Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 285: Anh Hùng Hiên Ngang (2)



"Vậy làm sao anh biết được tôi?"

“Nếu tôi nói là do tôi bói ra được thì không biết huấn luyện viên Kiều có tin không?”

Kiều Phượng Hoàng liếc anh ta một cái, "Anh cho rằng tôi tin hay không?"

Giang Phong cười nói: "Tôi cho rằng cô không tin, nhưng đích thực là sự thật, nếu có hứng thú, cô có thể xác minh."

Kiều Phượng Hoàng hỏi: "Làm sao để xác minh?"

Giang Phong đáp: “Chỉ cần là người đã kết hôn, cô chỉ cần nói tên và số chứng minh thư của một người trong số đó, tôi có thể bói ra một cách chuẩn xác nửa kia của anh ấy (cô ấy) là ai. Nếu cô không có chứng minh thư, cũng có thể dùng số điện thoại thay thế, hoan nghênh cô xác minh bất cứ lúc nào.”

“Thần kỳ vậy sao?”

Kiều Phượng Hoàng, với tư cách là một huấn luyện viên nổi tiếng của đội cảnh sát đặc nhiệm nữ của tỉnh, về cơ bản không tin vào mấy thứ huyền học này, nhưng vì người kia nói rất tự tin, cô ấy chỉ lấy điện thoại di động ra và bắt đầu chọn ngẫu nhiên tên và số điện thoại của một người đã kết hôn.

Kết quả không cần phải nói, mỗi cái tên và số điện thoại vừa được báo, Giang Phong tính toán ngay lập tức, chưa đến 3 phút là có thể báo lại thông tin cơ bản về nửa kia của anh ấy (cô ấy).

Liên tục thử mấy lần, Kiều Phượng Hoàng với ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm Giang Phong, nghi hoặc nói: "Anh là hacker đúng không?”

Giang Phong cười nói: "Cô nghĩ nhiều rồi, hacker nào dám công khai xuất hiện ở trước mặt cô chứ?”

Kiều Phượng Hoàng cũng biết khả năng này cực thấp, nhưng cô ấy thật sự không tin nắm chặt ngón tay là có thể tính toán được những thông tin này, "Vậy anh đã điều tra về tôi?”

Giang Phong lắc đầu nói: “Huấn luyện viên Kiều, tôi chỉ xuất thân từ một gia đình nông dân bình thường, làm sao có đủ tư cách điều tra cô chứ?"

Kiều Phượng Hoàng trầm mặc chốc lát, sau đó nhìn thời gian trên điện thoại di động, “Bây giờ tôi phải trở về tiếp tục huấn luyện, giữa trưa có một tiếng nghỉ ngơi."

Giang Phong lập tức trả lời: "Vậy buổi trưa tôi mời cô ăn cơm nhé huấn luyện viên Kiều."

Kiều Phượng Hoàng nói: "Không cần, buổi trưa tôi ăn cơm cùng các đội viên, 12 giờ 15 phút, anh ở chỗ này chờ tôi là được."

Cố Diệp Phi

Giang Phong thấy cô ấy nói chuyện không khách khí, liền gật đầu nói: "Thế được thôi, huấn luyện viên Kiều trở về huấn luyện trước đi, buổi trưa đúng giờ tôi sẽ ở chỗ này chờ cô."

Kiều Phượng Hoàng gật đầu, cũng không nói gì nữa, xoay người sải bước đi vào.

Nhìn những người lính, đặc biệt là những nữ quân nhân anh hùng đi bộ, thực sự rất bắt mắt, Giang Phong cứ nhìn theo đến khi bóng dáng Kiều Phượng Hoàng biến mất, rồi mới lái xe dạo xung quanh.

Bởi vì bữa sáng ăn muộn, nên buổi trưa Giang Phong cũng không định ăn, ước chừng tầm 11 giờ 50, anh ta mua một ly trà sữa làm bữa trưa.

Uống trà sữa xong, anh ta lại chạy xe về trước cổng đội cảnh sát đặc nhiệm nữ của tỉnh, lúc đó là 12 giờ 05.

Sau đó, Giang Phong cuối cùng cũng thấy được binh lính canh giờ chính xác cỡ nào, đã nói là 12 giờ 15, thế là 12 giờ 15 Kiều Phượng Hoàng thật sự xuất hiện trước mặt Giang Phong, không lệch một phút nào.

Hai người chào nhau, Giang Phong mở cửa xe nói: "Huấn luyện viên Kiều, chúng ta vào trong xe nói chuyện đi?"

Kiều Phượng Hoàng tất nhiên không có ý kiến, lên thẳng trên xe ngồi xuống.

Sau khi Giang Phong cũng lên xe ngồi xuống, Kiều Phượng Hoàng nói trước: “Anh Giang, tôi là quân nhân, tôi thích đi thẳng vào vấn đề, hiện tại anh có thể nói thẳng cho tôi biết anh muốn giới thiệu cho tôi ai!"

Giang Phong ậm ừ nói: "Người mà tôi muốn giới thiệu cho huấn luyện viên Kiều là người tỉnh Quảng Tây chúng tôi, anh ta năm nay 30 tuổi, là phó giáo sư trẻ tuổi nhất của trường đại học 211 duy nhất trong tỉnh chúng tôi, là người có học vấn cao. "

Nghe đến đây, vẻ mặt của Kiều Phương Hoàng có chút biến sắc.

Giang Phong tiếp tục giới thiệu: "Anh ấy cao 1,77 mét, ngoại hình có thể nói là đẹp trai, những cô gái theo đuổi anh ấy thời đi học có thể tạo thành một công ty liên doanh, bây giờ với tư cách là phó giáo sư, anh ấy rất được các nữ sinh yêu thích."

Nói xong, Giang Phong lấy điện thoại di động ra, khéo léo mở ảnh chụp của Bạch Tử An, sau đó đưa cho Kiều Phượng Hoàng và nói: "Đây là ảnh chụp đời sống của anh ấy, huấn luyện viên Kiều, cô có thể xem thử."

Kiều Phượng Hoàng cầm điện thoại lên nhìn, phát hiện người đàn ông trên màn hình thực sự rất đẹp trai, trắng trẻo nhã nhặn, quả nhiên có khí chất của một trí thức cao cấp.

Giang Phong tiếp tục giới thiệu những ưu điểm của Bạch Tử An: “Anh ấy không chỉ có kiến thức sâu rộng mà còn có đạo đức nghề nghiệp cao quý và tính chuyên nghiệp, đồng thời còn có tinh thần trách nhiệm xã hội và giàu tính nhân văn, anh ấy sẵn sàng chiến đấu vì sức mạnh của quê hương suốt đời, là một người yêu nước trung kiên."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 286: Anh Hùng Hiên Ngang (3)



Kiều Phượng Hoàng nghe vậy khen ngợi: “Nghe cũng được đó, nhưng những gì tôi nói với anh sáng nay là sự thật, hiện tại tôi có một nhiệm vụ huấn luyện nặng nề, và tôi không có thời gian để nói chuyện yêu đương."

Giang Phong cười nói: “Huấn luyện viên Kiều, tuy là tôi không biết các cô rốt cuộc huấn luyện như thế nào, nhưng thời gian cũng giống như câu nói xưa, chen chúc vẫn có. Nếu cô không muốn lãng phí thời gian hẹn hò, cũng có thể bỏ qua quá trình hẹn hò mà trực tiếp tiến đến hôn nhân, dù sao cưới trước yêu sau cũng giống nhau thôi. "

Kiều Phượng Hoàng liếc anh ta một cái, “Anh Giang à, cưới trước yêu sau cũng không được, lỡ như kết hôn xong mới phát hiện không thích hợp, đó chẳng phải là rắc rối to rồi sao?”

Giang Phong tự tin cười nói: "Dưới tình huống bình thường, làm như vậy thật sự không thích hợp, cần phải gánh chịu rất nhiều mạo hiểm, nhưng hôn sự của cô là do tôi tính toán, chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề như vậy đâu.”

Kiều Phượng Hoàng không biết mình nên có thái độ như thế nào đối với khả năng tính toán kỳ diệu của Giang Phong, nếu nói không tin thì cảnh anh ta tính toán trước mặt cô vào buổi sáng cũng không thể giải thích bằng khoa học.

Cố Diệp Phi

Nhưng nếu tin điều đó, lại cảm thấy rằng điều này thực sự quá nhảm nhí!

Kiều Phượng Hoàng suy nghĩ một chút, nói: "Vậy tìm chút thời gian để gặp mặt nói chuyện với anh ta trước đi!"

Giang Phong hỏi: "Huấn luyện viên Kiều, lần này cô định một mình gặp anh ta, hay là bảo cha mẹ cô cùng nhau gặp mặt?"

Kiều Phượng Hoàng nói: "Không cần thông báo cho cha mẹ làm gì, trước tiên chúng tôi gặp mặt một mình, nếu nói chuyện được thì tính tiếp."

Giang Phong gật đầu nói: "Được, vậy tôi sắp xếp cho hai người gặp mặt trước, thời gian cùng địa điểm cụ thể tùy hai người."

Kiều Phượng Hoàng trầm ngâm một lát, nói: "Về phần thời gian, ngày mai 6 giờ, địa điểm thì phiền anh ta bay đến đây, điều này có vấn đề gì không?”

Giang Phong cười nói: "Đương nhiên không thành vấn đề."

Kiều Phượng Hoàng lập tức đưa ra quyết định, nói: "Vậy chiều mai sáu giờ, tôi ở nhà hàng lẩu xx mời hai người ăn lẩu ngon nhất tỉnh lỵ."

"Được, vậy ngày mai sáu giờ chiều, hẹn gặp lại ở quán lẩu xx!"

Giang Phong trực tiếp trả lời, sau đó cười hỏi: "Huấn luyện viên Kiều, tôi chỉ biết cô là nữ huấn luyện viên của đội cảnh sát đặc nhiệm nữ này, nhưng tôi không biết nhiều về thông tin của cô, không biết cô có thể nói cho tôi biết về tình trạng cá nhân của cô được không?"

Kiều Phượng Hoàng nói: “Anh có thể hỏi, tôi sẽ cố gắng hết sức để trả lời những gì tôi có thể."

Giang Phong nói: "Cô cứ căn cứ vào bản mẫu tôi giới thiệu lúc nãy mà giới thiệu sơ qua về chính mình là được."

Kiều Phượng Hoàng gật đầu và tự giới thiệu: "Tôi năm nay 28 tuổi, cao 1,67 mét, tốt nghiệp Học viện Cảnh sát thuộc Lực lượng Cảnh sát Vũ trang Nhân dân, hiện là huấn luyện viên của Đội nữ cảnh sát đặc nhiệm của tỉnh, tôi đã vinh dự giành được bằng khen hạng nhì cá nhân hai lần, bằng khen hạng ba năm lần, là huấn luyện viên nữ trẻ nhất trong đội cảnh sát đặc nhiệm nữ.

Còn những thứ khác thì không có gì để nói! "

Mặc dù Giang Phong đã biết tất cả các tin tức về cô ấy, nhưng khi nghe điều này anh ấy không thể không dành cho cô ấy một kiểu chào quân đội không phải quá tiêu chuẩn, và nói với sự ngưỡng mộ: “Huấn luyện viên Kiều, cô là một nữ anh hùng, và tôi rất ngưỡng mộ cô. Cũng xin hãy tin tôi, phó giáo sư trẻ mà tôi giới thiệu với cô chính là đối tượng phù hợp nhất với cô.”

Kiều Phượng Hoàng đáp lại một kiểu chào theo tiêu chuẩn của quân đội, "Cảm ơn lời khen của anh Giang, tôi sẽ nghiêm túc xem xét buổi hẹn hò này."

Giang Phong cười hỏi: "Huấn luyện viên Kiều, hiện tại không biết có thể chụp cô một tấm được không?"

Kiều Phượng Hoàng tất nhiên biết ý định chụp ảnh của anh ta, nhưng vẫn vui vẻ đồng ý, sau đó xuống xe, đứng trong tư thế quân nhân tiêu chuẩn và để Giang Phong chụp ảnh.

Chụp ảnh xong, Giang Phong nói: “Tôi đã lãng phí thời gian của huấn luyện viên Kiều rồi, chiều ngày mai chúng ta gặp lại!”

"Được, chiều mai gặp!"

Sau khi nhìn thấy Kiều Phượng Hoàng trở lại doanh trại, Giang Phong ngay lập tức gọi Bạch Tử An.

Video call vừa kết nối, Giang Phong liền cười ha ha nói: "Anh Bạch, chúc mừng anh nhé!"

Bạch Tử An với vẻ mặt khó hiểu nói: "Giang đại sư, niềm vui của tôi từ đâu tới chứ?"

Giang Phong mỉm cười và nói: "Từ khi tôi nhận ủy thác của anh, tôi đã đi khắp Trung Quốc, và cuối cùng tìm được một đối tượng thích hợp cho anh ở tỉnh Tứ Xuyên, anh có thấy đây là chuyện đáng mừng không!”

Bạch Tử An rất ngạc nhiên khi nghe những lời này: “Giang đại sư, anh tìm được đối tượng thích hợp cho tôi rồi sao? Cô ấy năm nay bao nhiêu tuổi, làm nghề gì?"

Giang Phong mỉm cười trả lời: "Cô ấy 28 tuổi, cao 1,67 mét, tốt nghiệp Học viện Cảnh sát thuộc Lực lượng Cảnh sát Vũ trang Nhân dân, hiện là huấn luyện viên của Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ tỉnh Tứ Xuyên cô ấy đã vinh dự giành được bằng khen hạng nhì cá nhân hai lần, bằng khen hạng ba năm lần, là huấn luyện viên nữ trẻ nhất trong đội cảnh sát đặc nhiệm nữ.”

Nói đến đây, Giang Phong trêu chọc: "Anh Bạch à, nếu anh gả cho một anh hùng hiên ngang như huấn luyện viên Kiều, vậy nhất định phải chuẩn bị làm 'cái lỗ tai' rồi, suy cho cùng, chỉ xét về thực lực, e rằng mười phần là không đánh bại được huấn luyện viên Kiều rồi! "

Bạch Tử An nghe vậy trợn mắt hốc mồm.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 287: Sau Khi Kết Hôn, Liệu Tôi Có Trở Thành ‘Người Đàn Bà Góa Chồng’ Không?



Xem như phần tử trí thức cao, Bạch Tử An đương nhiên hiểu rõ trong thời đại hòa bình này, muốn đạt được huy chương quân công hạng hai khó tới mức nào.

Bây giờ, theo như lời Giang đại sư nói, đối phương mới chỉ 28 tuổi đã đạt được hai huy chương hạng hai, năm huy chương hạng ba, là huấn luyện viên trẻ nhất trong Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ ở Xuyên tỉnh, đây quả thật không phải là việc người bình thường có thể làm được.

Vị nữ quân nhân này thật đúng là có chút dũng mãnh mà!

Giang Phong giới thiệu sơ lược về Kiều Phượng Hoàng cho Bạch Tử An, xong liền cười nói: “Anh Bạch, tôi vừa mới chụp cho huấn luyện viên Kiều một tấm hình, bây giờ tôi sẽ gửi wechat cho anh, anh xem thử chút vị Kiều tỷ tỷ không thích hồng trang mà thích vũ trang này lớn lên có phù hợp với thẩm mỹ quan của anh hay không.”

Trong lúc nói chuyện, Giang Phong không hề cúp điện thoại, mà trực tiếp mở wechat ra, gửi tấm ảnh vừa chụp của Kiều Phượng Hoàng cho Bạch Tử An.

Bạch Tử An mở wechat lên xem, trong tấm ảnh là một tỷ tỷ đứng đúng tư thế tiêu chuẩn trong quân đội, khí chất đặc biệt của quân nhân trên người cô đập vào mặt hắn, trong nháy mắt khi nhìn thấy bức ảnh này, trong đầu hắn cũng chỉ có bốn chữ —— tư thế hiên ngang!

Nhất là ánh mắt sắc bén kia, khiến cho Bạch Tử An nhìn đến tinh thần rạo rực.

Quá vừa ý hắn rồi! !!

“Giang đại sư, chính là cô ấy, đối tượng mà tôi muốn chính là người như vậy, cậu thật sự quá là lợi hại, nữ quân nhân này hoàn toàn khớp với thẩm mỹ quan của tôi, thật sự là đẹp đến khiến tôi nhìn ngây ngốc!” Bạch Tử An kích động nói.

Giang Phong cười: “Anh Bạch hài lòng là được rồi, huấn luyện viên Kiều có nhiệm vụ huấn luyện nặng nề, bây giờ vô cùng bận rộn, căn bản không có thời gian để nói chuyện yêu đương, tôi phải nói hết lời mới tranh thủ được cho anh một cơ hội gặp mặt, anh phải nắm thật chắc mới được.”

Bạch Tử An nghe vậy thì vội nói lớn: “Giang đại sư, tình huống này là như thế nào?”

Giang Phong giải thích: “Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ Xuyên tỉnh là một nhánh được huấn luyện bài bản, công phu cao, kỹ nghệ tinh xảo, sứ mệnh đặc biệt, thành tích nổi bật, là bộ đội có tiếng tăm, ảnh hưởng lớn cả trong và ngoài nước.

Những kẻ địch mà họ đối mặt đều là những kẻ bắt cóc cực kỳ hung ác, ác ôn, những phần tử buôn bán m* t**, kh*ng b*, vân vân.

Vì để có thể ứng phó với những kẻ địch đáng sợ này, lượng huấn luyện bình thường mà họ phải trải qua cũng không phải thứ những binh đoàn bình thường có thể so sánh được, thứ họ phải học rất nhiều, riêng việc học thôi là đã hết cả một ngày.

Huấn luyện viên Kiều thân là huấn luyện viên của binh đoàn đặc biệt như vậy, ngày nào cũng ở cùng một chỗ với các đội viên, sau khi kết thúc nhiệm vụ huấn luyện mỗi ngày, có chút thời gian nhàn rỗi thì lại phải kiên nhẫn tỉ mỉ là công tác tư tưởng cho các đội viên.

Cho nên, huấn luyện viên Kiều đã nói rõ với tôi, không có thời gian để nói chuyện yêu đương, là tôi cực lực giúp anh tranh thủ, nói trước có thể kết hôn, sau đó mới nói chuyện yêu đương, nói hết lời mới thuyết phục được cô ấy đồng ý gặp mặt anh một lần.

Cơ hội khó có được như vậy, việc Anh Bạch cần làm chính là để lại cho cô ấy một ấn tượng đầu tiên hoàn mỹ, sau đó tôi sẽ tiếp tục nghĩ cách tác hợp hôn sự này cho hai người.”

Bạch Tử An nghe đến hít vào một ngụm khí lạnh: “Giang đại sư, cô ấy bận rộn như vậy, sau khi kết hôn, liệu tôi có trở thành ‘người đàn bà góa chồng’ không?”

Giang Phong bật cười nói: “Cái này không phải thứ tôi có thể quản được, sau khi kết hôn, hai vợ chồng có thể thương lượng kĩ về vấn đề này, chỉ cần cô ấy đồng ý, thì cũng có thể treo một chức quan nhàn tản ở trong quân đội được!”

Bạch Tử An thản nhiên cười nói: “Nói cũng phải, bây giờ đã nói cái này thì quá sớm, trước cứ gặp mặt một lần đã rồi nói sau đi!”

Cố Diệp Phi

Giang Phong ừ một tiếng, nói: “Thời gian gặp mặt là sáu giờ chiều mai, địa điểm là tiệm lẩu xx ở tỉnh thành Xuyên tỉnh, Anh Bạch không có vấn đề gì chứ?”

Bạch Tử An gật đầu: “Không có vấn đề, chờ chút nữa tôi sẽ lập tức đặt vé máy bay.”

Giang Phong đề nghị: “Vậy để mai tôi ra sân bay đón anh nhé?”

Bạch Tử An lắc đầu từ chối: “Không cần phiền Giang đại sư như vậy, đến lúc đó tôi gọi xe tới là được.”

Giang Phong cười: “Có gì mà phiền phức, trên đường tới sân bay vừa vặn có thể ghé thăm một vài di tích lịch sử nổi tiếng, mặc dù đây là lần thứ hai tôi tới chỗ giàu tài nguyên này, nhưng vì lần trước quá vội mà còn chưa thực sự ngắm nhìn kĩ thành phố được xếp vào một trong mười thành phố có bề dày lịch sử nhất nước ta đây!”

Bạch Tử An cười ha ha một tiếng, đáp: “Được, vậy tôi không khách khí với Giang đại sư nữa, đợi tôi mua vé máy bay xong sẽ gửi thời gian ngắm nhìn thành phố giàu tài nguyên thiên nhiên cho anh.”

“Được, vậy anh cứ suy nghĩ thật kĩ việc gặp mặt với huấn luyện viên Kiều ngày mai đi, cơ hội khó có được, mong anh sẽ không bỏ lỡ.”

“Được rồi, tôi chắc chắn sẽ suy nghĩ thật kĩ, đợi mai tôi đến, cậu cũng chỉ điểm cho tôi một chút đi.”

“Từ chỉ điểm này không dám nhận, gọi là trao đổi đi!”

Sau đó, hai người lại khách sáo thêm hai ba câu, rồi tắt cuộc gọi video đi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 288: Cực Kỳ Ưu Tú



Cùng lúc đó.

Qua ba lần rượu cùng đồ ăn ngũ vị, Lôi Minh cười hỏi: “Thủ trưởng, tôi nghe nói Tiểu Phượng Hoàng ở Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ đã thăng chức thành huấn luyện viên rồi?”

Kiều Vệ Hoa nghe vậy liền nở nụ cười, hổ phụ không sinh khuyển nữ, đứa con gái này của ông thật sự không khiến ông thất vọng, ở quân đội không có ông trông nom cũng có thể phong sinh thủy khởi, so với con trai ông thì còn ưu tú hơn.

Cố Diệp Phi

“Ừ, đứa nhỏ này đúng là quân nhân đích thực, năm ngoái đã thăng chức thành huấn luyện viên Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ.”

Lôi Minh tán thưởng không thôi: “Thật sự là lợi hại mà, huấn luyện của Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ kia có tiếng là khổ, thật không biết Tiểu Phượng Hoàng đã kiên trì như thế nào, hơn nữa, còn có thể trổ hết tài năng trong thời gian ngắn như vậy, sợ rằng sự nỗ lực này, những người khác khó mà tưởng tượng nổi.”

Kiều Vệ Hoa gật đầu nói: “Chúng ta đều là quân nhân, đương nhiên biết huấn luyện vất vả thế nào, Phượng Hoàng mặc dù có nền tảng từ nhỏ, nhưng có thể thăng chức làm huấn luyện viên ở Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ trong thời gian ngắn như vậy, đứa nhỏ này đúng là đã phải trải qua nhiều chuyện, mẹ nó vừa nhắc tới chuyện này liền không nhịn được mà đau lòng rơi lệ.”

Lôi Minh tiếp lời: “Chủ yếu vẫn là con gái tương đối dễ khiến cha mẹ đau lòng, còn như thằng con trai nhà tôi kia, tôi còn chê nó chưa nếm đủ khổ đây!”

Kiều Vệ Hoa nói: “Tôi nhớ Lôi Hải nhà ông là vào bộ đội đặc chủng Lang ở Tây Bắc, cường độ huấn luyện ở nơi đó so với Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ chỉ có mạnh hơn chứ không có yếu hơn, năm đó tôi quả nhiên không nhìn lầm, trong số nhiều bạn bè như vậy, chỉ có Lôi Hải nhà ông mới là quân nhân thật sự.”

Lôi Minh cười nịnh nọt, nói: “Khả năng nhìn người của thủ trưởng nổi danh là chuẩn, thằng nhóc nhà tôi có thể tham gia vào bộ đội đặc chủng Lang phía Tây Bắc cũng là nhờ vào lời nói năm đó của thủ trưởng đấy!”

Kiều Vệ Hoa cười nói: “Ông cũng đừng có dát vàng trên mặt tôi!”

Lôi Minh cười: “Thủ trưởng, những gì tôi nói đều là thật, thằng nhóc nhà tôi đã coi lời phê bình năm đó của ông thành tính điều, vì thế mà cố gắng rất nhiều năm, nhờ đó mới có thể tham gia vào bộ đội đặc chủng.”

Kiều Vệ Hoa mặc dù biết đây là cấp dưới cũ đang vỗ m.ô.n.g ngựa mình, nhưng tâm tình vẫn cực kỳ tốt.

Sau đó, hai người tiếp tục nâng ly cạn chén, hồi ức chuyện xưa năm đó, đương nhiên cũng không quên tâm sự về những chuyện hiện tại, có thể nói là chuyện để tâm sự thật sự quá nhiều, cho dù có nói ba ngày ba đêm cũng không hết.

Uống rượu được một hồi, chủ đề trò chuyện của hai người lại trở về chuyện hôn nhân đại sự của con cái.

Lôi Minh thở dài: ‘Thủ trưởng, bọn nhỏ cố gắng hăm hở tiến lên vốn là chuyện tốt, thế nhưng lại mang đến một tai hại!”

Kiều Vệ Hoa hỏi: “Tai hại gì?”

Lôi Minh tiếp tục nói: “Tai hại lớn nhất chính là vấn đề hôn nhân, thằng nhóc nhà tôi từ khi vào bộ đội đặc chủng, nhiệm vụ huấn luyện liền trở nên nặng hơn nhiều so với bộ đội thông thường, kỹ năng phải học tập cũng nhiều lên, căn bản không có bao nhiêu thời gian nhàn rỗi để giải quyết vấn đề cá nhân.”

Kiều Vệ Hoa tán thành: “Đây đúng là vấn đề khó mà tránh khỏi, muốn trở thành lính đặc chủng ưu tú toàn năng thì phải hi sinh toàn bộ thời gian cá nhân để tập trung vào việc huấn luyện và học tập.”

Lôi Minh có chút sầu muộn: “Thằng nhóc nhà tôi năm nay cũng đã 30 tuổi rồi, quanh năm suốt tháng không phải huấn luyện học tập thì cũng là thi hành nhiệm vụ, tôi với mẹ nó vì chuyện hôn nhân đại sự của nó mà sầu đến không tả được.”

Kiều Vệ Hòa tràn đầy thông cảm, nói: “Tôi cũng không khác gì ông, thằng nhóc kia nhà tôi còn đỡ, chỉ là bộ đội thông thường, mặc dù cũng có nhiệm vụ, cũng có huấn luyện, nhưng so với lính đặc chủng mà nói, thời gian cá nhân vẫn tương đối dư dả.

Nhưng Phượng Hoàng nhà tôi lại có chút khiến người ta sầu muộn, nhiệm vụ huấn luyện của Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ kia cũng không nhẹ hơn bao nhiêu so với bộ đội đặc chủng, ban đầu khi nó trở thành huấn luyện viên, tôi tưởng là có thể nhẹ nhàng hơn chút, kết quả ngược lại còn bận rộn hơn, người làm cha như tôi một tháng còn không nhìn thấy mặt nó được lấy một lần.”

Lôi Minh nhìn thủ trưởng, nói: “Cho nên, để cho hai đứa nó đi tìm đối tượng kết hôn chỉ sợ là sẽ khó khăn, chúng ta làm cha mẹ phải hành động, giúp hai đứa đáp cầu dắt mối, nhìn xem có thể giải quyết chuyện hôn nhân đại sự cho con cái hay không!”

Kiều Vệ Hoa liếc cấp dưới cũ một cái: “Ông có phải là có suy tính gì hay không?”

Lôi Minh cười hắc hắc: “Thật đúng là chẳng gì có thể qua được mắt thủ trưởng, tôi đang nghĩ Lôi Hải nhà tôi và Tiểu Phượng Hoàng cùng nhau lớn lên từ nhỏ, bây giờ ở bộ đội đều có được thành tích không tầm thường, không biết chúng ta có thể tác hợp hai đứa nó với nhau được không?”

Kiều Vệ Hoa nghe vậy, trong lòng cũng hơi động, con trai của cấp dưới cũ, Lôi Hải, cũng là do ông nhìn lớn lên, dáng dấp khá được, quan trọng nhất chính là một quân nhân tốt, trong số con cái của nhiều bạn bè của ông cũng coi là cực kỳ ưu tú.

Con gái gả cho thằng nhóc kia, cũng coi như là xứng đôi!
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 289: Tô Thức Và Tô Đông Pha



Có điều, việc liên quan đến chuyện chung thân đại sự của con gái, Kiều Vệ Hoa dù cũng động lòng nhưng cũng sẽ không lập tức đáp ứng, ông trầm ngâm nói: “Đề nghị này của ông có thể cân nhắc, trước để tôi nói với Phượng Hoàng nhà tôi đã, nếu như nó không phản đối, thì để hai đứa nó tự nói chuyện với nhau, còn nếu như nó không có ý định gì...”

Lôi Minh vội vàng tiếp lời: “Nếu như Tiểu Phượng Hoàng không có ý định gì, thì đó là Lôi Hải nhà tôi không có phúc phận.”

Kiều Vệ Hoa thở dài: “Đứa nhỏ Phượng Hoàng kia từ nhỏ đã mạnh mẽ quyết đoán, người làm cha như tôi cũng nghe nó ba phần, nó và Lôi Hải cùng nhau lớn lên, vốn là rất xứng đôi, nhưng tôi không biết nó có phải chỉ coi Lôi Hải là anh trai hay không, cho nên việc này tôi cũng không dám bảo đảm với ông.”

Lôi Minh cười đáp: “Thủ trưởng, vấn đề hôn nhân của bọn nhỏ, người làm cha mẹ như chúng ta chỉ là hỗ trợ dắt mối mà thôi, có thể thành thì đương nhiên là chuyện tốt, còn nếu không được thì tức là hai đứa không có duyên phận này, đây là việc không cưỡng cầu được.”

Kiều Vệ Hoa cười nói: “Đúng vậy.”

Sau đó, hai người không nhắc đến việc này nữa, mà trò chuyện về những vấn đề khác.

...

Giang Phong đi một đường từ Quế tỉnh tới Xuyên tỉnh, trên đường luôn để ý giúp cô gái sa chân và cô gái bị bệnh sạch sẽ kia tìm kiếm đối tượng xứng đôi.

Trong đó, hắn tìm được một đối tượng cho cô gái bị bệnh sạch sẽ kia ở tỉnh thành Kiếm tỉnh, tư liệu của đối phương như sau:

【 Danh tính 】 : Lý Lập

【 Tuổi tác 】 : 29 tuổi

【 Chiều cao 】 : 178cm

【 Cân nặng 】 : 70kg

【 Bối cảnh gia đình 】 :...

【 Sở thích cá nhân 】 :...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 :...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 69 (tình cảm vợ chồng 69 + môn đăng hộ đối 72 + Quan hệ gia đình 66)

Cố Diệp Phi

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 82 (tình cảm vợ chồng 86 + môn đăng hộ đối 79 + Quan hệ gia đình 81)

Lúc này, người này đang tham gia xem mắt, đối tượng hẹn hò là do bạn của Lý mẫu giới thiệu.

Vốn cho rằng đối tượng hẹn hò do người quen giới thiệu hẳn là rất đáng tin cậy, kết quả, hai người gặp mặt hàn huyên chưa tới mười phút đồng hồ, Lý Lập liền hối hận đã nghe theo mẹ tham gia buổi xem mắt này.

Không phải là cô gái này không xinh đẹp, cũng không phải là cô gái này yêu cầu cao, mà là cô gái này quá mẹ nó vô học!

Trước khi tham gia xem mắt, bạn của mẹ còn nói cô gái này đã tốt nghiệp cấp ba, mặc dù kém xa trình độ đại học chính quy của Lý Lập, nhưng tốt nghiệp cấp ba cũng xem như không tệ, hai người cùng nói chuyện hẳn là không đến mức nước đổ đầu vịt.

Cho nên, Lý Lập cũng không ngại chuyện này.

Kết quả, tới lúc hai người thực sự ngồi xuống nói chuyện hàn huyên với nhau, Lý Lập mới biết rằng hắn ngây thơ rồi.

Lúc hai người trò chuyện về thức ăn, vì Lý Lập có khả năng nấu ăn rất tốt, đặc biệt am hiểu cách làm thịt Đông Pha, cho nên liền nhắc tới đầu bếp Tô Đông Pha, sau đó, vị đối tượng xem mắt này liền nói ra một câu như sau: “Tô Đông Pha là anh trai hay em trai của Tô Thức ấy nhỉ?”

Nghe thấy câu này, tâm tình của Lý Lập thật không biết nên hình dung thế nào, dù sao thì hắn vốn đang tràn ngập hứng thú nói chuyện, nháy mắt liền cảm thấy mình nói chuyện không nổi nữa.

Cái này mẹ nó là trình độ cao trung sao?

Sợ rằng còn chưa tốt nghiệp tiểu học ấy chứ?

Nếu như không phải ngại mặt mũi mẹ, thì Lý Lập đã phất tay áo rời đi rồi.

Thật vất vả mới chờ được nửa tiếng đồng hồ trôi qua, Lý Lập liền tìm cớ chuồn đi.

Sau khi chia tay với đối tượng xem mắt kia, Lý Lập không nhịn được, lập tức gọi điện thoại cho mẹ mình.

Điện thoại vừa kết nối, không đợi mẹ hỏi kết quả buổi xem mắt hôm nay, Lý Lập đã mở lời phàn nàn: “Mẹ, về sau lúc người ta giới thiệu đối tượng thì để ý một chút, đừng có ai cũng nhét cho con trai mình như vậy.”

Lý mẫu liền hỏi: “Con trai, thế nào? Con chướng mắt người ta à?”

Lý Lập nhổ nước bọt nói: “Nếu con để ý người ta mới là có quỷ đấy!”

Lý mẫu vội vàng hỏi chuyện: “Chuyện là sao? Bạn mẹ nói cô gái này rất tốt mà, có chuyện gì mà con lại bất mãn như thế?”

Lý Lập kể lại chuyện đã xảy ra với mẹ mình một lần, cuối cùng mới thở phì phò, nói: “Có khác gì trò cười mã linh thự ăn ngon hay thổ đậu ăn ngon (*) đâu chứ? Con không yêu cầu trình độ người ta phải quá cao, nhưng cũng không thể đến mức Tô Thức và Tô Đông Pha là cùng một người cũng không biết chứ? Đây chính là một trong số ít những đại văn hào cổ kim nội ngoại mà!”

(*) ‘Mã linh thự’ ( 马铃薯 ) là khoai tây trong tiếng trung, ‘thổ đậu’ ( 土豆 ) là khoai tây trong tiếng Đài Loan.

Lý mẫu nghe xong cũng không có gì để nói: “Đây quả thật là có chút quá đáng, để mẹ nói lại với người bạn kia.”

Lý Lập nói: “Mẹ, về sau mẹ đừng tìm người giới thiệu đối tượng cho con nữa, cái này thật sự là quá không đáng tin, để con tự mình từ từ tìm kiếm, sẽ có một ngày tìm được đối tượng thích hợp.”

Lý mẫu chọc lại: “Để tự con tìm, sợ rằng qua mười năm nữa mẹ cũng không được ôm cháu, chuyện lần này mẹ sẽ nhớ kỹ, cam đoan sẽ không xuất hiện sai lầm như vậy nữa.”

Lý Lập: ‘...”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back