Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ninh Thư (401-600)

Ninh Thư (401-600)
Chương 470: Không gian ảo


Chuyển ngữ: WanhooĐi làm nhiệm vụ mà lại bồi bổ linh hồn chứ không bị hao hụt là chuyện chưa từng có tiền lệ.Ninh Thư nắn bóp người mình thấy giống như đang sờ thạch rau câu, đúng thật linh hồn đã mạnh hơn rồi.Ninh Thư không hiểu hỏi 2333: "Sao tôi thấy nhiệm vụ này không hao hụt bao nhiêu sức mạnh linh hồn của tôi mà lại còn mạnh hơn trước nhỉ?"

2333 giải thích: "Thanh lọc tinh thần cũng là một dạng tu luyện.

Sức mạnh tinh thần của con người mạnh lắm, mạnh đến nỗi có thể ngăn cản mê muội, rắn rỏi kiên cường không yếu đuối mong manh dễ vỡ."

Ninh Thư bỗng ngồ ngộ ra, cô là người thực thi nhiệm vụ nhưng cô cũng là một con người có tư tưởng và tình cảm của mình.Có lẽ do đã đi du lịch khắp nơi ở thế giới vừa rồi nên thoải mái tinh thần, quay về không gian hệ thống không mệt đến nỗi cứ về đến nơi là lại lăn ra ngủ như trước.Giờ về đến nơi không còn ghê cổ buồn nôn nữa.Ninh Thư thấy cách này hay đấy.

Kết thúc nhiệm vụ rồi nán lại du lịch khắp thế giới cái đã, nó không chỉ thả lỏng mình mà còn chữa lành vết thương của người ủy thác.Người ủy thác ngập ngụa trong đau khổ và căm hận, nếu có thể giúp người ủy thác buông xuôi phần nào bắt đầu cuộc sống mới vẫn hơn.

Cô vừa có thể thả lỏng tu luyện tinh thần lại cũng vừa có thể giúp người ủy thác nguôi ngoai nỗi lòng, đôi bên cùng có lợi."

Sau này không phải đưa tôi về vội đâu, tôi bảo về thì hãng về."

Ninh Thư nói với 2333."

Được thôi, nhưng mà chỉ được ở thế giới ba, bốn năm thôi nhé.

Ở lâu sẽ hại linh hồn lắm."

2333 dặn.Ninh Thư ừ: "Xem kinh nghiệm lần này đi."

Giao diện thuộc tính xuất hiện trước mặt Ninh Thư.Số hiệu: 2333Họ tên: Ninh Thư (Người thực thi nhiệm vụ Sơ cấp)Tuổi: 27Điểm kinh nghiệm: 400.000 (+250.000)Điểm linh hồn: 200 Điểm sinh mệnh: 71Điểm trí tuệ: 120Điểm hấp dẫn: 3Điểm may mắn: 62 Điểm vũ lực: 77 Sức mạnh tinh thần: 120Sức mạnh tín ngưỡng: 6 (+5)Tư chất: 31Công đức: 56Kỹ năng: Bắn súng vòng số năm, Nhập môn tạm bợ Tuyệt Thế Võ Công, Kiến thức cơ bản về quản trị kinh doanhDanh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, Tổ tiên không vụ lợiHào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chị công nhân kiểu mẫu (Trần Hy chúc phúc), Ánh hào quang thủ lĩnh (Kaya chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc)Hoàn thành nguyện vọng của Miêu Diệu Diệu: Cô không muốn bị Trương Gia Sâm lừa nữa.

Cô phải bảo vệ sản nghiệp của bố, khiến Trương Gia Sâm lại trắng tay như ngày xưa.Hoàn thành 100% tiến độ nhiệm vụ, nhận được hai trăm năm mươi nghìn kinh nghiệm, nhận được ba mươi điểm thuộc tính.Ninh Thư thấy có hai trăm năm mươi nghìn điểm kinh nghiệm, ba mươi điểm thuộc tính, còn cả năm điểm sức mạnh tín ngưỡng và một hào quang Bạn thân trọn đời.Dù không biết cái hào quang này có lợi gì nhưng có vẫn vui lắm.Lần này kiếm được nhiều, Ninh Thư sung sướng vô cùng."

Hào quang Bạn thân trọn đời này tốt đấy, nó sẽ giúp người khác tin tưởng cô hơn."

2333 bảo.Hoá ra là có tác dụng vậy.Ninh Thư chia điểm thuộc tính.

Mười lăm điểm vào trí tuệ, mười điểm vào vũ lực và năm điểm còn lại vào tư chất.

Ninh Thư thử cộng thêm vào công đức nhưng không được."

Sức mạnh tín ngưỡng và công đức không thuộc quyền kiểm soát của tôi.

Tôi có thể kiểm soát thông tin khác nhưng không thêm được vào hai thuộc tính này."

Ninh Thư ờ một cái, giao diện thuộc tính có sự thay đổi.Số hiệu: 2333Họ tên: Ninh Thư (Người thực thi nhiệm vụ Sơ cấp)Tuổi: 27Điểm kinh nghiệm: 650.000Điểm linh hồn: 200 Điểm sinh mệnh: 71Điểm trí tuệ: 120 (+15)Điểm hấp dẫn: 3Điểm may mắn: 62 Điểm vũ lực: 77 (+10)Sức mạnh tinh thần: 120Sức mạnh tín ngưỡng: 11Tư chất: 31 (+5)Công đức: 56Kỹ năng: Bắn súng vòng số năm, Nhập môn tạm bợ Tuyệt Thế Võ Công, Kiến thức cơ bản về quản trị kinh doanhDanh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, Tổ tiên không vụ lợiHào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chị công nhân kiểu mẫu (Trần Hy chúc phúc), Ánh hào quang thủ lĩnh (Kaya chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc)"Đạt mức năm trăm nghìn kinh nghiệm có thể mở khoá không gian ảo."

2333 hỏi Ninh Thư: "Có mở khoá không gian ảo không?"

Ninh Thư không hỏi không gian ảo là gì mà hỏi cái này trước: "Cần kinh nghiệm không?"

Cần ba triệu kinh nghiệm để thăng cấp Người thực thi nhiệm vụ Trung cấp, ba triệu đó chết ngất mất thôi.Cô phải dặn lòng tiết kiệm kinh nghiệm để sau thăng cấp lên trung cấp.

Làm nhiệm vụ trung cấp sẽ có được nhiều bảo bối hơn.Thế giới tu chân và tiên giới gì đó đều thuộc về thế giới cao hơn.

Ở thế giới đó quy luật ổn định mà cũng nhiều bảo bối."..."

2333 nói: "Đây là phúc lợi không cần kinh nghiệm."

Ninh Thư nói nay: "Mở khoá đi."

"Vui lòng đợi trong giây lát, đang mở khoá lối vào không gian ảo."

2333 nói.Một lúc sau có một cái vòng tròn có đường kính khoảng một mét xuất hiện trên sàn không gian.

2333 bảo: "Đây là lối vào không gian ảo.

Cô muốn đến đó thì đứng trong vòng tròn là có thể dịch chuyển cô đến không gian ảo rồi."

"Không gian ảo là gì?"

Ninh Thư hỏi."

Đây là nơi được thiết lập chuyên để những người thực thi nhiệm vụ giao lưu, mua bán.

Có thể bán hàng cũng có thể mua hàng bên trong, gần như là có hết những mặt hàng có trong cửa hàng hệ thống."

Ninh Thư ngạc nhiên đầy hứng thú: "Tức là sẽ gặp rất nhiều người thực thi nhiệm vụ à?"

"Tất nhiên rồi, đây là nơi được cấp trên thiết lập để những người thực thi nhiệm vụ giao lưu mà, đương nhiên sẽ có nhiều người thực thi nhiệm vụ chứ."

2333 bảo.Ninh Thư muốn đến đó xem xem không gian ảo trông thế nào.

Cô bước chân vào vòng tròn và cảm thấy có một lực hút mạnh đang hút cô.

Cô hoa mắt chóng mặt váng đầu như thể rơi vụt xuống từ trên cao.Lại mở mắt ra đã thấy mình đang đứng trên phố, giẫm chân lên phiến đá hoa xanh.

Đây là một loại đá cực cổ xưa song lại bằng phẳng, sáng bóng đến soi được cả mặt như nền gạch hoa.Đây là một cái thành cực lớn.Kiến trúc xung quanh cũng theo phong cách cổ đại.Ninh Thư cứ tưởng sẽ được chiêm ngưỡng cái gì đó kinh khủng ngoài sức tưởng tượng của mình cơ vậy mà có mỗi vậy thôi à?Dọc theo con phố là các cửa hàng, quán trà, quán ăn.

Trên phố người qua kẻ lại, tất cả đều ở thể linh hồn.

Có linh hồn nam có linh hồn nữ, mà mức độ mạnh cũng khác nhau như có người thì cô đọng dày dặn nhưng có người lại mờ ảo gần như trong suốt.Ninh Thư còn thấy có linh hồn già lắm, mặt mũi nhăn nheo tóc tai bạc trắng.Ninh Thư ngạc nhiên hỏi: "Còn nhận cả người thực thi nhiệm vụ nhiều tuổi thế cơ à?"

"Lấy đâu ra, người đó sống ở thế giới nhiệm vụ quá lâu, chắc là quyền lực cao hô mưa gọi gió nên không dứt đi được.

Cũng có thể nhiệm vụ khó quá, tốn quá nhiều thời gian làm nhiệm vụ chẳng hạn.

Cô đừng nghĩ linh hồn thì sẽ không già, thế nên tôi mới đề nghị cô đừng ở thế giới nhiệm vụ quá ba, bốn năm đó.

Ở lâu hại linh hồn lắm."

2333 giải thích cho Ninh Thư nghe.Ninh Thư gật đầu: "Tôi nhớ rồi."

Người già vừa nãy linh hồn trong vô cùng, trôngnhư đến phải biến mất đến nơi.

Cô biết 2333 nói vậy vì muốn tốt cho mình.
 
Ninh Thư (401-600)
Chương 471: Cô gái trăng hoa (1)


Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư đã nghĩ không gian ảo đồ sộ lắm, hoành tráng lắm, có khi sẽ là nơi đĩa bay bay đầy trời.

Thế nhưng không ngờ lại được trông thấy một cái thành cổ đại, khác mỗi người thực thi nhiệm vụ ở cái thành này mặc trang phục khác nhau.Có người mặc đồ cổ đại, có người mặc quần đùi áo phông, có người mặc vest, có người mặc da thú...Ninh Thư bảo: "Tôi còn tưởng là cái nơi làm người ta phát khiếp cơ."

"..."

2333 nói: "Không biết không gian ảo này đã tồn tại từ bao giờ.

Đây là nơi để người thực thi nhiệm vụ giao lưu chứ không phải đến nghỉ dưỡng, kiến trúc cổ đại là sự lựa chọn thích hợp nhất."

Ninh Thư nhìn bao nhiêu người thực thi nhiệm vụ đi ngang qua mình, cảm thán: "Nhiều người thực thi nhiệm vụ thật đấy."

"Nhiều à?

Chỗ người này chỉ là hạt cát trong sa mạc so với vô vàn thế giới thôi.

Không có nhiều người thực thi nhiệm vụ đi xa được.

Người thực thi nhiệm vụ Sơ cấp bị xoá sổ vì đủ thứ lý do trong khi làm nhiệm vụ, tốc độ biến mất nhanh hơn tốc độ tìm thấy linh hồn đạt yêu cầu."

2333 phản bác.Ninh Thư nghi ngờ: "Nếu thiếu linh hồn đạt yêu cầu thì sao lại xoá sổ chứ, cho thêm cơ hội không được à?"

"Hừ..."

2333 khinh thường: "Cho cô thành người thực thi nhiệm vụ đã là cho cơ hội rồi, thất bại là phải bị xoá sổ.

Phải cứng rắn, tàn nhẫn để người thực thi nhiệm vụ hiểu được vị trí của mình.

Đây là cuộc chiến loại trừ, kẻ mạnh ở lại kẻ yếu thì bị loại thôi.

Đã cho cô cơ hội được sống, chỉ cần không bị xoá sổ là đạt được khả năng sống mãi rồi còn muốn cho cơ hội thế nào nữa?"

Ninh Thư ớn lạnh, cô chưa từng nghĩ sâu xa về vấn đề đó bởi nghĩ nhiều thì lo nhiều.Ninh Thư dạo quanh cái thành này.

Ở đây kinh nghiệm tương đương với tiền, kinh nghiệm mua được rất nhiều thứ.Có một số người thực thi nhiệm vụ bày sạp bán gì đấy, tuy nhiên chỉ bán đồ thông thường.

Ninh Thư nhìn thấy có vài sạp bán bảo vật khá là quý hiếm nhưng cũng đắt đỏ.Ninh Thư nhìn thấy khá nhiều bảo bối nhưng xem qua giá là nuốt nước miếng trong lặng câm."

Chủ các cửa hàng này cũng là người thực thi nhiệm vụ à?"

Ninh Thư nhìn thấy rất nhiều chủ cửa hàng ở thể linh hồn."

Đó thuộc vấn đề phân công.

Kinh nghiệm rất quan trọng với người thực thi nhiệm vụ, nó giống tiền vậy đấy.

Có một số người không muốn làm nhiệm vụ mà đi kiếm kinh nghiệm từ việc buôn bán.

Họ chỉ cần sống, không bị xoá sổ là hài lòng."

"Nhưng những người đó sẽ dừng việc trở thành Người thực thi nhiệm vụ Cao cấp.

Dù họ có đủ kinh nghiệm cũng không thăng cấp được."

2333 nói: "Có giới hạn dành cho cuộc sống yên bình."

"Còn nhiều thế giới rực rỡ khác ở bên trên lắm Ninh Thư.

Rồi cô sẽ được tiếp xúc với rất nhiều người cực mạnh, thà rằng cứ trèo từ từ còn hơn là ếch ngồi đáy giếng cả đời."

2333 khuyên.Ninh Thư vẫn luôn kiên định làm nhiệm vụ.

Đã sống là phải có mục tiêu để thừa thắng xông lên.

Mặt khác làm nhiệm vụ cũng được sống ở nhiều thế giới khác nhau nữa.Như thế vui hơn ở mãi trong không gian ảo này nhiều.Ninh Thư ngửa mặt lên nhìn quán ăn, hỏi: "Trạng thái linh hồn vẫn ăn cơm được à?"

"Là người thì đều thèm ăn mà, chỉ để thoả mãn đam mê ăn uống thôi chứ ăn vào vô tác dụng."

2333 không để ý lắm.Ninh Thư liếm môi, từ lúc chết đến giờ không được ăn cái gì.

Ăn bằng cơ thể người khác ở thế giới nhiệm vụ sao mà bằng được với mình tự ăn được?Ninh Thư vào quán ăn là có nhân viên đón Ninh Thư.

Nhân viên ở quán ăn này cũng vắt khăn trên vai như tiểu nhị ở cổ đại.

Nhân viên này cũng ở thể linh hồn nhưng không được dẻo dai như Ninh Thư."

Tôi muốn gọi đồ."

Ninh Thư bảo.Nhân viên dẫn Ninh Thư đến một cái bàn, Ninh Thư thấy bàn bên cạnh của ba cô gái bày bánh ngọt và cà phê.Không ngờ quán ăn có cả món này đấy.

Ninh Thư xem menu và gọi một con vịt quay với mấy món phụ.Nhân viên hỏi Ninh Thư: "Tổng cộng hết một nghìn kinh nghiệm, xin mời trả tiền trước."

Ninh Thư: ...Đậu má cô không biết trả tiền sao nữa."

Trả tiền kiểu gì?"

Ninh Thư hỏi.Ninh Thư vừa hỏi cái là mọi người xung quanh đều đổ dồn con mắt về cô.

Một cô gái bàn bên bảo: "Hoá ra là lần đầu đến không gian ảo."

Ninh Thư hỏi thầm 2333: "Tôi trả tiền kiểu gì?"

"Cô cứ hỏi linh tinh làm tôi quên không bảo cô, cái này phải tạo thẻ kinh nghiệm, cô mua gì cứ quẹt thẻ là được rồi."

Quẹt thẻ!Mà thôi có cả bộ máy thì quẹt thẻ là quá bình thường mà."

Quan khách lần đầu đến đây đúng chứ, chỗ chúng tôi có làm thẻ được đấy."

Nhân viên quán ăn không chê bai Ninh Thư, bảo Ninh Thư nhập thông tin để làm thẻ kinh nghiệm rồi mới trả tiền.Ninh Thư nhìn một vòng xung quanh, có khá nhiều người trong quán ăn và cũng ăn những món ăn khác nhau.

Có vẻ như món nào quán ăn cũng có.Ninh Thư phát hiện ba cô gái bên cạnh nhìn mình mà còn chụm đầu thì thầm gì đó."

Ê 2333, tôi có gì đó sai sai à?"

Ninh Thư cạn lời quá, cô thấy mình như là con khỉ trong sở thú."..."

2333 bảo: "Họ nói cô xấu."

Ninh Thư: (╯‵□′)╯︵┻━┻Xấu ở đâu ra, dẫu gì người ta cũng là một giai nhân thanh tú mà.Cái Ninh Thư tự hào nhất là mái tóc cô.

Ngày cô còn sống phải hoá trị nên không có cả lông mày, được cái chết rồi tóc cô mượt mà lắm thế mà lại bị xỉa xói là xấu nên Ninh Thư ngoảnh sang nhìn xem ba cô gái đẹp đến mức nào.Ninh Thư quan sát ba cô gái sỗ sàng.

Da trắng hồng này, Ninh Thư sờ mặt mình có cảm giác của thạch rau câu nên cũng mịn đó chứ.

Ba cô gái không trong sáng cũng quyến rũ lồng lộn.

Đôi mắt to long lanh hút hồn vô cùng, quả thật đúng toàn người đẹp cả.Họ đẹp ơi là đẹp đẹp luôn, so với họ cô xấu thật nên Ninh Thư nuốt cục tức này xuống."

Họ có nhiều điểm hấp dẫn lắm còn cô lại quá thấp.

Điểm hấp dẫn cao sẽ đi đôi với thay đổi từ từ ngũ quan, dáng vóc của cô."

2333 nói: "Cô đang có ba điểm hấp dẫn quả thật quá thấp."

Ninh Thư vò đầu, không có đủ điểm thuộc tính để dùng mà.

Vì đảm bảo lỡ đâu có chuyện chẳng lành ở thế giới nhiệm vụ nên cứ cộng vào vũ lực cho cao thôi.

IQ 500 mới đạt tiêu chuẩn mà cô mới có 100 thôi này.Tại thời điểm đó cô quá yếu, có cộng thêm vào hấp dẫn cũng lãng phí.

Hấp dẫn chỉ là mặt thứ yếu, nhập vào người người ủy thác rồi người ta có thấy mặt mũi cô thế nào đâu.Vậy nên chỉ cộng thêm điểm vào mặt quan trọng thôi.Món ăn đã được mang lên.

Ninh Thư nhìn đồ ăn hấpdẫn thì bẻ đùi gặm.

Hương vị quá tuyệt vời, vị ngon đọng lại nơi đầu lưỡi.

Saukhi nuốt xuống bụng thì cũng biến mất ngay.

Thần kỳ quá, trạng thái linh hồn khôngtiêu hoá được đồ đạc nên không biết đồ ăn bay đi đâu.
 
Ninh Thư (401-600)
Chương 472: Cô gái trăng hoa (2)


Chuyển ngữ: WanhooLâu rồi Ninh Thư không được ăn uống hả hê nên gặm xé thật lực, sau lại thấy ba cô gái nhìn mình chằm chằm.Ninh Thư: Lại gì nữa?Bảo cô xấu thì đúng là cô không đẹp như họ đã đành, thế giờ lại ý kiến gì nữa?"..."

2333 bảo: "Họ nói không biết cô chui từ gốc chuối nào ra mà chưa được ăn thịt bao giờ."

Ninh Thư: (╯‵□′)╯︵┻━┻Ninh Thư bực bội: "Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy người khác ăn bao giờ à."

Các cô ăn bánh ngọt của các cô tôi ăn vịt quay của tôi chứ.Ba cô gái xì một tiếng lại quay về buôn chuyện của họ.

Chắc họ thấy Ninh Thư yếu quá nên cũng chẳng buồn lời qua tiếng lại với cô.Một cô gái xinh đẹp, mệt mỏi rã rời nói: "Chị làm nhiều nhiệm vụ khó quá nên mệt, định là làm nhiệm vụ cấp thấp chút.

Thế mà các em không biết chị gặp phải một kẻ kỳ lạ thế nào ở thế giới nhiệm vụ đâu."

Linh hồn cô ta trông có vẻ rất mạnh, gần như cô đọng thành người thật.Hai cô gái khác cũng mạnh.Ninh Thư vừa gặm đùi vịt vừa dỏng tai lên hóng hớt."

Chị gặp chuyện gì thế chị Vy?"

Một cô gái hỏi."

Chị đã thất bại nhiệm vụ ở thế giới cấp thấp đó.

Nếu không có đồ bảo vệ tính mạng thì con mẹ nó chị đã bị xoá sổ rồi."

Mặt cô gái xinh đẹp cực khó coi khi kể chuyện ấy."

Chị gặp phải một thằng cha bại não, có tán tỉnh thế nào cũng không rung động, thiện cảm mãi mãi là con số không.

Chị nghi anh ta là người máy lắm."

Cô gái ngồi thẳng lưng, ánh mắt thể hiện sự cạn lời, lông mày nheo lại căm thù."

Hầy..."

Hai cô gái nhìn nhau và rồi bật cười: "Vẫn có đàn ông mà chị Vy không quyến rũ được cơ á.

Chắc là chị chưa cố hết sức đó thôi, chị sắp trở thành Người thực thi nhiệm vụ Cao cấp rồi còn gì."

"Chưa cố hết sức?

Chị cố hết sức rồi."

Cô gái xinh đẹp phẩy tay: "Chị có nghĩ thế nào cũng không nghĩ thông nổi, càng nghĩ càng bực.

Chị lại chạy đến thế giới đó xem sao thì lại thấy anh ta thích vợ chưa cưới mà cũng chính là người ủy thác của chị."

"Lúc chị ở đó anh ta không thích chị, chị đi rồi lại thích người ủy thác?"

Cô gái xinh đẹp tức lắm, rõ ràng là tức vì bị người đàn ông đó sỉ nhục sắc đẹp.Ninh Thư: ...Sao nghe quen quen thế nhỉ!Ninh Thư nhìn cô gái đó, đừng bảo cô ta là "Tống Ngưng" đấy nhé?

Cô trở thành chủ tịch và có một người thực thi nhiệm vụ khác nhập vào người Tống Ngưng mà.

Không ngờ lại gặp nhau ở đây.Ninh Thư nhìn cô ta, cô ta quả thật rất xinh đẹp, hút mắt vô cùng.

Bất chợt cô lại nhớ đến dáng vẻ tán tỉnh mình của cô ta.Tất nhiên Ninh Thư sẽ không đi qua nói cô là chủ tịch đó.

Cô sẽ không làm cái chuyện mất não đó đâu.Ninh Thư vừa ăn vừa lắng tai nghe họ nói chuyện."

Thế chị làm thế nào?"

"Thì chị phải gô cổ anh ta lại chứ sao.

Lần này người ủy thác của chị là nữ chính An Noãn.

Chinh phục nam chính bằng hào quang nữ chính vẫn dễ hơn."

Tay Ninh Thư run run suýt nữa đánh rơi đũa.

Nhưng mà nữ chính An Noãn đã kết hôn với nam phụ rồi mà.Loạn thế nhỉ!"

Kết quả thế nào?"

Cả hai tò mò.Ninh Thư cũng khá tò mò kết quả.Cô gái xinh đẹp phẩy tay, bảo: "Đàn ông đều cá mè một lứa cả, sau rồi chẳng phải bị chị nắm chắc trong tay à.

Kết quả nam nữ chính thành đôi và vợ chưa cưới lại thành con tốt thí."

Cô gái nhấp một ngụm cà phê, nhún vai khi nói."

Bọn em biết là không ai thoát khỏi lòng bàn tay của chị Vy mà, chị dạy bọn em với."

Hai cô gái sùng bái cô gái được gọi là chị Vy.Chị Vy phẩy tay: "Đàn ông nào cũng thích phụ nữ chỉ yêu một mình mình.

Đàn ông thối tha lắm, quan tâm anh ta anh ta sẽ chẳng ngó ngàng gì đến em đâu.

Chỉ có bốn chữ "lạt mềm buộc chặt", cứ bỡn cợt anh ta rồi anh ta sẽ nghĩ em yêu anh ta thôi."

"Đàn ông thôi mà có cái đếch gì để bận tâm đâu, mỗi thế giới thay một anh xem như là bổ sung chỗ trống.

Đàn ông đầy ra đó tại sao đàn ông có thể chơi bời hết cô này đến cô khác còn phụ nữ lại không được xả láng.

Phụ nữ cũng có thể chơi bời thế nào cũng được."

Chị Vy nói thản nhiên.Ninh Thư uống hết bát canh xong đứng dậy ra ngoài.

Ra khỏi quán ăn mà cô thở dài.

Cô đi quanh quanh trong thành để hiểu thêm về nơi đây.Tâm trạng Ninh Thư không ổn lắm, cô nói với 2333: "Chúng ta về thôi."

"Ừ."

Mới đó Ninh Thư đã về lại không gian hệ thống của mình.

Cô có rất nhiều khúc mắc, cô trò chuyện với 2333: "Tôi đã giúp Cung Lạc thoát khỏi cốt truyện, cớ sao cô ta vẫn phải sử dụng cơ thể An Noãn để đưa cốt truyện về vạch xuất phát."

Mà Cung Lạc và Tống Ngưng đã có cái kết đẹp.

Giờ chị Vy gì kia lại quay về chinh phục Cung Lạc để lấy lại mặt mũi chỉ vì cảm thấy bị sỉ nhục.Trong khi An Noãn lại còn kết hôn rồi nữa, sau này chẳng phải Cung Lạc cướp vợ người ta à.

Ít ra Cung Lạc trong cốt truyện còn chiếm được cái thân trong trắng của An Noãn.

Giờ thì Cung Lạc còn be bét hơn cả trong cốt truyện.Thế nên ngày đó cô kháng cự chị Vy là sai lầm ư?Trời ơi loạn quá!Người ta đã vun vén hạnh phúc rồi mà cớ sao vẫn phải chọc ngoáy, buộc Cung Lạc và An Noãn bên nhau chứ."

Tôi từng nói mỗi người thực thi nhiệm vụ đều có cách làm việc của mình mà.

Quy luật đất trời ở thế giới đó trói buộc nam nữ chính bên nhau.

Cô không sai khi thay đổi cuộc đời cho Cung Lạc, cô ta cũng không sai khi thay đổi cuộc đời cho An Noãn, đưa cốt truyện về đúng nguyên bản.

Cứ làm theo ý định của mình là được rồi."

"Nếu Cung Lạc lại ở bên An Noãn vậy cũng chẳng liên quan đến cô là bao.

Cung Lạc không cứng rắn được thì dù cô có thay đổi cuộc đời cho anh ta một lần, hai lần, anh ta vẫn sẽ bị sắc đẹp quyến rũ.

Và cô thì không thay đổi được cái đó."

2333 nói.Ninh Thư vuốt mặt, cô là con gái còn khó kháng cự được sức hút đó huống chi là đàn ông.Giờ này Ninh Thư mới nhận thức được sắc đẹp và sức hút cũng là một dạng vũ khí khiến người ta đê mê trong nó.Vậy nên Ninh Thư quyết định cô phải chăm chỉ niệm Chú Thanh Tâm để tu luyện tinh thần, chống lại cám dỗ bên ngoài.Lần này may là phụ nữ, lần sau mà là một người đàn ông max điểm hấp dẫn tán tỉnh cô là Ninh Thư không chắc mình có còn khống chế được đâu.Dẫu vậy Ninh Thư vẫn thấy chị Vy kia làm việc chủ quan quá, cô ta đã chia rẽ Cung Lạc và Tống Ngưng chỉ để chứng minh sự cuốn hút của mình.Quá đặt nặng những cái ấy sẽ làm tinh thần cô ta suy yếu.Ninh Thư rất hài lòng với dáng vẻ hiện giờ của mình.

Có thể một ngày nào đó cô sẽ xinh đẹp, không phải bận lòng việc nhỏ nhặt, không phải sống cũng khó khăn như hiện giờ.Ninh Thư nhận thấy Cung Lạc là một người thông minh.

Sau khi người thực thi nhiệm vụ đó đi rồi vậy sức hấp dẫn cũng sẽ biến mất, bởi anh ta bị người thực thi nhiệm vụ cuốn hút chứ không phải bị nữ chính cuốn hút.Hơn nữa mỗi người mỗi tính, mong rằng Cung Lạccó thể nhận thấy sự bất thường.

Để Cung Lạc nhận ra người anh ta yêu là ngườithực thi nhiệm vụ trong cơ thể An Noãn chứ không phải An Noãn.
 
Ninh Thư (401-600)
Chương 473: Chủ tử quái gở (1)


Chuyển ngữ: WanhooMỗi người có một vận mệnh khác nhau, Ninh Thư không lo nghĩ về chuyện của Cung Lạc nữa.

Cô bắt đầu đả tọa tu luyện linh hồn trên sô pha.

Sau khi tu luyện áng áng rồi đi tưới nước cho chậu hoa, dù rằng những bông hoa vẫn mãi xanh tươi, cũng sẽ chẳng cảm kích cô đã tưới nước song Ninh Thư vẫn muốn tưới nước cho chúng.Xong xuôi lại đọc sách một lúc, Ninh Thư nghĩ đến cái ngày mà đọc hết chỗ sách trên giá là cô có thể hãnh diện với cái danh uyên bác rồi.Không gian hệ thống không bị bánh xe thời gian ảnh hưởng, Ninh Thư đọc xong một quyển sách mới đặt xuống đi mua nước, tích cốc đan, dược phẩm và thuốc giải độc.Chuẩn bị xong hết mọi thứ rồi Ninh Thư mới nói với 2333: "Chúng ta đi làm nhiệm vụ thôi."

"Được nha."

Ninh Thư cảm thấy choáng váng ngay lập tức.

Sau khi linh hồn đã sáp nhập với cơ thể là người cô nổi hết da gà, bắp thịt căng cứng, trái tim cứ đập thình thịch.Cực kỳ nguy hiểm!Ninh Thư mở mắt ra chưa kịp quan sát tình huống xung quanh lại đã có một con hổ to đùng hung dữ bổ nhào đến chỗ cô.Ninh Thư siết thanh kiếm mà cô đang cầm rồi chọc thẳng vào mắt con hổ.

Cơ thể này nhanh nhẹn lắm, thanh kiếm đen chọc đúng vào mắt con hổ.

Ninh Thư rút kiếm ra và máu nóng bắn tứ tung.

Con hổ gầm lên rồi giãy chết.Đợi đến lúc con hổ đã chết thật rồi Ninh Thư mới ngồi sụp xuống đất thở dốc và kiểm tra hoàn cảnh nơi đây.

Đây là một cái nhà đá và cô đang bị nhốt cùng với một con hổ trong lồng sắt.Dễ thấy là có người muốn cô giết con hổ này.Cửa đá được mở ra, một người đàn ông mặc đồ đen bước vào.

Ninh Thư nhìn thấy anh ta búi tóc và biết nhiệm vụ này thuộc bối cảnh cổ đại.Người anh ta giá lạnh, mặt có một vết sẹo ngang khiến anh ta rất nguy hiểm.Người đàn ông lên tiếng: "Khá lắm, nhanh hơn lần trước rồi."

Giọng anh ta hơi khàn mà cũng lạnh lẽo, nghe có cảm giác như tiếng rắn đang phù phù rất kinh dị.Nhìn thấy anh ta là cơ thể này trào dâng dòng cảm xúc vừa sợ hãi vừa kính nể.Ninh Thư chỉ đáp vâng vì chưa tiếp nhận cốt truyện.Người đàn ông nói tiếp: "Chủ tử có nhiệm vụ cần giao cho ngươi, đẩy nhanh tốc độ lên."

"Vâng."

Người đàn ông nói bằng chất giọng khẳng định và cũng răn đe đanh thép: "Phải luôn nhớ rằng Tam điện hạ là người ngươi cống hiến hết mình, chủ tử quyết định sự sống chết của chúng ta.

Việc chúng ta cần làm đó là dù có chết cũng phải hoàn thành nhiệm vụ mà chủ tử giao."...

Đang tẩy não đó à?Ninh Thư chưa kịp định hình mà đã trả lời ngay: "Vâng."

Nghe vậy người đàn ông mới gật đầu hài lòng: "Nghỉ ngơi đi, lát nữa có bài kiểm tra mới đấy."

Nói rồi anh ta đi mất.Ninh Thư tiếp nhận cốt truyện luôn và ngay.Người ủy thác được gọi Mười Một, là một trẻ mồ côi không có tên.

Được gọi là Mười Một bởi trước cô có Một, Hai, Ba, Bốn, Năm, Sáu, Bảy, Tám, Chín, Mười cái mã số khác.Người ở đây chỉ có mã số chứ không có tên.Cái nơi bí ẩn này là nơi mà Tam điện hạ đào tạo tử sĩ.

Người ủy thác là một tử sĩ, từ khi biết nghĩ đến nay đã sống ở đây rồi.Nơi đây huấn luyện cực tàn nhẫn, bất cứ ai cũng phải vật lộn để bò ra từ trong máu và xác chết, tôi luyện bản thân trở thành một tử sĩ luôn sẵn sàng chết vì chủ tử Tam điện hạ.Mười Một không có ý kiến gì với cuộc sống này bởi cô vốn là một đứa trẻ mồ côi, cuộc sống của cô vẫn luôn vật lộn như vậy và đó cũng là cách sống của cô.Nhiệm vụ lần này của Mười Một cực đơn giản đó là bảo vệ một cô gái tên Thượng Quan Tình Nhu.Thượng Quan Tình Nhu này là cô gái mà Tam điện hạ thích.

Cô ta là con gái của Thượng thư bộ Lễ, song lại có tính cách bộc trực nghĩ gì nói đó, cũng rất đáng yêu và xinh đẹp khác hoàn toàn với những tiểu thư khuê các khác.Thật ra Thượng Quan Tình Nhu này là người xuyên không.

Cô ta biết nhảy Gangnam Style, biết hát cái gì mà "Anh là tình yêu bé bỏng của em, em yêu anh đến thế nào cũng chẳng đủ".

Điệu nhảy rồi lời bài hát độc đáo rất hấp dẫn người khác.Tam điện hạ là người để mắt đến Thượng Quan Tình Nhu đầu tiên, Tam điện hạ rất có thiện cảm với cô gái đặc biệt này.

Thượng Quan Tình Nhu không phải người cổ đại nên không ngại chuyện trai gái.

Thượng Quan Tình Nhu còn thường xuyên lê la sang phủ hoàng tử chơi sau khi quen biết Tam điện hạ.Hai người thường xuyên đi du sơn ngoạn thủy gì đó khá là giống một đôi yêu nhau.

Và chẳng mấy mà Thượng Quan Tình Nhu đã thu hút sự chú ý của các hoàng tử khác.

Tam điện hạ biết cuộc chiến tranh giành ngôi vua rất nguy hiểm nên tìm một nữ tử sĩ bảo vệ Thượng Quan Tình Nhu.Thượng Quan Tình Nhu giữ gìn được mối quan hệ hòa hảo với các hoàng tử, xem đó là mối quan hệ trên bạn bè dưới người yêu.

Các tiểu hoàng tử trong cung đang tuổi ăn tuổi lớn nên thích chơi với Thượng Quan Tình Nhu lắm vì cô luôn bày được nhiều trò mới lạ.Tam điện hạ rất thích bắt Thượng Quan Tình Nhu lại, hắn ta yêu cầu Thượng Quan Tình Nhu chỉ biết có mình, hoàn toàn thuộc về mình.

Nhưng Thượng Quan Tình Nhu là người hiện đại có tư tưởng tiến bộ, là một cá nhân độc lập, cũng có bạn bè của mình làm gì có chuyện chấp nhận yêu cầu bá đạo ấy.Ban đầu Thượng Quan Tình Nhu còn có chút thiện cảm với chàng trai cao sang quyền quý tốt bụng này, nhưng cô không chịu nổi được sự bá đạo đó nên sau cùng đã thành thân với Ngũ hoàng tử.Ngũ hoàng tử và Thượng Quan Tình Nhu vô cùng ân ái, Ngũ hoàng tử không nạp thiếp vì Thượng Quan Tình Nhu.Tam hoàng tử cười khẩy trước hạnh phúc của họ.

Hắn càng chí Ngũ hoàng tử, càng không khách sáo với Thượng Quan Tình Nhu.

Cứ chuẩn bị hại Thượng Quan Tình Nhu là Thượng Quan Tình Nhu sẽ gặp dữ hoá lành được người khác cứu.Tam hoàng tử phải hủy diệt Thượng Quan Tình Nhu vì ta yêu nàng và nàng phải yêu ta, nếu nàng không yêu ta vậy ta sẽ giết nàng.

Ta sẽ hủy hoại nàng nếu ta không chiếm được nàng, rồi sau ta ôm cái xác của nàng mà quyến luyến.Tam hoàng tử thua trong cuộc chiến tranh giành ngôi vua.

Ngũ hoàng tử lên ngôi hoàng đế, Thượng Quan Tình Nhu trở thành hoàng hậu nhưng hậu cung vẫn không có bất cứ phi tử nào khác.Kết cục là Tam hoàng tử bị Ngũ hoàng tử giết.Nguyện vọng của người ủy thác: Không để chủ mình chết.Mười Một không tài nào hiểu nổi tại sao chủ mình lại tốt với Thượng Quan Tình Nhu đến vậy.

Thượng Quan Tình Nhu muốn gì được đó, và chỉ với điều kiện tiên quyết là trung trinh với chủ tử thôi.

Vậy nhưng Thượng Quan Tình Nhu lại quen thân với các hoàng tử khác và lấy lý do đó là bạn bè.Mười Một cảm thấy chủ mình tốt đến thế mà cô ta lại bảo chủ mình chỉ biết bắt ép chứ không biết yêu là gì.Ninh Thư thở dài, nhìn đi đây mới là người hầu trung thành này.

Ngày còn sống vào sinh ra tử vì chủ, chết rồi vẫn hiến dâng linh hồn để cứu chủ.Tẩy não thành công quá.Ninh Thư không biết Mười Một có tình ý hay chỉ trung thành đơn thuần với Tam hoàng tử nữa.Nhưng mà nhiệm vụ này thì?Quá là bỏ bom nhau.

Cô chỉ là một tử sĩ thôi đâu thể điều khiển cuộc chiến của các nhân vật lớn, đâu thể nào thay đổi một triều đại được?Cô không có quyền quyết định, chỉ cần Tam hoàng tử hạ lệnh là cô phải cầm kiếm xông lên.
 
Ninh Thư (401-600)
Chương 474: Chủ tử quái gở (2)


Chuyển ngữ: WanhooTử sĩ không cần nói chuyện, chỉ cần múa kiếm keng keng làm mọi việc vì chủ tử là được rồi.

Dù rằng trước mặt là vực sâu mà chủ tử bảo nhảy cũng phải nhảy ngay lập tức.Ninh Thư bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về nhiệm vụ lần này.Nếu cô lên ngôi hoàng đế và nhường ngay ngôi lại cho Tam hoàng tử thì sao nhỉ.

Tam hoàng tử trở thành hoàng đế rồi muốn đưa Thượng Quan Tình Nhu vào cung là chuyện cực cỏn con mà.Cũng tại Tam hoàng tử thích chết cả, đúng hơn hết là đay nghiến vì không được thoả mãn dục vọng, mà có thoả mãn thì vẫn chán sống như thường.Ninh Thư phân tích nguyện vọng của Mười Một, nguyện vọng yêu cầu không để chủ mình chết vậy tức là phải thay đổi vận mệnh Tam hoàng tử bị giết.

Còn việc Tam hoàng tử có lên ngôi hoàng đế hay không thì không liên quan đến cô.Vậy nhưng Tam hoàng tử không lên ngôi hoàng đế là kiểu gì cũng bị giết.

Sẽ không có chuyện bỏ qua cho khi mà hắn ta chán sống cứ thích tìm cách giết nữ chính đâu.Khái quát lại thì Tam hoàng tử này được phân diễn cái vai cặn bã đó chứ.

Không phải không yêu mà là yêu đến chết luôn.Có một người chủ thế này mệt mỏi quá.Mà thôi đến đâu hay đến đó.Ninh Thư bắt đầu tu luyện Tuyệt Thế Võ Công trong lồng sắt.

Đã là tử sĩ vậy với cái nghề nghiệp luôn trong trạng thái sẵn sàng chết bất cứ lúc nào này thì võ công càng cao càng có thêm cơ hội sống sót cho mình.Ninh Thư không muốn chết trong nhiệm vụ bởi chết đồng nghĩa với nhiệm vụ thất bại và cô sẽ bị xoá sổ.May mà thế giới này dày đặc linh khí, tu luyện Tuyệt Thế Võ Công cũng gọi là xuôi chèo mát mái.Nghe thấy tiếng cửa đá dày nặng mở là Ninh Thư dừng tu luyện và đứng dậy.Người đàn ông có vết sẹo ngang mặt đi vào.

Ninh Thư biết mã số của anh ta là Một đã chấp hành rất nhiều nhiệm vụ và là thủ lĩnh trại huấn luyện này."

Làm nhiệm vụ tiếp theo."

Một rất lạnh lùng với Ninh Thư.

Ninh Thư gật đầu ra ngoài cửa đá và nhìn Một mở cánh cửa đá khác."

Vào đi, đây là nhiệm vụ thứ hai của ngươi.

Giết tất cả con mồi bên trong."

Một đẩy Ninh Thư vào rồi đóng cửa lại.Mới vào Ninh Thư đã ngửi thấy mùi buồn nôn và cả tiếng lưỡi rắn thè phù phù.

Cô nhìn xung quanh và thấy nhiều rắn quá.

Lũ rắn quấn vào nhau bò khắp nhà đá.Ninh Thư nổi hết da gà.Đậu má cái giống này buồn nôn ghê ấy, mà còn đủ loại màu sắc là biết toàn rắn độc rồi.Một định giết cô đúng không chứ sao cô giết hết được nhiều rắn thế này.Ninh Thư chém đứt đôi con rắn đang bò về chỗ mình.

Rắn liên tục bò qua chỗ Ninh Thư, Ninh Thư vận khí đạp lên tường chạy mấy bước và kiếm một chỗ không có rắn đứng.Giờ cô không chỉ phải giết rắn mà còn phải tránh cho bị rắn độc cắn.Ninh Thư hơi hối hận khi không mua bột hùng hoàng, sau này nhất định phải mua bột hùng hoàng mới được.[Bột hùng hoàng: thuốc độc dạng bột chuyên trị rắn độc.]Ninh Thư chém đứt đôi các con rắn đó, rắn bị chém thành hai nửa ngọ nguậy và rồi vẫn chết.Mùi rắn lại thêm mùi máu tanh quá khó thở, mùi trong nhà đá ngày càng ghê cổ hơn.Nhìn lũ rắn mà Ninh Thư không biết khi nào mới giết hết đây.Một đợi Ninh Thư hoàn thành nhiệm vụ ngoài cửa.

Rất lâu sau Ninh Thư giết con rắn cuối cùng và cánh cửa mới được đẩy ra.Một đưa mắt nhìn lướt qua xác rắn đầy đất mà mặt không đổi sắc, cũng chẳng khen Ninh Thư được câu nào, bảo: "Ngươi đã vượt cửa thứ hai, còn một cửa nữa."

Ninh Thư mệt chết rồi, không cả nhấc được cánh tay lên nữa.

Cô bảo: "Ta mệt quá, ta có thể nghỉ đã được không?"

Một liếc xéo Ninh Thư: "Cửa cuối cực đơn giản, không cần nghỉ."

Cực đơn giản?Ninh Thư đi theo vào một nhà đá khác.

Nhà đá này rất sạch sẽ, bên trong có một chiếc giường đá, trên giường đá có một cái địu.Ninh Thư nhìn cái là thấy có một đứa bé sơ sinh trong cái địu.

Đôi mắt to tròn đang lúng liếng khắp nơi, miệng thì lem nhem nước nhãi.Đứa bé ê a khi thấy Ninh Thư, há mồm ra chỉ thấy lợi hồng chứ không có răng.Cái địu chắp vá chằng chịt, nhìn là biết con nhà nghèo.Ninh Thư nhìn Một và có dự cảm chẳng lành.Một dửng dưng bảo: "Giết đứa bé này là bài kiểm tra cuối cùng của ngươi."

Trái tim Ninh Thư nhói lên: "Tại sao chứ, đứa bé đâu có tội tình gì."

Một bỗng nhìn Ninh Thư hằm hằm: "Đó là câu ngươi nói được à?

Chúng ta là kiếm của chủ tử, chỉ cần chủ tử ra lệnh thì dù mục tiêu có là một đứa bé sơ sinh hay bất cứ ai đi chăng nữa cũng phải giết."

"Giết nó đi."

Một chỉ đứa bé trên giường: "Đây là nhiệm vụ cuối cùng của ngươi.

Nếu ngươi không hoàn thành nhiệm vụ này thì ngươi không đạt yêu cầu, không được chủ tử giao nhiệm vụ."

Chắc do đứa bé cảm nhận được nguy hiểm hoặc bị giọng Một làm nó sợ mà khóc thét vang khắp nhà đá.Bàn tay nắm chuôi kiếm đổ mồ hôi, trái tim giày xéo và hoang mang chưa từng có.

Không giết nó thì không thoát khỏi cái trại này, không thực hiện được nhiệm vụ và cô sẽ bị xoá sổ.Nhưng rằng đứa bé và cô không thù không oán, thậm chí nó còn chưa có nhận thức, chẳng biết gì cả.

Giết hổ giết rắn Ninh Thư không bị áp lực nhưng giờ phải giết một con người không thù không oán với mình làm Ninh Thư áp lực lắm.Người Ninh Thư lạnh toát, mồ hôi chảy từ trán vào mắt làm mắt xót lên nhưng Ninh Thư không có lòng dạ nào để dụi mắt.Cô phải giết một người vô tội vì nhiệm vụ của mình ư?Có thể đổi tính mạng mình bằng một đứa bé vô tội ư?Có thể, không thể, có thể, không thể...Ninh Thư cảm thấy khó trả lời vô cùng, cô chưa từng hoang mang thế này.

Cô phải làm sao đây, đây là tình huống chưa từng gặp trong các nhiệm vụ trước.Cô sẽ hoàn thành nhiệm vụ bằng sinh linh này ư?

Nhưng nó vô tri vô giác lại cũng chưa từng hại cô mà cô sẽ làm vậy?Ninh Thư có thể đòi công bằng cho người ủy thác nhưng đứa bé này không liên quan đến nhiệm vụ.

Giết một người vô tội mà còn là trẻ sơ sinh vô tri vô giác vô cùng vô tội, cô phải làm gì đây?Ninh Thư rối rắm quá, cô hiện đang rất hoang mang, tinh thần cô sắp vỡ toang đến nơi rồi.

Cô phải bất chấp tất cả không từ thủ đoạn để sinh tồn để sống sót à?Một nhìn Ninh Thư bằng ánh mắt lạnh tanh, bảo: "Ngươi chỉ cần nhấc tay thọc vào trái tim nó thôi.

Đây là nhiệm vụ đơn giản nhất, hãy luôn nhớ rằng ngươi là một tử sĩ."

Ninh Thư nuốt ực nước miếng, tử sĩ à, cách huấn luyện này đúng là mất hết tình người.Huấn luyện như thế này là tẩy sạch sự thương hại, trở thành một cỗ máy không có tình người.Bên dưới chiếc ngai vàng của đế vương là chồngchồng lớp lớp đầu lâu xương sọ.

Giẫm lên cầu thang xương sọ đó để leo lên ngôivị cửu ngũ chí tôn.
 
Ninh Thư (401-600)
Chương 475: Chủ tử quái gở (3)


Chuyển ngữ: WanhooChỉ cần thọc kiếm xuống là bao nhiêu kiên trì của cô tan tành thành mây khói, từ giờ sẽ không còn trói buộc nào nữa.

Có một lần ắt sẽ có lần thứ hai, dần dà rồi thành chết lặng và sẽ không còn khúc mắc nữa.Ninh Thư siết chuôi kiếm, gân xanh hằn rõ trên mu bàn tay."

Giết nó, giết nó..."

Giọng nói lạnh lẽo vờn quanh tai.Không phải ngươi chết thì ta chết, trước mặt mà là kẻ thù vậy Ninh Thư sẽ nhấc kiếm thọc xuống ngay.

Vậy nhưng đây là một đứa bé không thù không oán không có sức chống trả cô."

Tôi phải làm sao đây 2333?"

Ninh Thư xin sự giúp đỡ của 2333.2333 lặng thinh một lúc rồi hỏi: "Cô định thế nào?"

"Tôi không muốn giết nó."

Nói xong Ninh Thư nhẹ nhõm cả người, cô cũng tỉnh táo lại.

Đúng vậy cô không muốn giết đứa bé này.

Nó vô tội.Hệ thống im lặng.Ninh Thư thấy 2333 không trả lời, cô đề nghị: "Hãy giúp tôi đi 2333."

"Cửa hàng giao dịch có thuốc giả chết, tôi mua cho cô một viên nhưng đây là thao tác lách luật nên cô không được báo cáo tôi đâu đấy.

Đây là lần cuối tôi mạo hiểm bị khôi phục định dạng để giúp cô, nếu bị phát hiện cả tôi và cô sẽ đều bị xoá sổ."

2333 nói.Ninh Thư phấn khởi: "Cảm ơn cậu, cậu yên tâm sau này tôi sẽ mua chúng trước."

Một lúc sau có một viên thuốc xuất hiện trong lòng bàn tay Ninh Thư, Ninh Thư bình tĩnh lại ngay.Vậy là sau này không chỉ mỗi mua vật phẩm tất yếu để sinh tồn mà còn phải mua cả các thứ đó nữa.Phải mua trước khi đến thế giới mới được sử dụng trong nhiệm vụ."

Nghĩ xong chưa?"

Một hỏi Ninh Thư: "Với ý chí của ngươi là không trở thành tử sĩ được, ngươi không cần đi làm nhiệm vụ lần này."

"Ta làm được."

Ninh Thư rảo bước qua bên giường và bịt miệng đứa bé đang nhóc nhè lại, sau đó thọc kiếm vào ngực trái đứa bé, rút kiếm và máu loang ra ngoài dưới con mắt của Một.Nhà đá mới còn ầm ĩ giờ đã yên tĩnh chỉ còn lại tiếng hít thở của Ninh Thư và Một.Một nhìn Ninh Thư, đi qua kiểm tra mạch đập của đứa bé rồi lại đặt tay bên chóp mũi xem sao.Một lúc sau xác định đứa bé đã chết mới nói với Ninh Thư: "Vượt qua."

Ninh Thư hỏi Một: "Ta chôn nó được không?"

Một hằm hằm Ninh Thư nhưng rồi vẫn ừ.Bấy giờ Ninh Thư mới bế đứa bé đã chết trên giường đi ra."

Đợi đã."

Một nói.Ninh Thư giật thót, ngoảnh lại thắc mắc bình tĩnh: "Sao nữa?"

"Nhanh lên rồi về, lát nữa ngươi đi gặp chủ tử với ta."

Một bảo.Ninh Thư gật đầu và bế đứa bé rời khỏi hang núi cực nhanh, bước ra ngoài đập vào mắt cô là một cánh rừng.Ninh Thư chạy nhanh thoăn thoắt vào trong rừng kiếm thảo dược nhai bã ra rồi cởi tã lót để hở vết thương trên ngực trái.Ninh Thư đắp thảo dược đã nhai vào ngực để cầm máu.2333 bảo trái tim đứa bé này nằm bên phải nên cô mới dám thọc vào ngực trái, thôi thì cũng xem như trong cái rủi cũng có cái may.Dõi mắt xung quanh bốn bề là rừng không có người sống, phải làm sao với đứa bé này đây?

Cô không thể nào rời khỏi khu vực núi rừng này để tìm người nhận nuôi thằng bé được.Một vẫn đang đợi nên không kịp mà cũng sắp hết tác dụng thuốc giả chết rồi.Đậu má sao lại bực mình thế nhỉ.Ninh Thư bực bội nhai thảo dược bôi vào người đứa bé.

Được cái cuối cùng máu đã ngừng chảy.

Cô nhét một viên tích cốc đan vào miệng nó, tích cốc đan tan thành dòng nước chảy vào miệng đứa bé.Ninh Thư không biết để nó ở đâu nữa, để nó ở đây là bị thú hoang tha đi ngay và chỉ còn đường chờ chết.

Cô vất vả vậy mà sau nó vẫn mất mạng à.Ôi!Ninh Thư bế thằng bé nhảy lên đứng trên cành cây.

Đứng trên cây nhìn toàn bộ cánh rừng và nhìn thấy một con sói cái đang dắt mấy con sói con bên dưới tán cây.Ninh Thư nảy ra ý định, cô bắt trộm một con sói con trong yên lặng rồi dây mùi của sói vào tã của đứa bé và đi theo con sói về hang sói.Ninh Thư buộc phải thử xem, không biết con sói cái này có bằng lòng nuôi thằng bé này hay không.Cô nhét cho thằng bé uống thuốc hạ sốt, đợi con sói rời hang là cô đặt nó vào trong ổ rồi đứng xa canh.

Nếu sói cái hại thằng bé vậy Ninh Thư buộc phải giết sói cái.Sói cái quay về thấy trong ổ có thêm một sinh vật lạ hoắc, nó hít ngửi cái tã mãi và còn ngoạm cả cái tã đi.Trông có vẻ không định ăn thằng bé.Ninh Thư nán lại một lúc thấy sói cái bơ thằng bé, cũng không hại thằng bé mới thở phào.Cô chỉ làm được đến vậy thôi.Trông trời cũng đã muộn nên Ninh Thư đi về.Về đến hang núi là có Một đang đợi Ninh Thư.

Một đưa Ninh Thư một bộ quần áo để sửa soạn rồi chuẩn bị vào kinh gặp chủ tử.Một đưa cô một bộ quần áo con gái rất thô.

Ninh Thư cầm quần áo qua suối tắm rửa rồi mặc đồ.

Buộc tóc đuôi ngựa bằng sợi dây rồi cúi xuống mặt nước để xem xem khuôn mặt người ủy thác thế nào.Một khuôn mặt cực phổ thông không có gì đặc sắc.

Vứt trong đám đông là sẽ không ai để ý.Tút tát xong Ninh Thư quay về hang núi, Một đưa Ninh Thư đến kinh thành, tuy nhiên đi mất hơn nửa ngày trời mới rời khỏi khu rừng sâu này.Ninh Thư cảm thấy thật may khi không bế thằng bé rời khỏi cánh rừng, với độ rộng này thì phải chạy bao xa chứ.Ra khỏi cánh rừng là có người giữ hai con ngựa bên đường.

Thấy Một và Ninh Thư đi ra là đưa mỗi người một con rồi cả hai phi nước đại đến kinh thành.Một xuống ngựa khi đến cổng thành.

Thấy Ninh Thư vẫn trên lưng ngựa, Một nói lạnh lùng: "Xuống đi, không được cưỡi ngựa vào thành dễ gây sự chú ý."

Ninh Thư xuống ngựa vào thành với Một.Kinh thành sầm uất náo nhiệt, đường phố bày các quán sạp, người trên phố toàn mặc quần áo sặc sỡ.Ninh Thư ôm kiếm đi theo Một đến sân sau phủ Tam hoàng tử rồi vào từ sân sau.Cảnh giác quá nhỉ, Ninh Thư ghi nhớ điều này.Quản gia báo cho Một và Ninh Thư biết Tam hoàng tử đang tiếp khách nên họ đợi một lát.Một ngoảnh lại hỏi Ninh Thư: "Biết hành lễ thế nào khi thấy chủ tử chưa?"

Chắp tay quỳ một gối hay quỳ phịch hai chân xuống đất nhỉ.

Ninh Thư lắc đầu không biết."

Vừa chắp tay vừa quỳ một chân."

Một bảo.Đó là tư thế cầu hôn còn gì?Quản gia trở ra bảo Ninh Thư vào.

Một để Ninh Thư vào một mình chứ không vào.Ninh Thư chỉnh lại quần áo và bước vào trong phòng.Cha má ơi hơi bị căng thẳng đấy.Mới vào phòng đã thấy một nam một nữ hình như đang vẽ gì đó bên án thư.

Cô gái chống cằm dựa vào bàn nhìn chàng trai múa bút.

Thần tiên quyến lữ cũng chẳng sánh bằng.Ninh Thư nhìn thấy hai người họ mà cảm thấy trờiđộ mắt cô bởi vì họ quá đẹp.
 
Ninh Thư (401-600)
Chương 476: Chủ tử quái gở (4)


Chuyển ngữ: WanhooHai người không định bảo Ninh Thư đi vào, Ninh Thư biết ý chỉ đứng một góc quan sát hai người họ.Chàng trai thì hẳn là Tam hoàng tử Hiên Hồng Vũ.

Mái tóc đen nhánh của Hiên Hồng Vũ được trâm ngọc búi gọn.

Hắn ta mặc áo gấm trắng, tà áo dài múa may theo từng nét bút.Lông mày sắc bén, môi thắm hồng, ngũ quan đẹp đẽ.

Đường nét như tạc tượng có một không hai, quả thật là hào hoa phong nhã.Ninh Thư nhếch mép, giờ nom bình thường đấy nhưng chẳng biết lúc nào đó sẽ lên cơn muốn chiếm hữu người khác đâu.

Hắn ta sẽ nảy sinh tình cảm và chấp niệm cực đoan khống chế cho bằng được mà người bình thường không hiểu nổi với Thượng Quan Tình Nhu.Người lọt vào mắt hắn ta khổ thật sự.Ninh Thư quan sát Thượng Quan Tình Nhu.

Mày mắt cong cong, đôi môi chúm chím đỏ tươi, làn da mịn màng, vầng trán sáng láng cùng với con ngươi lúng liếng ranh ma.Thượng Quan Tình Nhu mang trong mình sự tự do ăn vào tận sâu linh hồn mà các quý nữ danh môn quanh năm ở trong nhà không có được.Đây là Thượng Quan Tình Nhu thẳng thắn chứ không kệch cỡm.Ninh Thư cảm thấy Thượng Quan Tình Nhu xuyên không khi chưa lớn lắm.Đổi sang kiếp khác được các con người mang trong mình dòng máu rồng phượng theo đuổi, được hạnh phúc và rồi trở thành hoàng hậu hưởng vô vàn sủng ái.Thượng Quan Tình Nhu rất xinh đẹp nhưng cứ nghĩ đến cảnh cô ta nhảy Gangnam Style rồi hát bài Little Apple là mọi sự xinh đẹp đều bay sạch.Thôi, có lẽ đó là nét đặc biệt trong mắt các con cháu dòng dõi quý tộc.Còn Ninh Thư chỉ cần biết rằng cô nam quả nữ chung một phòng thế này sẽ ảnh hưởng xấu đến thanh danh của Thượng Quan Tình Nhu.Các cô nương khác bảo vệ thanh danh ghê lắm nhưng Thượng Quan Tình Nhu đây chưa từng để ý đến nó, và còn chẳng cả bận tâm về chàng trai thích mình.

Ngũ hoàng tử còn ghé qua phòng khuê nữ vào đêm hôm cơ.Ninh Thư đứng im không nhúc nhích ở đó như một tảng đá.Hiên Hồng Vũ đặt bút xuống, Thượng Quan Tình Nhu cầm giấy lên xem: "Sao ta lại xấu thế này, ngài vẽ ta xấu quá."

"Không phải nàng xấu mà là ta không lột tả được vẻ đẹp của nàng."

Hiên Hồng Vũ không giận Thượng Quan Tình Nhu.Thượng Quan Tình Nhu bĩu môi nhấc bút vẽ một Hiên Hồng Vũ phiên bản chibi, bảo: "Đây mới là đẹp, đáng yêu không?"

Hiên Hồng Vũ buồn cười: "Có ai lại đầu to mình nhỏ vậy đâu?"

"Đây là tranh biếm họa."

Thượng Quan Tình Nhu nhe ranh với Hiên Hồng Vũ rất đáng yêu: "Ngài chỉ cần nói xem đẹp hay xấu thôi."

"Đẹp, đẹp lắm."

Hiên Hồng Vũ mỉm cười càng khiến hắn thêm nho nhã.Ban đầu Thượng Quan Tình Nhu bị hắn hút hồn nhưng sau không chịu nổi tính tình quái gở của Hiên Hồng Vũ.Nàng là của riêng mình ta, trong mắt nàng chỉ được có ta, không được phép ra ngoài với đàn ông khác, nàng không ngoan ta sẽ phạt nàng.

Phạt bị thương thật chứ không phải dọa chơi.Cảm giác đó khiến người ta sụp đổ.Hiên Hồng Vũ như mới thấy Ninh Thư, hắn vẫy gọi cô qua.Ninh Thư đi qua chắp tay quỳ một chân gọi: "Chủ tử."

Thượng Quan Tình Nhu nhìn qua nhìn lại mặt Ninh Thư rồi chuyển ánh mắt qua nơi khác."

Tình Nhu, ám vệ này tặng cho nàng, cô ta sẽ bảo vệ sự an toàn cho nàng."

Hiên Hồng Vũ nói với Thượng Quan Tình Nhu.Hình như Thượng Quan Tình Nhu không thích ám vệ này: "Ta không cần ám vệ, cảm giác cứ có người đi theo không thoải mái."

"Cô ta chỉ bảo vệ nàng từ một nơi bí mật gần đó khi nào nàng gặp nguy hiểm mới cứu nàng.

Nàng thích đi chơi khắp nơi chưa biết chừng sẽ gặp nguy hiểm, cô ta..."

Hiên Hồng Vũ quay sang hỏi Ninh Thư lạnh nhạt: "Ngươi tên gì?"

Ninh Thư: ..."

Mười Một."

Ninh Thư trả lời."

Mười Một sẽ bảo vệ nàng khi nàng gặp nguy hiểm.

Có nữ ám vệ bên cạnh cũng tiện cho nàng hơn."

Hiên Hồng Vũ sờ ngọc bội bên hông và bảo với Thượng Quan Tình Nhu.Thượng Quan Tình Nhu bĩu môi.Đôi mắt cáo của Hiên Hồng Vũ loé sáng, Ninh Thư cảm thấy Hiên Hồng Vũ tức giận nên thưa với Thượng Quan Tình Nhu: "Thượng Quan tiểu thư."

"Từ giờ nàng sẽ là chủ của ngươi.

Nghe theo mệnh lệnh của nàng và bảo vệ nàng an toàn, rõ chưa?"

Hiên Hồng Vũ uy nghiêm lạnh lùng với Ninh Thư."

Thuộc hạ đã rõ."

Ninh Thư cúi mặt thưa.Thượng Quan Tình Nhu đành phải chấp nhận ám vệ Ninh Thư này.Thượng Quan Tình Nhu thấy ghét, Ninh Thư còn thấy ghét hơn.

Dù gì cô cũng có mặt để bảo vệ sự an toàn của Thượng Quan Tình Nhu mà sao lại không được chào đón vậy chứ.Thượng Quan Tình Nhu ra về không mấy vui vẻ, Hiên Hồng Vũ không nói gì mà chỉ nhìn Ninh Thư bằng ánh mắt ẩn ý.Ý gì đây?

Ninh Thư không hiểu ánh mắt đó.Ninh Thư thấy Thượng Quan Tình Nhu đi nhanh nên cấp tốc đuổi theo.

Thượng Quan Tình Nhu dừng bước ngoảnh lại nói với Ninh Thư sau khi rời khỏi phủ hoàng tử: "Ta rất cảm ơn khi ngươi muốn bảo vệ sự an toàn của ta nhưng ta không thích có người ở bên can thiệp vào cuộc sống của ta."

Ninh Thư lùi lại mấy bước, thưa: "Thượng Quan tiểu thư đi trước đi, ta sẽ không bao giờ xuất hiện trước mắt cô."

Làm như trông nom cô ta là sẽ mần thịt cô ta không bằng.

Một khuê nữ cổ đại ra cổng đi một mình không dẫn theo nha hoàn như thế vô cùng nguy hiểm.

Thượng Quan Tình Nhu trói gà không chặt, lỡ bị cậy khoẻ bắt cóc thì sao.Khi đó có khi lần sau Hiên Hồng Vũ sẽ gặp lại Thượng Quan Tình Nhu ở lầu xanh rồi.Dẫn nha hoàn theo cũng là một cách tránh nghi ngờ, tuyên bố thân phận không để người khác làm xằng làm bậy.Thượng Quan Tình Nhu giậm chân bực bội, tuy nhiên dáng vẻ giậm chân của cô ta cũng rất xinh đẹp.Ninh Thư về phủ thượng thư theo Thượng Quan Tình Nhu.

Cô trèo tường vào phủ rồi ngồi xổm trên một cành cây trước Tú Lâu của Thượng Quan Tình Nhu.

Lá cây xum xuê nên che được người Ninh Thư.Con sâu trên lá cây bên cạnh Ninh Thư cảm thấy khổ quá, ám vệ ơi sao cô lại khổ thế này.Cô búng con sâu đi rồi ngồi tu luyện Tuyệt Thế Võ Công trên cành cây.

Cô phải tu luyện, người ủy thác giỏi thế mà sau rồi vẫn trật lất đấy thôi.Trong cốt truyện người ủy thác xông vào cung cứu người nhưng người không cứu được mà mình thì bị tên bắn thành con nhím.Ninh Thư vừa tu luyện vừa quan sát cả phủ thượng thư.

Thượng Quan Tình Nhu rất được chiều, đã là con vợ cả lại được người người quý mến, ngay cả Thượng thư bộ Lễ cũng rất yêu thương cô ta.Ninh Thư cảm thấy Thượng thư bộ Lễ bằng lòng để con gái qua lại với Tam hoàng tử.

Bởi dù sau này Tam hoàng tử không thể trở thành hoàng đế thì cũng sẽ là một vương gia quyền cao chức trọng.Đã có thái tử rồi nên Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử đã trưởng thành đây cũng chẳng dễ gì lên được ngôi vua.Nhưng mà Ninh Thư biết thái tử là một quân tốt thí mà thôi.

Trong cốt truyện anh ta cũng rất thích Thượng Quan Tình Nhu vậy nên bắt cóc Thượng Quan Tình Nhu để định cưỡng hiếp.Ừm, Thượng Quan Tình Nhu rất cuốn hút mà.Sau đó thái tử bị cắt đất diễn và đến phiên trận đấu của Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử Hiên Tiêu Thiên.Hiên Tiêu Thiên là người được ông trời ưu ái, Hiên Hồng Vũ không đấu lại anh ta.

Mặt khác Hiên Hồng Vũ cũng hại Thượng Quan Tình Nhu ghê lắm.

Ninh Thư chỉ biết thở dài trong thầm lặng.

Hại nữchính như thế mà muốn thành nam chính là nằm mơ giữa ban ngày nhé.
 
Ninh Thư (401-600)
Chương 477: Chủ tử quái gở (5)


Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư không muốn bảo vệ Thượng Quan Tình Nhu nhưng cô chỉ là một tử sĩ không có suy nghĩ của mình, không có quyền từ chối.

Cô mà dám để lộ chút không hài lòng nào là cô đợi bị giết luôn.

Trước Ninh Thư có mười người nữa được xếp loại theo năng lực nên chí ít là giờ cô không đánh lại họ.Ninh Thư đã xác định được cách làm nhiệm vụ lần này rồi.

Cô không được vượt mặt mà cô cũng chẳng can thiệp được vào Hiên Hồng Vũ.

Sau này Hiên Hồng Vũ bại trận thì cô cứu anh ta cho anh ta sống thôi.Còn đâu mặc kệ hết.Ninh Thư bắt đầu tu luyện Tuyệt Thế Võ Công.

Trời tối Ninh Thư mới mò qua nhà bếp kiếm đồ ăn rồi lại về tu luyện trên cây.

Nhưng mà được cái nhiều muỗi thật đấy.Ninh Thư vỗ bốp má một phát và đánh chết một con muỗi.

Cô gãi nốt muỗi đốt và nhớ đến ánh mắt ẩn ý của Hiên Hồng Vũ.

Có phải cô nên quay về phủ hoàng tử một chuyến không?Ninh Thư trèo tường ra ngoài phủ thượng thư và quay về phủ hoàng tử.Phòng Hiên Hồng Vũ vẫn sáng đèn, Ninh Thư chần chừ rồi mới gõ cửa, giọng lạnh tanh của Hiên Hồng Vũ vang lên: "Vào đi."

Ninh Thư mở cửa vào, Hiên Hồng Vũ đang viết gì đó.

Ánh đèn rọi vào người làm hắn ta cứ mờ ảo."

Chủ tử."

Ninh Thư quỳ một gối.Hiên Hồng Vũ không thay đổi sắc mặt, hắn ta toả ra khí thế áp lực và uy nghiêm trước mặt Ninh Thư.Hiên Hồng Vũ ngẩng lên nhìn lướt qua Ninh Thư quỳ bên dưới.

Hắn chấm bút lông vào mực và bảo: "Muộn hơn ta nghĩ nhưng dù sao cũng đã đến."

Ninh Thư: ...Hoá ra ánh mắt ẩn ý đó là bảo cô quay về.Nhìn một cái thì hiểu cái khỉ gì hả, cô về đây là vì trên cây nhiều muỗi quá thôi.Hiên Hồng Vũ lại chăm chú viết, càng viết càng nhanh và chợt dừng bút làm mực bắn tung toé trên giấy.Hiên Hồng Vũ chau mày vo giấy vứt đi.Ninh Thư: ...Có thể bảo thôi quỳ được không?Hiên Hồng Vũ hỏi Ninh Thư: "Biết nhiệm vụ lần này của ngươi là gì không?"

"Biết ạ.

Xin chủ tử yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ bảo vệ Thượng Quan tiểu thư an toàn, không để Thượng Quan tiểu thư gặp bất cứ nguy hiểm nào."

Ninh Thư thề non hẹn biển.Hiên Hồng Vũ không có bất cứ phản ứng nào trước câu nói dõng dạc của Ninh Thư.

Hắn ta cứ lì cái mặt ra làm Ninh Thư quê quá."

Ngoài việc bảo vệ sự an toàn của Thượng Quan Tình Nhu thì ngươi còn có các nhiệm vụ khác nữa.

Bản điện hạ muốn biết mỗi ngày Thượng Quan Tình Nhu làm gì, gặp ai, không có ưu tiên."

Hiên Hồng Vũ nhìn Ninh Thư: "Ngươi làm được không?"

Ninh Thư lay động con ngươi suy nghĩ về câu nói của Hiên Hồng Vũ, cô hỏi: "Thưa chủ tử, không có ưu tiên là bao gồm những việc gì ạ?"

"Mọi việc."

Hiên Hồng Vũ trả lời dửng dưng.Mọi việc này là bao gồm những việc gì mới được chứ?

Ninh Thư lại hỏi: "Là cả ăn gì, mặc gì, nói gì với ai đều phải bẩm báo đúng không ạ?"

Hiên Hồng Vũ gật đầu: "Đúng."

Ninh Thư: (╯‵□′)╯︵┻━┻Đậu má biến thái thế nhỉ, mình cứ kiểu thành con điên đi nhòm ngó người ta ấy.

Cái sự chiếm hữu cố chấp này không phải dạng vừa đâu.Cái gì cũng muốn biết, mấy giờ Thượng Quan Tình Nhu dậy cũng muốn biết, mấy giờ ăn cũng muốn biết, lúc nào đi vệ sinh cũng muốn biết, lúc nào đến tháng cũng muốn biết.Ngoài mặt Ninh Thư rất bình tĩnh nhưng trong lòng đang nổi phong ba."

Đặc biệt phải để ý Thượng Quan Tình Nhu gặp đàn ông nào, nói gì làm gì với đàn ông nào.

Ngươi phải báo cáo tất cả cho ta biết hiểu chưa?"

Hiên Hồng Vũ nhìn Ninh Thư lạnh lùng: "Có làm được không?"

Ninh Thư biết mình nói không là bị đánh chết ngay, cô gật đầu: "Thuộc hạ nhất định sẽ ghi đầy đủ."

Ninh Thư thấy vẫn nên hỏi rõ ràng: "Nếu Thượng Quan tiểu thư nói chuyện với cha mình hay sai vặt trong phủ cũng cần ghi lại ạ?"

Hiên Hồng Vũ nhìn Ninh Thư bằng ánh mắt sắc lạnh, có vẻ như rất khó chịu với khả năng đoán ý của Ninh Thư: "Bất cứ đàn ông nào."

Ninh Thư: ...Mệt mỏi quá.Để hắn ta chết quách đi cho xong chứ cứu làm khỉ gì, mệt người mệt mình.Biết thế đã không quay về, về có chuyến mà thêm bao việc.Hiên Hồng Vũ vứt cho Ninh Thư một quyển sổ.

Ninh Thư mở ra thấy là giấy trắng, Hiên Hồng Vũ bảo: "Có gì cứ ghi hết vào đó."

"Vâng."

Ninh Thư vẫn phải giả vờ sung sướng khi được nhận nhiệm vụ này.

Sau này cô không chỉ phải cầm theo kiếm mà còn phải cầm theo văn phòng tứ bảo để đi đến đâu viết đến đó.Không thiết sống nữa rồi.Ninh Thư về phủ thượng thư là cô chạy về phòng Thượng Quan Tình Nhu ngay.

Thượng Quan Tình Nhu ngủ say lắm, dù đang ngủ cũng đẹp vô cùng.

Cái cơ thể này của Thượng Quan Tình Nhu quá đỗi xinh đẹp.

Mà thay đổi linh hồn cũng làm thay đổi khí chất, khiến Thượng Quan Tình Nhu nổi bật trong các quý nữ danh môn làm các con cháu quý tộc chú ý.Ninh Thư về lại cái cây lấy sổ ra châm lửa rồi viết vào sổ: "Thượng Quan tiểu thư ngủ rất say, trở mình và còn nhoẻn miệng cười.

Thuộc hạ nghĩ Thượng Quan tiểu thư đang mơ thấy chủ tử."

Con mẹ nó chứ sao cô phải làm cái công việc ghê cổ thế này.Ninh Thư sợ mình bị Hiên Hồng Vũ biến thành con tâm thần lắm.Lúc sau Ninh Thư tiếp tục viết gì mà Thượng Quan Tình Nhu đi tiểu đêm nhưng hình như tiểu xong không rửa tay mà uống một chén nước.

Ghi xong các thứ rồi mới bắt đầu tu luyện Tuyệt Thế Võ Công.Không gì quan trọng hơn sức mạnh.Nhưng mà giờ Ninh Thư đã luyện được một sợi kình khí rồi dù rằng nó mỏng manh lắm.

Có sợi kình khí này là có thể cải tạo cơ thể, nâng cao tố chất cơ thể.Thật ra cơ thể người ủy thác yếu cực.

Bao năm rèn luyện trong trại, cầm kiếm từ nhỏ tạo thành vết chai dày cộm trong lòng bàn tay.

Cơ thể này không chết vì nhiệm vụ thì cũng chẳng sống được bao lâu, chẳng mấy từ giã cõi đời.Kình khí của Tuyệt Thế Võ Công chữa dần những nội thương trong cơ thể.

Có mỗi một khuyết điểm là Ninh Thư đói lắm, ngứa mồm lắm.Ăn nhiều quá thành ra Ninh Thư không dám lục đồ ăn trong phủ thượng thư.

Cô bỏ tiền túi ra ngoài mua bánh bao, gà nướng các thứ, nói chung là ăn sang mồm.Cuộc sống hằng ngày của Ninh Thư xoay quanh tu luyện Tuyệt Thế Võ Công và ghi chép lại cuộc sống của Thượng Quan Tình Nhu.

Màn đêm buông xuống sẽ qua phủ hoàng tử đưa sổ cho Hiên Hồng Vũ.Cứ hễ thấy Hiên Hồng Vũ xem sổ mà mặt tươi rói là Ninh Thư mắc ói.Thật ra Thượng Quan Tình Nhu này cũng khổ đó chứ.

Mình chẳng hay biết gì mà bị lột sạch trước mắt Hiên Hồng Vũ, mọi sinh hoạt đều bị Hiên Hồng Vũ nắm trong lòng bàn tay.Cái mức độ khống chế tuyệt đối Thượng Quan Tình Nhu này đã vượt khỏi cái ghen trong tình yêu rồi.Đây là một dạng bệnh yêu.Người ủy thác Mười Một có biết chủ mình quái gởthế không?
 
Ninh Thư (401-600)
Chương 478: Chủ tử quái gở (6)


Chuyển ngữ: WanhooHiên Hồng Vũ bị Thượng Quan Tình Nhu hấp dẫn đến cái mức mất khống chế, trở thành chấp niệm.

Tình cảm này không phải thứ tình mà một người bình thường chịu nổi.

Nó chỉ khiến người ta cảm thấy khó thở muốn trốn thoát thôi.Có lẽ Hiên Hồng Vũ giống với một kẻ điên, từ khi quen Thượng Quan Tình Nhu là thành một kẻ điên trong mắt người khác.Bảo sao mà Thượng Quan Tình Nhu bỏ rơi Hiên Hồng Vũ và ở bên Ngũ hoàng tử Hiên Tiêu Thiên ngay trong cốt truyện.Một cô gái đến từ thời đại công nghệ số thì làm gì có chuyện chấp nhận được cái việc mất nhân tính như thế.Tôi là tôi không phải của anh, không thuộc về bất cứ ai.

Tôi có suy nghĩ của mình, có tự trọng của mình, không phải một món đồ chơi vô cảm.Bình tĩnh chủ tử ơi, xin ngài đừng thích chết vậy mà.

Ninh Thư rất muốn kéo Hiên Hồng Vũ lại, không cho hắn ta ngày càng trượt dài trên con đường chán sống.Hiên Hồng Vũ gập sổ lại nói bình thường: "Tốt lắm, sau cứ ghi như thế."

Ninh Thư gồng mặt: "Cảm ơn chủ tử đã khen."

Ninh Thư chần chừ và bảo: "Thưa chủ tử, ngài đã thích Thượng Quan tiểu thư vậy thành thân với cô ấy đi."

Chứ đừng để bị Ngũ hoàng tử hẫng tay trên rồi đứng nhìn vợ người ta trong phẫn nộ.Hiên Hồng Vũ nhìn Ninh Thư lạnh lùng, quát: "Hỗn xược."

Ninh Thư đến chết đành quỳ phịch một chân xuống xin lỗi: "Chủ tử tha tội, thuộc hạ nhiều lời."

Hiên Hồng Vũ nổi giận bởi cô chõ mõ vào chuyện của hắn.

Bọn cô không cùng giai cấp, thậm chí còn không xứng để nêu ý kiến.Ninh Thư cũng dẹp vụ mai mối Hiên Hồng Vũ và Thượng Quan Tình Nhu.

Cố gắng luyện võ mới là con đường đúng đắn.

Sau này Hiên Hồng Vũ sắp bị giết vì thích chết quá thì cứu hắn là được rồi."

Nhớ lấy thân phận của mình."

Hiên Hồng Vũ mặt lạnh quăng sổ cho Ninh Thư.

Ninh Thư cất sổ đi về phủ thượng thư bảo vệ Thượng Quan Tình Nhu.Ninh Thư làm tròn trách nhiệm của một ám vệ không lo chuyện bao đồng.Cốt truyện phát triển thế nào thì mặc nó phát triển.Nhiệm vụ này không hề thoải mái chút nào.

Thượng Quan Tình Nhu thích đi dự tiệc lắm, cô ta là kiểu người hiếm lạ thích những thứ mới mẻ nên cô đây cứ chạy theo Thượng Quan Tình Nhu mãi.Lần nào cô ta đi dự tiệc cũng sẽ thu hút rất nhiều đàn ông.

Dù rằng có đi trên phố, ngồi trong quán ăn cũng sẽ gặp các anh chàng tuấn tú.

Tóm lại là một bức tranh đầy ắp mỹ nam.Các chàng trai này đều có hứng thú đôi phần với Thượng Quan Tình Nhu, dù không thích thì cũng xem như bạn bè.

Có lẽ do cái tính thẳng thắn, thái độ tuỳ hứng của Thượng Quan Tình Nhu đã làm các chàng trai này thấy lạ.

Thời này trai gái gặp nhau đều nho nhã giữ gìn lễ nghi, con gái sẽ căng thẳng, sẽ không thất lễ khi gặp con trai.Thượng Quan Tình Nhu khác người này khiến họ cảm thấy mới lạ.

Thượng Quan Tình Nhu không e ngại trai gái, cô ta vỗ vai con trai gọi bạn như thật.Vậy nên Thượng Quan Tình Nhu đi đến đâu, tham dự bữa tiệc nào cũng đều sẽ nói chuyện với đàn ông.Ninh Thư nghĩ Thượng Quan Tình Nhu đang hưởng thụ cảm giác được theo đuổi, được các mỹ nam vây quanh.

Trước khi xuyên không chỉ là một cô gái bình thường không mấy hấp dẫn, nhưng xuyên không là thu hút các chàng trai.Thấy lâng lâng là chuyện thường.Ninh Thư ghi lại mọi thứ rồi đưa cho Hiên Hồng Vũ.

Hiên Hồng Vũ đọc ghi chép mà bốc khói đen ngùn ngùn, con ngươi rung rung thể hiện sự tức giận vô biên.Trong bụng Ninh Thư hả hê lắm nhưng ngoài mặt vẫn lạnh lùng.Hiên Hồng Vũ ngày càng không vui tỉ lệ với số đàn ông mà Thượng Quan Tình Nhu gặp, quen biết.

Hiên Hồng Vũ mà đã không vui là gây sự với những người đàn ông đó ngay.

Nếu người đó thân phận thấp thì thẳng tay làm gì đó khiến người ta không chịu nổi.

Nếu thân phận cao Hiên Hồng Vũ sẽ lầm lì rồi giở trò sau lưng.Hiên Hồng Vũ vẫn cố gắng không hại Thượng Quan Tình Nhu nhưng rồi vẫn bùng nổ.Hiên Hồng Vũ lôi Thượng Quan Tình Nhu về phủ mình tỏ tình với Thượng Quan Tình Nhu trước: "Tình Nhu, ta thích nàng."

Thượng Quan Tình Nhu hơi đỏ mặt lưỡng lự, cô cũng có thiện cảm với Hiên Hồng Vũ cao quý này.Hiên Hồng Vũ thấy cô không trả lời thì nóng ruột: "Nàng thích ta không?"

Thượng Quan Tình Nhu có cảm giác với Hiên Hồng Vũ.

Hiên Hồng Vũ có thân phận cao sang lại còn hào hoa phong nhã, Hiên Hồng Vũ là chàng trai hoàn hảo nhất mà Thượng Quan Tình Nhu từng gặp.Chàng trai hoàn hảo thế thích mình nên Thượng Quan Tình Nhu vui lắm chứ.

Chàng trai có điều kiện tốt vậy sẽ không ngó ngàng đến cô ở hiện đại đâu."

Có."

Thượng Quan Tình Nhu gật đầu.Hiên Hồng Vũ cười rạng rỡ, mặt tươi như hoa: "Vậy nàng là của ta, nếu nàng phản bội ta ta sẽ giết nàng."

Thượng Quan Tình Nhu đang chìm đắm trong không khí trai đẹp tỏ tình bỗng giật thót, ngoảnh lại hỏi cà lăm: "Ngài...

Ngài bảo sao?"

"Ta nói nàng của ta, chỉ được nói chuyện với ta chứ không được nói chuyện với đàn ông khác nếu không ta sẽ giết nàng."

Hiên Hồng Vũ tươi cười đấy nhưng câu chữ thốt ra khỏi miệng lại quá lạnh lùng tàn bạo.Ninh Thư ngồi xổm trên cành cây xem kịch hay: ...Mẹ nó đổi lại là cô mà nghe nói thế thì đã chạy mất dép rồi.Hiển nhiên Thượng Quan Tình Nhu cũng hãi hùng nhưng vẫn gân cổ lên cãi: "Sao ngài lại nói như vậy được, ngài lấy gì để không cho ta nói chuyện với đàn ông khác, ngài giang tay xa quá rồi đấy."

Hiên Hồng Vũ nghe thế sầm mặt nhưng vẫn bảo: "Ngoan ngoãn nghe lời không ta sẽ giết nàng thật."

Thượng Quan Tình Nhu tức chết thôi, người đàn ông này bá đạo quá thể.

Đâu thể vì tỏ tình với cô là cô thuộc về anh ta được."

Còn lâu ta đã thích cái đồ theo chủ nghĩa đàn ông mù quáng như ngài."

Thượng Quan Tình Nhu định quay đi, thiện cảm về Hiên Hồng Vũ mất sạch rồi.Cô cần một người đàn ông bao dung mình chứ không phải kiểm soát mình.Vẻ mặt Hiên Hồng Vũ chẳng mấy vui, hắn mím môi tóm cổ tay Thượng Quan Tình Nhu, hỏi nặng nề: "Nàng không thích ta?"

"Đúng, ta không thích ngài."

Thượng Quan Tình Nhu hét to.Theo như cốt truyện đại trà thì sau cảnh này sẽ đến cảnh Hiên Hồng Vũ vây khốn Thượng Quan Tình Nhu trên tường rồi hôn Thượng Quan Tình Nhu đến hoa mắt chóng mặt cảm xúc lâng lâng.

Với cái mặt của Hiên Hồng Vũ thì chuyện gì chẳng giải quyết được.Hiên Hồng Vũ dồn Thượng Quan Tình Nhu vào tường nhưng bóp cổ chứ không hôn Thượng Quan Tình Nhu: "Ngoan, đừng chọc tức ta nếu không ta sẽ giết nàng."

Ninh Thư: ...Ninh Thư thấy mặt Thượng Quan Tình Nhu đỏ bừng bừng bèn nhảy ngay xuống cây gọi Hiên Hồng Vũ: "Chủ tử."

Còn bóp nữa là Thượng Quan Tình Nhu toi cái mạngxinh đẹp đó em ơi.
 
Ninh Thư (401-600)
Chương 479: Chủ tử quái gở (7)


Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư nhắc nhở Hiên Hồng Vũ.Mặt Thượng Quan Tình Nhu đã đỏ gay mà cũng khiếp đảm vô cùng, khuôn mặt lanh lợi nhăn nhó nước mắt rơi liên miên.Hiên Hồng Vũ được Ninh Thư nhắc mới tỉnh, dặn lại tâm trạng và cõi lòng bùng nổ âu lo để buông cổ Thượng Quan Tình Nhu ra.

Thượng Quan Tình Nhu trượt theo tường ngã ra đất hít vào thở ra ho khan liên tục.Cô cảm nhận được rõ ràng người đàn ông này định giết cô, cô nhìn Hiên Hồng Vũ bằng ánh mắt ghét bỏ và hoảng sợ.Miệng thì bảo thích cô nhưng rồi lại định giết cô.Thượng Quan Tình Nhu đứng lên chạy vội.

Hiên Hồng Vũ siết bàn tay nhìn theo dáng Thượng Quan Tình Nhu.

Đưa mắt nhìn xuống, những sợi tóc đen rủ xuống vầng trán tạo thành một cái bóng trên mặt hắn ta.Ninh Thư đứng bên quan sát, Hiên Hồng Vũ giờ này mông lung lại bất lực, không còn sự hung bạo khi bóp cổ Thượng Quan Tình Nhu nữa.Ninh Thư chỉ biết bình luận đáng đời cho sự việc lần này thôi.Mồm thì bảo ta thích nàng đầy tình cảm thế mà đi bóp cổ Thượng Quan Tình Nhu.

Cái cách thể hiện tình yêu quá dữ dội, quá cực đoan, quá làm người ta không chịu nổi.Ninh Thư hỏi Hiên Hồng Vũ: "Thư chủ tử, thuộc hạ vẫn bảo vệ Thượng Quan tiểu thư chứ?"

Hiên Hồng Vũ ngẩng mặt lên nhìn lướt qua Ninh Thư, giọng nói hờ hững vô tình: "Bảo vệ sự an toàn của nàng, bản điện hạ phải biết tất cả hoạt động của nàng như trước."

Hiên Hồng Vũ xoay đi, có vẻ không muốn nhiều lời với Ninh Thư.Ninh Thư rất yên tâm trước thái độ của Hiên Hồng Vũ, người bị Hiên Hồng Vũ để mắt đến khổ lắm, bơ mới là tốt nhất.Ninh Thư đuổi theo Thượng Quan Tình Nhu, cô ta đang vừa chạy vừa khóc, đi đứng chẳng nhìn đường va đập lung tung vào người trên phố.

Suýt là cô ta va vào xe ngựa, may được Ninh Thư kéo nhanh.

Mặt Thượng Quan Tình Nhu tái mét, vết bóp hằn rõ trên cổ.Thượng Quan Tình Nhu ngây ra, xoay chiếc cổ cứng nhắc lại nhìn Ninh Thư rồi đẩy Ninh Thư ra, khàn giọng quát: "Ngươi biến đi, ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa.

Ngươi là người của Hiên Hồng Vũ ta không cần ngươi bảo vệ."

Ninh Thư chau mày, tức cô làm gì, giỏi thì đi trả treo với Hiên Hồng Vũ đi.Mà cô vừa cứu cô ta khỏi vó ngựa, thái độ của của Thượng Quan Tình Nhu làm Ninh Thư thấy ghét.Dù chấp hành mệnh lệnh bảo vệ Thượng Quan Tình Nhu đấy nhưng cô chẳng nợ Thượng Quan Tình Nhu gì hết, ở đấy mà trút cơn giận Hiên Hồng Vũ vào người cô.Ninh Thư lùi lại không thèm nhìn Thượng Quan Tình Nhu đang bị sốc."

Ôi ai thế này."

Giọng nói cà phất cà phơ vang lên.Chiếc mành của cỗ kiệu dừng trước mặt Thượng Quan Tình Nhu được vén lên, một người đàn ông bước ra.Người đàn ông này tỏ thói cợt nhả nhưng khí chất cao quý, đúng kiểu công tử cợt nhả nhưng lại cũng chẳng phải lưu manh.

Quan trọng là anh ta đây có một đôi mắt đào hoa xinh đẹp, khuôn mặt dễ gần rất hút mắt người khác.Hiên Hồng Vũ là kiểu lạnh lùng còn Hiên Tiêu Thiên là kiểu phóng khoáng.Nhìn thấy anh ta là Ninh Thư nghĩ ngay rằng Thượng Quan Tình Nhu mới uất ức mà nam chính đã lên sàn ngay rồi.

Giờ này nữ chính cần nam chính vỗ về vết thương lòng lắm đây.Thượng Quan Tình Nhu nhìn thấy anh ta bèn lườm nguýt vừa bực vừa tức: "Liên quan gì đến ngài, chó khôn không cản đường."

Hiên Tiêu Thiên phật cái quạt nhìn Thượng Quan Tình Nhu: "Đã không nể mặt lại còn mắng bản điện hạ là chó, cẩn thận bản điện hạ xử ngươi tội đại bất kính."

Thượng Quan Tình Nhu gặp phải người đàn ông khó ưa này thì tức lắm.

Đúng là oan gia ngõ hẹp, lại gặp cô vào lúc cô chật vật đến vậy.Thượng Quan Tình Nhu ghét kẻ này, cô tức tối: "Thế ngài xử ta tội đại bất kính, nhốt ta vào nhà lao chém đầu ta đi."

Hiên Tiêu Thiên bị nghẹn lời trước câu nói của Thượng Quan Tình Nhu, anh ta gập quạt lại: "Nha đầu chết tiệt uống nhầm thuốc à."

"Ngài mới uống nhầm thuốc, cả nhà ngài mới uống nhầm thuốc."

Thượng Quan Tình Nhu mắng Hiên Tiêu Thiên chẳng ngần ngại.Ninh Thư đứng bên nghe Thượng Quan Tình Nhu mắng mà cạn lời.

Chẳng hiểu cô ta ngực to não phẳng hay cậy mình có chỗ dựa vững chắc mà chửi chán sống như thế.Hiên Tiêu Thiên gõ quạt vào Thượng Quan Tình Nhu, nổi giận: "Bản điện hạ mà cũng dám mắng, nha đầu chết tiệt gan to quá nhỉ?

"Bấy giờ Thượng Quan Tình Nhu mới lè lưỡi đuối lý.Hiên Tiêu Thiên không những không trách tội Thượng Quan Tình Nhu mà còn giấu giếm, che chở Thượng Quan Tình Nhu.Đây là một cặp oan gia thích nhau.Hiên Tiêu Thiên có gặp Thượng Quan Tình Nhu ở một buổi tiệc, anh ta thẳng thừng chê bai bài hát của Thượng Quan Tình Nhu là bại hoại thuần phong mỹ tục, làm Thượng Quan Tình Nhu vô cùng khó chịu.

Cô về cổ đại hát bài hát này ai cũng khen đặc biệt vậy mà anh ta lại bảo cô bại hoại thuần phong mỹ tục.Ninh Thư đồng tình với ý kiến của Ngũ hoàng tử Hiên Tiêu Thiên bởi đó là bài hát nổi tiếng ở hiện đại, mang về cổ đại toàn yêu yêu yêu quả thật làm mọi người kinh hãi.Thượng Quan Tình Nhu không phục, bảo Hiên Tiêu Thiên hát một bài xem anh ta hát được bài nào hay không.Hiên Tiêu Thiên không phải ca kỹ, đời nào anh ta hát.Vậy là cả hai kết thù từ đó, gặp nhau phải khịa đôi câu.Thượng Quan Tình Nhu cảm thấy hôm nay mình xui quá, trước là Hiên Hồng Vũ sau lại là Hiên Tiêu Thiên này, ai cũng bắt nạt cô hết.

Hoàng tử mà hay à, hoàng tử thì được bắt nạt người khác thế à.Thượng Quan Tình Nhu định bỏ đi, Hiên Tiêu Thiên thấy nha đầu lành chanh khóc có hơi bất ngờ, anh ta tóm cánh tay Thượng Quan Tình Nhu lại làm xộc xệch cổ áo để lộ vết hằn ở cổ.Hiên Tiêu Thiên sửng sốt khi thấy vết hằn đó rồi sầm mặt: "Ai làm?"

Thượng Quan Tình Nhu vội che cổ lại, bực: "Không phải việc của ngài."

"Ta hỏi ngươi là ai làm?"

Hiên Tiêu Thiên hỏi lạnh lùng."

Liên quan gì đến ngài."

Mắt Thượng Quan Tình Nhu lại đỏ, định hất tay Hiên Tiêu Thiên ra nhưng Hiên Tiêu Thiên kéo mạnh lại.Thượng Quan Tình Nhu rớm nước mắt: "Các ngài toàn bắt nạt ta."

Hiên Tiêu Thiên giật mình, thấy Thượng Quan Tình Nhu khóc thì mấp máy môi kéo Thượng Quan Tình Nhu lên kiệu.

Thượng Quan Tình Nhu càng sợ hơn quên cả lau nước mắt: "Ngài định làm gì?"

"Ngươi quan tâm làm gì, khởi kiệu."

Hiên Tiêu Thiên nói.Ninh Thư đắn đo và đi theo kiệu.

Dù trong kiệu đang cãi nhau nhưng Ninh Thư thấy họ đang tình tứ thì đúng hơn."

Khốn khiếp, ngài bỏ ra không thì ta xử đẹp ngài đó."

"Xử đẹp ta đi rồi ta xử đẹp ngươi."

"Ngài sờ mó ta, ngài là đồ khốn khiếp."

"..."
 
Back
Top Bottom