùm bọc yêu thương nhau, chắc là không dễ chia tay vậy đâu.Ninh Thư choáng váng, mở mắt ra đã về không gian hệ thống.Nhìn đồ đạc quen thuộc, Ninh Thư thở dài vuốt cái trán không có mồ hôi.Cuối cùng cũng kết thúc.Ninh Thư không biết xử lý thế nào với người yêu của Trần Gia Nam.Thà rằng gặp trai đểu cũng không muốn gặp người yêu nhau.Để rồi làm gì cũng bị bắt lỗi.Ninh Thư khoanh chân trên ghế đọc thầm Chú ThanhTâm giải toả tâm trạng, sau đó tu luyện Tuyệt Thế Võ Công, hấp thụ sức mạnhlinh hồn trong không gian để bổ sung linh hồn của mình.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 836: Hệ thống siêu sao - Hoàng tử và công chúa


Chuyển ngữ: Wanhoo
Tu luyện xong Ninh Thư thu tay, người ngợm khoan khoái nói với 2333: "Xem nhiệm vụ lần này."

"Có ngay."

2333 trả lời nhanh lẹ, có thể thấy cậu ta vui vì được lợi.Màn hình xuất hiện trước mặt Ninh Thư.Số hiệu: 2333Họ tên: Ninh Thư (Người thực thi nhiệm vụ Trung cấp)Tuổi: 27Điểm kinh nghiệm: 8.150.000 (+3.500.000)Điểm linh hồn: 300Điểm sinh mệnh: 71Điểm trí tuệ: 254Điểm hấp dẫn: 10Điểm may mắn: 142Điểm vũ lực: 162Sức mạnh tinh thần: 160Sức mạnh tín ngưỡng: 1814 (+600)Tư chất: 79Công đức: 10050 (-5)Kỹ năng: Bắn súng vòng số năm, Nhập môn tạm bợ Tuyệt Thế Võ Công, Kiến thức cơ bản về quản trị kinh doanh, Kỹ năng lập trình cơ bản, Kỹ năng luật sư cơ bản, Thuốc độc sơ cấp, Kỹ năng bắt quỷ sơ cấpDanh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, Tổ tiên không vụ lợiĐạo cụ: 1 Hào quang Tỉnh táo, 1 Hào quang Tin tưởng, 5 Bùa hộ mệnh, 1 Bùa hộ mệnh phiên bản thăng cấpHào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chị công nhân kiểu mẫu (Trần Hy chúc phúc), Ánh hào quang thủ lĩnh (Kaya chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc), Cứu người bị thương (Chúc Tố Nương chúc phúc)Hoàn thành nguyện vọng của Trần Gia Nam: Dương Vũ Huy mất tất cả, bị chà đạp sống trong đau khổ hết đời.Hoàn thành 100% tiến độ nhiệm vụ.

Nhận được 3.500.000 kinh nghiệm, 65 điểm thuộc tính, 600 sức mạnh tín ngưỡng.

Khấu trừ 500.000 điểm kinh nghiệm, 5 điểm công đức mua hệ thống định vị.Ninh Thư ôm má, sung sướng bất ngờ.

Ba triệu rưỡi kinh nghiệm lại còn tận sáu mươi lăm điểm thuộc tính.Cứ tưởng tại Lý Tân Trạch nên kinh nghiệm và điểm thuộc tính lần này bị ít, không ngờ còn nhiều hơn các nhiệm vụ trước.Ninh Thư nhếch môi, phụ nữ luôn nhỏ nhen, Trần Gia Nam sợ cô và bạn trai cô ấy anh anh em em.Tự nhiên lại thấy dù mình và Lý Tân Trạch có chia tay có khi Trần Gia Nam cũng không trách.Ha ha ha.Ninh Thư chia điểm thuộc tính vào linh hồn, sinh mệnh, trí tuệ, may mắn và vũ lực.Số hiệu: 2333Họ tên: Ninh Thư (Người thực thi nhiệm vụ Trung cấp)Tuổi: 27Điểm kinh nghiệm: 11.150.000 Điểm linh hồn: 300 (+10)Điểm sinh mệnh: 71 (+10)Điểm trí tuệ: 254 (+10)Điểm hấp dẫn: 10Điểm may mắn: 142 (+15)Điểm vũ lực: 162 (+10)Sức mạnh tinh thần: 160 (+10)Sức mạnh tín ngưỡng: 2414Tư chất: 79Công đức: 10045Kỹ năng: Bắn súng vòng số năm, Nhập môn tạm bợ Tuyệt Thế Võ Công, Kiến thức cơ bản về quản trị kinh doanh, Kỹ năng lập trình cơ bản, Kỹ năng luật sư cơ bản, Thuốc độc sơ cấp, Kỹ năng bắt quỷ sơ cấpDanh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, Tổ tiên không vụ lợiĐạo cụ: 1 Hào quang Tỉnh táo, 1 Hào quang Tin tưởng, 5 Bùa hộ mệnh, 1 Bùa hộ mệnh phiên bản thăng cấpHào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chị công nhân kiểu mẫu (Trần Hy chúc phúc), Ánh hào quang thủ lĩnh (Kaya chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc), Cứu người bị thương (Chúc Tố Nương chúc phúc)Cộng xong điểm thuộc tính, Ninh Thư rút quyển Tuyệt Thế Võ Công xem có thêm hình vẽ kình khí nào không.Có thêm rất nhiều loài, lần này có thêm giống mới.Trong sách có sao, có trời trăng, có hoa cỏ, có sông, có các loài.Ninh Thư bỗng nhiên có sáng dạ, có khi nào quyển sách này tạo ra thế giới không?Ninh Thư hỏi 2333 ngay: "Cậu bảo bí kíp của tôi có tạo ra một thế giới không?"

2333 trầm tư một lúc: "Có thể, nhưng không biết đó là ngày nào."

"Cần rất nhiều cơ duyên mới tạo ra một thế giới.

Một quyển sách tạo thành thế giới vậy thế giới này vận hành thế nào, quy luật đất trời hình thành thế nào?"

Ninh Thư ôm sách, chỉ cần có cơ hội là được, biết đâu sau này gặp được bảo bối nào đó trong thế giới nhiệm vụ giúp bí kíp tiến hoá thành thế giới thì sao.Nếu Tuyệt Thế Võ Công tạo thành thế giới vậy thế giới đó là của cô, cô mệt có thể đến thế giới đó nghỉ ngơi.Thế thì thích quá."

Cô đừng vội mừng, chưa chắc đã tạo thành thế giới đâu."

2333 khinh thường.Ninh Thư mặc kệ: "Khởi đầu êm đẹp là được rồi, từ từ sẽ thành công."

Ninh Thư vuốt ve bìa sách cất sách về giá, không cầm được lòng vỗ sách nhẹ nhàng: "Mai này dưỡng già nhờ cả vào em nhé."

Có thế giới thuộc về mình là có thêm đường lui.

Cái gì là của mình mới là sự thực.Sau khi bớt phấn khích, Ninh Thư ngồi thư giãn trên ghế nói với 2333: "Xem tình hình sau khi Trần Gia Nam trở về."

Màn hình xuất hiện trước mặt Ninh Thư.Trần Gia Nam tỉnh dậy đang nằm trên giường, mới tảng sáng, điện thoại để ở đầu giường rung chuông.Là tin nhắn của Lý Tân Trạch.Lý Tân Trạch đang đợi Trần Gia Nam ở dưới.Trần Gia Nam bịt miệng rớm nước mắt, thay quần áo chạy vội xuống dưới.Trần Gia Nam nhào vào lòng Lý Tân Trạch, xô Lý Tân Trạch lùi mấy bước."

Em nhớ anh, rất nhớ anh..."

Trần Gia Nam nghẹn ngào, siết vòng tay ôm chặt Lý Tân Trạch.Lý Tân Trạch thẫn thờ trong phút chốc, bấy giờ mới cảm thấy có quen người ôm mình, là người yêu mình.Lý Tân Trạch bật cười ôm Trần Gia Nam, luồn tay vào tóc Trần Gia Nam."

Sao vậy, tự nhiên lại mít ướt?"

Lý Tân Trạch run giọng ngắm Trần Gia Nam.Ngắm kỹ từng đường nét.Trần Gia Nam lau nước mắt: "Em nhớ anh, nhớ anh vô cùng."

"Ngoan."

Lý Tân Trạch nắm tay Trần Gia Nam, nuốt câu chia tay xuống bụng.Đây là người anh ta yêu.Trần Gia Nam không rời mắt khỏi Lý Tân Trạch: "Anh thế này tốt quá, tốt lắm."

Hai người nhìn nhau, dạt dào tình cảm khó tả, Lý Tân Trạch hôn Trần Gia Nam.Ninh Thư và cơm chó xem hai người ôm hôn trong màn hình, đây mới là yêu này.Lâu rồi mới gặp lại người yêu bùng nổ ngọt ngào chưa từng có.Ninh Thư vừa xem vừa bĩu môi.Hè đến Trần Gia Nam lại tận dụng thời gian đóng phim.

Có bạn trai như Lý Tân Trạch, dù không được đóng nữ chính nhưng vẫn được giao vai nữ bốn, nữ năm lên hình kha khá.Trần Gia Nam trau dồi kỹ năng diễn từng ngày, ngày càng có cơ hội lên sóng tăng độ nhận diện trước công chúng.Trần Gia Nam tốt nghiệp, Lý Tân Trạch chuẩn bị lễ cầu hôn long trọng.Hoàng tử cầu hôn long trọng là giấc mơ của biết bao cô gái.Trần Gia Nam vui phát khóc, Lý Tân Trạch đeo nhẫn vào ngón tay cô.Hai người ôm hôn, bức tranh lãng mạn tuyệt đẹp.Ninh Thư liếc xéo tiếp tục ăn cơm chó.

Chúc haingười hạnh phúc, hoàng tử và công chúa hạnh phúc bên nhau.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 837: Hệ thống siêu sao - Cám dỗ và bản tâm


Chuyển ngữ: Wanhoo
Một năm sau khi tốt nghiệp, Trần Gia Nam lấy Lý Tân Trạch.Buổi lễ thành hôn vô cùng long trọng, chính trị gia nổi tiếng cũng có mặt.

Người xem trầm trồ không ngớt huống chi là cô dâu Trần Gia Nam.Một hôn lễ cũng khiến mọi người bàn tán không ngừng.Dương Vũ Huy xem ti vi, đôi trai gái như bước ra từ truyện cổ tích.

Dương Vũ Huy chảy nước miếng kêu ư ư.Dương Vũ Huy nhìn chằm chằm ti vi, hai người này vẫn ở bên nhau, hôn lễ long trọng hơn kiếp trước gấp nhiều lần.Kiếp trước là chân sai vặt ở phim trường không có tư cách tham dự hôn lễ của Trần Gia Nam.Kiếp này tệ hơn kiếp trước, sống như tàn phế không cử động được.Ông trời trêu ngươi cậu ta, cậu ta sống lại để làm gì.

Cho cậu ta cơ hội thành công, cho cậu ta lời hứa son sắt, cho cậu ta tự tin nhưng rồi dập tắt mọi hy vọng."

Đi học thôi cũng thành liệt."

Giọng chanh chua vang ngoài nhà: "Cả nhà tằn tiện cho nó đi học, nhìn xem nó thành ra thế nào.

Tiền cho nó đi học chẳng bằng để ăn cho sướng mồm."

"Đổ bao nhiêu tiền vào thằng đần này rồi giờ phải nuôi hết đời, đã không làm được gì lại còn phí thức ăn."

Nghe chị dâu chửi, Dương Vũ Huy đen mặt, méo miệng, thù ghét ra mặt.Cậu ta cho nhà hơn trăm nghìn tệ, sao lại chê cậu ta không làm được gì?Dương Vũ Huy nhìn căn nhà cũ nát, ti vi nhỏ xíu hình ảnh chập chờn.Dương Vũ Huy rớt nước mắt, sống thế này chẳng bằng chết.

Nhưng Dương Vũ Huy lại sợ không dám chết thật.Cậu ta sống lại, không biết chết có sống lại lần nữa không.

Có còn bị thế này một lần nữa không.Nếu được Dương Vũ Huy muốn trở về ngày đó, không tỏ tình với Trần Gia Nam, đêm hôm không đi qua ngõ tối để rồi bị hại thành ra thế này.Đến giờ Dương Vũ Huy vẫn không biết là ai hại mình, không biết căm thù ai.Ông trời bất công mới cho cậu ta sống lại một cuộc đời bi thảm.Nhìn buổi lễ kết hôn của Lý Tân Trạch và Trần Gia Nam, Dương Vũ Huy cảm thấy tất cả xui xẻo tập trung vào mình.Trần Gia Nam và Lý Tân Trạch có tuần trăng mật ngọt ngào.Trần Gia Nam định đóng phim tiếp nhưng Lý Tân Trạch ôm Trần Gia Nam từ phía sau, nói dịu dàng: "Em chỉ cần ở nhà làm bà Lý, anh không nỡ để em chịu khổ."

Trần Gia Nam cười ngọt ngào đồng ý, quán xuyến nhà cửa đâu ra đó, đặt cái tâm vào sắp xếp đồ đạc rồi hoa cỏ sao cho nhà cửa đẹp nhất.Cố gắng vun vén ngôi nhà ngọt ngào, ấm áp.Lý Tân Trạch luôn nói có vợ như Gia Nam là phúc tổ ba đời.Trần Gia Nam cười vô cùng ngọt ngào.Đi ra ngoài mọi người đều gọi Trần Gia Nam là bà Lý, ai cũng gọi cô là bà Lý, hình như chẳng có mấy ai biết Trần Gia Nam tên gì.Công ty họ Lý ngày một lớn mạnh, Lý Tân Trạch bộn bề công việc gần như không rảnh về nhà.Trần Gia Nam đứng ở cửa đợi anh ta.Thường xuyên ngủ quên ở ghế đến rạng sáng nhưng Lý Tân Trạch vẫn chưa về.Truyền thông đưa tin ông trùm làng giải trí Lý Tân Trạch tham dự sự kiện này sự kiện kia với ngôi sao nữ nào, rồi thì đưa cô nào đi khách sạn.Có tin là thật, có tin là bịa đặt.Trần Gia Nam mệt mỏi vô cùng, không chịu được hỏi Lý Tân Trạch có phải thật không, có phải có quan hệ mờ ám với nghệ sĩ nữ nào không.Lý Tân Trạch chối, nói chỉ vì công việc thỉnh thoảng góp vui lấy lệ.Bảo Trần Gia Nam đừng nghĩ nhiều.Trần Gia Nam không biết có nên tin Lý Tân Trạch không.

Nhưng giới giải trí phức tạp, có khi là nữ nghệ sĩ muốn dính hơi Lý Tân Trạch nên cố tình bịa đặt.Trần Gia Nam yêu Lý Tân Trạch, cô và Lý Tân Trạch còn cử hành hôn lễ long trọng, choáng ngợp, hạnh phúc, được rất nhiều cô gái ngưỡng mộ.Trần Gia Nam không muốn hạnh phúc biến mất, cố gượng cười ra vẻ hạnh phúc.Cho đến khi nhận được cú điện thoại khiêu khích của Phương Mộng Hàm nói cô ta và Lý Tân Trạch đang ở khách sạn.Ở khách sạn không cần nói cũng biết làm gì.Trần Gia Nam đến nơi là khi Phương Mộng Hàm và Lý Tân Trạch đang ôm nhau trên giường.Phóng viên bám đuôi Trần Gia Nam chụp được ảnh sốt dẻo.Phóng viên chụp ảnh, Trần Gia Nam mới tỉnh hồn đóng cửa chặn phóng viên bên ngoài.Phương Mộng Hàm đắp chăn che cơ thể, cười đắc chí khiêu khích.Lý Tân Trạch day trán, gọi khẽ: "Gia Nam."

"Tại sao?"

Trần Gia Nam hỏi.Lý Tân Trạch không trả lời.Phương Mộng Hàm phì cười: "Cô chỉ là bà nội trợ ám mùi dầu mỡ thôi."

Trần Gia Nam giật phăng chăn của Phương Mộng Hàm, Phương Mộng Hàm vội vàng che cơ thể bằng tay.Trần Gia Nam giật tóc Phương Mộng Hàm, hai người đánh nhau.Mặt ai cũng có vết cào, đánh không nương tay như có thù sống chết.Lý Tân Trạch tách hai người ra: "Được rồi Trần Gia Nam, đừng đánh nữa, nhìn em xem còn ra thể thống gì."

Trần Gia Nam nhìn Lý Tân Trạch, người đàn ông này lạ quá, bao yêu thương ngày xưa tan thành mây khói.Trần Gia Nam khóc: "Cô ta giật chồng em, em phải bóp chết cô ta."

"Còn không biết điều thì ly hôn.

Không biết báo ngày mai lại giật tít gì đây."

Lý Tân Trạch day trán phiền não.Ninh Thư: ...Ninh Thư tăng xông vì tình tiết bất ngờ.

Hai trái tim khó khăn vẫn đùm bọc yêu thương nhau lại xa cách trong cuộc sống đủ đầy, yên bình.Lý Tân Trạch là đàn ông thành công, làm việc trong giới giải trí truỵ lạc, biết bao người đẹp vây quanh mà gái đẹp còn chủ động dâng tận miệng.Có giữ được bản tâm trước cám dỗ quá lớn hay không còn phải xem bản thân người đó.Hôn nhân đúng là nấm mồ của tình yêu.Hoàng tử tìm gái, công chúa trở thành người phụ nữ chua ngoa.

Cuộc sống của hoàng tử và công chúa không hạnh phúc như tưởng tượng.Trần Gia Nam trả giá tất cả sức mạnh linh hồn để thay đổi cuộc đời nhưng đâu có ngờ kết quả mình và Lý Tân Trạch lại ra thế này.Hôm sau cả thế giới biết chuyện đời tư của Lý Tân Trạch và Trần Gia Nam.

Hôn lễ thế kỷ rầm rộ trở thành trò cười.Phương Mộng Hàm còn nói trên Weibo rằng mình là Lý Tân Trạch mới thật sự yêu nhau, cả hai yêu từ thời sinh viên, Trần Gia Nam là kẻ thứ ba.Trần Gia Nam tức điên tung luôn mấy video Phương Mộng Hàm lừa tiền của Dương Vũ Huy.Gió đổi hướng, Phương Mộng Hàm bỗng chốc trở thành kẻ bị chửi, thậm chí còn bị cảnh sát triệu tập.Đó đều là chuyện ngày xưa.

Phương Mộng Hàm không biết Trần Gia Nam lấy video từ đâu nhưng Phương Mộng Hàm biết mình chấm hết thật rồi.Trần Gia Nam thắng lớn trong cuộc chiến nàynhưng Trần Gia Nam chỉ còn trái tim lạnh giá, ánh mắt lạnh băng trao cho Lý TânTrạch.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 838: Hệ thống siêu sao - Mạnh mẽ và độc lập


Chuyển ngữ: Wanhoo
Câu chuyện bắt gian tại trận ngày càng rầm rộ, sau cùng vẫn là Lý Tân Trạch đàn áp.

Nhân vật chính là mình, cảm giác này sao vui nổi.Lý Tân Trạch càng ít về nhà, hôn nhân của hai người chỉ còn là hữu danh vô thực.

Trần Gia Nam vẫn viện cớ hộ Lý Tân Trạch trước mặt truyền thông, nói với bên ngoài vợ chồng vẫn hòa thuận.Trần Gia Nam ngậm đắng nuốt cay, khóc hết đêm này qua đêm khác như một oán phụ.Trần Gia Nam nhìn mình trong gương, mình đã từng xinh đẹp biết bao nhưng giờ nét mặt chất chứa toàn phiền muộn, toàn căm hờn.Khoé miệng nặng trĩu không nhếch lên được.Cứ sống mà phí hoài bản thân như vậy sao?

Cứ sống mà căm hờn Lý Tân Trạch như vậy sao?

Cứ sống rồi đánh ghen với hết cô này đến cô khác sao?Mệt mỏi quá!Trần Gia Nam trằn trọc vài đêm, điều chỉnh tâm trạng mỉm cười đẩy giấy ly hôn về phía Lý Tân Trạch.Lý Tân Trạch nhìn rồi ký tên.

Trần Gia Nam thấy anh ta ký tên vẫn hơi xót xa.Lý Tân Trạch hỏi Trần Gia Nam: "Em muốn gì tôi sẽ bồi thường cho em."

Trần Gia Nam lắc đầu bảo không cần.Trần Gia Nam kéo vali rời đi, mua vé máy bay ra nước ngoài trong ngày hôm đó.Trần Gia Nam sống trong nhà thuê chật hẹp ở nước ngoài, trời chưa sáng đã đi xin diễn ở các phim trường Hollywood.Chỉ cần có vai cần mặt châu Á, dù có là vai diễn nhỏ Trần Gia Nam cũng nhận.Các cảnh hành động buộc Trần Gia Nam phải đu mình trên không, có vất vả mới không có thời gian hối tiếc đau buồn về hôn nhân thất bại.Dần dà, Trần Gia Nam được nhận nhiều vai hơn, Trần Gia Nam qua tôi luyện ngày càng nổi tiếng.Vén tóc xinh đẹp trước máy quay, dù mặt mũi có lấm lem bẩn thỉu, dù có vác súng chiến đấu cũng vẫn đẹp xuất sắc.Đẹp say lòng người.Đó là khi nỗi đau thật sự đã đi qua, đau đớn không thể giày vò cô gái ấy.

Là cái đẹp bỏ được quá khứ sống vì mình.Không phải đoán già đoán non nay chồng đi đâu, không bị ảnh hưởng bởi tin tức bát quái.Trần Gia Nam mặc váy bó sát tham dự lễ trao giải Oscar gặp Lý Tân Trạch khoác tay ngôi sao nữ trên thảm đỏ.Hai người nhìn nhau, Trần Gia Nam không hề né tránh."

Em khoẻ không?"

"Tôi rất khoẻ."

Trần Gia Nam rất bình tĩnh, cuộc đời của cô đỏ thắm khi không có Lý Tân Trạch.Trên bục trao giải, Trần Gia Nam cầm cúp cười rạng rỡ, xinh đẹp động lòng người.Trần Gia Nam đẹp choáng ngợp, đẹp say đắm trái tim Lý Tân Trạch.Lý Tân Trạch định cư ở nước ngoài sống cạnh nhà Trần Gia Nam.

Nghĩ mọi cách bắt chuyện với Trần Gia Nam.

Trời chưa sáng đã chạy bộ ngoài cổng nhà Trần Gia Nam với mong muốn gặp được Trần Gia Nam đi tập thể dục.Trần Gia Nam chỉ lạnh lùng xem Lý Tân Trạch lấy lòng.Cách tệ nhất để bắt được trái tim một người đàn ông đó là chiều lòng anh ta.Cách bình thường để bắt được trái tim một người đàn ông đó là lạt mềm buộc chặt.Cách tốt nhất để bắt được trái tim một người đàn ông đó là cầu mà không được.Đàn ông là những kẻ đốn mạt, giờ bảo Lý Tân Trạch uống nước rửa chân của Trần Gia Nam có khi Lý Tân Trạch cũng uống.Khi mà một người không còn tôn trọng bạn, không còn lo được lo mất bạn thì sẽ không biết quý trọng.

Trần Gia Nam sẽ không kết hôn lại với Lý Tân Trạch.

Trần Gia Nam không hề rung động trước cử chỉ ân cần của Lý Tân Trạch.

Có rất nhiều đàn ông hứa hẹn lời vàng ngọc với cô nhưng cô không dễ dàng phó thác bản thân cho người khác, cho người khác quyền nắm giữ vận mệnh của mình.Lý Tân Trạch theo đuổi cuồng nhiệt, Trần Gia Nam không hề cảm động.

Anh ta làm gì cũng chẳng lay chuyển được cô.Ninh Thư: ...Lại bị đau tim, thay đổi bất ngờ thật.Phụ nữ phải mạnh mẽ, yêu bản thân, quý trọng mình.

Phụ nữ yêu vào càng cần có sự nghiệp, độc lập về tài chính mới có tư cách độc lập về danh dự.Đừng bao giờ trao trọn hy vọng cho đàn ông.Yêu là phản ứng hoá học, sau khi phản ứng hoá học xảy ra là hết yêu.

Làm gì còn hơi sức yêu một người hết đời không biết mệt?Ninh Thư chẹp miệng, mặc dù cặp đôi yêu nhau đậm sâu đã chia tay nhưng vẫn được xem như Trần Gia Nam đã viết lại trang mới cuộc đời thành công.

Đâu phải cứ lấy chồng giàu là thành công của người phụ nữ.

Cuộc đời một người phụ nữ còn nhiều thành công khác lắm.Thật sự có tồn tại đàn ông tốt sao?Ninh Thư tắt màn hình, cảm giác vừa xem xong bộ phim tình yêu xúc động, à không, là câu chuyện về người phụ nữ dám làm lại cuộc đời.Nếu Ninh Thư được chọn, cô muốn sống như Trần Gia Nam tự do sau này.Hôn nhân của Trần Gia Nam và Lý Tân Trạch thất bại từ khi Trần Gia Nam lui về vun vén gia đình, trở thành bà nội trợ phụ thuộc vào Lý Tân Trạch.Ninh Thư thở dài vận động tay chân, lấy quyển sách lại nghe 2333 nói: "Có người nhắn tin cho cô."

Ninh Thư nhăn mặt mở hệ thống trò chuyện.

Là số 696 lần trước gặp ở không gian ảo gửi tin nhắn."

Có nhiệm vụ sửa chữa thế giới hỏng, cô có tham gia không?"

Ninh Thư trả lời: "Tôi là trung cấp cũng được tham gia à?"

Ting một tiếng, bên kia trả lời: "Được, cô đến Đại sảnh Giao dịch ở không gian ảo để biết cụ thể nhé."

"Thù lao hậu hĩnh lắm, sửa chữa thế giới hỏng nhận rất nhiều công đức."

Ninh Thư nghĩ ngợi, mình toàn chiến đấu một mình, lần này đi quen thêm vài người cũng hay.

Cô có mười triệu kinh nghiệm rồi, thêm mười triệu nữa sẽ lên cao cấp.Đến thế giới cao cấp sẽ có nhiều tài nguyên giúp bí kíp của cô tiến hoá thành thế giới.Không biết gì có thể hỏi người khác, chứ mỗi lần hỏi anh tóc bạc đau hơn bị đắng lòng.Ninh Thư hỏi 2333: "Thế giới hỏng có gì nguy hiểm?"

"Cô định làm nhiệm vụ kiểu đó?"

2333 nghi ngờ: "Thế giới hỏng nguy hiểm lắm, cốt truyện rối tung.

Có khi thực tế thế giới đó đã khác hoàn toàn cốt truyện cô xem."

Ninh Thư: ...Dù vậy Ninh Thư vẫn muốn thử xem sao.

Cô mua tích cốc đan, nước và thuốc men.Vì đây là nhiệm vụ nhóm nên Ninh Thư mua gấp đôi nước và tích cốc đan.Hít một hơi thật sâu, Ninh Thư nói với 2333: "Chúng ta đến không gian ảo."

Nói thật Ninh Thư hơi căng thẳng khi sắp làm nhiệm vụ với những người khác.Sau cảm giác mất trọng lực, Ninh Thư đã đứng trên phiến đá xanh."

Không biết Đại sảnh Giao dịch ở đâu nhỉ?"

Ninh Thư định hỏi thăm người qua đường.2333 nói: "Cô có hệ thống định vị mà, bỏ không năm điểm công đức à?"

Ừ nhỉ, quên mất còn có hệ thống định vị.Trong đầu Ninh Thư xuất hiện chấm đỏ và còn nhắc Ninh Thư đi đường nào.Ninh Thư đã đến cửa Đại sảnh Giao dịch.

Đại sảnh Giao dịch rất rộng, lối kiến trúc nguy nga, tráng lệ cực kỳ áp lực, khiến người đến đây bất giác nín thở.Có người ra kẻ vào Đại sảnh Giao dịch.

Có ngườilinh hồn mỏng manh, có người trông như người thật, khí thế hùng hổ nhìn là biếtkẻ mạnh.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 839: Nhiệm vụ đặc thù


Chuyển ngữ: Wanhoo
Có người mua bán các thứ kỳ lạ trong Đại sảnh Giao dịch.

Ninh Thư đọc sách biết đó toàn đồ tốt.Cô nhận ra mình không có đồ tốt nào, không có gì cầm ra đổi chác với họ.Thực ra có một ngọc Linh Hồn.Ngọc Linh Hồn là đồ xịn, Ninh Thư không định mua bán với người khác."

2333, ở đây."

Mai Tử Khanh dựa cột vẫy Ninh Thư.Ninh Thư cúi đầu giả vờ không nhìn thấy."

2333."

Ninh Thư: →_→Căm ghét số hiệu này.Ninh Thư lê bước về phía Mai Tử Khanh."

Lên tầng."

Mai Tử Khanh đi trước, Ninh Thư theo sau."

Nhiệm vụ này là thế giới cao cấp tiến hoá lên siêu cấp bị loạn quy luật."

Mai Tử Khanh nói với Ninh Thư."

Còn có mấy người cùng làm nhiệm vụ nữa, lát nữa họ hỏi cô tên gì cô cứ nói số hiệu là được.

Ví dụ như số hiệu của tôi là 696."

Mai Tử Khanh nói tiếp.Ninh Thư gật đầu muộn phiền, ôi cái số hiệu của cô!!!Mai Tử Khanh mở cửa một căn phòng, mới mở cửa đã nghe tiếng cãi nhau.Người đàn ông nói: "Cô tham gia vì người đó còn gì?

Chỉ là nhiệm vụ sửa chữa thế giới, biết người ta sẽ tham gia là cun cút bám theo."

Anh ta có khuôn mặt đại chúng, khinh thường ra mặt.Rõ thấy khinh bỉ cô gái ngồi trước mặt.Cô gái đó vô cùng đẹp, động tác nhã nhặn, đưa mắt nhìn cũng đẹp tuyệt trần.

Cô ta mặc quần áo cổ đại đẹp đẽ, ống tay áo rộng, búi tóc nhẹ nhàng.

Không đeo trang sức lại vẫn xinh đẹp vô cùng.Cảm giác không trang sức nào trên đời hợp với cô ta.Ninh Thư nhìn không chớp mắt, đẹp, đẹp quá.Chẳng qua cô ta đang rất bực bội, hừng hực khí thế lạnh lùng với người đàn ông vừa nói xong: "Anh có ý gì?

Chỉ mâu thuẫn nhỏ trong thế giới nhiệm vụ mà thù đến tận giờ?"

"Ha ha ha..."

Người đàn ông khinh thường: "Tôi không nói chuyện với kỹ nữ."

"Anh nói gì?

Ăn nói cho cẩn thận, tôi là người thực thi nhiệm vụ siêu cấp, anh chỉ là một người thực thi nhiệm vụ cao cấp nhỏ bé thôi."

Cô gái chau mày, đang tức giận vẫn rất xinh đẹp.Người đàn ông chẳng sợ hãi: "Ừ, kỹ nữ siêu cấp chuyên lừa tình lừa người lừa mạng."

"Anh..."

"Thôi thôi đừng cãi nhau nữa."

Người bên cạnh khuyên can.Ninh Thư: →_→Sao mới đến đã gặp cảnh cãi nhau chí choé thế này.Có vẻ hai người này thù nhau ghê lắm.Mai Tử Khanh dẫn Ninh Thư vào trong, mọi người trong phòng nhìn Ninh Thư và Mai Tử Khanh.Ninh Thư nhìn một vòng quanh phòng, cuối cùng dừng ở một người đàn ông, Ninh Thư rất muốn rời khỏi chỗ này.Đậu má, tại sao Trương Gia Sâm ở đây.Tại sao?Trương Gia Sâm cười với Ninh Thư: "Khéo thế."

Nhìn thấy Trương Gia Sâm cười giả nai, Ninh Thư tỏ vẻ không muốn chơi với Trương Gia Sâm.Mai Tử Khanh hỏi: "Hai người quen nhau à?"

Ninh Thư lắc đầu: "Không quen."

"Có quen."

Ninh Thư trợn mắt."

Tôi giới thiệu chút nhé, mọi người trong phòng là các người thực thi nhiệm vụ sẽ tham gia nhiệm vụ này."

Mai Tử Khanh nhìn cô gái mặc đồ cổ trang: "Đây là 496, người thực thi nhiệm vụ siêu cấp."

"Chào cô."

496 chỉ gật khẽ.Mai Tử Khanh giới thiệu Ninh Thư: "Đây là 2333, người thực thi nhiệm vụ trung cấp."

"Ha ha, 2333."

Người đàn ông cãi nhau với 496 phì cười: "Số hiệu hay lắm."

Ninh Thư nhếch môi: "Cảm ơn."

Không vì đánh không lại, Ninh Thư đã đánh anh ta rồi!Mai Tử Khanh giới thiệu lần lượt mọi người trong phòng, cuối cùng giới thiệu Trương Gia Sâm: "Đây là người thực thi nhiệm vụ sơ cấp, 6457."

Trương Gia Sâm cười: "Chào cô."

"Chào."

Ninh Thư chào lạnh lùng.Hoá ra Trương Gia Sâm vẫn là sơ cấp.Ninh Thư ngồi cạnh Mai Tử Khanh, trong phòng im lặng không ai nói chuyện.

Ninh Thư cũng ngậm miệng không nói gì.

Cảm giác có người nhìn mình, ngoảnh sang thấy là Trương Gia Sâm lại còn nháy mắt một cái.Ninh Thư lạnh lùng quay đầu, mặc kệ Trương Gia Sâm.

Hỏi nhỏ Mai Tử Khanh bên cạnh: "Tại sao nhiệm vụ này người siêu cấp được tham gia mà sơ cấp cũng được tham gia?"

"Là phân phối nhân vật khác nhau.

Ví dụ như 496 sẽ nhập vào vai chính còn chúng ta là vai phụ.

Vai phụ cũng có phân chia không cùng cấp."

Ninh Thư gật đầu, như cô chắc nhập vào người qua đường."

Chúng ta vẫn đợi ai sao?"

Ai cũng yên lặng, bầu không khí ngột ngạt.

Căng thẳng thế này sao làm nhiệm vụ?Mai Tử Khanh nói: "Ừ, còn thiếu một người nữa."

Chốt cửa kêu "cạch".Cô gái siêu cấp đứng dậy đầu tiên, dõi mắt nhìn ra cửa.Người khác cũng đứng lên theo, Ninh Thư thấy họ đứng thì cũng đứng vội.Cửa mở chầm chậm, người đàn ông mặc đồ đen đứng ngoài cửa, vạt áo măng tô hơi bay bay, chân anh ta dài miên man làm cái cửa thấp hẳn.Ninh Thư: ...Tôi, tôi không muốn làm nhiệm vụ này.

Trương Gia Sâm đã đành tại sao có cả ông chú y tế biến thái.Ông chú nhìn lướt qua mọi người trong phòng rồi dừng mắt ở 496, cũng chính là người thực thi nhiệm vụ siêu cấp: "Nhiệm vụ này không phù hợp với cô, cô không cần đi."

"Tôi phù hợp.

Thế giới này sắp tiến hoá thành thế giới siêu cấp nhưng thực chất đã là thế giới siêu cấp, chẳng qua không ổn định thôi."

496 nôn nóng nói vội."

Hãy cho tôi tham gia."

"Cô, lau ghế đi."

Ông chủ nhìn Ninh Thư, chỉ cái ghế cạnh mình: "Lau sạch."

Ninh Thư: ...Không tự lau được à?Mọi người đổ dồn con mắt vào Ninh Thư, Mai Tử Khanh huých cùi chỏ Ninh Thư: "Mau lau đi, lau sạch chút."

Ninh Thư bị cả phòng nhìn muốn độn thổ.Cô xắn tay áo chà lau cái ghế thật mạnh rồi tỉnh bơ đứng sang bên.Lúc này ông chú mới ngồi xuống nói lạnh lùng: "Nhiệm vụ này chết tuần hoàn rất nguy hiểm, có thể chết đi sống lại nhiều lần, ai không muốn tham gia cứ việc rời đi."

Chết tuần hoàn là cái khỉ gì, Ninh Thư không có nhiều bùa hộ mệnh hay là thôi không đi nữa.Ninh Thư giơ tay, đang định nói mà Trương Gia Sâm nói trước: "Chúng ta cùng đi nhé."

Ninh Thư: Biến.Bà không quen mày.Ông chú y tế lạnh lùng nhìn Ninh Thư: "Cô không đi?"

Ninh Thư đang định gật đầu mà Mai Tử Khanh lại huých cô.

Ninh Thư nhìn Mai Tử Khanh, Mai Tử Khanh lắc đầu.Ninh Thư: ...Má, nói chuyện hẳn hoi không được à.Ninh Thư rụt tay xuống, thản nhiên nói: "Tay tôi hơi đau."

Mai Tử Khanh thở phào làm Ninh Thư chau mày.Gì vậy?!
 
Back
Top Bottom