Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc

[BOT] Mê Truyện Dịch
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 180: Chương 180



Người nói chuyện mặc một chiếc áo khoác dài đến tận đùi, mái tóc uốn xoăn buông ở sau lưng, xinh đẹp mà lại tao nhã.

Chính là Sở Tầm đã lâu không gặp.

Trước đây cuộc sống của Sở Tầm không tốt lắm, lần trước cô ta được bà Giang giới thiệu cho Giang Minh Viễn, vốn tưởng rằng mình có thể bay ra khỏi nhà họ Sở trở thành bà chủ nhà họ Giang, kết quả cuộc hôn nhân này không thành, ngược lại còn kết thù. Vì chuyện chụp lén mà Giang Minh Viễn chèn ép lật đổ nhà họ Sở, ba Sở biết được thì nổi giận, gọi Sở Tầm về phê bình một trận, đóng băng thẻ của cô sau đó lại nâng đỡ em trai của cô ta lên.

Cho đến một phút trước, Sở Tầm cũng không hiểu tại sao Giang Minh Viễn lại kích động đến vậy. Nhưng hiện giờ, nhìn thấy quần áo gia đình không thể rõ ràng hơn này, cô ta cảm thấy hình như mình đã biết được nguyên nhân.

Chỉ là không biết bà Giang có biết rõ những chuyện này hay không, dựa theo biểu hiện trước đây của bà, chắc là không biết. Nghĩ đến những chuyện này, khóe miệng cô ta hơi cong lên.

Bỏ đi, những chuyện này không còn liên quan gì đến cô ta nữa.

"Đã lâu không gặp." Sở Tầm kéo bông tai ở bên mặt ra sau tai, nở nụ cười dịu dàng, cô ta nhìn Trình Hoan, lộ ra vẻ mặt hơi ngạc nhiên: "Vị này là..."

"Người tôi theo đuổi." Lời Giang Minh Viễn nói ra không giống như tưởng tượng của Sở Tầm, anh ngẩng đầu lên rồi gật đầu, lịch sự hỏi: "Cô Sở tìm tôi có việc gì không?"

"Không có việc gì, chỉ là đến chào hỏi thôi." Sở Tầm hơi khựng lại, không ngờ rằng có thể nghe được những từ này từ trong miệng của anh, cô ta nhìn Trình Hoan, ánh mắt có chút tìm tòi nghiên cứu, rồi lại cười nói: "Hai người trông rất xứng đôi, vậy thì chúc giám đốc Giang được như ý nguyện."

"Cảm ơn."

Thái độ này của anh rõ ràng là lạnh nhạt, trước đây Sở Tầm còn có thể dựa vào chút hi vọng này để cố gắng tìm đề tài, bây giờ người này đã không còn quan hệ gì với cô ta, cô ta cũng không ở đây được nữa, nói xong liền cáo từ.

Người này đến cũng đột ngột đi cũng đột ngột, rất kỳ lạ, Trình Hoan nghiêng đầu nhìn, nhận ra cô ta đã trở lại chỗ của mình, nói chuyện vui vẻ với một người đàn ông ngồi đối diện.

Trực giác của phụ nữ có lúc rất mơ hồ, ví dụ như chỉ cần nghe hai người kia nói với nhau vài câu, Trình Hoan đã có thể đoán được câu chuyện của bọn họ, cô mím môi, len lén nhìn Giang Minh Viễn một cái, cuối cùng cũng không kìm được lòng hiếu kỳ.

"Cô gái vừa rồi là?"

Trình Hoan hỏi không đúng lúc, vừa mới nói xong nhân viên phục vụ đã mang thức ăn lên, Giang Minh Viễn dùng ánh mắt tỏ ý bảo cô đợi một lúc, mở khăn ăn ra đặt lên n.g.ự.c Tinh Tinh, phục vụ đi rồi, anh mới lên tiếng giải thích: "Là con gái nhà họ Sở, cô có biết Điềm Lan không? Là của nhà bọn họ đó."

"Ồ, là cô ta à?" Nghe thấy là con gái của nhà họ Sở, Trình Hoan cũng biết được thân phận của vị này.

Trong tiểu thuyết gốc, có rất nhiều cô gái yêu đơn phương nam chính, từ nhân viên cấp dưới đến con gái của đối thủ cạnh tranh, có nhiều người yêu anh đến c.h.ế.t đi sống lại, nhất quyết phải tranh giành đàn ông với nữ chính.

Nguyệt

Cô chủ nhà họ Sở này chính là một trong số đó.

Từ khi Trình Hoan biết được tình tiết trong truyện, cô chủ nhà họ Sở này là một đối thủ cạnh tranh rất mạnh, nếu như nguyên chủ dựa vào con trai để đi lên thì vị này lại dựa vào chỗ dựa mạnh mẽ ở phía sau, mẹ của nam chính.

Trong truyện, cô ta là con dâu duy nhất mà mẹ nam chính vừa ý, bà Giang tạo ra rất nhiều cơ hội cho hai người ở riêng với nhau. Đến khi cô bỏ truyện, mẹ nam chính còn nhắc đến việc muốn cả nhà ra nước ngoài du lịch, trong 'cả nhà này cũng bao gồm Sở Tầm.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 181: Chương 181



Dựa theo tuổi của Tinh Tinh mà suy đoán, tình tiết của câu chuyện phải hơn một năm sau mới xảy ra, nói cách khác kể từ bây giờ đến hơn một năm sau này, hai người vẫn không cắt đứt liên lạc. Nghĩ đến đây, trong lòng Trình Hoan có chút không thoải mái.

Cô cúi đầu, cắt bít tết thành từng miếng nhỏ, rõ ràng rất quan tâm đến vấn đề này nhưng lại không biết nên mở miệng thế nào.

Bữa ăn kết thúc trong khi lòng cô đang mất bình tĩnh, Sở Tầm ăn xong trước bọn họ, lúc ra về lại đi đến chào hỏi, nói xong xoay người khoác lấy tay bạn đi cùng mình cười nói rời đi.

Nhìn dáng vẻ của cô ta, xem ra quan hệ của hai người cực kỳ tốt.

Trình Hoan nghiêng đầu nhìn thời gian rất lâu, cho đến khi hai người kia rời khỏi nhà hàng mới thu hồi tầm mắt.

Giang Minh Viễn vẫn luôn chú ý đến động tác của cô, lúc cô quay đầu lại liền hỏi: "Cô biết Lý Hoài An à?"

"Ai?"

"Người bên cạnh Sở Tầm đó, cũng là người kinh doanh nhà hàng." Giang Minh Viễn dùng khăn giấy lau tay: "Cũng là bạn trai hiện tại của cô ta."

"Bạn trai?" Trình Hoan kinh ngạc, căn bản không thể tin, không phải trong tiểu thuyết đã nói rằng cô chủ nhà giàu này si mê nam chính nhiều năm sao? Sao vừa quay ra đã có người mới rồi?

"Thực ra nói là chồng sắp cưới cũng phù hợp hơn." Giang Minh Viễn không quan tâm những chuyện buôn dưa này, sở dĩ anh biết được là vì ba của Sở Tầm muốn lấy lòng anh nên đặc biệt gửi đến một tấm thiệp mời kết hôn, mời anh tham gia hôn lễ của Sở Tầm.

"Hôn lễ của bọn họ diễn ra vào tháng sau, vừa hay là mùng sáu, cô có muốn đi xem không? Đến lúc đó sẽ có không ít người trong ngành kinh doanh ăn uống đến, giao lưu với bọn họ một chút cũng là lựa chọn tốt." Anh nói: "Dù sao tôi cũng là một người ngoài ngành, có nhiều lúc những điều nói ra chưa chắc đã chính xác."

Trình Hoan cảm thấy thế giới này có chút mơ hồ, sao Sở Tầm lại muốn kết hôn với người khác rồi? Trong tiểu thuyết trước nay chưa từng đề cập đến mà. Có chỗ nào xảy ra vấn đề sao?

Trình Hoan ngẩn mặt ra, nhất thời cảm thấy có lẽ mình đã đọc phải một cuốn tiểu thuyết giả, từ khi cô đến đây đã không có một việc nào giống với tình tiết trong câu chuyện: nam chính biết được mình có con trai trong tình cảnh cô còn chưa tìm đến cửa, không chỉ không lạnh nhạt kháng cự như trong tiểu thuyết, ngược lại rất gần gũi, một nữ phụ khác vốn là tranh giành đàn ông với nữ chính cũng gả cho người khác một cách dễ dàng, trông còn rất hạnh phúc, càng chưa nhắc đến nữ chính còn chưa lộ diện, cô ta còn có thể tiến vào nhà họ Giang như trong tiểu thuyết hay không vẫn còn là một vấn đề.

Dù sao trong nguyên tác, nữ chính và nam chính vô tình gặp nhau trong buổi diễn thuyết ở trường học, khiến nam chính dùng một cách khác để đối đãi, mới được công ti đặc cách cho trúng tuyển.

"Sao vậy?" Thấy cô vẫn không nói gì, Giang Minh Viễn có chút nghi ngờ: "Không muốn đi cũng được, muốn tiếp xúc với những người đó cũng không phải việc gì khó, sau này tôi có thể tiến cử giúp cô." Giọng nói của anh khiến Trình Hoan hồi phục tinh thần, cô lắc đầu nói không sao: "Hôn lễ thì thôi đi, dù sao tôi và người khác cũng không quen nhau, tùy tiện tham gia không được hay lắm."

"Cũng được." Giang Minh Viễn vốn là không có hứng thú gì với hôn lễ này, nghe thấy Trình Hoan nói không muốn đi, anh cũng quyết định không đi: "Đến Tết tôi phải quay về một chuyến, khoảng mùng ba sẽ quay lại, vẫn còn vài ngày để nghỉ ngơi, cô có chỗ nào muốn đi không?"

"Ba, chúng ta sắp ra ngoài đi chơi sao?" Nghe nói được ra ngoài đi chơi, Tinh Tinh cũng dựng lỗ tai lên, cậu mở to mắt, nắm chặt cái nĩa, cái miệng nhỏ lấm lem nước sốt lên tiếng yêu cầu địa điểm: "Con muốn đi đảo nhỏ."

Nguyệt

Đảo nhỏ mà cậu nói chính là đảo san hô đỏ, cậu bé mới chỉ đi đến chỗ này, cũng không nói ra được lựa chọn nào khác.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 182: Chương 182



Giang Minh Viễn cười xoa xoa tóc của cậu, không đồng ý mà tiếp tục nhìn Trình Hoan.

Trình Hoan còn đang rối loạn, không có khả năng suy tính gì, bản thân cô cũng không quen thuộc với thế giới này, vì vậy liền lắc đầu để anh quyết định.

"Được, vậy tôi xác định xong sẽ nói cho cô biết."

Ăn cơm xong, Giang Minh Viễn lái xe chở ba người về nhà. Thang máy đến, Trình Hoan đi ra, quay lại hỏi cậu nhóc còn đang ở trong thang máy: "Con có muốn lên lầu ngủ không?"

Nguyệt

"Có ạ." Tinh Tinh gật gật cái đầu nhỏ. Dù sao bây giờ cũng không được ngủ cùng mẹ nữa, cậu ngủ ở đâu cũng không khác nhau, hơn nữa hứng thú của cậu với đồ chơi vẫn chưa giảm xuống, muốn ngủ ở chỗ gần với đồ chơi một chút, sau khi suy xét hai phút liền từ bỏ mẹ.

"Mẹ, ngày mai con sẽ đến tìm mẹ."

"Vẫn chưa chắc là tìm ai đâu." Trình Hoan từ chối tin tưởng lời ngon tiếng ngọt của cậu, chuyển sang nhìn Giang Minh Viễn, nói tạm biệt anh: "Anh ngủ sớm một chút."

"Cô cũng đi ngủ sớm một chút, đừng chơi điện thoại muộn quá." Giang Minh Viễn càu nhàu, buông nút ấn ra, cửa thang máy trước mắt từ từ đóng lại.

Tinh Tinh theo ba lên lầu, còn đắm chìm trong giấc mơ sẽ được ngủ trong căn phòng toàn đồ chơi, kết quả thực tế cho cậu một đòn đầy đau thương. Thang máy nhanh chóng lên cao, lúc dừng lại đã là tầng cao nhất.

Cậu bé được ba dắt ra khỏi thang máy, nhìn cách bài trí trước mắt có chút ngơ ngẩn, cậu đi xung quanh hai vòng, ngẩng đầu lên thương lượng với Giang Minh Viễn: "Ba, con muốn xuống dưới."

"Con ngủ ở đây đi."

Nhà của Giang Minh Viễn trông có vẻ lớn, nhưng phòng cho người ở chỉ có hai gian, phòng ngủ cho khách còn lại nằm ở tầng dưới, anh không yên tâm.

Tinh Tinh dẩu môi không muốn, cậu vốn định ngủ gần với đồ chơi hơn một chút, sao lại biến thành xa hơn rồi?

Phải biết rằng nhà của mẹ chỉ cách phòng đồ chơi có một tầng.

Cậu bé tính toán một chút, cảm thấy mình làm như vậy là chịu thiệt, vì vậy lại lên tiếng yêu cầu trở về. Yêu cầu này bị ba cậu từ chối một cách không chút lưu tình, Giang Minh Viễn xách Tinh Tinh vào phòng ngủ như xách một con gà, nhanh chóng c** q**n áo của cậu rồi lau sạch sẽ, sau đó nhét cậu vào trong chăn, còn mình thì đi tắm.

Giường của Giang Minh Viễn rất rộng, độ cứng cũng giống như bản thân anh, Tinh Tinh đã ngủ ở giường mềm nhiều lần, lần này đổi thành chiếc giường cứng nhắc thì cực kỳ không quen, liên tục lăn qua lăn lại trên giường, còn len lén sờ đồng hồ đeo tay gọi điện thoại cho mẹ kể khổ.

Trình Hoan đang chơi game, lúc nói chuyện mở loa ngoài, vừa ậm ờ ứng phó con trai vừa quét phó bản, vô cùng bận rộn. Cô đánh quái vật xong, Tinh Tinh vẫn còn càm ràm ở bên đó, Trình Hoan thoát khỏi trò chơi, coi nhẹ yêu cầu muốn quay về ngủ của cậu bé, hỏi: "Ba đâu rồi?"

Tinh Tinh:"Ba đang tắm."

Cậu còn tưởng rằng mẹ muốn nói với ba để mình xuống dưới, nói xong liền vui vẻ bò xuống giường, chạy như bay đến cửa nhà tắm, đưa tay đẩy cửa ra gọi to: "Ba, mẹ tìm ba này."

Giang Minh Viễn đã quen ở một mình, không có thói quen khóa cửa đi tắm, lúc Tinh Tinh đi vào anh vừa mới rửa sạch bọt xà phòng trên người đi, nghe thấy lời của con, anh kéo lấy khăn tắm che đi nửa người dưới theo bản năng, nhìn con trai một cách không đồng ý, hầu kết khẽ động: "Đi ra ngoài trước, đợi ba tắm xong."

"Ồ!" Tinh Tinh căn bản không biết có vấn đề gì, đi ra ngoài mà không hề có chút gánh nặng, còn kể lại với Trình Hoan ở bên kia: "Mẹ, ba bảo mẹ chờ ba tắm xong."

Trình Hoan vừa nghe hết toàn bộ quá trình: "..."

Tinh Tinh vừa mới ra ngoài, Giang Minh Viễn lập tức khóa cửa phòng tắm lại, anh dùng tay vuốt mái tóc đang ướt ra đằng sau, đứng tại chỗ ngẩn người một lúc rồi mới quay lại tắm rửa.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 183: Chương 183



Tinh Tinh nói ngủ không quen cái giường này, kết quả chờ Giang Minh Viễn ra, cậu đã ngủ giống như heo nhỏ rồi, trên tay còn nắm cái đồng hồ kia.

Giang Minh Viễn khom lưng, rút đồ từ trong tay con ra, phía trên cuộc trò chuyện còn chưa kết thúc, anh thử hỏi một câu, đồng hồ truyền đến một đạo thanh âm: "Tắm rửa xong rồi à?"

Giang Minh Viễn: "..."

Anh trầm mặc một lát"ừ" một tiếng, thả nhẹ bước chân đi ra ngoài, đóng cửa phòng, tận lực làm bản thân quên cảnh tượng khiến người ta có chút xấu hổ lúc trước, nói chủ đề khác.

Ban đầu lúc nói chuyện phiếm, đề tài giữa hai người toàn quay xung quanh Tinh Tinh, nói xong chuyện con cái liền phải lâm vào hoàn cảnh không còn lời nào để nói, hiện tại quen thuộc rồi, có thể nói nhiều chuyện hơn, từ thời sự chính trị đến quan ăn ven đường đều có thể nói. Giang Minh Viễn sẽ nghiêm khắc khống chế thời gian, đến giờ liền thúc giục cô đi ngủ.

Trình Hoan ngủ không nhận giường, cho dù giường ở nhà mới cứng hơn so với lúc trước một chút cũng không thể quấy nhiễu cô ngủ ngon. Đồng hồ sinh học của cô rất đúng giờ, sáng sớm ngày hôm sau liền tỉnh, lúc tỉnh lại còn có chút không thanh tỉnh, theo bản năng nhìn qua bên kia giường, không thấy người, lúc này cô mới nhớ tới việc mình chuyển nhà, Tinh Tinh bây giờ còn đang ngủ trên lầu.

Cô ngồi trên giường một lát, chờ cảm giác hơi lạnh, mới thay quần áo xuống giường, rửa mặt xong, mở cửa, ở trước cửa phát hiện có bất động sản đưa đồ tới đây.

Nguyệt

Mấy thứ này là rau dưa cùng các loại thịt ngày hôm qua cô yêu cầu, còn có một túi bột mì chỉ định nhãn hiệu. Bất động sản thu phí cao, cung cấp đồ chất lượng cũng có bảo đảm.

Cất đồ tạm thời không cần vào tủ lạnh, Trình Hoan mở túi bột mì ra, múc một muỗng bột mì từ bên trong ra.

Cho bột mì vào trứng gà rồi quấy đều, cho đến khi thành khối, phủ màng bọc thực phẩm lên rồi để mười phút, nhân thời gian bột nghỉ, Trình Hoan lại cầm cái nồi, xúc hai bát gạo kê, vo gạo rồi thêm nước vào bắt đầu nấu cháo.

Mười phút sau, cục bột nghỉ xong, cán bột thành từng dải, ngắt thành nắm bột mì lớn nhỏ đều đều, dùng chày cán bột cán thành vỏ sủi cảo.

Làm xong vỏ sủi cảo, dư lại chính là nhân, hỗn hợp nhân gồm thịt băm cùng cắt thành mạt vó ngựa cùng với cà rốt, thêm xì dầu, gừng băm và dầu ăn, gói vào trong vỏ sủi cảo đã chuẩn bị tốt.

Sủi cảo gói xong được xếp ngay ngắn đặt trên thớt, Trình Hoan lấy ra một cái nồi khác, ở trong nồi đảo dầu, bật lửa, đem sủi cảo vào nồi chiên, chiên thành màu vàng óng ánh, thêm nước đun đến khi chín.

Như là tính tốt thời gian, cô bên này mới vừa dọn nước xong, cả phòng đều là mùi thơm, chuẩn bị mở nồi, bên kia chuông cửa liền vang lên.

Không cần đoán cũng biết người đến là ai, Trình Hoan tắt lửa, đem đồ vật thừa ra, rửa tay sạch sẽ, lúc này mới đi mở cửa.

"Sao không trực tiếp tiến vào, không phải anh có chìa khóa sao?"

"Sợ em không tiện." Giang Minh Viễn mang theo Tinh Tinh vẻ mặt buồn ngủ đứng ở ngoài cửa, trong tay còn cầm một bó hoa, anh đưa hoa cho Trình Hoan, mang theo bạn nhỏ đi vào, ngữ điệu nhẹ nhàng: "Nếu em nói không ngại, lần sau tôi sẽ không gõ cửa."

"Không có gì không tiện, anh trực tiếp tiến vào là được." Trình Hoan ôm bó hoa này, cảm thấy hoa này giống như nhiều hơn không ít so với lúc trước, cô mang hoa tới một bên bình hoa, đi vào phòng bếp bưng bữa sáng ra, gọi bọn họ ăn cơm.

Nhìn thấy Trình Hoan bưng đồ ra, Giang Minh Viễn liền tự giác đi cầm chén đũa, bữa sáng đầu tiên ba người ngồi trên bàn ăn cơm sau khi dọn nhà, ăn xong Giang Minh Viễn phải đi làm, Trình Hoan tiễn anh đến ngoài cửa, trong lúc chờ thang máy nói với anh: "Về sau không cần tặng hoa."

Giang Minh Viễn sững sờ, nhìn cô gật đầu, nói: "Được."

Sau đó lại hỏi: "Em thích cái gì?"

"Không có gì thích, anh cũng không cần tặng."

Câu trả lời này làm Giang Minh Viễn khó khăn, anh nhíu mày lại, như là gặp việc khó: "Thật sự không cần sao?"

Lúc nói chuyện thang máy trước mặt mở cửa ra, Trình Hoan lắc đầu nói không cần, lại đẩy anh: "Đừng nghĩ nhiều, anh đi làm đi."

Giang Minh Viễn gật đầu một cái, suy tư đi vào thang máy.
 
Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc
Chương 184: Chương 184



Tinh Tinh ăn cơm sáng xong liền đi chơi đồ chơi của cậu, Trình Hoan dẫn theo cậu lên lầu, hai mẹ con một người chơi đồ chơi một người chơi game, ở chung thập phần hòa hợp.

Trình Hoan đánh game nửa ngày, tới lúc buông di động cảm thấy một trận hư không, cô đi xuống làm cơm trưa, cơm nước xong Tinh Tinh tiếp tục chơi đồ chơi, cô cầm di động do dự, cuối cùng nhét điện thoại vào trong túi, lên tầng cao nhất, ở trong thư phòng cầm sách quản lý xuống dưới xem.

Từ ngày hôm qua Giang Minh Viễn đưa ra ý tưởng muốn mở một chuỗi nhà hàng, Trình Hoan vẫn luôn nhớ chuyện này. Hiện tại cô không đủ tài chính mở chi nhánh, nhưng có thể tìm hiểu kiến thức liên quan trước, chờ đến ngày có tiền, không phải có thể dùng tới rồi sao?

Ôm cái kỳ vọng tốt đẹp này, Trình Hoan mở quyển sách kia ra. Sách là doanh nhân rất nổi tiếng nào đó viết, rất nhiều các loại danh hiệu cao lớn, Trình Hoan vừa thấy đã bị kinh hãi, cảm thấy nhất định có thể học được rất nhiều kiến thức từ đó.

Sau đó cô lật tới trang thứ nhất...

Năm phút sau, số trang còn dừng lại ở chỗ này. Trình Hoan lật đến mặt sau, lại lật lại lần nữa, trên mặt một mảnh mờ mịt, cô ngốc lăng một hồi, cầm lấy di động một lần nữa, mở trình duyệt, tìm tòi ý nghĩ của danh từ nào đó mà cô không biết.

Liền như vậy một bên tra "từ điển" một bên đọc, một buổi chiều ngược lại cũng đọc được không ít. Bên ngoài sắc trời bắt đầu tối, Trình Hoan buông sách, đi xuống chuẩn bị bữa tối.

Thời điểm bữa tối làm được một nửa Giang Minh Viễn liền trở lại, cởi âu phục xắn tay áo tới hỗ trợ, Trình Hoan vừa xắt rau, vừa nói với anh mình đến thư phòng: "Tôi cầm một quyển sách từ nơi đó của anh."

"Sách bên trong em có thể tùy tiện xem" Đối với hành vi cô đi vào lãnh địa của mình, Giang Minh Viễn là cao hứng, anh bóc vỏ con tôm cuối cùng trên tay, hỏi cô đọc sách gì.

Trình Hoan nói tên quyển sách kia.

Nghe nói cô đang đọc sách quản lý, Giang Minh Viễn càng vui vẻ, anh quay đầu lại nói thật nhiều tên sách, nói rằng đọc cùng quyển sách kia hiệu quả tương đối tốt.

"Đương nhiên những thứ trên cây chỉ có thể để tham khảo, không thể tin hoàn toàn." Cuối cùng, anh lại thêm một câu này.

Trình Hoan gật đầu: "Tôi biết rồi."

Thời gian chuẩn bị bữa tối liền trôi qua bằng việc hai người một hỏi một đáp, cơm nước xong hai người còn nói chuyện này, đại khái bởi vì đề cập tới lĩnh vực mình am hiểu, Giang Minh Viễn nói có vẻ hơi nhiều, không chỉ tinh tế giải thích ưu khuyết điểm mỗi quyển sách, còn kết hợp tình huống thực tế, nói không ít ví dụ mình gặp được.

Tại thời điểm cần thiết, kỳ thật Giang Minh Viễn là một người có tài ăn nói rất tốt, kể chuyện xưa lên xuống phập phồng, hoàn toàn hù dọa hai người nghe.

Nhưng mà hai người nghe này cảm giác hoàn toàn bất đồng, Trình Hoan lấy kinh nghiệm của anh làm vết xe đổ, nghĩ nếu mình gặp được phải làm sao bây giờ; mà Tinh Tinh, đứa nhỏ này hoàn toàn nghe kể chuyện, nghe xong còn cảm thấy ba đi làm rất thú vị, liền muốn đi xem.

Giang Minh Viễn không lo lắng nhiều liền đồng ý, bảo ngày mai liền dẫn cậu đến công ty.

Nguyệt

Nghe nói mình có thể cùng ba tới công ty, Tinh Tinh cũng rất vui vẻ, phá lệ chủ động yêu cầu muốn ngủ cùng anh.

"Cái tiểu nịnh hót này." Trình Hoan đối với cách làm của thằng nhóc xấu xa này có chút vô ngữ. Giang Minh Viễn cười không nói chuyện, giơ tay xoa đầu Tinh Tinh. ...

Giang Minh Viễn nói lời giữ lời, ngày hôm sau ăn cơm sáng xong liền mang người đi, tài xế biết quan hệ của bọn họ, không có bao nhiêu kinh ngạc, nhưng thật ra một đám nhân viên trong công ty nhìn ông chủ nắm tay đứa nhỏ thoạt nhìn lớn lên đặc biệt giống anh tiến vào, quả thực đều ngây dại.

Trên đời này có lẽ tốc độ truyền bát quái là nhanh nhất, không đến nửa ngày, toà cao ốc của tổng bộ cơ hồ tất cả mọi người đã biết chuyện ông chủ có con trai, sôi nổi suy đoán rốt cuộc là ai hái được ông chủ đóa hoa cao lãnh này xuống.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back