Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Người Dấu Yêu

Người Dấu Yêu
Chương 1990



CHƯƠNG 1990: SAO CÒN KHÔNG BIẾT TỐT XẤU MÀ GÀI BẪY TÔI?

Doãn An Táp cúi đầu đi qua hàng cây xanh trước cửa, khi lướt qua đối phương dưới ngọn đèn đường vẫn không cầm lòng được liếc vội qua.

Và rồi, cô ta sững sờ, vẻ vui mừng dần dần xuất hiện trên khuôn mặt.

Dưới ánh đèn sáng rực, bóng của Kiều Kình bị kéo ra thật dài, nửa khuôn mặt anh ta chìm trong bóng tối, nhờ đó mà đường nét của khuôn mặt lại trở nên góc cạnh sắc sảo hơn.

Doãn An Táp nhất thời không kiểm soát được cảm xúc, bất giác rảo bước đến trước mặt anh ta, ngước nhìn chấp niệm trong lòng mình, "Anh Kình, anh đến... ặc..."

Còn chưa dứt lời, Doãn An Táp đã im bặt.

Kiều Kình không hề nương tay, siết mạnh hàm dưới của cô ta.

Doãn An Táp lộ vẻ hoảng loạn, vô thức muốn lùi về sau, nhưng không thoát ra khỏi gọng kìm của anh ta.

Kiều Kình hơi khom người, đôi mắt sâu thẳm như biển khơi.

Anh ta bắt được toàn bộ sự biến đổi trong cảm xúc của Doãn An Táp, cảm thấy không chỉ coi thường mà còn ghê tởm cô ta hơn bao giờ hết.

"Cô còn có mặt mũi mà gọi tôi là anh Kình?" Kiều Kình giữ chặt hàm dưới cô ta, hoàn toàn không màng đến tình xưa nghĩa cũ.

Anh ta từng bước tiến sát vào Doãn An Táp, buộc cô ta phải lùi về phía sau, "Biết rõ tôi và An An đã kết hôn cô còn thêu dệt ra bài viết kia để chọc tức tôi, Doãn An Táp, sao trước kia tôi không phát hiện ra cô lắm mưu mô như vậy nhỉ?"

Nghe anh ta kết tội, Doãn An Táp đầy hốt hoảng.

Dường như cô ta không ngờ Kiều Kình sẽ biết chuyện này, bản tin kia được đăng chưa đầy một tiếng đồng hồ đã bị cưỡng chế gỡ bài.

Hơn nữa nhân viên của phòng biên tập như họ khi ký tên dưới bài đều dùng bút danh...

Tuy Doãn An Táp đang cực kì bối rối nhưng vẫn ép mình phải bình tĩnh lại.

Cô ta thoáng thất thần, lắc đầu phủ nhận: "Không phải em..."

Kiều Kình tức khắc hất cằm cô ta ra.

Bình thường Kiều Kình rất lịch thiệp với phái nữ, nhưng trước mặt Doãn An Táp lúc này, anh ta chỉ mong mình là một gã khốn quen động tay động chân với phụ nữ.

Sức lực nam nữ chênh lệch, Doãn An Táp bị anh ta hất ngã xuống đất.

"Doãn An Táp, có phải tôi đã quá nhân từ với cô nên cô mới dám khiêu khích giới hạn của tôi hết lần này đến lần khác đúng không?"

Kiều Kình từ trên cao nhìn xuống người phụ nữ chật vật trước mặt mình, đến tận lúc này, toàn bộ đồ hiệu trên người cô ta vẫn là do anh ta mua cho.

Đã nhận đồ của anh ta mà còn không biết điều, thảo nào năm xưa chủ nhà họ Doãn lại chấp nhận vì cô bồ nhí mà đuổi con gái ruột của mình ra khỏi nhà.

Hư vinh, giả tạo, nói một đằng nghĩ một nẻo, Doãn An Táp gần như hội tụ đủ những đặc điểm đáng ghét nhất của phụ nữ.

Lúc này đây cô ta dùng cả tay lẫn chân để dứng dậy, cổ chân đau nhói, xem ra đã trẹo chân rồi.

Nhưng cô ta không rảnh bận tâm đ ến, ra chiều nức nở đối mặt với Kiều Kình đang trong cơn giận, "Anh Kình, em nói không phải em thì anh cũng không tin, đúng không?"

Kiều Kình nhíu mày, cười khinh miệt, "Doãn An Táp, làm cũng làm rồi, dám viết ra bao nhiêu chữ dẫn dắt dư luận lại không có gan thừa nhận sao? Hay là để tôi đoán thử, mục đích của cô có phải muốn dùng tin bịa đặt này làm cho An An thất vọng về tôi không? Hay là muốn lợi dụng bản tin để thu hút sự chú ý của tôi? Cả Lệ Thành ai ai cũng biết tin tôi và An An đã đính hôn, cô không biết sao? Mấy câu nhảm nhí như nghi ngờ sắp có tin vui mà cô cũng dối lòng viết ra cho được!"

Nói đoạn, Kiều Kình lại tiến lên trước một bước, một tay giữ lấy gáy kéo cô ta đến trước mặt mình, "Nhưng cô đã thành công thật, ít ra thì hôm nay khi tôi điều tra mới phát hiện ra cô vẫn đang ở trong căn hộ mà tôi cho cô. Quần áo, túi xách hàng hiệu đang mặc trên người nhìn cũng quen lắm. Lúc trước nhận không ít lợi lộc từ tôi, sao còn không biết tốt xấu mà gài bẫy tôi? Hửm?"
 
Người Dấu Yêu
Chương 1991



CHƯƠNG 1991: TỪ NAY VỀ SAU PHÓ MẶC CHO CUỘC ĐỜI

Câu nói của Kiều Kình gần như nghiền nát lòng tự trọng của Doãn An Táp dưới gót giày.

Anh ta bóp mạnh gáy cô ta, rít lên một câu, "Đó là cách cô yêu tôi sao?"

Lúc này, sắc mặt Doãn An Táp đã run rẩy tái nhợt.

Cô ta không ngờ Kiều Kình lại phẫn nộ đến vậy.

Doãn An Táp lắc đầu lia lịa, vừa sợ hãi vừa gan lì nhìn anh ta, "Em không hãm hại anh, tin tức là do tòa soạn yêu cầu gửi đi. Em chỉ là một biên tập viên, viết tin nóng dựa theo yêu cầu của bọn họ thôi. Nếu như... anh và Hàn Vân An tình sâu như biển thì sao lại nhân lúc cô ấy không có
nhà mà đi tới câu lạc bộ?"

"Ha, cô đúng là mạnh miệng!" Kiều Kình buông gáy cô ta ra, sau đó vỗ nhẹ lên má cô ta, lạnh lùng giễu cợt.

Cử chỉ đầy khinh miệt này khiến tim Doãn An Táp như bị dao cắt.

Có lẽ vì quá kích động, ý nghĩ muốn chết kia của cô ta lại một lần nữa xuất hiện.

Đối với cô ta mà nói thì thế giới này chưa bao giờ tốt đẹp.

Điều duy nhất khiến cô ta nhớ mãi không quên chính là quãng thời gian ở bên Kiều Kình trước đây.

Bệnh tâm lý của Doãn An Táp khiến cô ta không thể tỉnh táo đối mặt với thực tế.

Hơi thở của cô ta dần trở nên gấp gáp, mồ hôi cũng lập tức lấm tấm trên trán.

Dường như hơi thở bình thường không thể giải tỏa được cảm giác ngột ngạt đè nén này.

Nhìn thấy trạng thái của Doãn An Táp như vậy, Kiều Kình chỉ cho rằng cô ta đang đóng kịch.

Anh ta híp mắt lùi ra sau một bước, chán ghét mỉa mai, "Đã đến nước này rồi mà còn định tỏ ra đáng thương trước mặt tôi? Doãn An Táp, trên đời này có nhiều phụ nữ, nhưng có lẽ cô là người viển vông và đạo đức giả nhất mà tôi từng thấy! Tôi khuyên cô hãy từ bỏ những suy nghĩ không nên có càng sớm càng tốt, lặng lẽ cút khỏi Lệ Thành cho tôi, đừng có làm trò mất mặt nữa!"

Nói xong, Kiều Kình lạnh lùng liếc cô ta một cái rồi xoay người đi tới bãi đậu xe.

Lời lẽ sắc bén và thái độ kiên quyết của anh ta khiến cho Doãn An Táp hoàn toàn thấy rõ, từ trước đến nay trong mắt anh ta chưa bao giờ có mình.

Cô ta không phủ nhận đúng là mình có ý đồ riêng khi biên tập những dòng chữ kia.

Tiếc là cô ta đã quên mất, Kiều Kình là một người đàn ông lạnh lùng bạc tình, một khi không còn yêu là anh ta chẳng có gì lưu luyến.

Doãn An Táp mơ màng nhìn theo bóng lưng Kiều Kình, đôi mắt đen sâu hun hút không chút ánh sáng.

Cô ta ngửa đầu nhìn màn đêm, sau đó run rẩy lấy chai thuốc chống trầm cảm ra khỏi túi.

Không có nước, cô ta cứ thế khổ sở nuốt viên thuốc xuống.

Cô ta cũng không còn cách nào khác, dù có vô số lần nảy ra ý định muốn chết, nhưng vẫn không thể hạ quyết tâm được.

Doãn An Táp từng lang bạt khắp nơi, cũng từng trải qua nỗi khổ của số mệnh, mãi đến khi gặp lại Nghiên Thời Thất và được cô gieo hi vọng trên quãng đường đời tràn ngập chông gai này.

Tiếc là cô ta không biết nắm bắt và cũng không nắm giữ được tình nghĩa ấy.

Doãn An Táp đã từng nghèo khổ, nên cô ta sợ nghèo túng hơn bất kì ai.

Cũng vì mối nhân duyên này nên cô ta mới ngày càng trở nên ham vinh hoa phú quý.

Chắc có lẽ do số mệnh không tốt, nên cô ta không có tư cách có được mọi thứ mình mong muốn.

Doãn An Táp đứng lẻ loi tại chỗ, cảm giác nửa đời đã qua của mình giống như một giấc mơ dài.

Tất cả những chuyện hèn mọn đều đã làm rồi, có lẽ nên kết thúc ở đây thôi!

Sau đó, ngày hôm sau Doãn An Táp liền nộp đơn xin nghỉ việc, đồng thời liên lạc với bên môi giới để bán căn chung cư. Nửa tháng sau, cô ta mang theo ba mươi triệu bước lên tàu hỏa.

Cô ta cũng không biết mình sẽ đi đâu về đâu, chỉ là mua một tấm vé, dự định từ nay về sau... phó mặc cho cuộc đời.

Không lời tạm biệt, không lời giải thích, cô ta xóa toàn bộ bạn bè trong WeChat, bao gồm cả Nghiên Thời Thất và Ưng Phi Phi.

Nếu như là mơ, cô ta liền chọn cách hoàn toàn cắt đứt với tất cả người trong mơ.
 
Người Dấu Yêu
Chương 1992



CHƯƠNG 1992: LÃNH THƯ ĐỒNG TRỞ VỀ

Có lẽ Doãn An Táp thật sự bị trầm cảm, nhưng vào ngày rời đi, khi nhìn số dư tài khoản ngân hàng trong điện thoại, từ ánh mắt đến hàng mày của cô ta đều tỏ ra rất hài lòng mãn nguyện.

Bệnh trầm cảm cũng chỉ là cái cớ để cô ta trốn tránh thực tại mà thôi.

Người ích kỷ sẽ mãi mãi không thể tự tìm ra được nguyên nhân bất hạnh của mình.

Từ đó về sau, cô ta tự do ở bên ngoài, cũng hoàn toàn biến mất trong thế giới của mọi người.

Chớp mắt đã mười ngày trôi qua.

Kiều Kình vẫn ngày ngày đuổi theo bước chân Hàn Vân An, cũng tận hưởng cảm giác ấy.

Trong khi đó, giới giải trí vốn bình lặng bấy lâu, vào một ngày giữa tháng Tư nào đó lại đột nhiên sôi sục.

Nguyên nhân chính là sự bùng nổ bất ngờ của rất nhiều hot search trên Weibo khiến tất cả mọi người trở tay không kịp!

#Giấc mơ thượng lưu của Nghiên Thời Thất tan vỡ#

#Nghi án Nghiên Thời Thất và Tần Bách Duật ly hôn#

#Nghiên Thời Thất đích thân thừa nhận chuyện ly hôn#

Hot search bùng nổ trên các mạng xã hội vào ba giờ chiều hôm đó với tốc độ lan truyền cực nhanh, vô số hãng truyền thông giải trí vừa nghe tin liền đổ xô tới phim trường của Nghiên Thời Thất.

Mọi việc đầu đuôi như thế nào thì phải nhớ lại cách đó mấy tiếng đồng hồ.

Hôm nay, trong phim trường Lệ Thành đang dựng cảnh quay cho trailer giới thiệu một chương trình thực tế.

Với tư cách là khách mời, từ sáng sớm Nghiên Thời Thất đã đến phim trường. Sau khi quay cả buổi sáng, qua khe cửa phòng nghỉ, cô bất ngờ nhìn thấy Lãnh Thư Đồng đến phim trường.

Từ sau đám cưới của Tiểu Vũ và Phi Phi, tính ra cũng đã một tháng rồi bọn họ không gặp nhau.

Nghiên Thời Thất kéo cô ấy về phòng thay đồ của mình để hàn huyên tâm sự.

"Cả tháng nay cô đi đâu vậy? Nước ngoài không có tin gì của cô, trong nước cũng thế, nếu hôm nay cô không tới, tôi tưởng đâu cô giải nghệ rồi chứ!"

Nghiên Thời Thất lẩm bẩm nhìn Lãnh Thư Đồng, vẻ nghi hoặc hiện rõ trên khuôn mặt.

Tuy Lãnh Thư Đồng không phải là ngôi sao quá nổi tiếng trong giới giải trí, nhưng với tư cách là một nhà thiết kế hàng đầu thì sức ảnh hưởng cũng không hề tầm thường.

Thế mà suốt một tháng qua, cô ấy gần như biến mất khỏi tầm mắt của công chúng, ngay cả điện thoại cũng không gọi được, khiến dư luận rất thắc mắc.

Mặt Lãnh Thư Đồng bây giờ có phần hốc hác hơn trước, cô cười cười, ngồi trước bàn trang điểm nghịch chì kẻ mắt, "Có chút việc nhà nên tạm thời về nước."

Nghiên Thời Thất quan sát cô ấy, trực giác cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Mặc dù cô và Lãnh Thư Đồng quen biết đã lâu, nhưng cô chưa từng hỏi về gia cảnh của cô ấy, chỉ biết rằng cô ấy đến từ nước Anh.

"Đã giải quyết xong việc chưa? Nếu có gì cần giúp đỡ thì đừng ngại gì nhé!"

Nghiên Thời Thất hỏi thử, ánh mắt tràn đầy vẻ quan tâm chân thành.

Lãnh Thư Đồng ngước mắt nhìn cô muốn nói lại thôi.

Chỉ sợ chuyện nhà cô lại không đơn giản.

Lãnh Thư Đồng khẽ cong môi, buồn bã than thở: "Tạm thời giải quyết xong rồi, cô không cần lo lắng, toàn là chuyện vặt trong nhà thôi, không đáng nhắc tới! Đúng rồi, lần này tôi quay lại là có chuyện muốn bàn với cô!"

Thấy Lãnh Thư Đồng chuyển đề tài, Nghiên Thời Thất biết cô ấy không muốn nói nhiều, vì thế cũng cười nói theo, "Chuyện gì vậy?"

Lãnh Thư Đồng quay quay cây bút chì kẻ mắt rồi nhướng mày, "Còn nửa tháng nữa là đến tuần lễ thời trang Paris, tôi muốn mời cô làm người mẫu cho thương hiệu của tôi, biểu diễn catwalk cho bộ sưu tập, được không?"

Nghe vậy, Nghiên Thời Thất vui vẻ đồng ý,
"Đương nhiên là có thể, nhưng mà... Tôi là người mẫu đại diện của thương hiệu VAN, anh ba Hàn còn chưa gửi lịch diễn catwalk cho tôi. Thế này đi, đến lúc đó tôi bảo Thành Nghiệp Nam gửi cho cô lịch catwalk của tôi, để tránh trùng nhau!"

Nghe thấy tên của Hàn Vân Đình, ánh mắt Lãnh Thư Đồng lơ đễnh lóe sáng.

Trong khoảng thời gian cô biến mất, Hàn Vân Đình gửi rất nhiều tin nhắn cho cô.

Những lúc mở máy đọc được thì những tin nhắn đó chính là nguồn vui duy nhất có thể khiến cô thấy vui vẻ trong khoảng thời gian bất hạnh ấy.
 
Người Dấu Yêu
Chương 1993



CHƯƠNG 1993: SỰ CỐ QUẠ ĐEN TRÊN PHIM TRƯỜNG

Nghĩ lại, trong mắt Lãnh Thư Đồng lộ ra nỗi nhớ nhung và tình cảm dành cho người kia.

Cô nhìn gương mặt xinh đẹp tao nhã của Nghiên Thời Thất, có phần khao khát lẩm bẩm: "Đôi khi tôi rất ngưỡng mộ cô và Tổng Giám đốc Tần, bao nhiêu năm mà tình cảm vẫn mặn nồng như vậy."

Không biết mình và Hàn Vân Đình có cơ hội nắm tay nhau không.

Nghiên Thời Thất hiểu tâm sự của cô, thở dài nói: "Tình cảm vốn cần phải vun vén, khi hai người ở bên nhau thì kiểu gì cũng phải nhường nhịn, thỏa hiệp với nhau. Nếu cả hai người chúng tôi đều có cá tính mạnh, sợ là cũng khó có thể duy trì được đến ngày hôm nay."

Lãnh Thư Đồng lắc đầu phản bác, "Tôi cảm thấy không phải, bình thường khi cô và Tổng Giám đốc Tần ở bên nhau, tôi có thể nhận ra hai người rất quan tâm tới nhau."

Nói xong, mắt Lãnh Thư Đồng lóe lên tia ranh mãnh, "Hơn nữa, hai người các cô còn rất tình tứ! Như lần trước ở dưới chân núi Thái Dương, lúc tôi lén đi đưa cà phê cho Hàn Vân Đình, nhìn thấy trong nhà xe di động..."

"Này! Lãnh Thư Đồng!!"

Nghiên Thời Thất tức giận gọi tên cô ấy, hơi ngượng ngùng đánh khẽ, "Lần đó là tai nạn!"

"Tôi không tin đâu!" Lãnh Thư Đồng cười mờ ám: "Đã là vợ chồng già rồi mà còn như đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, tôi hâm mộ muốn chết!"

Nghiên Thời Thất bực tức nói mà không thèm suy nghĩ: "Có cái gì mà hâm mộ, rồi cô cũng sẽ như vậy thôi. Hơn nữa chuyện đời chẳng ai biết trước được, nếu ngày nào đó chúng tôi ly hôn, cô có còn hâm mộ không?"

Lãnh Thư Đồng chống cằm nhìn Nghiên Thời Thất rồi lắc đầu tinh nghịch, "Tất cả mọi người trên thế giới này có ly hôn thì hai người cũng không ly hôn được đâu! Tôi cảm thấy, nếu tôi với anh ấy cũng có thể giống cô với Tổng Giám đốc Tần thì tốt biết bao, nhưng tôi cũng chỉ có thể tưởng tượng mà thôi..."

Chị em phụ nữ nói đến chuyện tình cảm thì khó tránh khỏi chút cảm xúc ủy mị.

Lần này Lãnh Thư Đồng trở về với chỗ dựa tinh thần duy nhất là niềm tin với Hàn Vân Đình.

Nghe thấy cô than thở, Nghiên Thời Thất thu lại vẻ vui đùa, nghiêm túc khuyên nhủ: "Cô đừng tiêu cực như vậy, tôi cảm thấy anh ba Hàn chỉ chưa thông suốt thôi, dần dần theo thời gian, nhất định cô sẽ thành công."

Lãnh Thư Đồng khẽ cụp mắt, "Chỉ mong là thế..."

Người đàn ông như Hàn Vân Đình, nhìn qua tưởng trưởng thành cởi mở, nhưng thật ra trái tim anh lạnh lùng hơn bất cứ ai.

***

Hai giờ chiều, Nghiên Thời Thất lại vùi đầu vào quay phim, Lãnh Thư Đồng cũng không rời đi mà ngồi ở phòng thay đồ chờ cô xong việc.

Ở Lệ Thành, ngoài người bạn Nghiên Thời Thất này ra thì cô gần như không quen biết ai cả.

Mất tích hơn một tháng, muốn tiếp tục liên lạc với Hàn Vân Đình thì phải cần một cơ hội thích hợp.

Không ai ngờ, cuộc tán gẫu vô thưởng vô phạt trong phòng thay đồ này của các cô cũng bị paparazzi nghe trộm qua khe cửa.

Vì vậy, vừa đến ba rưỡi chiều, Kiều thị
Entertainment cùng trụ sở chính Tần thị nhận được tin tức cũng bùng nổ.

Lúc này, nhận được tin báo của bộ phận truyền thông, Trác Hàn run rẩy gõ cửa phòng Tổng Giám đốc.

Trong phòng làm việc, Tần Bách Duật đang ngồi phê duyệt tài liệu.

Mộ Bảo ngồi ở ghế sô pha bên cạnh, hai cánh tay mũm mĩm cầm những ly kem đủ vị ăn một cách vui vẻ thoả mãn.

Là bác cả Tần Bách Ngạn mua cho cậu bé!

Trác Hàn đi vào, xoa xoa tay, vẻ mặt đầy hoảng sợ hỏi: "Tổng Giám đốc, anh... xem Weibo chưa?"

Tần Bách Duật vẫn tập trung vào tập tài liệu, giọng nói trầm thấp vang lên, "Chưa xem, có chuyện gì?"

Trác Hàn run run, hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Trên Weibo có tin nói... cô chủ ở phim trường đích thân nói... muốn ly hôn với anh?"

Nói dứt câu, mồ hôi Trác Hàn đã vã ra như tắm.
 
Người Dấu Yêu
Chương 1994



CHƯƠNG 1994: PHẢI CUNG CẤP NHIỀU PHÍ NUÔI DƯỠNG VÀO, MẸ NUÔI CON VẤT VẢ LẮM!

Vừa dứt lời, động tác lật tài liệu của Tần Bách Duật lập tức khựng lại.

Ngay cả Mộ Bảo cũng đặt kem ly trong tay xuống, đôi mắt trong veo mở to nhìn Trác Hàn.

"Chuyện xảy ra khi nào?" Tần Bách Duật khép tài liệu trong tay, cầm điện thoại đăng nhập Weibo, mở giao diện hot search ra.

Đúng như Trác Hàn nói, tin tức này gần như đang càn quét mạng Internet.

Trác Hàn lau trán, "Mới cách đây ít phút, bây giờ đã truyền khắp trên mạng, có cần kìm lại không?"

Tần Bách Duật không lên tiếng mà nhấp vào tất cả các hot search, phát hiện không có gì nghiêm trọng, khả năng cao chỉ là một tin đồn được lan truyền sai sự thật mà thôi.

Gương mặt tuấn tú của anh vẫn điềm đạm bình thản, ánh mắt sâu xa nhìn về phía Mộ Bảo trên ghế sô pha, ánh mắt có chút bỡn cợt, "Mẹ con muốn ly hôn..."

Còn chưa nói hết câu, Mộ Bảo đã tiếp tục li3m kem, đung đưa chân nói lanh lảnh: "Con muốn theo mẹ, ba nhớ phải cung cấp nhiều phí nuôi dưỡng vào, mẹ nuôi con vất vả lắm!"

Tần Bách Duật: "..."

Cùng lúc đó, Tần Bách Ngạn đi từ nhà vệ sinh đi ra, kinh ngạc nhìn Tần Bách Duật và Mộ Bảo, "Hai người đang nói cái gì thế? Ai muốn ly hôn?"

Thấy vậy, không chờ Tần Bách Duật trả lời, Mộ Bảo liền trượt xuống khỏi ghế sô pha.

Hai tay cậu bé giơ kem ly, chạy đến trước mặt Tần Bách Ngạn rồi ngửa đầu nhìn anh, khóe miệng còn dính vệt kem, cất giọng non nớt mách: "Bác Cả, ba mẹ con muốn ly hôn!"

Tần Bách Ngạn: "?"

Anh khó hiểu nhìn về phía Tần Bách Duật vẫn ngồi ung dung không biến sắc, sầm mặt chất vấn, "Chú Tư, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Tần Bách Duật kín đáo liếc nhìn Mộ Bảo, híp mắt rồi đứng dậy bế cậu bé lên, quay lại dặn dò Trác Hàn, "Chuẩn bị xe, đến phim trường."

Tần Bách Ngạn cau mày, bực bội hừ một tiếng, "Anh cũng đi."

Không thể hiểu được!

Khó khăn lắm hôm nay anh mới đưa được Mộ Bảo tới Tập đoàn Tần thị để cậu bé sớm làm quen với hoàn cảnh của công ty.

Thế mà vừa mới vào nhà vệ sinh ra liền nghe tin chú Tư và Tiểu Thất muốn ly hôn!

Không phải là đùa chứ?!

Bọn họ nhanh chóng lên xe đi đến phim trường. Trên đường đi, Mộ Bảo ngồi trên đùi Tần Bách Duật, đôi mắt to tròn nhìn ba mình không chớp mắt.

Một lúc sau, Tần Bách Duật nhướng mày, tầm mắt hai cha con giao nhau, "Nhìn cái gì?"

Từ trước đến giờ Tần Bách Duật luôn giao tiếp với Mộ Bảo như vậy.

Mộ Bảo li3m li3m cái miệng nhỏ, xoè bàn tay mũm mĩm sờ má Tần Bách Duật, cất giọng lanh lảnh: "Sao ba không lo lắng chút nào vậy?"

Tần Bách Ngạn ngồi ở ghế trước lập tức nghiêng người nhìn lại, "Tiểu Bảo, ba mẹ con sẽ không ly hôn thật đâu, sao ba con phải lo lắng."

Dù có muốn ly hôn thì Tần Bách Ngạn anh cũng là người đầu tiên phản đối!

Tần Bách Duật kéo ngón tay mềm mại ra khỏi mặt, khuỷu tay dày rộng vòng lấy thắt lưng nhỏ của cậu bé, "Bác Cả con nói đúng đấy."

Nghe xong, trong đôi mắt to của Mộ Bảo thoáng hiện lên vẻ xảo quyệt: "Nhưng ba đã nói mẹ nói gì cũng đúng mà."

Ngụ ý là, mẹ muốn ly hôn thì nhất định phải theo ý mẹ!

Tần Bách Duật: "..."

Tiểu quỷ láu lỉnh này đang nói bóng gió chuyện anh nói trước kia đây mà!

Lần này, anh cả Tần Bách Ngạn nghe không nổi nữa, "Mộ Bảo, con biết ly hôn nghĩa là gì không?"

Mộ Bảo nghiêng đầu nhìn anh, gật đầu lia lịa, "Đương nhiên là biết rồi, chị Hoan Hoan nói cho con!"

Tần Bách Ngạn muốn chửi thề, lập tức thầm quyết định, nhất định sau này phải cho Lăng Tử Hoan cách xa Mộ Bảo nhà anh ra!

Đúng là dạy hư trẻ con!
 
Người Dấu Yêu
Chương 1995



CHƯƠNG 1995: THỜI ĐẠI BUÔN CHUYỆN, TOÀN DÂN HÓNG PHỐT!

Lúc này, Nghiên Thời Thất đang ở phim trường thì đột nhiên bị vô số phóng viên bao vây, hoạt động quay phim đành phải tạm dừng.

Nhân viên bảo vệ cố ổn định trật tự cả trong và ngoài phim trường nhưng không mấy tác dụng.

Dù sao thì gần như tất cả mọi người đều biết đến mối tình huyền thoại của Nghiên Thời Thất và Tần Bách Duật, bây giờ đột nhiên tin tức ly hôn bị phanh phui, nhóm phóng viên giải trí đều muốn là người đầu tiên được phỏng vấn.

Đề tài giấc mơ thượng lưu tan vỡ nhất định sẽ là tin tức hot nhất.

Trong phòng thay đồ, Thành Nghiệp Nam toát mồ hôi hộ tống Nghiên Thời Thất trở lại. Sau khi chặn được tiếng ồn ào ầm ĩ bên ngoài, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, "Bà trẻ của tôi ơi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Em thật sự muốn ly hôn à?"

Thành Nghiệp Nam hoàn toàn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Anh ta đang bàn với đạo diễn về thời gian tham gia cảnh quay lần tới của Nghiên Thời Thất thì đột nhiên đám phóng viên giải trí tràn vào phim trường, đến nhân viên bảo vệ giữ gìn trật tự an ninh cũng không khống chế nổi.

Lúc này, Nghiên Thời Thất vẫn còn đang mặc bộ đồ thể thao để quay phim, nghe thấy Thành Nghiệp Nam chất vấn thì chỉ biết bất đắc dĩ nhún tay, "Thật ra thì... Em cũng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!"

Lãnh Thư Đồng ở bên cạnh mờ mịt trừng mắt, thấy sắc mặt Thành Nghiệp Nam nhăn nhăn nhó nhó thì hỏi dò: "Sao vậy? Ai muốn ly hôn?"

Nghiên Thời Thất thở dài, "Nghe nói tôi muốn ly hôn..."

Lãnh Thư Đồng: "..."

Cô sửng sốt đứng bật dậy khỏi bàn trang điểm, đi tới bên cạnh Nghiên Thời Thất rồi đi vòng quanh cô một vòng, đoán già đoán non, "Thập Thất, có khi nào, cô cho đăng tin chủ đề chúng mình vừa nói vừa rồi à?"

Lời trêu chọc của Lãnh Thư Đồng khiến Nghiên Thời Thất bắt được đầu mối quan trọng.

Đôi môi đỏ của cô khẽ nhếch, ngẫm nghĩ một lát rồi vỗ tay, vẻ mặt bừng tỉnh hiểu ra, "Tôi biết rồi! Nhất định là cuộc trò chuyện ở phòng thay đồ ban nãy của chúng ta đã bị paparazzi nghe trộm được, thế nên mới tung tin tôi muốn ly hôn!"

Loại chuyện vô căn cứ này quá phổ biến trong giới giải trí!

Phóng viên giải trí và paparazzi thường chỉ cần có cớ nên không cần xác nhận xem là thật hay giả, chỉ cần có tin tức nóng hổi thì dù có bịa ra cũng không sao.

Nghe xong ngọn nguồn câu chuyện, Thành Nghiệp Nam một tay chống nạnh, một tay đỡ trán, "Có phải em muốn ném đá vào mặt hồ đang yên ả không? Hai người trò chuyện thế nào mà có thể bẻ lái sang tận chuyện ly hôn vậy? Vừa rồi anh đã đi hỏi thăm, phải có hơn ba mươi chiếc xe đang vây quanh phim trường, dường như toàn bộ các phương tiện truyền thông đều được điều động rồi. Em mau lên Weibo đăng thông báo đính chính, chuyện gì đây không biết!"

Nhớ trước đây khi Thập Thất lần đầu tiên tham dự tuần lễ thời trang Milan cũng không ầm ĩ như lần này.

Quả nhiên, thời đại buôn chuyện, toàn dân hóng phốt!

Trước lời cằn nhằn của Thành Nghiệp Nam, Nghiên Thời Thất bỏ điện thoại ra rồi yếu ớt nhìn anh ta, "Em vẫn không chắc chắn có phải bị người ta nghe trộm hay không. Mà... lúc nói chuyện thì ai để ý quá như vậy, cũng không phải là học kịch bản."

Thành Nghiệp Nam: "..."

Anh ta day day trán, mím môi đi một vòng trong phòng, cuối cùng kéo cửa đi ra ngoài, vài giây sau lại đi vào, vòng đi vòng lại mấy lần, anh ta đã đưa ra một kết luận.

Cửa gỗ ở phòng thay đồ rỗng ruột, không được chèn bất kì vật liệu cách âm nào.

Vừa rồi anh ta ghé vào cánh cửa vẫn có thể nghe rõ tiếng nói chuyện của Nghiên Thời Thất và Lãnh Thư Đồng.

Thành Nghiệp Nam xụ mặt, nghĩ thầm nếu sau này còn tới đây quay phim, nhất định anh ta sẽ cho người đổi cửa rỗng thành gỗ đặc.

Bốn giờ mười phút, Nghiên Thời Thất đăng bài đính chính trên Weibo.

[Nghiên Thời Thất V]: Không ly hôn, cũng sẽ không bao giờ ly hôn, không trục trặc, cũng sẽ không bao giờ trục trặc, chúng tôi rất hạnh phúc, đừng mong nhớ. @Thành cổ ngõ xưa.
 
Người Dấu Yêu
Chương 1996



CHƯƠNG 1996: ĐÂY CÓ PHẢI LÀ THỦ ĐOẠN ĐỂ LĂNG XÊ KHÔNG?

Để thuyết phục quần chúng ăn dưa, Nghiên Thời Thất còn tag cả tài khoản Weibo anh Tư ở cuối bài.

Bọn họ đều cài đặt lời nhắc nhở đặc biệt với đối phương, chắc hẳn anh Tư nhìn thấy Weibo này nhất định sẽ chia sẻ bài của cô.

Sau đó, lại mười phút trôi qua, bầu không khí bên ngoài phim trường vẫn chưa hạ nhiệt, còn Nghiên Thời Thất thì nhìn chằm chằm Weibo với vẻ khó tin, không ngừng tải lại trang.

Anh Tư... không trả lời Weibo của cô!

Cảm giác rất mất mặt!

Nghiên Thời Thất u sầu nhìn điện thoại, quay lại trang WeChat lần nữa, nhưng cũng không nhận được hồi âm của anh.

Giận rồi sao?

Bình thường cô gửi tin nhắn WeChat, chỉ trong vài giây anh đã trả lời, lần này...

"Thập Thất, đừng lo lắng quá, nếu là tin đồn thì làm rõ là được!"

Lãnh Thư Đồng tinh ý nhận thấy Nghiên Thời Thất hồi lâu không lên tiếng bèn tiến tới an ủi cô.

Nghe vậy, Nghiên Thời Thất gượng cười, không nói gì.

Hiện tại cô không hề lo lắng về tin đồn, chỉ thấy chột dạ, xem ra tin tức hôm nay đã làm anh Tư tức giận rồi!

Bầu không khí trong phòng trang điểm đang dần trở nên ngột ngạt thì một nhân viên vội vàng chạy tới gõ cửa, thò đâu vào nói: "Thập Thất, Thập Thất, anh Tần tới rồi!"

Mắt Nghiên Thời Thất sáng lên, cô đứng bật dậy đi ra ngoài: "Anh ấy đâu?"

Thành Nghiệp Nam và Lãnh Thư Đồng cũng theo sát phía sau.

Nhân viên vừa nói chỉ ra ngoài cửa: "Ngay ngoài cửa phim trường, anh Tần không qua được, bị đám phóng viên chặn đường rồi!"

Nghiên Thời Thất không quan tâm đ ến hình ảnh nữa, vẫn bận bộ đồ thể thao để quay phim, lao thẳng đến chỗ đám đông đang chen chúc.

Cô chạy hơi vội, cộng thêm lo lắng và sốt ruột nên bụng dưới có cảm giác đau.

Nghiên Thời Thất không để ý nhiều, chỉ trong nháy mắt đã lộ diện trước ống kính của cánh phóng viên.

Trong phút chốc, tất cả ống kính đều chĩa vào cô, micro cũng chen lấn đi tới trước mặt cô: "Thập Thất, xin hỏi có phải hai người đã làm thủ tục ly hôn không?"

"Thập Thất, Weibo đính chính vừa rồi có phải là do người đại diện đăng hộ không?"

"Thập Thất, xin hỏi nếu cô và anh Tần ly hôn, hai người có ký thỏa thuận phân chia tài sản không?"

"Thập Thất..."

Rất nhiều câu hỏi bẫy rập liên tiếp ập vào đầu Nghiên Thời Thất.

Cô đứng im tại chỗ lấy lại bình tĩnh, do có quá nhiều phóng viên, cô hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của anh Tư đâu.

Sau khi trấn tĩnh lại, Nghiên Thời Thất nhìn xung quanh, giọng nói trong trẻo vang lên cứng cỏi kiên định: "Cảm ơn sự quan tâm của mọi người dành cho chúng tôi. Nhưng phải để mọi người thất vọng rồi, tôi và anh Tần không có bất kì khủng hoảng hôn nhân nào. Tin tức hôm nay, tôi có thể khẳng định với mọi người rằng đó chỉ là tin đồn. Tôi sẽ không trả lời thêm gì nữa, tôi có quyền kiện truyền thông vì những rắc rối do tin tức không đúng sự thật mà ngày hôm nay gây ra cho tôi. Cảm ơn mọi người!"

Cô nói đến vậy rồi song đám phóng viên vẫn không chịu buông tha.

"Nếu tin tức không phải là sự thật, vậy đó có phải là một thủ đoạn để lăng xê việc cô tham gia Tuần lễ thời trang vào tháng tới của Kiều thị Entertainment không?"

"Đúng vậy, Thập Thất, đó có phải là chiêu trò lăng xê hay không, mong cô trả lời thẳng!"

Nghiên Thời Thất cười nhẹ, đang định nói thì phía sau đám phóng viên trở nên rối loạn, bị ép phải đứng tách sang hai bên.

Trên con đường được mở ra, một người đàn ông cao lớn lịch lãm chậm rãi bước tới trong sự bảo vệ của các vệ sĩ.

Người đàn ông dẫn đầu bế một cậu bé mặc quần yếm bò và áo sơ mi trên tay.

Là Tần Bách Duật!

Đằng sau anh là Kiều Mục mặt lạnh lùng và Tần Bách Ngạn hiếm khi xuất hiện trước công chúng.

Nghe nói Mặc Lương Vũ và Ưng Phi Phi cũng đang trên đường đến!
 
Người Dấu Yêu
Chương 1997



CHƯƠNG 1997: SAO ANH KHÔNG TRẢ LỜI LỜI NHẮN CỦA EM?

Sự xuất hiện của Tần Bách Duật và hàng loạt vệ sĩ của Kiều thị Entertainment đã ổn định lại trật tự tại hiện trường, tiếng ồn ào huyên náo cũng nhanh chóng lắng xuống.

Cánh phóng viên lại điều chỉnh ống kính nhắm vào đám người Tần Bách Duật.

Bọn họ thi nhau bấm chụp lia lịa, toàn bộ tiêu điểm đều tập trung vào cậu bé trong tay Tần Bách Duật.

Tần Mộ Thời, người thừa kế sau này của nhà họ Tần, hiện đã ba tuổi rưỡi và chưa từng lộ diện trước ống kính truyền thông.

Nếu có thể chụp được ảnh chính diện của cậu bé thì sẽ còn bùng nổ hơn cả chuyện ly hôn.

Tuy nhiên, Tiểu Mộ Bảo rất thông minh, cậu bé ngoan ngoãn nép sát vào Tần Bách Duật, bàn tay mũm mĩm còn che đi một nửa mặt mình, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn giống y hệt Nghiên Thời Thất, chăm chú nhìn cảnh tượng hỗn loạn.

Cảnh tượng này khiến người ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Đứa trẻ hơn ba tuổi trong hoàn cảnh này mà vẫn có thể giữ được bình tĩnh, dường như không hề cảm thấy sợ hãi chút nào!

Cuối cùng, Tần Bách Duật bế cậu bé đến trước mặt Nghiên Thời Thất.

Máy quay đi theo một đường, khư khư nhắm vào một nhà ba người của họ.

Lúc này, Nghiên Thời Thất ngước cặp mắt đen lay láy lên nhìn người đàn ông trước mặt, còn chưa kịp lên tiếng, vai đã bị đè xuống, cánh tay anh ôm choàng lấy cô.

Đối mặt với máy quay, Tần Bách Duật sừng sững như núi, khẽ gật đầu, cất giọng trầm thấp nói: "Cảm ơn sự quan tâm của các vị. Đối với tin đồn lên hot search ngày hôm nay, Tập đoàn Tần Thị sẽ điều tra đến cùng, nhanh chóng cho công chúng một câu trả lời thỏa đáng."

Tần Bách Duật không giải thích quá nhiều, tin đồn ăn không nói có này dường như không đáng để anh tốn lời.

Mấy câu nói ngắn gọn thản nhiên này đã khiến các phóng viên có mặt im bặt một hồi lâu.

Lúc này, Kiều Mục sa sầm nét mặt bước tới bên cạnh bọn họ, ánh mắt lướt qua tất cả mọi người, trả lời với giọng trầm trầm: "Tôi có thể hiểu ý định muốn săn được tin tức của các đồng nghiệp trong giới truyền thông. Nhưng làm phiền các vị hãy suy nghĩ cho thật kỹ, với địa vị trong làng giải trí hiện nay của Nghiên Thời Thất, cô ấy có cần dùng chuyện riêng tư của gia đình mình để lăng xê hay không? Đã ai thấy minh tinh vì lăng xê mà đem tình trạng hôn nhân của mình ra để thu hút sự chú ý của công chúng chưa? Cô Nghiên Thời Thất là người mẫu hàng đầu của Kiều thị. Ảnh hưởng của tin tức lên hot search ngày hôm nay đối với cô ấy và những hậu quả khó lường khác, Kiều thị Entertainment nhất định phải đòi lại công lý. Chuyện lần này, Kiều thị và Tần thị sẽ bắt tay kiện tất cả các tài khoản Weibo đã tung tin đồn và những người có liên quan. Để biết kết quả, mọi người có thể theo dõi Weibo chính thức của Kiều thị Entertainment, chúng tôi sẽ liên tục cập nhật diễn biến của sự việc."

Khi Kiều Mục dứt lời, đám vệ sĩ bắt đầu hành động.

Các phóng viên đều trợn tròn mắt!

Nếu đã là tin đồn, làm rõ vẫn chưa đủ mà hai công ty lớn còn phải bắt tay cùng khởi tố?

Thấy Kiều Mục đã nói đến mức này, không còn ai dám hỏi thêm câu gì nữa, đương nhiên là họ sợ bị khởi tố!

Các phóng viên hậm hực thu hồi ống kính, dù không cam lòng nhưng Kiều thị có quá nhiều vệ sĩ, hơn nữa người nào cũng được đào tạo bài bản, không cho bọn họ một chút cơ hội ở lại, rất nhanh đã đuổi đám phóng viên ra khỏi trường quay.

Scandal chấn động đến đây là hạ màn.

Các nhân viên cũng thở phào nhẹ nhõm như sống sót sau tai nạn.

Lúc này, địa điểm quay phim cuối cùng cũng trở lại bình thường, Nghiên Thời Thất tựa vào vai Tần Bách Duật, thỉnh thoảng lại nhìn trộm anh.

Mộ Bảo trong lòng Tần Bách Duật nhìn xuyên qua kẽ tay anh, sau đó ngẩng mặt lên, giang tay gọi Nghiên Thời Thất: "Mẹ!"

Nghiên Thời Thất ôm Mộ Bảo vào lòng, khi bị chân cậu bé đạp trúng bụng dưới, cô không khỏi nhíu mày.

"Mẹ ơi, không sao rồi!" Mộ Bảo đưa bàn tay bụ bẫm vuốt v e trán cô, rồi ngoan ngoãn hôn lên má cô.

Nghiên Thời Thất ôm Mộ Bảo lắc lư, sau đó dụi vào lòng Tần Bách Duật: "Sao anh không trả lời lời nhắn của em?"
 
Người Dấu Yêu
Chương 1998



CHƯƠNG 1998: ĐỘNG TÁC NHỎ CỦA MỘ BẢO

Nghe vậy, Tần Bách Duật nhìn cô không nói gì, vẻ mặt khó đoán.

Tiêu rồi! Giận thật rồi!

Kiều Mục ở bên cạnh dặn dò đám vệ sĩ vài câu, giải thích qua tình hình với Thành Nghiệp Nam, sau đó anh sải bước tới, thở phào nhẹ nhõm: "Em dâu, anh đã bảo đoàn phim dời lịch quay của em lại rồi. Hôm nay hiện trường lộn xộn như vậy, em đừng quay nữa, chúng ta tìm chỗ nào cho yên tĩnh đã, đi thôi!"

Anh cả Tần Bách Ngạn từ đầu đến cuối đều im lặng, trước khi rời đi lại ôm vai Thành Nghiệp Nam và nói nhỏ vào tai anh ta: "Tiểu Thành, giúp tôi một việc. Liệt kê danh sách các công ty truyền thông vừa tham gia phỏng vấn cho tôi!"

Thành Nghiệp Nam gật đầu lia lịa: "Được, chuyện này anh để em!"

Xem ra nhà họ Tần muốn ra tay rồi!

Tần Bách Ngạn cảm kích vỗ vai anh ta, trước khi xoay người còn nói thêm: "Nhanh nhất có thể!"

"Tối nay em nhất định sẽ giao cho anh!"

***

Sau khi lên xe, Nghiên Thời Thất và Tần Bách Duật ngồi ở ghế sau, Mộ Bảo ngồi giữa hai người, thỉnh thoảng nhìn trái nhìn phải.

Anh cả Tần Bách Ngạn và Lãnh Thư Đồng đã lên xe của Kiều Mục.

Một đoàn xe lướt nhanh trên đường, trong chiếc xe mà Nghiên Thời Thất đang ngồi, bầu không khí nặng nề đến kì quặc.

Cô vòng qua Mộ Bảo ôm lấy cánh tay Tần Bách Duật n*n b*p: "Anh Tư, sao anh không nói gì?"

Thật ra chuyện hôm nay, cô cũng rất oan ức mà!

Đâu ai ngờ một cuộc trò chuyện đơn giản lại bị nghe trộm rồi xuyên tạc đi như thế.

Nhưng lúc này cô cũng không có thời gian để suy nghĩ đúng sai, bởi vì anh Tư đang tức giận!

Từ lúc xuất hiện cho đến bây giờ, anh không nói với cô một chữ nào, nên trong lòng Nghiên Thời Thất rất thiếu tự tin!

Tần Bách Duật nhìn theo tay của cô, ánh mắt chậm rãi hướng lên trên, rơi vào khuôn mặt cô: "Muốn nghe anh nói gì?"

Nghiên Thời Thất cắn khóe miệng, ánh mắt lóe lên: "Nói gì cũng được!"

Không nói gì cô mới thấy sợ!

Tần Bách Duật bình thường rất dễ chung đụng, nhưng nếu không vui thì sẽ trở nên ít nói.

Lúc này, Mộ Bảo ngẩng đầu nhìn Nghiên Thời Thất, cặp mắt đen lay láy đảo láo liên, sau đó đòi trèo lên người Tần Bách Duật: "Ba ơi, bế!"

Tần Bách Duật nhìn Nghiên Thời Thất chằm chằm, đưa tay bế Mộ Bảo lên đùi.

Trẻ con ở độ tuổi này hình như rất hiếu động.

Mộ Bảo ngồi vào lòng Tần Bách Duật, lúc thì quay sang trái, lúc thì nghiêng sang phải, bàn tay nhỏ bé sờ loạn khắp nơi.

Chưa đầy ba phút, Mộ Bảo đã ngả người về phía Nghiên Thời Thất gào lên: "Mẹ ơi, bế!"

Nghiên Thời Thất mặc dù rất ủ ê trong lòng, nhưng không muốn để con chứng kiến cảnh ba mẹ bất hòa, cô cố gắng lên tinh thần, nắm lấy cánh tay của Mộ Bảo đỡ lấy cậu bé.

Một lúc sau, Tiểu Mộ Bảo thông minh ôm lấy cổ cô, áp mặt mình vào tai cô, thì thầm: "Mẹ ơi, ba không mang theo điện thoại di động!"

Nghiên Thời Thất suy nghĩ thật nhanh, ánh mắt lập tức có thần thái hơn.

Cô buồn cười nhìn trộm Tần Bách Duật, ôm
Mộ Bảo dịch về phía cửa, nhỏ giọng hỏi: "Ý của con là, lúc ba ra ngoài không mang theo điện thoại di động đúng không?"

Mộ Bảo khẽ gật đầu, bàn tay nhỏ bé che miệng: "Chắc chắn là không mang, con tìm thử rồi!"

Tâm trạng căng thẳng của Nghiên Thời Thất cuối cùng cũng dịu xuống.

Hóa ra không phải không trả lời tin nhắn của cô, mà là không mang theo điện thoại đi!

***

Năm rưỡi, xe về đến Vịnh Lâm Hồ.

Trước cửa có một chiếc Maserati đang đậu, Mặc Lương Vũ và Ưng Phi Phi đang đứng bên xe nhìn quanh.

Nhìn thấy đám người Tần Bách Duật xuống xe, hai người chạy tới, gần như đồng thanh nói: "Làm em sợ muốn chết, còn tưởng hai người thật sự muốn ly hôn cơ!"
 
Người Dấu Yêu
Chương 1999



CHƯƠNG 1999: EM ĐAU BỤNG, ĐI BỆNH VIỆN ĐÃ

Không lâu sau, mọi người vào cửa, lần lượt ngồi xuống sô pha trong phòng khách.

Rất nhanh sau đó, Hàn Vân Đình cũng tới.

Khi anh bước vào phòng khách, đưa mắt nhìn quanh liền bất ngờ nhìn thấy Lãnh Thư Đồng đang ngồi cạnh Nghiên Thời Thất.

Hơn một tháng không gặp, có vẻ như cô gầy đi rồi!

Lúc này, Mặc Lương Vũ lười biếng dựa vào tay vịn ghế sô pha, nhìn thấy Hàn Vân Đình thì uể oải vẫy tay: "Anh Ba, đến rồi à!"

Không trách được thái độ này của cậu ta, có trời mới biết chiều nay khi hot search tự dưng xuất hiện trên Weibo, cậu ta đưa Phi Phi chạy đến phim trường, suýt nữa thì bị tông xe!

Mặc dù việc ly hôn giữa vợ chồng đã không còn là chuyện lạ, nhưng nếu đó là anh Tư và chị dâu thì đúng là chấn động!

Trên đời này, cho dù tất cả anh em đều ly hôn thì hai vợ chồng anh Tư cũng không thể ly hôn được!

Các anh em ở Lệ Thành tin vào tình yêu cũng là nhờ bọn họ.

Có thể nói, tình yêu của Tần Bách Duật và Nghiên Thời Thất là tín ngưỡng đối với tất cả bọn họ!

Hàn Vân Đình gật đầu chào Mặc Lương Vũ, lập tức nhìn về phía Tần Bách Duật: "Nếu không phải nhìn thấy cậu đưa Mộ Bảo đến phim trường, tôi suýt tưởng thật rồi!"

Tần Bách Duật nhìn Hàn Vân Đình, bất lực mím môi.

"Hôm nay thật sự là ngoài ý muốn, xin lỗi đã làm mọi người lo lắng." Nghiên Thời Thất áy náy nhìn mọi người.

Thấy vậy, Kiều Mục giãn mày lấy hộp thuốc lá ra, đặt vào trong lòng bàn tay vuốt nhẹ: "Đúng là rất đáng sợ, em dâu cân nhắc buổi tối đền bù cho bọn anh một bữa thịnh soạn đi."

Nghiên Thời Thất cười tít mắt: "Không thành vấn đề, mọi người cứ chọn nhà hàng đi, em vào phòng vệ sinh đã."

Mọi người đều quen biết đã lâu, sẽ không thực sự có ý kiến gì.

Chỉ trách những phóng viên vô lương tâm kia vì muốn thu hút sự chú ý của dư luận mà bán rẻ lương tâm.

Nghiên Thời Thất lên tầng, đi qua góc cầu thang, cô bất giác xoa nhẹ phần bụng dưới hơi âm ẩm đau.

Lẽ nào đến ngày rồi?

Nhưng mà... không đúng!

Lần trước đến khu nghỉ dưỡng ở Đông Thành, kỳ kinh nguyệt của cô vừa mới kết thúc được hai tuần, đến giờ đã hơn một tháng rưỡi chưa có...

Bị chậm rồi!

Sau một lúc lâu, cô vào phòng vệ sinh thì phát hiện mình bị chảy máu thật.

Cũng không nhiều, màu máu rất nhạt.

Nghiên Thời Thất chần chừ một lúc lâu, một ý nghĩ khó tin lóe lên trong đầu cô.

Sau khi sinh Mộ Bảo, tình trạng đau bụng kinh của cô đã giảm bớt.

Nhưng giờ đột nhiên chảy máu kèm theo cơn đau âm ỉ khiến cô có dự cảm không lành.

Nghĩ đến một số khả năng, sắc mặt Nghiên Thời Thất dần dần trở nên trắng bệch, cô căng thẳng bước ra khỏi phòng vệ sinh, vừa mới mở cửa ra thì va phải một bức tường thịt.

"A..."

Cô ôm chóp mũi, bối rối ngẩng đầu lên, không ngờ lại đụng phải đôi mắt sâu như biển của Tần Bách Duật.

"Cẩn thận!" Tần Bách Duật thở dài ôm lấy eo cô, nhìn thấy viền mắt ửng đỏ của cô, anh đưa tay nâng mặt cô lên: "Đau không?"

Nghiên Thời Thất né ra phía sau, liếc xéo anh: "Em còn tưởng anh không định nói chuyện với em nữa chứ!"

Nghe vậy, Tần Bách Duật nhịn cười chỉ vào trán cô: "Chuyện hôm nay, hãy cho anh một lời giải thích đi!"

Nghiên Thời Thất mím môi, kìm nén suy nghĩ muốn giải thích, nắm lấy cánh tay của Tần Bách Duật: "Anh Tư, chúng ta đi bệnh viện trước đã, em sẽ giải thích cho anh sau, nhé?"

Cô vừa dứt lời, ánh mắt của Tần Bách Duật lập tức nghiêm hẳn lại: "Sao vậy? Bị thương rồi?"

Nghiên Thời Thất lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc chỉ vào bụng của mình: "Hơi đau một chút, còn nhìn thấy máu... Ưm, anh làm gì thế!"

Cô còn chưa nói xong thì đã kêu lên, Tần Bách Duật bế bổng cô lên sải bước xuống lầu.

Mọi người đang tán gẫu trong phòng khách đột nhiên nhìn thấy cảnh này thì nhịp tim lại hỗn loạn!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back