Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 235: Vẫn Đang Chơi Mạt Chược Sao? Con Gái Bảo Bối Của Ông Đã Bị Nam Nhân Bắt Đi Rồi Kìa!



Thuốc lá, rượu và trà Tùy Duyên.

Hoàng Linh Vi thực sự ngạc nhiên và vui mừng, cô có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến việc Giang Phong sẽ xuất hiện trước mặt cô vào lúc này.

"Giang Phong, sao anh lại đột nhiên đến thành phố Thâm Quyến vào lúc này? Hơn nữa, hình như em chưa từng nói cho anh biết địa chỉ, làm sao anh biết em ở đây?"

Giang Phong cười tủm tỉm nói: "Anh đương nhiên có cách để biết, thấy anh xuất hiện có phải là kinh ngạc lắm không?"

Hoàng Linh Vi mắng: “Ngạc nhiên cái đầu anh á, anh đến đây làm gì sao không đến chào hỏi em trước? Làm người ta không có chuẩn bị tinh thần gì cả.”

Giang Phong đưa bó hoa xinh đẹp giấu ở sau lưng ra, đưa cho cô ấy và cười nói: “Chúc mừng năm mới!”

Trong lòng Hoàng Linh Vi rất ngạc nhiên, đây là một bó hoa bao gồm hoa hồng Diana, hồng baby, bạch đàn và Hoàng Anh kết hợp lại, bao bì rất tinh xảo và đẹp mắt.

Cô ấy nhận lấy bó hoa với vẻ mặt hạnh phúc: "Cảm ơn anh, em cũng chúc anh một năm mới hạnh phúc!"

Giang Phong cười hỏi: "Vừa rồi em xem cái gì mà say mê như vậy? Lúc anh đi vào đây, đã có âm thanh cảm ứng điện tử nhắc nhở rồi mà em cũng chưa hoàn hồn, nếu như có trộm tới cửa, anh e là cửa hàng của em có trống rỗng thì em cũng không hay biết gì cả!”

Hoàng Linh Vi gắt giọng: “Còn không phải trách anh giới thiệu cho em một cuốn tiểu thuyết tuyệt vời như vậy, vừa rồi em tình cờ đọc được một cốt truyện rất thú vị, vì vậy em mới có chút mê mẩn!"

Giang Phong cười hi hi nói: "Em đọc cuốn sách nào?"

Hoàng Linh Vi trả lời: “"Là cuốn sách "Quảng cáo cho thuê ^_^"."

Giang Phong đột nhiên nói: "Cuốn đó quả thật là một cuốn sách hay."

Cố Diệp Phi

Hoàng Linh Vi đặt bó hoa xuống, đưa cho Giang Phong một chiếc ghế nhỏ, “Anh đến Thâm Quyến từ khi nào?"

Giang Phong đặt ghế ngồi xuống, giải thích nói: “Không phải anh đã nói với em rồi sao, nhà của cô anh ở thành phố Thâm Quyến, hôm nay là ngày cưới của người anh họ trong nhà cô anh, cho nên hôm qua nhà anh là một nhà năm người, còn nhà ba người của chú út của anh, còn có cả bà nội, chín người cùng nhau vội vã đến thành phố Thâm Quyến.

Vốn dĩ tối hôm qua anh định đến gặp em, nhưng khi đến chiều hôm qua, anh với dượng đã uống nhiều rượu, vả lại lái xe cũng khá mệt nên anh đi ngủ sớm. "

Hoàng Linh Vi gật đầu và nói: "Em hiểu rồi, đám cưới của anh họ anh diễn ra lúc mấy giờ?"

Giang Phong nói: “Vẫn còn sớm, buổi chiều 18: 08 bắt đầu."

Hoàng Linh Vi nhìn thời gian và nói: "Vậy thì buổi trưa em sẽ mời anh dùng bữa, anh có muốn ăn món gì không?”

Giang Phong nhìn cô ấy không chớp mắt, “Ăn cái gì cũng được, dù sao thì ngắm em cũng có thể ăn được ba bát cơm to!”

Hoàng Linh Vi hiểu ý của hắn, và nhìn hắn một cách xét nét, “Cũng biết nói hươu nói vượn hen, em biết một nhà hàng hải sản cũng không tệ lắm, vậy chúng ta đến nơi đó ăn đi!”

Giang Phong tất nhiên không có ý kiến.

Sau đó, Hoàng Linh Vi cũng không coi cửa hàng nữa, khóa cửa ngay và lên xe của Giang Phong.

Vì sinh ra trong một gia đình giàu có nên Hoàng Linh Vi hiểu biết về ô tô hơn những cô gái bình thường rất nhiều, cô ấy chỉ cần nhìn thoáng qua đã nhận ra ô tô của Giang Phong và có lẽ cũng biết giá của nó.

“Ông mai Giang, anh đây cũng không tệ nha, đến cả chiếc Volvo xc90 cũng lái được rồi!”

Giang Phong vừa xem hướng dẫn đường đi vừa cười nói: “Cũng tạm thôi, thật biết ơn sự nâng đỡ của khách hàng, tặng cho anh một chiếc xe tốt như vậy!”

Hoàng Linh Vi chân thành khen ngợi: "Anh thực sự là một người mai mối thành công, cái này là do ông chủ sắt ở Phan Châu tặng hay do Uông tổng ở tỉnh thành tặng?”

Giang Phong vừa định vị xong nhà hàng hải sản mà Hoàng Linh Vi đã đề cập, vừa cười vừa trả lời: "Đó là do ông chủ sắt ở Phan Châu tặng đó!”

Hoàng Linh Vi nghe vậy lại thấy rất ngưỡng mộ, cô ấy cũng coi như đã từng bước "theo dõi" sự thăng tiến của Giang Phong, cô ấy thực sự ngưỡng mộ khả năng mai mối của hắn.

Trên đường đến nhà hàng hải sản, Hoàng Linh Vi lấy điện thoại di động ra và gửi một tin nhắn WeChat cho mẹ: "Mẹ, buổi trưa con ra ngoài ăn cơm với bạn nên không về nhà ăn ạ!”

Hoàng mẫu: “Vi Vi, con ra ngoài ăn với bạn nào? Nam hay nữ?"

Hoàng Linh Vi: “Nam ạ, có nói mẹ cũng không biết đâu!”

Hoàng mẫu: “Nam sao? Vi Vi, con đang đi ăn một mình với một người đàn ông ư? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Con có bạn trai mà không nói với cha mẹ à?"

Hoàng Linh Vi: “Mẹ đại nhân à, chẳng lẽ con không thể có bạn là nam giới sao?”

Hoàng mẫu: “Đừng có chơi chữ với mẹ, con là do mẹ sinh ra, mẹ còn không hiểu con hay sao chứ? Con từ nhỏ đến lớn có bao giờ đi ra ngoài ăn một mình với con trai, con mau thành thật nói cho mẹ biết đi, có phải đã có bạn trai rồi không?”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 236: Vẫn Đang Chơi Mạt Chược Sao? Con Gái Bảo Bối Của Ông Đã Bị Nam Nhân Bắt Đi Rồi Kìa! (2)



Hoàng mẫu: “Đừng có chơi chữ với mẹ, con là do mẹ sinh ra, mẹ còn không hiểu con hay sao chứ? Con từ nhỏ đến lớn có bao giờ đi ra ngoài ăn một mình với con trai, con mau thành thật nói cho mẹ biết đi, có phải đã có bạn trai rồi không?”

Hoàng Linh Vi: “Thật sự không có, chỉ là một người bạn nam rất tốt thôi, cụ thể thì đợi khi trở về con sẽ nói mẹ nghe, bây giờ con phải đi ăn cơm rồi!”

Hoàng mẫu: “…”

Trên lầu một căn biệt thự lớn, sau khi Hoàng mẫu trò chuyện xong trên WeChat với cô con gái quý giá của mình, càng nghĩ càng cảm thấy có điều gì đó không ổn, bà lập tức gọi điện thoại cho chồng.

Điện thoại vừa kết nối, Hoàng mẫu liền tung ra một tràn sát khí, “Ông còn chơi mạt chược sao? Mau trở về đi, con gái bảo bối của ông đã bị nam nhân bắt đi rồi kìa!"



Tại một nhà hàng hải sản nào đó.

Sau khi Hoàng Linh Vi và Giang Phong tìm một chỗ ngồi và ngồi xuống, họ trực tiếp hỏi người phục vụ: "Xin chào, hôm nay có cua huỳnh đế sống không?"

Nữ phục vụ cười tít cả mặt, nói: "Có, vừa may chỉ còn có một con nặng tám cân thôi, quý khách có muốn lấy không?"

Ánh mắt Hoàng Linh Vi sáng lên, "Có thể đưa chúng tôi đi xem một chút được không?"

Nữ phục vụ gật đầu nói: "Đương nhiên, hai vị khách, mời đi theo tôi!"

Chẳng mấy chốc, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, hai người đã nhìn thấy con cua huỳnh đế khổng lồ, thấy nó vẫn còn sống và đang quẫy đạp, Hoàng Linh Vi hài lòng gật đầu và nói: "Chúng tôi muốn lấy con này!"

Nữ nhân viên phục vụ cười và hỏi: "Được, xin hỏi quý khách muốn ăn như thế nào?"

Hoàng Linh Vi nhìn Giang Phong và nói: "Anh muốn ăn hương vị như thế nào?”

Giang Phong lắc đầu nói: "Món này anh còn chưa ăn qua, không biết thế nào mới ngon, em cứ quyết định đi!"

Hoàng Linh Vi nói: "Vậy thì hấp đi, hương vị nguyên bản!"

Nữ nhân viên phục vụ gật đầu nói: "Được, tôi nhớ rồi, hai người có cần gọi món gì nữa không?"

Hoàng Linh Vi bàn bạc với Giang Phong một lúc, sau đó gọi một món bạch tuộc kho tộ, một món bún sò điệp hấp, một món canh ốc cải xanh, ba món một canh, đủ cho hai người rồi!

Sau khi trở lại chỗ ngồi và ngồi xuống, Giang Phong có chút chờ mong nói: "Anh nghe danh cua Huỳnh đế này đã lâu, nhưng chưa có cơ hội thử qua, lần này nhờ phúc của tiểu phú bà là em đây, cuối cùng cũng có thể thưởng thức rồi!”

Hoàng Linh Vi liếc hắn một cái và nói: “Tiểu phú bà gì chứ, tốc độ kiếm tiền của em đâu có nhanh bằng anh, năm ngoái em thấy cửa hàng kinh doanh cũng rất tốt, vậy mà cũng chỉ kiếm được chưa tới 300.000 nhân dân tệ, sao em có thể so sánh với ông mai lớn như anh!”

Cố Diệp Phi

Giang Phong cười nói: “Chẳng phải em nói em đã xem cửa hàng mấy năm rồi sao, hơn nữa hàng năm nhận được tiền lì xì, tổng hẳn là không nhỏ a, nói em là tiểu phú bà cũng không khoa trương chút nào!"

Hoàng Linh Vi bĩu môi và nói: "Em dựa vào cha mẹ em, chứ không phải là do khả năng của em."

Giang Phong bắt đầu tháo rời dụng cụ ăn, "Không nên nói như vậy, đầu thai cũng là một công việc cần kỹ thuật, có sự giúp đỡ của cha mẹ em là một điều tuyệt vời, điểm xuất phát của em là điểm cuối mà người khác phấn đấu cả đời cũng không thể đạt được, điều đó chẳng phải rất tuyệt sao!”

Hoàng Linh Vi nói: “So với những người bình thường đương nhiên là tốt hơn, nhưng so với những người tự phấn đấu đi lên như anh thì có một khoảng cách không hề nhỏ!"

Giang Phong lấy dụng cụ ăn đã tháo rời và bắt đầu rửa dụng cụ ăn bằng trà nóng trên bàn, “So như vậy làm gì chứ, tính cách của em không phải cô gái mạnh mẽ, dù cho dựa vào cha mẹ hay là dựa vào chính mình, có thể khiến bản thân sống thật tốt là được rồi!”

Hoàng Linh Vi mỉm cười, bỏ qua chủ đề này và hỏi: "Lần này đến đây để uống rượu cưới của anh họ anh, anh có định ở lại Thâm Quyến vài ngày không?"

Giang Phong đặt một bộ bát đĩa đã rửa sạch trước mặt cô, “Có lẽ sẽ không về sớm như vậy, bà nội, cha mẹ, anh chị em của anh đều là lần đầu tiên đến thành phố Thâm Quyến, nên anh chuẩn bị đưa họ đi tham quan thỏa thích một thời gian mới về.”

Hoàng Linh Vi gật đầu và nói: "Thật hiếm khi người lớn đến đây một lần, vì vậy nên đưa họ đi chơi cho đã.”

Giang Phong cười và nói: “Anh không biết nhiều về thành phố Thâm Quyến, em là người gốc Thâm Quyến, em phải giới thiệu cho anh đó!"

Hoàng Linh Vi nói: "Anh cũng biết tình hình ở thành phố Thâm Quyến chúng em đó, ban đầu nó chỉ là một làng chài nhỏ mà thôi, không có nhiều cảnh quan thiên nhiên đáng ca ngợi, những nơi khá nổi tiếng toàn là cảnh quan nhân tạo. Vì vậy, các hướng dẫn du lịch đã tổng hợp trên Internet tương đối đáng tin cậy, anh có thể chọn lọc theo sở thích của riêng mình và gia đình, nó cũng gần đủ đó!”

Giang Phong ậm ừ nói: "Em nói như vậy thì trong lòng anh đã hiểu rồi!"

Hai người trò chuyện rôm rả, người phục vụ bắt đầu lần lượt bưng các món ăn lên.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 237: Anh Tin Em Mới Lạ, Cô Gái Xinh Đẹp Xấu Tính Này!



Trong nhà hàng hải sản nào đó.

Giang Phong và Hoàng Linh Vi đang thưởng thức món cua huỳnh đế thượng hạng, gạch cua vàng óng ánh khiến người ta phải ch** n**c miếng, thịt cua săn chắc, bóng bẩy, khi cho vào trong miệng không hề cảm nhận được vị tanh, thay vào đó là vị ngọt từ hải sản tươi khiến người ta phải thèm thuồng.

Hoàng Linh Vi đã ăn cua huỳnh đế nhiều lần, hầu như món gì cũng từng thử qua, vì vậy món cua huỳnh đế hấp thơm ngon này không khiến cô ngạc nhiên.

Nhưng đối với Giang Phong, đây quả thực là cao lương mỹ vị.

Giang Phong vừa ăn vừa khen ngợi: “Không hổ là hải sản cực phẩm đến từ biển sâu, mùi vị này thật sự tuyệt vời.”

Hoàng Linh Vi cười nói: “Tiền nào của nấy. Người giàu không phải kẻ ngốc, cua huỳnh đế đắt đỏ là có lý do của nó.”

Giang Phong gật đầu tán thành, sau đó thở dài nói: “Giàu có thật tốt! Muốn ăn gì thì ăn cái đó, muốn gì thì mua đó, muốn đi đâu chơi thì đi đó chơi. Còn người nghèo thì suốt ngày đau đầu vì mấy chuyện như: tiền sinh hoạt, tiền học phí cho con, sính lễ cưới dâu.

Cố Diệp Phi

Người giàu có vừa sinh ra đã có phước đức không hưởng hết, còn người nghèo vừa sinh ra đã có đủ loại khổ cực phải gánh.

Đúng là số phận khác biệt mà!

Hoàng Linh Vi nói: “Con người không thể chọn được xuất thân của mình. Xuất thân tốt tất nhiên là một lợi thế, nhưng nó giống như chơi bài vậy, trong tay cầm những quân bài tốt nhưng cuối cùng có thể thắng hay không lại phụ thuộc vào người đánh bài. Nếu một người đánh bài giỏi nắm trong tay những quân bài tốt, không cần nói cũng biết họ đều là kẻ chiến thắng. Nhưng nếu một người đánh bài dở tệ nắm trong tay những quân bài tốt, chưa chắc người đó là kẻ chiến thắng.”

Giang Phong cười nói: “Rất có lý, ví dụ như Tống Thanh Thư trong “Ỷ Thiên Đồ Long Ký”, mấy ai trong giang hồ có thể so bì với xuất thân của hắn chứ? Kết cục lại khiến người khác phải thở dài ngao ngán.

Lại lấy Vi Tiểu Bảo trong “Lộc Đỉnh Ký” làm ví dụ, có thể nói hắn ta là nam chính có xuất thân tệ nhất trong phim. Không biết ba mình là ai, mẹ chỉ là một ả kỹ nữ, lớn lên ở thanh lâu, một kẻ sâu mọt dưới đáy xã hội lại có thể trở mình thành Vi Tước gia nổi danh khắp nơi, khiến người ta phải cúi đầu khâm phục.”

Hoàng Linh Vi húp một ngụm canh rồi nói: “Cho nên nói, đừng nên oán trách số phận không tốt, trong cuộc sống mỗi người ít nhiều sẽ gặp một vài cơ hội, chỉ là có người biết nắm bắt nó còn có người lại để nó vụt đi mà thôi.”

Hai người vừa ăn vừa trò chuyện, mấy món khác đều còn thừa lại chút ít, chỉ có con cua huỳnh đế nặng bốn kí là được hai người ăn sạch sành sanh. Người ăn nhiều nhất đương nhiên là Giang Phong, vì không lãng phí thức ăn nên hắn ăn no căng bụng, no đến mức không đi nổi luôn.

Giang Phong ngồi tựa vào ghế, nói: “Lâu rồi chưa ăn no đến như vậy.”

Hoàng Linh Vi bụm miệng cười: “Ăn nó là được rồi, ai mượn anh liều mạng ăn hết như vậy?”

Giang Phong xoa bụng nói: “Cái này cũng không nhiều lắm, gói mang về thì không hay lắm, nên cứ ăn hết là tiện nhất.”

“Có cần em đi dạo với anh cho tiêu bớt không?”

“Cũng được, vậy chúng ta cùng đi dạo.”

Thế là hai người thanh toán rồi rời đi. Người thanh toán là Hoàng Linh Vi, Giang Phong biết mấy ngàn tệ này chả là gì so với cô ấy hết, cho nên hắn không giành phần thanh toán.

Sau khi rời khỏi nhà hàng hải sản, Giang Phong cùng Hoàng Linh Vi cùng nhau đi dạo trên phố.

Hoàng Linh Vi mặc chiếc áo khoác ngắn form rộng màu nâu, bên trong là áo len cao cổ phối cùng quần jean bó sát, trên cổ quấn khăn, chân đi bốt cổ ngắn.trông cô ấy rất mảnh khảnh, thanh lịch.

Đây là lần đầu tiên hai người đi cạnh nhau, trong lòng Giang Phong có chút phấn khích. Lúc hai ba phút đầu, hắn vẫn rất thành thật, đi hơn hai ba phút, hắn bèn cố ý vung tay để chạm vào tay trái của Hoàng Linh Vi.

Một lần, hai lần rồi ba lần…

Hoàng Linh Vi không nhìn hắn, cũng không né tránh, Giang Phong thầm hiểu ý.

Thế là lần kế tiếp đụng vào tay đối phương, Giang Phong bèn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô ấy.

Tay Hoàng Linh Vi khẽ run một lát, nhưng cô ấy không vung tay ra mà để Giang Phong tuỳ ý nắm.

Lúc này, nhịp tim của hai người bỗng tăng nhanh.

Quan hệ giữa hai người sớm đã đạt đến giới hạn, lúc này, Giang Phong chủ động nắm tay cô ấy cũng đồng nghĩa với việc lặng lẽ phá tan lớp ngăn cách mỏng manh như tờ giấy kia, trong thoáng chốc khiến khoảng cách hai người xích lại gần nhau hơn.

Hai người không nói chuyện, cứ nắm tay đi thẳng về phía trước.

Bất giác, ngón tay của hai người đan chặt vào nhau.

Đi dạo tầm hơn mười phút, lúc tới dưới một gốc cây cổ thụ, Giang Phong bèn dừng chân, hắn nhìn sang Hoàng Linh Vi với gò má đang ửng hồng, khẽ nói: “Vi Vi, làm bạn gái anh nhé?”

Hoàng Linh Vi nhìn Giang Phong, cô ngượng ngùng nói “ừm”.

Giang Phong vui mừng khôn xiết, dang tay ôm chầm lấy Hoàng Linh Vi.

Hoàng Linh Vi giật mình, có chút hoảng loạn nói khẽ bên tai hắn: “Anh làm gì vậy? Phía trước có người đang nhìn kìa.”

Giang Phong biết cô ấy hay xấu hổ nên cũng không làm khó cô ấy, hắn buông ra rồi nói: “Anh hơi kích động, xin lỗi em nhé!”

Hoàng Linh Vi bối rối nói: “Không sao, do em không quen bị người khác nhìn thôi.”

Giang Phong cười nói: “Nếu không ai nhìn thì anh có thể ôm thoả thích đúng không?”

Hoàng Linh Vi nũng nịu nói: “Anh đáng ghét quá đi!”

Giang Phong nghe xong thì tim như tan chảy, cô gái xinh đẹp như này mà làm nũng ắt hẳn khiến bao cánh đàn ông phải bủn rủn tay chân.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 238: Anh Tin Em Mới Lạ, Cô Gái Xinh Đẹp Xấu Tính Này! (2)



Mười phút sau.

Hai người nắm tay nhau đi về.

Giang Phong nói: “Vi Vi à, hay là chiều nay đi với anh tới nhà anh họ anh uống rượu mừng nhé?”

Hoàng Linh Vi lắc đầu: “Em không đi, họ hàng nhà anh đều ở đó, em đi thì ngại lắm.”

Giang Phong cười nói: “Bây giờ em là bạn gái anh, có gì mà ngại chứ.”

Hoàng Linh Vi nũng nịu nói: “Ai da, anh cho em chút thời gian đi, người ta chưa chuẩn bị tâm lý gì hết, cứ như vậy đi gặp ba mẹ anh thì không hay đâu.”

Giang Phong gật đầu nói: “Ừm, do anh quá vội rồi. Vậy qua vài ngày nữa lại tính tiếp, dù sao chúng ta cũng chưa vội quay về.”

Hoàng Linh Vi: “…”

Chẳng mấy chốc, hai người đã quay lại nhà hàng hải sản.

Sau khi lên xe, Giang Phong hỏi: “Vi Vi, bây giờ em có về mở cửa hàng không?”

Hoàng Linh Vi lắc đầu: “Hôm nay không mở cửa, dù sao cũng không buôn bán gì.”

Giang Phong nói: “Hay là em ra ngoài với anh, tìm khách sạn nào đó ở. Đợi anh uống xong chén rượu mừng bên nhà anh họ rồi đến tìm em, ngày mai chúng ta đi chơi được không?”

Hoàng Linh Vi nhìn hắn rồi nói: “Đồng chí Giang à, anh đang nghĩ gì thế? Nếu hôm nay em không về nhà thì có lẽ ba mẹ em sẽ gọi điện tới tấp luôn đó.”

Giang Phong chớp mắt nói: “Ba mẹ vợ của anh quản em nghiêm vậy sao?”

Hoàng Linh Vi sặc một cái, nói: “Đồng chí Giang, chú ý lời nói của anh nào. Từ nhỏ ba mẹ đã quản em khá nghiêm rồi, dù sao cũng là con gái, họ sợ em bị tên đàn ông nào đó bắt đi mất.”

Giang Phong nói: “Nhưng em vẫn phải kết hôn mà.”

Hoàng Linh Vi nói: “Ý ba mẹ em là nếu em có bạn trai thì phải báo với họ đầu tiên, sau khi họ xem xét xong thì mới được tiếp tục yêu đương.”

Giang Phong hỏi: “Vậy phải có những điều kiện như nào mới thông qua xét duyệt của ba mẹ em?”

Hoàng Linh Vi lắc đầu nói: “Chuyện này em cũng không biết.”

Giang Phong: “…”

Hoàng Linh Vi cười nói: “Tuy anh đã rất ưu tú rồi nhưng muốn qua ải của ba mẹ em thì vẫn phải nỗ lực nhiều lắm.”

Giang Phong vờ lo lắng nói: “Em nói vậy làm anh áp lực quá!”

Trên thực tế, trong lòng hắn không hề lo lắng tí nào. Với điểm xứng đôi gần đạt tối đa giữa hắn và Hoàng Linh Vi, chỉ cần ba mẹ vợ gặp mặt hắn chắc chắn sẽ rất vừa ý, họ còn mong đẻ thêm một đứa con gái để gả cho hắn. Chuyện xuất hiện mấy tình tiết khốn nạn như chia cắt cặp tình nhân sao mà xảy ra được chứ?

Hoàng Linh Vi bụm miệng cười: “Dù sao anh cũng cố lên nhé, em là nhìn trúng anh rồi đó.”

Giang Phong chớp mắt: “Sao anh có cảm giác em đang cười trên nỗi khổ của anh thế?”

“Có đâu, người ta đang lo lắng cho anh mà.”

“Anh tin em mới lạ, cô gái xinh đẹp xấu tính này!”

Hai người mắng yêu một hồi, sau đó Giang Phong mới khởi động xe đưa Hoàng Linh Vi về nhà.

Nửa tiếng sau.

Chiếc xe dừng phía ngoài một tiểu khu nào đó.

Hoàng Linh Vi vuốt lại mái tóc, cô nhìn Giang Phong nói: “Vậy em về nhà đây, anh lái xe cẩn thận nhé.”

Giang Phong không nói gì, hắn chỉ chỉ vào má của mình.

Hoàng Linh Vi nhìn ra ngoài xe thấy không có ai bèn nhanh chóng hôn vào má Giang Phong, má ửng đỏ, cô nói: “Đi nhé, tạm biệt.” rồi vội xuống xe.

Giang Phong hôn gió tỏ vẻ hài lòng, sau đó dưới sự thúc giục của cô ấy mới chịu lái xe rời đi.

Nhìn Giang Phong đã đi xe, Hoàng Linh Vi mới sờ gương mặt nóng bừng của mình rồi chậm rãi đi vào trong nhà.

Biệt thự cao cấp.

Lúc Hoàng Linh Vi mở cửa bước vào, Hoàng phụ và Hoàng mẫu đều hướng ánh mắt nhìn cô.

Hoàng phụ là người đàn ông trung niên đẹp trai, buổi trưa ông ấy đang đánh mạt chược với đám bạn cũ thì vợ ông ấy gọi điện đến. Bà ấy nói con gái cưng của ông ấy bị bạn trai dẫn đi rồi, bản thân là một người cuồng con gái nên khi nghe tin ông như muốn phát điên ngay tại chỗ.

Ông không đánh mạt chược nữa, vội vàng quay về nhà.

Cố Diệp Phi

Sau đó xem đi xem lại những dòng tin nhắn mà con gái cưng gửi cho vợ vào buổi trưa. Phân tích từng dòng xem khả năng con gái có bạn trai là bao nhiêu phần trăm.

Cuối cùng đưa ra kết luận, con gái cưng của ông ấy vẫn chưa có bạn trai, nhưng có lẽ con bé cũng có hảo cảm với cậu bạn nam kia. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì con gái cưng của ông ấy cũng bị bạn trai dẫn đi mất.

Lúc này Hoàng phụ đứng ngồi không yên, nóng lòng muốn gọi điện kêu con gái quay về.

Đương nhiên ông cũng chỉ có thể nghĩ trong đầu thôi, nếu ông thực sự làm vậy thì con gái cưng sẽ phớt lờ ông một khoảng thời gian khá lâu. Đây là chuyện mà ông không thể chịu đựng được.

Thề nên Hoàng phụ chỉ có thể lo lắng ngồi đợi ở nhà, đã lâu lắm rồi ông ấy mới lo lắng như vậy.

Thấp thỏm ngồi đợi, cuối cùng con gái cưng cũng về đến nhà.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 239: Con Phải Đồng Ý Với Mẹ, Không Được Về Nhà Với Cậu Ta, Cũng Không Được Đi Khách Sạn Với Cậu Ta.



Lúc Hoàng Linh Vi quay về, cô biết mình không thể nào tránh khỏi những câu hỏi của ba mẹ. Dù sao đây cũng là lần đầu cô ra ngoài ăn cơm với một bạn nam, với tính cách của mẹ, bà ấy chắc chắn sẽ hỏi han cô đủ điều.

Nhưng cô không ngờ đến cả ba cũng đã sớm ngồi đợi cô quay về, xem ra mẹ đã báo tin cho ba biết rồi.

Sau khi thay giày bước vào nhà, Hoàng Linh Vi dù biết rõ nhưng vẫn cố ý hỏi: “Ba ơi, không phải ba hẹn bạn đi đánh mạt chược sao? Sao ba lại về sớm thế?”

“Bạn của ba phút chót lại có chuyện gấp nên phải rã cuộc sớm.”

Hoàng phụ tìm đại một lý do, sau đó cẩn thận hỏi: “Vi Vi à, ba nghe mẹ con nói trưa nay con ra ngoài ăn cơm với một bạn nam đúng không?”

Hoàng Linh Vi ngồi xuống cái ghế sô pha mềm mại bằng da thật, cô gật đầu nói: “Dạ đúng, một người bạn xa tới chơi nên con mời anh ấy ăn bữa cơm.”

Hoàng phụ nghe xong thì tròn mắt nói: “Một tên đàn ông ăn cơm với con mà còn để con phải mời sao?”

Hoàng Linh Vi cười nói: “Ba tư tưởng lạc hậu quá đi, lẽ nào có quy định đàn ông đi ăn với phụ nữ thì đàn ông phải mời sao?”

Hoàng phụ không nhịn được, ông nói tiếp: “Đúng là không có quy định này, nhưng thân là đàn ông, bản thân đi ăn với một cô gái xinh đẹp thì nên chủ động trả tiền chứ?”

Hoàng phụ vẻ mặt không tự nhiên, ông nói thêm: “Trừ phi mối quan hệ giữa hai con rất thân thiết nên mới không để ý chuyện mời cơm này. Vi Vi, con nói thật với ba đi, có phải con có bạn trai rồi không?”

Tuy ba mẹ Hoàng Linh Vi quản cô khá nghiêm, nhưng từ nhỏ đến lớn dù gặp chuyện gì cũng ngồi xuống nói chuyện với cô. Dù cô làm sai cũng không chỉ trích, trách mắng cô.

Nên dù cô đã lớn đến từng này nhưng lại chưa từng gạt ba mẹ mình chuyện gì.

Bây giờ nghe ba mẹ hỏi mình, Hoàng Linh Vi thành thật thừa nhận: “Trước khi ăn cơm quả thật chỉ là mối quan hệ bạn bè khá tốt, nhưng sau khi ăn cơm thì anh ấy đã tỏ tình với con, con cũng đồng ý làm bạn gái anh ấy.”

Hoàng phụ, Hoàng mẫu nhìn nhau, họ đều nhìn thấy sự ngạc nhiên trong ánh mắt đối phương. Tiến triển này còn tệ hơn so với dự liệu của bọn họ, giữa hai đứa nó đã chính thức là người yêu với nhau rồi.

Hoàng mẫu không nhịn được, bà nói: “Vi Vi, sao con chưa bàn bạc với ba mẹ mà đã ra quyết định lớn như vậy rồi?”

Hoàng Linh Vi chớp mắt nói: “Mẹ à, người ta đột ngột tỏ tình, còn đợi con trả lời. Sao con có thể kêu anh ấy tạm ngưng một lát để con gọi điện hỏi ba mẹ được chứ?”

Hoàng phụ ho khụ khụ vài tiếng rồi nói: “Vi Vi, ý mẹ con là lúc bạn nam kia bắt đầu theo đuổi con thì phải nói với ba mẹ để ba mẹ chuẩn bị tâm lý chứ.”

Hoàng Linh Vi ngây thơ nói: “Nhưng anh ấy không có theo đuổi con.”

“Con nói gì? Cậu ta không theo đuổi con?” Hoàng phụ ngạc nhiên.

Hoàng mẫu nghe như sét đánh ngang tai: “Vi Vi, rốt cuộc chuyện này là sao?”

Hoàng Linh Vi thắc mắc nhìn ba mẹ mình: “Chuyện này rất bình thường mà. Tuy anh ấy không công khai theo đuổi con nhưng bình thường vẫn trò chuyện rất ăn ý với con. Hẹn hò là chuyện sớm muộn thôi ạ.”

Cố Diệp Phi

Hoàng phụ lòng đầy xót xa, con gái được ông cưng chiều từ bé đến lớn nay sắp rời xa ông rồi. Đây có lẽ là cảm giác mà bất cứ bậc làm cha làm mẹ nào trên đời đều có.

Hoàng mẫu hỏi: “Cậu bạn trai này của con là người ở đâu? Bao nhiêu tuổi? Ba mẹ làm nghề gì?”

Hoàng Linh Vi đáp: “Anh ấy là người Quảng Tây, lớn hơn con một tuổi. Còn gia đình anh ấy làm nghề gì thì con xin tạm giữ bí mật, sau này sẽ nói cho ba mẹ biết.”

Hoàng mẫu nghe xong thì nghiêm túc nói: “Vi Vi, mẹ nói con nghe này, tuy nhà chúng ta không quá giàu có nhưng gia cảnh cũng xem như không tệ. mẹ không mong con kiếm một người bạn trai môn đăng hộ đối, chỉ mong con đừng kiếm một người nghèo khó làm bạn trai, như vậy mẹ sẽ không đồng ý đâu.”

Hoàng phụ gật đầu nói: “Mẹ con nói đúng đấy. Vi Vi, con đừng kiếm một người ham tiền, biếng làm làm bạn trai.”

Hoàng Linh Vi cười nói: “Ba mẹ à, có phải chuyện con mời cơm khiến ba mẹ hiểu lầm không? Tuy gia cảnh bạn trai con không tốt lắm nhưng bản thân anh ấy lại là người rất có năng lực. Năm ngoái tốt nghiệp liền quay về quê lập nghiệp, hiện tại sở hữu một chiếc xe Volvo XS90 cao cấp. Có lẽ ba mẹ hiểu thứ này đại diện cho cái gì đúng không?”

Hoàng phụ và Hoàng mẫu lại nhìn nhau, họ nhìn thấy sự ngạc nhiên trong ánh mắt đối phương.

Hoàng mẫu lo lắng nói: “Vi Vi, con có thể nói cho ba mẹ biết cậu bạn trai này làm nghề gì không? Ba mẹ cũng không có ý gì khác đâu, chỉ sợ con bị lừa thôi. Suy đoán theo những gì con nói nãy giờ, cậu bạn trai này chỉ mới tốt nghiệp năm ngoái đã có thể từ hai bàn tay trắng kiếm được hơn triệu tệ. Năng lực kiếm tiền này thực sự hơi khó tin.”

Hoàng phụ cũng lo lắng chuyện này. Một người trẻ tuổi mới tốt nghiệp năm ngoái, tay trắng lập nghiệp mới nửa năm đã kiếm hơn triệu tệ. Cho dù ở thời đại nào thì chuyện này cũng vô cùng khó khăn.

Hoàng Linh Vi cười thích thú nói: “Ba mẹ yên tâm đi, không có chuyện con bị lừa đâu. Con tận mắt chứng kiến anh ấy từng bước xây dựng sự nghiệp mà. Còn chuyện anh ấy làm nghề gì thì sau này con sẽ nói cho ba mẹ biết.”

Lúc này Hoàng phụ Hoàng mẫu mới thở phào nhẹ nhõm. Nghe con gái cưng nói như vậy, có lẽ con bé đã chứng kiến toàn bộ quá trình đi đến thành công trong sự nghiệp của bạn trai mình.

Sau đó hai vợ chồng lại thăm dò tình hình của đối phương, tiếc là con gái không chịu tiết lộ thêm thông tin. Chỉ nói đợi thời cơ chín muồi sẽ nói cho họ biết.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back