- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 653,931
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm
- 36
[Đm/Edit] Nhóc Câm Bị Cả Nhà Vai Ác Nghe Được Tiếng Lòng
Chương 43: Sóng gió lại lên / Quý Tùy gây rối
Chương 43: Sóng gió lại lên / Quý Tùy gây rối
Nặc Á đã chết.
Đêm ngày hành quyết, Thời Thanh đứng trên sân thượng nhìn thấy Vưu Di An.
Cậu ta đứng trong bóng tối nơi ánh trăng không thể chiếu tới, không biết đang nghĩ gì, nhưng Thời Thanh phát hiện cậu ta đã đứng ở đó rất lâu.
Mấy ngày nay Vưu Di An chỉ ở Tạp Lạc Tư không đi đâu cả, thậm chí cũng ít khi ra khỏi phòng.
Thời Thanh cảm thấy hôm qua lúc ở Sở cảnh sát, nhất định đã xảy ra chuyện gì đó giữa Vưu Di An và Hoắc Duy Tư, nhưng Vưu Di An vẫn giữ im lặng.
Hơi thở quen thuộc bao trùm lấy Thời Thanh từ đằng sau, cả người cậu rơi vào cái ôm ấm áp.
"Đang nhìn gì?"
Y Lai Ân hỏi.
Thời Thanh chỉ thân ảnh đứng đằng xa của Vưu Di An.
Theo quan điểm của Thời Thanh, ngoài trừ cậu là người biết cốt truyện ra, Hoắc Duy Tư có vẻ không phải là Alpha phù hợp với Vưu Di An.
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra giữa hai người, còn Vưu Di An nghĩ như thế nào?
Đột nhiên, Thời Thanh nhớ tới một buổi trưa nọ, Vưu Di An đã từng nói, cậu ta không thể ở với người mình thích.
Chẳng lẽ người đó là Hoắc Duy Tư?
Năm nay Vưu Di An mới 18 tuổi, theo như Thời Thanh biết, so với cậu ta Hoắc Duy Tư lớn hơn tận 11 tuổi. 【 Tuổi tác không phải vấn đề, nhưng mấy lần gặp trước đó, Hoắc Duy Tư đối xử với Vưu Di An khá lạnh nhạt. 】 【 Y Lai Ân nói đúng, hai người đó không hợp! 】Nghe thấy Thời Thanh vẫn còn đang nghĩ đến chuyện này, Y Lai Ân liếc mắt nhìn Vưu Di An ở xa.
"Không cần phải lo cho Vưu Di An, nó sẽ lớn lên thôi."
Thời Thanh ngẩn người, quay đầu dùng ký hiệu tay hỏi: "Y Lai Ân hy vọng Vưu Di An sẽ cưới một Alpha như thế nào?"
Y Lai Ân nói: "Thanh Thanh, đây là vấn đề nó phải tự suy xét." 【 Hầy, Y Lai Ân chả thẳng thắn gì cả. 】【 Lúc nào cũng mang dáng vẻ không quan tâm, nhưng rõ ràng anh ấy suy nghĩ cho Vưu Di An rất nhiều. 】【Trước kia không phải hai người còn từng cãi nhau vì chuyện Hoàng Thái tử sao? 】 Y Lai Ân yên lặng nghe tiếng lòng của Thời Thanh.
Thấy anh mãi không nói gì, Thời Thanh ngẩng mặt, cũng lẳng lặng nhìn anh.
Y Lai Ân bị khuất phục trước ánh nhìn của cậu.
"Nếu anh phải thay thằng bé lựa chọn" Y Lai Ân nói: "Nó cần một Alpha ít nhất có thể chấp nhận mọi thứ về nó."
Anh tạm dừng, cúi đầu khẽ hôn lên trán Thời Thanh.
"Nhưng mà Thanh Thanh, thế giới này chỉ có mình em thôi."
Tình cảm chân thành, thẳng thắn và bao dung như vậy có lẽ chỉ từng xuất hiện trong ánh mắt của Thời Thanh, ngay cả khi gộp tất cả mọi người trong gia tộc Tạp Lạc Tư cũng không ai có được điều đó.Thời Thanh cảm thấy, về những mặt khác Y Lai Ân đều là sấm rền gió cuốn, vững chắc như bàn thạch.
Nhưng về mặt tình cảm, chiến thần Đế quốc này lại là một người bi quan.
Nói đúng hơn là đối mặt với lời nguyền, tất cả người Tạp Lạc Tư đều bi quan.
Thời Thanh tin rằng, nếu ngày đó mình không cố chấp tuyệt thực, bắt ép Y Lai Ân quay về.
Y Lai Ân nhất định sẽ vì cậu mà lựa chọn trốn tránh, rời khỏi cậu, thậm chí sẽ đưa cậu về lại nhà họ Thời.
Vì lẽ đó, nếu Vưu Di An nhất định phải kết hôn, cậu ta cần một người yêu mình đủ quyết đoán."
Dù thế nào đi nữa."
Thời Thanh nhẹ nhàng ra ký hiệu, "Em nghĩ, Vưu Di An nên cưới người em ấy thích."
Cậu nhìn Y Lai Ân, sờ vào cái cằm cứng rắn của Alpha."
Y Lai Ân không cần phải lo lắng, chuyện tương lai không ai nói trước được điều gì."
Đừng vì lời nguyền mà tự bao vây chính mình.
Không muốn anh phải che giấu đi sự cô đơn mỗi khi dịu dàng nhìn em.
Thời Thanh không "nói" ra lời cuối cùng.
Cậu nghĩ, mình cần phải cố gắng thêm một chút nữa để khiến Y Lai Ân tin rằng, dù có thế nào đi nữa, cậu cũng sẽ không rời xa anh ấy.Thời Thanh kiễng chân, hôn nhẹ lên khóe môi Y Lai Ân.
Y Lai Ân chưa bao giờ để cậu phải vất vả, ôm lấy cậu hơi cúi xuống."
Lâm Tái luôn gọi em là anh dâu."
Y Lai Ân bỗng hạ giọng nói, trong giọng điệu có chút bông đùa: "Vậy bây giờ là đang thực hiện nghĩa vụ à?"
Mặt Thời Thanh lập tức đỏ bừng, lúc thì cảm thấy Y Lai Ân có ý này, lúc lại nghĩ là ý khác.Cậu vội vàng ra dấu, "Vì Vưu Di An là người nhà của Y Lai Ân, mà em, em quan tâm đến người nhà của Y Lai Ân, cũng giống như quan tâm đến Y Lai Ân vậy."
Cậu ngập ngừng một chút, có chút ngại ngùng, rồi chỉ vào vị trí trái tim mình.Bàn tay nhỏ bé tạo thành một hình trái tim, sau đó chạm nhẹ vào ngực Y Lai Ân.Làm xong động tác này, cậu cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Y Lai Ân.Nhưng ngay giây tiếp theo, cậu đã bị Alpha ôm chặt vào lòng."
Anh nhận được rồi."
Cậu nghe thấy Y Lai Ân thì thầm nói: "Anh sẽ mãi mãi trân trọng nó."
Thời Thanh chớp chớp mắt, vòng tay ôm lấy tấm lưng rộng rãi của Y Lai Ân.
Cậu nghĩ, vị Alpha đẹp trai này vẫn chưa hiểu.Ví dụ như bầu không khí lúc này, rất thích hợp để AO đánh dấu nhau.Những ngày qua, Y Lai Ân đã ôm cậu, hôn lên trán, mắt, môi cậu, thậm chí cả lên cả vành tai và phần cổ bên cạnh.Nhưng cứ mỗi khi tới phần gáy, anh vẫn không tháo chiếc vòng cổ phòng cắn ra.
Thời Thanh từng nghe Vưu Di An nói, những Omega bị Alpha nhà Tạp Lạc Tư đánh dấu đều không có kết cục tốt.Cậu không biết đó là kết cục gì.
Nhưng Thời Thanh không hề quan tâm.
Cậu giơ tay lên, một lần nữa sờ cằm Y Lai Ân, rồi dần dần chạm nhẹ vào bờ môi lạnh lẽo.
Y Lai Ân cụp mắt nhìn cậu, ánh mắt sâu thẳm. 【Haizzz. 】Thời Thanh thở dài, lắc đầu.
Y Lai Ân: ?*Vài ngày sau, Thời Thanh nhận được thông báo từ Sở cảnh sát.
Vụ việc chương trình của cậu dẫn đến học viên bị thương trong trường quân đội đã có kết quả rồi.
Do vụ việc gây xôn xao lớn, cho nên trường quân đội đã phối hợp với Sở cảnh sát để công bố thông báo chính thức.Sau khi Sở cảnh sát đã điều tra và chứng nhận, nguyên nhân sự cố rơi cơ giáp là do học viên điều khiển vận hành chương trình ghép nối không đúng cách.Nói cách khác, chương trình do Thời Thanh lập trình không có vấn đề, nhưng lỗi của học viên Lâm Trì chọn ghép nối chương trình trước khi vận hành cho nên đã phát sinh ra sự cố ngoài ý muốn.Nỗi lo lắng và cảm giác tội lỗi mà Thời Thanh mang trong lòng những ngày qua cuối cùng cũng giảm bớt.Khi thông báo vừa đăng, mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, diễn đàn lớn nhất trong trường đa phần đều là những lời chúc phúc cho người bị thương.Nhưng chỉ nửa ngày sau, một luồng ý kiến khác lại đảo chiều dư luận.[ Bây giờ đều là lái tự động cả rồi, làm sao mà một người đủ khả năng vào trường quân đội hàng đầu Đế quốc lại có thể ngu ngốc đến mức chọn sai chương trình ghép nối được chứ? ][ Nghe như đầu bếp năm sao lỡ ấn nhầm nút lò vi sóng khiến cả quán nổ tung ý, hề hước vãi. ] [ Cười chết mất, xem cái thân phận của người viết chương trình kia đi. ] [ Vụ án lần trước của Hoàng Thái tử cũng nói là nhờ cậu ta tìm được chứng cứ, ai mà tin nổi.][ Ghê thật, vất vả thi vào trường quân đội có ích gì, không thể so sánh với người lấy được chồng tốt. ][ Các người đang ghen tị cái gì, đừng nói là không ai biết Thời Ý luôn đứng nhất chuyên ngành nhé.][ Đứng nhất khoa Công nghệ thông tin có gì ghê gớm, đến khoa Chiến đấu cơ giáp nghe còn muốn cười đây này. ][ Hahaha gặp một được tên ngu ngốc khi còn sống, giỏi chiến đấu cỡ nào mà mở chương trình sai cũng tự nổ chết vậy? ] [ Chẳng khác gì mở vòng tay lên xong bị nổ banh xác á. ] [ Người ta nói cũng đâu có sai, ngành Công nghệ thông tin toàn Omega, lỗi nhiều là phải.][ Vậy mốt mấy người lên chiến trường nhớ cắt đứt liên lạc với chỉ huy nhé.
Dù sao thì sĩ quan thông tin cũng là người chịu trách nhiệm truyền dữ liệu và phân tích tình hình chiến đấu ó~] [ Thật đó, lỡ may làm nổ chết Alpha cao quý thì sao đây!
Đúng là tội đáng chết!][ Khoan đã, đang nói về Thời Ý mà, sao tự nhiên cãi nhau vậy...][ Hài, Tạp Lạc Tư thuê mấy cái acc clone spam cho Thời Ý để đổi chủ đề kìa. ] [....] Phi cơ dừng ngay trước cổng trường quân đội, Thời Thanh bình tĩnh tắt diễn đàn.
Vì quá trình có liên quan đến trường quân đội, nên bộ phận An ninh đã yêu cầu cậu tới trường một lần nữa, để phối hợp làm các thủ tục.
Để không làm phiền Y Lai Ân đang xử lý công việc ở quân đội, Thời Thanh kiên quyết muốn tự mình đi, cùng lắm chỉ chịu cho Mai Lý Khoa đi cùng.
Ông lão Mai Lý Khoa là một chuyên gia lướt web cực nhanh, hiển nhiên ông cũng biết hết những lời bàn tán trên diễn đàn.
Vị quản gia vốn luôn kín kẽ cũng hiếm khi tức giận: "Toàn là lũ nhóc thiếu hiểu biết."
Ngược lại Thời Thanh chỉ vỗ vỗ ông, ngụ ý bảo ông không cần để tâm.
Thực ra, tâm trạng của Thời Thanh cũng không hoàn toàn tốt.Vừa rồi, cậu đã nhắn tin cho người phụ trách bộ phận An ninh, hỏi xem có thể công khai đoạn ghi hình của Lâm Trì trong lúc thao tác chương trình ghép nối hay không, như một phần bổ sung cho thông báo.Nhưng người phụ trách tỏ ra khá khó xử, chỉ nói rằng cần xin ý kiến từ cấp trên của trường.Còn về việc đơn xin khi nào có thể được chấp thuận, thì không ai biết trước được.
Thời Thanh cũng không lằng nhằng, trường quân đội chịu đưa ra thông báo là cậu đã hài lòng rồi.Còn những lời bàn tán trên diễn đàn, thực ra cậu cũng không bận tâm lắm.
Nhưng có người lại rất để ý đến việc cậu có bận tâm hay không.Sau khi phối hợp hoàn tất thủ tục với phòng An ninh, Thời Thanh còn chưa kịp gặp lại Mai Lý Khoa thì đã trông thấy Quý Tùy, người mà cậu đã không gặp vài ngày nay."
Không nghĩ mày còn có thể thong dong như vậy."
Quý Tùy giờ đây khi đối diện với Thời Thanh đã hoàn toàn không còn nở nụ cười giả tạo như trước kia nữa.
"Xem ra mày sống ở Tạp Lạc Tư cũng không tệ nhỉ."
Thời Thanh liếc nhìn gã một cái nhưng không có ý định để tâm, cứ thế bước thẳng qua.Lúc lướt qua nhau, chẳng nằm ngoài dự đoán, Quý Tùy đưa tay giữ lấy cánh tay cậu.Sự đụng chạm này làm Thời Thanh có chút không vui, cậu lập tức hất tay Quý Tùy ra.
Giọng Quý Tùy chứa đầy sự u ám: "Tại sao Thanatos không truy cứu việc mày che giấu thân phận, mày đã dùng thủ đoạn gì để lừa gạt hắn?"
Ngày hôm đó ở bệnh viện, gã rõ ràng đã để Y Lai Ân nghe được cuộc nói chuyện giữa gã và Thời Thanh.
Nhưng trong tưởng tượng của gã, sau khi phát hiện ra sự thật Y Lai Ân phải giận tím tái mặt mày, rồi hành hạ Thời Thanh một cách tàn nhẫn lại không xảy ra.
Không thể nào, người người đều biết cái kẻ được xưng là Thần Chết này là một người tàn nhẫn và lạnh lùng, sao có thể là người rộng lượng được!"
Thời Thanh, vì sao mày và Thời Ý luôn may mắn như vậy!"
Thời Thanh dùng ngôn ngữ ký hiệu: "Y Lai Ân có truy cứu tôi hay không, đó là chuyện của tôi; cũng giống như việc có truy cứu anh vì liên tục khiêu khích tôi hay không, cũng là chuyện của tôi."
Cậu khẽ cong khóe môi: "Quý Tùy, anh đoán xem, anh còn có thể lấy được bao nhiêu tài sản của nhà họ Thời?
Tôi sống tốt hay không không quan trọng, nhưng tôi lại khá quan tâm, việc anh sống có tốt không?"
Cậu biết chắc Quý Tùy có thể hiểu được chuỗi ký hiệu dài này, nên ngay cả cử chỉ tay cũng không hề có chút nhân nhượng nào.Quả nhiên, Quý Tùy bị chạm vào nỗi đau, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.Hai mắt gã âm trầm nhìn Thời Thanh, lạnh lùng nói: "Thú vị đấy, bây giờ mày thực sự giống hệt Thời Ý rồi."
"Thời Thanh, mày giỏi thật đấy, ngay cả ở một nơi như Tạp Lạc Tư mà cũng có gan sống ở đó."
"Vậy tại sao năm đó lại sợ vỡ mật, đến tận bây giờ vẫn không dám nói chuyện?"