Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Lingorm] Câu Dẫn Gái Ngoan

[Lingorm] Câu Dẫn Gái Ngoan
90


Vào mùa hạ năm sau, các nàng kết hôn.Lingling chuẩn bị cho Orm một hôn lễ giống như truyện cổ tích, gần như là ao ước của mỗi một người phụ nữ, đương nhiên, Lingling cũng cho nàng một cô dâu tuyệt vời nhất.

Mặc dù Orm đã tưởng tượng qua rất nhiều lần bộ dạng Lingling khi mặc áo cưới, nhưng ngay lúc đó dưới ánh đèn lộng lẫy, chớp mắt một cái, nàng vẫn bị kinh diễm.Địa điểm, kim cương, áo cưới, hết thảy đều thiêng liêng đến vậy.Các nàng đứng ở hai đầu thảm đỏ, cách nhau mấy chục mét, hình như vẫn cảm nhận được khuôn mặt tươi cười của đối phương bên dưới lớp khăn che mặt, Orm nhìn Jaylerr nắm tay Lingling chậm rãi bước về phía mình, mà nàng cũng được ba nắm tay dắt đi về phía Lingling.Trong cuộc đời của nàng đoạn đường này có thể nói là đoạn đường lãng mạn nhất mà nàng từng đi qua.Một khắc kia khi các nàng nắm tay nhau cùng đi trên thảm đỏ, mười mấy năm thậm chí vài thập niên sau, thời điểm Orm hồi tưởng lại trên khuôn mặt Lingling vẫn lộ ra nụ cười ngọt ngào, có lúc Lingling cũng lãng mạn giống như một nhà thơ một thi sĩ, trở thành vợ của nàng, khiến Orm cảm thấy bản thân như là nữ chính trong câu chuyện cổ tích.Đứng dưới trung tâm của những ánh đèn, Orm nắm chặt tay Lingling, sau khi người chủ trì nói xong đoạn kịch bản dài, là thời gian hứa hẹn cùng tuyên thệ, Orm còn ngại tốc độ của người chủ trì quá chậm, nàng đã gấp đến không chờ nổi muốn nói "Con nguyện ý"."

Con nguyện ý."

Lingling nắm chặt tay Orm, hơi hơi cúi đầu, nhìn chằm chằm khuôn mặt mông lung của nàng dưới tấm khăn che mặt tươi cười.Nhẫn cưới do chính Lingling tự tay thiết kế, mặt trên có khắc chữ cái viết tắt trong tên của các nàng, có thể cưới được một lão bà "Toàn năng" như vậy, Orm thật sự nằm mơ cũng có thể cười đến tỉnh.Orm vươn tay, ngón áp út của nàng bị nhẫn kim cương ôm lấy, cũng giống như tâm nàng bị Lingling giữ chặt lại, nàng đồng dạng vì Lingling đeo chiếc nhẫn cưới, chậm rãi vén lớp khăn che mặt của Lingling, thật sự là quá đẹp, bộ áo cưới này giống như được thiết kế riêng cho Lingling, "Lão bà, chị thật xinh đẹp."

Chị thật xinh đẹp, mấy chữ này, kỳ thật từ lúc ánh mắt đầu tiên của Orm nhìn thấy Lingling năm đó, liền đã muốn nói với cô như vậy.Lingling cũng vén khăn che mặt của Orm lên, hoàn toàn thấy rõ khuôn mặt được trang điểm kĩ càng của nàng, nàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Orm, nhìn vẫn sạch sẽ thoải mái như vậy, "Em cũng thế."

Lúc hôn môi, Orm không biết có bao nhiêu chủ động, người chủ trì mới vừa nói xong, Orm liền tiến lên ôm lấy eo Lingling, hơi ngửa đầu, môi đỏ ngọt ngào dán lại cùng một chỗ, chùm ánh sáng chiếu vào trên người các nàng, chung quanh một mảnh đen nhánh, bộ áo cưới rực rỡ được nạm thủy tinh quét trên đất khiến người lóa mắt, các nàng dưới sự chứng kiến của mọi người, thâm tình mà ôm hôn.Sau khi hôn xong, các nàng đi đến phòng tân hôn."

Ư ~~ –" Qua hôn lễ, ngày hôm sau, Orm mở mắt ra, nàng đang chôn trong lòng ngực của Lingling.

Hôm qua ban ngày mỏi mệt ban đêm lại còn phóng túng, hiện tại Orm cảm thấy cả người ê ẩm, hơn nữa tối hôm qua nàng còn uống vào không ít rượu."

Tỉnh –" Lingling mở hờ mắt, một cái cánh tay đang ôm lấy thân hình Orm, mà bàn tay lại nhẹ nhàng vỗ về trên tấm lưng mềm mại tinh tế trần trụi của nàng."

Lão bà ~" Hiện tại Orm gọi nàng như vậy, luôn cảm thấy ý nghĩa không hề giống lúc trước."

Ừm ~" Lingling ôm chặt nàng, "Ngủ thêm một chút, tối hôm qua rất mệt mỏi."

Tối hôm qua đâu phải chỉ có là mệt, nhìn số lượng dấu hôn lưu lại trên người các nàng là có thể nhìn thấy được tối hôm qua các nàng có bao nhiêu điên cuồng say đắm.Trên vai, trước ngực, trên cánh tay toàn bộ là vết tích hung hăng lưu lại sau một đêm vui vẻ, khắp nơi đều là từng khối nâu tím, tối hôm qua sau khi Orm vui vẻ uống xong rượu, từ phòng tắm đến trên giường, từ trên giường lại đến phòng tắm, các nàng hao hết tất cả khí lực của bản thân mà ra sức lấy lòng đối phương, thẳng đến khi cánh tay của hai người đều mỏi nhừ, đầu lưỡi đều tê dại, mới hết sức mệt mỏi mà ngừng lại."

Ưmm ~" Orm hôn hôn lên trên bả vai Lingling, ngẫu nhiên an tĩnh, ngẫu nhiên lãng mạn, ngẫu nhiên điên cuồng, khi cùng Lingling ở bên cạnh tất cả những điều "Ngẫu nhiên", Orm đều thích, ai bảo Lingling là người yêu của mình đâu.*Năm nay, Orm 29 tuổi, Lingling 36 tuổi.Orm cảm thấy bản thân đã không còn trẻ nữa, nhưng cũng không cảm thấy sợ hãi khi sắp vượt qua ngưỡng tuổi 30, khả năng cảm thấy bản thân mình thật sự rất may mắn, có được người yêu mình cũng là người mình yêu, có công việc mà mình thích, còn có sự chúc phúc cùng ủng hộ của người nhà.Vài năm nữa, Lingling sẽ 40 tuổi, đối với chuyện bảo dưỡng làn da, làm đẹp không thể nghi ngờ càng ngày càng để bụng, quan trọng là mỗi buổi tối trước khi ngủ, cô vuốt ve khuôn mặt còn căng mịn, mềm mại của Orm, trong lòng càng bực bội, có đôi khi Orm ngủ rồi, Lingling còn muốn đem người ta đánh thức, "Orm, có phải chị đã bắt đầu có nếp nhăn hay không?"

"Có nếp nhăn em cũng yêu chị......"

Mỗi lần như vậy Orm đều lười nhác mà trả lời cho có lệ, thẳng đến lúc Lingling nhéo lên đùi nàng một cái, mới có thể phản ứng lại nhận ra đây không phải là "Đáp án đúng chuẩn ", vì thế lập tức xoay người ôm Lingling, nghiêm túc mà nhìn mặt cô, "Không có!

Một chút đều không có!

Lão bà của em là đẹp nhất......"

Lingling quả thật là lo lắng thái hóa, có thể là bởi vì hơn kém nhau bảy tuổi, hơn nữa trời sinh phụ nữ đều yêu cái đẹp, cũng đừng nói đến một mỹ nữ như Lingling.

Nhưng thật sự ra Orm không sợ già đi, không phải có bài hát cũng nói vậy sao?

Chuyện lãng mạn nhất của cuộc đời, chính là được cùng người chậm rãi già đi, chờ đến các nàng đầu tóc hoa râm vẫn còn tay nắm chặt tay, dù chỉ suy nghĩ đến một chút thôi cũng cảm thấy thật sự hạnh phúc.Ba năm trôi qua, quán cà phê các nàng kinh doanh ở thành phố Khonkaen đã có chút tiếng tăm, chủ yếu cũng là nhờ vào Lingling, tác phẩm 《 đường chân trời 》 của Lingling được xuất bản trong nước.

Tuy rằng không thể nói là ngọn lửa lớn, nhưng cũng tạo ra những chấn động nho nhỏ, tác phẩm mang theo câu chuyện xưa có lẽ càng khiến cho lòng người thêm rung động đi, chuyện xưa của nàng và Lingling quả thật đã làm không ít người xúc động.

Sau này khi《 đường chân trời 》 được tái bản ở trong nước, chủ biên cũng tự đề cập đến tiệm cà phê này.Dần dà, chuyện cũ của tiệm cà phê "Tứ Niên" cũng chậm rãi lan truyền, có khách nhân đơn thuần là uống cà phê, có khách nhân muốn nghe câu chuyện xưa của các nàng, cũng có khách nhân mang theo câu chuyện xưa của chính mình.Đúng năm Orm 22 tuổi, lần đầu gặp như vậy, Lingling vẫn ngồi ở trước quầy bar như thế, trông chừng một quán cà phê không lớn không nhỏ, đối với mọi chuyện đều vân đạm phong khinh, năm tháng an tĩnh.

Orm ngẫu nhiên cũng sẽ đảm nhận trở thành nhân viên phục vụ, giúp đỡ, có khi cũng sẽ cùng khách nhân ngồi xuống tâm sự chuyện trên trời, thời điểm rảnh rỗi, còn sẽ ghé vào trước quầy bar, cả gan "Đùa giỡn" vợ lão bản một chút.Chuyện làm ăn trong công ty Lingling ngày càng ít tiếp xúc, phần lớn thời gian đều ngây ngốc trong phòng vẽ, dành hết tâm sức mà sáng tác.

Bất quá Jaylerr cũng kế thừa đầu óc kinh doanh của ba, khi trẻ chỉ là thiếu trách nhiệm, hiện tại cũng có thể hô mưa gọi gió trên thương trường.Love là khách quen của tiệm cà phê, mỗi lần cùng Milk cãi nhau một trận lại đến, ngẩn ngơ mấy ngày."

Khi nào cậu và chị Milk kết hôn?"

Thời điểm khi mới vừa bắt đầu, Orm cảm thấy khả năng Love và Milk kết hôn không được lớn lắm, nhưng hiện tại các nàng cãi nhau rồi lại ở bên nhau cũng đã được năm bảy năm, hơn nữa cũng đã cùng xuất quỹ với mọi người trong nhà, Orm cảm thấy hiện tại đã đến lúc, không ít lần khuyên Love."

Tớ và mẹ chị ấy không hợp nhau!"

Love tức giận mà uống cà phê, quả nhiên có mẹ tất có con, trước kia cùng Milk tranh cãi, còn có thể chiếm chút thượng phong, hơn nữa hiện tại Milk và mẹ nàng, quả thực là tăng mạnh cho đội Milk, Love cảm thấy nếu bản thân gả vào Vosbein gia vậy khẳng định không có một ngày yên bình, "Cậu nói bọn nhà giàu vì sao lại cứ thông thạo những chuyện này đây?"

"Cậu cũng không phải gả cho mẹ nàng a~" Orm nhìn nhìn Lingling ngồi ở quầy bar, "Cũng không phải kẻ có tiền nào đều như vậy, tớ vẫn cảm thấy còn có người tốt."

"Đó là do vận khí của cậu tốt, có thể thuyết phục "bà bà"......"

"Love!"

Milk "Truy thê" đã là chuyện mỗi ngày, "Love, Ni Ni, thân ái......"

"Khụ......"

Orm vừa thấy Milk đuổi theo đến đây, ho khan một tiếng, chủ động rời đi, để cho các nàng làm ầm ĩ."

Love, gả cho chị đi?"

Phàm là khách quen của tiệm cà phê, hầu như đều nhận ra Milk và Love, bởi vì đây là màn cầu hôn trình diễn ở tiệm cà phê mỗi ngày, tất cả mọi người đều thấy nhưng cũng không sợ hãi.Đối mặt một bó hoa hồng to và một chiếc nhẫn kim cương lớn, một người trong mắt đều là tiền như Limpatiyakorn tiểu thư thế nhưng vẫn ngồi vững như Thái Sơn, cũng không liếc mắt một cái.Lingling và Orm ngồi ở quầy bar yên lặng "Xem cuộc vui"."

Đây là lần thứ tám Milk cầu hôn?"

Lingling hỏi."

Lần thứ chín...

Lần trước có một lần cầu hôn ở trước cửa."

Orm xấu hổ nói, càng nói lại đau lòng cho Milk, người ta tốt xấu gì cũng là Đại lão bản, Love lại một chút mặt mũi gì cũng không cho...

Cái gì mà không có ý tưởng cầu hôn mới mẻ không đồng ý, không đủ lãng mạn không đồng ý, nhẫn kim cương quá nhỏ không đồng ý, ngay cả hoa hồng có chút không mới mẻ......

Cũng là lý do cự tuyệt.Milk không ít lần kể lể với Lingling, vì cái gì lại cố tình coi trọng Love, lúc trước cãi nhau chia tay vài lần, nhưng cũng không thể buông bỏ được, giống như trời sinh chú định đời này muốn các nàng ầm ĩ ở bên nhau, Lingling cười nói, nàng là gặp được tình yêu đích thực.

Với tính cách của Milk, nếu không phải thật sự yêu thương, thì sao có thể bao dung Love lâu như vậy?"

Love, chị đều quỳ đến chín lần!

Em không cần được một tấc lại muốn tiến một thước!"

"Vừa nãy chị còn nói yêu em!

Chín lần chị đã chịu không nổi!

Còn có người yêu như vậy sao?"

Từ việc cầu hôn lại có thể cãi nhau thành ra như vậy, trừ bỏ Love và Milk, cũng không đôi tình nhân thứ hai nào có thể làm được như vậy rồi."

Em đừng hồ nháo được chứ......"

Milk biết tính cách Love và mẹ nàng không hợp nhau, "Love, mẹ chị đã trở về, bảo đảm về sau không ai làm khó dễ em."

"Thật ......

Sao?"

Love nhướng mày hoài nghi, "Em cho chị thêm một cơ hội nữa, chị đi chuẩn bị lần cầu hôn thứ mười đi."

Cứ như vậy, khách nhân trọng tiệm cà phê cũng bắt đầu đánh đố, nữ nhân có vóc dáng thấp kia có thể cầu hôn thành công hay không, còn nữ nhân cao lớn kia có tiếp tục làm ầm ĩ nữa hay không.Ban đêm đầu mùa hè, Orm và Lingling bước ra từ quán cà phê, đường phố phồn hoa đã hoàn toàn bị màn đêm bao phủ.Nhiều năm như vậy, Orm vẫn có thói quen nắm cánh tay của cô, cùng nhau tản bộ về nhà, trong không khí đã có thể ngửi được hơi thở của những ngày hè.

Orm đối với mùa hè có ấn tượng sâu sắc nhất, dừng lại cảm giác mùa hè năm ấy, khi mới gặp Lingling, sự tươi mát lại nhiệt liệt, mang theo một chút cảm giác khẩn trương cùng trái tim đập thịch thịch không biết vì sao.Năm đó không rõ ràng lắm, nhưng hiện tại Orm có thể xác định, loại cảm giác không thể nói rõ được ấy, thật ra chính là động tâm."

Em muốn đi mua kem, chị muốn không?"

Nhìn thấy quầy kem bên kia, tâm huyết Orm dâng trào, nhớ tới khi các nàng trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, luôn thích cùng nhau tản bộ, sau đó ăn cùng cây kem.Lingling quả nhiên vẫn trả lời giống như năm đó, "Chị ở đây chờ em."

"Tôi muốn một cây kem hương thảo vị......"

Orm nói với nhân viên phục vụ mang khẩu trang, nàng cảm thấy nhìn giống như có điểm quen mắt, "Bai......"

Đối phương giống như đột nhiên bị hoảng sợ, cúi đầu, trong tay đã làm tốt một cây kem chocolate lại rung rẩy, trực tiếp làm rơi lên quần áo của khách hàng khác.

Vừa lúc lúc này ông chủ lớn nhìn thấy được, chửi ầm lên, lôi kéo nàng vào trong, "Chân tay vụng về, nhận lấy tiền công của cô , ngày mai không cần tới đi làm!"

Là nàng sao?

Nghĩ lại cảm thấy không giống, Orm nhận lấy cây kem từ trong tay nhân viên phục vụ khác, đã trôi qua nhiều năm như vậy, tám phần là bản thân mình nhận sai, cũng không để ở trong lòng..."

Đều phải tốn tiền còn không ăn?"

Lingling thấy Orm trong tay cầm một cái hộp kem, có chút hốt hoảng mà đi tới.Orm cố ý ăn trước một ngụm, kem đều dính lên miệng nàng."

Không còn nhỏ nữa, sao lại trẻ con như vậy?"

Lingling cười nhạo nói xong, lại cắn một ngụm ở nơi nàng vừa mới cắn qua.Hành vi ấu trĩ như vậy, Orm còn có rất nhiều, mà tiếp tục phát huy chính là thú vui lớn nhất của nàng, giống như mỗi sáng sớm, Orm đều phải ôm Lingling, ôn nhu mà đem nàng đánh thức:"Vợ lão bản, nên rời giường đi làm rồi –"Hoàn.
 
[Lingorm] Câu Dẫn Gái Ngoan
91. Ngoại truyện


2:30 pmLove lấy tốc độ nhanh nhất mặc quần áo tử tế, lại lấy tốc độ nhanh nhất rời phòng, Milk vẫn thản nhiên nằm ở trên giường ngủ ngon.Love vác bao lên xông ra khỏi cửa chính của quán rượu, trong đầu nàng giờ đây chỉ là những hình ảnh ngày hôm qua nàng và Milk "hồ nháo".

Tối hôm qua không thể nghi ngờ là thời khắc đen đủi nhất của Love.

Nàng vốn là muốn đến quán ăn đêm tìm thú vui, cũng không có uống hai chén rượu, sao lại có thể...Đêm qua Love trước sau đều hoàn toàn thanh tỉnh, cùng một nữ nhân lên giường?

Càng không thể tin được, nàng vẫn là thân phận nằm bên dưới, và càng không thể tin được, nữ nhân bên trên nàng lại chính là Milk!Đêm qua Love còn lời thề son sắt nói với Milk, "Đều là người trưởng thành, cái này có vấn đề sao?

Nếu chị sợ thì quên đi..."

Hiện tại Love cảm thấy có vấn đề, mà vấn đề còn lớn hơn đi!

Hôm nay vừa tỉnh dậy thấy được mình cùng Milk đỏ – thân – lõa – thể ôm nhau, nàng liền nhận bừa, vì có sinh lý nhu cầu, nàng cũng không thể tìm Milk.

Lúc này bị Milk chiếm đại tiện nghi, về sau Love sao có thể đối mặt với nàng, thật mất mặt.Về sau nữa, Love mới ý thức tới chuyện này không chỉ đơn giản là mất mặt như vậy.

Cùng Milk đánh bậy đánh bạ tình một đêm, về sau nàng còn mơ thấy mộng xuân, nhân vật chính cũng đều là Milk.Love lòng tràn đầy muốn quên đêm hôm ấy, nhưng trong lòng lại luôn nhớ mãi không quên.

Nàng nói với chính mình, nàng không có khả năng thích nữ nhân, nghĩ đến Milk chỉ là bởi vì...

Lần thứ nhất cùng nữ nhân phát sinh quan hệ, cảm thấy kí©h thí©ɧ, một lúc sau liền sẽ đã quên.Bất quá, có đôi khi thân thể xác thành thật hơn nhiều so với lời nói.

Nàng và Milk còn có quan hệ trong công việc, khó tránh khỏi sẽ còn gặp mặt.

Love ban đầu tưởng rằng các nàng gặp lại sẽ cảm thấy xấu hổ, nhưng mà trên thực tế..."

Love, cô sang bên Vosbein lão bản một chuyến, nàng nói có vài nơi không được hài lòng."

"Đang vào cuối tuần, thật là biết chọn thời gian..."

Love quải điệu thượng cấp điện thoại, "Tên nhà giàu mới nổi chết tiệt."

Ngoài miệng mặc dù hùng hùng hổ hổ, nhưng lần này, Love rời giường tắm rửa trang điểm rất kĩ lưỡng.

Nói thẳng ra, nàng thật sự muốn đi gặp Milk, trước khi ra cửa còn cố ý dùng nước hoa mới mua.

Bình thường đi làm chính là giống nữ hán tử, hôm nay lại đột nhiên "trang điểm lộng lẫy" .Lần này nơi gặp mặt chính là ở nhà Milk, đây là một nơi được xem như là nơi "nguy hiểm", Love đến rồi mới chợt nhận ra.Leng keng!

Leng keng!Milk mở cửa, Love mang theo kí bản đứng ở cửa, một thân ăn mặc rất tinh tế, nhất là mùi nước hoa trên người thực mê hoặc, cũng không biết nàng ta một lát nữa muốn đi câu dẫn ai."

Chín giờ em mới đến, em xem một chút hiện tại cũng..."

Milk vừa định tìm sơ hở của Love, vừa xem thời gian rõ ràng còn không đến chín giờ nàng đã đến.

Trước kia sửa bản thảo tử Love, nhưng cho tới bây giờ nàng cũng không có tích cực như vậy.Đây là lần gặp mặt thứ nhất của các nàng sau khi phát sinh quan hệ.

Nếu nói đến cảm giác, Love cảm thấy mình trong lòng có chút loạn, nhất là nhìn thấy Milk một thân lười biếng, ăn mặc một cách khiêu gợi đứng ở cửa...

Love cúi thấp đầu, không muốn đối diện với gương mặt câu dẫn kia của Milk, "Nhanh lên đổi đi, tôi buổi chiều còn có việc..."

Milk nghe trong lòng không hiểu không vui, từ đầu đến chân đánh giá Love, "À, hẹn hò sao?"

"Mắc mớ gì tới chị!"

Love tức giận nói."

Nếu là đổi không hài lòng, đừng nói là hẹn hò, em đêm nay cũng đừng nghĩ trở về."

Em đêm nay đừng nghĩ trở về?

Câu nói với ý nghĩa mập mờ còn có nội hàm đến mức nào a."

Chỗ nào không hài lòng a, chị nói nhanh một chút!"

Hai người tụ cùng một chỗ nhìn chằm chằm màn hình laptop.

Kỳ thật thiết kế bản thảo đã sớm định, Milk hôm nay xem như "ở không đi gây sự", còn cố ý phân phó công ty, muốn nhà thiết kế họ Limpatiyakorn kia tới.

Không thể cùng Love ầm ĩ, nàng cảm giác rảnh rỗi mà không thể trò chuyện cùng ai, mà nay lại còn là cuối tuần."

Nơi này không tốt..."

"Đây chính là chị tự ý thay đổi!"

Love thở phì phò chỉ vào màn hình."

Vậy liền đổi lại như ban đầu đi, chị hiện tại cảm thấy như ban đầu thích hợp hơn."

"Chị...

Được rồi!

Tôi đổi lại!"

Ai bảo Milk có nhiều tiền, công ty đỉnh cấp hộ khách VIP, đổi đến đất trời l*иg lộng đều muốn đổi, phục vụ đến hài lòng mới thôi.Love đổi xong, Milk nghĩ nghĩ, "Không thích, em thiết kế lại một lần nữa cho chị."

Lúc này Love là không thể nhịn được nữa, đều đã nói là muốn sửa bản thảo, Milk rõ ràng là muốn làm khó nàng, cái này là không muốn cho phép nàng kiếm tiền a.

Love trực tiếp đem bản bút ký khép lại, "Milk, chị đừng tưởng rằng chị có..."

Mắng lấy mắng lấy, Love không phát ra được tiếng nào, bởi vì thời điểm nàng quay đầu mới phát hiện, khoảng cách giữa nàng và Milk gần như vậy, hai bờ môi đều muốn tiến đến chạm vào nhau.

Love duy trì khoảng cách mập mờ, nhẹ nói: "Chị cố ý..."

"Chị chính là cố ý."

Hai người lúc nói chuyện rõ ràng có thể được chia mở thêm chút, nhưng vẫn duy trì khoảng cách trước khi hôn môi.Bầu không khí như ngưng đọng, con ngươi Love nhìn vào cánh môi mỏng của Milk, bởi vì không có trang điểm, cho nên sắc môi rất nhạt, lại phấn nộn như thế, hôn lên nhất định rất mềm.Milk đang thử theo dõi Love, xem về sau nàng ấy đối với mình có cảm giác hay không.

Milk thừa nhận, đêm đó qua đi chính mình có cảm giác với Love.

Tận đáy lòng Milk không có đi chờ mong một người như thế.Love vẫn là đẩy Milk ra, chuẩn bị đứng dậy thu hồi bản bút ký rời đi.

Trước Milk, nàng từng có tình một đêm, bất quá một đêm kí©h thí©ɧ qua đi, cũng liền đã quên, chưa từng giống như bây giờ...

Nàng không biết chính mình là có thích Milk hay không, nhưng nàng xác thực chính mình thích cùng Milk lên giường..."

Sợ?"

Milk giữ chặt nàng."

Milk, tôi đối với chị không hứng thú..."

Love câu nói này nói đến quá trái lương tâm, không có điểm đúng.

Nàng nghĩ đến mình cùng Milk làm, nhưng lại sợ "Bên trên – nghiện".

Love nhận ra, nàng và Milk quan hệ như vậy, một khi nhận thức được, về sau nhất định sẽ chịu bi thương.Từ lúc Love không muốn tiếp tục trêu chọc Milk trở đi, trong nội tâm nàng từng chút sáng tỏ, rằng nàng không nên đối với Milk mà lay động."

Nếu quả thật không hứng thú, em dám hôn chị sao?"

"Nhàm chán."

Love theo quy củ mà kết luận, chính nàng cũng không hiểu rõ mình, nàng hôm nay tận lực tỉ mỉ trong cách ăn mặc, dùng mùi nước hoa cám dỗ nhất...

Kỳ thật trong tiềm thức nàng cũng đang suy nghĩ rằng phải câu dẫn Milk."

Em chính là sợ."

"Ai sợ a!"

Bị Milk kích động, Love lập tức liền tiến lên trước hôn lên cô, nghĩ thầm chờ một lúc hôn xong, liền mạnh mẽ nói cho Milk: Milk, ít tự mình đa tình, tôi đối với chị thật không có một chút hứng thú.Mạnh miệng đến mức nào, nhưng mà... thân thể Love so ngoài miệng thực sự thành thật hơn nhiều.

Có một số việc một khi bắt đầu, liền ngưng không được.Môi các nàng chạm vào nhau, chính là môi lưỡi quấn lấy nhau không rời.

Cả hai đều sở hữu kĩ thuật hôn môi quá tuyệt đỉnh, ngay cả hôn chính là chơi không thể cảm thấy chán ghét.Đã nói rằng chỉ là hôn, nhưng tay Love bắt đầu không theo quy củ.

Dáng người Milk thực sự quá nóng bỏng, lồi lõm đều cân đối, làn da lại bóng loáng.

Sau khi đã cảm thụ qua thân thể Milk, Love cảm thấy mình đối thân thể của nam nhân, đã hoàn toàn đánh mất hứng thú."

Ừm ~~" Quần áo Milk đã bị Love cởi một nửa.

Nàng ôm Love, môi lưỡi thâm giao, mặc cho Love ở trên người nàng vuốt ve nơi mẫn cảm.Love lại không kịp chờ đợi cởi bra Milk, nàng thậm chí còn không ý thức được, một loạt hành động này sớm đã vượt qua phạm vi hôn môi."

Không hứng thú là như vậy sao...

Nếu là có hứng thú..."

Milk xoa đầu Love đang chôn trước ngực mình, ngửa đầu một mặt hưởng thụ, thở dốc nói, "Ừm... n..."

"Chị câu dẫn tôi!"

"Em còn không phải mắc câu rồi."

Các nàng lại một lần nữa lăn lộn trên giường, Love chính là hoàn toàn thanh tỉnh dưới mọi tình huống, chỉ là lần này là ở trên giường nhà Milk.Lần này, Love đem Milk ép dưới thân mình, muốn qua một lần lại muốn một lần nữa, ai bảo Milk vừa mới câu dẫn mình.

Milk trên giường rất phóng khoáng, quả thực là trời sinh yêu tinh.Lần thứ hai, hai người sức cùng lực kiệt nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm trần nhà.

Lần trước qua đi, các nàng rõ ràng khẳng định nói rằng... sẽ không còn có lần sau."

Milk."

Love vẫn cảm thấy các nàng không thể tiếp tục, nếu không nàng một gốc Tiểu Bạch Dương, thật cho dài cong.

Hôm nay chỉ là ngoài ý muốn, đúng!

Một lần hết ý va chạm gây gổ, "Cái này...

Đây là lần trước."

"Chị đã vào miệng em, liền nói là lần trước, ao tiểu thư cũng rất sẽ tính toán cò con."

Bất quá Milk cũng không để ý, Love chính là mạnh miệng, không cùng với nàng so đo.Love từ trên giường nhặt quần áo, lưu loát mặc vào."

Em gây ra chuyện liền muốn đi?"

Milk đoạt lấy bra trong tay Love, ném ra ngoài."

Chị tâm thần sao?"

"Chính em nói lần trước, nhanh như vậy liền muốn kết thúc?"

Milk thân thể trần tr̶u̶ồ̶n̶g̶ ép đến thân thể Love, nắm lấy cằm của nàng, "Muốn làm liền làm tận hứng làm, dù sao đều là lần trước...

Đêm nay hay ở bên cạnh chị, đừng trở về."

"Tôi..."

Giống như lần trước, đã trở thành tất cả phóng túng lấy cớ, Love khó chịu nói: "Được, ở lại...

Dù sao cũng như lần trước."

"Muốn ăn chút gì không?

Chị làm cho em."

Milk xoay người rời giường, dù sao làʍ t̠ìиɦ cũng là một việc tốn thể lực.Vừa lúc là mười hai giờ trưa.Thật đừng nói, dáng vẻ Milk lúc nấu cơm rất giống "hiền thê lương mẫu".

Milk trù nghệ kỹ năng đầy điểm, chuyện này, Love vẫn đối với nàng là rất lạ mắt."

Không nghĩ chị lại trông hiền lành như vậy."

Love đầu bù đứng tại cửa phòng bếp nói vọng ra.

Có đôi khi, cảm giác Milk cũng không còn chán ghét như vậy.Milk nêm nếm món canh, cõng thân nói với Love, "Muốn yêu chị sao?"

"Cắt..."

Love lật một cái nhìn Milk với ánh mắt khinh thường, chưa bao giờ thấy qua người nào vô liêm sỉ như vậy.Buổi sáng Love không ăn điểm tâm, sau đó bị Milk lôi kéo trên giường lại đi đi về về giằng co hơn một giờ, hiện tại nghe được trong phòng bếp có mùi đồ ăn, bụng ục ục kêu, giống như là sấm vang dội.Hai người, bốn dĩa thức ăn bị ăn đến sạch sẽ.

Love một hơi còn ăn hai bát cơm, nhìn xem một bàn không bàn, Love gác lại bát đũa, "...Nói chung, hương vị cũng tạm được."

Milk uống canh, "Cơm cũng không phải cho em ăn miễn phí."

"...Chị còn muốn thu tiền của tôi?!"

"Chị muốn ăn thịt em a."

Cũng bởi vì bữa cơm này, Love cảm giác dường như toàn bộ bắp thịt trên cơ thể đều không thuộc về mình.Đêm hôm đó nàng không có trở về mà ngủ qua đêm ở chỗ Milk, hai người các nàng nằm ở trên một cái giường thế còn có thể phát sinh ra chuyện gì nữa.

Bắt đầu lúc chín giờ mãi cho đến hơn nửa đêm, trong căn phòng tối đen như mực tràn ngập âm thanh phóng túng, Love chưa bao giờ phóng túng nhiều hơn lần này, cũng chưa từng có cảm giác thõa mãn đến thế , cái gì cũng không quan tâm, hai người hoàn toàn đắm chìm trong thế giới ham muốn- xá© ŧᏂịŧ."

A...

ân..."

Love rêи ɾỉ, Milk luôn có trăm ngàn phương pháp khiến nàng không thể không phát ra âm thanh ngượng ngùng, "A...

Milk..."

Mặc dù rất mệt nhưng lại vui vẻ đến không nỡ dừng lại, "Love, âm thanh của em.. là thứ âm thanh tốt nhất tôi từng nghe qua..."

Cái này. . .

Có thể coi là một câu nói khích lệ?

Love phối hợp với động tác của đối phương, ôm chặt lấy vòng eo cô, vừa thở hổn hển vừa hỏi Milk, "Chị đã quan hệ với bao nhiêu người phụ nữ khác rồi...?"

Kinh nghiệm phong phú như thế, vừa nhìn đã biết là "Người chuyên nghiệp", quan hệ của các nàng cùng lắm có thể xem là "Bạn giường", nhưng Love đã bắt đầu để ý đến cuộc sống trước kia của cô, này đã vượt qua giới hạn."

Em cũng không phải là bạn gái của tôi..

Hỏi về chuyện này làm gì?..."

Nghe được nàng nói như vậy, Love liền tức giận, ở trong mắt Milk nàng căn bản là không có một chút địa vị nào, nhân lúc Milk dự định đổi tư thế Love liền dùng sức đem nàng đẩy ra, bước xuống giường sau đó trực tiếp đi vào phòng tắm.Dòng nước ấm từ trên đầu giội xuống, Love như muốn để bản thân thanh tĩnh một chút, nàng không muốn thừa nhận... bản thân mình đã có một chút thích Milk rồi, nếu không cũng chẳng cần việc gì mà phải ăn giấm.Nàng nhắm mắt ngửa đầu để nước rơi xuống mặt mình, không hiểu vì sao mà mỗi đoạn tình cảm đều là nàng chủ động nghiêm túc trước thế nhưng... thái độ này của Milk bất quá đối với nàng cũng chỉ là chơi đùa mà thôi.Milk đẩy ra cửa phòng tắm từ phía sau ôm lấy nàng, trên lưng nàng lưu luyến hôn, trong lòng bàn tay nàng nắm chặt khỏa ngực, xoa nắn, "Tức giận?"

Tức giận chính là nghiêm túc, nghiêm túc chính là thua, Love mở mắt xoay người, nếu nàng muốn thì gậy ong đập lưng ong, "Tôi như thế nào lại phải sinh khí?

Chị cũng không phải là bạn gái của tôi."

"Nếu em muốn làm bạn gái của tôi thì tôi cũng không có để ý..."

"A. . ."

Love hừ lạnh một tiếng, "Chị chấp nhận nhưng tôi đây không chấp nhận."

Một số phương diện, Love và Milk thật sự giống nhau, ví dụ như việc không ai chịu cúi đầu "Nhận sợ" trước, mặc dù quan hệ trên giường đã phát triển đến mức này nhưng vẫn không muốn chủ động thừa nhận bản thân đã thích đối phương dù chỉ một chút.Tắm rửa xong, các nàng lại nằm ở trên giường.Love cảm giác được cánh tay của Milk đang sờ lên thân thể mình, nàng có chút phản cảm nghiêng người sang, rầu rĩ nói: "Tôi mệt, không muốn làm."

"...

Trừ phương diện kia, em có thể nghĩ về cái khác được không?"

Cái khác?

Giữa nàng và Milk trừ bỏ cãi nhau thì cùng lên giường, dương như không có chuyện gì khác, Love kéo chăn che cái đầu, "Đổi tư thế cũng không hứng thú..."

Milk xê dịch thân thể lại gần Love, vươn cánh tay nhẹ nhàng đem nàng ôm lấy, như thế mới là động tác " mới mẻ", hoàn toàn không phải là chuyện kia.

Đã nhiều năm, Milk chưa từng ôm lấy người nào giống vậy, cảm thụ hơi ấm của nhau sau đó cùng chìm sâu trong giấc ngủ.Love bị Milk ôm lấy từ phía sau, giam cầm trong lòng ngực cô, dù là một hành động nhỏ đơn giản nhưng so với lúc cùng nàng ở trên giường kí©ɧ ŧìиɧ mà quấn lấy nhau triền miên, Love thích cảm giác này hơn.

Không có thở dốc cùng rêи ɾỉ trong màn đêm yên tĩnh phảng phất càng thêm tĩnh mịch giản đơn và tốt đẹp, thậm chí nàng còn có loại ảo giác dường như các nàng là người yêu.Rõ ràng đều đang thích đối phương nhưng lại sợ bị đối phương đùa giỡn khiến mình tổn thương thế cho nên luôn mang theo một cái mặt nạ, mang bộ dạng bất cần đời.

Các nàng đối với nhau đều thiếu đi sự tín nhiệm cùng cảm giác an toàn.Love không nói gì mà từ từ nhắm hai mắt xoay người, đưa tay ôm chặt cô, lúc này, cái ôm so với lúc làʍ t̠ìиɦ thì càng thỏa mãn sự trống rỗng trong lòng nàng.Ngày đó kể từ sau khi rời khỏi nhà Milk, Love luôn nói với bản thân mình rất nhiều lần là không nên tìm người phụ nữ kia một lần nào nữa.

Thế nhưng lại nhịn không được, luôn cùng Milk phát sinh "Quan hệ" như lần trước.Xa hoa truỵ lạc, đại bộ phần người đi dạo ở hộp đêm đều là những người cô đơn.

Love thỉnh thoảng sẽ hẹn Milk đến hộp đêm, sau đó hai người lại mạnh ai nấy chơi, dưới tầm nhìn của người kia mà đi tán tỉnh những người khác rồi lại lặng lẽ quan sát phản ứng của đối phương.Người ta nói uống rượu tìm thú vui còn các nàng thì giống như muốn cho người kia ăn giấm để tìm suy nghĩ thật lòng.

Love nhìn Milk cùng người khác uống rượu trêu tình, nàng liền dứt khoát tùy tiện kéo một người đến hôn môi một cách nồng nhiệt, đến cuối cùng nhìn thấy Milk xụ mặt rời đi thì mới cảm giác hài lòng."...

Sao không chơi?"

Love đuổi theo, giữ chặt tay Milk ."

Chơi như thế này vui sao?"

Milk rốt cục ghen tị, đây chính là mong muốn của Love nhưng bây giờ nàng lại cao hứng không nổi, "Milk..."

Mặc kệ lá gan ngươi lớn đến mức nào thì khi đối mặt với người bản thân mình thích chắc chắn sẽ trở nên cẩn thận từng li từng tí, bởi vì thích cho nên mới sợ hãi mất đi.Love đối Milk cẩn thận từng li từng tí ...

Thổ lộ, nàng sợ hãi khi mình đường đường chính chính thổ lộ cuối cùng sẽ biến thành " Trò cười " của Milk ; cũng sợ Milk sẽ giống với người yêu cũ của nàng, sau khi chán việc kí©ɧ ŧìиɧ liền chia tay; sợ nhất là khi tình cảm bản thân thật lòng đối đãi lại không đáng một đồng trong mắt người kia.Ban đêm, các nàng lại đi khách sạn mướn phòng.Lần thứ tư hay lần thứ năm Love đã nhớ không rõ, nhưng là đêm hôm đó lần đầu tiên nàng rơi nước mắt.Sau đó, nữa tháng qua nàng không có đi tìm Milk, mặc dù khó chịu, nhưng luôn cảm giác được đoạn thời gian này sẽ nhanh qua đi.

Sau đó nàng lại bắt đầu điên cuồng xem mắt, như muốn bắt đầu một đoạn tình cảm mới, Milk là một bãi lầy, nếu bản thân dấn sâu thêm chút nữa sợ sẽ không thoát được.Nàng hiện tại không muốn chơi đùa nhưng Milk lại không dễ dàng "Bỏ qua" cho nàng như vậy.Lần xem mắt kia, Milk ở trước thanh thiên bạch nhật hôn nàng, sau đó hướng gã đàn ông kia nói nàng là bạn gái mình .

Một khắc đó Love thật cảm thấy Milk là một tên cặn bã, muốn vung tay tát nàng một cái, nàng là ai, dựa vào cái gì luôn quấn lấy cuộc sống của mình? !Nhưng Love vạn lần không nghĩ tới, đêm hôm đó, Milk sẽ chủ động thổ lộ với nàng."

Chị sẽ trở thành phiếu cơm dài hạn của em.

Về sau em cứ việc quét sạch thẻ chị, chị sẽ cùng em dạo phố, cùng em lên giường, làm bạn gái của chị em có thua thiệt gì sao?"

"Love, chị rất nghiêm túc, chúng ta đến bên nhau đi."

"... chị thích tôi...

Đúng không?"

"...

Chị thích em, em dám nói mình không thích chị sao?"

Không có chút nào lãng mạn nào lại còn mang theo cổ ngạo khí đến thổ lộ thế nhưng Love không kìm được mà động tâm rồi thế là đáp ứng.Nói chính xác hơn cả hai người đều đã động tâm từ lâu, chỉ cần có một người chịu buông bỏ cao ngạo của bản thân nói ra những lời này thì câu chuyện mới của các nàng liền bắt đầu.
 
[Lingorm] Câu Dẫn Gái Ngoan
92. Ngoại truyện.


– Em...

Em còn muốn uống...

Thêm ly nữa...Mặt Orm lúc này đỏ ửng lên, đầu óc quay cuồng, chân cũng không đứng vững, miệng không ngừng lẩm bẩm.– Không cho phép uống nữa!Lingling ôm eo của nàng, lôi lôi kéo kéo, hai người lảo đảo đi về phòng ngủ.Nhiều năm như vậy, Orm tửu lượng cũng không thấy tốt hơn.

Nếu để cho nàng uống nhiều hơn hai ly, Lingling đoán chừng nàng đêm nay đều muốn không nhận ra mình là ai.Orm biết tửu lượng của mình kém nên những lúc bình thường nàng cũng sẽ không uống như vậy.

Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt... ngày nàng và Lingling kết hôn.

Trong lòng vui vẻ, mặc kệ ai mời rượu nàng đều không cự tuyệt.

Nếu không phải Lingling vừa rồi thay nàng cản không ít rượu, nàng hiện tại đã sớm say thành một bãi đống bùn nhão.Đẩy cửa phòng ngủ ra, màu đỏ lãng mạn tràn ngập phòng cưới, ánh đèn mập mờ mà u ám.

Trong không khí tràn ngập mùi thơm của hoa hồng cùng với mùi hương của hoa cỏ, ngay cả trên giường lớn mềm mại, đều trải lên một tầng cánh hoa hồng.

Cái này là để cho người ta tình mê ý loạn, dễ dàng "phạm tội" .– Không phải vẫn còn sớm sao...Orm hơi vểnh cánh môi, chóng mặt nói.

Lúc này mới hơn mười giờ đêm, nàng vừa rồi mới còn cùng Love cùng nhau uống rượu.

Lingling mạnh mẽ đem nàng lôi đi, đến mức Love phải gọi cô là "Thê quản nghiêm" .Lingling đóng cửa lại, ép nàng vào tường, khẽ vuốt ve gò má nàng đến nóng bừng lên, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của nàng ra sau, cúi đầu cắn một cái lên chiếc cổ trắng như tuyết của nàng, lưu lại một dấu răng không quá sâu cũng không quá cạn.

Lingling quay đầu nhìn chằm chằm vào mắt của nàng.– Mới ngày đầu gả cho chị đã không nghe lời rồi?– Ưmm...Orm có chút đau, đầu óc mới thanh tỉnh một chút lại bị cái bầu không khí lãng mạn đến ngộp thở này khiến cho thần trí nhiễu loạn.

Nàng lắc đầu, vừa mỉm cười vừa nhẹ cọ gò má Lingling– Về sau... tất cả em đều nghe theo chị...– Kia...Lingling nâng mặt Orm lên, áp sát tới mức chỉ còn cách nhau không đến một cm, môi các nàng liền hòa vào nhau.

Lingling thở dốc, cố ý lướt nhẹ hơi thở trên gò má Orm, ngữ khí âm trầm vang lên giữa màn đêm thanh tĩnh, cực điểm dụ hoặc.– Em muốn rượu... hay là muốn chị đây?– Em... a...Bầu không khí ám muội này, những cử chỉ này, Orm đã không chịu nổi rồi, nàng thoáng khẽ dựa gần, liền quấn lấy môi Lingling.

Hai tay Orm ban đầu buông lỏng, nhưng lúc này đây lại ôm chặt lấy Lingling không rời, ngậm lấy bờ môi ấy, nhẹ quấn lấy nhau, ngọt ngào mυ"ŧ vào.

Nhiệt khí trong người dần tăng lên nhưng lại không đến mức vội vã mà không nhịn nổi.

Tựa hồ có vô tận kiên nhẫn đi trấn an đối phương, chờ đối phương chấp thuận.Bởi vì đêm nay là của riêng hai người các nàng.– Em muốn chị...Bị Lingling câu dẫn, cái gì tiệc tối, cái gì uống rượu...

Orm đều đã sớm quăng ra ngoài chín tầng mây.

Kết thúc một nụ hôn sâu thoảng hương rượu, Orm duỗi tay cởi khóa kéo sau lưng Lingling.

Một mặt chậm rãi kéo xuống, một mặt nhẹ giọng thở dài: "Hiện tại...

Liền muốn..."

Khoảng cách từ cửa đến phòng ngủ cũng đủ để cho các nàng cởi sạch tất cả quần áo trên người, từng thứ to to nhỏ nhỏ bị tùy ý ném xuống đất.

Orm hôn Lingling, dùng lưng chống đỡ mở cửa phòng tắm, thậm chí còn đến không kịp bật đèn.

Orm đặt tay lên hông Lingling, bế cô đặt ở một bên bồn rửa tay, nóng bỏng mà hôn sâu, quấn lấy không rời, dung túng cho dụ̶c̶ vọng lan tỏa.– Ưmm ~~Lingling một tay ôm lấy cổ của nàng, một tay lần mò tìm công tắc đèn.

Phòng tắm bị ánh đèn vàng ấm áp lấp đầy, trong gương phản chiếu hai thân ảnh quang lõa mềm mại mà tinh tế đang không ngừng quấn quýt lấy nhau.Cảm nhận được thân nhiệt của đối phương, cảm nhận sự nóng bỏng của đối phương trên thân thể mình, từng tấc da thịt trắng nõn, bóng loáng chạm vào nhau tinh tế, tỉ mỉ.

Cả hai cùng thở dốc, trong phòng tắm rộng rãi, thanh âm vang lên tựa hồ khiến bất cứ ai nghe được cũng phải đỏ mặt.– Ưmm ——Lingling ôm chầm nàng, cúi đầu ngậ.m lấy và.nh ta.i của nàng, dùng đầ.u lư.ỡi trêu chọc.

Thân thể của các nàng h.òa vào nha.u, tiểu phong cũng càng thêm thẳng tắp.

Các nàng nhẹ nhàng ma sát hai kh.ỏa m.ềm m.ại của mình với đối phương, một đợt nối một đợt thỏa mãn cùng không vừa lòng, đồng thời xông lên đầu."

Ưmm ~~" mang theo ẩn nhẫn rêи ɾỉ, là thanh âm êm tai nhất, cũng là dụ người nhất.Orm h.ôn khóe môi của cô, h.ôn c.ổ của cô, h.ôn đầ.u vai của cô, hôn cô rất tự hào m.ềm m.ại, tại ái che chở hạ, phảng phất càng thêm động lòng người.

Orm khom người, đầu tựa vào một mả.nh xu.ân – sắc, có hương thơm khí t.ức, cảm xúc hoàn mỹ, đến mức kh.iến lưỡ.i cù.ng m.ôi của nàng lưu luyến đến mức quên về.– Orm ——Lingling vịn đầu của nàng, cảm thụ nàng nhiệt tình di chu.yển m.ột đườ.ng xu.ống dư.ới.

Cô vẫn thế tựa mình cạnh bồn rửa tay, chỉ là Orm đã nửa như ngồi xuống, h.ôn đến bụ.ng của cô.– Ưmm ——Orm sau mỗi lần uống rượu, lá gan tựa như lớn gấp mười, so với bình thường cũng phải nhiệt tình không ít, cũng không trách được Kwong tổng thích cho nàng cho uống chút rượu trợ hứng.

Có lẽ trong lòng một mực cất giấu ý nghĩ như vậy, chỉ là chờ lấy một cái cớ như dịp này để uống say.

Orm hôn lấy cá.nh hoa đang n.ở r.ộ kia, nhẹ ng.ậm lấ.y nh.ụy h.oa, bên tai còn có Lingling thỏa mãn rê.n nhẹ, kh.iến Orm hưng ph.ấn v.ịn h.ai ch.ân của cô, càng thêm ra sức."

Orm, đừng làm rộn ——" so với dạng này, Lingling càng muốn đi vào chủ đề.Orm ngồi thẳng lên, không chờ đợi li.ền ng.ậm l.ấy môi Lingling, mang theo một ít dịch óng ánh.

Đây là mùi vị của cô.– Ưmm...– Tắm rửa trước...– Ưmm...Vặn mở vòi hoa sen cho thứ ch.ất lỏn.g ấm áp kia ch.ảy d.ọc xuố.ng ha.i thâ.n th.ể x.ích͙ ɭõa đang quấ.n l.ấy nh.au ph.ía d.ưới.

Các nàng như h.òa với những giọt nước trong suốt, hôn mυ"ŧ vào th.ân th.ể của đ.ối phư.ơng.

Orm không nỡ buông cô ra.

Nước nóng giống như một chất xúc tác khiến cho dụ̶c̶ vọ.ng dần chiếm lấy các nàng.Orm đột nhiên bị l.ật ng.ười lại, trước người là bức tường lạnh lùng, phía sau là th.ân t.hể nó.ng bỏ.ng của Lingling.

Nàng cảm giác tay Lingling đang tìm kiếm nơi địa phương ư.ớŧ áŧ nhất đồng thời cũng k.hô kh.ốc nhất của nàng.

Orm bất an mà mơ hồ gọi tên cô..– Lingling...– Ngoan.

Nghe lời, đừng nhúc nhích...Lingling từ phía sau lưng ôm nàng, hơi c.ong thâ.n người lại, ôn nhu h.ôn t.ai của nàng cùng ph.ần g.áy, đầu ngó.n ta.y đυ.ng phải ho.a nh.ị đã hoàn toàn bị mậ.t dịc.h ướ.t nhẹ.p.– Đều ẩ.m ướ.t thành như vậy...– Ưmm ~~~Orm bất giác kh.ép h.ai ch.ân lại, cắn cắn môi dưới, chân mày nhíu chặt.– Đồ ngốc này, thả lỏng ra chút nào...Lingling duỗi đầu gối, chen gi.ữa h.ai châ.n của nàng.– M.ở r.a thêm chút nữa...– A —— Lingling ——Orm ban đầu rất ẩn nhẫn mà rêи ɾỉ, về sau thanh âm thoát ra ch.ậm r.ãi dầ.n lớ.n hơn, nhàn nhạt mà hưởng thụ th.ật .s.âu, làm cho nàng đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ, không cách nào tự kiềm chế được, vào những lúc hưng phấn cực độ nàng đều gọi tên của người phụ nữ mà nàng yêu nhất.– Lingling...

Lingling ——Một trận vui thích, Lingling vẫn như cũ ôm nàng từ phía sau.

Tay trái đặt lên nơi mềm mại của nàng mà xoa nắn, tay phải vẫn lưu luyến tại khu vực nguy hiểm, cố ý tại biên giới "không quan hệ đau khổ" vỗ về chơi đùa.– Muốn nữa không?– Muốn ~~~Orm chống tay lên tường.

Nếu không phải sau lưng còn có thể dựa vào Lingling, nàng đã sớm đứng không vững.– ...

Muốn cái gì?Lingling cười hỏi nàng.

Mái tóc ướt của Orm càng khiến cho nàng có vẻ điềm đạm đáng yêu.– Muốn chị... sâu một chút...

Đúng rồi, sâu thêm một chút...– Orm...Lingling dùng thân thể ấm nóng của mình cọ vào lưng nàng.– Vậy chị sẽ không dừng lại...– A ~~umm ~~~ Lingling ~~~Orm bám chặt tay vào mặt tường trơn bóng, đồng thời từ miệng phát ra thứ âm thanh vô cùng gợϊ ȶìиᏂ.

Nàng cảm giác tim của mình như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực.

Trải nghiệm được cảm giác kí©h thí©ɧ điên cuồng như vậy làm cho Orm có vẻ như không thể chịu đựng thêm được nữa...nhưng mà nàng lại khẽ cắn môi tự nhủ là bản thân mình vẫn có thể chịu đựng kí©h thí©ɧ kia thêm một lần nữa...

Orm đã hối hận.– ...

Được rồi...

Em chịu thua...Dù đã cùng Lingling trải qua nhiều lần như vậy, Orm vẫn phải lên tiếng cầu xin.

Lingling vừa nghe nàng nói câu này liền nghĩ ra hết tất cả biện pháp "tra tấn" nàng.– Nhiều thêm một chút có được hay không?– Không cần... n...Mặc kệ Orm cầu xin tha thứ ra sao, Lingling cũng không "bỏ qua" cho nàng.– A ——Mãi đến khi Orm sức cùng lực kiệt, thân thể hoàn toàn đứng không vững, bị "tra tấn" mà thỏa mãn đến mức đạt cao triều không biết bao nhiêu lần.

Lingling mới để yên cho nàng lau khô mình rồi dìu nàng ra khỏi phòng tắm.Thân thể Orm mềm nhũn ngã xuống giường, nằm đè lên những cánh hồng đỏ tươi.

Thân thể của nàng phảng phất lộ ra trong ánh sáng mập mờ.

Lingling chậm rãi bước đến, lại không có vẻ gì là vừa trải qua phóng túng.

Orm lập tức mở mắt ra khi thấy bóng lưng cô.

Mái tóc rối tung bám trên tấm lưng trần hoàn mỹ, đôi chân thon dài thẳng tắp, từng đường cong cơ thể tuyệt hảo khiến nàng không thể nào rời mắt được.Lingling ngược lại vô cùng bình thản, nhấp một ngụm rượu vang đặt ở cạnh giường.

Cô nằm nghiêng mình cạnh Orm, gác chân lên đùi Orm, ôm lấy nàng, cũng không nói một lời nào, chỉ là nghênh tiếp môi...

đút cho nàng uống.– Ưmm ~Orm đón lấy một ngụm rượu thuần vị ngọt.

Hai người uống rượu thế này xong cũng vẫn chưa thỏa mãn.– Lingling...– Không phải muốn uống rượu?Lingling tiếp tục mang theo mùi rượu mà hôn nàng.– Dễ uống sao?– Dễ uống...Orm chống tay nâng người lên, xoay mình áp đảo Lingling, vuốt ve gương mặt cô.

Nụ cười của Lingling vẫn luôn đẹp như vậy, so với rượu còn khiến lòng người say đắm hơn.– Em còn muốn uống...Orm đưa tay cầm lấy ly rượu, uống một ngụm, cúi đầu đút trả lại cho Lingling.

"Uống rượu" kiểu này thì có lẽ Orm có thể uống một bình.

Cho dù rượu không có thì vẫn còn hôn, làm sao mà đủ với nàng.Nhìn Orm thở hổn hển, Lingling cười.– Muốn nghỉ ngơi một chút sao?– Không cần...Orm thuận tay trườn xuống dưới bụng của cô mà sờ soạng.

Nơi đó cũng đang ươn ướt một mảnh dính dính.

Nàng lấy tay xoa xoa quanh khu vực tam giác này, mãi đến khi thứ chất lỏng ấm áp dính đầy lòng bàn tay.Orm vừa chạm nơi đó, hơi thở của Lingling liền rối loạn, thân thể phập phồng uốn éo.– Tên bại hoại em muốn làm cái gì..."– Muốn giúp chị thấy dễ chịu...Orm biết cái tư vị khi có kɧoáı ©ảʍ nhưng không được thỏa mãn nó thật sự khó chịu như thế nào.– Tốt. . .

Đêm nay chị sẽ mặc cho em xử trí.Lingling vòng tay ôm chặt lấy cổ nàng, dùng ánh mắt mềm mại đáng yêu, sau đó ướŧ áŧ áp vào bên tai nàng thì thầm.– Nếu em không biết thì để chị chỉ cho...– Lingling!"

Thực lực" của Orm lại bị giễu cợt như thế dù cho Love có không ít lần phổ cập cho nàng.

Cũng không thể nói là không thể thành công được.

Chỉ là nàng cảm thấy không ổn khi chủ động làm theo những yêu cầu kia, nói cho cùng vẫn là không làm cho Lingling thoải mái được.

Lingling rõ ràng là một người rất đứng đắn nhưng mà sao trên giường lại có thể thay hình đổi dạng như vậy.Bất quá Orm ngoài miệng mặc dù không thừa nhận nhưng trong lòng vẫn rất muốn xem bộ dạng "không đứng đắn" của Lingling.

Thấy Lingling trêu chọc mình, nàng "xù lông", một lát sau vẫn phải thừa nhận.– Vậy chị... muốn em làm gì?
 
[Lingorm] Câu Dẫn Gái Ngoan
93. Ngoại truyện. END.


Ngày rời khỏi Luân Đôn, thành phố này vẫn bị mưa lớn bao phủ như trước.Lingling lên máy bay về nước, những gì tươi đẹp từng có ở nơi đây, tựa như phong cảnh ngoài cửa sổ, từ rõ ràng đến mơ hồ, rồi một màu trắng xoá.

Cô hẳn nên về nước từ hai năm trước, lại bởi vì một email của Kitty mà quấy rầy kế hoạch vốn có của cô.

Khi nhìn bức ảnh chụp ấy, giống như hai bàn tay trắng lại ngã xuống vực sâu vạn trượng, không nói quá chút nào, khoảnh khắc ấy cô thực sự có cảm giác như vậy.Hai năm sau, cô quyết định về nước.

Có lẽ chịu không nổi nỗi cô đơn một mình, hoặc là thời tiết bốn mùa ẩm ướt mà âm u của Luân Đôn thật sự không thích hợp để giải sầu, bởi vì phơi nắng quá ít, nụ cười cũng trở nên giống màu da, dần dần tái nhợt.Mặc kệ có nguôi ngoai được với đoạn tình cảm đó hay không, cô cảm thấy bản thân mình hẳn đã vơi bớt, trở lại trong nước, thay đổi thời tiết, có lẽ có thể đổi một loại tâm tình khác.Sau khi về nước, cô vẫn thích uống rượu, chỉ không giống như ban đầu, hàng đêm say sưa.

Dần dà, đây không tính là một kiểu phát tiết, chẳng qua quen thói có hương vị của cồn, rời xa sẽ cảm thấy không khoẻ.Cô đến thành phố Phuket, hiện tại Milk có thể coi là người bạn duy nhất của cô."

Lingling, cậu nhìn bộ dáng cậu bây giờ mà xem..."

Vào phòng, mùi rượu nồng đậm, rõ ràng ban ngày lại âm u như đêm tối.

Milk vén bức mành thật dày, để ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào phòng."

Uống cùng mình chút đi."

"Tự biến bản thân thành thế này...vì người phụ nữ đó?!

Nếu cậu còn thích cô ta thì phải đi tìm chứ, đi cướp cô ấy trở về!"

Thanh âm Milk càng lúc càng lớn, đến phần sau cơ hồ hét lên.

Cô đã quen biết với Lingling nhiều năm như vậy, đã bao giờ thấy cậu ta uể oải thế này đâu: "Vấn đề là, họ Pimchanok kia đáng giá để cậu làm thế vì nàng sao?!"

"Mình làm gì vì cô ta cơ?

Chuyện cũ đã qua, không cần nhắc lại."

"Cậu vì cô ta mà sa sút tinh thần, vì cô ta mà để lạc mất chính mình...Như thế còn không nghiêm trọng sao?"

Milk cũng khuyên bạn mình không ít, nhưng người ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê, hiện tại là Lingling không muốn mở rộng trái tim mình, đón nhận cuộc sống mới."

Gâu gâu...gâu gâu..."

"...Tiếng gì thế?"

Con Golden trốn sau sô pha, sủa ăng ẳng, làm cho Lingling hoảng sợ.

Lingling lần đầu tiên nhìn thấy Golden, chính là lần này."

Chó Husky...Tôi cảm thấy thấy rất thích hợp cho cậu nuôi."

Milk bế Golden đưa đến trước mặt Lingling, cô đã cố ý nhờ chủ tiệm chọn một con nhiều chuyện nghịch ngợm nhất: "Tên tôi cũng chọn dùm cậu luôn rồi, không phải cậu thích uống rượu à, nó tên 'Golden', hợp với cậu lắm đó –""Golden?"

"Cậu rảnh thì cũng rảnh, nuôi chó, dâng hiến chút tình thương, không phải rất tốt sao?"

Lần đầu tiên Golden nhìn thấy Lingling liền không hiểu sao thân cận, giống như nhận định người này là chủ nhân của nó vậy, cứ quấn quýt lấy cô.

Lingling chưa bao giờ nuôi động vật, nhưng nếu Milk đã đưa tới, cậu ấy nói cũng có lý, dù sao cũng đỡ buồn hơn một mình.Chiêu này Milk dùng rất chính xác, từ sau khi Lingling nuôi Golden, giống như có thêm một đứa con, cũng không giống đứa con nít bình thường, hành hạ cô quá đáng, chỉ là đồ đạc trong nhà bị nó cắn phá hư mấy thứ...Golden nhìn tuy ngốc ngốc đáng yêu, nhưng có chút thông minh, nhất là mỗi khi thấy Lingling uống rượu, liền đặc biệt hiểu ý tới "làm ầm ỹ" với cô, còn có thể dỗ cô vui."

Tôi mở một quán cà phê, làm ăn cũng chỉ thế thôi, bình thường cậu tới quản lý giúp tôi một chút."

Sau khi đến thành phố Phuket không bao lâu, Lingling liền tới quán LEFT của Milk.

Mỗi ngày tuy trôi qua rất bình đạm, nhưng miễn cưỡng cũng coi như phong phú.

Mỗi ngày nàng có thể gặp gỡ vô số người rất đa dạng, cũng sẽ đối mặt vô số chuyện, tuy chỉ vài việc vụn vặt, nhưng đây là cuộc sống.Khi nội tâm không bị một thứ gì đó giống nhau hoàn toàn chiếm cứ, tâm tình cũng thoáng hơn không ít.

Đây cũng là nguyên nhân Milk muốn để Lingling giúp mình để ý tiệm cà phê.

Trong lòng Lingling vẫn luôn thực cảm kích Milk, Milk tuy tính tình nóng vội, cũng không phải một người giỏi thuyết giáo người khác, nhưng quả thật biết khuyên bảo người ta.Lingling ở LEFT ngây người hai năm, bởi vì khách hàng phần lớn đều là sinh viên trẻ tuổi, đó là một quần thể đặc thù, bọn họ có thể có bao nhiêu phiền não đây?

Không bị lây nhiễm quá nhiều thứ xấu xa của xã hội, trên mặt bọn họ thường lộ nụ cười đơn thuần tốt đẹp nhất, thậm chí khi nói chuyện còn có thể đỏ mặt.Một ngày mùa hè sau giờ trưa, cô đang ngồi ở quầy bar mặt tiền tiệm cà phê, thoáng vừa nhấc đầu, một cô gái với mái tóc đen dài đứng cách đó không xa.

Có thể sức nóng bên ngoài rất cao, trên mặt nàng còn ẩn hiện ít mồ hôi, hai gò má trắng nõn lộ ra nét đỏ ửng tự nhiên, nhìn khí chất hẳn vẫn là một sinh viên.Chẳng qua khuôn mặt này cực kỳ giống một nhân viên phục vụ trong tiệm, độ tương tự gần sống như song sinh, Lingling có chút nghi hoặc hỏi: "Ford......"

Cô vừa mở miệng, đối phương rõ ràng khẩn trương hẳn lên, thậm chí nói năng có phần lộn xộn, mạt ửng đỏ trên mặt lại có xu thế lan rộng: "...Chào chị, chuyện là...Ford là em trai của em, hôm nay em...Hôm nay em đến làm thay em ấy...Em tên là Orm"Nói một câu thôi mà cũng có thể căng thẳng đến vậy?

Lingling cười cười với nàng, tỏ ý thân thiện, lại dẫn nàng vào phòng thay quần áo, đổi đồng phục làm việc.Đến trưa, Lingling vẫn luôn yên lặng chú ý nàng, gầy gầy nhỏ nhắn, làm việc lại rất nghiêm túc, khi nàng cười rộ lên cũng rất ưa nhìn, có lẽ dùng "thoải mái" để hình dùng càng thích hợp.

Hàng ngày Lingling đều có thể nhìn thấy nụ cười của rất nhiều người, nhưng lưu lại ấn tượng cũng rất ít, chỉ riêng về điểm này, Lingling còn mời nàng uống một ly Latte."

Bức hoạ này...là của S.K vẽ sao?"

Tức thì, Lingling có chút thất thần.

Bốn năm, cô chưa từng từ miệng người khác nghe được cái tên này, xưng hô đó đối với cô mà nói, như một kí ức sẽ chết đi.Bức hoạ trên tường là do cô sáng tác sau này, chưa bao giờ lấy chữ ký S.K xuất bản, nếu không phải người cẩn thận nghiên cứu nét vẽ của cô, Orm không có khả năng hỏi câu đó.

Nhưng dù sao cũng đã là chuyện quá khứ, Lingling không muốn nhắc tới, chỉ tuỳ ý trả lời có lệ: "Nhờ một người bạn mang đến, tôi không nghiên cứu gì về hội hoạ."

Vẻ mặt Orm có chút mất mát, nói buổi chiều còn phải bảo vệ luận văn, nên đi trước.Nàng đi rồi, Lingling một mình tiếp tục uống cà phê đen, không ngờ sau khi về nước còn có người nhớ rõ thân phận trước kia của cô.

Nghĩ vậy, Lingling lấy di động, nhìn email của một fan tên -O- nhắn cho mình.

Mỗi năm một bức, tổng cộng chỉ có bốn bức.

Cô chưa bao giờ trả lời -O-, nhưng những bức thư này lại đọc đi đọc lại rất nhiều lần, mỗi lần xem đều cảm thấy ấm lòng.Trong phòng thay đồ, Lingling nhặt được trong góc một tập văn kiện trong suốt, loáng thoáng nhìn ra là tư liệu của luận văn tốt nghiệp.

Thứ quan trọng như thế còn có thể quên, Lingling nghĩ đến bộ dáng căng thẳng đỏ mặt của cô bé đó khi nói chuyện, quả thật thoạt nhìn giống một người thích vứt đồ bừa bãi.

Hồi tưởng lại dáng vẻ của em ấy khi nói chuyện, Lingling dĩ nhiên lại nở nụ cười: "Cô bé này..."

Cũng may từ trong tập tài liệu tìm được cách liên lạc với giáo sư của Orm, sự tình nói đến cũng khéo, giáo sư của em ấy vừa vặn lại chính là bạn học cũ của mình khi còn ở bên Anh, trước đó không lâu còn tham gia buổi họp mặt bạn bè.

Lingling liên hệ với giáo sư Navarat, lần này coi như giải vây giúp Orm.Cho tới bây giờ Lingling cũng không nghĩ tới, cô và Orm còn có thể dây dưa với nhau nhiều chuyện cũ như vậy, vốn cứ nghĩ chỉ gặp mặt một lần thôi.

Duyên phận là một thứ rất kỳ diệu, sau khi gặp nhau lần đầu tiên, số lần hai người cùng xuất hiện không ngừng tăng lên.Orm đánh bậy đánh bạ tặng cô một món quà sinh nhật, nói đến lại buồn cười, món quà đó lại chính là tập tranh mà cô xuất bản ở Luân Đôn bốn năm trước.

Orm kể cho cô nghe một số chuyện cũ liên quan tới tập tranh này, chuyện đó làm cho Lingling cảm thấy giống như đã từng quen biết...Nhưng thế giới lớn đến thế, nào có chuyện trùng hợp tức mức ấy đâu?Lingling luôn không thích nợ ân tình người khác, tuy không phải sinh nhận mình, nhưng Orm vẫn tặng quà cho cô: "Orm, buổi tối cùng ăn cơm đi."

Cô dẫn Orm tới Số 9, đó là một quán rượu nhỏ mà Milk mở ở thành phố Phuket.

Tuy Milk là một thiên kim đại tiểu thư, nhưng cố tình lại thích nấu nướng.

Việc làm ăn buôn bán của cô làm rất lớn, duy chỉ mỗi quán rượu nhỏ này là để bụng nhất.Lingling dẫn Orm đến gặp Milk, không ngoài dự liệu, Milk quả nhiên bắt đầu hoài nghi quan hệ của hai người.

Bốn năm qua cô vẫn không tiếp xúc bạn bè mới nào, lần này chỉ là một cô gái xa lạ mới gặp mặt hai lần, nếu mời đi ăn cơm thì hoàn toàn có thể đi nơi khác ăn, không cần thiết phải đến chỗ này của Milk.

Chính bản thân Lingling cũng có phần khó hiểu, phải biết quán rượu nhỏ này của Milk cũng chỉ tiếp đãi khách quen."

Nhiều năm thế rồi, đây vẫn là lần đầu tiên cậu dẫn bạn tới chỗ này của tôi, cậu đừng nói cậu không nhận ra."

"Tôi biết."

Trải qua cuộc tình kia, lại qua nhiều năm đến thế, đối với tình yêu, Lingling không có kỳ vọng gì, cũng không tuyệt vọng.

Có lẽ rốt cuộc không tìm được cảm giác oanh oanh liệt liệt năm đó nữa, cũng không dễ dàng động tâm, hết thảy đều bình thản như nước, giống như bây giờ, một người cũng rất tốt.

Ôm suy nghĩ như vậy, từ khi Lingling chia tay đến giờ cũng đã hơn bốn năm, lại vẫn một mình.Orm thích S.K, thích đến mức màn hình di động cũng để hình tác phẩm của người đó.

Mỗi lần nhắc tới S.K, cô gái vốn không giỏi biểu đạt này tựa hồ lại xúc động muốn thao thao bất tuyệt.

Orm cùng fan -O-trong tưởng tượng của Lingling thật sự thập phần phù hợp, không biết thứ cảm giác này là sai hay đúng, Lingling cố ý hỏi nàng: "Cho nên sau khi cô ấy rời khỏi giới hoạ sĩ, hàng năm em vẫn gửi email cho nhà xuất bản, hỏi thăm tình hình của cô ấy, phải không?"

Những lời này, cho tới giờ Orm cũng chưa từng đề cập với cô."

Sao chị biết!"

Orm trợn to hai mắt, biểu tình kinh ngạc hơn nữa ngữ khí đầy kinh thán, đủ để chứng minh suy đoán trong lòng Lingling.

Thì ra thế giới này thật sự nhỏ đến thế, Orm chính là -O-, là -O- hàng năm vẫn viết thư cho cô.

Trong lòng Lingling ngổn ngang trăm mối cảm xúc, sau bốn năm, các nàng thế nhưng còn có thể gặp nhau.

Cô nhìn khuôn mặt của Orm, nhưng thật ra không kém mấy so với -O- trong tưởng tượng của mình.Kết quả, Orm lại bị cô nhìn chằm chằm đến đỏ mặt."

Không phải em đã nói với tôi sao?

Quên rồi?"

"Ah..."

Orm cứ như thế bị lừa dối qua chuyện, thoạt nhìn ngốc ngốc, Lingling vẫn cúi đầu cười, nhưng Orm hoàn toàn không biết cô đang cười cái gì.Lingling cho nàng số điện thoại, nhưng không ngờ Orm lại nhanh như vậy chủ động hẹn mình ra ngoài.

Muốn nói lúc Orm làm cô xúc động, thì là ngày đó, Orm hẹn cô đi nghe nhạc, nhưng lại lòng tràn đầy tâm sự.

Cô bắt gặp Orm tranh cãi với bạn trai.

Đủ chuyện phát sinh làm cho Lingling như thấy được mình năm đó, mà dáng vẻ Orm phẫn nộ bất lực, lại muốn giả bộ quật cường mạnh mẽ lại làm cho người ta đau lòng.Cô thay Orm cho gã đàn ông đó một cái tát, bởi vì cảm giác bị phản bội đó, không ai có thể hiểu hơn cô.Ngày đó Orm khóc thật sự lợi hại, vẫn nghẹn ngào nói muốn uống rượu.

Lúc ấy cô cũng thế, chẳng qua bên cạnh không có ai an ủi cô, muốn uống thì uống, uống đến say mèm bất tỉnh nhân sự, cũng không có ai nói với cô một lời.Tối hôm ấy, Lingling đưa Orm về nhà, so với rượu, có lẽ Golden càng có thể an ủi nàng, ít nhất năm đó cô cảm thấy như thế.Cũng tối hôm đó, Lingling phát hiện cảm giác của mình với Orm có lẽ thật sự giống như lời Milk nói, bởi vì khi tới gần em ấy, có loại xúc động muốn hôn nàng...Bốn năm qua, cuộc sống không gợn sóng của cô tựa hồ bởi vì sự xuất hiện của một người mà bắt đầu dấy lên con sóng mới.END.
 
Back
Top Bottom