Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Convert [ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼

[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 245 : Sư Muội Hai Mươi Tuổi, Có Muốn Hay Không?


"Đúng là có khả năng."

Xế chiều hôm đó, Diệu Thính Liên liền tiến hành cấy ghép, không dùng thú huyết liền có dấu hiệu khô héo, dùng thú huyết liền có thể cấy ghép như thường.

"Ta còn là lần đầu thấy loại linh dược này."

Lúc này, bọn hắn đang ở trong một cái hầm sau núi, đây là chỗ Mục Khởi thường xuyên thử nghiệm thuật pháp.

Vừa hoang vu lại gần chỗ ở.

Đồng thời cũng sẽ không thấy chỗ ở của bọn hắn.

Như này, cho dù có một đám người vây quanh đây thì cũng sẽ không có ảnh hưởng gì.

"Nếu không còn chuyện gì, ta không quấy rầy sư huynh sư tỷ nữa." Giang Hạo khách khí nói.

Hắn định rời đi.

"Đợi đã." Diệu Thính Liên chỉ vào Thi Giới Hoa rồi nói:

"Các Linh Dược Viên khác chắc chắn cũng đang đối mặt với vấn đề giống như chúng ta, đến lúc đó nhất định sẽ tới hỏi thăm phương pháp cấy ghép. Sư đệ muốn nói phương pháp cho bọn hắn không?"

Giang Hạo đáp mà không chần chờ chút nào:

"Sư tỷ là người trông coi Thi Giới Hoa, bọn hắn tất nhiên sẽ tới hỏi sư tỷ. Sư tỷ muốn nói liền nói, không muốn nói thì không nói."

Hắn không định tham dự vào chuyện này, có thể không bị chú ý thì không bị chú ý sẽ tốt hơn.

Ngoại trừ loại người kỳ quái như Bạch Dạ, hắn chỉ cần không tiếp xúc với thủ tịch hoặc là chân truyền thì sẽ không có phiền toái lớn.

Chuyện của Trúc Cơ đều là chuyện nhỏ, vô cùng dễ xử lý.

Khó xử lý chính là loại đệ tử chân truyền như Bạch Dạ.

Gặp phải loại cấp tiến thì lại càng khó xử hơn lý hơn, động thủ lại dễ dàng bại lộ, không động thủ thì đối phương lại càng quá phận.

Mấy lần đều khiến Chấp Pháp Đường không thể tìm ra dấu vết để lại, hiện tại nếu như lại xuất hiện chuyện như thế, bọn hắn có thể sẽ dùng đến Thiên Nguyên Tố Thần Kính.

Hắn không cảm thấy rằng mình có thể tránh thoát.

Một khi bị phát hiện…

Đầu tiên liền phải tiến vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp.

Nếu như tu vi bị phát hiện, như vậy sẽ có vô số ánh mắt để ý tới hắn.

Hai mươi bốn tuổi Nguyên Thần trung kỳ là khái niệm gì?

Thiên phú thượng thượng đẳng, có núi sông chiếu cố, có đại năng truyền thừa, có minh sư chỉ đạo như Hàn Minh, hai mươi ba tuổi mới Trúc Cơ trung kỳ.

Hai mươi bốn tuổi Nguyên Thần, nhất định có giấu tạo hóa thiên địa cùng với cơ duyên tuyệt thế.

Thiên Âm Tông là Ma Môn, sẽ muốn bồi dưỡng hay là mạo hiểm chiếm lấy đây?

Giang Hạo không ngây thơ, không muốn phó thác sự sống chết của mình vào tay người khác.

Hơn nữa, không có người nào có thể chống lại loại dụ hoặc này.

Có người vì một ít linh thạch đã có thể bí quá hoá liều, huống hồ là loại cơ duyên tuyệt thế như này?

Phía trước cơ duyên, từ trước tới giờ đều không thiếu những kẻ điên.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến hắn muốn chạy trốn khỏi ma trảo của Hồng Vũ Diệp.

Hắn không thể nắm giữ sinh tử của mình.

Cho nên, mạnh lên mới có thể nắm chặt vận mệnh của mình, mới có thể có nhiều dự định hơn.

Bây giờ giấu dốt là lựa chọn tốt nhất.

Chuyện càng ít, càng dễ tiếp tục mạnh lên.

"Ta sẽ tự đưa ra quyết định vậy." Diệu Thính Liên nói.

Giang Hạo gật đầu, muốn rời khỏi.

"Đợi chút đã, còn có một việc." Đối mặt với vẻ nghi ngờ của sư đệ, Diệu Thính Liên cười nói:

"Gần đây Đoạn Tình Nhai có một vị sư muội mới tới, hai mươi tuổi Trúc Cơ sơ kỳ. Sư đệ có hứng thú hay không? Ngươi hai mươi bốn nàng hai mươi, rất xứng. Ta đã xem qua, rất xinh đẹp."

Giang Hạo: "…"

Ngay cả Mục Khởi đều ngây ngẩn cả người, sau lôi người đi.

"Sư đệ đi làm việc của mình đi, không cần để ý đến nàng."

Giang Hạo gật đầu cáo từ.

Sự nhiệt tình của Diệu sư tỷ khiến cho người ta có chút bất đắc dĩ.

Hai mươi tuổi Trúc Cơ sơ kỳ, thiên phú quả thật không tệ, không nhắc tới bối cảnh, loại người này bình thường đều có ngạo khí của mình.

Làm sao có thể coi trọng người dựa vào cơ duyên chồng chất để đi lên Trúc Cơ hậu kỳ như hắn được chứ?

Diệu sư tỷ giới thiệu nhầm người rồi.

Đương nhiên, Giang Hạo không ý định tìm đạo lữ.

Cho dù có gặp được Hồng Vũ Diệp hay không, đều là như thế.

Sau bảy ngày, Giang Hạo phát hiện Đỗ Ung đến tìm hắn nhiều lần.

Ngày này hắn lại tới.

"Sư huynh gần đây không đi ngoại môn sao?"

"Ừm, phải bận rộn chuyện nội môn ."

Linh dược trong Linh Dược Viên của Đoạn Tình Nhai còn đang khôi phục, hắn cần quan sát.

Hơn nữa mấy Linh Dược Viên khác mấy ngày nay cũng đang cố gắng cấy ghép Thi Giới Hoa, nhưng vẫn luôn cấy ghép thất bại.

Sau khi biết được Đoạn Tình Nhai cấy ghép thành công, người của mười hai mạch đều tới bái phỏng Diệu sư tỷ.

Hiện tại đã an tĩnh lại, đại khái đều đã được giải quyết.

"Ta gần đây đạt được một bí pháp bồi dưỡng đất đai, thế nhưng ta không dám xác định có phải là thật hay không. Muốn tìm sư huynh xem xét một chút." Đỗ Ung nhỏ giọng nói.

"Bí pháp?" Giang Hạo biểu hiện hơi nghi hoặc một chút.

Nhưng mà trong lòng lại nghĩ, cuối cùng cũng muốn động thủ rồi sao?

Hắn tưởng rằng còn phải chờ một đoạn thời gian nữa chứ.

"Đúng vậy, chỉnh là không tiện lấy ra, cần sang chỗ ta nhìn một chút, sư huynh lúc nào thì rảnh?" Đỗ Ung có chút lúng túng nói.

Đến chỗ ở của đối phương sao, việc này khiến cho Giang Hạo ngoài ý muốn.

Căn cứ theo lý giải của hắn về 《 Cửu Cực Thi Giải Pháp 》 , trước mắt thì tu vi của Khuất Trọng chắc là Nguyên Thần.

Tính nguy hiểm vô cùng cao.

Không biết rõ trong hồ lô của đối phương bán loại thuốc gì, hắn không dám tùy ý mạo hiểm.

Hắn mở thần thông ra.

【 Thần Thi Đỗ Ung: Vốn là đệ tử nội môn của Thiên Âm Tông, tu vi Trúc Cơ trung kỳ, bị Khuất Trọng của Thi Thần Tông dùng Thi Giải đoạt xá, trở thành một trong ba phân thân Thần Thi của hắn.

Muốn dẫn ngươi tới khu vực đặc biệt rồi dùng bí pháp đưa ngươi ra ngoài, lại để phân thân khác kích choáng ngươi rồi thay đổi trái tim của ngươi.

Vì lý do an toàn, hắn đã chém xuống một bộ phận của Nguyên Thần, trao quyền tự chủ cho phân thân, bản thể thoát đi trước, phòng ngừa bị liên lụy khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn. 】

Chém xuống một bộ phận Nguyên Thần?

Thấy thế, Giang Hạo hơi kinh ngạc, đối phương làm đến mức này sao?

Hắn không rõ tại sao đối phó với một Trúc Cơ hậu kỳ như hắn mà Nguyên Thần như đối phương lại cẩn thận như vậy?

Trong suy nghĩ của hắn, phải là bản thể động thủ mới đúng.

Còn về chuyện thay đổi trái tim, chắc là muốn đổi Thi Tâm lên trên người hắn.

Ngay cả Thi Tâm đều chuyển dời lên phân thân, hắn rốt cuộc là bị cái gì đánh động rồi?

Nhưng mà cho phân thân tính tự chủ, không biết liệu có phải là sẽ khiến cho trí nhớ của phân thân không thể cộng hưởng nhanh chóng với trí nhớ của bản thể hay không?

Một số phân thân cần bản thể khống chế, mà bản thể có thể mượn nhờ tai mắt của phân thân để quan sát tình huống xung quanh.

Phân thân Thi Giải có chút giống với cái này.

Nhưng mà cho phân thân tính tự chủ, bản thể muốn biết được tình huống xung

Hắn làm như vậy không phải là lo lắng phương pháp truy tìm dấu vết của Chấp Pháp Đường đó chứ?

Một khi có liên hệ với bản thể, đúng là rất dễ bị tìm ra.

"Sư đệ rảnh vào lúc nào?" Giang Hạo quyết định thử một chút.

Đạt được Thi Tâm sẽ có thể khống chế Trang Vu Chân, như thế sẽ có xác suất nhất định biết được Đan Nguyên là ai.

Chẳng qua là không xác định được phân thân khác của Khuất Trọng mạnh như nào.

Nếu như là Nguyên Thần hậu kỳ hoặc là viên mãn, thì phải suy nghĩ xem có nên mượn dùng Càn Khôn Cửu Hoàn trở về hay không.

"Ta lúc nào cũng rảnh cả, chủ yếu là xem sư huynh." Đỗ Ung cười nói.

"Xế chiều ngày mai đi, ta chắc là sẽ xử lý xong chuyện của mình." Giang Hạo nói.

Ngày mai có khả năng sử dụng thần thông Mỗi Ngày Nhất Giám lần nữa.

Thuận tiện xác định tình huống của cỗ phân thân kia luôn.

"Được, ngày mai ta sẽ đến tìm sư huynh, vừa lúc ta cũng cần chuẩn bị một chút." Đỗ Ung cười gật đầu.

Sau đó, hắn liền quay người rời đi.

Ngày kế tiếp.

Giang Hạo sử dụng xong Thiên Cơ Ẩn Phù liền theo Đỗ Ung đi tới chỗ ở của hắn.

"Ở ngay trong sân." Đỗ Ung đi trước dẫn đường.

Giang Hạo gật đầu, nhìn về sân nhỏ phía trước, dường như có ánh sáng nhạt hiện ra.

Xung quanh cũng là như thế.

Là trận pháp.

Sau khi đi vào sân nhỏ, hắn phát hiện trên mặt đất đúng là có đất đai mới, dường như thật sự đang nghiên cứu làm thế nào để khiến cho nó trở nên phì nhiêu.

Chẳng qua là hắn chưa kịp xem cẩn thận, đã cảm nhận được trận pháp khởi động.

"Sư huynh chờ một chút, ta sẽ thi pháp cho ngươi xem một chút, ngươi liền hiểu rõ tình huống." Đỗ Ung đối thi pháp đối với đất đai.

Giang Hạo nhìn ở trong mắt, cảm thấy buồn cười.

Rõ ràng là muốn dùng bí pháp phối hợp với trận pháp, chuyển hai người đi chỗ khác.

Hắn chỉ đứng xem, cũng không quấy rầy, chẳng qua là không ngừng cảnh giác, phòng ngừa sau khi rời khỏi đây sẽ bị công kích.

Thiên Lý Na Di Phù cũng đã được chuẩn bị tốt, một khi xuất hiện nguy hiểm, liền trực tiếp khởi động.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 246 : Một Phân Tiền Cũng Không Để Lại Cho Ta


Nhìn Đỗ Ung thi pháp, Giang Hạo chợt nhớ tới một chuyện.

Mang người ra ngoài đánh giết, không biết người của Chấp Pháp Đường có điều tra hay không?

Nếu như không biết, dẫn người đi gặp thì sao?

Có thể hỏi Liễu Tinh Thần một chút.

Lúc này trận pháp xung quanh được khởi động, Giang Hạo cảm nhận được cảm giác truyền tống quen thuộc.

Loại truyền tống tương tự với Na Di Ngàn Dặm, sẽ mang đến cho người ta cảm giác như hôn mê.

Đến lúc đó, đối phương đánh lén từ phía sau, đúng là sẽ có xác xuất thành công cực cao.

Cho nên trong nháy mắt truyền tống kết thúc, hắn áp chế mê muội, nhảy lên phía trước.

Bởi vì chỉ có phía trước là nằm trong tầm mắt.

Quả nhiên, hắn cảm nhận được phía sau có công kích kéo tới.

Ít nhất là cấp Nguyên Thần.

Oanh!

Cửu Thiên Chiến Giáp hộ chủ, ngăn cản dư ba phía sau.

Giang Hạo mượn nhờ lực đạo, nhảy lên rìa mỏm núi.

Lúc này hắn xoay người, nhìn về phía sau.

Ngoại trừ Đỗ Ung còn đang mơ hồ ra, còn có một nữ tử trẻ tuổi.

Thân mặc váy màu lam, eo thắt đai lưng màu trắng, tóc đen búi lên đơn giản, da thịt trắng nõn khác thường.

Gương mặt xinh đẹp mang theo một chút kinh ngạc.

Là nữ, Giang Hạo hơi ngoài ý muốn.

Thế nhưng cũng xác định được tu vi của đối phương, Nguyên Thần trung kỳ.

Cảnh giới ngang mình.

Xem ra, bản thể của Khuất Trọng là Nguyên Thần hậu kỳ hoặc là Nguyên Thần viên mãn.

Mà nơi này có hai ngọn núi đặt song song, hẳn là Song Vân Phong, cách Thiên Âm Tông không quá xa.

Bọn hắn đang ở chỗ đỉnh núi cao nhất.

"Thế mà tránh được sao? Còn có bảo vật cấp bậc Nguyên Thần, quả nhiên có chút vấn đề." Giọng nói của cô gái áo lam vô cùng thanh thúy êm tai.

Nàng nâng cằm, có chút kinh ngạc.

"Các hạ là?" Giang Hạo ra vẻ lo lắng nói.

Lúc này hắn đã mở thần thông giám định ra.

Rất nhanh đã có phản hồi.

【 Thần Thi Liễu Vận: Đệ tử nội môn của Nguyên Tuyết Linh Tông, tu vi Nguyên Thần trung kỳ, bị Khuất Trọng của Thi Thần Tông dùng Thi Giải đoạt xá, trở thành một trong ba phân thân Thần Thi của hắn. Có tính độc lập, thoát ly khỏi bản thể, không thể truyền đạt tất cả những gì chứng kiến cho bản thể.

Nếu qua thời gian dài mà không tụ hợp với bản thể thì sẽ dần dần mất trí nhớ, cuối cùng sinh ra tính cách độc lập, nhưng khó mà trường tồn.

Nhiệm vụ của nàng là thay đổi Thi Tâm của ngươi, sau đó đi tới Huyền Thiên Tông. Cảm thấy rất nghi hoặc bởi vì ngươi có thể tránh thoát công kích của nàng, xuất phát từ cẩn thận nên đã bắt đầu sử dụng Mị thuật với người. 】

Mị thuật.

Giang Hạo thấy cái này cũng có chút đau đầu.

Bởi vì lần trước bị Hồng Vũ Diệp bắt gặp, cho nên đã lâu rồi hắn chưa tiếp tục xem.

Bây giờ hắn không thể phát hiện đối phương dùng Mị thuật như thế nào.

Cũng may là không cần phối hợp.

Có được Thần Thi có tình độc lập, cũng tương tự với Khuất Trọng khác, không cần lo lắng sẽ bị lộ bí mật.

Cái này giống với phân thân của Đại Thiên Tinh Thần.

Việc cần quan tâm hiện tại là có thể hỏi ra bao nhiêu chuyện từ đối phương.

"Ta là Liễu Vận." Liễu Vận đá Đỗ Ung qua một bên, nhẹ nhàng vuốt tóc rồi nói.

Lúc này Đỗ Ung đã mất đi thần dị, xem ra tất cả ý thức đã chuyển dời đến trên người Liễu Vận.

"Liễu tiên tử quả không phải người bình thường?" Giang Hạo cũng không biết Mị thuật có đang tiếp tục hay không.

Chỉ có thể bỏ qua.

"Ta không đủ đẹp sao?" Liễu Vận hỏi.

Nàng hướng về phía trước một chút.

"Cũng không phải." Giang Hạo lắc đầu.

"Tại sao ngươi lại không muốn nhìn về phía ta?” Liễu Vận đã rút ngắn một nửa khoảng cách.

Tiến thêm một chút là có thể tiếp tục động thủ, phòng ngừa đối phương nhảy xuống vách núi, gây thêm chuyện.

"Bởi vì ta nhìn thấy hai chữ."

"Hai chữ gì?"

Giang Hạo thấy đối phương không quan tâm đến vấn đề này, liền cười nói:

"Khuất Trọng."

Liễu Vận đang cất bước đột nhiên dừng lại, nàng nhìn về phía Giang Hạo, vẻ mặt kinh ngạc:

"Ngươi nói cái gì?"

Giang Hạo chỉ mỉm cười:

"Ta đang gọi tên của ngươi."

"Ngươi.." Liễu Vận vô cùng kinh ngạc.

Lúc này, Giang Hạo động đậy, Bán Nguyệt ra khỏi vỏ, vận chuyển Hòa Quang Đồng Trần.

Thức thứ nhất Thiên Đao, Trảm Nguyệt.

Cùng lúc đó, Liễu Vận cũng di chuyển.

Băng nhũ dưới chân nàng phun trào, trực tiếp công kích về phía Giang Hạo.

Hai người đều đang mượn khi hở lúc nói chuyện để thi triển công kích.

Hô!

Sau khi hai bên công kích liền bắt đầu tránh né công kích của đối phương.

Giang Hạo nhảy lên một cái, vận chuyển Hòa Quang Đồng Trần.

Tử khí bắt đầu bao trùm Bán Nguyệt, thức thứ hai Thiên Đao Trấn Sơn.

Đại thế lập tức hiện ra, trấn áp xuống.

Đây là thủ đoạn bên trong Trấn Sơn.

Xung quanh Liễu Vận có hàn băng xuất hiện, bao vây nàng lại, một bộ phận bắt đầu công kích.

Oanh!

Răng rắc!

Đại thế trấn áp, tất cả hàn băng đều tan rã.

Thế công với phòng ngự đều là như thế.

Ầm ầm!

Lưỡi đao phá vỡ tất cả xẹt qua Liễu Vận, nhất kích đánh cho đối phương trọng thương.

Liễu Vận cắn răng, thi triển thuật pháp lần nữa.

Lúc này, Nguyệt Hoa xuất hiện trong mắt nàng.

Phốc!

Nguyệt Hoa lưu chuyển, chém qua cánh tay của nàng rồi bay lên trời.

Tử khí lại xuất hiện trước mắt nàng lần nữa.

Bịch một tiếng.

Một thanh trường đao màu bạc đâm vào thân thể của nàng, lực lượng mạnh mẽ lại đặc biệt bắt đầu tàn phá bừa bãi.

Làm tan rã linh khí mà nàng ngưng tụ lại.

Liễu Vận buông một tay xuống, nhìn về phía nam tử đột nhiên xuất hiện trước mắt.

Nam tử này nắm chuôi đao, lực lượng tới từ trong tay hắn, cướp đi tất cả của nàng.

Nàng há to miệng, khó nhọc nói:

"Ta là Liễu Vận, không phải Khuất Trọng."

Nghe vậy, Giang Hạo sững sờ.

Lúc này lực lượng của Liễu Vận bắt đầu trở nên cuồng bạo.

Giang Hạo không chần chờ nữa, rút đao rồi chém qua.

Uy lực của đao ảnh to lớn, xuyên qua thân thể Liễu Vận, cuối cùng rơi xuống trên tảng đá lớn phía sau, tiếng ầm ầm vang lên, vô số đá vụn rơi xuống.

Một đao này chém vỡ lực lượng cuồng bạo, cũng chém đứt tính mạng của đối phương.

Thân thể Liễu Vận ngã xuống, không còn chút sức sống nào.

"Liễu Vận sao?"

Giang Hạo vốn cho rằng chỉ là Khuất Trọng đơn thuần, không nghĩ tới lại là Liễu Vận.

Chẳng lẽ có tính độc lập, liền sẽ nghiêng về tính cách ban đầu và trí nhớ của thân thể?

Đối mặt với Liễu Vận đã chết, hắn cũng không biết nữa.

Hắn vốn định hỏi một chút chuyện liên quan tới Thi Tâm và Trang Vu Chân.

Muốn hiểu thêm đôi một chút.

Không nghĩ tới đối phương lại không cho mình một cơ hội nhỏ nhoi nào.

Giang Hạo nhặt trữ vật pháp bảo rơi xuống lên, phát hiện bên trong chỉ có một cái hộp.

"Một khối linh thạch cũng không cho ta sao?"

Sau đó hắn lại cầm lấy trữ vật pháp bảo của Đỗ Ung.

Rỗng tuếch.

Khuất Trọng này có chút… Hẹp hòi.

Sau khi bổ hai đao vào hai bộ Thần Thi.

Giang Hạo để lại một mồi lửa.

Sau khi đốt xong, hắn mới quay người rời đi.

Hắn cũng không vội trở về, mà là muốn tìm một chỗ xem xét Thi Tâm trước.

Hắn đến một ngọn núi khác, để chiếc hộp ở dưới đất.

Sau đó lui về sau một chút, cách không mở hộp ra.

Trong nháy mắt, huyết khi cường hãn chạy dọc ra ngoài từ trong hộp.

Giang Hạo cảnh giác, Bán Nguyệt ra khỏi vỏ, phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn.

Ngay sau đó, một trái tim đỏ tươi xuất hiện ở trong mắt của hắn, mặc dù không có thân thể, nhưng nó đang không ngừng đập.

Thịch!

Thịch!

Thịch!

Uy vũ có lực, âm thanh to lớn lạ thường.

Như là một sinh mệnh sinh động đang nhảy nhót.

Sau khi quan sát một lát và xác định không có nguy hiểm quá lớn, Giang Hạo đưa tay thi triển thuật pháp, Chưởng Trung Càn Khôn.

Tử khí lập tức bao bọc trái tim, ngay sau đó hóa thành hạt châu màu tím và xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.

Lúc này tiếng tim đập biến mất, huyết khí cũng như thế.

"Không biết phong ấn này có thể ngăn cản nó hấp thu khí tức của Thiên Hương Đạo Hoa hay không."

Sau khi thu hồi hạt châu, Giang Hạo thuận tay phá hủy hộp.

Cái hộp này có khí tức đặc thù, hắn lo lắng bị theo dõi.

Cho nên dứt khoát hủy đi.

Làm xong mất chuyện này, hắn câu thông với vòng vàng trong viện, tan biến tại chỗ.

Trở lại sân nhỏ, hắn lại đi đến Linh Dược Viên.

Để ứng đối với các nghi vấn.

Nếu như Chấp Pháp Đường điều tra cái chết của Đỗ Ung, đến lúc đó mình là người từng tiếp xúc, nhất định sẽ bị liên lụy.

Có người Linh Dược Viên nhìn thấy hắn, đến lúc đó giả vờ không biết là được.

Cũng cần phòng bị Thi Tâm một chút, kẻo dẫn sói vào nhà.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 247 : Lại Bị Nữ Ma Đầu Thấy Đang Xem Mị Thuật


Chúc Hỏa Đan Đình.

Tới gần phòng luyện đan Địa Hỏa.

Liên Đạo Chí hơi bất đắc dĩ mà đi ra từ bên trong, lại thất bại.

Hắn đang trùng kích Luyện Đan Sư Nguyên Thần, có vẻ như khó hơn dự đoán một chút.

Nhưng mà hắn có tự tin tuyệt đối, thành công chẳng qua là vấn đề thời gian.

Hơn nữa, hắn đã tìm được đan dược, chỉ là còn thiếu linh dược cuối cùng.

Không phải quá trân quý, chỉ là có chút hiếm thấy.

Lúc này, đệ tử Trúc Cơ đi đến trước mặt hắn, khẩn trương nói:

"Sư huynh, Khổ Vị Quả bị, bị hái."

Khổ Vị Quả, vị đắng chát, có thể phối với những vị khác để điều chỉnh linh khí.

Có rất nhiều linh dược có thể điều chỉnh linh khí, nhưng có tác dụng nhất trong đó cũng chỉ có Khổ Vị Quả.

"Bị hái?" Vẻ mặt Liên Đạo Chí lạnh lẽo:

"Năm Trúc Cơ hậu kỳ, hai Trúc Cơ viên mãn các ngươi thế mà không bảo vệ được Khổ Vị Quả sao?"

Giá trị của Khổ Vị Quả thấp, tác dụng nhỏ.

Nếu không phải Liên Đạo Chí muốn luyện chế linh dương tương đối thiên môn, cũng sẽ không dùng đến loại quả này.

Luyện đan cần quả tươi mới, nếu không hắn cần gì phải phiền toái như vậy?

"Là có kẻ định đột nhiên xông ra, quá giảo hoạt." Đệ tử Trúc Cơ cúi đầu giải thích:

"Mấy người chúng ta cộng lại đều bị nó đùa nghịch xoay quanh."

"Vị trí không xa, Thiên Thanh Sơn không có can đảm tới, nói cách khác là người trong tông môn?" Liên Đạo Chí hỏi.

Bây giờ chất vấn không có tác dụng gì, hắn chỉ cần quả.

Có thể dùng trong mười ngày.

"Kẻ ra tay là một con thỏ, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng hành động lại quỷ thần khó lường. Chúng ta hoàn toàn không tìm thấy nó, tìm được cũng không cách nào bắt kịp tốc độ của nó." Đệ tử Trúc Cơ sắp xếp ngôn từ, tiếp tục nói:

"Nhưng mà chúng ta thấy nó đeo vòng cổ, hẳn là sư huynh sư tỷ của mạch nào đó nuôi."

"Con thỏ? Trúc Cơ hậu kỳ? Mang theo vòng cổ?" Liên Đạo Chí nhìn chằm chằm sư đệ trước mắt, nói:

"Nó tự xưng Thỏ gia?"

"Đúng." Đệ tử Trúc Cơ liền vội vàng gật đầu:

"Nó nói bạn bè trên đường đều nể tình, gọi nó một tiếng Thỏ gia."

Liên Đạo Chí thở dài trong lòng một tiếng, bình tĩnh nói:

"Nói lại quá trình một chút, không được thêm mắm thêm muối."

Sau đó, hắn biết được toàn bộ quá trình. Người của bọn hắn phong tỏa xung quanh chờ đợi Khổ Vị Quả trưởng thành, thế nhưng không biết tại sao con thỏ lại tiến vào bên trong vòng phong tỏa, hái quả xuống ở trước mặt tất cả mọi người.

Mấy người đuổi theo, đều bị nó đùa nghịch xoay quanh.

Cuối cùng nó nghênh ngang rời đi.

"Các ngươi đúng là đủ vô dụng." Liên Đạo Chí lạnh lùng nói.

Đệ tử Trúc Cơ cúi đầu không dám nói lời nào.

Đối với con thỏ, Liên Đạo Chí đương nhiên nghĩ đến Đoạn Tình Nhai Giang Hạo.

Thế nhưng không dễ làm.

Nếu như là đệ tử bình thường, trực tiếp uy bức lợi dụ là được.

Trúc Cơ chẳng là cái gì ở trước mặt hắn cả.

Thế nhưng Giang Hạo thì khác, không nhắc tới chuyện đang có quan hệ hợp tác với hắn, chủ yếu là có công tích lớn trên người.

Mấy năm trước có công tích lớn, cộng với công tích Thi Giới Hoa gần đây.

Nếu như hắn động thủ bị phát hiện, Đoạn Tình Nhai chắc chắn sẽ làm chút gì đó.

Dù sao công tích lần này mang đến cho Đoạn Tình Nhai không ít chỗ tốt. Nếu như người lập công tùy tiện bị Kim Đan viên mãn như hắn bắt nạt, vậy mặt mũi của Đoạn Tình Nhai đâu? Bắt nạt cùng cấp không phải là vấn đề lớn.

Nhưng chuyện này lại khác.

Thứ hai là Công Tích Đường.

Người có công tích lớn như vậy lại bị một người "vô danh" như mình ức hiếp, coi Công Tích Đường bọn hắn không tồn tại sao?

Cũng không phải là Công Tích Đường có ý tốt gì, chỉ là mượn cơ hội này để cướp đoạt linh thạch mà thôi.

Người Chấp Pháp Đường bắt người, Công Tích Đường cũng dám dùng chức trách đòi linh thạch.

"Xem ra phải đi một chuyến."

——

——

Ngày kế tiếp.

Giang Hạo giám định Thi Tâm.

【 Thi Tâm: Thi Tâm của Trang Vu Chân, hấp thu khí tức của thần vật có khả năng thăng hoa cực hạn, giúp Trang Vu Chân giành lấy cuộc sống mới, tốt nhất là hấp thu khí tức của Thiên Hương Đạo Hoa, có thể thu được một tia khí tức đặc thù, sẽ có được nhiều khả năng hơn. Bây giờ bị Chưởng Trung Càn Khôn phong ấn, không thể cộng hưởng với thần vật. 】

"Xem ra không có vấn đề gì."

Giang Hạo thở phào một cái.

Vậy cứ tiếp tục phong ấn là được, mỗi ngày thêm một tầng.

Phong ấn xong Thi Tâm, hắn lại bắt đầu phong ấn Thiên Cực Ách Vận Châu.

Làm xong chuyện này, hắn quan sát trái phải.

Sau khi xác định bốn bề vắng lặng, hắn mới lấy công pháp Mị thuật ra.

Dự định xem nội dung bên trong một chút.

Lúc này, hắn ngồi dưới Bàn Đào Thụ, đón gió mát ngày hè, bắt đầu lật sách.

Qua một khoảng thời gian, hắn đột nhiên nghe thấy phía trước truyền đến tiếng cười khẽ:

"Xem ra ngươi cảm thấy rất hứng thú đối với Mị thuật."

Nghe vậy, Giang Hạo khép sách lại theo bản năng, ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Lần này hắn thấy phía trước trống rỗng, sau đó thân ảnh màu đỏ chậm rãi hiện ra.

Nàng vừa xuất hiện liền ngồi xuống ghế, nhìn Giang Hạo.

Thì ra là xuất hiện như thế, Giang Hạo lần thứ nhất thấy quá trình Hồng Vũ Diệp xuất hiện.

"Gặp qua tiền bối." Hắn đứng dậy, cung kính nói.

"Ngươi tu vi gì rồi?" Hồng Vũ Diệp duỗi tay cầm sách trên bàn lên, thuận miệng hỏi.

"Trúc Cơ hậu kỳ." Giang Hạo cúi đầu trả lời.

"Bao nhiêu tuổi?" Hồng Vũ Diệp nói.

"Hai mươi bốn." Giang Hạo trả lời.

"Hai mươi bốn tuổi Trúc Cơ hậu kỳ? Có chút chậm." Hồng Vũ Diệp lật sách, thuận miệng nói.

"Tư chất của vãn bối ngu dốt." Giang Hạo nói.

Hồng Vũ Diệp liếc nhìn nam nhân trước mắt, sau đó cười ha ha:

"Cho ngươi cái cột sắt, ngươi thật sự là bò lên trên."

Giang Hạo cúi đầu không nói gì.

"Nằm vùng thế nào rồi?" Tầm mắt của Hồng Vũ Diệp vẫn luôn dừng lại ở trong sách.

"Đang dừng chân tại tụ hội, hơn nữa lần sau sẽ có thể biết được tại sao Đại Thiên Thần Tông lại phái người tới U Vân Phủ. Người đến cướp đoạt Thiên Hương Đạo Hoa trước đó cũng có thể xem là một cửa đột phá." Giang Hạo nói nghiêm túc.

Tiến triển lần này có thể xem là nhiều nhất trong hai năm này, mặc dù cách chủ nhân phía sau Thạch Bản còn có chút xa.

Nhưng cuối cùng cũng bước ra được một bước.

Lúc này, Hồng Vũ Diệp dừng việc lật sách, ngẩng đầu nhìn Giang Hạo.

Dường như cảm thấy không quen.

Lần này không nói dối qua chuyện nữa?

"Còn có phát hiện gì nữa?" Nàng hỏi.

"Bên trong tụ hội, địa vị của Tinh chắc là rất cao, có thể là người của Minh Nguyệt Tông. Hắn có thể lấy được bí pháp Tự Tại Thân của Hạo Thiên Tông, bí pháp Vạn Vật Thân của Minh Nguyệt Tông hắn cũng có." Giang Hạo đáp.

Thân ngoại thân quả thật làm cho người ta hâm mộ, đáng tiếc hắn hiện tại không có ý định tu luyện.

Nếu không, có phân thân làm việc sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Cũng an toàn hơn.

Ví dụ như Khuất Trọng.

Mặc dù bị mất hai bộ phân thân và Thi Tâm, thế nhưng bản thể của hắn lại trở ra một cách an toàn.

Muốn tìm cũng không tìm được.

Sau khi bắt đầu kế hoạch liền rút lui, đúng là người quả quyết.

"Xem ra suy nghĩ trong lòng ngươi đều ở chỗ này." Hồng Vũ Diệp nhìn chằm chằm người trước mắt, giọng nói bình thản.

"Làm việc vì tiền bối, đương nhiên phải dốc hết sức lực rồi." Giang Hạo nói lời trái lương tâm.

Thực ra là không thể không làm.

Lúc trước, hắn luôn lo lắng bị Quỷ phát hiện pháp thuật phân thân, nên mới cứ kéo dài.

Hồng Vũ Diệp mỉm cười, cúi đầu tiếp tục xem sách.

"Pha trà đi."

Bởi vì Hồng Vũ Diệp lâu rồi không có tới, cho nên còn không ít lá trà.

Hắn không cần tốn linh thạch đi bổ sung.

"Nói một chút về quá trình tụ hội đi." Hồng Vũ Diệp bình tĩnh nói.

Sau khi rót trà xong, Giang Hạo ngồi xuống, cũng rót cho mình một ly.

Sau đó nói về chuyện tụ hội.

Hắn cũng không giấu diếm gì, dù sao không liên quan đến bí mật của bản thân.

Sau khi nghe xong tình huống của Liễu, Hồng Vũ Diệp lắc đầu nói:

"Vạn Vật Thân và Tự Tại Thân cũng chỉ là biện pháp thô thiển."

"Còn có những biện pháp khác sao?" Giang Hạo tò mò hỏi.

"Biện pháp vẫn là Vạn Vật Thân của Minh Nguyệt Tông, chỉ là không trùng tu, mà là dùng một loại bí pháp khác."

"Tiền bối muốn nói đến bí pháp gì?" Giang Hạo hỏi.

"Đấu Chuyển Tinh Di." Hồng Vũ Diệp nói.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 248 : Đêm Nay Hắn Muốn Động Thủ Với Ta?


"Đấu Chuyển Tinh Di?"

Giang Hạo lần đầu tiên nghe thấy bí pháp này.

Xem ra cũng là của Minh Nguyệt Tông.

Chẳng qua là Hồng Vũ Diệp rõ ràng không có ý định tiếp tục nói, mà là uống trà lật sách.

Sau đó, nàng lại bảo Giang Hạo tiếp tục nói.

Về chuyện của Thi Giới Hoa.

Mục đích Đại Thiên Thần Tông tới U Vân Phủ chính là được đưa ra vào thời điểm này.

Sau đó, chính là chuyện của Quỷ Tiên Tử.

Chờ Giang Hạo nói xong, Hồng Vũ Diệp ngẩng đầu nhìn hắn.

"Có cái gì không đúng sao?" Giang Hạo hỏi.

"Lần trước ngươi ra ngoài là vì muốn đi tìm gia đình sư muội của ngươi hay là đi tìm con Giao Long kia?" Hồng Vũ Diệp nhẹ giọng hỏi.

"Là cùng nhau." Giang Hạo nói nghiêm túc:

"Tất cả đều nằm trong sự khống chế của vãn bối."

Cũng không phải là vì da mặt hắn dày nên mới nói như vậy, mà là một khi nói là trùng hợp gặp phải.

Đây không phải nói rõ mình không làm cái gì sao?

Cho nên, có nhiều tiến triển như vậy đều là dựa vào vận may.

Nghe vậy, Hồng Vũ Diệp cười lạnh:

"Nói tiếp."

Sau đó, Giang Hạo nói lại chuyện Thiên Cực Ách Vận Châu bị phát hiện.

Mấy chuyện còn lại đều không quan trọng.

"Một khi Thiên Cực Ách Vận Châu hiện thế, thật sự sẽ nghiêm trọng như vậy sao?" Giang Hạo hỏi.

"Mặc kệ có thể hay không, hiện tại một khi ngươi mở ra, chắc chắn phải chết." Hồng Vũ Diệp lạnh lùng nói:

"Một khi ảnh hưởng của Thiên Cực Ách Vận Châu bắt đầu, chính là như nước lũ lao nhanh, ngươi thêm chút sức lượng căn bản là không có cách nào phong ấn lần nữa."

Dùng để đồng quy vu tận sao? Giang Hạo thầm nghĩ trong lòng.

Vật này có tốt có xấu, tốt là có khả năng uy hiếp đến cường giả.

Xấu là một khi bị vô tình phá vỡ, bản thân mình sẽ đứng mũi chịu sào.

"Có khả năng cộng hưởng khiến cho phong ấn bị phá vỡ không?" Giang Hạo hỏi.

Hồng Vũ Diệp nhẹ giọng cười, nói:

"Lúc mang ra ngoài ngươi hình như không lo lắng chuyện này thì phải, nếu khi đó đã không lo lắng, hiện tại cũng không cần lo lắng. Bởi vì không trả lại được.

Không có Thiên Cực Ách Vận Châu, đại thế nơi đó sẽ tan, khí vận vô thượng cũng sẽ trở về thiên địa. Ngươi tiếp tục phong ấn, tương lai có thể có được kinh hỉ không tưởng cũng nên."

"Kinh hỉ không tưởng sao?" Giang Hạo hơi nghi hoặc.

Hồng Vũ Diệp không tiếp tục nói nữa.

Dường như không còn hào hứng.

Lúc này, nàng không hỏi thêm gì khác, chỉ là an tĩnh uống trà, đọc sách.

Sau một hồi, nàng mới gấp sách lại.

Lúc này, nàng đứng dậy đi đến trước Thiên Hương Đạo Hoa, nhìn xem lá cấy thứ sáu sắp mọc ra, nhẹ nhàng vuốt ve nó.

"Ngươi bình thường chăm sóc nó như thế nào?"

Nghe vậy, Giang Hạo giải thích: "Chỉ là tưới một bát nước."

"Hôm nay tưới chưa?" Hồng Vũ Diệp hỏi.

"Vẫn chưa." Giang Hạo lắc đầu.

Hồng Vũ Diệp tới quá sớm, hắn bình thường đều sẽ tưới nước trước khi đến Linh Dược Viên.

"Đi lấy một bát nước tới đây." Hồng Vũ Diệp nói khẽ.

Giây lát, Giang Hạo đưa một bát nước cho Hồng Vũ Diệp.

Nếu đối phương có hứng thú, hắn đương nhiên sẽ không quấy rầy.

Chờ Hồng Vũ Diệp tưới nước xong, nàng trả bát lại cho Giang Hạo.

Sau đó thân ảnh bắt đầu tan dần.

"Nhớ kỹ, chức trách hàng đầu của ngươi là trông kỹ hoa của ta."

Tiếng nói vừa dứt, Hồng Vũ Diệp liền biến mất tại chỗ.

Giang Hạo để chén qua một bên, cũng không ngoài ý muốn.

Dù sao lần thứ hai đối phương đến, hoa này đã biến thành của đối phương.

Chẳng qua là…

Có thể bỏ sách của ta xuống được không?

Giang Hạo thở dài một tiếng, dọn dẹp xong ấm trà liền rời khỏi sân nhỏ.

Chấp Pháp Phong.

Hắn đến xem có nhiệm vụ nào liên quan tới Bách Cốt Lâm hay không.

Chẳng qua là nhìn rất lâu, cũng không thấy nhiệm vụ thích hợp.

Phần lớn người của Bách Cốt Lâm đều cần người bồi luyện.

Mà người nhận loại nhiệm vụ này phần lớn là Hoành Lưu Bộc.

Hai phe đều thuộc về thể lực.

Lúc này, hắn tới trước nhiệm vụ tông môn.

Hắn đã mấy năm rồi không nhận nhiệm vụ, có lẽ không bao lâu nữa sẽ đến lượt hắn.

Hắn nhìn xuống, phát hiện nhiệm vụ tông môn lần này lại là bồi dưỡng linh dược.

Địa điểm là chỗ giao giới giữa Bách Cốt Lâm và Chúc Hỏa Đan Đình.

"Mảnh Linh Sơn? Hình như là khu vực có nhiều linh dược hoang dại nhất giữa hai nơi. Nếu đi có lẽ sẽ có thu hoạch nhất định, dù sao Bạch Dạ cũng nghiên cứu linh dược."

Nghĩ đến đây, Giang Hạo vội vàng nhìn xuống danh sách.

Có Đoạn Tình Nhai, đáng tiếc không phải hắn, mà là Hàn Minh.

"Hàn sư đệ, có thể đi hỏi hắn một chút."

Nếu như có khả năng, hắn muốn đổi.

Loại chuyện này cũng không dễ dàng, thế nhưng dùng chiến công của hắn, cộng với danh tiếngtại Chấp Pháp Phong, hẳn là có khả năng.

Danh tiếng đưa tiền…

Sau khi bán một chút phù lục, Giang Hạo mới trở lại Linh Dược Viên.

Mới vừa tiến vào linh điền, đã thấy một nam tử ngồi dưới nhà gỗ.

Chúc Hỏa Đan Đình, Liên Đạo Chí.

"Sao hắn lại tới đây?" Giang Hạo nghi ngờ trong lòng.

Nhưng mà tám phần chính là nhiệm vụ trồng linh dược.

Nếu như là một số hạt giống đắt đỏ thì có thể tiếp nhận.

"Giang sư đệ." Liên Đạo Chí thấy Giang Hạo trở về thì nở nụ cười.

"Sư huynh có linh dược gì muốn gửi đến đây sao?" Giang Hạo hỏi.

Đối phương đang chờ hắn.

"Không có, tìm sư đệ thật ra là vì có việc riêng." Liên Đạo Chí cười nói:

"Không biết Giang sư đệ có rảnh không?"

"Cứ tự nhiên." Giang Hạo nói thẳng.

Liên Đạo Chí Kim là Đan viên mãn, loại người này hỏi mình có rảnh hay không đã khách sáo lắm rồi.

Không thể trả lời tạm thời không rảnh được.

Sẽ dễ đắc tội với người khác.

Hai người ngồi dưới phòng nhỏ, Liên Đạo Chí mới mở miệng nói:

"Ta nhớ sư đệ có nuôi một linh sủng, gần đây sao lại không thấy nó đâu cả?"

Con thỏ gây tai họa rồi? Ý niệm đầu tiên của Giang Hạo chính là cái này, chợt nói:

"Ra ngoài rồi."

"Thì ra là thế." Liên Đạo Chí cũng không ngoài ý muốn, tiếp tục nói:

"Thật trong khoảng thời gian này, sư huynh ta để mấy sư đệ đi tìm một gốc linh dược, tên là Khổ Vị Quả. Vốn là muốn đợi nó chín rồi hái, nhưng là bởi vì một chút sai lầm nên bị một con thỏ hái đi.

Linh dược bên ngoài ai lấy được là của người đó, chuyện này không gì đáng trách. Nhưng mà ta nghe một số sư đệ nói, con thỏ kia có thể là linh sủng của Giang sư đệ. Cho nên lần này ta đến đây là muốn mua lại Khổ Vị Quả từ chỗ của sư đệ.

Giá thị trường ba mươi linh thạch một quả, ta nguyện ý ra ba mươi lăm linh thạch, có bao nhiêu mua bấy nhiêu."

Nghe xong nguyên do, Giang Hạo liền vội vàng đứng lên, nói xin lỗi:

"Sư huynh nói quá lời rồi. Nếu như việc này thật sự do con thỏ làm, ta đương nhiên sẽ trả lại quả cho sư huynh. Đây là sư huynh phát hiện trước, nên thuộc về sư huynh.

Con thỏ quá ngang bướng, nên mới va chạm với sư huynh. Hi vọng sư huynh đại nhân đại lượng."

Con thỏ vừa đi ra ngoài liền gây tai hoạ, đây rõ ràng là linh dược quan trọng của đối phương.

Cướp đoạt cũng không phải chuyện gì lớn, chủ yếu là bị bắt được đuôi.

Đối phương nói chuyện khách khí như vậy, nhất định là lo lắng cái gì đó.

Nếu không, tại sao một Kim Đan viên mãn lại khách khí với một Trúc Cơ hậu kỳ chứ?

Còn lại là tự mình đến.

Nếu như mình thản nhiên tiếp nhận, tất nhiên sẽ khiến cho đối phương không vừa lòng.

Đến lúc đó sẽ bị những phiền toái này liên lụy.

"Không không không, sư đệ ngàn vạn đừng nói như vậy." Liên Đạo Chí cũng đứng lên nói:

"Đúng là tài nghệ của chúng ta không bằng người, ta lần này tới là để mua lại, cũng không có ý gì khác."

Quá khách sáo, khách sáo đến mức Giang Hạo hoài nghi đêm nay bọn hắn sẽ động thủ với mình.

Sau khi từ chối mấy lần, cuối cùng Liên Đạo Chí dùng một nửa giá thị trường để thu mua.

Đối phương không chịu nhượng bộ.

Giang Hạo mới coi như thôi.

"Vậy ta không quấy rầy sư đệ nữa." Liên Đạo Chí không ở lại thêm.

"Sư huynh yên tâm, một khi có tin tức, ta sẽ đích thân đưa linh dược qua." Giang Hạo chân thành nói.

Sau đó, Liên Đạo Chí mới quay người rời đi.

Sau khi rời khỏi Linh Dược Viên, hắn quay đầu nhìn thoáng qua, không khỏi nghĩ thầm: "Rất thức thời, nói chuyện với dạng người này tương đối vui vẻ."

Giá cả ba mươi lăm và mười lăm với hắn mà nói cũng không có gì khác nhau cả.

Chủ yếu là nói chuyện vui vẻ là được rồi.

Không thể không nói, lần giao dịch này tương đối vui vẻ.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 249 : Theo Họ Ngươi


Xế chiều hôm đó.

Đám người Trình Sầu trở về.

"Chủ nhân, Thỏ gia ta đã trở về, mang cho ngài một chút lễ vật."

Con thỏ nhảy đến trước mặt Giang Hạo, lấy một đống trái cây ra: "Chủ nhân ăn một cái đi."

Nhìn mười mấy trái cây màu xanh, Giang Hạo cầm lấy trái rồi bắt đầu ăn.

Vô cùng đắng.

Mười lăm linh thạch cứ ăn như vậy sao.

Tiểu Li cúi đầu đi đến trước mặt Giang Hạo, đưa cho hắn một túi bánh ngọt:

"Là A Bà để lại, ta không dám ăn."

Tại sao?" Giang Hạo nhận bánh ngọt, hỏi.

Tiểu Li nắm lấy góc áo của mình, nhỏ giọng nói:

"A Bà thường xuyên nói ta ăn xong nàng sẽ làm cho ta, ta sợ lần này ăn xong nàng sẽ không làm cho ta nữa."

"Như vậy sao." Giang Hạo thu vào rồi nói:

"Ta sẽ ăn vậy."

"Đây là ông nội để lại." Tiểu Li đưa một búp măng cho Giang Hạo:

"Tiểu Li có thể trồng không?"

"Ta trồng giúp ngươi." Giang Hạo nhớ kỹ búp măng này.

Là hắn đào dưới sự chỉ đạo của A Công của Tiểu Li, nói là mềm nhất.

Tiểu Li không biết trồng, để hắn trồng vậy.

Trong sân nhỏ của hắn có không ít thứ, thêm một cây măng cũng không nhiều.

"Còn có…" Tiểu Li nhăn nhăn nhó nhó một hồi, mới nói:

"A Bà nói sư huynh sau này sẽ là người nhà của ta. Để ta theo họ của sư huynh, gọi là Giang Tiểu Li."

Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, nhưng mà vẫn gật đầu: "Ngươi muốn là được."

"Thật sao?" Tiểu Li có chút ngạc nhiên:

"Vậy sư huynh sẽ giống như A Công A Bà nói, là huynh trưởng ta sao."

Giang Hạo: "…"

Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể gật đầu.

Sau khi đuổi con thỏ và Tiểu Li đi, Giang Hạo nói với Trình Sầu:

"Nói một chút về quá trình đi."

Lần này, Trình Sầu ngoại trừ có chút chật vật ra thì không có một chút thương thế nào.

"Sau khi sư huynh rời đi, Thỏ gia đột nhiên tới. Dưới sự trợ giúp của thôn dân, tang lễ tiến hành thuận lợi, chẳng qua là trong lúc đó Tiểu Li sư muội cứ luôn nói, chắc chắn mấy ngày nữa A Công A Bà sẽ tỉnh lại. A Công tương đối thích ngủ. Những người khác không có biện pháp nào, nếu không phải là có Thỏ gia thì ta cũng không biết làm thế nào.

Sau khi an táng, Tiểu Li liền ở trong phòng không chịu ra ngoài, không nói lời nào cũng không cười. So với trước đó hoàn toàn như hai người khác nhau, may mà có Thỏ gia ở bên cạnh.

Sau đó, nàng vừa khóc vừa gửi gà vịt A Công A Bà nuôi ra ngoài. Ngoài ra, nàng còn gửi cả thuyền bắt cá và lưới ra ngoài. Nàng không có gửi nông cụ và đồ dùng trong nhà ra ngoài, nàng nói lỡ như mấy người A Bà trở về, không có nhà thì sẽ buồn.

Lúc trước, nàng không cẩn thận làm vỡ bình hoa của A Công, A Công đã buồn rất nhiều ngày."

Giang Hạo vừa ăn bánh đậu đỏ vừa an tĩnh lắng nghe.

"Sau đó, chúng ta quét dọn vệ sinh, giặt giũ chăn đệm, đóng cửa rời đi. Tiểu Li sư muội bước mười bước lại quay đầu lại, dường như nhìn thấy dáng vẻ A Công A Bà tiễn đưa nàng lúc trước. Khi đó, chúng ta chưa đi đến cuối đường thì nhị lão sẽ không trở về nhà." Trình Sầu thở dài một tiếng, nói:

"Ta cõng cái cây kia trở về. Gốc cây kia là A Công Tiểu Li nhà ta trồng tại chỗ ở của Tiểu Li, Là một cây táo, hắn nói đây là vợ chồng bọn họ cùng nhau trồng, sau này hằng năm Tiểu Li đều có táo ăn. Nàng có ăn, bọn hắn cũng yên tâm."

"Sao đó thì sao?" Giang Hạo hỏi.

Sau khi rời đi, chính là sân nhỏ của con thỏ.

"Sau đó, trên đường đi vẫn được tính là thuận lợi, chẳng qua là lúc sắp đến nơi, Thỏ gia vì dỗ Tiểu Li sư muội vui vẻ, liền đi hái trái cây. Lúc nó trở về, ta mới biết được nó hình như đã động thủ với người nào đó. May mà không có người đuổi tới.

Sau đó bởi vì quá đắng, Tiểu Li sư muội không ăn, liền…" Trái cây mà Trình Sầu nói tới chính là Khổ Vị Quả mà Giang Hạo mới lấy được.

Thì ra là phần quả còn thừa, ta còn tưởng rằng thật sự là hái vì ta, Giang Hạo cười lạnh trong lòng.

Giang Hạo đã biết được đại khái quá trình.

Con thỏ cũng không quá lỗ mãng, cũng có chừng mực, chỉ là thực lực quá yếu, cộng với có người nhận ra nó. Sau này, lúc phóng sinh thả nó xa ra một chút là được.

Sai đó, hắn đi đến Chúc Hỏa Đan Đình, đưa Khổ Vị Quả cho Liên Đạo Chí.

Đối phương cũng đưa hai trăm linh thạch.

Sau đó, hắn lại tốn hai trăm linh thạch mua đan dược Trúc Cơ của bọn họ.

Sau khi trở về, hắn thuận tay ném đan dược cho Trình Sầu.

Hai trăm linh thạch lần này vốn nên chia làm ba phần, mỗi người bọn hắn một phần.

Nhưng mà con thỏ và Tiểu Li đều không cần.

Mà những năm này Trình Sầu làm việc đúng là rất tốt.

Giang Hạo muốn bán những đan dược này cũng không dễ, đưa cho hắn không có gì sai cả.

Sau khi nhận lấy đan dược, Trình Sầu vô cùng kích động.

Phải biết, hắn một tháng chỉ có hai mươi linh thạch, tích lũy một năm mới có thể mua được nhiều đan dược như vậy.

Tích lũy linh thạch cũng không dễ dàng, mỗi người tu chân đều có rất nhiều chỗ phải hao phí linh thạch.

Cho nên, hắn có lẽ phải tích lũy hai năm mới đủ tiền mua những đan dược này.

Làm xong chuyện này, Giang Hạo lại tìm Hàn Minh, nói rõ mục đích của mình.

Nghe vậy, Hàn Minh mừng rỡ, hắn vốn không thích mấy chuyện như gieo trồng linh dược, làm ruộng không bằng đi lịch luyện, nếu không phải là không thể từ chối thì hắn đã sớm chuồn đi rồi.

Hiện tại có người muốn giúp hắn, đương nhiên là cầu còn không được.

Sau đó, Giang Hạo làm chút thủ tục, tất cả đều thuận lợi.

Chạng vạng tối, Giang Hạo thành công tiếp nhận nhiệm vụ tông môn.

Giữa tháng sau xuất phát.

——

——

Thiên Nam Phủ.

Bích Trúc ngồi ở đại sảnh.

Nàng đang đợi tin tức.

Từ chỗ của "Tỉnh", nàng biết được Giao Long ở sông Hoàng Sa.

Nhưng mà gần đây nàng đã quan sát tỉ mỉ, sông Hoàng Sa không có chỗ nào xuất chúng cả.

Giao Long không có lý do gì để qua đó cả.

May mắn là sắp có địa điểm cụ thể rồi.

Cho dù chậm trễ thì cũng sẽ không chậm trễ bao nhiêu.

"Ta cũng không tin là hắn lợi hại như vậy, có thể hoàn thành nhiệm vụ trước một bước."

Bích Trúc ngồi yên lặng.

Bởi vì muốn xác định thật giả, khiến cho nàng có chút nóng nảy.

Lúc này một tiếng hạc kêu truyền đến.

Bích Trúc nở nụ cười.

"Cuối cùng đã đến."

Nàng bước nhanh ra ngoài, quả nhiên thấy Tiên Hạc hạ xuống ở trong sân.

Lúc đi qua, Tiên Hạc vẫy cánh, một quyển da cừu rớt xuống đất.

Sau khi nhặt đồ lên, Bích Trúc vứt một cái bình nhỏ trên mặt đất, sau đó trở lại trong phòng.

Tiên Hạc nhìn bình nhỏ trên mặt đất: "…"

Cuối cùng, nó ngoan ngoãn nhặt đồ lên, quay người rời đi.

Chẳng qua là lúc rời đi, nó tức giận kêu một tiếng về phía trong phòng.

Ầm ầm!

Một tia chớp trực tiếp bổ mất một nửa lông vũ của Tiên Hạc.

"Nếu không phải nể mặt của chủ nhân ngươi, ngươi chính là món ăn trên đĩa đêm nay của ta rồi."

Giọng nói của Bích Trúc truyền đến từ bên trong phòng.

Tiên Hạc gào thét một tiếng, nhanh chóng thoát đi.

Lúc này, Bích Trúc ngồi xuống bên cạnh bàn, mở cuộn da ra.

Đập vào mắt là bản đồ U Châu Phủ, phía trên có một vòng tròn, bên trên viết một câu:

"Vị trí cụ thể của Giao Long."

Vòng tròn khoanh vùng một con sông.

Mà con sông này là con sông mà nàng đã quan sát qua mấy lần.

Vị trí trước mắt là trung thượng nguồn.

"Trung thượng nguồn sông Hoàng Sa?"

Nhìn vị trí đánh dấu trên bản đồ, Bích Trúc cảm thấy kinh ngạc.

Thế mà lại đúng.

"Nói như vậy, thứ ta muốn đang ở chỗ này?"

Sau khi do dự một chút, nàng quyết định lập tức xuất phát, đi xem xem rốt cuộc có đồ mà nàng muốn hay không.

Nếu có… "Tỉnh" này không đơn giản.

——

——

Sau khi trở lại chỗ ở, Giang Hạo lấy Thạch Bản ra quan sát.

Phát hiện Quỷ Tiên Tử cuối cùng cũng nhận được địa chỉ cụ thể.

Quỷ: "Ta đã nhận được vị trí, bị Tỉnh nói trúng rồi, hiện tại ta muốn đến sông Hoàng Sa một chuyến."

Liễu: "Quả thật có chút lợi hại, ta bây giờ còn đang tu luyện phân thân, cảm thấy trùng tu cũng không dễ dàng, muốn tìm biện pháp tốt hơn."

Nhìn bọn hắn nói chuyện phiếm, Giang Hạo cũng muốn nói cho hắn biết, đúng là có biện pháp tốt hơn.

Chẳng qua là hắn không thể nói rõ lí do.

Để đến lần sau vậy.

------
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back