- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 529,146
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #41
Min Lão Đại??? Không Gả!
Chương 40
Chương 40
Ăn xong, Jimin cầm khăn lau miệng, rồi chậm rãi bước vào phòng tắm để đánh răng.Khi trở ra, y thấy Yoongi đang loay hoay đóng cửa sổ, sau đó chỉnh lại nhiệt độ điều hòa.
Hắn dường như đang muốn căn chỉnh sao cho vừa đủ ấm để y không bị lạnh.Jimin đứng đó, nhìn bóng lưng hắn một lúc lâu, cảm giác trong lòng có chút phức tạp.Y cắn môi, do dự một lúc rồi lặng lẽ trèo lên giường, kéo chăn che kín người, chỉ chừa lại đôi mắt khẽ liếc về phía hắn.Yoongi đóng cửa sổ xong, quay lại nhìn y.
Hắn bước đến, ngồi xuống mép giường, ánh mắt trầm lặng quan sát gương mặt nhỏ nhắn của y."
Nhìn anh cái gì?"
Jimin bối rối, quay mặt đi, trốn tránh ánh mắt hắn.Yoongi khẽ cười, không trêu chọc y nữa, đưa tay tắt đèn rồi nhẹ nhàng lên giường, kéo y ôm vào lòng, cánh tay siết nhẹ eo y, cúi xuống khẽ hôn lên má y một cái.Ánh mắt hắn dừng trên gương mặt nhỏ nhắn kia, giọng nói trầm thấp mang theo chút dịu dàng:"Em giận anh sao?"
Jimin khẽ run, lắc đầu nhỏ giọng đáp:"Em không có..."
Yoongi ôn nhu nhìn y, bàn tay lớn nhẹ nhàng vuốt dọc sống lưng y, giọng nói trầm thấp cất lên đầy quan tâm:"Có đau lắm không?"
Jimin ngại ngùng, không dám nhìn thẳng vào hắn, chỉ khẽ gật đầu một cái.Yoongi nhìn y, ánh mắt thoáng qua một tia đau lòng.
Hắn kéo y sát hơn, bàn tay tiếp tục vuốt ve lưng y như muốn xoa dịu."
Lần sau anh sẽ nhẹ nhàng hơn..."
Giọng hắn trầm thấp, mang theo chút áy náy cùng cưng chiều.Y yên tĩnh nằm trong lòng hắn một lúc lâu, hơi thở đều đặn hòa vào nhịp tim mạnh mẽ của hắn.Một lát sau, Jimin khẽ cựa quậy, ngón tay vô thức nắm lấy vạt áo hắn, giọng nhỏ nhẹ vang lên trong không gian tĩnh lặng."
Yoongi..."
"Hửm?"
Giọng hắn trầm thấp đầy quyến rũ.Jimin ấp úng, bàn tay nhỏ siết chặt lấy áo hắn, đôi mắt chớp nhẹ, ánh nhìn có chút bối rối:"Em... em..."
Yoongi cúi xuống, ánh mắt sắc bén nhưng lại mang theo chút dịu dàng, giọng điệu không chút kiên nhẫn:"Có chuyện gì thì nói đi."
Jimin khẽ mím môi, hơi rụt cổ lại, giọng lí nhí như sợ chọc giận hắn:"Em xin lỗi...
Em thật sự không muốn làm anh giận, nhưng cậu ta..."
Còn chưa nói hết câu, hắn đã cắt ngang:"Anh biết mà."
Giọng điệu không trách cứ, cũng không có vẻ lạnh lùng như trước.
Hắn đưa tay xoa nhẹ lưng y, như thể muốn dỗ dành.Jimin ngước mắt nhìn hắn, ánh mắt có chút ngạc nhiên:"Anh biết sao?"
Yoongi khẽ gật đầu, ánh mắt sâu thẳm không chút dao động:"Phải.
Anh đã nhìn thấy tất cả."
Jimin hơi mở to mắt, trong lòng có chút bối rối.
Hắn đã nhìn thấy hết?
Vậy tại sao...Dường như hiểu được suy nghĩ của y, hắn đưa tay vuốt nhẹ tóc y, giọng nói trầm thấp nhưng đầy chắc chắn:"Anh thấy em đã từ chối rất dứt khoát."
Jimin thoáng sững người.
Hắn tin y, ngay từ đầu đã tin y, vậy mà vừa rồi y còn lo lắng đến mức không dám mở miệng.
Một cảm giác ấm áp dâng lên trong lòng, Jimin rụt người vào lòng hắn hơn một chút, khẽ siết chặt bàn tay đang đặt trên ngực hắn.Jimin đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt ánh lên vẻ ấm ức:"Anh biết mà vẫn cố tình phạt em?"
Yoongi bật cười, bàn tay đặt sau lưng y khẽ siết nhẹ, kéo y sát hơn vào lòng mình.
Hắn cúi xuống, hơi thở nóng rực phả bên tai y."
Vậy em nghĩ anh nên làm gì đây?
Nhìn thấy vợ mình bị người khác ôm làm sao có thể bình tĩnh được!"
Jimin cắn môi, bĩu bĩu môi nhỏ giọng lầm bầm:"Nhưng em đã từ chối mà..."
Hắn cười khẽ, nâng cằm y lên, ánh mắt tràn đầy sự chiếm hữu:"Anh biết.
Nhưng anh muốn em nhớ rõ, em là của anh.
Mãi mãi."
"Đáng ghét.
Hành em cả buổi chiều, anh không thấy mình quá tàn nhẫn sao?"
Yoongi cong môi cười, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của Jimin."
Anh có tàn nhẫn không?"
Hắn cúi xuống, giọng nói mang theo chút trêu chọc."
Hay là em cảm thấy mình được cưng chiều quá mức?"
Jimin đỏ mặt, bực bội hất tay hắn ra:"Cưng chiều cái gì chứ!
Em mệt muốn chết đây này..."
Hắn bật cười, bàn tay dịu dàng xoa nhẹ lưng y."
Ừm, anh biết em vất vả rồi.
Lần sau anh sẽ nhẹ nhàng hơn...
Được không, bảo bối?"
Jimin giận dỗi, đẩy nhẹ vào ngực hắn, quay mặt đi:"Không muốn có lần sau nữa!"
Yoongi khẽ cười, bàn tay siết nhẹ eo y, cúi xuống bên tai thì thầm:"Hay là... em muốn ngay bây giờ?"
Jimin lập tức trừng mắt, khuôn mặt đỏ ửng lên vì ngượng, lắp bắp:"Anh... anh đừng có nói bậy!"
Yoongi bật cười khẽ, hôn nhẹ lên trán y, giọng trầm ấm:"Được rồi, không trêu em nữa."
Hắn ôm y chặt hơn, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi y, giọng trầm ấm:"Ngủ ngon, bảo bối."
Jimin khẽ chớp mắt, cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng.Jimin ngoan ngoãn cuộn tròn trong vòng tay hắn, hơi thở đều đặn nhưng đôi mắt vẫn mở to, không tài nào chợp mắt được.Cơ thể y rõ ràng rất mệt, mí mắt cũng nặng trĩu, nhưng tâm trí lại cứ tỉnh táo một cách lạ thường.Cảm giác thân mật với hắn khiến trái tim y đập loạn nhịp, trong lòng vẫn còn chút lúng túng và khó thích nghi.Y khẽ trở mình, dịch người vào sâu trong lòng hắn hơn, tìm một tư thế thoải mái hơn, nhưng dù vậy, cơn buồn ngủ vẫn chẳng chịu kéo đến.Yoongi cảm nhận được cơ thể nhỏ bé trong lòng vẫn khẽ động đậy, hắn cúi đầu nhìn y, giọng trầm thấp vang lên trong không gian tĩnh lặng:"Không ngủ được sao?"
Jimin mím môi, khẽ gật đầu."
Khó chịu chỗ nào?"
Jimin hơi mím môi, nhỏ giọng đáp:"Em mới ngủ dậy không lâu nên chưa buồn ngủ."
Hắn khẽ cười, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc lòa xòa trên trán y:"Vậy muốn làm gì?"
Jimin chớp mắt, có hơi chần chừ.
Y cũng không biết, chỉ đơn giản là không muốn nằm mãi một chỗ nhìn trần nhà.Hắn nhìn bộ dáng ngập ngừng của y, khẽ cười rồi trêu:"Hay để anh giúp em tiêu hao năng lượng một chút, đảm bảo ngủ ngon?"
Jimin lập tức đỏ bừng mặt, vùi đầu vào chăn tránh đi ánh mắt trêu chọc kia, lí nhí nói:"Không cần... em tự tìm cách ngủ..."
Yoongi bật cười khẽ, cúi đầu thì thầm bên tai Jimin:"Không cách nào hiệu quả bằng anh đâu, bé cưng."
Jimin rụt cổ lại, cảm giác hơi thở ấm nóng phả bên tai làm y tê dại cả người."
Được rồi, không trêu em nữa."
Hắn khẽ cười, giọng nói trầm ấm mang theo chút dịu dàng."
Nhắm mắt lại, ngủ đi."
Jimin khẽ cựa quậy, giọng nói nhỏ xíu đầy ấm ức:"Em không ngủ được mà..."
"Anh massage cho em nha."
Hắn vừa dứt lời liền ngồi dậy, Bàn tay to lớn nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay y, chậm rãi xoa bóp.Jimin vốn định từ chối, nhưng cảm giác bàn tay ấm áp xoa bóp từng ngón tay khiến y không khỏi thả lỏng người, thoải mái nhắm mắt lại.Thấy y có vẻ hưởng thụ, Yoongi cong môi cười khẽ, tiếp tục bóp nhẹ cổ tay, rồi trượt xuống xoa bóp lòng bàn tay, từng động tác chậm rãi và tỉ mỉ."
Dễ chịu không?"
Hắn hỏi, giọng trầm thấp đầy cưng chiều.Jimin khẽ gật đầu, nhích lại gần hắn hơn một chút.Hắn bật cười, tiếp tục dỗ dành, bàn tay xoa nhẹ bắp chân y, ngón tay ấn nhẹ vào huyệt đạo, giúp y thư giãn."
Chân có mỏi không?
Để anh đấm bóp một chút."
Jimin không nói gì, nhưng cũng không phản đối.
Hắn nhẹ nhàng bóp chân y, động tác thành thạo khiến y càng lúc càng thư giãn hơn."
Ngủ được chưa?"
Hắn khẽ hỏi, ánh mắt đầy kiên nhẫn.Jimin chớp mắt, mơ màng đáp:"Cũng...
đỡ hơn rồi..."
Yoongi cười nhẹ, nằm xuống rồi quay sang, ôm y vào lòng, hôn lên trán y, giọng nói dịu dàng:"Vậy nhắm mắt lại, ngủ ngoan nào, bé cưng."
Lần này, Jimin không chống cự nữa, trong lòng ngập tràn cảm giác ấm áp, từ từ chìm vào giấc ngủ trong vòng tay hắn.Yoongi lặng lẽ nhìn y, ánh mắt dịu dàng đầy cưng chiều.Jimin đã dần chìm vào giấc ngủ, hơi thở đều đặn hơn, gương mặt nhỏ nhắn nép sát vào lồng ngực hắn, trông vô cùng ngoan ngoãn.Hắn siết chặt vòng tay, một tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của y, một tay chậm rãi vỗ về tấm lưng mảnh mai, như muốn khắc sâu cảm giác này vào lòng.Hắn cúi xuống, khẽ hôn lên đỉnh đầu y, thì thầm bằng giọng nói trầm thấp đầy yêu thương:"Ngủ ngon nhé, bé cưng."
Sau đó, hắn cũng nhắm mắt lại, ôm trọn y vào lòng, an tâm chìm vào giấc ngủ.