Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Convert [ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼

[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 240 : Tự Tại Thân


"Nguyền rủa?"

Quỷ Tiên Tử cũng không ngoài ý muốn, chỉ hỏi: "Ngươi muốn biết kiểu nguyền rủa gì?"

Kiểu gì sao? Giang Hạo nghi hoặc.

"Nguyền rủa cũng có sự khác biệt, ví dụ như kiểu khí vận, chính là nguyền rủa tổng hợp. Khiến cho mọi việc của đối phương đều không thuận.

Nhưng mà bởi vì không cụ thể cho nên sẽ không dễ dàng thành công. Muốn thành công thì bản thân phải trả đủ giá. Mà nguyền rủa lại phân thành tức thời và trì hoãn.

Ví dụ như ‘Không được chết tử tế’, “Đoạn tử tuyệt tôn’… đều có thể chia thành lập tức có hiệu lực, hoặc là dần dần có hiệu lực trong vòng mấy chục năm.

Ta chính là nguyền rủa Giao Long như thế, nguyền rủa thân thể nó suy bại, dùng chuyện này khiến cho thân thể và tu vi của nó dần tan rã." Quỷ Tiên Tử nói.

"Cả hai không được sao?" Giang Hạo hỏi.

"Có thể, thế nhưng nguyền rủa đều có phản phệ, ta chỉ cung cấp một loại biện pháp tránh né phản phệ. Cho nên ngươi muốn tránh né phản phệ của nguyền rủa tổng hợp hay là phản phệ của nguyền rủa chuẩn xác?" Quỷ Tiên Tử hỏi.

Giang Hạo hiểu ra, bất kỳ nguyền rủa gì đều có phản phệ, cho nên lúc nguyền rủa người khác thì bản thân cũng phải trả giá đắt.

Mà Quỷ Tiên Tử không thèm để ý đến chuyện nói ra thuật nguyền rủa, nhưng lại để ý tới việc nói ra phương pháp tránh né.

Nói cách khác, tránh né mới là trọng tâm của nguyền rủa.

Sau khi do dự, Giang Hạo mới nói: "Cụ thể đi."

Cái này vừa đơn giản lại thuận tiện, xác suất thành công cao.

Đối với một người mới học, chọn cái này đương nhiên là sẽ tốt hơn một chút.

Nhưng mà hắn vẫn chưa xác định được độ khó khi học tập nguyền rủa, chỉ có thể đến lúc đó rồi lại nói.

"Được." Quỷ Tiên Tử gật đầu, tiếp tục mở miệng:

"Sâu khi đến sông Hoàng Sa xác định, ta sẽ giao đồ cho ngươi vào lần tụ hội sau."

Giang Hạo gật đầu, không nói gì nữa.

Sau khi bọn hắn kết thúc nói chuyện, Liễu mới chậm rãi mở miệng:

"Các ngươi có đề cử gì cho phương pháp phân thân không?"

"Nếu như là vì hộ pháp thì nên chọn một số thân thể bên ngoài chính thống một chút." Tinh suy tư chốc lát rồi nói:

"Hạo Thiên Tông có một loại bí pháp, tên là Tự Tại Thân, chắc là thích hợp nhất."

"Có thể lấy được không?" Liễu mở miệng dò hỏi.

"Cần một chút thời gian." Tinh gật gật đầu, nói:

"Nhưng mà còn có một lựa chọn khác, bí pháp hóa thân của Minh Nguyệt Tông, Vạn Vật Thân, chỉ cần có linh hồn liền có thể xem như là phân thân. Cái gọi là có linh, chính là chỉ linh dược, linh thú và linh thực. Ta hiện tại có thể cho ngươi cái này."

"Ngươi muốn cái gì?" Liễu hỏi.

"Giúp ta tìm một người, gần đây nàng bỏ chạy ra bên ngoài, ta sẽ nói tình huống cụ thể cho ngươi sau." Tinh nói.

"Muốn sống hay chết?"

"Đều được."

Nghe bọn hắn giao dịch, Giang Hạo có chút kinh ngạc.

Bí pháp của Hạo Thiên Tông, bí pháp của Minh Nguyệt Tông mà đều có thể giao dịch.

Tinh rốt cuộc có thân phận gì?

Nhưng mà hắn cũng không biểu hiện ra ngoài, thân phận, địa vị, thực lực tu vi của ba người này đều vượt xa hắn.

Muốn duy trì thiết lập thần bí và cường đại, quả thực có chút khó khăn.

Sau khi xác định giao dịch, Liễu lại nhắc nhở:

"Ta nghe mấy người hải ngoại nói, có người suy đoán Thiên Cực Ách Vận Châu nằm ở phía Nam. Có lẽ có người đã đi tìm."

"Phía Nam?" Quỷ Tiên Tử kinh ngạc nói:

"Ta đây phải nhanh chóng rời khỏi thôi, nếu như thật sự bùng nổ, muốn đi sẽ không còn kịp nữa. Tỉnh đạo hữu muốn rời khỏi không?"

Giang Hạo lắc đầu, cũng không giải thích.

Cũng không thể nói rằng đâu đâu cũng có Thiên Cực Ách Vận Châu được?

Nhưng mà người Hải Ngoại lại đoán được, cần phải cẩn thận ứng đối.

Lúc này Đan Nguyên đột nhiên mở miệng:

"Chuyện của Thiên Cực Ách Vận Châu vô cùng quan trọng, có người Hải Ngoại muốn chiếm lấy, tốt nhất là nên dùng biện pháp bí mật để thông báo cho Tiên Môn một chút, để bọn hắn ứng đối."

"Một khi Thiên Cực Ách Vận Châu bùng nổ, nếu như không có ai ngăn lại thì sẽ như thế nào?" Tinh tò mò hỏi.

Giang Hạo cũng rất tò mò về vấn đề này.

Hắn cũng không biết cụ thể.

"Không có người ngăn lại, toàn bộ đại địa đều sẽ thành luyện ngục nhân gian. Căn cứ theo ghi chép, thời kỳ viễn cổ đã xảy ra đại chiến không gì sánh nổi, vô số đại năng chết trận, thiên địa sụp đổ, vạn vật sinh linh bởi vậy mà diệt sạch.

Mà nguyên nhân khiến cho đại chiến dừng lại chính là Thiên Cực Ách Vận Châu hiện thế. Tất cả mọi người đều hợp lại để phong ấn Thiên Cực Ách Vận Châu." Đan Nguyên nói.

Giang Hạo nghe thôi đã có chút nghĩ mà sợ.

Thiên Cực Ách Vận Châu vậy mà lại khủng bố như thế?

Khó trách Đan Nguyên lại nói lập tức thông báo cho Hạo Thiên Tông, không thông báo trước thì sẽ càng không thể cứu vãn.

Trong lúc nhất thời, Giang Hạo lưỡng lự không biết có nên tìm thời gian quay lại Ma Quật rồi trả Thiên Cực Ách Vận Châu về di tích hay không.

Nhưng mà giữ ở trên người, đúng là dễ dàng uy hiếp đến những người khác.

Nhưng mà muốn uy hiếp thành công cần một tiền đề, đó là đối phương biết được sự khủng bố của Thiên Cực Ách Vận Châu.

Cầm lấy đi uy hiếp Bạch Dạ, có lẽ sẽ không có hiệu quả quá lớn.

"Đúng rồi." Đan Nguyên đột nhiên nhớ tới cái gì, nói:

"Nhiệm vụ liên quan tới Thiên Hương Đạo Hoa còn có thể tiếp tục. Gieo trồng như thế nào, dáng vẻ của hoa cùng với quá trình nở hoa."

Những người khác gật đầu.

Thế nhưng dường như không thể tra được gì về chuyện này trong các tài liệu.

Chỉ có

Giang Hạo biết quá trình, nhưng lại không thể nói.

Nói ra sẽ gặp chuyện lớn.

Sau đó, bọn hắn lại thảo luận rất lâu, tụ hội mới kết thúc.

Dưới ánh trăng, Giang Hạo bắt đầu sắp xếp lại thu hoạch ngày hôm nay.

"Thân phận của Tinh rất không bình thường, thân phận của Liễu tại Hải Ngoại cũng không kém, Quỷ lại không có quá nhiều tin tức."

"Tại sao người của Đại Thiên Thần Tông lại thu thập Mật Ngữ Thạch Bản, lần tụ hội tiếp theo chắc là sẽ biết được một chút gì đó. Lần sau chắc là cũng có thể thu hoạch được thuật nguyền rủa."

"Ngoài ra còn có Thiên Cực Ách Vận Châu, có lẽ không bao lâu nữa, phiền toái sẽ lại tới Thiên Âm Tông."

Hắn có biết lai lịch của Thiên Cực Ách Vận Châu, thế nhưng cũng không biết thời đại kia đã xảy ra chuyện gì.

"Đan Nguyên nói qua về đại chiến viễn cổ, Hồng Vũ Diệp cũng đã nói, trùng hợp là Thiên Cực Ách Vận Châu bị phong ấn trong Ma Quật. Xem ra dưới quặng mỏ là chiến trường viễn cổ, bên trong Ma Quật có đại năng viễn cổ giao thủ, cũng có thể là thật."

Nếu như tất cả đều là thật, Thiên Âm Tông này đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Người nào lại đi xây dựng tông môn ở chỗ như này chứ?

Đó không phải là ngại tông môn sống quá lâu sao?

Nếu như có thể lợi dụng tốt thì có thể xem như là có thần trợ giúp, nhưng nhìn tình huống trước mắt, Thiên Âm Tông không có thực lực này.

Như thế thì rất nguy hiểm, không phải là nguy hiểm bên ngoài, mà là nguy hiểm bên trong.

Ví dụ như Thiên Cực Ách Vận Châu.

Nếu như còn có thứ khác, chỉ cần hơi không cẩn thận thôi thì toàn bộ tông môn cũng sẽ tan theo.

Sau đó, hắn cũng không nghĩ nhiều nữa, chuyện này còn rất xa xôi.

Nếu thật sự xảy ra chuyện thì hắn cũng bất lực.

"Tinh muốn tìm người, vị trí ở Hải Ngoại, đáng tiếc không có cách nào tiếp xúc, nếu không đã có thể biết được đại khái nội tình của Tinh rồi."

Hắn muốn biết rõ thân phận đại khái của những người này, để tiện phòng bị một chút.

Thu hoạch lớn nhất trước mắt chính là thể hiện ra giá trị, ổn định vị trí nằm vùng.

Bên phía Đan Nguyên còn tốt, quan trọng là bên phía Quỷ Tiên Tử.

Chờ nàng tìm được Giao Long, xác nhận đồ vật, như vậy hình tượng vừa thần bí vừa cường đại của mình sẽ bắt đầu xuất hiện.

"Hiện tại chỉ cần đợi, chờ Quỷ Tiên Tử đến sông Hoàng Sa, cùng với lần tụ hội tiếp theo."

Chuyện tụ hội cần chờ, như vậy cũng nên bắt tay vào làm chuyện trong tông môn rồi.

Linh Dược Viên ngoại môn không có Trình Sầu giúp đỡ, hắn cần phải đến quan sát.

Hắn cũng cần đi một chuyến đến chỗ của Sở Xuyên.

Thuận tiện xem tiến độ của hắn.

Qua mấy năm nữa, Minh Nguyệt Tông sẽ mở đại hội luận đạo, có thể khiến cho Sở Xuyên đi qua với tu vi Trúc Cơ đương nhiên là tốt nhất.

Ngoài ra, quan trọng nhất vẫn là góp nhặt bọt khí, sau đó tấn thăng.

Cũng cần phải chú ý Đỗ Ung một chút, xem xem hắn lúc nào thì giao Thi Tâm ra.

Còn cần đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chuyến.

Chẳng qua là nghĩ tới việc Các chủ Thiên Hoan Các có thể sẽ xuất hiện, hắn liền không muốn đi nữa.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 241 : Bắt Được Một Tên Nằm Vùng


Giữa trưa.

Ngoại môn Đoạn Tình Nhai.

Sau khi Sở Xuyên làm xong nhiệm vụ của mình, liền bắt đầu tu luyện động công của Thiên Âm Bách Chuyển.

Bây giờ động công là một bộ quyền pháp.

Hắn thường xuyên tu luyện, không dám buông lỏng một chút nào.

Mục tiêu của hắn hiện tại là đỡ được một quyền của Thỏ gia và Tiểu Li sư tỷ.

Hơn hai năm nay, hắn không biết mình đã trải qua như thế nào nữa.

Tóm lại là không khác gì bóng ma dưới hai người bọn họ.

Chờ sau khi hắn tu luyện xong, lại phát hiện sau lưng chẳng biết từ lúc nào đã có thêm một người.

Chính là Giang Hạo quản lý xong Linh Dược Viên thuận tiện ghé qua.

"Sư huynh?" Sở Xuyên kinh ngạc.

Hai năm nay, hắn gần như chưa từng thấy Giang Hạo.

"Con thỏ và Tiểu Li ra ngoài rồi, hôm nay ta tới kiểm tra sự tiến bộ của ngươi." Giang Hạo bẻ gãy một nhánh cây ở bên cạnh rồi nói ra.

"Thì ra là thế, ta đang nói tại sao qua nhiều ngày như vậy rồi mà Thỏ gia không..." Sở Xuyên gật đầu, dường như hiểu ra.

Mặc dù Sở Xuyên bây giờ vẫn được xem là tiểu tử tóc mao, thế nhưng thân thể cũng đã phát triển khá là tương đối.

Cộng với tu vị Luyện Khí tầng bốn, đã không còn giống một đứa nhỏ yếu ớt nữa.

So với hơn hai năm trước, đúng là khác nhau một trời một vực.

Thấy thế, Giang Hạo cảm khái.

Bất tri bất giác, đã qua hai năm.

"Sư huynh, ta động thủ đây?" Sở Xuyên thở sâu, chuẩn bị động thủ.

"Ừm." Giang Hạo gật đầu.

Tiếng nói vừa dứt, Sở Xuyên nhanh chân hướng về phía trước, vèo một tiếng, trong nhá y mắt đã tiến đến trước mặt Giang Hạo, vung một quyền ra.

Đối mặt với dạng công kích này, Giang Hạo cũng không tránh né, chỉ là hơi động nhánh cây.

Vù!

Thanh âm thanh thúy vang lên, nhánh cây đánh vào nắm tay Sở Xuyên, thay đổi hướng đi của hắn.

Thấy thế, Sở Xuyên đổi sang dùng chân.

Nhưng mà thứ ứng đối hắn vẫn là nhánh cây.

Vèo một tiếng, chân của Sở Xuyên bị đánh lui trở về, hắn cũng không hề nhụt chí, tiếp tục bắt đầu công kích.

Tốc độ càng lúc càng nhanh.

Giang Hạo đứng sừng sững, chỉ dùng nhánh cây ứng đối.

Hắn thậm chí còn không quay đầu.

Sở Xuyên càng đánh càng hăng, lực đạo càng lúc càng lớn.

Phía sau quyền cước chính là sử dụng đủ loại thuật pháp, công kích toàn bộ phương hướng.

Hơn hai năm, hắn lần thứ nhất cảm thấy nhẹ nhàng vui vẻ tràn trề.

Sau khi Giang Hạo ứng đối hết công kích, mới bắt đầu phản kích.

Nhánh cây như côn, đánh vào ngực Sở Xuyên, bức đối phương lui lại:

"Khí tức không ổn định, công pháp vận chuyển không được tốt."

Sau đó lại quét tới dưới chân, khiến cho Sở Xuyên đau đến đứng không vững:

"Ra chiêu cứng nhắc, tư thế không đúng, lực đạo phần eo tích lại không dùng."

Lúc này có thuật pháp công kích tới.

Trong nháy mắt liền bị phá giải.

"Vận dụng thuật pháp tạm được, thế nhưng không đủ thuần thục."

Trước trước sau sau, Giang Hạo đánh Sở Xuyên một lần từ trên xuống dưới.

Đánh cho hắn co lại trên mặt đất.

Vừa đánh vừa nói ra tất cả thiếu sót của đối phương.

Cuối cùng, hắn mới thả nhánh cây trong tay ra rồi nói: "Tổng thể là do tấn thăng quá nhanh, dẫn đến các phương diện khác không theo kịp, căn cơ không được củng cố."

Sở Xuyên ngồi dưới đất, sờ lên vết thương trên người, tò mò nói:

"Sư huynh, ta như vậy có được xem là lợi hại không?"

"Phải xem ngươi so cùng với người nào đã." Giang Hạo bình tĩnh nói:

"So với đệ tử ngoại môn bình thường, đương nhiên là hơn một bậc. So với thanh mai trúc mã của ngươi còn hơi kém một chút."

"Chỉ kém một bậc?" Sở Xuyên có chút vui vẻ.

"Rất ít sao?" Giang Hạo cười nói:

"Có lẽ cả đời này ngươi cũng không thể bắt kịp một bậc này."

"Vậy tu vi hiện tại của Tiểu Tiệp là gì?" Sở Xuyên nhìn Giang Hạo, vẻ mặt chờ mong.

Sau khi yên lặng một lúc, Giang Hạo mới chậm rãi mở miệng:

"Nếu như một lòng muốn tăng cao tu vi, chắc là Luyện Khí tầng sáu. Nếu như muốn củng cố cảnh giới, chắc là đang Luyện Khí tầng năm."

Sở Xuyên Luyện Khí tầng bốn, Triệu Khuynh Tuyết thiên phú thượng thượng đẳng cũng là Luyện Khí tầng bốn, Sở Tiệp thiên phú cao nhất đẳng, Luyện Khí tầng năm cũng không quá đáng.

Cộng với Minh Nguyệt Tông không kém gì Hạo Thiên Tông, tích trữ thâm hậu, dù là thêm một tầng cũng không quá đáng.

Đây là dưới tình huống dùng toàn lực để tấn thăng.

Thế nhưng hắn không cảm thấy sẽ như vậy, hạt giống tốt quan trọng nhất là căn cơ.

Không cần thiết phải tấn thăng nhanh như vậy trong giai đoạn đầu.

Với người có tâm tính như Sở Xuyên, để cho hắn tấn thăng mới tốt.

"Lợi hại như vậy?" Sở Xuyên mừng rỡ, sau đó nói, " Sư huynh, ta lúc nào mới có thể đi gặp Tiểu Tiệp?"

"Qua mấy năm nữa đi, nếu như có thể tấn thăng Trúc Cơ thì không còn gì tốt hơn." Giang Hạo bình tĩnh nói.

"Đến lúc đó sư huynh có đi cùng không?" Sở Xuyên lại hỏi.

Hắn thật sự không dám đi.

Giang Hạo lắc đầu, cũng không mở miệng.

Theo lý thuyết thì hắn sẽ không đi, nhưng mà có Càn Khôn Cửu Hoàn cùng với Thiên Cơ Ẩn Phù, sẽ được an toàn ba ngày ở bên ngoài.

Chỉ là không thể ra khỏi tông môn, cần mượn dùng Thiên Lý Na Di Phù và Càn Khôn Cửu Hoàn.

Đi ra ngoài chắc chắn sẽ bị để mắt tới, tỷ lệ nguy hiểm quá cao.

Sau khi tra xét tiến độ của Sở Xuyên xong, Giang Hạo đi đến Linh Dược Viên ngoại môn.

Đại diện của các mạch đều có sự thay đổi, nhưng mà Hạ Thành vẫn còn ở đó.

Trúc Cơ hậu kỳ cũng nhiều hơn.

Giang Hạo đến, cũng có một số người tới chào hỏi.

Nhưng mà đều trông có vẻ âm dương quái khí.

Dường như không quá phục.

Giang Hạo cũng không rõ bọn hắn không phục cái gì, là không phục sự khách khí của Hạ Thành, hay là không phục công lao Thi Giới Hoa là của hắn?

Nhưng bọn hắn cũng không có làm gì cả, tạm thời không cần để ý.

Sau này không có chuyện gì ít đến là được.

Lúc rời đi, Giang Hạo trực tiếp đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp.

Đi xem Trang Vu Chân một chút, có lẽ có thể hỏi ra ít thứ.

Quá lâu không đến cũng không thích hợp, dù sao Bạch Chỉ Trưởng lão đang để mắt tới.

Tự giác một chút sẽ bớt đi không ít phiền toái.

Chẳng qua là trên đường đi, hắn nhìn thấy Liễu Tinh Thần.

"Vừa lúc đang muốn đi tìm sư đệ, không nghĩ tới lại gặp ở đây."

"Sư huynh có chuyện tìm ta?"

Liễu Tinh Thần tìm hắn, bình thường đều là có chút chuyện.

"Đúng là có chuyện." Liễu Tinh Thần gật gật đầu, tiếp tục nói:

"Còn nhớ rõ chuyện tước đoạt tài nguyên của sư đệ không? Tháng sau chính là kỳ hạn năm năm."

"Có khả năng nhận?" Giang Hạo hỏi.

Bốn mươi linh thạch, số lượng cũng không ít.

Trúc Cơ viên mãn chính là năm mươi.

"Vốn là có khả năng, thế nhưng gần đây vị kia của Thiên Hoan Các tìm tới." Liễu Tinh Thần có chút bất đắc dĩ nói:

"Ta không rõ là đã nói gì, thế nhưng lúc đến khí tức của đối phương tương đối cuồng bạo. Cuối cùng Chấp Pháp Đường đưa ra trừng phạt lần nữa, tước đoạt tài nguyên tu luyện thêm ba năm."

Giang Hạo im lặng.

Lại bị tước đoạt tài nguyên.

Chỉ có thể tiếp tục tiếp nhận, may mà ảnh hưởng không lớn.

"Xem ra sư đệ cũng không quá để ý, ta khuyên sư đệ nên biểu hiện để ý một chút, tốt nhất là đến chỗ sư phụ ngươi khóc lóc kể lể. Ngươi càng để ý, trong lòng bọn hắn càng dễ chịu." Liễu Tinh Thần cười nhắc nhở.

Giang Hạo đương nhiên sẽ không đi, bản thân mình dù sao cũng không phải chân truyền.

Làm thế sẽ dễ khiến cho sư phụ chán ghét.

Được không bù mất.

Nhất là lần trước còn chiếm năm ngàn linh thạch.

Trước mắt vẫn nên ít xuất hiện trong tầm mắt của người Thiên Hoan Các thì tốt hơn.

Lần này tài nguyên bị đoạt, nhất định có liên quan tới lần gặp phải Các chủ Thiên Hoan Các tại Vô Pháp Vô Thiên Tháp, nhất là khi đó mình còn mang theo tâm tình vui sướng.

"Đúng rồi, còn có một chuyện thú vị nữa." Liễu Tinh Thần cười nói:

"Sư đệ gần đây có phải là mất tích hay không? Có người đêm khuya tới gần chỗ của ngươi, trùng hợp bị người của Chấp Pháp Đường nhìn thấy.

Sau khi điều tra một phen, phát hiện đối phương là nằm vùng của Lạc Hà Tông. Hắn cứ luôn nói là muốn giao tiếp cùng ngươi. Sau đó, sư đệ lại bị tình nghi, gần đây có lẽ cần phải phối hợp với chúng ta điều tra.

Đương nhiên sẽ không ảnh hưởng đến nhiệm vụ ra ngoài. Thất bại thì bồi thường tiền là được."

"Nếu như lúc tìm ta, ta đúng lúc rời khỏi tông môn thì sao?" Giang Hạo hỏi.

"Tìm không thấy người, vấn đề tương đối nghiêm trọng. Có thể sẽ phải bồi thường một khoản lớn." Liễu Tinh Thần đáp.

Giang Hạo: "…"

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 242 : Ngươi Giờ Mới Biết Thiên Âm Tông Là Ma Môn?


Cách làm của Chấp Pháp Phong dường như đang nhắc nhở Giang Hạo nơi này chính là Ma Môn.

Đối phương rõ ràng có khả năng ăn cướp trắng trợn, lại cho mình lựa chọn.

Để cho hắn lựa chọn ngoan ngoãn giao tiền bồi thường.

Cũng may Giang Hạo vốn không có ý định hoàn thành nhiệm vụ, việc cần ra ngoài cũng đã kết thúc.

Chuyện liên quan đến nằm vùng đúng là vui mừng ngoài ý muốn.

Một ngàn linh thạch đổi lấy chuyện này, đúng là vô cùng đáng.

Hắn thở dài một tiếng,liền không nghĩ nhiều nữa.

Dựa theo kế hoạch trước đó thì cứ để đó trước đã.

Hiện tại hắn có hơn tám nghìn linh thạch, cần chuẩn bị cho Bàn Đào Thụ niết bàn.

Lần này hắn không muốn trì hoãn nữa, bởi vì chỉ thiếu một cái bọt khí màu tím là có thể thu được thần thông mới.

Năm nay lại thu hoạch được thêm một thần thông, thực lực cũng sẽ mạnh hơn một chút.

Chẳng qua là không xác định được là thần thông gì.

"Hai ngày này ta còn nghe nói một chuyện." Liễu Tinh Thần có chút ngoài ý muốn:

"Nghe nói Bạch Dạ khởi xướng khiêu chiến với Man Long."

"Khiêu chiến?" Giang Hạo giật mình, nói:

"Đệ tử thủ tịch?"

"Đúng." Liễu Tinh Thần gật đầu:

"Chuyện vào hai ngày trước, đại khái không bao lâu nữa sẽ được công bố. Theo lý thuyết thì xác suất thành công của hắn không cao, không biết tại sao

lại gấp gáp như vậy. Nếu như hắn tấn thăng Nguyên Thần viên mãn, xác suất thành công sẽ cao hơn rất nhiều.

Đừng nói là Nguyên Thần hậu kỳ, cho dù Nguyên Thần viên mãn, hắn cũng không nhất định có thể giữ vững khiêu chiến năm thứ hai. Đại khái là muốn làm gì đó trong một năm này."

Tin tức này khiến cho Giang Hạo ngoài ý muốn, hắn không nghĩ tới Bạch Dạ lại truy đuổi thập đệ tử thủ tịch nhanh như vậy.

Hắn còn tưởng rằng đối phương sẽ giống như hắn, trốn kỹ tăng cao tu vi trước, sau đó lại cố gắng tiến vào thủ tịch.

Hiện tại động tác quá nhanh, nhanh đến mức hắn không kịp chuẩn bị kỹ càng.

Cho dù là tu vi, hay là nguyền rủa, hắn cũng không đuổi kịp.

"Chừng nào thì bắt đầu?" Giang Hạo hỏi.

Liễu Tinh Thần mở miệng giải thích: "Khiêu chiến đệ tử thủ tịch, phải tuyên bố trước một năm. Cho nên sang năm, mới là ngày bọn hắn giao thủ. Địa điểm là chỗ người khiêu chiến định, nhưng mà sẽ công bố trước một ngày giao thủ."

Một năm sau? Giang Hạo lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Thời gian một năm, tu vi của hắn mặc dù không đuổi kịp, thế nhưng nguyền rủa có lẽ có thể bắt kịp.

Chỉ hy vọng có thể có hiệu quả.

Ai làm thủ tịch thì làm, hắn không hy vọng Bạch Dạ làm.

"Địa điểm do Bạch Dạ chọn, vậy liệu hắn có thể chuẩn bị một chút trận pháp hay không?" Giang Hạo hỏi.

"Không thể." Liễu Tinh Thần lắc lắc đầu, nói:

"Trận pháp cùng với cấm chế đều không thể bố trí. Đương nhiên, chỉ cần không điều tra ra là được."

Giang Hạo gật đầu, tương đối công bằng, lại tương đối tự do.

Chỉ cần có năng lực gian lận thì có thể gian lận.

Lại nói chuyện hai câu, Liễu Tinh Thần liền đi về phía quặng mỏ:

"Nếu không có chuyện gì nữa, vậy ta đi làm chuyện chính đây."

Giang Hạo chắp tay tạm biệt.

Còn về chuyện chính của Liễu Tinh Thần là đi xem trò vui sao?

Hay là đến quặng mỏ tìm tàn hồn gì đó quấn thân.

Hiện tại Liễu Tinh Thần cách Nguyên Thần trung kỳ cũng rất gần, không biết hai vị đoạt xá kia có ý định liên thủ hay không.

Giang Hạo có ý giám định, muốn xem hướng đi của nội dung cốt truyện.

Thế nhưng hắn sắp đi gặp Trang Vu Chân, có lẽ cần giám định.

Giây lát.

Tầng năm Vô Pháp Vô Thiên Tháp.

Phòng số một.

Nhìn Trang Vu Chân sa sút ở bên trong, Giang Hạo nhẹ nhàng gõ gõ cột gỗ:

"Tỉnh chưa?"

Lúc này Trang Vu Chân mới chậm rãi ngẩng đầu, sau khi xác định người tới, ánh mắt hắn dường như sáng lên.

Dường đã chờ đợi thật lâu.

"Xem ra ngươi rất muốn gặp ta." Giang Hạo bình tĩnh nói.

"Tông môn người không thông báo cho ngươi rằng ta muốn gặp ngươi sao?" Trang Vu Chân nhìn chằm chằm Giang Hạo, hỏi.

Giang Hạo lắc đầu: "Không có."

Hắn đúng là không nhận được mệnh lệnh nào như này.

Trang Vu Chân chắc là đã bị lừa, loại chuyện này cũng bình thường.

Dù sao người tông môn còn nghiền ép cả trong một nhà, huống hồ là tù nhân?

"Các ngươi không phải là Ma Môn đó chứ?" Trang Vu Chân hỏi.

"Ách?" Giang Hạo có chút kinh ngạc, nói:

"Tiền bối không biết chúng ta là Ma Môn sao?"

Trang Vu Chân: "..."

Hắn thở dài một hơi, nói:

"Lúc đến ta chỉ biết là các ngươi là môn tam lưu."

Tam lưu? Giang Hạo không đồng ý với cách nói này.

Mặc dù Thiên Âm Tông không thể nói là đỉnh cấp, nhưng nói thế nào cũng có thể miễn cưỡng đặt chân vào hàng nhất lưu.

Ít nhất là tại phía Nam có thể cho là vậy.

Huyền Thiên Tông, Lạc Hà Tông đều là tông môn nhất lưu.

Thực ra Thiên Thanh Sơn trước kia thật ra cũng được tính, thế nhưng sau khi bị Thiên Âm Tông công phá, đại khái chỉ có thể coi là nhị lưu.

Cộng với bọn hắn đã tách ra một đợt, có lẽ sắp ngã xuống nhị lưu.

Về phần Hạo Thiên Tông và Minh Nguyệt Tông gì đó, đều được xưng là Tiên Môn chân chính.

Nói là đỉnh lưu, có lẽ còn có chút xem thường bọn hắn.

Bởi vì bọn hắn mạnh hơn Thiên Âm Tông và Huyền Thiên Tông không phải chỉ là một chút.

Cộng lại cũng không đủ đánh một bàn tay của bọn hắn, lúc trước Liễu Tinh Thần đã nói như vậy.

Bởi vậy có thể thấy bọn họ mạnh mẽ như nào.

"Tiền bối không đủ cẩn thận." Giang Hạo nói.

Chưa xác định rõ tình huống, lại đột nhiên đánh tới.

Cuối cùng lâm vào trong đó.

"Cẩn thận?" Trang Vu Chân ngẩng đầu lùi ra sau, nói với vẻ châm chọc:

"Ngươi đến một nhà bình thường hái hoa, sẽ cẩn thận sao?"

Giang Hạo: "..."

Đúng là sẽ không, xem ra cần phải lấy đó mà làm gương.

"Tiền bối thân ở phương Bắc, làm thế nào lại biết phương Nam có Thiên Hương Đạo Hoa?"

Thật ra hắn biết có quan hệ với Đan Nguyên, chuyện này thật ra không có ảnh hưởng gì lớn đối với Thiên Âm Tông cả.

Mấy người phương Nam đều biết, hỏi thăm một chút là có thể phát hiện ra chỗ của Thiên Hương Đạo Hoa.

Mà Giang Hạo đang muốn tìm ra Đan Nguyên.

Một khi tìm ra, liền có cơ hội chiếm lấy Thạch Bản của hắn, thậm chí biết được chủ nhân phía sau Thạch Bản.

Nếu không phải lo lắng bị chủ nhân thật sự phía sau Thạch Bản phát hiện, hắn cũng muốn thử giám định mấy người Đan Nguyên trong các lần tụ hội.

Nhưng mà hắn không biết có thể giám định được hay không, trọng điểm là hắn không dám làm loạn.

Bởi vì lúc trước giám định Thạch Bản, có nhắc nhở chủ nhân phía sau Thạch Bản đã có chút phát hiện về tình huống bên này.

Ngay cả Hồng Vũ Diệp cũng phiền phức khi đối phó với loại người này, hắn không dám lỗ mãng.

Đương nhiên, thứ tiến vào Thạch Bản chẳng qua chỉ là một sợi ý thức, đại khái là không thể phát động thần thông.

"Rất khó sao? Tìm một người thần bí là được." Trang Vu Chân nói.

"Làm thế nào để liên hệ với người thần bí này?" Giang Hạo hỏi.

"Ngươi nói cho ta biết trước, tại sao Thiên Hương Đạo Hoa lại ở trong tay ngươi?" Trang Vu Chân nhìn chằm chằm Giang Hạo, nói.

"Không biết, việc mà ngươi muốn hỏi là chuyện của cao tầng. Ta chỉ là phụng mệnh làm việc." Giang Hạo lắc đầu, nói.

Hắn cũng không nói dối.

Hắn cảm thấy giao Thiên Hương Đạo Hoa vào trong tay hắn, chỉ là để câu cá.

Hắn không thể nào biết được thật giả trong đó.

Còn về chuyện trồng ra được, có lẽ chỉ là ngoài ý muốn.

"Ngươi còn biết cái gì nữa?" Trang Vu Chân nhìn chằm chằm Giang Hạo, hỏi.

"Ngươi ám chỉ cái gì?" Giang Hạo hỏi lại.

"Ngươi biết ta đang chỉ cái gì." Trang Vu Chân nói.

"Có thể nói cho ta biết sau khi Thi Giới Hoa phát triển sẽ như thế nào không?" Giang Hạo đổi sang vấn đề khác.

"Tiểu tử, ngươi chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, ngươi phải biết lúc ta toàn thịnh thì chỉ cần thổi một hơi đã có thể giết ngươi. Nói cho ta biết ngươi còn biết cái gì." Trang Vu Chân dường như không thể đè nén lửa giận trong lòng.

"Xem ra ngươi không phải là rất muốn nói chuyện cùng ta." Giang Hạo nói.

"Không thấy ta đang nói chuyện với ngươi sao, nói cho ta biết ngươi rốt cuộc đã biết được những gì, biết được cái tên kia từ đâu." Trang Vu Chân trợn mắt, nhìn chằm chằm vào Giang Hạo.

Giang Hạo cũng không tức giận, chỉ là cảm thấy Trang Vu Chân bị giam ở trong này, tinh thần có chút không ổn định.

Hắn tiến lên một bước, vẫy vẫy tay rồi nói khẽ:

"Tới đây, ta sẽ nói cho ngươi biết hai chữ. Chờ sau khi ta nói xong, ngươi sẽ tỉnh táo lại."

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 243 : Lâm Tri Sắp Bị Trục Xuất Khỏi Tông Môn.


"A a a a~ "

"Lăn trở lại cho ta, ngươi lăn trở lại cho ta."

"Đứng lại!"

Trong phòng giam, Trang Vu Chân điên cuồng giãy dụa, giống như nhận phải kích thích lớn.

Sau khi Giang Hạo nói xong hai chữ kia, liền thấy đối phương giống như là bị điên.

Sau đó hắn liền quay đầu rời đi.

Thật ra cho dù đối phương tỉnh táo lại, hắn cũng muốn rời khỏi.

Bởi vì không thể trò chuyện quá nhiều.

Một khi trò chuyện thì sẽ mất đi cảm giác thần bí.

Khoảng thời gian khó khăn nhất của một người chính là khoảng thời gian ngờ vực.

Không biết mới khiến cho người ta khó mà bình tĩnh nổi.

Một khi biết được cụ thể thì sẽ bình tĩnh trở lại.

Giống như Trang Vu Chân hiện tại, hắn không biết mình đã bại lộ bao nhiêu.

Cũng không biết Giang Hạo rốt cuộc đã biết được bao nhiêu, cho nên hắn sẽ đoán, sẽ lo lắng.

Đây là thời gian thống khổ, tảng đá treo trên đầu sẽ không thể nào buông xuống được.

"Gọi hắn tới cho ta!!! Ta nói, ta đều nói, ta muốn gặp hắn."

Lúc này nữ tử áo bào đen xuất hiện lần nữa, nói lời giống như lúc trước: "Thành ý đâu?"

"Không thấy hắn ta sẽ không nói, để hắn đến đây, ta sẽ nói hết." Trang Vu Chân đã không còn tin đối phương nữa.

Nữ tử áo bào đen do dự một chút, sau đó lui ra ngoài.

"Ta không vội, hi vọng ngươi cũng không vội."

"Kỹ nữ, ngươi nhớ kỹ cho ta."

Trang Vu Chân điên cuồng giãy dụa.

Hắn sắp bị những người này làm cho tức điên rồi.

Ba!

Đột nhiên một cái roi quất vào mặt hắn.

Khiến cho hắn đang phát cuồng bỗng ngây người.

Sau đó roi lại quất tới lần nữa.

Ba!

Ba!

"Ngươi chỉ có chút khí lực này? Có gan thì ngươi cứ trực tiếp giết ta. Kỹ nữ!"

Nữ tử áo bào đen chậm rãi quất một trăm roi trong tiếng chửi rủa của Trang Vu Chân.

Lúc này, nàng mới lui ra ngoài.

Lúc này, miệng của Trang Vu Chân đã nát.

"…"

——

Sau khi rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, Giang Hạo cảm thấy mình không thể trở lại.

Lần này nói cho Trang Vu Chân hai chữ ‘Thi tâm’, đã là ranh giới cuối cùng.

Bởi vì chuyện phía sau đã không còn nằm trong sự khống chế của hắn.

Lại gặp đối phương cũng không có lợi thế gì cả, cũng không có cách nào chấn nhiếp hắn cả.

Làm vậy sẽ bị hoài nghi không còn biện pháp nào.

Kéo dài mới là tốt nhất.

Trừ khi thật đạt được Thi Tâm, nếu không thì sẽ gặp phải chuyện xấu.

Nhưng mà chuyện khiến cho người ta ngoài ý muốn chính là, Trang Vu Chân thế mà lại ngạc nhiên khi biết Thiên Âm Tông là Ma Môn.

Nói như là đối phương là Tiên Môn vậy.

Không nói đến những mặt khác của Thi Thần Tông, chỉ nói về Thu Giải đoạt xá phân thân thôi, đã không có khả năng là danh môn chính phái rồi.

Làm như thế sẽ hạn chế rất lớn đến sự phát triển của tông môn.

Cho dù có một số người nguyện ý tuân thủ pháp lệnh nghiêm ngặt của tông môn, nhưng mà phần lớn đều sẽ không muốn bị trói buộc như này.

Dù sao thì phân thân cực kỳ quan trọng đối với bọn họ.

Một khi bộ phận người này tụ hợp lại, Thi Thần Tông sẽ chia ra thành hai phái chính tà.

Một phái bảo thủ, một phái sa đọa.

"Cảm thấy khả năng này không cao."

Trong tu chân giới, người chết dưới tay đồng môn dù là Ma môn hay là Tiên môn thì đều không ít.

Người Thi Thần Tông không đến mức cổ hủ như thế, cho nên hạn chế đoạt xá sẽ không quá lớn.

Nhưng nếu như bọn hắn không xung đột cùng Tiên Môn, không nhằm vào người bình thường.

Có lẽ cũng có thể tính là Tiên Môn.

Thiên Âm Tông được xưng là Ma Môn, một là không thèm để ý đến người bình thường.

Giết được là giết, đoạt được liền đoạt.

Đương nhiên, phần lớn người tu chân đều là như thế.

Giết được sẽ giết.

Hai là dùng bất cứ thủ đoạn nào.

Luyện khí, chế phù, luyện đan, vì thành công mà có thể làm bất cứ chuyện gì.

Nhất là lúc nghèo.

Chuyện này ít khi xảy ra với người giàu có.

Nhưng mà đôi lúc vẫn sẽ xảy ra, chuyện cướp người đều là chuyện thường niên.

Phần lớn người bình thường tại Linh Dược Viên đều là như thế.

Giang Hạo trở lại sân nhỏ, liền bắt đầu lĩnh hội Vô Danh Bí Tịch.

Gần đây hắn lĩnh hội đến bình cảnh.

Hắn muốn mau chóng nâng cao một bước.

Mấy tháng sau, phải vừa kiếm linh thạch vừa tìm hiểu chỗ ở của Bạch Dạ mới được.

Để tiện nguyền rủa.

Đối phương khởi xướng khiêu chiến nhanh như vậy đúng là khiến cho người ta bất ngờ.

Chẳng trách mình gần đây không phải tiếp nhận bất cứ thuật pháp gì, thì ra là hắn không rảnh bận tâm.

Lại qua bảy ngày.

Giang Hạo để Vô Danh Bí Tịch trong tay xuống, cảm thấy mình lại tiến thêm được một cấp.

Cảm thấy càng linh mẫn, thế giới trong mắt cũng xuất hiện chút thay đổi.

Nhìn thấy được nhiều thứ hơn, vận chuyển khí tức, hơi thở Nguyên Thần.

Đều có thể phát hiện ra một ít.

Càng lĩnh ngộ, hắn càng cảm thấy Hồng Vũ Diệp nhìn hắn, thật giống lúc hắn cởi sạch quần áo.

Nhưng mà càng hiểu ra, hắn lại giấu kín càng sâu.

Đột nhiên hắn nghĩ tới một khả năng.

"Nếu như học đến cuối Vô Danh Bí Tịch, liệu có phải sẽ có thể ẩn nấp được thiê” cơ hay không?"

Trước mắt thì khí tức, tinh thần, thần thông đều có thể phát hiện và ẩn nấp.

Nói không chừng trong tương lai có thể nhìn thấy thiên cơ, một khi có thể thấy thì sẽ có thể ẩn nấp.

Nhưng cần phải tìm hiểu đến trạng thái kia mới có thể xác định cụ thể được, hoặc là đi hỏi thăm Hồng Vũ Diệp.

"Cũng đã nửa tháng rồi, đám con thỏ vẫn còn chưa trở lại sao?"

Đám con thỏ không trở về, rất nhiều chuyện đều gặp trở ngại.

Nhất là bên phía Sở Xuyên.

Hiện tại cũng chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

——

Bạch Nguyệt Hồ.

Triệu Khuynh Tuyết chạy vào từ bên ngoài.

Nàng đi đến trước mặt Chu Thiền, có chút khẩn trương nói:

"Sư tỷ, có thể hỏi ngươi một chuyện không?"

"Chuyện gì?" Chu Thiền tò mò hỏi.

"Tông môn có phải là có quy định, nếu như đệ tử ngoại môn nhập môn ba năm mà vẫn dừng lại tại Luyện Khí tầng một thì sẽ bị trục xuất khỏi tông môn hay không?" Triệu Khuynh Tuyết nói với vẻ nghiêm túc.

"Hình như là có chuyện như vậy, thế nhưng có rất ít người như này. Ta cũng không quá chắc chắn." Chu Thiền lúng túng nói.

Đừng nói là Bạch Nguyệt Hồ không có loại người này, chỗ khác cũng không có.

Làm sao có thể có người ba năm mà vẫn còn dừng lại tại Luyện Khí tầng một được chứ.

Chỉ cần có thể nhập môn, dù thiên phú có kém thì cũng không thể kém đến mức như vậy được.

"Lâm Tri vẫn còn ở Luyện Khí tầng một." Triệu Khuynh Tuyết nói.

Ngạch ~

Chu Thiền có chút bất đắc dĩ, nói:

"Theo lý thuyết thì không có khả năng, có lẽ hắn thật sự không thích hợp với tu luyện."

"Sư tỷ, ngươi có biện pháp giữ hắn lại không?" Triệu Khuynh Tuyết cầu xin.

"Ta cũng không biết, ta cũng không biết là người nào trông coi chuyện này." Chu Thiền không tiện nói chuyện, sau đó nàng lại nói:

"Ta mang ngươi đi hỏi Thiên Nhứ Trưởng lão một chút."

Giây lát.

Trước sân nhỏ của Thiên Nhứ Trưởng lão, Chu Thiền thỉnh giáo chuyện ngoại môn.

"Nhập môn ba năm mà vẫn Luyện Khí tầng một? Giữ loại đệ tử này lại không phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao?" Thiên Nhứ Trưởng lão kinh ngạc nói.

Triệu Khuynh Tuyết cúi đầu, không dám nhiều lời.

"Trưởng lão, ngài nói xem có biện pháp nào hay không đi." Chu Thiền chắp tay trước ngực, thỉnh cầu nói.

"Đi ngoại môn Đoạn Tình Nhai chào hỏi là được, có thể giữ người lại thêm một năm. Nếu như trong một năm này có thể tấn thăng Luyện Khí tầng hai thì tốt.

Nếu như vẫn không có cách nào tấn thăng, vậy thì phải đi tìm Nhai chủ của Đoạn Tình Nhai. Hắn đồng ý thì không có bất cứ vấn đề gì, các mạch khác cũng không xen vào." Thiên Nhứ Trưởng lão nói.

"Ta sẽ đi giúp hắn ở lại một năm?" Chu Thiền thử hỏi.

"Nhớ đưa một hai khối linh thạch." Thiên Nhứ Trưởng lão nhắc nhở.

"Thì ra là thế, đa tạ Thiên Nhứ Trưởng lão." Chu Thiền cười nói cảm ơn.

Sau đó, nàng liền mang theo Triệu Khuynh Tuyết rời đi.

Thiên Nhứ Trưởng lão chỉ là lắc đầu, không còn quan tâm nữa.

Sau khi rời khỏi đây, Triệu Khuynh Tuyết cảm kích nói:

"Đa tạ sư tỷ."

"Không có việc gì, đến lúc đó ta sẽ nói với người bên kia một chút, hiện tại mới tháng tám, đang còn nửa năm." Chu Thiền lắc đầu biểu thị không cần ngại, chợt suy nghĩ một chút rồi nói:

"Nếu như năm thứ tư mà không thể tấn thăng Luyện Khí tầng hai, ta cũng không có biện pháp. Nhai chủ Đoạn Tình Nhai là người chấp chưởng mười hai chủ mạch, giống như sư phụ. Mấy đệ tử như chúng ta đều không thể gặp được hắn, chứ đừng nói đến chuyện xin giúp đỡ."

Triệu Khuynh Tuyết gật đầu, phía sau đành phải xem chính Lâm Tri rồi.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 244 : Sao Ngươi Lại Lấy Oán Trả Ơn


Tại Đoạn Tình Nhai, chỉ cần Giang Hạo không ra ngoài.

Phần lớn đều có thể sống những tháng ngày yên tĩnh.

Sau khi trở về từ Vô Pháp Vô Thiên Tháp, hắn vẫn luôn bận rộn chuyện của mình.

Trong lúc đó, hắn muốn thử lĩnh hội thức thứ tư của Thiên Đao, chẳng qua là vẫn luôn không thể lĩnh hội.

Dường như là do Nguyên Thần không đủ mạnh.

Chuyện này khiến cho hắn chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

Có lẽ Nguyên Thần hậu kỳ sẽ được.

Một một thức của Thiên Đao Thất Thức đều vô cùng mạnh, càng về sau thì yêu cầu lại càng cao.

Nhưng mà ba thức đầu cũng miễn cưỡng đủ dùng.

Chẳng qua là hắn không nắm giữ được bao nhiêu thuật pháp cả.

Thuật pháp bên trong Hồng Mông Tâm Kinh lại yêu cầu càng cao hơn.

Sau khi học Chưởng Trung Càn Khôn, phải chờ đến cảnh giới tiếp theo mới có thể học tập loại thuật pháp thứ hai.

Nhưng mà mỗi một loại thuật pháp đều không đơn giản, có thể nhìn ra điểm này từ Chưởng Trung Càn Khôn.

Hiện tại chỉ có thể hi vọng vào thần thông.

Lại qua nửa tháng.

Bây giờ đã là giữa tháng tám.

Mấy người Tiểu Li bọn đã ra ngoài hai tháng, không biết tại sao vẫn còn chưa về.

Hắn không lo lắng bọn hắn sẽ gặp phải nguy hiểm gì, chỉ là bởi vì nhị lão, hắn lo lắng Tiểu Li không chịu rời khỏi chỗ kia.

Cho dù đó là nhà của A Công A Bà nàng, nhưng sau khi nàng rời đi, cái nhà này sẽ không còn bất kỳ ai.

Cũng chẳng là gì nữa.

Trong khoảng thời gian này, hắn đi tìm Sở Xuyên hai lần, Lâm Tri một lần.

Sở Xuyên vẫn luôn hết sức ổn định, lần trước biết được nhược điểm của mình, hắn đã bổ sung một chút.

Thế nhưng hắn lại lựa chọn từ bỏ một số thứ, muốn dùng toàn lực để tăng cao tu vi.

Là muốn tiến vào Trúc Cơ rồi đi Minh Nguyệt Tông.

Giang Hạo nói cho hắn biết, dù cho là Trúc Cơ thì cũng không thể nào là đối thủ của Tiểu Tiệp.

Sở Xuyên không thèm để ý, Tiểu Tiệp Trúc Cơ cũng không cần lo lắng.

Sau này, hắn cũng có thể tu luyện thật tốt.

Chẳng qua là trong lòng hắn đang còn phân vân, không biết có nên làm ma đầu hay không.

Giang Hạo không nói thêm gì đối với chuyện này.

Có làm hay không là lựa chọn của Sở Xuyên, đừng liên luỵ đến hắn là được.

Mà so sánh với Sở Xuyên có mục tiêu, Lâm Tri lại kém hơn rất nhiều.

Hắn hiện tại đúng như con thỏ nói, rất hay bị đánh.

Hắn đã luyện tập Tinh Nguyệt Luyện Khí Pháp đến giai đoạn thứ ba, hấp thu lực lượng Nhật Nguyệt Tinh Thần cũng nhanh hơn một chút.

Nhưng bởi vì Tinh Thần Hạo Nguyệt Châu, nếu không đến Trúc Cơ thì Lâm Tri sẽ không thể tấn thăng.

Cho nên phải đợi rất nhiều năm tại Luyện Khí tầng một.

Những năm này sẽ rất khó khăn đối với hắn.

Giang Hạo hỏi hắn một vấn đề, có muốn tiếp tục ở lại đây hay không.

Lâm Tri trả lời là muốn.

Như thế Giang Hạo liền chỉ đạo cho hắn tu luyện.

Sau đó, hắn cũng không còn quan tâm đến đối phương nữa.

Cứ chịu đựng, sẽ có một ngày có quả ngọt.

Câu nói này hắn không chỉ nói với Lâm Tri, mà là muốn thông báo cho con thỏ.

Dù sao trong khoảng thời gian này, đều là con thỏ dẫn dắt hắn.

Thật ra muốn nhẫn nhịn đến ngày đó cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Có lẽ là năm năm, có lẽ là mười năm, thậm chí là hai mươi năm.

Luyện Khí tầng một nhiều năm như vậy cũng không dễ sống tại tông môn.

Linh Dược Viên.

Giang Hạo vào linh điền, bọt khí xung quanh liền dung hợp vào thân thể hắn.

【 Lực lượng + 1】

【 Linh Kiếm + 1】

【 Tinh thần + 1】

【 Sức chịu đựng + 1】

Số lượng màu trắng và màu xanh lá không ít.

Điều đáng tiếc duy nhất chính là, không có một cái màu lam nào.

Vừa mới tiến vào, Giang Hạo liền thấy một thiếu nữ cuống quýt chạy tới.

"Tiên, tiên trưởng, đã xảy ra chuyện."

Thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, tướng mạo thanh tú, Giang Hạo suy tư một lát cũng không thể nhớ ra đối phương đến đây vào lúc nào.

Có lẽ là dáng vẻ lúc đến khác biệt với bây giờ.

"Chuyện gì?" Hắn bình tĩnh nói.

"Có linh dược đang khô héo." Thiếu nữ chỉ về phía nơi xa, nói.

Lông mày Giang Hạo cau lại, vội vàng đi qua xem xét tình huống.

Tại linh điền, một thiếu niên hoảng sợ nhìn Giang Hạo, quỳ trên mặt đất, run rẩy nói:

"Tiểu nhân, tiểu nhân tới đây đã thấy vậy rồi, cũng không làm cái gì cả."

"Không sao cả, lui qua một bên đi." Giang Hạo nói.

Nếu như là đối phương sai, trừng phạt tuyệt đối không thể ít.

Nếu không phải thì cũng không cần thiết phải làm khó.

Nghe giọng nói bình tĩnh của Giang Hạo, thiếu niên cảm thấy kinh ngạc.

Hắn vốn cho rằng mình sắp đối mặt với trừng phạt tàn khốc, không ngờ lại hời hợt cho qua.

Hắn được chuyển tới từ Linh Dược Viên khác, trước đó từng thấy đồng hương bị bắt và đánh chết tươi.

Giang Hạo quan sát linh dược trước mắt.

Đây là một gốc cây giải độc, hiện tại có chút khô héo.

Qua một lúc, hắn liền xác định được là bị khí tức bên ngoài ảnh hưởng.

Hắn xem xét đất đai, đúng là xuất hiện một chút thay đổi.

Sau khi kiểm tra trái phải một hồi, hắn đưa mắt nhìn về phía Thi Giới Hoa cách đó không xa.

Xem ra là bị Thi Giới Hoa ảnh hưởng.

"Các ngươi đi làm việc đi, tạm thời chớ tới gần bên này." Giang Hạo nói với thiếu nam thiếu nữ bên cạnh.

"Vâng." Hai người cùng nhau đáp lời.

Vị thiếu niên kia vẫn là không dám tin.

Vậy mà lại không hỏi nhiều một câu, cứ như vậy mà cho qua.

Lúc này Giang Hạo đẩy linh khí xuống mặt đất, truyền khí tức thông qua đất đai.

Phòng ngừa việc Thi Giới Hoa gây ảnh hưởng đến linh điền.

Hắn đi đến trước Thi Giới Hoa, hắn thi triển thần thông giám định.

【 Thi Giới Hoa: Thi Giới Hoa vừa mới nảy mầm sẽ kéo dài gốc rễ, tạo thành ảnh hưởng to lớn đối với linh vật xung quanh, nên cấy ghép nó đến một mảnh đất trống, nó sẽ trưởng thành vô cùng nhanh. Lúc cấy ghép lúc tốt nhất nên đổ chút thú huyết vào, có thể phòng ngừa nó khô héo. Sau khi kết quả có thể mở ra cánh cửa tử vong, thông đến lãnh thổ đặc thù. 】

Nhìn hoa lá lộ ra màu đen kịt, Giang Hạo có chút bất đắc dĩ.

Thì ra là cần phải trồng ở chỗ không có thực vật khác.

Phạm vi một mẫu.

Giang Hạo quan sát Linh Dược Viên, cũng không có chỗ như này.

Xem ra cần phải trồng ở ngoài.

Hắn không thể quyết định loại chuyện này, chỉ có thể tìm những sư huynh sư tỷ khác, hoặc là hỏi thăm sư phụ.

Nhưng mà chỗ này của hắn có vấn đề, các Linh Dược Viên khác nhất định cũng có vấn đề.

"Có lẽ có khả năng mượn cơ hội này để tiến vào Bách Cốt Lâm."

Giang Hạo cũng không phải là muốn giúp đối phương cấy ghép Thi Giới Hoa, mà là muốn đến Chấp Pháp Phong nhìn một chút xem có nhiệm vụ liên quan tới Bách Cốt Lâm hay không.

Hắn muốn mượn cơ hội này tìm được Bạch Dạ, hoặc lấy được thứ đồ gì đó liên quan đến Bạch Dạ.

Để trải đường cho nguyền rủa.

Cũng là chôn xuống bản chỉ đường tương lai.

Sau khi rút sạch có thể đi xem một chút, thuận tiện kiếm chút linh thạch.

Sau đó, hắn đi tìm sư phụ.

"Cấy ghép đến một chỗ an toàn?" Khổ Ngọ Thường nhìn Giang Hạo, sau khi suy tư thật lâu mới nói:

"Cấy ghép ở bên ngoài chỗ ở của Diệu Thính Liên đi. Nàng không có nhiệm vụ trên người, vừa vặn cũng hiểu biết về linh dược. Về chuyện cấy ghép như thế nào, thì ngươi tự xem mà xử lý đi."

Bởi vì Giang Hạo là người trồng ra Thi Giới Hoa, cho nên tín nhiệm hắn không có gì sai cả.

"Được, vậy ta sẽ đi tìm Diệu sư tỷ." Giang Hạo cung kính lui ra ngoài.

Trong viện có hai vị sư huynh chân truyền, xem dáng vẻ hình như là đang truyền thụ thuật pháp.

Giang Hạo chưa từng học tập ở nơi này, sư phụ cũng chỉ biểu diễn truyền pháp một lần.

Đây là khoảng cách giữa nội môn và chân truyền.

Giây lát.

"Sư đệ, ta tự nhận mình đối với ngươi không tệ, tại sao ngươi lại hại ta?"

Bên trong Linh Dược Viên, Diệu Thính Liên bất mãn nói với Giang Hạo.

Mục Khởi có chút tò mò:

"Chỗ ở của Thính Liên cũng không có đất hoang, bên phía của ta thì có nhiều đấy."

Giang Hạo chỉ nghe, không hề mở miệng.

Không ít người đều biết quan hệ của Mục Khởi sư huynh và Diệu Thính Liên sư tỷ.

Sư phụ chắc là cũng ngầm thừa nhận Diệu sư tỷ ở bên phía Mục Khởi sư huynh.

Cho nên lần cấy ghép này nằm ở gần chỗ ở của Mục Khởi sư huynh.

Trong các đồng môn, đại khái chỉ có hai người này là đối với hắn không tệ, hắn thật sự là không có ý làm khó bọn họ.

Chẳng qua là sư phụ hạ lệnh.

"Ta đã nghĩ kỹ cấy ghép ở nơi nào rồi, nhưng mà cấy ghép thế nào?" Diệu Thính Liên nói nghiêm túc:

"Ta đã quan sát qua, Thi Giới Hoa là hạt giống hoa dễ bị khô héo. Một khi cấy ghép thì sẽ có khả năng khô héo."

"Thú huyết." Giang Hạo nhắc nhở:

"Lúc cấy ghép đổ thú huyết vào, hẳn là có thể giảm bớt khô héo."

"Thật hay giả vậy?" Diệu Thính Liên kinh ngạc:

"Ta chưa từng nghe nói qua."

------
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back